Siêu Nhiên Câu truyện chúng ta tạo nên / Bakugou x you 3

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
295451341-256-k8048.jpg

Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Tác giả: azukiho2106
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Đây là truyện đầu tay của mình nên có gì sai sót mong mọi người chỉ ra giúp mình sửa .

Nhưng mình ít rất onl nên sẽ có lẽ việc chữa lỗi sai có khi sẽ bị lâu á .

Với lại mình sẽ không ra truyện thường xuyên đâu do mình lúc viết truyện thì lúc có ý tưởng mới viết được chứ không thì mình có cố cũng không được nên mong mọi người thông cảm .

Còn giờ thì chúc mọi người đọc truyện vui vẻ​
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Cuộc gặp gỡ của chúng ta


Vào một buổi sáng tinh mơ , ánh nắng chiếu rọi vào gương mặt một cô gái đang nằm trên chiếc nệm futon* mềm mại .

Cô chán ghét cái thứ ánh ấng ấy nhưng rồi cô cũng phải thức dậy .

Cô từ từ mở đôi mắt màu ngọc của mình ra , đôi mắt cô long lanh màu ngọc bích nhưng lại chứa đựng đầy sự mệt mỏi.

Cô nhìn đồng hồ , bây giờ là 5:00 sáng , cô rời khỏi chiếc nệm ấm áp và đi vệ sinh cá nhân .

Cô tiến đến căn bếp làm cho mình một bữa sáng đơn giản rồi sẵn tiện làm luôn bữa trưa cho bản thân .

Futon : là loại nệm của Nhật , là loại nệm trải sàn có thể gắp lại như mền sau khi dùng

Cùng lúc đó, ở một nơi khác , một chàng trai với mái tóc màu vàng óng và quả đầu trông như trái sầu riêng đang thay đồ .

Anh mặc đồng phục của UA , đúng vậy , anh là học sinh năm nhất UA , tên Katsuki Bakugou , thuộc lớp 1A .

Không giống cô , anh không phải tự nhiên thức mà là do tiếng hét 'ngọt ngào' của dì Mitsuki .

Có lẽ vì thế mà bây giờ trông thật nóng nảy .

Anh nhanh chóng đi xuống lầu rồi ăn bữa sáng do dì Mitsuki làm , sau đó nhanh chóng đi học .

Hiện tại bây giờ đang là mùa xuân nhưng ở Nhật mùa xuân rất lạnh .

Bù lại , cảnh tượng nơi nơi đều là những cánh hoa anh đào đang rơi khiến cho chúng ta cảm thấy những cái lạnh kia như ấm đi phần nào .

Cô với bộ đồng phục của UA cùng chiếc tai nghe có hai cái tai mèo ở trên đang vừa đi vừa ngắm những cánh đào đang rơi kia .

Cùng lúc đó , anh đang quấn một chiếc khăn cổ màu cam nhạt , vừa đi vừa trông có vẻ giận dỗi cái gì đó .

Đang đi thì cô gặp một đám côn đồ , bọn họ đi lại chỗ cô .

- Nè em gái xinh đẹp , bọn anh có chút chuyện muốn nhờ em , em có thể nào đi với bọn anh một chút được không ?

- Một tên trong số chúng nói .

Bọn họ áp sát cô , cô lùi lại đến khi lưng cô chạm vào tường .

Một tên trong số chúng đưa tay định xàm sỡ cô .

Cô bắt cánh tay đó lại , kéo hắn ta lại gần rồi lên gối một cái thật mạnh trúng vào hạ bộ của hắn , đẩy hắn ta ra , phủi phủi tay rồi cô nói : - Xin lỗi nhưng tôi không thích người khác lại quá gần mình , tôi cũng không có thói quen giúp đỡ những người không có bất kì quan hệ nào với mình .

- cô bình thản nói - Mày gan nhờ ?

Con ranh này mày chết với bọn tao !

- Nói rồi bọn chúng trừ tên mới vừa bị cô lên gối xông lên với con dao trong tay .

Cô nhanh chóng sử dụng quirk bay lên rồi nhanh chóng cho mỗi tên một cước ngay mặt rồi tiện thể trói chúng lại rồi buộc chúng vô cây cột điện gần đó .

Lấy ra trong cặp mình một tờ giấy dán rồi ghi dòng chữ " kẻ cần bắt " vào , dán vào đầu một tên trong số đó gọi cho cảnh sát báo họ gây mất trật tự rồi bỏ đi .

Những tưởng là xong rồi nhưng không !

Còn chưa kịp đi thì một giọng nói của ai đó cất lên : còn tiếp Truyện còn nhiều sai sót mà mình không thấy nếu các bạn thấy mong các bạn chỉ ra để mình chỉnh sửa lại ( mặc dù mình sẽ sửa nó khá trễ ) m(_ _)m Ảnh ở trên mình lấy trên google nha ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ngày đầu đến học tại UA ( p1 )


....

Cô định lờ đi thì anh lên tiếng : - Nè con nhỏ kia , động tác của mày nhanh đấy !

- giọng nói khẳng khàn của anh vang lên mang đầy vẻ háu thắng .

- C-cảm ơn ...

- giọng nói của cô đáp lại đáp lại một cách từ tốn .

Sau đó hai người nói chuyện với nhau rồi anh nhận ra cô cũng là học sinh năm nhất của UA , khoa anh hùng , cùng lớp với anh .

Cả hai cùng nhau đi đến trường .

Lúc ban đầu , cô không nói chuyện nhưng sau một hồi thì cô phát hiện bản thân cùng anh có rất nhiều sở thích chung rồi cuộc nói chuyện của cả hai dần trở nên tự nhiên hơn .

Đã đến nơi , mở cửa ra là khung cảnh rất hỗn loạn .

Rồi cả hai về chỗ , cả hai đều chiếm hai chỗ cuối lớp.

Cô lên tiếng:

- Tôi đã thấy màn trình diễn của cậu.

Cậu rất đỉnh luôn đó.

- cô nói một cách nể phụcĐược một lúc thì có vài người trong lớp lại làm quen với họ nhưng đều bị Bakugou dọa đi .

Sau đó thì có một cậu con trai với mái tóc trông như bông cải xanh màu xanh lá lại chào hỏi nhưng phản ứng của bakugou thậm chí còn dữ dội hơn so với những người kia .

Dựa vào cách xưng hô của cậu , cô đoán đó chắc là người quen của anh .

Cô lên tiếng hỏi tên : - Cậu bạn cùng lớp gì đó ơi , tên cậu là Deku hả ?

Mình thấy Bakugou gọi cậu như vậy .

- Cô lên tiếng khiến cho cả lớp cùng quay lại .

Kì thật , từ hồi đầu buổi tới giờ thì cô chưa nói câu nào mà trông cô còn có vẻ như quen biết với tên hung thần nào đấy nên bây giờ cả lớp đang nhìn cô .

Bề ngoài thì cô trông có vẻ bình tĩnh nhưng bên trong cô hiện giờ đang rất lúng túng vì cô không thích bị chú ý lắm .

- A-à mình tên là Izuku Midoriya , Deku là tên mà Kacchan gọi mình khi tụi mình còn nhỏ á .

- Cậu trai tóc xanh đó trả lời , trông cậu có vẻ không thích cái tên đó lắm .

- À vậy hả , nè Bakugou , hai người là bạn thuở nhỏ hả ?

Nếu vậy thì sao cậu phản ứng với cậu ta gắt thế ?

- Cô tò mò hỏi - Mày nói cái tào lao gì thế hả y/n !

Tao *** phải là bạn của thằng Deku khốn khiếp đó nhá !

Mày ghim cái này vào đầu đi con nhỏ kia .

- Anh lớn tiếng nói - Ừm , biết rồi , không cần hét vậy đâu , tai tôi thính lắm đừng hét như vậy , đau tai tôi .

- Cô nói với âm lượng vừa đủ nghe .

Câu vừa dứt , cái cậu tên Midoriya gì đó đó trông có vẻ không được vui lắm .

Y/n khẽ thở dài .

Ngẩn đầu lên thì thấy một cô gái tóc nâu đang đứng nói chuyện với cậu Midoriya kia .

Rồi y/n thấy một người mặc một cái túi ngủ màu vàng trông khá là giống trái chuối 🙂)) đi vào rồi nói : - Mất đến 8 giây để im lặng cơ à .

Cuộc đời ngắn ngủi lắm , mấy đứa không biết quý trọng gì cả .

- ông 'người chuối' ( do mình thấy giống trái chuối quá nên gọi vậy thôi hà 🙂 ) đó nói Sau đó là buổi kiểm tra năng lực 'tự phát' của thầy Aizawa với kỷ lục đuổi 154 học sinh trước đó .

Trong buổi kiểm tra đó , kết quả của y/n cũng khá tốt nhưng cung không quá nổi bật , ít nhất thì có muốn đuổi cũng khó có thể .

Đến giờ nghỉ trưa thì Bakugou cùng y/n thì cùng nhau đi ăn .

So với hộp cơm của cô khá đơn giản với hai cuộn cơm nắm và vài lát trái cây thì của Bakugou lại trông có vẻ đầy đủ và bổ dưỡng hơn .

- Hở ?

Cậu tự làm à , đồ ăn của cậu trông đẹp thật á .

- Cô cảm thán nói , bởi lẽ cô không nghĩ một người như Bakugou có thể nấu trông đẹp như vậy còn ăn ngon hay không thì cô không biết, ít nhất là đối với cô .- HẢ ?!

Tất nhiên , là tao tự làm rồi !

Mày nghĩ tao không làm được chắc ?!

- Anh lại hét lớn một lần nữa .

- Mồ ~ Đã nói là đừng hét mà , tội nghiệp cái tai của tôi lắm ....

- Y/n thở dài , cô nghĩ thầm '' tại sao anh ta lại cứ thích hét lên ấy nhờ , không đau họng à ?''. còn tiếp Mình hết ý tưởng rồi nên chừng nào có ý tưởng mình sẽ viết lại nha ~(=v=)~
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ngày đầu đến học tại UA (p2)


...Cô thầm nghĩ '' tại sao anh ta cứ hét hoài vậy ?

Không đau họng à ?

'' ' Nhưng nhìn kĩ thì công nhận anh ta trông cũng đẹp đó chứ , nếu anh ta thân thiện hơn , bớt hét lại thì chắc anh ta sẽ có nhiều bạn lắm nhỉ ' ' có khi còn trở thành nam thần nữa cũng nên ' Nghĩ đến đây thì có lẽ ngoài 'họ' ra thì có lẽ cô không còn người bạn nào , nhất là những người như anh , đôi mắt cô lóe lên một tia nhỏ đượm buồn .

Cô nhắm đôi mắt biển xanh của mình lại , cố che đi những nỗi buồn sâu thẳm trong đôi mắt ấy .

Giả vờ như không có gì tiếp tục ăn nốt bữa ăn của mình .

Nhưng với sự quan sát nhạy bén của Bakugou , anh đã nhận ra nỗi buồn đó , anh không biết rằng tại sao cô buồn nên nghĩ rằng có lẽ là do lúc nãy mình lớn tiếng nên làm cô buồn , anh cảm thấy hơi có lỗi .

Anh là người rất trọng tình chỉ là không thể hiện ra thôi .

Anh cất tiếng : " Nè , mày bị sao vậy y/n ?

Đừng hiểu lầm , tao không có cảm thấy có lỗi hay gì đâu á ?

" Anh nhỏ giọng nói rồi quay mặt đi .

" Hả ?

Anh ta đang nghĩ gì vậy ?

'có lỗi' là sao ?

Mà ... như vậy cũng đáng yêu đó chứ " - Cô nghĩ thầm trong bụng , y/n mở lời trêu trọc : " gì chứ ?

'Quý ngài hung thần' Katsuki Bakugou đang lo cho tôi đấy à ?

' Cảm động ' ghê ~ " - Vừa nói y/n vừa nở một nụ cười rất là gợn đòn , ít nhất là đối với người nào đó .

- HAAAAAAAA ?

- Anh chính thức bị cô chọc điên chỉ qua vài câu cùng nụ cười đó .

Sau đó , hai người trải qua giờ nghỉ trưa vô cùng " yên ả " .

Nhưng đối với cô , những ngày như vậy thật hiếm hoi , và khi ngày đó tới , cô sẽ phải tự tay phá hủy nó .

Thật vô vọng ....

Cô không hề đến ngôi trường này vì cô muốn cứu người hay làm anh hùng gì đâu ... cũng không phải kiếm tiền hay gì đó giống vậy , cô đến đây là vì một điều khác .

Cứ như vậy mà cô trải qua ngày học đầu tiên của mình tại UA ...

Nhưng ngày của cô vẫn chưa kết thúc .

Cô về lại ngôi nhà im ắng đến đáng sợ , ngôi nhà mang trên mình một vẻ cô đơn và trống rỗng lạ thường .

Vào phòng , cô nặng nề đặt chiếc cặp mình xuống , nằm ình lên chiếc nệm futon của mình , cô ghét việc phải gồng mình đi ra khỏi căn nhà này để rồi phải gặp những con người kia .

Ngoại trừ 'họ' ra thì cô lại cảm giác bài xích việc tiếp xúc với những người mình không quen biết .

- ....

Nói chuyện với anh ta cũng không tệ , mà thôi , phải nhanh chóng chuẩn bị đi làm nữa .

Haizz -.- , mệt thiệt á .

- cô tự nói chuyện với chính mình rồi nhanh chóng chuẩn bị đi làm .

Y/n là nhân viên bán thời gian của một cửa tiệm cafe , cô nàng rất thu hút khách , bởi cô vẻ bề ngoài khá dễ thương , khiến người khác nhìn vào chỉ muốn thương yêu cô thôi .

Cô bận trên mình một cái áo phông trắng hình mèo đen phối với chiếc quần bó sát màu đen , còn có một chiếc tạp dề màu xanh lá nữa .

' Leng keng ' tiếng chuông cửa báo hiệu có một vị khách vào , cô ra tiếp thì nhận ra đó là anh .

- Xin chào , lối này thưa quý khách - cô nhẹ nhàng mỉm cười rồi chỉ cho tên nam nhân đó tới một chiếc bàn trống , " Quý khách cần gì ạ ?

" - cô cầm cuốn sổ nhỏ lên rồi nhẹ nhàng hỏi , tên nam nhân kia lên tiếng : - À , cho tao ly cafe nóng cho ít đường là được , mà mày làm việc ở đây hả ?

Mà mắc cái mớ gì mà mày phải làm ở cái chỗ này vậy , con y/n kia ?

- Anh nói với âm lượng vừa đủ , lúc này giọng anh nghe thật ấm áp , cảm giác khi nghe cứ như đang uống một ly sữa nóng vậy .

Tim cô lúc này có chút rung động , cô không biết cảm giác này là gì nên đã bỏ qua nó .

Cô trả lời : - Tôi là nhân viên bán thời gian ở đây .

Còn tại sao tôi lại làm thì đương nhiên là tiền rồi , tôi là trẻ mồ côi mà , không ai lo cho tôi thì tôi phải tự lo cho mình chứ .

- Cô bình thản nói , cứ như là nói chuyện của ai vậy .

Anh bất ngờ với câu trả lời đó , cô nói mình là trẻ mồ côi mà lại bình thản như vậy ư ?

Hai chữ ' mồ côi ' mà cô nói nghe thật nhẹ nhàng , cứ như đó chẳng là gì vậy .

Cô nói xong liền bỏ đi , trong anh không biết tại sao lại nổi lên một chút cảm xúc muốn che chở cho bóng lưng nhỏ bé ấy .

Quay lại với ly cafe nóng ít đường của anh , cô đặt chiếc ly xuống , một người đồng nghiệp của y/n lại nói : " Nhờ em qua bàn bên kia tiếp khách nha !

" còn tiếp Chương này dài hơn chương trước rồi á ~ Nếu mọi người phát hiện ra mình có lỗi gì hay có góp ý gì thì nhờ mọi người chỉ giúp mình Cảm ơn mọi người rất nhiều o(_ _ )o ~ ( - v-) ~
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ấn tượng ban đầu


" Một con nhóc lùn " là điều đầu tiên anh sẽ nói khi có ai hỏi anh về ấn tượng ban đầu của anh về y/n .

Kì thật lúc hỏi cái này thì y/n nghĩ anh sẽ nói cô trông vô dụng , yếu đuối hay mấy thứ đại loại như vậy ...

Nhưng câu trả lời của anh đã khiến cô bất ngờ , nghi ngờ rằng có phải bản thân đã nghe lầm hay không ?

Mà thôi kệ đi , câu trả lời này cũng chẳng khiến cô dễ chịu gì , ai mà vui nổi khi bản thân bị gọi là lùn chứ ?

Y/n dù gì cũng được 1 mét 7 chứ bộ , anh chỉ cao hơn có 5 cm thôi mà đã kêu cô lùn ('^´o)=3 .

Đây là chiều cao mà bao người mong muốn đấy nhá !

Y/n phụng phịu .

Nhưng cô không biết rằng bên trong đầu của tên chỉ cao hơn cô 5 cm kia nghĩ rằng cô là một đứa lùn dễ thương đâu chứ ?

Nhìn cô phụng phịu như vậy , anh cũng vừa thấy cô dễ thương mà vừa thấy buồn cười .

Y/n và anh thế mà cũng làm bạn được nửa năm rồi đó .

Hai người mặc dù lúc cãi lộn thì cũng không khác gì chó với mèo ... nhưng một lúc sau thì có thể là do cô biết được cái tính của tên hung thần này sẽ không chịu xuống nước trước đâu nên hầu hết đều là do cô làm hòa trước .

Với cô , lúc đầu anh trông cũng ngầu thật á nhưng sau này cô nhận ra rằng thật ra anh là một tsundere dễ thương cực chỉ là hay giận thôi chứ không có gì hết á , bao nhiêu cái gì mà ngầu lòi gì đó đều tang theo mây khói theo thời gian hết rồi 🙂))) . còn nữa Hôm nay vậy thôi nha !

Viết tới đây là mình hết ý tưởng rồi T^T
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ngày nghỉ


Vào một buổi chiều nắng ấm , hình ảnh một cặp nam nữ đang vừa đi vừa cười nói thu hút sự chú ý của những người xung quanh .

Hai con người đó trông rất đẹp .

Anh thì mang một vẻ ngoài bad boy rất hợp với anh , cô thì lại như một hình ảnh trái ngược của anh vậy .

Mái tóc dài cùng đôi mắt biển xanh phối với một set đồ nhẹ nhàng mang lại cảm giác ấm áp như ánh mặt trời .

Chỉ có thể nói là đúng chuẩn good girl .

Và đó chính là y/n và Bakugou của chúng ta đang hóa trang .

Và tất nhiên vì là anh hùng với quirk rất mạnh nên hai người rất nổi tiếng .

Cũng chính vì thế mà cái hình tượng như bây giờ đã được sinh ra để hóa trang tránh những cuộc truy đuổi còn ghê hơn với bị tội phạm truy đuổi đây (T^T)

Y/n dù là mồ côi nhưng là do cha mẹ cô đã chết nên cô mới mồ côi thôi .

Từ nhỏ , y/n đã được mẹ dạy cho cách hóa trang nên cô mới có thể hóa trang đi ra ngoài mà không bị phát hiện .

Những lúc này cô thầm cảm ơn mẹ mình hết mức (TvT)

Hôm nay là ngày nghỉ của y/n nên hôm nay cô tính sẽ làm tổ ở nhà rồi đi gặp 'họ' vào buổi chiều .

Dù gì cô cũng vừa học vừa làm cả tuần nên cuối tuần y/n cũng phải nghỉ chứ , nếu không chắc cô đã vô viện nằm vì làm việc quá sức rồi .

Nhưng đời không như mơ , đám Mina gọi cho cả hai ra ngoài bảo có chuyện cần gặp rồi bỏ cả hai lại một mình như thế này đây .

Lí do thì bảo là do có việc đột xuất nhưng lỡ đặt vé đi chơi rồi nên kết quả là bây giờ đang có hai con người đang lợi dụng thời cơ để quậy tung khu vui chơi đó đây .

Dù gì bây giờ có vé miễn phí mà không hưởng thì phí quá

Cả hai đều thích chơi mấy trò cảm giác mạnh nên hiện giờ hai người đang chơi tàu lượn siêu tốc .

Giữa dòng người la hét vì sợ hãi thì hai người cũng hét nhưng là do nó quá là kích thích đi .

Xong rồi thì lượn tới nhà ma nhưng chưa kịp sợ thì Bakugou đã dọa mấy con ma chạy hết ra ngoài rồi .

Haizz thiệt là , chưa kịp sợ gì hết mà
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Bị bệnh (p1)


Hôm này là một ngày khá là chán với y/n bởi hôm nay cô chợt nhận ra mình vẫn còn chưa ôn một tí gì về môn mình tệ nhất cả !

Mà buồn thay đó lại là môn thi đầu tiên nữa chứ (T^T) , đúng vậy đã tới mùa thi rồi đó !

Đang ảo não thở dài thì cậu bạn ồn ào của cô lại xuất hiện , vâng là cậu Bakugou hay gào lên của chúng ta đấy ạ .

Nhưng hình như hơi lạ , cậu ta không gào lên như mọi khi .

Thiết nghĩ có chuyện gì đó không ổn , y/n hỏi nhưng không có nhìn mặt anh do còn phải lo mà xem lại bài :- Nè Katsuki , sao hôm nay im lặng vậy ?

Có chuyện xảy ra sao ?

Mày biết là mày nói với mọi chuyện mà không lo bị tiết lộ ra ngoài như đám Mina mà .

- Cô bình thản nói - Tao không có sao (?) !

Mày lo học đi nhìn mặt mày là biết mày chưa ôn bài rồi ...

- Giọng anh khàn nói với âm lượng vừa đủ Cô quay qua , khuôn mặt anh lúc này hình như có chút đỏ còn gục xuống như thế , bình thường nhìn anh sẽ rất chi là xung luôn mà hôm nay lại nhìn yểu xìu là sao ?

Y/n lại gần đưa tay lên trán anh , trán anh hơi nóng .

- MÀY NGHĨ MÀY ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ ?

- Nói xong anh hất tay cô xuống , lực mạnh khiến cô phải lùi lại vài bước .

- Ể ~ bình thường lại rồi nè .

- Cô chọc anh .

" Mà thôi không chọc mày nữa hình như mày bị sốt rồi đó .

Haizz , suốt ngày mắng tao không biết chăm sóc tốt cho bản thân mà giờ lại để bản thân bị sốt thế này
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Bị bệnh (p2)


Bây giờ đang bị mấy câu hỏi như kiểu " Nó lấy đâu ra cái lực khủng bố như vậy ?

" , " Sao nó biết cái trò đó ?

" , ...

Nhìn anh lạc trôi trong một đống câu hỏi như vậy , cô biết chắc chắn anh đang thắc mắc vụ mình đánh ngất ảnh nè , còn cái sức lức mỗi lần giận thật sự thì mới bùng nổ nữa cũng khiến anh lạc trôi trong dòng suy nghĩ vô hạn đó .

- Nếu như thắc mắc cái vụ tao đánh ngất mày thì tao nói luôn .

Là do hồi đó khi ba tao còn sống đã dạy cho tao bảo là dùng để tự vệ hay gì đó .

Chỉ có điều là tao không ngờ là tao lại phải dùng nó để vác người bệnh vào phòng y tế như này .

- Cô nhẹ nhàng nói đánh tan cái sự yên ắng kì quặc này .

- Vậy mày lấy đâu ra cái sức lực ghê hồn đó vậy ?

- Do bị bệnh nên giọng anh không lớn như thường ngày nhưng lại mang tới cái cảm giác ấm áp dễ chịu đến lạ .

- Không biết ...

Nhưng mỗi lần tao giận lên ở một mức độ nhất định nào đó thì nó như kiểu sẽ bộc phát lên vậy .

Mà mày đó ...

Suốt ngày mắng tao không biết chăm lo bản thân mà mày còn tệ hơn cả tao nữa.

- Cô bình thản nói rồi ngồi xuống bên cạnh anh .

Cô thật sự ảo não với cái tính bướng bỉnh cứng đầu của anh .

Không biết là hồi trước cái cậu Midoriya kia làm sao mà chịu nổi cái tính này của anh nữa , nghĩ lại cũng thấy phục ghê .

Có lẽ bữa nào phải đi thỉnh giáo cậu ta một bữa mới được .

Không phải là cô chán ghét hay gì đâu mà chỉ là bướng bỉnh tới độ bản thân bị bệnh mà còn vầy thì đúng là đáng ngại mà .

Giờ cô nghĩ ngày đó mà tới thì chắc chắn anh sẽ bị hành ra bã luôn .

Mà đó mới là lí do mà cô yêu quý cậu ta mà .

Tuy hơi bướng bỉnh nhưng lại luôn quan tâm tới người khác theo cách của anh và nếu ai chịu để ý sẽ thấy anh thực chất rất tinh tế đó chứ chỉ có điều không tới nơi tới chốn thôi .

Ví dụ điển hình là vụ hồi hai đứa lần đầu ăn trưa chung với nhau thì dù là anh nhìn ra là cô đang buồn nhưng lại nghĩ là do mình chứ thật chất là cô đang hồi tưởng một chút về ký ức không vui vẻ gì mấy của mình thôi .

Nói thật thì nguyên ngày hôm đó chỉ vì anh không biết tại sao lại nhất quyết không chịu về nhà sớm mà y/n lại phải sắm vai một bà bảo mẫu đa năng luôn .

Như kiểu lúc này nếu như là bình thường thì y/n đang phải vùi đầu vào đống bài tập để ôn thi thì bây giờ cô vừa phải ôn bài vừa trông chừng cậu hung thần nào đó để tránh việc cậu tự nhiên lại lăn đùng ra ngất nữa .

Y/n đã xin nghỉ phép ở chỗ làm một bữa lí do lúc cô trình báo là chăm người bệnh nhưng thật chất là cả ngày hôm nay vừa học vừa ôn vừa chăm người bệnh nên cô kiệt sức rồi , đi làm không nổi nên mới xin nghỉ .

Đến giờ ra về thì vừa đi vừa cho mấy cái dây leo mọc ra từ tay của mình rồi dùng gió thổi anh bay lên rồi kéo anh đi về nhà theo sự chỉ dẫn của cái cậu Izuku Midoriya .

Dù chơi với nhau nửa năm nhưng y/n chưa từng tới nhà anh bao giờ , cũng không biết cái địa chỉ ở đâu luôn , do phải làm thêm sau giờ học mà (=.=") .

Đến nơi , cô gõ cửa .- Xin lỗi có ai ở nhà không ạ ?

- Y/n nói Một người đàn với mái tóc màu nâu ra mở cửa .

Nhìn chung thì người đàn ông này trông khá giống với tên hung thần mà cô đang cho bay lơ lửng sau lưng cô .

Thấy Bakugou sau lưng cô , người đàn ông lịch sự nở nụ cười hiền hậu rồi nói : - À , xin chào cháu .

Chú là ba của Katsuki .

Cháu chắc là bạn của Katsuki nhà chú , phải đưa nó về như vậy thật phiền cháu quá .

Xin mời cháu vào nhà .

- Nói xong ông nở nụ cười hiền hòa .

Công nhận là hai người ngoài có đôi mắt giống nhau ra thì cái tính cách cô thề luôn là khác nhau một trời một vực !

Nụ cười làm y/n nhớ tới một người , nói thật nếu như không phải do giỏi điều khiển những giọt nước mắt thì có lẽ y/n đã khóc ngay tại trận rồi .

" Dạ vâng cháu chào chú ạ .

" Nói xong y/n cúi người chào rồi bước vào nhà .

Căn nhà tuy không rộng nhưng lại tạo cho người khác cảm giác thoải mái mà ấm áp dễ chịu .

Nội thất hài hòa và cũng rất có thẩm mỹ nhưng không toát lên vẻ xa hoa mỹ lệ mà lại toát lên vẻ dễ gần và ấm cúng .

Một người phụ nữ có màu tóc cùng kiểu tóc na ná Bakugou bước ra .

Đi đến chiếc ghế sofa cô đặt anh xuống rồi cúi người chào người phụ nữ trông giống Bakugou kia .

Y/n đoán có lẽ đó là mẹ của anh chăng ?

Sau khi cô giới thiệu bản thân xong thì tới lược người phụ nữ kia , dì ấy bảo là dì ấy tên Mitsuki Bakugou cứ gọi dì là cô Mitsuki là được .

Một lúc sau thì y/n định về nhà nhưng cái sự nhiệt tình làm cô không thể từ chối nổi .

Huống hồ y/n cũng không giỏi giao tiếp nữa thì chuyện từ chối với cô còn khó hơn vạn lần .

Sau một hồi nói chuyện cùng mẹ anh thì cô nhận ra cái tính của anh có lẽ là do mẹ anh truyền lại đi ?

Tới giờ cơm , y/n tỏ ý muốn phụ giúp cô Mitsuki làm bữa tối .

Dù gì ở nhà người ta ăn chực mà còn không giúp thì điều đó khiến y/n thấy có chút hơi vô dụng với cả không quen lắm .

Thì do cô ở một mình mà , đương nhiên là phải biết nấu cơm chứ , đồ ăn ngoài cô ăn không nổi .

Sau đó thì hai cô cháu vào bếp nấu cơm .

Bữa cơm rất ấm áp , lâu rồi y/n mới cảm nhận được cái bầu không khí ấm cúng này .

Trong lòng cô thầm nghĩ có lẽ ở lại đây cũng không quá tệ đi ?

Mọi người cùng nhau nói cười rộn rã , lâu lâu Bakugou lại bị cô Mitsuki kí mạnh vô đầu anh mấy cái .

Mọi người thế mà lại hòa hợp đến lạ .

- Y/n , xin lỗi cháu đã khiến cháu phải chăm sóc cho cái thằng con ngu ngốc này của cô nha !

Mà cháu công nhận là đảm đang ghê .

Đúng chuẩn con hiền dâu thảo luôn !

Nếu ai mà được lấy cháu chắc phải có phúc lắm á .

- Cô Mitsuki haha nói Nghe câu con hiền dâu thảo mà y/n ngại đỏ mặt cả ra .

Bởi mẹ của người cô thương đang nói câu đó với cô mà .

Nhưng cô phải chôn giấu những cảm xúc này vĩnh viễn bởi cô biết ngày đó mà tới thì Bakugou chắc chắn sẽ hận cô lắm .

Việc được yêu rồi sau đó lại bị hận đến thấu xương với cô nó đau hơn nhiều vậy nên thứ tình cảm này chỉ mình cô biết là được rồi nhỉ ?

Tới tối cô định về nhà thì cô Mitsuki bảo trời tối rồi , y/n một mình đi ra ngoài cũng không an toàn nên bảo y/n cứ ở nhà cô lại đêm nay đi .

Định từ từ chối nhưng vì không muốn phụ sự lo lắng của cô Mitsuki dành cho mình nên y/n ở lại .

Phòng của y/n ở kế bên phòng của Bakugou nên trong lòng cô cũng có một chút rộn ràng .

- Có lẽ hôm nay cũng không tệ lắm ..

- cô nói nhỏ với chính mình rồi chìm vào giấc ngủ mà quên mất bản thân chưa ôn bài xong (T^T) còn tiếp Cảm ơn các bạn vì đã bỏ thời gian ra đọc cái tác phẩm ngẫu hứng này o(_ _ )oNếu mọi người thấy có sai sót gì mong mọi người chỉ ra để mình sữa chữa , cảm ơn mọi người
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ôn thi ( p1 )


Ngày hôm sau, Bakugou và y/n cùng nhau đi học như thường ngày .

Nhưng có điều ... y/n CHƯA CÓ ÔN nhưng ngày mai là thi rồi ! dù là còn hôm nay để ôn nhưng cô tự biết trình mình mà .

Làm sao mà trong một ngày mà cô thể đảo ngược kết quả định sẵn cho mình chứ , trừ khi là có năng lực siêu nhiên nào đó giúp đỡ cô (T^T) .

Thấy y/n lại thơ thơ thẫn thẫn cái gì đó , anh lên tiếng : - Oi !

Y/n , nãy giờ mày làm cái gì mà đầu óc đi đâu vậy ?

Cái hộp sữa bị mày hút tới sắp móp méo tới nơi rồi kìa !

- giọng anh có vẻ cọc cằng , 'có lẽ là do vụ hôm qua đi ?' cô thầm nghĩ - Thì hôm qua lo chăm mày nên tao chưa học được cái gì vào đầu hết á .

Mà mai là thi rồi , tao lại ngu nhất môn này nữa nên đang nghĩ xem có nên phao luôn hay không .

Haha giỡn thôi nhưng vụ tao chưa ôn thì là thật haizz .

- Cô nữa đùa nữa thật trả lời - Tao đã kêu là kệ tao mà mày còn cố làm gì !

Rồi giờ lại đổ lỗi qua cho tao , tch !

- Nghe có vẻ như là đang chối tội nhưng thật chất dịch đúng nghĩa ra thì là bảo y/n lúc đó kệ ổng đi lo mà ôn thi á , tại ổng biết bạn dở môn đó mà 🙂 - Tao ko lo thì mày đã thành xác ướp rồi , đừng có nói kiểu đó đc ko ?

Ko giúp thì thôi đi .

- cô quạo quọ nói .

Ai mà ko quạo khi mình sắp lâm nạn vì giúp người ta mà hôm sau người ta lại nói ko cần chứ ?( dù là biết người ta lo lắng cho mình nhưng ko giỏi biểu đạt bằng lời nói thôi ) - Rồi rồi lỗi tao được chưa ?!

Tch , tao giúp mày ôn là được rồi chứ gì !

Mày nên biết là được tao ôn tập cho là vinh hạnh của mày đó !- vẫn cái chất giọng bình thường của anh mà nói rồi quay mặt qua chỗ khác .

" Dù gì mày cũng tới nhà tao rồi với lại bà già đó có vẻ rất thích mày nữa " - anh lầm bầm trong miệng .

Do anh nói nhỏ quá cô không nghe được câu này .

Hả ?

Cô có nghe nhầm không vậy ?

Anh bảo sẽ giúp y/n ôn tập đó !

Dù biết anh chàng này là tsundere thì cô cũng không nghĩ chuyện sẽ này xảy ra .

Ý cô là cô biết là anh sẽ giúp nhưng cũng không nghĩ là anh nói thẳng vậy được không ?

Y/n có chút không quen với cái kiểu ăn nói này của anh , phải chăng là do hôm qua sốt cao quá nên hỏng đầu rồi chăng ?

Mà thôi kệ đi cứu tinh mở lời cứu giúp thì ngu sao không nhận !

Ai mà không biết là anh học giỏi cỡ nào chứ !

- Cô nghĩ thầm trong đầu .Nghĩ là vậy nhưng y/n lại có niềm đam mê cực kì mãnh liệt với việc trêu chọc anh mà .

Nên khi ra khỏi miệng thì lại thành " Hể ~ Chàng hung thần này hôm nay lại thẳng thắn mở lời ngỏ ý muốn giúp một đứa như tôi á .

Thật là vinh hạnh a ~ " cô nói với khuôn mặt vô cùng ngả ngớn rồi lại haha cười mấy cái rồi nói " Giỡn thôi đừng giận nha .

Mà dù gì cũng cảm ơn nhiều nha !

" Hai người vừa cười vừa đùa mà đi tới trường .

Tới lớp , cô thì vì chọc vui quá mà cười đau cả bụng , cả lớp nhìn cô .

Ừm thì là do bình thường cô sẽ rất ít khi cười nhưng mỗi lần đi với Bakugou thì lại trông có vẻ rất vui vẻ .

Trong trường, Bakugou được mệnh danh là hung thần , ác ma hay mấy thứ đại loại như vậy nhưng có ai dám gọi cậu ta bằng mấy cái biệt danh đó đâu ?

Không thì cậu ta sẽ cho họ bay ra ngoài vũ trụ luôn mất !

Nhưng y/n thì lại khác không những gọi cậu ta bằng mấy cái biệt danh đó trước mặt cậu ta mà còn chọc cậu đủ các thứ kiểu nhưng CÔ VẪN BÌNH YÊN VÔ SỰ !

Mà bình thường thì y/n sẽ để cái mặt trông không thể nào lạnh lùng hơn mà không chỉ lạnh lùng mà còn lạnh cả sóng lưng nữa !

Nhưng ở bên Bakugou thì khác hoàn toàn !

Trong cực kì hòa nhã , vui vẻ và ấm áp , lâu lâu thì còn có nhây nhây nữa .

Hai người đó ở với nhau thì khác hoàn toàn hình tượng người ta hay nghĩ luôn !

Có vài người còn đồn rằng hai người đang yêu nhau nữa chứ !

Nhưng có lần hai người họ bắt gặp được một người đang đồn rằng hai người đang hẹn hò thì ngày hôm sau người đó xém xíu nữa bị san chấn tâm lí luôn !

Rồi y/n để tin đó rò ra ( chứ thật ra cô muốn ém tin đó xuống thì dễ như ăn bánh á ) , từ đó không ai dám đồn bất cứ tin gì về họ nữa trừ những tin nói rằng họ đáng sợ cỡ nào .

Hai người tách nhau ra lúc về nhà ( y/n không ở trong kí túc xá do cô không quen ở với nhiều người á mà ) , đến khoảng tầm 6 giờ tối thì sau khi ăn tối ,các thứ rồi mới tới nhà anh .

Tới nơi , y/n được cô Mitsuki tiếp đãi rất nồng nhiệt .

Anh từ cầu thang bước xuống .

- Oi!

Y/n !

Còn đứng đực ra đó làm gì ?

Mày không vô thì tao khỏi giúp mày ôn tập luôn á !

- Anh cọc cằn (?) nói rồi quay lưng đi .

- Biết rồi !

Đợi xíu !

- Cô vội vàng cởi giày ra đi theo anh . còn tiếp Cảm ơn các bạn đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này của mình
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ôn thi ( p2 )


Lên tới phòng anh , bây giờ y/n mới có thể nhìn ngắm lại căn phòng này .

Ừm thì đúng là lúc trước có tới phòng anh rồi nhưng lúc đó lo chăm người bệnh nên có nhìn được cái gì đâu .

Bây giờ nhìn kĩ lại thì mới thấy căn phòng này cũng không tệ .

Các loại poster , cách bố trí các đồ vật trong phòng và cả cách phối màu trong phòng nữa , tất cả tạo nên cảm giác thoải mái mà ấm áp dễ chịu .

"như vầy mà học không vô mới lạ" y/n thầm cảm thán - Bữa lo chăm mày không để ý .

Giờ mới để ý , phòng của mày trông cũng được đó chứ !

- y/n bình thản nói- Hứ, tất nhiên rồi !

Mày nghĩ tao là ai !?

- anh nói với giọng điệu kiêu ngạo

Cả hai ngồi xuống một chiếc bàn .

Hai người ( thật chất là chỉ có mình y/n ) cùng nhau làm vài bài tập trong cuốn sách bài tập ôn thi dày tới nỗi làm y/n muốn choáng ván mặt mày .

Nhưng may mắn là anh chỉ bắt cô làm vài bài tập cơ bản và lâu còn có vài bài ứng dụng .

Có điều ...- Nè ...

Nghỉ một xíu được không ?

Tao mệt quá à ( ಥ‿ಥ ) .

Nghỉ xíu ik , tao xin mày luôn đó .

Tao nhức đầu lắm luôn rồi á( ಥ‿ಥ ) - y/n trong trạng thái như sắp chết đuối giữa đống bài tập kia nói- Tch !

Mới có xíu đó mà mày đã như vậy rồi .

Tới lúc thi thì mày sao nữa hả ?!

Trong đó còn có nhiều câu khó hơn nữa đó , con điên !

- miệng thì nói vậy chứ người thì vẫn đứng lên đi lấy nước và bánh cho cô để cô nghỉ ngơi lấy lại sức .

Cô cười hì hì cảm ơn rồi nằm gục ngay tại bàn .

Khi anh trở lại thì thấy cô đã ngủ rất chi là ngon lành cành đào rồi .

Đặt dĩa bánh cùng ly nước xuống , rồi yên vị bên cạnh cô mà ngắm cái hình ảnh hiếm có này .

Khi thức thì cô luôn mang trên mình cái vẻ gì đó trông có vẻ u buôn và nặng nề , cảm tưởng như cô đang mang trên mình rất nhiều tâm sự hưng không có ai để giải bày cùng , cũng có vẻ như cô đang mang trên mình rất nhiều bí mật không thể nói cùng ai .

Chỉ những khi ngủ thì trông cô mới thanh thản , yên bình làm sao .

Bakugou rất thích ngắm nhìn cô những lúc như này.

Bởi vì cũng giống như lúc này vậy , cô trông nhẹ nhõm hẳn đi , không có bí mật , không có tâm sự gì hết , chỉ có an nhàn mà thôi .Y/n thức dậy , cô lấy tay che miệng ngáp một cái rồi dụi dụi mắt .

Tất cả những hình ảnh đó đều được anh thu hết vào mắt .

Quay mặt đi , anh bụm miệng cười , hình ảnh này của cô dễ thương thật á trông cũng ngô ngố nữa .

Lấy ly nước uống rồi ăn một miếng bánh , " Nè , bánh này ai làm vậy ?

Ngon thật á !

" vừa ăn y/n vừa tấm tắt khen tay nghề của người làm bánh .

- Bánh này là bà già của tao làm đó .

Có cái gì ngon đâu mà mày khen giữ vậy ?

Tao làm còn ngon hơn nhiều !

- Anh hậm hực (?) nói - Ok ok , mày là nhất !

Bánh mày ngon vậy thì bữa nào làm tao ăn thử đi !

- y/n nửa đùa nửa thật nói Rồi hai người nói nói cười cười một lúc lâu sau thì mới trở lại ôn bài .

Đến tầm 8 giờ thì y/n trở về nhà .

Tên hung thần nào đó cứ đòi đi theo đưa cô về nhà nhưng y/n kịch liệt từ chối .

Tại sao ?

Tại vì cô chưa có dọn nhà chứ sao !

Ứm thì nó không có bừa bộn hay gì hết nhưng không có gọn gàn gì đâu .

Nên đành hẹn anh vào một ngày nào đó không xa vậy .

Vừa đi cô vừa ngân nga bài hát it took me by suprise .

Nó không phải bài hát cô thích nhưng nó lại là bài hát cô ngân nga nhiều nhất .

Vì sao ?

Có lẽ vì bài hát qua giống cái hiện thực sắp xảy ra nhỉ ?

Về lại căn nhà lạnh lẽo , cô trông như không có tí sức sống nào vậy .

Cất chiếc cặp nặng chịt của mình ra , quăng nó đại ở một góc nào đó trong nhà .

Y/n đánh răng rồi thay ra bộ đồ ngủ của mình , trải chiếc futon xuống sàn , nằm xuống đắp chăn .

- Hôm nay mệt thật - cô với lấy một khung ảnh có một gia đình hạnh phúc và tấm ảnh có cặp vợ chồng trong đó để cạnh bên mình rồi nói chúc ngủ ngon với hai tấm ảnh .

Rồi chìm vào giấc ngủ . còn tiếp Cảm ơn các bạn đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này của mình
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Cắm trại


Tới ngày thi , thật may mắn , y/n đã hoàn thành bài thi xuất sắc với sự giúp đỡ đến từ chàng hung thần tsundere dễ thương cute phô mai que của chúng ta !

Nói thiệt chứ y/n mừng rớt nước mắt , cứ tưởng tạch rồi chứ .

Và những môn khác cũng tốt đẹp ngoài mong đợi .

Đâu thể để chưa đạt được mục đích mà đã bị đuổi học được .

Mà nếu như Bakugou mà biết cái mục đích của cô thì chắc chắn sẽ không giúp cô đâu .

Hôm nay để mừng cả lớp không ai tạch môn nào thì lớp có tổ chức một buổi cắm trại ( do đại gia Momo tài trợ và 'máy phát thanh' Lida chủ trì ) .

Lúc đầu hai bạn trẻ của chúng ta không có ý định muốn đi đâu .

Anh thì bảo là người như ổng thì mắc cái mớ gì phải tham gia cái cắm trại vớ vẩn gì đó chứ !

Còn y/n thì khác , cô tính là hôm đó sẽ tới chỗ của họ chơi một bữa dù gì từ hồi nhập học UA thì thời gian cô được qua bên đó chơi với "họ" cũng giảm đi đáng kể , tất cả đầu tại cái giáo trình đáng sợ của thầy Aizawa !

Đáng ghét !

Có biết nửa năm nay cô stress lắm không hả !?

Nếu không có Bakugou chắc là cô đã bị trầm cảm luôn rồi đó !

Quay lại vấn đề chính , thì là cô tính là sẽ qua đó chơi thật nhưng đám Mina kêu gọi nhiệt tình quá , được một hồi thì cô thất thủ .

Một phần là do khả năng giao tiếp của cô , phần còn lại là họ triển nhanh quá cô không kịp phản ứng .

Mà do không muốn chết một mình nên y/n kéo Bakugou tham gia cùng luôn .

Sau một hồi nài nỉ muốn khàn họng thì anh mới đồng ý .

Và thế là cả hai đều bị cưỡng ép tham gia .

Lớp 1A cũng rút ra được một bài học là chỉ cần một trong hai người tham gia hoặc đồng ý thì theo một cách nào đó thì người kia cũng vậy , có thể nói hai người trên trường thì phải đi đều cả đôi chứ không có đi lẻ được .

Lớp chia ra hai nhóm để thi xem nhóm nào giỏi hơn .

Cụ thể là như này : - Nhóm A gồm : Bakugou làm nhóm trưởng , Mina , Denki , Kirishima , Jiro , Sero , Tokoyami - Nhóm B gồm : Y/n làm nhóm trưởng , Deku , Ochaco , Tsuyu , Lida , Todoroki Và Momo đại gia làm giám khảo .

Những người còn lại và thầy Aizawa thì không có tham gia nên không có ở đây .

Đầu tiên là phần đốt lửa trại .

Y/n để cho Todoroki ra phụ trách vụ này .

Bởi cô còn nhớ rất rõ năng lực của anh : Nửa băng nửa lửa .

Nó cho phép anh điều khiển lửa và băng với mỗi bên cơ thể nhất định .

Trong cái hôm hội thao thì anh vì quá chăm chú vào phần băng mà phần lửa của anh lúc đó chưa thể kiểm soát hoàn toàn nhưng trong quá trình học tập y/n có thể thấy rõ anh đã có thể điều khiển nó thuần thục hơn nhiều rồi .

Từ đó suy ra phần này để anh ra phụ trách là tốt nhất .

Và không nằm ngoài dự đoán , chàng hung thần của chúng ta ra tự mình ra trận đầu tiên .

Và kết quả không bất ngờ gì , như cô dự đoán thì anh chỉ có biến đống củi đó thành than mà chứ có cháy được đâu .

Không phải là cô khinh thường anh hay gì nhưng chỉ là y/n quá rõ về người này mà thôi .

Những lúc như này chỉ có xông đầu lên trước mà phá hoại thôi .

Ý là nếu mà chịu điều chình hỏa lực một chút thì có khả năng nó sẽ cháy nhưng không !

Anh sẽ không làm thế mà phóng toàn bộ hỏa lực của mình nên nó trực tiếp biến thành than luôn chứ không cháy .

Vì thế nên trận này đội của y/n thắng .Tiếp theo là phần nấu ăn .

Ở trận này thì ai thu gom được nhiều nguyên liệu và nấu ăn ngon hơn thì đội đó thắng .

Trận này là thì mỗi đội cử ra hai người , một người gom nguyên liệu một người nấu ăn .

Lần này thì y/n và Lida ra trận đấu với Sero và Kirishima .

Lida và Kirishima sẽ đi tìm nguyên liệu và y/n cùng Sero sẽ nấu ăn .

Y/n từ lâu đã biết là có trận này nên trong lúc thi đấu ở phần 1 cô đã đi khảo sát địa hình rồi .

Vì thế nên y/n đã chỉ cho Lida chỗ có nhiều nguyên liệu để anh dùng quirk của mình thật nhanh phóng tới đó lấy đồ về rồi .

Trong khi Kirishima đang khó khăn mà tìm nguyên liệu với sự chỉ dẫn của y/n , Lida rất nhanh liền đem cả đống nguyên liệu về .

- Ok !

Hoàn thành chỉ tiêu thứ nhất .

Giờ tới lược mình tỏa sáng !

- Y/n hào hứng nói rồi bắt tay vao lấy ra đủ loại nồi niêu xoong chảo dầu ăn rồi đủ loại gia vị ra mà bắt tay vào nấu ăn .

Nếu như người đấu với cô lúc này là Bakugou thì cô thua chắc !

Bởi anh nấu ăn ngon lắm , ngon hơn nhà hàng 5 sao luôn !

Nhưng người đấu với cô bây giờ là Sero nên cô thắng chắc !

Gì chứ y/n rất chi là tự tin với tài nấu ăn của mình , ngoài mẹ con nhà Bakugou ra thì cô dám chắc rằng mình sẽ không thua bất cứ một ai !

Cô làm một nồi cà ri thơm phức , những người đứng xem cũng phải đứng hình .

Bởi mùi thì thơm lừng , rất chi là kích thích thính giác luôn ; bề ngoài trông cũng có vẻ rất ngon nữa , kích thích thị giác vô cùng .

Nấu ăn xong rồi thì làm sao ?

Tất nhiên là đi phá đội bạn rồi !

Nhưng mục tiêu của y/n không phải Sero - đối thủ của cô hiện giờ mà là đội trưởng của đội nhà người ta - Katsuki Bakugou .

Thật ra thì không cần làm vậy thì cô cũng thắng rồi .

Vì sao ?

Vì cái khẩu vị của "họ" thì mỗi người mỗi khác mà cô còn chiều được nói chi cái đám anh hùng tập sự này .

Còn vì sao y/n lại muốn đi quậy đội trưởng nhà người ta ? .

Đương nhiên là do chọc cậu vui quá chứ còn gì nữa !

- Nè ~ Katsuki à , mày có chắc là ổn không đó ?

Chứ tao là thấy đội tao lại thắng nữa rồi đó !

Nhưng nếu là mày thì lại khác nha .

Nếu như đối thủ của tao là mày thì tao thua chắc rồi .

Nè , mày không tính sẽ lấy lại danh dự cho bản thân à ?

Lúc nãy mày mới vừa thua người bên đội tao còn gì !

Nếu như mày mà không can thiệp thì thật uổng quá đi .

Tại vì mày như thế mà cơ hội lấy lại danh dự mà lại để vụt mất như thế thì uổng quá đi !

Nè ...

- Y/n chạy lại bên cạnh anh , thì thầm những lời như quỷ dữ đang cám dỗ vậy .

Anh thì vì chịu sự cám dỗ từ y/n mà đang đấu tranh tư tưởng .

Nhìn anh vừa đấu tranh tư tưởng vừa hứng chịu mấy lời cám dỗ của bản thân mà cô cảm thấy mắc cười thật sự .

Y/n cười đau cả bụng , thầm nghĩ người gì đâu mà dễ thương hết sức !

Cô chọc đã đời thì Sero cũng nấu đồ ăn xong .

Và kết quả không nằm ngoài dự đoán , đội của y/n lại thắng lần nữa . còn tiếp Cảm ơn mọi người đã dành thời gian ra đọc cái tác phẩm tùy hứng này !
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Bị bắt cóc


Sau khi thi xong thì kết quả là hòa do mỗi đội có một sở trường khác nhau .

Trong khi cả đám đang chơi đùa vui vẻ thì một quả boom được phóng tới .

Ở trong một tối nào đó thì y/n lại nở nụ cười nhìn không rõ ý vị .

Cô thầm nghĩ trong đầu " Cười cùng 'họ' cũng đến !"

Một người nào đó trong đám đã kịp thời hét lên cảnh báo .

Nhờ vậy mà mọi người đã nhanh chóng thoát nạn trong gang tất , dù có vài người đã bị thương nặng .

Nhưng thật kỳ lạ , ở chổ của y/n lại không có quá nhiều thương tổn mà kỳ lạ hơn nữa là y/n đã biến mất một cách bí ẩn !

Trong lòng anh lại dâng lên một cảm giác rất khó tả , anh cũng không biết nó là gì nữa .

Nhưng nó mách bảo anh phải cẩn trọng hơn bao giờ hết !

Nhất là với sự biến mất khó hiểu của y/n .

Và ngay sau đó , diễn biến của nó đã chứng minh rằng linh cảm của anh là đúng !

Y/n trong bộ dạng trông không khác gì tội phạm xuất hiện trở lại với ánh mắt khác hẳn vài phút trước .

Vài phút trước y/n còn là cô nàng vui vẻ hay chọc ghẹo anh nhưng bây giờ thì cô khoát trên mình một vẻ ngoài thờ ơ , lạnh lùng và trong mắt của cô ánh lên vẻ gì đó buồn buồn , tuyệt vọng và cô đơn đến lạ .

Nhưng anh không thấy được ánh mắt ấy .

Y/n đứng giữa không trung mái tóc dài xõa xuống .

Bình thường mái tóc đó sẽ có màu vàng ấm áp như ánh nắng mặt trời thì bây giờ lại có màu trắng trông có vẻ lạnh lẽo như tuyết mùa đông vậy .

Cô của của bây giờ và cô của vài phút trước khác nhau một trời một vực !

Y/n từ từ đáp xuống , theo sau là Shigaraki , Dabi , Toga và còn nhiều thành viên khác của Liên minh tôi phạm .

Mọi người bị một phen bất ngờ .

- Y/N !

CẬU MAU QUA CHỖ CỦA TỤI NÀY NHANH LÊN !

BÊN ĐÓ NGUY HIỂM LẮM !

- Deku hét lên - Rõ ràng như vậy mà mấy người còn không nhận ra sao ?

Đúng là ngu ngốc mà .

Nói cho mà nghe nha !

Yuki - chan là người của tụi này đó .

- Lời nói của Toga như sét đánh ngang tai mọi người trong chuyến đi lần này .

Nhưng bất ngờ nhất vẫn là Bakugou , anh không ngờ là người anh thầm thương lại là tội phạm !

Đã vậy còn lừa dối anh suốt thời gian qua mà anh còn chẳng mảy may nghi ngờ !

Là do anh đã quá mù quáng hay là do cô che dấu bản thân quá tốt đến nỗi chẳng có đến một kẽ hở để anh nghi ngờ ?- Xin lỗi Katsuki , vì đã phản bội lại lòng tin của mày .

- Cô nở một nụ cười đau khổ nói .

" Xin lỗi nhưng tao không thể nào tin vào đám Anh hùng được .

Tao xin lỗi " Cô nói những lời xin lỗi trong vô vọng .

Trông cô như sắp khóc vậy .- MÀY IM ĐI !

- anh hét lên .

" Đừng biện hộ nữa !

Tao đã tin tưởng mày và đây là cách mày đáp trả lại tao đó hả ?

HẢ ?!"

- nói xong anh sử dụng quirk của mình hướng tới cô tấn công .

Cô nhanh chóng né tránh rồi trả lại anh một đòn tương tự .

Cả hai đang đánh nhau rất kịch liệt thì cô bỗng chốc dừng cuộc chiến lại .

Rồi ra hiệu gì đó cho Toga cùng Dabi làm gì đó , xong lại trở lại chỗ của Shiragaki thì thầm cái gì đó rồi nhanh chóng chạy qua chỗ của Dabi cùng Toga mà làm điều tương tự .

Sau vài giờ chiến đấu thì đám Bakugou bắt đầu thất thủ .

Y/n , Toga cùng Dabi kết hợp quá ăn ý với cả y/n tựa như một phù thủy vậy , dần dần mọi người đã không còn rõ quirk của y/n là gì nữa .

Cứ như là một bậc thầy phù thủy , lúc thì cô điều khiển trọng lực , lúc thì lại dịch chuyển , lúc thì lại tàng hình và còn nhiều thứ ảo diệu khác .

Ngay cả cậu bạn Midoriya cũng bắt đầu nghi ngờ có phải ngay từ ban đầu cô đã che giấu quirk của mình hay không ?

Bởi tất cả những dữ liệu mà cậu thu thập được về cô có cái đúng cái sai còn có cái bị thiếu sót nữa .

Nói chung là chúng vô dụng ngay lúc này !

Nhưng thật may là ngay lúc cả đám đã có rất nhiều người bị trọng thương thì những Anh hùng chuyên nghiệp đã đến !

Một quả cầu lửa bay tới nhưng may mắn là y/n đã nhanh chóng dịch chuyển mọi người của Liên minh tội phạm tránh né chúng .

Tựa như là cái quả cầu lửa lúc nãy chẳng là gì , y/n lên tiếng chế giễu : - Hể ~ Đó là toàn bộ hỏa lực của ngươi đấy à Endeavor .

Yếu như lửa của que diêm vậy !

Ta thổi cái là tắt liền à .

Ngươi cần luyện tập thêm nhiều nữa thì mới thắng được ta đó nha ~ Cố lên nhé !

- cô vừa cười một nụ cười khinh bỉ vừa nói- Ngươi-- - Chưa kịp nói xong thì từ đám khói mù mịt ở chỗ ông mới vừa phóng một quả cầu lửa tới thì từ đó một ánh sáng màu đỏ lóe lên .

Chớp một cái ông bị khóa chặt hai tay mà cổ thì bị kề một con dao .

Rồi xẹc một cái !

ĐẦU ENDEAVOR LÌA KHỎI CỔ !

Dòng máu đỏ tươi chảy từ miệng vết thương , đầu ông lăn tới chân của Aizawa với đôi mắt mở to ( t/g: cảm giác cứ như mình đang viết truyện kinh dị chứ không phải là truyện Bakugouxreader nữa rồi (TwT)) .

Cả người cô nhuộm một màu đỏ tươi trông kinh dị cực kì .

Nhưng có là kẻ ngốc cũng biết rằng người mới vừa chết là Anh hùng đứng 2 - Endeavor và người giết chết ông không ai khác ngoài cô !

Cô bình thản đáp xuống .

- Chào buổi tối , Thầy Aizawa kính mến của em !

Ây da ~ thầy không biết là lúc học với thầy em đã ức chế cỡ nào đâu !

Vì thầy mà em nhiều lần xém xíu nữa là tổn thương tâm lí luôn rồi đó ~ Nhưng dù có khổ cực dữ vậy thì mạnh lên chẳng thấy bao nhiêu mà bị thương thì quá trời luôn à - Y/n châm chọc nói - A !

Xin lỗi , em quên giới thiệu .

Vậy bây giờ em xin phép giới thiệu lại bù cho hồi đầu năm nha !

Dù gì đầu năm em cũng chưa có giới thiệu mà .

Em tên L/n Y/n , là thành viên của Liên minh tội phạm với tư cách là quân sư quạt mo của Shiragaki kiêm luôn điệp viên của liên minh .

Em đã gia nhập liên minh hồi 15 tuổi , tên tội phạm của em là Yuki Fuyumi , cứ gọi em là Yuki là được !

- Vừa cười vừa nói như môt đứa trẻ vậy .

Bình thường thì mọi thấy nụ cười đó đẹp nhưng bây giờ nụ cười đó lại kinh dị hơn bao giờ hết .

- Mà em cũng không vòng vo nữa .

Dù gì bây giờ tụi em cũng đã đạt được mục đích của mình rồi !

Vậy thì chúc mọi người một ngày tốt lành . ^^ - cô vẫy tay rồi biến mất , nếu như không có đống hỗn độn vừa rồi thì mọi người đã nghĩ rằng cô chưa từng tới đây .

Bây giờ những vị Anh hùng đó mới nhận ra một điều .

Bakugou , Midoriya cùng Todoroki đã biến mất rồi !

Lúc này họ mới nhận ra cuộc nói chuyện vừa rồi chỉ đơn giản là câu giờ .

Còn làm sao mà ba học sinh xuất sắc nhất năm nhất bị bắt cóc thì vẫn còn là một ẩn số . còn tiếp Cảm ơn moi người đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này của mình ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Trò chuyện


Mở mắt ra, đập vào mắt anh là một khung cảnh u ám đến rợn người .

Thân ảnh một cô gái để mái tóc xõa dài đến chấm lưng , làn da trắng đến nhợt nhạt nhưng theo một cách nào đó nó lại làm nổi bật vẻ đẹp bí ẩn của cô .

Anh biết đó là ai , đó là y/n hay còn gọi là Yuki Fuyumi - một tội phạm khét tiếng bí ẩn .

Được biết tới với cái tên Yuki Fuyumi , đúng như cái tên của cô ( Yuki tiếng nhật nghĩa là tuyết , Fuyu trong tiếng nhật nghĩa là mùa đông ) thì cách ra tay của cô rất dứt khoát máu lạnh .

Nhưng khét tiếng là thế , người ta chưa từng có thể thấy được cô hay cách cô ra tay ra sao , cũng chẳng biết quirk của cô là gì nhưng người ta biết chắc rằng nó rất mạnh .

Bộ đồ y/n đang mặc (do mình cũng không biết miêu tả sao nên mình lấy hình minh họa cho mấy bạn luôn ^^ ) :

Y/n quay người lại , tiến lại chỗ anh .

Hiện tại anh đang bị trói trên một chiếc ghế bằng dây sắt .

Từng bước của cô như dần dần ăn mòn mấy sợi dây thần kinh của anh vậy , chúng khiến anh phải căng mình cảnh giác .

Anh cũng chuẩn bị cho một màn hành hạ nhưng không !

Không có màn hành hạ hay thứ gì đáng sợ cả !

Cô chỉ đứng đó , nở một nụ cười đau khổ .

- Đồ ngốc !

Mày còn không nhận ra tao chẳng thể làm gì mày hay sao ?

Mày đã nghe và chứng kiến thấy sức mạnh của tao như thế nào mà không phải sao ?

Nếu tao muốn thì chỉ cần một cái búng tay là tao đã giết được mày rồi , không cần tốn công bắt mày trói lại làm chi cho tốn sức đâu .

- Giọng cô vốn rất trong trẻo nhưng lúc này nghe nó lại thấy nặng nề đến kỳ lạ .

Cứ như là đang chịu đựng chuyện gì đó đau khổ lắm vậy .

- Mày đã làm gì hai thằng dở hơi kia rồi hả con điên kia !?- Anh căm phẫn nói .

Phải thôi , ai mà không giận khi mình bị người mình tin tưởng nhất phản bội chứ ?

Nụ cười của cô tắt hẳn , bây giờ mình một vẻ thê lương khó tả , trả lời : - Hai người đó đang được Dabi và Toga chăm sóc ( thật chất là canh giữ ) rồi .

Yên tâm đi , Dabi và Toga sẽ không là gì hai người họ khi không có lệnh cùng sự cho phép của Toumura đâu .

Tôi đã bảo Toumura giữ mạng lại cho họ rồi .

- Cô bình thản trả lời như đang trả lời cho học trò của mình vậy.

"Còn câu hỏi nào nữa không ?"

- cô hỏi lại .

Nghe tin hai đồng bạn của mình vẫn ổn , anh thầm thở phào .

Nhưng chuyện này càng ngày càng làm anh không thể nào hiểu nổi cô định làm gì .

Không lẽ là muốn họ gia nhập Liên minh tội phạm ?

Nghĩ ngợi một hồi anh lại cất tiếng hỏi cô lần nữa , lần này giọng anh có vẻ bình tĩnh hơn : - Mày muốn gì từ bọn tao ?

Không lẽ mày muốn tụi tao gia nhập cái liên minh rách rưởi này ?

Đừng hòng !

- Tao biết tụi mày chắc chắn sẽ không đồng ý , khoản thời gian ở cùng tụi mày đã củng cố cho suy luận đã có từ lâu đó của tao .

Nên tao sẽ cho tụi mày trải nghiệm một chút rồi mới quyết định .

Nếu như tụi mày đồng ý thì thôi nhưng nếu từ chối thì tao sẽ xóa và chỉnh sửa vài phần ký ức của tụi mày .

- Cô bình thản nói , giọng cô đều đều mang lại cảm giác đáng tin vô cùng .

Nhưng anh thì lại có cảm giác không đáng tin lắm với giọng nói này của cô .

Dù gì thì cũng mới bị phản bội vài giờ trước thì sao mà tin ngay được .

Thấy anh do dự , y/n cũng hiểu cho tâm trạng của anh lúc này .

Bởi cảm giác này của anh , cô cũng đã từng gián tiếp được trải nghiệm nó rồi .

Y/n để anh lại một mình để có không gian mà bình tâm hoàn toàn rồi suy nghĩ về đề nghị của cô .

Căn phòng tối tăm đó bây giờ chỉ còn lại một mình anh , không khí âm u đáng sợ .

Nhưng đó không phải là điều làm anh bận tâm , điều làm anh bận tâm lại là ánh mắt của cô trước khi rời khỏi .

Nó buồn và cô đơn lắm , nỗi cô đơn lan tràn cả ra ngoài .

Không chỉ vậy còn có cả sự thương tâm ẩn sau trong đôi mắt ấy , hôm nay cô còn chẳng buồn che dấu nó - điều mà cô luôn cố gắng cực lực che dấu mỗi ngày .

Nó làm anh cảm thấy chút bối rối , cùng một người đó trước kia mang trên mình một vẻ ngoài rất mạnh mẽ bây giờ lại trông yếu đuối đến đáng thương nhưng vẫn gắng gượng mà làm tốt chức trách của mình .

Y/n của bây giờ và của trước kia người nào mới là thật ?

Điều đó làm anh cảm thấy rất rối rắm .

Người anh thương bây giờ lại khó hiểu hơn bao giờ hết .

Y/n rời khỏi căn phòng đó , tới chỗ đang canh giữ hai người Todoroki và người kế thừa one for all - Anh hùng tập sự Deku .

Về cơ bản thì y/n có thể coppy luôn cái quirk của cậu Deku đó rồi sử dụng nó luôn cũng được nhưng khi sử dụng thì cơ thể bị thương tổn quá nhiều nên cô cũng không thiết tha gì cái năng lực của cậu lắm đâu .

Nhưng All for one thì khác , ông ta muốn có năng lực vì nó đã đánh bại được ông , khi có được nó thì ông sẽ có thể thâu tóm cái thế giới thối tha này .

Nhưng cô chưa muốn mình thành vật hy sinh nên đành thuyết phục cái cậu Deku đó gia nhập liên minh vậy .

Còn tại sao lại bắt luôn hai người kia ?

Đương nhiên là vì họ MẠNH rồi !

Mạnh như vậy mà gia nhập thì quá hời , cô cũng bớt được một đống việc .

Đến nơi , y/n thấy được một cảnh tượng hết sức là ba chấm !

Toga đang tìm cách lấy máu của cái cậu Deku kia , còn Dabi thì như có như không vừa ngăn cản cô vừa đi nói chuyện nói cái cậu đầu Close up .

" Haizzz ..

Đúng là hết cách mà " Cô tự nói với bản thân .

- Oi Toga !

Dừng lại đi !

Đủ rồi đó , đừng có tạo thêm việc cho tôi nữa chứ !

- Cô quạo quọ nói , ừm thì tâm tình cô thay đổi nhanh lắm .

Giọng nói của cô khiến tất cả mọi người chuyển sự chú ý của họ qua người cô .

Cô không thích bị chú ý nhưng với những người ở liên minh thì cô cảm thấy khá là tự nhiên , cô quen rồi .

Cô đi lại chỗ của hai người họ để tách Toga ra , trả lại cho họ không gian để bình tâm lại .

- Toga à , chúng ta không nên để mục tiêu cảm thấy bị áp lực chứ , cậu không tính phá hủy kế hoạch của tớ đâu nhỉ , cô bạn yêu quý của tớ ?

- Vừa nói y/n vừa tỏa ra sát khí nồng nặc áp bức kinh khủng .

Toga rùng mình một cái , nghĩ thầm trong đầu rằng y/n quả thật rất đáng sợ .

Rồi cô cũng không quậy nữa .

Chưa hết , lần này là Dabi dính đạn .

Cô quay qua chỗ của Dabi , nhẹ nhàng nói vào tai của Dabi : " Tôi biết bí mật của anh đó , cho nên hãy cẩn thận hành động của mình đi .

" rồi thu hồi lại tất cả hàn khí lúc nãy của mình .

Quay lại chỗ của hai học sinh xuất sắc của lớp 1A , nhẹ nhàng mỉm cười ấm áp bảo họ không cần lo có cô ở đây họ sẽ không làm bậy đâu .

Nụ cười đó theo một cách nào đa giúp họ bình tâm hơn một chút .

Y/n hỏi rằng họ có muốn hỏi cô điều gì không thì Deku lên tiếng , trong giọng nói của cậu vẫn nghe ra một phần nào đó rất lo lắng .

- T-Tại sao cậu lại quyết định làm tội phạm vậy ?

- Vì anh hùng các cậu vô dụng quá đấy !

Lúc tôi cần nhất thì chẳng thấy đâu , khi mọi chuyện đã rồi thì mới vác xác tới dọn tàn cuộc .

Xong rồi thì lũ người ngoài kia lại tung hô các cậu như thể các là thần thánh vậy .

Có mắt mà như để trang trí á !

- Trả lời câu hỏi này , giọng cô lạnh như băng khiến người khác nghe thấy vừa khó hiểu vừa rùng mình .

Nhưng nó đủ khiến người khác hiểu được việc cô hận anh hùng tới mức nào .

Cô nói tiếp trong sự ngỡ ngàng của mọi người :" Lũ con người ngoài kia cũng toàn lảm nhảm ba cái công lí , công bằng nhảm xàm gì đâu không à .

Cái gì mà 'ai cũng có thể làm anh hùng' hay 'không gì là không thể' , nghe phi logic hết sức ! nói thì nghe hay lắm lúc tôi cần thì chẳng thấy đâu .

Anh hùng gì đâu mà chỉ biết nói miệng không à !

Nếu như vậy mà là anh hùng thì tôi thà là làm một tội phạm mà cả thế giới cùng ghét còn hơn !

- Cô nói trong phẫn nộ Cô tuy là thành viên của liên minh tội phạm , gia nhập thậm chí còn sớm hơn Dabi và Toga .

Nhưng ngoại trừ Shigaraki và All for one ra thì không ai là trông có vẻ biết chút gì về quá khứ của cô cả .

Bây giờ nghe cô nói vậy thì sự tò mò về quá khứ của y/n lại trỗi dậy .

Y/n hít một hơi bình tâm lại rồi nói : - Được rồi !

Tôi nghĩ là mấy người cũng đoán được rồi .

Tôi không bắt mấy người tới đây cho vui đâu .

- Nói đến đây mặt cô nghiêm túc hẳn .

" Tôi có một đề nghị như thế này .

Tôi sẽ cho ba người các cậu trải nghiệm công việc của chúng tôi , đồng thời trong khoảng thời gian đó thì chúng tôi sẽ cho các cậu biết chút ít về lí do tại sao chúng tôi lại chọn trở thành tội phạm của một số người trong chúng tôi .

Thời hạn là 2 tháng , sau 2 tháng các cậu sẽ phải chọn tiếp tục làm thành viên của chúng tôi hoặc là trở lại làm anh hùng tập sự .

Nhưng nếu các cậu chọn trở lại thì tôi sẽ xóa và chỉnh sửa kí ức của các cậu , tránh việc các cậu lợi dụng việc này để tố cáo căn cứ của chúng tôi và tất nhiên tôi cũng sẽ trả lại tự do cho các cậu .

Thấy sao ?

Không cần trả lời vội , tôi cho các cậu một ngày để suy nghĩ tính từ bây giờ .

- nói xong cô quay lưng đi rồi ra hiệu cho Toga đi cùng và bảo Dabi canh họ cho cẩn thận .

- À quên nữa !

Bakugou anh ấy đang ở một căn phòng khác .

Nhưng yên tâm , tôi chưa có làm gì anh ta hết .

Tôi chỉ nói vậy thôi .

- Nói xong cô đi tiếp , còn cô nàng Toga kia thì tung tăng đi theo sau . còn tiếp Cảm ơn các bạn vì đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Quá khứ của y/n (p1)


Dưới bầu trời xanh thẳm và những đám mây hờ hững bay qua , có một cô bé đang chơi đùa trong vườn hoa .

Cô bé có mái tóc dài màu trắng được xõa dài , trên đầu có đeo một chiếc băng đô sọc ca rô màu vàng và trắng .

Em vận trên mình một chiếc váy yếm màu cam cùng chiếc áo len màu trắng bên trong .

Và đôi giày búp bê càng khiến em trông thật xinh xắn làm sao .

Em cầm trên tay chiếc vòng hoa xinh xắn chạy lại chỗ của người phụ nữ ngồi gần đó .

Người phụ nữ có mái tóc dài gợn sóng màu vàng óng , mái tóc đó óng ánh như mặt trời vậy .

Làn da trắng nõn , đường nét khuôn mặt rõ ràng , thanh thoát trông thật xinh đẹp .

Hai người đó có cặp mắt giống nhau cực .

Đôi mắt to tròn màu ngọc bích , long lanh lấp lánh như đá TopazBlue* .

Trong khi cả hai đang chơi đùa vui vẻ thì một người đàn ông tiến tới chỗ hai người .

Bên cạnh ông còn có một cậu bé đang núp phía sau lưng ông .

Cậu bé đó trông cứ như phiên bản nam của cô bé kia vậy .

Người đàn ông đó mặc một chiếc áo sơ mi cùng một chiếc quần bó màu đen .

Bên ngoài mặc một chiếc áo len màu vàng .

Ông hiền hòa cười nói : - Hai mẹ con chơi có vẻ vui quá ha .

Không biết có thể để hai cha con tôi chơi cùng không nhỉ ?

- Ông cười đùa nói .

- A!

Nii-san , papa hai người đến rồi .

Y/n đợi hai người lâu lắm rồi đó !

- Cô bé tự xưng là y/n kia vui vẻ nói rồi chạy lại nắm tay cậu bé kia kéo lại chỗ mình rồi đội cái vòng hoa tự làm kia lên cho cậu , xong em lại cười hì hì .

Thấy vậy , người đàn ông kia cùng lắc đầu rồi lại chỗ người phụ nữ ôm cô từ đàng sau .

Người phụ nữ kia nói : - Anh xử lí công việc lâu quá đó .

Làm hai mẹ con em chờ lâu quá trời .

Mà em nghĩ chắc là có mình em nhớ anh hà , còn y/n chỉ nhớ anh nó thôi .

- người phụ nữ đó sủng nịnh nói với người đàn ông .

Ông nghe vậy cũng không bất ngờ gì .

Bởi nó đúng là thế màHình ảnh đá TopazBlue : hay còn gọi là đá hoàng ngọc , trong giới phong thủy thì nó có ý nghĩa là tình yêu , sự gắn kết và sự hòa hợp tâm hồn .

TopazBlue được tìm thấy chủ yếu ở Nga

Mẹ y/n tên là Ayumi L/n , bà rất giỏi hóa trang .

Bà biết người chồng của mình Là Mafia chứ !

Nhưng mẹ y/n không quan tâm , bà biết đó là cách sống của người ấy .

Vậy nên bà không những không ngăn cản mà thậm chí còn gián tiếp phụ trợ ông ở đằng sau .

Và năng lực tàng hình của bà lại hợp với việc đó hơn bao giờ hết .

Nó không khiến bà bị tàng hình toàn thời gian và bà sẽ chỉ tàng hình khi bà sử dụng quirk của mình .

Và hiện tại bà đang làm giáo viên của trường đại học X , phụ trách bộ môn hóa trang và trang điểm .Còn cha y/n tên là Akaito L/n , ông lại giỏi các loại võ và kĩ thuật ám sát .

Ba y/n là người có kiến thức sâu rộng và những hôm mà hai anh em y/n không chịu đi học thì ông chính là gia sư tại của hai người họ .

Ở ngoài sáng thì ông là giáo sư của trường đại học Y .

Đó là ở ngoài sáng , như đã đọc ở trên thì ông là Mafia .

Ông là một Mafia khét tiếng trong giới hắc đạo và là sát thủ nổi tiếng nhưng không một ai biết mặt .

Đây vốn dĩ là một gia đình hạnh phúc , mặc dù rủi ro bị ám sát là rất cao nhưng họ luôn có cách để phòng ngừa .

Hai anh em họ từ nhỏ đã được cha mẹ dạy cho tất cả các kĩ năng mà họ biết để hai anh em ít nhất luôn luôn có thể tương trợ và bảo vệ lẫn nhau . còn tiếp Cảm ơn các bạn đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Quá khứ của y/n ( p2 )


Gia đình của y/n vốn dĩ là một gia đình rất hạnh phúc .

Dù đôi khi cũng có vài lần cả nhà bị ám sát nhưng nhờ sự chuẩn bị trước từ nhỏ của ba mẹ y/n dành cho hai người bọn họ mà những thứ đó luôn không làm khó được họ .

Đáng ra họ sẽ sống một cuộc sống của một gia đình hạnh phúc nhưng đời luôn không thích để cho mọi thứ trôi qua quá dễ dàng , nhất là với những người như gia đình y/n .

Vào kỷ niệm 20 năm ngày cưới của ba mẹ y/n , một ai đó đã đặt boom và cho nó nổ vào giữa bữa tiệc ấy .

Rất may mà ba y/n đã kịp thời dịch chuyển và điều khiển các nguyên tố tự nhiên để bảo vệ hai anh em y/n và mẹ họ .

Nhưng không may là ông vì bảo vệ cho ba người họ mà không kịp tạo lá chắn bảo vệ mình và đã ra đi .

Sau vụ việc đó , hai anh em y/n rất sốc và người mẹ cũng vậy nhưng không bị ảnh hưởng nhiều như hai anh em y/n Bà nhìn thấy hai đứa trẻ của mình cứ buồn bã như vậy bà cũng đau lòng lắm .

Nhưng biết làm sao giờ , lúc này bà cảm thấy bản thân mình vô dụng hơn bao giờ hết .

Nhưng bà biết nếu cứ để cho kẻ ám hại chồng mình nhởn nhơ ngoài kia thì hai đứa trẻ cũng sẽ gặp loại nguy hiểm còn hơn thế này nữa và nó nằm ngoài khả năng xử lí của họ .

Vì thế nên bà quyết định tìm kẻ chủ mưu và biết được đó là một thuộc hạ mà ba y/n rất tin tưởng .

Và nguy hiểm hơn nữa là quirk của người đó là tẩy não và người đó biết rất rõ về gia đình y/n , cả nơi tổ chức sự kiện đó cũng là do ông ta chọn .

Bà biết nếu như cứ như thế này thì thể nào hai anh em y/n cũng bị liên lụy .

Vì thế bà quyết định tách hai anh em ra và bà sẽ giao y/n cho một người bạn nối khố của ba y/n còn anh y/n thì sẽ do bà chăm sóc .

Tất nhiên hai anh em y/n sẽ không đồng ý , bọn họ dù gì cũng đã ở cùng nhau từ khi sinh ra tới bây giờ chưa từng rời nhau nửa bước , không thể cứ nói tách là tách nhau ra được .

Hết cách bà đành để thuốc ngủ vào trong đồ ăn của hai người họ , đợi đến khi họ ngủ thì đưa anh y/n đi còn y/n thì đưa cho người bạn kia của ba y/n .

Khi tỉnh dậy , không thấy đối phương , cả hai đều chạy đi tìm người còn lại nhưng không thấy .

Những giọt nước mắt mặn chát bắt đầu lăn dài trên má hai người họ .

Hai người họ khóc rồi , là lần đầu và có lẽ cũng là lần cuối .

Trước kia hai người luôn ở bên nhau , mỗi khi buồn luôn được người còn lại chọc cho cười , được người kia an ủi .

Còn bây giờ họ không còn đối phương nữa , không còn ai chọc họ cười , cũng chẳng còn ai an ủi họ nữa .

Hôm đó họ khóc đến cạn cả nước mắt .

Người bạn kia của ba y/n đối xử với y/n rất tốt , y/n rất biết ơn người nọ .

Nhưng trong tâm hồn cô không biết tại sao lại có cảm giác không dám mở lòng với người đó .

Có lẽ là di chứng sau vụ của cha cô chăng ?

Cô cũng không biết nữa .

Người bạn kia của ba y/n tên Askart William , vợ ông đã chết sau một vụ tai nạn máy bay và ông không có một người con nào .

Có lẽ vì thế mà ông đối xử với y/n như con ruột của mình vậy , ông luôn chăm sóc và quan tâm y/n , bất kể việc y/n sau chừng 2 năm vẫn chưa có dấu hiệu muốn mở lòng với ông .

Ông không quan tâm việc đó , dù thế nào thì đây cũng là con của người mà anh coi như anh em ruột mà .

Nay người đó đã chết và vợ người đó lại giao phó đứa trẻ này cho ông thì ông sẽ cố gắng chăm sóc nó thật tốt .

Nghĩ là làm , ông luôn dành những thứ tốt nhất cho y/n và cố gắng cho y/n có một cuộc sống bình thường nhất có thể .

Và 2 năm sau đó thì ông đã bị liên lụy vì là bạn của ba y/n và là người nuôi dưỡng cùng giám hộ cho y/n .

Y/n lại một lần nữa mất đi người mà mình yêu thương nhất , cô rơi vào tuyệt vọng .

Sau đó thì ông nội y/n biết chuyện và nhận nuôi y/n trên danh nghĩa .

Tức là những vấn đề cần có sự can thiệp của người giám hộ thì ông sẽ lo liệu nhưng những vấn đề khác ông sẽ không quan tâm hay nhúng tay tới , bao gồm cả việc ăn ở của y/n ông cũng không quan tâm tới , bởi ông nghĩ rằng con trai ông chết là do anh em y/n và mẹ y/n hết cả .

Cũng may là trước đó ba mẹ y/n đã có ý nghĩ muốn anh em y/n làm sát thủ nên đã chuẩn bị cho hai người họ hầu hết tất cả những kĩ năng cần có , bao gồm luôn cả việc giả vờ làm phục vụ .

Nhờ đó mà y/n được nhận làm phục vụ ở một quán cafe , tiền lương cũng đủ để cô trang trải cuộc sống .

Nhưng cuộc sống sau khi người cha thứ hai kia mất cũng không dễ chịu gì cho cam .

Cô liên tiếp hứng chịu những trò bắt nạt vô nhân tính của đám học sinh trong trường .

Cô bị đem ra làm trò cười , bị đem ra bỡn cợt , bị đánh đập nhưng không được phép phản kháng , ..

Cảm giác bất lực cùng tuyệt vọng đưa cô đến với căn bệnh trầm cảm và hội chứng antisocial personality disorder* .

Đúng lúc đó thì Shigaraki xuất hiện cùng với Liên minh tội phạm , họ có cùng một quan điểm với cô về cái xã hội này có cùng cái nhìn về cuộc sống và nhiều điều khác , cô gia nhập Liên minh tội phạm .

Antisocial personality disorder, hay viết tắt là ASPD : hay còn gọi là hội chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội , đây là trạng thái không bình thường của nhân cách biểu hiện chủ yếu bằng sự khó hoặc không thích ứng thường xuyên với các quy tắc đạo đức xã hội và pháp luật .

Đây là một dạng trong nhóm bệnh rối loạn nhân cách . ( các bạn có thể tìm hiểu rõ hơn ở Wikipedia )Thế giới của cô luôn tăm tối , luôn ảm đạm một màu xám xịt .

Cho tới khi Bakugou xuất hiện và làm cả thế giới của cô như bừng sáng .

Không , anh đã trở thành cả thế giới của cô .

Trong khoản thời gian ở bên cạnh anh , cô luôn tham luyến cái cảm giác ấm áp khi ở bên anh .

Từ khi nào không biết thì cô đã rơi vào lưới tình của anh rồi .

Và lúc y/n phải tự mình phá hủy nó - cái sự tin tưởng và cảm giác ấm áp của anh đã khiến trái tim cô đau như bị bốp nghẹn lại .

Nhưng cô cũng không thể phản bội lại mọi người ở liên minh được , đối với cô họ như gia đình của mình vậy .

Hơn nữa cô cũng phải gắng gượng để tìm được mẹ và anh trai của mình nữa .

Vì mục tiêu đó nên y/n mới cố gắng đến tận bây giờ , chứ không thì y/n đã bỏ cuộc lâu rồi . còn tiếp Cảm ơn các bạn đã dành thời gian ra để đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Suy nghĩ


Sau khi rời khỏi căn phòng đó , y/n cùng Toga trở lại căn phòng đang giam giữ Bakugou .

Cánh cửa phòng mở ra .

Trong căn phòng đó chỉ có một thân ảnh nam nhân đang bị trói trên chiếc ghế gỗ bằng dây sắt và đang cố gắng thoát ra .

Không phải là do anh quên không sử dụng năng lực của mình mà là nãy giờ thử rồi mà không được !

Y/n nghĩ nghĩ , cô cảm thấy hình như bản thân mình quên quên cái gì đó .

Nhắm mắt nghĩ một hồi , y/n cuối cùng cũng nhớ ra .

Cô quên nói cho anh về cái dây trói đó .

- À , xin lỗi .

Tao quên nói cái này , cái dây đó được tao chế tạo đặc biệt để xóa năng lực người bị trói và vì là dây sắt nên nó chắc lắm không đứt được đâu .

Nếu như sức mạnh thể lực của mày không bị khủng bố quá mức thì nó sẽ không đứt đâu .

- y/n cười trừ , gãi đầu nói Thấy cái hình ảnh này , Toga thầm nghĩ trong đầu có phải là Yuki - chan của cô bị tráo rồi hay không ?

Cái con người lạnh lùng giết người không gớm tay bình thường biến đi đâu mất rồi ?!

Sao bây giờ chỉ thấy một cô bạn bình thường đang tạ lỗi với bạn của mình thế này ?!Anh gào lên : - Con điên kia !

Cái chuyện quan trọng thế sao không nói sớm !

Mày tính biến tao thành thằng ngu hay gì ?!

Cái chuyện như vậy mà mày cũng quên được hả con kia ?! ...

- Và anh vẫn tiếp tục chửi bới cô vì cái vụ đó .

Nếu như là lúc mới quen thì cô đã quạo lên chửi lộn với anh một trận rồi nhưng bây giờ thì khác , cô đã quen anh được nửa năm rồi , cũng quen với cái tính này của anh rồi .

Những lúc này không cần so đo với anh làm chi , cứ đeo tai nghe vào để anh chửi nào mệt rồi thì sẽ nghỉ thôi .

Cô không biết từ đâu ra lấy cái tai nghe ra rồi đeo vào lấy ly nước uống , sau đó bật đèn lên .

Căn phòng sau khi bật đèn thì mới thấy , nó chẳng sáng sủa hơn được là bao .

Nhưng có thể thấy được nó là cái phòng ngủ chứ cái phòng giam cái nỗi gì !

Có cái phòng giam nào mà có giường êm nệm ấm , có đầy đủ tiện nghi , có tivi , có nhà vệ sinh thậm chí ngay cả cái máy lạnh mà cũng có luôn !

Cái này là khách sạn chắc ?!

Ngoại trừ cái không khí âm u không biết từ đâu ra thì nó không khác gì cái khách sạn hết á !

- Bất ngờ lắm phải không ?

Cái này không phải phòng giam đâu , đây là cái phòng làm việc kiêm luôn phòng ngủ của tao á .

- Y/n cười nhẹ bình tĩnh nói Hả ?

Cái gì vậy ?

Con y/n này có bị làm sao không vậy ?

Ai lại giam người khác trong phòng ngủ của mình chứ ?!

Con này có vấn đề về trí não rồi !

- Anh nghĩ trong lòng , bên ngoài thì cạn lời không biết nên phản ứng sao luôn .

Nằm ình lên cái giường màu ( tự chọn ) của mình , cô thở dài bảo Toga lấy giúp cô vài cái bánh ngọt cùng với một ly chocolate nóng và phòng giúp mình .

Sau khi Toga ra khỏi phòng , y/n đứng dậy lấy bộ đồ thường ngày của mình rồi vào phòng tắm .

Đi ra thì đã thấy mấy dĩa bánh ngọt cùng ly chocolate nóng để trên bàn , đi lại chỗ ly chocolate mà uống một ngụm rồi đi lau tóc .

Mới tắm ra nên người cô thoang thoảng mùi ( loài hoa bạn thích ) , ( loài hoa bạn thích ) là loài hoa y/n thích nhất nên hầu hết các loại đồ dùng của cô đều có mùi hương này .

Y/n vẫn như vậy , không chịu buột tóc dù tóc đã khô mà ngồi lên máy , gõ lạch cạch cái gì đó .

Màn hình của cô toàn số là số thôi , bảo sao cô để anh trong phòng mà làm việc thoải mái thế , còn vừa ăn vừa làm việc nữa chứ .

Bởi có nhìn cũng có hiểu gì đâu .

Cũng không biết là y/n thấy gì trong đống số đó mà mắt sáng như sao vậy .

Cuối cùng , y/n cũng có được chút thông tin về mẹ và người anh song sinh của mình .

Những hàng số đó là mật mã mà y/n cùng anh mình đã tạo ra hồi nhỏ để hai anh em phối hợp tốt hơn mà không bị người khác phát giác .

Điều đó làm y/n cảm thấy rất vui , công sức đó giờ cuối cùng có một chút kết quả .

Y/n cất tiếng hỏi , chấm dứt cái bầu không khí ngột ngạt im lặng của cả hai .- Nè, mày suy nghĩ xong chưa ?

Đừng lo , thời hạn tới hết hôm nay lận .

Mai mới cần trả lời , cứ từ từ mà suy nghĩ đi .

Tao không có làm khó mày đâu .

À tao chỉ đơn giản là tò mò nên mới hỏi thôi , không cần để ý đâu .

- Y/n bình thản nói .

Xong y/n lại lấy ra một bộ thường phục nam , gỡ dây trói ra cho anh rồi đưa bộ đồ bảo anh vào phòng tắm kia tắm rửa rồi thay đồ .

Tất nhiên là cái nhà tắm kia cũng không có cái lỗ nào để chạy đâu nên y/n mới bình thản .

Mà nếu như anh phá tường thì sẽ báo động tới chỗ cô rồi thể nào cũng bị bắt lại thôi , tốn công vô ích .

Vì vậy nên y/n mới để anh đi lại tự do như vậy trong phòng của mình .

Giờ mới thấy phòng của y/n thích hợp làm phòng giam cỡ nào , y/n cũng ít khi ra ngoài .

Vốn dĩ bữa giờ nếu như mọi người trong lớp mà không bắt y/n đi chơi thì chắc chắn y/n bây giờ phải ở quán cafe rồi .

Mà họ có không bắt y/n thì y/n cũng chỉ cần viện cớ bệnh mà ở nhà là được .

Do lúc học với Eraser Head bị thương nhiều quá mà , bị bệnh là chuyện bình thường nên có thể nói là ngay từ đầu họ đã đi sai một bước rồi .

Nghĩ tới chuyện đó , y/n lại nghĩ có phải là họ đã quá tự phụ rồi hay không ?

Bộ là học sinh thì không phải gián điệp à ?

Học sinh là vị lí tưởng để làm gián điệp nhất đó .

Nghĩ tới chuyện đó , y/n thầm khinh bỉ đám tự xưng là Anh hùng ngoài kia một cái .

Đúng là quá tự tin rồi .

Cạch một cái , tiếng động thành công đánh thức khỏi những dòng suy nghĩ vô biên của mình .

Một thân ảnh nam nhân mà cô có thể nói là nhìn đến quen thuộc rồi bước ra .

Tóc anh vẫn còn rũ xuống vài giọt nước .

Ừm thì ... nhìn hình ảnh này , y/n xém xíu nữa là để lạc mất bé liêm sỉ rồi nhưng may mà cô vẫn còn nhớ được tình cảnh hiện giờ nên chẳng có chuyện gì xảy ra cả .

Mặt y/n thoáng có chút đỏ nhưng cô nhanh chóng quay đi để người kia đừng nhìn thấy .

Chơi với người kia được nửa năm y/n biết người kia quan sát giỏi đến cỡ nào , cộng thêm cái IQ cao ngất ngưỡng của anh thì y/n biết bản thân mình không nên để anh thấy cái khuôn mặt của mình hiện giờ .

- Oi ! cái phòng ngột ngạc như vậy mà mày cũng ở được hả ?

Sao mà mày còn đủ oxi để thở thế ?!

- Anh đi lại ngồi bên cạnh cô rồi cáu gắt nói .

'Ừm thì .. sao mà anh thích nghi nhanh thế nhờ ?' Y/n nghĩ thầm .

- Tao có thể điều khiển các nguyên tố tự nhiên mà , không khí cũng là tự nhiên mà ra chứ bộ .

Nên cứ điều chỉnh nó lại xíu thôi là được , cái này công nhận phải cảm ơn ba tao à nha .

Với lại tao vốn dĩ không có thích ra ngoài , ra ngoài mệt muốn chết , ra ngoài làm chi ?

Chuyện ở trong căn phòng như này với tao không những không khó chịu mà còn rất thoải mái nữa .

Nên không cần lo đâu .

- Y/n trả lời , rồi quay lại cái màn hình máy tính mà làm việc tiếp .

- Trong cái đống số đó có cái gì hay mà mày chăm chú dữ vậy chứ .

- Anh tặc lưỡi nói Y/n nghe vậy quay lại cười tươi như đứa trẻ nói : - Tao tìm được một chút thông tin về mẹ và anh của tao rồi .

Tao và bọn họ chia cách nhau cũng được mười mấy năm rồi , tao nhớ họ lắm .

Mà mấy năm nay không tìm được tí thông tin về họ cũng làm tao lo lắm .

Nhưng bây giờ thì tao có được một chút thông tin về họ rồi .

Nhờ vậy mà tao cũng yên tâm phần nào .

- Y/n vui vẻ nói Lần đầu tiên anh thấy cô cười tươi như vậy , hơn cả lúc họ đi chơi với nhau nữa .

Anh không biết tại sao lại cảm thấy tim mình hình như lạc mất một nhịp rồi thì phải ?

Rõ ràng người này vừa phản bội anh nhưng tại sao anh vẫn còn cảm giác đó chứ ?

Hơn nữa anh cũng cảm thấy có chút gì đó hơi ghen tị với người mà cô đã nhắc đến kia , dù y/n đã nói đó là anh và mẹ cô nhưng anh vẫn cảm thấy có cái gì đó hơi ghen tị .

Đúng là rắc rối mà !

Dù đã bị người đó phản bội nhưng anh lại vẫn còn cảm xúc với cô là sao ?

Thật là phiền phức ... còn tiếp Cảm ơn các bạn đã dành thời gian ra đọc cái tác phẩm tùy hứng này của mình ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Quyết định


Lúc y/n làm xong công việc của mình thì đã tầm 12 giờ đêm , cái giờ mà người ta vốn dĩ đã ngủ say từ lâu thì cô mới xong việc .

Cô đóng chiếc máy tính của mình lại , nằm dài trên bàn .

' Cái này có được tính là bốc lột sức lao động không ấy nhờ ?

Đuối quá đi ~ ' - y/n nghĩ vu vơ trong lòng Cô quay qua thì đã thấy người thương của mình ngủ từ khi nào .

Anh nằm trên một cái nệm di động mà y/n đã lắp trên cái giường của mình .

Không phải là cô tính trước hay gì mà là cô chỉ đơn giản là thích kiểu này mà thôi .

Cô cũng không ngờ là có ngày cũng cần dùng tới nó luôn ấy chứ .

Đúng là người tính không bằng trời tính ha ?

Ngồi ngắm anh đã đời thì cô cuối cùng cũng lết xác lên trên giường mà đánh một giấc .

Còn cái nhà ngụy trang kia thì làm sao ?

Nó nằm ở trên đầu cái trụ sở nên chỉ cần lết xác lên là được .

Cái nệm kia cứ để nó trong tủ đi nào cần thì lôi ra .

Sáng hôm sau , khi cô tỉnh dậy thì thấy anh còn chưa dậy .

Vương vai một cái rồi cô vác cái thân xác vì hôm qua làm việc quá sức mà mỏi nhừ đi vào phòng tắm .

Sau khi y/n đã làm vệ sinh cá nhân xong thì cũng là lúc anh dậy .

Đi ra khỏi phòng tắm cô thấy anh hình như vẫn còn đang ngái ngủ thì phải ?

Nhưng mà nhìn anh dễ thương quá đi !

Ừm thì ... khen một thằng con trai là dễ thương thì có hơi kì nhưng sự thật là vậy mà .

Anh dễ thương quá trời luôn .

Bây giờ chắc cũng tầm 7 giờ gì đó rồi , y/n tính là sẽ tới chỗ của Shigaraki để bàn một số việc nhưng nếu làm vậy thì cô nghĩ rằng bản thân có nên để anh đi cùng không ?

Để anh một mình trong cái phòng này của cô làm cũng làm cô không an tâm lắm .

Ai biết anh sẽ làm gì chứ ?

Biết đâu anh lại tìm được cách thoát khỏi thì làm sao ?

Cô nghĩ có phải mình nên mang Bakugou theo luôn không ?

Nhưng lỡ như anh lại có thêm thông tin về liên minh thì sao ?Trong khi cô còn đang lạc trôi trong cái mớ suy nghĩ hỗn độn của mình thì anh đã đứng trước mặt cô khi nào không hay .

- Oi !

Y/n !

Mày có định cho tao đi vệ sinh cá nhân không đấy ?!

Mày đứng trước cửa nhà tắm thì làm sao tao vệ sinh cá nhân hả ?!

- Anh nói lớn Nhờ vậy mà cuối cùng y/n cũng đã có thể trở về với Trái Đất rồi đây .

Bừng tỉnh khỏi mớ bồng bông suy nghĩ của mình , y/n né qua một bên để anh đi vào rồi nói xin lỗi .

Anh hậm hực đi vào .

Ủa ?

Lúc đi học thì mình còn hiểu sao ổng quạo nhưng không đi học mà được ngủ thẳng cẳng như vậy mà còn quạo là sao ?

- Y/n nghĩ thầm trong lòngVò đầu bức tóc một hồi thì y/n quyết định kệ nó đi , đem anh theo luôn .

Dù gì cũng phải để anh và hai người kia gặp nhau mà , thôi kệ vậy .

Nghĩ ngợi xong xuôi , y/n nhanh chóng chọn cho mình một bộ đồ đơn giản và dễ hoạt động .

Chủ yếu là để đề phòng trường hợp là tự nhiên cái đám Anh hùng đó theo một cách nào đó lại tìm ra chỗ của liên minh thì cong có thể chiến đấu thoải mái nhất có thể .Anh đi ra , nghĩ thầm 'nãy quên kêu con y/n lấy cho mình cái bộ đồ để thay' .

Khi ra ngoài anh thấy một cô nàng có màu tóc trắng như tuyết đang mặc một chiếc áo hoodie đen cùng với chiếc đùi mặc cùng đôi vớ lưới .

Cô gái trước mặt anh bây giờ trông chẳng khác gì một cô gái bình thường cả .

Người đó không phải tội phạm mà cũng chả phải anh hùng , chỉ đơn giản là một con người bình thường mà thôi .

Thấy anh ngây người ra đó , y/n đi lại quơ quơ tay trước mặt anh .

- Xin chào , có ai ở đó không ?

Trái Đất gọi Bakugou Katsuki đây .

- y/n cất tiếng gọi anh trở về Trái Đất 🙂) Sau khi cả hai làm xong công tác chào ngày mới thì y/n dẫn anh tới nhà bếp .

Tại đây , Deku cùng Todoroki đã được đưa tới đó trước hai người họ .

Tới nơi , ba người gặp nhau thì hỏi thăm nhau này nọ .

Riêng Bakugou của chúng ta thì không hỏi thẳng ra như hai người kia nhưng nếu để ý sẽ thấy anh quan tâm họ cực kì .

Sau đó thì họ trông có vẻ như muốn nói gì đó , y/n biết nhưng thay vì kêu họ nói ngay thì bảo họ ngồi xuống ăn đi rồi muốn nói gì thì nói .

Ăn xong uống xong xuôi , y/n để đó cho Kurogiri dọn giúp rồi bảo ba người kia muốn nói gì thì nói đi để cô còn đi làm nữa .

Bakugou lên tiếng : - Bọn tao sẽ tạm thời tin tưởng mày .

Đừng tưởng bở rằng bọn tao sẽ tin tưởng mày hoàn toàn , đồ phản bội !

Bọn tao tạm tin mày chỉ vì mày là người trông có vẻ bình thường nhất mà thôi !

Đừng mừng vội con khốn !

- Nghe có vẻ cọc cằng nhưng cái cách nói chuyện đó của anh đã là cái nết khó bỏ rồi .

Y/n biết nên cũng để mấy từ ngữ không hay đó đi theo mấy gió hết rồi .

Từ những lời anh nói , y/n đại khái có thể tổng hợp thành những ý sau : Thứ nhất : Bọn họ sẽ tạm tin cô nhưng tất nhiên là vẫn còn đề phòng chứ .

Cái này y/n hiểu , nếu là cô thì cô cũng làm vậy thôi .

Chẳng ai muốn lọt một hố hai lần cả .

Thứ hai : Là cái lí do họ tin cô .

Họ đã đặt cược vào y/n khi còn là bạn học của họ .

Đây là một lựa chọn khá liều lĩnh nhưng nó có lợi cho y/n nên cô không quan tâm .

- Cảm ơn vì đã lựa chọn tin tôi dù tôi mới vừa phản bội mọi người đêm qua .

- y/n bình thản nói , trên môi cô còn treo lên một nụ cười như có như không trên đó .

Nụ cười đó khiến cho cả ba người có chút không quen .

Y/n mà họ biết không hay cười nhưng một khi đã nở nụ cười là chỉ có khiến người khác an tâm hơn chứ không mang lại cảm giác mờ mịt thế này . còn tiếp Cảm ơn mọi người vid đã dành thời gian ra đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Ngày đầu ở Liên Minh Tội Phạm


Khi y/n đi có đem theo cả ba người kia đi cùng .

Chủ yếu là do sợ họ bỏ trốn và Toga sẽ lấy máu họ chẳng hạn ?

Bọn họ thông minh và mạnh vậy , ai biết họ sẽ nghĩ ra được cái cách trốn thoát điên rồ gì chứ ?Khi đi , cả ba không ai nói một lời .

Không khí ngột ngạt đến khó thở .

Nhưng đó là với ai chứ khi đi với y/n thì đây là chuyện bình thường .

Không phải do cô nghiêm khắc hay gì đó đại loại như vậy mà là cô không giỏi khoản giao tiếp mà thôi .

Như kiểu không rà trúng đài thì ít khi cô nói chuyện lắm , Bakugou hay đi chơi với cô nên với chuyện này thì quen rồi .

Nhưng hai người kia thì khác , họ thuộc nhóm đông số người khi trước không kết bạn được với cô .

Todoroki thì khỏi nói nhưng cậu Deku kia thì là người bình thường mà .

Mà người bình thường thì trong bầu không khó này thì kiểu gì cũng thấy ngột ngạt thôi .

- Nè y/n chúng ta đang đi đâu vậy ?

- Cậu Deku kia lên tiếng hỏi .

- Chúng ta đang tới chỗ của Shigaraki .

Cậu ta mới là người quyết định , tôi chỉ đưa ra ý kiến thôi .

Nhưng chuyện này đã được chúng tôi quyết định từ trước nên bây giờ chỉ đơn giản là đi báo cáo thôi .

- Giọng cô đều đều nói Tới nơi , Shigaraki đang nói chuyện với All for one , thấy cô đi lại thì cả hai cũng quay người lại .

Hai người thì chỉ có thể thấy mặt của Shigaraki còn của All for one thì bị che kín hết cả .

Y/n cuối người tỏ vẻ chào rồi nói : - Tôi xin phép báo cáo , kế hoạch đã thành công bước đầu , cả ba đều đã đồng ý với đề nghị của chúng ta .

- y/n nói một cách máy móc giống như là nói cho có lệ vậy Dù không thấy mặt của ông nhưng y/n có cảm giác rằng All for one có vẻ rất vui khi nghe được tin đó .

Ông nói : - Tốt !

Ngươi làm rất tốt , Yuki !

- giọng ông có vẻ hào hứngSau khi báo cáo xong xuôi , y/n cũng dẫn họ đi lại quầy bar của Kurogiri để ông có thể trông chừng họ trong khi cô đi lấy cái máy tính của mình .

Sau một lúc khoảng chừng 5 hay 10 phút thì cô đã quay lại với chiếc máy tính của mình .

Đặt chiếc máy tính của mình yên vị tại một nơi gần chỗ ngồi của Bakugou , cô ngồi tại đó và bắt đầu gõ lạch cạch lên chiếc máy tính của mình .

Trông cô có vẻ rất nghiêm túc .

Ba người kia thì lúc không có cô thì ồn ào sôi nổi quá trời , cô xuất hiện một cái là im phăng phắt , cũng chỉ có Bakugou là có gan mà vừa hét vừa nói với cô và hai người kia mà thôi .

Những lúc này không phải do liên minh bị gì , mà là do bình thường khi y/n đang làm việc thì chỉ cần người nào làm phiền cô một cái là bị cô 'đem lên chảo chiên lên làm đồ ăn' liền .

Có vài người đã chơi ngu nghịch dại mà bị cô 'bán hành' không thương tiếc .

Nhưng có lẽ Bakugou là ngoại lệ chăng ?

Nãy giờ nói quá trời mà còn hét lớn thế mà anh vẫn còn có thế ở đó hú hét tới giờ đã là kỳ tích rồi .

Vậy mà y/n còn có vẻ không có chút gì gọi là nổi trận lôi đình hay gì cả ?

Hay là ai đó đã đánh tráo Yuki của bọn họ rồi ?

Đám người của liên minh bị cô và anh làm cho rơi vào trầm tư thật sự .

Chỉ có Kurogiri là biết rốt cuộc đang có chuyện gì với y/n mà thôi .

Đây vốn dĩ là một ngày bình thường cho tới khi đám anh hùng lại mò tới nhà ( cái nhà ở chương đầu á ) cô mà đập cửa in ỏi .

Thế là y/n phải đi hóa trang mà tiếp đãi bọn họ .

Sau khi đã hóa trang thành một người hoàn toàn khác , y/n vỗ vỗ hai má mình , hít một hơi thật sâu rồi bật chế độ diễn lên mà đi lên cái tầng trên - nơi nhà cô ngự trị 🙂 .

Đứng trước cửa nhà cô là thầy Aizawa đáng kính của chúng ta đây .

Y/n giả bộ mỉm cười nói : - Xin hỏi ngài Eraser Head đến nhà tôi có chuyện gì à ?

- giọng điệu thì nghe có vẻ như đây là một người bình thường thôi , nhưng sẽ chẳng ai biết cô đang tính toán cái kế hoạch gì trong đầu .

- Xin hỏi cô có biết người này hay ko ?

- Nói xong , thầy đưa tấm ảnh của cô lên .

Y/n giả bộ nhìn rồi nghĩ nghĩ một hồi rồi nói là người này là chủ cũ của ngôi nhà này mà đã chuyển đi lâu rồi .

Nghe vậy , thầy cũng quan sát cô một hồi không thấy có gì khả nghi liền cúi người cảm ơn rồi quay người rời đi .

Sau khi thấy thầy Aizawa đáng mến đã đi xa , y/n đóng cửa rồi cười thầm .

Người ở trước mặt của vị Anh hùng lúc nãy có lẽ đã đi xa từ lâu .

Cha y/n là sát thủ mà , diễn cũng là một kĩ năng cần thiết để che dấu bản thân và để hoành hành trước mũi của bọn Anh hùng và cảnh sát .

Vì thế nên tất nhiên y/n cũng được đào tạo về khoản này .

Y/n quay người đi xuống căn cứ dưới nhà rồi nhanh chóng chạy tới căn phòng của mình và nhanh chóng cởi bỏ lớp ngụy trang .

Xong xuôi , y/n trở lại quầy bar và tiếp tục làm việc .

Lúc này anh với gương mặt đầy dấu chấm hỏi mà nói : - Ủa lúc nãy mày nói là có Anh hùng tới mà ?

Sao giờ mày ở đây ?

- Anh không hiểu nổi , rốt cuộc cô là thần kinh thép hay gì mà bình tĩnh giữ vậy ?- Thì tao xử lí xong rồi , yên tâm tao không có làm gì họ hết á , chỉ lừa họ một chút thôi .

- cô bình thản nói ' Con này nó bị gì thế nhỉ ?

Đúng là khó hiểu ' - anh nghĩ thầm rồi tiếp tục uống li nước của mình còn tiếp Cảm ơn mọi người đã dành thời gian ra đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^Mình hết ý tưởng rồi , ai giúp mình với ( T^T )
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Trải nghiệm


Cứ thế mà một ngày ở Liên minh tội phạm trôi qua , thú thật thì anh không ngờ là một ngày ở liên minh của y/n lại nhàm chán tới vậy .

Ngoại trừ ngồi máy tính gần như 24/7 thì y/n cũng chỉ có đi lòng vòng , dẫn họ đi tham quan các kiểu rồi chuẩn bị cho họ vài bộ đồ để đôi khi lại đi làm việc của tội phạm .

Trang phục của họ cũng khá thoải mái , khá xa với trang phục Anh hùng của họ - luôn phải ưu tiên tính linh hoạt và phải tiện cho quirk của bọn họ .

Trang phục tội phạm không yêu cầu phải quá ưu tiên tính tiện dụng hay gì cả , thích nó như nào thì thế ấy .

Thậm chí có khi bạn bận lên mình một bộ đồ cực vướng víu thì cũng chả ai nói gì cả , miễn bạn không thấy phiền thì thôi .

Ngày hôm nay là ngày thứ hai ở liên minh , họ cảm thấy bản thân có phải quá nhàn hạ rồi không ?

Còn y/n lại tất bật chuẩn bị cho họ , điều này khiến họ cảm thấy bản thân có hơi vô dụng một chút .

- Nè , y/n mày bảo là để tụi tao trải nghiệm nhưng mày để tụi tao nhàn nhã thế ổn không đấy ?

- Anh cất tiếng hỏi thay cho hai người kia .

Không phải là do họ không quan tâm , chỉ có điều y/n có vẻ khó gần quá đi , cũng chỉ có Bakugou là có thể thoải mái nói chuyện với cô .

Vì thế nên trách nhiệm này liền 'chạy' qua tay anh .

- Tao để đó là cho mấy người thời gian để thích ứng đó , chứ tao đã có một đống việc cho mấy người rồi đây này .

- Vừa nói cô vừa chăm chú làm việc trên chiếc máy tính của mình .Nói xong cô gắp máy tính của mình lại rồi quay mặt lại chỗ họ , nói : - Nếu như mấy người đã nóng lòng như vậy thì cũng nên bắt tay vào làm việc nhỉ ?

- Nói xong cô nở một nụ cười quỷ dị làm cả ba người có cảm giác có cái gì đó hơi hối hận , dù không biết là tại sao .

Và thực tế đã cho thấy linh cảm của họ chính xác từng mi-li-mét , không trật phát nào .

Sau thời khắc đó , họ phải đối mặt với lịch tập luyện tuy không khắc nghiệt nhưng giáo trình thì cực khổ vô cùng .

Không chỉ vậy còn phải làm một vài việc lấy tin mật khó như lên trời vậy .

Nhờ vậy họ mới thấy làm tội phạm còn khổ hơn là làm Anh hùng nữa .

Anh hùng thì đi tuần tra rồi xử lí tội phạm nhưng tội phạm thì nhiều khi phải một mình chống lại cả một đám Anh hùng hoặc vận hết chất xám để đi làm mấy cái nhiệm vụ khó hơn lên trời mà vẫn không bị phát hiện hoặc ít nhất là không để họ bị bắt .

Chỉ qua vài hôm , bọn họ cảm thấy bản thân hình như sắp thành điệp viên chuyên nghiệp thứ thiệt luôn rồi thì phải ?

Bây giờ ba người họ có thể không cần dùng quirk vẫn có thể khiến người khác không nhận ra họ có hiện diện hay không , dù cho họ lấy đi một món đồ giá trị của người đó đi chăng nữa .

Thậm chí bọn họ có thể cải trang thành một người khác hoàn toàn , nếu như không phải người cùng ngành hóa trang chắc chắn không ai nhận ra bọn họ có hóa trang hay không cả .

Những thứ này đều một tay y/n dạy cho họ cả nhưng dù họ cố đến mấy cũng không thể được như y/n .

Điều đó là hiển nhiên , bởi y/n đã được dạy những thứ này từ khi còn nhỏ cơ mà .

Do đó mà cô thuần thục những thứ này từ lâu rồi .

Ở với mọi người trong liên minh cũng được một tháng , ba người dần có cảm giác như đang ở nhà vậy .

Dù là tội phạm nhưng những người trong liên minh luôn quan tâm đến nhau như người một nhà .

Chỉ cần có một người bị thương là cả đám y như rằng sẽ sẵn sàng đồ sát cả nhà người làm cho thành viên của họ bị thương kia .

Có thể nói , mọi người ở đây mang lại một cảm giác rất ấm áp , cứ như một gia đình vậy .

Họ có lẽ cũng đã hiểu được một phần lí do tại sao y/n chọn làm thành viên cho tổ chức rồi .

Với một đứa trẻ mồ côi như y/n thì nơi như này sẽ khiến cô tình nguyện cống hiến hết sức mình cho họ .

Bởi nơi này cho cô một cảm giác an toàn nhất định và cảm giác ấm áp của gia đình .

Ngay cả cậu bạn Todoroki kia cũng dần bị nơi này làm cho lưu luyến .

Nhưng hôm nay y/n lại gọi họ tới nơi nhận nhiệm vụ chung của Liên minh - nơi mà chỉ khi làm mấy vụ như lần bắt cóc họ thì mọi người mới tập trung lại bàn chuyện nên tác chiến như thế nào thôi .

Đến nơi chỉ thấy có cái căn phòng là âm u thôi chứ ai nấy đều rất bình tĩnh mà cười nói vui vẻ như đang mở tiệc vậy , dù trong phòng không có bàn tiệc hay đồ ăn .

Nhưng.. hình như.. họ vào nhầm phòng rồi thì phải ?

Chứ không khí trong phòng họp trước khi chiến đấu phải căng như dây đàn , ngột ngạt như lúc sắp chết đuối chứ ?!

Sao lại thoải mái thế này ?!Thấy ba người họ tới , tất cả mọi người đều tập trung sự chú ý về phía họ , có vẻ như mọi người đang đánh giá ba người họ thì phải ?

Rồi một người trong số đó đi tới một căn phòng , anh đoán là người nọ đi gọi y/n chăng ?

Và suy đoán của anh đã đúng , được một hồi thì y/n bước ra với bộ dạng một quý cô quý phái và sang trọng .

Cô đổi màu tóc của mình thành màu đỏ của hoa hồng , xõa dài và cô uống cong tóc thành kiểu gợn sóng .

Mặc một chiếc váy bó dài màu đỏ , hơi để hở phần đùi và mang đôi gót khá cao màu đỏ rượu .

Cô đội cho mình một chiếc băng đo màu đỏ được trang trí bằng trang sức hình khóa son có đính một viên ruby đỏ xinh đẹp .

Lúc này trông cô thật quyến rũ , quý phái và xinh đẹp làm sao .

Lấp lánh , quyến rũ như một quý bà sang trọng vậy .Tất nhiên y/n không mặc nó cho đẹp đâu , lần này là phải trà trộn vào một bữa tiệc nên cô mới ăn mặc như này .

Nhiệm vụ lần này là phải trà trộn vào bữa tiệc rồi bí mật lấy thông tin của đám Anh hùng tham dự buổi tiệc đó rồi khiến họ phải quy phục Liên Minh Tội Phạm .

Và tất nhiên còn nữa nhưng biết hết thì sẽ chẳng thú vị tí nào cả đúng không ?

Vì thế nên y/n chỉ nói cho mọi người biết phần biến họ thành thành viên thôi chứ còn nữa nhưng cô không nói .

Và đi dự tiêc mà đi một mình thì không ổn tí nào , nên y/n phải chọn ra vài người đi cùng cô .

Tất nhiên , nhiệm vụ trà trộn vào bữa tiệc cùng cô rất nguy hiểm , thậm chí có nguy cơ bị bắt cơ .

Không phải họ sợ bị bắt rồi bị tra khảo các kiểu hay đại loại như vậy nhưng như vậy thì có hơi mạo hiểm một chút .

Những người y/n chọn không ai khác ngoài ba người Bakugou .

Đơn giản là vì họ giỏi và không sợ bị bắt , hơn nữa họ cũng rất thông minh nên ba người họ là lựa chọn phù hợp nhất hiện giờ . còn tiếp Cảm ơn mọi người đã dành thời gian ra đọc cái tác phẩm tùy hứng này ^^
 
Câu Truyện Chúng Ta Tạo Nên / Bakugou X You 3
Nhiệm vụ


Sau khi phân công tất cả mọi người , y/n kéo cả ba người họ vào phòng hóa trang của cô .

Được vài phút thì cả ba người bước ra với một bộ dạng hoàn toàn khác .

Đầu tiên là Bakugou , với bộ dạng khác bình thường một trời một vực ( nhìn ảnh giống thụ quá :') ) :

Tiếp theo là Todoroki , và cũng giống như Bakugou , anh có một bộ dáng khác hoàn toàn :

Và cuối cùng là cậu Deku , khỏi nói cũng biết dưới tay nghề của y/n câu trông sẽ khác đến thế nào :

Khi cả ba ra ngoài thì mọi người đều há hốc mồm , cả ba người họ trông quá khác .

Bốn người đi cùng nhau tạo nên một tổ đội nhỏ trông đầy quyền lực và mạnh mẽ .

Y/n với kĩ thuật hơn người của mình kết hợp cùng với sức mạnh của ba người kia , tất cả tạo nên một tổ đội gần như là bất khả chiến bại .

Đến tối , khi bữa tiệc sắp bắt đầu , họ xuất phát đến bữa tiệc .

Khi tới nơi , bốn người họ liền thu hút mọi ánh nhìn .

Họ hiện tại đang đóng giả làm bốn anh em của một gia đình quý tộc có truyền thống về mặt chính trị và cả về phương diện Anh hùng .

Có lẽ vì thế mà mọi người đang bàn tán rất xôn xao về họ , có những lời khó nghe và cả những lời khen .

Nhưng những câu nói đó đâu phải dành cho cô đâu , nên cứ kệ thôi .

Nói thật , khi thấy cô trong bộ dạng này đã làm tim anh lỡ mất một nhịp .

Lúc này trông cô thật xinh đẹp làm sao , khiến anh có cảm giác muốn giấu cô đi luôn , để không ai có thể nhìn thấy cô ngoài anh cả .

Nhưng cũng may là ở với liên minh riết rồi da mặt anh cũng dày hơn một chút , ít nhất là đủ để anh không bị đỏ mặt trước bộ dạng này của y/n ( y/n nhà ta đẹp quá mà 🙂 ) .

Khi bữa tiệc bắt đầu , không cần y/n phải đi bắt chuyện thì những người làm ăn trong giới chính trị và cả những Anh hùng muốn làm quen với thân phận của cô đều chủ động tới bắt chuyện với cô .

Và cô cũng bắt đầu làm công việc thu thập thông tin của mình , còn ba người kia thì đã được cô nhờ đi gắn vài cái máy vào mấy cái góc khuất của căn phòng .

Còn là máy gì thì cô không nói cho họ phải giữ món trán miệng đền cuối cùng thì mới vui chứ .

Anh biết là cô đã không muốn nói thì có 'cạy miệng' cỡ nào thì cô cũng không nói đâu nên cũng kêu hai người kia đi làm việc thôi .

Đến giữa bữa tiệc thì tới phần mọi người khiêu vũ cùng nhau , bất đắc dĩ thì y/n phải chọn Todoroki làm bạn nhảy .

Lí do ?

Vì chủ thân phận của cô lúc nào cũng chỉ khiêu vũ với chủ thân phận của Todoroki mà thôi .

Cô không muốn đâu , y/n thích khiêu vũ với Bakugou cơ nhưng nhiệm vụ là nhiệm vụ , đâu thể nào vì việc riêng mà phá banh nhiệm vụ được chứ (T^T) ( Chủ yếu là tại cái tính của anh khác chính chủ quá , có khi chưa đến 3 giây là đã lộ tẩy hết rồi ( ̄ヘ ̄😉)Trong lòng là thế nhưng bên ngoài vẫn phải act cool để không bị phát hiện .

Cũng may là chủ thân phận này là thành viên mật của Liên minh , họ cũng hợp tác đưa cô vài món đồ nghề để giả trang họ .

Trong khi đang làm nốt nhiệm vụ thì y/n vô tình gặp một người trông rất giống bộ dạng thật của cô , có thể nói người đó giống như bản nam của cô vậy .

Người này khiến cô nhớ về người anh song sinh của mình .

Và xém chút nữa là cô đã òa khóc trước mọi người rồi .

Theo một cách nào đó thì linh cảm lại mách bảo cô rằng đó là người anh của cô .

Nhưng giống thì sao chứ ?

Cô tự nhủ rằng '' có lẽ chỉ là giống người thôi '' Đến 10h thì tất cả các thiết bị đều được lắp đặt sẵn sàng , cả bốn người họ tụ lại rồi ...

'BÙM' một tiếng nổ lớn vang lên .

Nhưng không ai bị thương , sỡ dĩ vì cái cô kích hoạt là pháo hoa cơ , bên ngoài thì trông có vẻ như đó chỉ là một màn trình diễn đẹp mắt kết thúc ngắn gọn nhưng chỉ những người trong bữa tiệc đó mới biết , vừa rồi lại cư nhiên là báo hiệu của một trận tập kích .

Y/n đã lựa chọn rất kĩ nơi đặt pháo để tránh bị phát hiện mà không khiến cho người trong bữa tiệc bị xây xước gì .

Dù thế thì nó cũng chẳng khiến họ an tâm gì cho cam .

Bởi lẽ nếu như người đặt chiếc pháo hoa kia không muốn họ chết thì cuối cùng người đó muốn gì ?

Với tài năng ẩn trang có thể qua mắt cả anh hùng cùng những thiết bị nhận dạng ở đây thì chỉ cần người đó thay đổi vị trí và thay chiếc pháo hoa đó thành bom thì họ chết chắc .

So với bên ngoài đang suýt xoa về vẻ đẹp của những chiếc pháo hoa vừa rồi thì bên trong - nơi diễn ra bữa tiệc thì không khí căng thẳng vô cùng .

Vụ việc của lớp 1A ở trường UA đã khiến họ bắt đầu lo lắng .

Lần đó , y/n đã trà trộn trong đó suốt hơn nửa năm nhưng chẳng ai nghi ngờ vì thời điểm đó họ đã quá chủ quan , tin vào hệ thống an ninh của bản thân một cách mù quáng .

Cuối cùng họ đã phải đánh đổi bằng 3 vị anh hùng tập sự đầy tiềm năng vào tay của Liên minh tội phạm .

Nhờ vậy mà họ biết được người mình tin tưởng nhất chưa chắc sẽ không phản bội mình .

Họ cứ như vậy mà bắt đầu nghi ngờ những người xung quanh .

Trong khi đó , y/n - đương sự lại ở một góc bình tĩnh nhìn họ biểu lộ hết biểu cảm này đến biểu cảm khác trên gương mặt mà thầm cười trong lòng .

Đôi khi , cẩn thận quá cũng sẽ phản tác dụng nhỉ ~? còn tiếp cảm ơn đã dành thời gian ra để đọc bộ truyện tùy hứng này của mình ^^ Mình dạo này lo ôn thi giữa kì nên ra truyện trễ và tình trạng này sẽ còn tiếp diễn thêm vài tuần nữa nhưng mình sẽ cố hết sức thi cho xong rồi ra truyện cho mọi người
 
Back
Top Bottom