Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

[BOT] Mê Truyện Dịch
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 365: Ngũ Đại Tiên Môn, Nghĩa Bạc Vân Thiên (2)



Hồng Đan trưởng lão là người đầu tiên không kìm nén được, vỗ bàn cái ầm: "Vì tính mệnh đệ tử Thanh Dương tông bọn hẳn, mà không thèm để ý đến tính mệnh đệ tử mấy đại tiên môn chúng ta hay sao? Thanh Dương tông này, thật đúng là dạy dỗ ra một tên hảo đồ đệ vô tình vô nghĩa mà..."

Các đệ tử khác thấy Hồng Đan trưởng lão tức giận, sắc mặt đều lập tức tỏ ra hơi lo sợ.

Lúc này bọn hẳn đều đã biết, đệ tử nhập thất của Hồng Đan trưởng lão, Lữ Tâm Dao đã mất tích trong Ma Tức hồ sau đại biến, sống không thấy người, chết không thấy xác, nhưng hơn phân nửa đã gặp chuyện không may. Lại thêm nghe nói trước đó khi chúng đệ tử nhìn thấy nàng, nàng lại đang ở cùng một chỗ với tên Viên Nhai đã đọa hóa kia, chuyện này khiến trong lòng Hồng Đan trưởng lão bực bội không thôi, không có chỗ nào phát tiết.

Hiện tại lại nghe được chuyện này, ai biết nàng có thể nổi giận lên, làm khó dễ với vị đệ tử Thanh Dương tông kia hay không?

"Ý của Hồng Đan sư muội là..."

Có người cười khổ, nhìn về phía Hồng Đan trưởng lão.

Hồng Đan trưởng lão sắc mặt lạnh lẽo, quát: "Việc này không thể cứ cho qua như vậy được, phải nói cho rõ ràng với Thanh Dương tông!”

"Ha ha, ngươi muốn nói chuyện gì đây?"

Nhưng chính vào lúc này, cốc chủ Bách Hoa cốc.

Văn Hương chân nhân lại cười khổ một tiếng, nói: đệ tử Thanh Dương tông này có thể làm ra chuyện như vậy, dĩ nhiên là rất lớn mật, cũng đủ thông minh, thế nhưng trên tay chúng ta cũng không có chứng cứ gì chứng minh là do bọn hắn làm cả... Càng quan trọng hơn là, Bát Hoang Vân Đài bọn hắn phá hủy, vốn đã từng bị người giở trò, nguyên nhân cụ thể vẫn chưa biết được, nhưng hơn phân nửa là có nguyên nhân sâu xa. Tiên Minh đã đáp ứng đi thăm dò, chúng ta cũng chỉ có thế chờ đợi, chẳng lẽ ngươi còn muốn qua Tiên Minh, đích thân đi tra xét chuyện này hay sao?"

Hồng Đan trưởng lão nghe lời này, lập tức nao núng: "Cốc chủ Văn Hương, ngươi đây là có ý gì?"

Văn Hương chân nhân lắc đầu, nói: "Đệ tử Thanh Dương tông gặp nạn, đến cầu viện Bách Hoa cốc, nhưng đệ tử Bách Hoa cốc chúng ta không muốn mạo hiểm, định thờ ơ lạnh nhạt làm qua loa, kết quả là bị người ta làm nổ mất Bát Hoang Vân Đài, không có đường lui, loại chuyện bị buộc phải tiến đến Thanh Dương tông cứu viện... ngươi cảm thấy một khi nói chân tướng ra ngoài, thì mặt mũi chúng ta để đâu?"

Tất cả trưởng lão Bách Hoa cốc cùng đám chân truyền Tiêu Phục Linh, đều lập tức giật mình.

Các nàng đã hiểu ra câu nói ý ở ngoài lời của Văn Hương chân nhân...

"Cho nên, việc này rốt cuộc cũng đừng nói ra..."

Văn Hương chân nhân khe khẽ thở dài, sắc mặt ngược lại dân dân trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói: "Đám người Phục Linh các nàng làm không sai, như đã là cứu viện, vậy lúc nói với ngoại nhân, chỉ nên nói là đệ tử Bách Hoa cốc ta nghe tin đồng đạo Thanh Dương tông gặp nạn, chủ động hủy Bát Hoang Vân Đài với quyết tâm đập rồi dìm thuyền hủy đi đường lui, cùng đệ tử Thanh Dương tông cùng tiến cùng lui không liên quan chút gì với người bên ngoài!"

"Chuyện này..."

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, thật lâu không nói nên lời.

Chỉ có điều, qua hồi lâu, mấy vị trưởng lão ngược lại đều nặng nề khẽ gật đầu, nói: "Không sai, đây mới là sự thật"

"Thế nhưng mà...."

Duy chỉ có Hồng Đan trưởng lão có chút không phục: "Chuyện này cứ cho qua như vậy hay sao?"

Văn Hương chân nhân thản nhiên nói: "Vậy liền nhìn xem Thanh Dương tông có thái độ gì?"

Không chỉ Bách Hoa cốc đang tiến hành thảo luận chuyện này, mấy đại tiên môn khác cũng giống như vậy.

Mà kết quả bọn hắn thảo luận, cuối cùng vậy mà nhất trí lạ thường

Cũng vào lúc này, đám người Vân trưởng lão, Cổ Mặc trưởng lão của Thanh Dương tông cũng đang thương lượng. Nhưng chỉ nói mấy câu, Vân trưởng lão liền sai người đi chuẩn bị hậu lễ, lại bỏ thêm tài nguyên vào tất cả phần trù bị, chuẩn bị ngày mai đưa qua cho tứ đại tiên môn. Chân truyền Mạnh Hoàn Chân của Long Ngâm phong đang cùng đi với mấy vị trưởng lão lại tỏ ra không hiểu: "Mấy đại tiên môn cũng không có chứng cứ xác thực, chúng ta không cần bồi thường đi?"

Vân trưởng lão cười lắc đầu, nói: "Ai nói đây là bồi thường?”

Hắn thở thật dài một hơi, đứng lên nói: "Sự tình lần này, rõ ràng chính là đệ tử Thanh Dương tông chúng ta gặp dị biến trước tiên, sau đó đã điều người đi cầu viện tứ đại tiên môn. Mà tứ đại tiên môn nghĩa bạc vân thiên, để tỏ rõ lòng quyết tâm đã tự hủy đi đường lui của mình, tập hợp lại một chỗ với các ngươi, ngũ đại tiên môn đồng tâm hiệp lực, lúc này mới vượt qua gian nan, đối kháng được trường đại kiếp nạn này. Trong quá trình này tuy có chút may mắn, nhưng càng nhiều hơn chính là do quyết tâm cộng đồng đối kháng kẻ thù của mọi người. Chúng ta chuẩn bị những hậu lễ này, không phải bồi thường, mà là để cảm tạ nghĩa cử hiệp nghĩa của tứ đại tiên môn đệ tử!”

Mạnh Hoàn Chân nghe vậy liền ngây người, sau lâu, mới khom người nói: "Đệ tử thụ giáo!"

Cổ Mặc trưởng lão cũng cười khổ nói: "Kế từ đó, ngũ đại tiên môn Việt quốc, e là sẽ danh truyền vạn dặm đi!"

Vân trưởng lão nói: "Vốn là chuyện tốt đối với tất cả mọi người, tiếng tăm truyền xa thì như thế nào?"
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 366: Đệ Nhất Chân Truyền (1)



"Kỳ Thăng Tiên Hội trước, người đoạt quán quân của diễn võ là..."

Thắng Tiên đại hội mười năm một lần của ngũ đại tiên môn Việt quốc vẫn được cử hành, giống như không có gì khác những năm trước.

Nếu muốn nói có điểm khác thì vẫn có, điểm làm cho người khác chú ý nhất chính là biến hóa trong diễn võ luận bàn của Thăng Tiên đại hội.

Dĩ vãng, mỗi khi diễn ra Thăng Tiên đại hội, những người nổi bật trong tiên môn sẽ diễn võ đọ sức, luận bàn thuật pháp, điều này đã thành lệ cũ. Hơn nữa mỗi một lần đại hội diễn võ này, thường thường cũng sẽ có một số đệ tử thiên kiêu xuất hiện. Những người này thường là mặt mũi của tiên môn, là tiểu thiên kiêu được mọi người trong Việt quốc tương truyền, cũng là nhân vật truyền kỳ được các đệ tử trong các đại tiên môn tôn kính..

Có điều lần này lại có điểm khác biệt, diễn võ lăn này mặc dù không bị hủy bỏ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều. Gần như không có bất kỳ chân truyền tiên môn nào hạ tràng, ngược lại chỉ có một số đệ tử bình thường hạ tràng chiến đấu, chỉ là có ít còn hơn không mà thôi...

Bởi vì ngôi vị thủ lĩnh đã được chọn ra.

Trong dĩ vãng, diễn võ rất khó sinh ra danh hiệu đệ nhất chân truyền. Luận bàn đọ sức cũng chỉ đến điểm là dừng, nhiều nhất cũng chỉ là các trưởng lão tiên môn bình ra đệ nhất thuật pháp, đệ nhất võ pháp, đệ nhất kiếm đạo mà thôi, còn đệ nhất chân truyền chân chính thì không ai đoạt được!

Nhưng lần này lại khác, ngũ đại tiên môn nhất trí lạ thường, trực tiếp ban cho Phương Nguyên danh hiệu đệ nhất chân truyền của ngũ đại tiên môn!

Càng làm cho người ta kinh ngạc hơn nữa chính là, tất cả đệ tử tiên môn thế mà không có một người nào phản đối, có thể nói là hiếm thấy đến cực điểm!

Đương nhiên, khi các trưởng lão tiên môn nói ra việc này trong Thăng Tiên đại hội thì cũng vô tình hay hữu ý chỉ ra một chút, danh hiệu này là đệ nhất chân truyền, nhưng chỉ là đệ nhất chân truyền dưới Trúc Cơ. Bọn hắn còn nhân dịp động viên Phương Nguyên nên học hỏi các đại đệ tử chân truyền khác, cố gắng tu hành để sớm ngày sóng vai với những người kia. Đây cũng là đang tận lực giữ gìn mặt mũi cho những đại đệ tử chân truyền. Đương nhiên, đây đều là việc nhỏ, gần như không có người nào chú ý tới, tất cả mọi người chỉ biết rằng, sau gần mấy trăm năm, Việt quốc rốt cuộc đã cho ra đời đệ nhất chân truyền!

Người trong giới tu hành cầu lợi, nhưng càng trọng danh hơn!

Không có cách nào hình dung được, thanh danh và địa vị của Phương Nguyên sẽ tăng lên đến mức nào sau chuyện này!

Thậm chí có người còn đang suy đoán, địa vị Thanh Dương tông có lẽ sẽ thuận theo việc đệ nhất chân truyền xuất hiện mà lại đề cao thêm một bậc.

Về phần bản thân Phương Nguyên, hẳn đã sớm lọt vào pháp nhãn của các trưởng lão đại tiên môn. Hết thảy những gì hắn làm trong Ma Tức hồ, bây giờ đã bị người ta biết hết. Tất nhiên có người thưởng thức, cũng có người phẫn hận, tỉ như Bách Hoa cốc. Tiểu thiên tài Viên Nhai bọn hẳn tận lực bồi dưỡng ba năm này bị Phương Nguyên g**t ch*t trước mặt trước mặt tất cả mọi người, thù này không thể bảo là không lớn. Nhưng bọn hắn lại đều lạ thường nhất trí, không hề đề cập tới việc này...

"Thiên địa đại biến, ma tức dị động, khiến cho tiên đồ thí luyện nhiều lần gặp nguy hiểm. Nhưng đệ tử ngũ tông Việt quốc ta nhớ kỹ sự dạy bảo của tiên môn, đại nghĩa làm đầu. Tại thời khắc ma tức dị biến, Thanh Dương gặp nạn, bọn hắn tự hủy đường lui, đập rồi dìm thuyền, thề cùng đệ tử Thanh Dương chống đỡ đại kiếp..."

Khi Thăng Tiên đại hội chính thức khai mạc, một phong tiên giản do ngũ đại tiên môn tông chủ liên thú đề bút cũng được gửi tới cho Tiên Minh.

Trên tiên giản này ghi chép cặn kẽ hết thảy kinh lịch và lựa chọn trong Ma Tức hồ của đệ tử ngũ đại tiên môn Việt quốc. Việc này cũng xem như ngũ đại tiên môn Việt quốc cho Tiên Minh một câu trả lời thỏa đáng. Nguyên nhân Ma Tức hồ dị biến tất nhiên nên do Tiên Minh thăm dò, ngũ đại tiên môn chỉ là tường thuật hết thảy kinh lịch của các đệ tử mà thôi. Đương nhiên, những kinh lịch này là thật hay là giả thì cũng không trọng yếu!

Trọng yếu là, tất cả những kinh lịch này, chẳng những sẽ được đưa về Tiên Minh, mà sẽ còn truyền khắp Vân Châu, thậm chí là Cửu Châu!

Ngũ đại tiên môn Việt quốc, nhất định sẽ danh chấn tứ phương!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 367: Đệ Nhất Chân Truyền (2)



Cũng có thế nói cách nàng hành sử là trách nhiệm của đệ tử chân truyền, nhưng dù sao cũng cần một lần chính danh cho nàng ta. Phương Nguyên cũng không muốn có người nào đó cản trở, nên đã lên tiếng cầu xin các trưởng lão thay cho nàng...

Hắn hiện tại là đại hồng nhân, công lao cực lớn, các trưởng lão tất nhiên cũng không dám lơ là hẳn.

Bởi vậy rất nhanh sau đó, danh hiệu chân truyền của quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba đã được định đoạt, cơ hội Trúc Cơ cũng ổn thỏa nằm trong lòng bàn tay!

Khi tin tức này truyền tới tai quả ớt nhỏ, buổi tối hôm ấy, nàng đã tới bái phỏng Phương Nguyên một lần. Cũng không vì chuyện gì khác, lúc trước khi ở rong Ma Tức hồ, sau khi Phương Nguyên xuất thủ tàn nhẫn với đệ tử Thần Tiêu phong, nàng và Phương Nguyên trong lúc vô hình đã có một tăng ngăn cách. Mặc dù nàng cũng biết Phương Nguyên làm việc gọn ghẽ, khiến cho nàng không thể chỉ trích, nhưng tầng cách ngăn này thì lại rất khó tiêu trừ!

Trong tình cảnh đó, nếu như Phương Nguyên chủ động xin lỗi nàng, sau đó nói chuyện một phen, có lẽ sẽ có thể tiêu trừ tầng ngăn cách này.

Nhưng Phương Nguyên rõ ràng sẽ không làm vậy!

Nàng giống như cũng ý thức được điểm này, sau khi ngồi được một hồi, nàng bình tĩnh mở miệng nói: "Ban đầu khi nhìn thấy ngươi ở Linh Dược Giám, ta từng nghĩ răng ngươi có lẽ sẽ không vĩnh viễn là một tên tạp dịch. Nhưng ta cũng không ngờ rằng ngươi không chỉ thoát ly khỏi thân phận tạp dịch mà còn vươn cao hơn nữa. Ta từng truyền cho ngươi Kiếm Đạo, nhưng lúc truyền kiếm cũng không nghiêm túc. Ta từng truyền cho ngươi thuật pháp, nhưng cũng chỉ là sao chép tâm pháp cho ngươi. Ngươi cũng đã trả nợ. cho ta vô số lần, ngược lại ta hiện tại còn bắt đầu thiếu nợ ngươi..."

“Tiên đồ mênh mông, không có ai không thiếu không nợ!"

Phương Nguyên trả lời rất chân thành, cũng rất bình tĩnh: "Nếu nói nhân quả, thì cũng chỉ là nhân quá giữa hai ta tiêu tan mà thôi!”

Quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba ngẩng đầu nhìn hẳn, muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng nàng vẫn đứng lên, nói: "Vẫn phải cám ơn ngươi!"

Nói xong, hai người lại không nói gì, nàng đứng một hồi thì muốn rời khỏi.

"Lăng sư tỷ..."

Phương Nguyên cũng trầm mặc một lát rồi gọi nàng lại, cười nói: "Trong lúc rảnh rỗi có thể tới tìm ta đánh cờ!"

Quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba nở một nụ cười, mắng: "Chỉ có đồ đần mới tới tìm ngươi đánh cờ..."

Nhưng trước khi đi, nàng lại thở dài một tiếng, nói: 'Có điều chắc chắn ta sẽ còn đến tìm ngươi..."

Đưa tiễn Lăng Hồng Ba xong, Phương Nguyên lại làm chuyện thứ hai.

Hân phái người mời Nhiếp Hồng Cô tới, sau đó mở ra hết túi trữ vật này đến túi trữ vật khác đặt ở trước mặt nàng. Bên trong chúng đều chứa đầy linh dược, thậm chí ngay cả bảo dược cũng có hơn bốn năm gốc. Mặc dù xét vẽ số lượng thì kém hơn thu hoạch của đại tiên môn một chút, nhưng số lượng và phẩm chất bảo dược thì lại không thua kém bọn hắn, thậm chí còn càng mạnh hơn một chút. Những linh dược này đều là do Phương Nguyên và Lạc Phi Linh hái được trong sơn cốc thần bí kia, cũng là Phương Nguyên tài nguyên phong phú nhất trong tay!

"Tuyển đi!”

Phương Nguyên dứt khoát nói với Nhiếp Hồng Cô:

"Lúc trước khi mời ngươi tiến vào Ma Tức hồ, ta đã từng đã đáp ứng sẽ chữa trị khuôn mặt cho ngươi. Có điều chắc hẳn lúc đó ngươi cũng biết, lời này vốn có hơi hư ảo. Ta có thể giúp ngươi nghiên cứu một số đan phương, cùng nhau nghiên cứu thảo luận một phen, có điều đó không phải là sự tình có thể giải quyết trong thời gian ngắn. Bây giờ chúng ta đã kết thúc thí luyện, điều ta có thể làm bây giờ là để cho ngươi thỏa thích chọn lựa linh dược và bảo dược ở chỗ này, cần bao. nhiêu thì cầm bấy nhiêu, nếu như cần ta giúp ngươi nghiên cứu đan phương, vậy ta..."

"Ha ha, không cần phải nói!”

Nhiếp Hồng Cô khàn giọng cười một tiếng, đôi mắt của nàng tại quét tới quét lui các loại linh dược bảo dược kia, cuối cùng lại cười lạnh, nói: "Những kẻ như ngươi chỉ biết gia tăng tu vi, làm gì biết đan pháp gì chứ. Trông cậy vào các ngươi giúp ta nghiên cứu, còn không bằng để ta tự suy nghĩ. Những bảo dược này cũng không tệ, ta sẽ cầm đi hai gốc, cũng coi như là thù lao ngươi đưa cho ta, hai chúng ta coi như không thiếu nợ nhau nữa..."

Phương Nguyên cũng không ngờ rằng nàng lại hào phóng như vậy, điều này làm hân có hơi nao nao.

"Có điều ta còn muốn nhờ một việc..."

Nhiếp Hồng Gô tùy ý chọn hai gốc bảo dược, sau đó bỗng nhìn qua Phương Nguyên cười một tiếng.

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, nói: "Nhiếp sư tỷ cứ nói!"

Nhiếp Hồng Cô nhẹ gật đầu, nhẹ nhàng cúi người nhìn về phía Phương Nguyên, giọng nói bỗng nhiên biến đổi, thế mà trở nên vô cùng kiều mị, giống như có thế làm rụng rời xương cốt của người ta. Nàng cười ha hả, nói:"Phương Nguyên tiểu sư đệ, ngươi cũng đã biết, ta từng là đệ nhất mỹ nhân tiên môn đúng. không?"

Thân thể Phương Nguyên lập tức cứng đờ, một hồi lâu sau mới nói: "Giọng nói của ngươi..."

Nhiếp Hồng Cô cười nói: "Ta bị hủy dung, chứ không bị hủy cuống họng, giọng nói trước kia chỉ là bởi vì ta muốn nói như vậy!"

Phương Nguyên nghe nàng nói thế thì liền trầm mặc, không dám hó hé một tiếng nào.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 368: Say Mèm Ba Ngày (1)



Đưa tiễn xong Nhiếp Hồng Cô, còn lại an bài liên quan tới hai người Quan Ngạo và Hậu Quỷ Nhi liền đơn giản hơn nhiều.

Quan Ngạo găn đây vô cùng bận bịu. Trong lần Ma Tức hồ thí luyện này, hắn đã luyện hóa một gốc Già Lam Thảo, tu vi đột nhiên tăng mạnh, cộng thêm hẳn trời sinh thần lực, tu vi cũng đã đột phá ngưỡng cửa từ Luyện Khí tầng sáu đến tầng bảy. Có thể nói, kẻ vốn là con rơi của tiên môn như hẳn, bây giờ cũng đã lọt vào ầm mắt của các trưởng bối trong tiên môn. Tứ phong ngũ viện Thanh Dương tông đều biểu lộ ý tứ muốn lại một lần nữa thu hắn làm môn đồ, hảo hảo dạy dỗ hẳn, có điều Quan Ngạo chỉ một mực muốn lưu lại Tiểu Trúc phong để tu hành.

Khi hẳn nói ra những lời này, thậm chí không căn Phương Nguyên phải gật đầu, Vân trưởng lão đã bật cười ha hả mà đáp ứng

Có thể tưởng tượng được, lần trở về này, e rằng hắn cũng sẽ không thiếu tài nguyên nữa, quả thực là rất khác so với trước kia.

Đương nhiên, trừ việc đó ra, Phương Nguyên cũng đã chuẩn bị một phần tài nguyên phong phú cho hắn.

Đương nhiên, hẳn sẽ tự mình hưởng dụng phần tài nguyên này, hay là tiếp tục tiêu hao trên người muội muội hẳn, thì đó lại là sự tình của hắn.

Hậu Quỷ Nhi thì lại càng khác người. Trong số mấy vị viện binh mà Phương Nguyên tìm đến, người khác bình thường đều đàm luận điều kiện thật tốt, duy chỉ có tên này không có.

Hắn bị Phương Nguyên sinh sinh kéo tới, cho nên Phương Nguyên cũng không cần thực hiện cam kết gì với hẳn, nhiều nhất là cho hẳn một chút tài nguyên, để hẳn lưu lại Tiểu Trúc phong tu hành là được. Đương nhiên, hiện tại hẳn cũng có sự tình bận rộn của mình, nghe nói từ khi rời khỏi Ma Tức hồ, hẳn đã không còn nhìn chằm chằm các sư muội sư tỷ, mà hãng ngày chăm chăm cản đường Lạc Phi Linh, chờ xem nàng sẽ làm gì mình...

Có người trong lúc vô tình nhìn thấy, trên tay tên sấu hầu tử này giống như nhiều hơn một bức tranh, mỗi ngày hẳn đều ngơ ngác ngây người nhìn xem bức chân dung này!

Theo lời người nhìn thấy nói, bức họa kia vẽ một nữ tử... khá là xấu!

"Lục sư huynh, lúc trước ta đã từng đáp ứng nhường cơ hội Trúc Cơ này cho ngươi, bây giờ cũng nên thực hiện!"

Người cuối cùng Phương Nguyên mời tới chính là Lục Thanh Quan.

Vị đệ tử mù mắt xuất thân từ Phù Đạo viện này, kỳ thật có tạo nghệ cực cao trong thôi diễn đạo thuật.

Lần này ở trong Ma Tức hồ, hắn cũng giúp Phương Nguyên không ít việc. Lúc trước những người khác đều không biết Phương Nguyên rốt cuộc dùng điều kiện gì để đả động hắn. Kỳ thực cũng rất đơn giản, đó chính là một cơ hội để Trúc Cơ.

Lục Thanh Quan đã mù hai mắt, nếu như muốn chữa tốt hai mắt thì chỉ có Trúc Cơ mới lành lại được.

Nhưng sau khi hắn mù hai mắt, thực lực bị ảnh hưởng thật nhiều, nếu chỉ dựa vào bản thân hắn, có lẽ cả đời cũng không thể nào tích lũy đủ công đức cần thiết để đổi lấy một viên Trúc Cơ Đan trong tiên môn! Bởi vậy, lúc ấy Phương Nguyên đã nói với hắn rằng, nếu hắn chịu đi vào Ma Tức hồ với mình một lần, mình sẽ nhường cơ hội Trúc Cơ của mình cho hắn.

Đương nhiên, tiền đề là Phương Nguyên phải thuận lợi dẫn theo đám đệ tử Tiểu Trúc phong thông qua hồi thí luyện này...

"Cái đó thì không cần!”

Lục Thanh Quan biểu hiện mười phần lạnh nhạt với chuyện này. Hắn nhẹ nhàng phất phất tay, nhẹ cười nói: "Trong Ma Tức hồ lần này, ta cũng làm được chút chuyện, tất cả đều được đồng môn nhìn thấy. Lần này tiên môn sẽ lựa chọn hơn mười người trong số những đệ tử bình thường của ngũ đại tiên môn để ban cho cơ hội Trúc Cơ. Đã có trưởng lão tới nói cho ta biết, trong số hơn mười người này có tên của ta, nên không cần lãng phí cơ hội này của Phương Nguyên sư huynh nữa. Hiện tại ta cũng cảm ứng được, tu vi của ngươi cũng đã đạt đến Luyện Khí đỉnh phong, có lẽ cũng cần dùng tới!"

"Thì ra là thế, vậy thì xin chúc mừng..."

Phương Nguyên nghe xong cũng cảm thấy có hơi ngoài ý muốn, sau đó liền nói lời cảm tạ với Lục Thanh Quan.

Hai người lại nói thêm mấy câu, đều nhạt toẹt như nước, chạm đến là thôi, nhưng phần giao tình này dù sao vẫn đã kết liễu rồi.

"Sự tình đến bây giờ, những lời hứa trước khi thí luyện, xem như đều đã bồi thường xong đi?"

Sau khi đưa tiễn Lục Thanh Quan, Phương Nguyên mới thật dài thở một hơi, tính toán một phen, cũng không thấy có điểm sơ hở nào nữa.

Đệ tử Tiểu Trúc phong thông qua thí luyện, không chỉ thu hoạch được đại lượng tài nguyên, mà số người sống sót thậm chí còn nhiều hơn những phong khá cũng chứng minh được thực lực của mình trong hồi luyện này, cũng chứng minh rằng mình có tư cách để tự thành một phong. Đây cũng là những gì lúc đầu Phương Nguyên hứa với bọn hắn, còn đám người Nhiếp Hồng Cô, Lục Thanh Quan, cũng thực hiện được tâm nguyện, nhận được như yêu cầu.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 369: Say Mèm Ba Ngày (2)



"Tỉ như nói, lão thái gia trong nhà đệ tử Tiểu Trúc phong Ngô Thanh, kỳ thực chính là một người như thế

Tiểu thế gia như thế này, kỳ thực vẫn còn có rất nhiều, đều là phụ thuộc của các đại tiên môn, hoặc có thể nói là bàng chỉ của các thế lực!

Đương nhiên, Trúc Cơ mang tới nhiều chỗ tốt như thế, nhưng Trúc Cơ nhưng cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Có rất nhiều phương pháp để Trúc Cơ, trong đó đơn giản nhất chính là phục dụng Trúc Cơ Đan. Đây là một loại bảo đan tập hợp các loại bảo dược và vô số loại linh dược để luyện chế ra, sau khi ăn vào có thể giúp cho người ta luyện hóa một thân pháp lực, cuối cùng kết thành đạo cơ!

Đây là đạo cơ đơn giản nhất, được mọi người gọi là "Đan Đạo Trúc Cơ", không ổn định nhất, tiềm lực cũng nhỏ.

Có điều đại đa số đệ tử tiên môn thông thường đều liều mạng góp nhặt công đức để đối lấy một viên Trúc Cơ Đan này trong tiên môn. Vẽ phần có thể Trúc Cơ thành công hay không, sau khi Trúc Cơ còn lại bao nhiêu tiềm lực thì là vấn đề của sau này...

'Vượt hơn phương pháp dùng Trúc Cơ Đan thì có pháp môn mượn nhờ Địa Mạch chỉ khí để Trúc Cơ. Địa mạch có Ngũ Hành chỉ khí, có thể giúp cho người ta luyện hóa một thân pháp lực, kết thành đạo cơ. Đạo cơ này được người người gọi là "Ngũ Hành Trúc Cơ", phẩm chất do mức độ nồng đậm của Ngũ Hành địa khí quyết định. Chân truyền ngũ đại tiên môn tham dự thí luyện, chính là vì cầu cơ hội Trúc Cơ này, đây cũng là phương pháp mà lại đa số người tu hành dùng để Trúc Cơ.

Phương pháp Trúc Cơ này, phẩm chất đạo cơ đều dựa vào mức độ nồng đậm của địa khí, nên giữa người với người có khác biệt cực lớn!

Ngoài ra còn có một loại pháp môn, được mọi người gọi là "Thiên Đạo Trúc Cơ"!

Muốn kết thành loại đạo cơ này, không thể mượn nhờ đồ vật trên nhân gian, mà phải mượn nhờ lực lượng của trời cao.

Trong đó một loại thường thấy nhất, đó chính là... thiên lôi!

Mượn nhờ thiên lôi phạt thể, luyện hóa một thân pháp lực, kết thành đạo cơ, đây chính là Thiên Đạo "Trúc Cơ!"

Đương nhiên, bất kể là Đan Đạo Trúc Cơ hay là Ngũ Hành Trúc Cơ thì cũng không thể bảo đảm cho một tên đệ tử tiên môn Trúc Cơ thành công.

Dù sao Trúc Cơ cũng là đại sự, cũng cần có cơ duyên nhất định.

Cho nên, bất kể là tiên môn hay đệ tử tiên môn khi nói đến việc này, thì cũng chí nói là một cơ hội Trúc Cơ mà thôi.

Mượn nhờ cơ hội này, Trúc Cơ thành công, đương nhiên tất cả đều vui vẻ.

Nếu như thất bại, đó cũng là do bản thân xui xẻo!

Trong lần Ma Tức hồ thí luyện này, Phương Nguyên nhận được một cơ hội Ngũ Hành Trúc Cơ. Chờ hẳn chuẩn bị thỏa đáng xong là có thể tiến vào Vân Phù sơn do ngũ đại tiên môn cùng nhau nắm giữ, mượn Ngũ Hành địa khí, Trúc Cơ một lăn!

Cơ hội này, tất nhiên là dị thường khó có được, có điều đối với Phương Nguyên mà nói thì lại thật sự không cần đến.

Từ khi bước lên con đường tu hành, hẳn chưa từng vì chuyện Trúc Cơ này mà phát sầu.

Hắn biết chỉ cần mình tu luyện tốt Huyền Hoàng.

Nhất Khí Quyết thì tiên môn sẽ bất chấp mọi giá để nghĩ ra biện pháp giúp mình Trúc Cơ thành công. Cho nên ngay từ đầu, hắn dự định đem cơ hội Trúc Cơ lăn này nhường cho Lục Thanh Quan, thế nhưng bản thân Lục Thanh Quan không chịu thua kém, thông qua công lao lập được trong Ma Tức hồ để đổi lấy một cơ hội Trúc Cơ. Cho nên danh ngạch quý giá trên tay Phương Nguyên lại quy về nguyên chủ.

'Vậy thì cứ giữ lại đi!"

Phương Nguyên cũng không nghĩ nhiều, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, thực sự không cần thì cầm đi bán lấy tiền thôi!

Mọi việc xử lý thỏa đáng xong, trận Thăng Tiên đại hội này tất nhiên là phi thường náo nhiệt. Đệ tử mới vừa trốn thoát ra khỏi Ma Tức hồ đều uống say mèm ba ngày, chúc mừng mình đại nạn không chết. Chúng đệ tử tiên môn từng kề vai chiến đấu trong Ma Tức hồ, ai có gút mắc trong lòng thì đều thừa cơ hội này báo thù, còn mấy lão bằng hữu thì đương nhiên là muốn chuốc nhau tới chết, ai nằm xuống trước thì người đó là chó...

Đối với người mình thấy ngứa mắt, không chuốc cho hắn uống thành chó thì không bỏ qua!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back