Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 835: Cửu Trọng Thiên, Tẩy Kiếm Trì (2)



- Công chúa thứ ba mươi sáu của Cửu Trọng Thiên chi chủ, Xích Nguyệt điện Hồng Tích công chúa giá lâm, chư tu Trung Châu hành lễ yết kiến ...- Cửu Trọng Thiên?

Chung quanh oanh một tiếng, bầu không khí đột nhiên trầm xuống, vô số người chấn kinh nhìn sang nàng.

Trong sáu đạo đại khảo vừa diễn ra, cô gái áo hồng này cũng có chút tiếng tăm, từ Trận Đạo đến Đan Đạo, nàng đều có xếp hạng cực cao, cũng không ít người chú ý tới nàng, nhưng bởi thanh danh Phương Nguyên quá thịnh, ngược lại đoạt đi hào quang của nàng, song không ngờ được rằng, giờ nghe giới thiệu, hóa ra nàng lại đến từ Hoàng Châu Hắc Ám Vương Triều Cửu Trọng Thiên, đây rốt cục là thân phận gì?

Nhất thời, bởi thanh danh chấn nhiếp, ngược lại thật có không ít tu sĩ từ đằng chắp tay vái chào, cúi đầu hành lễ.

Chẳng qua, thật ra số người hành đại lễ chào hỏi cũng không nhiều, ngẫu nhiên có vài vị, còn bị người bên cạnh lườm nguýt xem thường.

Ở trên các phương Tiên Đài, mấy vị đại nhân vật trong Tiên Minh nghe xong lời ấy, thần sắc lại vẫn thản nhiên, đoán rằng bọn hắn sớm đã đoán được thân phận cô gái rồi, giờ mới thong dong đứng dậy, từ xa xa hướng Lý Hồng Kiêu chắp tay!

- Biết ngươi tham gia, vậy ta yên tâm!

Lúc này, Lý Hồng Kiêu như đã biến thành một người khác, ánh mắt giấu sau tầng sương mù nhàn nhạt quét hướng Phương Nguyên, khẽ nói:

May thang truoc, On Bộ Cửu Trong Thien chung ta co mot chi nhan ma thử pháp ở Long Miên sơn mạch bị giết, bản cung đã sai người điều tra, thậm chí tìm tới cả bộ lạc đã di dời đến Trung Châu gần đó, hỏi tới hỏi lui, chỉ có ngươi và Tử Tiêu động chủ là hiềm nghi lớn nhất, vì vậy nhân đây bản cung hỏi ngươi một câu, đương sơ có phải ngươi giết sạch chi nhân mã Ôn Bộ không?

- Hả?

Chúng tu chung quanh nghe được lời ấy, nhất thời hơi ngớ, có phần khó mà tin tưởng nhìn sang Phương Nguyên.

Trong ánh mắt chất đầy vẻ hoài nghi.

Ngược lại là ở Tử Tiêu động chủ trên Tiên Đài Xích Thủy Đan Khê đột nhiên thoáng chút trố mắt cứng lưỡi, hoảng sợ nhìn Phương Nguyên một cái.

Phương Nguyên nghe được chất vấn từ Lý Hồng Kiêu, tức thì nhíu mày, qua nửa ngày sau mới nhẹ giọng hồi đáp:

Xin hỏi công chúa điện hạ, chi đội ngũ của Ôn Bộ các ngươi kia thử pháp gì ở Long Miên sơn mạch, địa điểm thử pháp cụ thể lại ở nơi nào?

Nghe vậy, Lý Hồng Kiêu thoáng trầm mặc.

Trong ánh mắt liếc nhìn Phương Nguyên tựa hồ chớp qua một tia lãnh đạm.

Mà Phương Nguyên lại trực diện đón lấy ánh mắt nàng, sắc mặt bình tĩnh, không có nửa điểm biểu tình.

Qua nửa ngày, Lý Hồng Kiêu mới nhẹ giọng cười khẽ, nói:

- Tay chân người kia rất sạch sẽ, ta sai người tra xét lâu như vậy mà vẫn không thu được chút chứng cớ nào, trong lòng không khỏi có chút bội phục hắn. Nhưng mà không sao, Cửu Trọng Thiên chúng ta hành sự, trước nay đều không cần chứng cớ, Đạo chiến lần này ta sẽ tham gia, hi vọng đến lúc đó, ta hỏi lại ngươi, ngươi sẽ cho ta câu trả lời xác đáng ...

Dứt lời, nàng nhàn nhạt quét nhìn Phương Nguyên một cái, quay người liền đi.

Bên ngoài Tiên Đài, sớm đã có một khung tiên liễn từ trên trời giáng xuống, hoa mỹ vô cung, chung quanh đi theo mấy trăm cung nữ, nàng bước lên tiên liễn, từ hai bên liền có tùy tùng tay cầm phất trần đứng dậy, nhẹ nhàng đong đưa phất trần, xua tán tu sĩ phía trước, sau đó chậm rãi bay đi ...

- Ha ha, rốt cuộc ta đã tham gia qua một lần đại khảo Kiếm Đạo, lần khôi thủ này đành nhường lại cho các ngươi!

Đưa mắt nhìn vị tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên kia rời khỏi, chúng tu tại trường còn chưa hoãn thần liền nghe được một tiếng cười khẽ, sau đó chỉ thấy trên Tiên Đài Tẩy Kiếm Trì đi ra một vị nam tử tuấn mỹ thân khoác áo lông cừu trắng. Nghe thanh âm, tựa hồ chính là người vừa rồi quát mắng hai vị trưởng lão áo đen, lúc này hắn đè tay lên lan can, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Phương Nguyên.

Sát na khi hắn hiện thân, chung quanh có không biết bao nhiêu người dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía hắn.

Lần này Quan Ngạo có thể đoạt khôi thủ Kiếm Đạo, quả thực vượt ngoài dự liệu.

Nhưng có thể tưởng tượng, phía bất man nhất với chuyện này han phải là Tẩy Kiếm Trì ...

Thân là Thánh Địa Kiếm Đạo, đệ tử Tẩy Kiếm Trì ai nấy đều kinh tài tuyệt diễm, trước nay ở Trung Châu luôn có một truyền thuyết, từ sau khi đại khảo Võ Đạo sửa thành đại khảo Kiếm Đạo, pham là lần nào có đệ tử Tẩy Kiếm Trì tham gia, khôi thủ đại khảo Kiếm Đạo lần đó mặc định sẽ là của Tẩy Kiếm Trì, nhưng truyền thuyết này, giờ đây không nghi ngờ đã bị đánh vỡ, đệ tử Tẩy Kiếm Trì không những không đoạt khôi thủ, ngược lại còn lại người xé sống ...

Vừa rồi hai tên trưởng lão Tẩy Kiếm Trì phẫn nộ xuất kiếm, mặc dù không hợp quy củ, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được!

Đón lấy ánh mắt vô số người, vị Kiếm Sư áo trắng kia chỉ bình tĩnh nhìn về phía Phương Nguyên, nói:

- Vừa rồi đệ tử Tẩy Kiếm Trì ta mấy phen mời ngươi hạ trường đấu kiếm, ngươi lại vẫn một mực nhẫn nhịn, phải chăng là Tiên Minh âm thầm nói gì với ngươi? Có phải Tiên Minh cảm thấy, đối với danh hiệu khôi thủ đại khảo Kiếm Đạo lần này, Tẩy Kiếm Trì chúng ta nhất quyết phải lấy bằng được, cho nên mới để ngươi tránh đụng độ với chúng ta?

Người ở chung quanh nghe được lời ấy, sắc mặt đều hiện vẻ cổ quái, người ôm lấy suy nghĩ này quả thực không ít.

Ngay cả Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn trên Tiên Đài cũng lộ vẻ ngưng trọng ...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 836: Các ngươi cùng lên (1)



- Ta nghĩ Tiên Minh hẳn là đã hiểu lầm!

Lúc này, Kiếm Sư áo trắng lại cười nhẹ một tiếng, nói tiếp:

Bản ý của chúng ta không phải là không cho ngươi tham gia đại khảo Kiếm Đạo hay gì cả, mà là Kiếm Đạo của ngươi có vấn đề, cho nên chúng ta không muốn để ngươi tiếp tục dùng kiếm ...

- Hả?

Nghe được lời này, trong lòng Phương Nguyên thoáng trầm xuống, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên đối phương.

Chúng tu chung quanh nghe lời ấy của nam tử áo trắng cũng đều lộ vẻ hoảng sợ, trong đầu không khỏi cuộn lên nghi hoặc vô tận, Tẩy Kiếm Trì không muốn người áo xanh kia tiếp tục tu luyện Kiếm Đạo? Đây là ý gì? Hiện trường bỗng chốc hoảng loạn, ngay cả Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn trên Tiên Đài cũng đều ngưng trọng, tựa hồ không nghĩ tới sự tình lại sẽ phát triển đến bước này!

Nhưng nam tử áo trắng đón lấy ánh mắt chúng nhân, lại chỉ nhếch miệng cười khẽ, nói:

- Ta cũng biết yêu cầu này nghe có vẻ hơi quá phận, nhưng ta hi vọng ngươi hiểu, Tẩy Kiếm Trì làm như vậy, tự nhiên có lý do của riêng mình ...

Phương Nguyên ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nhưng không mở miệng.

Từ đương sơ ở trong Thông Thiên bí cảnh Thiên Lai Thành, đụng phải tên đệ tử áo đen Tẩy Kiếm Trì, Phương Nguyên đã biết chuyện này rồi sẽ phiền phức to, đến sau lại bị Tiên Minh báo cho nói không hy vọng mình tham gia đại khảo Kiếm Đạo, trong lòng hắn càng hiểu rõ, nhưng dù là thế, hắn vẫn không biết tại sao Tẩy Kiếm Trì lại cừu thị Kiếm Đạo của mình đến vậy, cừu thị đến mức thậm chí đưa ra yêu cầu vô lý, bắt mình phải từ bỏ Kiếm Đạo!

Hắn đương nhiên không thể đáp ứng, nhưng nói "Không" cũng chẳng nghĩa lý gì, bởi vậy hắn chỉ nhìn tên nam tử áo trắng mà không mở lời.

- Ha ha, ta biết ngay ngươi sẽ không đồng ý!

Nam tử áo trắng thấy biểu tình trên mặt Phương Nguyên, khẽ cười một tiếng đành chịu, nói tiếp:

- Tẩy Kiếm Trì muốn ngươi từ bỏ Kiếm Đạo, tự nhiên có rất nhiều cách, nhưng đoán rằng sẽ có người nói Tẩy Kiếm Trì lấy lớn h**p nhỏ, ngươi cũng sẽ không phục, chẳng qua, may mắn lần Đạo chiến này ta cũng sẽ tham gia, đến lúc đó, ta nghĩ ta sẽ tìm được một cách thích hợp để ngươi đáp ứng từ bỏ Kiếm Đạo ...

Ma neu tự ngưoi lam vay, lien cung se khong ai noi Tay Kiem Trì bắt nạt ngươi, đúng không?

Hắn vừa nói vừa lẳng lặng nhìn Phương Nguyên, cười cười, sau đó xoay người, từ từ tan biến trên Tiên Đài.

- Đây là ... Tẩy Kiếm Trì muốn phế bỏ Kiếm Đạo của hắn?

Không, đây là Tẩy Kiếm Trì khiêu chiến hắn, đây là một trận đánh cược Kiếm Đạo ...

Thoáng chốc đó, không biết bao người nhịn không được hít sâu một hơi khí lạnh.

Ý tứ trong lời tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì kia, chúng nhân tại trường đều nghe ra được, trong lòng nhất thời vô cùng hoảng sợ:

- Trước là Cửu Trọng Thiên, sau lại có Tẩy Kiếm Trì, tên áo xanh này bản sự ở đâu ra, lại khiến cho hai đại Thánh Địa đều muốn nhắm vào hắn ...

Rốt cuộc đa số tu sĩ tại trường lấy các đạo Đan, Trận, Pháp, Khí làm chủ, mà những người này đều tận mắt chứng kiến Phương Nguyên một đường đoạt lấy khoi thủ, cảm thay han so với nhung nguoi tu luyen than thông thuat phap kháo thì càng thân cận, trong lòng đang nghĩ hắn liệu có thể tiếp tục tỏa sáng ở Đạo chiến hay không, lại không ngờ Đạo chiến còn chưa bắt đầu, hắn đã bị hai đại Thánh Địa nhắm đến ...

Nhất thời không khỏi dang lên cảm giác lo lắng.

- Ha ha, thú vị, thú vị ...

Trong bầu không khí có chút ngưng trọng đó, bỗng chợt có người cười khẽ, chúng nhân khẽ động, quay đầu nhìn lại, liền thấy được trên phương Tiên Đài phủ đầy sương mù khi trước, sương mù bắt đầu chậm rãi tán đi, từ bên trong đi ra một vị nam tử hình dung yêu dị, bộ dạng người này tuấn mỹ vô cùng, mặt mày âm nhu, bị hắn nhìn vào cứ có cảm giác như bị rắn độc nhìn chằm chằm, toàn thân rất không thoải mái.

Càng then chốt chính là, hắn một thân Yêu khí, rõ ràng không giống thường nhân, hơn nữa người này cũng hoàn toàn không có ý che giấu, thậm chí là cố ý thúc giục Yêu khí trên người, khiến cho sau lưng hiện ra hư ảnh một con rắn âm sâm cuộn tròn giữa hư không!

- Yêu quái?

- Không ngờ người này lại là yêu quái ...

Trong đám đông vây xem chung quanh tự nhiên không thiếu cao nhân, vừa liếc mắt nhìn, lập tức kinh hãi, cao giọng quát lớn.

- Yêu Ma lớn mật, lại dám hiện thân ở Trung Châu?

- Quái vật này từ đâu chui ra, dám to gan lớn mật xuất hiện ngay trong đại khảo lục đạo?

Vừa nãy bọn họ chứng kiến hai tên Yêu Ma Kim Đan quấy rối đại khảo Kiếm Đạo, cuối cùng chết thảm đương trường, trong lòng còn đang suy đoán Yêu Ma kia là ai phái tới, giờ lại thấy được một tên Yêu Ma cứ thế hiện thân, sao có thể không kinh ngạc cho được?

Ngay cả Phương Nguyên khi thấy được người này, ánh mắt cũng hiện vẻ lạnh lùng.

Hắn một mực lưu lại chỗ nay, vốn chính là muốn nhìn xem trên Tiên Đài sương mù kia rốt cục là người nào, cuối cùng đối phương cũng đã chủ động hiện thân.

Chúng tu thần sắc kinh nộ, nhưng vừa nghe được lời ấy, sắc mặt đều thoáng ngẩn ngơ.

Vô số ánh mắt nghi hoặc hướng về phía chư vị Tuần Giám Sứ Tiên Minh.

Nhưng mấy vị Tuần Giám Sứ trên Tiên Đài lại chỉ liếc nhau một cái, không ai đứng ra nói chuyện.

Chỉ là sắc mặt bọn han rõ ràng đều hiện vẻ bất mãn.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 837: Hắn là tu sĩ Tử Đan!



Vị Nam Hoang thành Tân Trạch tiểu vương gia kia lại nhẹ giọng cười khẽ, nói:

- Tiên Minh Lộc Xuyên Thánh Nhân thuyết phục Yêu tộc trong hiên hạ cùng chống chọi đại kiếp, để bày tỏ thiện ý, bèn mời ta đại biểu sứ giả Nam Hoang thành đến Trung Châu xem lễ, bản vương không tiện chối từ ý tốt c*̉a Thánh Nhân, thế nên mới tới đây du lịch một phen, chỉ có điều, bản vương không thích phô trương, bởi vậy mới không công khai với thiên hạ, chư vị cần gì phải căng thẳng như thế?

Nghe hắn nói vậy, chúng tu tại trường đều nghẹn họng, sắc mặt không giấu được vẻ cổ quái.

Nghe người này nói ra tên họ một vị Thánh Nhân trong Tiên Minh, đoán rằng chuyện này không giả, huống hồ, dù trong lòng đại bộ phận chúng nhân có chút xem thường và phẫn hận Yêu Ma, nhưng mục đích trước nay c*̉a Tiên Minh vẫn luôn là ngưng tụ hết thảy lực lượng đề kháng đại kiếp, điều đó mọi người đều biết!

Đấy còn là ở Trung Châu, nếu là ở một ít địa khu giáp giới Yêu Vực, một số tiên môn, đạo thống thậm chí còn rất thân thiết với Yêu tộc.

Hơn nữa, có không ít còn sớm đã kết giao thông hôn c*̀ng Yêu tộc, khó phân đây đó.

- Nếu ngươi chỉ đến xem lễ, tự nhiên không ai căng thẳng!

Phương Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía Tân Trạch tiểu vương gia, thản nhiên nói:

- Mấy tên tử sĩ Yêu Ma tiềm nhập Xích Thủy Đan Khê mưu đồ làm loạn, cuối cùng có ba tên chết ở trong tiểu viện c*̉a ta, hai tên chết ở chỗ này, có phải đều là do ngươi phái tới?

- Ha ha, vị tiểu hữu này, nói chuyện phải chú ý cẩn thận...

Tân Trạch tiểu vương gia nghe vậy, cười nhạt một tiếng, nói:

- Dù là Yêu vực cũng có thập đại yêu mạch, giữa đây đó vốn là nước sông không phạm nước giếng, thậm chí còn xung đột rất không thoải mái, bản vương làm sao biết được hết Yêu tộc trên khắp thiên hạ? Lần này ta tới đây chỉ là xem lễ, mang theo thiện ý mà đến, ngươi đừng có tùy tiện ô miệt thanh danh bản vương, nói cái gì c*̃ng phải có chứng có cứ mới được!

- Hừ, phủi tay thì nhanh lắm...

Khoan nói Phương Nguyên, chúng tu sĩ tại trường nghe được lời ấy, không ít người đều nở nụ cười lạnh.

Có Yêu Ma làm loạn tại hiện trường đại khảo lục đạo, không cần nghĩ c*̃ng biết, nhất định sẽ có người hoài nghi đến trên đầu vị Tân Trạch vương gia này. Xem ra hắn cũng là nắm chắc trong lòng, dứt khoát chủ động đứng ra, dù sao đều không lưu lại người sống, tùy tiện hắn muốn nói thế nào c*̃ng được!

Mà Phương Nguyên nghe xong lời này c*̉a hắn, sắc mặt cũng là chuyển lạnh, lại không nói gì.

Chẳng qua trong lòng đã càng thêm khẳng định, những Yêu Ma này nhất định là do đối phương phái tới.

Hiện tại xem ra, đối phương không thành công, cho nên mới dứt khoát phủi hết mọi chuyện, nhưng nếu thành công, thật sự bắt đi Quan Ngạo, dùng đó âm thầm uy h**p mình, như vậy không biết hắn cuối cùng sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì...

... Yêu Ma quả nhiên đáng chết!

- Ha ha, lần đại khảo Kiếm Đạo này, quả thực khiến bản vương mở rộng tầm mắt!

Tân Trạch vương gia ha ha cười lớn, nói:

- Vốn lần này bản vương chỉ định tới bái phỏng mấy vị bạn tốt, chiêm ngưỡng phong thái tu sĩ Trung Châu một phen, sau đó mới cùng Tiên Minh thảo luận chuyện đối kháng đại kiếp, sau đó liền lặng lẽ rời đi. Không ngờ, chỉ mới nhìn mấy trường khảo thí đã khiến bản vương có chút ngồi không yên, trận Đạo chiến cuối c*̀ng, bản vương càng thêm động tâm, cũng muốn nhập cuộc chơi một lần...

Lúc nói đến đây, ánh mắt hắn tựa như vô ý liếc nhìn Phương Nguyên một cái, nhẹ giọng cười cười, thấp giọng nói:

- Vị tiểu hữu này, bản vương thấy ngươi rất là quen mặt, đối với danh tiếng năm đạo khôi thủ c*̉a ngươi cũng khâm phục vô cùng, chẳng biết liệu có thể c*̀ng nhau luận bàn một phen trong Đạo chiến được không?

- Tên Yêu Ma Nam Hoang thành này lại muốn tham gia Đạo chiến?

Chúng tu sĩ chung quanh nghe vậy, ai nấy đều cả kinh, ngạc nhiên nói:

- Tu vi hắn rõ ràng là Kim Đan cao giai a...

- Đại khảo lục đạo chỉ không cho phép có người lần thứ hai tham gia mà thôi, trước kia hắn chưa từng tham gia, ngược lại hợp với quy củ...

- Đường đường Trung Châu Đạo chiến, không ngờ lại có Yêu Ma đến tham gia, vậy còn ra thể thống gì?

...

...

Quan trọng hơn là, từ trong lời lẽ c*̉a tên Yêu Ma Nam Hoang thành này, bọn họ nghe được địch ý c*̉a hắn đối với Phương Nguyên, trước có Cửu Trọng Thiên và Tẩy Kiếm Trì, giờ lại thêm cả Yêu Ma, chúng nhân không khỏi có chút lo lắng thay cho Phương Nguyên.

Thời khắc này, Phương Nguyên c*̃ng đang nhìn thẳng vào mắt Tân Trạch tiểu vương gia.

Từ trong ánh mắt đối phương, hắn nhìn ra được một tia giễu cợt nhàn nhạt, ẩn ẩn còn có một tia tham lam mơ hồ.

Tu vi khí tức Kim Đan cao giai c*̉a đối phương càng giống như là núi cao, như mây đen trầm trọng chậm rãi áp lên đỉnh đầu, dưới áp lực khổng lồ đó, đạo tâm hắn phảng phất đều bị chấn rạn, xuất hiện vết rách không cách nào bù đắp...

Nhưng mà, dưới áp lực đó, hắn đột nhiên bật cười.

Lúc ý cười hiện lên trên mặt, phía đỉnh đầu, một đạo thanh khí xung thiên, xé nát mây đen.

Trong thanh khí, một mảnh Đan quang đỏ tía mơ hồ hiển hiện...

- Tử Đan...

Đám đông thấy được cảnh này, lập tức kinh hãi quát to:

Trong một mảnh tiếng kinh hô, Phương Nguyên chậm rãi chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:

- Được thôi, các ngươi cùng lên hết một lượt đi!

Sớm liền biết Đạo chiến sau c*̀ng này sẽ rất náo nhiệt, nhưng chẳng ai ngờ lại có thể biết náo nhiệt đến vậy...

Tiểu công chúa Hoàng Châu Cửu Trọng Thiên, Kiếm Sư áo trắng Tẩy Kiếm Trì, thậm chí ngay cả tiểu vương gia Nam Hoang thành đều chuẩn bị tham gia Đạo chiến sau khi theo dõi đại khảo Kiếm Đạo.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 838: Giao Long xuất thế (1)



Càng khiến người khó mà hiểu được chính là, ba người này dường như đều ẩn ẩn hiện ra địch ý với người áo xanh nổi danh trong đại khảo lục đạo, tựa hồ ai nấy đều muốn gâykhó dễ cho hắn ...

Đương nhiên, nếu nói tới bất ngờ lớn nhất trước Đạo chiến, vậy phải kể tới người áo xanh kia.

Xuyên suốt đại khảo lục đạo, ấn tượng hắn mang đến cho mọi người một mực là kẻ trầm mặc ít nói, một lòng nghiên cứu bàng môn, nhưng ai có thể nghĩ đến, khi bị ba đại cao thủ nhắm đến, hắn cũng triển lộ ra tu vi chân chính, không ngờ cũng là một vị tu sĩ Tử Đan?

(bàng môn: cửa lệch, lĩnh vực ít người theo đuổi)

Hơn nữa còn là một vị tu sĩ Tử Đan am hiểu Đan, Trận, Phù, Khí, Kiếm!

Cường nhân như thế xung đột với nhau, sau cùng sẽ có kết cục thế nào?

Rất nhanh, tin tức liền truyền ra, từ khía cạnh nào đó mà nói, ngay cả chuyện khôi thủ đại khảo Kiếm Đạo bị tùy tùng đi theo bên cạnh người áo xanh đoạt được đều xa không khiến người cảm thấy hứng thú, thậm chí là chờ mong bằng tin tức này!

- Ha ha, khoan nói gì tới tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên, chỉ bằng thực lực Hoàng Châu, trong thiên hạ còn có chuyện gì mà cần phải người trong hoàng tộc bọn hắn đích thân ra tay? Từ phong hào vị tiểu công chúa kia liền biết, đó đương nhiên là đích hệ của đương kim Tiên Hoàng, dù không là huyết mạch Chân Hoàng thuần chính, nhưng hẳn cũng có được một nửa Chân Hoàng chi huyết, với huyết mạch như thế, dù dính một tia cũng đều là tuyệt thế cao thủ!

Kiếm Sư ao trắng Tẩy Kiếm Trì, đa bao nhieu nam khong đang đi ra tranh cái hư danh này?

Vô số người dồn dập nghị luận thực lực mấy vị này, càng thảo luận càng kích động:

- Không biết các ngươi có để ý đến vị tiểu vương gia Nam Hoang thành kia không? Đã có người nghe ngóng ra thân phận vị này, hắn là ấu đệ của đương kim Yêu Vương Nam Hoang thành, cũng là thiên kiêu tuyệt diễm, được xưng là đại nhân vật xếp thứ hai Nam Hoang thành, nghe nói hiện tại đã có tu vi Kim Đan cao giai, không thua kém gì hai vị kia ...

- Giờ ta chỉ muốn xem xem người áo xanh rốt cục thiên tư tuyệt diễm cỡ nào ...

- Chẳng qua, đại khái có đổi thành ai lên trường đều không tư cách tranh phong với Kiếm Sư áo trắng Tẩy Kiếm Trì, tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên hay là Kim Đan cao giai Nam Hoang thành, chỉ duy có người áo xanh này ... Hắn chính là Tử Đan không gì không thể a!

- Không ngờ lục đạo đại khảo lần này lại náo nhiệt đến vậy!

Từng đợt từng đợt nghị luận kia rốt cục kinh động đến không ít thiên kiêu tiểu bối vốn ẩn núp chung quanh Vấn Đạo Sơn, chờ đợi một chiến thành danh trong Đạo chiến sau khi sáu đạo đại khảo kết thúc. Trên một tòa cô phong cách Vấn Đạo Sơn chừng trăm dặm, có người ngay từ trước khi sáu đạo đại khảo bắt đầu đã ngồi xếp bằng ở nơi này, lắng lặng chờ hơn nửa tháng, cứ như thể đã dung hợp lại với cả ngọn núi!

- Hô ...

Hắn thở ra một hơi thật dài, hơi đan khí ẩn ẩn hiện màu đỏ tía, sau đó, một thân pháp lực lưu chuyển, trong lồng ngực hiện ra Tử Đan phập phù mơ hồ, nửa ngày sau hắn mới chậm rãi thu công, quay đầu nhìn về hướng Vấn Đạo Sơn, nhàn nhạt nói:

- Thanh Lưu Tông chúng ta truyền thừa mấy ngàn năm, khiến ta an tâm bất động, tu luyện thành Tử Đan, đáng tiếc, Tử Đan vừa thành, ta lại đứt truyền thừa, nếu không tìm được truyền thừa thích hợp, đường thành tiên e rằng không đi tiếp được ...

- May thay, ông trời giúp ta ...

Hắn chậm rãi đứng dậy, khí nuốt sơn hà, cười lạnh nói tiếp:

- Chỉ có quyển Thượng mới thật sự ghi chép về những thiên kiêu tuyệt đỉnh trên Cửu Châu đại địa, có được tiềm lực vô hạn, sau đại kiếp nhất định có thể gánh nổi trách nhiệm tiếp diễn các đạo truyền thừa, mà như thế, cũng có thể tính là người thượng đẳng trong Tu Hành Giới ...

- Đạo chiến lần này chính là cơ hội để những thiên kiêu quyển Trung như ta bước lên quyển Thượng!

- Chỉ là, không biết sau trận Đạo chiến này, mấy người một bước lên trời, lại có mấy người trực tiếp rơi rụng phàm trần ...

- Ha ha, tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên cái gì, chẳng qua là tiểu nha đầu mới ra khuê các, ỷ vào thanh danh tổ tiên mấy vạn năm trước diễu võ dương oai trước mặt người đời. Còn đệ tử Tẩy Kiếm Trì, tuy được xưng cái gì mà một kiếm phá vạn pháp, nhưng thần thông trên thế gian này đâu chỉ một vạn, mười vạn, trăm vạn đều có, dựa vào ba tấc sắt vụn, cùng lắm ngươi phá được mấy pháp. Hừ, chẳng đáng là gì ...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 839: Giao Long xuất thế (2)



Trên bàn yến tiệc, một vị nam tử râu quai nón bụng phệ đã uống gần trăm cân rượu, mặt đỏ đến tận mang tai, hào sảng cười to nói:

- Mẹ nó, tiểu vương gia đến từ Nam Hoang thành gì đó chỉ là tên Yêu Ma không đáng nhắc tới, hắn ngay cả Tử Đan đều không phải, chẳng qua là cảnh giới hơi cao chút, cần gì phải để vào trong mắt? Ha ha, Đạo chiến lần này, gia gia ta chẳng sợ ai sất!

Bên cạnh cũng có người uống say khướt, cười nói:

- Ngươi nói thiếu mất một người ...

- Ý ngươi là tên ngũ đạo khôi thủ kia?

Sắc mặt nam tử râu quai nón chợt trầm xuống, nhưng rất nhanh liền lại cười phá lên, nói tiếp:

- Ha ha, mẹ nó, đấy càng là chuyện cười. Tinh lực con người có hạn, từ lúc nào mà có người cái gì cũng biết? Gia hỏa đấy có lẽ thông minh, nhưng phân tâm quá nhiều, thuật pháp nhất định không tinh, ha ha, các ngươi chờ đấy, nếu là đụng phải, xem ta làm sao nặn ra trứng trứng của cái đứa luyện đan vẽ bùa kia ...

Đủ loại lời bàn tán khen chê, một màn sau cùng tại đại khảo Kiếm Đạo tựa như tiếng sấm rền, kinh ra vô số Giao Long.

Sớm từ trước khi lục đạo đại khảo bắt đầu, đã có người nhìn thấu thực chất của trường khảo thí này.

Lục đạo đại khảo dù tổ chức ở Trung Châu, nhưng đối tượng nhắm đến lại không hoàn toàn gói gọn trong thiên kiêu đạo thống Trung Châu, ngược lại, đối tượng nhắm đến là tất cả các thiên kiêu tuyệt thế trong các đại địa vực trên thế gian ...

Thế gian có câu con đường thành tiên, con đường chỉ dành cho những người đỉnh phong một đường bắt đầu từ Luyện Khí!

Những người này, Trúc Cơ, phải là Thiên Đạo Trúc Cơ;

Kết Đan, phải kết Tử Đan;

Nguyên Anh, phải kết Nguyên Anh Chí Tôn ...

Chỉ người đi ở trên con đường này mới có thể tính là thiên kiêu chân chính.

Mà thiên kiêu như vậy, tự nhiên là ở Trung Châu nhiều nhất, bọn hắn bồi dưỡng đệ tử đều dựa theo tiêu chuẩn này, nhưng những địa phương khác, ai dám đảm bảo nhất định không ra được kỳ tài, ở trong hoàn cảnh tài nguyên và đạo uẩn kém chút, thậm chí là thiếu hụt rất nhiều, song vẫn có người có thể đi lên con đường thành tiên, lấy được thành tựu khiến người không tưởng tượng được, thậm chí cần phải ngưỡng vọng ...

Nhưng mà những người này ở Cửu Châu đại địa tuy không ít, song đường lại càng chạy càng khó.

Không biết có bao nhiêu người, vốn là Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng bởi không được đến truyền thừa Thần giai, bởi vậy lúc Kết Đan không thể kết thành Tử Đan, hoặc là kết thành Tử Đan, nhưng không có tiên pháp truyền thừa, bởi vậy khi Kết Anh lại không thể kết thành Pháp Tướng Chí Tôn ...

Loại chuyện đáng buồn đó, trước nay đã xảy ra không ít lần!

Còn lần này, Tiên Minh lấy ra đại phách lực, muốn cứu vớt những thiên kiêu không may mắn như đã nói ở trên. Bọn hắn muốn thông qua lục đạo đại khảo cuối cùng trước khi đại kiếp tiến đến, tập hợp những thiên kiêu đường tương lai mù mịt lại, sàng lọc tuyển chọn ra một đám hữu dụng, âm thầm tiến hành bồi dưỡng, cho bọn hắn một cơ hội, hoặc là một bệ đỡ, giúp bọn hắn có tư cách sóng vai cùng thiên kiêu Trung Châu đứng trên thế gian!

Cho nên, lục đạo đại khảo thực ra chỉ là cánh cửa.

Bước vào, liền là tiền đồ vô lượng, bước không vào, liền chỉ có thể quay về ảm đạm!

Mà đấy cũng chính là lý do Đạo chiến sau cùng trong lục đạo đại khảo hấp dẫn vô số thiên kiêu nhắm tới ..

Lễ, nhân chi kiền dã, vô lễ, vô dĩ lập ... (lễ, cái gốc của con ngươi, không lễ, không trưởng thành lên được)

Đêm trước Đạo chiến, khi thiên kiêu khắp các nơi hoac là đang hân hoan hứng khởi, hoặc là tự mình động viên, hoặc là chuẩn bị những bước sau cùng, trong tiểu viện Xích Thủy Đan Khê, Phương Nguyên chính đang cầm một quyển kinh, tay chắp sau lưng, bước đi thong thả khoan thai, chăm chú dạy học cho Quan Ngạo.

Quan Ngạo đọc theo mấy câu liền vẻ mặt nhăn nhó, nhỏ giọng nói:

- Phương tiểu ca, đây là ý gì?

Ý là lễ là cai goc của con người, chỉ can thủ lễ, hiểu chuyen, trong lòng sẽ tự có nguyên tắc ...

Phương Nguyên giải thích một câu, sau đó nhíu mày nhìn Quan Ngạo:

- Dạy cả buổi sáng, thế mà ngươi vẫn không hiểu?

Mặt Quan Ngạo nhăn như đưa đám:

- Ta đau đầu ...

-Hữu dụng u?

Nghe vậy, Phương Nguyên lập tức giận điên người, tiện tay rút ra cây gậy trúc đánh lên đầu Quan Ngạo, vừa đánh vừa mắng:

- Hữu dụng ư? Hả? Ngươi nói hữu dụng ư? Ngươi đã bắt đầu ăn người đến nơi rồi, còn hỏi ta hữu dụng ư?

Cách bốn mươi dặm phía tây Vấn Đạo Sơn có một mảnh sơn vực, chung quanh vút lên bốn đỉnh núi, chính giữa là một mảnh bình nguyên rộng lớn, mà giờ, xung quanh bốn đỉnh núi đã được dựng lên vô số Tiên Đài, tùy theo đạo khảo thí sau cùng trong sáu đạo đại khảo sắp diễn ra, số lượng tu sĩ tới Vấn Đạo Sơn xem khảo thí cũng lên tới đỉnh phong, tương ứng với đó, số Tiên Đài được dựng lên cũng xuất hiện biến hóa.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 840: Chân Long Phi Thiên (1)



Quan Ngạo thật sự là không dạy không được, phát điên lên ngay cả thịt người đều dám ăn?

Điều này quả thực khiến Phương Nguyên tuyệt không dám bỏ mặc, đứa này trước kia vốn là hán tử trung thực đôn hậu, tuy từ nhỏ lực lớn vô cùng, lại xưa nay chưa từng bắt nạt ai bao giờ, không thể để giờ theo mình rồi, thực lực có tiến bộ, kết quả tâm tính lại biến xấu, thế nên sau khi thấy được biểu hiện của hắn tại đại khảo Kiếm Đạo khi trước, Phương Nguyên liền quyết định, không thể cứ vậy thả rông mặc hắn tiếp tục đi sai đường, tu vi tự nhiên là phải dạy, các loại tài nguyên cũng không thể chặt đứt, nhưng càng quan trọng hơn là phải dạy hắn hiểu được một ít đạo lý!

Thế là, Phương Nguyên bắt đầu dạy hắn đọc sách từ đầu ...

... Tuy vậy, việc dạy Quan Ngạo đọc sách quả thực không phải chuyện nhẹ nhàng!

Đối với kết quả của đợt bế quan lần này, Phương Nguyên cũng đã tử tế dò xét qua Quan Ngạo một lần, chỉnh thể khá là hài lòng, chỉ là trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc. Lúc hắn mang theo Quan Ngạo trở về, trong ngoài tiểu viện còn bày biện ngổn ngang mấy bộ thi thể Yêu Ma chết thảm, hắn đã sai người dọn dẹp, dù sao cũng đã biết kẻ đứng sau màn là ai, không việc gì phải nóng nảy ...

Chẳng qua những Yêu Ma kia chết cũng quá oan, đoán chừng mới đầu bọn hắn chỉ nghĩ bằng vào thực lực năm người, bắt lại một tên tu sĩ Trúc Cơ không am hiểu thần thông hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay, lại không ngờ cuối cùng đụng phải một tên hung thần vừa mới xuất quan, càng không khéo chính là, bọn hắn rõ ràng còn dẫm lên dược miêu (mầm thuốc) ở hậu viện, sau đó ... đối với bọn họ mà nói thì đã không có sau đó!

Còn về tu vi Quan Ngạo hiện tại, thật sự là khiến cho Phương Nguyên giật mình không nhỏ, lúc trước khi đưa viên đan dược kia cho Quan Ngạo Chi, hắn liền biết tu vi Quan Ngạo nhất định sẽ tiến nhanh, song không nghĩ rằng, hắn lại có thể đề thăng đến trình độ kh*ng b* như bây giờ ...

Kết Đan thành công, Đan phẩm là Xích Đan.

Phương Nguyên sau một hồi quan sát, trong lòng không khỏi có chút khó hiểu, tu vi Quan Ngạo hiện tại xác thực đã tính là Kim Đan, chẳng qua Đan phẩm Xích Đan theo lý thuyết thực ra không cao, trong năm màu Đan phẩm Tử, Kim, Bạch, Xích, Thanh thì chỉ có thể tính là là hạ đẳng, nhưng then chốt ở chỗ, khí huyết và nhục thân Quan Ngạo đều quá cường hãn, điều này Đan phẩm Xích Đan sao mà có được?

Khí huyết như rồng, thân thể như sắt, sợ là ngay cả Đan phẩm Tử Đan như mình cũng không bằng được!

Hơn nữa viên Xích Đan kia khác với Xích Đan bình thường, màu sắc đỏ tía cực yêu dị, mặt ngoài được phủ một lớp hỏa diễm màu đỏ kỳ lạ, Xích Đan vừa chuyển, những hỏa diễm này liền tràn khắp toàn bộ tứ chi bách cốt Quan Ngạo, khiến một thân khí huyết của hắn càng thêm phần đáng sợ ...

... Đây là tu vi quỷ quái gì?

Phương Nguyên thật sự có chút không hiểu, nhưng thấy Quan Ngạo sống nhăn ra đó, bộ dạng dường như cũng không có vấn đề gì.

Thế là, sau hồi lâu suy xét, Phương Nguyên hỏi Quan Ngạo một vấn đề:

- Lúc ác đấu với người trên Kiếm Đài, ngươi có cảm giác gì không?

Vấn đề này hắn hỏi rất nghiêm túc, trước kia, Quan Ngạo vẫn luôn lực lớn vô cùng, điều này không có gì hiếm lạ, nhưng trong trận chiến trên Kiếm Đài lúc trước, Phương Nguyên lại phát hiện Quan Ngạo không chỉ là lực lớn vô cùng, mà quả thực như biến thành người khác, vô luận là ý thức chiến đấu hay mức độ hung tàn, thậm chí là tốc độ phản ứng, tất cả đều không phải Quan Ngạo lúc trước có thể so ...

Đương thời phản ứng của Quan Ngạo rất mê man:

- Lúc trước ta có đánh nhau với người?

Phương Nguyên chậm rãi gật đầu.

Quan Ngạo lập tức căng thẳng hỏi lại:

- Đánh thắng hay đánh thua?

Phương Nguyên nhịn không được nhíu mày, qua nửa ngày mới nói:

- Thắng thua thế nào thật ra không quan trọng ...

Ngừng lại một chút mới nói tiếp:

- Được rồi, vẫn khá là quan trọng, ngươi thắng ...

Quan Ngạo lập tức thở phào một hơi, trên mặt thoáng hiện vẻ đắc ý, chẳng qua đột nhiên hắn lại như nhớ tới chuyện gì, nói:

- Phương tiểu ca, lúc trước sau khi ngươi để ta nuốt xuống đan dược ta liền làm một giấc mộng, ở trong mộng, hình như ta đi đến trong một hang đá, ở đó ta nhìn thấy có một tượng thần, mặt xanh nanh vàng, còn có tiếng nói bắt ta quỳ ở nơi đó ...

- Hang đá?

Trong lòng Phương Nguyên khẽ động, vội hỏi:

- Ngươi làm theo không?

Quan Ngạo lắc đầu, nói:

- Ta không làm theo tiếng nói kia, bởi vì lúc ấy đã có người ở đó rồi!

- Có người ở đó?

Thần tình Phương Nguyên lập tức kinh ngạc vô cùng, đồng thời còn có chút khó hiểu.

Quan Ngạo khẽ gật đầu, nói:

- Có một cô nương rất dễ nhìn, nàng đã quỳ ở trước tượng thần sẵn rồi!

Hắn không rõ trên người đôi huynh muội Quan Ngạo này rốt cục có bí mật gì, nhưng có thể phát giác ra được, bí mật đó cực kỳ đáng sợ, hơn nữa hắn cũng biết, nhục thân Quan Ngạo tuy cường đại, nhưng tâm chí lại phát triển theo hướng trái ngược với nhục thân, không biết tương lai sẽ xuất hiện hậu quả không thể dự liệu nào, điều hiện nay hắn có thể làm chỉ là dạy bảo Quan Ngạo, để hắn hiểu được càng nhiều đạo lý!

Dù không hiểu được, cũng phải ghi nhớ trong lòng!

Đối với một ít nỗi sợ chưa biết, chỉ có một cách để hóa giải, đó chính là đạo lý!

Phương Nguyên chính là nghĩ như vậy, con người phải hành động dựa theo đạo lý, vậy mới có thể chuyển nguy thành an ...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 841: Chân Long Phi Thiên (2)



- Phương tiểu hữu ... À không, Phương đạo hữu có ở đó không?

Ngoài viện vang lên tiếng người chào hỏi, nghe tựa hồ có chút bất an.

- Nguyễn tiền bối, mời vào!

Phương Nguyên thả xuống quyển kinh trong tay, để Quan Ngạo sang một bên đọc thuộc lòng, tiếp đó mở ra đại trận, Tử Tiêu động chủ có chút co thúc bất an đi đến, thấy được vị khôi thủ Kiếm Đạo hung thần ác sát lúc trước, giờ này đang bị gõ cho to đầu, nhu thuan ở bên trong bung lấy quyển kinh đau khổ đọc sách, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác hoang đường khó tả, thần tình thấp thỏm ngồi xuống ghế nhỏ trong nội viện.

Tuy theo Phương Nguyen từ từ hiển lộ thực lực, nhat là triển lộ ra tu vi cảnh giới Tử Đan, ở trước mặt Phương Nguyên hắn càng lúc càng không tự tại, trước kia còn dám cầm lông chim trêu đùa Bạch Miêu, giờ Toan Nghê từ bên cạnh đi qua hắn đều phải cười bồi ...

Người mình nhặt được ở Long Miên sơn mạch này rốt cục là ai ...

Câu hỏi này đã quá nhiều người hỏi qua hắn, làm cho hiện nay chính bản thân hắn đều hồ đồ, mới đầu ở trong mắt mình chẳng qua là một tên tu sĩ tạp đan có chút thiện tâm không đáng giá nhắc tới, đến sau thành là một tên vãn bối không thức thời, khó mà đề bạt, tiếp đến về sau càng thành là bốn đạo khôi thủ kinh tài tuyệt diễm, thẳng cho tới bây giờ là một tuyệt đỉnh thiên kiêu lai lịch thần bí, tu sĩ Tử Đan sâu không lường được ...

Thời gian ngắn ngủn mấy tháng, với hắn lại như một giấc mơ dài!

Thật ra lần này người Xích Thủy Đan Khê muốn tới bái phỏng Phương Nguyên không phải số ít, tỷ như Cầu Long Chân Nhân, Hứa chấp sự và chư vị Đan sư trong Xích Thủy Đan Khê ... Nhưng nghĩ tới biến hóa trên người Phương Nguyên bây giờ, cộng với một ít chuyện không vui lúc trước, thế nên không mấy người dám đến, chỉ có Tử Tiêu động chủ cảm thấy mình dù sao cũng tính là trưởng bối của Phương Nguyên ... Hoặc nói cách khác là bằng hữu ... Thế nên vẫn phải quan tâm một chút, bởi vậy mới lấy hết dũng khí, đi tới tiểu viện của Phương Nguyên.

- Tiền bối tới chơi hay là có gì phân phó?

Phương Nguyên nấu chén trà cho Tử Tiêu động chủ, sau đó ngồi đối diện với hắn, cười hỏi.

Tử Tiêu động chủ vươn tay tiếp lấy chén trà, thở dài một tiếng, nếu nói có gì muốn hỏi thì quả thật đúng là có không ít, như là Phương Nguyên rốt cục đến từ đâu, thân phận như thế nào ... Rồi vận mệnh nhóm nhân mã Ôn Bộ trong Long Miên sơn mạch ... vân vân, nhưng cuối cùng hắn không hỏi gì cả, mà chỉ thở dài một hơi, nói:

- Quy củ Đạo chiến lần này chắc hẳn ngươi cũng đã biết?

Phương Nguyên khẽ gật đầu, nếu đã định tham gia Đạo chiến, đương nhiên phải tìm hiểu rõ ràng.

Hắn đã hỏi rõ, Đạo chiến bắt đầu vào ba ngày sau, Tiên Minh sẽ bóc mở một phương bí cảnh mô phỏng hoàn cảnh tàn bốc ở Ma Biên, người tham gia Đạo chiến sẽ tranh phong ở trong bí cảnh, sau đó dựa vào biểu hiện của mỗi người mà chọn ra thứ tự sau cùng ...

Vô luận là quy mô hay mức độ được chú ý, Đạo chiến đều vượt xa mấy khoa mục khảo thí khác.

Hơn nữa không chỉ Đạo chiến lần nay, dù là những lần Dạo chiến trước cũng đều đã từng có người bỏ mạng, chỉ là lần này hẳn sẽ khốc liệt hơn những lần khác, cao thủ tới tham gia Đạo chiến cũng nhiều hơn trước kia gấp mấy lần, các lộ Tử Đan, quái thai, thiên kiêu không biết bao nhiêu mà kể, có thể tính là một trường thịnh sự được toàn Tu Hành Giới trong thiên hạ để ý, hưởng ứng, áp lực tự nhiên cũng lớn hơn rất nhiều.

- Ài, kỳ thật lão phu tới chuyến này là muốn khuyên ngươi một câu!

Tử Tiêu động chủ buông xuống chén trà trong tay, khẽ thở dài một tiếng, nói:

- Ngươi chính là thiên kiêu tuyệt đỉnh, tự nhiên muốn được nổi danh trong Đạo chiến, nhưng Đạo chiến lần này khác với những lần trước, tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên, Kiếm Sư áo trắng Tẩy Kiếm Trì, còn cả Yêu Ma đến từ Nam Hoang thành, bọn hắn đều không ý tốt với ngươi, quan trọng hơn là, hiện tại ngươi đã liên tục đoạt bốn đạo khôi thủ, khôi thủ Kiếm Đạo cũng có thể tính là ngươi, quả thực rất được chú ý, nếu tham gia Đạo chiến, chỉ sợ sẽ có thêm rất nhiều áp lực ...

Lời thừa lại hắn không nói ra, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

Hiện nay Phương Nguyên thanh danh đại thịnh, nhưng cây mọc cao hơn rừng tất bị gió quật ngã, khoan nói tới tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên, Kiếm Sư áo trắng Tẩy Kiếm Trì, Tân Trạch tiểu vương gia Yêu tộc Nam Hoang thành, trong những người tham gia Đạo chiến khác cũng không biết có bao nhiêu người coi hắn làm mục tiêu, lấy đánh bại hắn làm vinh dự, điều này khiến cho áp lực lên thân Phương Nguyên lớn vượt xa những người khác!

Trọng yếu hơn là, thật ra hiện tại Phương Nguyên đã không cần tham gia Đạo chiến ...

Hắn đã có danh tiếng năm đạo khôi thủ, liên tục được người chú ý, triển lộ tài năng, ý nghĩa Đạo chiến với hắn đã không lớn.

- Ta từng đọc được một điển tịch trong sách, trong đó viết, trên đời có Giao Long, tu vi đến lúc, cần phải một bước lên trời, ở trên trời trải qua thiên lôi, u hỏa, mưa to, gió rít ... tẩy lễ, nếu có thể gượng chống qua được mới biến thành Chân Long, bay lượn trên chín tầng trời, nếu không chống qua được, vậy liền cốt nhục thành tro ...

Nói xong lời này, hắn hơi ngừng thoáng chốc rồi mới nói tiếp:

- Với ta cũng vậy, nếu không gượng chống qua được, vậy còn tu hành làm gì nữa?

Một ngày trước thời điểm Đạo chiến diễn ra, các Tiên Đài đều đã được dựng xong, các môn các phái lần lượt thiết hạ phong cấm, chờ đến ngày hôm sau trước lúc Đạo chiến bắt đầu mới khai mở.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 842: Chín đại đạo thống



Ngược lại là đám tán tu không có Tiên Đài đi đến càng sớm, làm thành từng đoàn từng đoàn vòng quanh khảo trường Đạo chiến, chiếm trước số không nhiều vị trí đắc địa, càng có một ít người hiếu kỳ, vui vẻ đánh giá người trên khảo trường gồm những ai...

- Người Tiên Minh đến rồi, ghê thật, xem ra Tiên Minh quả nhiên rất coi trọng Đạo chiến lần này, trước đây chẳng qua là mấy vị Tuần Giám Sứ ngồi trên đài giả vờ giả vịt mà thôi, lần này không ngờ lại mời tới một vị Trấn Thủ...

- Không chỉ Tiên Minh, Lang Gia Các cũng tới một vị đại viện chủ...

- Nếu ai đó có thể bộc lộ tài năng trong Đạo chiến, được bọn hắn nhìn trúng, vậy thật đúng là một bước lên trời!

Lúc ánh ban mai vừa ló rạng, trên Tiên Đài dành riêng cho Tiên Minh, chư vị Tuần Giám Sứ, Tuần Du Sứ cùng với mấy vị tay áo phất phới, thoạt nhìn như là nho sĩ uyên bác đã cùng một vị nam tử đội mũ cao thân mặc áo bào tím, cùng một vị lão nhân râu dài khoác áo choàng ám vàng, tóc dài bay múa bước lên Tiên Đài, ngồi xuống vị trí chính giữa, thân phận hai người này không khỏi khiến chúng nhân tại trường sợ hãi.

Tiên Minh cao cao tại thượng, nhưng bên trong cũng có phân chia cấp bậc trên dưới, cao nhất là Thánh Nhân, thứ hai là Túc Lão, thứ ba là Trấn Thủ, to lớn như Tiên Minh, song cũng chỉ có ba mươi sáu vị Trấn Thủ, hiện nay không ngờ lại có một vị chuyên trình tới đây, đủ thấy bọn họ coi trọng Đạo chiến lần này như thế nào.

Lang Gia Các càng là không dám xem nhẹ, thậm chí phái tới một trong bảy đại viện chủ.

- Chín đại đạo thống, mười đại cổ tộc Trung Châu đều đến đủ cả, dù không biết người đến rốt c*̣c là ai, nhưng Tiên Đài đều được dựng lên, ít nhất về mặt thái độ đều có vẻ rất xem trọng. Ha ha, nói không chừng bên trong những Tiên Đài kia có vị tiểu thư khuê các nào đó đang yên vị c*̃ng nên, nếu có thể vào được mắt các nàng, thế mới thực sự là một bước lên trời...

- Ài, các ngươi bớt huyễn tượng viển vông đi, thiên kiêu cổ tộc chân chính thường thường đều thông hôn với nhau, tuy thường xuyên c*̃ng có không ít tiểu thiên kiêu thiên tư tuyệt diễm nhưng xuất thân không tốt được bọn hắn chiêu nhập vào tộc, nhưng thường thường chỉ được xứng đôi với tiểu thư bàng hệ (chi thứ) mà thôi...

- Tiểu thư bàng hệ thì đã sao, ngươi xem thường tiểu thư bàng chi?

- Đúng, nha hoàn ở Trung Châu còn chưa hẳn nhìn trúng ngươi, ngươi còn ghét bỏ tiểu thư bàng chi...

...

...

Trong vô vàn tiếng nghị luận, lại có mấy chiếc pháp chu (thuyền) cực lớn chậm rãi chạy tới, từ trên pháp tu từ từ đi xuống một đám lão giả, phía sau bọn họ là hơn mười vị thanh thiếu niên khí vũ hiên ngang, thần thái tươi sáng đi theo. Vừa hạ xuống pháp chu, đám lão giả kia liền đi đến các nơi Tiên Đài chào hỏi, còn những người tuổi trẻ còn lại thì trực tiếp tiến vào khảo trường.

Chúng nhân thấy vậy liền nhịn không được tán thưởng:

- Ba mươi sáu đại động thiên, bảy mươi hai tiểu động thiên Đông Hải để uẩn thâm hậu, truyền thừa dài lâu, xưa nay có được danh xưng “tiểu Trung Châu”, lần này xem ra c*̃ng hết sức coi trọng sáu đạo đại khảo, không chỉ phái đến không ít lão giả, thiên kiêu tiểu bối được hết lòng bồi dưỡng c*̃ng đến hơn mười vị, ta thấy được bên trong có tận sáu bảy vị Thiên Đạo Trúc Cơ...

- Ha ha, Đông Hải quý trọng những tiên miêu này như tính mạng, mấy lần Đạo chiến trước, bởi vì có thiên kiêu Trung Châu tham dự, bọn hắn không bỏ được thả ra làm đá kê chân cho người khác, lần này là cơ hội sau cùng mới một hơi mang hết qua đây, như vậy tính ra, đây chính là tâm huyết c*̉a Đông Hải suốt gần trăm năm qua, có thể bồi dưỡng ra sáu bảy tên Thiên Đạo Trúc Cơ, quả thực rất khó được rồi...

- Không chỉ thế thôi đâu, nghe nói Đông Hải còn phái tới một vị Tử Đan, đó mới là viên ngọc quý trong tay chư lão Đông Hải, bảo bối không khác gì mệnh căn, Đạo chiến lần này khác với trước kia, bởi vì tới không ít Kim Đan, ngược lại không cách nào chỉ mở một trường khảo thí như các lần trước, thế nên mới phân hai đại bí cảnh, một là đại Đạo chiến, một là tiểu Đạo chiến, Đông Hải làm vậy là chuẩn bị muốn ăn sạch cả đại lẫn tiểu...

...

...

Trong tiếng xì xào nghị luận, rất nhanh lại thấy một chiếc pháp chu khác chạy tới, nhưng lần này chỉ có lác đác mấy vị lão tu đi xuống, bên người c*̀ng theo mấy tên đệ tử trẻ tuổi, khí cơ thoạt nhìn không mạnh, cũng không tiến vào khảo trường, mà chỉ tùy tùng bên cạnh mấy vị lão tu, Trung Châu vốn không thiếu hạng người tai thính mắt tinh, ngay cả tán tu tựa hồ c*̃ng biết được nhiều hơn chút ít so với người thường.

- Hoang Châu c*̃ng đến mười mấy người tuổi trẻ, lại không thấy có trưởng bối đi cùng, cứ vậy tự mình đi qua!

- Nghe nói những người tuổi trẻ này đều trưởng thành từ trong chém giết với hung thú ma vật, trước đây bọn hắn muốn tiến vào Bát Hoang thành tu hành, đáng tiếc không thông qua khảo hạch, thế là mới từ xa vạn dặm đi tới Trung Châu xem có cơ hội nào không...

... ...

- Không ngờ lần này Bá Hạ Châu lại vắng mặt?
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 843: Đạo chiến bắt đầu (2)



- Không phải là không có ai, dù không xuất thế nhân tài đỉnh cấp nào, nhưng cũng có một vị đụng phải đại vận, nghe nói thu phục được một con Giao Long mang huyết mạch Chân Long trong Thập Vạn Man Sơn, nghe nói Giao Long kia hung ác đáng sợ, uy lực vô cùng. Chỉ là mang theo Giao Long tham gia Đạo chiến không biết có hợp quy củ hay không, hiện tại trưởng bối đi cùng chính đang thương lượng với người Tiên Minh, không biết kết quả sau cùng sẽ như thế nào!

- Đúng rồi, nghe nói vị năm đạo khôi thủ kia hình như cũng đến từ Bá Hạ Châu ...

- Lần này Lôi Châu không đến ai cả?

Vừa nhắc tới Lôi Châu, chúng tán tu lại hưng phấn lên, cười nói:

- Lần này Lôi lão thái công tính là nể mặt, phái hai vị đồ tử đồ tôn thân mang phi kiếm tới, rốt cục phá vỡ truyền thống hơn ba trăm năm qua của Lôi Châu ...

Có người nghe xong lập tức trợn tròn mắt, cười nói:

- Lần này không lẽ cũng mang theo Tiên Kiếm tới?

- Chắc không ghê vậy đâu, nhưng phẩm chất tất sẽ không quá thấp!

Vị bên cạnh thoạt nhìn có vẻ là người hiểu chuyện, lập tức cười nói:

- Tu sĩ Lôi Châu vì quật khởi cao thủ như Lôi lão thái công mà bị ảnh hưởng đến lý niệm tu hành, bọn hắn trước nay không tin tưởng mấy thứ như Thiên Đạo Trúc Cơ, tu sĩ Tử Đan, mà chỉ tin tưởng vận dụng đối với pháp bảo có thể bù đắp chênh lệch tư chất, thậm chí đạt tới cảnh giới càng cao, cho nên chẳng mấy khi tham dự loại khảo thí đơn thuần triển hiện thần thông thuật pháp như Đạo chiến, lần này tính là mở ra đặc lệ!

- Chủ yếu vẫn là trước kia Lôi lão thái công bị Tiên Minh chọc tức không nhẹ!

Một người khác cũng cười nói:

- Ba tram nam trước, Lôi lao thai cong để một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ cầm một kiện Thần Khí tới tham gia Đạo chiến, đánh cho thiên kiêu Trung Châu thảm không no nhìn, chọc cho Tiên Minh đều nhìn không được, thế là ben oanh vị đệ tử Trúc Cơ kia ra, hủy bỏ luôn thứ hạng, Lôi lão thái công cả giận, từ sau lần đó, người Lôi Châu không bao giờ tới tham gia Đạo chiến nữa, thậm chí ngay cả khảo thí Khí Đạo đều không tham gia, tận suốt ba năm năm, mãi đến lần này, phỏng chừng là Tiên Minh âm thầm đáp ứng điều kiện nào đó mới đưa đến hai người!

- Trước kia Vân Châu Âm Sơn Tông chẳng phải vẫn luôn tới tham gia náo nhiệt mà, sao năm nay lại không thấy bóng người?

- Không phải Vân Châu không có người tới, chỉ là người đến là mấy tiểu tiên môn không đáng nhắc tới, sớm đã bị chen ra đằng sau, ngươi nhìn không thấy thôi, về phần Âm Sơn Tông, giờ đang gặp cả đống chuyện, nghe nói bị mấy tiểu tiên môn liên hợp đối kháng, nực cười tự xưng là đệ nhất đại tiên môn Vân Châu, đánh lại không dám đánh, nhẫn lại nhẫn không được, làm cho sứt đầu mẻ trán, có tâm tư đến tham gia náo nhiệt mới là lạ ...

Tùy theo từng nhóm từng nhóm người nhập trường, bước lên Tiên Đài, tiếng nghị luận chung quanh càng lúc càng ồn ào, Cửu Châu rộng lớn bao la, đạo thống phong phú, giữa đây đó tự nhiên sẽ không quá đoàn kết, thỉnh thoảng lại náo ra một chút mâu thuẫn, chính điều này lại càng tăng thêm đề tài cho người thảo luận, có người kinh thán, có người trào phúng, Đạo chiến còn chưa bắt đầu, bầu không khí đã náo nhiệt bừng bừng.

Mà tuy theo những người toi theo doi khao thí bưoc len Tien Đai, trong sơn vực vờn quanh bốn đỉnh núi phía dưới cũng tới không ít người chuẩn bị tham gia khảo thí, không chỉ tu sĩ Trúc Cơ tham gia tiểu đạo chiến, ở khu vực trung tâm cũng đã tụ tập không ít tu sĩ Kim Đan tuổi tác không lớn, song đại đa số chỉ là Đan phẩm Kim Đan, hoặc là Bạch Đan.

Còn tu sĩ Tử Đan mọi người chờ mong thì đến nay vẫn chưa thấy có người nào.

Hiện tại chung quanh đã tới không ít đại nhân vật, tay nắm quyền cao chức trọng, nhưng tu sĩ Tử Đan không nghi ngờ mới là trung tâm chú ý của mọi người, bọn họ cũng là căn nguyên khiến Đạo chiến có thể hấp dẫn nhiều người như thế tới quan sát!

Những người đo đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh, cho nên mới có thể một đường đi ở đỉnh phong tu hành, trở thành tu sĩ Tử Đan tiềm lực vô hạn.

Song vấn đề xuất thân khiến mệnh đồ bọn hắn khó khăn trắc trở, khuyết thiếu tài nguyên, không có truyền thừa.

Cho nên trường Đạo chien nay von chính la mot truong thí luyen nham đen bọn hắn, nếu có thể gianh lấy thắng lợi trong Đạo chiến, vậy liền se được Tiên Minh ưu ái, một bước lên mây, song nếu cuối cùng thất bại, ngày sau lên Nguyên Anh liền tan biến trong bình phàm!

- Tu sĩ Tử Đan?

Vừa thấy người này nhập trường, ánh mắt đám đông người tu hành lập tức nhìn sang.

Tình cảnh như thế, quả thực không khác gì đại nhân vật xuất hiện, trong ánh mắt nhìn về phía han có một loại hâm mộ rat kho dùng ngon từ hình dung, nam tử kia thoạt nhìn cũng có khá là đắc ý, cười lớn một tiếng, hướng chung quanh ôm quyền ...

- Người nay ten goi Tong Long Chuc, tung la tu sĩ mot tien mon tam luu tại Hải Châu, thiên tư tuyệt diễm, kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng cũng khi đó, tông môn bị diệt. Người này đào thoát, đến sau du lịch thiên hạ, mai danh ẩn tích ba mươi năm.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 844: Không có ý định buông tha ngươi (1)



Có người nói hắn đi Ma Biên, cũng có người nói hắn phát hiện truyền thừa tiền bối cổ tu luu lại, chỉ biet đen luc tai xuat đã là tu sĩ Tử Đan. Trước đay không lâu vừa mới giết sạch toàn gia cừu nhân, chính đang trong giai đoạn xuân phong đắc ý, cũng là kẻ bá đạo nhất trong các tu sĩ Tử Đan tham chiến lần này ...

Không cần tự mình giới thiệu, bởi đọc qua một ít tin tức Tiên Minh công khai, rất nhanh liền có người nhận ra hắn, thấp giọng giới thiệu với người bên cạnh.

Nam tử râu quai nón nghe được tiếng nghị luận khe khẽ chung quanh, thoạt nhìn cũng rất là đắc ý, khẽ hất cằm lên nhìn quanh bốn phía, như thể bất luận là người chung quanh nghị luận về trải nghiệm tu hành của hắn, hay là khâm phục đối với thành tựu Tử Đan hiện giờ, tất cả đều khiến hắn rất thoải mái, thần sắc có chút lâng lâng, hai tay chắp sau lưng định bước l*n đ*nh nui phía nam.

- Cửu Trọng Thiên Hồng Tích công chúa đến ...

Nhưng tiếng tán thưởng và nghị luận của mọi người chung quanh về hắn mới vừa bắt đầu, bỗng chợt nghe được bên ngoai có người cao giọng xuớng lên.

"Hoa" một tiếng, chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn sang bên này, sau đó chỉ thấy một vị nữ tử thân khoác hồng bào tôn quý, mặt không biểu tình cưỡi mây mà đến, chậm rãi ngừng lại trên đỉnh núi phía nam rồi từ từ ngồi xếp bằng xuống ...

- Tiểu công chua Cửu Trọng Thiên a, đã bao nhiêu năm chưa thấy qua hoàng tộc Cửu Trọng Thiên xuất thế rồi?

Chúng nhân sớm đã nghe được tin vị tiểu công chúa này tham gia Đạo chiến, nhưng giờ thật thấy được nàng xuất hiện, thần sắc ai nấy đều vẫn không nhịn được kích động.

Nam tử râu quai nón Tống Long Chúc lại có vẻ không vui, đỉnh núi hắn muốn tới bị người đoạt mất, trong lòng đương nhiên khó chịu, nhưng lại không dám tranh chấp với vị công chúa Cửu Trọng Thiên này, đành phải đợi khi tiếng nghị luận hơi lắng lại mới hắng giọng một cái, ha ha cười cười, giơ tay vỗ lên lưng Độc Giác Thú, sau đó hai tay chắp sau lưng, lấy một phong thái cực tiêu sái, chậm rãi đạp bước hư không, hướng về đỉnh núi phía bắc.

- Kiếm Sư Tẩy Kiếm Trì Lý Bạch Hồ đến ...

Đáng tiếc hắn còn chưa đi được nửa đường lại nghe được chung quanh có người quát to, sau đó liền thấy từ phương bắc một đạo kiếm quang lao vút mà đến, lăng lệ chí cực, chớp mắt đã dừng trên đỉnh núi phía bắc, hiển hóa thành một nam tu khoac ao long cuu trắng, truớc nguc om một thanh cổ kiem đen bóng như mực, nam tử quay đầu liếc nhìn chúng nhân xung quanh, hướng mấy vị người quen khẽ gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

- Cái này that là ...

Vẻ mặt Tống Long Chúc chớp qua một tia phẫn hận, vô thức tăng nhanh tốc độ, cướp trước một bước lao về đỉnh núi phía tây.

Rống ...

Nhưng hắn còn chưa kịp lướt đến đỉnh núi phía tây, lại chợt thấy trước mắt tối sầm lại, chỉ thấy một đôi cánh giang ra, Yêu thú khổng lồ gần như che khuất bầu trời giương cánh bay đến dừng trên đỉnh núi phía tây, trên lưng Yêu thú là một đạo thân ảnh tuấn mỹ cao ngất, vẻ mặt âm nhu mà yêu dị, thân khoác áo bào trắng không nhiễm hạt bụi, mặt mang ý cười nhìn quanh bốn phía.

- Đây chính là vị tiểu vương gia Yêu tộc kia?

Đám đông chung quanh lần nữa thấp giọng nghị luận.

Đối với tên Yêu tộc này, cảm giác trong lòng chúng tu theo dõi khảo thí đều cực kỳ phức tạp, nhưng thực lực người ta đặt ở kia, lại đích xác là do Tiên Minh mời tới, càng quan trọng hơn là, dù trong lòng có bất mãn thế nào thì cũng không phủ nhận được thực lực đối phương!

Tống Chúc Long thấy vị tiểu vương gia kia cướp trước một bước chiếm lấy đỉnh núi phía tây, trên mặt lập tức chớp qua một tia phẫn nộ, trùng trùng hướng bên cạnh "Phi" một tiếng, sau đó nhanh chân đổi mục tiêu, gấp gáp xông hướng đỉnh núi phía đông.

Thế nhưng cũng đúng lúc này, trên đỉnh núi phía đông lại có một người áo xanh đang chậm rãi bước lên, người đó thoạt nhìn đi rất chậm, nhưng thực ra tốc độ lại cực nhanh, tựa hồ trong thân pháp cất chứa ý cảnh huyền diệu nào đó, ngay lúc Tống Long Chúc quay người hướng về đỉnh núi phía đông, hắn mới chỉ ở sườn núi, nhưng đợi khi Tống Long Chúc đến trước đỉnh núi, hắn lại đã đi đến đỉnh, chậm rãi dừng bước.

Chúng tu chúng quanh thấy người này, lập tức rộ lên tiếng vang hưng phấn ...

- Là vị ngũ đạo khôi thủ kia, hắn quả nhiên cũng tới ...

Bóng lưng kia nhìn co vẻ rất là tiêu trầm ...

- Quy củ lần Đạo chiến này rất đơn giản, chúng ta lấy Vạn Lý Lưu Quang kính chiếu lên quần sơn, mở ra Hỗn Độn bí cảnh, bí cảnh được mô phỏng theo Ma Biên, bên trong có ma vật hoành hành, tứ ngược thế gian. Các ngươi tiến vào bí cảnh, nhiệm vụ là kế thừa ý chí các bậc tiên bối, chinh chiến sa trường, chém giết ma vật, với mỗi con ma vật săn giết sẽ giành được một viên ma hạch, cứ thế tích lũy, người giành được nhiều ma hạch hơn sẽ thắng, sau khi Đạo chiến kết thúc, tự sẽ có tạo hóa cho riêng mình!

Mắt thấy chư vị thiên kiêu đều đã tới đông đủ, Trấn Thủ Tiên Minh, một vị lão giả dáng người thấp bé, nhưng giọng nói như chuông đồng, khoác áo bào tím đội mũ cao liền đứng dậy, lạnh giọng hướng về đám thiên kiêu tiểu bối tuyên bố quy củ Đạo chiến lần này, sau đó thoáng trầm mặc một lúc rồi cười nói tiếp:

- Lần Đạo chiến này nói trắng ra là một buổi diễn tập mô phỏng chiến trường Ma Biên, trong lòng các ngươi phải có chuẩn bị!
 
Back
Top Bottom