Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 70



Kỷ Thời Đình lạnh nhạt liếc nhìn cô ta một cái, sải bước đi lướt qua. Anh không hề che giấu sự không chào đón của mình.

Sắc mặt Tạ Tư Ỷ tối sầm lại, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được mà dõi theo bóng lưng anh.

Vừa rồi lúc Kỷ Thời Đình bước ra khỏi thư phòng, cô ta đã bắt gặp nụ cười nhẹ ẩn hiện trong đáy mắt anh. Ngoài phụ nữ ra, còn có ai có thể khiến anh nở một nụ cười như vậy?

Còn cả ngày hôm đó ở club 92, anh đang xem ảnh của một người phụ nữ.

Người đàn ông này luôn lạnh lùng với cô ta, nhưng Tạ Tư Ỷ không để bụng, bởi vì anh đối với ai cũng vậy. Thế nhưng bây giờ lại có một người phụ nữ có thể khiến anh phá lệ?

“Cô Tạ, ông Kỷ đang đợi cô ở phòng ăn.” chú Tần nhắc nhở.

“Vâng.” Tạ Tư Ỷ lúc này mới hoàn hồn, mỉm cười: “Là tôi thất lễ.”



Lúc Kỷ Thời Đình bước vào phòng ăn, ông nội Kỷ đang uống canh dưỡng sinh.

“Sao không trò chuyện với Tư Ỷ thêm một lát?” Ông buông thìa xuống, cười tủm tỉm nói: “Tư Ỷ là cô gái tốt, tuy lớn hơn con một tuổi nhưng chỉ cần con thích, chuyện này đều không thành vấn đề.”

Kỷ Thời Đình ngồi xuống đối diện ông, giọng điệu lạnh nhạt: “Ồ, thì ra đây là mục đích của cô ta?”

“Con đừng có tự mình đa tình, ai nói người ta nhắm vào con?” Ông nội Kỷ hừ một tiếng: “Tư Ỷ hiếu thuận, bằng lòng ở lại trò chuyện với lão già này. Con cho rằng người khác đều bất hiếu như con sao?”

Ông nội Kỷ vừa dứt lời, Tạ Tư Ỷ cũng xuất hiện ở cửa phòng ăn, trên mặt cô ta mang theo nụ cười ung dung: “Ông nội, Thời Đình, hai người đang nói chuyện gì vậy?”

“Cô Tạ.” Kỷ Thời Đình mỉm cười nhẹ, giọng nói lộ ra vẻ xa cách: “Ông nội tuổi đã cao, vậy mà lại đem tôi và cô ra làm trò đùa, tôi thay ông ấy xin lỗi cô. Dù sao cô cũng coi như là chị gái của tôi, cô yên tâm, tôi tuyệt đối không có ý nghĩ gì khác với cô.”

Lời nói của anh tràn đầy sự tôn trọng, nhưng từng câu từng chữ đều là sự từ chối không cho phép từ chối.

Hai tay Tạ Tư Ỷ đột nhiên nắm chặt, sắc mặt cũng thoáng chốc trắng bệch.

Nhưng sự giáo dục nhiều năm khiến cô ta không dễ dàng thất thố. Cô ta trách móc liếc nhìn ông nội Kỷ một cái: “Ông nội, ông đang nói bậy bạ gì vậy? Trong lòng con, ông và Thời Đình đều là người nhà của con.”

“Được rồi, được rồi, là lỗi của ông.” ông Kỷ trên mặt cười ha hả, nhưng trong lòng lại thực sự tức giận, không nhịn được trừng mắt nhìn Kỷ Thời Đình một cái.

Tên nhóc này, thật sự là không biết điều!

“Cô Tạ, mời ngồi.” Kỷ Thời Đình thản nhiên mỉm cười: “Chú Tần, bảo nhà bếp dọn cơm lên được rồi.”

“Vâng, cậu chủ.” chú Tần đáp.

Trong bữa trưa, ông nội và Kỷ Thời Đình thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, cơ bản đều là về tình hình công ty.

Tạ Tư Ỷ lại im lặng một cách bất thường, nhưng ánh mắt vẫn luôn âm thầm liếc nhìn người đàn ông đối diện.

Có lẽ là vì để thuận tiện cho việc dùng bữa, anh đã cởi cúc tay áo, xắn tay áo lên để lộ ra một đoạn cánh tay rắn chắc khỏe khoắn với đường nét rõ ràng.

Người đàn ông này khí chất lạnh lùng. Trong ấn tượng của cô ta, anh luôn ăn mặc chỉnh tề, tạo cảm giác xa cách. Nhưng lúc này, dáng vẻ anh xắn tay áo lên, lại khiến anh có vẻ gần gũi hơn, có chút giống với người đàn ông của gia đình.

Nhìn dáng vẻ có chút lười biếng thư thái của anh, nghe giọng nói trầm thấp mang theo vài phần hờ hững của anh, Tạ Tư Ỷ đột nhiên cảm thấy tim mình chưa bao giờ đập nhanh đến vậy.

Cô ta vội vàng bưng ly rượu vang lên nhấp một ngụm, đè nén sự nóng rực trong lòng xuống.

Đúng lúc này, Kỷ Thời Đình đột nhiên buông dao nĩa xuống, cầm khăn ăn lau khóe miệng.

Chú Tần thấy vậy, lập tức đưa áo khoác của anh lên…

“Đi ngay vậy sao?” ông nội có chút sửng sốt.

“Lát nữa có một cuộc họp video.” Kỷ Thời Đình nhận lấy áo khoác, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Tạ Tư Ỷ: “Cô Tạ cứ từ từ dùng bữa, tôi xin phép.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 71



Tạ Tư Ỷ vội vã cười nói: “Công việc quan trọng hơn, em đi nhanh đi.”

Kỷ Thời Đình nhìn cô, sau đó mới quay lưng rời khỏi nhà hàng.

Ông Kỷ không hài lòng: “Thằng nhóc này, thật là bất lịch sự.”

Nếu thực sự có công việc khẩn cấp, anh đã không đến nhà cũ rồi, cái gọi là cuộc họp video, rõ ràng chỉ là cái cớ.

“Không sao đâu, ông nội.” Tạ Tư Ỷ đặt dao nĩa xuống, nở nụ cười mãn nguyện: “Gần đây Thời Đình đã yêu rồi, có lẽ là đang vội vã đi gặp bạn gái đấy.”

“Cái gì? Yêu đương?” Ông Kỷ vừa bất ngờ vừa vui mừng: “Thật sao?”

“Ông nội, ông còn chưa biết à?” Tạ Tư Ỷ hơi ngại ngùng: “Đây cũng chỉ là cháu đoán thôi…”

“Nhanh, nhanh, nói ông nghe!” Ông lão sốt ruột hỏi: “Sao cháu lại đoán như vậy?”

“Hôm đó cháu tình cờ gặp Thời Đình, lúc đó cậu ấy đang nhìn một bức ảnh của cô gái nào đó.” Tạ Tư Ỷ cười nói: “Vừa rồi ở trên lầu, khi cậu ấy ra ngoài, trên môi cũng mang theo nụ cười, rất giống như vừa nói chuyện điện thoại với cô gái đó nên cháu mới đoán như vậy.”

Ông Kỷ phấn khích đập bàn: “Chắc chắn là vậy! Ông đã sớm cảm thấy gần đây nó có gì đó không ổn, thằng nhóc này, lại còn giấu cả ông!”

“Ông Kỷ, ông đừng đi hỏi Thời Đình nhé, nếu không cậu ấy sẽ trách cháu nhiều chuyện mất.” Tạ Tư Ỷ ngại ngùng cười: “Có lẽ Thời Đình không muốn bị làm phiền nên mới không nói với ông đấy.”

“Thật là tức chết mà!” Ông Kỷ lại đập bàn: “Thằng nhóc này còn muốn giấu ông, giấu cái gì chứ, chỉ cần là con gái, ông sẽ không phản đối! Nó biết rõ tâm sự của ông, sao còn không nhanh chóng rước người về? … Không được, ông phải tìm ra cô gái này! Tư Ỷ à, cháu nói cháu đã thấy ảnh của cô gái đó, cháu có biết cô ấy là ai không?”

Tạ Tư Ỷ khó xử nhíu mày: “Lúc đó cháu chỉ vô tình nhìn thoáng qua… nhưng nếu có ảnh, cháu ít nhất cũng có thể xác nhận xem có đúng không.”

“Vậy là đủ rồi, vậy là đủ rồi!” Ông Kỷ phấn khích vỗ tay: “Lão Tần, lão Tần, mau điều tra cho tôi!”

Nếu ông đã quyết tâm điều tra thì hành tung của Kỷ Thời Đình những ngày này sẽ không còn là bí mật. Chẳng bao lâu sau, quản gia Tần đã thu thập được danh sách những cô gái mà Kỷ Thời Đình có thể đã tiếp xúc gần đây, còn kèm theo cả ảnh.

“Có hai cô gái họ Diệp từng cùng ra vào một nhà hàng với thiếu gia trong cùng một đêm.” chú Tần chỉ vào hai tấm ảnh: “Điều đáng ngờ là, sau đó hai cô gái họ Diệp còn xuất hiện tại một khách sạn gần đó, bị camera giám sát ở cửa ghi lại, một người bị ghi hình lúc vào, một người lúc ra. Theo như tôi biết, đêm đó thiếu gia cũng đã nghỉ tại khách sạn này và đã mở một phòng tổng thống.”

“Khách sạn!” Ông Kỷ nghe hai từ này, như thể vừa thấy chắt trai mình đang vẫy gọi.

Tạ Tư Ỷ cũng không kìm được mà mím chặt môi, cố nén cảm xúc dâng trào trong lòng. Cô ta đã sớm chuẩn bị tinh thần cho sự tồn tại của người phụ nữ này, nhưng cô ta không ngờ Kỷ Thời Đình có thể đã có quan hệ với người đó…

“Tư Ỷ, cháu nhìn xem, cô gái trong bức ảnh mà cháu nhìn thấy là ai?” Ông Kỷ hưng phấn đưa hai tấm ảnh đã in ra cho Tạ Tư Ỷ.

Tạ Tư Ỷ bình tĩnh lại, mỉm cười nhận lấy.

Cô gái bên trái có gương mặt thanh tú nhưng nhìn khá ngây thơ, còn cô gái bên phải… trên mặt lại có một vết bớt?

Hôm đó, thực ra cô không nhìn rõ gương mặt của người phụ nữ đó, nhưng rõ ràng là cô gái bên trái có vẻ dễ kiểm soát hơn.

Vì vậy, cô không do dự giơ tay trái lên, cười nói: “Chính là cô ấy.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 72



“Tốt, tốt quá! Lão Tần, mau lấy tư liệu của cô bé đó cho ta.” Ông Kỷ hưng phấn xoa tay.

“Vâng.” Quản gia cũng rất vui mừng, nhanh chóng lấy thông tin của Diệp Tư Ngôn ra, in trên giấy rồi đưa cho ông Kỷ

“Chậc chậc, cô nhóc này trông cũng xinh xắn đấy chứ, hóa ra thằng nhóc này thích kiểu người như vậy.” Ông Kỷ vừa xem vừa cười mắng: “Ừm… đã trưởng thành rồi, tốt nghiệp cấp ba, sắp vào đại học… Cha mẹ cũng là người đàng hoàng, được, được lắm!”

Tuy không phải là tiểu thư khuê các con nhà giàu có, nhưng ít nhất gia thế trong sạch, ông đã rất hài lòng rồi.

Chỉ là…

“Thằng nhóc này tại sao phải giấu ông, chuyện này có gì mà phải giấu?” Ông Kỷ bực bội nói: “Đáng nói là cô gái này đã trưởng thành rồi, kết hôn không phải là vấn đề. Cứ theo cái tốc độ này của nó, bao giờ ông mới được bế chắt?”

“Có lẽ Thời Đình cảm thấy, mối quan hệ với cô gái này vẫn chưa đến mức kết hôn.” Tạ Tư Ỷ dịu dàng cười nói.

“Không được, bao nhiêu năm rồi, cũng chỉ thấy nó có cảm tình với một cô gái này, còn do dự cái gì nữa?” Ông Kỷ bứt râu: “Chỉ sợ nó không chịu thừa nhận!”

Tạ Tư Ỷ ánh mắt lóe lên: “Ông nội Kỷ, cháu có một cách…”

*

Hai ngày sau, nhà họ Diệp.

Kể từ ngày Diệp Sanh Ca đem hợp đồng trả lại, vợ chồng Diệp Văn Hoa và Lý Văn Cầm đã sầu đến bạc cả tóc.

Họ cầm bản hợp đồng này đi hỏi thăm không ít luật sư, nhưng tất cả luật sư đều lắc đầu nói, với bản hợp đồng này, khả năng nhà họ Diệp thua kiện rất lớn.

Chẳng lẽ thật sự phải bỏ ra một ngàn vạn để hủy hợp đồng? Họ không cam tâm!

Nếu đưa một ngàn vạn, nhà bọn họ cũng chỉ còn lại căn nhà này.

“Hay là cứ cho cô ta đi, nói cho cùng những thứ này vốn dĩ là của cô ta…” Diệp Văn Hoa bất đắc dĩ nói.

“Không được!” Lý Văn Cầm kiên quyết phản đối: “Đồ của anh cả anh, vốn dĩ anh cũng có tư cách chia phần. Huống chi chúng ta đã nuôi nấng con bé đó mười mấy năm! Cho thì cho, nhiều nhất cũng chỉ cho một nửa. Một ngàn vạn, đừng có mơ!”

“Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn Tư Ngôn cả đời này bị hủy hoại bởi bản hợp đồng này sao?” Diệp Văn Hoa tức giận nói.

Bị gọi tên, Diệp Tư Ngôn ôm mặt khóc nức nở. Hai ngày nay cô ta đã bị cha mẹ mắng chửi quá nhiều, lúc này căn bản không dám lên tiếng.

Lý Văn Cầm liếc nhìn đứa con gái phiền phức, bực bội suýt chút nữa bẻ gãy bộ móng tay mới làm.

Đúng lúc này, điện thoại bàn trong nhà reo lên.

“Để con nghe!” Diệp Tư Ngôn vội vàng lau nước mắt, chạy tới nhấc điện thoại, nghẹn ngào “A lô” một tiếng.

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nam ôn hòa, nghe như một người đàn ông trung niên: “Xin hỏi có phải cô Diệp Tư Ngôn không?”

“Là tôi.”

“Xin hỏi, mười ngày trước, cô có từng đến nhà hàng Đào Nhiên Cư không?”

Diệp Tư Ngôn sững sờ. Cô ta nhớ nhà hàng này, ngày hôm đó cô ta đánh rơi gói thuốc của Diệp Sanh Ca, sau đó cô ta bám theo Diệp Sanh Ca đến nhà hàng này.

“Phải, vậy thì sao?” Chỉ là nhà hàng thôi, cũng không có gì mà không dám thừa nhận, vì vậy Diệp Tư Ngôn trả lời rất dứt khoát.

“Cô có vào khách sạn Phong Duyệt không?”

Khách sạn này, cũng là nơi sau đó cô ta nhìn thấy Diệp Sanh Ca bị một người đàn ông ôm vào, mới đi theo vào…

“Đúng vậy.” Diệp Tư Ngôn tuy không biết ý đồ của đối phương, nhưng cô ta trời không sợ đất không sợ quen rồi nên cũng không có ý định giấu diếm.

Người đàn ông trung niên đầu dây bên kia dường như cười lớn: “Rất tốt. Cô Diệp Tư Ngôn không biết cô có hứng thú tham gia bữa tiệc tối do nhà họ Kỷ tổ chức vào tối mai không?”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 73



“Bữa tiệc tối?” Trong phòng làm việc của tổng giám đốc T.S, Kỷ Thời Đình nhận điện thoại của ông nội, có chút bất lực nói: “Ông nội, gần đây ông rất rảnh rỗi sao?”

“Ông vẫn luôn rất rảnh rỗi!” ông Kỷ bực bội nói: “Chẳng phải cháu đã đồng ý sẽ cố gắng tìm cho ông một đứa cháu dâu sao? Ông đây là đang cố gắng tạo cơ hội cho cháu! Bữa tiệc lần này, ông đã gửi thiệp mời cho tất cả các tiểu thư khuê các danh giá ở Dương Thành, chắc chắn sẽ có người cháu vừa ý chứ?”

Kỷ Thời Đình trầm ngâm một lát, bỗng nhiên cười nói: “Cũng được. Vậy ông gửi cho cháu vài tấm thiệp mời, vừa hay cháu muốn gửi tặng đối tác làm ăn.”

“Được.” ông Kỷ nói: “Nhưng ông phải nói rõ với cháu, mục đích chính của bữa tiệc tối nay là để cháu chọn vợ, cháu đừng có chỉ lo bàn chuyện làm ăn!”

Kỷ Thời Đình xoa xoa mi tâm: “Cháu sẽ cố gắng.”

“Ừm.” ông Kỷ lúc này mới hài lòng: “Tối mai về sớm một chút, dù có chuyện gì cũng phải gác lại cho ông!”

“Vâng.” Kỷ Thời Đình bất đắc dĩ cúp điện thoại, ngón tay cong lên, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.

Đây là động tác theo thói quen mỗi khi anh suy nghĩ.

Ông nội đột nhiên nảy ra ý tưởng này, không biết có liên quan gì đến Tạ Tư Ỷ hay không.

Người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì?

*

Ở một nơi khác, Diệp Sanh Ca đã ở nhà mấy ngày nay, chuyên tâm nghiên cứu kịch bản.

Ngay cả ba bữa cơm đều do Lâm Nhiễm đưa tới.

Chuyện công ty có Thượng Thiên Ý phụ trách cho nên cô không cần phải lo lắng, chỉ là cô vẫn tranh thủ gọi điện thoại về nhà họ Diệp vài lần.

Vài cuộc điện thoại trước đều không có ai nghe máy, Diệp Sanh Ca cũng có thể tưởng tượng ra bộ dạng cuống cuồng của ba người bọn họ.

Tuy nhiên, cuộc gọi hôm nay lại có người nghe máy, mà lại là Diệp Tư Ngôn.

“Là chị Sanh Ca sao?” Giọng nói của Diệp Tư Ngôn nghe có vẻ đắc ý.

“Phải, là tôi.” Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Bản hợp đồng đó, các người định xử lý như thế nào? Vẫn muốn tiếp tục thực hiện sao?”

“Không, tôi sẽ không thực hiện.” Giọng điệu của cô ta vô cùng đắc ý: “Đương nhiên, tôi cũng sẽ không đưa cho chị một ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng đâu.”

Diệp Sanh Ca ngẩn người: “Nói như vậy là cô định ra tòa bồi thường cho tôi hai ngàn vạn?”

“Chị cứ việc đi kiện tôi đi!” Diệp Tư Ngôn cười ha hả: “Nhưng tôi nói cho chị biết, chị không kiện thắng được đâu! Ha ha ha!”

Nói xong, Diệp Tư Ngôn liền cúp điện thoại một cách phũ phàng.

Buổi chiều hôm đó, vị quản gia tự xưng là quản gia Tần đã nói rõ với cô ta, bữa tiệc tối mai của nhà họ Kỷ chính là để chọn vợ cho Kỷ Thời Đình, Ông Kỷ nhà họ rất thích cô ta, cũng rất ủng hộ cô ta, sẽ dốc hết sức tạo cơ hội cho cô ta.

Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là cô ta sẽ sớm trở thành vợ của Kỷ Thời Đình! Đến lúc đó, cô ta còn phải sợ một bản hợp đồng cỏn con này sao? Chỉ cần gả vào nhà họ Kỷ, mọi tài nguyên hàng đầu trong giới giải trí đều mặc cho cô ta lựa chọn!

Nghĩ vậy, Diệp Tư Ngôn liền kích động đến mức mặt đỏ bừng. Mặc dù cô ta không biết tại sao mình lại có vận may như vậy, nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ!

Diệp Sanh Ca nghe tiếng tút tút trong điện thoại, có chút kinh ngạc.

Đã xảy ra chuyện gì lại khiến cho cô ta đột nhiên trở nên không sợ trời không sợ đất như vậy?

Mặc dù cô nói muốn kiện bọn họ, nhưng việc kiện tụng sẽ tốn rất nhiều thời gian, hiện tại cô không có nhiều thời gian như vậy. Cho nên, nếu nhà họ Diệp không chịu thỏa hiệp, tạm thời cô chỉ có thể bỏ qua.

Chỉ là việc hợp tác với T.S thành lập công ty, có lẽ số vốn đầu tư ban đầu sẽ phải ít hơn một chút, nhưng không sao, dù sao sau này cô vẫn có thể đầu tư thêm.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca liền tạm thời gác chuyện của Diệp Tư Ngôn sang một bên, thu dọn đồ đạc rồi ra ngoài, đến tham dự cuộc họp kịch bản của “Tuyết Ninh Truyện”.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 74



Còn ba ngày nữa là khai máy để các diễn viên chính nhanh chóng nhập vai, Từ Hướng Kiệt đã tổ chức một buổi họp kịch bản tại sân sau nhà ông ta.

Diệp Sanh Ca vừa đến nơi, liền nhìn thấy Mộ Hiểu Nhã đang ngồi bên cạnh nam chính Tần Hựu Huy, mỉm cười hỏi han điều gì đó.

Tần Hựu Huy những năm đầu cũng xuất thân từ dòng phim thần tượng, mấy năm gần đây chuyên tâm trau dồi diễn xuất, nhận được nhiều lời khen ngợi, có thể nói là vừa có ngoại hình vừa có thực lực. Anh ta và Mộ Hiểu Nhã là hai gương mặt đảm bảo rating cho bộ phim này.

Tần Hựu Huy là người đầu tiên nhìn thấy cô, lập tức mỉm cười vẫy tay với cô, Diệp Sanh Ca cũng mỉm cười đáp lại. Trước đó khi chụp ảnh tạo hình, bọn họ đã quen biết nhau. Có lẽ hôm đó cô thể hiện không tệ nên Tần Hựu Huy đối xử với cô khá thân thiện.

Diệp Sanh Ca không để ý đến Mộ Hiểu Nhã, kéo ghế ngồi xuống rồi mở kịch bản ra.

“Chậc…” Mộ Hiểu Nhã liếc nhìn kịch bản của cô, khinh miệt nói: “Xem ra cô đã chuẩn bị rất kỹ, nhưng mà e là vô dụng thôi.”

Diệp Sanh Ca nhướng mày nhìn cô ta, có chút ngạc nhiên.

Khoảng thời gian này, mỗi lần gặp cô, Mộ Hiểu Nhã đều bày ra vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống cô, hôm nay thì… Ánh mắt oán hận không còn nồng đậm như vậy nữa, mà thay vào đó là sự khinh miệt cao ngạo.

Chậc… Hôm nay là thế nào nhỉ, người nào người nấy đều bày ra vẻ mặt vênh váo tự đắc.

“Anh Tần, chúng ta diễn thử một đoạn đi.” Diệp Sanh Ca lười để ý đến cô ta, mỉm cười nhìn về phía Tần Hựu Huy.

“Tôi thấy không cần thiết đâu.” Mộ Hiểu Nhã chưa đợi Tần Hựu Huy lên tiếng đã cười lạnh: “Dù sao thì nữ chính cũng sắp bị thay rồi.”

Diệp Sanh Ca ngẩn người.

Tần Hựu Huy cũng lộ vẻ kinh ngạc, anh ấy nhìn Diệp Sanh Ca, rồi lại nhìn Mộ Hiểu Nhã, khôn ngoan giữ im lặng.

“Chậc… Sắp tới Tinh Tập sẽ là công ty con của T.S. Mà “Tuyết Ninh Truyện” là do T.S đầu tư, nữ chính đương nhiên phải dùng người của Tinh Tập rồi. Đáng tiếc, hiện tại cô chẳng có chút quan hệ nào với Tinh Tập.” Mộ Hiểu Nhã hớn hở nói.

Chân mày Diệp Sanh Ca khẽ động.

Thì ra đây chính là chỗ dựa của cô ta…

“Thật sao? Vậy vốn đầu tư của T.S đã được rót chưa?” Cô thản nhiên cười.

“Hừ, đương nhiên là chưa nhanh như vậy, nhưng cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.” Mộ Hiểu Nhã ngẩng đầu lên, vẻ đắc ý không che giấu nổi: “Tối mai, nhà họ Kỷ sẽ tổ chức một bữa tiệc tối, tôi và anh Ngạn Hoài đều nhận được thiệp mời.”

Lần này Diệp Sanh Ca thật sự kinh ngạc. Bữa tiệc tối của nhà họ Kỷ, tại sao cô lại không nhận được tin tức gì?

“Tôi cũng nghe nói rồi.” Tần Hựu Huy cười nói: “Nhà họ Kỷ luôn kín tiếng, lần này đột nhiên tổ chức tiệc tối, rất nhiều nhân vật có máu mặt ở Dương Thành đều nhận được thiệp mời, rất nhiều nữ minh tinh vì một tấm thiệp mời mà không tiếc vung tiền như rác.”

Ngay cả Tần Hựu Huy cũng nói như vậy, xem ra là thật rồi.

Trong lòng Diệp Sanh Ca dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt.

Việc cô không được mời không quan trọng, điều quan trọng là, tại sao Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã lại nhận được thiệp mời? Chẳng lẽ T.S thật sự muốn đầu tư vào Tinh Tập? Vậy thì việc hợp tác của cô và T.S phải làm sao?

Diệp Sanh Ca muốn gọi điện thoại hỏi người đàn ông kia, nhưng lại sợ mình đột ngột gọi điện thoại sẽ khiến Kỷ Thời Đình không vui, trong lòng vô cùng rối rắm.

Nhìn thấy hàng lông mày nhíu chặt của Diệp Sanh Ca, Mộ Hiểu Nhã hả hê cười lớn, xua tan hết u ám bực bội mấy ngày nay, còn muốn mỉa mai Diệp Sanh Ca vài câu, nhưng Từ Hướng Kiệt và mấy diễn viên chính khác đã đến, Mộ Hiểu Nhã đành phải nuốt những lời chưa nói vào bụng, chỉ khinh miệt cười lạnh một tiếng.

“Mọi người đã đến đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi.” Từ Hướng Kiệt dường như không có gì khác thường, lập tức mở kịch bản ra, để các diễn viên chính lần lượt đọc thoại.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Diệp Sanh Ca hơi yên tâm hơn một chút.

Kết thúc buổi họp kịch bản, Từ Hướng Kiệt đã giữ Diệp Sanh Ca lại.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 75



Tim Diệp Sanh Ca bỗng chốc hẫng một nhịp, chẳng lẽ cô thực sự không giữ nổi vai nữ chính của cô nữa sao? Kỷ Thời Đình rõ ràng đã đồng ý với cô, cô cũng giữ lời hứa, không dây dưa với Mộ Ngạn Hoài mà…

Cô nhớ lại mấy lần tiếp xúc với Kỷ Thời Đình gần đây, trong lòng không khỏi chột dạ, những chuyện đó… hẳn là không tính là dây dưa chứ?

Đang lúc cô thấp thỏm bất an, Từ Hướng Kiệt đưa một tấm thiệp mời mạ vàng đến trước mặt cô: “Này, cái này cho cô.”

Diệp Sanh Ca hoàn hồn, nhận lấy tấm thiệp mời mở ra xem, lập tức tròn mắt nói: “Đây là… thiệp mời dự tiệc tối của nhà họ Kỷ vào ngày mai.”

“Đúng vậy.” Từ Hướng Kiệt cười tủm tỉm nói: “Tôi già rồi, lười đi chỗ nhộn nhịp, nghĩ đi nghĩ lại thì đưa cho cô vậy.”

“Đạo diễn Từ, sao ông biết tôi không có?” Diệp Sanh Ca đột nhiên nảy sinh nghi ngờ.

Nếu Từ Hướng Kiệt có cái nhìn khác về cô, là bởi vì ông ta hiểu lầm cô là người của Kỷ Thời Đình, vậy thì Từ Hướng Kiệt hẳn là sẽ cho rằng cô có thiệp mời.

Chứ không phải chắc chắn rằng cô không có.

Tuy Từ Hướng Kiệt luôn bình tĩnh, nhưng lúc này cũng bị cô hỏi cho cứng họng, may mà ông ta chỉ ngẩn người hai giây rồi cười nói: “Vừa rồi tôi nghe được cuộc trò chuyện của cô và Mộ Hiểu Nhã nên mới muốn tiện tay giúp đỡ thôi.”

“Đạo diễn Từ, bây giờ ông hẳn là biết tôi và ngài Kỷ không phải loại quan hệ đó, nếu không tôi sẽ không phải không có thiệp mời.” Diệp Sanh Ca vẫn nhìn chằm chằm ông ấy: “Dù vậy, ông vẫn muốn giúp đỡ sao?”

“Đúng vậy.” Từ Hướng Kiệt thản nhiên nói: “Hôm đó chụp ảnh tạo hình tôi thấy được tiềm lực của cô, cho nên dù cô có chỗ dựa hay không, tôi đều bằng lòng giúp đỡ.”

Lời giải thích này cũng hợp lý.

Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn đạo diễn Từ.”

“Không cần khách sáo.” Từ Hướng Kiệt mỉm cười tiễn cô rời đi.

Không ngờ cô nhóc này lại lanh lợi như vậy, suýt chút nữa đã bị cô ấy phát hiện rồi.

Nếu chuyện này mà ông ấy làm hỏng, vị **ss kia chắc chắn sẽ nổi giận.

Nghĩ đến đây, Từ Hướng Kiệt vội vàng soạn một tin nhắn gửi đi: Thiệp mời đã đưa thành công.

*

Ngày hôm sau, biệt thự nhà họ Kỷ.

Tối nay trời đầy sao, nhiệt độ dễ chịu, nên quản gia Tần bèn tổ chức tiệc tối ở ngoài sân.

Lúc này, sân sau đã sáng trưng đèn đuốc, trang trí lộng lẫy, những người phục vụ được đào tạo bài bản đang bày biện các loại bánh ngọt tinh xảo và rượu đắt tiền.

Khách khứa lần lượt đến. Mỗi vị khách khi bước vào đều được nhận một tấm thẻ số, khách nam cầm màu xanh, khách nữ cầm màu đỏ, cả thẻ số màu đỏ và màu xanh đều được đánh số từ một trăm trở đi.

Tám giờ tối, sân vườn dần trở nên náo nhiệt.



Trong thư phòng ở lầu hai của tòa nhà chính, Kiều Nghiễn Trạch đứng bên cửa sổ nhìn xuống một lúc, cười xấu xa nói: “Thời Đình, cậu mau lại đây xem, những tiểu thư có chút tiếng tăm ở Dương Thành đều đến cả rồi, người nào người nấy đều xinh đẹp động lòng người… Chậc chậc, đây đều là vì cậu mà đến đấy.”

Ngư Thư Hàng cũng cười nói: “Hoàng đế thời xưa tuyển phi cũng chẳng khác gì đâu nhỉ?”

Kỷ Thời Đình ngồi trên ghế sofa, anh không bận tâm giở một cuốn sách, nghe vậy lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ: “Hay là hai người xuống tiếp đãi đi?”

Hai người này mà xuống đó, chắc chắn cũng sẽ bị các mỹ nhân này coi là mục tiêu.

“Ha ha, thôi bỏ đi.” Ngư Thư Hàng bình tĩnh nói.

Kiều Nghiễn Trạch nhếch mép, đôi mắt đào hoa tràn đầy vẻ trêu chọc: “Tôi không thể tưởng tượng nổi, với tính cách của cậu mà lại đồng ý tham gia một bữa tiệc như thế này.”

Kỷ Thời Đình không nói gì, anh đặt cuốn sách trong tay xuống, đứng dậy đi đến bên cửa sổ.

Ở lối vào sân vườn, Tạ Tư Ỷ mặc lễ phục vô cùng xinh đẹp, với tư cách nửa chủ nửa khách, cô ta đang giúp tiếp đón khách.

Quả nhiên không thể thoát khỏi liên quan đến cô ta.

Trong mắt Kỷ Thời Đình thoáng qua vẻ chế giễu.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 76



“Tôi mới biết được, vị đại tiểu thư nhà họ Tạ kia vậy mà lại thường xuyên ghé thăm biệt thự, lấy lòng ông nội.” Kỷ Thời Đình nhàn nhạt nhếch mép: “Bữa tiệc lần này, phần lớn cũng là do cô ta xúi giục ông nội tổ chức.”

Vì Tạ Tư Ỷ có thể lấy được sự tín nhiệm của ông nội, anh nhất định phải làm rõ mục đích thực sự của người phụ nữ này.

Kiều Nghiễn Trạch sửng sốt, rất nhanh cũng phát hiện ra bóng dáng của Tạ Tư Ỷ.

“Xem ra ông còn giao cả bữa tiệc cho cô ta phụ trách, nếu không sao cô ta lại ở đó tiếp đón khách khứa.” Kiều Nghiễn Trạch chậc lưỡi hai tiếng: “Rốt cuộc cô ta đang có ý đồ gì?”

“Vị đại tiểu thư này…” Ngư Thư Hàng trầm ngâm một chút: “Tôi nhớ cô ta đã có vị hôn phu rồi mà.”

“Vậy thì đã sao.” Kiều Nghiễn Trạch cười nhìn Kỷ Thời Đình một cái: “Ai bảo người nào đó mị lực vô biên cơ chứ.”

Kỷ Thời Đình lạnh lùng nhếch mép: “Tối nay tất cả đều phải cảnh giác cho tôi.”

“Vậy còn cô Diệp kia?” Ngư Thư Hàng đột nhiên hỏi: “Tối nay cô ấy có xuất hiện không? Cậu định nhân cơ hội này giới thiệu cô ấy với ông sao?”

Kỷ Thời Đình nhàn nhạt cười, ánh mắt lơ đãng rơi trong sân, cho đến khi một bóng dáng quen thuộc đập vào mắt anh.

Đồng tử anh hơi co lại.

*

Diệp Sanh Ca dựa vào tấm thiệp mời, không chỉ thuận lợi vào cửa, còn nhận được một tấm thẻ số.

Dù sao cũng là tham gia bữa tiệc, cô cũng đã ăn mặc chỉn chu. Một chiếc váy dài ôm sát người, tóc dài uốn xoăn buông xõa trên vai, kết hợp với bông hồng sống động như thật trên má phải, lập tức thu hút rất nhiều ánh nhìn.

Tuy nhiên, những ánh nhìn này phần lớn đều không mấy thiện cảm.

Diệp Sanh Ca có chút không quen với ánh mắt thù địch từ những người khác giới, cô bình tĩnh bưng một ly cocktail, đi đến một góc khuất. May mà theo sau đó là những mỹ nhân mới liên tục bước vào, dần dần cũng không còn ai chú ý đến cô nữa.

Một lát sau, Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã cũng đến. Dù sao Mộ Hiểu Nhã cũng là minh tinh nổi tiếng, sự xuất hiện của cô ta vẫn khiến hiện trường có thêm vài phần chú ý, nhưng cũng chỉ có vậy, những tiểu thư danh giá tham dự bữa tiệc phần lớn đều không xem một minh tinh ra gì.

Diệp Sanh Ca vẫn ở trong góc, tạm thời cô còn chưa muốn để hai người kia phát hiện ra sự tồn tại của mình.

Đúng lúc này, cửa ra vào lại truyền đến một trận xôn xao.

Một cô gái trẻ mặc váy dài đuôi cá bước vào. Cô ta trang điểm đậm, tóc búi cao, ngẩng cao đầu, thần sắc kiêu ngạo, mắt nhìn thẳng, đi thẳng đến giữa bữa tiệc, những tiểu thư khác không khỏi phải nhường đường cho cô ta.

Cô ta dường như rất hài lòng với cảm giác được mọi người chú ý này, đắc ý hếch cằm lên.

Đó là… Diệp Tư Ngôn?

Diệp Sanh Ca phải chớp mắt thật lâu mới nhận ra cô ta. Chỉ là, sao con nhỏ chết tiệt này lại xuất hiện ở đây? Còn ăn mặc long trọng như vậy.

Chẳng lẽ, hôm qua cô ta không còn sợ hợp đồng kia nữa, là bởi vì nhận được thiệp mời của nhà họ Kỷ?

Bữa tiệc hôm nay chỗ nào cũng toát lên vẻ kỳ quái… Diệp Sanh Ca cũng lười quản bọn họ, dù sao mục tiêu tối nay của cô cũng không liên quan đến bọn họ.

Lúc này, bên cạnh truyền đến tiếng nói chuyện của hai tiểu thư.

“Thẻ số của cậu là bao nhiêu?”

“Số 3, còn cậu?”

“22, haiz, vừa rồi tớ đã nhìn thấy một người đàn ông cũng cầm thẻ số 22 rồi, xem ra tối nay tớ và Kỷ Thời Đình vô duyên rồi.”

“Tớ cũng vậy. Vừa rồi Tiểu Khả đi một vòng đã thống kê thẻ số của các vị khách nam ở đây rồi, nghe nói chỉ còn số 2, 9 là còn trống. Có thể thẻ số của Kỷ Thời Đình là một trong ba số này.”

“Ơ? Cậu nhìn thấy Diệp Tư Ngôn ăn mặc lòe loẹt kia chưa? Không biết là con gà rừng nào chui ra, vậy mà lại có được thẻ số 1. Hơn nữa vừa rồi cô ta còn đắc ý nói thẻ số của Kỷ Thời Đình nhất định là số 1, bởi vì cô ta là người được chọn trước, người chiến thắng lớn nhất tối nay chắc chắn là cô ta.”

“Đừng đùa, sao gu thẩm mỹ của Kỷ Thời Đình lại kém như vậy được?”

“Nhưng… biết đâu cô ta thật sự có cơ hội khiêu vũ với Kỷ Thời Đình thì sao.”

“Hừ, chỉ là một điệu nhảy mà thôi.”

“Có thể nhảy một điệu với Kỷ Thời Đình đã là tốt lắm rồi, vị này thật sự quá thần bí và kín tiếng, thật ra đến bây giờ tớ vẫn chưa từng gặp qua anh ta.”

“Tớ cũng vậy, ai bảo anh ấy hầu như không tham gia bất kỳ bữa tiệc nào…”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 77



Cùng với tiếng thở dài khe khẽ của hai người, Diệp Sanh Ca cảm thấy đầu óc choáng váng.

Diệp Tư Ngôn? Được định trước? Con nhỏ này bị điên rồi sao?

Cô nhìn về phía Diệp Tư Ngôn, quả nhiên, cô ta đang giơ tấm bảng số trong tay, vênh váo khoe khoang điều gì đó. Ánh mắt mọi người nhìn cô ta có người ghen tị, có người khinh thường.

Diệp Sanh Ca nhất thời cảm thấy cạn lời. Đúng lúc này, khóe mắt cô liếc thấy một bóng người mập mạp.

Cô nhìn kỹ, lập tức trở nên phấn khích!

Kia chẳng phải là Phó tổng giám đốc Chu phụ trách truyền thông và quan hệ công chúng của T.S sao? Vị Phó tổng giám đốc Chu này chính là mục tiêu tối nay của cô!

Kỷ Thời Đình trước đó đã nói sẽ sắp xếp một cấp dưới để bàn bạc với cô về việc thành lập studio. Cô đã nghiên cứu nhân sự của T.S và phát hiện ra Phó tổng giám đốc Chu là ứng cử viên tiềm năng nhất, vì vậy cô dự định tìm cơ hội để trò chuyện với ông ấy.

Xét cho cùng, Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã cũng được mời tham dự bữa tiệc tối nay, Diệp Sanh Ca thực sự không biết Kỷ Thời Đình đang toan tính điều gì. Cô chỉ có thể cố gắng hết sức để chốt hạ chi tiết hợp tác với T.S trước Tinh Duệ.

Diệp Sanh Ca cúi đầu nhìn tấm bảng số của mình, số 18. Nói cách khác, nếu lát nữa người dẫn chương trình rút được số 18, cô sẽ phải khiêu vũ với người đàn ông cũng cầm số 18.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca bỗng nhiên sáng mắt lên.

Không biết vị Phó tổng giám đốc Chu kia cầm số mấy nhỉ? Khiêu vũ rồi, chắc chắn ông ta phải ngoan ngoãn nghe cô nói hết đã chứ?

*

Trong thư phòng trên lầu hai, Kỷ Thời Đình mân mê tấm bảng số trong tay, ánh mắt sâu thẳm.

“Bên dưới có một cô gái như hề vậy, đi khắp nơi rêu rao mình được chọn trước, kỳ lạ là, tấm bảng số của cô ta thật sự giống hệt của cậu, cũng là số 18.” Kiều Nghiễn Trạch nói với vẻ thích thú: “Tấm bảng số của cậu là do Tạ Tư Ỷ đích thân đưa tới. Xem ra… cô gái kia là do Tạ Tư Ỷ phái tới để thử cậu đấy.”

“Nếu rút được số 18, anh thật sự sẽ xuống đó sao?” Ngư Thư Hàng tò mò nhìn Kỷ Thời Đình.

Nói thật, bọn họ cũng rất mong chờ cảnh tượng đó…

Kỷ Thời Đình bỗng nhiên cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi phun ra bốn chữ: “Người phụ nữ này…”

“Cái gì? Cậu đang nói ai?” Kiều Nghiễn Trạch nhướng mày.

Kỷ Thời Đình không trả lời, ánh mắt vẫn dõi theo bóng dáng mặc váy dài dạ hội kia.

Anh tận mắt nhìn thấy người phụ nữ này tiến đến bên cạnh Chu Diên Đông, giống như đang lén nhìn tấm bảng số của ông ta… Trong nháy mắt, Kỷ Thời Đình đã biết được ý đồ của cô.

Xem ra cô vẫn thiếu tin tưởng anh, nhưng không tin tưởng anh cũng là chuyện thường tình. Rõ ràng có số điện thoại của anh, vậy mà không dám trực tiếp gọi điện thoại hỏi anh sao?

Vẻ hung hăng muốn ngủ với anh trước đây đâu rồi?

Người phụ nữ ngốc nghếch này.

Kỷ Thời Đình lạnh lùng đặt tấm bảng số của mình lên bệ cửa sổ.

Kiều Nghiễn Trạch và Ngư Thư Hàng nhìn nhau, cả hai đều nhận ra một điều bất thường.

Có thể khiến Kỷ Thời Đình tức giận, cho đến nay bọn họ chỉ thấy qua một người…

Tuy nhiên, bọn họ còn chưa kịp tìm kiếm bóng dáng của vị tiểu thư kia thì người dẫn chương trình đã xuất hiện.

Sau một tràng dài dòng, người dẫn chương trình cuối cùng cũng cao giọng tuyên bố ông Kỷ xuất hiện.

Bữa tiệc tối nay do nhà họ Kỷ tổ chức, với tư cách là chủ nhà, ông Kỷ biết không thể trông cậy vào Kỷ Thời Đình, đành phải tự mình ra mặt.

Ông vui vẻ bước lên sân khấu, nói một tràng lời cảm ơn, nhận được tràng pháo tay nồng nhiệt.

“Thời gian không còn sớm, tôi sẽ không dài dòng nữa.” ông Kỷ cười tủm tỉm nói: “Để tôi rút thăm một số, xin mời quý ông và quý cô nào có số này lên đây cùng khiêu vũ điệu nhảy đầu tiên của buổi tối.”

Lời ông vừa dứt, tất cả khách mời đều lộ vẻ mong đợi.

Liệu Kỷ Thời Đình có phải là người đầu tiên được xướng tên không?
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 78



Lúc này, Diệp Sanh Ca có chút nóng ruột.

Cô vừa mới nhìn thấy tấm bảng số của Phó tổng giám đốc Chu, nhưng không may là, số của ông ấy là 5. Vì vậy cô đang tìm kiếm khắp nơi một cô gái nào đó cầm tấm bảng số 5, dự định đổi số với họ.

Bởi vậy, cô chỉ có thể cầu nguyện ông Kỷ đừng rút trúng số 5 ngay từ đầu.

Ông trời dường như đã nghe thấy tiếng lòng của cô, một giây sau, ông Kỷ mỉm cười đọc: “Số 18. Xin mời hai vị cầm tấm bảng số này ra giữa sân khấu.”

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, vô số ánh mắt khó tin đổ dồn về phía Diệp Tư Ngôn.

Xét cho cùng, sau màn khoe khoang vừa rồi của Diệp Tư Ngôn, ai cũng biết cô ta đang cầm tấm bảng số 18.

Chẳng lẽ tấm bảng số 18 của nam giới thật sự nằm trong tay Kỷ Thời Đình?

Tắm mình trong ánh mắt ghen tị và căm ghét của mọi người, Diệp Tư Ngôn ngẩng cao cằm, khẽ nhấc váy, kiêu ngạo bước ra giữa sân khấu, khom người chào: “ông Kỷ, cháu chính là số 18.”

Nụ cười trên khuôn mặt ông Kỷ cứng đờ khi nhìn thấy Diệp Tư Ngôn.

Theo sự sắp xếp của Tạ Tư Ỷ, tấm bảng số 18 chắc chắn nằm trong tay Diệp Tư Ngôn, nhưng, người trước mặt này chính là cô gái mà cháu trai ông ấy để ý sao?

May mắn thay, ông Kỷ là người điềm tĩnh, ông cố nặn ra một nụ cười, cao giọng hỏi: “Vị tiểu thư đã bước ra rồi, vậy người cùng cô ấy nhảy đang ở đâu?”



Trong thư phòng, Kiều Nghiễn Trạch che mắt, cố gắng nhịn cười.

Ngư Thư Hàng nghiêm mặt nói: “Thời Đình, cậu không thể không nể mặt ông nội chứ? Nếu cậu không ra mặt, tình huống sẽ rất khó xử đấy.”

“Đúng đúng.” Kiều Nghiễn Trạch vội vàng ngẩng đầu lên, ho nhẹ một tiếng: “Xuống đó nhanh lên, người ta còn đang đợi cậu kìa.”

Kỷ Thời Đình khẽ cười, cầm tấm bảng số lên, nhét thẳng vào tay Ngư Thư Hàng: “Không sai, đi đi.”

Ngư Thư Hàng sững sờ, giống như cầm phải củ khoai nóng vội vàng ném đi: “Không thể nào!”

“Dự án ở thành phố Tây, chẳng phải cậu đã thèm muốn từ lâu rồi sao? Đi khiêu vũ một điệu, tôi sẽ lập tức chuyển nhượng dự án đó cho cậu.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói.

Sắc mặt Ngư Thư Hàng lập tức méo xệch: “Cậu đã lên kế hoạch từ trước rồi đúng không?”

“Hy sinh nhan sắc một chút, lập tức có được mấy tỷ.” Kiều Nghiễn Trạch cố gắng nhịn cười: “Cậu còn do dự gì nữa?”

“Chết tiệt!” Cuối cùng, Ngư Thư Hàng vẫn nhặt tấm bảng số từ trên mặt đất lên, bất đắc dĩ trợn tròn mắt, đẩy cửa sổ ra, men theo giàn giáo trong sân dễ dàng nhảy xuống.

“Ở đây.” Anh ấy mỉm cười: “ông Kỷ, xem ra người may mắn này là cháu.”

Thấy người đến không phải Kỷ Thời Đình, ông Kỷ giật mình, nhưng sự đã rồi, ông không tiện hỏi nhiều, bèn cười nói: “Tốt, vậy bắt đầu nào.”



Ngư Thư Hàng là người điềm tĩnh. Vì vậy, ngay cả khi phải đối mặt với ánh mắt nóng bỏng và nồng nhiệt của Diệp Tư Ngôn, anh ta vẫn rất bình tĩnh. Một tay ôm eo, một tay đặt lên vai cô ta, dẫn dắt cô ta xoay tròn.

Diệp Tư Ngôn như đang bay bổng trên mây, bản thân cô ta vốn đã không giỏi khiêu vũ, lại thêm phân tâm nên đã giẫm lên chân Ngư Thư Hàng vài lần.

“Anh Kỷ, xin lỗi.” Diệp Tư Ngôn đỏ mặt xin lỗi, trái tim đập ngày càng nhanh.

Anh Kỷ?

Ngư Thư Hàng thầm cười nhạo trong lòng, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười ôn hòa: “Không sao.”

Vì một dự án trị giá hàng tỷ, anh ấy nhịn.

Xung quanh, không ít khách mời đã nhận ra thân phận của Ngư Thư Hàng, tin tức này nhanh chóng lan truyền đến tai mọi người, ai nấy đều âm thầm cười thầm.

Ngay cả Mộ Hiểu Nhã cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vừa rồi khi ông Kỷ đọc số 18, tôi suýt chút nữa đã tin thật… May quá, tôi đã nói rồi, con nhỏ chết tiệt kia sao có thể may mắn như vậy được.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 79



Diệp Tư Ngôn vừa mới khoe khoang một vòng, đương nhiên không quên khoe cả Mộ Hiểu Nhã khiến cô ta tức giận không thôi.

Thực ra, lúc Ngư Thư Hàng vừa xuất hiện, cô ta cũng suýt chút nữa tưởng nhầm anh ấy là Kỷ Thời Đình. Xét cho cùng, Ngư Thư Hàng có ngoại hình tuấn tú, khí chất cao quý, khiến Mộ Hiểu Nhã ghen tị đến mức mặt mày méo xệch.

May mà không phải!

Mộ Ngạn Hoài đương nhiên không quan tâm ai nhảy với ai, khó khăn lắm mới có cơ hội làm quen với Kỷ Thời Đình, anh ta đương nhiên sẽ không bỏ qua, nhưng tìm kiếm nãy giờ, anh ta vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng Kỷ Thời Đình đâu.

Kết quả, anh ta lại vô tình phát hiện ra Diệp Sanh Ca. Bông hồng rực rỡ kia thật sự rất nổi bật, anh ta chỉ tùy ý liếc mắt một cái đã bị thu hút sự chú ý.

Chỉ là, tại sao cô lại ở đây?

Ánh mắt Mộ Ngạn Hoài rơi trên thân hình thướt tha của cô, không tự chủ được mà nhiễm lên vài phần nóng bỏng.

Lúc trước khi họ còn là vợ chồng chưa cưới, anh ta chưa từng nhìn cô đàng hoàng lấy một lần, nhưng bây giờ họ đã chia tay, anh ta lại cảm thấy người phụ nữ này lúc nào cũng đang cố ý quyến rũ anh ta.

Mộ Ngạn Hoài không khỏi siết chặt nắm tay, ánh mắt dõi theo bóng lưng cô.



Diệp Sanh Ca vẫn đang tìm kiếm tấm bảng số mà cô muốn.

May mắn là không lâu sau, cô đã nhìn thấy một cô gái cầm tấm bảng số 5. Cô lập tức vui mừng bước tới, đề nghị đổi bảng số với cô gái kia.

Ban đầu, cô gái kia rất cảnh giác, nhưng sau khi phát hiện người đàn ông cầm tấm bảng số 5 là Phó tổng giám đốc Chu với vẻ ngoài uy nghiêm kia, cô ta liền bĩu môi, dứt khoát đổi bảng số với Diệp Sanh Ca.

Diệp Sanh Ca hài lòng cất tấm bảng số vào người, chỉ chờ người dẫn chương trình gọi số.

Lúc này, điệu nhảy đầu tiên cũng đã kết thúc thuận lợi, Ngư Thư Hàng hoàn thành nhiệm vụ, lập tức biến mất trong đám đông. Diệp Tư Ngôn chỉ chán nản trong giây lát, sau đó lập tức lấy lại tinh thần, ngẩng cao cằm, trở về chỗ ngồi.

Cô ta cứ tưởng mình sẽ phải đối mặt với ánh mắt ghen tị của mọi người, nhưng tại sao… ánh mắt của mọi người đều mang theo ý cười nhạo?

Diệp Tư Ngôn trong lòng rất tức giận, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của cô Tạ, cô ta đành phải kìm nén cơn giận, ngồi xuống một vị trí dễ thấy, cằm vẫn hếch cao.

Bữa tiệc tối nay vẫn chưa kết thúc, buổi tối cô ta vẫn còn có thể gặp được anh Kỷ.

Nghĩ đến khuôn mặt dịu dàng của Kỷ Thời Đình, mặt Diệp Tư Ngôn đỏ bừng.



Trở về thư phòng, sắc mặt Ngư Thư Hàng rất khó coi.

“Dự án thành phố Tây, trong vòng ba ngày phải chuyển nhượng cho tôi!” Anh ta không khách khí nói: “Người phụ nữ kỳ quái vừa rồi là do Tạ Tư Ỷ tìm đâu ra vậy? Thật là…”

“Chẳng lẽ Tạ Tư Ỷ có thù oán gì với cậu sao?” Kiều Nghiễn Trạch nhìn Kỷ Thời Đình, vẻ mặt đầy ẩn ý: “Chẳng lẽ mục đích của cô ta không phải là theo đuổi cậu, mà là muốn chọc tức cậu?”

“Xuống dưới thôi.” Kỷ Thời Đình đột nhiên đứng dậy, thong thả cài cúc tay áo.

Kiều Nghiễn Trạch nhướng mày, trao đổi ánh mắt với Ngư Thư Hàng.

Người đàn ông này vậy mà định xuất hiện?

Tối nay thật sự là… quá thú vị rồi.



Sau khi ông Kỷ rời đi, người dẫn chương trình tiếp tục điều khiển sân khấu. Anh ta gọi thêm hai lần, nhưng đều không phải số 5.

Diệp Sanh Ca có chút thất vọng, đang suy nghĩ có nên trực tiếp tìm Phó tổng giám đốc Chu để trò chuyện hay không, nhưng bên cạnh ông ta luôn có vài đối tác kinh doanh vây quanh, Diệp Sanh Ca căn bản không tìm được cơ hội.

Đang lúc buồn bã, người dẫn chương trình lại rút thăm một lần nữa, lớn tiếng đọc: “Số 5, xin mời hai vị cầm tấm bảng số 5 bước lên sân khấu.”

Số 5!

Diệp Sanh Ca kích động vung tay, trên tay là tấm bảng số: “Là tôi!”

Mộ Ngạn Hoài thấy cô giơ tay, theo bản năng nhìn tấm bảng số của mình nhưng… đương nhiên không phải số 5.

“Diệp Sanh Ca? Sao cô ta cũng ở đây?” Mộ Hiểu Nhã nghe tiếng nhìn sang, lập tức tức giận.

Mộ Ngạn Hoài không rảnh để ý đến Mộ Hiểu Nhã, anh ta chỉ cần nghĩ đến lát nữa sẽ có một người đàn ông xa lạ ôm eo Diệp Sanh Ca, trong lòng liền dâng lên một ngọn lửa khó chịu.

Diệp Sanh Ca đã phấn khích nhấc váy bước ra giữa sân khấu, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Phó tổng giám đốc Chu.
 
Back
Top Bottom