Ủa sao nay fic này lên top 2 #bqvn luôn ta, tui ho
#bqvnểu kiểu tính top của W luôn ế, ai gthich với ạ 😇
———————————————————————————
Hai tuần sau đó, ngày nào Vĩ với Cường cũng hẹn nhau sau giờ học đến phòng luyện tập.
Ban đầu còn dự định đợi chân Cường lành chút thì tiếp tục tham gia perform nhưng có vẻ điều đó lâu hơn dự kiến nhiềuChỉ còn 3 ngày nữa là đến vòng hai - chân Cường vẫn còn đỏ và sưng tấy lớn, buộc phải giao trọng trách hoàn toàn cho Vĩ.Cường lo không?
Lo chứ!
Vòng thi lần này thực sự quyết định hai người có vào được vòng trong hay không.
Vào được câu lạc bộ nghệ thuật của một trường nghệ thuật danh giá là ước mơ lớn của cậu, nhưng Cường biết giờ này lo cũng chẳng làm được gì.
Thôi thì đành đốc thúc Vĩ ta chăm chỉ tập luyện hơn vậy, 1 tiếng không ngấm thì 10 tiếng sẽ ngấm.-Này, cậu mở rộng biên độ ra, làm gì mà cứ khom tay suốt vậy ?-Mày đúng là đồ bóc lột người khác, Cường ạ!
Tao đã tập động tác này 1 tiếng rồi, vẫn chưa hài lòng sao ?-Muốn vào câu lạc bộ thì dừng ở mức ổn thôi chưa đủ, mọi thứ phải hoàn hảo.
Đứng dậy tập đoạn chorus tiếp đi, tớ cần điều chỉnh cho cậu một chút.
Ở một diễn biến khác :
-Phô rồi, lại ..
-Chưa được em ơi, làm lại đê
-Không phải như thế, phải là như này ...Vĩ khoanh tay ngao ngán nhìn Cường chới với trong đống nốt cao thấp thất thường của bài Giá Như.
Lúc hát vu vơ thì rõ feel rõ hay mà chẳng hiểu sao lúc hát thật lại... thôi thì ai bảo tham lam chọn bài khó làm gì, giờ thì phải gì? phải chịu ..."
Mà khoan đã, giọng hát này...quen quen thì phải ?"
Vĩ thầm nghĩ trong đầu, lông mày cậu nhíu lại, não hoạt động 100% công suất.
Cường thấy Vĩ nhìn chằm chằm vào mình, hai cặp lông đao còn skinship vào nhau thì vừa hát vừa toát mồ hôi hột.
-Trên mặt tớ dính gì à...
Đừng nhìn đắm đuối cá chuối thế chứ ?
Vĩ ...
Vĩ ơi ?
Hú ?
Thế Vĩ ? tebi chingu ?
Nài ?
Vĩ ? ...
LÊ BIN THẾ VĨIIIIIIIIIIIIIIII!Cường gào mồm lên kéo Vĩ ra khỏi dòng suy nghĩ mơ hồ.
Phòng trống nên giọng nó đã to nay lại còn vang vọng hơn.
Vĩ trở về được thực tại nhưng cũng giật bắn mình bởi cái âm lượng quá cỡ ấy.
- Có cần hét to vậy không, điếc tai tao mất !Cơ mặt vẫn chưa giãn ra của Vĩ vẫn đang nhìn Cường, chỉ khác là lúc trước nó đem một sự khó hiểu thì bây giờ lại hoà trộn thêm chút "thù oán" ?
- Thôi nghỉ giải lao tí nha, tớ xuống mua nước.
Cậu uống gì ?
-Trà thái xanh
Cường cười nhẹ, nụ cười cong hết cả môi lên như thể rằng vừa nghe được điều gì đó thú vị lắm.
Cậu cười cũng rất đẹp, như thể ánh sáng mặt trời vậy, có thể khiến người ta không thể rời mắt.
Nhưng tiếc là mèo nhỏ lại lấy bàn tay che đi phân nửa nụ cười đáng yêu ấy.
- Cậu giống cún thật đấy.
Lời Cường nói ra nhẹ nhàng như bông đùa nhưng khiến Vĩ nghệt mặt ra khó hiểu, cậu chưa hiểu câu nói ấy mang nghĩa tích cực hay tiêu cực.
Và với Thế Vĩ cũng chỉ có một người duy nhất được phép gọi cậu là cún thôi.
17:48 4G viettel
cuniu_2001
Đang làm gì đấy cún ơi ?
Tao đang đợi tiếp tế lương thực, đợt này tập luyện nhiều mệt mỏi ghê cơ
Bên mày cast củng sao òi?
Ổn hem ???
Tao cũng không biết nữa, nọ t kể m đó.
Ngã xong chả làm dc tích sự ruỳ ?
Choán
cuniu_2001 is typing ...
Cường cầm điện thoại vừa đợi nước vừa nhắn tin cho cún của cậu, mấy hôm nay rồi ngày nào cũng tập luyện quên cả giờ giấc làm gì còn thời gian rảnh mà sờ vào cái cục di động này.
Còn nhớ "Gã mù" không ?
Có, sao tự nhiên mèo lại nhắc đến vậy ?
Hôm nọ tao vừa gặp một người hát bài đó, hay vãi, không ngờ vẫn còn người nhớ bài này
Cún bên đầu dây kia tim bỗng chợt nghẹn lại, sao lại không nhớ được cơ chứ.
Đây là đứa con tinh thần đầu tiên của hai đứa chúng nó, biết bao đêm thức trắng để chau chuốt lại mel, lại lời cho thật hoàn chỉnh.
Vò đầu bứt tai để edit official lyrics MV sao cho thật chỉn chu.
Đặc biệt hơn thế, người đồng hành cùng nó, lại là người vô cùng đặc biệt
Sao tao quên được chứ?
Bài hát đó
có lẽ mãi mãi t không thể quên đc,
quên là bỏ rơi chính mình
Quên đi nó là
quên cả mèo nhỏ của tao nữa ...
Xin mời số 05 về quầy nhận đồ ạ.
Cái thẻ từ trong tay Cường rung lên, nước cậu gọi đã được đóng gói sẵn sàng để phía quầy nhân viên.
Cậu gấp rút chạy đến đặt cái thẻ vào tay nhân viên rồi xách túi đồ đi về.
Cúi gằm mặt xuống đất để không ai thấy mình đang cười tủm tỉm ( thực ra là cười không khép được mồm) hai má ửng hồng lên vì phấn khích quá độ.
Vừa đi vừa nhảy chân sáo tung tăng.
Cún bảo không thể quên được nó đấy, cả làng nước ơi cún bảo không quên nó được đấy, nghe có sĩ 10 đời trai không ?
Cường cảm tưởng nếu như có một cuộc thi bay mà không cần cánh thì nó sẽ đạt giải nhất không chút khó khăn.
Cường ôm lấy cốc trà sữa trân châu hút mà vẻ mặt ánh lên sự hạnh phúc khó tả.
Miệng phồng lên vì nhai topping mà lúc oder cậu mạnh miệng gọi 70%.
Mắt vẫn cứ cong cớn cười hề hề rồi ngắm nhìn ... trần nhà đầy mãn nguyện.
Vĩ phía bên cạnh cũng không ngừng nhìn Cường bằng ánh mắt phán xét, chỉ là trà sữa trân châu thôi mà vui đến mức gắn được filter hường phấn trái tim blink blink cho cuộc đời sao ?
-Này, mày còn ổn không vậy, trà sữa thôi mà sao làm lố như vừa nhắn tin cho crush thế ?
- Vĩ vừa nói vừa khua khua tay trước mặt Cường "ngẫn".
Không quên bonus thêm mấy quả búng cho dễ tỉnh.
Mặt của Cường lại trở về với mood đỏ hồng cà chua, đầu lắc nguầy nguậy nhưng hành động lại luống cuống như vừa bị phát hiện ra bí mật động trời nhất quả đất, tay làm rơi bộp ly trà sữa trân châu đang hút dở, may là vẫn đang ngồi nên phần sữa chỉ sánh một chút ra sàn.
- Tao trêu thôi mà, ai ngờ đúng thật à ?
- Vĩ cười mà miệng vẫn cứ hút rồn rột cốc trà thái trên tay.
Cường bị chọc đến nghẹn trân châu nhưng vẫn cố nhai hết đống bột năng trong miệng đầy cả một má, tay thì đánh vào lưng Thế Vĩ vài cái nhẹ như mèo cào để trả thù
Nuốt ực vào trong, Cường lại nhớ đền bài hát của mình, tò mò buột miệng hỏi Vĩ:
- Mà này, sao hôm casting cậu lại chọn bài Gã Mù vậy?
- bởi vì bài hát đó liên kết với một người rất đặc biệt, một người mà tao không bao giờ muốn quên.
Hongtrabanhbao
Tgiả : 4h sáng tui hong ngủ đc nên lên cook chap mới đây, cả nhà đọc và cmt rôm vào nhó.
Cũng cũng siu mê Vẫn Nhớ của a Soobin luôn ạ 😋