Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
409,996
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397549485-256-k920349.jpg

[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Tác giả: iris_ng25
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Sầm Lâm
Bách hợp + song khiết + khẩu chiến hàng ngày
Xuyên sách không hệ thống
H.E
Thương Từ xuyên sách, cô xuyên vào một cuốn tiểu thuyết bách hợp với vai trò là nữ phụ "trà xanh".

Không có hệ thống nào đi kèm, chỉ có một bức thư nói rằng nếu cô muốn quay về hiện thực thì phải thay đổi cái kết B.E của truyện, thay đổi số phận nữ phụ gốc.

Từ đó, Thương Từ bắt đầu cuộc sống mai mối cho hai nữ chính.

Nhưng trong quá trình đó, cô lại gặp phải đại phản diện cố chấp nhất truyện - Ôn Ngôn.

Ngay lần đầu gặp mặt, Thương Từ đã nghĩ rằng Ôn Ngôn rất xinh, nhưng cũng bắt đầu thấy ghét cô ta...

 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Văn án


Thương Từ xuyên sách vào một cuốn tiểu thuyết bách hợp với vai trò là nữ phụ trà xanh.

Không có hệ thống nào đi kèm, chỉ có một bức thư nói rằng nếu cô muốn quay về hiện thực thì phải thay đổi cái kết B.E của truyện, thay đổi số phận nữ phụ gốc.

Từ đó, Thương Từ bắt đầu cuộc sống mai mối cho hai nữ chính.

Nhưng trong quá trình đó, cô lại gặp phải đại phản diện cố chấp nhất truyện, Ôn Ngôn.

Ngay lần đầu gặp mặt, Thương Từ đã nghĩ rằng Ôn Ngôn rất xinh đẹp, nhưng cũng bắt đầu thấy ghét cô ta...Tiểu kịch trườngÔn Ngôn: Dù cả trái đất này chỉ còn mỗi cô, tôi cũng không bao giờ thích phụ nữ chanh chua như cô!Thương Từ: Dù toàn bộ sinh vật trên trái đất có tuyệt chủng hết, tôi cũng không thèm để mắt tới kẻ cuồng si như cô!Kết quả là hai người mặt đều bị tát đau điếng, bởi sau khi quay về thế giới thực, Thương Từ và Ôn Ngôn gặp lại, một lần nữa yêu nhau, rồi bắt đầu cuộc sống dính nhau mỗi ngày Tag: Hiện đại, xuyên không, giới giải trí, xuyên sách, bách hợp, HE, không phân rõ công/thụ, song khiết, khẩu chiến hàng ngày
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 1: Mở đầu


Mây đen cuồn cuộn, mưa xối xả trút xuống, gió mạnh lay động cành cây, lá rơi lả tả, trong nhà vang lên tiếng cãi vã không ngừng.Mẹ Thương ngồi trên sofa, cầm hộp thuốc trên bàn lên uống."

Chỉ vì không muốn đi xem mắt mà con cũng nói ra được câu này à?

Con thích con gái?

Con còn dám mở miệng nói ra?"

Giọng điệu của mẹ Thương đầy gay gắt, lông mày nhíu chặt, còn Thương Từ cúi đầu, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì.Mẹ Thương đứng phắt dậy:"Ngày mai con phải đi xem mắt cho mẹ, trong tháng này nhất định phải kết hôn!"

Nghe vậy, Thương Từ ngẩng đầu, viền mắt đỏ hoe:"Không thể nào.

Con đã nói là con thích con gái, con không thể kết hôn với con trai rồi gượng ép sống cả đời được!

Việc học, công việc – mọi thứ con đều nghe lời mẹ, đến cả tình cảm mẹ cũng muốn kiểm soát sao?"

Chát!Một cái tát vang lên giáng vào má trắng mịn của Thương Từ, cô siết chặt nắm tay, mẹ cô chỉ thẳng vào mặt:"Thích con gái?

Vậy thì cút khỏi đây cho tao!"

Thương Từ lập tức quay người, đạp cửa bỏ đi, cô ôm mặt chạy xuống cầu thang, mưa to tạt vào người, nhưng cô không thấy lạnh, ngược lại còn thấy nhẹ lòng hơn hẳn.Lúc này, điện thoại vang lên, Thương Từ bắt máy, đầu dây bên kia là giọng của cô bạn thân:"Thương Từ, tao tức đến muốn thổ huyết!

Cái truyện tao đang đọc lại kết thúc B.E, Ôn Ngôn – con nhỏ phản diện đó – nhốt một nữ chính lại, còn đẩy người kia vào tai nạn xe!

Tao thật sự buồn không chịu nổi, tác giả có vấn đề gì trong đầu không mà viết ra kiểu biến thái như vậy chứ?"

Thương Từ nghe xong thì thầm nghĩ: "Bây giờ vẫn còn kiểu truyện máu chó thế này sao?"

Cô an ủi bạn:"Thôi, chỉ là một cuốn truyện thôi mà, đừng bực nữa.

Tao có việc chút, lát gọi lại."

Cúp máy, Thương Từ bước vào một cửa hàng tiện lợi, đi đến tủ lạnh lấy hai chai bia lạnh.Sau khi thanh toán, cô đến ngồi cạnh cửa kính, bắt đầu uống bia.

Một người đàn ông trung niên rách rưới đang ăn oden gần đó, thấy chai bia trong tay cô liền nuốt nước bọt.Thương Từ thấy được ánh mắt đó, bèn đưa cho ông ta một chai chưa mở, rồi tiếp tục uống chai còn lại.

Ông ta cười tít mắt nhận lấy và uống ngon lành.Thương Từ nhìn ra ngoài cửa sổ đăm chiêu.

Rốt cuộc là từ khi nào, cuộc sống của cô lại trở nên tệ như thế này?Cô bắt đầu nghĩ đến việc bị mẹ ép cưới, công việc không yêu thích, xã giao mệt mỏi... tất cả khiến cô cảm thấy mệt mỏi đến mức không còn thấy lối thoát.Người đàn ông uống nửa chai thì nghiêng đầu hỏi:"Cô bé, sao ánh mắt đầy u sầu vậy?"

"Người ai mà chẳng có nỗi buồn, không phân biệt tuổi tác."

Thương Từ vuốt ve chai bia lạnh bằng bàn tay thon dài, xương khớp rõ ràng.

Ông ta cười cười:"Cũng đúng."

"Nếu có thể sống một cuộc đời khác thì tốt biết mấy..."

Thương Từ lẩm bẩm rồi mới nhận ra mái tóc đen của mình đang nhỏ nước không ngừng, cô lấy khăn giấy lau đi.Ông ta bắt đầu quan sát cô – cao khoảng 1m75, tóc đen thẳng dài đến vai, sống mũi cao, làn da trắng lạnh đặc trưng.Gương mặt cô lạnh lùng, ánh mắt sắc sảo, sống mũi còn có một nốt ruồi nhỏ.Thấy ông ta nhìn chằm chằm, Thương Từ xoay cổ tay, ánh mắt nâu toát lên vẻ lạnh lẽo:"Chú à, chú có biết tán thủ không?"

Người đàn ông hiểu ý, cười phá lên:"Ha ha ha ha ha, con gái, đừng hiểu lầm, chỉ là cháu trông rất giống một người quen của chú thôi."

Nói xong, ông ta uống nốt phần bia còn lại rồi đứng dậy loạng choạng rời đi, trước khi đi còn đặt một quyển sách lên bàn trước mặt cô:"Cảm ơn bia của cháu."

Sau khi ông ta đi, ánh mắt Thương Từ rơi vào cuốn sách."《Lỡ yêu nữ minh tinh》...

Đây chẳng phải cuốn truyện mà bạn thân vừa nhắc tới sao?"

Cô cầm lấy, như bị mê hoặc mà mở ra đọc.

Một tiếng trôi qua, Thương Từ đã đọc tới chương 80 từ lúc nào không hay.Đặt sách xuống, cô nghiến răng:"Sao mà máu chó thế này?

Cái nữ phụ trà xanh này sao lại trùng tên với mình chứ?

Đúng là đáng ghét!

Còn cái Ôn Ngôn kia là cái quỷ gì nữa, đúng là điên cuồng đến đáng sợ!"

Đang lẩm bẩm, cô lễ tân bước tới: "Tiểu thư, chúng tôi sắp đóng cửa rồi ạ."

Thương Từ lấy lại bình tĩnh, "Vâng."

Cô cầm sách rời cửa hàng, người đàn ông ban nãy đang đứng từ xa quan sát.Mưa đã ngớt, nhưng gió lạnh vẫn thổi.

Cuốn sách trong tay Thương Từ phát ra ánh sáng xanh nhạt, cô cảm thấy đau đầu dữ dội, ôm trán:"Chết tiệt, đau đầu quá..."

Cô vừa nói xong thì quyển sách rơi xuống đất, còn cô thì biến mất tại chỗ.

Người đàn ông kia gật đầu hài lòng.
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 2: Xuyên sách thành công


Thương Từ trôi nổi giữa bóng tối vô tận, một luồng sáng xuất hiện trước mặt khiến cô dừng lại, bên tai vang lên giọng nói:"Vợ à, không sao đâu, Tiểu Từ nhất định sẽ làm được mà."

"Con gái bảo bối của mẹ chắc đau chết mất, con bé từ nhỏ đã sợ đau mà..."

Thương Từ mở mắt, mùi thuốc khử trùng xộc lên mũi, khung cảnh là một phòng bệnh, cô ngơ ngác nhìn trần nhà.Rõ ràng lúc nãy cô đang ở trước cửa hàng tiện lợi mà?

Sao giờ lại ở bệnh viện?

Chẳng lẽ đau đầu quá nên ngất xỉu?Sự nghi hoặc bao trùm lấy Thương Từ, cô quay đầu lại nhìn, thấy một nam một nữ đang đứng cạnh giường nhìn mình.Hai người đó vừa thấy Thương Từ tỉnh lại thì lập tức mừng rỡ:"Cuối cùng cũng tỉnh rồi, thật tốt quá!"

"Con gái bảo bối của mẹ~"Người phụ nữ mặt đầy nước mắt, còn Thương Từ thì đau đầu không chịu nổi, cô ôm trán, nói:"Xin lỗi... hai người là?"

Người phụ nữ thấy thế liền đưa tay che miệng tiếp tục khóc nức nở, người đàn ông ở bên cạnh an ủi:"Bác sĩ đã nói tình trạng thế này là bình thường, chỉ là chấn động nhẹ thôi.

Đừng lo lắng nữa, vợ à, Tiểu Từ tỉnh lại là tốt rồi."

Thương Từ nghe mà mù mờ như trong sương mù, cô bắt đầu quan sát hai người họ – người phụ nữ mặc váy liền thân hàng hiệu, tóc uốn màu nâu rũ trước ngực.Còn người đàn ông thì mặc vest chỉnh tề.

Thương Từ khó hiểu hỏi lại:"Xin hỏi... hai người là ai?"

Nghe vậy, cả hai ánh mắt đều thay đổi, người phụ nữ nghẹn ngào nói:"Mẹ là mommy Bạch Kỳ của con mà!"

"Còn ba là daddy Thương Vân Nam của con đây!"

Thương Từ trưng ra vẻ mặt hoàn toàn mờ mịt.

Ba mẹ ruột của cô không hề có tên như vậy, mà diện mạo hai người này cũng chẳng giống cha mẹ cô chút nào.Thương Vân Nam thấy cô ngẩn ra thì dịu giọng:"Tiểu Từ, ba xin lỗi, ba không nên lớn tiếng với con."

"Đúng đúng, mommy xin lỗi con, Tiểu Từ, mommy đồng ý để con đi đóng phim rồi, con đừng giận bọn ta nữa mà."

Bạch Kỳ vừa cười vừa nói theo, Thương Từ nhíu mày, hai cái tên này nghe sao mà quen quen...Cửa phòng bệnh bật mở, một người phụ nữ mặc áo hoodie trắng bước vào, tóc đen được buộc nửa đầu, trên mặt đeo khẩu trang đen.Cô ta tiến đến, Bạch Kỳ liền cười dịu dàng:"Tiểu Từ, con luôn nghe lời Cố Dư nhất mà, con xem, cô ấy đến thăm con này."

Nghe thấy cái tên Cố Dư, Thương Từ lập tức sững sờ.Cố Dư?!

Chẳng phải đó là tên nữ chính trong cuốn tiểu thuyết bách hợp máu chó kia sao?Cố Dư tháo khẩu trang, đôi mắt đen thẳm toát ra vẻ lạnh lùng:"Cậu ổn chứ?"

Thương Từ bật cười thành tiếng, Thương Vân Nam và Bạch Kỳ liếc nhìn nhau, còn Cố Dư thì thầm nghĩ: Ngã đầu đập hỏng rồi à?Thương Từ ngồi dậy:"Thì ra chỉ là một giấc mơ thôi.

Dễ lắm, từ lầu nhảy xuống hay đập đầu vào tường chắc là tỉnh lại rồi."

Nói xong cô lập tức xuống giường, loạng choạng bước về phía cửa sổ.

Cố Dư liền giữ chặt cổ tay cô:"Thương Từ, cậu đừng có làm loạn!"

Cố Dư siết chặt, có chút đau truyền tới, Thương Từ lập tức nhận ra điều bất thường, cô vùng tay ra rồi tự nhéo má mình một cái."

Đau... không phải mơ..."

Nghe những lời kỳ quặc của cô, Bạch Kỳ liền nắm chặt tay Thương Vân Nam:"Tôi chỉ có mỗi đứa con gái này, sao nó lại... ngốc luôn rồi chứ?"

Thương Từ nhìn quanh phòng, trong đầu như nổ tung vì lượng thông tin quá lớn.

Đây không phải mơ, là thật.Cô đã xuyên không rồi!Thương Từ bắt đầu đi qua đi lại, cô từng đọc không ít tiểu thuyết xuyên sách, nhưng tình huống này có hơi quá sức tưởng tượng.

Chẳng lẽ cô thực sự xuyên thành cô nữ phụ trà xanh kia?Cố Dư khoanh tay lại, nói:"Tôi hiểu rồi, lại là chiêu trò của cô nữa hả?

Cô tự chơi một mình đi."

Nói rồi cô quay người lại:"Chú Thương, dì Bạch, cháu còn cảnh quay, cháu xin phép đi trước."

Cố Dư đeo khẩu trang rời đi, Thương Từ dựa vào tường.

Xuyên sách thì thôi đi, sao lại xuyên thành nữ phụ chứ?Cô nhớ lại những cuốn tiểu thuyết xuyên sách đã từng đọc, nhân vật chính thường có hệ thống hỗ trợ – còn cô thì không có gì cả?Thương Vân Nam bước đến đỡ lấy cô:"Tiểu Từ, ba nói rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, con ngủ thêm chút đi."

Thương Từ quay lại giường ngồi xuống:"Không đúng, chắc chắn là mơ, biết đâu ngủ dậy lại quay về."

Cô nằm xuống nhắm mắt lại.

Bạch Kỳ định mở miệng nói gì đó nhưng Thương Vân Nam đã giữ tay bà lại:"Thôi, để nó nghỉ ngơi đi."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 3: Anti-fan khắp nơi


Ánh mặt trời chiếu rọi vào phòng bệnh, Thương Từ mở mắt, cô ngồi dậy nhìn quanh một lượt:"Vẫn còn ở đây..."

Năm ngày trôi qua, sáng nào thức dậy cũng vẫn là thế giới này.

Thương Từ bất lực thở dài:"Xem ra không phải mơ thật rồi..."

Cô bước xuống giường, vươn vai đi tới cửa sổ.

Cửa phòng bật mở, Thương Từ quay lại nhìn nhưng chẳng thấy ai bước vào.Cô còn đang nghi hoặc thì dưới sàn xuất hiện một tờ thư.

Thương Từ bước tới nhặt lên:【Con à, chắc con đã đến thế giới mới rồi.

Từ giây phút này, hãy trải nghiệm cuộc sống khác đi.

Chỉ cần con thay đổi kết cục BE của hai nữ chính và cứu vãn số phận bi thảm của nguyên chủ, con sẽ có thể trở về thế giới thực.Gợi ý nhỏ: Đây là do nguyên chủ chọn con, không phải ta.】Thương Từ đọc xong, bức thư lập tức biến mất khỏi tay.

Cô lùi lại liên tục:"Không khoa học chút nào... thật sự không phải là mơ?"

Cô nhớ đến người đàn ông ở cửa hàng tiện lợi – chuyện xuyên sách này chắc chắn có liên quan đến ông ta!"

Thay đổi kết cục BE?

Cứu lấy cuộc đời nguyên chủ?

Nhưng... cuộc đời thảm hại đó chẳng phải là do cô ta tự chuốc lấy à?

Không đúng... là do tác giả viết ra như vậy mới đúng!

Trời ơi, rối rắm quá, chẳng hiểu gì hết!"

Thương Từ ngồi xuống giường, bắt đầu suy ngẫm.

Chẳng lẽ là nhân vật trong truyện thức tỉnh rồi kéo mình vào đây?Đang nghĩ, Bạch Kỳ mở cửa bước vào, tay xách hộp cơm:"Tiểu Từ, hôm nay xuất viện rồi nhé~""Vâng."

"Con mau rửa mặt rồi ăn sáng đi."

Bạch Kỳ mở hộp cơm ra, còn Thương Từ thì vào nhà vệ sinh.

Cô đứng trước bồn rửa, nhìn vào gương.Hình ảnh trong gương – tóc đen uốn sóng dài rũ trước ngực, ngoại hình y hệt với bản thân cô ngoài đời thực.Chỉ là cơ thể gầy quá, chắc vì nguyên chủ là diễn viên nên phải giữ dáng.Thương Từ bắt đầu nhớ lại cốt truyện: 《Lỡ yêu nữ minh tinh》 kể về câu chuyện giữa nữ minh tinh đình đám Cố Dư và nữ diễn viên xinh đẹp Thì Mộc.Hai người gặp nhau tại phim trường, một ánh nhìn liền say đắm.

Cố Dư phải lòng Thì Mộc nhưng cứ im lặng như cục đá.Còn Thì Mộc thì vì quá khứ gia đình phức tạp nên không dám bước về phía trước.Còn nguyên chủ – cô nữ phụ mà Thương Từ đang nhập vai – chính là kẻ mù quáng theo đuổi Cố Dư.Cô ta không ngừng gây khó dễ cho Thì Mộc, bề ngoài làm ra vẻ bạn tốt nhưng sau lưng lại âm thầm hãm hại không ít."

Xem ra mình phải nhanh chóng tác hợp hai nữ chính, sau đó làm một người tốt, như vậy là hoàn thành cả hai nhiệm vụ, có thể quay về thế giới thực rồi."

Thương Từ rửa mặt xong, nhìn mình trong gương:"Cứ coi như là mình đang mơ đi, nhất thời cũng chẳng biết phải quay về kiểu gì."

Cô bước ra khỏi nhà tắm bắt đầu ăn sáng, trong khi đó Bạch Kỳ đang thu dọn hành lý, Thương Từ hỏi:"Điện thoại của con đâu rồi?"

"Ở đây."

Bạch Kỳ đưa điện thoại cho cô.

Thương Từ mở điện thoại ra thì thấy hình nền khóa màn hình và màn chính đều là ảnh của Cố Dư.Cô vội vàng thay hình nền, rồi mở ứng dụng WeChat.

Vừa vào, avatar cũng là ảnh của Cố Dư.

Thương Từ hít sâu một hơi, lập tức đổi luôn cả avatar."

Là diễn viên thì chắc cũng có tài khoản Weibo..."

Thương Từ mở Weibo ra thì thấy đang có hai từ khóa hot search liên quan đến mình:Thương Từ Ăn Theo Người Nổi TiếngThương Từ Quấn Lấy Cố Dư Mỗi NgàyCô nhấn vào xem, hóa ra là đoạn video nguyên chủ từng nhắc đến Cố Dư.

Thương Từ mở phần bình luận ra, lập tức trợn mắt vì sốc:【Diễn xuất dở còn suốt ngày bám fame, không biết xấu hổ à?】【Chỉ cần nhìn thấy mặt Thương Từ là tôi thấy bực, làm ơn đừng ăn theo Dư Dư nhà tôi nữa được không?!】【Câu hỏi mỗi ngày: Thương Từ chết chưa vậy? (đính kèm ảnh đen trắng của cô ta)】【Gương mặt Thương Từ chắc chắn là phẫu thuật thẩm mỹ.】Thương Từ lắc đầu, rồi mở trang cá nhân của mình.

Trên đó là các bài đăng tuyên truyền phim, lời chúc lễ tết và vài tấm selfie rải rác.Cô nhấn vào bình luận:【Ối dồi ôi chị gái ơi, tôi muốn nôn, chị làm ơn đừng đăng nữa.】【Có 5 triệu fan mà chắc toàn là fan ảo công ty mua về?】【Thương Từ làm ơn đừng đăng ảnh tự sướng nữa, gây ngứa mắt lắm.

Học theo mái tóc uốn của Thì Mộc nhà tôi nữa, đúng là nữ hoàng ăn theo.】【Thương Từ, xin chị đừng đóng phim nữa, thật sự mù mắt người ta.】Thương Từ lướt qua từng bình luận, không có nổi một câu khen ngợi."

Bị ghét dữ vậy sao?

Quá sức tưởng tượng rồi..."

Cô chợt nhớ đến bản thân ngoài đời từng có mơ ước làm diễn viên, nhưng vì gia đình ép buộc nên cuối cùng chọn làm bác sĩ phục hồi chức năng.

Theo lời mẹ thì đó mới là "công việc tốt".Cô mãi nhớ câu nói mẹ từng dùng để dập tắt ước mơ của mình:"Thương Từ, con nằm mơ giữa ban ngày à?

Mặt đẹp thì có ích gì?

Rồi già đi thì sao?

Làm diễn viên đâu phải nghề ổn định.

Con ngoan ngoãn học ngành y đi, sau này lấy người có điều kiện, con gái là phải lấy chồng sinh con.

Nếu con đi làm diễn viên thì cả đời đừng mong gả được ai."

Khoé mắt Thương Từ đỏ hoe, Bạch Kỳ nhìn thấy liền vội đưa khăn giấy lau cho cô:"Con gái bảo bối, sao vậy?

Con đọc phải bình luận xấu à?

Đừng để ý mấy thứ đó, con là tuyệt nhất trong mắt mẹ."

Thương Từ hoàn hồn lại:"Cảm ơn mẹ."

Nghe thấy giọng điệu xa cách đó, lòng Bạch Kỳ bỗng chùng xuống, bà quay người tiếp tục thu dọn.

Thương Từ lúc này mới phản ứng kịp:"Xin lỗi mẹ, trí nhớ con vẫn hơi rối loạn, chưa thích nghi được ngay..."

"Không sao, mommy hiểu mà."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 4: Tình cờ gặp Thì Mộc


Chiếc Rolls Royce đen đỗ lại trước biệt thự sang trọng.

Ngay lập tức, trợ lý chạy tới mở cửa xe.Thương Từ và Bạch Kỳ cùng bước xuống.

Vừa nhìn thấy biệt thự, Thương Từ sững người.Bước vào trong, cô thầm nghĩ: Không hổ là nhà giàu, nội thất biệt thự theo phong cách châu Âu, đèn chùm pha lê khổng lồ treo giữa phòng khách.Cô và Bạch Kỳ bước lên cầu thang đá cẩm thạch tới tầng hai.

Bạch Kỳ mở cửa phòng:"Chào mừng con về nhà."

Phòng rất rộng, tông màu hồng, trên giường chất đầy thú nhồi bông.Thương Từ bước vào.

Có vẻ nguyên chủ có một trái tim "bé gái", cô nhìn thấy poster trên tường mà khoé miệng co giật.Vì đó chính là... poster của Cố Dư.

Cô bước tới, xé ngay poster xuống:"Ban đêm mà thấy cái này chắc bị dọa chết mất."

Sau đó cô lại nhìn thấy khung ảnh Cố Dư trên tủ đầu giường, lập tức đưa cho Bạch Kỳ:"Cái này con cũng không cần."

Bạch Kỳ cầm lấy khung ảnh, trong lòng thầm hiểu – con gái mình thích con gái, người ấy chính là Cố Dư.Nhưng từ sau khi ngã cầu thang, Thương Từ như biến thành người khác.

Hôm đó trong bệnh viện, ánh mắt cô nhìn Cố Dư đã không còn chút tình ý.Thương Từ vào phòng thay đồ.

Vừa thấy một loạt đồ phong cách tiểu thư Chanel, cô ôm đầu:"Trời đất ơi..."

Tuy là con gái, nhưng bình thường cô chỉ mặc áo sơ mi và đồ thoải mái, rất ít khi mặc váy.

Dù gương mặt giống nhau, nhưng phong cách và tính cách của nguyên chủ khác cô hoàn toàn.Cô đảo mắt nhìn quanh – toàn là váy hàng hiệu, sắc màu rực rỡ.Thương Từ cầm lên một chiếc áo trắng và quần jeans:"Muốn đổi phong cách.

Mấy món này con không thích, hay đem quyên góp hết đi."

Bạch Kỳ nghe vậy liền ngạc nhiên:"Con không phải thích mấy cái váy này nhất à?"

"Đổi phong cách."

"Vậy... cũng được."

Thương Từ vào thay đồ, buộc tóc xoăn đen gọn gàng ra sau đầu:"Con ra ngoài mua ít đồ."

Cô chuẩn bị rời phòng thì Bạch Kỳ đưa điện thoại cho cô:"Nhớ mật khẩu không?"

Thương Từ mờ mịt.

Bạch Kỳ thở dài:"001212."

Thương Từ gật đầu.

Bạch Kỳ nói thêm:"Để mẹ bảo tài xế đi cùng con."

Tới trung tâm thương mại, Thương Từ lập tức đến tiệm làm tóc.

Ngồi xuống ghế, cô nói:"Giúp tôi cắt tóc đến ngang vai, rồi nhuộm màu xám khói."

"Vâng."

Thợ làm tóc nhận ra cô nhưng không nói gì, chỉ chăm chú làm việc.Khoảng hai tiếng sau, Thương Từ nhìn vào gương, hài lòng với bản thân.Cô đeo khẩu trang, bước vào cửa hàng thời trang chọn đồ.

Sau khi chọn xong, cô viết địa chỉ:"Gửi tới chỗ này giúp tôi.

Cảm ơn."

Ra khỏi cửa hàng, cô nói với tài xế:"Tôi đi vệ sinh một chút, lát nữa gặp anh ở bãi xe."

"Vâng."

Thương Từ đi tới gần nhà vệ sinh thì nghe thấy tiếng cãi vã – một người đàn ông đang nắm chặt tay một người phụ nữ..."

Thì Mộc, mày nghĩ tao cho mày mặt mũi nên mày được đà lấn tới à?

Mày mặc váy bó như thế không phải để quyến rũ đàn ông thì là gì?"

Thì Mộc định lên tiếng, thì Thương Từ khoanh tay bước đến:"Tự do ăn mặc của phụ nữ mà bị anh phán thành 'quyến rũ đàn ông'?

Vậy anh mặc cái quần jeans bó sát thế kia, chẳng lẽ cũng là để quyến rũ đàn ông?"

Thì Mộc quay đầu lại nhìn, mái tóc xám tro của Thương Từ rũ xuống ngang xương quai xanh, cô mặc sơ mi đen, vẻ mặt lạnh nhạt mà thản nhiên, đôi mắt nâu sẫm mang theo một tia lạnh lẽo."

Mày dám nói chuyện với tao kiểu đó?

Mày biết tao là ai không?"

Gã đàn ông tức giận quát lên.

Thương Từ cười nhạt, bước đến đứng chắn trước mặt Thì Mộc:"Vậy anh biết tôi là ai không?"

"Tôi sao biết cô là ai chứ?"

Gã nhíu mày khó hiểu.

Khoé môi Thương Từ dưới lớp khẩu trang nhếch lên:"Anh còn chẳng biết tôi là ai, sao tôi phải biết anh là ai?"

Thương Từ cao 1m75, cao hơn Thì Mộc một chút.

Thì Mộc nhìn tấm lưng trước mặt, thoáng ngẩn người.Gã đàn ông giơ tay định chỉ vào Thương Từ, nhưng cô lập tức nắm lấy cổ tay gã, vặn mạnh – các khớp phát ra tiếng răng rắc."

Quên nói với anh, tôi từng học võ.

Tốt nhất đừng dùng cái ngón tay bẩn thỉu đó chỉ vào tôi.

Không biết cái cống nào không đậy nắp mà để loại cặn bã như anh bò ra thế này."

Gã đau đến mức kêu gào:"Thả ra!

Thả ra!

Tôi sai rồi!"

Thương Từ buông tay, đẩy mạnh gã sang một bên:"Tôi nói cho anh biết, từ đâu bò ra thì mau lăn về đó.

Nếu anh còn dám tìm cô ấy gây sự lần nữa, tôi không để yên đâu!"

Giọng nói kiên quyết như sấm giáng.

Gã hoảng hốt bỏ chạy, còn Thì Mộc nhất thời sững sờ, không nhận ra đây là Thương Từ.Thương Từ quay lại, nhìn Thì Mộc vẫn đang ngây người:"Cô ổn chứ?"

Thì Mộc ngước lên, lắc đầu, sau đó lại gật đầu:"Tôi ổn, cảm ơn cô."

Thương Từ nhìn cô gái trong chiếc váy đỏ khẽ mỉm cười rồi bước vào nhà vệ sinh.Trong lúc rửa tay, cô chợt nhớ đến cái tên gã đàn ông vừa gọi – Thì Mộc, vậy cô gái vừa rồi là nữ chính!Thương Từ lập tức bước ra khỏi nhà vệ sinh, thấy Thì Mộc vẫn đang đứng chờ ngoài cửa."

Cô xong rồi à?"

Thương Từ lúng túng:"Tôi... xong rồi..."

Thì Mộc vuốt lại mái tóc xoăn đen, nở nụ cười:"Kiểu tóc này rất hợp với cô.

Cảm ơn cô đã giúp tôi hôm nay.

Kết bạn liên lạc nhé, hôm nào tôi mời cô ăn cơm."

"Cô là Thì Mộc."

Thương Từ buột miệng hỏi.

Thì Mộc mỉm cười:"Gì vậy?

Mấy hôm không gặp đã quên tôi rồi?

Lần trước Cố Dư không phải đã giới thiệu chúng ta sao?"

Thương Từ rút điện thoại:"Tôi không quên."

Thì Mộc quét mã QR xong, nói:"Vậy tôi đi trước nhé, cảm ơn cô nhiều hôm nay."

Thì Mộc rời đi, Thương Từ đứng nguyên tại chỗ:"Không hổ danh nữ chính, đẹp thật đấy."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 5: Hủ nữ bắt đầu ship CP


Rời khỏi trung tâm thương mại, Thương Từ ngồi trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ, điện thoại chợt vang lên.Cô mở ra, thấy Thì Mộc đã theo dõi Weibo của mình.Cô cũng follow lại, rồi tiếp tục nhìn ra ngoài, suy nghĩ: Phải làm sao để đẩy diễn biến câu chuyện về đúng hướng đây...Trong biệt thự, Bạch Kỳ đang nhâm nhi trà, vừa thấy Thương Từ bước vào liền che miệng kêu lên:"Trời ơi!

Con gái mẹ đẹp trai quá trời luôn!"

Bà đứng dậy ngắm nghía Thương Từ:"Để mẹ chụp tấm hình nhé!"

Bà cầm điện thoại trên bàn lên chụp lia lịa, Thương Từ mỉm cười:"Phong cách này hợp với con thật à?"

"Hợp!

Quá hợp luôn!

Mẹ đăng ngay lên Moments đây."

Bạch Kỳ vừa nói vừa đi về phòng.

Thương Từ cười khẽ, lên lầu về phòng mình.Ngồi trên giường, cô mở điện thoại, đăng lên Weibo hai tấm selfie mới.Sau khi đăng xong, cô đặt điện thoại lên giường rồi vào nhà tắm tắm rửa.

Trong vòng một tiếng, Weibo lập tức bùng nổ.【Đây là Thương Từ sao?

Trời ơi, chị đẹp trai quá!】【Trời ơi, trước giờ đã thấy chị ấy có khí chất rồi, mặc sơ mi đen quả thật quá ngầu luôn.】【Omg!

Đẹp trai quá đi mất, tôi bị bẻ cong rồi.】【Tự dưng không muốn anti nữa.】【Có mỗi gương mặt thì được gì?

Mau nâng cao diễn xuất đi.】【Mọi người ơi, hôm nay tôi gặp Thương Từ và Thì Mộc ở trung tâm thương mại, Thương Từ đã dạy dỗ một gã khốn thay cho Thì Mộc, xem ảnh nè.】Trong bức ảnh, Thì Mộc đứng phía sau Thương Từ, bầu không khí giữa hai người vô cùng đặc biệt.

Vừa đăng lên, bình luận lập tức bùng nổ:【Tiêu rồi, tôi bắt đầu ship rồi.

Chiều cao lệch dễ thương quá trời.】【Thì ra Thương Từ cao vậy đó, trước giờ không để ý luôn á.】【Chị đẹp chân dài quá, yêu mất thôi.】【Xin lỗi mọi người, tôi ship trước nhé.】【Tốc độ quay xe của dân mạng là nhanh nhất luôn á.】【Thì Mộc và Thương Từ đúng là trời sinh một cặp!

Tổng tài lạnh lùng vs mỹ nhân quyến rũ, khỏi nói, tôi đi viết bách hợp chuyển thể đây.】【Viết nhanh đi bạn ơi, tôi hóng lắm rồi.】Thương Từ tắm xong bước ra, sấy khô tóc, rồi cầm điện thoại lên đọc bình luận mà sốc không nói nên lời:"Đừng ship tôi với Thì Mộc!

Các người phải ship Thì Mộc với Cố Dư chứ!"

Cô đặt điện thoại xuống, lẩm bẩm:"Phải làm sao để hai nữ chính đi đến cái kết HE đây?

Mình mới đọc đến chương 80, chẳng biết nội dung về sau thế nào...

Có vẻ mình quên mất một tình tiết quan trọng rồi."

Trong khoang hạng nhất của máy bay, một người phụ nữ mặc vest trắng đang nhắm mắt, lông mày hơi nhíu lại.Trợ lý nhỏ giọng hỏi:"Tổng giám đốc Ôn, chúng ta về công ty trước hay về căn hộ ạ?"

Ôn Ngôn mở mắt ra, đôi mắt xám lạnh lẽo, không lộ chút cảm xúc:"Về căn hộ."

Sau khi máy bay hạ cánh, Ôn Ngôn lên xe rời sân bay.

Vừa về đến căn hộ, cô mở cửa bước vào.Điện thoại đổ chuông, cô bắt máy.

Đầu dây bên kia vang lên giọng nữ:"Ôn Ngôn, lần công tác này của cậu cũng hơi lâu đấy nhỉ."

Là giọng của người bạn thân – Dư Cận.

Ôn Ngôn vừa mở tủ lạnh lấy chai nước đá, vừa vặn nắp..."

Bà ngoại tớ hôm qua mới xuất viện."

"À đúng rồi, hôm nay có tin về Thì Mộc đấy."

Ôn Ngôn uống một ngụm nước:"Tin gì?"

"Cô ấy bị chụp cùng nữ diễn viên cùng công ty – Thương Từ.

Hình như Thương Từ giúp cô ấy nên dân mạng đang ship cặp hai người họ."

Ôn Ngôn cúp máy, mở Weibo rồi vào trang cá nhân của Thương Từ:"Đổi phong cách rồi à?"

Cô mở mấy tấm selfie của Thương Từ:"Chạy theo phong cách này để thu hút sự chú ý của Cố Dư sao?"

Bên này, Thương Từ liên tục hắt xì, cô rút khăn giấy lau mũi:"Bị cảm à?"

Vừa nói xong thì điện thoại đổ chuông, cô nhấc máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nữ lạnh lùng:"Chín giờ tối, chỗ cũ gặp."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 6: Quản lý


Màn đêm buông xuống, gió thu tháng Chín lướt qua thành phố S.

Thương Từ ngồi trên giường, ánh mắt đờ đẫn, nhớ lại cuộc gọi lúc chiều.Chín giờ tối, gặp ở chỗ cũ - nhưng chỗ cũ mà nguyên chủ thường đến là đâu?

Còn người kia là ai?Cô rời giường, bắt đầu đi qua đi lại:"Không có hệ thống phiền thật đấy!"

Cô chợt khựng lại.

Không đi nữa!

Nhỡ đâu là người xấu thì sao?Phòng ngừa rủi ro: đi ngủ!Thương Từ tắt đèn, quay lại giường đắp chăn.Tại biệt thự ngoại thành, một người phụ nữ đứng trước cửa kính sát đất, tay cầm ly rượu vang, thỉnh thoảng lại liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay.Trợ lý mở cửa bước vào, run rẩy báo cáo:"Cô Thương... không đến."

Nghe xong, ly rượu trong tay người phụ nữ siết chặt.

Cô quay người lại, đôi mắt hồ ly tràn đầy sát khí.Trợ lý cúi gằm đầu, người phụ nữ đặt ly xuống:"Xem ra, đường của cô ta đi đến đây là hết rồi."

Sáng sớm, ánh nắng len qua rèm cửa, Thương Từ mở mắt, vươn vai lười biếng.

Sau khi rửa mặt thay đồ thể thao, cô xuống lầu.Thương Vân Nam cũng vừa định ra ngoài, thấy cô liền hỏi:"Tiểu Từ, con đi đâu đấy?"

"Tập thể dục."

Thương Từ liếc nhìn trang phục của Thương Vân Nam, cũng là đồ thể thao.Ánh mắt ông thoáng ngạc nhiên — sao con gái mình hôm nay lại chịu đi thể dục buổi sáng?Hai cha con cùng ra ngoài, Thương Từ bắt đầu chạy bộ, Thương Vân Nam chạy cùng cô:"Tiểu Từ, sau này con định làm gì?"

Vừa chạy ông vừa hỏi.

Thương Từ trả lời:"Con đăng ký lớp diễn xuất, múa và võ tự do.

Thân thể này yếu quá."

Ông hơi nghi hoặc:"Thân thể này?"

Thương Từ lập tức tỉnh lại, mỉm cười chữa cháy:"Ý con là trước đây thể trạng không tốt, giờ muốn luyện tập."

Cô nói xong hít sâu rồi tiếp tục chạy.

Vẻ mặt Thương Vân Nam hơi thất vọng:"Bây giờ con không gọi ta là ba nữa."

Thương Từ khựng lại, ông cũng dừng theo.

Cô nghĩ — đã đến đây 6 ngày, nếu thật lòng muốn thay đổi số phận nguyên chủ thì phải nhập vai thật sự.Thấy cô ngẩn người, Thương Vân Nam gọi:"Tiểu Từ?"

"Ba... ba..."

Thương Từ lắp bắp gọi một tiếng rồi lại tiếp tục chạy.

Nghe con gái gọi mình như trước kia, Thương Vân Nam lập tức nở nụ cười rạng rỡ.Ông chạy bên cạnh:"Tiểu Từ, vụ con ngã cầu thang lần đó làm mẹ con đau lòng lắm.

Mấy ngày nay bà ấy mất ngủ suốt.

Nhớ là đừng làm mẹ con lo lắng nữa nhé."

"Vâng."

Chạy xong cả tiếng đồng hồ, hai cha con cùng quay về nhà.Bạch Kỳ đang ngồi ở bàn ăn, vừa thấy họ về thì mỉm cười:"Hai người cùng đi chạy bộ à?"

Thương Vân Nam và Thương Từ cùng gật đầu rồi rửa tay, ngồi xuống bàn ăn.Bạch Kỳ rót một ly nước cam đưa cho Thương Từ, cô nhận lấy:"Cảm ơn mẹ... mẹ."

Bạch Kỳ thoáng sững người, sau đó nở nụ cười tươi rói:"Không cần cảm ơn đâu, con gái yêu."

Thương Vân Nam cũng cười nhìn sang vợ.

Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ, Thương Từ lại nhớ đến gia đình thật sự của mình ở thế giới kia.Cha mẹ ly hôn khi cô tám tuổi, vì cha ngoại tình, mẹ thì mải mê công việc — từ đó cô sống với bà ngoại.Bà luôn yêu thương cô hết mực, nhưng điều cô thiếu chính là tình cảm cha mẹ.

Sau tám tuổi, cô chưa từng ăn một bữa cơm gia đình vui vẻ nào.Nghĩ đến gương mặt hiền từ của bà, Thương Từ cảm thấy lo lắng — mình đột nhiên biến mất như vậy, chắc bà đang rất lo...Bạch Kỳ thấy cô thất thần:"Tiểu Từ?"

Thương Từ giật mình:"Không sao."

Cô cắn một miếng bánh mì, phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để quay về, dù cuộc sống bên kia có không như ý cũng không thể khiến bà lo lắng.Nhìn Bạch Kỳ và Thương Vân Nam, nơi này rất hạnh phúc, có gia đình tốt, được yêu thương...

Nhưng cô không thể sa đà vào cảm giác này, vì đây rốt cuộc chỉ là một thế giới giả, là nơi mà tất cả đều là "nhân vật giấy".Ăn sáng xong, Thương Vân Nam đi làm, Thương Từ quay về phòng tắm rửa, sấy tóc.Điện thoại reo, hiện tên: Quản lý Hà.Cô bắt máy, đầu dây bên kia là giọng nữ:"Thương Từ, hôm nay đến công ty một chuyến."

Nói xong liền cúp máy.

Cô nhớ lại — trong truyện, nguyên chủ ký hợp đồng với công ty W.S.W.S Entertainment – một trong những công ty giải trí hàng đầu trong nước, Thì Mộc và Cố Dư cũng là nghệ sĩ của công ty này.Nguyên chủ được ký hợp đồng là nhờ vai nữ phụ ba trong bộ phim đầu tiên, diễn xuất bất ngờ gây sốt, được đánh giá rất cao.Thương Từ thắc mắc — rõ ràng diễn xuất lúc đầu khá ổn, sao về sau lại diễn tệ thế kia?Cô thở dài, thay quần áo rồi mở bản đồ tìm vị trí công ty W.S, sau đó gọi taxi đến.Vừa bước vào thang máy, Thì Mộc cũng vào theo.Cô mỉm cười, môi đỏ khẽ cong:"Cô cũng đến công ty à?"

Thương Từ mỉm cười lại, Thì Mộc đưa mắt đánh giá: hôm nay cô mặc sơ mi trắng, quần tây đen, tóc xám tro vẫn rủ đến vai, chỉ khác là đeo kính gọng bạcNhững nhân viên trong thang máy khi nhìn thấy Thương Từ với dáng vẻ hiện tại cũng không khỏi cảm thán cô thay đổi quá nhiều.Thì Mộc mỉm cười:"Thương Từ, phong cách này thực sự rất hợp với cô đấy."

"Cảm ơn."

Thang máy đến tầng 10, hai người cùng bước ra ngoài.

Ngay khi cửa vừa đóng lại, mấy nhân viên trong thang lập tức thì thầm bàn tán:"Thương Từ bị hoán hồn rồi à?

Sao đột nhiên lại xinh thế này?"

"Cứu tôi với, tôi cũng giống dân mạng, bắt đầu ship cặp Thương Từ với Thì Mộc rồi.

Hai người họ vừa đứng cạnh nhau đã có từ trường kỳ lạ rồi!"

"Trước đây tôi thấy Cố Dư rất đẹp, đúng kiểu chị đại cuốn hút ấy, nhưng so với Thương Từ bây giờ thì không bằng."

Thương Từ và Thì Mộc vừa xuống thang máy thì một người phụ nữ mặc áo sơ mi màu rượu vang, váy trắng dài ngang gối bước đến."

Thương Từ, theo tôi một chút."

Thương Từ vừa tra xong trên Baidu, lập tức nhận ra — đây chính là người quản lý của nguyên chủ: Hà Tâm.Thì Mộc rẽ sang hướng khác, Thương Từ theo bước Hà Tâm vào một văn phòng.Hà Tâm đứng trước cửa sổ, xoay người nói:"

Sau này cô định tính sao?

Tôi nhận kịch bản cho cô thì cô lại nhất quyết không diễn, ngoài nữ chính ra cái gì cũng không chịu."

Chuyện này Thương Từ đã từng đọc trong truyện — nguyên chủ chỉ thích đóng vai nữ chính.Hà Tâm cau mày, trong lòng không hiểu nổi — hồi mới ký hợp đồng còn rất nghe lời, sao giờ đổi tính vậy?Thương Từ dùng giọng điệu hơi làm nũng:"Chị Hà, trước đây là lỗi của em, xin lỗi chị.

Từ giờ em sẽ nghiêm túc đóng phim, vai nữ hai, nữ ba, nữ bốn đều được.

Em cũng đã đăng ký lớp diễn xuất hôm qua rồi, đang chuẩn bị nâng cao kỹ năng."

Hà Tâm quay đầu lại, nhìn cô với ánh mắt đầy nghi hoặc — mặt trời mọc từ hướng Tây rồi chắc?Đôi môi đỏ khẽ mấp máy định nói gì đó, nhưng Thương Từ đã bắt kịp ánh mắt đó:"Sao vậy ạ?"

"Tổng giám đốc Ôn gọi điện cho tôi sáng nay, nói tạm ngưng toàn bộ hoạt động của cô.

Nếu muốn tiếp tục diễn thì phải tự đến gặp cô ấy."

Hà Tâm thoáng lộ vẻ khó xử, Thương Từ nhún vai:"Được thôi, em đến gặp chị ta.

Tổng giám đốc Ôn ở đâu?"

Tên "Tổng giám đốc Ôn" nghe quen quá — chắc trong truyện từng xuất hiện, nhưng cô không nhớ rõ.Hà Tâm vỗ vai cô:"Tầng 25 – văn phòng tổng giám đốc."

Nói xong liền rời đi.

Thương Từ cũng bước ra, đi thang máy lên tầng 25.Hà Tâm nhìn theo bóng cô mà lắc đầu:"Ai cũng biết Ôn Ngôn nổi tiếng khó tính, lại thêm tính khí quái gở.

Cũng không hiểu cô chọc giận gì cô ấy...

Tự cầu phúc đi."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 7: Ôn Ngôn


Thang máy đến tầng 25, Thương Từ vừa bước ra đã cảm thấy tầng này yên tĩnh đến mức... một cây kim rơi xuống cũng nghe được.Cô liếc qua bảng chỉ dẫn, quẹo phải thì thấy một cánh cửa có bảng hiệu: Văn phòng Tổng Giám đốc.Cô tiến đến gõ cửa.

Bên trong vang lên giọng nữ:"Vào đi."

Thương Từ đẩy cửa bước vào, trước mắt là một người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc.Cô ấy mặc vest đen, mái tóc dài rũ xuống trước ngực, những ngón tay thon dài đang cầm bút viết gì đó.Nghe thấy tiếng động, cô ngừng tay và ngẩng đầu.Ngay khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt ấy, Thương Từ sững người.

Đường nét cực kỳ sắc sảo, đuôi mắt hơi xếch, quyến rũ mê người.Đó là một đôi mắt hồ ly.

Đồng tử màu xám tro – cực kỳ hiếm.

Trong đầu Thương Từ bật lên một từ: yêu tinh.Đôi mắt ấy quyến rũ thật, nhưng lại chẳng mang theo cảm xúc gì.

Khuôn mặt cô ta lạnh nhạt, không một gợn sóng.Ôn Ngôn thấy cô đứng ngây ra:"Cô có chuyện gì?"

Thương Từ hoàn hồn, nhận ra tim mình đập hơi nhanh — có lẽ là do khí thế từ người phụ nữ kia quá mạnh.Cô tiến lên vài bước, nhìn thấy tấm bảng tên: Tổng Giám đốc – Ôn Ngôn.Ôn Ngôn?

Ôn Ngôn?!

Chẳng phải là...

đại phản diện Ôn Ngôn sao?!Tên biến thái độc chiếm, siêu cấp cố chấp đó!Ôn Ngôn thấy cô đứng ngây người, bèn rời khỏi bàn, bước lại gần.

Hai người gần như cao bằng nhau, Ôn Ngôn khoanh tay:"Cô đang nghĩ gì?"

Thương Từ đối diện với đôi mắt kia mà rùng mình.Cô hít sâu:"Tôi chỉ muốn hỏi vì sao đột nhiên tạm dừng toàn bộ hoạt động của tôi."

Nghe vậy, khoé môi Ôn Ngôn khẽ nhếch:"Vì sao à?

Thương Từ, cô quên rồi sao?

Là cô phá vỡ thỏa thuận trước."

Cô còn chưa kịp hiểu gì thì Ôn Ngôn lại tiến sát hơn:"Tối qua sao không đến?"

Thương Từ chấn động — tối qua?!

Hóa ra cuộc gọi hôm qua là từ cô ta!Cô vội vàng lùi lại hai bước — rõ ràng trong truyện không nhắc đến việc Thương Từ và Ôn Ngôn từng có quan hệ gì!Ôn Ngôn nhướng mày:"Chẳng phải chúng ta đã thoả thuận rồi sao?

Cô phụ trách theo đuổi Cố Dư, đẩy cô ta ra xa khỏi Thì Mộc.

Sao giờ cô lại quấn lấy Thì Mộc rồi?"

Thương Từ hoàn toàn choáng váng — thì ra nguyên chủ và Ôn Ngôn là đồng bọn, cùng hợp tác làm chuyện xấu."

Chuyện đó à... là ngoài ý muốn.

Tôi thấy Thì Mộc gặp rắc rối nên giúp thôi.

Cô đừng hiểu lầm, tôi không tranh giành phụ nữ với cô đâu."

Ánh mắt Ôn Ngôn trở nên sắc bén:"Thương Từ, đừng giở trò trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ khiến Cố Dư thân bại danh liệt."

Thương Từ bật cười khinh:"Tôi nói này chị gái, cô thích Thì Mộc thì cứ theo đuổi đi."

Khoé môi Ôn Ngôn lạnh lùng cong lên:"Thương Từ, mấy hôm không gặp mà cô thay đổi nhiều thật đấy.

Đây là chiêu mới để theo đuổi Cố Dư sao?"

Thương Từ bước lên, rút ngắn khoảng cách:"Liên quan gì đến cô?"

Sắc mặt Ôn Ngôn lập tức sa sầm, nắm tay siết chặt:"Cô đừng quên tôi là sếp của cô."

Thương Từ tỏ vẻ thờ ơ:"Tổng giám đốc Ôn, cô không phải muốn theo đuổi Thì Mộc sao?

Tôi thì muốn theo đuổi Cố Dư.

Hay thế này đi — cô để tôi vào chung đoàn phim với hai người họ, tôi diễn một chút tiểu xảo, biết đâu cả hai chúng ta đều đạt được điều mình muốn."

Nghe vậy, Ôn Ngôn cảm thấy cũng có lý.

Nhưng trong lòng Thương Từ lại nghĩ: bảo tôi giở trò à?Không đời nào!Ý định của Thương Từ rất rõ ràng — cô định bám sát theo hai nữ chính để sớm ghép đôi họ lại.

Còn nhân vật phản diện này, phải tìm cách cản trở mới được.

Như vậy cô mới hoàn thành nhiệm vụ và quay về thế giới thực.Ôn Ngôn ngồi xuống ghế:"Được, tôi đồng ý.

Gần đây tôi có nhận cho Cố Dư và Thì Mộc một bộ phim cổ trang, cô đến đóng vai nữ phụ ba đi."

Thương Từ mỉm cười:"Được, chị cứ yên tâm.

Tôi nhất định sẽ khiến Thì Mộc thuộc về chị."(trong lòng thầm nói: chị yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến Thì Mộc thuộc về Cố Dư!)Cô nói xong thì xoay người rời đi, còn Ôn Ngôn dựa vào lưng ghế, trầm ngâm suy nghĩ.Cô cảm thấy Thương Từ dường như không còn là Thương Từ trước kia nữa.

Người trước đây chỉ biết dùng thủ đoạn vụng về để phá hoại, ngược lại càng khiến Thì Mộc và Cố Dư xích lại gần nhau.Khóe môi Ôn Ngôn khẽ cong lên:"Thương Từ bây giờ... xem ra thú vị đấy."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 8: Bữa ăn đầu tiên của bốn người


Thương Từ trở lại tầng quản lý của công ty, vào phòng nước uống và bắt đầu... uống nước ào ào như bị bỏ đói ba ngày.Không hổ là đại phản diện, khí thế thật sự áp đảo.

Vừa nãy ánh mắt đó, như thể muốn giết chết cô luôn vậy.Lúc này, Thì Mộc bước vào, thấy Thương Từ đang uống nước đến mức dọa người thì ngạc nhiên hỏi:"Khát thế sao?"

Thương Từ rút khăn giấy lau miệng, ngồi xuống ghế sô pha:"Thì Mộc, cô và Tổng giám đốc Ôn quan hệ thế nào?"

Thì Mộc ngồi xuống đối diện:"Tôi và tổng giám đốc à?

Cũng bình thường thôi."

Thương Từ khẽ gật đầu.

Cô phải suy nghĩ thật kỹ làm sao để kéo Thì Mộc tránh xa Ôn Ngôn.Cô nhớ lại lời người bạn thân từng nói trước khi xuyên sách — kết cục B.E là do Ôn Ngôn nhốt Thì Mộc, còn Cố Dư thì gặp tai nạn xe.

Đây chính là mấu chốt.Chỉ cần để Thì Mộc và Cố Dư thành đôi, đồng thời ngăn chặn kế hoạch của Ôn Ngôn — nhiệm vụ sẽ hoàn thành.Thương Từ bật cười:"Ôn Ngôn, để tôi xem chị trị được ai."

Thì Mộc thấy Thương Từ vừa cười vừa nói câu đó thì nghi hoặc:"Trị Tổng giám đốc Ôn?"

Thương Từ nhấp một ngụm nước:"À không, tôi nghe nói tổng giám đốc bị đau cổ, mà tôi từng học trị liệu cái đó, nên ý tôi là... trị liệu, chữa bệnh."

Thì Mộc nghe xong gật đầu như hiểu như không.

Trong đầu Thương Từ lúc này lại hiện lên khuôn mặt của Ôn Ngôn — đúng là nhân vật 2D, đẹp thì có đẹp thật, nhưng mà...

đúng là khó ưa thật sự.Tuy vậy, cô lại bắt đầu tò mò — nếu Ôn Ngôn rơi vào tay mình, thì cái gương mặt đó sẽ có biểu cảm gì nhỉ?Đôi mắt hồ ly kia, sẽ ánh lên cảm xúc gì?Nghĩ đến đây, khóe môi Thương Từ bất giác cong lên.

Thì Mộc thấy cô cứ cười hoài thì hỏi:"Thương Từ, có chuyện gì vui lắm sao?"

Cô lắc đầu:"Không có gì.

À phải rồi, lần trước cô nói mời tôi ăn cơm?

Đúng lúc tôi đang đói."

Thì Mộc đứng dậy:"Được thôi, đi nào."

Thương Từ cũng đứng lên, rồi nói nhỏ:"Gọi cả Cố Dư nữa nhé."

"Được."

Cả hai đến một nhà hàng món Hoa.

Thương Từ nhìn bảng hiệu có chữ "Tường Vi" liền nói:"Tên đẹp đấy."

Hai người bước vào phòng riêng, vừa vào liền thấy Cố Dư đã ngồi đó chờ sẵn.Sau khi ngồi xuống, Thì Mộc đưa thực đơn cho Thương Từ:"Cô xem muốn ăn gì nào."

Thương Từ vừa nhận thực đơn thì... cửa mở, Ôn Ngôn bước vào.Thương Từ thấy cô thì sửng sốt, Thì Mộc nhẹ nhàng giải thích:"Vừa hay tổng giám đốc hỏi có muốn ăn cùng không."

Ôn Ngôn ngồi xuống:"Hôm nay tôi mời mọi người một bữa."

Cố Dư không nói gì, Thì Mộc định mở lời thì Thương Từ đã không khách sáo lên tiếng:"Tổng giám đốc mời cơm à?

Phục vụ!"

Phục vụ bước vào, Thương Từ gấp lại thực đơn:"Dọn hết mấy món đặc biệt đắt nhất nhà hàng lên đây cho tôi!"

Cố Dư và Thì Mộc đều ngỡ ngàng, Ôn Ngôn thì nhìn cô chăm chú.Thương Từ ghé sát tai cô:"Làm vậy thì Thì Mộc mới thấy cô hào phóng."

Nghe xong, Ôn Ngôn không đổi sắc mặt mà bảo:"Ừ, món đắt nhất."

Thương Từ suýt nữa thì cười sặc, cái người này sao lại nghe lời mình răm rắp vậy chứ?

Phản diện gì mà ngốc thế!Cố Dư và Thì Mộc nhìn nhau không nói gì.

Thì Mộc lại quay sang:"Thương Từ, vậy lần sau để tôi mời cô ăn nha."

Thương Từ nhấp một ngụm trà, mỉm cười.

Mà Cố Dư thì... mặt lập tức sa sầm.Trên mạng gần đây toàn là dân mạng đẩy thuyền Thương Từ với Thì Mộc, khiến cô tức mà không nói được gì.Thương Từ bắt được ánh mắt ấy — trong lòng thầm nghĩ: trời ơi, đồ chậm chạp, sao không nhanh chóng tỏ tình đi!Cả bốn người mỗi người một tâm sự, chẳng bao lâu sau, thức ăn được dọn lên.Mọi người bắt đầu ăn, riêng Ôn Ngôn vẫn chưa động đũa.

Thương Từ tò mò hỏi:"Tổng giám đốc, sao chị không ăn?"

Cô thấy trong đĩa toàn là cá, tôm, thịt bò các loại mà Ôn Ngôn chẳng đụng tới.

Thấy đối phương không nói gì, cô cũng không hỏi thêm, đứng dậy:"Tôi ra ngoài một chút."

Khoảng mấy phút sau, Thương Từ quay lại.

Thì Mộc thấy Ôn Ngôn vẫn chưa ăn gì thì hỏi:"Tổng giám đốc không ăn sao?"

Ngay lúc đó, phục vụ mang lên mấy món chay.Thương Từ mỉm cười:"Ăn chút rau củ đi."

Ôn Ngôn liếc nhìn cô một cái, rồi cầm đũa bắt đầu ăn.Sau khi ăn xong, cả bốn người cùng nhau rời khỏi nhà hàng.

Cố Dư và Thì Mộc nói:"Chúng tôi còn có một buổi livestream, đi trước nhé."

Ôn Ngôn và Thương Từ gật đầu.

Khi hai người kia rời đi, Ôn Ngôn quay sang hỏi:"Cô làm sao biết tôi không ăn thịt?"

Thương Từ cũng không biết thật.

Chỉ thấy cô không ăn gì nên đoán bừa."

Chị nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là... hôm nay bỗng thèm ăn rau thôi."

Thương Từ nói xong thì mở điện thoại ra gọi xe, rồi đeo khẩu trang lên:"Tổng giám đốc Ôn, đừng quên vai diễn mà chị đã hứa với tôi đấy nhé."

Ôn Ngôn mặt không biểu cảm:"Không quên, cô cũng đừng quên những lời mình nói hôm nay."

"Yên tâm, tôi không quên đâu."
 
Back
Top Bottom