- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Bhtt] [Edit] - Phúc Hắc Cố Sự - Mị Cốt
Chương 9. Tiểu vũ trụ bị chọc thủng
Chương 9. Tiểu vũ trụ bị chọc thủng
Chương 9.
Tiểu vũ trụ bị chọc thủngCuối cùng, Cố Ân Nam vẫn một hơi đẩy cửa bước vào.Rồi, cô phát hiện—đúng là Thẩm Kỳ!Khoảnh khắc ấy, Cố Ân Nam chỉ cảm thấy toàn bộ ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đều đang ầm ầm nhảy loạn cả lên.Đã lâu không gặp Thẩm Kỳ, trông đã khác hẳn so với dáng vẻ trước kia.
Hôm nay, cô ấy mặc một chiếc váy quây ôm sát thân màu trắng ngà, dáng người uyển chuyển thướt tha.
Mái tóc học trò thuần khiết năm nào giờ đã được thay thế bằng những lọn xoăn sóng to màu nâu.
Khuôn mặt búp bê khi xưa nay cũng được điểm trang bằng lớp trang điểm tinh tế.Không thể phủ nhận, đúng là xinh đẹp hơn rất nhiều."
Các cậu đang nói cái gì dễ thương thế?"
Cố Ân Nam nhìn thấy bên cạnh Thẩm Kỳ đặt một cái cốc và bát đã được mở bao, liền vuốt lại tóc, rồi mang vẻ mặt đầy thẹn thùng, dịu dàng hết mực ngồi xuống bên cạnh Kiều Mộng Tiêu.Kiều Mộng Tiêu không nhịn được ở trong lòng run rẩy, cả người nổi đầy da gà.
Thật lòng mà nói, Cố Ân Nam khi đối diện với Thẩm Kỳ và khi đối diện với mình, hoàn toàn là hai con người khác nhau."
À, bọn mình nói về con gái của một người bạn, cậu xem này, có dễ thương không?"
Thẩm Kỳ vừa nói vừa lấy điện thoại, mở album ảnh, rồi đưa cho Cố Ân Nam xem.Trong tấm hình là một đứa bé vừa mới chào đời, làn da còn chưa kịp căng hẳn ra.
Thật sự chẳng hiểu dễ thương ở chỗ nào.
Thực tình mà nói, Cố Ân Nam từ nhỏ đến lớn vốn không thích trẻ con.
Cho nên, mỗi lần những cô gái đồng trang lứa bên cạnh vừa thấy trẻ nhỏ liền bùng nổ ánh sáng mẫu tử mà chạy đến nựng nịu, thì Cố Ân Nam chỉ biết đứng bên cạnh, trống rỗng hoảng loạn."
Ừm, đúng là rất dễ thương."
Cố Ân Nam cảm thấy không thể để lộ bộ mặt thật vốn chẳng mấy được lòng người của mình, thế nên đành giả vờ tỏ ra như thể thật sự rất thích đứa trẻ ấy.Dù bản thân Cố Ân Nam cũng thấy kiểu tính cách này của mình thật kinh khủng, nhưng đối phương rốt cuộc vẫn là nữ thần mà năm xưa cô đã thầm yêu rất lâu, đến giờ gặp lại vẫn khiến tim cô đập thình thịch không ngừng.Cho nên, hình tượng rất quan trọng!"
Mấy năm không gặp, cậu xinh đẹp lên nhiều lắm."
Cố Ân Nam cắn cắn môi, cuối cùng vẫn thốt ra một câu có chút kiểu cách."
Thật sao?
Gần đây tớ còn cứ thấy mình già đi nữa cơ."
Thẩm Kỳ đưa tay chạm lên khuôn mặt mình."
Sao lại thế được, không hề đâu.
Tiêu Tiêu, cậu nói có đúng không?"
Cố Ân Nam vừa nói vừa huých nhẹ khuỷu tay vào Kiều Mộng Tiêu.Kiều Mộng Tiêu lại một lần nữa sững người.
Người phụ nữ này từ bao giờ đã thân thiết với mình đến mức "Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu" ngọt ngào như vậy rồi?
Cậu ta thật sự biết diễn, cứ diễn thế này thì mang về vương miện Ảnh hậu Oscar cũng chẳng thành vấn đề!"
Thực ra, thay đổi lớn nhất trong chúng ta chắc hẳn là Mộng Tiêu rồi.
Trước kia nhìn thế nào cũng giống như một nam thần hạ gục cả trường, giờ đây lại biến thành một mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh.
Quả nhiên, có những thứ là không thể ghen tị mà có được."
Thẩm Kỳ cảm thán, lắc đầu."
Ừ thì, sự khác biệt hình tượng trước sau quá lớn, thoạt nhìn đúng là gây chấn động.
Nhưng nếu vẫn mãi giữ một hình tượng cố định, cho dù là mỹ nhân, thì sớm muộn người khác cũng sẽ nhìn chán thôi."
Kiều Mộng Tiêu nhã nhặn đáp lời."
À đúng rồi, da cậu đẹp thế, cậu chăm sóc kiểu gì vậy?"
Thẩm Kỳ lại hỏi."
Chuyện này à, thứ nhất, tôi chỉ dùng mỹ phẩm phù hợp với làn da của người châu Á; thứ hai, tôi hầu như không ăn đồ cay."
Kiều Mộng Tiêu chống cằm nghĩ một chút, rồi trả lời."
Đúng ha, mỹ phẩm ngoại quốc chưa chắc đã hợp với bọn mình.
À, gần đây trên người tớ có mọc vài..."
Không sai, thoắt một cái, nơi đây đã biến thành buổi tọa đàm chăm sóc sắc đẹp giữa Kiều Mộng Tiêu và Thẩm Kỳ.Cố Ân Nam ngồi một chỗ, toàn thân khó chịu, rất muốn chen một câu gì đó, nhưng nửa năm nay cô bận tối mắt tối mũi với công việc, chẳng hề nghiên cứu kiến thức làm đẹp mới nhất, nên chẳng có mặt mũi mà nói.
Muốn ngắt lời bọn họ, lại cảm thấy không hay, thành ra chỉ có thể thỉnh thoảng trừng mắt lườm Kiều Mộng Tiêu.Nói đến đây, chuyện cô thích Thẩm Kỳ, Kiều Mộng Tiêu là biết rõ.Hồi đó, Cố Ân Nam nằm bò trên bàn học, viết thư tình gửi cho Thẩm Kỳ.
Thế nhưng, đang viết thì có bạn học đến phá, nhất quyết đòi xem cô đang viết gì.
Cố Ân Nam sốt ruột, liền bật dậy đứng chắn trước mặt bạn học, rồi tiện tay rút quyển sách giáo khoa phía sau, kẹp tờ giấy mỏng manh ấy vào trong, sau đó đẩy bạn học đó ra ngoài.Sau khi cô cùng bạn học kia nô đùa một lúc quay trở lại, thì phát hiện Kiều Mộng Tiêu đã ngồi vào chỗ.Hơn nữa, Kiều Mộng Tiêu còn đang nhìn một tờ giấy kẹp trong quyển sách giáo khoa cầm trên tay.Cố Ân Nam lúc ấy giật mình hoảng hốt, lập tức giật phắt quyển sách lại, chất vấn:
"Cậu sao lại tự tiện lật sách của tôi mà chưa được cho phép?!"
Kết quả, Kiều Mộng Tiêu chỉ nói đúng một câu: "Quyển sách đó là của tôi."
Thế là Cố Ân Nam nghi hoặc mở sách ra xem, quả nhiên ở góc phải trang đầu tiên có ký tên của Kiều Mộng Tiêu.Cố Ân Nam lúc đó đỏ bừng mặt, hét lên một tiếng, rồi úp mặt xuống bàn, nói:
"Xấu hổ chết mất, Kiều Mộng Tiêu, hôm nay cậu coi như chưa thấy gì hết, biết không?"
Cho nên, Kiều Mộng Tiêu vốn dĩ biết cô thích con gái.
Mà nghiêm trọng hơn, khi ấy Kiều Mộng Tiêu và Thẩm Kỳ còn là bạn bè khá thân thiết.Ban đầu Cố Ân Nam thấy ngại ngùng, nhưng lâu dần thì cũng chẳng còn ngại nữa.Vậy nên nói, rõ ràng Kiều Mộng Tiêu biết cô thích Thẩm Kỳ, thế mà lại không chịu để cho cô thêm chút thời gian ở bên Thẩm Kỳ, rốt cuộc là có ý gì chứ?Ngay lúc ấy, cửa phòng lại bị người ta đẩy ra.Lần này, bước vào là một chàng trai trẻ trung rạng rỡ, mặc đồ thể thao rộng rãi, cùng với một nhân viên phục vụ."
Xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi."
Anh vừa nói vừa kéo ghế ngồi xuống."
Xong việc rồi à?"
Thẩm Kỳ hỏi."
Xong cả rồi, gọi món thôi."
Người đàn ông nói xong liền nhận thực đơn từ tay phục vụ."
À đúng rồi, Ân Nam, để mình giới thiệu nhé, đây là Thẩm Hâm, chồng mình."
Thẩm Kỳ vừa xoa mái tóc ngắn của Thẩm Hâm, vừa nói với Cố Ân Nam."
Còn đây chính là Cố Ân Nam mà em từng kể với anh, hồi cấp ba luôn chăm sóc em rất nhiều."
Thẩm Kỳ lại ghé sát tai Thẩm Hâm thì thầm nói một câu."
Chào chào, rất hân hạnh."
Thẩm Hâm đặt thực đơn xuống, rồi đứng dậy bắt tay Cố Ân Nam.
"Ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được gặp người thật!"
"Tôi thì mới biết đến sự tồn tại của anh đấy.
Cũng được đấy, hai người khá xứng đôi, lại còn cùng họ Thẩm nữa.
Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một chút."
Nói xong, Cố Ân Nam mặt đầy vẻ khó xử đứng lên, đẩy cửa bước ra."
Tôi cũng đi một chút."
Thấy Cố Ân Nam khép cửa lại, Kiều Mộng Tiêu quay sang nói với Thẩm Kỳ đang ngẩn người, rồi cũng đi theo ra ngoài.Kết quả là cả hai người đều không vào trong nhà vệ sinh, mà dừng lại ngay bên bồn rửa tay."
Kiều Mộng Tiêu, cậu có ý gì đây?
Đây chính là 'bất ngờ' cậu dành cho tôi à?
Cậu giải thích đi."
Cố Ân Nam cúi đầu hỏi."
Được, nếu cậu thật sự muốn nghe tôi giải thích."
Kiều Mộng Tiêu bước đến trước mặt Cố Ân Nam, hơi cúi đầu nhìn cô.*****Editor: Crush có chồng rồi Nam Nam về bên Tiêu Tiêu thôi
