Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu

Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 405: Mười kim tệ, ít nhất nhiêu đó.



Lạc Thanh Chu biết nó da dày thịt thô, cho nên không cho nó bất kỳ cơ hội th* d*c nào, lại rót lực vào cánh tay, liên tục đập ba quyền lên đầu nó!

Ba quyền đánh xuống, đầu yêu báo rốt cục vỡ tan, óc não trộn lẫn máu tươi, thân thể xụi lơ trên mặt đất, kịch liệt co quắp.

- Oanh!

Lạc Thanh Chu lại đánh ra một quyền cuối cùng, triệt để kết liễu tính mạng nó!

- Hô... Hô...

Đứng trước thi thể yêu báo, hắn thở hổn hển nặng nề, mồ hôi toàn thân chảy xuống, phía sau lưng bị móng vuốt yêu báo làm bị thương, toàn thân cơ bắp da thịt có chút phát nhiệt, đồng thời bắt đầu đau nhức.

May mắn vừa rồi đánh nhau với yêu báo này, phát hiện đối phương sợ hãi, sau đó thử dùng nhiếp hồn chấn phách chi thuật vị thần hồn tiền bối kia truyền thụ cho hắn công kích một chút, không ngờ lại thu được hiệu quả rất tốt.

Nếu không trận chiến này, đoán chừng còn phải tiếp tục một hồi lâu.

Dựa vào tốc độ yêu báo và sự quen thuộc địa hình nơi này, nếu như đối phương một lòng muốn chạy trốn, hôm nay hắn thật đúng là không nhất định có thể giữ nó lại.

Hôm nay hắn không chỉ thành công săn giết một con yêu thú, còn rèn luyện da thịt, ma luyện kỹ xảo thực chiến, hơn nữa còn phát hiện nghe lén tiếng lòng không ngờ còn có tác dụng với yêu thú!

Còn có, nhiếp hồn chấn phách chi thuật vị Nguyệt tiền bối kia truyền thụ cho hắn, không ngờ cũng có thể sử dụng với yêu thú!

Lần này ra, tuyệt đối là thu hoạch lớn!

Lạc Thanh Chu nghỉ ngơi sơ sơ, lấy chủy thủ võ giả hắn đã hao tốn giá tiền rất lớn mua được ở tụ bảo các trong túi trữ vật ra, chuẩn bị mổ bụng con yêu thú này, nhìn xem trong có yêu đan không.

Nếu như con yêu thú này trong cơ thể có yêu đan, vậy lần thu hoạch này càng lớn hơn!

Lúc hắn cầm chủy thủ muốn động thủ mổ bụng, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân rất nhỏ.

Trong lòng hắn nhảy lên, quay đầu nhìn lại.

Hai nam tử trung niên mặc trang phục màu đen, hai mắt sáng lên đi tới.

Lạc Thanh Chu đứng lên.

Hắn nắm chặt chủy thủ trong tay, nhìn về phía hai người.

Hai người mặc trang phục võ giả kia, một cao một thấp, mặt mày bộ dáng có chút tương tự, hình như là một đôi huynh đệ.

- Tiểu huynh đệ vận khí thật tốt nha.

Một người mặt tươi cười nói:

- Huynh đệ chúng ta liên tục tới đây vài ngày, cũng không có gặp được yêu thú, lại bị ngươi gặp được. Yêu báo này là đồ tốt, da lông trân quý, trong bụng nói không chừng còn có yêu đan.

Hai huynh đệ đứng khoảng cách hơn năm bước, trên mặt lộ ra biểu tình cười như không cười.

Tên nam tử lùn mở miệng nói:

- Tiểu huynh đệ, bán da lông và yêu đan cho huynh đệ chúng ta. Cái khác, ngươi lấy đi, thấy sao?

Lạc Thanh Chu thu hồi chủy thủ trong tay, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Hai vị chuẩn bị ra giá bao nhiêu tiền?

Tên nam tử lùn nhếch miệng cười một tiếng, vươn năm ngón tay:

- Năm kim tệ.

Lạc Thanh Chu không nói gì thêm.

Nam tử cao cười rạng rỡ nói:

- Tiểu huynh đệ, năm kim tệ đã rất tốt, mà ngươi còn có thể lấy những thứ khác của yêu báo. Nếu như gặp phải những người khác, ha ha, bọn hắn cũng không có hảo tâm như hai huynh đệ chúng ta đâu, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả chính ngươi, nói không chừng cũng phải ở lại Hắc Mộc lâm này.

Lạc Thanh Chu chậm rãi nắm chặt nắm đấm.

Tên nam tử lùn ánh mắt khinh miệt nhìn thoáng qua, cười lạnh nói:

- Vừa rồi một quyền cuối cùng kia của ngươi chúng ta đều thấy được, ngươi nhiều nhất là Luyện Gân cảnh giới? Hơn nữa thoạt nhìn, ngươi thể lực hình như c*̃ng tiêu hao không sai biệt lắm, trên người còn bị thương.

Nói đến đây, hắn v**t v* nắm đấm của mình, nhếch miệng cười nói:

- Huynh trưởng ta là Luyện Cốt cảnh, ta là Luyện Gân cảnh. Tiểu huynh đệ, làm người từng trải, ta khuyên ngươi phải nghĩ lại. Tiền tài mặc dù quan trọng, nhưng mạng nhỏ, mới là quan trọng nhất.

Lạc Thanh Chu yên lặng một lát, cúi đầu nhìn thi thể yêu báo trên đất một chút, vẻ mặt lại biến ảo một hồi, mới đưa tay ra nói:

- Mười kim tệ, ít nhất nhiêu đó.

Hai huynh đệ nhìn nhau, đột nhiên cười một tiếng.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 406: Tại sao muốn đi theo ta?



Người nam tử cao không tiếp tục nhiều lời, trực tiếp từ trong ngực móc ra túi tiền, từ trong lấy ra mười kim tệ, ném về phía hắn, mặt tươi cười nói:

- Tiểu huynh đệ, đây mới là lựa chọn thông minh nhất. Ngươi còn trẻ, muốn yêu thú, sau này có rất nhiều cơ hội.

Lạc Thanh Chu tiếp nhận mười kim tệ, cẩn thận đếm, không nói một lời, xoay người rời khỏi.

- Hứ, còn tưởng hắn muốn hoạt động gân cốt một chút.

Tên nam tử lùn thấy hắn rất thức thời rời khỏi, lập tức cười nhạo một tiếng, hình như có chút thất vọng nho nhỏ.

Lập tức hai huynh đệ mặt mày hớn hở đi tới yêu báo trên đất.

Nếu như mỗi ngày đều gặp được tiểu tử nhát gan như vậy thật là chuyện tốt, vậy bọn họ còn cần cực khổ ở trong khu rừng rách nát này tìm yêu thú làm gì, trực tiếp ôm cây đợi thỏ là được.

- Đi thôi, trực tiếp kéo ra ngoài, đi ra chợ rồi mổ, nếu không máu me khó cầm, huyết nhục yêu báo này, cũng có người muốn.

- Thu vào túi trữ vật đi.

- Đợi lát nữa, để yêu khí nó tản đi lại nói.

Hai huynh đệ một người nắm một chân yêu báo, mừng khấp khởi đi ra ngoài rừng.

Lạc Thanh Chu bước nhanh rời khỏi.

Đang đi ra khoảng cách mấy chục mét đột nhiên nhìn thấy dưới một cây đại thụ bên cạnh, thiếu nữ roi da tên Nam Cung Mỹ Kiêu, vẻ mặt nhìn có chút hả hê nhìn hắn.

Lạc Thanh Chu hỏi:

- Yêu báo kia đâu?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhún vai nói:

- Tốc độ quá nhanh, chạy.

Lạc Thanh Chu không nói tiếp, mặt âm trầm, bước nhanh đi thẳng về phía trước.

Nam Cung Mỹ Kiêu đi theo phía sau hắn, lạnh giọng k*ch th*ch nói:

- Đáng thương, cực khổ liều mạng săn giết yêu thú, lại bị người ta đoạt đi. Cái này có lẽ chính là công dã tràng rồi.

Lạc Thanh Chu không để ý nàng, bước nhanh hơn.

Nam Cung Mỹ Kiêu vẫn như cũ bước nhanh đi theo phía sau hắn, cười nhạo nói:

- Thế nào, chạy nhanh như vậy, còn sợ người ta đuổi theo giết ngươi?

Lạc Thanh Chu quay đầu lại nói:

- Tại sao muốn đi theo ta?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu mày nói:

- Nhàm chán thôi, cho nên muốn nhìn dáng vẻ ủy khuất vô năng cuồng nộ của ngươi.

Lạc Thanh Chu không nói gì thêm, tiếp tục đi tới phía trước.

Rất nhanh, hắn đi tới lối vào, đi đến một đầu đường nhỏ khác.

Nam Cung Mỹ Kiêu trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, tiếp tục đi theo.

Không bao lâu, rừng cây trước mặt xuất hiện một thân ảnh.

Một đầu tóc ngắn màu bạc, trên vai khiêng một thanh đao bản rộng, đang đi dạo xung quanh.

Nghe tiếng bước chân của hai người, Đao tỷ lập tức nắm chặt chuôi đao, cảnh giác xoay người lại, thấy là bọn hắn, sửng sốt một chút, nói:

- Là các ngươi...

Lạc Thanh Chu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:

- Đao tỷ, thuê ngươi hỗ trợ, cần bao nhiêu kim tệ?

Vừa nghe lời này, Nam Cung Mỹ Kiêu theo phía sau lập tức sững sờ.

Đao tỷ dừng một chút, nhìn hắn nói:

- Hỗ trợ săn giết yêu thú, ít nhất hai trăm kim tệ, hỗ trợ...

- Hỗ trợ quấy nhiễu một võ giả Luyện Cốt cảnh giới, cần bao nhiêu kim tệ?

Lạc Thanh Chu ngắt ngang lời nàng, trực tiếp hỏi.

Đao tỷ giật mình:

- Chỉ là quấy nhiễu sao? Cần bao lâu?

Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, nói:

- Thời gian một nén nhang.

Đao tỷ nhíu mày suy tư một chút, vươn năm ngón tay:

- Chí ít cần năm trăm kim tệ. Ta cũng là Luyện Cốt cảnh giới, nếu đối phương liều mạng, ta có thể sẽ bị thương nặng, thậm chí mất mạng, cho nên đắt một chút.

- Thành giao.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 407: Cuối cùng không nói gì.



Lạc Thanh Chu không chút do dự, trực tiếp từ trong túi móc ra mười kim tệ, ném cho nàng nói:

- Đao tỷ, đây là tiền đặt cọc.

Đao tỷ đưa tay thật chuẩn đón lấy mười kim tệ, nhìn thoáng qua nói:

- Hơi ít.

Lạc Thanh Chu nói:

- Lần này chúng ta là đồng bọn, Đao tỷ hẳn là tin tưởng ta.

Nói xong, từ trong ngực móc ra túi trữ vật, cho nàng nhìn thoáng qua, vỗ vỗ túi trữ vật nói:

- Không thiếu tiền.

Thật ra toàn trên dưới thân hắn cũng chỉ có mười kim tệ này.

Đáng giá nhất, chính là cái túi trữ vật này.

Đao tỷ nhìn thoáng qua túi trữ vật của hắn, cười cười, thu hồi kim tệ, nói:

- Đi thôi.

Lạc Thanh Chu lập tức quay người, dẫn nàng đi về phía con đường kia.

Nam Cung Mỹ Kiêu trên mặt lộ ra vẻ hiếu kì, vẫn đi theo phía sau hắn.

Đao tỷ quay đầu nhìn nàng nói:

- Ngươi cũng bị hắn thuê?

Nam Cung Mỹ Kiêu cười lạnh một tiếng:

- Ngươi nhìn hắn xứng sao? Ta chẳng qua là cảm thấy chơi vui, muốn đi xem náo nhiệt thôi.

Đao tỷ thu hồi ánh mắt, không nói tiếp.

Lạc Thanh Chu trên đường giải thích một chút:

- Ta vừa rồi săn giết một con yêu báo, bị người đoạt đi. Đối phương là hai huynh đệ, một người là Luyện Cốt cảnh giới, một người là Luyện Gân cảnh giới.

Đao tỷ nhíu mày:

- Ở Hắc Mộc lâm này, bị người đoạt đồ rất bình thường. Ngươi không tổ đội, một thân một mình hành động, sớm nên nghĩ tới. Nhưng mà... Ngươi đang muốn cướp về?

Lạc Thanh Chu không có trả lời.

Đao tỷ lập tức nói:

- Nói trước, ta chỉ phụ trách quấy nhiễu tên võ giả Luyện Cốt cảnh giới kia thời gian một nén nhang, chuyện khác ta sẽ không quản. Đến giờ, ta sẽ rời khỏi.

Lạc Thanh Chu vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Được.

Đao tỷ nhìn về phía hắn, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc và nghi hoặc.

Nam Cung Mỹ Kiêu càng thêm tò mò.

Lạc Thanh Chu lặng lẽ lấy bình sứ ra, nhỏ hai giọt linh dịch vào lòng bàn tay, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.

Không bao lâu.

Ba người đi tới mảnh rừng cây kia.

Lạc Thanh Chu dừng lại nói:

- Ở chỗ này chờ một lúc đi, bọn họ cũng sắp ra.

Vừa dứt lời, trong rừng cây trước mặt, hai huynh đệ kia nâng một con yêu báo, vẻ mặt tràn đầy vui sướng, bước đi như bay tới.

Lạc Thanh Chu trực tiếp nghênh đón.

Hai huynh đệ nhìn thấy hắn, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.

Lập tức dừng lại, sắc mặt trở nên âm trầm, nắm chặt nắm đấm.

Hai người hình như quen biết Đao tỷ, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kị, trên mặt nhìn có chút chần chờ.

Lạc Thanh Chu nhìn ánh mắt của bọn họ, đột nhiên mở miệng nói trước:

- Để đồ lại, ta có thể chuyện cũ bỏ qua. Đao tỷ là Luyện Cốt cảnh, ta là luyện gân cảnh...

Lập tức hắn lại nghiêng người sang, chỉ vào Nam Cung Mỹ Kiêu phía sau đang đứng dưới đại thụ nói:

- Nàng cũng Luyện Cốt cảnh. Hai vị, làm người từng trải, ta khuyên các ngươi phải nghĩ cho sau này. Tiền tài mặc dù quan trọng, nhưng mạng nhỏ, mới là quan trọng nhất.

Hai huynh đệ: - ...

Bờ môi Đao tỷ giật giật, muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói gì.

Nam Cung Mỹ Kiêu đứng xa xa phía sau, nghe vậy sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.

Lạc Thanh Chu trực tiếp sải bước đi qua, đứng trước mặt Lâm huynh đệ kia, nhìn tên thanh niên lùn kia nói:

- Buông xuống.

Ngữ khí bình tĩnh, lại mang theo mệnh lệnh không thể từ chối.

Thanh niên dáng lùn sắc mặt âm trầm nhìn hắn một cái, lại nhìn Đao tỷ cùng thiếu nữ cao gầy phía sau một chút, cơ bắp rung động mấy cái, ánh mắt lạnh lùng mà nhìn chằm chằm hắn, cúi người, từ từ đặt xuống yêu báo trong tay.

- Buông xuống!

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm hai mắt hắn, lúc hắn buông tay ra, trong lòng chột dạ, rõ ràng sợ hãi trong nháy mắt, đột nhiên ngưng tụ thần hồn, lực tụ yết hầu, hét lớn một tiếng!

Giống như một tiếng sấm, đột nhiên chỗ sâu trong óc thanh niên lùn vang lên!
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 408: Ta không đi, ta chờ ngươi.



Thanh niên dáng lùn thân thể chấn động, trong một chớp mắt ánh mắt lộ ra hoảng hốt.

- Oanh!

Cơ bắp da thịt Lạc Thanh Chu sớm đã kéo căng, nắm đấm súc tích sức mạnh vận sức chờ phát động, đột nhiên b*n r*, “Bụp” một tiếng, nặng nề mà đánh vào mặt của hắn!

Thanh niên dáng lùn căn bản không kịp phản ứng, đầu bị hất lên, trực tiếp té ngửa trên mặt đất!

Lúc này, thanh niên dáng cao bên cạnh mới kịp phản ứng, lập tức gầm thét một tiếng, còn chưa kịp động thủ, Lạc Thanh Chu đột nhiên quát lên:

- Đao tỷ!

- Bạch!

Đao quang lóe lên!

Một thanh đao bản rộng đột nhiên tóe ra hàn quang chém đến, trực tiếp chém về phía thanh niên dáng cao kia!

Thanh niên dáng cao sắc mặt đột biến, cuống quít lui lại.

- Oanh!

Hắn chỉ có thể trừng to mắt, trơ mắt nhìn thiếu niên hèn hạ vô sỉ kia giương quyền thứ hai lên, nặng nề đập trên đầu huynh đệ mình!

Tên thanh niên dáng lùn kia bị một quyền đánh ngã trên mặt đất, xương mặt lõm, trên mặt tràn đầy máu tươi, ánh mắt mơ hồ, còn chưa kịp phản ứng, Lạc Thanh Chu lại một quyền hung hăng đập vào đầu hắn!

Một cỗ đau nhức kịch liệt đánh tới!

Thanh niên dáng lùn hoảng sợ mà tuyệt vọng nổi giận gầm lên một tiếng, vừa muốn liều mạng nhảy dựng lên, “Oanh” một tiếng nổ vang, Lạc Thanh Chu quyền thứ ba lại nằng nặng đập lên trên đầu của hắn!

- Cạch!

Xương sọ vỡ vụn, máu tươi tràn ra.

Thanh niên dáng lùn há to mồm, xương mặt và đầu sụp đổ, trong nháy mắt mất mạng.

- Nhị đệ!

Thanh niên dáng cao thấy cảnh này, lập tức muốn rách cả mí mắt.

Huynh đệ bọn họ vốn là đã chuẩn bị từ bỏ yêu báo này, vốn là chuẩn bị rút lui, vì sao vì sao thiếu niên ngoan độc còn muốn đột nhiên động thủ?

Trong lòng hắn kêu gào, quơ nắm đấm tới kịch chiến với Đao tỷ.

Đao tỷ quơ đại đao trong tay:

- Thật có lỗi, ta nhận thuê, quấy nhiễu ngươi thời gian một nén nhang.

- Một nén nhang sau ngươi có thể giết hắn, ta sẽ không nhúng tay.

Vừa nghe lời này, thanh niên dáng cao lập tức đỏ hồng mắt, cắn răng nói:

- Tiểu súc sinh hèn hạ ác độc! Có bản lĩnh ngươi đừng chạy, chút nữa lão tử muốn chém ngươi thành muôn mảnh, báo thù cho huynh đệ của ta!

Lạc Thanh Chu không để ý hắn, ngồi xổm trước thi thể thanh niên lùn kia, điều tra toàn thân hắn, lấy một cái túi trữ vật, lập tức nhỏ máu nhận chủ, nhìn thoáng qua, phát hiện trong có hơn một ngàn kim tệ, còn những vật phẩm khác.

Hắn đổ ra bốn trăm chín mươi mai kim tệ, đặt ở bên cạnh, nói:

- Đao tỷ, kim tệ để ở chỗ này. Sau một nén nhang, bọn chúng sẽ là của ngươi.

Đao tỷ quơ đao bản rộng trong tay, quay mặt nhìn thoáng qua, khóe miệng hung hăng co quắp một chút.

Lạc Thanh Chu trực tiếp ở trước mặt thi thể thanh niên dáng lùn, lại dùng túi trữ vật của hắn, thu thi thể yêu báo trên đất vào.

Thanh niên dáng cao nhìn hai mắt huyết hồng, gương mặt dữ tợn, miệng cắn răng nghiến lợi nói:

- Tiểu súc sinh! Ngươi đừng đi! Có bản lĩnh ngươi đừng đi! Một nén nhang sau...

Lạc Thanh Chu đứng lên, thu hồi túi trữ vật, tựa trên cây bên cạnh nói:

- Ta không đi, ta chờ ngươi.

Thanh niên dáng cao im bặt, đỏ hồng mắt, trong lòng yên lặng tính toán thời gian.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 409: Liên tục năm quyền đánh cùng một chỗ!



Đao tỷ nhíu mày, trong lòng âm thầm nghi hoặc: Tiểu tử này bỏ ra năm trăm kim tệ, không phải chính là muốn ta quấn lấy tên Luyện Cốt cảnh này, hắn nhân sơ hội chạy thoát thân sao?

Lạc Thanh Chu đột nhiên hỏi:

- Đao tỷ, bây giờ ta thêm tiền, ngươi có thể giết hắn không?

Đao tỷ lạnh lùng nói:

- Không thể, nhiệm vụ thuê chưa hoàn thành, ta sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ thứ hai. Mà trong vòng ba ngày, ta sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ nhằm vào cùng một người. Còn có, ta chỉ tiếp nhận nhiệm vụ giết yêu thú, không tiếp nhận nhiệm vụ giết người.

Lạc Thanh Chu không nói gì thêm, tựa vào đại thụ bên cạnh, dù bận vẫn ung dung mà nhìn hai người phấn khích chiến đấu.

Nam Cung Mỹ Kiêu rốt cục nhịn không được đi tới hỏi:

- Ngươi còn có quỷ kế gì?

Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào mắt tên thanh niên cao kia.

Sắp hết một nén nhang, hắn đột nhiên đi tới, thấp giọng nói:

- Xem đi, thể lực ngươi hẳn là cũng tiêu hao không sai biệt lắm? Đao tỷ sẽ không giết ngươi, nhưng nhìn thấy người phía sau ta không? Nàng cũng Luyện Cốt cảnh, quan hệ của ta với nàng, ngươi hẳn cũng đã nhìn ra, chút nữa hai chúng ta liên thủ, để hai huynh đệ ngươi xuống dưới đoàn tụ.

Vừa nghe lời này, thanh niên cao kia rõ ràng biến sắc, trong ánh mắt lộ ra vẻ bối rối, nhìn thiếu nữ phía sau Lạc Thanh Chu cách đó không xa một chút.

Trong lòng hắn ta bắt đầu nghĩ đến chuyện chạy trốn.

Đúng lúc này, Lạc Thanh Chu đột nhiên hét lớn một tiếng:

- Còn không đầu hàng!

Thanh niên cao kia trong lòng hoảng hốt, ánh mắt nhìn về phía hắn.

Vào thời khắc này, Lạc Thanh Chu mắt đối mắt với hắn, thần hồn ngưng tụ, lực tụ yết hầu, đột nhiên gầm thét một tiếng:

- Đầu hàng!

Một tiếng sấm nổ, đột nhiên xuyên qua màng nhĩ của thanh niên cao kia, chấn vào thần hồn của hắn ong ong kêu loạn!

Mà c*̃ng vào lúc này, Đao tỷ đột nhiên thu đao lui lại:

- Đã đến giờ!

- Oanh!

Thanh niên cao kia sững sờ tại chỗ thần hồn hoảng hốt trong nháy mắt, Lạc Thanh Chu đột nhiên một quyền đánh vào bụng của hắn!

- Ầm!

Người thanh niên cao vội vàng không kịp chuẩn bị, thân thể lập tức hơi cong, gập cả người lại, còn chưa kịp phản ứng, “Xoẹt” một tiếng, một tay khác của Lạc Thanh Chu đột nhiên lóe lên hàn quang, chuôi chủy thủ sắc bén hung hăng đâm vào mắt trái của hắn!

- A ——.

Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên!

- Oanh!

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Lạc Thanh Chu không cho hắn bất kỳ cơ hội phản kháng nào, ra quyền như gió, hạ quyền như sấm, nặng nề mà đánh trên đầu của hắn!

Liên tục năm quyền đánh cùng một chỗ!

Quyền thứ năm mang theo lôi điện hung hăng rơi xuống, đầu thanh niên cao kia rốt cục “Két” một tiếng vỡ tan, thân thể mềm nhũn, úp sấp trên mặt đất.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Lạc Thanh Chu vẫn không dừng tay, lại quơ nắm đấm, lực rót cánh tay, dùng sức mạnh lớn nhất, hung hăng liên tục đập ba quyền vào đầu đã vỡ của hắn!

Thấy tên kia cả đầu biến thành một đoàn bột nhão, thân thể triệt để không nhúc nhích nữa rốt cục mới ngừng lại, còn lập tức lui về sau mấy bước.

- Hô... Hô...

Trong rừng yên tĩnh, chỉ có hắn vì khẩn trương mà th* d*c nặng nề.

Sau một lúc lâu.

Xác định tên thanh niên cao kia đã chết hẳn, hắn mới đi qua, ngồi xổm xuống, lục túi c*̉a hắn, nhưng không có phát hiện bất kỳ thứ gì.

Xem ra đồ của hai huynh đệ, đều đặt một chỗ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back