Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu

Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 475: Thối cô gia nhất định



Lập tức kéo nàng tới trên giường, dùng chăn mền đậy lại.

- Kẹt kẹt...

Mở cửa phòng ra, hắn chạy ra ngoài.

Đại sảnh dưới lầu, người vây xem càng ngày càng nhiều, lan can trên lầu c*̃ng đứng đầy người, đều đang tràn đầy phấn khởi nhìn náo nhiệt.

Hắn thấy rất nhiều cửa phòng đều mở ra, mấy nam tử mặc đồ ngủ đứng trên lan can có chút hăng hái nhìn dưới lầu.

Hắn lập tức chạy vào một phòng, từ bên trong lấy ra một bộ trường bào, khoác lên người, ngay lập tức đi xuống lầu.

Lẫn vào đám người, bước nhanh đi tới cửa ra.

- Bang!

Hàn mang lóe lên, Hạ Thiền đột nhiên rút kiếm ra.

Những hộ vệ thanh lâu c*̃ng không chút nào yếu thế, lập tức rút ra đao bên hông.

Tú bà thanh lâu vẫn đang cười rạng rỡ khuyên nhủ, nhưng vô luận như thế nào đều không thả các nàng đi vào.

Lạc Thanh Chu nhanh chóng theo đằng sau đám người chạy tới cửa ra vào, vừa muốn từ cửa đi ra ngoài, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh:

- Dừng lại!

Bách Linh đột nhiên xoay người, nhìn về phía hắn.

Lạc Thanh Chu dừng chân, trái tim cơ hồ ngừng đập, nhưng vẻn vẹn một nháy mắt, hắn tiếp tục bước chân đi ra ngoài cửa, sau đó quay đầu nhìn đại sảnh một chút, mặt mũi tràn đầy cười ngây ngô.

Bách Linh nhìn thấy bộ dáng của hắn, sửng sốt một chút, lại liếc mắt nhìn y phục trên người hắn, trong mắt lộ ra một vòng tia ngờ vực, lập tức thu hồi ánh mắt, nhìn về phía trên lầu.

- Thiền Thiền, hương vị trên lầu! Thối cô gia nhất định... A? Không đúng!

Nàng đột nhiên giật giật cái mũi, lập tức xoay người, thuận phương hướng người kia vừa mới rời đi ngửi ngửi, đi tới cửa ra vào, ánh mắt nhìn về phía đường đi trống không bên ngoài, giật mình, đột nhiên biến sắc:

- Thiền Thiền! Đi mau! Cô gia chạy rồi!

Nàng lập tức co cẳng đuổi theo.

Hạ Thiền sửng sốt một chút, “Bang” một tiếng bảo kiếm vào vỏ, quay người đi ra cửa.

- Hứ! Quả nhiên là tới bắt gian.

Đám người gặp một màn này, đều cười vang.

Lạc Thanh Chu một đường chạy vội, trong lòng âm thầm tự hỏi đến cùng thế nào bị phát hiện.

Hắn lúc đi ra, hai nha đầu còn đang ở hậu hoa viên, căn bản không kịp theo dõi.

Sau khi hắn ra ngoài, liền mang lên mặt nạ, biến thành một người khác.

Các nàng làm sao tìm được Thiên Tiên lâu?

Còn có vừa rồi, hắn mặc quần áo của người khác, mang theo mặt nạ đi ra cửa, Bách Linh nha đầu kia thế nào phát hiện?

Không đúng, khẳng định có cổ quái.

Chẳng lẽ nha đầu kia lưu lại cái mùi gì ở trên người hắn?

Suy nghĩ chỗ này, hắn lập tức cởi bỏ quần áo của người lạ đang khoác bên ngoài mặc, tiện tay ném vào một hẻm nhỏ, lại cởi ra nho bào của mình, ném vào trong túi trữ vật, ngăn cách mùi.

Lập tức lại lấy ra một kiện nho bào từ trong túi trữ vật, mặc vào người.

Suy nghĩ kỹ một chút, đêm nay lúc đi thỉnh an đại tiểu thư lúc, Bách Linh nha đầu kia thật có tới gần hắn, lúc ấy cầm một đóa hoa tươi trong tay của nàng, bất quá hắn cũng không có tiếp xúc qua thân thể với nàng. Chẳng lẽ là hương hoa?

Mỗi lần nhìn thấy nha đầu, trong tay đều cầm một đóa hoa, khẳng định đều rất quen thuộc đối với mùi hương của các loại hoa, nếu như đêm qua đem phấn hoa rải xuống trên quần áo của hắn, nàng có thể ngửi ngửi mùi hoa hay không, một đường theo dõi đến Thiên Tiên lâu?

Suy nghĩ kỹ một chút, thật có khả năng này.

- Sưu ——

Hắn rất chạy nhanh tiến vào hẻm nhỏ, tháo xuống mặt nạ trên mặt, lập tức trực tiếp nhảy vào từ cửa sau tường viện vào trong.

Bất quá lúc này, hắn không thể trở về tiểu viện của mình.

Nha đầu kia khẳng định sẽ mang theo Hạ Thiền đi tới, đến lúc đó chất vấn hắn, mặc dù hắn cũng không có làm gì, nhưng cũng không tiện giải thích.

Nếu Hạ Thiền trong cơn tức giận động kiếm, vậy thì phiền toái.

Hắn nhất định phải để cảm xúc các nàng dịu bớt một chút.

Nghĩ nghĩ, hắn trực tiếp đi Mai Hương uyển.

Tần nhị tiểu thư thông tình đạt lý, mà hẳn là có thể đoán được hắn ra ngoài làm cái gì, đi trước nơi đó của nàng tìm kiếm che chở.

Một đường đi nhanh, đi vào Mai Hương uyển.

Hắn cũng không gõ cửa, trực tiếp thả người nhảy lên, từ bên trên tường viện nhảy vào, lập tức bước nhanh đi hướng cửa sổ thư phòng.

- Hưu ——

Ai ngờ đúng vào lúc này, dưới mái hiên bên cạnh đột nhiên bay ra một đạo hàn mang, trong nháy mắt bắn nhanh đến phía hắn.

Lạc Thanh Chu kinh hãi, cuống quít nghiêng người né tránh, hàn mang kia “Xùy” một tiếng bay qua gương mặt, đinh đinh đâm vào trong vách tường bên cạnh.

- Châu nhi, là cô gia!

Dưới mái hiên có một thân ảnh, trong tay lóe lên hàn mang, đang muốn tiếp tục đánh ra, đột nhiên bị một âm thanh quen thuộc trong phòng gọi lại.

Thân ảnh dưới mái hiên nhất thời giật mình, cuống quít chạy nhanh đến, nhìn thiếu niên đứng trong nội viện, mặt mũi tràn đầy kinh hãi nói:

- Cô... Cô gia... Tại sao là người?

Lạc Thanh Chu một mặt kinh ngạc nhìn nàng.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 476: Gọi ta Vi Mặc.



Lúc này, một thân ảnh khác từ trong nhà chạy ra, mặt mũi tràn đầy ân cần hỏi:

- Cô gia, người không sao chứ?

Lạc Thanh Chu nhìn hai tiểu nha đầu trước mặt, lại nhìn phi đao trong tay Châu nhi một chút, trên lưng vừa rồi bị phi đao kia làm cho kinh hãi đổ đầy mồ hôi lạnh.

- Châu nhi, ngươi...

- Ô... Cô gia, nô tỳ sai...

Hai đầu gối Châu nhi khẽ cong, “Phù phù” một tiếng quỳ trên mặt đất, mang theo tiếng khóc nức nở nói:

- Nô tỳ không biết là cô gia... Nô tỳ vừa rồi đang luyện tập, đột nhiên thấy một bóng đen từ bên ngoài tường viện nhảy vào, còn tưởng rằng là người ngoài, ô... Cô gia đừng nói cho tiểu thư, đừng nói cho đại tiểu thư, đừng nói cho phu nhân...

Lạc Thanh Chu ngốc trệ một chút, vội vàng đỡ nàng lên, nói:

- Châu nhi, ta không sao. Vừa rồi phi đao kia, là ngươi ném? Ai dạy ngươi?

Châu nhi ngậm nước mắt lắc đầu, không nói gì thêm.

Thu nhi nói khẽ:

- Cô gia, người tìm đến tiểu thư sao? Tiểu thư mới vừa lên giường nằm, cô gia mau vào đi thôi.

Lạc Thanh Chu có chút xấu hổ.

Vụng trộm đi vào còn chưa tính, bây giờ bị hai tiểu nha hoàn bắt được tại chỗ, thật sự có chút...

- Kẹt kẹt...

Đúng vào lúc này, cửa sổ đột nhiên mở ra.

Tần nhị tiểu thư một bộ váy ngủ lụa mỏng xuất hiện bên cửa, tắm rửa ánh trăng trắng noãn, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ nhìn hắn:

- Tỷ phu, mau vào.

- Cô gia, vào nhanh đi.

Thu nhi trực tiếp lôi kéo cánh tay của hắn, đẩy hắn vào.

Châu nhi vẫn như cũ đứng trong tiểu viện, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hiển nhiên bị chuyện mới vừa rồi hù không nhẹ.

Lạc Thanh Chu đi tới cửa.

Thu nhi vội vàng ngồi xuống, ôm chân của hắn, giúp hắn cởi bỏ giày, sau đó đứng dậy nói nhỏ:

- Cô gia, nô tỳ và Châu nhi cũng sẽ không nói, người đêm nay cứ lưu lại nơi này bồi tiếp tiểu thư đi, không cần trở về.

Nói xong, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, trực tiếp đẩy hắn vào.

- Kẹt kẹt...

Cửa phòng đóng lại.

Trong phòng, trên bàn, một cây nến đỏ.

Phía trước cửa sổ dưới ánh trăng, một thiếu nữ ôn nhu người khoác lụa mỏng tuyết trắng đứng đấy, ánh mắt đầy ôn nhu mà nhìn hắn.

- Tỷ phu...

Nàng khẽ gọi một tiếng, lập tức mang theo váy trắng noãn, chân ngọc tuyết trắng tr*n tr**, mái tóc bay múa, mặt mũi tràn đầy vui vẻ chạy tới chỗ hắn.

Lần trước, Lạc Thanh Chu dùng giấy tuyên trong tay cản trở nàng.

Nhưng lần này, Lạc Thanh Chu đang do dự một chút lại giang hai cánh tay ra.

Con ngươi thiếu nữ tràn đầy nhu tình đầu tiên khẽ giật mình, sau đó lập tức lộ ra một tia kinh hỉ, thân thể mềm mại mảnh mai trực tiếp nhào vào trong ngực của hắn, ôm chặt lấy hắn.

Trong lòng Lạc Thanh Chu rung động, ôm lấy nàng, hai tay n*ng m*ng của nàng, nâng lên thân thể mềm mại không xương của nàng, để gương mặt của nàng và gương mặt mình song song tương đối.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Trong lòng Lạc Thanh Chu đột nhiên nhu tình như nước, trong đầu nóng lên, không khỏi đưa tới, hai mảnh bờ môi ôn nhu rơi vào trên miệng nhỏ phấn nộn mềm mại của nàng.

Lành lạnh, mềm mềm, ngọt ngào.

Bờ môi hai người chạm nhau, thân thể đều run lên.

Đây là hắn lần đầu tiên chủ động hôn nàng.

Thiếu nữ trong nháy mắt quả quyết, mềm mềm dán trong ngực hắn, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ, hai con ngươi mê ly động lòng người, để ai cũng không thể cưỡng lại hấp dẫn...

- Tỷ phu...

- Ừm.

- Tỷ phu...

- Ừm.

- Tỷ phu...

-... Đừng kêu.

- Ta muốn gọi. Tỷ phu, tỷ phu, tỷ phu...

Hai người nằm ở trên giường, ôm cùng một chỗ, bốn mắt nhìn nhau.

Hai con ngươi Tần nhị tiểu thư nhu tình như nước, trong cái miệng nhỏ nhắn một mực si ngốc kêu “Tỷ phu”, kêu để trong lòng Lạc Thanh Chu ngứa ngáy, thân thể mềm mại, có chút không chịu nổi.

- Nhị tiểu thư...

- Gọi ta Vi Mặc.

- A, nhị tiểu thư, ngươi biết ta đêm nay vì sao tới tìm ngươi không?

Thiếu nữ cắn cắn môi phấn, đôi mắt đẹp ngượng ngùng mà dũng cảm nhìn hắn:

- Tỷ phu nhớ Vi Mặc, đúng hay không?

- Đúng. Bất quá có chuyện, ta muốn cầu nhị tiểu thư hỗ trợ.

- Tỷ phu... Cầu nhị tiểu thư hỗ trợ, là phải bỏ ra thù lao, chẳng qua nếu như cầu Vi Mặc hỗ trợ, cũng không cần thù lao, Vi Mặc sẽ còn chủ động cho tỷ phu thù lao.

- Nhị tiểu thư muốn thù lao gì?

Thiếu nữ nhắm mắt lại, lông mi rung động.

Lạc Thanh Chu:

-... Nhị tiểu thư, chuyện khẩn cấp.

Thiếu nữ mở to mắt, ánh mắt ôn nhu:

- Tỷ phu, nói.

- Nhị tiểu thư, ta đêm nay đi thanh lâu.

- ...

- Sau đó, giống như bị Bách Linh và Hạ Thiền phát hiện.

- ...

- Nhị tiểu thư, ngươi có thể giúp ta...

- Không thể.

Ánh mắt thiếu nữ sâu kín nhìn hắn, ôm chặt nắm tay hắn.

Lạc Thanh Chu đành phải giải thích:

- Nhị tiểu thư, ta đến đó cũng không phải vì đi tìm hoa vẫn liễu, ta phát hiện bên trong đội tuần tra có một người rất khả nghi, có thể là người của Trương gia. Hắn tối hôm qua đi vào cửa sau của Thiên Tiên lâu, không biết đi gặp người nào, ta hoài nghi có khả năng có người của Tống gia núp ở bên trong...
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 477: Đi nơi nào? Thanh lâu sao?



Thần sắc thiếu nữ trở nên ngưng trọng lên.

- Ai?

Đúng vào lúc này, trong tiểu viện phía ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói của Châu nhi.

Lập tức, âm thanh của Bách Linh ở ngoài cửa vang lên:

- Châu nhi, mở của ra!

Trong đêm tối yên tĩnh, âm thanh thanh thúy như chim sơn ca phá lệ rõ ràng.

Châu nhi vội vàng chạy tới mở cửa.

Sắc mặt Lạc Thanh Chu biến hóa:

- Nhị tiểu thư...

- Gọi Vi Mặc.

- Vi Mặc, giúp tỷ phu...

- Ừm.

- A! Nhị tiểu thư, ngươi làm gì?

- Không phải Tỷ phu bảo Vi Mặc giúp ngươi sao?

- ...

Trong nội viện đột nhiên truyền đến giọng nói đầy tức giận của Bách Linh:

- Cô gia! Cô gia!

Châu nhi vội vàng nói:

- Bách Linh tỷ tỷ, cô gia không có ở nơi đây, tiểu thư nhà ta mới vừa ngủ, ngươi chớ quấy rầy tỉnh nàng.

- Hừ, thối cô gia chính là ở đây! Có phải các ngươi giấu hắn rồi hay không? Thành thực dẫn ra đây.

- Không, thật không có.

Thu nhi c*̃ng từ trong nhà đi ra ngoài, nói khẽ:

- Bách Linh tỷ tỷ, đều đã trễ thế như vậy, cô gia làm sao có thể ở chỗ này.

Mặt mũi Bách Linh tràn đầy giận dữ nói:

- Thu nhi, ngay cả ngươi cũng muốn gạt ta sao? Các ngươi có biết vừa mới thối cô gia đi nơi nào hay không?

Thu nhi cùng Châu nhi nhìn nhau, lắc đầu, trên mặt đều lộ ra vẻ tò mò.

- Thanh lâu!

Bách Linh nổi giận đùng đùng:

- Thối cô gia từ chối tiểu thư nhà ta cùng phòng với hắn, nói thân thể không thoải mái, muốn trở về nghỉ ngơi. Kết quả, vậy mà vụng trộm đi ra ngoài, đi thanh lâu! Các ngươi nói ghê tởm đáng ghét hay không?

Vừa nghe lời này, Thu nhi cùng Châu nhi lập tức mở to hai mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

Bách Linh nhìn thoáng qua thần sắc trên mặt các nàng, lập tức lại nói:

- Các ngươi ngẫm lại, những gái lầu xanh kia có bao nhiêu bẩn? Thối cô gia đến thanh lâu chơi các nàng xong, trực tiếp liền trở lại, ngay cả tắm cũng không có tắm, nếu để cho nhị tiểu thư đụng phải hắn...

Sắc mặt hai nha hoàn đều thay đổi.

Khóe miệng Bách Linh hơi vểnh, tiếp tục thêm mắm thêm muối:

- Nghe nói rất nhiều nữ tử thanh lâu đều có bệnh rất bẩn rất bẩn, nếu như cô gia bị nhiễm, trở lại đụng phải nhị tiểu thư...

Châu nhi không đợi nàng nói xong, vội vàng xoay người chạy phía trong phòng.

- Kẹt kẹt...

Lúc này, cửa sổ trong thư phòng đột nhiên mở ra.

Ánh trăng vẩy xuống, Tần nhị tiểu thư khoác lên một bộ lụa mỏng tuyết trắng đứng bên cửa, nhìn thiếu nữ mặt mũi tràn đầy tức giận trong nội viện nói:

- Bách Linh, tỷ phu không có ở nơi đây.

Bách Linh nhìn nàng, tiếng nói không tự chủ nhẹ xuống:

- Nhị tiểu thư, cô gia đêm nay đi thanh lâu, rất bẩn. Nô tỳ muốn đem hắn mang về rửa sạch sẽ, miễn cho ô uế Tần phủ chúng ta.

Tần nhị tiểu thư mỉm cười:

- Tỷ phu đi Thiên Tiên lâu sao? Là ta bảo hắn đi.

Vừa nghe lời này, không riêng Bách Linh sững sờ, Thu nhi cùng Châu nhi cũng đầy mặt ngạc nhiên.

Tần Vi Mặc ôn nhu giải thích nói:

- Trong nhà có một số việc cần phải đi nơi đó xử lý, tỷ phu là thư sinh, đến đó sẽ không khiến cho người ta hoài nghi, cho nên ta mới cầu tỷ phu hỗ trợ. Bách Linh, ngươi và Hạ Thiền đừng hiểu lầm tỷ phu, tỷ phu đến đó, cũng không có trêu chọc bất kỳ cô gái nào bên trong. Tỷ phu làm người, chẳng lẽ các ngươi còn không biết? Huống chi...

Nàng nhìn thiếu nữ trong viện, cười cười:

- Huống chi, tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, tỷ phu làm sao có thể ra ngoài ăn vụng đây?

Bách Linh bĩu môi:

- Thế nhưng, nhị tiểu thư, mọi người đều nói hoa dại thơm hơn hoa nhà, người ta còn nói, nam nhân nào không ăn vụng? Người ta còn nói, nam nhân nếu không đi thanh lâu, liền không coi là nam nhân...

Tần Vi Mặc khẽ cười nói:

- Được rồi Bách Linh, mau trở về đi thôi. Chuyện này, ta sẽ nói rõ ràng cho tỷ tỷ, để nàng không nên làm khó tỷ phu.

Bách Linh mặc dù không có cam lòng, rất muốn hiện tại kéo thối cô gia ra chất vấn, nhưng đã có nhị tiểu thư giúp hắn, đành phải coi như thôi.

- A, kia, nhị tiểu thư, ngài nghỉ ngơi đi.

Nàng ấm ức xoay người rời đi.

Ra cửa, nhìn về phía tiểu nha đầu đứng ở ngoài cửa không nói tiếng nào, nàng lập tức có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:

- Ngươi nếu đi vào nói chuyện, nhị tiểu thư tuyệt đối không dám ngăn cản, khẳng định sẽ lập tức đuổi thối cô gia ra ngoài. Ngươi đứng ở trong sân, xa như vậy, sợ cái gì?

Thiếu nữ tựa ở góc tường cúi đầu, trầm mặc một hồi, mới ngẩng đầu lên nhìn nàng, thấp giọng nói:

- Bách Linh... Chúng ta, không nên, đến đó...

- Đi nơi nào? Thanh lâu sao?

Bách Linh hừ lạnh nói:

- Vì cái gì không nên đi? Thối cô gia gạt chúng ta, vậy mà đi thanh lâu để những nữ nhân bẩn kia đùa bỡn, quá ghê tởm.

- Thế nhưng, Bách Linh, ngươi nói, hắn... Hắn sẽ không đi, nơi đó.

- Ta... Hừ! Trách ta quá tin tưởng thối cô gia! Ta cứ nghĩ thối cô gia tuyệt đối sẽ không đi loại địa phương kia, không nghĩ tới hắn vậy mà đi thật!
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 478: Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.



Ghê tởm!

- Hắn, có lẽ có chuyện... Mà ngươi lại không, nhìn thấy hắn...

- Thiền Thiền, ngươi làm sao giống như nhị tiểu thư rồi, cái gì đều muốn bảo vệ cho hắn đây? Ta nói hắn đi, hắn liền đi! Coi như hắn thật có chuyện muốn đi nơi đó, trước đó đi Linh Thiền Nguyệt cung, cũng nên sớm nói rõ ràng cho chúng ta, thế mà gạt chúng ta nói đi về nhà đi ngủ, sau đó lại lén lút một mình ra ngoài đến đó! Hắn chính là chột dạ, khẳng định muốn đi đến nơi xấu xa kia, bị những nữ nhân bẩn kia đùa bỡn!

Thiếu nữ cúi đầu xuống, lại trầm mặc trong chốc lát, nói khẽ:

- Bách Linh... Không, không có sao... Nam nhân, đừng quá quản, thật chặt...

- ? ? ?

Bách Linh nhìn nàng, giống như đang nhìn một kẻ ngu.

Trong viện.

Châu nhi và Thu nhi hai mặt nhìn nhau, tựa hồ muốn nói gì, lại nhịn được.

- Được rồi, ta tiếp tục luyện phi đao của ta. Nếu có một ngày người nào đó dám khi dễ tiểu thư nhà chúng ta, hừ hừ, phi đao này của Châu nhi ta cũng không ăn chay.

- Bạch!

- Xem đao! Phi đao của Châu nhi, chặt đứt đến rễ!

Khóe miệng Thu nhi co quắp một chút, quay người về tới trong phòng, ánh mắt rơi vào trên giày ngoài cửa.

Nghĩ nghĩ, nàng cầm đôi giày lên đi vào trong viện, đi qua cầm bàn chải, ngồi xổm ở nơi đó, bắt đầu cẩn thận chà.

Châu nhi quay sang nhìn một chút, hừ lạnh nói:

- Giày bẩn như thế, đế giày còn có bùn, khẳng định ra ngoài làm chuyện xấu. Thu nhi, ngươi làm gì tốt đối với hắn như vậy? Lại quỳ giúp hắn cởi giày, lại lén lút giúp hắn chà giày, quả nhiên thèm muốn thân thể của hắn, đúng hay không?

Thu nhi cúi đầu chà giày, không có để ý đế nàng.

- Bạch!

Châu nhi lại ném ra một cái phi đao, khẽ nói:

- Dù sao ta cũng không có xinh đẹp như ngươi, c*̃ng không có ôn nhu quan tâm như ngươi. Đến lúc đó cô gia nếu thật... Hừ, hắn khẳng định chỉ thương ngươi, mới không để ý tới ta. Không đúng, có khả năng sẽ còn cố ý ngược đãi ta. Cho nên phải cố gắng luyện tập phi đao, tựa như Hạ Thiền tỷ tỷ, chỉ cần lạnh lùng liếc hắn một cái đã có thể hù hắn sợ.

Thu nhi nín cười, ngẩng đầu nhìn nàng một cái nói:

- Châu nhi, đừng nói bậy, cô gia không phải người như vậy.

- Hừ, hắn bây giờ còn chưa có lấy vào tay! Nam nhân không đều giống nhau, chờ đắc thủ rồi, bản tính tự nhiên sẽ bạo lộ ra.

Thu nhi cười cười, không tiếp tục tranh luận cùng với nàng.

Tiểu thư thông minh như vậy, cô gia là hạng người gì, tự nhiên sẽ rõ ràng, nếu không, không có khả năng vừa gặp đã cảm mến cô gia, khăng khăng một mực.

Linh Thiền Nguyệt cung.

Sau khi Bách Linh trở về, cũng bước nhanh đến hậu hoa viên cáo trạng.

- Tiểu thư, cô gia vừa mới đi thanh lâu, sau khi trở về lại trốn đến gian phòng của nhị tiểu thư. Nô tỳ vừa rồi đi tìm hắn, hắn cũng không dám ra ngoài.

Thân ảnh tuyết trắng bên trong đình trầm mặc một hồi, nói:

- Hạ Thiền đâu?

Bách Linh thở dài một hơi:

- Thiền Thiền không có trở về, đoán chừng lại đi luyện kiếm, hoặc là lại đi đến chỗ cô gia nơi đó ngẩn người. Tiểu thư, Thiền Thiền thật đáng thương, ta muốn... Nói cho cô gia.

Gió đêm phất qua, váy trắng của thiếu nữ chập chờn trong đình, tóc xanh khẽ nhếch, cũng không lại nói tiếp.

Hồ nước ngoài đình, ao nước gợn sóng, đánh nát ánh trăng.

Trong mắt thiếu nữ, ánh sao lấp lánh.

Mai Hương uyển.

Trong phòng.

Ánh nến trong góc tối vẫn như cũ đốt cháy tạo ra ánh sáng mờ nhạt.

Trong phòng trên giường, hai người cùng một chỗ ôm nhau, cái trán chạm nhau, ôn nhu nói chuyện.

- Tỷ phu, ngươi muốn làm sao cảm tạ Vi Mặc đây?

- Người một nhà, không cần nói lời hai nhà.

- Tỷ phu, cái gì là người một nhà? Tỷ phu và cô em vợ, hay là...

- Nhị tiểu thư, ngươi thích Thục quốc, hay Ngụy quốc, hoặc là Ngô quốc?

- Thích tỷ phu.

- Nhị tiểu thư, ngươi không phải thích thi từ sao? Chúng ta tâm sự những thi từ bên trong « Thạch Đầu Ký » kia đi, Lâm muội muội...

- Tỷ phu Lâm muội muội đâu? Tỷ phu, có thể hay không thêm cho Lâm muội muội một tỷ phu tốt?

- Nhị tiểu thư, có thể đừng gây sự hay không?

- Không, vẫn thích gây...

Ngoài cửa sổ, bóng đêm dần dần dày.

Bên trên mái cong Uyên Ương lâu, thân ảnh màu đỏ không nhúc nhích đứng ở nơi đó, đứng yên thật lâu.

Ánh sáng đỏ chói bao phủ toàn bộ thân thể và gương mặt của nàng.

Trong con mắt của nàng tràn đầy mâu thuẫn cùng khuất nhục.

- Sư tôn... Ca ca...

- Ca ca... Sư tôn...

- Sư tôn ca ca...

- Oanh!

Hồng mang toàn thân nàng đột nhiên nổ b ắn ra, váy đỏ phấp phới, tóc dài bay múa, hai đầu lông mày xuất hiện một đạo ấn ký hình hỏa diễm, toàn bộ thân thể giống như thiêu đốt lên ngọn lửa cháy hừng hực, khí thế đáng sợ.



- Oanh!

- Oanh! Oanh! Oanh!

Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.

Trong thạch thất đáy hồ, Lạc Thanh Chu đang ra từng động tác nặng nề hung hãn tu luyện « Hám Sơn Bá Quyền ».

Lúc này sáng ngày hôm sau không lâu.

Tối hôm qua còn chưa tới ba canh, hắn đã ngủ thiếp đi, cho nên hôm nay dậy rất sớm.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 479: Tựa như là tu luyện thần hồn.



Thừa dịp Tần nhị tiểu thư vẫn còn ngủ say, hắn chạy ra ngoài tu luyện.

Tối hôm qua làm quan hệ của hai người càng gần thêm một bước.

Hắn lần đầu tiên chủ động ôm thiếu nữ kia, c*̃ng lần đầu tiên chủ động hôn nàng.

Còn ôm nhau ngủ, thân mật cùng nhau một phen.

Tần nhị tiểu thư vốn còn muốn tiến thêm một bước, động thủ động cước với hắn, bất quá bị hắn ngăn cản.

Dù sao thân thể thiếu nữ kia quá yếu, hắn sợ xảy ra chuyện.

Ngay cả hôn môi đều muốn ngạt thở, sắp đã hôn mê, chớ nói chi là những chuyện khác khiến cảm xúc càng thêm ba động.

Thiếu nữ kia cuối cùng dán trong ngực của hắn, nhẹ giọng nỉ non cam đoan cho hắn:

- Tỷ phu, Vi Mặc về sau nhất định uống thuốc đúng giờ, nhất định cố gắng dưỡng tốt thân thể, đến lúc đó... Lại hầu hạ tỷ phu...

- Oanh!

Lạc Thanh Chu đánh ra một quyền, trong không khí ẩn ẩn vang lên âm bạo bén nhọn, trước ngực lập tức dâng lên một cỗ nhiệt huyết.

Hắn c*̃ng nhất định cố gắng tu luyện, tăng cường thực lực, không cô phụ thiếu nữ kia.

- Ầm!

Nham thạch trước người, chia năm xẻ bảy.

Bộ pháp của hắn bắt đầu trở nên càng nhanh, tốc độ c*̃ng bắt đầu nhanh hơn, lực đạo ra quyền càng thêm hung mãnh, càng thêm nặng nề có lực, nắm đấm đánh ra bắt đầu xuất hiện huyễn ảnh, đồng thời, toàn bộ nắm đấm tựa hồ đột nhiên trở nên lớn hơn một vòng.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Trong thạch thất cuồn cuộn khí lãng, quyền ảnh trùng điệp!

Mặt trời mới mọc từ từ bay lên sau núi xanh, chiếu sáng cả Mạc Thành.

Trong bất tri bất giác đã lên tới chính không.

Giữa trưa, Lạc Thanh Chu ngừng lại.

Lúc này hắn đã mồ hôi đầm đìa, bắp thịt da xương toàn thân đau buốt, nội lực và thể lực đã tiêu hao hầu như không còn.

Chiêu thức Bá Quyền hung mãnh bá đạo, ra quyền tức đỉnh phong, c*̃ng cực kì tiêu hao lực lượng.

So sánh cùng Bôn Lôi Quyền, chiêu thức của Bá Quyền càng thêm đơn giản trực tiếp, mỗi một quyền đều ẩn chứa lực lượng cực kì bạo tạc, nhưng mỗi một quyền đều sẽ rút ra số lượng lớn nội lực cùng năng lượng khác từ trong cơ thể, yêu cầu rất cao đối với nội lực, thể lực, tinh thần lực cùng thể chất người tu luyện.

Cho dù hắn thường xuyên phục dụng linh dịch đen như mực và xanh đậm, thể chất và tinh thần lực đều cường đại hơn so với võ giả bình thường, c*̃ng không kiên trì được quá lâu.

Loại quyền pháp này đối địch, tốt nhất là một kích tất sát, hoặc tốc chiến tốc thắng.

Kéo càng lâu, càng nguy hiểm.

Nếu như địch nhân có lực phòng ngự kinh người, hoặc thân thủ nhanh nhẹn, muốn sử dụng bộ quyền pháp này thì cần chú ý cẩn thận, phòng ngừa bị đối phương cố ý tiêu hao.

Về phần « Mai Hoa Phân Phi » quyền pháp thì thuộc về kỹ năng nhẹ nhàng quần công, tổn thương không có lớn như Bá Quyền cùng Bôn Lôi Quyền, nhưng cả công lẫn thủ, tiêu hao năng lượng cũng không nhiều.

Nếu như đối phương nhiều người, rất thích hợp dùng bộ quyền pháp này.

Nội công tâm pháp bên trong « Mai Hoa Bảo Điển », phương pháp thể luyện và quyền pháp, nhìn qua đều là một chút công pháp tu luyện rất cơ sở, chỉ thích hợp cảnh giới Võ sinh tu luyện.

Đến lúc đó sau khi tiếp tục tấn thăng thì cần tìm kiếm công pháp tu luyện tốt hơn.

Cho nên hắn hiện tại không chỉ phải cố gắng tu luyện, còn cần hơn là tích lũy tiền, đến lúc đó đi mua công pháp tu luyện, hoặc đi bái sư học nghệ.

Muốn tiến thêm một bước, muốn thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện, dựa vào tự mình một người khẳng định không được.

Vô luận là Long Hổ học viện hay học viện khác, hoặc một chút môn phái, nội tình đều rất thâm hậu, bên trong cất giữ lấy các loại công pháp lợi hại, góp nhặt rất nhiều tài nguyên tu luyện.

Cho nên mới có nhiều võ giả chen phá đầu muốn đi vào.

Nếu như có thể có một võ giả cao thủ chỉ đạo tu luyện, vậy khẳng định mạnh hơn nhiều so vơi mình một thân một mình gập ghềnh lục lọi tu luyện.

Tựa như là tu luyện thần hồn.

Nếu như hắn không có gặp được vị Nguyệt tiền bối kia chỉ đạo cùng truyền thụ công pháp, đoán chừng hắn bây giờ còn đang chậm rãi tu luyện ở cảnh giới Dạ du, mà lại ngay cả một tâm pháp thần hồn cũng không có.

Trong lòng suy nghĩ miên man, hắn đi ra thạch thất, thông qua hang động, tiến vào đáy hồ.

Ở dưới đáy hồ ngâm nước nóng, vừa chà tắm thân thể, vừa quy hoạch chuyện sau này.

Trước giải quyết phiền phức trước mắt, diệt trừ tất cả uy h**p đến từ Tống gia kia.

Tiếp đó, cố gắng đọc sách và tu luyện, chờ sang năm thi Hương.

Nếu như có thể thi đậu, như vậy thân phận của hắn không còn là một người ở rể hèn mọn đê tiện, đến lúc đó làm vẻ vang Tần gia, có vinh quang của mình, có khả năng còn sẽ có quan vị.

Lúc kia, cho dù hắn muốn quang minh chính đại cưới Tần nhị tiểu thư, chỉ sợ cũng sẽ không có người lại nói cái gì.

Về phần Tần đại tiểu thư, đối phương đã sớm thông qua Bách Linh nhắc nhở hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back