Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

[BOT] Mê Truyện Dịch
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 405: Chết Có Đáng Giá Hay Không (2)



Đúng vào lúc này, một vị Câu Điệp Sứ Cửu U cung thấy thời cơ đã chín muồi, liền đột nhiên hạ lệnh một tiếng.

Thuận theo mệnh lệnh này của hẳn, lập tức có không biết bao nhiêu thích khách Cửu U cung mãnh liệt xông về phía Phương Nguyên.

Hơn nữa màn đêm giống như vô biên vô tận kia cũng chậm rãi bao phủ tới.

"Hộ giá!"

Trong đám đệ tử Thanh Dương tông có người ngưng trọng hét lớn, liều mạng quay đầu lại, chạy đến che chở Phương Nguyên.

Thế nhưng khi đối mặt với thích khách Cửu U cung, bọn hắn quả thực giống như là nến tàn trong gió vậy, chỉ trong nháy mắt liền chia năm xẻ bảy. Có một số người chết mà cũng không biết mình chết như thế nào. Khi vùng hắc ám kia quét tới đón đầu Phương Nguyên, bọn hắn đều vô lực ngăn cản, gần như chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Nguyên bị bắt lại.

"Ngươi đi đi, hãy cố tự mình chạy trốn..."

Vị lão chấp sự kia vào lúc này chợt thở ra một hơi thật dài.

Hãn thu hồi Khốn Tiên Tác trên người Phương Nguyên, sau đó tay áo hân phồng lên, trên đỉnh đầu hắn chợt xuất hiện một đạo bạch quang lờ mờ xông thẳng vân tiêu. Khi đạo bạch quang này xuất hiện, nhục thể của hẳn thế mà bắt đầu vỡ toang ra, khí tức. đáng sợ cũng theo đó mà bốc lên...

“Hắn muốn. .."

Phương Nguyên bỗng nhiên biết được mục đích của lão chấp sự này, trái tim hắn nhịn không được mà nhảy lên một cái.

“Tự hủy đạo cơ để phá bí pháp của ta sao?”

Giọng nói của một vị Câu Điệp Sứ Cửu U cung lạnh lùng vang lên giữa không trung: "Vô dụng thôi!"

Lời này rất thực tế, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy rất bất đắc dĩ!

Thích khách Cửu U cung thỉ triển bí thuật mạnh như thế, e rằng dù có một vị tu sĩ Trúc Cơ liều mạng thì cũng vô dụng.

Nhưng dù là vô dụng, nhưng hắn làm gì còn biện pháp nào khác cơ chứ?

'Đây đã là phương pháp cuối cùng mà vị lão chấp sự kia có thể làm được. ...

Nếu như có thể làm gì đó che chở Phương Nguyên chạy trốn thì tất nhiên là hắn sẽ làm, thế nhưng nếu như không thể làm được, vậy thì cứ bảo vệ càng xa càng tốt đi...

Oanh!

Toàn thân lão chấp sự bỗng nhiên dấy lên ánh lửa mãnh liệt, bốc cao lên đến mấy chục trượng, giống như đã biến thành một tên hỏa nhân cự đại đỉnh thiên lập địa, lực lớn vô cùng. Nó hung hăng công kích màn đêm bên kia, vô biên dã hỏa đốt tẫn thương khung. .

Trong lúc đó, Chu tiên sinh nhìn thấy xung quanh đã không còn người nào thì đành phải dắt theo Phương Nguyên vội vàng thối lui về phía sau.

Vị lão chấp sự kia tiến hành lăn liều mạng sau cùng, nhưng hắn cũng không chèo chống được bao lâu dưới bí pháp của Cửu U cung. Hỏa nhân to lớn kia dùng nắm đấm nện vào trong màn đêm, nhưng không đem lại bất kỳ tác dụng gì. Màn đêm kia xé không nát, nện không trúng, thế nhưng lại có uy thế lớn lao, sinh sinh bao lấy hỏa nhân, dập tất từng chút từng chút hỏa diễm một, sau đó tiếp tục xông vẽ phía trước, bao phủ tới chỗ của Phương Nguyên. .

"Đồ nhi ngoan, có vi sư ở phía trước, ai cũng không thể thương tốn được ngươi. . "

Chu tiên sinh không chút nghĩ ngợi liền ngăn ở trước người Phương Nguyên. Hẳn nhấc lên trường kiếm, dùng sức chém về phía trước.

Một kiếm này, quả nhiên không có uy lực gì....

Nhưng chuyện ngoài dự liệu đã xảy ra, một mảnh tăm tối kia lại bỗng nhiên bị xé mở một lỗ hổng cực lớn!

Tất cả mọi người đều giật mình.

Hồi ác đấu này bỗng nhiên tĩnh mịch trong giây lát, sau đó vô số ánh mắt đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Giữa không trung, một thân ảnh khô gầy thấp bé đột ngột xuất hiện ở phía trên màn đêm, khuôn mặt hẳn bị che lại bởi một cái mũ rộng vành cự đại.

Hắn chính là kẻ đã phá vỡ màn đêm bao thiên phủ địa kia, cũng là người ngăn trở màn đêm bao trùm lấy Phương Nguyên.

"Kẻ nào?"

Sau một chốc lát yên tĩnh, Thích khách Cửu U.

cung là phe phản ứng lại trước.

Trong sự kinh hãi của mọi người, ba đạo Thanh Phiên đồng thời rung động, vờn quanh trái phải, gấp gáp đánh về phía bóng đen kia

Cùng lúc đó, ở phía dưới bọn hẳn, vô số gào thét kiếm quang cùng nhau cải biến phương hướng, tất cả đều phóng về phía bóng đen kia. Đám độc trùng phiêu phù giữa không trung giống như mây đen kia cũng che phủ cả bầu trời, tất cả đều vọt tới trước người hắn...

Rất rõ ràng, thích khách Cửu U cung ý thức được. sự đáng sợ của người này nên quyết định tiêu diệt hẳn trước,

"Kiếm Vũ!"

"U Vân!”

"Độn Không!”

"Dạ Bố!"

Thích khách Cửu U cung tứ đại bí pháp, gần như đồng thời tuôn về phía người bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung kia.

"Quá huyết tinh!”

Bóng đen xuất hiện giữa không trung kia cúi đầu đánh giá mảnh chiến trường này, sau đó hắn hít vào.

một hơi trầm thấp, khe khẽ lắc đầu, tự lẩm bẩm: "Thích khách Cửu U cung trước kia xem việc giết người giống như nghệ thuật, từ khi nào lại trở nên th ô tục như thế này?

Khi hắn nói đến đây, tứ đại bí pháp kia đã ập đến trước người hắn.

Hắn thấy thế thì thở dài một tiếng, sau đó hai đột nhiên kết ấn, mở miệng đọc lên một đoạn âm tiết thật dài.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 406: Chứng Minh Bọn Hắn Đáng Giá (1)



Đối mặt với Cửu U bí pháp, cả đám người Thanh Dương tông đều gần như đã tuyệt vọng, bởi vì đó là loại lực lượng mà bình thường ngay cá nghĩ bọn hẳn cũng không muốn nghĩ tới. Cửu U thích khách danh chấn thiên hạ chính là vì bọn hẳn có phần thực lực này, những bí pháp kia đã không phải là thứ mà đạo pháp của đệ tử Thanh Dương tông bình thường tu hành có thể địch nổi. Đối diện với đám thích khách quỷ dị mà không sợ chết này, trừ khi bọn hắn có đầy đủ thực lực, cường ngạnh lấy cảnh giới để nghiền ép, bằng không mà nói, bọn hắn căn bản không biết nên chiến đấu như thế nào, nên đối kháng như thế nào....

Nhưng càng không thể ngờ chính là, trong lúc nguy cấp như vậy lại sinh ra dị biến bực này!

Bóng người kia, tới vô cùng đột ngột.

Lúc đầu còn có người tưởng là đệ tử Thanh Dương tông được Hộ Đạo Phù gọi tới, nhưng đợi đến khi người kia vừa ra tay, bọn hắn liền biết ngay rằng mình đã nghĩ sai. Đối phương tuyệt đối không phải là đệ tử Thanh Dương tông, mà lại là người trong nhất mạch Cửu U thích khách.

Càng đáng sợ hơn chính là bản lãnh của hắn rõ ràng còn cao hơn cả những thích khách kia.

Mà vào lúc này, đám Cứu U thích khách lãnh khốc vô tình kia lại đang tỏ ra hoảng sợ còn hơn cả những đệ tử Thanh Dương tông.

"Tại sao Việt quốc lại có thể có Cửu U thích khách khác ở đây?"

"Chưa kết Kim Đan, lại có thể một mình thi triển Niểu Đề chỉ thuật, ngươi là..."

Bọn hẳn còn chưa nói hết, đã không hẹn mà cùng làm ra cùng một lựa chọn, đồng thời bỏ chạy về ba hướng khác nhau.

Bọn hẳn rõ ràng không phải ngu ngốc, có phán đoán riêng của chính mình, biết bóng đen này không thể cứng rắn đối địch.

"Từ khi nào trong Cửu U cung lại quy định có thể đào tẩu vậy?"

Đạo hắc ảnh kia lại trầm giọng thở dài, sau đó cũng sải bước đi theo.

Ba đạo Thanh Phiên kia cũng đồng thời bay về ba phương hướng, hơn nữa còn bay cực nhanh.

Thế nhưng người kia lại là càng nhanh hơn, thân hình hẳn nhoáng một cái đã biến thành một cái bóng đen trực tiếp biến mất giữa thiên địa, lúc xuất hiện lại đã thình lình ở ngay bên trái một đạo Thanh Phiên. Hắn vung trảo đánh tới Thanh Phiên kia, chỉ nghe được một tiếng 'Xoạt' vang lên, đạo Thanh Phiên kia theo tiếng kêu liền nổ tung, thế thưng lại không có gì trong đó, mà lúc này ở phía sau hẳn lại có một kiếm đâm thẳng tới sau ót.

“Xùy!"

Bóng đen kia cũng không quay đầu lại, chỉ đưa tay phải về phía sau.

Trong lòng bàn tay của hẳn có một đạo kiếm quang quỷ dị, đâm thẳng vào vùng hư không phía sau mình.

“Sụtt..."

Thân hình một nam tử mặc áo bào đỏ hiển lộ ra, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin nối, máu tươi từ khóe miệng trào ra.

Hân cùng người kia đều thi triển Độn Không chỉ thuật, nhưng người kia rõ ràng là kỹ cao hơn hắn một bậc.

Thế nhưng bóng đen kia lại không ngừng lại chút nào, sau khi giết vị Câu Điệp Sứ này xong, liền lập tức đuổi theo một đạo Thanh Phiên khác.

Đạo Thanh Phiên kia biết mình hiển nhiên là chạy không thoát, đột nhiên liền từ giữa không trung nhoáng một cái, triệu tập độc trùng vừa rồi tản mát từ bốn phương tám hướng lại, trông lít nha lít nhít như một đám mây đen vọt thẳng tới bóng đen kia. Đối mặt với vô số độc trùng vừa nhỏ bé vừa đáng sợ này, cho dù tu vi có cao hơn cũng phải tê dại cả da đầu. Thế nhưng bóng đen kia trông thấy độc trùng bay tới, vậy mà lại bật cười lên.

"Hítttt..."

Đột nhiên hẳn hút thật mạnh một hơi, tựa như khí thôn sơn hà.

Vô tận độc trùng kia liền bị cái hút này của hắn cưỡng ép hút tới, trông tựa như là đang phun ra nuốt vào một đám khói đen vậy, vậy mà nuốt toàn bộ độc trùng vào trong bụng không sót một con. Đệ tử Thanh Dương tông ở chung quanh đều sửng sốt, toàn thân vã mồ hôi hột. .

"Ngươi là Cửu U thích khách, ngươi đến tột cùng là ai.."

Tên Câu Điệp Sứ triệu hoán đám mây độc trùng tới kia rõ rằng cũng bị dọa sợ, hắn lập tức xác định được hai chuyện.

Một là, cái bóng đen này tất nhiên cũng là Cửu U thích khách, bởi vì bí thuật của Cửu U thích khách có lẽ có khả năng bị truyền ra ngoài, nhưng có một ít bí pháp chỉ có Cửu U thích khách mới có thể luyện thành được. Dù gì thì người bình thường mà nuốt độc trùng vào trong người chỉ có một kết cục, đó chính là bị độc trùng ăn sạch huyết nhục không còn sót lại chút gì, chỉ có Cửu U thích khách trải qua huấn luyện bí pháp khắc nghiệt nhất, mới có thể nuốt độc trùng vào mà không bị độc trùng phản phệ. Bóng đen trước mắt này không những đã từng tu luyện qua ở Cửu U cung, mà nhất định cũng không phải người tăm thường!

Nhưng hắn lại không nghĩ ra người này là ai...

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Bản lĩnh của người này nhất định còn cao hơn Câu Điệp Sứ điều khiển Thanh Phiên, thậm chí còn cao hơn Vô Thường Sứ điều khiển Xích Phiên.

Nhưng đám nhân vật này không có ai không phải là trưởng lão Cửu U cung, làm sao có khả năng bọn hẳn lại đến tương trợ Thanh Dương tông chứ?

“Thân là thích khách, không thể nói quá nhiều!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 407: Chứng Minh Bọn Hắn Đáng Giá (2)



Đến tận lúc này, trong sân chỉ còn lại một tên Câu Điệp Sứ sau cùng, hẳn lâm vào hiểm cảnh nhưng không muốn chạy trốn nữa, cũng biết mình có trốn cũng không thoát, nên ngược lại nhanh chóng hiện hình, rồi vội vã phóng một đạo linh quang lên trời, truyền tin tức đi!

Mà bản thân hẳn lại quay về đối mặt với bóng đen kia, đồng thời hét lớn.

"Chính là ngươi..."

Mọi người cho ngươi rằng ngươi đã trốn vào Trung Châu, không nghĩ tới ngươi vẫn luôn ở Việt..."

Hắn còn chưa dứt lời, liền đột nhiên khựng lại.

Đạo hắc ảnh kia đã áp sát đến, hai chỉ nhập lại làm kiếm đâm thẳng vào cổ họng của hắn!

Sau đó nhẹ nhàng xoắn một phát, tên Câu Điệp Sứ kia liền hóa thành một đám huyết vụ!

"Ngươi biết rõ chết trong tay ta là xong hết mọi chuyện, vì sao còn muốn liều chết mật báo hại ta chứ?"

Bóng đen kia thấp giọng thở dài, chậm rãi co năm ngón tay lại.

Đạo kia linh quang đã bay đi được mấy trăm trượng, mắt thấy sắp biến mất, nhưng theo năm ngón tay của hãn co lại, màn đêm phía chân trời phía trước chợt rung rinh, đạo linh quang truyền tin kia đụng lên màn đen này vậy mà không bay tới được nữa, chậm rãi bay lui lại...

Dần đần bay đến trong tay bóng đen kia, bị hắn nhẹ nhàng bóp nát!

"Cũng may trước khi xuất thủ đã bày ra Dạ Bố, nếu không sau này mơ tưởng lại an bình.

Hắn thấp giọng than thở, dường như cảm thấy có chút may mắn.

Mảnh chiến trường đẫm máu này, ngoài ý muốn yên tĩnh trở lại.

Không ai nghĩ tới sẽ kết thúc như vậy, cũng không biết bóng đen kia đến tột cùng là ai, lại vì sao muốn xuất thủ tương trợ, nhưng những đệ tử Thanh Dương tông còn sống sót thì đều tập trung lại bên cạnh Phương Nguyên bảo vệ phải trái, tỏ ra cảnh giác nhìn bóng đen kia.

"Con đường phía trước đã dọn dẹp sạch sẽ, ngươi có thể tiếp tục đi rồi!"

Đạo hắc ảnh kia chậm rãi vừa quay đầu lại, thanh âm trầm thấp nói ra.

"Ngươi. .. Ngươi đến tột cùng là ai?"

Phương Nguyên từ giữa vòng đệ tử Thanh Dương tông đi ra, nhìn tới bóng lưng người kia, thấp giọng hỏi.

"Điều này không quan trọng. . “

Người kia nhẹ nhàng khoát tay áo, thấp giọng trả lời.

Phương Nguyên hơi dừng lại, lại hỏi tiếp: "Tờ giấy lúc trước kia, là ngươi gửi cho ta sao?"

“Lúc ấy thời gian cấp bách, chỉ có thể gửi giấy, không nghĩ tới vẫn không giúp ngươi tránh được trận đại phiền toái này..."

Bóng đen kia bất đắc dĩ thở dài, tựa hồ có chút tiếc nuối.

Phương Nguyên cau mày, thấp giọng nói: "Ngươi đến tột cùng là..."

"Ta chỉ là một kẻ lãng tử lưu lạc thiên nhai, không nơi nương tựa, chỉ muốn tìm kiếm một bến đỗ yên bình..."

Thanh âm đối phương nghe rất tang thương, chậm rãi thở dài.

Phương Nguyên nhịn không được, nói: "Tôn huynh, có thể nói đơn giản một chút hay không?”

Bóng đen kia lập tức ngẩn người, ngẩng đầu lên vô thức nói: "Làm thế nào ngươi biết là ta?"

Hắn vừa ngẩng đầu lên, phía dưới chiếc mũ rộng vành liền hiện ra một khuôn mặt gầy gò, tràn đầy vẻ kinh ngạc, hai con mắt không lớn quay tròn đảo tới đảo lui, tỏ ra xấu hổ không thôi. Đây không phải là Tôn quản sự mỗi ngày đều lải nhải dông dài, mỗi ngày đều rủ Phương Nguyên nhậu nhẹt thì là ai chứ?

Phương Nguyên cau mày nói: "Chiếc mũ rộng vành ngươi mang chẳng phải lúc nhổ cỏ ở Tạp Vụ Giám đã từng đội hay sao?"

Tôn quản sự ngẩn người, vội tháo mũ rộng vành xuống xem xét rồi tỏ ra bất đắc dĩ vỗ vỗ trán, nói: "Lúc đến quá gấp, chỉ tiện tay quơ đại một cái!" Dường như là thân phận đã bị Phương Nguyên nhìn thấu, nên hẳn lại lập tức lại nhải không ngậm được miệng, nói: “Lúc đầu ta cũng không muốn ra tay đâu, chỉ là chợt thấy có bí lệnh của Cửu U cung triệu tập tất cả thích khách, nên mới biết ngươi đang gặp phiền phức lớn, lúc này mới chạy tới..."

"Ai, lần này vừa ra tay là xong luôn, những ngày sống dễ chịu liền chấm dứt, Cửu U cung nhất định sẽ tra được ta..."

Phương Nguyên vội vàng đưa tay ra hiệu Tôn quản sự ngừng lại một chút, cúi đầu suy ngẫm nửa ngày, mới nói: "Vì sao ngươi lại là Cửu U..

Tôn quản sự bất đắc dĩ nói: "Ai mà không có quá khứ riêng chứ!"

Phương Nguyên: ”..."

Hân chỉ cảm thấy một bụng tràn đầy nghỉ hoặc muốn hỏi thăm rõ ràng, nhưng Chu tiên sinh ở bên cạnh lúc này đã đạp trên phi kiếm bay tới, nhìn Tôn quản sự một chút, lại vỗ vỗ bả vai Phương Nguyên, nói: "Thời gian không còn nhiều lảm, có lời gì để sau này hãy nói, chân truyền Âm Sơn tông sắp đuổi tới rồi. . ”

Tôn quản sự cũng vội vàng nói: "Đúng đúng, để sau này lại hỏi đi, có muốn ta lại tiễn ngươi hay không?"

Phương Nguyên gật đầu nói: "Muốn!"

Tôn quản sự lập tức ngẩn người, nói: "Ta chỉ nói lời khách sáo thôi mà..."

Phương Nguyên thì không nói thêm lời, chỉ thở một hơi thật dài rồi nhìn về hướng Chu tiên sinh. Vị tọa sư ở Tiên Tử đường của mình này, lúc này phía trên áo bào tro đã dính đầy máu tươi, vừa rồi trong lúc hỗn loạn hẳn cũng bị Cửu U thích khách chém một kiếm. Mà những đệ tử Thanh Dương tông khác hắn cũng không nhận ra, nhưng trên thân từng người đều mang thương thương tích, thậm chí có người còn nguy hiểm đến tính mạng, nhìn thê thảm đến cực điểm.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 408: Trời Sinh Tuyệt Mạch (1)



"Đây chính là bảo bối ngươi muốn cho ta xem sao?”

Cam Long Kiếm nhìn một nam một nữ trong kho ông mày nhịn không được nhíu lại.

Hai người bên trong kia, nam thì khôi ngô cao lớn, thân khoác thiết giáp trông rất là hung hãn, nữ thì nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, làn da trắng như tuyết, thuộc về kiểu người khiến cho người ta vừa nhìn thấy đã nhịn không được tim đập thình thịch, vừa gặp đã yêu. Hai người này tựa hồ vừa mới tỉnh lại không lâu, thấy mình bị nhốt ở đây, nam nhân kia liền liều tính mạng đập lên tường, vậy mà lực lớn vô cùng, khiến kho củi lắc lư không thôi.

Chỉ có điều kho củi này dù sao cũng hiện ra đầy cấm chế, dưới pháp lực thôi động, sao hẳn có khả năng mở ra được chứ?

Cam Long Kiếm nhịn không được nhíu mày, tỏ ra khó hiểu nhìn về phía tên tiểu nô kia.

“Công tử cẩn thận quan sát nữ oa kia một chút đi..."

Tiểu nô nở nụ cười, như kiểu đang muốn hiến vật quý vậy.

Cam Long Kiếm nghe vậy, liền phát ra một đạo thần thức quét qua người tiểu nữ hài kia, hẳn lập tức kinh hãi vội đẩy cửa kho củi bước nhanh vào. Nam tử khôi ngô kia thấy hẳn tiến đến lập tức đập tới một quyền, nhưng Cam Long Kiếm chỉ hơi nghiêng người một chút, đẩy lên ngực hẳn một cái, nam tử khôi ngô liền bịch bịch lui về phía sau mấy bước, dựa lưng vào tường không thể động đậy.

Bên trong cái đẩy kia của Cam Long Kiếm đã phong bế toàn bộ pháp lực, khí huyết của hẳn, động cũng không thể động.

Tiếp đó Cam Long Kiếm đưa ra ngón giữa và ngón trỏ tay phải áp lên trán nữ hài nhỉ kia, rồi lại lập lại động tác ở sau lưng, mấy đại huyệt ở dưới bụng của nàng. Theo quá trình thăm dò, sắc mặt hắn dần dần trở nên ngưng trọng, kinh ngạc nói: "Lại là người trời sinh tuyệt mạch sao?"

Tiểu nô cười gật đầu nói: 'Đúng, mà lại là trời sinh tuyệt mạch đã trưởng thành đến mức này!"

Cam Long Kiếm càng nhìn càng kinh ngạc, bỗng nhiên quay đầu nhìn về hướng tiểu nộ, nói: "Ngươi không động tới nàng chứ?"

"Ta làm sao dám?”

Tiểu nô kia vội nói: "Tiểu nô lúc ấy phụng mệnh công tử trông coi ở ngoài núi để liên lạc với Cửu U, thích khách, đợi sau khi Toan Nghê truyền âm báo phương hướng tên đệ tử Thanh Dương tông kia chạy trốn, ta liền thông tri cho đám Cửu U thích khách đuổi theo. Nhưng trong lúc chuẩn bị rời đi, lại vừa khéo gặp được đôi huynh muội này ngoài núi. Đừng nhìn vậy mà tưởng hai người này không có bản lãnh gì, chúng lại đang đi giúp tên đệ tử Thanh Dương tông kia đào tẩu đó, vì vậy ta liền bất bọn hắn lại, nói không chừng đến lúc cần thiết tốt xấu gì cũng có thể uy h**p tên đệ tử Thanh Dương tông kia bó tay chịu trói..."

"Hắc hắc. .. Công tử đừng mắng ta, mới đầu thấy nữ hài nhi này đáng yêu, ta thật sự là có một chút mà tâm tư, nhưng rất nhanh liền phát hiện nàng lại là hạt giống tốt trời sinh tuyệt mạch, biết tiềm lực nàng không tăm thường như vậy ta nào còn dám động vào nàng chứ?"

Cam Long Kiếm quay đầu, lạnh lùng nhìn tiểu nô kia một chút, nói: "Lần sau lại làm chuyện như vậy, ta liền một kiếm chém ngươi!"

Tên tiểu nô sợ đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, vội nói: "Không dám, về sau không dám..."

Cam Long Kiếm lại đánh giá nữ hài kia một phen, tựa như đang đánh giá kỳ trân dị bảo vậy, lẩm bẩm: "Quả thực là một hạt giống không tệ, trời sinh tuyệt mạch vốn đã hiếm lạ, mà có thể sống lâu đã ít càng thêm ít, đã trưởng thành giống như nàng lại càng hiếm thấy cực điểm, nếu như có thể đưa nàng đi tu luyện đạo truyền thừa kia của Âm Sơn tông ta, chẳng phải chính là được trời ưu ái, tiền đồ vô lượng sao?"

Nói rồi hắn lại chau mày: "Có điều ngươi bắt nàng, thì cũng thôi đi, sao còn bất cả tên nam nhân này đến làm cái gì?"

Tiểu nô kia vội nói: 'Nam nhân này dáng người khôi ngô, trời sinh thần lực, nếu như luyện Thiết Giáp khôi lỗi thì...."

"Tầm bậy!"

Cam Long Kiếm dạy dỗ một câu, nói: "Âm Sơn tông chúng ta đã sớm không còn luyện tà thuật cấp độ kia nữa, ngay cả tông chủ cũng đã hạ lệnh rõ ràng cấm chỉ đệ tử tu hành tà thuật cấp độ kia để tránh ảnh hưởng tên tuổi, vậy mà ngươi vẫn còn trông ngóng, những thứ này sao? Lại nói, tu vĩ trên thân người này vận hành là Thanh Dương tông nhất mạch, hơn phân nửa chính là đệ tử Thanh Dương tông, ngươi bắt hắn Giáp khôi lỗi không phải vô cớ sinh chuyện.

"Ừm...."

Tiểu nô kia bị giáo huấn lần nữa lần nữa, liền thành thành thật thật không dám nói tiếp.

"Mang theo nữ oa nhi này đi!"

Cam Long Kiểm cũng không nhiều lời, chỉ lạnh nhạt phân phó một câu.

Tên tiểu nô kia đại hí, đang định tiến lên dắt nữ. oa nhỉ da thịt trắng như tuyết kia đi, nhưng vừa mới đưa tay ra chỉ nghe “Vụt một tiếng, một quả đấm to lớn đã đập tới, chính là tên nam tử to như gấu kia đang huy quyền đánh tới. Hắn vừa mới bị Cam Long Kiếm dùng thuật pháp định trụ, không ngờ dưới cơn thịnh nộ vậy mà thoát khỏi cấm chế, lảo đảo bước lên che nữ oa nhi lại.

"Chậc chậc, man lực như vậy thật là đáng sợ..."
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 409: Trời Sinh Tuyệt Mạch (2)



"Ta muốn đi!"

Nhưng cũng chính vào lúc này, tiểu nữ hài trông như búp bê sau lưng của hẳn kia bỗng nhiên nhẹ nhàng mở miệng.

Không khí trong nháy mắt tựa như đọng lại, nam tử khôi ngô kia khiếp sợ quay đầu: "Tiểu muội, ngươi đang nói cái gì vậy?"

Tiểu nữ hài trông như búp bê khẽ nhíu đôi mày. nhỏ, tựa như không kiên nhẫn được: "Ta nói ta muốn đi!"

Cam Long Kiểm nghe lời này ngược lại cảm thấy nao nao, sau đó hắn cười cười, cũng không vội vã xuất thủ.

"Tiểu muội. .. Ngươi không thể đi cùng bọn hắn..."

Nam tử khôi ngô kia kinh ngạc không hiểu, tỏ ra khó có thể tin nhìn xem tiểu nữ hài, gấp khuyên nhủ.

"Ngươi không nghe thấy bọn hắn nói sao?"

Tiểu nữ hài nhỉ lạnh nhạt, từ phía sau hắn đi tới nói: "Ta có thể tu hành, cũng có thể được sống tiếp!"

“Ngươi. ."

Nam tử khôi ngô kia rõ ràng còn muốn cản nàng lại, nhưng năm ngón tay Cam Long Kiếm khẽ nhúc nhích, liền lần nữa cố định hẳn tại chỗ.

Hắn chỉ có thể tỏ ra tràn đầy phẫn nộ, nhưng lại bất lực nhìn tiểu nữ hài vòng qua hắn đi tới bên cạnhCam Long Kiếm. Tên tiểu nô kia định tới dắt tay nàng lại bị nàng cau mày vòng qua, sau đó nhẹ nhàng đưa tay kéo góc áo Cam Long Kiếm. Trên trán nam tử khôi ngô hiện ra gân xanh, dùng hết toàn lực trầm thấp rống lên: "Tiểu muội. .. Bọn hẳn..... Bọn hắn là người xấu đó..."

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

"Tiểu nữ hài trông như búp bê kia quay đầu lại nhìn thoáng qua hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn vậy mà dần dần hiện lên vẻ lạnh lùng, chế giễu: "Ca ca, ngươi mãi mãi vẫn cứ ngu như vậy, vị sư huynh tốt kia của ngươi cũng không để ý đến ngươi chút nào liền bỏ đi đó thôi... ”

"Tiểu muội. .. Ngươi đừng đi mà.

Nam tử kia liều mạng gào thét lên, đột nhiên bước ra một bước.

Cấm chế Cam Long Kiếm thiết lập ở trên người hắn, vậy mà lần thứ hai bị hẳn giấy dụa buông lỏng.

“Ha ha, đôi huynh muội này ngược lại là vô cùng thú vị...”

Cam Long Kiếm lạnh lùng nhìn một màn này khẽ cười một tiếng, năm ngón tay xòe ra, trên đầu ngón tay lại xuất hiện linh quang nhàn nhạt, sau đó điểm mấy cái thật nhanh lên trần nam tử kia, kéo ra mấy đạo linh quang. Nam tử kia nhất thời ngây ngốc đứng bất động tại chỗ, thần sắc trên mặt cực kỳ cổ quái, sau đó Cam Long Kiếm tay áo phất một cái, thở dài một hơi nói: "Đi thôi!"

Hắn mang theo nữ hài cùng tiểu nô tuấn tú rời khỏi kho củi, phi thân bước lên mây, lao thắng vẽ hướng đông.

"Tiểu nữ hài kia lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi không giết ca ca ta sao?"

Cam Long Kiếm thản nhiên nói: "Không, ta chỉ khiến cho hắn quên đi một số việc mà thôi!"

Tiểu nữ hài kia khẽ “A” một tiếng, nói: "Về sau đừng nói cho người khác, ta có một người ca ca như vậy!"

Cam Long Kiếm cùng tiểu nô kia liếc nhau một cái, đầy mắt đều tỏ ra ngạc nhiên.

Mà tiểu nữ hài kia lại không nói thêm gì nữa, chỉ có cái đầu nhỏ là nhẹ nhàng tựa vào ngực Cam Long Kiếm.

"Công tử lần này ra mặt lại phát hiện ra nữ oa này, đợi thêm Cửu U cung đưa tên đệ tử Thanh Dương tông đệ kia tới, chúng ta xem như kiếm lợi lớn. Sau khi trở lại tiên môn, hai cái đại công gộp lại, công tử lại được thêm một khoản lớn trên Công Đức Bộ..."

Tên tiểu nô tuấn tú nhìn nữ hài nhĩ kia, lại nhìn Cam Long Kiếm một chút, tỏ ra rất là đắc ý.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back