Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 90: Chương 90



[Cười c.h.ế.t mất, Thư Bảo sao còn vỗ tay lặng lẽ vậy, đáng yêu quá đi!]

[Tân Án thật sự giỏi nói móc, sảng khoái quá!]

[Trần Tiệp thật là có chút vấn đề, người ta hảo tâm cho ăn còn chê cơm thừa, không ăn thì đưa tôi!]

[Chị Án, em bái phục chị!]

"Không giúp thì thôi." Trần Tiệp thấy không cãi lại được Tân Án, lại sợ Tân Án nói năng trơn tru khiến cư dân mạng chửi mình, đành nhanh chóng rời đi.

"Chị Án, chị đỉnh quá." Hà Thư khen từ tận đáy lòng:"Dạy em cách cà khịa người khác đi."

Mấy anh trong nhóm toàn cà khịa cậu ấy mà cậu ấy không cãi lại được, giờ thấy Tân Án như thấy cứu tinh vậy.

[Haha, Thư Bảo không phải là định về cà khịa mấy anh chứ?]

[Mau dạy cậu ấy đi!]

[Mấy anh: Sao thằng nhóc đi show thực tế về lại thay đổi vậy?]

Vì tối nay là đêm cuối cùng trước khi họ phải xa nhau một tuần, bốn người đều có chút quyến luyến.

"Kỳ lạ thật, lúc đầu thu chương trình ngày nào em cũng mong nhanh kết thúc, giờ lại thấy luyến tiếc nơi này." Tưởng Bạch Thanh cảm thán.

"Em cũng vậy, em cũng vậy, ở đây thú vị quá, như đi nghỉ dưỡng ấy." Hà Thư cũng gật đầu lia lịa.

Tân Án cười: "Hôm nay đi nhiều như vậy, em vẫn thấy như đi nghỉ dưỡng à?"

"Hiếm khi rời khỏi thành phố, đến nơi không có nhiều người này, mỗi ngày thức dậy là ăn với chơi, thế này không hạnh phúc sao?" Hà Thư thở dài.

"Đứng trên sân khấu là một kiểu hạnh phúc khác đúng không?" Tân Án nháy mắt với Hà Thư, vì nếu câu này bị người có tâm chụp lại, Hà Thư có thể bị mang tiếng không chuyên nghiệp.

"Đúng đúng đúng, đây là kiểu hạnh phúc khác mà." Hà Thư hiểu ý Tân Án, nhìn cô ấy cười cảm kích.

Lúc này, nhiều fan đang xem livestream đều cảm ơn Tân Án đã giải thích giúp Hà Thư.

[Hà Thư only mommy V: Tân Án tốt bụng quá, biết Thư Bảo vừa nói có thể gây tranh cãi nên đã giúp em ấy giải thích, Thư Bảo lần đầu đi show thực tế gặp được người tốt.]

[Only love Khoai Bảo: +1, chị Án tốt bụng thật, cũng giúp Thư Bảo nhiều, lần đầu đi show thực tế có đồng đội tốt như vậy thật tuyệt.]

Mọi người quây quần bên đống lửa trò chuyện, khiến người xem mệt mỏi cả ngày cũng cảm thấy được chữa lành.

Sáng hôm sau, thuyền đến đón họ. Mấy người sau ba ngày lại trở về thành phố.

Tuy chỉ mới ba ngày, Tân Án vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, như có gì đó khác lạ. Đầu tiên, lúc ở trên thuyền, cô bị nhân viên phục vụ xin chữ ký và chụp ảnh. Cô còn thắc mắc sao ở đây lại có người nhận ra mình. Hơn nữa, lúc rời thuyền, Giang Tâm đích thân đến đón cô.

Tân Án theo bản năng cho rằng có chuyện gì lớn xảy ra, có phải cô bị chửi thảm không, nhưng cô thấy mình thể hiện cũng tốt mà.

"Có chuyện gì vậy?" Sau khi tạm biệt ba người kia và lên xe, Tân Án lo lắng hỏi.

Giang Tâm bí ẩn nhìn cô một lúc rồi lấy điện thoại đưa cho Tân Án: "Tự lên Weibo xem đi."

Tân Án bán tín bán nghi nhận điện thoại, mở Weibo, thông báo hiện lên 999+.

Trời ơi, sao nhiều người thế này?

Lượng fan ban đầu của Tân Án là khoảng 30.000, sau khi ghi hình xong, con số này tăng lên 5 triệu. Tân Án dụi mắt, không thể tin được.

"Chị Giang, chị mua fan ảo cho em à?" Tân Án hỏi.

"Chị đâu có thời gian làm mấy chuyện này, dạo này bận lắm, đây đều là fan thật đó." Giang Tâm bất đắc dĩ nói.

Fan thật! Cô có 5 triệu fan thật sao?

"Đừng vội mừng, phần lớn là do xem show thực tế nên mới chú ý đến em, có giữ được họ không thì còn phải xem bản lĩnh của em." Giang Tâm nhìn Tân Án đang cười không ngậm được miệng, nhắc nhở.

"Yên tâm đi, yên tâm đi." Tân Án lại vào xem nhóm chat của ba mẹ và nhóm "Tân Án hôm nay tẩy trắng chưa", lúc này mới bình tĩnh lại.

Nhưng khi đến sân bay, cô lại không bình tĩnh được nữa. Cửa sân bay có ba bốn chục fan đến tiễn, giơ điện thoại lên chụp cô và gào thét.

"Tân Án! Vợ ơi xinh quá!"

"Rõ ràng là chồng!"

"Aaa chị Án nhìn em này!"
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 91: Chương 91



Nhìn thấy Tân Án bước xuống xe, đám fan liền ùa đến.

"Đừng chen lấn, đừng chen lấn, mọi người chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã." Một fan quá khích suýt ngã, Tân Án nhanh tay giữ lại: "Mọi người đừng vội, tôi đi từ từ, mọi người cũng đi chậm thôi."

"Ôi, vợ tốt quá." Fan được Tân Án đỡ tay xúc động đến hoa cả mắt.

"Vợ ơi, em cũng muốn ngã, đỡ em với." Một fan trêu chọc nói.

"Mọi người không phải anti-fan đến chửi tôi đấy chứ?" Tân Án nghi ngờ hỏi.

Đám fan nghe vậy liền đau lòng, vội vàng nói không phải.

"Bọn em có tên rồi, là "Án Mộc"! Bọn em đều là fan của chị đó! Đừng lo, sau này bọn em sẽ bảo vệ chị!"

Tân Án nghe xong có chút cảm động, đây là sức mạnh của fan sao? Cảm giác kỳ lạ này mãi đến khi cô lên máy bay mới dần dần dịu lại, cô thật sự nổi tiếng rồi sao?

Chưa kịp tận hưởng cảm giác nổi tiếng, Giang Tâm đã đưa kịch bản "Vô Ảnh" đã hoàn thiện cho cô. Máy bay đang đến M thành, cô sẽ trực tiếp vào đoàn phim.

"Diễn cho tốt, mới giữ được độ hot hiện tại, chị tin là em không muốn quay lại những ngày bị chửi đâu." Giang Tâm nói: "Em phải bắt đầu bận rộn rồi, còn mấy hợp đồng quảng cáo đang xếp lịch, chắc chắn sẽ xen kẽ với lịch quay "Vô Ảnh"."

"Vâng." Tân Án xoa xoa trán.

Không chỉ có fan đến tiễn, mà fan đến đón cũng có, phần lớn là những người xem video tiễn sân bay rồi đến.

Sau khi Tân Án dặn dò các cô gái nhỏ về nhà sớm, cô về khách sạn. Cô chỉ có một đêm nghỉ ngơi trước khi vào đoàn phim, nên phải tranh thủ học thoại.

Nhưng cũng không cần học nhiều, vì cô đóng vai nữ sát thủ, không có nhiều thoại, chủ yếu là im lặng đứng một bên. Còn cảnh hành động thì cô đã luyện tập kỹ càng với Từ An Cát, cô còn phải giả vờ học chậm để Từ An Cát không nghi ngờ.

"Hiện tại có mấy nhãn hàng liên hệ quảng cáo, chị chọn lọc rồi, thấy hợp đồng đại diện mỹ phẩm này hợp với em, còn có một hợp đồng đại diện đồ thể thao, đều là nhãn hàng tốt." Giang Tâm nói.

"Vâng, chị thấy hợp thì nhận đi." Tân Án không có ý kiến gì, cô rất tin tưởng Giang Tâm.

"Lịch quay của em trong phim này khoảng hai tuần, giữa chừng còn phải về ghi hình "Đào Hoa Nguyên Ký", nên tháng sau chắc phải chạy qua chạy lại giữa hai đoàn phim."

Giang Tâm nói trước để cô chuẩn bị tinh thần, tất nhiên, dù Tân Án không muốn thì cô cũng không đồng ý.

"Chị Giang, em làm được." Tân Án đảm bảo.

"Tốt, vậy em nghỉ ngơi sớm đi, mai bốn giờ sáng trang điểm." Giang Tâm dặn dò vài câu rồi rời đi.

Bốn giờ! Trời ơi, còn sớm hơn gà gáy nữa. Tân Án chỉ có thể than thở trong lòng, rồi ngoan ngoãn đi dưỡng da và đi ngủ.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 92: Chương 92



Cảnh quay đầu tiên của Tân Án là một cảnh hành động đẹp mắt, cũng có thể nói rằng trong bộ phim này, ngoài một vài cảnh tình cảm khó tả, Tân Án về cơ bản là một công cụ diễn cảnh hành động, nơi nào cần cô thì cô xuất hiện.

"Tân Án, chuẩn bị thế nào rồi?" Từ An Cát thấy Tân Án đến, nhìn trang phục của cô, một bộ đồ đen bó sát người, tóc đuôi ngựa, trông rất sắc bén, ông hài lòng gật đầu: "Tốt lắm, quả nhiên có khí chất, đạo diễn Trương chắc chắn sẽ rất hài lòng."

"Yên tâm đi, em chuẩn bị sẵn sàng rồi." Tân Án giơ ngón tay cái.

Quả nhiên như Từ An Cát dự đoán, Trương Mẫn vừa nhìn thấy cô đã không rời mắt được:"Tốt lắm, đây chính là sát thủ Khoai Lang trong lòng tôi!"

Sau đó, Trương Mẫn kéo Tân Án sang một bên, giới thiệu nam chính Huyễn Dạ, người mà cô sẽ hợp tác nhiều nhất trong bộ phim này. Vì lúc đọc kịch bản, Tân Án đang ở trên đảo nên không tham gia, cũng chưa gặp các diễn viên hợp tác.

Nam chính Trương Lâm Thanh là một diễn viên quốc dân luôn xuất hiện trên màn ảnh suốt mười năm qua, có rất nhiều người hâm mộ, thực lực cũng rất tốt, đoạt nhiều giải thưởng, tiếc là thiếu một giải Thị Đế, năm nào cũng chỉ đến tham dự cho có.

Năm ngoái, anh có khả năng đoạt giải rất cao, nhưng nửa cuối năm Nghiêm Húc bất ngờ xuất hiện, bộ phim truyền hình cổ trang "Nhân Gian" của anh gây tiếng vang lớn, cuối năm càn quét các lễ trao giải.

Bộ phim này của anh cũng là phim cổ trang mà anh đã lâu không đóng, vừa công bố đã được toàn dân mong đợi, thêm đạo diễn Trương Mẫn, bộ phim "Vô Ảnh" này còn chưa quay đã trở thành bộ phim được mong đợi nhất trong giới truyền thông.

"Chào em, anh là Trương Lâm Thanh." Trương Lâm Thanh thấy Trương Mẫn dẫn Tân Án đến, mỉm cười đưa tay ra.

Tân Án lịch sự bắt tay Trương Lâm Thanh, nghĩ quả nhiên là tiền bối lớn, rất lễ phép, không như Nghiêm Húc, lạnh lùng như khúc gỗ.

"Lâm Thanh, đây là Tân Án, đóng vai Khoai Lang, cô ấy có nhiều cảnh quay với anh nhất." Trương Mẫn giới thiệu.

"Rất hợp vai, nghe nói võ thuật cũng giỏi?" Trương Lâm Thanh gật đầu với Tân Án.

"Đâu dám, chỉ là mèo cào thôi." Tân Án vội vàng khiêm tốn nói.

"Được rồi, Tân Án, cảnh quay đầu tiên của cô sắp bắt đầu rồi, thể hiện tốt nhé." Trương Mẫn nhìn bối cảnh hiện trường đã gần hoàn thành, vỗ vai Tân Án rồi đi đến chỗ màn hình giám sát.

"Cố lên, đừng căng thẳng, đạo diễn Trương là một đạo diễn tốt." Trương Lâm Thanh cũng cổ vũ.

"Vâng, cảm ơn." Tân Án ngoan ngoãn đáp lời, trời biết cô không hề căng thẳng chút nào, chỉ là hơi phấn khích vì được treo dây cáp thôi.

Nhân viên công tác đến trang bị dây cáp và đạo cụ cho Tân Án. Tân Án đeo khăn che mặt màu đen, nhận thanh kiếm bạc từ Từ An Cát, đây là vũ khí chính của cô.

Cô đã luyện tập múa kiếm với Từ An Cát một thời gian dài, giúp kiếm pháp của cô đẹp mắt hơn so với lúc còn ở chiến trường. Theo Từ An Cát nói, là có tính nghệ thuật hơn.

Theo lệnh bắt đầu quay của Trương Mẫn, Tân Án cầm kiếm bạc bay lên, liên tục xoay cổ tay, thanh kiếm bạc trong tay cô lóe sáng, hòa vào bóng dáng màu đen, chỉ thấy Tân Án xoay người một cách lưu loát, thanh kiếm bạc đ.â.m thẳng về phía trước.

"Tốt, tốt!" Trương Mẫn không nhịn được vỗ tay khen ngợi, Từ An Cát tự hào nhìn Tân Án, ngay cả Trương Lâm Thanh cũng có chút tán thưởng trong mắt.

"Được rồi, qua cảnh, chuẩn bị cảnh tiếp theo." Trương Mẫn tiến lên cười nói: "Tôi quả nhiên không nhìn lầm người."

"Chẳng phải tôi dạy tốt sao?" Từ An Cát không phục nói: "Tân Án, thế nào, có cần nghỉ ngơi chút không?"

"Tạm ổn." Tân Án thở nhẹ: "Tiếp tục thôi."

Cảnh tiếp theo là cảnh Tân Án đấu với năm tên tay sai của kẻ địch, họ đã luyện tập trước đó nên đánh rất nhẹ nhàng.

Bóng dáng màu đen lướt qua năm người, thanh kiếm bạc trong tay cô như dải lụa không ngừng xoay tròn, đ.â.m ra, hòa làm một với cô, nơi đi qua đều dính máu, cô nhẹ nhàng như chim én, lộn một vòng trên không trung, tránh thoát đòn tấn công, khi rơi xuống đất thì nhẹ nhàng không tiếng động.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 93: Chương 93



Cảnh quay quần thể này quay ba lần là xong, đều là do diễn viên đóng vai tay sai phối hợp sai sót, mỗi lần Tân Án đều thể hiện một vẻ đẹp khác nhau, khiến Trương Mẫn xem mà muốn đưa cả ba cảnh quay này vào phim.

Cảnh cuối cùng là cảnh Tân Án và Trương Lâm Thanh phối hợp diễn. Cô phải diễn tả sự lạnh lùng của sát thủ, đồng thời thể hiện sự ngượng ngùng khi đối diện với nam chính. Hơn nữa, cô còn đeo khăn che mặt, nên phải diễn tả cảm xúc hoàn toàn bằng ánh mắt.

Vì biết Tân Án chưa có nhiều kinh nghiệm diễn xuất, Trương Mẫn đã kéo hai người sang một bên, cẩn thận giảng giải cho Tân Án.

"Đạo diễn Trương, tôi thấy Tân Án diễn được mà." Trương Lâm Thanh cười bất đắc dĩ, nhìn Trương Mẫn kiên nhẫn giảng giải cho Tân Án như đang dạy một đứa trẻ sơ sinh, anh biết Trương Mẫn rất thích Tân Án.

"Đạo diễn Trương, tôi thử một chút, nếu không được thì ông dạy tôi sau." Tân Án tinh nghịch nói, nếu cứ tiếp tục như vậy, Trương Mẫn sẽ giảng hết tất cả các cảnh diễn của cô mất.

"Được rồi được rồi, chê ông già này lắm lời đúng không?" Trương Mẫn liếc xéo Trương Lâm Thanh.

Khoai Lang sau khi nhận lệnh đã g.i.ế.c hết năm người được chỉ định. Khi cô đ.â.m kiếm vào người cuối cùng, mặt cô dính đầy m.á.u tươi, Huyễn Dạ chậm rãi xuất hiện phía sau cô.

"Chủ nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành." Khoai Lang quỳ một chân xuống đất, cúi đầu.

"Ngẩng đầu lên." Huyễn Dạ bước đến trước mặt cô.

Khoai Lang hơi ngẩng đầu lên, cô không muốn để chủ nhân thấy bộ dạng chật vật này của mình, hơn nữa chủ nhân luôn mặc quần áo màu bạc trắng, cô sợ mình làm bẩn quần áo của chủ nhân.

Huyễn Dạ lấy ra một chiếc khăn tay, chậm rãi đưa về phía cô, nhẹ nhàng lau từng vết m.á.u trên mặt cô.

"Đôi mắt của cô đẹp như vậy, không nên để bị bẩn." Huyễn Dạ nhẹ giọng nói.

Khoai Lang cảm thấy tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cô thậm chí không dám nhìn vào mắt chủ nhân, sợ để lộ cảm xúc giấu kín, chỉ có thể nhỏ giọng đáp: "Vâng, chủ nhân."

"Cắt! Tốt lắm mọi người." Trương Mẫn vui vẻ nói, ông không ngờ Tân Án diễn cảnh tình cảm cũng tốt như vậy.

Sau đó, họ quay thêm vài lần, nhưng Trương Mẫn cảm thấy không lần nào tốt bằng lần đầu tiên, nên quyết định cho qua.

"Diễn ánh mắt tốt lắm, nhưng có thể tiến bộ hơn nữa." Trương Mẫn hài lòng nói.

"Vâng, đạo diễn." Tân Án ngoan ngoãn gật đầu.

"Hôm nay tiến độ quay có nhanh quá không?" Phó đạo diễn nhìn đồng hồ, mới có hai giờ chiều mà đã quay xong những cảnh dự định quay cả ngày rồi sao?

Thông thường, cảnh hành động sẽ tốn rất nhiều thời gian, vì ít diễn viên là chuyên nghiệp, nên cảnh đánh nhau phải chú trọng góc quay, mới có thể trông thật lợi hại. Còn diễn viên như Tân Án, quay góc nào cũng thấy cô ấy rất giỏi, thật là hiếm có.

"Đều là do Tân Án quay nhanh." Trương Lâm Thanh khen ngợi.

"Đâu có đâu có, anh quá khen rồi haha." Tân Án vội vàng phủ nhận.

"Hay là hôm nay quay thêm vài cảnh nữa?" Trương Mẫn cũng cảm thấy kết thúc sớm quá, có chút tiếc nuối, ông bảo trợ lý đi xem còn cảnh nào quay ở khu rừng này không.

"Tân Án còn một cảnh quay ở đây, nhưng diễn viên đóng cảnh đánh nhau chắc chưa đến kịp, hay là quay cảnh cá nhân trước?" Trợ lý đề nghị.

"Tôi không vấn đề gì." Tân Án nhún vai.

"Được, vậy đi chuẩn bị!" Thấy Tân Án gật đầu, Trương Mẫn lập tức vung tay, bảo mọi người đi chuẩn bị quay tiếp.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 94: Chương 94



Tân Án tiếp tục quay phim đến tối mịt mới được đạo diễn Trương Mẫn hài lòng cho về.

"Án tỷ!" Tân Án vừa chuẩn bị rời đi thì nghe thấy giọng nói quen thuộc từ phía sau.

Triệu Hi vội vàng chạy đến chỗ cô: "Án tỷ! Em về rồi!"

Tân Án nhất thời chưa kịp phản ứng: "Lâm Tương thả em về rồi à?"

Cô vốn tưởng rằng với tính cách của Lâm Tương, sau khi để cô chạy thoát, chắc chắn sẽ hận cô thấu xương, sẽ không để Triệu Hi cũng chạy theo.

"Phòng làm việc của Lâm Tương hình như bị điều tra, nghe nói có chuyện gì đó. Lúc này em chịu bồi thường tiền vi phạm hợp đồng để chạy trốn, cô ta còn không mau đuổi em đi sao?" Triệu Hi thần bí nói.

"Bị điều tra?" Tân Án có chút bất ngờ, trước đó Tân Lịch nói chuyện của Lâm Tương đã giao cho ông ấy, chẳng lẽ là ba cô ra tay?

"Sáng nay thả em đi, em lập tức đặt vé máy bay đến đây." Triệu Hi nói.

"Đi thôi, vất vả rồi." Tân Án vỗ vai Triệu Hi.

Giang Tâm đang đợi họ trong xe bảo mẫu, thấy hai người lên xe thì dặn dò Tân Án: "Ngày mai em tiếp tục quay phim, Triệu Hi đến rồi thì chị không ở đây với em nữa, ngày kia chị đưa em đi chụp quảng cáo Josie."

"Josie?" Tân Án có chút ngạc nhiên, nhãn hiệu này là hãng nước hoa đang rất hot, chủ yếu là hương hoa.

Josie là thương hiệu lớn của Mỹ, có hợp tác sâu rộng với trong nước, người đại diện hiện tại là Hứa Anh, ảnh hậu nổi tiếng mà Giang Tâm từng quản lý.

"Ngạc nhiên vậy sao?" Giang Tâm liếc nhìn Tân Án: "Nếu không em tưởng chị làm quản lý bao nhiêu năm nay mà không biết gì à, cũng phải kiếm cho em mấy nhãn hàng lớn chứ."

"Cảm ơn chị Giang." Tân Án cười với Giang Tâm.

"Nếu em dùng thế lực gia đình, nhãn hàng xa xỉ nào mà không tìm đến cửa, thật không hiểu mấy tiểu thư hào môn như các em nghĩ gì, cứ phải tự lực cánh sinh."

Giang Tâm cạn lời than thở, một Nghiêm Húc như vậy, Tân Án cũng như vậy: "Giờ mới là quảng cáo thôi, khi nào em giành được vị trí người đại diện thì hãy khoe khoang."

"Vâng." Tân Án gật đầu.

Những ngày tiếp theo là chuỗi ngày quay phim liên tục, Tân Án ngoan ngoãn làm công cụ diễn cảnh hành động, cuối cùng cũng đến ngày chụp quảng cáo.

Khi Giang Tâm đến đón cô, cô ấy đặc biệt xem xét trạng thái của cô, thấy cô quay cảnh hành động cả ngày mà không hề mệt mỏi, cô ấy mới hài lòng gật đầu: "Tốt lắm, trạng thái vẫn ổn."

"Đương nhiên." Mấy cảnh hành động này đối với cô mà nói không đáng nhắc đến.

Đi theo Giang Tâm đến phòng trang điểm, phong cách chụp ảnh lần này là tiên nữ, Tân Án vừa bước vào đã bị những chiếc váy lụa đủ màu sắc treo trên giá làm cho hoa mắt.

Trời ơi, cô đã bao lâu rồi chưa mặc loại váy này, kiếp trước đến giai đoạn sau, cô ngày nào cũng như đàn ông, mặc nam trang đi tới đi lui trong quân doanh.

"Sao cứ ngơ ngác như người chưa trải sự đời vậy, đâu phải hàng cao cấp gì đâu." Giang Tâm thấy Tân Án nhìn chằm chằm trang phục thì khẽ đẩy cô một cái.

"À, không có gì, dạo này em toàn quay cảnh hành động hoặc ở đảo hoang, cảm giác như mấy trăm năm chưa mặc váy." Tân Án cười gượng nói.

"Đúng là vậy, Án tỷ dạo này toàn làm việc nặng." Chuyên viên trang điểm đi đến cười nói: "Mau ngồi đi."

Đây chắc là chuyên viên trang điểm mới mà Giang Tâm tìm cho cô, không biết sao Tân Án đột nhiên nhớ đến Vương Lạc Lạc, cô ấy là một chuyên viên trang điểm rất có năng khiếu, tuy chỉ là trợ lý không có danh tiếng gì, trước đây Lâm Tương tìm đại cho cô, nhưng hiệu quả cuối cùng lại rất tốt.

Tân Án nói chuyện này với Giang Tâm, Giang Tâm nói đã biết, trong lòng lại thấy nghi hoặc, sao Tân Án lại nhớ cả một chuyên viên trang điểm nhỏ bé như vậy.

"Chị Giang, chị Án, không hay rồi." Triệu Hi vội vàng chạy vào, nhỏ giọng nói: "Bên ngoài Phạm Hân dẫn theo tổng giám đốc gì đó của Josie đến."

Phạm Hân? Con nhỏ này lại đến gây chuyện gì nữa đây? Tân Án nhíu mày, có chút dự cảm không lành.

"Em đợi chút, chị ra xem." Giang Tâm lập tức đứng dậy chỉnh lại áo vest, mang giày cao gót rồi hùng hổ bước ra ngoài.

Đến khi gần mười phút mà Giang Tâm vẫn chưa quay lại, Tân Án mới cảm thấy có gì đó không ổn.

Tân Án đi đến gần khu vực chụp ảnh, liền nghe thấy tiếng cãi vã.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 95: Chương 95



"Các người đang vi phạm hợp đồng!" Giang Tâm giận dữ nói.

"Tất cả công việc còn chưa bắt đầu, đổi người cũng là chuyện bình thường mà? Cô Giang cũng là quản lý lâu năm, không lẽ không biết điều này?" Một giọng nam vang lên.

"Chúng ta đã ký hợp đồng hình ảnh." Giang Tâm bình tĩnh lại: "Anh đi tìm người phụ trách bên Mỹ đi, tôi sẽ nói chuyện với họ."

"Chị Giang, chị tưởng chị còn địa vị như trước sao?" Phạm Hân nói.

"Nghệ sĩ chị quản lý đều đã giải ước, chị ngoài cái lý lịch cũ ra thì còn gì? Trong tay chỉ có một Tân Án không ra gì, chị tưởng người ta sẽ nể mặt chị mà tìm một người không có tác phẩm gì, chỉ có scandal sao?"

"Cô Giang, chúng tôi đã chính thức ký hợp đồng với cô Phạm, cô và nghệ sĩ của cô về trước đi." Giọng nói của người đàn ông mang theo sự chế giễu.

"Cho nên mới nói, Nghiêm Húc và Hứa Anh những con gà đẻ trứng vàng đó cô đều để tuột mất, đây chẳng phải là tự làm tự chịu sao?"

Phạm Hân nói: "Lúc trước khi tôi giải ước với công ty, cũng đến tìm cô, lúc đó cô nói không nhận những nghệ sĩ như tôi, giờ thì sao?"

"Cô là cái thá gì?" Tân Án từ chỗ ngoặt bước ra, lạnh lùng nhìn Phạm Hân.

Phạm Hân thấy Tân Án thì theo thói quen lùi lại một bước, nhưng nghĩ đến mình đang ở thế thắng, liền ngẩng đầu lên: "Cô đến rồi à, tiếc là hôm nay cô đến vô ích thôi."

"Thì sao, cô cũng chỉ có thể nhặt nhạnh những thứ thừa thãi của tôi, trông thật đáng thương." Tân Án cười khẩy.

"Cô!" Phạm Hân trừng mắt: "Cô ghen tị vì tôi giành được quảng cáo này, tôi không thèm tranh cãi với cô."

Cô ta biết mình không cãi lại Tân Án, nói nhiều chỉ ảnh hưởng đến ấn tượng của Josie về mình.

Tân Án không định dễ dàng bỏ qua: "Chỉ với một người mà mấy năm trước chị Giang đã không thèm để ý như cô, cô có tư cách gì nói về chị ấy? Những nghệ sĩ mà chị ấy từng quản lý, cô có sánh bằng ai không? Không có đúng không? Tôi thấy chính cô mới là người ghen tị vì chị Giang nhận quản lý tôi."

Nhìn sắc mặt Phạm Hân dần trở nên khó coi, Tân Án nhếch mép: "Tôi dù không có quảng cáo này, có chị Giang quản lý, tương lai vẫn rộng mở. Còn cô, chỉ có thể dựa vào những thủ đoạn không lên mặt bàn này để nhặt nhạnh đồ thừa."

"Tân Án!" Phạm Hân tức giận bước tới, bị Tân Án nắm chặt cổ tay, giãy giụa thế nào cũng không thoát.

"Cô làm tôi đau!"

"Lần sau còn thế này, không chỉ đơn giản là đau thôi đâu." Tân Án nhìn chằm chằm cô ta nói.

"Đi thôi." Giang Tâm có chút ngạc nhiên khi Tân Án ra mặt, dù Tân Án không ra mặt, với kinh nghiệm của cô, cô vẫn có thể xử lý được loại người này.

Nhưng Tân Án lại ra mặt bảo vệ cô, dù chỉ mới quản lý cô không lâu, đột nhiên được một cô gái trẻ bảo vệ, Giang Tâm cảm thấy có chút khó tin.

"Xin lỗi chị Giang." Tân Án biết mình gây chuyện, nhỡ bị chụp được hoặc ghi âm những lời này, thì sẽ rắc rối lớn.

Giang Tâm bất đắc dĩ nói: "Lần sau đừng thế nữa, loại người như Phạm Hân làm gì được chị."

"Em biết rồi." Tân Án ngoan ngoãn gật đầu.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 96: Chương 96



"Vậy giờ phải làm sao đây?" Sau khi trở lại phòng hóa trang, Triệu Hi chán nản nói.

"Còn có thể làm sao nữa, về nhà nghỉ ngơi thôi." Giang Tâm đã quen với loại chuyện này, trong lòng không hề gợn sóng, bản thân Josie cũng không phải là nhãn hàng quá lớn, không có thì thôi.

"Án tỷ vừa trang điểm xong, hay là chúng ta xuống quán cà phê dưới lầu chụp mấy tấm ảnh bán hàng?" Triệu Hi đề nghị: "Weibo của Án tỷ cũng chưa có ảnh nào đâu, toàn là tuyên truyền."

"Được thôi, đi thôi." Tân Án vui vẻ đồng ý, dù sao không có quảng cáo này, sau này cũng sẽ có quảng cáo khác.

Ba người đi đến một quán cà phê trông khá ổn ở bên kia đường, tìm một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, phía sau là một người đàn ông Pháp đang nói chuyện điện thoại bằng tiếng Pháp.

"Nào, Án tỷ, chị cầm ly cà phê lên, em chụp ảnh cho chị." Phải nói là kỹ thuật chụp ảnh của Triệu Hi vẫn rất tốt, chụp được rất nhiều tấm ảnh đẹp.

Tân Án nhìn qua, thấy không cần chỉnh sửa gì nhiều, liền nhờ Triệu Hi đăng lên Weibo.

[Aaa Án tỷ đẹp quá!]

[Đây là camera thường đúng không, quả nhiên là nhan sắc đỉnh cao.]

Bài đăng vừa được đăng lên đã thu hút rất nhiều fan đến bình luận và chia sẻ.

"Haizz, hôm nay Án tỷ mặc đẹp quá." Triệu Hi nghĩ đến chuyện hôm nay, thở dài.

Tân Án bất đắc dĩ nhìn Triệu Hi ủ rũ, an ủi: "Thật ra Josie cũng không phải là nhãn hàng lớn gì, lại không phải người đại diện, chỉ là một quảng cáo thôi, không có thì thôi, hơn nữa nhà em toàn là nước hoa Blossom, nếu làm đại diện cho cái này thì không thể dùng công khai, tiếc lắm."

"Khi nào chị tiếp xúc được với Blossom thì mới gọi là giỏi đấy. Nhưng Blossom trước giờ không tìm người châu Á làm đại diện, thôi thì cứ mơ đi."

Giang Tâm nói: "Nhưng ngày kia em có một quảng cáo nhãn hiệu thể thao, họ mời em làm đại sứ, có thành ý hơn Josie nhiều, em chụp cho tốt."

"Cái này không thành vấn đề." Tân Án nói.

"Hợp đồng ký rồi mà còn hỏi." Giang Tâm liếc cô, uống cạn ly cà phê: "Chị còn có việc, đi trước đây, Tiểu Hi đưa em về khách sạn sớm nhé."

"Vâng!"

Giang Tâm đi rồi, Triệu Hi nhỏ giọng tiếp tục chủ đề vừa rồi: "Mà cái cô Phạm Hân đó rốt cuộc làm cách nào để câu kết được với Josie vậy?"

"Người ta có thủ đoạn riêng." Tân Án thờ ơ nói: "Mấy nhãn hàng đó tìm đến cô ta, cũng chỉ là để bóc lột fan thôi, không sao cả. Còn Phạm Hân, nếu cô ta còn gây chuyện thì sẽ biết tay, đi thôi, về xem kịch bản."

Sau khi Tân Án và Triệu Hi rời đi, người đàn ông Pháp ngồi phía sau Tân Án quay đầu nhìn bóng lưng cô, có vẻ đang suy tư.

Tân Án không để ý nhiều đến việc mất quảng cáo, nhanh chóng tập trung vào việc quay phim, dù sao diễn xuất mới là quan trọng nhất, đại ngôn quảng cáo chỉ là thêm vào thôi, Tân Án luôn giữ tâm thái rất tốt.

"Tuyệt vời!" Sau khi hoàn thành một cảnh hành động trơn tru, Trương Mẫn không nhịn được vỗ tay.

Trương Lâm Thanh cũng khen ngợi: "Tân Án, em mà không làm diễn viên võ thuật thì tiếc lắm."

"Ai nói là em không thể làm diễn viên võ thuật." Tân Án nhướng mày, sau thời gian này chung sống, cô phát hiện Trương Lâm Thanh là người khá dễ nói chuyện, còn thỉnh thoảng kể mấy câu chuyện cười cũ rích, Tân Án mỗi lần đều chê cười anh, nhưng anh cũng không giận.

"Ồ? Vậy cô muốn đóng vai gì?" Trương Mẫn tò mò hỏi.

Tân Án ngập ngừng một lúc rồi nói: "Tôi muốn đóng vai nữ tướng quân, kiểu nữ tướng quân xông pha trận mạc ấy."

"Hay đấy, nếu cô đóng, chắc chắn sẽ là một nữ tướng quân quét sạch tứ phương." Trương Mẫn cười nói.

"Đúng vậy." Tân Án cúi đầu, có vẻ đang suy nghĩ.

Thứ năm đi chụp quảng cáo nhãn hiệu thể thao, thứ sáu quay xong phim, Tân Án lại phải chuẩn bị đi quay "Đào Hoa Nguyên Ký". Lúc Tân Án đang tẩy trang, Giang Tâm vội vã bước vào.

"Chị Giang? Chị không phải ở M thành sao?" Tân Án nghi hoặc nhìn Giang Tâm thở hồng hộc.

"Tân Án, em đúng là gặp may mắn rồi!" Giang Tâm có chút kích động nói: "Blossom liên hệ với em kìa!"

"Blossom? Họ không phải không tìm người châu Á làm đại diện sao?" Tân Án nhất thời chưa kịp phản ứng.

"Chị cũng không biết, nhưng đúng là nhân viên của Blossom liên hệ với chị, nói tổng giám đốc của họ muốn gặp em một lần."
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 97: Chương 97



Giang Tâm vui mừng khôn xiết: "Sau đó chị mới nghe nói, tổng giám đốc của Blossom đến Trung Quốc khảo sát cách đây không lâu, chắc là muốn chọn người đại diện mới, nhưng tin này chưa được công bố."

"Vậy có thể là tìm một đống người đến phỏng vấn không?" Tân Án có chút khó tin,:"Em mai phải đi quay "Đào Hoa Nguyên Ký" rồi."

"Không sao, vẫn kịp, chuyện này quan trọng, tối nay em nghỉ ngơi sớm, điều chỉnh trạng thái cho tốt, nếu nắm được hợp đồng đại diện này, em sẽ phất lên đấy." Giang Tâm kích động nói.

"Vâng."

Sáng sớm hôm sau, Tân Án đã bị Giang Tâm kéo đến trang điểm.

"Tự nhiên?" Tân Án kinh ngạc nhìn Vương Lạc Lạc mang theo hộp trang điểm bước vào, thầm khen Giang Tâm quả nhiên hành động rất hiệu quả.

"Án tỷ!" Vương Lạc Lạc vui vẻ nhìn Tân Án, cô vốn tưởng rằng mình vất vả lắm mới được phụ trách riêng một nghệ sĩ, sắp sửa nổi tiếng trong giới, liền nhận được tin Tân Án giải ước, bản thân cũng quay về thân phận trợ lý, chỉ có thể đứng một bên phụ giúp chuyên viên trang điểm, đến lượt lên mặt cũng không có.

Kết quả rất nhanh sau đó cô nhận được liên lạc của Giang Tâm, nói đến phụ trách trang điểm cho Tân Án, cô không chút do dự, vui mừng khôn xiết liền xin nghỉ việc, thà rằng đi liều một phen còn hơn ở lại chỗ cũ làm chân sai vặt.

Vương Lạc Lạc vẫn luôn rất thích khuôn mặt của Tân Án, chỉ cần nhìn thấy mặt cô, đầu óc cô có thể tự động hiện ra vô số kiểu trang điểm, Tân Án đều có thể hoàn mỹ khống chế.

"Hôm nay trang điểm giao cho em nhé." Tân Án cười nói với Vương Lạc Lạc.

Mỹ nữ cười với cô! Vương Lạc Lạc cảm thấy mình lại có động lực!

Trước đây Tân Án suốt ngày mặt lạnh khiến cô rất sợ hãi, còn tưởng rằng cô không thích mình, ngày nào cũng nơm nớp lo sợ Tân Án không vui sẽ đuổi mình, kết quả bây giờ Tân Án đột nhiên thay đổi tính tình, còn chủ động giúp đỡ cô, đây là tiên nữ phương nào vậy!

"Vâng! Hôm nay chúng ta sẽ trang điểm kiểu Blossom, đại sát tứ phương!" Vương Lạc Lạc phấn khích nói, mở hộp trang điểm ra bắt đầu thoăn thoắt trang điểm cho Tân Án.

Ban đầu Giang Tâm còn có chút lo lắng, không rõ vì sao Tân Án cứ nhất quyết tìm một trợ lý, sau khi nhìn thấy Vương Lạc Lạc thuần thục trang điểm cho Tân Án, cô dần dần từ lo lắng chuyển sang kinh ngạc.

Phải nói rằng Vương Lạc Lạc rất biết cách tôn lên vẻ đẹp ngũ quan của Tân Án, đường kẻ mắt hơi xếch lên khiến khuôn mặt vốn đã rạng rỡ của Tân Án càng thêm quyến rũ, Blossom chủ yếu nhấn mạnh vẻ đẹp rực rỡ của phụ nữ, kiểu trang điểm này rất phù hợp.

"Xin lỗi, đường kẻ mắt bị lệch rồi." Vương Lạc Lạc có chút xấu hổ nói, hơi sợ Giang Tâm sẽ đổi người.

Cô vốn dĩ có sức sáng tạo và trí tưởng tượng, nhưng kiến thức cơ bản không vững chắc, nên vẫn luôn chỉ có thể làm trợ lý, không ai thấy ý tưởng của cô hay cả.

"Trang điểm rất đẹp, em đừng căng thẳng." Tân Án thấy Vương Lạc Lạc có vẻ căng thẳng trong gương, liền cổ vũ.

Mỹ nữ cổ vũ cô! Vương Lạc Lạc cảm thấy mình lại tràn đầy nhiệt huyết, quả nhiên khuôn mặt mỹ nữ chính là động lực của cô!
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 98: Chương 98



Trước giờ hẹn đến văn phòng thuê, Giang Tâm bỗng dưng thấy lòng nôn nao kỳ lạ. Cảm giác bồn chồn như mẹ đưa con đi thi ấy, cứ quẩn quanh trong lòng. Nhìn Tân Án vẫn thản nhiên, cô khẽ thở ra, tự nhủ mình đừng lo lắng quá.

"Đi thôi em." Giang Tâm nói, đẩy nhẹ cửa phòng.

Vừa bước vào, Tân Án khựng lại, mắt mở lớn đầy ngạc nhiên. Người đàn ông trước mặt... quen quá!

"Cô... nhớ ra tôi sao?" Steven, vị khách lạ ở quán cà phê hôm nọ, cũng ngỡ ngàng không kém.

"Trí nhớ của tôi khá tốt." Tân Án mỉm cười: "Hôm trước ở quán cà phê, chúng ta đã gặp nhau thoáng qua." Cô vốn có tài nhớ mặt người rất giỏi.

"Mời ngồi." Một người đàn ông khác đứng cạnh Steven, nhiệt tình mời Tân Án và Giang Tâm vào bàn đối diện.

"Tôi là Thạch Kiệt, trợ lý của Blossom Trung Quốc. Đây là Steven, Tổng Giám đốc Blossom, đồng thời là nhà nghiên cứu phát minh chính của chúng tôi."

"Chào hai vị, tôi là Tân Án." Tân Án lịch sự bắt tay từng người.

"Tôi đã xem qua hồ sơ của cô. Cô mới ra mắt gần đây, chưa từng đóng quảng cáo hay làm đại diện thương hiệu, đúng không?" Steven lên tiếng bằng tiếng Anh.

"Đúng vậy." Tân Án gật đầu xác nhận.

"Tôi đã nghe được những nhận xét của cô về Josie ở quán cà phê, thấy cô rất thú vị." Steven cười nói: "Sau đó, tôi tìm hiểu thêm về cô, xem cả chương trình tạp kỹ của cô nữa. Tôi nhận thấy cô rất phù hợp với đặc tính sản phẩm mới của chúng tôi - Tự Nhiên."

Tự nhiên? Chắc không phải là nhìn thấy cảnh mình lăn lê bò toài trong rừng núi rồi chứ, Tân Án thầm nghĩ, miệng vẫn mỉm cười đáp lời: "Cảm ơn lời khen của ngài. Được hợp tác với Blossom là vinh hạnh của tôi."

"Steven." Thạch Kiệt ghé tai Steven, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chúng ta có cần gặp thêm vài nghệ sĩ khác không? Từ khi tin tức rò rỉ ra, tôi nhận được rất nhiều liên hệ. Có không ít nghệ sĩ rất nổi tiếng ở trong nước muốn hợp tác đấy."

"Không cần." Steven lắc đầu kiên quyết: "Danh tiếng hay độ nổi tiếng không có ý nghĩa gì với tôi cả. Tôi cần một nàng Muse xứng đôi với ý tưởng của tôi."

Nói rồi, Steven ngẩng đầu nhìn Tân Án, ánh mắt kiên định: "Và tôi đã tìm thấy nàng rồi."

Ngay cả Giang Tâm cũng không tin vào tai mình. "Ngài Steven, ý ngài là... chọn chúng tôi?"

"Đúng vậy, cô Giang." Steven thong thả đáp lời: "Thực ra, ngay từ khi xem "Đào Hoa Nguyên Ký", tôi đã xác định Tân Án chính là người tôi cần. Thậm chí, tôi còn đang lấy cô ấy làm nguồn cảm hứng để nghiên cứu một loại nước hoa mới."

Lấy Tân Án làm nguồn cảm hứng! Giang Tâm kinh ngạc đến lặng người. Đây không chỉ là hợp tác đơn thuần, mà là Steven muốn hợp tác lâu dài! Đúng là bánh từ trên trời rơi xuống mà!

"Tôi có thể hỏi... vì sao không?" Tân Án tò mò lên tiếng. Giang Tâm bên cạnh vội vỗ nhẹ tay Tân Án, ra hiệu cô đừng hỏi nhiều. Người ta đã chọn mình rồi, còn nguyên nhân gì quan trọng nữa chứ? Lỡ Steven cảm thấy bất lịch sự thì hỏng bét.

Nhưng Steven không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn. Nghe câu hỏi của Tân Án, ông còn nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: "Hôm đó gặp cô ở quán cà phê, tôi đã rất tò mò về cô. Tôi tìm xem chương trình tạp kỹ của cô, và nhận thấy ở cô có sự kết hợp tuyệt vời giữa vẻ đẹp và sự hoang dã. Dù cô leo cây, lặn biển, không hề giữ gìn hình tượng như những nữ minh tinh khác, nhưng chính khuôn mặt hoàn hảo trời phú và sự gan dạ, không sợ hãi của cô lại tạo nên một nét độc đáo riêng biệt. Đó chính xác là điều tôi muốn, và là điều tôi chưa từng thấy trước đây."

Những lời khen như rót mật vào tai, khiến Tân Án hơi đỏ mặt.

"Cô Tân Án." Steven tiếp tục, giọng đầy nhiệt huyết: "Thú thật, tôi đã nghiên cứu và phát minh rất nhiều loại nước hoa, nhưng đang rơi vào bế tắc. Nhưng từ khi nhìn thấy cô, tôi có vô vàn ý tưởng mới. Đây là thu hoạch bất ngờ nhất trong chuyến đến Trung Quốc lần này. Tôi muốn cô trở thành Muse của tôi, trở thành người đại diện độc nhất vô nhị của Blossom!"

Những lời đánh giá quá cao này khiến Giang Tâm nghe mà tim muốn nổ tung. Lần này Tân Án nhất định sẽ nổi đình nổi đám, lại còn có tầm ảnh hưởng của Blossom, không chừng còn mở rộng được cả thị trường quốc tế ấy chứ!

"Khụ khụ." Thạch Kiệt thấy Steven càng nói càng hăng say, vội nhỏ giọng nhắc nhở: "Ngài Steven, là người đại diện khu vực Châu Á thôi ạ."
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 99: Chương 99



"À, đúng rồi, là người đại diện khu vực Châu Á." Steven xua tay, có vẻ không mấy để ý: "Nhưng nếu hiệu quả tốt, vị trí người đại diện toàn cầu, tôi cũng sẽ cho cô nắm chắc trong tay."

Người đại diện toàn cầu! Mắt Tân Án mở lớn, cô và Giang Tâm nhìn nhau, không tin vào tai mình. Đây là lời hứa hẹn từ chính Steven! Cô biết, nếu mình làm tốt, cơ hội trở thành người đại diện toàn cầu hoàn toàn có thể xảy ra.

"Cảm ơn ngài, ngài Steven. Thật vinh hạnh khi có thể mang đến cảm hứng cho ngài." Tân Án cố gắng kìm nén sự kích động, chân thành nói.

"Cô Tân Án, bên chúng tôi có yêu cầu kiểm tra lý lịch sơ bộ về một số thông tin trên mạng liên quan đến cô." Thạch Kiệt chỉnh lại vẻ mặt nghiêm túc, lấy ra một tập tài liệu đưa cho Tân Án.

Tân Án liếc qua, phần lớn là những tin đồn cũ rích về việc cô chảnh chọe, quay phim giả tạo... không có gì đáng ngại. Giang Tâm nhanh chóng trao đổi với Thạch Kiệt về những vấn đề này.

"Thực ra mấy cái này chẳng có tác dụng gì đâu." Steven thấy hai người đang trao đổi nghiêm túc, bèn ghé lại gần Tân Án, dùng tay che miệng nói nhỏ: "Tôi là người phụ trách, tôi nói gì là thế đó."

Vẻ nghịch ngợm của Steven khiến Tân Án bật cười: "Vâng, ngài rất lợi hại."

"Nói mới nhớ, tôi rất tò mò, những kỹ năng của cô, cô học ở đâu vậy?" Steven hào hứng hỏi: "Cô từng học qua sao, hay là cuộc sống của cô... không tốt lắm?"

"Tôi thường xuyên đi cắm trại, tự nhiên mà học được thôi." Tân Án giải thích.

"Vậy ngày mai cô lại phải ghi hình tiếp sao? Có hoạt động mới nào không? Tôi mới xem xong buổi phát sóng trực tiếp của cô đấy."

Steven hỏi han như một fan hâm mộ thực thụ, rồi chợt nhíu mày: "Cái đội nam nữ kia thật sự quá đáng ghét!"

"Chúng tôi vẫn chưa biết gì cả, đến lúc ghi hình mới biết được." Tân Án lắc đầu: "Nhưng hai người kia đúng là khó ưa thật."

"Mong chờ cô "ngược" họ tơi tả." Steven nắm chặt tay, ra vẻ cổ vũ.

"Hai người đang nói chuyện gì vậy?" Giang Tâm để ý thấy động tĩnh bên này, sợ Tân Án lỡ lời, vội hỏi.

"Không có gì, không có gì, tôi chỉ đang chúc cô Tân Án ngày mai ghi hình thuận lợi thô.," Steven cười lễ phép: "Thế nào, hợp đồng ký xong chưa?"

Thạch Kiệt có chút bối rối. Chẳng lẽ Steven thật sự muốn ký hợp đồng với Tân Án ngay lập tức? Tân Án ngoài một show tạp kỹ ra thì có gì nổi bật đâu? Vì vậy, anh ta cứ cố tình kéo dài thời gian bằng việc kiểm tra lý lịch.

"Ngài Steven, chuyện ký hợp đồng không cần vội..." Thạch Kiệt cố gắng ngăn cản.

"Tôi là tổng giám đốc hay anh là tổng giám đốc vậy? Hay là tôi nhường cái chức này cho anh làm?" Steven tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Ông biết mấy kẻ chỉ biết đến lợi ích này đang nghĩ gì, nhưng đây là nhãn hiệu của ông, ông muốn chọn ai thì chọn.

"Không, tôi không có ý đó." Thạch Kiệt vội vàng ngồi xuống, không dám nói thêm nữa.

"Hợp đồng đâu? Không phải anh mang theo sao?" Steven liếc xéo Thạch Kiệt.

"Có, có." Thạch Kiệt vội vàng lấy hợp đồng từ cặp tài liệu ra: "Hai vị cứ cầm về xem kỹ, có vấn đề gì thì liên lạc lại sau."

Cuối cùng, Steven cũng hài lòng đứng lên: "Được, hôm nay nói đến đây thôi. Chúng ta đi thôi."

Cho đến khi Steven ra khỏi cửa, Giang Tâm vẫn còn ngơ ngác như trên mây, tay nắm chặt bản hợp đồng: "Chúng ta... thật sự có được đại diện của Blossom rồi sao?"
 
Back
Top Bottom