Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 50



Người phụ nữ trong ảnh diện một bộ cung trang màu tím nhạt, búi tóc cao để lộ vầng trán đầy đặn và những đường nét hoàn hảo không tì vết, vẻ đẹp ấy rực rỡ đến chói mắt.

Đôi mắt ấy như muốn khóc, chất chứa muôn vàn cảm xúc, tựa như có thể hút hồn người đối diện.

Rõ ràng chỉ là một biểu cảm đơn giản nhưng toàn thân cô như toát ra một sức hút vô song khiến người ta không thể rời mắt.

Kỷ Thời Đình không khỏi nuốt nước bọt, đầu ngón tay khẽ lướt trên đôi môi người phụ nữ trong ảnh.

Đi công tác một tuần bận rộn với hàng tá công việc, anh ngỡ rằng những rung động mà người ấy mang đến đã tan biến.

Thế nhưng, chỉ một bức ảnh đã khiến anh nhớ lại cảm giác khi chạm vào cô, cảm giác quen thuộc ấy bỗng chốc trỗi dậy khiến anh vô cớ cảm thấy nóng ran.

Hơn nữa…

Ánh mắt anh lại một lần nữa dán chặt vào bức ảnh, đáy mắt tối sầm lại.

Người phụ nữ này khi hóa thân vào vai diễn dường như còn trở nên quyến rũ hơn gấp bội.

“Thời Đình.” Kiều Nghiễn Trạch cười cười rồi tiến đến ngồi xuống bên cạnh cụng ly với anh: “Cậu lại đang ngẩn ngơ cái gì thế?”

Kỷ Thời Đình cất điện thoại, lạnh nhạt nhấp một ngụm rượu như muốn dùng nó để áp chế cảm giác nóng ran trong người.

“Cậu tìm đâu ra mấy người này thế?” Anh thản nhiên lên tiếng với giọng nói khàn khàn.

Kiều Nghiễn Trạch nhìn về phía đám công tử đang vui chơi, nhếch mép nói: “Ít ra cũng náo nhiệt hơn một chút, phải không?”

Kỷ Thời Đình hơi cau mày: “Trước đây lúc nào muốn náo nhiệt, chẳng phải cậu đều gọi phụ nữ đến sao?”

“Phụ nữ… Hừ.” Giọng Kiều Nghiễn Trạch có chút nặng nề sau khi nói ra mấy từ này, anh ta uống cạn ly cocktail: “Có đôi lúc tôi thật sự rất ghen tị với cậu đấy Thời Đình.”

Kỷ Thời Đình lạnh nhạt liếc nhìn anh ta. Trong ấn tượng của anh, Kiều Nghiễn Trạch lúc nào cũng mang nụ cười trên môi. Anh ta là con út nên được bố mẹ nuông chiều, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa gần như chưa từng trải qua bất kỳ khó khăn hay thất bại nào.

Điều duy nhất có thể khiến anh ta chịu thua chính là phụ nữ.

Kỷ Thời Đình vẫn giữ nguyên nét mặt thản nhiên tiếp lời: “Thật sao?”

“Ừ.” Kiều Nghiễn Trạch bỗng cười: “Ghen tị với sự vô tâm lạnh lùng của cậu, chưa bao giờ bị bất kỳ ai hay bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng.”

Vô tâm lạnh lùng là chuyện tốt sao?

Có đôi khi chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.

Đáy mắt Kỷ Thời Đình thoáng hiện lên vẻ châm chọc, nhưng anh không nói gì thêm chỉ cụng ly với anh ta.

Ngu Thư Hàng đi tới gia nhập cùng hai người.

“Cậu say rồi đấy Nghiên Trạch.” Anh ta khẳng định.

“Có lẽ vậy.” Kiều Nghiễn Trạch hừ lạnh: “Tôi đi vệ sinh một lát.”

Sau khi Kiều Nghiễn Trạch rời đi, Ngu Thư Hàng ngồi xuống cạnh Kỷ Thời Đình thở dài: “Cậu biết đấy, lại là vì người phụ nữ tên Lê Dĩ Niệm kia.”

Kỷ Thời Đình thản nhiên ừ một tiếng: “Đoán ra rồi.”

“Nghe nói Lê Dĩ Niệm sắp kết hôn rồi, đối tượng của cô ấy là một lão già hơn sáu mươi tuổi.” Ngu Thư Hàng cười lạnh, không khỏi bất bình thay cho bạn mình: “Nhà họ Lê bán cô ấy được giá lắm.”

“Cậu khuyên Nghiên Trạch buông bỏ đi.” Kỷ Thời Đình đứng dậy: “Chia tay cũng gần một năm rồi còn lưu luyến mãi thế làm gì.”

Ngu Thư Hàng cũng cười khổ: “Cũng chỉ có cậu mới có thể dễ dàng nói ra lời này như vậy.”

Kỷ Thời Đình không phủ nhận, chỉ mỉm cười rồi bước ra ngoài.

Anh xoay xoay điện thoại vài vòng trong tay, cuối cùng vẫn không nhịn được mà mở nó ra.

Từ Hướng Kiệt lại gửi thêm mấy bức ảnh mới.

Nhìn thẳng thì đoan trang, nhìn nghiêng lại toát lên vẻ thanh lịch, cúi đầu thì dịu dàng, phải nói là khả năng biến hóa của người phụ nữ này rất giỏi.

Ánh mắt Kỷ Thời Đình trở nên sâu thẳm, yết hầu lại bất giác cuộn lên.

“Thời Đình.” Lúc này, một giọng nữ dịu dàng vang lên sau lưng anh.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 51



Kỷ Thời Đình không mấy bận tâm, anh vẫn dán chặt ánh mắt vào mấy tấm ảnh. Sau khoảng ba bốn giây, anh mới tắt điện thoại ngẩng đầu lên với nét mặt lạnh nhạt như trước: “Sao cô lại ở đây?”

Người đến là Tạ Tư Ỷ, cô cả nhà họ Tạ cũng là con gái riêng của Hứa Thiều Khanh.

Tạ Tư Ỷ trang điểm tinh tế. Cô ta mặc bộ vest công sở thanh lịch, nở nụ cười thân thiện: “Chị đến đây gặp khách hàng. À đúng rồi, hôm qua mẹ còn bảo đã lâu rồi không gặp em, khi nào em về nhà họ Tạ chơi một chuyến?”

“Không rảnh.” Giọng Kỷ Thời Đình càng lạnh lẽo hơn: “Chị nói với bà ấy tôi sống rất tốt, không cần phải lo lắng.”

“Thời Đình.” Giọng Tạ Tư Ỷ có chút trách móc nhẹ: “Mẹ thật sự rất nhớ em đấy. Dù sao bà ấy cũng là mẹ ruột của em mà.”

“Chị Tạ này, chúng ta không phải người thân, chị dựa vào đâu mà nói những lời này?” Kỷ Thời Đình nhếch mép, giọng nói pha chút châm chọc.

Tạ Tư Ỷ thoáng có chút lúng túng nhưng rất nhanh đã mỉm cười: “Chị biết em không muốn nhận người chị gái này, nhưng ít nhất chúng ta cũng xem như bạn bè chứ? Chị chỉ hy vọng em và mẹ đều sống tốt.”

“Tôi đã nói là tôi sống rất tốt rồi.” Kỷ Thời Đình hơi thiếu kiên nhẫn: “Xin lỗi tôi đang bận.”

“Thời Đình.” Tạ Tư Ỷ dường như có chút nóng vội bước nhanh lên vài bước, nắm lấy cánh tay Kỷ Thời Đình: “Em đừng như vậy. Chị biết em luôn trách chị cướp mất mẹ của em, nhưng đó thật sự không phải là ý của chị, hơn nữa…”

“Xin chị bỏ tay ra.” Giọng nói lạnh lùng của Kỷ Thời Đình vang lên: “Hơn nữa chị nghĩ nhiều quá rồi.”

Đối với anh, Hứa Thiều Khanh chỉ là một người xa lạ, anh không có hứng thú diễn vở kịch mẹ con tình sâu nghĩa nặng, càng không có tâm tư trách móc bà ấy.

Chỉ là người chị gái tự xưng – Tạ Tư Ỷ này diễn hơi lố lăng.

Khuôn mặt Tạ Tư Ỷ thoáng hiện vẻ lúng túng, cô ta do dự một chút rồi buông tay ra.

“Chị nghe được cuộc trò chuyện của mẹ và ông nội, họ đều rất lo lắng cho chuyện hôn sự trọng đại của em. Thời Đình à, nếu em có tin vui nhất định phải báo cho chị và mẹ biết.” Tạ Tư Ỷ cố gắng xoa dịu bầu không khí.

“Được.” Kỷ Thời Đình nhếch môi mỉa mai: “Bây giờ tôi có thể đi được chưa?”

Tạ Tư Ỷ đỏ mặt gượng cười: “Đương nhiên rồi.”

Kỷ Thời Đình lạnh lùng thu hồi ánh mắt rồi sải bước rời đi.

Tạ Tư Ỷ nhìn theo bóng lưng cao lớn của người đàn ông, trên mặt thể hiện rõ sự thất vọng.

Cô ta đan hai tay vào rồi nhẹ nhàng đưa lên môi, đầu mũi dường như vẫn còn vương vấn hơi thở đặc trưng trên người anh.

Vừa rồi khi đến gần, trong lúc lướt qua cô ta đã nhìn thấy màn hình điện thoại của anh.

Nếu cô ta không nhìn nhầm thì đó là hình một người phụ nữ.

Từ bao giờ mà tảng băng ngàn năm như anh lại chăm chú nhìn người phụ nữ khác nhiều hơn một giây?



Kỷ Thời Đình đến phòng vệ sinh thì thấy Kiều Nghiễn Trạch đang hút thuốc.

“Sao trước đây tôi không biết cậu lại là một kẻ si tình như vậy nhỉ.” Kỷ Thời Đình mỉa mai.

Kiều Nghiễn Trạch khẽ cười: “Không chỉ mỗi cậu đâu, đến bản thân tôi cũng không ngờ tới.”

Bị một người phụ nữ đá thôi mà, anh ta bị đá nhiều lần rồi, lần này có đáng là gì sao?

Nhưng hết lần này đến lần khác, cứ nhớ lại là anh ta thấy khó chịu.

“Rốt cuộc cô ấy có gì tốt vậy?” Kỷ Thời Đình suy nghĩ một chút rồi hỏi.

Kiều Nghiễn Trạch im lặng một hồi rồi khẽ cười khẩy: “Ngủ với nhau rất sướng.”

Kỷ Thời Đình trầm ngâm tỏ vẻ đã hiểu.

“Vậy thì cướp lại.” Anh thờ ơ đưa ra lời khuyên.

“Trái tim người ta đã không còn ở chỗ tôi thì cướp về có ý nghĩa gì?”

“Không phải chỉ vì ngủ rất sướng thôi sao.” Kỷ Thời Đình liếc nhìn anh ta: “Trái tim có ở hay không cũng đâu quan trọng?”

Kiều Nghiễn Trạch sững sờ.

“Mẹ kiếp, sao tôi lại thấy cậu nói có lý nhỉ?”.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 52



Cuối cùng Kiều Nghiễn Trạch cũng say mèm, Ngu Thư Hàng chơi đùa cùng đám công tử bột kia cũng uống không ít.

Kỷ Thời Đình là người tỉnh táo nhất, anh lái xe định chở hai tên say xỉn về thẳng biệt thự Thiên Phàm.

Kiều Nghiễn Trạch cứ cười suốt dọc đường, anh ta khoác vai Ngu Thư Hàng: “Cậu biết không? Vừa rồi Kỷ Thời Đình đóng vai chuyên gia tình cảm cho tôi một lời khuyên. Mà tôi lại thấy có lý. Ha ha ha…”

“Cậu ta? Ha ha ha…” Ngu Thư Hàng cũng cười ngây ngô theo.

Kỷ Thời Đình đang lái xe phía trước khẽ cười lạnh.

Hai tên thần kinh.

Không lâu sau đã đến biệt thự Thiên Phàm, anh thẳng tay ném hai tên say xỉn cho người giúp việc.

Tôn Diệp đang đợi anh ở biệt thự.

“Tổng giám đốc, đây là mấy tài liệu cần xử lý gấp.” Tôn Diệp vừa nói vừa đặt tài liệu trước mặt anh.

Kỷ Thời Đình xoa mày nhanh xem qua và ký tên lên.

Lúc đóng bút lại, anh đột nhiên hỏi: “Mấy ngày gần đây còn chuyện gì khác nữa không?”

Chuyện khác?

Tôn Diệp ngẩn người chợt hiểu ra.

“Có ạ.” Anh ta ho nhẹ một tiếng: “Sau khi “Tiết Ninh truyện” công bố dàn diễn viên chính, cô Diệp đã bị dư luận chỉ trích, hiện tại mọi người đều cho rằng cô ấy vì muốn tranh giành vai chính mà hãm hại Mộ Hiểu Nhã.”

Kỷ Thời Đình cau mày: “Có dấu vết thao túng dư luận?”

“Đúng vậy.” Tôn Diệp gật đầu: “Mộ Ngạn Hoài của Tinh Tập đã mua không ít thủy quân.”

Mộ Ngạn Hoài. Nếu anh nhớ không lầm thì người đàn ông này là vị hôn phu trên danh nghĩa của Diệp Sanh Ca.

Người phụ nữ ngốc nghếch kia vẫn chưa chịu hủy hôn ước với loại đàn ông như vậy sao? Đầu óc cô rốt cuộc đang chứa gì vậy?

Kỷ Thời Đình khẽ nhíu mày: “Vậy thì tìm cơ hội thao túng ngược lại.”

Tôn Diệp đã hiểu ý: “Tôi hiểu rồi. Anh nghỉ ngơi đi Tổng giám đốc, tôi sẽ chuyển tài liệu xuống dưới.”

“Ừ.” Kỷ Thời Đình khẽ gật đầu.

Hai tên say xỉn đã được người giúp việc đưa vào phòng nghỉ ngơi rồi.

Kỷ Thời Đình trở về phòng ngủ, sau khi tắm rửa xong anh lấy điện thoại ra. Không biết ma xui quỷ khiến gì mà lại mở bức ảnh Từ Hướng Kiệt gửi.

Ánh mắt anh sâu thẳm, một lúc lâu sau mới ném điện thoại sang một bên, nằm ngửa cả người ra.

Lần đầu tiên Kỷ Thời Đình cảm thấy nằm một mình trên chiếc giường lớn như vậy thật lãng phí.

Yết hầu anh khẽ trượt lên xuống, đột nhiên bật cười:

“‘Ngủ sướng’ là được rồi sao?”

*

Hai ngày sau, Weibo chính thức của “Tiết Ninh truyện” công bố tạo hình của các diễn viên chính.

Tuần trước cư dân mạng vẫn còn bàn tán xôn xao về việc lựa chọn nữ chính, vì vậy loạt ảnh tạo hình này vừa được tung ra đã thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng, sự mong đợi dành cho bộ phim này cũng tăng cao chưa từng có. Dù sao chỉ cần nhìn vào tạo hình cũng có thể thấy bộ phim này được đầu tư rất công phu, quan trọng nhất là nữ chính Tiết Ninh thực sự rất thu hút.

Chỉ dựa vào bức ảnh này là dư luận trên mạng đã thay đổi 180 độ.

“Mẹ kiếp, lúc trước là ai nói dựa hơi thế lực ngầm vậy? Tôi thấy bức ảnh này đủ để vả mặt rồi!”

“Mộ Hiểu Nhã mà so với Diệp Sanh Ca thì đúng là kém sang trọng hơn hẳn, khí chất kém xa. May mà nữ chính không phải Mộ Hiểu Nhã.”

“Trời ơi! Đây chính là nữ chính trong tưởng tượng của tôi, quá tuyệt vời! Ánh mắt này thật xuất thần! Đẹp muốn khóc!”

“Bộ phim khi nào phát sóng vậy, hóng quá đi!”



Vô số lời khen ngợi ập đến hoàn toàn khác với chiều hướng dư luận mấy ngày trước.

Ngay cả Diệp Sanh Ca khi nhìn thấy những lời khen ngợi trên mạng cũng hơi sững sờ.

Theo cô thấy việc công bố ngoại hình đúng là một cơ hội để phản công, nhưng hiệu quả này có phải tốt quá rồi hay không? Cô thật sự nghi ngờ có người đã bỏ tiền mua thủy quân cho mình…
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 53



Diệp Sanh Ca lướt qua một lượt bình luận trên mạng, dù biết phần lớn có thể là thủy quân nhưng tâm trạng cô vẫn rất vui.

Đây chắc là chiến lược quảng bá của đoàn làm phim. Cô chỉ nghĩ vậy nên cũng không bận tâm thêm.

Nhưng ngay sau đó, Mộ Ngạn Hoài gọi điện đến.

Diệp Sanh Ca cau mày nhưng vẫn nhấc máy.

Cô tưởng Mộ Ngạn Hoài gọi để hỏi tội, nào ngờ giọng nói của anh ta từ đầu dây bên kia dịu dàng đến khó tin.

“Sanh Ca à, em đang ở nhà sao?”

“Ừ. Có chuyện gì vậy?” Giọng Diệp Sanh Ca nói với giọng cảnh giác.

“Mấy hôm nữa em phải vào đoàn làm phim rồi, lúc đó chúng ta sẽ khó gặp nhau.” Mộ Ngạn Hoài cười nói: “Hôm nay thời tiết đẹp, chúng ta hẹn hò đi.”

Hẹn hò…

Diệp Sanh Ca nghe vậy có chút hốt hoảng.

Khi mới xác định mối quan hệ với Mộ Ngạn Hoài, cô cũng từng mong đợi một buổi hẹn hò lãng mạn như bao cặp đôi khác. Nhưng mỗi lần cô nhắc đến là Mộ Ngạn Hoài đều lấy đủ lý do để từ chối.

Nghĩ lại lúc đó cô thật ngốc nghếch và đáng thương làm sao.

” Sanh Ca, em có nghe anh nói không?” Mộ Ngạn Hoài cười: “Anh biết hai năm nay chúng ta ít có thời gian ở bên nhau nên anh muốn cố gắng bù đắp cho em.”

Diệp Sanh Ca thầm cười khẩy trong lòng.

Tuy nhiên cô cũng muốn biết tên đàn ông này đang giở trò gì.

Cho nên cô cuối cùng vẫn đồng ý: “Được, anh gửi địa chỉ cho em.”



Nửa tiếng sau, Diệp Sanh Ca đến khách sạn Phong Hoa.

Tuy khách sạn có cái tên bình thường nhưng lại là một trong những nhà hàng cao cấp bậc nhất Dương Thành, sao Mộ Ngạn Hoài lại chọn hẹn hò ở đây?

Diệp Sanh Ca càng thêm tò mò.

Cô đẩy cửa bước vào phòng riêng thì phát hiện ra bên trong không chỉ có Mộ Ngạn Hoài mà còn có Mộ Hiểu Nhã và một người phụ nữ trung niên.

Ánh mắt Diệp Sanh Ca chợt sáng lên nhận ra ngay đây là Trình Phương – mẹ của Mộ Ngạn Hoài và Mộ Hiểu Nhã, lúc trước họ đã từng gặp mặt một lần khi cô và Mộ Ngạn Hoài đính hôn, nhưng Trình Phương lại tỏ thái độ cực kỳ lạnh nhạt với cô.

“Sanh Ca đến rồi.” Mộ Ngạn Hoài vừa nhìn thấy cô là mỉm cười đứng dậy ngay: “Đến ngồi cạnh anh này.”

Trình Phương và Mộ Hiểu Nhã lạnh lùng liếc nhìn cô.

Diệp Sanh Ca thầm cười lạnh nhìn hai mẹ con có khuôn mặt và thần thái giống nhau như đúc.

Có thể nhìn ra Trình Phương là mẹ ruột của Mộ Hiểu Nhã, và là mẹ kế của Mộ Ngạn Hoài. Chẳng trách người phụ nữ này lại có thái độ lạnh nhạt với cô khi cô đính hôn với Mộ Ngạn Hoài.

“Dì, Hiểu Nhã.” Diệp Sanh Ca ngồi xuống, thản nhiên cười: “Cháu còn tưởng hôm nay chỉ có cháu và Ngạn Hoài.”

“Đừng giả vờ giả vịt với tôi.” Giọng điệu của Trình Phương hống hách cắt ngang lời cô: “Cô còn muốn gả vào nhà họ Mộ chúng tôi nữa không hả?”

Diệp Sanh Ca nhướn mày nhẹ nhàng liếc nhìn Mộ Ngạn Hoài.

“Mẹ muốn nói vài chuyện với em về cuộc hôn nhân của chúng ta.” Mộ Ngạn Hoài vẫn cười điềm đạm như thể hoàn toàn không thấy thái độ quá đáng của Trình Phương.

“Vậy sao?” Diệp Sanh Ca nhìn người đàn bà đối diện: “Dì muốn nói gì với cháu ạ?”

“Gần đây có phải cô cướp vai diễn của Hiểu Nhã nhà chúng tôi, rồi còn thuê người lên mạng bôi nhọ con bé có đúng không?” Trình Phương lạnh lùng quát: “Cô còn chưa được gả vào nhà họ Mộ mà đã dám bắt nạt Hiểu Nhã sao? Nhà họ Mộ chúng tôi không dám nhận loại con dâu này!”

“Cháu bắt nạt Hiểu Nhã khi nào chứ? Sao dì có thể nói như vậy?” Diệp Sanh Ca tỏ vẻ đầy kinh ngạc và khó hiểu.

“Cô còn giả vờ à?” Mộ Hiểu Nhã không nhịn được lạnh nhạt cười: “Cô có dám nói mình không mua thủy quân để dẫn dắt dư luận không?”

“Đúng vậy, dám giẫm đạp lên Hiểu Nhã để nổi tiếng sao? Tôi thấy cô cố tình không muốn kết hôn với Ngạn Hoài nhà chúng tôi rồi phải không?” Trình Phương khinh miệt liếc nhìn cô.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 54



Diệp Sanh Ca tức đến bật cười.

Thì ra là vậy, xem ra hôm nay cô đến dự *tiệc Hồng Môn rồi.

*Tiệc Hồng Môn chỉ một cái bẫy được bày ra dưới danh nghĩa là bữa tiệc.

Có những điều mà Mộ Ngạn Hoài khó nói nên phải mượn lời của Trình Phương.

Điều khiến Diệp Sanh Ca cảm thấy nực cười là anh ta lại dùng cái cớ “hẹn hò” để lừa cô đến đây. Anh ta không hề sợ cô đau lòng hay thất vọng một chút nào sao?

“Anh nghĩ là em mua thủy quân để dìm Hiểu Nhã sao, Ngạn Hoài?” Cô nhìn người đàn ông bên cạnh: “Nhưng lần trước khi công bố vai chính, dư luận đều nghi ngờ em là do anh sắp đặt đúng không?”

“Phải.” Mộ Ngạn Hoài không chút do dự thừa nhận, anh ta mỉm cười: “Nhưng đó là vì sự phát triển của công ty. Em chỉ diễn một bộ phim này, danh tiếng cũng không quan trọng đối với em. Nếu như cân nhắc kỹ càng thì đương nhiên phải nâng đỡ cho Hiểu Nhã rồi. Anh nghĩ là em sẽ hiểu được.”

Diệp Sanh Ca cũng cười: “Đúng vậy, cho nên em đã không truy cứu anh chuyện lần trước. Nhưng lần này sau khi cân nhắc, đoàn làm phim đã lựa chọn nâng đỡ em và dìm Hiểu Nhã cũng là chuyện bình thường thôi, dù sao thì diễn xuất của em tốt hơn cô ấy mà.”

Mộ Ngạn Hoài ngẩn người: “Đây là chiến lược quảng bá của đoàn làm phim sao?”

“Tất nhiên rồi.” Diệp Sanh Ca giữ nguyên nét mặt: “Nếu không thì anh nghĩ là gì?”

Mộ Ngạn Hoài hơi nhíu mày, nhưng Trình Phương đã không nhịn được nữa: “Cô nói mà không biết xấu hổ sao? Hiểu Nhã nhà chúng tôi đã nổi tiếng như vậy mà cô còn nói diễn xuất của con bé không bằng cô!”

“Nhưng mọi người đều nghĩ như thế thì cháu có thể làm gì?” Diệp Sanh Ca xòe tay tỏ vẻ bất lực: “Dì mắng cháu cũng vô ích.”

“Cô ăn nói với người lớn như vậy sao?” Trình Phương tức giận đến mức đứng bật dậy: “Ngạn Hoài, nhà họ Mộ chúng ta không cần loại con dâu này!”

“Mẹ, mẹ ngồi xuống trước đã.” Mộ Ngạn Hoài thở dài rồi quay đầu lại: ” Sanh Ca à, anh luôn cảm thấy em đã thay đổi.”

Diệp Sanh Ca nghe anh ta nói vậy liền cảm thấy hả hê khi trả thù được nhưng vẫn xen lẫn chút đau đớn khó tả.

“Thật sao? Sao em lại thấy là anh đã nghĩ quá nhiều rồi?” Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Anh xem bây giờ xảy ra bất kể chuyện gì anh cũng nghi ngờ em, chúng ta không phải là vợ chồng sắp cưới sao? Tại sao lại không tin tưởng em chút nào vậy?”

“Tin tưởng?” Mộ Hiểu Nhã trầm giọng: “Rõ ràng là cô có lỗi với anh Ngạn Hoài trước, nếu không thì sao cô có thể nhận được vai diễn Tiết Ninh này chứ?”

“Đúng vậy!” Nghe đến đây, Trình Phương lại hăng hái hẳn lên: “Nhà họ Mộ chúng tôi là gia đình có gia giáo tuyệt đối không chấp nhận loại phụ nữ có lối sống không đứng đắn!”

Mộ Ngạn Hoài ra hiệu cho Trình Phương im lặng.

“Sanh Ca à, từ sau khi nhận vai diễn này em đã không còn tận tâm với công ty và với anh như trước nữa.” Mộ Ngạn Hoài nhìn cô chăm chú: “Anh biết em vẫn luôn mong chờ ngày này, nhưng mà xem ra, việc em tham gia bộ phim này chẳng có lợi ích gì cho mối quan hệ của chúng ta. Có đáng để đánh đổi vì bộ phim này không?”

Đến rồi.

Diệp Sanh Ca thầm cười lạnh trong lòng.

“Vậy ý của anh là gì?” Cô khẽ cười, nhưng nét mặt không hề có chút nhượng bộ.

“Còn phải nói sao?” Trình Phương cười lạnh: “Cô trả lại vai diễn cho Hiểu Nhã thì tôi sẽ không so đo chuyện này với cô nữa, nếu không đừng hòng bước vào nhà họ Mộ chúng tôi!”

“Nói cách khác, nếu em chọn diễn xuất thì phải hủy hôn ước với anh, có phải như vậy không Mộ Ngạn Hoài?” Diệp Sanh Ca mỉm cười, khuôn mặt vô cùng khẩn cầu.

Sắc mặt Mộ Ngạn Hoài khễ thay đổi.

Đúng vậy, đây chính là mục đích hôm nay anh ta gọi cả bà Mộ đến. Anh ta vốn cho rằng khi Diệp Sanh Ca đối mặt với lựa chọn này, sau khi đau khổ giày vò thì vẫn sẽ lựa chọn hôn ước với anh ta.

Ba năm nay, Diệp Sanh Ca luôn hết lòng vì anh ta nên anh ta tin chắc cô sẽ không nỡ từ bỏ mình.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 55



Nhưng Diệp Sanh Ca trước mặt tỏ ra quá mức bình tĩnh.

Lần đầu tiên Mộ Ngạn Hoài có cảm giác bất an trong lòng.

“Sanh Ca à, ý anh không phải vậy.” Anh ta suy nghĩ một chút rồi nở nụ cười: “Anh chỉ cảm thấy em có thể suy nghĩ lại, dù sao vai diễn này cũng không phải là điều bắt buộc đối với em. Nếu em muốn thử sức với diễn xuất thì sau này khi chúng ta có thể tự đầu tư quay phim, anh nhất định sẽ sắp xếp cho em một vai.”

Diệp Sanh Ca nhìn xuống như đang suy nghĩ điều gì.

Đúng lúc này nhân viên phục vụ đẩy cửa vào dọn món.

“Ăn cơm trước đã.” Diệp Sanh Ca thản nhiên nói rồi cầm đũa lên.

Trình Phương ở phía đối diện còn muốn mắng mỏ, nhưng khi nhận được ánh mắt của Mộ Ngạn Hoài thì chỉ biết ngậm miệng lại.

Mộ Hiểu Nhã nhìn nét mặt bình tĩnh của Diệp Sanh Ca bất giác siết chặt hai tay.

Cô ta nhớ đến ngày chụp ảnh tạo hình, Diệp Sanh Ca đã khiến mọi người bất ngờ. Đến lượt cô ta thì nhiếp ảnh gia như ăn nhầm thuốc nổ dù thế nào cũng không vừa ý.

Chỉ cần nhớ lại mấy ánh mắt của những nhân viên làm việc hôm đó là cô ta thấy khó chịu muốn chết.

Cho nên cô ta hoàn toàn không muốn đóng phim chung với người phụ nữ này, hoàn toàn không muốn!

Dưới sự nài nỉ của cô ta cộng thêm việc dư luận trên mạng hôm nay nghiêng về một phía, Mộ Ngạn Hoài cuối cùng đã đồng ý ép Diệp Sanh Ca đưa ra lựa chọn. Ban đầu, Mộ Hiểu Nhã cho rằng dù Diệp Sanh Ca lựa chọn thế nào thì cô ta cũng chẳng thiệt thòi gì.

Nếu Diệp Sanh Ca chọn diễn xuất đồng nghĩa với việc từ nay về sau sẽ đoạn tuyệt với Mộ Ngạn Hoài, không thể gả cho anh ta nữa, đương nhiên Mộ Hiểu Nhã rất vui mừng nếu chuyện này thành công.

Nhưng nếu Diệp Sanh Ca lựa chọn từ bỏ diễn xuất cũng có nghĩa là vai diễn Tiết Ninh rất có thể sẽ thuộc về tay cô ta và Mộ Hiểu Nhã cũng sẽ rất vui vẻ.

Thế nhưng bây giờ, Mộ Hiểu Nhã phát hiện ra mình lại hy vọng Diệp Sanh Ca lựa chọn hôn ước với Mộ Ngạn Hoài. Như vậy thì ít nhất cô ta sẽ không phải làm việc chung với người phụ nữ này nữa.

Sắc mặt Mộ Hiểu Nhã có chút méo mó khi chợt nhận ra Diệp Sanh Ca mang đến cho mình áp lực lớn như vậy.

“Thế nào rồi, cô suy nghĩ kỹ chưa!” Trình Phương không nhịn được nữa, đập đũa xuống bàn: “Nói đi!”

Diệp Sanh Ca nuốt thức ăn xuống rồi uống một ngụm nước, sau đó mới buông đũa mỉm cười nhìn người đàn ông bên cạnh.

“Ngạn Hoài, anh hy vọng em sẽ chọn thế nào?”

“Tất nhiên anh hy vọng em có thể từ bỏ diễn xuất.” Mộ Ngạn Hoài mỉm cười: “Em yên tâm, chỉ cần em nhường vai diễn này cho Hiểu Nhã thì chúng ta sẽ kết hôn ngay lập tức.”

“Nhưng nếu em như nói dù có thế nào cũng sẽ không từ bỏ vai diễn này thì sao.” Diệp Sanh Ca bình tĩnh nhìn anh ta.

Nụ cười của Mộ Ngạn Hoài dần tắt, ánh mắt trở nên u ám.

“Ý cô là sao, xem ra cô không muốn làm con dâu nhà họ Mộ chúng tôi nữa phải không?” Trình Phương giận dữ hét lên: “Cô tự nhìn lại bản thân xem, trên mặt có một vết bớt lớn như vậy biết đâu còn di truyền cho con cái nữa, ngoài Ngạn Hoài nhà chúng tôi ra thì còn có người đàn ông nào thèm lấy cô chứ!”

Giọng Trình Phương vốn đã lớn, huống chi bà ta đang nổi giận nên giọng càng to, cho dù phòng riêng cách âm rất tốt nhưng vẫn để lọt mấy câu vang ra ngoài.



“… Ngoài Ngạn Hoài nhà chúng tôi ra thì còn có người đàn ông nào thèm lấy cô chứ.”

Ngoài hành lang, người đàn ông vừa bước lên bậc thang nghe được câu nói này bỗng dừng chân lại.

“Sao vậy anh Kỷ?” Người đàn ông trung niên dẫn đường bên cạnh thấy anh dừng bước bèn nịnh nọt cười hỏi.

Ông ta đã sớm đặt phòng VIP ở khách sạn Phong Hoa là vì cuộc hẹn với ông chủ này, cho nên ông ta hết sức ân cần không dám sơ suất dù chỉ một chút.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 56



Kỷ Thời Đình vẫn giữ nguyên nét mặt chỉ hơi nghiêng đầu, đôi môi mỏng thản nhiên thốt ra ba chữ: “Thật ồn ào.”

Người đàn ông trung niên toát mồ hôi lạnh. Ông ta chọn Phong Hoa là bởi vì nơi này yên tĩnh và tao nhã, khách đến đây toàn là những người giàu có, ai mà ngờ bây giờ Phong Hoa cũng ngày càng kém cỏi hạng người nào cũng cho vào.

Ông ta cười nói: “Anh Kỷ, trên tầng là phòng VIP tuyệt đối sẽ không có bất kỳ tiếng ồn nào nên anh cứ yên tâm.”

Thế nhưng Kỷ Thời Đình vẫn không nhúc nhích.

Ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn qua nơi phát ra tiếng ồ rồi, nhếch môi cười chế giễu.

Bị người ta bắt nạt đến mức này rồi mà người phụ nữ này vẫn cố chấp giữ lấy cái hôn ước đó sao?



Trong phòng riêng, Diệp Sanh Ca bình tĩnh nghe Trình Phương nói xong rồi nhìn Mộ Ngạn Hoài: “Anh cũng nghĩ như vậy đúng không? Anh cho rằng ngoài anh ra thì sẽ không có người đàn ông nào cần tôi sao?”

“Sanh Ca à, mẹ anh chỉ là nóng giận chốc lát thôi, em đừng để bụng.” Sắc mặt Mộ Ngạn Hoài không hề dịu đi chút nào: “Anh đương nhiên không nghĩ như vậy.”

“Vậy thì, bây giờ tôi sẽ cho anh biết câu trả lời của tôi.” Diệp Sanh Ca cũng bình tĩnh nhìn lại anh ta: “Tôi sẽ không từ bỏ vai diễn này, nếu anh không thể chấp nhận vậy thì hủy hôn đi.”

“Diệp Sanh Ca!” Mộ Hiểu Nhã bỗng đứng bật dậy: “Em điên rồi à?”

Trình Phương cũng như bị nghẹn họng, mặt mũi đỏ bừng.

“Sanh Ca.” Mộ Ngạn Hoài nhìn khuôn mặt bình tĩnh đến lạ thường của người phụ nữ trước mặt: “Anh thật sự không ngờ em lại đưa ra lựa chọn như vậy. Em nhất định phải phản bội anh đúng không?”

“Mộ Ngạn Hoài.” Diệp Sanh Ca không nhịn nổi nữa mà bật cười: “Anh mới là người phản bội hôn ước. Có hủy hôn hay không thì quyền chủ động cũng nằm trong tay anh. Điều tôi có thể nói cho anh biết đó là dù thế nào tôi cũng sẽ không từ bỏ vai diễn này.”

Cơ mặt Mộ Ngạn Hoài khẽ giật giật, rồi anh ta siết chặt nắm tay phải lúc lâu sau cuối cùng mới cười phá lên.

“Anh chỉ hy vọng em suy nghĩ lại chứ không hề ép buộc em phải lựa chọn.” Giọng anh ta rất dịu dàng: “Em có thể tiếp tục đóng phim, anh cũng sẽ không hủy hôn nữa, chờ em đóng phim xong thì chúng ta sẽ kết hôn.”

Diệp Sanh Ca kinh ngạc nhướng mày.

“Anh! Anh đang nói đùa gì vậy?”

“Ngạn Hoài, con quá nuông chiều người phụ nữ này rồi!”

Trình Phương và Mộ Hiểu Nhã đều tức giận đến mức đồng thanh hét lên.

Diệp Sanh Ca không ngờ Mộ Ngạn Hoài lại bình tĩnh hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Đúng là cho dù vì công ty hay là vì Mộ Hiểu Nhã, nếu như trở mặt với cô vào lúc này thì quả là không sáng suốt.

Nhưng Mộ Hiểu Nhã hiển nhiên không thể hiểu được hành động của Mộ Ngạn Hoài. Cô ta túm lấy cánh tay Mộ Ngạn Hoài, sốt ruột đến mức nước mắt giàn giụa: “Ngạn Hoài, anh nói lại lần nữa xem! Cô ta ức h**p em, cũng chẳng thèm quan tâm đến anh vậy mà anh còn muốn kết hôn với cô ta sao?”

“Mẹ không cho phép!” Trình Phương tái mét mặt mày: “Ngạn Hoài à, con tuyệt đối không thể cưới người phụ nữ này!”

“Im lặng hết đi!” Mộ Ngạn Hoài lạnh lùng quát lớn: “Con đã quyết định rồi!”

“Hay là anh suy nghĩ lại đi Ngạn Hoài.” Diệp Sanh Ca đột nhiên cười nói: “Người nhà anh đều phản đối như vậy thì chúng ta với nhau cũng sẽ không có hạnh phúc đâu.”

Có lẽ nhân cơ hội này gác lại cái hôn ước ngớ ngẩn kia cũng là một lựa chọn không tồi.

“Sanh Ca à, ý em là sao?” Sắc mặt Mộ Ngạn Hoài càng khó coi hơn.

“Ý tôi là chúng ta tạm thời giữ khoảng cách một thời gian.” Diệp Sanh Ca đứng dậy khẽ mỉm cười: “Xin lỗi, tôi đi trước.”

Cô xoay người rời đi, nhưng chưa được mấy bước, đột nhiên có một lực mạnh lao tới từ phía sau…
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 57



“Con tiện nhân không biết xấu hổ, cô đi chết đi!”

Trình Phương trong cơn tức giận, hung hăng đẩy cô một cái.

Bị đẩy bất ngờ, Diệp Sanh Ca theo bản năng loạng choạng vài bước về phía trước. Lúc cô sắp sửa đập vào cửa, thì vừa hay, cửa phòng bị người ta mở ra từ bên ngoài.

Chết tiệt!

Mắt thấy sắp ngã nhào xuống đất, Diệp Sanh Ca theo bản năng nhắm chặt mắt lại. Thế nhưng, cơn đau trong tưởng tượng của cô lại không hề ập đến, một cánh tay vững vàng đỡ lấy cô.

“Ngốc chết đi được.” Một giọng nam trầm thấp lạnh nhạt vang lên trên đỉnh đầu cô.

Diệp Sanh Ca giật mình kinh hãi, giọng nói này… quen thuộc quá!

Cô mở mắt ra, lọt vào tầm mắt của cô là gương mặt tuấn tú lạnh lùng của người đàn ông.

“Kỷ Thời Đình?” Cô tròn xoe đôi mắt, có chút kinh ngạc gọi anh.

Kỷ Thời Đình khẽ hừ một tiếng. Ngay khi nhìn thấy người bên trong định bước ra, anh lập tức dùng ánh mắt ra hiệu cho quản lý và mấy nhân viên phục vụ bên cạnh.

Mấy người đang còn ngẩn ngơ lập tức bừng tỉnh, vội xông vào phòng đóng sầm cửa lại, ngăn cản Mộ Ngạn Hoài bước ra, đồng thời cũng ngăn cản tầm mắt của anh ta.

“Anh Mộ.” Người quản lý mỉm cười: “Rất xin lỗi, mời anh nhanh chóng rời khỏi đây, xin anh thứ lỗi vì quán chúng tôi sau này không thể tiếp đón anh được nữa.”

“Ý ông là sao?” Mộ Ngạn Hoài hơi mất bình tĩnh nói: “Người đàn ông vừa rồi là ai?”

Anh ta tận mắt nhìn thấy một người đàn ông ôm Diệp Sanh Ca vào lòng, đáng tiếc anh ta không nhìn rõ mặt mũi của người đó.

Chuyện này cũng không nói làm gì, kết quả chỉ trong vài giây, Phong Hoa không những đuổi anh ta đi mà còn đưa anh ta vào danh sách đen?

“Chính là ý trên mặt chữ.” Người quản lý lạnh nhạt nói: “Tôi có thể miễn phí hóa đơn cho anh, hoặc nếu anh có bất kỳ điều gì không hài lòng cũng có thể khiếu nại tôi.”

Phong Hoa là ngành nghề dưới trướng của tập đoàn Phong Kiều, người quản lý biết rất rõ tứ thiếu gia nhà họ Kiều và vị **ss kia là bạn tốt, cho nên người quản lý tin tưởng hành động này chắc chắn sẽ được tứ thiếu gia tán thành.

Mộ Hiểu Nhã không nhịn được vội bước lên trước, kiêu ngạo hất cằm lên nói: “Ông biết tôi là ai không?”

“Tôi biết.” Người quản lý thản nhiên nói: “Cô Mộ, cô cũng nằm trong danh sách đen của chúng tôi, thành thật xin lỗi.”

Mộ Hiểu Nhã tức giận run người, từ khi nổi tiếng đến nay, cô ta chưa bao giờ bị đối xử như vậy?

Trình Phương cảm thấy mất mặt, lớn tiếng gào lên: “Các người mở cửa hàng kiểu gì vậy, gọi người phụ trách của các người ra đây!”

“Mẹ, mẹ trật tự chút đi!” Mộ Ngạn Hoài không nhịn được quát lớn.

Lúc này bị Phong Hoa đưa vào danh sách đen chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt là… người đàn ông vừa rồi đỡ Diệp Sanh Ca rốt cuộc là ai?

Chẳng lẽ, cô có thể nhận được vai diễn Tiết Ninh là có liên quan đến người đàn ông đó?

Chẳng lẽ, cô không còn để ý đến hôn ước với anh ta cũng là bởi vì người đàn ông đó?

Sắc mặt của Mộ Ngạn Hoài âm trầm đáng sợ.



Bên ngoài phòng ăn, Diệp Sanh Ca vẫn còn đang dựa vào lòng Kỷ Thời Đình, biểu cảm khuôn mặt có chút khó hiểu.

Khoảng thời gian này, hình như mỗi lần cô gặp nguy hiểm anh đều sẽ xuất hiện bên cạnh cô.

Cảm nhận được vòng tay ấm áp rộng lớn của anh, trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ.

Kỷ Thời Đình nhìn bộ dạng ngây ngốc của cô, không khỏi cười lạnh: “Sao vậy, không đi được nữa à?”

Diệp Sanh Ca hoàn hồn, nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của anh, cô bỗng nhiên nuốt nước miếng cái ực.

Đây đã là lần thứ mấy chạm mặt anh rồi? Duyên phận tốt như vậy, nếu cô không nắm chắc thì thật sự là có lỗi với ông trời!

Hơn nữa, trước đó cô đều không thể gọi điện thoại cho Tôn Diệp, bây giờ chính chủ đang ở ngay trước mắt, cô làm sao có thể bỏ qua.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lặng lẽ ôm chặt lấy cánh tay anh, ngẩng đầu chớp chớp mắt nhìn anh với vẻ ủy khuất và vô tội: “Chân tôi mềm nhũn, không đi nổi nữa.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 58



Cơ thể người phụ nữ trước mặt mềm mại, hơi thở nhẹ như hoa, đôi mắt long lanh có chút giảo hoạt và đắc ý trông vô cùng sinh động.

Ánh mắt Kỷ Thời Đình bỗng tối sầm lại, giọng nói vô thức trầm xuống: “Cô chắc chứ?”

Diệp Sanh Ca theo bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng cô chỉ do dự một chút rồi kiên định gật đầu.

Người đàn ông khẽ cười, một tay ôm lấy chân cô, nhẹ nhàng bế cô lên.

Diệp Sanh Ca giật mình, vôi ôm lấy cổ anh, cô không dám tin anh lại dễ nói chuyện như vậy.

“Kế hoạch để lại đây, tôi xem xong sẽ liên lạc với ông.” Kỷ Thời Đình ném lại một câu cho người đàn ông trung niên bên cạnh rồi ôm người phụ nữ trong lòng đi lên lầu.

“Vâng vâng, anh đi thong thả.” Người đàn ông trung niên vui mừng nói. Ông ta vốn tưởng rằng cuộc hẹn hôm nay đã đổ bể, không ngờ ông ta vẫn còn cơ hội.



Diệp Sanh Ca vùi mặt vào lồng ngực anh, chóp mũi ngửi thấy mùi hương bạc hà đặc trưng của anh, nhịp tim cô không tự chủ mà đập nhanh hơn.

Khuôn mặt cô không biết từ lúc nào đã nóng bừng.

Cảm giác… quá thân mật, thân mật đến mức cô đã hơi hối hận vì sự được voi đòi tiên của mình.

Chỉ là, cô thật sự không ngờ Kỷ Thời Đình lại không nói không rằng bế cô lên như vậy.

Bước chân anh rất vững vàng, từng hơi thở đều đều phả vào đỉnh đầu cô, Diệp Sanh Ca cảm thấy sống lưng không khỏi tê dại.

Chết tiệt…

May mà không lâu sau, Kỷ Thời Đình đã đặt cô xuống ghế sofa.

Nhiệt độ trên mặt cô vẫn chưa giảm, cô không dám ngẩng đầu nhìn anh, nhưng anh lại nâng cằm cô lên.

Anh cúi đầu nhìn cô với đáy mắt vô cùng khó hiểu.

Cảm giác nguy hiểm đó lại xuất hiện, Diệp Sanh Ca bỗng cảm thấy da đầu tê dại.

Cô nặn ra một nụ cười hết sức gượng gạo: “Anh Kỷ, cảm ơn anh…”

Kỷ Thời Đình khẽ cười. Đó là một nụ cười dịu dàng, xua tan vẻ lạnh lùng xa cách của anh. Nụ cười đó cũng mang một sức hấp dẫn kỳ lạ.

Diệp Sanh Ca nuốt nước miếng cái ực, theo bản năng rụt người lại.

“Không cần khách sáo.” Kỷ Thời Đình một tay ôm lấy vai cô, một tay đưa xuống. Anh vén chiếc váy dài của cô lên, đầu ngón tay thô ráp ấn vào chỗ lõm sau đầu gối cô.

“A…” Diệp Sanh Ca hít vào một ngụm khí lạnh, cả người run lên: “Đừng… đừng chạm vào chỗ đó…”

“Không phải chân cô mềm nhũn sao.” Yết hầu người đàn ông chuyển động, giọng nói càng trầm hơn: “Để tôi kiểm tra cho cô.”

“Không… không phải…” Cả người Diệp Sanh Ca cứng đờ, ngay cả bản thân cô cũng không biết chỗ lõm sau đầu gối lại là điểm nhạy cảm của mình. Anh chỉ chạm nhẹ đã vô tình k*ch th*ch từng dòng điện trong cơ thể cô khiến cô khó chịu đến run người.

“Không phải chỗ này?” Giọng điệu của Kỷ Thời Đình vẫn ung dung, tay trái giữ chặt vai không cho cô động đậy, tay phải lướt dọc theo bắp đùi cô khiến Diệp Sanh Ca khẽ rùng mình.

“Anh Kỷ, tôi sai rồi, tôi sai rồi…” Diệp Sanh Ca sắp khóc: “Tôi không sao, chân tôi không sao… Anh buông tôi ra được không…”

“Xem ra chỗ này cũng không đúng.” Kỷ Thời Đình dường như không nghe thấy lời cô nói, tay phải tiếp tục di chuyển, đến tận đùi trong của cô: “Vậy chỗ này thì sao, hửm?”

Diệp Sanh Ca cắn chặt đầu lưỡi, cô sợ mình sẽ r*n r* thành tiếng.

PS:— Che mặt…
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 59



Cảm giác này thật sự quá đáng sợ!

Diệp Sanh Ca hai tay nắm chặt lấy cánh tay người đàn ông, hơi thở dồn dập, đôi mắt mở to tràn đầy hoảng sợ.

“Đừng… Anh Kỷ, tôi thật sự sai rồi…” Đôi mắt ngấn lệ của cô ánh lên chút đáng thương.

Người đàn ông này chẳng phải luôn chán ghét cô sao? Sao hôm nay lại chủ động trêu chọc cô… Cô không phải gặp Kỷ Thời Đình giả rồi chứ…

Diệp Sanh Ca nghĩ lung tung, cố gắng phớt lờ cảm giác kì lạ trong cơ thể.

Kỷ Thời Đình nhìn rõ mồn một khuôn mặt ửng đỏ của cô, khuôn mặt điềm tĩnh cuối cùng cũng nhuốm màu d*c v*ng.

Đối mặt với người phụ nữ này, sự tự chủ của anh giống như trước kia, hoàn toàn sụp đổ.

Hình như không cần phải do dự nữa.

Cho dù cô có mục đích gì anh cũng không bận tâm nữa, chẳng lẽ anh còn không chế ngự nổi một người phụ nữ sao.

Nghĩ đến đây, yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động. Cuối cùng anh cũng rút tay về, khẽ cười nói: “Bây giờ chân còn mềm không?”

Diệp Sanh Ca xấu hổ lắc đầu, từ má đến tai đều đỏ bừng.

Kỷ Thời Đình một lần nữa bế cô lên.

Diệp Sanh Ca sợ hãi, theo bản năng giãy giụa một chút nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của anh ngăn lại.

Cô cũng không dám manh động. May mà lần này Kỷ Thời Đình không làm gì, chỉ đặt cô xuống ghế bên bàn ăn, thản nhiên buông một câu: “Ăn cơm thôi.”

Sau đó, anh ngồi đối diện cô, cầm khăn ướt lau tay rồi bắt đầu ăn cơm, động tác tao nhã nhẹ tựa nước chảy mây trôi.

Ăn cơm thôi mà cũng đẹp trai như vậy…

Diệp Sanh Ca nhìn anh, nghi hoặc trong lòng càng lúc càng lớn.

Hôm nay, thái độ của người đàn ông này đối với cô chỗ nào cũng có chút kỳ quái…

Kỷ Thời Đình đặt dao nĩa xuống, thấy cô vẫn không động đậy, ánh mắt anh lạnh lùng: “Sao lại ngây người như vậy?”

Diệp Sanh Ca như tỉnh mộng, cúi đầu nhìn bàn đầy thức ăn, nhỏ giọng nói: “Tôi vừa mới ăn rồi…”

“Ồ?” Ánh mắt Kỷ Thời Đình trầm xuống, giọng điệu càng lạnh lùng: “Xem ra, cô và vị hôn phu kia của cô rất hòa hợp?”

“Không có, không có.” Diệp Sanh Ca cười gượng: “Chúng tôi đang bàn chuyện hủy hôn…”

Sắc mặt người đàn ông dịu đi, ngay cả giọng điệu cũng trở nên dịu dàng: “Vậy sao? Bàn thế nào rồi?”

Diệp Sanh Ca càng cảm thấy kỳ quái…

“Tôi nói với anh ta tạm thời cần thời gian bình tĩnh.” Diệp Sanh Ca nhíu mày: “Bây giờ chưa phải là lúc hủy hôn.”

Cô còn định đào hết nghệ sĩ của Tinh Duệ, chỉ có như vậy mới có thể khiến Mộ Ngạn Hoài bị tổn thương nguyên khí. Nhưng chuyện này phải dựa vào T.S, nếu không những nghệ sĩ đó không thể nào đi theo cô.

Trước khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng, cạch mặt với Mộ Ngạn Hoài sẽ chỉ khiến anh ta cảnh giác, như vậy thì quá có lợi cho anh ta.

Diệp Sanh Ca nghĩ đến đây, không nhịn được nhìn người đàn ông đối diện, chớp chớp mắt.

Kỷ Thời Đình nhíu mày, gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: “Vậy khi nào mới là lúc thích hợp?”

Chính là chờ câu này!

Diệp Sanh Ca kích động ngả người về phía trước: “Chỉ cần T.S đồng hợp tác với tôi mở công ty, tôi có thể mang phần lớn nguồn lực của Tinh Duệ đi!”

“Ừm.” Kỷ Thời Đình khẽ gật đầu, thần sắc thậm chí có thể coi là vui vẻ: “Được.”

Diệp Sanh Ca lại có chút không hiểu: “Nhưng mà… nhưng mà anh lần trước còn nói hợp tác này đối với T.S không có lợi…”

“Tôi đã xem ảnh tạo hình của cô.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, sau đó anh nhanh chóng tìm được một lý do: “Tôi cho rằng với tài năng của cô đủ để hợp tác với T.S.”

PS:— Anh Đình bắt đầu âm hiểm rồi, hắc hắc hắc
 
Back
Top Bottom