Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 110


"Ngươi có nhìn thấy không?"

Khi tàu hỏa đến ga, Vân Khởi nhìn ra ngoài thấy một nhóm Alpha đứng tụ lại cãi cọ ồn ào.

Trang phục họ mặc thoạt nhìn vô cùng đẹp đẽ hoa lệ, hoàn toàn không hợp với bầu không khí xung quanh.

Qua giọng nói của họ, có vẻ như họ đang tìm kiếm ai đó.Nhà ga rất đông người nhưng khu vực quanh nhóm Alpha này lại vắng vẻ lạ thường, không có ai dám đến gần.

Đồng thời chuyện này cũng làm cho dòng người ở các khu vực khác chen chúc nhau, di chuyển cực kỳ chậm chạp.Tàu cuối cùng cũng chậm rãi dừng lại, Vân Khởi dần dần cảm thấy có gì đó không ổn.

Bởi vì những gương mặt của đám Alpha ở bên ngoài kia đều là những gương mặt mà cô quen biết.

Đó đều là những kẻ vốn không lo chuyện chính sự, toàn là con nhà quyền thế.

Hôm nay đột nhiên tụ tập ở đây không rõ có chuyện gì.

Vân Khởi nghĩ đến mình đã đeo thiết bị thay đổi khuôn mặt cho nên cũng cảm giác an tâm hơn đôi chút.

Nhưng cô vẫn quyết định tránh xa bọn họ, đợi chút nữa sẽ đi vòng qua đám người kia.

Trực giác mách bảo cô không nên tiếp cận bọn họ.Xuống tàu, Vân Khởi hòa vào dòng người chậm rãi bước đi.Cảm giác người chen chúc người không hề dễ chịu, Vân Khởi không thích người khác dựa quá gần mình.

Trong lòng cô thầm hối hận vì đã chọn chuyến tàu này.【Trải nghiệm mới mẻ ghê!】'Ngươi tỉnh rồi à?'【Lâu lắm rồi ta mới được trải nghiệm cảm giác chen chúc thế này.

Vừa nãy ta bất chợt nhớ ra vài chuyện.】'Chuyện gì?' Vân Khởi tò mò hỏi.【Chuyện hồi còn nhỏ, lúc đó ta vừa mới gặp được Lâm Thần.

Ẻm giống như con thỏ con vậy, rõ ràng là không ưa ta nhưng trước mặt mẹ lại phải ngoan ngoãn gọi ta là chị.】'Lúc đó hẳn là sẽ rất vui.' Nghĩ đến cảnh thỏ con không tình nguyện gọi mình là chị, Vân Khởi liền cảm thấy rất thú vị.

Đây là niềm vui duy nhất trong lúc cô chen lấn ra khỏi ga tàu.'Ta có thể nhớ lại những ký ức cũ không?

Những chuyện hồi nhỏ ấy.'【Có thể, nhưng chắc phải một thời gian nữa.】【Lúc đó ta vừa mới đến thế giới này, còn không thể hiểu nổi những cái quy tắc ở đây.

Ngươi biết không, từng có lần ta thấy một Alpha tùy tiện đánh đập một Omega chỉ vì Omega đó vô tình chạm vào bức tượng mà Alpha đang thờ cúng.

Alpha đó cảm thấy Omega đã làm ô nhiễm bức tượng.

Thật sự so với thời cổ đại ở Trái Đất còn tàn nhẫn hơn nhiều.

Cũng may mà khi đó cha đã dùng ta làm cái cớ để ngăn chuyện đó lại.】'Tới bây giờ ta vẫn không thể hiểu nổi.' Vân Khởi cố gắng nhớ lại nhưng cũng không có chút ấn tượng nào.Cô cảm thấy dù mình không có ký ức lúc còn nhỏ nhưng những ấn tượng sâu sắc vẫn sẽ đọng lại.【Ngươi cũng không thấy được đâu, vì tình tiết đó đã bị ta 'thay đổi' rồi.】'Cảm ơn.' Vân Khởi chậm rãi nói, Tiểu Tra đối với cô thật sự tốt, nhớ rõ sinh nhật của cô, nhớ sở thích của cô, còn nhớ cả việc cô sợ ma.【Suy cho cùng thì không có ai lại không đối xử tốt với bản thân mình không phải sao?

Lúc đó ta cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa.

Rõ ràng linh hồn đã là một người trưởng thành rồi nhưng ta vẫn luôn bắt nạt Lâm Thần.

Cô ấy không thích ta nhưng trước mặt mẹ lại phải giả vờ yêu quý ta.

Ta thì cứ cố tình tiếp cận cô ấy, nhìn cô ấy tức giận nhưng lại không thể nói ra.

Sau đó ta còn cố ý bắt nạt cô ấy khi không có ai, gọi cô ấy là 'thỏ ngốc', 'thỏ béo', ăn hết bánh mà người khác tặng cô ấy, cướp lấy búp bê của cô ấy để nhìn cô ấy cuống lên...】'....Vậy Lâm Thần của kiếp thứ hai thì sao?' Nếu bản thân của kiếp thứ hai đã trở về, vậy Lâm Thần của kiếp thứ hai đâu rồi?

Suy nghĩ một lúc Vân Khởi vẫn quyết định hỏi ra.Từ lời kể của 'cô ấy', Vân Khởi nhận ra tình cảm của 'cô ấy' dành cho Lâm Thần.

Nhưng mà đã qua bao nhiêu lâu rồi, dường như 'cô ấy' chưa từng gặp lại Lâm Thần của kiếp thứ hai.Không đúng!Vân Khởi đột nhiên nhớ lại đôi khi Lâm Thần thường gặp ác mộng.

Vậy có phải Lâm Thần của kiếp thứ hai đã ở trong người của thỏ con không?【Chờ tới khi chuyện ngươi kết thúc ta sẽ được gặp lại thỏ con thuộc về mình.】Hệ thống cười rạng rỡ, làm Vân Khởi cũng bị niềm vui ấy lây nhiễm.'Nếu ngươi muốn thay đổi kết cục của ta và Lâm Thần vậy tại sao trước đây lại bắt ta phải duy trì tính cách của nhân vật?

Nếu ta vì cặn bã giá trị không từ thủ đoạn mà tổn thương Lâm Thần thì sao?'【Ngươi không nỡ đâu.

Chỉ là ngươi không nhớ chuyện lúc còn nhỏ thôi chứ những kỷ niệm ấy vẫn còn đó.】'Nhưng....' Vân Khởi không nói ra, 'Vân Khởi', người ở kiếp thứ hai không phải đã nhớ lại tất cả sao?

Dù vậy 'cô ấy' vẫn làm nhiều chuyện quá đáng với thỏ con.Alpha cũng không nói hết câu, cảm thấy những lời này có phần tổn thương.【Nhưng ta còn làm tổn thương cô ấy, đúng không?】Hệ thống giúp Vân Khởi nói hết câu.【Ngươi thì không có ký ức về khoảng thời gian hiểu lầm đó, cho nên ta tin ngươi sẽ không làm tổn thương Lâm Thần.】'Duy trì tính cách nhân vật là yêu cầu của thế giới này à?' Vân Khởi nghĩ đến việc hệ thống từng nói là cha mẹ cô khi đến Trái Đất cũng gặp phải những hạn chế.【Một phần là vậy.】'???'【Ta.... lúc đó có thể là đầu óc ta lơ mơ.

'Cô ấy' từng là một phần của ta, ngươi có biết chuyện đó không?

Chúng ta từng là một người, sau này mới tách ra.

Cho nên lúc làm giao dịch đó, ta vì ghen tuông tới váng đầu nên đã thêm vào một điều kiện.】Vân Khởi gật đầu.【'Cô ấy', hoặc có thể nói là ta, đều rất ghen tỵ với ngươi.

Ngươi có thể cùng thỏ con xây dựng những kỷ niệm đẹp và một tương lai đáng mong đợi.

Cho nên bọn ta đã yêu cầu bản thân kiếp sau phải giữ khoảng cách với thỏ con.

Tất nhiên nếu cuối cùng ngươi vẫn tổn thương thỏ con, ta và bói toán sư cũng có một ước định để đối phó khác.】Vân Khởi cảm thấy ước định sau cùng đó có lẽ không mấy thân thiện với cô.'Vân Khởi' kiếp thứ hai thực sự rất mâu thuẫn.

Vân Khởi nghĩ.Rất nhiều hành động của 'cô ấy' không có logic rõ ràng.

Vừa mong muốn đối xử tốt với thỏ con, mong hai người có một cái kết tốt đẹp, nhưng lại không muốn nhìn thấy mình và thỏ con hạnh phúc bên nhau.Bất quá nếu những chuyện này liên quan đến sự ghen tỵ, thì có vẻ như lại hợp lý hơn nhiều.Cô không nghĩ mình và 'bản thân kiếp trước' là cùng một người.

Nếu bây giờ xuất hiện thêm một "kiếp thứ tư", Vân Khởi cảm thấy mình sẽ không thể bằng lòng mà chúc phúc, để thỏ con đẩy vào vòng tay của kẻ khác.Rõ ràng đều là chính mình, vậy tại sao không thể tự mình bên cạnh thỏ con, cướp lấy cơ thể này?Ngay cả khi có chung vẻ ngoài và linh hồn, Vân Khởi cũng không thể chấp nhận việc thỏ con bị một 'bản thân khác' ôm trong lòng.Đúng là vì cảm xúc ghen tỵ và chúc phúc đan xen mà 'cô ấy' mới làm ra nhiều chuyện khó hiểu đến vậy.Alpha lắc lắc đầu, nhận ra bản thân đã rơi vào ngõ cụt.

Nếu đã có nhiều bản thể của mình, thì ắt hẳn cũng phải có nhiều thỏ con khác nhau, vậy nên mọi giả thiết trước đó đều không có cơ sở.'Vậy là ngươi sắp được gặp lại vợ mình rồi.'【Tất nhiên, nhưng phân nửa kia của ta lại quá ngốc, quên sạch mọi chuyện rồi.】【Haiz, cũng không biết cô ấy có tha thứ cho ta không nữa.】Giọng hệ thống chùng xuống, mang chút u sầu.Vân Khởi không đáp lại.

Nếu muốn an ủi "cô ấy" thì chỉ cần nói rằng "chắc chắn sẽ được tha thứ" là tốt nhất.

Nhưng nghĩ đến những vết thương chằng chịt trong cốt truyện, cô lại không thể nói thành lời.'Vậy còn mấy món đồ trong thương thành là gì?' Vân Khởi chuyển chủ đề.【Mấy cái đó à?

Mấy loại thuốc là kết quả nghiên cứu của Lâm Thần và nhóm của cô ấy.

Còn lại là do bói toán sư khuyến mãi, làm cho hệ thống này trở nên chân thực hơn.】【Bói toán sư ở kiếp thứ hai.】Hệ thống nhấn mạnh một câu, tại vì bói toán sư ở kiếp này so với kiếp trước khác biệt quá lớn, làm "cô" suýt chút nữa còn tưởng mình nhận sai người.Bói toán sư mà "cô" từng gặp gần như là toàn năng, không gì không làm được, sở hữu vô số đồ vật kỳ dị và thực sự có khả năng tiên đoán.

Vì vậy "cô" mới nghĩ đến việc tìm cô ta giúp đỡ.'Vậy còn Tiểu Tuyết?' Trước đó Vân Khởi từng dùng hệ thống để giao tiếp với Tiểu Tuyết, biết được nó cũng không ở trong thế giới này.【Là quà khuyến mãi của bói toán sư.

Ta cũng không rõ quả trứng đó đến từ đâu.】Lại là bói toán sư sao?'Phần thưởng ở tầng ba của thương thành là gì?

Còn mấy cái cuộn tranh với danh hiệu nữa?'【Làm cho hệ thống thú vị hơn, không phải sao?

Ta cũng từng đọc mấy tiểu thuyết xuyên không trên Trái Đất.

Còn những thứ phía sau, coi như là gợi ý để ngươi biết được sự thật đi.

Không phải ngươi đã nhận ra rồi sao?

Rất nhiều tình tiết ngươi thấy khác xa với ký ức kiếp trước của ta.】'Vậy thứ ta đang thấy là gì?'【Là cốt truyện ban đầu.】Nhắc đến chuyện này giọng hệ thống mang theo một chút hận ý, bất quá "cô" cũng không để Vân Khởi nhận ra.Ở kiếp trước "cô" tìm đến bói toán sư, sau đó mới biết được kết cục của mình và Lâm Thần đã được định đoạt từ trước, mới biết được chuyện lúc sau mình nổi điên với chuyện đó cũng có quan hệ, mặc dù phần lớn vẫn là do lỗi của bản thân.'Vậy còn giao dịch của hai người thì sao?'【Chưa đến lúc tiết lộ.

Khi thời điểm thích hợp, 'cô ấy' sẽ tự nói với bản thân ở kiếp này.

'Cô ấy' không thích người khác thay mình đưa ra quyết định.】'Được rồi.' Xem ra lần này phải tạm gác việc tìm bói toán sư lại rồi.【Có vẻ ngươi sắp gặp rắc rối rồi đấy.】Thấy vài gương mặt quen thuộc đang tiến lại gần, hệ thống lên tiếng nói.'???'"Cuối cùng cũng tìm được ngài!

Thời gian qua ngài phải chịu nhiều khổ sở rồi."

Không biết từ lúc nào đám đông chen chúc xung quanh Vân Khởi đều biến mất.

Một Alpha quen mặt lao đến nhưng Vân Khởi nhanh chóng giơ tay chặn lại, không để cô ta đến quá gần.Cô nhớ Alpha này có quan hệ máu mủ cách xa vạn dặm với gia đình mình, hơn nữa mỗi năm đều sẽ đến nhà mình chúc Tết.Nhưng rõ ràng cô đã dùng thiết bị thay đổi gương mặt rồi mà?"

Thật quá đáng, tôi thấy đám Omega đó hơi quá rồi đó.

Sao họ dám giam giữ ngài chứ?

May mà có người tốt bụng nói cho chúng tôi biết nên chúng tôi mới có thể đến đón ngài."

Cho dù bị chặn lại nhưng Alpha đó vẫn như cũ xúc động đến lệ nóng quanh tròng."

Chúng tôi đã lập lên Hiệp hội Alpha, để bảo vệ lợi ích của những Alpha bị áp bức.

Khoảng thời gian trước chúng tôi đi tìm ngài nhưng vẫn luôn bị từ chối, còn tưởng là ngài đã bỏ rơi chúng tôi.

Không ngờ là do ngài bị ép buộc," Nói đến đây, cảm xúc Alpha có chút kích động, "chúng ta đúng là không nên nghi ngờ ngài, sao lại có thể nghi ngờ ngài được chứ?

Bây giờ ngài không cần lo lắng nữa, có chúng tôi ở đây, Lâm Thần cùng những người khác không dám làm gì ngài đâu."

Sợ Vân Khởi không hiểu rõ tình huống hiện tại, đám Alpha mỗi người một câu bắt đầu thi nhau giải thích, bắt đầu kể lể xem hội của mình có bao nhiêu khủng.Quần chúng xung quanh tuy rằng không dám trắng trợn vây lại xem, nhưng vẫn cố ý bước chậm lại, dựng lỗ tai lên để nghe ngóng, làm cho không gian nhà ga gần như ngưng trệ.Cái này......Vân Khởi nhìn thoáng qua nhà ga.

Chuyến tàu cô đi là chuyến tàu quay về mà, không sai, cô là đang trở về mà, không phải chạy trốn!"

Ta....."

"Ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ ngài, sẽ không để ngài phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào."

Alpha nắm lấy tay Vân Khởi vẻ mặt đầy nhiệt tình, tưởng tượng cảnh Vân Khởi cảm động, coi cô như tri kỷ.Chỉ cần vượt qua lần khủng hoảng này, có lẽ gia đình cô ta sẽ thăng tiến thêm một bậc nhờ vào cô ấy!"

Các người làm sao nhận ra ta được?"

Vân Khởi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng trước hết cô muốn biết tại sao nhóm người này lại nhận ra mình."

Có một người tốt bụng để lại lời nhắn cho chúng tôi, nói ngài đã dùng thiết bị thay đổi gương mặt để trốn ra ngoài, còn gửi ảnh cho chúng tôi nói là lúc này có thể đợi ngài ở nhà ga."

Người tốt bụng ư?

Người biết được chuyện này cũng chỉ có hai con thỏ trong nhà cô biết.

Vậy là do Lâm Thần làm sao?Vân Khởi bất chợt nhớ đến một số lời đồn đã nghe được trên tàu.

Lâm Thần phải chăng muốn cô công khai bày tỏ quan điểm của mình?Dù rất muốn về nhà ngay lập tức để lôi con thỏ cứng đầu kia ra mà lắc cho một trận, nhưng việc cấp bách hơn lúc này là giải quyết chuyện trước mắt, mau chóng trở về nhà."

Tàu ta ngồi chính là tàu quay về."

Vân Khởi nói, hy vọng đám thiếu gia này hiểu được ý mình."

Chúng tôi biết, ngài nhất định là vì nuốt không trôi cơn giận này, muốn quay lại để trừng trị họ chứ gì."

Một Alpha bên cạnh xen ngang nhưng bị thủ lĩnh trừng mắt ngăn lại."

Ta không biết cái người gọi là 'người tốt bụng' kia đã nói gì với các ngươi, nhưng bây giờ ta chỉ muốn về nhà."

Tuy nhiên nhóm người này vẫn đứng chắn giữa đường, không chịu nhường đường.Vân Khởi cảm nhận được ánh mắt từ bốn phía đang đổ dồn về mình, làm cô có chút bực bội.【Không phải thú vị lắm sao?】'Thú vị vì người phải đối mặt không phải là ngươi.

Giờ ta đã hiểu tại sao Lâm Thần cùng người của tổ chức không để ý đến cái Hiệp hội Alpha này.

Cái đám này cộng hết IQ lại cũng không bằng tuổi của bọn họ.

Không đáng để phí sức.' Có lẽ vì biết hệ thống chính là tiền kiếp của mình, mà còn là phần tốt cho nên Vân Khởi không ngại bộc lộ cảm xúc với "nó".【Kiếp trước cũng từng có một Hiệp hội Alpha, bất quá nó cũng biến mất rất nhanh.

Tính khí của Lâm Thần kiếp này có thể nói là đã tốt lên nhiều.】'Vậy hả?

Sao ta thấy ẻm vẫn là một con thỏ xấu tính vậy?

Lúc trước ta bị nhốt ở nhà mấy tuần liền rồi còn gì.'【Không thấy thú vị hả chòi?

Thỉnh thoảng bị giam cũng là một trải nghiệm mà?

Ngoài kia có bao nhiêu tiểu phẩm xoay quanh chuyện này.】Hệ thống trêu chọc.【Thật ra vài tiểu phẩm nhỏ đôi khi có thể khiến tình cảm càng thêm sâu đậm.

Hơn nữa, ngươi sắp phải trải nghiệm một tiểu phẩm rồi.】'???'【Về nhà đi rồi ta sẽ nói cho.

Cứ giải quyết xong chuyện trước mắt đã.】Giọng nói vui vẻ của hệ thống cùng cái kiểu nói chuyện nửa vời làm Vân Khởi càng thêm bực bội.Những Alpha trước mặt vẫn đang ríu rít nói như lũ muỗi vo ve không dứt.

Người vây quanh cũng chẳng thèm giả vờ nữa, trực tiếp dừng lại quan sát cô."

Ta rất yêu vợ mình.

Còn tình hình hiện tại, ta vô điều kiện ủng hộ cô ấy."

Vân Khởi lớn tiếng nói, không chỉ cho đám người trước mặt nghe mà còn để đám đông xung quanh nghe thấy.Cái Hiệp hội Alpha này thực ra chẳng có sức uy hiếp gì đáng kể, cho nên không ai thèm quan tâm, không thèm quản.

Vậy nên họ vẫn không nhìn rõ tình thế, tưởng rằng đây chỉ là một cơn gió thoảng, sẽ nhanh chóng trôi qua.Trước đó lúc nói chuyện với bá phụ, Vân Khởi biết được các quý tộc trong đế quốc đều nuôi dưỡng đội quân riêng.

Tước vị càng cao, số lính càng đông.

Còn về đội quân của hoàng đế cũng chưa có ai từng gặp qua, không biết đang được giấu ở đâu.Quân đội vẫn chưa hành động, chỉ muốn chiêu hàng thêm một số người để giảm thiệt hại rồi bắt trọn ổ.Tuy nhiên quân đội và nhóm của Lâm Thần lại bất đồng quan điểm về chuyện sau khi giành được thắng lợi.

Quân đội không muốn xây dựng một chế độ giai cấp mới.

Lão tướng quân sẽ không tha cho hoàng đế, nhưng đối với các quý tộc khác, bà không có ý định gây tổn hại, miễn là họ chấp nhận luật pháp mới.

Các công ty hoặc thế lực kinh tế của họ gắn liền với tình hình kinh tế đế quốc, và bà không muốn phá hủy chúng.

Nếu giết hết bọn họ, đế quốc chắc chắn sẽ rơi vào hỗn loạn.

Nhưng tổ chức của Lâm Thần lại muốn toàn bộ quý tộc Alpha của đế quốc biến mất.Cho đến giờ, họ vẫn chưa đạt được đồng thuận về vấn đề này."

Ngài.... ngài không cần lo lắng.

Đây đều là người của chúng tôi, sẽ không có ai làm hại ngài đâu."

Thủ lĩnh Alpha vẫn tưởng rằng Vân Khởi là đang sợ bị đe dọa."

Ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao?

Hay muốn ta nhắc lại lần nữa?"

Vân Khởi càng thêm bực dọc."

Ngài...."

"Em tới đón chị đây."

Ở ngoài nhà ga xuất hiện một con thỏ con mềm mại, bên cạnh còn có mấy binh sĩ, cắt ngang lời của thủ lĩnh Alpha.Thấy Lâm Thần nhóm Alpha lập tức im bặt, giống như chuột nhìn thấy mèo, không dám hó hé.Vân Khởi càng chắc chắn rằng cái "người tốt bụng" kia chính là Lâm Thần.

Nếu không sao nàng lại xuất hiện đúng lúc như vậy?
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 111


Trên xe cả hai người đều không mở miệng, bầu không khí yên tĩnh dần dần lan tỏa.Vân Khởi nhìn qua cửa sổ xe, ánh mắt dõi theo những tòa nhà nhanh chóng lướt qua cùng dòng người đa dạng trên đường, còn Lâm Thần thì đang chăm chú nhìn vào điện thoại.【Mới nãy lúc nói chuyện với ta không phải đã nói rất nhiều sao, sao bây giờ gặp Lâm Thần lại không nói gì nữa?】'Bộ dạng sau khi ta đeo thiết bị thay đổi gương mặt chỉ có Lâm Thần cùng Hề Nhi biết được.' Có lẽ còn có thể thêm bói toán sư với hiệu trưởng, bất quá Vân Khởi không tìm được lý do nào để họ làm việc này.【Hỏi Lâm Thần không phải sẽ rõ sao?

Cô ấy ngay bên cạnh mà.】'Là ta biểu hiện quá do dự sao?'Thỏ con cũng có một lý do rất hợp lý, có lẽ nàng chỉ muốn Vân Khởi mau chóng bày tỏ thái độ.【Ta từng overlinhtinh nhiều như vậy sao?】Vân Khởi của kiếp này thật sự đã thay đổi rất nhiều.

Hệ thống nhận ra điều đó.Trước đây 'nó' cũng thích gọi Lâm Thần là 'thỏ con' chỉ là sau này lúc 'nó' thay đổi, làm hại Lâm Thần cũng thay đổi theo, vì vậy biệt danh đáng yêu đó không còn xuất hiện giữa họ nữa.'Nó' cũng từng là người xuyên không từ Trái Đất, nhưng khác với Vân Khởi hiện tại, 'nó' có một cuộc sống đầy đủ, từ nhỏ đến lớn sinh hoạt ở thế giới này.

Dù thường không thích văn hóa nơi đây, nhưng vẫn vô thức bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh.Nếu là 'nó' trước đây, đại khái là sẽ hỏi thẳng, không bận tâm cách hỏi, giọng điệu hỏi nặng hay nhẹ, không nghĩ đến cảm xúc của đối phương, dẫn đến việc lời nói vô tình làm tổn thương người mình yêu, cuối cùng gây ra hậu quả không thể cứu vãn.【Có lẽ giữa người yêu với nhau không cần quá cẩn thận?】Một tình yêu kính trọng như khách không phải là điều 'nó' từng tưởng tượng, 'nó' thích mối quan hệ sôi nổi, ồn ào nhốn nháo, nơi hai người có thể cãi vã, trêu chọc nhau.Bất quá tất cả những chuyện đó 'nó' đều không làm được.Hệ thống muốn thấy mối quan hệ lý tưởng của mình được thực hiện trong kiếp này.Sau khi Vân Khởi và Lâm Thần bày tỏ tình cảm, mối quan hệ của họ trở nên thoải mái, tràn đầy yêu thương.

Nhưng không biết từ khi nào, 'nó' nhận thấy Vân Khởi dần trở nên cẩn thận, luôn suy nghĩ đến cảm xúc của Lâm Thần trước khi nói bất cứ điều gì, đối xử với Lâm Thần như một món đồ sứ dễ vỡ, đánh mất đi sự thân thiết ngày xưa.【Ngươi sẽ ghét Lâm Thần nếu cô ấy trả lời "phải" sao?】Thấy Vân Khởi không trả lời, hệ thống tiếp tục hỏi.'Tất nhiên là không.' Alpha đáp ngay không chút do dự.

Sau bao hiểu lầm cả hai cuối cùng cũng nhận ra rằng người họ yêu từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là đối phương.

Cô sẽ không vì những chuyện này mà buông tay, dù có thể sẽ có chút bực mình.Thỏ con phỏng chừng cũng sẽ không buông tay.

Nghĩ đến khoảng thời gian đã qua, Vân Khởi nhận ra nếu chỉ thỉnh thoảng như vậy, cô cũng không phiền.【Vậy tại sao không thể hiện ra?

Cứ hỏi thẳng đi, biểu hiện giống như mình không thèm để ý kết quả là gì, biểu hiện như đang tin tưởng á.】【Sao vị?】Thấy Vân Khởi im lặng hồi lâu, hệ thống thắc mắc.

'Nó' không biết liệu lời mình nói có lọt tai Vân Khởi của kiếp này không.'Dạo này....'【?】'Hình như ngươi đặc biệt để ý đến chuyện tình cảm của ta thì phải.'"Lúc nãy chị mới nói gì?

Em tới muộn nên nghe không rõ, có thể nói lại lần nữa hong?"

Thỏ con chen ngang, phá vỡ sự yên lặng trong xe đồng thời cắt đứt cuộc trò chuyện giữa Vân Khởi cùng hệ thống.Vân Khởi theo bản năng định trả lời bằng câu cuối cùng vừa nói với hệ thống, cũng may phản ứng kịp thời, ngậm miệng lại."

Nói lại đi màaaaa" Thỏ con kéo kéo tay áo Alpha, nhỏ giọng làm nũng.Không biết có phải do ảo giác hay không, Vân Khởi có cảm giác tài xế phía trước vừa liếc nhìn hai người qua gương chiếu hậu.Người lái xe này không phải người mà Vân Khởi quen thuộc, hẳn là người của phía Lâm Thần, là người có thể tin cậy.Vân Khởi cũng nghĩ đơn giản là đối phương chưa từng thấy qua bộ dạng thỏ con làm nũng, bị giọng nói mềm mại của thỏ con làm giật mình thôi.Nghĩ một lúc, Alpha đột nhiên cảm thấy trong xe có chút không thoải mái.

Ghế ngồi ở hàng sau cứng quá, dựa vào không được dễ chịu.

Bên cạnh đúng lúc lại xuất hiện một "con thỏ bông" mềm mại đang ngả vào, nên cô thuận thế gối đầu lên đùi Lâm Thần, ngửa mặt nhìn nàng."

Lúc nãy chị nói là: Cảm ơn sự giúp đỡ của Hiệp hội Alpha.

Vừa hay nhà tôi có một con thỏ hư vị bách hợp, ngày nào cũng bắt tôi làm nô dịch, dùng chân đá tôi, dùng móng cào tôi, không cho tôi ngủ yên.

Họ nghe xong cũng rất đồng cảm, nói sẽ đến nhà tôi đuổi con thỏ hư đi, để tôi có một mái nhà yên bình."

"Họ còn nói họ rất giỏi đuổi thỏ hư, đã giúp rất nhiều Alpha đáng thương cùng bất lực thoát khỏi những con thỏ gây phiền phức ở nhà."

Giọng Alpha không hề nhỏ, không kiên dè tài xế phía trước.Lần này Vân Khởi hoàn toàn chắc chắn cảm giác ban nãy của mình không phải là ảo giác.

Khi cô nằm trên đùi Lâm Thần, từ chỗ ghế lái phía trước vang lên tiếng tài xế nén cười.Nhìn bộ dáng này có vẻ như Lâm Thần và tài xế trong tổ chức của họ có quan hệ cũng không tệ lắm."

Ngày nào cũng bịa chuyện để lừa em."

Lâm Thần mạnh tay xoa xoa má Alpha đang nằm trên đùi mình.

Nếu Alpha không né tránh vậy thì nàng sẽ càng xoa mạnh hơn, xem như Alpha không biết đau.Không đúng, người này bị đau chết đi thì càng tốt!Nghĩ vậy Lâm Thần càng tăng lực, nhào nặn mặt Alpha thành nhiều hình dạng."

Nãy không phải em nói em tới muộn nên nghe không rõ sao?

Nãy chị nói chính là nói câu này, là tự em nghe nhầm thôi."

Giọng nói đứt quãng của Vân Khởi vang lên.

Cứ mỗi lần cô nói một chữ, lông thỏ trên người thỏ con lại xù lên, Vân Khởi nói chuyện gặp lực cản nên càng nói lớn hơn."

Em nghe nhầm thành gì?

Nói thử xem nào."

Giống như cảm thấy lông thỏ còn chưa đủ xù, Vân Khởi lại bồi thêm một câu.Lâm Thần cũng không trả lời, chỉ càng mạnh tay hơn."

Tiếc quá trời, vốn dĩ chị đã chốt deal được với bọn họ.

Ai ngờ thỏ hư nhà ta nghe tin liền chạy tới ngăn cản, đáng lẽ chị sắp được ngủ yên rồi."

Mặc dù nói chuyện lúc này khá khó khăn, Alpha vẫn thân tàn chí kiên "bồi thêm một dao"."

Còn nói nữa hả!"

Lâm Thần cũng nghe thấy tiếng tài xế phía trước nén cười, cảm giác hôm nay ra ngoài đúng là một sai lầm.

"Em nghe thấy rõ ràng là chị nói có một cây cỏ tình nhân có chân chạy khắp nơi, tự trách mình vì đi lung tung, cảm thấy mình muốn hiến thân để nuôi dưỡng con thỏ con mà cô ấy yêu thương, ăn tươi nuốt sống."

"Không nói nữa, không nói nữa, chị sai rồi, chị sai rồi."

Alpha nhìn thấy thỏ con bị cô thành công trêu đến mức tức giận, liền cúi xuống hôn lên phần đầu gối nàng, thỉnh thoảng còn cắn nhẹ một hai cái."

Quần!

Đừng cắn quần em, chị không thấy bẩn sao?"

Lâm Thần đẩy Vân Khởi ra, không cho cô cắn vào chân mình.

Nhưng đầu của Alpha giống như đã dính chặt vào chân nàng, thế nào cũng không đẩy ra được."

Nàm sao, trước đây là ai ngày nào cũng cắn chị?

Bây giờ chị mới cắn một cái là em không vui rồi hả?"

Vân Khởi nói xong lại cúi xuống cắn thêm một miếng vào chân thỏ.Bất quá ánh mắt thi thoảng liếc về phía sau của tài xế vẫn làm Vân Khởi kiềm chế động tác.Cô bắt đầu nhớ người tài xế trước kia, người chỉ lặng lẽ lái xe mà không bao giờ quay đầu lại."

Không bẩn, thỏ con nhà chúng ta từ trên xuống dưới đều ngọt cả."

Vân Khởi trả lời câu hỏi của Lâm Thần.Omega thật mạnh hừ một tiếng, không thèm để ý đến Alpha mặt dày này nữa.Lâm Thần cảm thấy Vân Khởi có chút thay đổi, nhưng cụ thể thay đổi ở điểm nào thì không thể nói được, không biết có phải liên quan đến thứ Alpha đang tìm hay không."

Chị có thể lặp lại lời mình vừa nói."

Vân Khởi bắt đầu trở nên nghiêm túc, kéo bàn tay của thỏ con sang rồi hôn lên một cái."

Hửm?"

Dù lúc nãy Alpha rất đáng ghét, nhưng Lâm Thần vẫn muốn nghe Vân Khởi lặp lại câu nói kia, trực tiếp nói trước mặt mình."

Bất quá em muốn chị làm một chuyện, thì có phải em cũng nên trả một chút thù lao?"

"Chị muốn làm gì?"

Lâm Thần rút tay lại, cảm thấy Vân Khởi lúc này đặc biệt không có ý tốt.Nhìn lướt qua tài xế phía trước, Lâm Thần không muốn mất mặt trước người khác."

Cũng không phải cái gì khó khăn."

Alpha cố ý ngừng một lúc như muốn kích thích sự tò mò của bạn đời.

"Chỉ là, thỏ con có thể nói cho ta biết người tốt mà Hiệp hội Alpha nói đến là ai không?"

Nói xong, Vân Khởi lại nắm lấy bàn tay vừa bị rút ra, đưa lên môi hôn thêm lần nữa.Trong tầm mắt Lâm Thần, biểu hiện của Vân Khởi trông rất bình thản, cười cũng thật dịu dàng, giống như không để ý đến chuyện này, chỉ là hỏi vì tò mò.

Trong khi đó, cô cứ thỉnh thoảng bóp tay Lâm Thần, đặt lên môi hôn.Cũng không hiểu tại sao Alpha lại đặc biệt thích hôn tay nàng.

Rõ ràng là tay hai người cũng không khác biệt lắm, chỉ là ngón tay Vân Khởi dài hơn một chút.

Bàn tay nàng so với tay Vân Khởi có chút nhiều thịt hơn, giống như bàn chân thỏ vậy.Nghĩ đến đây Omega lắc lắc đầu.

Đều là tại Vân Khởi cả, ngày nào cũng gọi nàng là thỏ con, thỏ con, lại còn gọi tay nàng là chân thỏ, làm nàng cũng vô thức nghĩ tay mình thành chân thỏ.Lúc Lâm Thần như đi vào cõi thân tiên, Vân Khởi yên lặng tựa vào chân nàng chờ đợi câu trả lời."

Là...."

"Là ta."

Chờ trong đầu Lâm Thần vừa ôm tiểu tình nhân thảo dạy cho một trận rồi chuẩn bị quay lại trả lời, thì bị tài xế phía trước ngắt lời.Vân Khởi cũng theo âm thanh đó mà nhìn về phía trước, tài xế vẫn đang lái xe một cách vững vàng.Người này, cô không quen biết.Tài xế một tay lái xe, tay kia gỡ thiết bị thay đổi gương mặt, hóa ra đây là Alpha mà Vân Khởi từng gặp trên tàu hỏa, cũng là Alpha kết hôn với Lâm Dao Dao."

Chào cô, chúng ta đã gặp nhau nhiều lần, cũng đã nói chuyện không ít lần, bất quá hình như vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc sâu hơn."

"Em muốn loại tiếp xúc sâu nào?"

Vân Khởi chưa kịp trả lời thì Lâm Thần đã không vui lên tiếng, trong khi Mộc Họa thì cố nén cười, còn nàng thì đã bắt đầu nổi giận."

Ví dụ như trao đổi tên chẳng hạn?"

Người thông minh đều biết lúc này không nên chọc giận một Omega đang tức giận, Mộc Họa cũng không ngoại lệ."

Tôi là Mộc Họa.

Lần đầu chúng ta gặp nhau có lẽ là ở nhà ma."

"Nhà ma?"

Vân Khởi có chút bối rối, cô nghĩ lần đầu gặp người này phải là ở đám cưới của Lâm Dao Dao mới đúng."

À, tôi quên mất, tôi đã làm một chút phẫu thuật, diện mạo có thay đổi một chút, bất quá cũng không ảnh hưởng gì lớn.

Tôi thích diện mạo hiện tại của mình hơn."

"Vậy cứ xem như lần đầu chúng ta gặp nhau là ở đám cưới của Lâm Dao Dao đi."

Vân Khởi thả tay khỏi tay thỏ, ngồi thẳng dậy."

Anh biết diện mạo của tôi sau khi đeo thiết bị thay đổi khuôn mặt sao?"

Alpha nheo mắt nhìn cô."

Tôi biết diện mạo của Lâm Thần khi đeo thiết bị thay đổi khuôn mặt.

Lần nào các người cũng dùng diện mạo đó, không phải sao?"

Được rồi, có vẻ là nhận ra thông qua Lâm Thần.

Nhưng chuyện này thật sự khiến người ta khó chịu.Từ giọng điệu đến cách dùng từ của Alpha này, lúc nào cũng ngầm nhắc nhở cô rằng anh ta rất thân thiết với Lâm Thần, cũng biết rất nhiều chuyện về Lâm Thần.Còn vừa nãy Vân Khởi cũng để ý, Lâm Thần vẫn luôn thỉnh thoảng liếc nhìn phía trước.

Lúc đó cô cứ tưởng là thỏ con đang ngại ngùng."

Vậy tôi có thể hỏi lý do tại sao anh lại làm vậy không?"

Alpha gắt gao nhìn chằm chằm người phía trước.

Dù hình như Mộc Họa vẫn tập trung lái xe, không dành ánh mắt nào cho người phía sau."

Lý do?

Chỉ là tôi cảm thấy làm vậy sẽ rất thú vị, cô cảm thấy vậy hả?

Nhìn đám Alpha trong Hiệp hội Alpha tự cho mình là anh hùng đến cứu cô."

"Không cảm thấy."

"Không cảm thấy sao?

Tôi còn tưởng cô sẽ đặc biệt hứng thú."

Giọng điệu của Mộc Họa nghe có vẻ tiếc nuối, giống như món quà anh ta dày công chuẩn bị lại không được người nhận yêu thích, nhìn qua rồi bỏ đi."

Mộc Họa!"

Lâm Thần cảm nhận được chút địch ý của Vân Khởi đối với Mộc Họa, lớn tiếng gọi tên người phía trước.Nàng vẫn còn ở đây vậy mà Mộc Hoạ dám bắt nạt Alpha của nàng."

Được, được, được, tất cả đều là lỗi của em.

Hai người đều ở đây, chỉ có em là người ngoài."

"Không lẽ không đúng sao?"

Vân Khởi phản bác.

Lâm Thần là Omega của cô, là bạn đời duy nhất của cô, còn Mộc Họa này bất quá cũng chỉ là một người ngoài."

Không phải trước đây chúng ta từng nói chuyện với nhau rồi sao?

Cô cũng đã nói là theo ý kiến Lâm Thần.

Lâm Thần ở đâu cô ở đó.

Cho nên tôi chỉ muốn giúp cô nói rõ ràng một lần, để đám người đó đừng quấy rầy cô nữa."

"Vậy tôi cảm ơn anh nhé."

Vân Khởi tựa vào thỏ con của mình nói."

Được rồi, tôi thừa nhận là tôi có chút ghen tị.

Rõ ràng là tôi gặp Lâm Thần trước, vậy mà cô ấy lại thích cô."

"Xin lỗi, thỏ con của ta từ nhỏ đã được ta đóng dấu rồi."

"Còn ta mới đẻ là đã biết Lâm Thần rồi."

Nghe đến đây Vân Khởi nhịn không được mà bật cười, cười trong tức giận."

Mộc Họa!"

Lần này giọng của Lâm Thần còn lớn hơn, "Nếu em không muốn gặp chị thì về nhà đi."

"Nó là em trai em."

Lâm Thần nói với Mộc Họa xong, sau đó liền quay lại giải thích với Vân Khởi."

Em trai?"

"Lúc nhỏ tự mình chạy lung tung, đi lạc mất, đến lúc trở về thì không còn chỗ của mình nữa."

Mộc Họa tiếp lời Lâm Thần, vẫn giữ thái độ tùy ý.Nghe đến đây địch ý trong lòng Vân Khởi cũng tan biến.

Không phải tình địch là tốt rồi.Hơn nữa dù Mộc Họa nói bằng giọng vô tư, nhưng qua nội dung rõ ràng không nhẹ nhàng như anh ta thể hiện.---------------Editor: Mình sẽ gấp gấp làm cho xong, nhưng mà mọi người phải hối mình chứ.

Dí deadline đi, hâm doạ gì đó đi.
 
Back
Top Bottom