Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 40



“Ông nội, ông lo lắng nhiều quá đấy.” Vẻ mặt Kỷ Thời Đình không thay đổi: “Cháu không có hứng thú.”

Ông lão nhịn hết lần này đến lần khác, cuối cùng không nhịn được nữa: “Có phải là vì nha đầu nhà họ Lăng đó không?”

Kỷ Thời Đình hơi nhướng mày: “Ai cơ?”

“Đừng giả ngốc với ông, có phải là vì nha đầu Lăng Vũ Đồng đó không?”

Lông mày Kỷ Thời Đình giãn ra, giọng điệu vẫn lạnh lùng: “Không phải.”

“Sao lại không phải? Lúc ông chọn nó cho cháu, chẳng phải cháu không phản đối sao? Kết quả là nha đầu đó không chịu lấy cháu, chạy ra nước ngoài. Sau này ông chọn người khác cho cháu, nhưng cháu không chịu đồng ý, không phải vì nó thì vì ai?” Ông lão cau mày nói: “Nếu nhất định phải là con bé, ông cũng có thể đem về cho cháu. Nếu con bé không đồng ý, ông cũng có thể làm cho con bé đồng ý!”

Kỷ Thời Đình không khỏi cười lớn: “Ông nội, ông định vì chuyện này mà mất đi thanh danh cả đời sao?”

“Ông là vì ai chứ? Còn không phải vì cháu à!” Ông nội Kỷ thật sự bị anh làm cho tức chết.

“Không phải, nếu ông mang được cô ta về, cháu cũng không cưới cô ta đâu.” Kỷ Thời Đình đã hết kiên nhẫn: “Nếu không có chuyện gì thì ông về đi.”

“Hôm nay ông không đi!” Ông lão hừ lạnh một tiếng, nhìn quản gia: “Lão Cận, ra ngoài tìm Tôn Diệp mang báo cáo tới đây, tôi sẽ ở đây từ từ xem.”

“Vâng.” Chú Cận trả lời, sau đó quay người đi ra ngoài.

Kỷ Thời Đình bất đắc dĩ vuốt lông mày, vừa cúi đầu liền bắt gặp đôi mắt ướt át của người phụ nữ.

Có lẽ vì nghe được cuộc nói chuyện giữa anh và ông lão nên trong mắt cô hiện lên sự ngạc nhiên, có chút không thể tin được.

Kỷ Thời Đình mơ hồ đoán được trong đầu cô đang nghĩ gì, ánh mắt tối sầm lại mang theo một tia cảnh cáo.

Kết quả là người phụ nữ lè lưỡi và nháy mắt với anh. Lông mi của cô rất dài, nhìn từ góc độ này lại càng dài đến khó tin. Khi cô chớp mắt, dường như lần nào cũng đang cù vào tim anh.

Trong lòng Kỷ Thời Đình nóng bừng, thân thể lập tức phản ứng lại.

“Thời Đình, cháu cho rằng ông lo lắng Kỷ gia chúng ta không có người thừa kế sao?” Ông lão vẫn không từ bỏ thuyết phục anh, tiếp tục dùng giọng điệu khổ sở nói: “Ông già rồi, còn có thể sống được mấy năm nữa. Là ông lo lắng cho cháu, đợi khi ông cũng đi rồi, một mình cháu cô đơn, lại phải gánh áp lực lớn như vậy, đây là ông thương cháu.”

Yết hầu của Kỷ Thời Đình chuyển động, ánh mắt tối sầm: “Ông nội, ông nghĩ nhiều quá rồi.”

Giọng nói của anh đã nhuốm một chút khàn khàn.

Ông nội Kỷ không nhận thấy anh có gì đó không đúng, vẫn đắm chìm trong cảm xúc của mình.

“Haiz, bố cháu còn trẻ như vậy đã đi rồi. Ông chỉ có một đứa con trai là bố cháu, bố cháu cũng chỉ để lại một mình cháu. Kỷ gia chúng ta bao năm nay không hề dễ dàng, cháu mới hai mươi hai tuổi đã tiếp quản một cơ ngơi lớn như vậy, đã năm năm rồi. Nhìn công ty ở trong tay cháu phát triển tốt như vậy, ông vừa hài lòng, lại vừa buồn.”

Kỷ Thời Đình lúc này không thể nghe được lời của ông nội Kỷ nữa rồi.

Đại khái là vì người phụ nữ nhìn thấy phản ứng của cơ thể anh, hô hấp trở nên gấp gáp, hơi thở nóng hổi lọt vào g*** h** ch*n anh, khiến anh càng hưng phấn hơn.

Anh không ngừng hít thở sâu, nhưng khi cúi đầu xuống và kinh ngạc nhìn thấy đôi môi đỏ mọng hơi hé mở của người phụ nữ, quan trọng hơn là đôi môi đỏ tươi của cô ấy gần đến mức anh không thể kiềm chế được sự thôi thúc của cơ thể.

Kỷ Thời Đình nắm chặt tay trái trên bàn, hơi thở nặng nề càng lúc càng khó kìm nén. Nếu như không phải ông nội còn ở đây, anh nhất định đã lôi người phụ nữ này lên, đè cô xuống bàn…

Khi trí tưởng tượng lan rộng, h@m muốn của cơ thể cũng lan truyền ngày càng mãnh liệt.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 41



Diệp Sanh Ca thật sự không hiểu, tại sao chỉ sau một thoáng ngẩng đầu lên, khi cúi xuống, cô lại thấy chỗ nào đó của anh thay đổi một cách khó hiểu.

Cô thấy rõ rằng chỗ đó của anh lớn lên, dựng đứng thành một cái lều nhỏ.

Hơi thở của cô trở nên gấp gáp. Dù đã trải qua hai lần ân ái cùng người đàn ông này, nhưng đây là lần đầu tiên cô tận mắt chứng kiến cảnh này. Cảm giác vừa ngạc nhiên, vừa xấu hổ nhưng cũng đầy tò mò khiến cô không thể rời mắt.

Diệp Sanh Ca khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy toàn thân nóng bừng, khuôn mặt như sắp bị luộc chín.

Đặc biệt, mùi hương nồng nàn của hormone từ cơ thể anh, khiến cổ họng cô khô khốc, khó chịu, đồng thời k1ch thích một cảm giác khao khát lạ lẫm.



“Ông nội.” Kỷ Thời Đình đột ngột lên tiếng, giọng nói khàn khàn, đầy kiềm chế: “Cháu hiểu sự lo lắng của ông.”

Ông nội Kỷ nhận thấy có điều gì đó không ổn trong giọng nói của anh, nhưng ông vẫn nghĩ lời mình đã vô tình chạm đến nỗi đau của Kỷ Thời Đình, vì thế, khuôn mặt ông càng thêm buồn bã.

“Thời Đình, cháu thật sự cần suy nghĩ kỹ việc này.”

“Cháu sẽ suy nghĩ kỹ, ông nội, ông yên tâm.” Kỷ Thời Đình chậm rãi thở ra một hơi: “Khi tìm được người phù hợp, cháu nhất định sẽ đưa cô ấy về gặp ông.”

“Tốt, tốt lắm!” Ông nội Kỷ xúc động vỗ tay: “Có lời này của cháu, ông yên tâm rồi!”

“Ông nội, cháu cần thời gian một mình yên tĩnh.” Kỷ Thời Đình nói, đôi mắt khép lại, lông mi nhẹ rung.

Ông nội Kỷ nghe ra sự run rẩy trong giọng nói của anh, ngẩn người ra một chút.

Thằng nhóc này từ nhỏ tính tình đã lạnh lùng, đây là lần đầu tiên ông thấy Kỷ Thời Đình bộc lộ cảm xúc yếu đuối như vậy.

Tuy cảm thấy khác lạ, nhưng hiếm khi Kỷ Thời Đình ngoan ngoãn thế này, ông cũng không truy cứu thêm, ngược lại cảm thấy hài lòng vì cháu trai cuối cùng cũng đã thông suốt.

“Thôi được.” Ông nội Kỷ đứng dậy: “Ông đi vào phòng họp một chút, trưa nay chúng ta cùng ăn cơm nhé.”

“Vâng, ông đi thong thả.”

Kỷ Thời Đình dùng tay xoa trán, không có ý định tiễn ông.

Ông nội Kỷ cũng không để ý, đứng lên, rời khỏi văn phòng.

Trước khi rời khỏi văn phòng, ông quay đầu nhìn lại, thấy yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động, càng cảm giác kỳ lạ hơn.

“Hôm nay rốt cuộc có chuyện gì vậy…” ông lẩm bẩm, rồi đóng cửa lại.

Bên ngoài văn phòng, Tôn Diệp vừa mới sắp xếp xong báo cáo, rồi đưa cho chú Cận.

“Chủ tịch.” Tôn Diệp thấy ông ra ngoài, vội vàng tiến lên chào hỏi.

“Thời Đình dạo này có gặp phải vấn đề gì không?” Ông lão không nhịn được hỏi.

Tôn Diệp nghĩ thầm rằng có chứ, người đó vẫn còn trong văn phòng, ông lão không thấy sao?

Nhưng anh ấy làm sao dám thừa nhận, vội cười nói: “Tổng giám đốc dạo này bận rộn công việc, ngoài ra thì không có gì đặc biệt cả.”

“Hừ.” Ông lão không nói gì thêm: “Dẫn tôi đến phòng họp, tôi muốn xem báo cáo.”

“Dạ, mời ngài đi bên này.”

Chú Cận đi phía sau đỡ ông lão, Tôn Diệp dẫn đường phía trước.

Tôn Diệp cảm thấy hơi lạ, rõ ràng cô Diệp đang ở bên trong, sao ông lão lại không thấy cô?

Văn phòng bên trong khá rộng, không biết cô Diệp đã trốn ở đâu…



Sau khi ông lão đóng cửa lại, Kỷ Thời Đình vẫn không có động tĩnh.

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, run rẩy bò ra ngoài.

Không thể ở lại nữa, quá nguy hiểm!

Lúc này cô đã quên mất mục tiêu là ngủ cùng người đàn ông này, chỉ còn lại sự xấu hổ.

Khi cô vừa thò đầu ra, người đàn ông đã ôm chặt lấy eo cô, đặt cô lên đùi mình.

“Á!” Diệp Sanh Ca hét lên một tiếng, ngay sau đó, nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông áp xuống.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 42



Kỷ Thời Đình một tay ôm chặt eo cô, tay kia giữ cằm cô, ép cô ngẩng đầu lên, tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt và nóng bỏng của anh.

Vì tiếng hét ngắn ngủi vừa rồi khiến môi cô khẽ mở, anh dễ dàng xâm nhập vào miệng cô. Đầu lưỡi quét qua hàm răng đang run rẩy, rồi cuốn lấy lưỡi cô, len lỏi vào sâu gốc lưỡi, hút mạnh như muốn nuốt trọn cô vào bụng.

Diệp Sanh Ca hoàn toàn choáng váng, đầu óc trống rỗng.

Nụ hôn mãnh liệt của anh gần như đánh tan mọi suy nghĩ của cô, hơi thở nóng bỏng và mạnh mẽ tràn ngập trong miệng và các giác quan của cô, khiến toàn thân rơi vào trạng thái run rẩy đáng sợ. Dường như toàn bộ sức lực đều bị nụ hôn kia cướp mất. Cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn, nước mắt không biết đã trào ra từ lúc nào, không rõ vì k1ch thích hay sợ hãi.

Điều đáng sợ hơn là, cô đang ngồi trên đùi anh, bị anh ôm chặt vào lòng, khoảng cách giữa họ gần như không còn.

Thứ vừa cứng rắn vừa nóng bỏng phía dưới cơ thể cô, theo từng nụ hôn sâu của anh, càng ngày càng kiêu ngạo, sẵn sàng tung ra cú đánh chí mạng vào cô bất cứ lúc nào.

Cô cảm thấy rất sợ hãi, nhưng giữa sự sợ hãi lại có một sự khao khát lạ lẫm. Hai tay cô chống lên bờ ngực rắn chắc của anh, không biết có nên đẩy người đàn ông trước mặt ra không. Nhưng dù cho cô có muốn đẩy, cũng không đủ sức. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của anh và âm thanh mờ ám của hai đôi môi siết chặt vào nhau. Thậm chí tiếng r*n r* của cô cũng bị anh hoàn toàn chặn lại trong miệng.

Bàn tay nóng bỏng của Kỷ Thời Đình siết chặt eo cô, dường như vẫn không thoả mãn, Diệp Sanh Ca bị ép ngả vào anh, đón nhận nụ hôn nóng bỏng tiếp theo.

Một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ của cô, thở hổn hển.

Nhưng đôi mắt của anh vẫn dán chặt không rời khỏi gương mặt cô.

Diệp Sanh Ca đến lúc này mới bắt đầu thở d ốc. Toàn thân cô mềm nhũn, má đỏ bừng, đôi mắt long lanh như thể được rửa qua nhiều lần, mờ ảo và ẩm ướt, trông ngây ngô như thể linh hồn đã rời khỏi xác.

Yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động, lại một lần nữa chiếm lấy đôi môi cô.

“Ưm…” Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng biết sợ hãi, hai tay cô đẩy ngực anh ra, từ chối sự gần gũi của anh, giọng nói run rẩy đứt quãng: “Đừng… đừng…”

Cô thực sự không thể chịu nổi nữa.

Cô không ngờ người đàn ông bị khống chế bởi d*c v*ng lại trở nên quá… quá mức chiếm đoạt như vậy, khiến cô không còn sức chống cự. Hai lần trước là do cô uống say hoặc do bị thuốc tác động, không cảm thấy có vấn đề gì. Bây giờ khi tỉnh táo lại đối mặt với tất cả, cô mới nhận ra tâm lý mình chưa sẵn sàng.

Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình chỉ dừng lại một chút rồi lại nắm chặt hai tay cô, không cho từ chối mà tiến lên cắn lấy môi cô, hôn cô đến mức choáng váng.

Khi cuối cùng anh đã buông tha cô, người phụ nữ trong vòng tay anh đã hoàn toàn ngây dại.

“Có thích không.” Anh cắn nhẹ vào vành tai cô, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.

Diệp Sanh Ca muốn khóc, đầu óc mơ hồ không thể suy nghĩ nổi. Toàn thân bị anh khống chế, không thể cử động, ngay cả từ chối cũng không có sức.

Kỷ Thời Đình nhìn khuôn mặt như sắp khóc của cô, khẽ cười.

“Sao không nói gì?” Yết hầu anh chuyển động kéo cô sát vào lòng, để cô cảm nhận được sự cấp bách của anh.

Người phụ nữ quả nhiên co rúm người lại run rẩy, khoé mắt cũng đỏ lên, môi mấp máy vài lần, cuối cùng không nói được lời nào.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 43



Kỷ Thời Đình nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của cô cùng vẻ mặt hoảng loạn, đáng thương sau khi bị chà đạp, không khỏi bật cười.

Anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gò má cô, hơi thở nóng bỏng phả lên mặt: “Muốn dừng lại sao?”

Diệp Sanh Ca nhanh chóng gật đầu, nhưng gật được một nửa lại bắt đầu lắc đầu.

Bộ dạng mâu thuẫn này khiến Kỷ Thời Đình lại cười lạnh một tiếng.

“Mới vậy đã sợ rồi.” Anh đỡ lấy mông cô, nâng lên một chút rồi ép vào g*** h** ch*n cô: “Vậy thế này thì sao.”

“Á!” Diệp Sanh Ca hét lên, theo phản xạ muốn chạy trốn, nhưng cơ thể bị người đàn ông kiểm soát. Không những không thể trốn, mà còn vì động tác của cô mà khiến chỗ đó của anh bị k1ch thích, cũng co giật một chút, làm cô sợ đến mức mặt mày tái nhợt.

“Kỷ… Kỷ Thời Đình…” Cuối cùng cô chịu thua, giọng nói mang theo tiếng khóc: “Ông nội của anh… nói… nói… muốn ăn trưa với anh…”

Kỷ Thời Đình cố gắng kìm nén d*c v*ng, giọng khàn đục nói: “Còn sớm mà.”

“Không còn sớm nữa…” Giọng Diệp Sanh Ca run rẩy.

“Cô không phải nói muốn làm người phụ nữ của tôi, còn đảm bảo luôn sẵn sàng khi tôi gọi sao.” Anh thấp giọng nói.

Lúc này anh cũng không dễ chịu chút nào, ngọn lửa dục vòng càng lúc càng cháy mạnh hơn, nhưng người phụ nữ lúc này lại muốn rút lui.

Quả thực… không có gì bất ngờ.

Diệp Sanh Ca nhíu mày đầy khổ sở.

Hai tay cô đặt trên vai anh, sau một lúc lâu mới ngước mắt lên, tỏ vẻ tội nghiệp: “Cho… cho tôi chút thời gian.”

“Hừ…” Kỷ Thời Đình cười lạnh, giữ chặt cằm cô: “Không muốn thì đừng cố, tôi không có nhiều thời gian để chơi đùa với cô đâu.”

Diệp Sanh Ca cảm thấy xấu hổ.

Ban đầu người hô hào muốn ngủ với anh là cô, nhưng đến lúc quan trọng, người rút lui vẫn lại là cô.

Không được, nếu lần này cô từ chối, người đàn ông này chắc chắn sẽ không bao giờ quan tâm đ ến cô nữa.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lấy hết can đảm, quyết tâm, chủ động hôn nhẹ lên môi anh.

Nhưng sau khi vừa chạm vào môi anh, cô lại nhanh chóng rụt lại, như thể chỉ một cái chạm đơn giản như vậy đã tiêu tốn hết sự can đảm của cô.

Cô cẩn thận nhìn trộm anh.

Kỷ Thời Đình nhếch môi cười, mang theo vài phần chế giễu.

Anh không muốn tiếp tục dây dưa với cô, liền đưa tay kéo cổ áo cô xuống, rồi hôn lên hõm xương quai xanh tinh tế của cô.

“Ưm…” Người phụ nữ trong lòng hít một hơi lạnh, hai tay đặt trên vai anh vô thức siết chặt.

Kỷ Thời Đình hôn dọc theo xương quai xanh của cô, sau đó đi chuyển đến chiếc cổ thon dài, rồi vành tai nóng bỏng của cô, anh hôn rất chậm rãi, tỉ mỉ và quấn quýt. Diệp Sanh Ca nhanh chóng mềm nhũn, miệng phát ra tiếng r*n r* khó chịu, hai tay càng lúc càng siết chặt, ngực không tự chủ ngả vào anh.

Cảm giác khao khát lạ lẫm như dòng điện chạy khắp cơ thể cô, khiến cô lại một lần nữa rơi nước mắt.

Kỷ Thời Đình cảm nhận sự mềm mại và gần gũi của cô, ánh mắt càng trở nên u tối, anh giữ chặt eo cô, cúi đầu hôn lên ngực cô.

“Kỷ Thời Đình…” Người phụ nữ ôm lấy cổ anh, khẽ gọi tên anh, vừa khao khát lại vừa đau khổ.

Kỷ Thời Đình thở hổn hển một tiếng, ngẩng đầu lên, chiếm lấy đôi môi cô mà mạnh mẽ hôn. Khi anh buông ra, Diệp Sanh Ca vô thức l**m môi mình.

Hay lắm.

Kỷ Thời Đình quan sát khuôn mặt đỏ bừng của cô, biết rằng người phụ nữ này đã được khơi dậy hoàn toàn và triệt để.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 44



“Có muốn không?” Anh áp trán vào trán cô, giọng nói đầy vẻ dụ dỗ.

Diệp Sanh Ca đỏ bừng mặt, ánh mắt lảng tránh, cuối cùng vẫn quyết tâm gật đầu.

Kỷ Thời Đình cười khẽ, đột nhiên buông cô ra, cơ thể dựa vào ghế, yết hầu di chuyển: “Vậy thì tự mình làm đi.”

Diệp Sanh Ca ngơ ngác: “Gì cơ?”

“Nghe không hiểu sao?” Đôi mắt anh tối sầm lại, giọng nói trầm khàn nặng nề, anh đưa tay nới lỏng cổ áo, ra lệnh: “Nhanh lên.”

Diệp Sanh Ca hoảng loạn.

Chỉ riêng việc đồng ý với anh đã tiêu tốn hết toàn bộ can đảm của cô, bây giờ anh còn muốn cô chủ động?

Cô cúi đầu nhìn vào kích thước nơi nào đó của anh, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Nếu cô tự mình làm… thì sẽ đau đến thế nào chứ!

Quan trọng nhất là, cô cũng không biết làm thế nào!

“Kỷ Thời Đình…” Cô gọi tên anh một cách tội nghiệp, hai tay đặt lên ngực anh, cố gắng để anh mất kiểm soát và tiếp tục chủ động.

Nhưng Kỷ Thời Đình nhanh chóng nhận ra ý đồ của cô, anh nắm chặt lấy tay cô.

“Không phải muốn làm người phụ nữ của tôi sao, mà ngay cả cách làm tôi vui cũng không biết?” Anh liếc nhìn cô, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Diệp Sanh Ca tức giận.

Tự làm thì tự làm!

Cô nuốt một ngụm nước bọt, sau đó đưa tay đến thắt lưng của anh, nhưng khi cúi đầu tháo nó, cô không thể không nhìn vào nơi đó.

To như vậy… thì sẽ đau đến thế nào chứ.

Nhớ lại cảm giác đau đớn đó, Diệp Sanh Ca muốn khóc, động tác trên tay lại bắt đầu run rẩy.

Kỷ Thời Đình bị động tác lộn xộn của cô hành hạ đến mức toàn thân như bị lửa đốt.

Chết tiệt.

Anh ban đầu không định đòi hỏi cô ngay tại đây.

Chỉ là thấy cô miệng lưỡi thì đòi hỏi, nhưng hành động thì lại nhút nhát, nên muốn dạy cho cô một bài học.

Nhưng cuối cùng anh đã đánh giá cao khả năng kiềm chế của mình.

Các cơ bắp trên cơ thể đã căng cứng đến cực điểm, anh kìm nén thở dài một tiếng, cuối cùng không chịu nổi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang hành động lung tung của cô, sau đó bế cô lên, đẩy ngã lên bàn làm việc lớn. Các tài liệu và đồ dùng rơi lả tả xuống đất, phát ra tiếng lạch cạch.

“Á!” Diệp Sanh Ca giật mình, không tự chủ hét lên.

Kỷ Thời Đình mím môi, bàn tay nóng rực nhanh chóng kéo váy của cô lên, đúng lúc này, điện thoại nội bộ chết tiệt lại reo lên.

Kỷ Thời Đình lộ vẻ không kiên nhẫn, anh thả một tay ra để nhấn nút từ chối, bàn tay nóng bỏng lại nhanh chóng trở lại trên đùi cô.

Anh sắp cúi xuống thì điện thoại nội bộ lại một lần nữa reo lên.

Động tác của người đàn ông dừng lại, anh thở hổn hển, đôi mắt đen khóa chặt vào Diệp Sanh Ca.

Cô dường như vẫn còn bàng hoàng, khẽ thở d ốc, đôi mắt nhắm chặt như không dám đối mặt với những gì sắp xảy ra.

Kỷ Thời Đình thở dài, gương mặt điển trai bị d*c v*ng chiếm lĩnh, kiềm chế nhưng lại cực kỳ gợi cảm.

Đến lúc này, anh mới nhớ ra đây là văn phòng.

Anh suýt nữa đã đòi hỏi cô ngay tại văn phòng, một hành động mà anh cho là cực kỳ thiếu chuyên nghiệp.

Người phụ nữ này rốt cuộc có ma lực gì?

Ngọn lửa d*c v*ng cuối cùng cũng dịu đi phần nào. Anh nhấn nút nghe, giọng khàn khàn cất lên: “Nói đi.”

“T… Tổng giám đốc.” Giọng Tôn Diệp run rẩy: “Chủ tịch nói, mười phút nữa gặp tại nhà ăn.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 45



Tôn Diệp không thể không căng thẳng, vừa rồi ở ngoài văn phòng, anh ấy đã nghe thấy tiếng hét của phụ nữ. Gọi điện lúc này có thể sẽ khiến anh ấy chết rất thảm.

Tuy nhiên, nếu anh không gọi cuộc điện thoại này và để chủ tịch nhìn thấy cảnh không nên thấy, anh còn chết thảm hơn…

“Tôi biết rồi.” Kỷ Thời Đình khàn khàn thốt ra ba chữ này, rồi bế Diệp Sanh Ca trên bàn ngồi lên.

Anh nắm chặt cằm cô, giọng nói trầm thấp: “Tôi đi thay đồ, cô biến ngay cho tôi.”

Nhưng mà…

“Nghe lời, nếu không đừng mơ hợp tác với T.S.” Người đàn ông không khách sáo cảnh cáo cô một câu, rồi quay người đi vào phòng nghỉ bên cạnh.

Diệp Sanh Ca vẫn ngồi trên bàn, khuôn mặt vẫn đỏ ửng, vẻ mặt vẫn ngây ngốc.

Cô không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay buồn bã vì bỏ lỡ mất cơ hội này.

Chỉ là, nghĩ đến sự xua đuổi của anh, cuối cùng trong lòng cô vẫn cảm thấy không thoải mái.

Mặc dù… không xảy ra chuyện gì, nhưng thái độ của anh cũng quá vô tình rồi.

Chẳng khác gì xong chuyện liền xách quần chạy.

Cô cắn môi, nhảy xuống bàn, cơ thể mệt mỏi khiến cô không khỏi đỏ mặt.



Phòng nghỉ không chỉ có tủ quần áo mà còn có phòng tắm.

Kỷ Thời Đình tắm bằng nước lạnh, cuối cùng cũng hoàn toàn tỉnh táo lại.

Anh thay một bộ quần áo mới rồi bước ra, văn phòng quả nhiên đã không còn một ai.

Người đàn ông bước đến ghế sofa, lôi ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Có lẽ anh đã không thể bỏ qua sự tồn tại của Diệp Sanh Ca nữa. Dù anh có muốn thừa nhận hay không, cô cuối cùng vẫn khác biệt. Lần đầu tiên là do anh bị bỏ thuốc, lần thứ hai là do sự chủ động của cô, nhưng lần này, anh cũng không thể tìm bất kỳ lý do nào để biện hộ nữa.

Bao nhiêu năm rồi? Kể từ khi chuyện đó xảy ra, anh bắt đầu có tâm lý kháng cự phụ nữ.

Ông nội thúc giục anh kết hôn sinh con, nhưng chưa bao giờ biết tại sao anh lại hoàn toàn lạnh nhạt với họ.

Nhưng hóa ra, vẫn còn tồn tại một ngoại lệ.

Nhưng ngoại lệ này lại khiến cho anh vô cùng cảnh giác.

Giữa khói thuốc mờ ảo, Kỷ Thời Đình nhắm mắt lại, nhớ đến vẻ căng thẳng và sợ hãi của Diệp Sanh Ca khi nằm dưới thân anh.

Anh không nhịn được cười lạnh, dập tắt điếu thuốc rồi ném vào gạt tàn.



Buổi trưa ăn cơm với ông nội, tâm trí Kỷ Thời Đình vẫn còn có chút lơ đãng.

Ông nội trò chuyện với anh về công việc của công ty, rồi bỗng nhiên đổi giọng: “Thời Đình, cháu có chuyện gì giấu ông không?”

“Không có.” Kỷ Thời Đình phủ nhận: “Cháu đang nghĩ về vụ việc ở Nam Thành.”

“Ừ…” Ông nội suy nghĩ một chút, rồi thử thăm dò: “Hôm qua mẹ cháu gọi điện cho ông, cháu có muốn về nhà họ Tạ một chuyến không?”

Kỷ Thời Đình trầm mặt xuống: “Không cần thiết.”

“Dù sao bà ấy cũng là mẹ ruột của cháu.” Ông nội thở dài: “Dù lúc đầu bà ấy có bỏ rơi cháu mà tái hôn, nhưng ba cháu đã mất, bà ấy làm như vậy cũng không có gì sai. Cháu là cháu đích tôn của nhà họ Kỷ, ông cũng không thể để bà ấy mang cháu đi.”

“Cháu biết.” Giọng Kỷ Thời Đình lạnh nhạt: “Nhưng cháu vẫn không muốn gặp bà ấy.”

Hứa Dao Khánh, mẹ ruột của anh sau khi ba qua đời, đã tái hôn với nhà họ Tạ danh giá ở Dương Thành. Suốt bao năm qua, dù không thể nói là không quan tâm, nhưng cũng gần như xa lạ.

Ông nội Kỷ chỉ biết thở dài: “Thôi được rồi, chỉ cần cháu sớm tìm được vợ, cháu muốn sao cũng được.”

Kỷ Thời Đình cười nhạt, rót một tách trà cho ông nội.

Sau bữa cơm, ông nội về nhà cũ, còn Kỷ Thời Đình thì quay lại văn phòng.

Trước bàn làm việc, tài liệu vương vãi khắp nơi.

Ánh mắt anh trở nên sắc lạnh, bỗng nhiên nhớ lại bản kế hoạch hợp tác mà Diệp Sanh Ca mang đến buổi sáng.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 46



Vì bản kế hoạch hợp tác, dù ấm ức nhưng Diệp Sanh Ca vẫn ngoan ngoãn rời khỏi văn phòng của Kỷ Thời Đình.

Hơn nữa cô còn cố tình tránh né mọi người, không muốn gây ra bất kỳ sự chú ý nào.

Chỉ là khi đã ngồi trên xe taxi, trong lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Làm được một nửa thì bị cắt ngang thì cũng thôi đi. Dù sao trong lòng cô cũng có chút sợ hãi, điều khiến cô tức giận chính là thái độ của Kỷ Thời Đình.

Cứ như việc ngủ với cô khiến anh mất mặt lắm vậy.

Lúc nãy ở văn phòng làm việc cũng thế, sau khi bị trợ lý cắt ngang thì anh bình tĩnh lại ngay, bắt đầu tỏ vẻ chán ghét cô.

Rõ ràng đã ngủ với cô hai lần rồi, nếu đã chán ghét như vậy thì sao lúc đầu lại động vào cô chứ!

Mặc dù… mỗi lần đều là cô chủ động trước, nhưng cô cũng đâu có ép buộc anh?

Diệp Sanh Ca càng nghĩ càng tức giận.

Nghĩ kỹ lại, cô cũng không nhất thiết phải ngủ với Kỷ Thời Đình, có khi ngủ với bất kì người đàn ông nào cũng có thể khiến vết bớt biến mất nhỉ?

Chỉ là khi trong trạng thái tỉnh táo thì cô thật sự không thể tùy tiện kéo một người đàn ông lên giường được. Cứ đoán già đoán non như này cũng không phải cách, chi bằng cô cứ thử nghiệm một phen. Nếu sự thật chứng minh không nhất thiết phải là Kỷ Thời Đình, vậy thì cô cần gì phải dây dưa với người đàn ông đó?

Đã bị dồn đến bước đường cùng, vậy thì cô sẽ thử đổi một người đàn ông khác xem sao.

Hừ.

Xe dừng trước cổng công ty Tinh Tập, Diệp Sanh Ca vẫn còn bực bội nên đóng cửa xe rất mạnh, khiến tài xế giật mình.



Diệp Sanh Ca bước vào văn phòng của Tinh Tập liền nhìn thấy Từ Hướng Kiệt và Mộ Ngạn Hoài đều đang ở đó, hơn nữa còn đang trò chuyện rất vui vẻ với nhau.

“Sanh Ca đến rồi.” Ánh mắt tinh tường của Từ Hướng Kiệt đã thấy cô, cười tủm tỉm đứng dậy: “Tôi đến đưa hợp đồng diễn xuất cho cô đây.”

“Không phải chúng ta đã hẹn tối nay gặp nhau ở chỗ cũ sao?” Diệp Sanh Ca kinh ngạc hỏi.

“Chỉ sợ cô sốt ruột thôi.” Từ Hướng Kiệt cười ha ha. Sau sự cố lần trước ông ấy nào dám gặp riêng cô vào buổi tối nữa chứ…

“Sanh Ca à, anh vừa mới thảo luận với đạo diễn Từ về việc phân vai các nhân vật khác.” Mộ Ngạn Hoài lên tiếng rồi nhìn chằm chằm Diệp Sanh Ca: “Đạo diễn Từ nói ông ấy muốn nghe ý kiến của em.”

“Giám đốc Mộ muốn giao vai nữ thứ ba cho Mộ Hiểu Nhã.” Từ Hướng Kiệt nhìn Diệp Sanh Ca với thái độ gần như là nịnh nọt: “Tôi thì không có ý kiến gì, nhưng cô là nữ chính nên ý kiến của cô rất quan trọng.”

Diệp Sanh Ca biết chắc chắn là do tối hôm đó Kỷ Thời Đình đưa cô đi nến đã khiến Từ Hướng Kiệt nghi ngờ quan hệ của bọn họ. Tuy nhiên Diệp Sanh Ca cũng không giải thích, cô đang ở thế có lợi như vậy thì đương nhiên sẽ cô vui vẻ tiếp nhận.

“Vai nữ thứ ba tên là Ánh Tuyết này khá được yêu thích, diễn xuất cũng không khó.” Diệp Sanh Ca suy nghĩ: “Nhưng mà diễn xuất của Mộ Hiểu Nhã…”

“Sanh Ca!” Mộ Ngạn Hoài hạ giọng quát.

“Tôi đoán Mộ Hiểu Nhã cũng có thể ứng phó được, nếu thật sự không được thì còn có tôi ở đây, chắc chắn sẽ không để cô ấy làm hỏng chuyện đâu.” Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Vậy giao vai này cho Mộ Hiểu Nhã nhé? Ngoài ra, tôi thấy vai thị vệ kia rất hợp với Ứng Tiểu Vũ.”

“Không thành vấn đề.” Từ Hướng Kiệt đồng ý ngay lập tức, sự dễ dàng này khiến Diệp Sanh Ca có chút chột dạ.

Dù sao thì quan hệ giữa cô và Kỷ Thời Đình thật sự không phải như Từ Hướng Kiệt nghĩ.

Tuy cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của Mộ Ngạn Hoài nhưng cô cũng không hề tỏ ra bất thường mà bình tĩnh ký hợp đồng với Từ Hướng Kiệt. Vai diễn này có thể mang lại cho cô thù lao ít nhất là hai mươi triệu, điều này càng khiến bản thân cô kiên định với ý định rời khỏi Tinh Tập để tự lập nghiệp.

“Vừa hay tôi đều mang hợp đồng hai nhân vật kia đến đây.” Từ Hướng Kiệt rõ ràng đã chuẩn bị sẵn, lấy ra hai bản hợp đồng trống: “Ký luôn đi để tôi nhanh báo cho bọn họ công bố.”

Mộ Ngạn Hoài dĩ nhiên không có ý kiến, gọi điện thoại cho Mộ Hiểu Nhã và Ứng Tiểu Vũ đến. Ứng Tiểu Vũ rất kích động trước cơ hội này còn Mộ Hiểu Nhã thì tràn đầy bất mãn, nhưng dưới ánh mắt cứng rắn của Mộ Ngạn Hoài, cuối cùng cô ta cũng không nói ra những lời không nên nói trước mặt Từ Hướng Kiệt, chỉ đành im lặng ký tên.

Sau khi Từ Hướng Kiệt rời đi, Mộ Hiểu Nhã là người đầu tiên nổi đóa.

“Chắc chắn cô đã ngủ với Từ Hướng Kiệt đúng không?” Cô ta chỉ vào Diệp Sanh Ca với ánh mắt căm hận và khinh thường: “Diệp Sanh Ca cô đúng thật không biết xấu hổ!”

Lần này Mộ Ngạn Hoài không hề trách mắng Mộ Hiểu Nhã ăn nói hàm hồ.

“Anh thật sự không ngờ đạo diễn Từ lại nghe lời em như vậy đấy Sanh Ca.” Anh ta nhìn cô chằm chằm.

“Anh đang nghi ngờ em sao?” Diệp Sanh Ca lạnh mặt nói: “Anh còn không rõ em là người như thế nào sao? Vậy mà anh cũng nói ra được những lời này? Nếu anh không tin tưởng em chi bằng hủy hôn ước đi!”

Trước đây khi bị cô chất vấn, Mộ Ngạn Hoài đều dùng lý do này để đối phó với cô. Bây giờ thì gậy ông đập lưng ông, cảm giác thật sự rất sảng khoái.

Đúng như dự đoán, Mộ Hiểu Nhã lộ ra vẻ đắc ý, nhưng Mộ Ngạn Hoài lại biến sắc.

“Sanh Ca à, anh chỉ thuận miệng hỏi một câu thôi mà sao em lại tức giận như vậy?” Anh ta dịu giọng.

“Anh đang bôi nhọ nhân phẩm của em.” Diệp Sanh Ca quả quyết nói: “Nếu anh không hài lòng thì cứ hỏi thẳng đạo diễn Từ hoặc để Hiểu Nhã từ chối vai diễn đi.”

Diệp Sanh Ca nói xong giả vờ tức giận bỏ đi.

“Ngạn Hoài, chắc chắn là cô ta đã làm ra chuyện có lỗi với anh!” Mộ Hiểu Nhã dậm chân.

“Được rồi.” Trong lòng Mộ Ngạn Hoài cũng không thoải mái nhưng trong tiềm thức không muốn thừa nhận việc Diệp Sanh Ca sẽ phản bội mình: “Hiểu Nhã này, đã có được vai diễn rồi thì nhiệm vụ của em là diễn cho tốt. Có thể giữ vững vị thế hay không đều dựa vào vai diễn này.”

Cô ta không hề muốn vai diễn này một tí nào!

Mộ Hiểu Nhã nhăn nhó mặt mày nhưng cuối cùng vẫn không cam lòng nói câu “Em biết rồi.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 47



Không lâu sau khi hợp đồng được ký kết, trang Weibo chính thức của bộ phim “Tiết Ninh truyện” đã vội vàng công bố nữ diễn viên chính đóng vai Tiết Ninh và nữ diễn viên phụ thứ ba đóng vai Ánh Tuyết. “Tiết Ninh truyện” là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng, thu hút sự chú ý lớn từ cư dân mạng. Trước đó trang Weibo chính thức đã lần lượt công bố dàn diễn viên chính, chỉ còn lại một số vai diễn quan trọng nhất vẫn chưa được tiết lộ, lần này công bố nữ chính và vai nữ phụ mấu chốt thứ ba đã ngay lập tức gây ra làn sóng tranh luận trên toàn mạng.

Hơn nữa, hai nữ diễn viên này đều là những cái tên đầy triển vọng.

Trong sự kiện video khiếm nhã cách đây không lâu, Diệp Sanh Ca đã có được một lượng lớn người biết đến cho nên khán giả đang rất tò mò về cô. Câu nói “tha thiết mong Diệp Sanh Ca ra mắt” ban đầu chỉ là lời nói đùa, không ngờ lại nhanh trở thành sự thật khiến không ít cư dân mạng vừa bất ngờ vừa vui mừng.

Tuy nhiên có nhiều ý kiến hơn lại bày tỏ sự nghi ngờ.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Một người trước đây chỉ là quản lý chưa từng đóng phim, vậy mà lại được đóng vai nữ chính trong một bộ phim lớn như này? Chắc chắn có uẩn khúc!”

“Không phải hồi trước có tin đồn Mộ Hiểu Nhã sẽ vào vai Tiết Ninh sao? Kết quả vì một đoạn video khiếm nhã đã phá hủy cơ hội của cô ấy, rồi đột nhiên quản lý của cô ấy lại giành được vai diễn này. Làm nhớ đến sự việc cách đây không lâu khi Diệp Sanh Ca ám chỉ Mộ Hiểu Nhã có đời tư không trong sạch trong buổi phát sóng trực tiếp… Chậc chậc, rốt cuộc tất cả những điều này là sao, tôi nghĩ người thông minh đều có thể đoán ra.”

“Vãi? Hiểu Nhã của chúng tôi chỉ là nữ phụ thứ ba thôi sao? Đoàn làm phim rác rưởi!”

“Chắc chắn Mộ Hiểu Nhã đã bị hãm hại trong sự kiện video trước đó.”

“Diệp Sanh Ca này thật thâm độc! Không biết cô ta dựa vào ai mà có thể làm vậy!”

“Tội nghiệp Hiểu Nhã…”

“Tội nghiệp Hiểu Nhã +”

“Tội nghiệp Hiểu Nhã +n…”

Ngay lập tức, dư luận trên mạng đồng loạt bày tỏ sự xót xa cho Mộ Hiểu Nhã, cho rằng Diệp Sanh Ca là kẻ thủ đoạn và là người đã hãm hại Mộ Hiểu Nhã.

Cũng có một số cư dân mạng chỉ ra sự phi lý của mấy lời đồn đại này: Diệp Sanh Ca là một trong những người đứng đầu Tinh Tập, nếu cô ấy có ý định ra mắt thì đã làm từ lâu, tại sao phải tốn công nâng đỡ Mộ Hiểu Nhã trong ba năm rồi lại dùng một đoạn video để hủy hoại cô ấy chứ?

Tuy nhiên, những ý kiến lý trí này không được nhiều người quan tâm. Trong chốc lát, trang Weibo chính thức của “Tiết Ninh truyện” đã có hàng chục nghìn lượt chia sẻ và bình luận với nội dung đều bênh vực Mộ Hiểu Nhã giống nhau một cách kỳ lạ.



Diệp Sanh Ca đã dành vài ngày nhốt mình trong phòng để nghiên cứu kịch bản.

Nhưng trong thời gian này cô vẫn cố gắng gọi điện vài lần cho Tôn Diệp để hỏi thăm về tiến độ hợp tác giữa cô và T.S, nhưng dù điện thoại đổ chuông nhưng Tôn Diệp không bao giờ bắt máy.

Thái độ của trợ lý chính là thái độ của Kỷ Thời Đình, Diệp Sanh Ca vừa tức giận vừa buồn bực.

Nếu người đàn ông này đã quyết định phớt lờ mình thì cô nên tìm ai để thử đây?

Mộ Ngạn Hoài sao? Tuyệt đối không thể!

Thượng Thiên Ý sao? Tên này là gay nên cơ bản không có hứng thú với phụ nữ.

Nghệ sĩ nam dưới trướng sao? Họ chắc chắn sẽ không từ chối nhưng phần lớn sẽ nghĩ cô đang dùng quy tắc ngầm với họ…

Diệp Sanh Ca chán nản nhận ra dù có muốn đổi người đàn ông khác thì cô cũng chẳng tìm đâu ra đối tượng…

Trong lúc buồn bực Diệp Sanh Ca tạm gác kịch bản sang một bên, định đến công ty một chuyến.

Kết quả là khi vừa đến công ty, trợ lý Lâm Nhiễm như ngồi trên đống lửa vội kéo cô vào văn phòng, Diệp Sanh Ca bây giờ mới biết được dư luận đang mắng chửi cô.

Cô mở Weibo lướt qua vài cái đã biết được ngay là Mộ Ngạn Hoài âm thầm bỏ tiền thuê thủy quân, khiến cô không khỏi bật cười.

Lâm Nhiễm nôn nóng nói: “Chị Sanh Ca à, trên mạng mắng chửi mấy ngày nay rồi sao chị còn cười được?”

Diệp Sanh Ca cười híp mắt: “Không sao cả, không cần quan tâm đâu, dù sao trên mạng có mắng chửi thế nào cũng không thay đổi được sự thật là tôi mới là nữ chính.”

“Nhưng tổng giám đốc Mộ quá đáng lắm rồi!” Lâm Nhiễm lẩm bẩm: “Rõ ràng chị là vị hôn thê của anh ta, vậy mà để tẩy trắng cho Mộ Hiểu Nhã sẵn sàng giẫm đạp lên chị, thật là quá đáng!”

Ánh mắt Diệp Sanh Ca trở nên chăm chú, quá đáng sao? Mộ Ngạn Hoài đã làm quá nhiều những chuyện tương tự như vậy rồi.

Anh ta thậm chí còn không sợ cô biết, có lẽ trong lòng đã coi đây là chuyện đương nhiên, thậm chí nghĩ cô không nên bất mãn.

“Yên tâm đi, bây giờ dư luận càng dữ dội đến lúc phản tác dụng lại càng mạnh mẽ hơn.” Diệp Sanh Ca cười nói: “Diễn viên mà, đến cuối vẫn phải chú ý vào diễn xuất.”

Vì vậy chiêu trò lần này của Mộ Ngạn Hoài không những không gây tổn hại gì cho cô mà ngược lại còn có thể thu hút sự chú ý của cư dân mạng, trăm lợi không một hại cho “Tiết Ninh truyện”.

“Đúng vậy!” Lâm Nhiễm siết chặt nắm tay: “Thiên phú của chị hơn hẳn Mộ Hiểu Nhã, đến lúc phát sóng phim truyền hình cũng chính là lúc vả mặt cô ta.”

“Không cần phải đợi đến lúc đó đâu.” Diệp Sanh Ca nói với vẻ đầy ẩn ý.

Dù sao, thời gian chụp ảnh tạo hình cũng sắp đến rồi.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 48



Sáng hôm sau Diệp Sanh Ca đến phim trường chụp ảnh tạo hình từ rất sớm, nhưng điều khiến cô bất ngờ là Mộ Hiểu Nhã, người luôn tự cho mình là ngôi sao lớn lại đến sớm hơn cả cô. Không chỉ vậy, cô ta còn niềm nở chào hỏi bắt chuyện với mọi người, thậm chí còn ân cần đưa nước bánh ngọt cho nhân viên đoàn làm phim, thu về không ít lời khen ngợi.

Mộ Hiểu Nhã nhìn thấy Diệp Sanh Ca thì nở nụ cười rạng rỡ, tự bước đến đón cô.

“Chị Sanh Ca, chị đến rồi.” Giọng nói của Mộ Hiểu Nhã dịu dàng đến mức khiến người ta sởn gai ốc: “Để em cầm đồ giúp chị dẫn chị vào phòng trang điểm nhé.”

Diệp Sanh Ca nhướng mày, ngay cả Lâm Nhiễm đứng bên cạnh cũng không thể tin nổi nhìn Mộ Hiểu Nhã.

Các nhân viên trong đoàn làm phim đồng loạt quay về phía bọn họ, chứng kiến cảnh tượng này khiến không ít người tin vào những lời đồn trên mạng và cho rằng Mộ Hiểu Nhã mới là người bị hại.

Diệp Sanh Ca không ngờ Mộ Hiểu Nhã lại giở trò “bạch liên hoa” này.

Cô mỉm cười: “Hiểu Nhã à, cô khách sáo quá rồi. Trước đây tôi là quản lý của cô, cô gọi tôi một tiếng ‘chị’ cũng là lẽ thường tình, nhưng bây giờ tôi là hậu bối còn cô là tiền bối, nên tôi không dám nhận tiếng chị này đâu. Hơn nữa, nếu tôi nhớ không nhầm thì cô cũng hơn tôi hai tuổi.”

Mộ Hiểu Nhã ra mắt vào năm 20 tuổi, năm nay vừa tròn 23.

Sắc mặt cô ta dần méo mó, còn muốn nói gì đó nhưng Diệp Sanh Ca đã cùng Lâm Nhiễm đi thẳng vào phòng trang điểm.

Là nữ chính nên Diệp Sanh Ca được sử dụng phòng trang điểm lớn nhất, đồng thời cũng là người được chụp ảnh và kết thúc công việc sớm nhất.



Chất lượng ảnh tạo hình của diễn viên sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mức độ mong đợi của khán giả đối với bộ phim. Không chỉ Diệp Sanh Ca coi trọng mà đạo diễn Từ Hướng Kiệt cũng rất để tâm chuyện này, thậm chí còn đích thân có mặt tại buổi chụp hình.

Mặc dù nhà đầu tư của bộ phim này là T.S, chỉ cần T.S gật đầu thì ông ấy không có quyền lên tiếng, nhưng dù sao đây cũng là tác phẩm của ông ấy, quy tụ đội ngũ hùng hậu nhất giới giải trí nên tuyệt đối không muốn làm hỏng nó.

Thực tế, ngoài nữ chính Diệp Sanh Ca là người mới hoàn toàn thì dàn diễn viên phụ đều là những gương mặt gạo cội. Các vai chính còn lại cũng là những diễn viên có kinh nghiệm, nhưng Diệp Sanh Ca, người được coi là linh hồn của cả bộ phim lại chưa từng có bất kỳ tác phẩm nào.

Từ Hướng Kiệt không khỏi lo lắng.

Ông ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cùng lắm thì coi bộ phim này như tờ giấy thông hành để bắt mối với T.S, chỉ cần ông chủ vui vẻ thì việc đánh đổi chút danh tiếng cũng đáng.

Ông ấy mang trong lòng suy nghĩ tự an ủi bản thân, chờ Diệp Sanh Ca trang điểm xong.

Khi Diệp Sanh Ca mặc bộ trang phục rộng thùng thình bước ra, phản ứng của mọi người tại hiện trường vô cùng lạnh nhạt. Dù sao để che đi vết bớt trên mặt, nên lớp nền của cô thật quá dày.

Hôm nay chụp ảnh tạo hình cho trạng phục giai đoạn sau của nữ chính Tiết Ninh, vì để phù hợp với hình tượng nhân vật, lớp trang điểm mắt của cô cũng rất đậm, khiến cho ngũ quan vốn tinh xảo, lanh lợi trở nên nhạt nhòa.

Từ Hướng Kiệt không khỏi thở dài. Nhưng nghĩ đến việc người phụ nữ này là người của ông chủ, ông ấy đành phải gắng gượng vui vẻ để động viên: “Không sao, cùng lắm chụp nhiều thêm vài tấm.”

Diệp Sanh Ca khẽ cười: “Vâng ạ.”

Cô biết, tất cả mọi người đều giống như Từ Hướng Kiệt, không xem trọng mình, nhưng cô cũng không định giải thích gì cả.

Diệp Sanh Ca đưa mắt liếc nhìn qua loa xung quanh, chợt bắt gặp Mộ Hiểu Nhã đang đứng cách đó không xa.

Lúc này Mộ Hiểu Nhã đang cười lạnh đầy khinh miệt, như thể đang chế giễu cô không biết lượng sức.

Ban đầu Mộ Hiểu Nhã cũng không chắc Diệp Sanh Ca sẽ thể hiện ra sao, nhưng lúc này cô ta suýt chút nữa thì không khống chế được nụ cười.

Một người quản lý không có chút kinh nghiệm nào mà lại dám tranh giành vai diễn với cô ta sao!

Nghĩ đến việc phải đóng vai phụ cho Diệp Sanh Ca, Mộ Hiểu Nhã tức muốn hộc máu. Thế nhưng bây giờ cô ta lại vô cùng mong chờ đến ngày chính thức bấm máy quay phim. Tưởng tượng đến cảnh người phụ nữ này lúng túng, sợ sệt trước ống kính là cô ta đã không nhịn được muốn cười phá lên.

Biết đâu vai diễn này sẽ trở về tay cô ta.

Nghĩ vậy, nụ cười của Mộ Hiểu Nhã càng thêm phần khinh miệt.

Diệp Sanh Ca không để tâm đ ến những ánh mắt kỳ lạ kia, cô xách váy bước từng bước tiến về phía trước ống kính rồi ngồi xuống, đặt hai tay ngay ngắn trước ngực, sau đó nhắm mắt lại.

Cùng với tiếng hô “Bắt đầu” của nhiếp ảnh gia, cô mở mắt ra.

Nhiếp ảnh gia và Từ Hướng Kiệt đứng trước máy ảnh đồng thời hít sâu một hơi…
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 49



Chỉ trong nháy mắt, Diệp Sanh Ca như biến thành một người khác.

Dưới ánh đèn trong ống kính, lớp trang điểm nặng nề trên mặt cô dường như biến mất, để lộ ra ngũ quan xinh đẹp khiến người khác kinh diễm, nhưng điểm nhấn nổi bật nhất chính là đôi mắt quyến rũ kia.

Đôi mắt ấy chứa đựng quá nhiều cảm xúc phức tạp, nỗi đau đớn tột cùng khi người yêu qua đời nhưng phải nén chặt trong lòng. Sự lạnh lùng sau nhiều lần bị phản bội, sự thấu hiểu và lòng trắc ẩn sâu sắc sau bao thăng trầm. Tất cả những gì nhân vật Tiết Ninh trải qua đều được bộc lộ trọn vẹn chỉ trong một ánh nhìn.

Không, còn hơn thế nữa! Dù đã thể hiện rất nhiều cung bậc cảm xúc phong phú và sâu sắc, nhưng cô vẫn rất khép mình khiến người ta không khỏi muốn tìm hiểu thêm.

Chỉ với một cảnh chụp ngắn ngủi, nhân vật Tiết Ninh đã hiện lên đầy sống động!

Nhiếp ảnh gia phấn khích bấm máy liên tục. Diệp Sanh Ca cũng rất hợp tác, kết thúc cảnh quay chính diện cô lại hơi nghiêng đầu hoặc cúi xuống. Mỗi biểu cảm đều hoàn hảo khiến nhiếp ảnh gia bùng nổ cảm hứng điên cuồng chụp ảnh một lúc lâu mới luyến tiếc dừng lại.

Tuy nhiên những người đứng ngoài ống kính lại không cảm nhận được rõ như vậy, chẳng qua họ chỉ đột nhiên phát hiện ra khí chất của Diệp Sanh Ca đã thay đổi, như thể chợt có một tâm hồn vô cùng phong phú khiến người ta phải quay lại nhìn.

Mộ Hiểu Nhã vốn đang chờ xem trò cười, cuối cùng lại biến sắc.

Ba năm qua, mỗi bộ phim của cô ta đều nhờ Diệp Sanh Ca giúp đỡ mới có thể quay xong thuận lợi, vì vậy cô ta không thể không thừa nhận khả năng thấu hiểu nhân vật của người phụ nữ này.

Nhưng cô ta chưa bao giờ biết khả năng biểu diễn trước ống kính của Diệp Sanh Ca lại ưu việt đến vậy, cô ta đã hiểu rõ khi nhìn thấy sắc mặt của nhiếp ảnh gia và đạo diễn.

Có những người sinh ra là để dành cho ống kính.

Chẳng lẽ… Diệp Sanh Ca thật sự có thiên phú này sao?

Cảm giác bất an và nguy hiểm chưa từng có khiến Mộ Hiểu Nhã cắn chặt môi đến mức rách môi dưới mà cô ta cũng không hề nhận ra.

“Được rồi!” Cuối cùng đạo diễn Từ Hướng Kiệt phấn khích hô “cắt”: “Tuyệt vời! Cô đi nghỉ ngơi đi, chúng ta chuyển sang cảnh tiếp theo.”

Diệp Sanh Ca mỉm cười xách váy diễn đi xuống. Vừa rời khỏi ống kính, sức hút kỳ lạ trên người cô dường như cũng biến mất trở lại bình thường như chưa có gì.

Tất cả các diễn viên có mặt đều nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc. Ban đầu họ cũng bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán trên mạng, cho rằng Diệp Sanh Ca có người chống lưng, nhưng lúc này tất cả mọi người đều nảy ra một suy nghĩ: Đây là yêu quái từ phương nào tới!

Diệp Sanh Ca cũng không để ý đến những ánh mắt đó mà tiếp tục đi đến phòng trang điểm, cho đến khi bị Mộ Hiểu Nhã chặn đường.

“Có chuyện gì?” Diệp Sanh Ca mỉm cười như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Cô… Cô đừng tưởng có thể hơn được tôi!” Khuôn mặt Mộ Hiểu Nhã trở nên méo mó: “Cô chỉ là một người mới vô danh tiểu tốt thôi, còn tôi có tới hai mươi triệu người hâm mộ!”

“Nếu đã như vậy thì cô sợ cái gì.” Diệp Sanh Ca cười híp mắt nói: “À quên nói cho cô biết, ít nhất năm triệu người hâm mộ trên Weibo của cô là do công ty mua đấy.”

Vừa dứt lời, sắc mặt Mộ Hiểu Nhã càng thêm tái nhợt.

“Cố gắng lên nhé.” Diệp Sanh Ca cười nhe răng với cô ta.

Mộ Hiểu Nhã siết chặt hai tay thành nắm đấm, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô!



Câu lạc bộ 92.

Kỷ Thời Đình đi công tác cả tuần, vào ngày về đến Dương Thành đã bị Kiều Nghiễn Trạch gọi đi uống rượu.

Kiều Nghiễn Trạch có quan hệ rộng, ngoài Ngu Thư Hàng còn gọi thêm mấy cậu ấm cô chiêu khác có quan hệ tốt với anh ta, nhưng Kỷ Thời Đình không có tâm trạng vui chơi với bọn họ, anh lắc ly cocktail với sắc mặt có chút lơ đễnh.

Chính lúc này, điện thoại của anh vang lên.

Kỷ Thời Đình liếc nhìn người gửi, không ngờ là Từ Hướng Kiệt.

Anh nhíu mày có chút khó chịu. Vì chuyện của “Tiết Ninh truyện” mà Từ Hướng Kiệt có số liên lạc của anh, nhưng điều đó không có nghĩa là Kỷ Thời Đình muốn bị làm phiền.

Tuy nhiên, không biết nghĩ gì mà ngón tay anh khẽ di chuyển, cuối cùng vẫn nhấn mở.

Vài bức ảnh độ phân giải cao bất ngờ hiện ra trước mắt anh.
 
Back
Top Bottom