- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 435,222
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
[Bhtt - Edit] Thôn Hoa Cùng Nữ Tú Tài
Chương 39
Chương 39
Kỳ thật nhà cửa cũng không tính là tệ, mười mẫu đất, một nửa ruộng nước, một nửa ruộng cạn.
Ruộng nước là ruộng tốt, còn ruộng cạn thì ngoài mấy khoảnh dựa vào vài cây cổ thụ che bóng quanh năm không thấy mặt trời, thì đất cũng xem như không tệ.Chỉ là cả nhà Kỷ lão tam hiện giờ nhìn thấy nhà này không chịu để người thôn Thượng Diêm xem thường, hơn nữa biết Ngu bà đang bệnh, liền đoán định Trang Uyển vì địa tô sẽ không ở ngay lúc này mà thu hồi, nên lấy cớ thoái tô, muốn bức bách Trang Uyển phải hạ địa tô xuống.
Không ngờ Trang Uyển lại trực tiếp thu hồi về, căn bản không để mình bị xoay vòng vòng.Nếu không nhờ Tạ Nhan ám chỉ, chỉ sợ Trang Uyển lúc ấy cũng khó xử, dù sao giờ phút này Ngu bà sinh bệnh, trong nhà cần gấp tiền, nếu không có người thuê ruộng, sẽ mất đi một phần thu nhập, thu chẳng đủ chi.Quan trọng nhất là hiện tại triều đình đang nhìn chằm chằm ruộng đất này, tích cực khuyến khích dân chúng khai hoang trồng trọt.
Nếu phát hiện nhà nào bỏ hoang ruộng đất, không chỉ bị thu lại mà còn phải nộp phạt, như vậy thì lỗ lớn.Hiện tại nếu Tạ gia mẫu tử ba người nguyện ý nhận lấy địa tô, vừa khéo liền giải quyết được nguy cấp trước mắt.Chịu người uy hiếp vốn chẳng dễ chịu, mà Trang Uyển xưa nay vốn không thích cùng hạng điêu dân trong thôn giao tiếp.
Nhưng đã bị tìm tới cửa, thì cũng không thể không ứng phó.Tạ Nhan trước một khắc còn giúp nàng giải quyết việc chép sách, sau một khắc lại nhận lấy mười mẫu đất cày cấy, ánh mắt Trang Uyển nhìn nàng không khỏi thêm một phần cảm kích.Buổi sáng mua về ống xương, Tào Nga đem cháo hầm lên, mọi người vây quanh bàn ngồi uống cháo ống xương, năm người, không nhiều cũng không ít, hiếm có được bầu không khí hòa thuận vui vẻ."
Về sau ruộng đất nhà ta liền phiền các ngươi cày cấy."
Ngu bà cười tủm tỉm nói."
Đây là lời gì vậy, phiền phức gì với không phiền phức, ngài có thể đem đất giao cho chúng ta cày, chúng ta cầu còn không được ấy chứ, năm sau coi như cũng có cái chỗ dựa."
Tào Nga vội vàng đáp."
Đều là giúp đỡ lẫn nhau, ta cũng không khách sáo.
Chỉ là Kỷ lão tam cả nhà vốn lười nhác, ruộng đất toàn cỏ mọc đầy, đến khi các ngươi cày e rằng phải lo nhiều.
Vậy thì địa tô cứ giảm trước một phần mười đi."
Ngu bà dễ nói chuyện như vậy, Tào Nga nào dám chiếm tiện nghi.
Mấy năm nay nàng năm nào cũng làm thuê trên ruộng, gia cảnh Ngu bà nàng cũng biết rõ, đều là người tốt cả.
Trong thôn ruộng đất cho thuê nhiều ít nàng cũng tường tận, nhà này thu địa tô vốn cũng không tính cao, nay còn chủ động nói hạ tô, đã là ơn lớn rồi, nàng đâu dám nhận thêm lợi.Thấy nàng không chịu, Ngu bà cũng không cố chấp nữa.
Hai nhà hiện giờ ở chung hài hòa thế này, vốn cũng không phải nhờ chiếm tiện nghi của nhau.Cơm nước xong, Trang Uyển trở về thư phòng, bắt đầu chuẩn bị viết 《Tân Thập Tứ Nương truyền kỳ》.Tạ Nhan tuy không muốn quấy rầy nàng, nhưng khi nghe mẫu thân cùng Ngu bà trò chuyện, nàng lại chẳng sót chữ nào.
Ánh mắt thỉnh thoảng lại ngó sang căn phòng bên cạnh, nơi Trang Uyển ngồi nghiêm chỉnh trước án, múa bút thành văn.
Tựa hồ cảm giác được có người đang nhìn, Trang Uyển ngẩng đầu liếc ra ngoài.Tạ Nhan vội làm bộ dáng lơ đãng nhìn khắp nơi, bỏ lỡ đi nét cười nhợt nhạt thoáng lướt nơi khóe môi nàng.Sau khi cùng mẫu thân chào hỏi Ngu bà, rốt cuộc luyến tiếc mà trở về nhà.
Nhìn trên cửa treo một cái khóa to chói lọi, Tào Nga nhịn không được nói: "Quê nhà người quen, treo cái khóa to vậy, sợ rằng sẽ có kẻ miệng lưỡi nơi nơi nói chúng ta không phải."
Tạ Nhan hừ nhẹ một tiếng trong mũi: "Miệng mọc trên mặt người khác, họ muốn nói thì cứ để nói.
Ngày tháng là do chúng ta sống, chúng ta sống không tốt, họ sẽ vui mừng bỏ đá xuống giếng; chúng ta sống tốt, họ lại sinh lòng ghen ghét mà nói lời mỉa mai.
Đằng nào cũng bị nói, vậy ta cớ gì phải sống thảm thương cho người khác xem.
Chính là phải sống tốt hơn họ, để họ đỏ mắt."
Lời nói nghe ra thật có đạo lý, Tào Nga nghĩ kỹ cũng đúng.
Chỉ là nàng vốn mềm yếu quen rồi, bất quá hiện giờ nữ nhi đã trưởng thành thành trụ cột trong nhà, nàng cũng lười nghĩ nhiều, liền làm theo lời nữ nhi mà thôi.Tạ Nhan vừa vào sân liền đi thẳng nhà bếp nấu nước, cái nồi mới mua rốt cuộc có tác dụng.
Tạ Nguyên Cốc cũng ôm quần áo theo sau, xếp hàng chờ.Tạ Nhan đùa hắn: "Phải theo thứ tự trước sau, a tỷ cũng mặc kệ cái gì tôn trưởng hay yêu trẻ.
A tỷ chờ tắm đã lâu rồi đó."
Tạ Nguyên Cốc cười hì hì: "Đệ không gấp, chờ a tỷ tắm xong ta mới vào."
Tào Nga nhìn tỷ đệ hai người cười cười nói nói, trong lòng cũng thả lỏng, vào nhà sửa sang lại chăn đệm mới mua, tối nay rốt cuộc có thể ngủ ngon giấc.Sang năm ruộng đất đã định, Tào Nga vừa trải nệm vừa tính toán việc ngày mai.
Trước đây còn lo lắng nhàn rỗi không việc làm, nay thì tốt, ngày mai có thể xuống đất làm cỏ ruộng cạn, chuẩn bị gieo trồng đầu năm.Khi ấy còn phải gieo hạt trước, tất yếu phải đi một chuyến ra trấn.
Ổ gà trong nhà cũng cần sớm cho gà mái ấp, mấy hạt giống trồng mấy hôm trước cũng đã nảy mầm, mấy ngày nay phải nhớ tưới nước, đến Tết còn có thể ăn một vụ rau xanh.Bên này, Tạ Nhan thoải mái tắm xong, cả người như nhẹ bớt mấy chục cân, ngay cả hít thở cũng thấy ngọt lành.
Nàng vừa lau tóc vừa đi ra, thấy mẫu thân đang ở sân chỉnh sửa cuốc và dao cắt."
Nương, hôm qua con đem tiền đều cất cả vào trong phòng, sáng mai con lại lên núi một chuyến, xem còn sót lại ít dược thảo nào không.
Có lẽ cũng là lần cuối cùng đi, núi ấy nhà ta hái qua một lượt, ngắn hạn sẽ không còn gì, sớm nhất sang năm mới mọc.
Sau này phải tìm chỗ khác làm."
Tào Nga ngẩng đầu: "Thiếu tiền thì cầm một trăm văn nuong7 để đó mà dùng, còn lên núi làm gì.
Nay trời đã lạnh, dã thú cũng bắt đầu tìm ăn để qua đông, vạn nhất bị thương thì chẳng lời lãi gì.
Nhà ta giờ cũng đã có ruộng thuê, tằn tiện chút vẫn có thể sống được."
"Con biết, nhưng con đi lần cuối thôi, xong rồi không đi nữa, được không?"
Tào Nga khuyên không nổi, đành bất đắc dĩ nói: "Thôi, chính ngươi cẩn thận.
Ngày mai nương đi cuốc đất, con trở về thì nghỉ ngơi, đừng theo nương xuống ruộng.
Dạo này một tiểu cô nương như ngươi vất vả quá rồi, cứ nghỉ vài hôm.
Trong ruộng một mình nương cũng làm không xuể, ngươi trở về nếu rảnh thì chạy qua nhà Ngu bà, xem bà có cần gì thì giúp một tay.
Tú tài là người đọc sách, mấy việc trong ngoài nhà vốn không quen, người ta giúp chúng ta nhiều như vậy, ta cũng không thể bất nghĩa."
Những năm qua Tào Nga chịu khổ thế nào, trong ký ức Tạ Nhan đều nhớ rõ.
Nhưng tính tình mẫu thân chính là vậy, tuy từng bị người ghét bỏ, nhưng một khi có ai cho chút tốt, liền hận không thể đem cả tấm lòng ra đối đãi.
May mà gặp được lại là cả nhà Ngu bà."
Được rồi nương, con biết rồi.
Tối nay con ngủ phòng riêng, nương cùng Cốc nhi ngủ cùng.
Khóa cổng lớn nương giữ chìa, còn chìa khóa sân nhỏ con buộc chung, mỗi người một cái, sau này ra ngoài đều khóa lại, miễn như lần trước, người Tào gia trực tiếp xông vào cướp đồ."
"Ừ, nương biết rồi".Trong nhà không có đèn dầu, cũng không có nến, trời vừa tối, mấy mẹ con rửa mặt xong liền lên giường đi ngủ.Tạ Nhan nằm một mình trên chiếc giường lớn, nhịn không được thoải mái thở dài một tiếng.
Trước kia đều là những ngày tháng gì đâu, chen chúc trong gian phòng chứa củi, ngủ trên đống rơm rạ, tắm rửa cũng không có, chỉ tùy tiện lau qua, ăn nửa chén cháo loãng còn phải xem sắc mặt người khác.
Quả nhiên vẫn là có tiền mới tốt a.
Dù chỉ là tường đất, nhà tranh, nhưng được ở phòng riêng, lại có giường lớn thoải mái, đặt ở hiện đại cũng coi như một gian phòng dân túc đặc sắc trong khu du lịch, thật là mỹ mãn.Ngày mai quét xong mấy ngọn núi lớn quanh thôn, nấm cũng đã đến mùa hái cuối, dã vật cũng coi như thu hoạch xong, kế tiếp trọng điểm phải dồn vào việc chế tác thoại bản cho Trang Uyển.
Bất quá chuyện này chủ yếu là nàng bận, bên mình cũng không giúp được gì nhiều, chi bằng đi tìm chuyện khác để làm, như vậy đến khi thoại bản bán không thuận lợi, vẫn còn hai tay chuẩn bị, cũng không đến mức không có chút thu nhập nào.Nghĩ đến trước đó muốn làm cái máy in dầu đơn giản, vẫn còn phải chờ thêm thời gian.
Dù sao thí nghiệm cần giấy dầu, mực, một ít vật liệu khác, đều phải có tiền mới mua được.
Trước mắt trong tay không có dư tiền, vẫn phải tính toán trước đã.Còn việc nuôi thỏ, ngày mai lên núi tiện thể chú ý một chút.Giường mới chăn mới, thoải mái vô cùng, Tạ Nhan một giấc ngủ say, dậy cũng sớm, nhưng Tào Nga còn dậy sớm hơn, cả người tinh thần phấn chấn, nhìn qua tựa như trẻ hơn vài tuổi, thỏa thỏa chính là một hiền thục thiếu phụ bận rộn trong bếp.Lúc Tạ Nhan rửa mặt, cháo đã được nấu xong, Tạ Nguyên Cốc cũng đã mặc chỉnh tề, ôm Đại Mao chơi trong sân."
A tỷ, lát nữa đệ cũng muốn theo nương xuống đất làm cỏ."
"Cốc nhi có khiêng nổi cái cuốc không mà cũng đòi xuống đất làm cỏ?" – Tạ Nhan trêu ghẹo."
Ta có thể dùng tay nhổ!" – Tạ Nguyên Cốc hăng hái đáp, tin tưởng mười phần.Tạ Nhan nhìn đôi tay nhỏ trắng nõn sạch sẽ của hắn, cười nói: "Đến lúc đó để nương vá lại cho ngươi một đôi tay mới."
Tào Nga ở bên cạnh nghe, liền nói: "Một nam hài tử, nào có yếu ớt như vậy."
Ngày trước ở Tào gia, Tào Nga hận không thể đem tiểu nhi tử giấu trong ngực, không để hắn chịu chút thương tổn.
Nhưng giờ đã tách ra ở riêng, Tào Nga cũng thay đổi quan niệm, bắt đầu muốn rèn luyện cho con tính cách độc lập.
Trước kia không bảo vệ được thì chỉ biết liều mạng chở che, nay đã có thể bảo vệ, vậy thì nên thả cho hắn tự mình trưởng thành.Tạ Nhan ăn xong cháo, thu dọn xong liền cõng giỏ tre, mang theo lưỡi hái nhỏ lên núi.Bởi vì trước đó mỗi ngọn núi đều đi một lượt, nên cái gì đáng hái đáng nhặt đều đã nhặt , hiện giờ thời tiết bắt đầu lạnh, nấm cũng chẳng mọc thêm được bao nhiêu, chỉ có thể coi như nhặt chút may mắn thôi.Đại khái đi cả một ngày, đến tận chiều mới coi như quét xong mấy ngọn núi quanh Thượng Diêm thôn.
Lúc xuống núi giỏ tre miễn cưỡng coi như đầy, bất quá chủng loại cũng nhiều, nhưng số lượng thì ít, e rằng không bán được bao nhiêu tiền.Xuống núi còn tiện đường hái được không ít trái du đồng, về có thể ép thành dầu thắp đèn, buổi tối liền không cần mua nến, tiết kiệm được một khoản.*"Du đồng quả" (油桐) chính là trái cây của cây du đồng (tên khoa học: Vernicia fordii), ở ta hay gọi là cây dầu đồng, cây thầu dầu mỡ, hay dân gian quen gọi là cây trẩu

Tạ Nhan không kìm được vươn tay sờ mặt mình, phảng phất như nhiệt độ ngày đó vẫn còn phảng phất trên da, trong ngực cũng có chút xao động ngọ nguậy.Hồi tưởng lại mấy ngày nay, người kia ôn hòa dịu dàng, biểu hiện thân thiết, còn có những đêm nàng trằn trọc lăn qua lộn lại, đáy lòng nóng rực, Tạ Nhan không nhịn được tim đập thật mạnh.Tuy rằng ở một thế giới khác 27 năm chưa từng động tâm, nhưng hai đời làm người, nàng nào phải kẻ ngu dốt, sao lại không hiểu rõ những biểu hiện kỳ quái này rốt cuộc là do đâu mà sinh ra...
—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-—-
Tác giả có lời muốn nói: Lại là một chương lải nhải.
Tiểu khả ái các ngươi, năm mới vui vẻ nhé~

•Cảm tạ ở 2022-01-2420:48:28~2022-01-2519:54:25 trong lúc vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~
Cảm tạ đầu ra hoa tiễn tiểu thiên sứ: Quyện nghe mưa gió 1 cái;
Cam ta dau ra tay luu dan tieu thien sir: Hoac nhieu hoac it 3 cai; littlekate1 cai;
Cảm tạ đầu ra địa lôi tiểu thiên sứ: Tiểu nghị, tiểu quả cam, tiêu heo, ≥ tr t 5 p h, đại chuỳ 1 mét 5, ella tiểu bảo bối 1 cái;
Cảm tạ tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ: Tiểu thái dương 35 bình; bốn không bốn rải 20 bình; 777, nội điền có kỷ ngoài vòng bạn gái, mộ khanh, happy4fun10 bình; nếu trần 8 bình; nhĩ hấu 5 bình; đường già la 3 bình; xuyên quần cộc đại thúc 2 bình;
Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!