- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
[Bhtt] [Edit] - Phúc Hắc Cố Sự - Mị Cốt
Chương 19: Xem ai diễn giỏi hơn
Chương 19: Xem ai diễn giỏi hơn
Chương 19: Xem ai diễn giỏi hơn"Em ra ngoài trước đi."
Cố Ân Nam suy nghĩ một chút, rồi vẫy tay: "Thực ra cũng chẳng phải chuyện gì lớn, làm người ai mà chẳng có lúc lơ ngơ, tôi còn lơ ngơ cơ mà?"
"Bà chủ..."
Cù Vãn nghe xong, đôi mắt to long lanh ánh lên vài giọt nước mắt."
Không cần nói nhiều, tôi có thể hiểu mà, thật sự."
Cố Ân Nam lại dùng ánh mắt ra hiệu, bảo cô ấy không cần lo lắng, có thể đi rồi."
Vâng."
Cù Vãn dọn xong hộp cơm và những thứ khác, rồi bước ra khỏi văn phòng.Nhưng ra ngoài rồi, cô ấy không đi ngay mà đứng ở cửa, dựa vào cửa nghe lén.Đôi mắt to ban nãy còn ánh lên nước mắt, giờ đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ lạnh lùng.Khi cô ấy rời đi, văn phòng lập tức chìm trong im lặng.Chốc lát sau, bỗng vang lên tiếng cười lạnh của Cố Ân Nam, hơn nữa cười rất lớn tiếng."
Lần sau cậu dùng người, có thể có tí đầu óc không?"
Người lên tiếng là Kiều Mộng Tiêu."
Này, tại sao tôi không có đầu óc?
Tôi nói mà, chuyện này có gì to tát đâu?
Thôi đi, cậu thần kinh nhạy cảm quá mức, làm quá mọi chuyện như vậy làm gì?"
Cố Ân Nam cười nhạo, giọng khiêu khích.Cù Vãn vẫn luôn nắm chặt tay, hơi thả lỏng ra.Xem ra, bà chủ ngu ngốc này thực sự ngốc đến mức tuyệt đối, nhưng như vậy mới tốt, ít ra cô ta chẳng hề nghi ngờ mình."
Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi.
Tôi đã gặp rất nhiều người tiểu nhân như vậy, nên cảnh giác là điều tất nhiên.
Cậu đừng nghĩ ai cũng là người tốt."
Giọng Kiều Mộng Tiêu mang theo chút giận dữ."
Vậy đó cũng là trải nghiệm của cậu, không phải của tôi.
Lúc nào cũng gặp những người độc ác thì chịu thôi, tại sao phải áp đặt kinh nghiệm của mình lên người khác?
Với lại, chuyện này có gì to tát đâu, cậu không tìm ra chỗ để bực bội nên mới cố chấp vẫn đề như vậy?"
Cố Ân Nam tiếp tục cười lạnh."
Vậy tôi hỏi cậu, về cô thư ký Cù kia, cậu hiểu biết được bao nhiêu?"
Kiều Mộng Tiêu hỏi."
Không nhiều, nhưng dù sao, tôi hiểu cô ấy chắc chắn nhiều hơn cậu."
Cố Ân Nam đáp."
Ngây thơ."
Kiều Mộng Tiêu lạnh lùng nói một câu."
Đâu liên quan gì đến cậu!
Kiều Mộng Tiêu, tôi ghét nhất chính là cậu!
Cậu tưởng ai cũng muốn bị chỉ điểm sao?
Tưởng tượng đừng quá nhiều!
Cậu tưởng mình sự nghiệp thành đạt nên có quyền sai khiến người khác sao?
Tôi nói cho cậu biết, tôi Cố Ân Nam không dính chiêu này, bộ dạng này của cậu sẽ chỉ khiến người ta khó chịu thôi!"
Cố Ân Nam như phát điên, giọng cao dần, có chút run run.Hóa ra, mối quan hệ giữa Cố Ân Nam và Kiều Mộng Tiêu không hề tốt...
Cù Vãn yên tâm phần nào.
Dù Kiều Mộng Tiêu nghi ngờ mình, Cố Ân Nam cũngsẽ không tin.Con người mà, với những lời nói từ người mà mình ghét, thường chống cự cực mạnh, dù cho trong lời nói của đối phương có phần đúng."
Cố Ân Nam, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu tiếp tục bướng bỉnh, sẽ cả đời bị tôi dẫm dưới chân!"
Giọng Kiều Mộng Tiêu cũng cao lên."
Đủ rồi, cậu không cần nói gì nữa, đi đi!"
Cố Ân Nam thật sự phát điên, không biết vớ được thứ gì quăng xuống sàn, vang lên tiếng vỡ tan lớn."
Được, tôi đi."
Kiều Mộng Tiêu lạnh lùng nói, rồi đứng lên đi về phía cửa.Nghe tiếng giày cao gót va xuống sàn, Cù Vãn giật mình, liền ôm đồ trốn vào nhà vệ sinh bên cạnh.Xem ra, Cố Ân Nam và Kiều Mộng Tiêu đúng là đã cãi nhau.Cù Vãn dựa vào tường, trong ánh mắt lóe lên sự tinh quái.
Cố Ân Nam này đúng là ngu ngốc!Cô đặt các hộp lên bồn rửa, rồi lấy điện thoại, mở số của nhóm bạn thân và nhắn tin: "Tôi nghĩ mình sắp trả thù được rồi, chúc mừng tôi đi!"
Một phút sau, đối phương trả lời: "Tiểu Vãn, cô không phải đang nghiêm túc đâu chứ?"
Cù Vãn nhìn tin nhắn xong, lạnh lùng cười khẩy, ném điện thoại vào túi rồi bắt đầu rửa hộp cơm.Tất nhiên là nghiêm túc rồi, cô Cù Vãn, từ trước đến nay vốn rất nghiêm túc!
Chỉ là, vừa nghĩ đến Cù Mạt Vân... mũi cô lại nhói lên một chút.Ngày hôm sau.Khi Cù Vãn đang làm việc, bỗng bị Cố Ân Nam gọi vào văn phòng."
Bà chủ, có chuyện gì vậy?"
Cù Vãn như chú chim nhỏ đứng một bên, cung kính hỏi."
Không có gì, chỉ là thấy em làm việc khá ổn, nên tôi quyết định đổi cho em một văn phòng mới."
Cố Ân Nam vừa nghịch cây bút trong tay, vừa thản nhiên nói."
Tôi sẽ cho em một phòng lớn hơn, chỉ em dùng, không phải chen chúc với người khác.
Thấy thế nào?"
Cố Ân Nam đặt bút xuống, chống khuỷu tay lên bàn."
Thật sao?
Tuyệt quá, cảm ơn bà chủ!"
Cù Vãn vui sướng đáp.Dĩ nhiên cô vui rồi, dùng một văn phòng riêng sẽ tiện lợi hơn rất nhiều, rất nhiều chuyện đều trở nên dễ dàng, không còn mệt nhọc như trước."
Không có gì, tôi nói rồi, với nhân viên xuất sắc trong công việc, tôi luôn coi trọng."
Cố Ân Nam mỉm cười."
Bà chủ yên tâm, em sẽ càng cố gắng hơn nữa!"
Cố gắng phá đổ CG, đương nhiên Cù Vãn không dại mà nói ra nhữn lời này."
Được rồi, em ra ngoài đi."
Cố Ân Nam vẫy tay.Cù Vãn ra khỏi phòng, Cố Ân Nam mở QQ, chọn một người đang online.Avatar thoạt nhìn rất... ti tiện, là một chú chuột đấu kiếm.
Tên tài khoản còn táo tợn hơn, tên là 'Cẩn thận tôi chém đó'."
Nói thật, tôi có việc phải nói với cậu một chút."
Cố Ân Nam gõ nhanh một dòng rồi gửi."...Ồ?"
Đối phương lười biếng trả lời một chữ."
Cậu không thể đổi tên tài khoản sao?"
Cố Ân Nam nhứ đầu gõ."...Cậu có thể đổi nickname."
Đối phương tiếp tục chậm rãi trả lời."
Cậu!
Được thôi!"
Cố Ân Nam cạn lời."...Ngoan."
Đối phương tiếp tục lời ít mà ý nhiều."
Cậu có thể đừng dùng dấu ba chấm không?!"
Cố Ân Nam tức giận."...Tại sao?"
"Cậu!
Được rồi!"
Cô lườm điện thoại một cái rồi tiếp tục gõ: "Cô gái kia hình như thật sự nghĩ tôi chẳng hề đề phòng cô ta."
"Thật đáng mừng."
Cuối cùng đối phương không còn dùng dấu ba chấm nữa."
Nhưng mà, nói thật, tôi diễn cũng không tồi đó nha."
Cố Ân Nam đắc ý nói."
Bình thường."
Đối phương sau một lúc mới trả lời một chữ.
Sau đó lại gửi thêm: "Bây giờ tôi hơi bận, lát nữa liên lạc lại nhé."
"Tôi lát nữa cũng bận rồi, nên cậu không cần liên lạc đâu."
Cố Ân Nam dừng một chút, rồi tiếp tục gõ: "Này, dù sao cũng cảm ơn nhé."
Sau hơn mười phút, đối phương nhắn lại:"Không có gì."
Hứ... thái độ gì vậy?
Chẳng phải là giúp mình một tay sao, sao lại kiêu thế kia?
Cố Ân Nam tắt cửa sổ chat, vắt chân dài lên bàn, búi tóc lên, một vẻ coi thường nhìn QQ.*****