Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 57


Trong khoảng thời gian này, Vân Khởi không cần phải đi theo bá phụ nữa."

Thời gian gần đây con cũng vất vả rồi, về nghỉ ngơi vài ngày đi, cũng có thể đi gặp bạn bè thư giãn một chút."

Đây là câu nói mà Vân Lan đại công nói với Vân Khởi khi cô chuẩn bị về nhà hai ngày trước, một câu nói rất bình thường, nhưng khi nó xuất phát từ miệng của Vân Lan đại công thì lại không hề bình thường.Ông vẫn luôn không thích những người bạn của cháu gái mình, cho rằng bọn họ đều là hồ bằng cẩu hữu đã làm cho Vân Khởi trở nên hư hỏng, nhưng lần này ông lại nói cô đi tìm những người bạn đó chơi làm cho Vân Khởi cảm thấy có chút khó tin.Cô đoán bá phụ có thể đã phát hiện ra chuyện gì đó rồi muốn giấu cô.

Dù Vân Khởi cũng đã trưởng thành, bây giờ còn sắp có đứa con thứ hai, nhưng đôi khi Vân Lan cùng Bạch Danh Xu vẫn vô thức coi cô như một đứa trẻ.Bất quá cô cũng vui vẻ về nhà, ở bên cạnh chăm sóc Omega nhà mình đang mang thai.......Dịch vụ giao hàng của đế quốc rất nhanh, hoặc có thể là do họ thấy địa chỉ giao hàng là đại công phủ, cho nên đến ngày thứ ba, con thỏ tai cụp màu hồng đã về đến nhà mới của nó, vừa đúng lúc Lâm Hề được nghỉ học.Người hầu đặt thùng hàng dưới tầng một, cô bé cứ lượn quanh thùng hàng, nhìn nhìn mẹ, dường như đang chờ mẹ gọi mẫu thân ra để "unbox" đón thành viên mới của gia đình."

Đây là thỏ con mà Hề nhi đã chọn, nên để Hề nhi bế nó ra."

Lâm Thần nhẹ nhàng ôm con gái, vì đã mang thai được một thời gian, giờ nàng không thể ngồi xổm xuống nữa.Người hầu bên cạnh thấy vậy liền đưa công cụ mở hộp.Những người có thể làm việc lâu trong đại công phủ cũng không phải kẻ ngốc, họ cũng nhận ra sự thay đổi gần đây của đại công đối với phu nhân, mặc dù lời nói vẫn mang chút khinh thường, nhưng hành động thì lại dịu dàng hơn trước, cũng ít khi nổi giận.

Họ đoán có thể là tiểu Alpha trong bụng phu nhân đã đánh thức bản năng làm mẫu thân của đại công.Bất kể lý do là gì, sự thay đổi của đại công cũng là sự thật, vì vậy họ cũng điều chỉnh thái độ của mình đối với phu nhân.

Những người trước đây thích nói những lời đồn nhảm, nhàn ngôn toái ngữ đã bị điều chuyển ra phía sau, không còn cơ hội tiếp xúc trực tiếp với phu nhân nữa, tất nhiên đãi ngộ cũng giảm đi.Lâm Thần biết rõ những chuyện này.

Trước đây lúc Vân Khởi 'không bình thường', quản gia không tiện làm gì công khai, hoặc dù có làm cũng chẳng ích gì.

Giờ đây thấy tiểu chủ nhân ngày càng tốt lên, bà cũng kể lại một số tình hình trong phủ đại công cho Lâm Thần nghe.Cô bé Lâm Hề, người không hề hay biết gì về những chuyện đó, chỉ cảm thấy gần đây các anh chị xung quanh trở nên dịu dàng hơn, không như trước đây chẳng ai đưa cho cô bé thứ gì cả.Một con dao nhỏ mở chiếc hộp ra, một con thỏ tai cụp màu hồng xuất hiện, bên trong còn có vài cọng cỏ mèo rải rác, trông giống như những gì thỏ con ăn còn thừa lại."

Dễ thương quá!"

Đôi mắt Lâm Hề sáng lấp lánh, nhìn nhìn thỏ con.Thỏ con cũng không sợ hãi khi đến môi trường mới, nó nhìn thẳng vào Lâm Hề đang chăm chú nhìn mình.Người hầu bên cạnh lại đưa tới vài cọng cỏ mèo lấy lòng, đó là thức ăn mà họ đã mua sẵn cho thỏ con, dùng để giúp nó làm quen với những người ở đây.Những cọng cỏ mèo này tươi hơn những cọng trong hộp, khi nhìn thấy chúng mắt thỏ con sáng lên, nó bắt đầu theo đuổi cọng cỏ mèo trong tay Lâm Hề.......Dưới lầu hoà thuận vui vẻ, còn trên lầu thì ồn ào nhốn nháo.Con cú tuyết nhỏ vốn dĩ đang đi theo Lâm Thần, đã lâu rồi nó chưa được gần gũi với nàng.

Sau đó liền nghe thấy người hầu nói hàng đã đến, nó còn tưởng là đồ ăn vặt của mình, vì trước đây luôn là thế."

Thỏ con tới rồi!"

Rồi nó nghe được tin không hay từ Lâm Hề.Không ai ở đó có thể an ủi nó cho nên nó tự chạy lên tìm Vân Khởi."

Gù gù!"

Con cú tuyết nhỏ cáo trạng với Vân Khởi."

Được rồi, được rồi, nó đến rồi nhưng con vẫn là đại ca trong nhà mà."

Vân Khởi an ủi có lệ."

Gù!

Gù!"

Sự qua loa của Vân Khởi càng làm con cú tuyết nhỏ tức giận, nó bắt đầu mổ vào quyển sách trên bàn của Vân Khởi.Cuối cùng, chỉ khi Vân Khởi đổi ba quả cầu tuyết thì con cú tuyết nhỏ mới chịu yên lặng.Nhìn thời gian mang thai của Lâm Thần càng ngày càng lâu, Vân Khởi bắt đầu suy nghĩ về việc đổi một lọ thuốc cường hoá thân thể sơ cấp cho Omega.Cuốn sách trên tay cô là sách hướng dẫn thai kỳ dành cho Omega, trong đó chứa tất cả những gì liên quan đến việc mang thai của Omega.

Thế giới này đã có kỹ thuật sinh con không đau, khác với mức giảm đau ở thế giới cũ, "không đau" ở đây thực sự là không đau.Trong ca phẫu thuật, Omega giống như ngủ một giấc, khi tỉnh dậy, đứa trẻ đã được lấy ra khỏi cơ thể, kỹ thuật khâu vết thương cũng rất hoàn thiện, không để lại sẹo...Mọi thứ trong sách đều nói với người đọc là việc mang thai rất đơn giản, một chút cũng không đau.Chuyện này làm cho Vân Khởi cảm thấy có chút bực bội, đây là cuốn sách được đánh giá cao nhất mà cô có thể tìm được, nhưng nội dung bên trong cũng không thể xoa dịu được cảm xúc của cô.Đến ngày sinh càng gần, tâm trạng Omega thoạt nhìn không có gì thay đổi, vẫn ngoan ngoãn như cũ, vẫn quấn quít như cũ, chỉ có khẩu vị thay đổi đôi chút, nhưng Vân Khởi thì lại có chút bất ổn.

Cô cảm thấy mình giống như đang mắc chứng lo âu tiền sản.

Trước mặt Lâm Thần cô có thể tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng khi ở một mình cô lại liên tục tìm kiếm các tài liệu liên quan, trong đầu liên tục mô phỏng cảnh tượng vào ngày sinh.Tối qua còn nằm mơ, cô mơ thấy Lâm Thần xuất hiện ở thế giới cũ, vì kỹ thuật lạc hậu cùng nhóm máu không phù hợp mà trong giấc mơ, nàng nằm trên bàn phẫu thuật rên rỉ đau đớn, cuối cùng yên lặng nhắm mắt, không bao giờ tỉnh lại nữa.Cô cũng bị cơn ác mộng này đánh thức, sau đó quay sang nhìn Omega đang nằm bên cạnh mình cô mới dần dần lấy lại bình tĩnh.Vân Khởi nhận ra bây giờ cô có chút không dám đối diện với Lâm Thần nữa, đặc biệt là với vòng bụng tròn trịa của nàng ấy.Vòng eo thon gọn ngày xưa, giờ đã có một chỗ phình tròn, có lẽ vì chưa đến giai đoạn cuối thai kỳ nên độ cong hình bầu dục vẫn chưa lớn lắm.Vân Khởi tự nhủ nơi đó có đứa con của mình, là biểu tượng của hạnh phúc, đứa trẻ nhất định sẽ yêu thương Lâm Thần như cô, cho nên đứa trẻ cũng không để cho Lâm Thần bị tổn thương.

Lý trí là vậy, nhưng cảm xúc lại là một chuyện khác.Bây giờ nhìn Lâm Thần, liền không tự chủ được mà nhìn vào cái bụng nhô ra, không tự chủ mà nghĩ đến cảnh tượng trong mơ, nghĩ đến ánh mắt bất lực của Omega trên bàn phẫu thuật cùng một màu đỏ tươi của máu.Là một mẫu thân, lẽ ra cô phải mong đợi sự ra đời của đứa nhỏ, nhưng giờ đây cảm xúc quan trọng nhất lại là sợ hãi, chuyện này không nên xảy ra.

Có đôi khi cô thậm chí còn lạnh lùng mà nghĩ, họ đã có Lâm Hề rồi, nếu Lâm Thần không mang thai đứa nhỏ này thì tốt biết bao, rồi những cảm xúc đó lại bị nỗi tội lỗi đối với đứa nhỏ đè nén.

Vì cha mẹ của cô như vậy cho nên từ nhỏ cô đã nghĩ nếu sau này mình có con, dù là con ruột hay con nuôi, cô cũng sẽ đối xử tốt với chúng, làm một người mẹ đủ tiêu chuẩn.

Nhưng bây giờ, đứa trẻ còn chưa ra đời, cô vậy mà đã nghĩ nếu không có đứa nhỏ này thì tốt biết bao.

Nếu đứa nhỏ này biết mẫu thân của nó có suy nghĩ này, không biết sẽ tủi thân thế nào.Cô thật là một mẫu thân không đủ tiêu chuẩn.Vân Khởi buông cuốn sách trên tay, vô cảm nhìn ra ngoài cửa sổ, thả lỏng tâm trí.Hôm nay trời nắng rất đẹp, ánh sáng chiếu vào làm cho căn phòng trở nên ấm áp, phủ lên một lớp ánh sáng vàng óng.Nếu không phải bị ràng buộc bởi tính cách nhân vật, cô sẽ muốn đi tìm một vài Omega đã mang thai hoặc đang mang thai, hỏi họ về suy nghĩ và cảm giác, sau đó tìm bác sĩ để hỏi chi tiết về ca phẫu thuật.

Thậm chí nếu có thể, cô còn muốn trả tiền để tìm một sản phụ sắp sinh nhưng rất cần tiền, để hỏi xem có thể vào phòng phẫu thuật quan sát không, giá bao nhiêu cũng được.Mặc dù đã lo lắng đến mức này nhưng trước mặt Lâm Thần, cô vẫn không thể hiện ra.

Người mang thai là Lâm Thần, người sẽ thực hiện ca sinh mổ vài tháng sau cũng là Lâm Thần, cô không thể truyền sự lo lắng của mình cho Omega, làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Omega.Theo lý thuyết, Lâm Thần nên sợ hãi hơn cô, một "người ngoài cuộc", vì vậy cô cần phải tỏ ra mạnh mẽ để Omega có chỗ dựa tinh thần.Cô thở dài một hơi, đến mức không muốn quan tâm đến việc con cú tuyết nhỏ trên đùi đang ăn quả cầu tuyết, nước trái cây văng lên cả quần.Nếu như con cái mọc ra từ trên cây thì tốt biết mấy, Vân Khởi từng có lần xem "The Twelve Kingdoms" cùng em họ.

Trong đó, nếu muốn có con, người ta có thể đến miếu thờ, cúng dường những cống phẩm, rồi ước muốn có một đứa con, sau 10 tháng quả trứng sẽ mọc ra từ cành cây, hái quả trứng xuống là có thể có con.Vân Khởi sau khi xem xong, rất thích thiết lập đó, như vậy sẽ không cần thân thể người mẹ phải chịu nhiều khổ sở đau đớn.Cộc cộc.Cộc cộc.Tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài, không cần nghi ngờ gì, giờ này đến tìm cô chắc chắn là Lâm Thần.Vân Khởi đẩy con cú tuyết nhỏ trên đùi ra một bên rồi nhẹ nhàng đặt cuốn sách liên quan đến thai kỳ trên bàn về lại giá sách, tiện tay rút một cuốn sách khác mở ra trên giá, giả vờ như mình đang đọc."

Vào đi."

Vị công tước đang chăm chú đọc sách có chút không kiên nhẫn nhìn về phía người bạn đời đang bước tới.Người đến quả nhiên là Lâm Thần, nàng ấy ôm một con thỏ con tai cụp, phía sau còn có Lâm Hề đi cùng."

Hề Nhi nói muốn hỏi ngài một chút, nên đặt tên gì cho thỏ con tai cụp này?"

Omega mở cửa bước vào, tiện tay liếc nhìn cuốn sách Alpha đang đọc."

Đệ Ngũ Dịch" Omega nhìn vào quyển sách quen thuộc trước mặt, còn có năm đứa trẻ trạc tuổi mình bên cạnh mình và chị ấy, những ký ức xưa tràn về trong lòng....."

Đệ Ngũ Dịch", cái tên này Lâm Thần không thể quen thuộc hơn, đó là tên của Alpha trong cuốn tiểu thuyết AO nổi tiếng nhất thời nàng còn nhỏ, sau này còn được chuyển thể thành phim truyền hình, thời gian đó mẹ nàng còn thức đêm để xem phim, mỗi khi đến công tước phủ còn cùng mẹ Vân Khởi chửi rủa Alpha này là tra A.Mặc dù nội dung có phần cẩu huyết, nhưng tên của cuốn tiểu thuyết này lại rất nghệ thuật, khó ai liên tưởng nó lại là một cuốn tiểu thuyết.Nhưng vài năm sau, cuốn tiểu thuyết này đã bị những tác phẩm mới ra lấn át, nàng cũng ít nghe người khác nhắc đến.Vân Khởi từ khi nào thích đọc những thứ này?

Hay là Alpha thực ra luôn âm thầm thích những tình tiết cẩu huyết này?

Lâm Thần có chút bị sốc, nhưng bề ngoài lại không biểu lộ điều gì.Lâm Thần chưa từng đọc cuốn sách này, những tình tiết mẹ từng phàn nàn cũng đã quên hết, nhưng nàng quyết định lát nữa sẽ tìm hiểu lại, nếu Vân Khởi thích, nàng học hỏi một chút cũng không sao, giữa bạn đời với nhau, vẫn cần một chút sở thích chung để tình cảm thêm sâu đậm.Tự cho rằng mình đã phát hiện ra sở thích bí mật của Alpha mà người khác không nên biết, Omega tốt bụng giả vờ như mình không phát hiện ra gì cả, để bạn đời giữ nguyên vẻ nghiêm túc của mình.Vân Khởi hoàn toàn không nhận ra, Omega với nụ cười dịu dàng đã nghĩ tới chuyện rất lâu về sau.Lúc đó cô chỉ nghĩ rằng tiêu đề cuốn sách trông rất học thuật nên tiện tay rút ra, nội dung trang sách mở ra cô cũng chưa đọc, vì vậy không biết mình đã bị Omega hiểu lầm thành cái dạng gì."

Các người tùy ý đi."

Đại công không hài lòng Lâm Thần cùng Lâm Hề lại đến làm phiền mình chỉ vì chuyện này.Đây vốn là món quà tặng cho Hề Nhi, hẳn là Hề Nhi nên tự đặt tên."

Vậy gọi là Kem đi."

Lâm Hề nói xong, còn trông mong nhìn mẫu thân, hy vọng mẫu thân sẽ thích cái tên này.Gần đây có một loại kem mới ra mắt màu hồng, vừa ra đã trở thành sản phẩm bán chạy, khi Lâm Hề nhìn thấy thỏ con tai cụp này, cô bé không kìm được mà nghĩ ngay đến cái tên "Kem", cũng rất xứng đôi với con cú tuyết nhà mình."

Sao cũng được."

Đại công không có tình cảm với con thỏ này, vốn mua về để trừng phạt Lâm Hề cho nên cũng không quan tâm đến tên của nó.Nhưng trong mắt Lâm Hề đó lại là sự công nhận của mẫu thân đối với cái tên mà mình đặt, cô bé vui mừng ôm mẹ dụi dụi.Cùng với hành động của Lâm Hề, ánh mắt Vân Khởi vô thức hướng về phía bụng của Lâm Thần, cảm giác lo lắng lại dâng trào, hay nói chính xác hơn là cảm giác khủng hoảng.Vân Khởi cực kỳ chán ghét bản thân của hiện tại, nhưng lại bất lực không thể làm gì.

Cô vô thức nắm chặt cuốn sách trong tay, đồng thời chi tiết này cũng được Lâm Thần chú ý.Lời tác giả: Phiên bản tiếng Anh của bài hát Bad Apple nghe thật hay (/ω\), nghe có chút u buồn cùng cảm giác tuyệt vọng không thể thoát ra, khiến người ta nghĩ đến vị thần và cô gái được thần yêu thương.Thần ghét ánh nhìn của cô gái hướng về người khác, cũng ghét sự thèm muốn của người khác dành cho cô gái, nhốt cô lại.

Sau khi cô gái tuyệt vọng, tự sát hết lần này đến lần khác, nhưng mỗi lần đều được cứu sống, liền bị người phụ nữ xinh đẹp ôm vào lòng, không thể thoát ra.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 58


Lâm Thần tìm kiếm cuốn sách trên mạng, nhưng hiện lên đầu tiên lại là bộ phim chuyển thể.Đến hôm nay vẫn còn người để lại bình luận bên dưới, nói câu chuyện này đã làm cho cô ấy khóc hết nước mắt.

Tất nhiên cũng có người thắc mắc tại sao khi còn nhỏ lại thích một câu chuyện như vậy.Phim rất dài nhưng Lâm Thần ở nhà cũng không có việc gì làm, nghĩ là Vân Khởi thích xem, nàng đành kiên nhẫn xem tiếp.Việc tìm được những điểm mà Vân Khởi yêu thích cũng là một chuyện làm cho Lâm Thần cảm thấy rất có thành tựu.Tuy nhiên sau khi xem thêm một đoạn, nàng cảm thấy mình không thể tiếp tục xem được nữa, ngay cả khi tăng tốc độ, nàng vẫn không thể xem tiếp.

Omega trong phim thực sự không phải là kiểu tính cách mà nàng thích, còn Alpha kia thì nàng không hiểu tại sao Omega lại yêu một người như vậy.Omega hoàn toàn bất lực trước việc Alpha rời đi, chỉ biết khóc lóc để níu kéo người yêu.

Khi bạch nguyệt quang của Alpha quay lại, cô ấy cũng không dám tranh đấu mà chỉ âm thầm rút lui.

Nếu Vân Khởi một ngày nào đó thích một Omega khác, Lâm Thần chắc chắn sẽ không buông tay.Nhưng nghĩ đến cảnh Vân Khởi ôm một cô gái khác, trong lòng Lâm Thần lại cảm thấy đau nhói.

Đưa những tình tiết trong phim vào mối quan hệ giữa nàng và Vân Khởi, Lâm Thần nghĩ mình một giây cũng không thể chịu đựng nổi, chắc chắn sẽ không kìm được mà giam Alpha không nghe lời kia lại.Vân Khởi thực sự thích những tình tiết này sao?Lâm Thần nghĩ nếu bắt nàng phải bắt chước cách Alpha và Omega kia tương tác trong phim, nàng thật sự không thể làm được.Có một đoạn có lẽ hơi phù hợp với tình trạng hiện tại của nàng, đó là cả nàng và Omega trong phim đều đang mang thai.

Chẳng lẽ nàng cũng phải học theo Omega trong phim, bỏ trốn với cái thai sao?

Giả vờ bỏ trốn, cố ý không để ý đến Vân Khởi vài ngày?Lâm Thần lắc đầu.

Nàng cảm thấy sau khi mang thai mình trở nên ngây thơ một cách kỳ lạ, nếu không thì sao lại nghĩ đến những chuyện không thực tế như vậy.Nhưng việc Vân Khởi lại ngồi trong thư phòng đọc tiểu thuyết thể loại này vẫn làm nàng để ý một chút.....Lâm Thần không tiếp tục xem phim nữa.

Nàng không muốn tiếp tục tra tấn đôi mắt của mình, thay vào đó, nàng sẽ đi tìm bản tóm tắt.......Trong phòng ngủ, chỉ có một mình Lâm Thần.Nàng cũng không biết sao lại thế, gần đây Vân Khởi chỉ về phòng ngủ khi đến giờ đi ngủ, còn lại thời gian thì đều ở trong thư phòng.Có phải là đang đọc cuốn tiểu thuyết kia?Nghĩ đến Alpha lén lút trốn trong thư phòng đọc tiểu thuyết sến súa, Lâm Thần cảm thấy có chút đáng yêu.Nàng cảm thấy mình có thể thử áp dụng một vài tình tiết trong bản tóm tắt mà mình đã xem.......11 giờ, Vân Khởi đặt cuốn "Hướng dẫn chăm sóc Omega khi mang thai" xuống rồi đặt nó vào dưới cùng của kệ, sau đó đi về phía phòng ngủ.Cuốn sách càng nói nhẹ nhàng, tâm trạng của cô lại càng nặng nề, cũng không hiểu là vì cái gì.Cô thích nhìn dáng vẻ Omega cười, khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần của Omega không nên có một chút cảm xúc tiêu cực nào.

Nhưng lúc đến gần phòng ngủ, cô lại nghe thấy tiếng nức nở nhẹ nhàng phát ra từ phòng ngủ.Vân Khởi chậm rãi bước đến cửa phòng ngủ, qua khe cửa, cô nhìn thấy Omega đang trùm kín mình trong chăn, âm thanh nhỏ nhẹ đó phát ra từ trong chăn.Vân Khởi bước lùi lại vài bước, sau đó cố tình bước nặng chân đi đến cửa, quả nhiên, âm thanh trong chăn biến mất.Mở cửa ra, Omega giấu mình trong chăn trông như đang ngủ say, đầu bất giác rút vào trong chăn.Alpha bước đến bên cạnh, kéo chăn xuống để lộ khuôn mặt của Omega.Đuôi mắt của Lâm Thần có chút đỏ, trông như vừa mới khóc xong.

Kết hợp với âm thanh vừa nghe, Vân Khởi gần như chắc chắn Omega đúng là vừa khóc thật.Tại sao lại khóc?Vân Khởi nghĩ có thể là do sự thay đổi hormone trong cơ thể khi mang thai làm cho tâm trạng của Lâm Thần gần đây không được tốt.

Nghĩ đến việc Omega khi gặp mình luôn nở nụ cười nhạt, trong lòng cô lại trào lên một trận cảm giác chua xót cùng đau lòng.Rõ ràng đã khổ sở đến mức phải lén lút khóc, nhưng khi gặp mình lại giấu kín những cảm xúc này, giả vờ là mình đang rất vui vẻ.Có lẽ Omega cũng lo sợ ngày phẫu thuật đến, chỉ là nàng ấy không thể hiện ra trước mặt mình.Lúc Lâm Thần sinh Hề Nhi, dù không nhớ lại những ký ức đó cô cũng có thể tưởng tượng ra ngày hôm đó sẽ đau đớn đến mức nào, có lẽ còn trở thành bóng đen tâm lý trong lòng Omega.Đến nỗi về chuyện Omega có biết mình quay lại rồi giả vờ khóc không, Vân Khởi chính không nghĩ đến, vì không có khả năng.

Lúc cô về, cô đã bước đi rất nhẹ, với thính giác của Omega thì không thể nghe thấy được.

Nhưng cô đã quên mất mỗi lần mình về phòng ngủ đều là lúc 11 giờ.Sau khi Vân Khởi nằm xuống giường, Lâm Thần liền tự động lăn qua rồi dán sát vào lòng cô.Chẳng qua lần này Vân Khởi biết Lâm Thần là đang thức, vừa mới khóc xong làm sao có thể ngủ ngay khi cô vừa bước vào phòng?"

Đừng.....

Cẩn Mạt....."

Omega lẩm bẩm vài từ.Khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó như một cái bánh bao.Trong tình tiết của cuốn tiểu thuyết cẩu huyết sến súa đó, Omega khóc vì bạch nguyệt quang của Alpha, nhưng Lâm Thần không thể nghĩ ra bạch nguyệt quang của Vân Khởi là ai.

Nếu nhất định phải nói thì có lẽ chính là nàng rồi?

Về chuyện này Lâm Thần vẫn rất tự tin.Vì không nghĩ ra là ai cho nên nàng quyết định lấy Cẩn Mạt ra thay thế, nghĩ bụng dù sao nàng cũng rất ghét người này, có thể làm cho Vân Khởi ghét Cẩn Mạt hơn chút nào thì nàng cũng rất sẵn lòng.Vân Khởi cũng không nghĩ tới người đó lại đến nói những lời không hay với Omega nhà mình, rõ ràng trước đó Lâm Thần đã ổn rồi.

Cô nghĩ chuyện Lâm Thần không vui chắc chắn là do người kia không có mắt lại chạy đến nói những lời vớ vẩn với Lâm Thần.Lâm Thần đang giả vờ nói mớ để bày tỏ sự lo lắng của mình sao?Vân Khởi nhớ lại những lần trước, lúc đó Lâm Thần thực sự ngủ rồi nói mớ, hay cũng giống như bây giờ?

Cô cũng không cảm thấy tức giận do bị lừa dối, chỉ có lòng đau xót khi Omega chỉ có thể bày tỏ sự lo lắng với mình bằng cách này."

Cái tên đen đủi."

Alpha bất mãn khi nghe cái tên đó từ miệng vợ iu, nhưng nhìn thấy vợ iu đang là phụ nữ mang thai cho nên cô cũng không muốn đánh thức nàng dậy.Vân Khởi nhận thấy sau khi mình nói xong, Lâm Thần trong lòng mình run lên một chút, rồi sau đó nhẹ nhàng cọ cọ vào cô, Lâm Thần đang làm nũng thật là đáng yêu quá mức cho phép.Lâm Thần cũng cảm thấy Vân Khởi như thế này cũng là đáng yêu quá mức cho phép.---------------Tác giả có lời muốn nói:Thử thách ý tưởng khác: Alpha thật tồi tệ bị buộc phải cải tạo (/ω\)Ngược lại với cuốn này, bên đó là Alpha tồi tệ bị buộc phải gắn hệ thống cải tạo, buộc phải đối xử tốt với vợ (〃ω), từ đáng ghét đến phải thừa nhận rằng thực ra vợ mình rất đáng yêu.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 59


Nửa đêm, Vân Khởi lại một lần nữa giật mình bừng tỉnh giấc từ trong mơ.Nhưng lần này không phải mơ thấy bệnh viện nữa, mà là ở nhà.Lâm Thần một mình nằm ngã trên sàn nhà lạnh lẽo, xung quanh không hiểu sao chẳng có ai cả.

Cô khó nhọc kêu cứu, một dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ dưới chân.Nhưng cũng không có ai xuất hiện.

Trong đại công phủ, dường như chỉ còn mỗi Lâm Thần.

Cô cuối cùng cũng hiểu được chuyện kêu cứu là vô ích.

Cô cố gắng tự mình bò dậy để tìm điện thoại gọi bác sĩ, nhưng vừa cố gượng lên thì lại ngã xuống.Máu trên sàn càng nhiều hơn, như thể cảm nhận được chuyện gì, đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thần dần trở nên u ám, nàng yên lặng nằm trên sàn nhà.Vân Khởi cảm thấy Lâm Thần như con hươu bị thợ săn bắt, từ tiếng kêu thảm thiết ban đầu đến cuối cùng là tĩnh mịch chết đi.Cô chạy đến muốn ôm lấy Omega nhưng lại xuyên qua cơ thể của nàng.Cơn giận bùng lên trong lòng, một phần là đối với những người hầu vẫn không xuất hiện, nhưng phần lớn hơn là đối với bản thân cô.

"Vân Khởi" trong giấc mơ đâu?

Tại sao vẫn chưa xuất hiện?Để người bạn đời mang thai bị thương ở một mình, mặc kệ nguyên nhân có là gì thì Alpha vẫn là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm.Sau khi thử nhiều lần cũng không thành công, Vân Khởi cũng nằm xuống, ôm hờ lấy Lâm Thần.

Nếu cứ chạm vào sẽ xuyên qua cơ thể nàng ấy, thì ôm ở trên không là cách duy nhất Vân Khởi nghĩ ra để an ủi Omega, mặc dù Lâm Thần cũng không thể cảm nhận được.Lần đầu tiên Vân Khởi tỉnh táo nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Omega.

Mặt đối mặt với Lâm Thần, cơ hội này chỉ có khi Lâm Thần đang ngủ hoặc khi họ đang cùng nhau làm chuyện vui sướng.Cô thích đôi mắt đen như hắc ngọc bích này, thích khi trong đó phản chiếu hình ảnh của mình, thích khi đôi mắt ấy lấp lánh như có những ngôi sao nhỏ.

Nhưng bây giờ đôi mắt ấy đã dần mờ đi, tràn ngập tĩnh mịch, bên trong cũng không còn hình bóng của cô nữa.Vân Khởi đau lòng hôn lên trán Omega, nhưng vẫn như cũ không cảm nhận được gì.Sau đó hôn dọc theo vệt nước mắt của Omega, hôn đến má.Lần này Omega hình như cũng cảm nhận được, nàng ấy hơi nhúc nhích, đầu nghiêng về phía Vân Khởi đang nằm.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Vân Khởi dường như thấy hình bóng của mình trong đôi mắt đó, nhưng rồi cũng nhanh chóng biến mất.Trong mơ, Vân Khởi nằm cạnh Lâm Thần suốt một ngày trên sàn nhà.

Khi nghe tiếng bước chân bên ngoài, cô cũng tỉnh dậy.Omega ngoan ngoãn nằm ngủ bên cạnh cô, trên chiếc giường ấm áp, đắp chăn ấm, cơ thể cũng ấm áp.Vân Khởi ôm chặt lấy Lâm Thần, cảm giác mềm mại ấm áp chân thật giúp cô cảm thấy an toàn, nỗi lo lắng bất an trong lòng mới dần tan biến.Chỉ là, có lẽ do ôm quá chặt, người trong lòng có chút không thoải mái, khẽ nhúc nhích.

Bây giờ đã gần đến mùa hè, bị Alpha như một cái lò lửa lớn ôm chặt thì có chút nóng.Vậy nên Vân Khởi thả lỏng lực tay, nhưng vẫn ôm lấy Lâm Thần.Như thể nghĩ ra chuyện gì, cô cẩn thận đứng dậy, đem mặt đặt lên chăn chỗ bụng Lâm Thần.

Nhìn thấy hình cung nhô lên kia, cô cảm thấy hạnh phúc.

Đứa nhỏ của cô và Lâm Thần đang nằm yên ổn ở nơi mà nó nên ở, nơi này vừa ấm áp vừa an toàn.Sau khi cách chăn vuốt ve một lúc, Alpha không thể kiềm chế được mà ngồi cười ngốc.

Khi tiếng cười bật ra, cô mới bừng tỉnh, tỉnh táo lại.Vân Khởi có chút chột dạ nhìn Omega, cũng may nàng ấy cũng không bị đánh thức, vẫn đang nằm im ngủ ngon lành.Vì lo lắng cho nên Vân Khởi cũng không làm gì thêm.

Cô nằm lại trên giường, một tay ôm lấy Lâm Thần, im lặng không cử động.Trong giấc mơ ban nãy, tuy rằng cô luôn nằm cạnh Lâm Thần trên sàn nhà, nhưng giằng xé, nội tâm giày vò cùng đau lòng trong lòng đã tiêu hao hết sức lực của cô, cho nên lúc tỉnh dậy, cảm thấy thực mệt mỏi, một lần nữa tiến vào giấc ngủ.Chờ đến khi Alpha bắt đầu thở đều, Lâm Thần liền mở mắt.Động tĩnh lúc Vân Khởi tỉnh dậy quá lớn, hơn nữa từ khi mang thai nàng đã ngủ rất nông cho nên nàng đã bị Vân Khởi làm cho tỉnh.Không biết Vân Khởi đã gặp ác mộng gì.Lâm Thần chỉ từng thấy Alpha gặp ác mộng ba lần, một lần ở rừng Roth, khi đối phương tỉnh dậy dường như đã quên mình gặp ác mộng, một lần là Mục Mộ, một lần nữa chính là lần này.Không đúng, đúng ra là bốn lần, Lâm Thần tự phản bác, vài ngày trước dường như cũng có một lần, nhưng hôm đó nàng quá mệt nên cũng không hoàn toàn tỉnh dậy, chỉ mơ màng cảm thấy Alpha đến ôm lấy mình, tay hình như vẫn đặt lên bụng mình.Mỗi lần bị giật mình tỉnh dậy, Vân Khởi đều đến xem bụng nàng.

Vậy là có liên quan đến nàng sao?Lâm Thần loáng thoáng nghi ngờ có thể là có liên quan đến việc nàng mang thai.......Alpha có thể đang ở thư phòng đọc sách khác, rồi thấy nàng đến cho nên vội vã đổi sách.

Tên của cuốn tiểu thuyết kia vốn dĩ rất dễ gây hiểu lầm, hồi nhỏ nàng thường nghe kể về những chuyện hài hước do bị tên sách lừa, cho nên có lẽ lúc đó Vân Khởi đang đọc một cuốn sách bình thường, rồi liền tiện tay rút cuốn này ra giả vờ đọc.Lâm Thần vừa cho thỏ con ăn vừa suy nghĩ.

Trước khi đi học, Lâm Hề đã đưa con thỏ tai cụp yêu quý của mình cho mẹ, mong mẹ chăm sóc nó giúp cô bé.

Omega tất nhiên không thể từ chối yêu cầu từ con gái.Nhưng Vân Khởi cứ ở lì trong thư phòng, hơn nữa cũng không cho ai vào, ngay cả nàng cũng không.Lâm Thần muốn nghĩ cách để xem liệu Alpha có đang đọc cuốn tiểu thuyết đó không, rồi ánh mắt nàng dừng lại trên con thỏ tai cụp trong lòng, chính xác hơn là nhìn xuyên qua con thỏ, đến một con tiểu thú cưng khác trong nhà.Từ khi thỏ con tên Kem về nhà, con cú tuyết này không còn dính lấy Lâm Thần hoặc Lâm Hề nữa.

Nó cô đơn một mình trong phòng ngủ của Lâm Hề, quản gia thấy nó đáng thương quá nên cho nó một ít đồ ăn vặt, con cú tuyết nhỏ cảm động nên cứ theo quản gia mãi.Lâm Thần đặt thỏ con tai cụp trong lòng xuống, không thể để con cú tuyết nhỏ thấy nàng ôm Kem, nếu không nó lại muốn xù lông lên.Kem được thả xuống vẫn còn lưu luyến, cọ cọ vào tay Lâm Thần, nhưng sau khi nhận được một đống cỏ mèo, nó liền yên tĩnh ăn.Lâm Thần gọi quản gia, phía sau đúng như dự đoán là con cú tuyết nhỏ lảo đảo theo sau.Thấy ánh mắt của Lâm Thần, con cú tuyết nhỏ quay đầu lại, nép sau lưng quản gia, không để ý đến Lâm Thần."

Bà có thể chăm sóc nó giúp con một chút không?

Trước khi đi Hề Nhi nói con chăm sóc nó, nhưng mà bây giờ con có chút mệt rồi."

Lâm Thần chỉ chỉ vào Kem đang yên tĩnh ăn đồ ăn.Trong ánh mắt không thể tin nổi của con cú tuyết nhỏ, quản gia vậy mà lại bế lấy con thỏ hư kia."

Gù gù!"

"Còn có việc gì cần tôi làm nữa không, phu nhân?"

Quản gia quan tâm nhìn Lâm Thần."

Không có gì nữa."

Quản gia liền ra ngoài, lần này con cú tuyết nhỏ không đi theo quản gia nữa.Lâm Thần cầm món ăn vặt mà con cú tuyết nhỏ thích nhất, đưa đến bên mỏ nó.

Thấy con cú tuyết nhỏ không động đậy, nàng còn dùng que thịt bò chọc chọc vào mỏ nó.Tiểu Tuyết tức giận cắn mạnh que thịt bò trong tay Lâm Thần."

Đã lâu như vậy rồi, vẫn còn giận à?"

Con cú tuyết nhỏ không trả lời."

Hôm nay giúp mẹ một chuyện được không?"

Con cú tuyết nhỏ vẫn không thèm trả lời."

Giúp mẹ thì con chính là con chim mà mẹ cùng Hề Nhi thích nhất."

Con chim thích nhất, chứ không phải là thú cưng thích nhất."

Gù gù?"

Tiểu Tuyết có chút dao động."

Con vào thư phòng, nhìn xem Vân Khởi đang đọc cái gì.

Đợi đến lúc chị ấy không ở trong phòng, con chỉ cần chỉ cho mẹ cuốn đó là cuốn nào trên giá sách."

Người không thể vào, nhưng chim thì có thể.

Tiểu Tuyết nhà nàng là một lựa chọn tuyệt vời."

Gù gù."

Tiểu Tuyết rung rinh bộ lông trước ngực, dường như đồng ý rồi.......Trong thư phòng, Vân Khởi nghe thấy tiếng gù gù ngoài cửa, liền biết kẻ nào đó lại tới nữa.

Cô mở cửa cho Tiểu Tuyết tiến vào.Chờ Vân Khởi ngồi xuống đọc sách lại, con cú tuyết nhỏ làm bộ làm tịch đến cọ cọ vào người Vân Khởi, nhưng đôi mắt thì lại nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên bàn.

Nó duỗi móng ra, nhân lúc Vân Khởi không để ý, liền cào một cái, để lại một vết xước nhỏ trên mặt sách.Vân Khởi phát hiện ra liền gõ lên đầu nó một cái, nhưng vì trong lòng đang bận tâm chuyện khác cho nên cũng không tức giận.Tiểu Tuyết đắc ý kêu mấy tiếng gù gù, Vân Khởi chỉ nghĩ là Tiểu Tuyết cười khoái chí vì trò nghịch ngợm của nó.Mặc dù nó không biết chữ, nhưng nó có thể nhận ra dấu móng của mình mà!Đến lúc đó, chỉ cần tìm theo dấu móng là được, nó sẽ sớm đuổi con thỏ hư kia đi thôi!Một lát sau, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ, là quản gia nhắc nhở Vân Khởi đã sắp đến giờ ăn tối.Vì vậy nàng đóng sách lại, cất vào giá sách......."

Em no rồi."

Omega ăn được một chút thì không ăn nữa.Vân Khởi có chút nghi hoặc nhìn nhìn Lâm Thần."

Em lên trước nha, hôm nay có chút buồn ngủ."

Omega giải thích, thấy bạn đời không phản đối liền tự mình lên lầu.Lâm Hề vẫn đang yên lặng ăn cơm.

Gần đây cô bé đang trong giai đoạn phát triển cho nên cũng ăn nhiều hơn so với trước đây.Cô bé không còn sợ hãi vì mẹ không có ở đây như trước nữa, nơi này đã trở thành ngôi nhà mà cô bé tưởng tượng.

Hơn nữa, cô bé rất thích mẫu thân như hiện tại, tối nay cô bé còn muốn ngủ chung với mẹ và mẫu thân.Vân Khởi nhìn chén cơm trong tay Lâm Thần, Omega thực sự ăn rất ít.

Cô biết quản gia đã chuẩn bị nhiều đồ bổ cùng đồ ăn vặt thích hợp cho phụ nữ mang thai, nhưng khi thấy Lâm Thần ăn tối ít như vậy, vẫn có chút xót xa.Trước đây, Omega luôn lên lầu cùng cô.

Cho dù đã ăn xong cũng sẽ ngồi chờ cô, Vân Khởi có chút lo lắng, Lâm Thần có phải đang cảm thấy không thoải mái, buồn ngủ chỉ là cái cớ để không làm cô lo lắng mà thôi."

Em thực sự chỉ là buồn ngủ thôi."

Dường như nhìn ra sự lo lắng của Vân Khởi, Lâm Thần bổ sung một câu."

Chẳng liên quan gì đến ta."

Alpha cười thầm trước lời bổ sung của bạn đời, cô đâu phải lo lắng cho người trước mặt này!......Trong thư phòng, Lâm Thần để con cú tuyết nhỏ chỉ cho mình cuốn sách mà Vân Khởi đang đọc.

Tiểu Tuyết tìm trên giá sách cuốn có dấu móng, một lát sau liền cắn ra một cuốn đưa cho Lâm Thần."

Hướng dẫn phục hồi sau khi mang thai cho Omega", Lâm Thần nhìn tên sách, quả nhiên không phải là cuốn tiểu thuyết nàng đã nhìn thấy lần trước, mà là một cuốn sách liên quan đến nàng.Vậy là Vân Khởi đang lo lắng cho nàng sao?

Lo lắng đến nỗi ban đêm còn gặp ác mộng?Suy nghĩ này làm cho Lâm Thần phi thường sung sướng.

Nàng thích cảm giác mọi suy nghĩ của Alpha đều bị nàng chiếm trọn, nhưng nếu là niềm vui thì tốt hơn.

Nàng không thích chuyện Alpha phải gặp ác mộng vào ban đêm.Trong đầu Alpha chỉ cần có những ký ức ngọt ngào liên quan đến nàng là đủ rồi.Nàng đặt cuốn sách trở lại vị trí ban đầu, lặng lẽ ra khỏi thư phòng, quay về phòng ngủ nằm xuống.Nàng nên suy nghĩ kỹ xem làm thế nào để xua tan nỗi lo lắng của Alpha mà không để Alpha biết nàng đã nhìn thấy những cuốn sách mà chị ấy đang đọc.---------------Tác giả có lời muốn nói:Không thể thức đêm nữa π_π, hôm qua chơi Ma Sói với vài người bạn đến hai giờ sáng, nếu tiếp tục thức đêm thì người sẽ không chịu nổi nữa ╯▂╰---------------Editor đang thức đêm trả kèo =))
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 60


Vẫn giống như những ngày trước, Alpha ăn xong liền đi vào thư phòng, mãi đến 11 giờ mới quay về phòng ngủ.Lúc Vân Khởi trở về, trong phòng ngủ đã bật đèn ngủ màu vàng ấm áp, Omega đang nằm trên giường xem điện thoại, khung cảnh làm cho cô cảm thấy như đã được về nhà đích thực."

Em đang xem quần áo cho con."

Nhìn thấy bạn đời trở về, Omega cười rạng rỡ đưa màn hình điện thoại cho cô xem.Nụ cười thực xán lạn, dù trong căn phòng đầy ánh sáng vàng, đôi mắt cũng có thể ánh lên những tia sáng lấp lánh.Trên màn hình là những bộ quần áo hình thú, có hình gấu con, sư tử con, hổ con.....Rất phù hợp với sở thích của Lâm Thần.Vân Khởi nằm xuống giường, cầm lấy điện thoại.'Dù sao thì đây cũng là đứa con Alpha đầu tiên của mình, mình để tâm một chút cũng là điều dễ hiểu.' Cô thầm nhủ với hệ thống, không ngờ lại nhận được phản hồi.【Ừm.】‘Cuối cùng ngươi cũng chịu lên tiếng, lâu rồi không nghe ngươi nói gì cả.’ Vân Khởi không nghĩ lần này lại nhận được phản hồi.【Có chút chuyện, mấy ngày nay ta phải ra ngoài một chút.】‘Có chuyện à?’ Vân Khởi ngạc nhiên, hệ thống cũng có việc sao?

Còn có thể rời khỏi cơ thể cô.【Không liên quan đến ngươi, chỉ là một ít việc nhỏ.】Hệ thống không muốn nói nhiều.Vân Khởi cũng không hỏi thêm.Cô nhìn quần áo trên màn hình, cảm thấy bộ nào cũng đáng yêu, muốn mua mỗi loại một bộ cho con, còn có thể thay đổi mỗi ngày.Bên cạnh quần áo cho bé, còn có cả đồ đôi cho mẹ con.Đại công quét mắt qua, không hiểu tại sao mình lại phải bận tâm những chuyện này, dù con là Alpha cũng không đáng để cô tốn nhiều thời gian chọn quần áo như vậy, đây là việc của người hầu."

Mua mỗi loại mua một bộ là được."

Alpha có chút không kiên nhẫn, trả điện thoại lại cho bạn đời."

Cũng đúng, đợi đến khi con chào đời, mỗi ngày sẽ cho nó mặc mỗi bộ khác nhau."

Lâm Thần cũng nghĩ giống Vân Khởi.Omega đột nhiên nắm lấy tay người bên cạnh, đặt lên bụng mình, sau đó đặt tay mình lên trên."

Em bé vừa nói với em, con muốn đập tay với mẫu thân."

Không biết có phải do tâm lý hay không, Vân Khởi cảm thấy dưới lớp da bụng có một bàn tay nhỏ xíu đang đập tay với cô, đây là một cảm giác thực thần kỳ."

Thật mong mau đến ngày em bé chào đời, con khẳng định cũng rất muốn nhanh một chút gặp được mẫu thân, mẹ cùng chị gái của mình."

Omega nói, sau đó nũng nịu dựa vào lòng bạn đời, "Mấy ngày nay em bé cứ nghịch ngợm em suốt, giống như ở trong đó quá nhàm chán."

Vừa nói Omega vừa cười, giống như chuyện mang thai, có em bé là một chuyện vô cùng hạnh phúc đối với nàng.

Lúc nhắc đến ngày sinh mắt Omega lại tràn đầy sự mong chờ, không có một chút lo sợ nào.Niềm vui cũng lan tỏa đến Vân Khởi, con của mình, lại còn là con với người mình yêu, làm sao cô có thể không yêu?

Cô cũng rất mong chờ ngày em bé chào đời, chỉ là sợ Omega gặp phải rủi ro nào đó.Tự nhiên linh cảm này lại bất chợt xuất hiện làm cho cô có chút bất an.Cô cũng đã xem qua tỷ lệ tử vong khi sinh con của Omega mang thai, trong môi trường công nghệ hiện tại hầu như không ai chết trên bàn mổ khi sinh nữa.

Cô cũng đã tham gia một số diễn đàn của Omega mang thai, trong đó mọi người đều nói sinh con không đau, ngủ một giấc là xong, khi tỉnh dậy cũng không đau do vết khâu.Hết thảy đều chứng tỏ những dự cảm không tốt của cô đều là vô căn cứ."

Thời gian tới ngài có thể luôn ở bên cạnh em không?

Con cũng thực muốn có mẫu thân bên cạnh."

Omega rúc vào trong vòng tay bạn đời, mái tóc mềm mại cọ cọ vào cằm Alpha.Vân Khởi nhớ đến giấc mơ đó, Lâm Thần ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo, xung quanh không có ai, cô nhất định sẽ không để cảnh tượng đó xảy ra trong thực tế."

Bá phụ nói ta nghỉ ngơi ở nhà vài ngày, ta mới không ra ngoài."

Hỏi một đằng nhưng Alpha trả lời một nẻo, nhấn mạnh là cô ở nhà không phải vì muốn ở bên Omega, mà chỉ là do bá phụ nói cô nghỉ ngơi ở nhà vài ngày mà thôi."

Cảm ơn ngài đồng ý ở bên em trong khoảng thời gian này."

Lâm Thần cứ nghĩ là Vân Khởi đã đồng ý rồi, cũng không hiểu tại sao Vân Khởi luôn khẩu thị tâm phi như vậy.

Sau đó nàng lại tiếp tục kể về những mong đợi của mình đối với em bé, về ngày đặc biệt đó."

Đợi đến khi em bé chào đời, em sẽ ăn mười cây kem."

Omega nói rồi lại nghĩ đến mình.Vì mang thai cho nên Lâm Thần không được ăn rất nhiều món, trong đó có kem, quản gia quản rất chặt, dạo gần đây nàng lại không ra ngoài, hầu như ngày nào cũng ở nhà cho nên cũng không có cơ hội ăn trộm.Nghe Omega nói giọng hờn dỗi, Vân Khởi nhịn không được muốn cười, mười cây?

Lâm Thần phỏng chừng chỉ năm cây đã ăn không nổi nữa rồi.Từ lúc mang thai Vân Khởi cảm thấy Lâm Thần càng ngày càng đáng yêu.Cô cũng ghi tạc trong lòng những chuyện bất tiện mà Lâm Thần phải chịu đựng lúc mang thai, Omega thực sự rất thích ăn đồ ngọt, rất thích uống trà sữa, về phần ăn cơm thì Omega rất thích đồ ngọt và cay, nhưng dạo này các món ăn đều nhạt nhẽo do yêu cầu đặc biệt của quản gia.

Vân Khởi cũng không phân bữa với Omega cho nên cũng cùng nàng ăn những món phù hợp cho thai phụ.

Bởi vậy gần đây cô cũng cảm thấy miệng nhạt nhẽo.Dù Alpha không nói gì nhưng Lâm Thần vẫn luyên thuyên rất lâu, lâu đến mức Alpha đang ôm nàng cũng nhắm mắt lại.Lâm Thần nhìn Vân Khởi ngủ rồi, cũng không nói nữa, dựa vào người Vân Khởi nhắm mắt lại.......Đêm đó Vân Khởi ngủ rất ngon, cô mơ thấy em bé nhưng không phải hình dáng của một đứa bé sơ sinh, mà là một đứa trẻ khoảng 4, 5 tuổi, trông rất giống Lâm Thần, gần như là y hệt nhau, chỉ khác là tóc của cô bé giống cô, hơi xoăn nhẹ.Cô bé đáng yêu kia vừa thấy mẫu thân liền cười cười nhào tới.Thơm ngát, mềm mại, là một cô bé lớn lên trong tình yêu.

Đôi mắt giống mẹ, ánh lên những tia sáng rực rỡ.Cô bé nũng nịu cọ cọ vào mẫu thân, Vân Khởi cũng không phản kháng, nhưng càng cọ càng thấy kỳ quái, sau đó Vân Khởi bị cọ đến tỉnh.Lâm Thần trên mặt đỏ hồng, mắt còn chưa mở hoàn toàn, cả người dựa vào bản năng để cọ cọ vào người bạn đời bên cạnh.Lâm Thần cũng không hiểu tại sao càng ngủ càng thấy nóng, cơ thể càng ngày càng khó chịu, từ một chỗ kín đáo nào đó lan ra khắp người, chỉ khi dán lên người bên cạnh cô mới thấy dễ chịu hơn một chút.Cho nên nàng cứ cọ cọ vào người bên cạnh.Trong trạng thái ý thức mơ màng, Lâm Thần cũng không biết bên cạnh là cái gì, nhưng nàng cảm thấy mùi của người đó rất thơm, là mùi nàng thích, dán vào cũng rất dễ chịu, còn có thể làm dịu đi sự khó chịu trên da thịt.Nhưng càng cọ nàng lại càng không thỏa mãn, dường như cần thêm thứ gì đó, nhưng nàng lại không biết phải làm gì tiếp theo, tâm trạng càng ngày càng nôn nóng, người bên cạnh cũng không động đậy.

Trong đầu Omega không rõ ràng, không thanh tỉnh, người bên cạnh đáng lẽ phải làm gì đó nhưng sao lại không động đậy gì?Nàng có chút bất mãn, cho nên càng cọ mạnh hơn, cuối cùng cũng làm cho người bên cạnh động đậy.Vân Khởi bị cọ đến tỉnh, nhìn Lâm Thần bên cạnh, cô ý thức được là do em bé đói rồi.Trong thế giới này em bé cần tin tức tố từ cả hai bậc phụ huynh, lúc ở trong bụng mẹ thì em bé có thể trực tiếp hấp thụ tin tức tố từ mẹ, nhưng khi muốn tin tức tố của mẫu thân, em bé sẽ thúc đẩy cơ thể mẹ xảy ra một số thay đổi.Dạo này cô cứ trốn trong thư phòng, hình như là quên mất việc cho ăn này rồi.Bởi vậy Vân Khởi cũng nghiên mình xuống, hôn hôn vợ iu, nỗ lực giúp cho Omega cảm thấy dễ chịu hơn.......Ngày hôm sau trong thư phòng--Vân Khởi nghĩ đến giấc mơ đó, vẫn là cảm thấy có chút không thoải mái."

Trong cốt truyện có chuyện như vậy xảy ra không?"

Cô tóm tắt giấc mơ thành vài từ khóa rồi nói với Tiểu Tra.【Ta cũng không biết, nhưng nếu là có thì ngươi có thể mua; hoặc nếu ngược lại thì ngươi không thể mua!】Vân Khởi nhìn vào cặn bã giá trị của mình, chỉ có thể mua năm hộp hồi ức sơ cấp, tức là phải rút được tất cả các mảnh hồi ức mới có thể mua được cốt truyện đặc biệt, Vân Khởi cảm thấy cái này khá khó.Vận may của cô luôn ở mức trung bình, không tốt cũng không xấu, ngoại trừ lần gặp Lâm Thần.

Cô cảm thấy chuyện gặp được Lâm Thần chính là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời mình.Cắn chặt môi, cô vẫn quyết định mua sáu hộp hồi ức sơ cấp từ hệ thống.Có thể mở từng cái một, hoặc mở năm cái cùng lúc.Vân Khởi chọn mở năm cái cùng lúc, bốn cái là mảnh hồi ức, một cái là cặn bã giá trị x100.

Quả nhiên chỉ cần liên quan đến Lâm Thần thì vận may của cô sẽ luôn đặc biệt tốt.Dùng 90 cặn bã giá trị còn lại, cô mua thêm một hộp hồi ức sơ cấp, lần này thì trống không.Hy vọng tan vỡ, hiện tại trong tay cô chỉ còn 40 mảnh hồi ức cùng 30 cặn bã giá trị.Chỉ thiếu 10 mảnh nữa thôi, cảm giác thiếu chút nữa là tới đích làm cho Vân Khởi cảm thấy có chút nôn nóng.

Bây giờ cô có thể kiếm thêm cặn bã giá trị ở đâu đây?

Lâm Thần hiện đang mang thai, bây giờ nói một câu nặng lời cô cũng không dám nói chứ đừng nói đến những chuyện khác.Nếu bởi vậy mà làm tổn thương vợ iu đang nhạy cảm trong thời kỳ mang thai, thì đúng là sai lầm cuộc đời.Lúc này cô nhìn thấy một bản tin giải trí trên điện thoại, là tin từ một khoảng thời gian trước, với tiêu đề "Những chuyện không thể không nói giữa Vân Khởi đại công cùng đệ nhất mỹ nhân Omega."

Cẩn Mạt?

Vân Khởi nhớ lại, dường như đối phương đã vài lần nói những chuyện không đâu vào đâu với Omega nhà mình, làm cho nàng ấy không vui.Cô tìm kiếm tình hình hiện tại của Cẩn Mạt toàn là tin tức tiêu cực, mất đi nhiều hợp đồng đại diện và kịch bản.

Nhưng nhờ vào nhan sắc cùng một số thành tựu trước đó, cô ta vẫn còn có một số fan trung thành, đủ để không hoàn toàn sụp đổ.Cộng với bản tin vừa thấy, Vân Khởi biết mình nên kiếm cặn bã giá trị như thế nào rồi.Đối xử tàn nhẫn với tình nhân cũ cũng là một loại tra, không phải sao?
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 61


Nghĩ nghĩ, Vân Khởi gọi cho Từ Kế Lâm, nhưng cuộc gọi vừa kết nối đã bị tắt.Vân Khởi cảm thấy có chút nghi hoặc, đây là lần đầu tiên Từ Kế Lâm cúp máy cô, hơn nữa chuyện này cũng không giống với tác phong làm việc của Từ Kế Lâm.Lúc cô chuẩn bị gọi lại lần nữa, Từ Kế Lâm bên kia đã gọi trước.

Lúc vừa nhấc máy, giọng nói nôn nóng xin lỗi của cô ấy đã vang lên, nhưng thanh âm lại có chút khàn khàn."

Có chuyện gì vậy?"

Vân Khởi hỏi, dường như cô còn nghe thấy tiếng của những người khác."

Không có gì, ngài gọi em có việc gì không?"

Giọng của Từ Kế Lâm nhanh chóng trở lại bình thường như mọi khi.Vân Khởi cũng không tiếp tục hỏi thêm.

Nếu Kế Lâm đã nói không có gì tức là cô ấy không muốn cô biết.

Cô cũng không phải người thích tò mò về chuyện riêng của người khác.Cô nhờ Từ Kế Lâm thu thập một số scandal của Cẩn Mạt, cũng như một vài tin tức giải trí gần đây liên quan đến cô ta.Những chuyện xảy ra lúc Cẩn Mạt mới ra mắt, nguyên chủ cũng đã từng nghe qua một ít.Lúc Vân Khởi xuyên không đến, cô đã tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.

Sau khi Cẩn Mạt được đưa đến bữa tiệc của bọn họ, đợi đến khi nguyên chủ tỏ ra có hứng thú với Omega này, liền có người đến nói cho nguyên chủ về những chuyện Cẩn Mạt đã làm.

Nhưng nguyên chủ cũng không bận tâm, đây cũng là lý do mà Vân Khởi cho là nguyên chủ không thích Cẩn Mạt.Nguyên chủ chỉ thích vẻ bề ngoài mà Cẩn Mạt giả vờ tạo ra, còn nội tâm ra sao thì cô ấy không quan tâm, miễn là nó không biểu hiện trước mặt cô.

Vì vậy dù biết Cẩn Mạt lợi dụng danh tiếng của cô để ức hiếp người khác, cô cũng không làm gì, giả vờ như không biết gì cả.Tình yêu thì phải có tính sở hữu chứ không phải như nguyên chủ, biết rồi mà lòng vẫn không một gợn sóng.Sau khi Vân Khởi cúp máy liền nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.

Lúc mở cửa ra thì thấy Tiểu Tuyết, còn có Omega đang ôm một con thỏ tai cụp.Cô không hiểu Lâm Thần làm cách nào để Tiểu Tuyết nhìn thấy Kem mà còn có thể yên lặng như vậy."

Em có thể vào không ạ?"

Omega nhẹ nhàng dựa vào cửa mà hỏi, còn Tiểu Tuyết thì trực tiếp chạy thẳng vào trong.Lâm Thần thoạt nhìn còn mềm mại hơn thường ngày nhiều, trong mắt dường như lấp lánh xuân thủy, có lẽ là có liên quan đến chuyện xảy ra tối hôm qua.Nghĩ đến sự chuyện hoang đường đêm qua, tay của Vân Khởi bất giác siết lại.Cô cho phép Lâm Thần vào bởi vì thoạt nhìn eo của Omega có chút không thoải mái, đứng thì dựa vào cửa, tay kia còn thỉnh thoảng lại xoa xoa ở hông.

Hơn nữa cô cũng không có gì phải giấu Omega, lần này cô đang đọc sách kiến thức liên quan đến tin tức tố.Trong gia tộc của nguyên chủ có một nhà nghiên cứu rất tài năng, đã từ bỏ sản nghiệp gia đình để tập trung nghiên cứu.

Cả đời bà không kết hôn, đến lúc sắp qua đời đã đưa một số bản thảo thí nghiệm của mình cho em gái, sau đó con của em gái đã biên tập chúng thành sách rồi giữ làm tàng thư của gia tộc, không công bố ra ngoài.Mặc dù Vân Khởi đã đọc rất lâu nhưng cô cũng không hiểu nhiều, trên đó có ghi những ký hiệu hoặc là những chữ viết kỳ lạ, làm cho cô cảm thấy đau óc có chút choáng váng."

Em đói rồi."

Lâm Thần thay đổi vị trí, tới gần Vân Khởi ngồi, còn con cú tuyết nhỏ bên cạnh thì lại đang chải lông cho Kem.Đói bụng là chuyện bình thường, Lâm Thần ngủ đến tận chiều mới dậy, bữa sáng và bữa trưa đều bỏ qua."

Đi tìm quản gia hoặc tùy tiện chọn một người hầu nào đó, nói với họ là được."

Alpha tiếp tục đọc sách, cũng không phản ứng nhiều với lời nói của bạn đời, có lẽ còn hơi thắc mắc, tại sao Omega lại phải đến nói với cô chuyện này."

Nhưng mà em muốn ăn một chút đồ cay hoặc một chút đồ ngọt, quản gia không cho em ăn mấy thứ này đâu."

Omega nũng nịu, không biết có phải do chuyện tối qua hay không, sau khi thức dậy nàng cảm thấy khẩu vị của mình rất tốt, rất muốn ăn một số món mà trước khi mang thai nàng từng thích.Cùng với khẩu vị tốt hơn là tâm trạng cũng tốt hơn.

Những ngày trước nàng chỉ muốn quanh quẩn trong nhà, hoạt động duy nhất là đi dạo trong vườn đại công phủ, mà đó cũng không phải do nàng muốn, chỉ là bác sĩ nói đi bộ hàng ngày tốt cho em bé, vậy nên nàng mới chịu khó vận động vài bước.Hôm nay không biết tại sao nàng đặc biệt muốn cùng Vân Khởi ra ngoài đi dạo, muốn ngắm cảnh bên ngoài.Khu vườn nhỏ trong phủ mình rất đẹp, hồ nhân tạo cũng rất thú vị, nhưng chính là nhìn lâu rồi cũng chán, hơn nữa nàng cũng không thích ngắm một mình.Nàng muốn cùng Vân Khởi đến những nơi đông người, giống như bao cặp đôi bình thường khác, chụp ảnh, đi dạo, ôm nhau..."

Đi nói với quản gia, bà ấy sẽ chuẩn bị cho ngươi."

Alpha vẫn như cũ không lay chuyển, nhưng lúc bạn đời tiến lại gần thì cũng không rút tay ra."

Nhưng em muốn ăn rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều, rất rất nhiều."

Thấy bạn đời không đẩy mình ra, nàng từ từ men theo cánh tay, chen vào lòng Alpha, ôm chặt lấy Alpha.Lúc Lâm Thần nói chuyện, hơi thở ấm áp của nàng phả vào cổ Vân Khởi, làm cho làn da cô nhiễm một tầng ửng đỏ.Cho dù chuyện thân mật hơn cũng đã làm tối hôm qua rồi, vậy mà bây giờ Vân Khởi vì những cử chỉ nhỏ của Lâm Thần mà vẫn có thể cảm thấy tim đập không ngừng, cũng sẽ bởi vì da thịt tiếp xúc với hơi thở của Lâm Thần mà bị rối loạn."

Đó là em bé muốn ăn, vài ngày trước rõ ràng em cũng không có thèm ăn như vậy, nhưng hôm nay sau khi rời giường, cảm giác được em bé bắt đầu cử động thì bây giờ em chỉ nghĩ đến đồ ăn thôi."

Omega tiếp tục biện minh, không phải là nàng tham ăn, là em bé tham ăn cho nên mới quậy nàng đi tìm đồ ăn, giống như đang sợ mình sẽ trở thành người tham ăn trong mắt bạn đời cho nên mới vội vàng đổ lỗi cho em bé."

Quản gia giống như trưởng bối của ta vậy, ta không muốn làm cho bà ấy thất vọng."

Lâm Thần vừa nghe vừa dụi dụi vào ngực Alpha, thấy Alpha vẫn như cũ không có phản ứng gì, liền to gan lớn mật kéo cánh tay đang cầm sách của Alpha, đặt lên eo mình rồi nắm lấy tay Alpha nhẹ nhàng xoa bóp một chút, sau đó cũng không động đậy nữa."

Eo em đau quá, chị giúp xoa xoa giúp emmm."

Tay của Omega rời đi, nhưng tay của Vân Khởi dường như đã có quán tính, vẫn nhẹ nhàng xoa bóp eo Omega như vừa nãy.Cảm giác thoải mái từ eo truyền đến làm cho Lâm Thần phát ra tiếng kêu thỏa mãn giống như mèo con.Buổi sáng sau khi thức dậy, eo của nàng liền đau nhức đau nhức, tự xoa bóp cũng không có tác dụng gì nhiều.

Còn lúc Vân Khởi xoa bóp, lực tác dụng tốt hơn một chút, làm dịu đi cảm giác đau nhức của cơ bắp.Vân Khởi trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì cho đúng, hoặc có lẽ toàn bộ suy nghĩ của cô đã bị vợ iu mềm mại trong lòng chiếm hết.Từ lúc Lâm Thần rúc vào lòng cô, suy nghĩ của cô đã bị đặt ở chế độ trống rỗng.

Hiện tại trên người Lâm Thần vẫn còn mang theo nồng đậm mùi hương hoa bách hợp, hòa quyện với tin tức tố hương tình nhân thảo.Đây là hương vị mà cô đã để tối qua, là sự đánh dấu của cô dành cho người mình yêu.Hình như nhớ ra chuyện gì, Vân Khởi thầm gọi trong đầu.‘Tiểu Tra?

Tiểu Tra?’ Gọi vài lần nhưng cũng không có phản hồi, có lẽ hệ thống lại đi ra ngoài rồi.‘Ta đây là vì con của mình, là đứa con Alpha, bây giờ nàng ấy muốn ăn gì thì cứ để nàng ấy ăn, dù hiện tại nàng cũng chưa sinh con ra, nhưng cũng không đến lượt ai khác quản lý nàng.’ Vân Khởi giải thích tượng trưng vài câu, sợ Tiểu Tra thật ra vẫn ở đó nhưng chỉ là đang lười biếng không muốn trả lời cô.“Vậy thì sao?”

Alpha cất giọng, giống như không hiểu lời của bạn đời.Nhưng có vẻ như tâm trạng của Alpha lúc này thực tốt, khóe mắt đều lộ ra ý cười.Lâm Thần liền biết dù Vân Khởi trông có vẻ nghiêm túc, cũng sẽ đỏ mặt khi bị mình chạm vào, nhưng thực chất chị ấy lại thích bộ dáng mình nũng nịu nhất, thích giọng nói mềm mại của mình, thích bị mình cọ cọ, quấn lấy chị ấy, thích cảm nhận hô hấp của mình.Lâm Thần kéo tay Vân Khởi đang xoa eo mình sang một vị trí khác rồi tiếp tục nằm gọn trong vòng tay cô."

Cũng lâu rồi chúng ta chưa có ra ngoài."

Omega ánh mắt lấp lánh nhìn bạn đời, điên cuồng ám chỉ, "Nghe nói gần đây có một nhà hàng mới mở, đồ ngọt ở đó đều rất ngon, trên mạng cũng được đánh giá rất cao."

"Em đã xem hết mấy cái video review rồi, ai cũng nói không đi là phí lắm, họ còn chấm điểm cửa hàng đó rất cao."

Nàng tiếp tục điên cuồng ám chỉ."

Có thể kêu người hầu mua về cho ngươi, tránh mặt quản gia là được."

Alpha từ chối tiếp thu ám chỉ của bạn đời, dùng cánh tay còn lại nhàn nhã lật sách.Trong lúc vô tình Lâm Thần cũng nhìn thấy vài dòng trên sách, có chút quen thuộc?Bất quá hôm nay nàng không muốn bận tâm đến những chuyện đó, hoặc có thể nói, trong suốt thời gian mang thai nàng chỉ muốn bận tâm vợ iu của mình."

Nhưng đồ ăn ở đó chỉ ngon nhất lúc vừa làm xong thôi, thời gian mang nó về đây sẽ ảnh hưởng đến hương vị."

Nàng dùng tay che cuốn sách lại, không cho Vân Khởi tiếp tục đọc.Hôm nay Alpha dường như không còn cứng miệng như trước nữa, Lâm Thần nhầm tưởng chuyện đó có liên quan đến việc diễn ra đêm qua.'Ta chỉ là đưa con gái Alpha của mình đi ăn thôi.' Vân Khởi lại giải thích một lần nữa, cô cảm thấy có lẽ Tiểu Tra hẳn là không còn ở đây nữa."

Muốn ra ngoài mà ngươi còn không chịu dậy?"

Alpha lạnh lùng nói, nhưng tay vẫn tiếp tục không nhanh không chậm xoa eo cho Omega.Cảm giác được xoa eo thật thoải mái, mà dù sao Vân Khởi cũng đã đồng ý rồi, vậy nên nàng cũng không cần vội nữa, tiếp tục làm nũng trong lòng Vân Khởi, tận hưởng vợ iu xoa eo phục vụ."

Được rồi, chúng ta đi thôi."

Sau một lúc làm nũng, Lâm Thần rời khỏi vòng tay Vân Khởi.Chợt cách xa làm cho Vân Khởi có chút không quen, cảm thấy trống trải, buồn bã mất mát.Sau khi mang thai Lâm Thần bị ảnh hưởng bởi em bé, còn Vân Khởi cũng bị ảnh hưởng bởi tin tức tố hương bách hợp mà Lâm Thần tỏa ra.Con cú tuyết nhỏ không còn chải lông cho Kem nữa, tung ta tung tăng chạy theo sau hai người họ."

Con ở nhà cho ta."

Đầu cũng không quay lại, Vân Khởi nói một câu."

Gù gù?"

Tiểu Tuyết ngừng lại hành động lắc lư vui sướng của mình."

Tiếp tục đi chải lông cho bạn con đi."

"Gù gù!"

Đó là em út của nó!

Lâm Thần đã nói lý do đặt tên cho thỏ con là "Kem" là vì nó là em út của Tiểu Tuyết, chữ "Tuyết" ở đầu tên ngụ ý đến nó, và thường thì tên của em út sẽ mang họ của đại ca.*tên của con thỏ là Tuyết Cao, nghĩa là Kem.Tiểu Tuyết bị lý do này thuyết phục cho nên mỗi khi thấy Kem nó liền chạy lại chải lông cho em.

Bởi vì kẻ có địa vị cao sẽ chải lông cho kẻ có địa vị thấp hơn, nó muốn củng cố vị trí anh cả của mình.Con thỏ cũng coi như là ngoan ngoãn, lúc bị chải lông nó vẫn ngoan ngoãn chấp nhận.Không nghe, không nghe, Vân Khởi niệm chú.

Con cú tuyết nhỏ giả vờ như không nghe thấy gì, vẫn tung ta tung tăng chạy theo sau họ, nhưng lần này nó đổi người, chạy theo sau Lâm Thần.Lâm Thần gọi người chuẩn bị hai cái bắt chước khí, Vân Khởi nhìn nhìn con cú nhỏ, sau đó đuổi người vừa được Lâm Thần gọi đến đi ra ngoài.Ban đầu cô nghĩ nếu dùng ngụy trang, liền sẽ khó mang Tiểu Tuyết đi ra ngoài, hơn nữa chỉ có hai người là cô và Lâm Thần đang mang thai ra ngoài chơi, cô cũng sợ không thể chăm sóc tốt cho Tiểu Tuyết.

Nhưng có một ý tưởng mới chợt lóe lên, tại sao mỗi lần đi chơi với Lâm Thần, cô lại phải thay đổi ngoại hình?

Không thể dùng ngoại hình thật của mình sao?Chính vì mỗi lần đi ra ngoài với Lâm Thần đều ngụy trang nên mọi người ngoài kia mới luôn coi thường Lâm Thần, đó cũng là lý do vì sao Cẩn Mạt mới dám kiêu ngạo như vậy.Sau khi cô đến đây, tâm trí cùng thân thể đều bị chiếm trọn bởi duy nhất một Omega tên là Lâm Thần, vì vậy cô cũng không giống như nguyên chủ, sẽ đi tìm những người phụ nữ khác.

Nhưng người bên ngoài vẫn luôn đồn là là cô thích Cẩn Mạt, còn nói cô luôn chờ đợi đối phương, hoặc là bị Cẩn Mạt từ chối.

Phát hiện ra Cẩn Mạt thà để cho một gã đàn ông già mập ôm còn hơn chấp nhận cô, từ đó cô buồn bực thất bại, ý chí bị tiêu diệt?Lúc Vân Khởi nhìn thấy những tin tức giải trí này, cô cảm thấy chỉ số thông minh của mình giống như bị đè xuống đất vũ nhục, nhưng điều kỳ lạ là có rất nhiều bình luận bên dưới tin vào tin rác đó, còn có nhiều cô gái trẻ thậm chí còn xem Cẩn Mạt như thần tượng của họ.Họ thích xem những cốt truyện giống như trong tiểu thuyết này.Omega nhìn Alpha với ánh mắt nghi ngờ, Alpha tỏ vẻ không cần mang theo bắt chước khí, hôm nay hai người sẽ cùng nhau ra ngoài bằng ngoại hình thật.Lâm Thần không có ý kiến gì, ra ngoài với ngoại hình thật cũng không có gì là không tốt."

Gù gù."

Con cú tuyết nhỏ bay lên đậu vào lòng Lâm Thần, nhưng lại bị Vân Khởi nhấc lên rồi đặt xuống đất.Chẳng lẽ con không biết mình đã nặng bao nhiêu rồi sao?

Đã lâu như vậy rồi, con cú tuyết nhỏ cũng đã lớn thêm một chút, cộng với việc nó thích ăn vặt, toàn bộ cả người nó đều là tròn trịa, hơn nữa còn là tròn đặc ruột."

Gù gù!"

Cảm giác bị Vân Khởi nhấc lên rất không thoải mái, hơn nữa nó muốn nằm trong lòng Lâm Thần, con cú tuyết nhỏ đứng dưới đất tức giận than phiền."

Để em ôm đi, Tiểu Tuyết không có nặng lắm đâu."

Khi con cú tuyết nhỏ bay lên lần thứ hai, Lâm Thần đón lấy nó.Thấy dáng vẻ của Lâm Thần hình như không phải là giả, Vân Khởi cũng để mặc cho con cú tròn trịa đó nằm trong lòng Omega.'Đường đường là một đại công, lại không thể ra ngoài với ngoại hình thật của mình sao?

Hơn nữa, ta đi ra ngoài với Lâm Thần chỉ để thể hiện sự quan tâm của ta đối với đứa con gái Alpha sắp chào đời mà thôi.' Mặc dù Tiểu Tra không còn ở đó nhưng Vân Khởi vẫn theo thói quen giải thích một câu.Phải thừa nhận rằng khi Tiểu Tra không còn trên người Vân Khởi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, mặc dù đấu khẩu với Tiểu Tra rất vui nhưng khi nó ở đó, luôn có cảm giác bị ràng buộc.......Khi ra ngoài thư giãn Vân Khởi không muốn ở giữa kẹt một người lạ, hơn nữa Lâm Thần đang mang thai, cho nên Vân Khởi liền ngồi vào ghế lái, để Lâm Thần ngồi ở ghế sau, con cú tuyết nhỏ cũng chạy đến ngồi ở ghế sau."

Nếu Hề Nhi biết mẫu thân mình cùng mẹ mình đi chơi mà không dẫn theo con bé, nhất định sẽ buồn lắm."

Lâm Thần cười tủm tỉm nói, nghĩ đến phản ứng của con gái lúc về nhà, nàng liền cảm thấy rất đáng yêu.Alpha ngồi ở ghế trước cũng không trả lời.Vân Khởi cũng nghĩ đến biểu cảm uất ức của Hề Nhi, cũng cảm thấy rất đáng yêu, cô đang nghĩ xem khi về có nên mang theo vài món tráng miệng, Hề Nhi cũng giống mẹ, cả hai đều rất thích đồ ngọt.Nhưng mà phải dùng lý do gì đây?

Hy vọng Tiểu Tra quay lại muộn một chút."

Chúng ta có thể mang về cho Hề Nhi một ít đồ ngon, vài bức ảnh đẹp, hoặc là món quà lưu niệm gì đó."

Lâm Thần tiếp tục nói.Trong chuyện an ủi con gái hai vị phụ huynh đều có suy nghĩ giống nhau.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 62


Rất nhanh, Lâm Thần đã đến tiệm bánh ngọt mới mở mà nàng thấy trên mạng.Bên ngoài tiệm được trang trí chủ yếu là màu hồng nhạt, bên trên vẽ những hình ảnh sống động của bánh donut cùng các loại đồ ngọt khác.

Ở trên đó còn có vẽ hình bánh kem giống như món đặc biệt của tiệm, trông rất ngon mắt.Vân Khởi dẫn Lâm Thần mở cửa bước vào, đến tiếp đón hai người chính là mùi hương ngọt ngào lập tức ập đến nhưng cũng không quá nồng, làm cho người ở bên trong cảm thấy dễ chịu.Bên trong tiệm còn có nhiều màu sắc hơn nữa, trên trần nhà có những đám mây xanh nhạt bồng bềnh, trôi lơ lửng, trông mềm mại như kẹo bông, cùng một cầu vồng không bao giờ phai được dệt từ những sợi chỉ mảnh.

Trên sàn nhà có các mô hình bánh ngọt hình hoa đủ màu sắc, làm nơi này trông như một chốn giao thoa giữa thực tế và cổ tích.Vân Khởi bắt đầu hiểu tại sao cửa hàng này lại hot đến vậy, bầu không khí ở đây thực sự rất tuyệt.Bên trong rất đông khách, mỗi bàn đều có một mô hình bánh nhỏ hoặc một mô hình đồ uống nhỏ.

Vân Khởi chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ, Lâm Thần cũng đặt con cú tuyết nhỏ ngồi lên ghế.Các mô hình dường như đã được xịt nước hoa hoặc một thứ gì đó khác, Vân Khởi cầm lấy mô hình bánh trên bàn thưởng thức, nó mềm mại, có mùi thơm của đồ ngọt.Con cú tuyết nhỏ cũng bị thu hút bởi mô hình này, dùng móng vuốt nhỏ để giành giật với Vân Khởi, còn Lâm Thần ở một bên xem thực đơn với đủ loại đồ ngọt.

Tiệm bánh ngọt này này gần đây nổi đình đám trên mạng, rất nhiều ngôi sao đã đến check-in, cho nên cũng thu hút rất nhiều thiếu gia tiểu thư đến chơi.

Họ ở một bên nhận ra Vân Khởi cùng Lâm Thần, nhưng là đang do dự có nên đến chào hỏi hay không.“Đại công nhìn có vẻ đang rất vui.”

“Tại sao đại công lại cùng ra ngoài đi chơi với Lâm Thần?”

Đây là hai suy nghĩ xuất hiện trong đầu phần lớn bọn họ.Hai tiểu thư Omega ở xa nhất thì thầm thảo luận, họ nghĩ có lẽ là vì Lâm Thần mang thai, lập được công lớn.

Tại tiệc sinh nhật lần trước, đại công đã công khai tuyên bố về đứa con Alpha sắp chào đời của mình, Vân Lan đại công cùng đại công phu nhân dường như cũng rất coi trọng đứa bé này.Hơn nữa không biết có phải do tâm trạng thay đổi hay không, họ cảm thấy Lâm Thần cùng nụ cười nhạt lúc này trông xinh đẹp cực kỳ.Vân Khởi cùng Lâm Thần ngồi ở vị trí gần cửa sổ, ánh nắng ngoài trời nghiên nghiên chiếu lên người Omega, làm cho làn da của Omega càng thêm trắng trẻo.

Nàng ấy đang xem thực đơn đồ ngọt, cả người toát lên khí chất hạnh phúc dịu dàng.Trang phục của Lâm Thần cùng đại công dường như là áo đôi, đều mang phong cách Trung Hoa với những hình thêu chim bay bằng sợi tơ, trông vừa quý phái vừa sống động.Thực ra, ban đầu Lâm Thần muốn để nhà thiết kế thêu hình con cú tuyết đáng yêu của họ lên áo, nhưng hình con cú tuyết tròn trịa trông có chút ngốc nghếch, cho nên nàng đã đổi thành hình chim bay.Trước đây họ cũng đã từng gặp Lâm Thần, nhưng lần đó Lâm Thần không để lại ấn tượng sâu sắc, kinh diễm như thế này.Đây thực sự là Lâm Thần mà họ từng quen biết sao?Còn đại công cũng vậy, dường như Alpha mà họ từng biết giờ như đã thành một người khác.Những lời thì thầm của mọi người xung quanh, thực ra đều bị Vân Khởi nghe thấy.

Lúc nghe người khác trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của Lâm Thần, chuyện này làm Vân Khởi còn hạnh phúc hơn khi nghe bọn họ khen ngợi chính mình.Lâm Thần xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất, xứng đáng với mọi lời trầm trồ trên thế gian, mọi lời tán dương hoa mỹ.Niềm vui trong lòng càng lúc càng nhiều, Vân Khởi buông tay khỏi cuộc chiến giành giật mô hình với con cú tuyết nhỏ, làm cho con cú tuyết lập tức té lăn quay.“Chọn xong chưa?”

Alpha hỏi, nhìn nhìn đồng hồ.

Đến chiều họ mới ra ngoài, không có nhiều thời gian để lãng phí vào chuyện chọn đồ ngọt, nếu thích hết thì cứ mua hết là được, không cần phải phân vân.Sau đó nếu không ăn hết, mang về nhà cho Hề Nhi ăn, Vân Khởi nghĩ nghĩ.“Em thấy món nào nhìn cũng ngon hết.”

Nhưng nếu mua hết thì em không ăn hết được, Omega hơi do dự.“Vậy thì mua hết.”

Alpha có chút thiếu kiên nhẫn.“Nhưng mà hai người ăn không hết đâu.”

“Ăn không hết thì cứ đi về là được.”

“Không được lãng phí thức ăn.”

Omega nhăn mày sửa lại quan điểm của Alpha.Những người xung quanh lén theo dõi, nếu như là thường ngày thì sẽ thấy Vân Khởi nổi giận, nhưng không ngờ Alpha chỉ quay đầu xuy một tiếng, không nói thêm gì nữa.“Đem về nhà có bị quản gia phát hiện không?”

Omega có chút băn khoăn.“Cứ nói là ta muốn ăn chẳng phải được rồi sao?”

Có lẽ do cuộc đối thoại vừa rồi, Alpha nói có chút không vui.“Chỉ có ngài đối xử tốt với em tốt nhất.”

Omega định đến trao cho bạn đời một nụ hôn ngọt ngào, nhưng lại bị ngăn cản.Lâm Thần nghĩ Vân Khởi chỉ là đang xấu hổ, cho nên nàng cũng không tiếp tục làm càn.Nàng nhìn vào thực đơn đồ ngọt, chọn một số món mình thấy ngon.

Con cú tuyết nhỏ cũng chạy tới cào cào vài món, biểu thị đây là món mình thích, Lâm Thần cũng thêm vào.Đơn hàng được đặt qua ứng dụng, khách chỉ cần ngồi tại chỗ chờ đợi.Trong lúc chờ đồ, Lâm Thần ngồi chơi với con cú tuyết nhỏ, cũng thu hút ánh nhìn của những người xung quanh.Con cú tuyết nhỏ tròn vo như một cục bông tuyết màu trắng, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ, điều này cũng thu hút sự chú ý của nhiều tiểu thư Omega trong tiệm bánh ngọt, bất quá những thứ đó đều là phụ.Omega có chút nghi hoặc nhìn nhìn Alpha đột nhiên nắm lấy tay mình, đối phương cũng không giải thích gì về hành động đột ngột này, rồi lại rút tay ra.Không biết từ khi nào một số Alpha khác đã dừng ánh mắt trên người Lâm Thần, làm cho Vân Khởi cảm thấy không thoải mái.

Cơ thể cô hành động trước cả suy nghĩ, liền nắm lấy tay Lâm Thần, như thể đang đánh dấu chủ quyền với những Alpha xung quanh.Cô biết Lâm Thần rất xinh đẹp đáng yêu, sau khi gỡ bỏ vỏ bọc bên ngoài, viên ngọc quý bên trong sẽ thu hút mọi ánh nhìn, nhưng khi thực sự đối diện với những ánh mắt đó, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, cô không thích việc người khác dòm ngó bảo vật của mình.Lâm Thần sau đó cũng nhận ra những ánh mắt xung quanh, giờ mới hiểu được lý do tại sao Alpha lại đột nhiên nắm lấy tay mình.Hành động ghen tuông của Vân Khởi thật sự thực đáng yêu, nàng nở nụ cười, cười tủm tỉm nhìn nhìn Vân Khởi.“Nhìn ta làm gì?”

Alpha dường như bị nhìn chằm chằm sinh ra có chút ngượng ngùng, khẽ gầm một câu, bất quá lại vì đôi tai đỏ bừng nên trông chẳng có chút đe dọa nào.Ngay cả những “khán giả” đang lén nhìn bên cạnh cũng cảm thấy đại công trông không hề đáng sợ, ngược lại còn rất đáng yêu.......Trong tiệm có khá đông người, bởi bậy nên thời gian phục vụ cũng chậm hơn bình thường.Khi Alpha càng ngày càng tỏ ra thiếu kiên nhẫn, lúc này chủ tiệm mới mang đồ ngọt đến.Tiệm bánh ngọt này tổng cộng cũng chỉ có ba nhân viên, trong đó hai người là chủ, nghe nói họ là một cặp đôi, còn lại là người thân của họ.

Vì vậy khi đông khách chủ tiệm cũng sẽ ra làm phục vụ.Vân Khởi nhìn qua, nhận ra người quen cũ là Hoàng Càng, người mà cô đã gặp khi đưa Hề Nhi đi tham gia hoạt động ở trường, vì vậy chủ tiệm còn lại chắc hẳn là Ngô Viên Viên.Lâm Thần cũng nhận ra Alpha trước mặt là ai, nhưng cả hai người đều giả vờ như không biết gì.Hoàng Càng nhìn thấy con cú tuyết nhỏ trên bàn, trong lòng cảm thấy con chim này có chút quen thuộc.

Con chim này còn hướng về phía Hoàng Càng kêu "gù gù", cái này càng làm cô xác nhận rằng đây chính là con cú trong rừng Roth kia.Cô liếc nhìn cặp đôi đang ngồi đó, không phải là phụ huynh của bạn con gái mình, nhưng cô cũng không nói gì."

Đây là món pudding cam mà hai vị yêu cầu, bánh phô mai dâu tây..."

Hoàng Càng lần lượt giới thiệu các món ăn, bất quá giọng điệu cũng không có gì thay đổi, Vân Khởi cảm thấy này hẳn là do Ngô Viên Viên dạy.Nói xong, Hoàng Càng liền rời đi.Lâm Thần cầm lên một chiếc bánh ngọt, ngón tay trắng muốt của nàng dính màu đỏ của dâu tây, làm động tác muốn đút cho Vân Khởi ăn.Vân Khởi nghe thấy những tiểu thư Omega xung quanh kia bàn tán càng ngày càng nhiệt tình hơn."

Dễ thương quá!"

"Tình cảm như vậy thật là tốt!"

"Sao có ai lại bảo nàng ấy chất phác, ngốc nghếch, rõ ràng là siêu giỏi siêu xinh đẹp mà."

Dù không muốn nghe nhưng thính giác tốt vẫn khiến Vân Khởi nghe thấy những lời này.Đôi mắt của Omega sáng lấp lánh, tay cầm món bánh ngọt đưa lên trước miệng mình, giống như không đút được thì sẽ không chịu dừng lại.

Vân Khởi nhớ đến cảnh tượng trước đó khi Lâm Thần cầm củ cà rốt mà con cú tuyết nhỏ không thích ăn, cứ chọc chọc vào miệng nó.

Củ cà rốt kia vốn là được chuẩn bị cho Kem, vậy mà Lâm Thần bỗng nhiên lại muốn đút cho con cú tuyết.Con cú tuyết nhỏ vẫn gắt gao khép chặt mỏ, nhưng cuối cùng vẫn bị Lâm Thần thuyết phục.

Khi đó Vân Khởi nhìn thấy cảnh tượng kia trong lòng còn cười trộm, không ngờ còn có một ngày mình cũng bị Omega ép ăn như vậy.Cùng Lâm Thần nhìn nhau thật lâu, cuối cùng Vân Khởi cũng làm ra lựa chọn giống như con cú tuyết nhỏ, bị Omega đút ăn.Bởi vì Lâm Thần cầm thức ăn cho nên lưỡi Vân Khởi không cẩn thận chạm vào đầu ngón tay Lâm Thần, cô cảm nhận được Omega khẽ run lên một chút.Sau khi Lâm Thần rút tay lại, cả hai người đều tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn bánh ngọt.Vân Khởi vốn là muốn nhanh chóng quên đi chuyện vừa rồi, nhưng lại nhìn thấy cảnh Omega ăn bánh ngọt, ngón tay dính bơ, nàng ấy liền đưa lưỡi liếm chỗ bơ trên tay, liếm ở ngay chỗ.....'Đó giống như chỗ mà mình vừa vô tình chạm vào!'Nhưng Omega giống như không để ý gì, liếm sạch bơ trên tay rồi bắt đầu ăn những món khác.Vân Khởi lại một lần nữa nhận ra sự nhiệt tình yêu thích của Lâm Thần đối với bánh ngọt, những món bánh ở đây rất ngon, nhưng cô ăn một cái đã thấy hơi ngán, miệng ngập tràn vị ngọt, trong khi đó Lâm Thần đã bắt đầu ăn cái thứ hai, lại còn chọn loại nhiều bơ.Con cú tuyết nhỏ ăn có chút khó khăn, mỏ của nó không thích hợp để ăn thức ăn của con người cho nên dù lông của nó dính đầy bơ, nó cũng không ăn được nhiều, bây giờ con cú vẫn đang chiến đấu với "kẻ thù" là món bánh ngọt trước mắt."

Các vị mua được con vật dễ thương này ở đâu vậy?"

Ngô Viên Viên tiến lại gần, như thường lệ, cô ấy rất thân thiện, còn mang theo một đĩa bánh ngọt, "Đây là trấn điếm chi bảo của tiệm chúng tôi, nếu các vị cho chúng tôi ít thông tin, tôi sẽ tặng miễn phí cho các vị."

Nhìn đĩa bánh ngọt trên tay cô ấy có vẻ rất ngon."

Là người khác tặng cho chúng tôi, là quà sinh nhật cho A Khởi."

Lâm Thần trả lời, nàng có ấn tượng thực tốt về Ngô Viên Viên, ngay cả bây giờ khi Ngô Viên Viên không nhận ra họ cũng vậy."

Tôi có một người bạn cũng có một con dễ thương tương tự, vừa rồi tôi nhìn thấy còn tưởng các vị quen biết họ."

Ngô Viên Viên nói, cũng có chút ý dò hỏi."

Vậy sao?

Người tặng A Khởi cũng nói là được người khác tặng lại, chúng tôi có lẽ cũng không quen biết bạn của chị chủ tiệm đâu."

Lâm Thần xin lỗi cười cười.Sau đó, Ngô Viên Viên cùng Lâm Thần hàn huyên vài câu rồi rời đi."

Đại minh tinh sao còn chưa đến nhỉ?"

Vân Khởi nghe thấy vài lời bàn tán rời rạc, nhưng cũng không để tâm.---------------Tác giả có lời muốn nói:Không biết có bị hoãn khai giảng không nữa, chỗ chúng tôi lại có dịch bệnh rồi ╯▂╰
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 63


Vẻ bề ngoài đôi khi thực sự là một vũ khí rất hữu dụng.

Rõ ràng những bức ảnh đó đã bị công bố nhưng chỉ cần Cẩn Mạt mở một buổi họp báo rồi giả mù sa mưa, khóc khóc một chút thì liền sẽ có một số fan của cô quay về."

Chị ấy bị ép buộc thôi."

"Khẳng định là có người hãm hại chị ấy."

"Đều là cho chị ấy xinh đẹp quá, vậy nên mới thu hút nhiều kẻ ghen ghét."......Họ từ chối tin vào sự thật hiển nhiên ở trước mặt, nghĩ rằng kẻ thù của "tỷ tỷ" bọn họ quá nhiều, tất cả đều đang tìm cách hãm hại "tỷ tỷ" của bọn họ.Còn Cẩn Mạt, giờ đây chỉ còn có thể bám víu lấy những người hâm mộ này.

Cô bắt đầu sự nghiệp khi còn rất trẻ, cũng chưa từng học những kỹ năng khác.

Nếu không làm ngôi sao, cô cũng không biết mình có thể làm được gì.

Được hưởng cuộc sống xa hoa quá lâu, cô không còn có thể thích nghi với cuộc sống bình thường nữa.Hơn nữa cô không cam lòng.

Cô không cam lòng phải tùy tiện chọn một Alpha nào đó rồi kết hôn, càng không cam lòng có cuộc sống ở dưới Lâm Thần.Cô cũng đã để ý đến tiệm bánh ngọt bỗng dưng nổi tiếng trên mạng, vì vậy đã đăng lên blog của mình là: "Ngày mai thật muốn đi đến tiệm bánh xx quá", kèm theo một bức ảnh tự sướng.Với sự bùng nổ của bức ảnh lần trước, cô đã mất nhiều hợp đồng quảng cáo cùng nhiều kịch bản phim.

Cô muốn tìm một việc gì đó để tạo sức hút, vì cho dù có là tai tiếng thì nó vẫn là nổi tiếng.

Cô không muốn quay trở lại làm một diễn viên nhỏ bé, một diễn viên quần chúng không ai quan tâm, một người bị mọi người khinh miệt, dẫm đạp.Đóng vai Lâm Thần suốt bao lâu, cô cũng đã bị thay đổi một số thói quen mà chính cô cũng không nhận ra.

Ví dụ như lúc chọn quần áo cô cũng thường ưu tiên chọn quần áo màu trắng.Trùng hợp thay, hôm nay Lâm Thần cũng mặc đồ trắng, bất quá trang phục của nàng được dùng chỉ vàng thêu hình chim bay lấp lánh, rực rỡ lung linh.Vân Khởi cùng Lâm Thần không ngờ mình chỉ đi dạo lại ngẫu nhiên có thể gặp Cẩn Mạt.Cẩn Mạt nhìn người trong tiệm bánh, hai người họ ngọt ngọt ngào ngào cùng nhau ăn, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.

Mặc dù Vân Khởi cùng Lâm Thần cũng không làm gì đặc biệt, nhưng sự bình yên giữa họ trong mắt Cẩn Mạt lại là một sự chế giễu.

Nó làm cho cô nổi bật lên như một nhân vật phản diện, cảm thấy mình như một tên hề, cô nghi ngờ Lâm Thần chính là cố ý.

Có lẽ Lâm Thần đã thấy bài đăng của cô rồi cố ý chọn ngày hôm nay, đưa Alpha đến đây để chế giễu cô.Lúc nhìn thấy Cẩn Mạt Vân Khởi cũng cảm thấy không thoải mái.

Tiểu Tra còn chưa trở về, bây giờ cô có biểu diễn thêm bao nhiêu cũng không có ý nghĩa gì.Rốt cuộc bây giờ cô cũng đã biết đám đông xung quanh xì xào bàn tán "minh tinh" kia có nghĩa là gì.

Có lẽ ngày từ đầu bọn họ đã nghĩ đến cảnh tượng này.Đám đông xung quanh chỉ có ba người là trung tâm của cơn bão, còn lại đều vui vẻ quan sát, hi vọng cảnh tượng như thế này sẽ xảy ra thêm lần nữa.“Chào ngài.”

Cẩn Mạt đi tới chào hỏi Vân Khởi, mặc kệ trong lòng có bao nhiêu xấu hổ hay giận dữ thì bề ngoài vẫn giữ nụ cười dịu dàng.Hai Omega mặc đồ cùng màu nhau, khí chất nhìn cũng tương tự nhau.

Những người đang nhìn trộm đột nhiên nhận ra lúc Lâm Thần đứng cạnh Cẩn Mạt, thế nhưng lại không có chút nào kém hơn, thậm chí còn có phần nổi bật hơn.

Họ cũng không thể chỉ ra được sự khác biệt ở đâu, chỉ là Lâm Thần làm cho người ta cảm thấy thoải mái hơn một ít.Cẩn Mạt chào hỏi xong sau đó cũng để ý đến chiếc bụng nhô ra của Lâm Thần.

Dù đã biết từ trước, nhưng khi tận mắt chứng kiến vẫn làm cho cô ghen ghét cắn chặt răng.

Lâm Thần bây giờ, từ trên xuống dưới, tất cả dường như đang chế giễu cô.Lâm Thần ngồi yên với bạn đời cùng nhau nhìn mình, trong khi mình thì phải đứng đó, chủ động đến chào hỏi họ."

Ta nhớ mình đã nói rõ rồi mà," Alpha biểu tình có chút chán ghét khinh miệt, "Tôi không muốn gặp lại cô nữa, chẳng phải tôi đã nói trực tiếp với cô rồi sao?"

Gặp lại người mình ghét, Alpha trở nên khó chịu, sắc mặt cũng u ám hơn, làm cho những người xung quanh nhớ tới một ít lời đồn về Vân Khởi đại công, bắt đầu có chút sợ hãi.Một trong những tin đồn đó nói là khi đại công tâm trạng không tốt, đại công sẽ không quan tâm đến việc những người xung quanh có phải là đồng bọn hay không, liền sẽ gom hết tất cả những người có mặt phải chịu chung cảnh ngộ.Ngoài nỗi sợ ra họ còn oán trách kẻ đầu sỏ gây tội Cẩn Mạt.

Sớm không tới muộn không tới, cố tình lại chọn hôm nay tới, thật là...“Trước đó em không biết ngài cũng đến đây.”

Cẩn Mạt có chút tủi thân nói.

Bất quá lần này đối tượng mà cô "biểu diễn" không phải Vân Khởi, bởi cô biết Vân Khởi sẽ không mủi lòng.

Lần này cô thể hiện sự tủi thân với những người xung quanh.Hy vọng ít nhất cũng có thể giúp họ đồng cảm với cô một chút, thương tiếc cô một chút, hơn nữa còn có thể thay đổi hình tượng của mình trong mắt mọi người.“Vậy bây giờ cô có thể cút đi được chưa?”

Lần này Alpha không tiếp tục dùng giọng điệu ác liệt như trước nữa, mà giọng điệu lần này lại vô cùng lịch sự hỏi Omega trước mặt, chỉ có điều lời nói không được lịch sự cho lắm.

Lâm Thần đứng bên cạnh hút trà sữa, còn tiện tay giúp Tiểu Tuyết lau sạch kem trên người, được con cú tuyết nhỏ cảm kích cọ cọ lại.

Cẩn Mạt chỉ có thể đứng đó nước mắt lưng tròng, nhưng những người xung quanh biểu hiện giống như bọn họ không nhìn thấy gì cả, cho dù xung quanh có những Alpha cảm thấy đau lòng cũng không dám ngay lúc này ra mặt giúp đỡ.Lựa chọn tốt nhất của cô bây giờ chính là rời đi, nhưng trong lòng cô vẫn còn một cơn giận.

Rõ ràng chuyện cô làm giỏi nhất chính là nhẫn nhịn, nhưng khi đối mặt với Lâm Thần, cô lại không muốn nhịn nữa.

Tại sao cô không thể ở đây?

Tại sao chỉ một câu nói của Vân Khởi mà cô phải quay về?

Còn Lâm Thần thì có thể ở đây cùng Vân Khởi nùng tình mật ý?Nhìn Cẩm Mộc đứng yên không động đậy, Alpha có chút bực mình, cô mở miệng định nói gì đó nhưng lại bị một muỗng bánh từ bạn đời đút vào miệng cắt ngang.“Cái này thực ngon, em chỉ để lại cho chị một miếng thôi.”

Giọng Omega mềm mại, như thể chuyện nhỏ vừa rồi cũng chưa từng xảy ra.“Cô ấy muốn ăn ở đây thì để cô ấy ăn ở đây, chúng ta không nhìn cô ấy là được mà, không phải sao?”

Omega tiếp tục bổ sung, khi Alpha vừa mở miệng lại bị nhét thêm một muỗng bánh ngọt khác, cắt ngang lời Alpha.Sức mạnh của đồ ngọt thật là lớn, khi miếng bánh ngọt ngào trôi qua cổ họng, vào dạ dày, vị ngọt liền lan tỏa khắp cơ thể, cũng làm cho tâm trạng con người trở nên tốt hơn.Sắc mặt của Alpha cũng thấy rõ là dịu đi, không còn u ám như cũ, tuy nhiên tình cảm thái độ dành cho Cẩn Mạt thì vẫn giữ nguyên như trước.“Lần này nghe rõ chưa?

Đừng để tôi thấy cô nữa.”

Lần này Alpha không tiếp tục đuổi Cẩn Mạt đi nữa.Vân Khởi đã nghĩ xong, dù Tiểu Tra không có ở đây nhưng khẳng định cũng sẽ có báo đưa tin mà, nếu không có thì cô liền để Từ Kế Lâm tìm người đưa tin.

Vừa có thể làm rõ mối quan hệ giữa cô và Cẩn Mạt, vừa có thể làm bằng chứng đưa cho Tiểu Tra xem, để nó bù lại cặn bã giá trị cho mình.Cẩm Mộc không nói gì, chỉ tìm một chỗ xa Vân Khởi cùng Lâm Thần để ngồi xuống.Tất cả những gì vừa xảy ra làm cho cô nhớ lại thời thơ ấu.

Khi đó Alpha cũng nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng như vậy, hỏi cô là ai, lúc đó bên cạnh cũng là một Omega đang an ủi Alpha, giúp cô thuận lợi rời đi.Hồi nhỏ là như vậy, lớn lên vẫn như vậy, không có gì thay đổi.

Cô vẫn như một con hề, ai cũng có thể bắt nạt.Lâm Thần nhìn như đang giải vây cho cô nhưng thực chất thì sao?

Trong lòng hẳn là cũng đang cười nhạo cô đi, cười nhạo sự tự phụ của cô, cười nhạo cô không biết lượng sức mình, giống như hồi nhỏ.Cẩn Mạt ban đầu chỉ định đến đây để chụp ảnh, nhưng bây giờ tâm trạng cũng không còn nữa.

Những tầm mắt xung quanh làm cho cô cảm thấy rất khó chịu.Quần chúng ăn dưa xung quanh không dám chỉ chỉ trỏ trỏ Vân Khởi cùng Lâm Thần, nhưng với Cẩn Mạt thì lại dám.Ban đầu Cẩn Mạt vốn nghĩ những người khác đang bàn tán về sự tồi tệ của Vân Khởi cùng sự bất lực của mình, nhưng những gì cô nghe lại là Lâm Thần đáng yêu?“Lúc đại công tức giận thì nàng ấy liền đưa đồ ngọt cho đại công, không để cho đại công tiếp tục nói chuyện, thực mạnh mẽ thực đáng yêu~”“Lâm Thần thực sự trông càng đẹp mắt hơn một chút, khó trách đại công lại đột nhiên thay đổi.”

“Cho dù sự thay đổi có liên quan đến đứa trẻ thì khẳng định Lâm Thần cũng có chiếm một phần.”

“Thật sự, Lâm Thần thực sự xinh đẹp hơn Cẩn Mạt một chút, ngươi nhìn kỹ lại xem.”

Một Omega tranh luận với người bạn thân bên cạnh, sau đó người bạn kia cũng đồng ý.Cẩn Mạt hy vọng mình không cần nghe những chuyện này, nhưng những lời này lại vẫn như những mũi kiếm đâm thẳng vào lòng cô.......Ngô Viên Viên bưng ra một chiếc bánh nhỏ ra, trên đó còn có một con cú tuyết nhỏ sống động như thật.“Đây là món quà của tiệm tặng các vị, chiếc bánh này là tôi dựa theo thú cưng của các vị mà làm nha.”

Con cú tuyết nhỏ nhìn thấy một “bản sao” của mình xuất hiện trên chiếc bánh, ngửi ngửi thử còn nghe được hương vị ngọt ngào, liền vui vẻ kêu lên vài tiếng, làm cho Omega bên cạnh phải thốt lên kinh ngạc.Đối với những sinh vật nhỏ đáng yêu như vậy, họ không thể cưỡng lại được.“Cảm ơn.”

Lâm Thần đáp lại, đưa con cú tuyết nhỏ cho Ngô Viên Viên vuốt ve.Nàng nhớ Ngô Viên Viên trong rừng Roth có vẻ rất thích con cú tuyết nhỏ này.Ngô Viên Viên cũng không chút khách khí vuốt ve con cú tuyết nhỏ, vừa vuốt ve vừa lấy bánh quy của mình nó ăn.So với những lớp bơ ngọt béo kia, con cú tuyết nhỏ thích ăn những chiếc bánh quy nhỏ này hơn, được ăn từng miếng một cũng không làm bẩn lông của mình.Chiếc bánh hình cú tuyết nhỏ mũm mĩm trông thực đáng yêu, cũng thu hút sự chú ý của những người khác.

Sau khi Ngô Viên Viên rời đi, có người đã hỏi liệu họ có thể đặt một chiếc bánh tương tự không, nhưng lại bị từ chối.

Chiếc bánh đó chỉ là món quà cô tặng cho hai vị khách mang theo thú cưng.Cô vừa mới được cháu gái trong nhà giải thích hai người ngồi bên ngoài là ai, cũng được giải thích về mối quan hệ giữa Omega vừa đến cùng hai người đó.

Thật lòng mà nói, cô đối với Alpha trong câu chuyện cùng Omega đến sau đều không thích.

Cô cảm thấy thương cảm cho Lâm Thần trong câu chuyện, vậy nên đã tặng một chiếc bánh cho nàng ấy.......Con cú tuyết nhỏ được cho ăn no đến mức tròn vo nằm trên bàn, dùng hai chân nhỏ giơ lên trời, trông càng đáng yêu hơn.Một số tiểu thư Omega bên cạnh có vẻ động lòng, hơn nữa bây giờ đại công thoạt nhìn tâm trạng có vẻ không tồi?Có một người đã dũng cảm hành động.“Xin chào, tôi là Dao Diệu, là con gái của Dao Tin, trước đây cha tôi đã dẫn tôi đến gặp ngài.”

Người mà Omega nhắc đến Vân Khởi không nhớ, nhưng khuôn mặt của cô ấy thì có chút quen thuộc, có lẽ là nói thật.Alpha gật đầu với người trước mặt, ra hiệu rằng mình đã nghe thấy.“Tôi có thể sờ sờ một chút vào con thú cưng này của ngài không?”

Omega có chút khẩn trương nói, cô rất sợ Alpha trước mặt, nhưng cô đối với cục cưng này thực sự đã quá thèm, hơn nữa cộng thêm vừa bị bạn thân kích động, vậy nên đã đánh liều chạy đến.Thực ra bây giờ cô cũng đã có chút hối hận.“Được nha.”

Lâm Thần đồng ý, cô gái nhìn nhìn Alpha đang ngồi im bên cạnh, có chút không dám động.“Không nghe thấy à?”

Nhìn Omega trước mặt vẫn không động đậy, Alpha không kiên nhẫn nói vài tiếng.Cô gái Omega nhanh chóng vuốt ve chú cú tuyết nhỏ vài cái rồi chạy về.Vân Khởi nghe thấy Omega đó đang mắng mình với bạn thân của cô ấy.“Alpha hung dữ như vậy, sao lại cưới được Omega dịu dàng như thế?”

Sau đó là những lời khen ngợi dành cho Lâm Thần.Cô gái Omega rất có thiện cảm với Lâm Thần dịu dàng, người đã nói chuyện với cô ấy, cho cô ấy vuốt ve con cú tuyết nhỏ.

Cô nghĩ nếu có cơ hội sau này sẽ tìm Lâm Thần làm bạn, sau đó liền cảm thấy đau lòng khi một Omega dịu dàng như vậy lại phải kết hôn với Alpha hung dữ kia, cũng cảm thương cho những gì Lâm Thần đã chịu đựng trước đây.Là một Omega khá tốt, Vân Khởi nghĩ.Vì người đã có dũng cảm tiên phong, sau đó có càng ngày càng nhiều Omega chạy đến vuốt ve con cú tuyết nhỏ, còn rất có thiện cảm với Lâm Thần dịu dàng.

Trong lòng họ, Lâm Thần không còn là người chất phác, ngốc nghếch, bình thường như trước nữa, mà là hình ảnh một mặt trời nhỏ dịu dàng, còn xinh hơn cả Cẩn Mạt, còn có mỗi ngày chịu đựng tính khí nóng nảy của đại công mà vẫn giữ được sự dịu dàng trong lòng.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 64


Mặc dù Lâm Thần đã ăn rất nhiều, nhưng vẫn còn dư lại 4, 5 chiếc bánh nhỏ.

Tiểu Tuyết cũng đang nằm một bên, bụng tròn căng, rõ ràng cũng đã no căng không thể ăn thêm nữa.

Về phần Vân Khởi, cô chỉ ăn vài cái rồi cũng không còn hứng thú với mấy món ngọt béo này.Bầu trời ngoài cửa sổ cũng đã tối, Hề Nhi chắc hẳn đã về đến nhà, hiện tại cũng nên quay về rồi."

Ăn no rồi ha?"

Nhìn người bạn đời tham ăn của mình, Alpha lên tiếng trêu chọc, sau đó liền bị đối phương bôi một vệt bơ lên mặt.Con cú tuyết nhỏ nhìn thấy Vân Khởi cũng bị dính bơ lên mặt giống mình, liền ku ku ku bật cười.Lâm Thần cảm nhận được một tầm mắt từ phía bên kia truyền tới, đoán hẳn là Cẩn Mạt, nàng quay đầu lại nhìn về phía tầm mắt đó.

Nàng suy đoán đúng rồi, nụ cười trên mặt Omega càng rạng rỡ hơn.Nụ cười rạng rỡ đến mức làm cho tầm mắt của kẻ nhìn trộm cảm thấy nhức nhối đau đớn."

Chúng ta về nhà thôi."

Lâm Thần cũng nhớ đến Hề Nhi ở nhà.

Mẫu thân cùng mẹ hai người đi ra ngoài chơi, để con gái ở nhà một mình thì thật không phải, thật quá xấu rồi.Alpha gật gật đầu, sau đó hai người liền rời đi mà không hề để lại một ánh nhìn cho Cẩn Mạt."

Đại công hình như không yêu thích Cẩn Mạt như lời đồn thổi đâu nhỉ?"

Đây là câu Vân Khởi nghe được lúc đang đẩy cửa ra, thanh âm cũng không nhỏ, ít nhất cũng đủ cho Cẩn Mạt ở bên trong nghe thấy."

Là tin đồn nhảm thôi."

Alpha không quay đầu lại nhưng vẫn nói một câu sau khi nghe Omega nọ đàm tiếu.Omega vừa bị bắt gặp đang nhiều chuyện với bạn thân liền cảm thấy xấu hổ, lén bàn tán sau lưng vậy mà bị nhân vật chính nghe được.Những người khác cũng bắt đầu nhìn Cẩn Mạt bằng ánh mắt tò mò hơn.

Sau khi Vân Khởi cùng Lâm Thần rời đi, Cẩn Mạt cũng ra về theo.

Bởi vì bị đám thiếu gia tiểu thư rảnh rỗi kia chạy đến hỏi cô về những lời đồn đại liên quan đến đại công, còn hỏi cô liệu các tin đồn khác có phải cũng là giả hay không.Họ không dám hỏi nhân vật chính kia cho nên chỉ có thể tìm đến nhân vật chính còn lại, người mà họ cho là "dễ bị bắt nạt".

Chuyện này làm cho Cẩn Mạt càng thêm oán hận Lâm Thần.Có một số tiểu thư Omega tuy không đi lại đây vây quanh, nhưng lúc nói chuyện phiếm với bạn thân thì cũng vô tình nói to một chút, vừa đủ để Cẩn Mạt nghe thấy."

Trông nhan sắc cũng chẳng đẹp bằng chính thất vậy mà lại tự tin đi rêu rao danh hiệu 'đệ nhất mỹ nhân' như vậy sao?"

Trong giọng nói mang đầy khinh bỉ.Cẩn Mạt chỉ có thể coi như mình chưa nghe thấy gì.Tất cả những chuyện này, Vân Khởi cùng Lâm Thần đã rời đi từ lâu đều không biết.......Bên trong xe--"Nghe nói vào ban đêm hồ nước bên trong công viên Walden trông rất đẹp, em cũng muốn đến đó xem thử."

Lâm Thần nhìn ra cảnh vật ngoài cửa sổ nói.Chỉ cần rẽ một cái là đến công viên Walden rồi."

Trong nhà không phải cũng có sao?"

Hơn nữa ở nhà còn không bị ai quấy rầy."

Nhưng em đột nhiên lại muốn đi dạo ở đó."

Từ khi mang thai Lâm Thần dường như càng lúc càng biết cách làm nũng, càng lúc càng biết cách ăn nói làm sao để cho Alpha không thể từ chối."

Gần đây em vừa lật lại quyển 《 Hồ Walden 》mà em đọc hồi nhỏ, nhưng đến giờ vẫn chưa được xem hồ Walden ở ngoài đời."

Khi còn nhỏ, nàng từng tìm thấy quyển 《 Hồ Walden 》trên giá sách, sau khi đọc xong, nàng đối với cảnh vật ở đó vô cùng tò mò.

Vậy nên nàng liền cùng Vân Khởi hẹn nhau sẽ đến đó vào sinh nhật mình để ngắm cảnh đêm ở hồ Walden, xem ở đó có thỏ, sóc nhỏ, hay những chú chim tròn trĩnh đi kiếm ăn không, hơn nữa có hàng dài khoai tây hay không.Lúc nhỏ, Alpha rất sợ ma, không chịu đi những nơi ít người vào ban đêm.

Sau đó nàng phải nài nỉ mãi Alpha mới đồng ý, nhưng rồi vì những chuyện chen ngang khác mà không thể thực hiện.

Sau đó nữa thì Alpha mất trí nhớ, họ không thể có cơ hội đi cùng nhau nữa.

Nàng cũng đã tự mình đi một lần, nhưng lại không cảm thấy vui như mình tưởng tượng.

Có lẽ vì lần đó chỉ có mình nàng.《 Hồ Walden 》?

Trong đầu Vân Khởi hiện lên vài đoạn văn liên quan, không biết đây có phải quyển sách mà nguyên chủ trước đây đã từng đọc không?Không hiểu vì sao, Vân Khởi cảm thấy trong lòng có chút khó chịu."

Hề Nhi còn đang ở nhà một mình đó."

Alpha lạnh lùng nhắc nhở."

Quản gia sẽ lo cho con mà."

Lâm Thần trong lòng nói xin lỗi Hề Nhi, "Đến lúc đó mình sẽ mang vài chiếc bánh về cho Hề Nhi, con sẽ vui thôi."

Hề Nhi cũng tò mò về tiệm bánh mới mở này.Nói đến mới nhớ, Hề Nhi vẫn còn chưa biết tiệm bánh mà cô bé yêu thích này là mẹ của bạn cô bé mở.Tuy rằng miệng Alpha vẫn chưa đồng ý nhưng chiếc xe đã rẽ theo hướng khác.......Ban đêm trong công viên Walden rất vắng người, lúc Vân Khởi lái xe vào thì gần như không thấy bóng ai.Vân Khởi cảm giác được không phải yên tĩnh mà là tĩnh mịch chết chóc, như thể ở đây chỉ có một mình cô là còn sống.Omega trước khi đến đây rõ ràng vẫn luôn liên tục nói chuyện, chơi đùa với con cú tuyết nhỏ, nhưng từ khi vào đến đây thì một lời cũng không nói.

Ngay cả Tiểu Tuyết cũng không còn "gù gù" nữa.Vân Khởi cảm thấy có gì đó không ổn, nhìn vào gương chiếu hậu trong xe, Omega cúi đầu, không thấy rõ biểu cảm, tay thì vẫn sờ sờ con cú tuyết nhỏ nhưng động tác lại cứng nhắc, thoạt nhìn không khác gì robot, hoặc có thể nói như một sinh vật từ thế giới khác.Còn con Tiểu Tuyết này, cũng giống như một con thú nhồi bông, bất động.Chuyện xuyên không vô lý như vậy cũng đã xảy ra, thì những chuyện kỳ lạ khác cũng có thể xảy ra chứ?

Hay là những thứ mà chỉ tồn tại trong tưởng tượng của con người cũng có thể thực sự tồn tại trên thế giới này?Ở kiếp trước cho dù rất sợ những thứ này nhưng Vân Khởi vẫn tin vào khoa học.

Nhưng từ khi xuyên đến đây, một số quan niệm trong cô như bị phá vỡ, cô càng sợ những chuyện mà trước đây cô từng sợ hơn."

Muốn xuống xe ở đâu?"

Quá yên lặng, yên lặng đến mức làm người ta sợ hãi, Vân Khởi muốn chủ động phá vỡ bầu không khí này."

Thật sự có nha."

Omega cúi đầu đáp lại bằng một câu chẳng liên quan."

Hả?"

Vân Khởi không hiểu Lâm Thần đang nói gì."

Thật sự có đấy."

Omega lặp lại một lần nữa, vẫn không ngẩng đầu lên.Vân Khởi cảm thấy lông tóc trên người tự nhiên dựng đứng, xung quanh dường như chỉ có cô và Lâm Thần hai người mà thôi, nhưng bây giờ Lâm Thần lại có biểu hiện thực quỷ dị."

Cô chẳng phải đã nhìn thấy tôi rồi sao?"

Omega tiếp tục nói, giọng nói mang theo ý cười quỷ dị.Nhìn thấy gì?

Vân Khởi bỗng nhớ đến những gì cô vừa nghĩ lúc lái xe vào đây, liên kết với câu nói của Omega về chuyện nhìn thấy nàng, giống như đang chỉ ra một sự tồn tại nào đó, sự tồn tại mà cô luôn sợ hãi.Công viên Walden thường đông người vào ban ngày, cảnh vật cũng đẹp hơn, nhưng Lâm Thần lại khăng khăng muốn đến đây vào ban đêm."

Cô đã nhìn thấy tôi rồi đấy."

Omega lại nói thêm một câu nữa, bàn tay lạnh buốt chạm vào lưng Vân Khởi.Vân Khởi một bên vừa lái xe, vừa nhìn vào gương chiếu hậu trong xe, Omega từ từ ngẩng đầu lên, để lộ một nụ cười rạng rỡ, có lẽ còn mang theo chút nghịch ngợm xấu xa.Tiểu Tuyết lúc này cũng phát ra tiếng kêu "gù gù gù", làm không gian càng thêm ồn ào.Lúc cần kêu thì không kêu, lúc không cần kêu lại kêu mãi, đây là lần đầu tiên Vân Khởi cảm thấy tiếng kêu của con cú tuyết này thật khó nghe.Dù có ngốc đến mấy Vân Khởi cũng nhận ra hai kẻ phía sau vừa rồi đang cố trêu chọc mình.Việc giả ma dọa Vân Khởi là chuyện Lâm Thần vừa nghĩ đến lúc vừa bước vào.

Nàng nhận ra sau khi Vân Khởi lái xe vào thì tốc độ xe chậm lại, trông chị ấy có vẻ căng thẳng hơn.

Nhớ đến chuyện hồi nhỏ Alpha rất sợ ma, còn có lần trước trong rạp chiếu phim nữa, vậy nên Lâm Thần quyết định thử dọa Alpha một chút.Bất quá nàng cũng không ngờ chỉ bằng vài câu nói như vậy mà nàng đã dọa được Alpha.

Còn cái tay lạnh băng của nàng là do vừa nãy đã áp lên cửa kính xe để đông lạnh.Alpha không nói gì nữa, cho dù là vợ iu dùng bàn tay ấm áp nũng nịu cọ cọ vào mặt cô, cô cũng không muốn nói nữa."

Em sai rồi, đừng giận nữa mà."

Động tác cọ xát chuyển thành nắm nắm kéo kéo, nhưng cũng rất nhẹ nhàng."

Muốn đỗ xe ở đâu?"

Vân Khởi lặp lại câu hỏi vừa rồi."

Gần hồ Walden là được rồi."

Đó là nơi nàng vẫn luôn yêu thích.Với nàng mà nói, hồ Walden tượng trưng cho thư thái cùng sung sướng, giống như thế ngoại đào nguyên tách biệt với thế giới bên ngoài.......Cùng Alpha nhà mình đi dạo, bước chậm bước bên bờ hồ làm cho Lâm Thần cảm thấy thực hạnh phúc vui sướng, giống như hoàn thành một cái tiểu mộng tưởng.Ở đây không có đèn, chỉ có thể mượn ánh trăng mới có thể nhìn thấy đường, cho nên Vân Khởi vẫn luôn đỡ lấy Lâm Thần, sợ Omega đang mang thai lại bị ngã."

Không có thỏ nhỉ."

Lâm Thần có chút thất vọng."

Gù gù."

Cũng không có con chim tròn mập mạp nào.Trên đường đến đây Lâm Thần nói với con cú tuyết nhỏ nơi này còn có mấy con chim tròn tròn trắng trắng đáng yêu cute giống nó, nhưng kích thước nhỏ hơn.

Cũng làm nó luôn thực chờ mong."

Có chứ."

Với tầm nhìn tốt, Alpha có thể nhìn thấy những con vật nhỏ đang trốn dưới đống cỏ."

Ở đâu?"

Lâm Thần nũng nịu cọ cọ vào bạn đời.Vân Khởi chỉ về một hướng, và Omega liền chạy chậm đi về phía đó, cũng không cần cô đỡ nữa."

Ai thế?"

Ở hướng Vân Khởi chỉ, dưới gốc cây có một người đang ngồi.Lúc nhìn thấy Lâm Thần, Mục Mộ liền tỏ vẻ thực vui vẻ, nhưng lúc nhìn thấy cái bụng nhô ra của Lâm Thần cùng người đi sau nàng ấy, nụ cười của cô lập tức tắt đi."

Sao ngươi lại ở đây?"

Alpha phía sau lúc nhìn thấy Mục Mộ liền vô thức mà căng thẳng.Gần đây có quá nhiều niềm vui làm cho cô quên mất sự tồn tại của Mục Mộ, quên mất rằng trên thế giới này vẫn còn một nhân vật chính khác."

Hồ Walden rất đẹp, gần đây tôi không có gì làm nên thích đến đây ngồi."

Rõ ràng là Vân Khởi hỏi, nhưng Mục Mộ lại nhìn về hướng Lâm Thần mà trả lời.Nơi đây là nơi cô ấy và Lâm Thần gặp nhau lần đầu.

Dưới ánh trăng Omega nhỏ nhắn ấy như một tinh linh, ngay lập tức chiếm trọn trái tim cô.

Nhưng Lâm Thần hình như đã quên lần gặp gỡ lúc còn nhỏ đó.Vì vậy sau khi đến thủ đô, mỗi khi có thời gian rảnh liền thích đến đây thư giãn.

Buổi tối nơi này cũng ít người qua lại, thực thích hợp để thả lỏng tâm tình.Vừa nãy cô còn nghĩ có lẽ sẽ tình cờ gặp lại Lâm Thần ở đây, cũng không ngờ lại gặp được thật, chỉ là lần này còn có thêm một người.Đến đây cũng lâu rồi, những chuyện trước đây cô ấy cũng đã nghe nói.

Cô gái mà mình luôn tâm tâm niệm niệm từ khi còn nhỏ, vậy mà đã bị bạn đời của nàng không quý trọng.

Cô thực sự rất đau lòng, cũng cảm thấy Vân Khởi không xứng được ở bên Lâm Thần nữa."

Tôi cũng thấy nơi này rất đẹp."

Lâm Thần đáp lại.Hôm nay được ra ngoài chơi rất vui, nàng cũng thực thư giãn.

Lúc đối diện với Mục Mộ, nàng tự nhiên có một loại cảm giác tin tưởng, cũng không để ý đến bất thường của Alpha phía sau.Nụ cười của Mục Mộ thoạt nhìn cực kỳ chói mắt trong mắt Vân Khởi.Tại sao nơi mà Lâm Thần đột nhiên muốn đến chơi lại là nơi Mục Mộ đang ở?

Vân Khởi không khỏi nghĩ liệu đây có phải là sức mạnh không thể chống lại của cốt truyện hay không, chuyện này làm cho cô cảm thấy có chút không thoải mái.Hơn nữa còn có một người không biết điều, nhìn thấy cô cùng Lâm Thần đến cũng không chịu rời đi, cái này càng khiến cô khó chịu hơn.---------------Tác giả có lời muốn nói:Hôm qua mơ thấy ma ╯﹏╰, mơ thấy mình nửa đêm đói tỉnh dậy, đi vào bếp ăn trộm đồ ăn, rồi thấy có một con ma nam ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, cười quái dị rồi nói với tôi: "Trên đời này có ma đấy, chẳng phải cô vừa nhìn thấy tôi sao."

Rồi tôi bị dọa tỉnh....
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 65


“Buổi tối ở đây rất đẹp, nếu may mắn còn có thể nhìn thấy đom đóm.”

Như thể không để ý đến ánh mắt không vui của Vân Khởi, Mục Mộ giới thiệu cùng Lâm Thần, “Dạo này tối nào tôi cũng đến đây, cũng may mắn nhìn thấy đom đóm một hai lần.”

Lần đầu tiên họ gặp nhau là vào giữa mùa hè, xung quanh bốn phía đều có đom đóm lấp lánh, Omega một mình xuất hiện trong công viên yên tĩnh, đó cũng là lần đầu cô đến Đế Đô.Lúc đó, tâm trạng Lâm Thần dường như không tốt, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, một mình ngồi khóc dưới gốc cây hu hu khóc.Alpha bẩm sinh đã có bản năng bảo vệ Omega, huống chi đây lại là một Omega xinh đẹp như vậy.

Ngay lúc đó cô ấy cũng khá là liều lĩnh, liền bắt vài con đom đóm đến an ủi Lâm Thần, sự xuất hiện đột ngột của cô còn doạ cho Lâm Thần sợ hãi.Sau đó khi Omega về nhà, cô ấy còn lén lút đi theo sau để bảo vệ.

Rõ ràng bản thân cũng chỉ là một đứa trẻ, nhưng phải đợi đến khi nhìn thấy đối phương bước vào một cánh cổng trông rất lộng lẫy, cô ấy mới rời đi.Vì về đến nhà đã là quá muộn, cô còn bị mẹ đánh cho một trận.Đoạn ký ức đó đối với cô là đoạn ký ức đẹp nhất.

Trong những buổi huấn luyện sau này, mỗi khi không thể kiên trì nổi nữa, cô ấy lại nghĩ đến Omega xinh đẹp mà mình đã gặp khi còn nhỏ, nghĩ rằng nếu mình rèn luyện chăm chỉ, rèn luyện đạt được thành tích, mình liền có thể đến Đế Đô, có thể tìm lại “tiểu tinh linh” trong ký ức.Mặc dù lúc vừa đến nơi, cô đã biết cô bé ngày xưa đã kết hôn, lúc đó cô còn buồn bã, tinh thần sa sút một lúc.

Sau đó lại nghe nói Alpha của Lâm Thần đối xử không tốt với nàng, cô lại bừng lên ý chí chiến đấu."

Chỉ có vậy thôi à?

Nhà chúng tôi cũng có, có cảnh đêm đẹp, hồ đẹp, đom đóm đẹp."

Alpha vẫn im lặng từ nãy giờ lạnh lùng nói, giọng điệu mỉa mai.Giống như một con công lớn đang khoe mẽ, vừa ngẩng đầu lên, vừa khoe những chiếc lông vũ đẹp đẽ rực rỡ của mình trước tình địch.Sau đó bị Omega bên cạnh véo một cái vào eo, làm cho Alpha không nhịn được mà nhăn mặt, nhưng cô lại không muốn tỏ ra yếu thế trước Mục Mộ cho nên liền nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt mỉa mai."

Nhà chúng tôi và nơi này là hai phong cách khác nhau, nơi này cũng rất đẹp."

Lâm Thần giải thích.Trong ký ức của nàng lúc cha mẹ của Vân Khởi chưa qua đời, đại công phủ vẫn luôn rất náo nhiệt, ngay cả ban đêm cũng vậy, mẹ của Vân Khởi sẽ dẫn một số Omega trong phủ đi cắm trại trong rừng nhỏ ở nhà, nơi đó có sự ấm áp của gia đình; hồ Walden thì khác, nơi này yên tĩnh, thích hợp cho nàng với Vân Khởi hai người ngồi cùng nhau, có thể không cần làm gì cả, dù chỉ ôm nhau cả ngày cũng rất hạnh phúc, nơi này giống một nơi nghỉ ngơi của hai người đang yêu nhau.Mặc dù nàng có cảm tình tốt với Mục Mộ, nhưng gặp cô ấy ở đây Lâm Thần cũng không mấy vui vẻ.Nếu chỉ có nàng và Vân Khởi ở đây, nàng có thể làm những việc trẻ con hơn, có thể làm nũng với Vân Khởi, còn có thể làm cho cô ấy làm những việc trẻ con giống mình.Nếu không có người khác ở đây nàng nghĩ Vân Khởi sẽ đồng ý, nhưng bây giờ lại có người ngoài, ngay cả chính nàng cũng ngại làm nũng với Alpha.Bầu không khí từ hai người thoải mái trở thành ba người quái dị.Con cú tuyết nhỏ cũng không còn cáu kỉnh như trước, bây giờ nó cũng không thích bầu không khí này, yên yên lặng lặng nằm trong lòng Lâm Thần."

Có nặng quá hay không?"

Mục Mộ nhìn Lâm Thần ôm một con chim mập, có chút đau lòng, quả nhiên Vân Khởi vẫn không quan tâm đến Lâm Thần, để nàng ấy ôm một con chim mập như vậy lúc đang mang thai.Cô đưa tay ra muốn giúp, nhưng lại bị Lâm Thần từ chối."

Không cần đâu, Tiểu Tuyết của chúng ta thực nhẹ."

Omega cười cười từ chối.Con cú tuyết nhỏ nhỏ giọng kêu lên một tiếng, có vẻ không vui với từ "nặng" mà Mục Mộ vừa nói.Con chim nhát gan, Vân Khởi nghĩ nghĩ, lúc cáu kỉnh với cô thì gù gù gù kêu to như vậy, còn lúc bị người khác nói mập thì chỉ dám nằm trong lòng Lâm Thần nhỏ giọng kêu kêu."

Tiểu Tuyết nhà chúng ta chỉ là nhìn có vẻ phồng lên thôi, chứ thực tế lại rất nhẹ."

Alpha dường như thích đối đầu với Mục Mộ, cho dù cô cũng thấy con cú tuyết nhỏ này quá béo, nhưng không đến lượt người khác nói.Lâm Thần cũng có chút bất lực, nàng cũng không biết tại sao Vân Khởi lại không thích Mục Mộ như vậy.Mặc dù Alpha cũng thường nói chuyện bằng giọng điệu đó, lúc đối xử với Mục Mộ cùng những người khác thoạt nhìn cũng không có gì khác biệt, nhưng là nàng có thể nhận ra, lúc Alpha nhìn thấy Mục Mộ mũi nhọn trên người sẽ nhiều hơn một chút, chuyện này làm cho cô có chút bối rối, còn có chút bất an.Cũng không biết tại sao lúc nhìn thấy Vân Khởi cùng Mục Ngộ quan hệ không tốt, luôn làm cho nàng cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra, cảm thấy Vân Khởi sẽ gặp chuyện gì đó.Nàng nhớ, ước mơ của Alpha khi còn nhỏ thực ra là trở thành một quân nhân, nhưng lúc gặp nhau đối phương liền đối đầu với người của quân đội.Tất nhiên cuối cùng bất mãn của cô là dành cho Mục Mộ, chứ không bao giờ là giận người mà cô đã thích từ nhỏ.Alpha bên cạnh nàng biểu hiện rõ đến như vậy mà Mục Mộ vẫn không chịu chủ động rời đi."

Giờ này có phải Hề Nhi đã về nhà rồi không?"

Omega giả vờ như mới nhớ ra, hỏi bạn đời, nhận được câu trả lời khẳng định."

Xin lỗi, tôi và A Khởi phải về trước rồi."

Nói xin lỗi nói với Mục Mộ xong, Lâm Thần kéo Alpha đi về chỗ đỗ xe.Lần này Mục Ngộ không đi theo, cô cũng không ngốc, cũng nhận ra sự xa lánh vừa rồi của Omega.Vẫn là quá vội vàng.

Cô nghĩ trong lòng, quá vội vàng, sẽ làm người ta sợ chạy mất.Giống như khi còn nhỏ, cô cũng chỉ có thể nhìn bóng lưng của Omega, ngày càng xa......."

Đi dạo vui vẻ cũng không còn nữa rồi."

Đợi đi đến nơi Mục Mộ không nhìn thấy, Omega liền nhào vào lòng bạn đời oán giận.Nghĩ đến em bé trong bụng Lâm Thần, Vân Khởi cũng không dám dùng lực quá mạnh, ngoan ngoãn làm giá đỡ hình người cho Omega."

Không phải cô vẫn cứ ở lại không chịu đi sao?"

Alpha cũng có chút không vui oán giận, bản thân cô đã muốn đi từ lâu rồi."

Biết rồi, lần sau chúng ta tìm lúc nào không có ai rồi lại đến lần nữa nha."

Lâm Thần làm nũng, nàng rất thích nơi này, vừa rồi nàng cũng nhìn thấy một con thỏ nhảy đến trước mắt, nhưng lại có Mục Mộ ở đó cho nên nàng cũng không đi bắt.Thỏ ở đây thật sự giống như trong sách viết, không sợ người!"

Gù gù."

Con cú tuyết nhỏ cũng bắt đầu oán giận, vừa rồi người kia nói nó nặng!

Rõ ràng nó rất thon thả, loài cú tuyết của nó đều là như vậy."

Vừa rồi kêu thì sợ người ta nghe thấy, bây giờ lại kêu sợ người ta không nghe thấy."

Alpha lạnh lùng nói, chỉ thiếu viết hai chữ "nhát gan" lên người con cú tuyết nhỏ.Sau đó liền bị Omega hôn một cái, bất ngờ quá không kịp phản ứng gì.Lời mỉa mai còn treo trên miệng, không nói ra được, cũng không nuốt xuống được, làm cho Alpha nhất thời có chút dại ra.Thực ra chỉ có hai người đi dạo trên con đường nhỏ ban đêm, cũng rất vui vẻ."

Sao vừa rồi lại đột nhiên muốn đến đây?"

Một lúc sau, Alpha ngượng ngượng ngùng ngùng hỏi."

Chỉ là đột nhiên muốn đến thôi."

Lâm Thần có chút vui vẻ nói.Nàng cảm thấy Vân Khởi có thể là đến đây rồi nhớ ra chuyện gì đó, cho nên mới hỏi.Lúc còn nhỏ Alpha đã hứa sẽ cùng nàng đến đây chơi, cùng nàng xem nơi này có đẹp như trong sách viết hay không.Lúc đó Alpha còn kiêu ngạo nói, lớn lên sẽ xây một ngôi nhà ở gần đây, giống như những căn biệt thự nghỉ dưỡng của cha mẹ cô ấy, mỗi năm sẽ đưa nàng đến đây ở một thời gian.Hồ Walden, là thế ngoại đào nguyên trong lòng hai người.Tác giả của cuốn sách, tự mình xây nhà gỗ, trồng khoai tây, câu cá...Lúc đó nàng thực thích cuộc sống trong sách, cũng hẹn với Alpha sẽ đến làm những việc giống như vậy."

Chị có thích nơi này không?"

Lâm Thần hỏi."

Không thích."

Vân Khởi thích, thích không có lý do, nghe đến hồ Walden là liền thích, nhưng nghĩ đến Mục Mộ cô lại không thích.Mục Mộ vừa nói cô ta thường đến đây, nếu cô nói mình thích vậy Lâm Thần thường kéo cô đến đây, vậy xác suất gặp phải Mục Mộ không phải cũng tăng lên sao?Cô không muốn hai người này gặp nhau cho nên chỉ có thể nói dối mình không thích.Do trời tối cô cũng không chú ý đến sắc mặt của Omega thay đổi một chút, cũng không còn vui vẻ như lúc đầu.Những lời ước định cùng những lời hứa hẹn, còn có những kỷ niệm đẹp trước đây, dường như chỉ còn một mình nàng nhớ, Lâm Thần nghĩ.Rõ ràng từ đầu đã biết, cũng đã chấp nhận rồi, nhưng bây giờ vẫn làm cho nàng cảm thấy tủi thân.Có lẽ niềm vui hôm nay quá nhiều, làm cho nàng cảm thấy có chút không chân thật, suy nghĩ cũng bị phân tán.Alpha sẽ vì mất trí nhớ mà quên đi sự yêu thích của mình đối với hồ Walden, vậy có phải cũng vì mất trí nhớ mà quên đi sự yêu thích đối với nàng?

Những tình cảm từ nhỏ, Alpha có phải sẽ không bao giờ nhớ lại?Đúng rồi, Alpha bây giờ không phải là quên mất sự yêu thích, mà là trực tiếp thay đổi thái độ, cô bây giờ không thích “Walden”, giống như lúc trước không thích nàng vậy.Những tổn thương trước đây, những việc Alpha đã làm, những lời nói cay nghiệt đó, đột nhiên hiện lên, làm cho trái tim nàng có chút đau đớn.“Làm sao vậy?”

Lâm Thần vẫn chưa nói thêm gì, làm cho Vân Khởi có chút lo lắng.“Không có gì, chỉ là mệt thôi.”

Omega trở lại giống như ban ngày, cọ cọ vào bạn đời.Trong lòng Vân Khởi lúc này cũng không yên tĩnh, cô vẫn đang băn khoăn tại sao Lâm Thần lại muốn đến đây, là tự mình đột nhiên muốn đến, hay là… do cốt truyện thúc đẩy khiến nàng đột nhiên muốn đến?Liệu có phải đến lúc đó, cốt truyện sẽ trực tiếp thúc đẩy nàng yêu Mục Mộ?Hai người ngồi cạnh nhau, bên ngoài đều rất vui vẻ, nhưng trong lòng mỗi người lại có một suy nghĩ.---------------Tác giả có lời muốn nói:“Walden” siêu hayヽ(з`), hồi cấp ba được bạn bè giới thiệu, khi áp lực lớn hoặc tâm trạng không tốt, đọc cuốn sách này sẽ cảm thấy yên bình (‘▽’).
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 66


Sau khi trở về nhà, Vân Khởi đặt chiếc bánh nhỏ trên tay xuống bàn."

Đây là món quà mẫu thân và mẹ mang về cho con nha.

Vì Hề Nhi với mẹ cứ nhắc mãi cho nên mẹ đã đặc biệt ra ngoài mua cho con."

Nhìn thấy con gái đang đợi mình ở tầng một, Lâm Thần bắt đầu cảm thấy có chút chột dạ.Lâm Hề ôm chiếc bánh, mặt không biểu tình nhìn chằm chằm hai người.Vẻ mặt của quản gia cũng giống như Hề Nhi, nhưng chỉ hướng sự không hài lòng về phía Vân Khởi.Phu nhân đã mang thai lâu như vậy rồi mà đại công vẫn còn dẫn phu nhân ra ngoài chơi đến tận giờ mới về.Vân Khởi cũng có chút áy náy, bất quá cô cũng đã quen với chuyện giả vờ, liền quay đầu làm bộ suy tư, để Omega đối diện với khuôn mặt ấm ức của con gái.Lâm Thần đặt con cú tuyết nhỏ xuống, để nó đến làm nũng với Hề Nhi, nhưng cũng bị Lâm Hề tránh né.Con cú tuyết nhỏ đứng dưới chân cũng là một kẻ phản bội, mẫu thân cùng mẹ đưa con cú tuyết nhỏ đi ra ngoài, chính là không có đưa mình theo, nghĩ đến chuyện này Lâm Hề càng cảm thấy tủi thân.Mình thì phải đến trường đi học, nhưng mẫu thân và mẹ lại được chơi đến tận bây giờ, lẽ ra nên đón mình sau khi tan học rồi cùng nhau tiếp tục đi chơi chứ.Dưới sự tấn công không ngừng của Lâm Thần, Lâm Hề cuối cùng cũng cười vang.

Cả nhà cũng có thể đón cô bé vào lần tan học sau rồi cùng nhau đi chơi nha."

Đây là món quà mà mẫu thân với mẹ cùng nhau chọn cho con, cả Tiểu Tuyết cũng giúp chọn một ít nữa."

Thực ra đó là những gì họ và con cú tuyết chưa ăn hết.Con cú tuyết nhỏ cũng đứng bên cạnh kêu gù gù, gật gật đầu, như muốn chứng tỏ nó giỏi hơn con thỏ chẳng biết làm gì kia, nó còn có thể mang thức ăn về cho Lâm Hề.Nhìn con cú tuyết nhỏ gật đầu, Vân Khởi không khỏi nhíu mày."

Chủ tiệm đó là cha mẹ bạn cùng bạn của con đó."

Lâm Thần chia sẻ với con gái phát hiện của mình hôm nay."

Con biết rồi, Đình Đình nói cho con từ lâu rồi.

Lúc mẹ của Đình Đình mở tiệm con đã biết rồi."

Cho nên cô bé mới thích tiệm bánh đó đến như vậy.Sau đó là Lâm Thần cùng Lâm Hề nói chuyện phiếm, Vân Khởi cũng không chen vào nói câu nào, bởi vì hệ thống đã trở lại.

Ngay sau khi Lâm Thần nói chuyện họ cùng nhau chọn quà cho Hề Nhi, nó đã trở lại."

Chỉ là đồ thừa thôi, nghe nói bên ngoài có một tiệm bánh mới mở, ta có chút tò mò cho nên mới đi xem thử.

Đến nơi thì gọi mỗi loại một phần, cũng chỉ ăn có một miếng."

Vân Khởi như tội phạm đang giải thích.【Ừm.】'Gần đây... ngươi đi đâu vậy?' Cô tò mò hỏi.【Đến thế giới gốc của cô.】Chỉ vài từ ngắn ngủi, nhưng lại nặng nề vang lên trong lòng Vân Khởi.'!!!'【Ta có vài việc bên đó, tiện thể cũng giúp ngươi ghé thăm ông.】Đôi mắt Vân Khởi có chút mở to.

Những lời của Tiểu Tra làm cho cô nghi ngờ liệu nó có thể nhìn thấy ký ức của mình hay không, còn đi gặp người thân của mình, chuyện này làm cô cảm thấy có chút không thoải mái.

Cô không muốn ông mình có liên quan gì đến hệ thống.'Ngươi đã làm gì chưa?'【Ta chỉ ghé thăm thôi, muốn xem thử trưởng bối mà ký chủ của ta quý mến là người như thế nào.】Tiểu Tra cũng không cảm nhận được sự bất mãn của Vân Khởi.【Lúc ngươi hoàn thành cốt truyện, ngươi sẽ có thể trở về thế giới cũ, hơn nữa những hiệu quả tăng cường cơ thể ở đây cũng có thể mang về thế giới cũ, cho nên ngươi cũng không cần lo về chuyện sẽ bị đột tử một lần nữa.】Tiểu Tra nói, giọng điệu vui vẻ.Trở về ư?Dường như cô đang cố tình tránh né sự thật này.

Những ngày qua, cô thỉnh thoảng cũng nghĩ về nó nhưng lập tức lại chuyển sang chuyện khác.

Bất kể là người thân ở thế giới nào, cô cũng không nỡ buông tay.Nếu cô tìm ra được vị bói toán sư kia rồi biết được lý do tại sao mình đến đây, có lẽ lúc đó sẽ còn cách khác.'Ừm.' Niềm vui của ngày hôm nay, đến bây giờ cũng bị tan biến.'Cốt truyện không thể thay đổi sao?' Vân Khởi hỏi, nhớ đến lần vô tình gặp nhau giữa Lâm Thần cùng Mục Mộ ở hồ Walden.Omega tình cờ nghĩ đến nơi này, lại đúng lúc đây là nơi mà nhân vật chính khác của thế giới này đang ở.

Sao lại có chuyện trùng hợp đến như vậy?Hơn nữa công viên Walden vào ban đêm rất ít khách tham quan, nếu lúc đó cô không đi cùng, vậy thì ở đó cũng chỉ có Lâm Thần cùng Mục Mộ hai người mà thôi!【Cái này không phải chuyện hiển nhiên à?】Vân Khởi không trả lời.Tiểu Tra cũng chỉ là một hệ thống, những lời nói của nó không phải lúc nào cũng đáng tin.

Vân Khởi tự trấn an mình.Các cụ có câu: "Ba phần thiên chú định, bảy phần dựa dốc sức làm", còn có những từ như "sự việc do người quyết định".

Ít nhất cô cũng phải thử trước khi từ bỏ.*Chú: ba phần do trời định, bảy phần do con người."

Đợi đến lúc con được nghỉ, mẫu thân sẽ dẫn hai mẹ con mình đi công viên Walden, cũng mang theo kem nữa nha."

Vân Khởi vô tình nghe thấy Lâm Thần nói như vậy.Công viên Walden, công viên Walden, lại là nơi đó.

Mục Mộ thích nơi này, cũng thường đến đây ngồi, còn Omega thì chỉ ngẫu nhiên đến đây một lần, vậy mà lại lưu luyến không quên.Trên đường trở về Omega vẫn luôn dò hỏi ý kiến của cô về nơi này.Tại sao vậy?

Tại sao Lâm Thần lại thích cùng một nơi với Mục Mộ, rõ ràng ở Đế đô còn có rất nhiều công viên khác còn nổi tiếng hơn.

Trước công viên Walden còn có mấy công viên lớn hơn nữa, nếu Lâm Thần muốn đi dạo công viên để thư giãn, cô cũng có thể đi cùng, nhưng tuyệt đối không phải là công viên Walden.Vân Khởi có thể khẳng định, lần sau Omega tùy tiện chọn một thời điểm ngẫu nhiên mà đi, nhất định lại có thể gặp Mục Mộ lần nữa."

Ta sẽ không đến đó nữa."

Đại công dùng biểu tình chán ghét nói, làm nụ cười trên mặt Omega khựng lại."

Ở đó rất thú vị, có thể là do lần này chúng ta đi vào ban đêm, có rất nhiều cảnh đẹp cùng động vật đáng yêu."

Lâm Thần không hiểu tại sao Vân Khởi lại ghét nơi đó đến vậy, nhưng nàng hy vọng có thể thay đổi góc nhìn của Vân Khởi."

Lúc trước em còn thấy..."

Lâm Thần tiếp tục nói.Trong lòng nàng chuyện thay đổi suy nghĩ của Vân Khởi, làm cho Vân Khởi một lần nữa lại thích hồ Walden, cũng giống như chuyện làm cho Vân Khởi một lần nữa thích lại bản thân mình vậy."

Ta đã nói rồi, ta không thích chỗ đó."

Alpha nói từng chữ một, biểu hiện nghiêm túc, là biểu cảm hiếm thấy của cô.Nếu Alpha vẫn như lúc trước, chế giễu hoặc là biểu cảm phiền chán, Lâm Thần có lẽ sẽ cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Nhưng bây giờ biểu cảm của Alpha như thể đang nói với nàng là cô đang rất nghiêm túc khi bày tỏ sự ghét bỏ đối với hồ Walden, hơn nữa cũng sẽ không thay đổi thái độ này.Lâm Thần bất giác nghĩ đến quân đội.

Khi còn nhỏ, Vân Khởi thích nhất là quân nhân, còn nói sau này sẽ trở thành quân nhân để bảo vệ nàng, nhưng hiện tại lại thường xuyên cùng người trong quân đội đối đầu gây gắt.Còn... nàng.

Những ký ức ngày xưa, những vết thương trên cơ thể, dù hiện tại rõ ràng đã lành nhưng không hiểu sao lại bắt đầu đau trở lại.Alpha sau khi mất trí nhớ thực sự thay đổi rất nhiều, sở thích cũng thay đổi.

Những gì trước kia cô từng yêu thích, hiện tại bây giờ đã trở thành thứ cô ghét nhất.Nàng gần như đã quên mất, trong những ngày đầu kết hôn với Alpha, nàng lúc đó cũng từng không cam lòng, cũng từng tủi thân, cũng từng giận dữ.

Trên người bị đánh đau như vậy, làm sao nàng có thể không oán hận được?

Rõ ràng đã hứa sau này sẽ làm quân nhân để bảo vệ mình, vậy mà lúc đánh mình lại là lúc đánh tàn nhẫn nhất.Lúc đó nàng đã không thể kiềm chế được suy nghĩ muốn giết chết người không giữ lời hứa này.

Nếu đã quên lời hứa của chính mình, vậy thì hãy xuống địa ngục mà nhớ lại.Lúc bản thân bị đánh, nhìn thấy cả khuôn mặt của Alpha đều tràn ngập lửa giận, nàng sẽ không nhịn được mà nghĩ đến cảnh Alpha bị những mảnh vỡ sắc nhọn đâm xuyên qua khắp cơ thể, đặc biệt là qua lưỡi.

Bởi vì lúc còn nhỏ, nàng đã nghe mẹ kể những câu chuyện xưa kỳ dị, trong đó có một địa ngục gọi là địa ngục rút lưỡi.

Những kẻ dối trá, miệng lưỡi trơn tru nói dối gạt người khác sẽ bị giam giữ ở đó sau khi chết, Alpha cũng coi như là thuộc loại này đi?Chính vì nghĩ đến hậu quả này, nghĩ đến Hề Nhi cho nên nàng lại tiếp tục nhẫn nhịn.

Cũng may mà sau này Alpha có thể trở lại bình thường.

Lúc đó nàng nghĩ, khẳng định là thần linh trên trời đã nghe thấy lời cầu nguyện của mình, đã đày phần Alpha không giữ lời hứa kia xuống địa ngục rút lưỡi, cho nên Alpha mới có thể biến về như bình thường?Bất tri bất giác ánh mắt của Lâm Thần dần dần chứa đựng đầy sự oán hận.

Alpha đang đứng trước mắt, người đang nói mình ghét hồ Walden, đột nhiên hòa trộn với hình ảnh của kẻ cầm roi trước kia, kẻ đã nói những lời ghê tởm với nàng nhất.Bất quá lần này trong mắt nàng, Alpha không bị đâm xuyên bởi những mảnh vỡ sắc nhọn mà là bị bao quanh bởi những sợi xích nặng nề.Alpha đã hứa sẽ luôn ở bên nàng, hứa sẽ luôn bảo vệ nàng, hứa sẽ luôn yêu thương nàng.

Cho nên lúc Alpha bị ngoại vật cám dỗ, không tự chủ được mà phá vỡ những lời thề đó, thân là người yêu của Alpha chẳng lẽ nàng không nên giúp đỡ Alpha sao?Nàng sẽ dùng những sợi xích đẹp đẽ để trói Alpha lại, không cho Alpha tại tiếp tục chạy ra ngoài, dạy Alpha cách giữ lời hứa của mình, để tránh sau này chết đi lại bị giam cầm trong địa ngục rút lưỡi .Đây là điều nàng nên làm.Nghĩ đến đây, nàng không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình, đôi mắt vì hình ảnh trong tưởng tượng mà đỏ lên.Thấy Lâm Thần an tĩnh lại, không còn đề cập đến nơi chắc chắn sẽ gặp Mục Mộ nữa, Vân Khởi trong lòng bực bội bồn chồn cũng thoáng giảm bớt, lúc này cảm giác tội lỗi mới dần dần xuất hiện thế chỗ.Omega cúi đầu lặng lẽ cùng Hề Nhi ăn cơm, sau khi cô nói xong thì cũng không nói thêm gì nữa, thoạt nhìn có chút đáng thương.Hề Nhi cũng vì cuộc tranh cãi của mẫu thân với mẹ mà im lặng không lên tiếng nữa, tiếp tục lặng lẽ ăn chiếc bánh nhỏ của mình.Vân Khởi hơi hơi mở miệng, muốn nói gì đó để làm dịu bầu không khí này, nhưng lại không biết phải nói gì."

Những công viên khác cũng rất đẹp."

Cuối cùng Vân Khởi cũng lúng túng nói được một câu."

Nhưng chúng không được viết trong sách như Walden."

Omega thanh âm nho nhỏ nói, giống như đang cố nén tiếng nức nở của mình, Lâm Hề nghe xong cũng chạy đến ôm mẹ."

Nếu sau này có thời gian, chúng ta có thể cùng đi."

Nghe được giọng của Lâm Thần Vân Khởi lập tức đầu hàng, đến lúc đó cô sẽ tìm giờ nào Mục Mộ đang làm việc là được, cho dù có lỡ gặp cũng không sao vì cô cũng sẽ đi cùng, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.Việc yêu thích "Walden" không phải lỗi của Lâm Thần, Lâm Thần có quyền thích hồ mà nàng ấy yêu thích.

Còn cô cũng không nên trách cứ Lâm Thần vì những chuyện thậm chí còn chưa xảy ra, vì những tưởng tượng trong đầu mình rồi áp đặt sở thích của Lâm Thần.Nói xong cô còn làm bộ lơ đãng đưa cánh tay về phía Omega, sau đó liền được Omega ôm lấy."

Vậy tối nay em sẽ đọc 'hồ Walden' cho ngài nghe, ngài không được từ chối."

Omega ngẩng mặt lên, đôi mắt quả nhiên là đỏ hoe.Vân Khởi đồng ý rồi, cô sợ nếu bây giờ từ chối thì Omega có thể sẽ khóc liền tại chỗ.'Ta chỉ sợ cảm xúc của Lâm Thần sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng thôi.

Dù Alpha có tệ đến đâu, họ vẫn sẽ có cảm xúc đặc biệt với con của mình.' Vân Khởi tự giải thích.Sau đó Vân Khởi liền thấy Lâm Thần nở nụ cười, ngọt ngào ngoan ngoãn, giống như lúc chiều.Chỉ là cô không hiểu tại sao, lúc nãy trong lòng có chút lo lắng, nhưng lại nhanh chóng bị lãng quên.---------------Tác giả có lời muốn nói:Sau khi đọc tin tức hôm nay, tôi càng cảm thấy biết ơn vì mình đang sống ở một đất nước hòa bình.

Chiến tranh thật sự là một chuyện kinh khủng.---------------Editor: có ai nhận được thông báo đăng chương 66 ko, t có gỡ rồi đăng lại mấy lần mà vẫn k có thông báo ಥ⁠‿⁠ಥSợ mọi người k thấy, k vô đọc r ế nhệ nữa
 
Back
Top Bottom