Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Binh Vương Thần Bí

Binh Vương Thần Bí
Chương 760



Hồ Quang Dương ngửa đầu cười to, giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất thế gian. Tuy nói tiểu tử này nói khó nghe thật, nhưng thật ra ông c*̃ng không biết phải làm như thế nào. Giang Khương nói chuyện rất khó đối phó. Đấu võ mồm với tiểu bối là chuyện không đáng. Chỉ có đao thật súng thật, bình tĩnh định ra thắng thua mới là chính đạo.

- Lời con nít ranh, không đáng tin. Không trải qua phương pháp nhận chủ chính đạo thì tội không thể tha.

Hồ Quang Dương chỉ vào Giang Khương, lạnh giọng nói:

- Cậu nói không có việc gì? Cậu không thông qua Viện ủy Thiên Y Viện hoặc Trưởng lão viện, làm sao có thể khiến đại đỉnh nhận chủ? Tế Thế Đỉnh truyền thừa ngàn năm, trải qua mười lăm đời đỉnh chủ, đều phải thông qua nghi thức nhận chủ mới có thể khiến đại đỉnh nhận chủ được. Chưa từng có người nào không thông qua nghi thức mà có thể nhận chủ. Cậu nói không tổn hại đến linh tính c*̉a Tế Thế Đỉnh, ai có thể xác nhận?

- Tôi nói tôi có thể xác nhận.

Tay Giang Khương nhẹ nhàng gõ lên đại đỉnh, lại nghe đại đỉnh phát ra thanh âm thanh thúy. Hắn nhìn Hồ Quang Dương, lãnh đạm nói:

- Hồ trưởng lão, ngài thân là Thủ tịch trưởng lão, ăn nói bừa bãi là không được.

- Ăn nói bừa bãi?

Nghe được lời này, Hồ trưởng lão vốn đã quyết định không so đo với Giang Khương, nhưng lúc này c*̃ng không thể không giận dữ.

- Đương nhiên, thực tế chính là tiêu chuẩn kiểm nghiệm duy nhất. Hồ trưởng lão muốn gán cho người ta tội danh như vậy, chẳng lẽ không phải ăn nói bừa bãi?

Giang Khương vẫn bình tĩnh nói.

- Cậu...làm càn.

Hồ trưởng lão đỏ bừng mặt quát lớn.

Thiên y sư Từ Khải Liễu rốt cuộc cảm thấy tình huống không ổn. Hồ trưởng lão dù thế nào c*̃ng là trưởng bối, lại là cựu Viện trưởng. Tuy nói ông hơi quá đáng, nhưng c*̃ng phải chừa lại cho người ta chút mặt mũi, lập tức sắc mặt trầm xuống:

- Giang Khương, không được vô lễ.

Nghe Viện trưởng Từ lên tiếng, gương mặt Giang Khương liền nghiêm chỉnh lại. Hồ trưởng lão thấy Từ Khải Liễu c*̃ng đã lên tiếng, liền cố gắng đè ép sự tức giận trong lòng. Đường đường là một Thủ tịch trưởng lão, đến tiến hành chất vấn, ngược lại giống như cái chợ, ầm ĩ với người ta.

- Nếu Hồ trưởng lão đã cho rằng việc Tế Thế Đỉnh nhận tôi làm chủ, nhất định là đã bị tổn hại. Vậy Hồ trưởng lão có thể xuất ra chứng cứ không?

Giang Khương hỏi.

- Chứng cứ? Bây giờ nắp đỉnh đã bị mất, tôi làm sao có thể xuất ra chứng cứ?

Hồ Quang Dương lạnh giọng nói:

- Nhưng mặc kệ thế nào, Tế Thế Đỉnh c*̃ng phải do một người luyện đan có tay nghề điêu luyện thì mới có thể chân chính phát huy tác dụng. Bây giờ Tế Thế Đỉnh lọt vào tay một y sĩ thực tập như cậu, mà theo như tôi biết, cậu căn bản không biết luyện đan?

- Hơn nữa, cậu ngay cả luyện đan c*̃ng không biết, làm sao có thể cam đoan Tế Thế đỉnh không bị hao tổn? Cậu ép buộc Tế Thế Đỉnh nhận chủ, chính là gây ra tổn thất rất lớn cho đại đỉnh.

Đối mặt với chỉ trích c*̉a Hồ Quang Dương, Giang Khương nói:

- Ai nói tôi không biết luyện đan?

Giang Khương vừa nói xong, mọi người liền ngẩn ngơ, sau đó nhất tề nhìn La lão. Chẳng lẽ La Thiên Minh đã dạy cho Giang Khương cách luyện đan?

Mọi người nhìn lại, nhưng c*̃ng chỉ nhìn thấy vẻ mặt kinh nghi c*̉a La lão.

- Cậu biết luyện đan?

Hồ Quang Dương dĩ nhiên là c*̃ng nhìn thấy vẻ mặt c*̉a La lão, ánh mắt trào phúng nói với Giang Khương.

- Đương nhiên.

Giang Khương nhẹ nhàng vuốt ve đại đỉnh, mỉm cười nói:

- Nếu tôi đã có thể khiến Tế Thế Đỉnh nhận chủ, tôi như thế nào lại không biết luyện đan?

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt c*̉a Giang Khương, giống như luyện đan dễ như uống thuốc, sắc mặt mọi người đều cứng đờ. Luyện đan đơn giản như vậy sao? Tuy nói những người ở đây đều biết luyện đan, hơn nữa kỹ thuật c*̃ng cao siêu, nhưng bọn họ đều phải tôi luyện cả hơn mười năm mới có được.

Còn Giang Khương thì mới bao nhiêu tuổi, gia nhập Thiên Y Viện được bao lâu? Nếu không phải những đan sĩ được bồi dưỡng từ nhỏ, những thành viên còn lại, sau khi đạt đến y sĩ nhất phẩm thì mới tiếp xúc với luyện đan, Giang Khương làm sao có thể?

Trong lòng ai nấy đều âm thầm lắc đầu. Tuy nói Giang Khương gia nhập Thiên Y Viện đã một năm, c*̃ng đã thể hiện thiên phú và năng lực siêu cường c*̉a hắn, nhưng luyện đan thuật nào đơn giản như vậy? Cho dù là một đan sĩ được bồi dưỡng từ nhỏ, ít nhất c*̃ng phải chờ người đó tấn cấp y sĩ chính thức thì mới có tư cách trở thành một luyện đan sĩ.

Nếu La Thiên Minh còn chưa dạy cho Giang Khương, tại sao Giang Khương lại biết luyện đan?

Hồ Quang Dương hiển nhiên c*̃ng nghĩ như vậy, lập tức nở nụ cười. Vốn ông ta còn chưa bắt được nhược điểm c*̉a Giang Khương, bây giờ Giang Khương đã tự mình đưa đến cửa, ông đương nhiên là sẽ không bỏ qua:

- Được, nếu đã như vậy, vậy cậu luyện đan cho chúng tôi xem một chút đi. Nếu cậu có thể luyện ra đan dược đúng tiêu chuẩn, tôi sẽ không truy cứu việc cậu tự tiện để Tế Thế Đỉnh nhận chủ c*̃ng như việc cậu cấu kết với Cổ môn.

- Nếu cậu luyện không ra, vì tương lai c*̉a Thiên Y Viện, tôi sẽ hủy đi nội khí c*̉a cậu, trục xuất khỏi Thiên Y Viện.

- Được, một lời đã định. Tôi sẽ luyện ra đan dược cho ông xem.

Giang Khương c*̃ng không do dự. Hắn chờ chính là điều này.

- Giang Khương, con không thể xằng bậy được. Luyện đan không đơn giản như con đã nghĩ.

Dưới ánh mắt kinh nghi c*̉a mọi người, La lão c*̃ng luống cuống tinh thần. Nếu Giang Khương hạ thấp mình một chút, có Viện trưởng Từ ở đây, ít nhất có thể cam đoan Giang Khương không bị trục xuất khỏi Thiên Y Viện. Nhưng Giang Khương lại cứ náo lớn như vậy, thật sự đã không còn đường lui.

- Sư phụ, không sao đâu, xin hãy tin tưởng con.

Giang Khương mỉm cười nói:

- Có khi nào con làm người thất vọng chưa?

Nhìn ánh mắt và giọng nói tự tin c*̉a hắn, La lão có chút bình tĩnh lại. Tuy nói đệ tử c*̉a ông có những lúc bốc đồng, nhưng không phải là người không biết chừng mực. Mặc dù trong lòng vẫn lo lắng như c*̃, nhưng lúc này đã không còn cách nào ngăn cản, c*̃ng đành thở dài.

Chu Thế Dương ở bên cạnh cười lạnh không thôi, còn sắc mặt c*̉a những thành viên Viện ủy khác c*̃ng trở nên ngưng trọng. Chỉ có gương mặt c*̉a Viện trưởng Từ là không thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn Giang Khương lại phát ra quang mang kỳ lạ.

Xuất phát từ tò mò, tất cả thành viên đều không có rời đi, c*̀ng nhau bước đến phòng luyện đan. Thanh thế tương đối lớn.

Toàn bộ người trong nội viện đều biết Giang Khương sẽ tiếp nhận buổi chất vấn lần thứ hai c*̉a Trưởng lão viện, đột nhiên tất cả đều đến phòng luyện đan, đúng là có chút hấp dẫn người.

Rất nhanh có không ít người chạy đến phòng luyện đan, chuẩn bị nghe ngóng chuyện gì xảy ra. Rất nhiều người không có tư cách đến gần phòng luyện đan thì đều hỏi thăm Giang Khương lại náo ra chuyện gì.

- Cái gì? Giang Khương muốn luyện đan?

Tin tức này vừa ra, tất cả những người vây xem đều chấn động. Một y sĩ thực tập nhìn y sĩ tam phẩm bên cạnh, hỏi:

- Ngô ca, anh đã học qua luyện đan chưa?

- Đương nhiên là chưa. Chỉ có y sĩ nhất phẩm mới có thể tiếp xúc.

Vẻ mặt Mã Tiểu Duệ ngạc nhiên đứng bên ngoài phòng luyện đan, nhìn Vương Mịch bên cạnh:

- Vương Mịch, Giang Khương đã học qua luyện đan?

Vương Mịch c*̃ng mơ hồ, lắc đầu nói:

- Không có. Tôi vẫn đi theo bên cạnh sư phụ, chưa từng thấy sư phụ dạy Giang Khương luyện đan.

- Vậy tại sao Giang Khương lại muốn luyện đan? Chẳng lẽ anh ấy tưởng rằng chỉ cần đọc qua một số tư liệu luyện đan thì có thể luyện đan được sao?

Mã Tiểu Duệ kinh nghi nói.

Vương Mịch nói:

- Chẳng lẽ anh ấy dùng lò điện? Nhưng không thể nào.

- Làm sao có thể? Nếu dùng lò điện, còn có thể khiến nhiều Thiên y sư chạy đến để xem sao?

Mã Tiểu Duệ lắc đầu thật mạnh.

- c*̃ng phải.

Nghe xong, sự nghi hoặc trong mắt Vương Mịch c*̃ng càng nhiều.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 761



Phòng luyện đan c*̉a Thiên Y Viện không nhỏ. Tuy nói chỉ là kiểu nhà trệt nhưng kéo dài không dứt, có đến mấy chục gian.

Trong phòng luyện đan, đa phần là dùng những lò luyện c*̃ kỹ, dựa theo bố trí c*̉a phòng luyện đan cổ. Nhưng ngoài ra vẫn có những trang thiết bị hiện đại, ví dụ như thiết bị tính toán hoặc cho ra thành phẩm.

Phòng luyện đan dùng lò điện là sử dụng đơn giản nhất. Chỉ cần anh nhập vào cách điều chế đan dược, ấn phím, máy tính sẽ tự động luyện chế đan dược tương ứng. Chỉ cần thành thục cách điều chế, xác xuất thành công sẽ là 98%.

Nhưng phòng đan dược này chỉ có thể dùng để luyện chế những đan dược phẩm thấp. Còn đan dược trung phẩm trở lên thì phải thông qua phòng luyện đan cổ truyền với sức người và kinh nghiệm để khống chế mức độ lửa, thời gian và điều chỉnh lượng đan dược phù hợp. Từ đó mới có thể luyện ra được đan dược đủ phẩm chất.

Bây giờ Giang Khương đang đứng trong một phòng luyện đan cổ truyền. Bên trong, ngoại trừ một đại đỉnh ngăm đen và mấy lò lửa, còn lại đều là cảm giác công nghệ cao. Những đường ống dẫn màu trắng vắt trên các đại đỉnh, giống như đèn phẫu thuật trong mấy phòng giải phẫu.

Nhìn thấy phòng luyện đan như vậy, gương mặt Giang Khương thoáng có chút mất bình tĩnh. Mặc dù hắn nắm chắc có thể luyện ra được một loại đan dược, nhưng kinh nghiệm trong trí nhớ c*̉a hắn đều là từ rất xưa. Khi đó làm gì có các thiết bị hiện đại này. Ngay cả vào thuốc c*̃ng bằng sức người. Nhìn thấy những thứ kia, Giang Khương đúng là có chút choáng váng.

Mọi người c*̃ng nhìn chằm chằm Giang Khương, hiển nhiên c*̃ng nhận ra sự mơ hồ trên gương mặt c*̉a hắn, trong lòng âm thầm nở nụ cười. Đường nhiên có người cười khổ, có người cười đắc ý.

Sắc mặt La y sư đứng bên cạnh liền trầm xuống, đang định lên tiếng, Hồ Quang Dương đã nói:

- Như vậy đi, Giang Khương, cậu hãy luyện cho tôi một đan dược nhất phẩm nhập môn. Chỉ cần cậu có thể luyện ra được, như vậy xem như là đủ tư cách.

- Nhất phẩm đan?

Giang Khương gãi đầu. Hắn biết loại đan dược này, là đan dược trị liệu nội thương tốt nhất, giá cả không cao, quả thật được xem là đan dược nhập môn.

Thấy biểu hiện c*̉a Giang Khương như vậy, Hồ Quang Dương cười lạnh:

- Nhất phẩm đan là một trong ba đan dược nhập môn trong cuộc thi dành cho luyện đan sĩ bình thường. Cậu nói cậu biết luyện đan, vậy thì cậu đừng nói cho tôi biết ngay cả đan dược này cậu c*̃ng không biết luyện.

Các thành viên nội viện liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều lộ ra vẻ cổ quái. Đan dược nhất phẩm này quả thật là một trong ba loại đan dược nhập môn dành cho các đan sĩ bình thường, nhưng biến hóa trong đó lại là phức tạp nhất.

Cuộc thi luyện đan sĩ nhập môn, luyện đan bất quá c*̃ng chỉ dùng một loại. Nhất phẩm đan trên cơ bản rất ít có người chọn. Bởi vì khi luyện chế yêu cầu luyện đan sĩ phải có hỏa hầu cực cao, trong khi các luyện đan sĩ lại chưa đủ kinh nghiệm. Hồ Quang Dương chọn loại đan dược này cho Giang Khương luyện chế, quả thật nói thì dễ nghe, nhưng ý tứ làm khó bên trong thì mọi người đều biết.

Giang Khương cười khan hai tiếng, gương mặt hiện lên vẻ khó xử, gật đầu nói:

- Nhất phẩm đan, đúng là tôi chưa từng luyện.

Giang Khương vừa nói ra, sắc mặt La lão liền cứng đờ, nhưng Hồ Quang Dương thì lại không cảm thấy bất ngờ, phá lên cười, chỉ vào Giang Khương giễu cợt nói:

- Cậu nói cậu biết luyện đan, nhưng ngay cả đan dược nhập môn c*̃ng chưa từng luyện, vậy cậu còn mặt mũi nói mình biết luyện đan?

Nhìn vẻ mặt đắc ý c*̉a Hồ Quang Dương, vẻ mặt che giấu ý cười c*̉a Chu Thế Dương, còn có vẻ mặt lo lắng c*̉a sư phụ, Giang Khương thở dài nói:

- Tôi thân là đỉnh chủ c*̉a Tế Thế Đỉnh, nếu luyện đan dược phẩm thấp như vậy, không phải là quá mất mặt sao?

Giang Khương vừa nói ra, bất luận người nào c*̃ng đều cứng đờ. Rõ ràng Giang Khương ngay cả phòng luyện đan c*̃ng chưa từng bước vào, tại sao lại dám khoa trương như thế? Lúc này, ngay cả khóe mắt La lão c*̃ng có chút giật giật. Nếu không phải có người ngoài ở đây, ông như thế nào c*̃ng phải chặt đứt chân tên tiểu tử này.

Thấy sư phụ bắt đầu muốn bạo phát, Giang Khương c*̃ng không dám giả bộ nữa, nói với Hồ Quang Dương:

- Hồ trưởng lão, nếu tôi đã là đỉnh chủ c*̉a Tế Thế Đỉnh, vậy chúng ta sẽ chơi lớn một chút.

- Chơi lớn?

Hồ Quang Dương đang cười đến hàm răng c*̃ng muốn rớt ra, nhìn Giang Khương giống như đang nhìn mấy đứa trẻ trâu, nói:

- Vậy cậu muốn chơi lớn như thế nào?

- Nguyên Phong đan, như thế nào?

Giang Khương mở to mắt nhìn Hồ Quang Dương, hỏi.

- Nguyên Phong đan?

Nghe được tên loại đan này, không chỉ Hồ Quang Dương choáng váng mà các vị thiên y sư bên cạnh cũng sửng sốt, nhìn Giang Khương, thầm nghĩ người này không phải đang đùa chứ?

- Nguyên Phong đan?

Hồ Quang Dương không cười, nhìn Giang Khương giống như nhìn xác chết, nói:

- Cậu có biết có bao nhiêu luyện đan sư ở Thiên Y Viện có thể luyện được Nguyên Phong đan không?

- Không biết.

Giang Khương lắc đầu, thành thật nói.

- Được, vậy để tôi nói cho cậu biết.

Hồ Quang Dương bình tĩnh nói;

- Tổng cộng không quá chín người.

- Hơn nữa, chín người này không phải là luyện đan sư nhị phẩm thì cũng là Thiên y sư.

Hồ Quang Dương yên lặng nhìn Giang Khương, vẻ mặt trào phúng.

- Xin hỏi cậu là luyện đan sư hay là Thiên y sư?

Giang Khương nhún vai, bình tĩnh nói:

- Cái nào tôi cũng không phải, tôi là đỉnh chủ của Tế Thế Đỉnh.

Thấy Giang Khương nhún vai, Hồ Quang Dương cố nhịn suy nghĩ muốn ra tay đấm cho hắn một đấm:

- Được thôi, nếu cậu đã muốn luyện Nguyên Phong đan, vậy thì luyện đi, tránh việc nói tôi không cho cậu cơ hội.

- Nhưng nếu cậu luyện không được, lập tức phế bỏ nội khí, đồng thời giải trừ thân phận chi chủ Tế Thế Đỉnh, trục xuất khỏi Thiên Y Viện.

- Giải trừ thân phận chủ nhân Tế Thế Đỉnh?

Lời Hồ Quang Dương vừa nói ra, La Thiên Minh liền biến sắc, đang định lên tiếng, chợt nghe Giang Khương trầm giọng nói:

- Tôi biết giải trừ là có ý gì, nhưng nếu tôi luyện thành thì sao?

Thấy Giang Khương còn dám đưa ra điều kiện với mình, Hồ Quang Dương nhịn không được ngửa đầu cười nói:

- Được, chỉ cần cậu có thể luyện thành, tôi đại diện cho Trưởng lão viện, mời Thiên Y Viện trực tiếp thăng cấp cho cậu thành y sĩ nhất phẩm.

- Trưởng lão viện có quyền lực này. Thế nào? Hahaha

Nhìn vẻ mặt động tâm của Giang Khương, Hồ Quang Dương nhịn không được mà đắc ý cười.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 762



Hồ Quang Dương cười đắc ý. Ông ta thích nhất là để người ta cảm thấy bị hấp dẫn thật lớn, nhưng lại ăn không được, chỉ có thể trông mong mà nhìn.

Nhưng lúc này Giang Khương một chút ý cười cũng không có, chỉ nhìn về phía Viện trưởng Từ Khải Liễu, trầm giọng hỏi:

- Viện trưởng, việc này là thật sao?

Vốn cảm thấy Giang Khương giống như nổi điên, sau khi nghe Giang Khương nghiêm túc xác nhận từ phía Viện trưởng Từ, sắc mặt một lần nữa cổ quái lên.

Nhìn vẻ mặt chăm chú của Giang Khương, Từ Khải Liễu chậm rãi gật đầu:

- Nếu Hồ trưởng lão đã nói như vậy, tất nhiên là hữu hiệu.

Nói đến đây, Từ Khải Liễu thoáng dừng lại một chút, sau đó nhìn Hồ Quang Dương bên cạnh, tiếp tục nói:

- Nếu cậu có thể luyện chế được Nguyên Phong đan, căn cứ theo lời hứa của Trưởng lão, hội Viện ủy sẽ tấn cấp cho cậu làm y sĩ nhất phẩm.

Nghe Từ Khải Liễu nói, sắc mặt Hồ Quang Dương có chút không vui, nhưng vẻ mặt vẫn khinh thường.

- Được, có được lời này của Viện trưởng, tôi an tâm rồi.

Giang Khương tỏ vẻ không tín nhiệm Hồ Quang Dương, nhưng lại cảm ơn Từ Khải Liễu, bởi vì vừa rồi Từ Khải Liễu đã đứng về phía hắn, khẳng định lời hứa hẹn của Hồ Quang Dương. Cho dù Hồ Quang Dương có đổi ý, nhưng đã được hội Viện ủy của Thiên Y Viện xác nhận, tấn cấp Giang Khương làm y sĩ nhất phẩm, lại không cho Hồ Quang Dương đưa ra yêu cầu. Vì thế Hồ Quang Dương mới có chút hờn giận.

- Giang Khương, nếu Viện trưởng Từ cũng đã xác nhận, vậy cậu hãy bắt đầu đi. Mặc dù dược liệu của Nguyên Phong đan khá trân quý, nhưng nếu cậu đã có dũng khí luyện, lãng phí cho cậu một chút cũng chẳng sao. Tôi nghĩ Viện trưởng Từ của chúng ta cũng không bị đau lòng.

Hồ Quang Dương nhìn Từ Khải Liễu bên cạnh, sau đó hừ lạnh.

- Hai…

Viện trưởng Từ lãnh đạm nói với người phụ trách phòng luyện đan:

- Chuẩn bị cho Giang Khương hai phần nguyên liệu Nguyên Phong đan.

- Vâng, Viện trưởng.

Người phụ trách vội vàng gật đầu, sau đó lui xuống chuẩn bị.

Từ Khải Liễu nhìn Giang Khương, nói:

- Giang Khương, cậu có hai lần cơ hội. Chuẩn bị đi.

Viện trưởng Từ nói xong, sắc mặt Hồ Quang Dương một lần nữa biến đổi, muốn nói rồi lại thôi, chỉ hừ lạnh một tiếng.

La Thiên Minh nhìn Từ Khải Liễu, gương mặt tràn đầy vẻ cảm kích. Hai phần luyện Nguyên Phong đan không rẻ. Bởi vì luyện Nguyên Phong đan cũng không có khả năng chỉ luyện một viên. Một phần dược liệu, nếu thành công, ít nhất cũng có thể luyện ra được mười viên. Cho dù chính bản thân La y sư, nếu muốn có được hai phần nguyên liệu Nguyên Đan phong, chỉ sợ cũng không dễ.

Trong tình huống của Giang Khương, Từ Khải Liễu lại cố ý cho Trưởng lão Hồ, thậm chí cho toàn bộ Trưởng lão viện biết, cung cấp cho Giang Khương hai phần nguyên liệu chính là một sự che chở và bao vệ lớn nhất cho hắn.

Giang Khương hiển nhiên cũng biết Từ Khải Liễu đã chiếu cố hắn như thế nào. Mặc dù hắn có rất nhiều kinh nghiệm truyền thừa, nhưng dù sao cũng chưa từng thử qua. Đặc biệt trong tình huống có rất nhiều thiết bị phụ trợ như thế này, hắn nhất định phải làm quen với tình huống của phòng luyện đan mới được.

- Cảm ơn Viện trưởng Từ.

Giang Khương cung kính cúi đầu cảm ơn.

- Được rồi, tiểu tử, Viện trưởng Từ cũng đã chuẩn bị cho cậu hai phần nguyên liệu. Hãy bắt đầu đi.

Hồ Quang Dương cười lạnh, thúc giục

- Đừng kéo dài thời gian nữa. Nhiều người như vậy cũng không thể vì một mình cậu mà ở đây.

Nhìn biểu hiện trào phúng của Hồ Quang Dương, Giang Khương khẽ cười, cũng không trì hoãn, bước đến trước lò luyện đan, tay sờ lò đan, sau đó duỗi tay gõ hai cái rồi nghiêng đầu lắng nghe thanh âm của đại đỉnh.

Nghe xong thanh âm này, Giang Khương có chút cau mày, rồi nhẹ nhàng gõ hai cái nữa, cẩn thận lắng nghe một lần, lúc này mới nhẹ nhàng gật đầu.

Nhìn hành động của Giang Khương, rất nhiều người đều cau mày, liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt hiện lên vẻ quái dị.

Hồ Quang Dương nhìn động tác của Giang Khương, ánh mắt ngưng trọng, sau đó lại nở nụ cười trào phúng.

Gương mặt đang khẩn trương của La Thiên Minh đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Kỳ thật đại đa số người ban đầu đều không rõ Giang Khương đang làm gì, nhưng rất nhanh liền nghĩ ra.

Động tác như vậy đối với bọn họ mà nói thì hoàn toàn không cần, bởi vì bọn họ đã quen với đại đỉnh luyện thuốc. Nhưng Giang Khương trước giờ vẫn chưa bước vào phòng luyện đan. Nếu muốn luyện chế đan dược phẩm chất cao, quen thuộc lò đan là điều kiện cần thiết.

Động tác của Giang Khương chính là đang phân biệt chất liệu của đại đỉnh. Nhưng với tuổi của hắn, làm ra động tác như vậy, thật sự khiến người ta không thể tiếp nhận. Động tác như vậy, ít nhất phải do một người có kinh nghiệm luyện đan mấy chục năm làm ra thì hợp lý hơn.

Đối với Hồ Quang Dương mà nói, ông cho rằng Giang Khương đang giả bộ. Mặc dù giả bộ rất giống, nhưng dù sao giả bộ cũng vẫn là giả bộ. Giả bộ có giống đến cỡ nào thì cũng không có nghĩa là anh sẽ làm được. Còn La lão thì suy nghĩ, ít nhất thì Giang Khương còn có chút kinh nghiệm, khiến cho ông càng tin tưởng hơn vài phần.

Sau khi kiểm tra chất liệu đại đỉnh xong, Giang Khương nhìn các thiết bị chung quanh, sau đó vẫy tay.

Một người đàn ông trung niên đang đứng trang nghiêm bên cạnh, thấy Giang Khương ngoắc ngoắc, liền vội vàng bước đến, nói:

- Y sĩ thực tập Giang Khương, tôi là luyện đan sư nhất phẩm quản lý phòng luyện đan này, Đào Cường, sẽ làm trợ thủ luyện đan cho cậu, xin hỏi có cần tôi hỗ trợ gì không?

Giang Khương mỉm cười nói:

- Luyện đan sĩ Đào, xin hãy bật lửa lò đan giùm tôi, để tôi xem các cấp bậc của lửa.

- A, được.

Nghe Giang Khương nói, Đào Cường hơi sửng sốt. Y đảm nhiệm chức trợ thủ luyện đan đã mấy năm, nhưng đây là lần đầu tiên có người yêu cầu như vậy. Nên biết rằng, cấp bậc và cường độ đan hỏa là những bước đầu tiên mà người luyện đan phải học và phải biết. Nhưng người trước mắt lại bảo y thực hiện.

Mặc dù cảm thấy có chút quái dị nhưng Đào Cường vẫn ấn vào cái nút bên cạnh. Rất nhanh dưới đại đỉnh xuất hiện một ngọn lửa màu lam nhỏ bằng nắm tay.

- Đan hỏa bổn viện chia làm mười cấp. Đây là cấp một.

Đào Cường ngược lại cũng là người nhiệt tình. Thấy Giang Khương yêu cầu như vậy, liền biết được suy nghĩ của hắn, lập tức thuật lại chi tiết cho Giang Khương nghe. Đồng thời điều chỉnh từng ngọn lửa một để Giang Khương có thể hiểu rõ.

Những người bên cạnh nhìn thấy Giang Khương cẩn thận lắng nghe và quan sát ngọn lửa, không khỏi cười khổ, ngay cả Từ Khải Liễu cũng mỉm cười bất đắc dĩ. Đây là gì vậy? Tạm thời ôm chân Phật sao?

Một người ngay cả cấp bậc và trình độ của đan hỏa cũng không nắm rõ, anh còn mong chờ hắn có thể luyện ra được đan dược cấp bậc cao? Hơn nữa, nếu muốn quen thuộc với đan hỏa, ít nhất cũng phải mất ba năm. Nhưng đó là dành cho thiên tài. Một số luyện đan sư phải mấy hơn mười năm thời gian và kinh nghiệm mới có thể

nắm chắc biến hóa và cường độ của đan hỏa khi dùng để luyện đan.

La Thiên Minh thì ôm mặt không dám nhìn nữa.

Chỉ có Hồ Quang Dương và Chu Thế Dương là trào phúng càng lúc càng nhiều. Lòng tin cũng càng lúc càng mãnh liệt, trong lòng thầm nghĩ:

- Tình huống như vậy mà tiểu tử này còn dám giả bộ. Hẳn Từ Khải Liễu đã bắt đầu hối hận rồi. Hai phần dược liệu Nguyên Phong đan xem như lãng phí.

Nhưng cũng không ai lên tiếng ngăn cản. Dù sao đã đến tình trạng này rồi, tất cả đều ôm tâm trạng xem náo nhiệt, ánh mắt đồng tình nhìn Giang Khương, len lén thở dài.

Qua vài phút, dưới ánh mắt chú mục của tất cả mọi người, Giang Khương ngẩng đầu lên nhìn Đào Cường, nói:

- Được rồi, chúng ta bắt đầu luyện đan. Xin luyện đan sư Đào phối hợp nhiều hơn.

- Được, được.

Đào Cường miễn cưỡng gật đầu, nhưng trong lòng lại đau thắt ruột:

- Tốt hơn hết là cậu nên làm trợ thủ cho tôi. Tôi luyện thì còn chút hy vọng. Hai phần Nguyên Phong đan lận đấy. Mình học luyện đan nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ lãng phí những nguyên liệu đắt tiền như thế.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 763



- Châm lửa.

Nhìn Đào Cường đã đứng trước hệ thống điều khiển, đang chờ hắn lên tiếng, Giang Khương gãi đầu, sau đó nói.

Giang Khương nói xong, bên dưới đại đỉnh xuất hiện năm sáu ngọn lửa màu lam, chậm rãi nung nóng đại đỉnh.

Nhìn ngọn lửa, Giang Khương gật đầu, nói:

- Tăng lên cấp hai.

Nghe Giang Khương nói, ánh mắt Đào Cường hiện lên sự kinh ngạc, ngay cả các thiên y sư đang ngồi xem cũng cảm thấy quái dị. Cảm nhận được ánh mắt của Đào Cường, Giang Khương liền hồi phục tinh thần, biết mình chỉ nhớ hỏa lực của truyền thừa trong trí nhớ, liền cười nói:

- Tăng lên từ cấp ba đến cấp bốn.

- Được.

Có được mệnh lệnh chính xác, Đào Cường không chút do dự lập tức tăng đan hỏa lên hai cấp.

Thấy đan hỏa đã dần mạnh hơn, đại đỉnh cũng bắt đầu nóng dần, Giang Khương sờ tay lên đại đỉnh cảm nhận độ ấm, rồi lại nhìn màn hình hiển thị độ ấm của đại đỉnh bên cạnh, hài lòng gật đầu:

- Rót 3000ml nước Vô Căn.

- Tăng lửa thêm một cấp.

- Thiên Tâm Mộc, 90 khắc.

Một bàn tay cơ giới xuất hiện, chuẩn xác nhấc nắp đỉnh lên, sau đó dược liệu thơm mát được nghiền nát từ trong mấy ống lượn chậm rãi đổ vào trong đại đỉnh, rồi bàn tay nhanh chóng đóng nắp đỉnh lại.

- Tăng lửa hai cấp, bỏ thêm 50 khắc Tuyên Tử Hoa.

Giang Khương đã dần dần thích ứng được quá trình luyện đan, ra lệnh cũng bắt đầu thuần thục hơn, khiến cho vẻ mặt của các Thiên y sư cũng bắt đầu ngưng trọng.

Những người đang ngồi đây đều có nghiên cứu nhất định về luyện đan, hơn nữa đều biết cách điều chế Nguyên Phong đan. Trong quá trình Giang Khương luyện đan, mặc dù biểu hiện ban đầu có chút bỡ ngỡ, nhưng bây giờ rõ ràng đã thuần thục hơn không ít.

Thời gian rất nhanh trôi qua. Luyện đan cũng không cần thời gian quá dài. Đan dược bình thường thì cần khoảng hai ba tiếng, còn đan dược phức tạp thì mất đến bốn năm giờ. Luyện chế Nguyên Phong đan thì tốn chưa đến ba giờ.

Khó khăn ở đây là nắm chắc độ lửa, biến hóa dược vật và khống chế thời gian bỏ thuốc.

Mặc dù động tác của Giang Khương vẫn còn chút mới lạ, nhưng căn cứ vào phán đoán của các y sư, khống chế lửa và vào thuốc của Giang Khương đều không sai. Trước mắt, căn cứ vào mùi thơm tỏa ra từ lò luyện đã có thể phán đoán ra được. Đến bây giờ Giang Khương vẫn chưa phạm phải sai lầm nào. Nếu không, mùi thuốc toát ra từ lò đan sẽ thất bại ngay.

Sắc mặt lo lắng của La Thiên Minh dần dần giảm đi, bắt đầu tràn ngập vẻ chờ mong. Ngay cả Từ Khải Liễu cũng cảm thấy vui mừng.

- Hải Kim Sa, 150 khắc.

Giang Khương nhìn biểu hiện độ ấm trên màn hình, sắc mặt dần dần có chút ngưng trọng. Hắn thoáng có chút không nắm chắc chính xác độ ấm của đại đỉnh. Kinh nghiệm truyền thừa của hắn đều là từ mấy trăm năm trước, đối với chất liệu đại đỉnh trước mắt cũng có được phán đoán đại khái, nhưng đối với độ ấm của đỉnh, hắn lại hoàn toàn không có cách xác nhận.

Mặc dù đã có biểu hiện chính xác độ ấm của đỉnh, nhưng giá trị của nó cũng là cận đại mới xuất hiện.

Không thể phán định được độ ấm của đỉnh hiện tại có giống với độ ấm trong trí nhớ hay không, Giang Khương lúc này chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm trong trí nhớ mà làm việc.

- Tăng thêm một cấp.

Nghe Giang Khương nói, sắc mặt của Đào Cường cũng trở nên ngưng trọng. Là quản lý của phòng luyện đan, y đã hỗ trợ cho rất nhiều thiên y sư hoặc luyện đan sư luyện chế đan dược cao cấp, và cũng đã luyện qua Nguyên Phong đan.

Khi đến bước cho vào Hải Kim Sa, mấu chốt thành bại của đan dược, y đã nhìn thấy rất nhiều lần sau khi các luyện đan sư cho Hải Kim Sa vào, tình huống thất bại liền xuất hiện.

Cho nên, Đào Cường cũng trở nên cẩn thận, chuẩn bị tùy thời ứng đối mệnh lệnh của Giang Khương.

Sau khi ống dẫn rót dược liệu màu vàng vào trong đại đỉnh, sắc mặt Giang Khương càng ngưng trọng, đồng thời mũi cũng bắt đầu hít hít.

Hai mắt các vị thiên y sư liền sáng lên. Bọn họ đều biết, một khắc kế tiếp sẽ quyết định Giang Khương thành công hay không.

Sắc mặt Hồ Quang Dương và Chu Thế Dương cũng bắt đầu khẩn trương. Tuy các luyện đan sư khi luyện chế Nguyên Phong đan đều đi đến bước này, nhưng động tác của Giang Khương đã thể hiện rõ, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc phòng luyện đan.

Một người lần đầu tiên tiếp xúc với phòng luyện đan nhưng lại có thể làm đến bước này, khiến cho các luyện đan sĩ bình thường còn chưa tấn cấp đan sư phải đâm đầu muốn chết.

Nhưng Hồ Quang Dương và Chu Thế Dương tất nhiên là không chịu nhận thua. Tuy nói có chút khẩn trương nhưng vẫn không thèm để ý. Thiên Y Viện có thể luyện ra được Nguyên Phong đan cũng chỉ có vài người, nhưng người làm đến bước này không có một trăm cũng có tám mươi. Giang Khương muốn luyện thành vẫn còn kém xa lắm.

Sau khi Hải Kim Sa được rót vào, hai mắt Giang Khương nheo lại, chỉ có cái mũi là hít hít. Bây giờ chỉ có mũi là đáng tin nhất. Đại đỉnh đang rất nóng, không thể dùng tay

mà chạm, chỉ có thể thông qua khứu giác để phát hiện kịp thời thay đổi dược vật, sau đó căn cứ tình huống mà điều chỉnh. Đó chính là biện pháp tốt nhất.

Mùi thơm bốc ra từ đại đỉnh càng lúc càng nhiều, tốc độ hít của mũi Giang Khương cũng càng lúc càng nhanh. Từng giây một trôi qua, sắc mặt Giang Khương khẽ biến, trầm giọng nói:

- Giảm lửa một bậc.

Đào Cường nhanh chóng ấn nút, ngọn lửa nhẹ run lên rồi yếu xuống một chút.

Nhưng sắc mặt Giang Khương cũng không có gì chuyển biến tốt, nhìn chằm chằm đại đỉnh, hơn nữa còn càng lúc càng âm trầm.

- Giảm lửa một bậc.

Nghe Giang Khương nói, Đào Cường biến sắc, thoáng chút do dự quay đầu lại nhìn Giang Khương một cái, thấy mặt Giang Khương vẫn không thay đổi, liền cắn răng ấn nút xuống.

Sắc mặt của các vị y sư đều nhất tề biến đổi. Bọn họ còn biết rõ hơn so với Đào Cường. Trong tình huống này, nhiều nhất cũng chỉ tăng giảm một bậc hỏa lực. Nếu vượt quá hai cấp, dược vật sẽ có vấn đề ngay.

Nếu đan dược bình thường thì còn tốt, nhưng quá trình luyện chế Nguyên Phong đan lại không ổn định, không có khả năng thừa nhận biến hóa hỏa lực như thế, cứ liên tục giảm xuống hai lần, tất nhiên sẽ không thể thành công, và đó cũng là nguyên nhân luyện chế loại đan này rất khó.

Nói cách khác, Giang Khương giảm lửa hai lần, đại diện cho Nguyên Phong đan đã thất bại.

- Chẳng lẽ Giang Khương còn chưa biết sao?

Mọi người kinh nghi nhìn hắn, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt của hắn chuyển biến tốt đẹp, giống như chưa nhận biết Nguyên Phong đan đã luyện chế thất bại.

Hồ Quang Dương và Chu Thế Dương đều lộ ra vẻ đắc ý. Giang Khương ngay cả cái này cũng không hiểu, hắn chính là đèn cạn dầu, chỉ biết làm bộ, hoàn toàn không đáng để cho bọn họ phải khẩn trương như thế.

Khi hỏa lực giảm xuống, mùi thơm của thuốc cũng có sự thay đổi. Mọi người cảm thấy lẫn trong mùi thơm có mùi khét.

Mùi thơm giảm, chứng tỏ dược vật còn chưa đủ hỏa hầu. Nửa đường thất bại, Nguyên Phong đan đã xem như thất bại hoàn toàn.

Trong vẻ mặt tiếc hận của mọi người, Giang Khương cũng không biểu hiện gì, chỉ lãnh đạm nói:

- Đường Tâm Bình, mười miếng.

- Lại tăng dược vật?

Chẳng những Đào Cường nghĩ như vậy mà những người còn lại cũng nghĩ như vậy. Chẳng lẽ Giang Khương còn chưa biết mình thất bại. Tuy Đường Tâm Bình chỉ là dược liệu trung phẩm, nhưng giá trị lại khá cao. Lãng phí như vậy quả thật không đáng.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 764



Thiên y sư Từ Khải Liễu không lên tiếng. Mặc dù các thành viên hội Viện ủy chung quanh c*̃ng cau mày, nhưng tất nhiên c*̃ng không ai lên tiếng, mặc cho Giang Khương đem dược liệu bỏ vào trong đại đỉnh.

Dược liệu còn lại c*̃ng không còn nhiều. Bởi vì dược liệu trân quý nhất thì đã bỏ vào, còn lại c*̃ng chỉ là hai loại dược liệu trung phẩm. Tuy nói c*̃ng quý nhưng so với các thành viên đang ngồi ở đây thì c*̃ng không tính là gì. Người cảm thấy đau lòng c*̃ng chỉ có Đào Cường đang hỗ trợ Giang Khương. Đối với người có cấp bậc như y mà nói, mỗi một loại dược liệu đều cực kỳ trân quý.

Tuy lò luyện đan này xem như thất bại, từ gương mặt c*̉a các thành viên hội Viện ủy và Hồ Quang Dương là có thể nhìn ra, nhưng dường như Giang Khương vẫn chưa nhận ra, chỉ nhìn chăm chăm vào lò đan, thỉnh thoảng yêu cầu Đào Cường tăng giảm hỏa lực.

Mùi thuốc vẫn thơm nhưng dường như nhạt hơn so với lúc ban đầu vài phần. Tuy vậy, Giang Khương vẫn không một chút thả lỏng, chỉ ngưng thần nhìn vào đại đỉnh, thỉnh thoảng động đậy cái mũi ngửi mùi thơm từ đại đỉnh truyền ra.

- Cho 100g mật Thiên Vân Phong vào.

Cứ như vậy mà trải qua hai mươi phút, Giang Khương rốt cuộc hài lòng gật đầu, trầm giọng nói với Đào Cường bên cạnh.

Khi nắp đỉnh được mở ra, mùi thơm trong nháy mắt tràn ngập cả căn phòng. Tất cả mọi người đều hít hít cái mũi cảm nhận mùi thơm, sau đó lắc đầu. Nguyên Phong đan có mùi như thế này, quả thật đã thất bại.

Nhưng mọi người c*̃ng hiểu, tuy nói là thất bại nhưng vẫn có thể tiếp tục trình tự luyện đan. Với biểu hiện c*̉a Giang Khương vừa rồi, trong lần thứ hai sẽ thuần thục hơn rất nhiều.

Nhưng chỉ vì để thuần thục mà lãng phí mất hai loại dược liệu thượng phẩm, quả thật không đáng. Nhưng so với hậu quả mà Giang Khương phải gánh chịu sau đó, nó lại hoàn toàn đáng giá.

Sau khi bỏ mật Thiên Vân Phong vào, Đào Cường một lần nữa chuẩn bị đóng nắp đỉnh, Giang Khương đột nhiên nói:

- Cho 30g cam thảo, nước Vô Căn 500ml.

- Ặc.

Giang Khương vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt. Bỏ mật Thiên Vân Phong vào xem như đã là khâu cuối c*̀ng, chỉ cần nấu lên là hoàn thành. Nhưng Giang Khương đột nhiên lại muốn bỏ thêm cam thảo, hoàn toàn không có trong các thành phần điều chế Nguyên Phong đan, hơn nữa còn bỏ một lượng rất nhiều, quả thật khiến người ta phải kinh nghi.

Ngay cả Đào Cường bên cạnh c*̃ng ngẩn người, nhưng là quản lý phòng luyện đan, phản ứng tất nhiên là linh hoạt. Cam thảo lại là vật thường dùng nhất, phòng luyện đan hiển nhiên là phải có, rất nhanh điều khiển nút trên bàn, một ống dẫn nhanh chóng duỗi xuống, sau đó phun ra một đống thuốc bột vào trong đại đỉnh.

Sau khi thuốc được bỏ vào, 500ml nước Vô Căn c*̃ng từ một ống khác đổ vào luôn.

Nắp đỉnh một lần nữa được đóng lại.

Giang Khương gật đầu nói:

- Tăng một cấp độ lửa.

- Được.

Đối với yêu cầu đột ngột c*̉a Giang Khương, Đào Cường lúc này c*̃ng xem như tê liệt, gõ một chút lên bàn phím, sau đó báo cáo lại:

- Đan hỏa đã đạt đến cấp chín.

- Duy trì ba phút, sau đó khai lò thành đan.

Nói xong, Giang Khương thở hắt ra, lui về sau một bước, gương mặt lộ ra thần sắc uể oải. Hắn ngồi xuống một cái ghế, nhắm mắt bắt đầu nghỉ ngơi.

Nhìn động tác c*̉a Giang Khương, mọi người nhìn nhau, không biết Giang Khương bỏ thêm lượng cam thảo lớn như vậy là có ý gì. Tuy nói cam thảo có tác dụng điều hòa hiệu quả c*̉a thuốc, nhưng lại dùng lửa lớn, tiểu tử này rốt cuộc muốn làm cái gì?

Nhưng lúc này c*̃ng không ai đi hỏi Giang Khương. Dù sao c*̃ng chỉ có ba phút sẽ khai lò thành đan, rất nhanh sẽ biết được kết quả. Hơn nữa mọi người c*̃ng biết khi

luyện một lò đan rất tốn sức, c*̃ng không ai quấy rầy đối phương nghỉ ngơi một chút.

Đặc biệt tất cả mọi người đều rõ ràng lò đan này c*̉a Giang Khương đã thất bại. Cho dù ngay sau đó tiến hành lần luyện thứ hai, Hồ Quang Dương và Chu Thế Dương c*̃ng sẽ không tùy tiện lên tiếng. Nếu không, c*̃ng không phải là quá phận mà là bỉ ổi. Đường đường là Thủ tịch trưởng lão và Thiên y sư c*̉a Thiên Y Viện, hai người c*̃ng không muốn bị mất mặt như vậy.

Thấy Giang Khương đang nhắm mắt rồi chợt mở bừng ra, đồng hồ bên cạnh c*̃ng vừa nhảy đến con số ba phút. Bàn tay cơ giới bên trên nhấc nắp đỉnh lên, sau đó một vòng tròn thủy tinh chậm rãi thò vào trong đại đỉnh.

Chỉ nghe vòng tròn xoay vòng rất nhỏ bên trong rồi rất nhanh nâng lên.

Nhìn trong vòng tròn có mấy viên đan dược, ánh mắt mọi người đều sáng lên, không biết đan dược mà Giang Khương luyện chế thật sự thất bại hay còn ẩn chứa gì bên trong.

Đào Cường vội vàng bước đến, nhìn cái đèn màu xanh trên tường, liền mở một cánh cửa nhỏ trên vách tường, rồi lấy một cái bình thủy tinh nhỏ ra.

Xuyên qua cái bình nhỏ, mọi người có thể nhìn thấy bên trong có không ít đan dược màu vàng. Nhìn thấy đan dược này, có người thả lỏng, nhưng c*̃ng có người cau mày. Điều duy nhất mọi người khẳng định chính là, Nguyên Phong đan sau khi luyện chế xong c*̃ng không có màu sắc này. Vì thế, đan dược này xem như đã hỏng.

Sau khi lấy ra cái bình nhỏ, Đào Cường thoáng do dự một chút, nhưng vẫn đưa cái bình đến trước mặt Giang Khương. Có lẽ có không ít các thành viên hội Viện ủy muốn xem qua, nhưng mặc kệ thế nào, đan dược c*̃ng phải do luyện đan sư xem qua trước mới được.

Giang Khương đưa tay tiếp nhận bình thủy tinh, nhìn đan dược bên trong một chút rồi mở nắp bình đổ ra một viên, đưa lên trước mắt quan sát rồi lại đưa lên mũi ngửi.

Sau khi cảm nhận được mùi c*̉a đan dược, hắn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi c*̉a mọi người, hắn cắn một miếng, dường như rất hài lòng, rồi bỏ hết vào miệng mà nuốt.

- Cái gì?

Thấy Giang Khương nuốt viên thuốc xuống, mọi người đều kinh hô. Đan dược thất bại, ai dám uống chứ? Đặc biệt là Nguyên Phong đan dược tính rất mạnh. Sau khi luyện chế thất bại, dược tính không mất đi mà còn biến hóa rất mạnh. Nếu người bình thường uống vào, chết là không thể nghi ngờ. Cho dù là người có nội khí thâm hậu, nội khí sẽ chạy loạn trong cơ thể mà chết.

Nhưng Giang Khương lại dám uống, chẳng lẽ hắn muốn chết sao?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back