Lãng Mạn [CAO H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
76,221
0
0
279048009-256-k3431.jpg

[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Tác giả: ffffflowers
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

📣

Văn án: Tô Nguyệt chưa bao giờ nghĩ rằng cảnh mình video call với bạn trai, dang rộng hai chân thủ dâm trong văn phòng làm việc vào ban đêm lại bị chủ tịch nhìn thấy rõ ...

CP chính: Tô Nguyệt x Tống Duyên Kỳ
CP phụ: Ôn Nhụy x Tô Hoài Vân Tags: caohedithiendaihvanngọtsungsắcthư-ký​
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 1


Tối....9 giờ 30 phút, trong phòng làm việc chỉ có vài ngọn đèn rải rác còn sáng, Tô Nguyệt vẫn còn một núi báo cáo cần phải sắp xếp cho chủ tịch.

Nhiều như vậy khiến cô gần như phát điên rồi!Người ta thường nói, làm thư ký của chủ tịch như đang sống chung với hổ vậy, câu này quả thật không sai chút nào mà!Tuy nhiên, phàn nàn thì vẫn có đấy, nhưng với trách nhiệm của một thư ký, cô vẫn nên hoàn thành công việc của mình càng sớm càng tốt.Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, Tô Nguyệt liếc nhìn màn hình điện thoại liền phát hiện là Lục Minh - bạn trai của cô đang đi công tác nước ngoài, liền nhanh tay bắt máy, alo đáp một tiếng... cô đã không gọi cho anh cả ngày nay rồi.

"Lục Minh, em xin lỗi, huhu em còn chưa xong việc cơ, không phải là em cố ý quên không gọi điện cho anh đâu..."

Giọng nói của Tô Nguyệt phải nói là cực phẩm trong cực phẩm, âm thanh mềm mại, ngọt mà không ngán, khiến người kỳ dễ chịu.

Nghe Tô Nguyệt nói xong, Lục Minh muốn tức điên lên.

Người yêu anh cuồng công việc đến nỗi bỏ qua cả người bạn trai này, tức quá đi mất!!"

Anh biết.

Trong lòng em, ông chủ là quan trọng nhất, lời nói của ông chủ là thánh chỉ không thể kháng cự."

"Lục Minh ~" Tô Nguyệt sợ anh tức giận, "Đây là công việc của em mà....

Đừng giận em nữa, nhaa..?"

Lục Minh khịt mũi.

Anh và Tô Nguyệt đã quen nhau được một thời gian, nhưng mới chỉ bắt đầu hẹn hò trong hai tháng trở lại đây và đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.

Vào lúc này, khi ở một mình ở nước ngoài, anh sẽ luôn nghĩ đến thân thể thơm tho mềm mại của cô ấy.

Người trẻ tuổi mà, tình dục là chuyện đương nhiên~Vừa nghĩ tới đây, cơ thể bắt đầu nóng lên, trong lòng cảm thấy nôn nao, nói: "Vậy anh có một yêu cầu nhỏ, em mà làm thì anh mới bớt giận.

Còn nếu không làm.....

Hừ!"

Tô Nguyệt nhanh chóng đồng ý, "Chỉ cần anh không giận em là được, còn anh muốn gì em đều chiều ~."

Đúng là một cô gái ngốc nghếch, lại dễ dàng bị dụ dỗ nữa chứ.

Đáng yêu quá thể!Lục Minh cười nhạt, anh hạ giọng, "Bên dưới anh hơi khó chịu, anh gọi cho em nhé, được không?"

"Á?

Nhưng... nhưng... em vẫn đang ở trong văn phòng mà...."

Tô Nguyệt bị sốc, mồm miệng lắp bắp.

"Em không để ý đến anh sao?"

'Giọng nói của Lục Minh từ trong micro truyền ra, dường như mang theo một luồng điện, "Bé cưng, em chỉ cần nghe anh nói, em làm theo thôi, sẽ không có gì khó khăn cả..."

Tuy rằng Lục Minh nói rất đơn giản, nhưng ngay sau đó Tô Nguyệt đã nhận ra, má cô đỏ bừng vì ngại ngùng, xấu hổ.

Cô gần như muốn cúp điện thoại để tránh tiếp tục câu chuyện này.

Nhưng nghĩ lại, Lục Minh đã đối xử tốt với cô như vậy, mà lại để anh khó chịu như thế thì người bạn gái là cô đã không làm tròn trách nhiệm rồi.Trong hai tháng hẹn hò, bởi vì thời gian quen nhau hơi ngắn ngủi nên Tô Nguyệt cự tuyệt khi anh quá thân mật.

Đôi khi hai người chỉ ôm nhau thôi mà dương vật của Lục Minh gần như muốn xé rách đũng quần ra rồi, nhưng cuối cùng anh cũng không làm gì cô cả, chỉ chịu đựng cho qua cơn.

Nhưng... cứ chịu đựng như thế này có vẻ không ổn lắm.

Biết đâu, 'chỗ đó' mà xảy ra việc gì thì gay to....Tô Nguyệt nhìn xung quanh một lúc, sau khi chắc chắn rằng văn phòng chẳng còn ai, cô chậm rãi nói, "Nhưng em không biết làm thế nào để ... làm thế nào để giúp anh có thể thoải mái hơn?"

"Đừng vội", Lục Minh đáp.

"Trước tiên em cởi vài cúc áo sơ mi ra đi đã."

Tô Nguyệt ngoan ngoãn làm, vừa cởi ba cúc áo ra, có thể thấy rõ khe ngực sâu thẳm bên dưới bộ đồ lót ren, làn da trắng mềm như sữa tươi, dưới ánh đèn màu trông vừa trắng vừa dịu dàng.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 1 (tiếp)


"Lấy ra một bên ngực, ngón tay xoa xoa đầu vú, bé cưng, nhắm mắt lại, tưởng tượng đó là tay của anh, lòng bàn tay có đường nét thô ráp, đang xoa bóp kịch liệt bầu vú của em, se lấy đầu vú đang dần cứng lên..."

Tô Nguyệt làm theo lời của anh.

Khi nhắm mắt lại, toàn bộ giác quan của cơ thể đều tập trung vào đầu vú.

Tưởng tượng người đang ôm vú của mình chính là Lục Minh.

Khi lực đạo tăng lên, bộ ngực trắng nõn và mềm mại biến dạng dưới sức bóp.Chẳng mấy chốc, cô cảm thấy có một luồng điện cực nhỏ nhanh chóng truyền từ đầu vú đến toàn thân, vùng kín giữa hai chân đã có chút dính nhớp từ bao giờ.

"Ưm...

Lục Minh...

Em có thể dừng lại không ...

Phía dưới.... ngứa... ngứa quá..."

Tô Nguyệt nhận thấy sự khác lạ của cơ thể mình, cô bật khóc nức nở vì thẹn.

Lục Minh không chịu, đầu dây bên kia điện thoại vừa dỗ dành cô: "Bé cưng, đừng căng thẳng.

Nếu em làm như lời anh nói, em sẽ cảm thấy thoải mái hơn thôi.

Ngoan nào, giờ thì vén váy lên, nói với anh hôm nay em mặc quần lót màu gì.

Có phải em mặc quần lót của anh đi làm không?..."

Tô Nguyệt đỏ bừng mặt, tim đập liên hồi, Lục Minh đang khó chịu, cô không thể bỏ cuộc giữa chừng.

Cô vén váy lên, liếc nhìn giữa hai chân, ngượng ngùng nói: "....

Quần lót của em...

Màu hồng...

Hình mèo con..."

Ai có thể tưởng tượng được rằng Tô Nguyệt, cô gái đã bước chân ra xã hội, con người làm việc trong một tập đoàn lớn lại cơ sở thích ngây thơ như là mặc quần lót màu hồng hình mèo con như cô thiếu nữ mới lớn.

Nước dâm dần dần tràn ra, hơi lạnh, nhưng càng thêm ngứa.Lục Minh hít một hơi nặng nề, anh có thể nghe thấy tiếng thở dốc từ trong điện thoại, lòng bàn tay rộng lớn đang vuốt ve qua lại trên quy đầu, mắt ngựa không ngừng tuôn ra dịch trắng, thân cặc thô to bóng loáng nước, âm thanh sột soạt của vải vóc cùng hành động thủ dâm vang lên khiến người nghe phải đỏ mặt.

Tưởng tượng rằng người anh em chí cốt của mình đang phi nước đại trong cái lỗ ấm mềm của cô gái, kích cỡ lại to hơn một chút.

Tiếng thở dốc của anh khiến Tô Nguyệt bất giác kẹp lấy chân mình.

"Bé cưng, nghe anh này, trước tiên duỗi một ngón tay cọ vào mũi mèo con, cởi quần lót, lột hai môi lồn ra nhé, chọc thật sâu bé bướm của em cho anh..."

Tô Nguyệt ngay khi nghe thấy đã rất tức giận, "Lục Minh, em không muốn, chọc tay vào... em không muốn chọc sâu..."

"Không, em chỉ chọc một cách nông nông phần rìa ngoài thôi và thọc sâu vào trong lỗ.

Tưởng tượng đó là quy đầu của anh, nó đang áp vào vách thịt mềm mại của em.

Anh sẽ chỉ xoa bên ngoài mà không đi vào.

Được chứ?"

Giọng Lục Minh hơi khàn vì dục vọng.Tô Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng bừng, hoàn toàn không thể từ chối yêu cầu của bạn trai, cô cởi bỏ quần lót, dạng hai chân lên tay vịn ghế ngồi, một tay cầm điện thoại di động, hướng về phía khu vực cấm bí ẩn chưa từng được khai phá.

"Ưm..."

Chỉ cần một cái chạm nhẹ, Tô Nguyệt rùng mình một cái, suýt chút nữa đã đánh rơi di động khỏi tay, lỗ nhỏ đã đủ múp và nhạy cảm, Lục Minh vừa dạy cô vừa xoa âm vật, vừa duỗi ngón tay chọc vào.

"A, thoải mái quá...

Ừm...

Lục Minh...

Chỗ đó ngứa quá, chọc vào cũng không đủ...

A... em muốn cặc anh... muốn cặc lớn đụ chết em..."
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 2


Cả hai nơi nhạy cảm nhất đều bị xâm phạm, Tô Nguyệt bé xử nữ làm sao có thể chịu đựng được, Lục Minh bên kia nói những lời dâm đãng như vậy càng làm cô mất khống chế.Cô chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, "A, Lục Minh ...

A ..."

Sau một tràng thở dốc, Tô Nguyệt đạt đến cao trào rồi.

Dưới sự kích thích của cô, Lục Minh tăng tốc độ động tác dưới lòng bàn tay, cô nương tay phải liên tục loát sau đó, anh thì thào, dương vật phun ra từng cỗ tinh dịch đặc sệt màu trắng.Một âm thanh bỗng đột ngột vang lên, hóa ra là tiếng chuông điện thoại dành riêng cho của văn phòng của chủ tịch!Chủ tịch vẫn ở trong công ty!Tô Nguyệt vội vàng cúp liên lạc, bướm dâm giữa hai chân lại co giật đến đỉnh điểm vì bị kích thích, cô đứng dậy, bình tĩnh lại một chút, mới đáp lại cuộc gọi của chủ tịch.Đầu bên kia là giọng nói lãnh đạm lạnh lùng, Tô Nguyệt thậm chí không thể nghe ra cảm xúc của anh, "Mang cho tôi một tách cà phê đến văn phòng."

"Chủ tịch đợi một lát, tôi sẽ đến ngay.

Tô Nguyệt mặc lại quần áo, lấy khăn giấy lau sạch nước nhờn giữa hai chân, sau đó lập tức pha cà phê cho anh.

Nhưng cô đâu biết rằng, trong văn phòng chủ tịch.Ánh mắt Tống Duyên Kỳ hơi chìm xuống, trên màn hình đang lặp lại cảnh Tô Nguyệt thủ dâm vừa rồi, cặp đùi thon thả mở rộng đối diện với màn hình, bộ ngực trắng nõn rung động theo động tác, huyệt dâm run rẩy chảy ra nước sốt ngọt ngào...Oh, anh còn không biết rằng công ty vẫn còn bé đĩ đến thế này đâu đấy.

Khi Tô Nguyệt bước vào văn phòng chủ tịch với ly cà phê nóng, cô cảm thấy bản thân rất có lỗi, không dám nhìn chủ tịch chút nào, khi Lục Minh quay lại nhất định phải đánh cho anh ấy một trận.Nếu chuyện xảy ra vừa rồi bị chủ tịch biết, cô không biết sẽ phải đối mặt với đồng nghiệp và cấp trên trong công ty ra sao nữa ... xấu hổ quá.

"Em thất thần cái gì?"

Tống Duyên Kỳ giơ tay gõ bàn một cái, giọng nói lạnh lùng vang lên.

Tô Nguyệt muốn đâm đầu vào tô đậu hũ chết quách đi cho rồi, quần lót thì bị ướt, cô không dám mặc vào, lúc này chỉ cảm thấy giữa hai chân ớn lạnh, rất khó xử: "Không ...

Chỉ không ngờ chủ tịch vẫn còn ở công ty xử lý công việc..."

"Muộn như vậy rồi mà thư ký vẫn đang làm việc.

Với tư cách là chủ tịch, tôi phải làm gương cho mọi người."

Nhìn thấy Tô Nguyệt lúng túng, Tống Duyên Kỳ đẩy cặp kính vàng, sau đó thản nhiên nhắc cô, "Thư ký, cúc áo sơ mi của em cài sai chỗ rồi.

"Tô Nguyệt vội che ngực và liếc nhìn xuống dưới "!"

Trời ạ, từ cúc áo thứ hai đến cái cuối cùng bị cô cài nhầm hết rồi!

Xong rồi, xong rồi, không biết bị xử lý như nào đây!"

Nhân tiện, tối mai sẽ có một buổi dạ tiệc.

Lúc đó em sẽ đi với tôi, nhớ chuẩn bị kỹ càng vào để tránh ảnh hưởng đến bộ mặt của công ty."

Ngoại trừ lúc Tô Nguyệt đi vào lúc đầu, Tống Duyên Kỳ nhướng mắt liếc nhìn, sau đó ánh mắt không ngừng rơi xuống màn hình máy tính.Mỗi ngày đều có việc chưa hoàn thành, hơn nữa chủ tịch cũng phải vất vả đến mức này ...

Tô Nguyệt trong lòng thở dài một hơi, sau đó mới hiểu ra vừa rồi chủ tịch nói gì.Tô Nguyệt đột nhiên lắp bắp nói: "Rượu, tiệc tối ạ?

Trước đây không phải trợ lý Vu Nam luôn đi cùng anh sao?"

Là thư ký của chủ tịch, cô tham gia nhiều hơn vào việc vặt, bên cạnh Tống Duyên Kỳ còn là trưởng phòng, trợ lý các kiểu con đà điểu cơ mà.

Và theo logic mà nói, Tô Nguyệt không có cơ hội này đi theo chủ tịch tới dạ tiệc mới phải.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 3


"Trợ lý Vu bị viêm dạ dày ruột cấp tính, tạm thời tôi không tìm được người thay thế."

Tống Duyên Kỳ nhướng mày kiếm, sau đó dừng lại, tầm mắt rời khỏi máy tính, quay sang nhìn cô, "Làm sao?

Em không muốn đi?"

Tô Nguyệt không khỏi mừng rỡ, nở nụ cười tươi," Đi ạ!

Tôi nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của chủ tịch đối với tôi!

"Trời ạ!

Đây là cơ hội tốt để thăng chức và tăng lương!

Cô phải nắm bắt cơ hội để thể hiện tốt!Khóe miệng Tống Duyên Kỳ hơi nhếch lên, xem ra thư ký rất ngốc, dễ dỗ dụ.

Gọi món xong, Tống Duyên Kỳ xoa xoa mi tâm, tắt máy tính, sau đó cầm lấy áo khoác bên cạnh, "Muộn rồi, để tôi đưa em về."

Thú thật, Tô Nguyệt có chút sợ anh, nhưng không thể không vuốt mông ngựa được, "Thật ra. ..Chủ tịch...

Tôi...

Tôi cũng có thể bắt taxi về nhà mà.

Không cần phiền anh quá đâu."

"Là một người đàn ông và là cấp trên của em, tôi không có lý do gì để cho một người phụ nữ bắt taxi về nhà một mình."

Tống Duyên Kỳ liếc cô một chút, một ánh mắt cực kỳ nguy hiểm.Con thỏ nhỏ bị cái nhìn này làm cho sững sờ, gật đầu với khát vọng sống sót mãnh liệt."

Anh sẽ vất vả lắm đấy."

Sau khi đi ra khỏi văn phòng chủ tịch, Tô Nguyệt chợt nhớ ra điều gì đó, lưng cô cứng đờ, dừng lại, liếc mắt nhìn vị trí bàn làm việc của mình...Ừ!

Phải làm gì ấy nhỉ?

Chết rồi, quần lót mèo con của cô!Chủ tịch đang đứng ở một bên, Tô Nguyệt dù sao cũng không có dũng khí đem quần lót của con mèo con mặc lại ...

Sẽ rất kinh khủng nếu nó bị phát hiện ..."

Không sao cả!

Em có cái gì chưa lấy sao?"

Tô Nguyệt dịch một chút, lại dịch một chút, cố gắng ngăn cản tầm nhìn của anh, "Không, không có gì ..."

Quần lót hình mèo con vẫn còn ở dưới bàn, nếu nhìn từ góc độ khác, căn bản sẽ không nhìn thấy có cái gì ở đó.

Chỉ cần ngày mai cô là người đầu tiên đến công ty báo cáo, chuyện này sẽ không ai biết!Tô Nguyệt tự an ủi bản thân, sau đó bước ra khỏi tòa nhà văn phòng theo bước Tống Duyên Kỳ.

Suốt dọc đường, ánh mắt anh lạnh lùng, mím chặt môi dưới, cô không dám nói gì nữa, cứng đờ cùng anh quay về nhà.

Sau khi về đến nhà, Tô Nguyệt lo lắng đến mức không ngủ được, tức giận gọi điện thoại cho Lục Minh nói: "Chuyện tối nay sẽ không bao giờ xảy ra nữa!

Suýt chút nữa em đã bị chủ tịch phát hiện.

May mà em thông minh che giấu, aaaaaa ... thật xấu hổ ... em sợ bị phát hiện lắm ...

""Bé cưng, đừng khóc nữa, anh xin lỗi mà.

"Lục Minh không kìm được mà hỏi khi nghe cô ấy nói về cấp trên, "Còn em ...

Liệu sếp của em có hứng thú với em không?

Ngài ấy luôn tan làm muộn hơn nhân viên à?..."

"Lục Minh, anh không thể nói chuyện như vậy được.

Chủ tịch là một người rất ngay thẳng.

Từ khi em vào công ty đã nửa năm nhưng chỉ nói với chủ tịch được một vài câu mà thôi.

Làm sao anh ấy có thể cảm thấy hứng thú với em được."

Giọng điệu của Tô Nguyệt đầy ngưỡng mộ: "Chủ tịch là một lãnh đạo rất giỏi và tâm trí của anh ấy tất cả đều dành cho công việc."

"Được rồi, bạn trai của em cũng là một người rất tốt.

Em phải quan tâm đến người đàn ông của em nhiều hơn và đừng lúc nào cũng để mắt đến những người đàn ông khác."

"Nhưng chủ tịch chỉ là sếp của em thôi mà."

"Nhưng anh ta cũng là một người đàn ông.

""Lục Minh, anh đừng ghen lung tung mà ~ " Tô Nguyệt vừa cười vừa cầm điện thoại.Cô gái nhỏ này thực sự không biết sự nguy hiểm của một sinh vật như đàn ông.

Anh nghi ngờ sếp của Tô Nguyệt đang có ý đồ với cô.

Lục Minh luôn cảm thấy rằng Tô Nguyệt rất mềm mại và dễ thương và mọi thằng đàn ông đều muốn có được cô gái nhỏ này.

Sẽ cực kỳ nguy hiểm khi đặt một con thỏ trắng nhỏ trước mặt một con sói đuôi to (tiêu biểu là anh đấy sếp 😀)
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 4


Trong tương lai, mình phải tìm cơ hội để Tô Nguyệt từ chức mới được.

Chẳng may cô ấy bị quyến rũ thì anh ngồi đó còn gì đâu mà khóc với sầu à.

Tô Nguyệt thậm chí còn không thể ngủ ngon, sáng sớm đã lên đường đến công ty, cô gần như là người đến đầu tiên.

Lao vào nhanh như một mũi tên, nhưng khi lần mò dưới gầm bàn, Tô Nguyệt đã phát hiện ra!Quần lót mèo con của cô ấy không thấy rồi!

Rõ ràng là dì lao công và bảo vệ vẫn chưa tới mà.

Tô Nguyệt khóc không ra nước mắt, thần kinh căng thẳng vì sợ rằng bí mật nho nhỏ này đã bị phát hiện hoặc sắp bị bại lộ.

Kết quả là cả ngày trôi qua, không ai trong công ty nhắc đến chuyện này, coi như cái quần lót đó thật sự đã mọc cánh rồi bay đi rồi.Buổi tối tan sở, Tô Nguyệt về nhà tắm rửa sạch sẽ, thay trang phục rồi đi đến buổi dạ tiệc.

Chủ tịch cử tài xế đến đón cô, nhưng Tô Nguyệt vừa mở cửa đã nhìn thấy chủ tịch ngồi ở ghế sau trong bộ vest thẳng thớm và giày da bóng mượt.

Cô sửng sốt vài giây, chủ tịch ... thật sự đến đón cô sao?Tống DuyênKỳ vỗ vỗ nơi bên cạnh mình, ra hiệu Tô Nguyệt ngồi xuống.

Cô vừa căng thẳng ngồi xuống một bên vừa nơm nớp lo sợ.

Tô Nguyệt biết vị chủ tịch này có tính khiết phích nhẹ, không thích quá thân cận người khác, vì vậy cô đành co rụt lại trong góc, ước có thể dán vào cửa kính xe.Hôm nay cô mặc một chiếc váy nhỏ, lộ ra đùi thon, eo thon, nhưng trên ngực lại rất tiết chế, không để lộ một chút da thịt, nhưng so với lộ ra lại hấp dẫn hơn, váy ôm chặt lấy toàn bộ vòng một, chỉ cần nhìn thoáng qua, người ta đều có thể cảm thấy sự dâng trào dưới lớp quần áo.Tống Duyên Kỳ nới lỏng cà vạt, ánh mắt hơi chìm xuống, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Tô Nguyệt, anh hỏi: "Em bơ phờ ở công ty cả ngày rồi, cảm thấy không thoải mái à?"

"Không."

Tô Nguyệt lắc đầu, sau đó cô ngồi dậy và nói nhỏ với chủ tịch, "Nhưng, chủ tịch, tôi nghĩ ... công ty của chúng ta có điều gì rất bất thường ..."

Một chiếc quần lót bẩn được nhặt lên ...Không phải là có gì đó bất thường sao?"

Em nói thế nào đây?"

Tống Duyên Kỳ thì thào.Tô Nguyệt khẽ mở miệng, lời muốn nói ra lại như mắc kẹt trong cổ họng, cô không thể nói thẳng với chủ tịch là cô đã làm mất một chiếc quần lót được.."

Nếu phát hiện nguy hiểm, hãy nói cho tôi biết."

Tống Duyên Kỳ nhìn tại cô thấp giọng nói.

"Đừng lo lắng, ở trước mặt tôi, không ai dám làm gì em cả."(Trừ anh ra :
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 5


"Em rất thích anh ấy!"

Tô Nguyệt suýt chút nữa thì thốt lên, khi hoàn hồn lại, cô phát hiện ánh mắt vị chủ tịch đang nhìn thật sâu trên người mình.

Cô phải sớm nhận ra rằng khen những người đàn ông khác trước mặt chủ tịch không phải là chuyện tốt đẹp gì mới phải, chết dở, khí lạnh vèo vèo phóng ra luôn kìa, vì vậy cô nịnh thêm một câu: "Nhưng em thích anh ấy như chủ tịch vậy, quý phái, lịch lãm và đẹp trai ..."

"Cái miệng thì rất ngọt ngào khi đang nịnh nọt.

"Tống Duyên Kỳ thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng phản ứng lại, đôi chân dài rời khỏi chỗ cô rồi tiếp tục đi về phía trước.Tô Nguyệt cắn môi dưới tỏ vẻ chán nản, vừa rồi cô ôm đùi lộ liễu như vậy sao?

Sau đó nghĩ lại phản ứng của chủ tịch, anh ấy có thích nghe nhận xét này không?

Vẫn là không thích nó?┗ | ` O ′ | ┛ ~~ Đây đơn giản là vấn đề không phải của riêng ai ở nơi làm việc.

Mày cần phải trau dồi thêm kỹ năng nịnh hót hơn, Tô - gian - thần - Nguyệt ạ!_______Sau khi tiệc tàn, Tống Duyên Kỳ vẫn còn có một tiệc rượu nữa, nhưng anh lại không có hứng thú với loại tiệc sau như này, liếc sang Tô Nguyệt thì thấy cô có vẻ rất hứng thú nên đành đồng ý tham gia.

Tô Nguyệt vui vẻ đi theo để tham gia cuộc vui.

Có thể uống rượu và trò chuyện với nhiều tên tuổi lớn như vậy là điều mà trước đây cô không hề nghĩ tới.Hiếm khi được tiếp xúc thế giới của tầng lớp thượng lưu như này thế nên cô cần phải học tập thêm.

Nhưng sau khi đi, Tô Nguyệt lại cực kỳ hối hận.Không hổ là tiệc rượu mà anh không thích, ánh mắt anh nhìn cô rất có ý tứ, hóa ra tiệc rượu này không chỉ là một tiệc rượu bình thường.

Vừa bước vào bar, hai người đã thấy ánh đèn mờ ảo, không khí nồng nặc mùi thuốc lá và rượu, ngoài những gương mặt quen thuộc mà họ vừa gặp trong bữa tiệc vừa nãy thì còn có một số phụ nữ trang điểm đậm ngồi bên cạnh.

Trang phục của bọn họ rất hở hang, cổ chữ V khoét sâu, lộ gần hết bầu ngực, chiếc váy ngắn cũn cỡn không che được gì, chỉ cần cử động nhẹ là có thể thấy quần lót bên trong.Tô Nguyệt ngoan cố đi theo chủ tịch, giờ thì bị vả mặt cực kỳ đau!

Này thì tò mò này, tò mò hại chết mèo mà còn cứ cố đi theo này!!!

Ngu chưa...!Vừa mới ngồi xuống, cách sofa không xa liền nghe thấy tiếng hét của một người phụ nữ, Tô Nguyệt liếc mắt nhìn, tay của một người đàn ông chỉ chực chờ chộp lấy cặp vú căng tròn trắng nõn khiến người phụ nữ phải hét lên, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, tay còn lại của hắn đã mò về phía khe hở giữa hai chân của người kia."

Ồ, bé đĩ, tại sao lồn nhỏ cắn tay tôi chặt thế?

Con đĩ nhỏ đã thèm đến thế này rồi cơ à, hút đến độ tôi không thể rút tay ra....

Tốt, tiếp tục hút mạnh cho tôi, đừng để tôi phải bạo lực tại chỗ, hiểu chưa?

Hả?"

Người đàn ông vừa cắm ngón tay vừa đánh vào mông của cô gái "bốp bốp".

Những ngón tay thon dài của hắn nhanh chóng đùa bỡn linh hoạt trên thân thể cô ta.

Giữa hai chân, bốn ngón tay linh hoạt ra vào, gần như lấp đầy toàn bộ huyệt dâm.

Da thịt mềm mại ma sát thô ráp với ngón tay, dịch thể tiết ra nhiều đến nỗi đọng thành vũng nhỏ phía dưới.

Lòng bàn tay của người đàn ông cũng đã ướt đẫm mật dịch.

Tô Nguyệt nhanh chóng thu hồi tầm mắt, cô chợt cảm thấy miệng khô lưỡi khô, nhưng trên bàn đầy rượu, nên cô lấy một ly nước trái cây không xa uống trước để tạm giải nhiệt.

Thật kỳ quái, rõ ràng là cocktail thôi, tại sao vẫn có mùi rượu?Tống Duyên Kỳ đang ngồi bên cạnh cô, dường như khoảng cách giữa hai người rất gần vì vị trí này đang là bên trong góc hẹp.

"Sợ sao?"

"Không ... không có ..."

Trái tim Tô Nguyệt như muốn nhảy ra ngoài cổ họng.

"Vậy thì tại sao em lại uống cốc của tôi?"

Anh chậm rãi nói.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 6


Nhưng khi anh nói ra thì đã quá muộn.Tô Nguyệt uống cạn cốc mà Tống Duyên Kỳ đã uống, hai má hơi ửng đỏ, đột nhiên đưa tay lên che mặt:"Chủ tịch, chúng ta có tính là hôn gián tiếp không?

Tôi xin lỗi ...

Tôi không cố ý lợi dụng anh...

"Cô nói rất chậm, rõ ràng là có chút say.

"Say rượu?"

Trong bar có chút ồn ào nên anh phải tiến gần đến cô để nói chuyện, đôi môi mỏng của Tống Duyên Kỳ gần như chạm vào dái tai của Tô Nguyệt.Tô Nguyệt quay đầu lại, nhưng chỉ lau đi bờ môi mềm, "Chủ tịch, tôi không uống chút rượu nào ..."

Tống Duyên Kỳ cầm lấy cái ly trên tay cô, "Đây là cocktail cô đang uống, cái này có dù không phải rượu nhưng độ cồn rất lớn.

Đừng uống một cách bừa bãi.

"Tô Nguyệt vốn hoàn toàn không biết uống rượu, thậm chí chỉ uống một ngụm bia đã say.

Hơn nữa, sau khi uống rượu, cô sẽ làm náo loạn hết cả lên ...Giờ mình phải làm sao đây?

Thảo nào bây giờ đầu óc mình ong ong.Ngay khi bình tĩnh trở lại, âm thanh từ khoảng cách ngắn lại truyền vào tai cô, rất khó bỏ qua.Những bữa tiệc nhậu nhẹt như thế này vốn là thứ kích thích sự ham muốn của giới nhà giàu.

Mọi người đã quen với việc chơi phụ nữ, và sẽ không ai ngạc nhiên trước hành vi này.Không mất nhiều thời gian, người đàn ông kéo khóa quần của mình xuống, và lấy con cặc đã sưng tấy và cứng ngắc ra.

"Mau ngồi dậy và tự động đi.

Tôi muốn chịch em, ngay lúc này!"

Dáng người mềm mại của cô gái, trông như một con rắn nước, lật người ngồi lên, đưa hai tay ra mở hai mép thịt, từ từ ngồi xuống nuốt trọn cây gậy.

Không bị cản trở, khi côn thịt cắm vào lỗ nhỏ, cả hai đồng thời phát ra tiếng kêu khe khẽ, sau đó bắt đầu động tác nguyên thuỷ nhất của loài người. ????????Tô Nguyệt vừa nhìn, đột nhiên cảm thấy hai mắt tối sầm, Tống Duyên Kỳ giơ tay chặn trước mặt cô.

"Bé thư ký, em muốn nhìn người khác làm tình đến khi nào?"

Oa, Chủ tịch, vừa rồi anh có nhìn thấy không?

"Tống Duyên Kỳ nghiêm mặt nói:" Anh nhìn thấy gì?

"Tô Nguyệt hạ giọng," Của hắn ta thật lớn, còn lớn hơn tôi từng thấy.

"Tống Duyên Kỳ mím môi, giọng nói có chút lạnh lùng, "Cái gì?

Nhìn nhiều chưa?"

Tô Nguyệt gật đầu.Khuôn mặt điển trai của Tống Duyên Kỳ đen kịt trong nháy mắt.

Ai biết, Tô Nguyệt thì thào bổ sung vế sau nữa, "Tôi thường xem GV, suỵt ...

Chủ tịch, anh muốn tài nguyên sao?

Tôi không dễ dàng chia sẻ với người khác đâu ..."

Tống Duyên Kỳ khóe miệng giật giật.

Nghiến răng nhấn mạnh từ chữ: "Tôi, không, cần."

Thật sự ngạc nhiên khi bé thư ký nhìn như tiểu bạch thỏ hóa ra lại là người biết đến mấy thứ đen tối.... vậy mà lại to gan dám nói câu này trước mặt chủ tịch.Cô có lẽ say quá rồi.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 7


Thấy Tống Duyên Kỳ ở đây một mình và không có cô tiếp viên nào bên cạnh, bỗng nhiên có một người phụ nữ ăn mặc sexy đi tới, cung kính thưa: "Thưa ngài, ngài không có ai phục vụ ạ, hãy để tôi giúp ngài thoải mái.

Một quý ông điển trai như ngài mà ngồi một mình như vậy thật không hợp lẽ thường."

Trong ghế lô này, ngoại hình và khí chất của Tống Duyên Kỳ chắc chắn là tuyệt đối.

Khuôn mặt tuấn tú, đường nét như tạc tượng, môi mỏng nhàn nhạt, toàn thân lộ ra vẻ xa cách không phù hợp với nơi này, vừa lạnh lẽo lại vừa nguy hiểm.

Nhưng sự tồn tại của anh vẫn thu hút sự chú ý của nhiều phụ nữ.

Cuối cùng, một người nào đó đã can đảm đến.Đôi môi mỏng của Tống Duyên Kỳ khẽ nhếch lên, anh đưa tay lên, ôm lấy eo thon của Tô Nguyệt, môi mỏng gần như chạm vào tai cô nói với cô ta: "Xin lỗi, tôi đã có người ở đây."

Người phụ nữ nhìn thấy sự tồn tại của Tô Nguyệt.

Cô ta nhanh chóng hiểu điều này có nghĩa là gì.

Cười buồn, cô ta quay lưng bỏ đi một cách bất đắc dĩ.Tô Nguyệt rất nhột, eo vừa bị anh chạm vào liền co rụt người lại, kết quả là lưng của cô nằm trong vòng tay của Tống Duyên Kỳ, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn vì say:"Chủ tịch, ngứa quá, em muốn về nhà, anh đưa em đi."

Về nhà sao, được rồi...

Tống Duyên Kỳ hơi trầm mặc nhìn cô trong vòng tay, ánh mắt trong veo, cực kỳ thanh thuần, cô thấp giọng, học được cách dán vào lỗ tai anh, đôi môi mềm mại cọ xát với dái tai, "Hôm nay không có ai ở nhà em ..."

Tống Duyên Kỳ rõ ràng là nghẹn thở, thật sự bị một con thỏ trắng nhỏ mời gọi thế này, anh chống cự không nổi!Thật hết cách với cô gái này mà.

Anh chưa bao giờ biết có người bị say rượu nặng như vậy, chỉ sau một hớp là đầu đã lắc lư, thậm chí lời nói còn bị đảo lộn.Nhưng ...

điều này lại rất hữu dụng."

Chủ tịch, chìa khóa nhà, em nhét trong áo lót, anh có thể giúp em mở khoá sau lưng được không..."

Tô Nguyệt đã làm mất rất nhiều thứ, cho dù có mang theo thứ gì đi chăng nữa thì khi trở về sẽ luôn làm mất.

Sau đó, cô nghĩ ra một cách, đó là nhét chìa khóa cửa vào trong áo ngực, với cách này, dù mất túi xách nhưng khi quay lại, cô vẫn có chìa khóa để mở cửa.Đến cửa nhà, Tô Nguyệt lắc lư không mở được khoá áo, cô đành nhìn Tống Duyên Kỳ bằng đôi mắt vô tội mà cầu xin.Lòng bàn tay dài đầy đặn chạm vào lưng cô, khóa kéo mở ra, làn da trắng mịn hiện rõ trong mắt anh.

Đôi mắt Tống Duyên Kỳ hơi trầm xuống, anh chậm rãi nói: "Anh giúp em lấy".

Tô Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, lòng bàn tay hơi lạnh của anh đã từ phía sau tiến vào, bắt đầu từ thắt lưng của cô, dần hướng lên trên từng li từng tí.Khi đưa ngón tay vào trong áo lót sờ soạng, Tô Nguyệt bất giác kêu lên một tiếng, cô ưỡn thẳng ngực, trong mơ hồ dường như có cảm giác kỳ lạ nào đó đang lên men trong cơ thể.Chà, nó lớn như anh mong đợi.

Cảm giác cũng sướng hơn mong đợi.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 8


Tay anh lưu luyến một hồi mới rời khỏi bầu ngực mềm mại, trước khi rút ra, anh ác ý cào cấu đầu vú vô cùng nhạy cảm của cô.

Tô Nguyệt run lên như dự đoán, hai má đỏ bừng, như thể đoá hoa bị giày vò cả đêm.Tống Duyên Kỳ nắm lấy bàn tay nhỏ của cô rồi nhìn cô.Một tiếng lách cách, cánh cửa đã được mở ra.Trong phòng tối đen như mực, Tống Duyên Kỳ sờ soạng một hồi, tuy rằng không đụng vào công tắc đèn, nhưng vẫn không quên bóp nhẹ tay Tô Nguyệt một cái."

Ừm ... nóng quá ...." cô rên rỉ.

Đèn bật sáng.Tống Duyên Kỳ liếc nhìn lối vào phát hiện một đôi dép lê nam, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, đột nhiên có người đi tới, vô thức đưa tay lên giữ lấy thân thể mềm mại kia, mới phát hiện ...Không biết từ lúc nào, Tô Nguyệt đã cởi bỏ váy ra.

Bây giờ cô ấy chỉ có bộ đồ lót ôm lấy bầu ngực ... à .... và chiếc quần lót màu be ôm sát hông.Trên người Tống Duyên Kỳ lạnh lẽo, mát mẻ như vậy dường như làm giảm bớt sức nóng trên người Tô Nguyệt, cô đưa tay ôm eo anh, xoa xoa cánh tay của anh.

Trông cô như thể một con mèo con, vẻ mặt đầy sự hưởng thụ."

Ừm ... thật thoải mái ..."

Tô Nguyệt không ngừng chọt chọt vào khuôn ngực rắn chắc của anh, tựa hồ đang tự hỏi tại sao lại có cơ bắp cường tráng như vậy, sau đó tò mò mở miệng, xẹt qua áo sơ mi, cắn nhẹ một cái.Lực cắn của cô có lẽ yếu hơn mèo, nhưng cô vô tình cắn vào đầu vú của Tống Diên Kỳ, không đau nhưng lại rất ngứa.Anh bất giác khịt mũi, cảm thấy lửa giận ở bụng dưới bắt đầu leo dần lên."

A ... khó chịu quá ..."

Tô Nguyệt che miệng, cảm giác được nửa hàm răng đã bị va vào.

Cô choáng váng, vừa mất đi chỗ dựa, hai chân mềm nhũn, lại giống như con bạch tuộc dính chặt vào người Tống Duyên Kỳ: "Ưuuuuu, khó chịu quá, muốn nôn ..."

Tống Duyên Kỳ nhấc tay nới lỏng cà vạt.

Cau mày, nhưng không chút do dự, anh nhìn ngang dọc rồi bế cô vào phòng tắm.

Tô Nguyệt cố gắng nôn, nhưng không thể nôn ra bất cứ thứ gì.

"Có khó chịu không?"

Tống Duyên Kỳ ngồi xổm nửa người trước mặt cô.

"Anh rót nước cho em uống, uống xong thì ngủ đi."

Anh đứng dậy chuẩn bị ra ngoài đun nước trước, nhưng Tô Nguyệt lại trực tiếp quấn lấy cổ Tống Duyên Kỳ, "Em không muốn, anh dỗ em, anh mỗi lần đều dỗ em như thế này, được một thời gian, và sau đó anh lại ... em không muốn ... thời gian này, anh sẽ ở cạnh em chứ?"

Mỗi lần sao ...Mặt Tống Duyên Kỳ hơi tối, chắc chắn là Tô Nguyệt đang nhầm anh với một người khác ...Anh bóp nhẹ cằm cô, ép cô nhìn anh, "Nhìn cho kỹ, người trước mặt em là ai?"

Tô Nguyệt chớp mắt, là anh.

Nhưng cô lại không hiểu những gì anh ấy nói.

Khó hiểu quá.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của đối phương hồi lâu, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, anh ấy thật đẹp trai mà ...Tại sao lại có một người ưa nhìn như vậy?Cô thực sự muốn ăn anh một miếng xem anh có vị gì...
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 9


Tô Nguyệt vừa nghĩ tới đây, cô lập tức hành động, túm chặt cà vạt Tống Duyên Kỳ, tựa hồ có chút tức giận.

"Sao anh lại đẹp trai như vậy?

Anh có biết không?

Tôi sắp được hôn anh rồi ..."

Tống Duyên Kỳ còn chưa kịp phản ứng, đôi môi mềm mại của Tô Nguyệt đã dính chặt rồi, hôn rất trúc trắc, chắc ở lĩnh vực này, cô không có nhiều kinh nghiệm.

Như được nếm một ly kem ngon lành, chiếc lưỡi mềm mại của cô không ngừng liếm láp trên đôi môi mỏng của anh còn vương mùi rượu thơm thoang thoảng.Anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ bị bé thư ký cưỡng hôn như thế này ...Đáng ngạc nhiên là sinh vật mềm mại trông giống một con thỏ trắng này lại dám cưỡng hôn người khác???___________"Hôn, không phải như vậy."

Tống Duyên Kỳ khàn giọng nói, anh vươn tay ôm lấy eo Tô Nguyệt, đặt cô dựa vào tường phòng tắm, cúi người che môi cô.Anh bắt đầu mong chờ những điều tiếp theo ...Nụ hôn của anh vừa thô bạo vừa vô cùng mạnh mẽ.Tống Duyên Kỳ dùng tay trái ôm lấy sau đầu Tô Nguyệt, mút lấy cánh môi mềm mại ngọt ngào, sau đó đầu lưỡi cạy hàm răng cô ra, lợi dụng khoảng không, giữa hai môi và hàm răng quấn chặt lấy nhau, tạo ra một loạt âm thanh đỏ mặt khiến dân chơi vừa nghe là biết đang làm chuyện gì, xuất hiện trong phòng tắm.Tô Nguyệt hoàn toàn không thể theo kịp tốc độ của anh, vì vậy cô buộc phải ngẩng đầu lên.

Cô chỉ cảm thấy phần đầu lưỡi của mình bị anh hút mạnh đến tê dại.

Đùi của cô bị Tống Duyên Kỳ dùng chân giữ chặt, quần lót mỏng manh bị lớp vải cọ xát, cô cảm thấy hơi lạnh, rùng mình một cái, vô thức kẹp chặt đùi mình.Tô Nguyệt cảm thấy hai chân càng lúc càng cứng, khiến cô cảm thấy rất khó chịu, cô khịt mũi, sắp thở không nổi, khuôn mặt đỏ bừng."

Cái này mới là hôn, hiểu chưa?"

Tống Duyên Kỳ buông cô ra, ánh mắt hơi chìm xuống, nhưng anh vẫn giữ được chút lý trí.

Tô Nguyệt thở hổn hển, gật đầu, cô đưa tay lên chạm vào môi mình, đầu lưỡi hồng nhuận liếm láp đầu ngón tay, dường như vẫn đang hồi tưởng dư vị của nụ hôn vừa nãy.

"Thật thoải mái ...

Em muốn ..."

Tô Nguyệt chủ động ôm lấy bờ vai Tống Duyên Kỳ ấn lại, học theo vừa rồi anh đã làm gì với cô, thè lưỡi ra liếm trên đôi môi mỏng của anh , vẽ những vòng tròn nhỏ, cái lưỡi đinh hương bơi vào miệng anh, cùng anh làm một màn cháo lưỡi ngọt ngào, thỉnh thoảng lại rên rỉ "ưm" một tiếng như mèo con chưa dứt sữa mẹ.

Bộ ngực trắng nõn mềm mại ở trước mắt anh lắc qua lắc lại, bé thư ký thật sự là vừa ngây thơ vừa dâm đãng thích dụ dỗ người khác mà.

Tống Duyên Kỳ duỗi ngón tay cào vào khe hở trên quần lót của cô, phát hiện ở đó đã có một mảng nước, thậm chí cả quần của anh cũng ướt đẫm.Tô Nguyệt không chuẩn bị để phòng bị đụng phải lồn dâm mẫn cảm của mình, thân thể phát run, nhưng vừa hôn đã tiêu hao rất nhiều thể lực của cô, lúc này cô đành nằm trên người Tống Duyên Kỳ mà thở dốc."

Em mệt quá...

Muốn ngủ..."

"Với thể lực ít ỏi đó, chuyện tiếp theo em phải giải quyết thế nào đây?"

Tống Duyên Kỳ ôm lấy eo cô, áp sát vào tai cô rồi chậm nói khẽ: "Em tắm trước đi, tắm rửa xong rồi ngủ cùng anh, được không?"

"Nhưng... tại sao anh lại cởi quần áo ra..."
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 10


"Cùng nhau tắm có thể tiết kiệm thời gian rồi"."

Ồ, ra vậy..."

Tô Nguyệt sững sờ gật đầu.

Đương nhiên, cô không hề nhận ra rằng bầu không khí xung quanh đang dần rơi vào tình thế nguy hiểm....Đôi mắt sâu thẳm của Tống Duyên Kỳ nheo lại.

Anh thản nhiên nới lỏng cà vạt, đặt những ngón tay mảnh khảnh lên áo sơ mi và lần lượt cởi từng cúc áo.

Chẳng mấy chốc, khuôn ngực cường tráng và những đường cơ duyên dáng hiện ra trước mắt.Ngay cả khi bị dục vọng chi phối, động tác của anh ta vẫn tao nhã và sang trọng đến lạ thường.

Khi cởi mảnh vải cuối cùng trên người ra, Tô Nguyệt nhìn thấy côn thịt cứng cáp ở giữa hai chân anh, toàn thân nổi gân xanh.

Dường như nó cảm nhận được ánh mắt của cô, gậy thịt rung động, mã mắt chậm rãi chảy ra chất nhầy.

"Ừm ... lớn quá ..."

Tô Nguyệt dường như chỉ có một nhận xét về bộ phận sinh dục của đàn ông.Tuy nhiên sắc mặt Tống Duyên Kỳ không được đẹp cho lắm, cầm lấy tay nhỏ bé của Tô Nguyệt che ở trên côn thịt, tự mình cảm nhận được kích thước cứng rắn nóng bỏng.

"Trước khi nói chuyện nhớ xem xét cho kỹ đi."

Đại điểu bị Tô Nguyệt sờ sờ.

Thứ nằm trong bàn tay nhỏ bé của cô lại sưng lên một chút.Cái này không thể miêu tả là lớn, nó phải là lớn nhất và thô nhất ...Tô Nguyệt đột nhiên cảnh giác, ôm mông định lùi về phía sau.

"Huhu, sẽ đau, em không muốn ..."

Lúc này, Tống Duyên Kỳ làm sao có thể để cô chạy trốn, nhưng anh lại nhanh chóng nắm bắt được mấu chốt.

"Đau không?"

Như để xác minh điều gì đó, anh nắm lấy eo Tô Nguyệt, đưa ngón tay vào vùng nhạy cảm giữa hai chân cô.

Thật chặt, ngón tay vừa đi vào đã bị lỗ nhỏ quấn chặt lấy, hoàn toàn khó cử động.Ngay sau đó, anh gặp phải một rào cản và không thể vào được nữa.Thật thú vị.

"Hừ, Lục Minh, đừng chạm vào chỗ đó ..."

Tô Nguyệt đỏ mặt, vặn vẹo eo, nhưng ngón tay càng đi vào sâu hơn, không khỏi thở hổn hển. (Chết mịa bả rồi, nói Lục Minh là xin vĩnh biệt cụ ...)"Đau quá..."

"Nhìn tôi."

Giọng nói trầm thấp của anh vang lên.

Tô Nguyệt ngoan ngoãn nhướng mắt."

Nhìn lại đi, tôi không phải là Lục Minh của em đâu."

Tô Nguyệt sai rồi, huhu, tối nay Lục Minh xảy ra chuyện gì vậy, hung dữ như vậy, còn làm cho cô sợ hãi thứ đồ chơi lớn như vậy...Nhưng giữa hai chân lại rất ngứa. , như thể khao khát một điều gì đó.

Cơ thể đỏ bừng vì rượu càng lúc càng cảm thấy nóng."

Khó chịu quá..."

Tống Duyên Kỳ tiến về phía trước một chút, con cặc nóng hổi từ trong đũng quần chen vào chọc thẳng miệng hoa huyệt của cô, xuyên qua lớp quần lót, nhưng anh không hề di chuyển vội vàng mà muốn từ từ cảm thụ cô từ trong ra ngoài.

Ngay khi chiếc áo lót được cởi, cặp vú căng tròn trắng nõn háo hức nhảy ra, bầu ngực của Tô Nguyệt to đến mức anh dùng một tay mà không thể nắm trọn được, nhưng khuôn ngực rất đẹp, hình giọt nước và rất săn chắc, không có vẻ bị xệ.

Nắm trong tay mềm mại làm anh không khỏi tăng thêm lực đạo.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 11


Nước từ trên xuống dưới chậm rãi chảy xuống, làn da của Tô Nguyệt càng ngày càng ẩm ướt, bị vật cứng đâm vào như vậy, cô cảm thấy rất khó chịu, vặn eo lung tung, cặc bự cũng thọc về phía trước một chút.

"Ừm ..."

Tô Nguyệt thở hổn hển, một tay chống lên cánh tay đắc lực của Tống DiênDuyên Kỳ, cảm thấy toàn thân tê dại.Nhưng động tác của người nào đó vẫn rất chậm.Anh dường như đang chăm chú tắm cho cô, cẩn thận rửa sạch cổ, bộ ngực mềm mại và vòng eo thon thả, cuối cùng, bàn tay to đã chạm tới giữa hai chân Tô Nguyệt.Gần như không dùng chút sức lực nào, anh dễ dàng lột bỏ lớp vỏ bọc cuối cùng trên người của cô.Không có nhiều lông, nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn thấy khe hở đầy đặn, bướm hoa rất hồng, ngón tay vừa chọc vào, vách thịt liền chặt chẽ quấn lấy ngón tay mà hút."

Em muốn anh dùng cái gì để nhét em vào đây?"

Giọng Tống Duyên Kỳ hơi khàn khàn, anh đã dùng hết sức để kiềm chế, nhưng giờ lại sắp mất kiểm soát.Đây là lần đầu tiên đối với Tô Nguyệt, anh sợ cô sẽ khó thích ứng với kích thước của anh.

Nếu Tống Duyên Kỳ có thể chịu đựng được, anh nên giúp cô mở rộng bằng tay của mình ngay bây giờ và làm đủ tiền diễn thì cô mới có thể nuốt được cái thứ đồ chơi kinh người ấy.

Nhưng mà...Tô Nguyệt không nhịn được nữa, chủ động ngửa mông ra xoa xoa dương vật của anh, dùng quy đầu tách hai mép thịt ra mà cọ xát ở điểm nhạy cảm nhất, cô khép mắt lại.

Sau đó, dường như chìm trong cơn khoái cảm ngập đầu đến nỗi các ngón chân đều co lại."

Em muốn tất cả..."

Cô khao khát nhiều hơn, vì vậy cô tích cực tự động hơn sau đó lại buông côn thịt lớn khỏi bướm dâm ra, cứ thế ra vào ra vào đến mạnh bạo.

Đôi mắt Tống Duyên Kỳ chìm xuống khi nhìn côn thịt của mình đang lưỡng lự giữa đáy quần Tô Nguyệt, quy đầu thỉnh thoảng bị vách thịt bao bọc và ép chặt, hai túi tinh hoàn vỗ vào cơ thể non nớt của cô theo từng động tác, phát ra âm thanh cực khoái.

Suy cho cùng, thể lực của Tô Nguyệt có hạn, sau khi nghịch ngợm vài lần, cô sắp thất bại.Đôi mắt thâm thúy của Tống Duyên Kỳ hơi đỏ lên, anh đè thắt lưng Tô Nguyệt, thật sự đẩy vào hơn nửa cây côn thịt.Được chất lỏng dâm đãng bôi trơn, lúc côn thịt đút vào cũng không quá khó khăn, nhưng Tô Nguyệt vẫn cảm thấy tiểu huyệt bị lấp đầy, gần như đồng thời có cơn đau xé rách quét khắp cơ thể. .Tường thịt nhạy cảm thậm chí có thể cảm nhận được những đường gân xanh nổi phồng trên cây gậy to lớn.

Tô Nguyệt không thể chịu đựng được cơn đau và khoái cảm anh mang tới.

Trước khi Tống Duyên Kỳ di chuyển cây gậy, cô đã bị anh siết chặt cánh tay, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, sau đó thở hổn hển cao trào."

A ...

đau quá ... em ...căng quá ... muốn vỡ ra... ư"
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 12


Vách thịt co giật, co rút kịch liệt, vặn chặt gậy thịt, huyệt dâm tiết ra nhiều dịch trắng dinh dính bao phủ lấy quy đầu.Cảm giác sướng gần như lên đỉnh.

"..."

Lúc đầu, Tống Duyên Kỳ gần như mất kiểm soát mà bắn ra.

Anh một tay nắm lấy bầu ngực căng tròn của Tô Nguyệt, cắn vào vành tai cô:"Tại sao bướm dâm của bé thỏ lại cắn chặt như vậy hả?"

Anh giơ dương vật của mình lên, một phát nữa, đánh vào hoa tâm mềm mại.Nhưng Tống Duyên Kỳ không dám đi quá xa, anh luôn giữ trạng thái bình tĩnh và kiềm chế, muốn để lại cho Tô Nguyệt những ấn tượng liên quan đến đêm đầu tiên của hai người... dù gì thì đêm vẫn còn rất dài.

Tô Nguyệt vừa cau mày vừa cảm thấy đau đớn, Tống Duyên Kỳ liền dừng lại, côn thịt cắm vào trong lỗ nhỏ của cô, mài thật cẩn thận, đâm thành hình vòng cung, để quan tâm đến cảm xúc của Tô Nguyệt, tốc độ của anh có thể nói là chậm một cách đáng ngạc nhiên.Tiếng thở hổn hển của Tống Duyên Kỳ khiến Tô Nguyệt thở gấp, sau khi cơn đau qua đi, thứ lướt qua là khoái cảm bào mòn xương, nhưng anh lại làm cô thật chậm như thế này thì thật không vui chút nào.

Tống Duyên Kỳ đột nhiên ôm mông nhấc bổng cô lên, Tô Nguyệt thiếu chút nữa mất đi điểm tựa khiến cô phải hoảng sợ ôm lấy cổ anh.Anh đưa cô ra khỏi phòng tắm, côn thịt vẫn cắm vào hoa tâm mẫn cảm, vừa đi anh vừa rút ra một nửa.

Chẳng mấy chốc, Tô Nguyệt mất trọng tâm khiến cô ngã xuống, anh khẽ cười một tiếng, đâm mạnh mẽ vào hoa tâm, bướm nhỏ lại chính xác ăn cây côn thịt, sâu đến tận cùng..."

Không...

đừng... sâu quá...

đau quá. ..

"Tô Nguyệt ôm lấy cổ anh.

Tống Duyên Kỳ cảm thấy trên cổ bỗng có một cỗ ấm áp, khi nhìn xuống mới nhận ra Tô Nguyệt thực sự đang khóc."

Đau hay là sảng đây?"

Đôi môi mỏng của anh hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười xấu xa.

Tô Nguyệt chỉ rầm rì một tiếng mèo kêu, không thèm trả lời lại.

Đó không phải là đau, nhưng cô không thể nói nó như thế nào.

Thật lạ ... nhưng thật sướng... cô gần như chết chìm trong thứ khoái cảm tuyệt vời này.Côn thịt thô dài chạm tới chỗ sâu nhất, Tô Nguyệt bắt đầu nức nở kêu, sau khi bị địt mấy lần, cô cảm nhận được khoái cảm do côn thịt chọc vào nóng hổi, rồi lại thở hổn hển, cao trào..Tống Duyên Kỳ cũng khịt mũi, cầm côn thịt cắm vào lỗ nhỏ non nớt của cô, cảm giác khoái cảm bị vách thịt vặn vẹo một lần nữa.Phải làm sao đây ...Hương vị của bé thỏ thật ngon, anh gần như bị mê hoặc.Làm sao người phụ nữ này lại nhạy cảm như vậy, chưa gì đã sảng hai lần rồi.

Khi Tô Nguyệt được đặt lên giường, nhìn mái tóc dài như mực của cô đối lập với sắc thái của tấm drap, mắt anh càng tối sầm lại, anh cúi xuống, bất ngờ hôn lên cái miệng đang hé mở của cô.

"Ưm ..."
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 13


Ngay cả cái miệng nhỏ bên trên cũng bị Tống Duyên Kỳ hôn đến chết đi sống lại.Lưỡi dài lưu luyến trong khoang miệng, con cặc nhấp liên tục vào bướm đĩ, tần suất nhanh và dữ dội, Tô Nguyệt lại thở hổn hển, cô vừa khóc vừa che mặt."

Nhanh, nhanh quá, không được, anh sắp chịch hỏng em rồi... uuu..."

Tống Duyên Kỳ cúi người xuống, liếm đi những giọt nước mắt trên má cô, dỗ dành rồi rút con cặc ra, "Kiên nhẫn một chút.

Sẽ tốt hơn sớm thôi.

"Sau đó, không đợi Tô Nguyệt thở phì phò, cặc bự đã mở ra hai cánh môi thịt, lại thúc vào một cái.Tống Duyên Kỳ không thay đổi vị trí của mình nữa, anh biết nếu cứ tiếp tục như vậy, Tô Nguyệt sẽ bị áp đảo, vì vậy anh ra trận nhanh chóng, không cần bất kỳ kỹ năng nào, chỉ đơn giản là đẩy liên tục, thô bạo dập bướm dâm.

Hai túi tinh hoàn thỉnh thoảng vỗ vào bờ mông đàn hồi của cô, phát ra tiếng lộp bộp.

Kèm theo là tiếng kêu mềm mại như mèo con của Tô Nguyệt và âm thanh côn thịt cắm trong lỗ nhỏ của cô, thật sự là một bản giao hưởng vừa ngọt ngào vừa dâm đãng.

Nhìn cặc lớn thô dài ra vào ra vào trong lỗ nhỏ của bé thư ký, anh chỉ cảm thấy phía dưới cứng hơn, địt lâu như vậy, lỗ nhỏ của Tô Nguyệt vẫn khít khao như lúc mới tiến vào, thật cực phẩm hút hồn anh đi mất.

"A ... ưm ..."

Tô Nguyệt ngẩng cao đầu, lại đạt đến cao trào mãnh liệt, lần này cái lồn nhỏ nữa ăn côn thịt đến chết đi sống lại, cặc lớn thiếu chút nữa bị hút khô.

Khi cô bình tĩnh lại, Tống Duyên Kỳ khịt mũi rút côn thịt ra, đưa tay vuốt ve côn thịt qua lại, một lúc sau, một dòng tinh dịch đặc sệt màu trắng phun lên bụng dưới của Tô Nguyệt.Cô hoàn toàn không còn chút thể lực, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say.Tống Duyên Kỳ lại đưa cô vào phòng tắm để rửa sạch cơ thể, nhưng cuối cùng anh nhận ra rằng đây không phải là một hành động khôn ngoan, bởi vì, sau khi tắm rửa cho Tô Nguyệt xong, gậy lớn của anh đã cứng ngắc từ bao giờ.

Đêm này thật là dài ...____________________________Lúc Tô Nguyệt tỉnh lại đã là buổi trưa ngày hôm sau.

Cô cảm thấy thắt lưng và lưng đau nhức, không nhịn được đưa tay xoa bóp một chút, nhưng ngay sau đó Tô Nguyệt nhận ra có gì đó không ổn .. .Cánh tay của một người đàn ông đang vắt trên bụng cô.

Đôi chân dang rộng vắt qua chân cô, bé bướm thì chứa cặc lớn.

Tô Nguyệt đang muốn rút cái vũ khí nóng ấy ra thì dương vật dần bắt đầu trỗi dậy, trở nên nóng và cứng, sưng lên một chút.Tô Nguyệt đang bối rối không biết sự tình như nào, nhưng khi ngẩng đầu lên, cô bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm, sắc bén như chim ưng, nhưng lại có chút ôn nhu như muốn cô chết chìm trong đó.Chủ ...

Chủ tịch ... ! ! !Cô cảm thấy lồng ngực như nghẹt thở.

"Em không định ngủ thêm sao?"

Tô Nguyệt nhanh chóng đứng dậy khỏi Tống Duyên Kỳ, nhưng lại quên mất rằng côn thịt vẫn còn cắm trong huyệt dâm, thế là vừa ngồi thẳng lưng, trọng tâm liền rơi xuống bộp một phát, gần như xuyên thấu lỗ dâm một lần nữa.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 14


Cả hai người cùng lúc run lên.

Tô Nguyệt thở hổn hển.

Cô cảm thấy toàn thân đau đớn và tê dại, cũng không còn sức lực để rời khỏi người anh nữa.Tống Duyên Kỳ đưa tay lên vuốt ve eo cô, để cô không quá căng thẳng, động tác tràn đầy thoải mái.Cả hai không biết họ đã quấn lấy nhau bao lâu, cuối cùng thì Tô Nguyệt cũng không nhận ra.Cô tỉnh dậy vào ngày hôm sau, nhìn chằm chằm vào người bên cạnh cô, choáng váng."

Đêm qua ...

Tối hôm qua ...

Em ..."

Nói thật, Tô Nguyệt có thể nhớ được có chút đứt đoạn.

Cô chỉ nhớ mình say khướt, và sau đó ...

Sau đó cô cưỡng hôn chủ tịch ...

Xem ra cô nhận nhầm người, vặn vẹo mông và đòi được chịch ...Trời ơi, sao có thể làm ra một việc xấu hổ đến vậy?!

Tống Duyên Kỳ ngồi dậy ôm eo cô, nhưng con cặc vẫn dựng thẳng đứng trong lỗ nhỏ của cô, giọng điệu có chút vô lực, "Thư ký nhỏ, tối hôm qua em thật sự khiến tôi không thể chịu được."

Vẻ mặt anh tuấn có chút mệt mỏi, anh nhìn cô có vẻ một lời khó nói hết.......

Anh ấy trông giống như người bị xâm phạm hơn là cô. 😀 Aaaaaaa, cô lại cảm thấy chủ tịch bị tổn thất là sao cơ chứ ..."

Chủ tịch, là lỗi của tôi tối hôm qua, tôi say rượu, tôi ... anh ..."

Tô Nguyệt không biết nên tiếp tục như thế nào.

Thật ra, cô muốn tỏ ra thấu tình đạt lý, "Chúng ta đều đã lớn, chuyện này không có gì to tát ..."

Nhưng khi bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Tống Duyên Kỳ, Tô Nguyệt sợ tới mức quay đầu ra chỗ khác, miệng im bặt như bị mèo tha mất lưỡi.

"Em là người lớn nên phải có trách nhiệm với anh."

Tống Duyên Kỳ dường như đoán được Tô Nguyệt đang định nói gì, anh khẽ nheo mắt, đưa tay ôm eo cô rồi tăng thêm sức lực.

Ủa?

Cô có nghe lầm không thế ? ? ?Chịu trách nhiệm? !____________________________Lengkeng———-Điện thoại của Tô Nguyệt bỗng vang lên, đó là nhạc chuông độc quyền cô cài riêng cho Lục Minh.

Tô Nguyệt cảm thấy bị kích thích, từ trên giường mò mẫm tìm điện thoại, liếc xuống thân dưới của hai người vẫn đang kết nối chặt chẽ, đỏ mặt ho nhẹ, "Cái đó ...

Chủ tịch, anh có thể ..."

"Nếu có cuộc gọi thì cứ trả lời.

Tôi sẽ không nói gì cả.

"Tống Duyên Kỳ nhẹ giọng nói, nhưng dường như anh vẫn cố tình không hiểu ý của Tô Nguyệt, côn thịt vẫn cắm trong bướm nhỏ.

Tô Nguyệt muốn tát chính mình một cái quá, miệng sao lại ngốc thế này ...Nói, làm ơn rút côn thịt của anh ra khỏi người tôi đi? !Thú thật, cô thực sự không có cách nào để nói ra những điều như vậy với khuôn mặt đẹp trai vô nhân tính của chủ tịch được.

Huhu sao lại mê trai vào đúng lúc này cơ chứ...Cuối cùng, Tô Nguyệt vẫn bị thuyết phục, chủ tịch nói gì cô cũng ngoan ngoãn nghe theo.Chuông reo một hồi, cô sợ Lục Minh cúp máy, nên trả lời trước."

Hừm ..."

Vừa mới trượt sang định nói chuyện, côn thịt của anh lại ác ý đẩy vào bướm nhỏ, Tô Nguyệt không ngoài dự đoán, dâm kêu lên.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 15


Lục Minh bối rối khi nghe giọng nói vang lên ở đầu bên kia của điện thoại.

"Có chuyện gì vậy?

Nguyệt Nguyệt, em khó chịu à?"

"Đừng ..."

Tô Nguyệt thấp giọng năn nỉ vị chủ tịch, cô bĩu môi, nhìn anh bằng ánh mắt vô tội.

Sau đó, cô ngay lập tức nói với Lục Minh.

"Không, không có gì, lúc em đứng dậy thì sơ ý va vào bàn thôi ..."

"Tại sao lại bất cẩn như thế, đi đứng có sao không?

Chân có đau không?"

Tô Nguyệt lương tâm cắn rứt, cô có thể cảm nhận được ánh mắt thiêu đốt của vị chủ tịch đang đổ dồn về phía mình, như thể muốn nhìn thấy một cái lỗ.

"Không sao đâu."

"Không sao đâu, Nguyệt Nguyệt, ba ngày nữa anh sẽ quay lại.

Em có nhớ anh không?"

Mắt Tô Nguyệt không khỏi có chút ẩm ướt.

Mặc dù cô say nhưng thực sự cô đã phản bội Lục Minh.

Cô có lỗi với anh ..."

Ừ ..."

Cô khóc.

"Em nhớ anh nhiều lắm."

"Hôm qua em đã không trả lời điện thoại khiến anh đã phải tự tay giải quyết.

Nhưng bây giờ tất cả đều ổn rồi, Nguyệt Nguyệt, sau khi anh về nước, em hãy cho anh, được không?"

Vốn là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhưng dưới cái nhìn ngày càng chết chóc của Tống Duyên Kỳ, câu chuyện này ngày càng trở nên nhàm chán.

Ghen tị, Tống Duyên Kỳ siết chặt eo của Tô Nguyệt và bắt đầu từ từ đẩy con cặc vào trong cái động dâm tiêu hồn của cô.

Động tác của anh rất chậm, nhưng cô không thể kiểm soát được lời nói của mình, bèn cắn chặt môi dưới để ngăn cản hơi thở dốc vì khoái cảm.

Cô đưa tay lên nắm lấy vai Tống Duyên Kỳ, móng tay gần như cắm vào da thịt anh, nhưng động tác của anh cũng cứng rắn không kém."

Ừm, đợi ...

đến khi anh quay lại.

Em sẽ nói chuyện này sau.

Anh ... ưm ..."

Tống Duyên Kỳ cúi người xuống, há miệng ngậm lấy bộ ngực trắng nõn, tay còn lại không rảnh mà xoa nắn trên vú còn lại hết lần này đến lần khác, rất nhanh chóng, nhuỵ hoa dần dần cứng lên, anh giữ nó một lúc rồi thè lưỡi chơi đùa, liếm mút khiến bầu ngực bóng loáng nước bọt, đầu vú mềm mại hồng nhuận lại được bọc trong đôi môi mỏng của anh.Nhưng côn thịt lại càng liều lĩnh đâm vào lỗ nhỏ của Tô Nguyệt, nước dâm tiết ra đã hoàn toàn làm ướt hạ bộ của hai người, dính dính nhớp nhớp.Không, nếu để Lục Minh tiếp tục nghe điện thoại, anh chắc chắn sẽ biết chuyện người yêu mình đang sung sướng dưới thân một người đàn ông khác.

"Xin lỗi, em có việc phải làm, cúp máy trước."

Nói xong, Tô Nguyệt trực tiếp cúp điện thoại, cô ôm lấy vai chủ tịch, rốt cuộc không nhịn được hét lên một tiếng, " Khó chịu quá. anh có thể..... có thể làm nhanh hơn được không?"

Tống Duyên Kỳ giơ cặc bự của mình lên, hung hăng nhồi đầy lồn dâm nhỏ hẹp, đưa tay nhéo nhéo cằm Tô Nguyệt: "Sau khi chia tay với anh ta, em sẽ là của anh, là bé đĩ chỉ chứa côn thịt của anh, hiểu chưa?"

"Không!

Lục Minh là bạn trai của em ...... anh ...... anh chỉ là ông chủ của em!"

Tô Nguyệt bực bội: "Những gì đã xảy ra đêm qua, em nói, đó chỉ là một sự cố mà thôi, anh không thể bắt em làm chuyện em không muốn được."

"Em tối hôm qua rất nhiệt tình, nói cái mông căng phồng, muốn anh địt lỏng, muốn anh làm em mãi mãi ....

"
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 16


Tô Nguyệt sửng sốt, rốt cuộc cũng không nhớ ra được, tối hôm qua cô đã nói sẽ để anh thao hỏng?! ...

Cô ...Cô không thể cãi lại cái gì !"

Vẫn là cái miệng nhỏ phía dưới của em thành thật."

Côn thịt lại cắm vào, mạnh mẽ nhồi đầy huyệt thịt làm Tô Nguyệt choáng váng không kịp phản ứng.Hết rồi, sau khi ngủ với chủ tịch thì vẫn bị ngủ tiếp.Lại nhồi thêm một cú nữa, bướm của Tô Nguyệt đã sưng đỏ lên.

Tống Duyên Kỳ buông cô ra, rút một ít khăn giấy, kéo chân cô sang hai bên, cẩn thận đem dịch thể nơi đó lau sạch.Động tác nhẹ nhàng, Tô Nguyệt thậm chí còn không cảm thấy đau, nhưng bởi vì bị đụng chạm như vậy, huyệt dâm co rút lại căng thẳng tiết ra một ít nước nhờn.

Tô Nguyệt đỏ mặt, cô không muốn để Tống Duyên Kỳ biết phản ứng cơ thể của cô này lúc này.... nó khiến cô cảm thấy vừa thẹn vừa bối rối.

Cô tức giận kẹp chặt chân lại, cầm lấy khăn giấy ở bên cạnh, "Tôi sẽ tự mình làm."

"Không sao!

Em đói chưa, anh hẹn đặt bàn ở nhà hàng nhé?"

Tô Nguyệt lắc đầu, nhìn thấy đôi tay thuần thục của Tống Duyên Kỳ đã đè lên cây côn thịt và lau sạch dịch thể vướng víu của hai người.

Gậy thịt đó thật sự có kích thước đáng kể.Thật lạ, rõ ràng là một hành động dâm như vậy, nhưng khi anh làm lại có vẻ cao quý và tao nhã, cô lẩm bẩm, kéo chăn bông và quấn lấy mình tròn vo.Tô Nguyệt ngủ ngay sau khi vừa nhắm mắt, trực tiếp ngủ trên giường một ngày, cuối cùng bị cơn đói đánh thức, phải dậy ăn cơm.Cô nhìn thấy một mảnh giấy anh để lại trên bàn.—— Em nghỉ ngơi một ngày đi!

Tô Nguyệt nắm chặt tay kịch liệt, nơi đó của cô rất đau, làm sao có thể nghỉ một ngày!

Nghỉ để bị trừ lương hay sao!

Đúng là chủ tịch khốn nạn!Đúng là nhà tư bản ác độc!Sáng sớm hôm sau, Tô Nguyệt cầm đơn từ chức đến công ty, cô muốn nghỉ việc, cô không muốn tiếp tục dây dưa với chủ tịch nữa!Cốc cốc cốc! ——Sau khi Tô Nguyệt gõ cửa, cô nghe thấy giọng nói lãnh đạm của Tống Duyên Kỳ vọng ra từ văn phòng."

Vào đi."

Tô Nguyệt hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi vào, vừa nhìn thấy chủ tịch, cô nói thẳng: "Chủ tịch, tôi tới đây để nộp đơn từ chức."

Tống Duyên Kỳ nhướng mắt lạnh lùng nhìn lướt qua cô, trong nháy mắt, ánh mắt anh mờ nhạt không thấy được cảm xúc gì, "Lại đây."

Tô Nguyệt bị ánh mắt lạnh băng kia làm cho tí thì hồn lìa khỏi xác.

Sau khi đặt đơn từ chức xuống, cô nghe thấy Tống Duyên Kỳ hỏi: "Còn đau không?"

"Không ......

Không đau nữa."

Tô Nguyệt xoay người, đang muốn rời khỏi phòng làm việc, kết quả lại bị anh một mực giữ chặt cổ tay.

Giọng nói của anh không hề dao động một chút, giống như đây thực sự chỉ là một lời hỏi han bình thường, "Để tôi xem."

Tô Nguyệt vô thức kẹp chặt chân anh, cơ thể có phần chống cự: "Đừng..."

Tống Duyên Kỳ xoay người cô lại, tay bóp chặt cằm cô, "Nếu tối hôm đó anh quá thô lỗ mà làm em bị thương, anh sẽ rất có lỗi.

Vậy nên, anh phải kiểm tra lại.

Em hiểu không?"

Anh vừa nói, tay vừa kéo chiếc váy xuống bên hông cô xuống.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 17


"Chủ tịch, không được!"

Tô Nguyệt bị anh ôm ngồi ở trên ghế, vừa giãy vừa quẫy đạp, bối rối kêu lên, "Đây là văn phòng..."

"Không có sự cho phép của tôi, sẽ không có ai vào."

Tống Duyên Kỳ thong thả nói: "Hay là, em muốn có người nhìn thấy em đang trong bộ dạng không đứng đắn với sếp mình?"

Anh cười tà.

"Em không có ý đó!

Nhưng mà điều này là không đúng!

Anh ..."

Vẻ mặt Tống Duyên Kỳ có chút lạnh lùng, giữ chặt hai chân của cô gái, dang rộng đặt lên tay vịn của ghế "Đừng cử động.

Thư ký, tôi để em chịu trách nhiệm với tôi.

Em lại đưa cho tôi đơn từ chức là có ý gì?

Tôi là một người đàn ông rất truyền thống, nói thẳng toẹt ra là cổ hủ.

Tôi không muốn chúng ta ở trong loại quan hệ tình nhân bạn giường lẫn lộn này.

Em nói đi, chuyện này phải giải quyết thế nào đây?"

Tô Nguyệt cắn môi, im lặng một lúc lâu mới lí nhí nói tiếp: "Nhưng... em... em đã có bạn trai ...

"Tống Duyên Kỳ sờ soạng trong túi áo khoác cô đang mặc, lấy ra chiếc điện thoại màu hồng nhạt của cô.

Vừa mới mở khoá thì điện thoại bỗng nhiên reo lên, nhìn cái tên đang hiển thị trên màn hình, mắt anh nheo lại, quai hàm căng chặt, toàn thân toát ra vẻ lạnh lùng nguy hiểm.Vung tay một cái, điện thoại của cô bay thẳng vào góc tường, nát bươm, màn hình loằng ngoằng vết nứt vỡ.

Cuối cùng thì tiếng chuông cũng ngừng lại.Tống Duyên Kỳ liếc cô một cái, hơi nhún vai, giọng điệu tỏ ra tiếc nuối."

Giờ thì em đi được rồi đấy."

Tô Nguyệt hai mắt đỏ hoe, khịt mũi, cảm thấy bản thân cực kỳ oan ức, tủi thân, "Em không phải là một người phụ nữ vô trách nhiệm, nhưng mà, chủ tịch, anh... rốt cuộc..... anh muốn làm gì?

Làm sao thì mới có thể kết thúc được mớ rắc rối này?"

"Em biết là mình sai ở đâu đúng không?

"Tống Duyên Kỳ nhướng mày kiếm.Tô Nguyệt gật đầu, cô cũng biết mình là người cần phải có trách nhiệm nhất trong chuyện này.

"Là em đưa anh về nhà trong tình trạng say khướt, sau đó thì ngủ với anh, rồi sáng hôm sau........"

Cô cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Tống Duyên Kỳ, khí thế của anh gần như là bắt cô phải phục tùng theo.

Anh đưa tay sờ lên đầu cô, hài lòng nói: "Không vội, chuyện này chúng ta sẽ từ từ giải quyết.

Nào, trước hết mở chân ra, tôi muốn kiểm tra đoá hoa kia."

"Thỏ con, sợ cái gì đâu.

Đừng sợ anh . .

"Giọng nói của anh như có ma lực nào đó làm Tô Nguyệt thẹn gần chết, cô xấu hổ dang rộng hai chân trên tay vịn ghế.Tống Duyên Kỳ đưa tay kéo vạt váy cô lên cao, quần lót cũng bị lôi ra, lộ ra huyệt dâm ngọt ngào.

Chắc là vì lần trước quá thô bạo nên xuất hiện mẩn đỏ và sưng tấy ở hai mép thịt.Không biết anh chuẩn bị ít thuốc bao giờ nữa, nhanh chóng đã lấy ra, bôi một ít lên đầu ngón tay, Tô Nguyệt hiểu anh định làm gì liền sợ đến mức hai chân bị kẹp chặt, cô duỗi ra che lại, ngại đến mức

mặt đỏ như trái cà chua.

Lắp bắp nói, "Cái đó ... chủ tịch ... tự em có thể làm."

"Bỏ tay ra."

Cặp đùi thon thả bị Tống Duyên Kỳ ép vào, lớp vải quần âu chặt chẽ áp vào cặp đùi trần trơn bóng của cô, cho dù Tô Nguyệt muốn rút về cũng không có cách thoát được, vẻ mặt anh nghiêm túc, thậm chí có chút ngưng trọng.Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh, Tô Nguyệt co rụt vai lại, có chút sợ hãi hỏi: "Chủ tịch, anh... anh chỉ cần bôi thuốc mỡ thôi nhé..."

Tống Duyên Kỳ không thèm trả lời, những ngón tay mảnh khảnh đã bắt đầu ra vào trong cô.

Với động tác này, anh có thể nhìn rõ tình trạng khe hở đùi, đồng thời đâm chính xác các đầu ngón tay vào âm vật còn hơi sưng kia.
 
[Cao H] Tiểu Thư Ký | Tế Nam
Chương 18


Thuốc mỡ hơi lạnh, vừa chen vào, Tô Nguyệt đã hít một hơi, vô thức nắm lấy cánh tay Tống Duyên Kỳ.

"Ưm..."

"Đau không?"

Lông mày Tống Duyên Kỳ hơi cau lại, anh đầu ngón tay rút ra một chút, cũng không xông ngay vào mà vuốt ve gần môi âm hộ, thỉnh thoảng ép chặt hai môi thịt vào trong.

Cô gái này.... anh vừa mới đi vào thôi mà, sau vài lần đụng chạm, toàn thân đã phát cô run lên.Tô Nguyệt cắn môi dưới, nghẹn đến mức sắp không thở nổi.

Chủ tịch....Anh nhất định là cố ý!Thấy cơ thể cô thả lỏng, ngón tay lại đút vào u cốc, linh hoạt đào moi, khoét sâu bên dưới.Tống Duyên Kỳ nhàn nhạt hạ mắt xuống rồi thêm một ngón tay.

Chỉ có hai ngón tay đi vào.

Lúc này nơi đó giống như căng quá mức, kính hút chặt lấy anh.

Cũng may, đó chỉ là một ngón tay.

Nếu là gậy thịt của anh, chỉ sợ lại phải bị hút đến gắt gao, muốn xỏ xuyên cô cũng không cắm vào được.

"Chủ tịch, anh..."

Tô Nguyệt khó chịu vặn vẹo eo, bởi vì dục vọng của cô bị kích thích khiến má cô hiện lên một vệt ửng hồng khác thường, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở có chút tức giận, "Anh nói chuyện không giữ lời!"

"Ừ .

Em quá chặt, bướm nhỏ kẹp tay anh quá chặt, không rút ra được."

Tống Duyên Kỳ làm cô cúi đầu, nhìn cảnh huyệt nhỏ của chính mình bị hai ngón tay ra vào đến mức nước dâm chảy ròng.

Khi anh thu tay về, ngón tay vẫn còn đọng lại một lượt ái dịch, lôi ra thành tình ti khiến Tô Nguyệt ngượng chín mặt.

Thấy cô mặt đỏ như vậy, Tống Duyên Kỳ còn cố tình đùa giai, đặt ngón tay mình lên mũi cô, để cho cô tự mình ngửi mùi vị của mình.

Nhìn thấy bộ dạng khó xử của cô, môi anh hơi nhếch lên, "Nhìn đi, Tô Nguyệt, em dâm thật đấy.

"Tô Nguyệt quay đầu lại, tức đến hai má phồng lên.

Tống Duyên Kỳ bóp chặt cằm cô, đem tầm mắt xoay trở về, đồng thời cúi người xuống.

Anh giữ lấy khuôn miệng hơi hé mở của cô, chiếc lưỡi dài của anh thuận lợi chen vào, giống như một cây côn thịt trong miệng cô bị kích động, hút lấy mật dịch ngọt ngào.

Đôi mắt của anh tràn đầy dục vọng, nhưng cuối cùng anh vẫn ép xuống, "Trước hết em đi xuống đi, đợi khi nào thân thể ổn hơn, anh nhất định sẽ làm em không xuống giường được."

Tô Nguyệt ra khỏi văn phòng chủ tịch, đi đường cảm giác rất khó chịu, quần lót đã cọ sát vào môi âm hộ mẫn cảm đỏ ửng, nhưng cô vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tự nhiên chào hỏi người khác.Tô Nguyệt đi ra thì trợ lý Vu đang bận rộn xử lý hồ sơ ở bên kia, dường như không nhận ra sự xuất hiện đột ngột của cô.

"Vu trợ lý, tôi hỏi một chút nhé, ví dụ, nếu tôi từ chức, tiền bồi thường cho hợp đồng rốt cuộc nhiều hay ít ..."

Tô Nguyệt rối rắm một chút, lúc này mới mở miệng hỏi.

Cô không muốn chịu trách nhiệm quỷ gì với chủ tịch, cô muốn chạy trước!Vu Nam đẩy nhẹ gọng kính, nói với Tô Nguyệt: "Ừm, hình như cũng không nhiều lắm a..."

Tô Nguyệt vui mừng khôn xiết.Vẫn còn hy vọng!

"Khoảng một trăm vạn mà thôi."

"..."
 
Back
Top Bottom