Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 390: C390: Nắm cổ phần lớn nhất



Trong phòng họp ở tập đoàn Đường Thị.

Lúc này, tất cả giám đốc và cổ đông của tập đoàn Đường thị đều tập trung tại đây!

Sở Hà ngồi ở vị trí chính giữa!

“Được rồi, bây giờ mọi người hãy giơ tay biểu quyết. Nếu đồng ý loại bỏ Đường Sở Sở ra khỏi vị trí chủ tịch của tập đoàn Đường Thị, sau đó bổ nhiệm tôi làm tân chủ tịch thì xin mời giơ tay.” Sở Hà nhìn mọi người có mặt ở đó rồi nói.

Soạt, soạt, soạt!

Ngay lập tức, tất cả giám đốc và cổ đông đều đồng loạt giơ tay!

“Được, nếu như mọi người đã nhất trí, vậy tôi tuyên bố..."

“Tôi không đồng ý!”

Sở Hà còn kịp nói xong thì đã có một giọng nói lạnh lùng vang lên từ bên ngoài phòng họp.

Đường Sở Sở đẩy cửa, vẻ mặt lạnh lùng bước vào. “Chủ tịch Đường đã trở lại rồi!”

*Ồ không, bây giờ tôi nên gọi là cô Đường mới đúng!” Sở Hà nhìn Đường Sở Sở mỉm cười.

“Sở tiên sinh, ý anh là gì?”

“Anh chẳng qua chỉ là cổ đông mới của tập đoàn Đường Thị, anh có tư cách gì triệu tập hội đồng quản trị rồi cách chức tôi? Hơn nữa, đứng đầu hội đồng quản trị vẫn là bà nội tôi, từ khi nào đã đến lượt anh quyết định!” Đường Sở Sở nhìn Sở Hà rồi hét lên.

“Cô Đường xin đừng kích động, trước tiên hãy xem những tài liệu này.”

“Đây là thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của bà nội cô, chú hai và chú ba của cô, còn có thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của một số cổ đông khác!”

“Bây giờ tôi sở hữu 54% cổ phần của tập đoàn Đường Thị, vậy nên tôi chính là chủ nhân thực sự của tập đoàn!”

Sở Hà ném một đống văn kiện đến trước mặt Đường Sở Sở, cô vừa nhìn thấy sắc mặt liền cực kỳ khó coi.

“Không có khả năng!” “Làm sao có thể như vậy chứ?” Sắc mặt Đường Sở Sở không ngừng thay đổi.

“Cô Đường, cô bây giờ còn cho rằng tôi không đủ tư cách để triệu tập hội đồng quản trị cách chức cô sao?”

“Cô vẫn cho rằng tôi không đủ tư cách đứng đầu hội đồng quản trị?” Sở Hà nhìn Đường Sở Sở, cười khẩy.

“Anh...” Đường Sở Sở cực kỳ tức giận nhìn Sở Hà. “Anh đã sớm sắp xếp tất cả mọi thứ!”

“Anh đã lên kế hoạch kể từ ngày đầu tiên anh bước. chân vào tập đoàn Đường Thị.” Đường Sở Sở nhanh chóng bình tĩnh, lạnh lùng nhìn Sở Hà.

“Cô Đường thật thông minh!”

“Không sai, mọi điều cô nói đều đúng!” Sở Hà cười nhẹ.

“Anh rốt cuộc là ai? Mục đích của anh làm việc này là gì? Lẽ nào vì tập đoàn Đường Thị?” Đường Sở Sở nhìn chằm chằm vào Sở Hà rồi nói.

“Tập đoàn Đường Thị này đối với tôi mà nói chẳng là gì cả. Mục đích tôi làm việc này chính là vì cô!” Sở Hà đáp.

*Vi tôi? Ý của anh là gì?” Đường Sở Sở cau mày.

“Có người muốn kết bạn với cô Đường, nhưng lại sợ rằng cô Đường không đồng ý nên chỉ có thể dùng cách này.

“Chỉ cần cô Đường đồng ý kết bạn với anh ta, tôi hứa sẽ trả nguyên vẹn tập đoàn Đường Thị lại cho cô!”

“Cô Đường, cô thấy thế nào?” Sở Hà nhìn Đường Sở Sở, khẽ mỉm cười.

“Tao cảm thấy không tốt lắm!” Giọng nói lạnh lùng của Diệp Phàm vang lên.

Hắn đi tới, nhìn Sở Hà: “Kẻ phía sau muốn tán tỉnh bà xã của tao?”

“Mày...” Bốp!

Sở Hà nhìn thấy Diệp Phàm còn chưa kịp nói gì đã bị tát một cái.

Anh ta bị tát mạnh đến nỗi ngã lăn ra sàn, trên mặt còn in hằn dấu bàn tay.

“Dám tán tỉnh bà xã của tao, thì lá gan của mày và kẻ đứng sau cũng không nhỏ đâu!” Diệp Phàm lạnh lùng quát lên, rồi đi thẳng về phía anh ta.

“Mày định làm gì?”

“Tao nói cho mày biết, nếu mày dám làm gì tao, ngày mai tập đoàn Đường Thị sẽ đổi thành Sở thị!” Sở Hà nhìn Diệp Phàm đe họa.

Soạt!

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên tia lạnh lếo, hắn đang muốn ra tay với Sở Hà thì lại bị Đường Sở Sở ngăn lại.

“Tiểu Phàm ca ca, bỏ đi!”

Đường Sở Sở nói, rồi nhìn về phía Sở Hà: “Tôi không cần biết kẻ phía sau anh có ý định gì, nhưng tôi sẽ không. bao giờ để tập đoàn Đường Thị rơi vào tay mấy người, cũng sẽ không để tập đoàn đổi tên thành Sở Thị.”

Nói xong cô kéo Diệp Phàm rời đi.

Sắc mặt Sở Hà tối sầm lại, ánh mắt anh ta tràn đầy sự lạnh lẽo nham hiểm

Sau khi rời khỏi phòng họp, Tôn Tiểu Tiểu đi tới, gấp gáp hỏi: “Chủ tịch, bây giờ sao rồi?”

“Không sao đâu, đừng lo lắng!" Đường Sở Sở bình Tĩnh nói.

“Bà xã, sao vừa rồi em không để anh giết anh ta? Như vậy chẳng phải tập đoàn Đường Thị vẫn là của em sao?” Diệp Phàm bĩu môi, nói thẳng.

“Tiểu Phàm ca ca, em không muốn anh tùy tiện giết người vì em.”

“Hơn nữa nếu anh ta chết ở đây, một khi lời đồn bị truyền ra, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của tập đoàn Đường Thị.” Đường Sở Sở trầm giọng nói.

“Vậy bây giờ phải làm sao?” Diệp Phàm hỏi.

“Quay về Đường gia.”

Ngay sao đó, Đường Sở Sở dẫn Diệp Phàm trở về Đường gia.

Lúc này trong đại sảnh của Đường gia, bà cụ Đường đang ở đây, còn vợ chồng Đường Chính Nhân đang ngồi trước mặt bà ta.

“Mẹ, mẹ thật sự đã chuyển 10% cổ phần của mình cho Sở Hà sao?”

“Mẹ có biết việc này nguy hiểm thế nào không? Nếu đối phương muốn lợi dụng Đường gia, thì cổ phần của anh †a cộng thêm 10% cổ phần của mẹ, điều này rất có thể sẽ uy h**p đến sự điều hành tập đoàn Đường thị của nhà chúng ta.” Đường Chính Nhân nhìn mẹ rồi nói.

“Sở tiên sinh ra giá 70 tỷ để mua 10% cổ phần của mẹ, giá quá cao, không bán thì lỗ mất.”

“Hơn nữa cho dù mẹ bán 10% cổ phần này, thì số cổ phần còn lại trong tay mẹ cộng thêm cổ phần trong tay ba anh em của con và Sở Sở, Đường gia chúng ta vẫn nắm cổ phần lớn nhất của tập đoàn.” Bà cụ Đường tự tin nói.

“Nắm cổ phần lớn nhất sao?”

“E rằng bà nội không biết tập đoàn Đường thị sắp phải đổi tên rồi?" Đường Sở Sở bước vào, lạnh lùng nói.

“Sở Sở, con nói cái gì vậy?” Đường Chính Nhân nhìn cô hỏi.

“Hôm nay Sở Hà đã tổ chức họp hội đồng quản trị tại tập đoàn Đường Thị và tuyên bố rằng con sẽ bị cách chức chủ tịch, còn anh ta sẽ được bổ nhiệm làm chủ tịch mới của tập đoàn!" Đường Sở Sở lạnh lùng nói.

“Cái gì?”

“Làm sao có thể như vậy được?”

“Không thể nào!”

Sắc mặt bà cụ Đường liền thay đổi, kinh ngạc hỏi.

“Sở Sở, con nói thật sao?” Sắc mặt Đường Chính Nhân rất khó coi.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 391: C391: Người của sở phiệt



“Đúng vậy, tập đoàn Đường Thị hiện tại đã rơi vào †ay Sở Hà rồi!" Đường Sở Sở lạnh lùng đáp.

“Làm sao có thể?”

“Chỉ với cổ phần trong tay anh ta, làm sao có thể trở thành chủ nhân của tập đoàn được?” Bà cụ Đường không tin hỏi.

“Anh ta không chỉ nắm giữ 10% cổ phần của bà, mà còn có toàn bộ cổ phần của chú hai và chú ba.”

“Anh ta thậm chí còn bí mật mua lại cổ phần của nhiều cổ đông. Bây giờ anh ta sở hữu 54% cổ phần của tập đoàn Đường Thị, nắm trong tay quyền sở hữu tập đoàn."

Nghe xong lời này của Đường Sở Sở, bà cụ Đường. run lên bần bật, không thể tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. .

||||| Truyện đề cử: Siêu Cấp Phú Nhị Đại |||||

Sắc mặt của Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan cũng tối sầm lại.

“Làm sao có thể?” Bà cụ Đường lẩm bẩm.

“Chú hai ở đâu ạ? Cháu muốn hỏi ông ta tại sao lại chuyển cổ phần của tập đoàn Đường Thị cho Sở Hài” Đường Sở Sở mở miệng nói.

“Bởi vì tao không muốn mày làm chủ tịch!”

Lúc này, Đường Chính Nghĩa chống nạng khập

khiễng đi tới, rồi lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Đường Sở Sở cùng Diệp Phàm.

“Chính Nghĩa, lẽ nào em định giao tập đoàn Đường Thị cho kẻ khác chỉ vì oán hận bọn Sở Sở sao?” Đường Chính Nhân quát lên với em trai của mình.

ì hai đứa nó mà tôi trở thành người tàn tật, con

“Chỉ trai tôi phải ngồi xe lăn suốt đời. Bọn nó đã hại cha con tôi thảm như vậy, tôi sẽ không để bọn nó được sống dễ dàng!”

“Tôi thà hủy đi tập đoàn Đường Thị còn hơn để mấy người sống thoải mái!" Đường Chính Nghĩa hét lên với vẻ mặt hung dữ.

“Ông muốn tìm chết à?” Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, hắn tiến lên một bước, tóm lấy cổ Đường Chính Nghĩa, nhấc bổng ông ta lên.

Mặc Đường Chính Nghĩa đỏ bừng, cảm giác như sắp. ngạt thở.

“Bỏ Chính Nghĩa xuống!” Vẻ mặt bà cụ Đường thay đổi, liền mắng Diệp Phàm.

“Đồ khốn, mau thả cha tao ra!” Đường Phong đang đẩy xe lăn tới, nhìn Diệp Phàm rồi hét lên.

“Cha con tụi mày đều đã xuất hiện rồi, đúng lúc lắm, hôm nay tao sẽ tiễn cả hai lên đường!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Soạt!

Lúc này, Đường Chính Đạo cũng đã quay lại.

“Chính Đạo, con trở về đúng lúc lắm, mau ngăn hắn †a lại, cứu anh của con.”

Bà cụ Đường nhìn ông ta, hét lên. Nhưng khi Đường Chính Đạo nhìn thấy Diệp Phàm, †rong mắt ông ta tràn ngập sợ hãi, đến nỗi không dám cử động!

Ông ta không muốn trở thành quân chủ thứ hai của quân Thiên Lang!

“Tiểu Phàm, đừng kích động!” Đường Chính Nhân nhanh chóng tiến tới can ngăn.

Răng rắc!

Hắn chợt dùng lực mạnh bóp gấy cổ Đường Chính Nghĩa, rồi tùy ý ném xác ông ta xuống đất.

“Lần trước cháu vì nể tình mọi người mà tha mạng cho ông ta, nhưng nếu ông ta vẫn không biết hối cải, chú

cũng không thể trách cháu!” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.

“Chính Nghĩa!!!" Bà cụ Đường nhìn Đường Chính Nghĩa chết thảm, hét lên đây đau đớn.

“Cha!” Đường Phong cũng thống khổ hét lên. Mấy người Đường Chính Nhân, Dương Ngọc Lan và Đường Sở Sở nhìn thấy xác Đường Chính Nghĩa, nét mặt

liền thay đổi.

“Haiz!" Đường Chính Nhân không khỏi thở dài, nhưng ông cũng không trách Diệp Phàm.

“Đồ khốn nạn, mày thực sự đã giết con trai tao!”

“Mày sẽ không được chết yên ổn đâu!” Bà cụ Đường chỉ vào Diệp Phàm, hung dữ hét lên.

“Nếu bà muốn đi cùng với con trai của mình, tôi cũng không ngại tiễn thêm bà đâu.” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Nếu bà lão này không phải bà nội của Sở Sở thì hắn đã xử lý bà ta từ lâu rồi!

Soạt!

Diệp Phàm lại liếc nhìn Đường Phong.

“Tiểu Phàm ca ca, bỏ đi, bỏ qua cho anh ta đi, anh ta đã tàn phế rồi, không thể làm gì được nữa!” Nhìn thấy Diệp Phàm muốn ra tay với Đường Phong, Đường Sở Sở nhịn không được nói.

“Được!” Diệp Phàm gật đầu.

Với chỉ số thông minh và bộ dạng tàn tật của Đường Phong thì bây giờ anh ta cũng chỉ có thể ăn no rồi chờ chết!

Đường Phong trợn mắt nhìn Diệp Phàm, nắm chặt năm đấm, cắn chặt môi đến nỗi bật cả máu.

“Tại sao ông lại đưa cổ phần cho Sở Hà? Mối quan hệ của ông với anh ta là gì?”

Lúc này Diệp Phàm lại liếc nhìn Đường Chính Đạo.

Đường Chính Đạo lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp. Phàm, nói: “Tôi không biết Sở Hà. Trước đây là do quân chủ của quân Thiên Lang đến tìm tôi nói muốn cổ phần của mình, tôi cũng không dám không đáp ứng, đành chuyển nhượng cổ phần!”

“Kẻ này còn có thể sai khiến quân chủ quân Thiên Lang? Quả thật có chút bản lĩnh.” Đôi mắt Diệp Phàm lóe lên sự lạnh lẽo.

“Sở Sở, chúng ta về thôi!” Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở.

“Sở Sở, hiện tại tập đoàn Đường Thị đã rơi vào tay Sở Hà, sau này chúng ta phải làm sao?” Đột nhiên, Dương Ngọc Lan kéo Đường Sở Sở lại rồi nói.

“Trước kia không phải dì vẫn muốn anh ta làm con rể của dì sao? Làm sao? Bây giờ đã biết lo lắng rồi?” Diệp Phàm nhìn mẹ bà xã, không chút khách khí nói.

“Cậu có tư cách gì để nói chuyện ở đây?”

“Nếu như cậu có bản lĩnh thì hãy dành tập đoàn Đường Thị lại cho tôi. Còn nếu không thì đừng nói nhảm nữa!” Dương Ngọc Lan mắng Diệp Phàm.

“Mẹ, mẹ nói gì thế?” Đường Sở Sở bất mãn hỏi.

“Cái gì? Mẹ nói sai gì sao?” Dương Ngọc Lan khịt mũi khinh thường.

“Tập đoàn Đường Thị là của Đường gia nhà chúng †a, liên quan gì đến tiểu Phàm ca ca? Con sẽ đoạt lại tập đoàn."

“Tiểu Phàm ca ca, chúng ta đi thôi!” Đường Sở Sở trực tiếp kéo Diệp Phàm rời khỏi.

“Diệp Phàm, chúng ta vẫn chưa xong đâu.” Chờ sau khi Diệp Phàm rời đi, Đường Phong hung dữ hét lên.

“A Phong, nếu như còn chưa muốn chết thì tốt nhất đừng tìm hắn gây sự, nếu không bản thân sẽ còn chết thảm hơn cha của mình!” Đường Chính Đạo hít sâu một hơi rồi nhìn Đường Phong cảnh cáo.

Sau khi Diệp Phàm rời khỏi Đường gia, hắn đi thẳng đến Bách Hoa Lâu.

“Thiếu chủ, trước đây tôi đã từng điều tra thân phận của Sở Hà, nhưng chưa từng tìm được manh mối. Thân phận của kẻ này rất bí ẩn, e rằng chỉ có sử dụng cơ quan tình báo cao nhất của Bách Hoa Lâu mới có thể tìm ra chút manh mối nào đó về thân phận của anh ta.” Xuân Lan nói.

Diệp Phàm ngay lập tức gọi điện cho Hoa Hồng Đỏ, nhờ cô ta điều động cơ quan tình báo cao nhất của Bách Hoa Lâu để điều tra thân phận của Sở Hà.

Bây giờ Hoa Hồng Đỏ đã trở thành người đứng đầu tạm thời của Bách Hoa Lâu, cô ta đương nhiên có quyền sử dụng cơ quan tình báo này.

Chưa đầy mười phút, Hoa Hồng Đỏ đã tìm thấy thông tin về Sở Hà.

“Thiếu gia, Sở Hà này là người của Sở Phiệt!” Hoa Hồng Đỏ nói.

“Người của Sở Phiệt?” Diệp Phàm cau mày.

“Đúng vậy, Sở Phiệt cũng là một trong những Cửu Đại Môn Phiệt của Long Quốc.” Hoa Hồng Đỏ nói tiếp.

Lúc này trong mắt Diệp Phàm lại lộ ra tia sát ý lạnh lẽo.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 392: C392: Người của chín đại môn phiệt sao



Ở Thiên Hải, trong một biệt thự nào đó, Sở Hà đang ngồi bên trong, trong mắt anh ta lóe lên hàn quang lạnh lễo.

Một người đàn ông mặc đồ đen đứng trước mặt Sở Hà nói: "Công tử có cần tôi lập tức đi giải quyết tên nhóc đó không?"

"Nếu hắn dễ bị giải quyết như vậy thì liệu có đến lượt ông phải ra tay không?"

Sở Hà hừ lạnh nói: "Thằng nhóc, tao sẽ cho mày tận mắt nhìn thấy cảnh người phụ nữ của mày năm trong vòng tay của người khác."

Âm ầm!

Đột nhiên, cửa biệt thự bị vỡ tan tành, Diệp Phàm bước vào, đám người Xuân Lan đi theo phía sau.

Sở Hà nhìn thấy Diệp Phàm xuất hiện, sắc mặt anh †a tái mét.

Tên mặc đồ đen bên cạnh anh ta trực tiếp tấn công về phía Diệp Phàm, đó là một cao thủ Địa Cảnh.

Rắc. Diệp Phàm vung tay, trực tiếp bẻ gấy cổ tên này.

"Mày... mày sao lại tìm đến đây được?"

Vẻ mặt Sở Hà nghiêm trọng nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

"Tìm mày khó lắm sao?"

Diệp Phàm bước tới, lạnh lùng nhìn Sở Hà.

"Mày muốn gì?"

Sở Hà nhanh chóng bình tĩnh lại, trầm giọng nói. "Chuyển nhượng toàn bộ cổ phần nhà họ Đường trong tay mày cho Sở Sở, tao có thể để mày chết thoải mái hơn một chút."

Diệp Phàm ngồi xuống, vắt chân lên rồi lạnh lùng nói.

"Muốn cổ phần sao?” "Được."

"Mày quỳ xuống dập đầu với tao thì có lẽ tao sẽ cân nhắc một chút."

Sở Hà liếc nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh nói. Diệp Phàm liếc nhìn Sở Hà, bật cười: "Ha ha."

Nụ cười này của hắn khiến Sở Hà cảm thấy rùng mình.

"Ai cho mày can đảm dám nói những lời như vậy với †ao? Là thân phận Sở Phiệt của mày sao?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Diệp Phàm vừa dứt lời, ánh mắt Sở Hà ngưng tụ, nói: "Mày cũng có chút bản lĩnh đó, điều tra ra được thân phận của ta nhanh vậy."

"Nếu mày đã biết thân phận của tao thì nên ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu với tao. Nếu không mày hẳn biết rõ hậu quả của việc đối đầu với môn phiệt Long Quốc."

Sở Hà nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt lạnh lùng quát lớn. Phụt...

Vừa dứt lời, ngực Sở Hà liền b*n r* một đóa hoa máu.

Thanh đoản kiếm màu đen của Diệp Phàm trực tiếp đâm vào Sở Hà, mắt anh ta lúc này trợn tròn, không thể tin nhìn Diệp Phàm.

Anh ta không ngờ rằng đối phương dám giết anh ta dù đã biết được thân phận của anh ta.

"Tao rất muốn xem thử kết cục khi làm kẻ địch của Sở Phiệt bọn mày sẽ như thế nào?”

Diệp Phàm đứng dậy nhìn Sở Hà cười lạnh, trực tiếp rút thanh đoản kiếm màu đen ra, Sở Hà chết không nhắm mắt.

Đinh linh linh.

Lúc này, tiếng chuông điện thoại trên người Sở Hà đột nhiên vang lên.

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, hắn trực tiếp lấy điện thoại của đối phương ra nhấn nút nghe.

"Việc thế nào rồi?"

Đầu bân kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm ấm.

"Xem ra ông chính là người đứng sau Sở Hà."

Diệp Phàm cầm điện thoại lạnh lùng nói.

Đầu bên kia điện thoại trực tiếp im lặng vài giây, sau đó mới lên tiếng: "Cậu là Diệp Phàm đúng không, Sở Hà thế nào rồi?"

"Chết rồi."

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Quả nhiên là đệ tử của Chiến thần Thiên Sách, gan rất lớn. Hy vọng cậu còn sống để xuất hiện trước mặt tôi:

Người đàn ông kia nói.

"Yên tâm, chúng ta sẽ gặp nhau, nhưng trước tiên ông hãy chuẩn bị cho mình một chiếc quan tài. Ngày chúng ta gặp nhau, chính là ngày giỗ của ông."

Diệp Phàm nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng nào đó, một chàng trai trẻ tuổi tuấn tú, khí chất xuất trần đang đứng †rước cửa sổ, tay cầm điện thoại, nở một nụ cười tà mị: "Thật thú vị."

Chớp mắt, màn đêm buông xuống.

Diệp Phàm trở về biệt thự, Đường Sở Sở đang ngồi đó, không biết đang nghĩ gì.

"Vợ yêu, em đang nghĩ gì vậy?”

Diệp Phàm đi tới.

"Em đang nghĩ cách đoạt lại Đường Thị." "Không cần nghĩ nữa, Đường Thị đã lấy về rồi."

Đường Sở Sở vừa mới mở miệng, Diệp Phàm đã đưa cho cô một văn kiện.

Văn kiện này là một thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, trên đó ghi rõ Sở Hà chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho Đường Sở Sở, trên đó còn có chữ ký và dấu vân tay của đối phương.

Những thứ này tất nhiên đều là do Diệp Phàm sai người làm.

"Cái này..."

Đường Sở Sở nhìn văn kiện này, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Diệp Phàm: "Anh Tiểu Phàm, anh ra tay với Sở Hà rồi sao?"

"Tên nhóc đó là người của Sở Phiệt - một trong chín đại môn phiệt của Long Quốc, chỉ mình em không đối phó được với anh ta."

Diệp Phàm nhếch miệng.

"Người của chín đại môn phiệt sao? Vậy anh ta có mục đích gì?"
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 393: C393: Nếu sở sở xảy ra chuyện thì tôi sẽ diệt huyết tộc



Ngay lập tức, Đường Sở Sở cau mày.

"Anh ta hẳn chỉ làm việc thay người khác, anh sẽ tìm ra người đứng sau anh ta, những chuyện này em không cần lo. Bây giờ em năm giữ hơn một nửa cổ phần của Đường Thị, sau này toàn bộ Đường Thị sẽ do em quyết định, bà nội em cũng không quản được em nữa."

Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở mỉm cười.

"Anh Tiểu Phàm, em cảm ơn anh."

Đường Sở Sở ôm Diệp Phàm hôn một cái.

"Này này, còn có người ở đây, hai người thân mật như vậy không mắc cỡ sao."

Trần Tiểu Manh đột nhiên đi ra, lẩm bẩm nói.

Mà Huyết Cơ cũng đi ra, ánh mắt nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm.

Ngay lập tức, Đường Sở Sở rụt người lại, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng.

"Con nhóc này, ngày nào cũng làm bóng đèn."

Diệp Phàm liếc nhìn Trần Tiểu Manh.

"Sao anh chỉ nói mình em, còn Huyết Cơ nữa."

Trần Tiểu Manh hừ một tiếng.

Trước đó chuyện Huyết Cơ khôi phục ký ức đã nói với Đường Sở Sở và Trần Tiểu Manh, mà đối phương tm một cái cớ để tiếp tục ở lại đây.

"Huyết Cơ, cô mới khôi phục ký ức, có cần gì cứ nói với tôi."

Lúc này, Đường Sở Sở nhìn Huyết Cơ nói. "Được."

Huyết Cơ gật đầu.

Tiếp theo, Diệp Phàm bắt đầu làm bữa tối.

Ăn xong, dọn dẹp mọi thứ xong, mọi người liền về phòng của mình.

Trong phòng của Huyết Cơ, cô ta trực tiếp gọi một cuộc điện thoại.

"Là tôi."

Huyết Cơ nói.

"Thánh nữ."

"Cuối cùng cô cũng xuất hiện rồi."

Đầu bân kia điện thoại truyền đến một giọng nói kích động.

"Nói với người của mười ba thị tộc, không được cử người đến Long Quốc nữa."

Huyết Cơ lạnh lùng nói.

"Vậy bây giờ Thánh nữ thế nào rồi? Có cần tôi đến đón cô về không?"

Người đầu bên kia điện thoại nói.

"Không cần, tạm thời tôi không về, ông giúp tôi điều tra một chuyện."

Huyết Cơ từ tốn nói.

"Chuyện này tôi sẽ lập tức sai người đi điều tra. Nhưng mà Thánh nữ, tôi nghe nói Thánh đồ của Thánh điện sắp xuất quan, nếu cô không có ở đó, tôi sợ rằng Huyết tộc..."

Giọng điệu của người đầu bên kia điện thoại có chút ngưng trọng.

"Sau khi điều tra rõ chuyện này, tôi sẽ trở về.

Huyết Cơ nói xong liền cúp điện thoại, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lão.

Ngày hôm sau...

Sáng sớm, Diệp Phàm vừa ăn sáng xong, một bóng người loạng choạng, toàn thân đẫm máu bước vào biệt thự.

"Trịnh Thiên?"

"Sao lại là ông? Không phải ông đã trở về Quỷ Cốc rồi sao? Ai làm ông bị thương như vậy?"

Sắc mặc Diệp Phàm thay đổi khi nhìn người này.

Người này chính là người đứng đầu đội Quỷ Cốc - đệ tử trong cuộc thi Y đạo trước đó.

"Thiếu chủ, là Phong Vô Tích."

"Hắn ta tập kích chúng tôi, g**t ch*t toàn bộ đệ tử xuất cốc lần này, tôi cũng nhờ giả chết mới thoát được một kiếp."

Trịnh Thiên thở hổn hển nói.

Ngay lập tức Diệp Phàm nhíu mày, trong mắt hắn lóe lên hàn quang.

"Thiếu chủ, tôi nghe Phong Vô Tích nói sẽ đến Quỷ Cốc, tôi sợ hắn ta sẽ gây bất lợi cho Quỷ Cốc nên lập tức chạy đến bẩm báo với thiếu chủ."

"Xin thiếu chủ nhanh chóng quay về Quỷ Cốc." Trịnh Thiên lên tiếng nói.

"Phong Vô Tích."

Trong mắt Diệp Phàm lóe lên một tia sát ý.

Hắn trực tiếp lấy ngân châm ra trước tiên giúp Trịnh Thiên chữa thương.

Rất nhanh, vết thương của Trịnh Thiên đã hồi phục.

"Lát nữa ông theo tôi trở về Quỷ Cốc."

Diệp Phàm nói với Trịnh Thiên.

"Vâng."

Trịnh Thiên gật đầu.

Sau đó Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở một tiếng về việc hẳn sẽ rời đi, mà Đường Sở Sở cũng không ngăn cản, chỉ bảo hắn chăm sóc tốt cho bản thân.

"Những ngày tôi không có ở đây, cô hãy giúp tôi để mắt đến Sở Sở. Nếu có người nào gây bất lợi với Sở Sở, cô hãy ra tay giúp."

Diệp Phàm nhìn Huyết Cơ nói.

Hắn lo lắng người đứng sau Sở Hà sẽ nhân cơ hội ra tay với Đường Sở Sở. Một khi người đứng sau Sở Hà ra tay, thực lực của U Ảnh và Xuân Lan bọn họ đều không đủ, chỉ có Huyết Cơ mới có thể chống đỡ.

"Anh muốn tôi làm vệ sĩ cho người phụ nữ của anh sao? Tôi là Thánh nữ Huyết tộc."

Huyết Cơ lạnh lùng nói. "Cô muốn từ chối sao?” Diệp Phàm lạnh lùng nói. "Nếu tôi từ chối thì sao?”

Ánh mắt đẹp của Huyết Cơ nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm.

"Nếu Sở Sở xảy ra chuyện thì tôi sẽ diệt Huyết tộc!" Diệp Phàm nói vô cùng bá đạo. Nói xong hắn liền rời đi.

Còn ánh mắt Huyết Cơ thì lóe lên vẻ khác thường, nhưng lại không hề tức giận!

Sau đó, Diệp Phàm theo Trịnh Thiên đến Quỷ Cốc!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 394: C394: Trở về quỷ cốc



Ở Long Quốc, trong một dãy núi sâu nào đó, ở đây có một sơn cốc tràn ngập hơi thở thần bí. Sơn cốc này chính là Quỷ Cốc.

Quỷ Cốc có lịch sử truyền thừa hàng nghìn năm, chủ nhân đầu tiên của Quỷ Cốc - Quỷ Cốc Tử là một tồn tại thần bí khó lường, thông hiểu Chư tử Bách gia, nắm giữ đủ loại kỳ môn dị thuật, từ y thuật, võ đạo, đến bày binh bố trận, suy tính Thiên cơ, thậm chí là luyện đan luyện khí đều vô cùng tinh thông.

Quỷ Cốc do Quỷ Cốc Tử sáng lập chia thành tám bộ, mỗi bộ đều nắm giữ một tuyệt kỹ của Quỷ Cốc Tử.

Cứ như vậy, Quỷ Cốc ẩn cư trong rừng sâu, truyền thừa từ đời này sang đời khác, lưu truyền đến ngày nay.

Nhưng vì để trở thành đệ tử Quỷ Cốc cần phải trải qua rất nhiều thử thách vô cùng khó khăn, cho nên nhân khẩu ở Quỷ Cốc luôn ít ỏi, không có mấy người.

Cho đến khi Quỷ Cốc truyền đến tay của Tam sư phụ của Diệp Phàm là Y Thánh Quỷ Cốc, nơi đây mới dần dần lớn mạnh, có đến ba nghìn đệ tử Quỷ Cốc.

Lúc này, cách Quỷ Cốc vài nghìn mét trong rừng sâu, Diệp Phàm theo Trịnh Thiên đến đây.

"Thiếu chủ, nơi này có đủ loại trận pháp do Quỷ Cốc. bố trí, Thiếu chủ đi sát theo tôi, tránh rơi vào trong đó."

Trịnh Thiên nhắc nhở Diệp Phàm.

"Những thủ đoạn này, tôi đã nắm giữ toàn bộ từ mười tuổi rồi."

Diệp Phàm cười nhẹ, đi về phía Quỷ Cốc, trực tiếp phớt lờ đủ loại thủ đoạn mê hoặc, vây khốn người ngoài của Quỷ Cốc bố trí ở đây.

Những năm ở núi Cửu Long, Diệp Phàm đã sớm học được đủ loại thuật pháp của Quỷ Cốc từ Tam sư phụ, cho nên những thủ đoạn ngăn cản kẻ địch của đệ tử Quỷ Cốc bố trí hoàn toàn không có tác dụng với hắn.

Rất nhanh, Diệp Phàm đã đến bên ngoài Quỷ Cốc.

Ở lối vào Quỷ Cốc có một tấm bia đá, trên đó khắc hai chữ uy nghiệm, mạnh mẽ: Quỷ Cốc.

Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phàm đến Quỷ Cốc với tư cách là người thừa kế của Quỷ Cốc.

Hắn trực tiếp đi vào bên trong. Âm ầm!

Khi Diệp Phàm vừa bước vào Quỷ Cốc, đột nhiên truyền đến một tiếng ầm vang.

Cảnh tượng xung quanh Diệp Phàm trực tiếp thay đổi, hắn như thể đột nhiên xuất hiện ở trong một rừng đá, ở đây có đủ loại đá lớn.

Không đợi hắn nói gì, những tảng đá lớn đó liền từ bốn phương tám hướng tấn công về phía hắn.

"Thạch trận. Thật thú vị." Diệp Phàm cười nhẹ.

Rõ ràng là hắn đã bước vào một trận pháp, trận pháp. này cao minh hơn nhiều so với những trận pháp mê hoặc, ngăn cản người ngoài ở bên ngoài Quỷ Cốc, nếu không Diệp Phàm cũng đã phát hiện.

Hắn trực tiếp ra tay, phá hủy toàn bộ những tảng đá lớn lao tới xung quanh.

Ngay sau đó, thân hình Diệp Phàm xuyên qua rừng đá này.

Hắn rất nhanh đã phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt ngưng tụ, một quyền đánh ra, trực tiếp phá hủy một trong những bức tượng đá đó.

Âm ầm...

Theo sự sụp đổ của bức tượng đá này, những tảng đá lớn xung quanh Diệp Phàm biến mất, cảnh tượng bên trong Quỷ Cốc hiện ra trước mắt hắn.

Chỉ là, khi Diệp Phàm nhìn thấy cảnh tượng Quỷ Cốc. trước mắt, sắc mặt hắn lại thay đổi.

Lúc này, Quỷ Cốc xác người nằm la liệt, máu chảy thành sông, không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, khắp nơi đều là thi thể không toàn thây, vô số đệ tử Quỷ Cốc nằm trên mặt đất chết thảm.

Nhìn thấy cảnh này, nội tâm Diệp Phàm run lên, sắc mặt vô cùng khó coi, cảm xúc đột nhiên trở nên hỗn loạn.

"Phong Vô Tích."

Diệp Phàm lạnh lùng hét lớn.

Ngay lúc này, đột nhiên từng luồng hàn quang lạnh lão sắc bén xuất hiện, lao về phía Diệp Phàm.

Lúc này Diệp Phàm còn đang chìm đắm trong nỗi đau thương khi Quỷ Gốc bị diệt, đối với những hàn quang đột ngột xuất hiện đó dường như không hề hay biết.

Âm ầm...

Ngay khi từng luồng hàn quang chứa đựng sát khí vô hạn sắp rơi vào người Diệp Phàm, trên người hắn bùng phát một luồng khí tức kh*ng b*.

"Phá"

Đôi mắt Diệp Phàm đột nhiên b*n r* hai luồng tỉnh quang kinh người, trong miệng hắn thốt ra một chữ.

Âm ầm ầm!

Ngay lập tức, trong sơn cốc này truyền ra một tiếng ầm vang.

Cảnh tượng trước mắt Diệp Phàm như gương vỡ tan thành từng mảnh.

Chớp mắt, những thi thể và máu tươi đầy đất đó không còn nữa, từng luồng hàn quang đó cũng biến mất.

Mà cảnh tượng hiện ra trước mắt Diệp Phàm là hàng nghìn đệ tử Quỷ Cốc bị thương, nằm rải rác trên mặt đất.

Ở phía trước nhất, có bốn lão già đang ngồi xếp. bằng, khí tức người nào cũng đều yếu ớt, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Rõ ràng cảnh tượng thảm khốc của Quỷ Cốc vừa rồi chỉ là ảo ảnh, không phải là sự thật.

Vừa rồi Diệp Phàm trước tiên đi vào Thạch Trận, sau đó lại rơi vào trận pháp kết hợp giữa Sát Trận và Huyễn Trận.

Mà người bày trận chính là muốn mượn ảo ảnh thảm cảnh người của Quỷ Cốc chết thảm để ảnh hưởng đến nội tâm của Diệp Phàm khiến hắn buông bỏ mọi sự đề phòng, để Sát Trận ẩn giấu cuối cùng tấn công tiêu diệt hắn.

Trận pháp liên hoàn này có thể nói là vô cùng kinh hiểm, nếu Diệp Phàm không phát hiện kịp thời điều bất thường, e rằng hắn cũng trúng chiêu rồi.

Lúc này, Diệp Phàm nhìn những đệ tử Quỷ Cốc này nói: "Các ông thế nào rồi?"

"Cậu là ai?"

Một trong năm lão giả nhìn Diệp Phàm nói.

Diệp Phàm trực tiếp lấy ra Quỷ Cốc lệnh tượng trưng cho Cốc chủ của Quỷ Cốc.

"Quỷ Cốc lệnh?"

"Cậu là ai?"

Năm lão giả nhìn Diệp Phàm kinh ngạc nói.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 395: C395: Hôm nay ngươi vẫn phải thua



Quỷ Cốc lệnh này chỉ có Quỷ Cốc Cốc chủ mới có, sao lại ở trong tay một người ngoài?

"Y Thánh Quỷ Cốc là Tam sư phụ của tôi. Tôi là đồ đệ của ông ấy, tên là Diệp Phàm."

Diệp Phàm nói. "Cậu là đệ tử của Cốc chủ?"

Những đệ tử Quỷ Cốc có mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc khi nhìn Diệp Phàm.

"Những vết thương của các ông đều do Phong Vô Tích gây ra sao?" Diệp Phàm trầm giọng nói.

"Đúng vậy, tên nghiệt súc này dựa vào thuật dịch dung trà trộn vào Quỷ Cốc, sau đó nhân lúc tứ đại trưởng lão bế quan, hạ độc chúng tôi, khiến thực lực của chúng tôi giảm mạnh, bị hẳn ta trọng thương."

Một trong những lão giả lên tiếng.

"Hắn ta ở đâu?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Tên đó đã vào mật thất của Quỷ Cốc rồi, không biết muốn tìm gì."

"Thiếu chủ, cậu mau đi ngăn cản hắn ta." Một cao thủ Quỷ Cốc khác lên tiếng.

Ánh mắt Diệp Phàm ngưng tụ, định đi tìm Phong Vô Tích, nhưng ngay lúc này...

Âm ầm! Trong Quỷ Cốc, đột nhiên truyền đến một tiếng ầm vang, một luồng uy áp kh*ng b* vô cùng tràn ra, bao phủ

†oàn bộ Quỷ Cốc.

Lúc này, toàn bộ không khí của Quỷ Cốc đều đông cứng lại.

Những đệ tử Quỷ Cốc có mặt đều cảm nhận được một luồng áp bức khiến người ta ngạt thở.

Diệp Phàm cảm nhận được luồng uy áp này, nhíu mày.

Mười mấy giây sau, một tiếng bước chân truyền đến từ bên trong Quỷ Cốc.

Phong Vô Tích trực tiếp đi ra.

Lúc này, toàn thân Phong Vô Tích tràn ngập lưồng uy áp khiến người ta ngạt thở, thực lực của hắn ta đã đạt đến mức không thể lường được.

"Sư đệ tốt của ta, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Phong Vô Tích nhìn Diệp Phàm cười đùa.

"Ngươi biết ta sẽ đến?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Tên đó cho rằng cái chết giả của ông ta có thể lừa được ta sao?"

"Tôi chỉ cố ý tha cho ông ta để ông ta đi tìm ngươi. Khi ngươi biết ta đến Quỷ Cốc, ngươi nhất định sẽ đến."

"Như vậy, ta có thể cho những đệ tử Quỷ Cốc này xem, ai mới là người có tư cách nhất để trở thành người thừa kế của Quỷ Cốc."

Phong Vô Tích liếc nhìn Trịnh Thiên, cười lạnh.

"Thiếu chủ, xin lỗi, tôi..."

Trịnh Thiên sau khi biết mình bị Phong Vô Tích lợi dụng, sắc mặt thay đổi, vội vàng xin lỗi Diệp Phàm, nhưng Diệp Phàm thấy không có gì, bèn nói: "Không sao."

"Thực lực của ngươi đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, hẳn là ngươi đã tìm được bảo bối gì đó trong Quỷ Cốc rồi nhỉ."

Diệp Phàm nhìn Phong Vô Tích lạnh lùng nói. "Đúng vậy, trong Quỷ Cốc có một viên Kim Đan, chính là do lão già kia đích thân luyện chế, bây giờ nó đã bị ta dùng rồi."

"Mượn viên Kim Đan này, giờ ta đã khống chế được lưồng sát khí trong cơ thể."

"Luồng sát khí này chính là thứ mà ta phải trả giá rất lớn mới tìm được, dựa vào luồng sát khí này, cho dù lão. già kia hôm nay đứng trước mặt ta, ta cũng không sợ."

Phong Vô Tích hừ lạnh, kiêu ngạo nói.

"Ngươi thế mà lại trộm uống Kim Đan của Quỷ Cốc."

"Tên nghiệt súc chết tiệt này."

Vài vị trưởng lão Quỷ Cốc nghe lời Phong Vô Tích nói, tức giận đến run người.

Viên Kim Đan này vô cùng khó luyện chế, đều là bảo vật vô giá, một khi lấy ra, đủ để cả giới võ đạo Long Quốc thậm chí thế lực ẩn thế tranh giành cướp. đoạt, không ngờ giờ lại bị Phong Vô Tích làm bẩn.

"Mắng đi, qua hôm nay, các ngươi sẽ không mắng được nữa."

"Từ nay về sau, ta chính là Cốc chủ của Quỷ Cốc."

"Tất cả các ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn trở thành nô lệ của ta, mặc ta sai khiến."

Phong Vô Tích hừ lạnh, âm trầm nói. "Mơ giữa ban ngày."

Diệp Phàm thốt ra bốn chữ, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.

"Sư đệ, lần giao chiến trước ngươi thắng may mắn, hôm nay..."

"Hôm nay ngươi vẫn phải thua."

Phong Vô Tích lời còn chưa dứt, Diệp Phàm đã lao về phía hắn ta.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 396: C396: Bất kể ngươi mạnh cỡ nào hôm nay ngươi cũng phải chết



Âm!

Phong Vô Tích nhìn Diệp Phàm tấn công tới, trên người hắn ta tỏa ra một luồng sát khí kh*ng b*.

Lưồng sát khí này chính là cỗ sức mạnh thần bí chưa từng sử dụng mà lúc trước Diệp Phàm phát hiện

trong cơ thể Phong Vô Tích.

Theo luồng sát khí này bùng phát ra, tất cả mọi người có mặt đều có một cảm giác ngạt thở mãnh liệt.

Còn Phong Vô Tích thúc đẩy luồng sát khí này hướng về phía Diệp Phàm đánh tới.

Âm ầm ầm. Hai người này lại va chạm lần nữa.

Tiếng sấm sét liên tục, năng lượng cuồn cuộn tràn tới.

Rầm rầm rầm.

Sau một kích này, thân hình của hai bên đều lui vê phía sau.

Nhưng lần này, Diệp Phàm lùi xa hơn. Sau khi Phong Vô Tích uống Kim Đan, khống chế được luồng sát khí trong cơ thể, thực lực của hắn ta đã tăng lên ít nhất gấp trăm lần so với trước đó.

Phong Vô Tích một lần nữa tấn công về phía Diệp Phàm.

Âm ầm ầm!

Trong nháy mắt, hai vị cựu thiếu chủ Quỷ Cốc và thiếu chủ Quỷ Cốc đương nhiệm chiến đấu kịch liệt, đôi bên qua lại, chiến đấu vô cùng ác liệt.

Những đệ tử Quỷ Cốc có mặt chứng kiến trận đại chiến này đều bày ra vẻ mặt chấn động.

Thực lực của hai người này đã đạt đến mức độ mà họ không thể nào sánh bằng.

Nếu để những cường giả võ đạo bên ngoài nhìn thấy, chắc chắn sẽ vô cùng chấn động.

Thực lực của hai người này so với rất nhiều thế hệ lão làng trong giới võ đạo còn kh*ng b* hơn rất nhiều.

Âm...

Theo một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình của hai người lùi lại rồi khuy xuống đất, nhìn có vẻ bất phân thắng bại.

"Không ngờ thực lực của ngươi lại che giấu kỹ như vậy.

Phong Vô Tích nhìn chằm chằm Diệp Phàm, lạnh lùng quát lớn.

Thực lực của Diệp Phàm đã vượt xa sức tưởng tượng của hẳn ta, với sức mạnh sát khí trong cơ thể hắn †a, cho dù là những võ đạo Tông Sư, hắn ta cũng dám chiến đấu, nhưng giờ lại không thể đánh bại được Diệp Phàm, điều này khiến nội tâm hắn ta vô cùng chấn động.

"Ngươi cũng không tệ." Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu với người khác mà không chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Sau khi Phong Vô Tích nuốt Kim Đan Quỷ Cốc vào, hắn ta đúng là rất lợi hại.

"Bất kể ngươi mạnh cỡ nào, hôm nay ngươi cũng phải chết."

"Ta muốn cho lão già kia biết, ta mạnh hơn ngươi."

"Năm đó ông ta đuổi ta ra khỏi Quỷ Cốc là sai lầm lớn nhất của ông ta."

Phong Vô Tích lạnh lùng quát lớn.

Hắn ta vẫn luôn ghi hận chuyện Y Thánh Quỷ Cốc đuổi hắn ta ra khỏi Quỷ Cốc năm xưa, đặc biệt là khi biết đối phương lại thu nhận một đồ đệ như Diệp Phàm, hắn †a càng muốn chứng minh với đối phương, hắn ta mạnh hơn Diệp Phàm.

Cho nên, hẳn ta nhất định phải đánh bại Diệp Phàm.

AI

Lúc này, Phong Vô Tích đột nhiên hét lớn một tiếng, hắn ta thi triển một chiêu cấm thuật khiến cho luồng sát khí trong cơ thể hắn ta điên cuồng tăng vọt.

Trong nháy mắt, trên người Phong Vô Tích tỏa ra luồng sát khí ngập trời, luồng sát khí này lan tràn ra toàn bộ Quỷ Cốc.

Những đệ tử Quỷ Cốc đều nhíu mày, vẻ mặt đau đớn.

Lúc này, Phong Vô Tích giống như một con quỷ dữ đến từ địa ngục, sát khí ngút trời.

"Chết..."

Phong Vô Tích vung hai tay lên, xông giết về phía Diệp Phàm.

Một kích này, Phong Vô Tích bùng phát sức mạnh kh*ng b* hơn gấp mấy chục lần so với vừa rồi.

Sắc mặt Diệp Phàm nghiêm túc, thẳng tay đánh ra một quyền trực, cứng rắn chống lại một kích này của đối phương.

Sau khi đòn tấn công của hai người chạm mạnh vào nhau, Diệp Phàm chỉ cảm thấy một lưồng sát khí kh*ng b* như nước lũ vỡ bờ lao về phía hắn.

Ngay lập tứcm, ánh mắt Diệp Phàm ngưng tụ, trong cơ thể hắn bùng phát ra một luồng sức mạnh, trực tiếp đối đầu với luồng sát khí này.

Âm ầm ầm...

Khi một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, Phong Vô Tích tức khắc bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất phun máu.

"Ngươi..."

Phong Vô Tích đập xuống đất, ánh mắt hắn ta tỏ vẻ không thể tin được nhìn Diệp Phàm.

Lúc này, mặc dù Diệp Phàm đánh bại Phong Vô Tích, nhưng sắc mặt hắn không được tốt lắm, luồng sức mạnh bùng phát trong cơ thể hắn đang điên cuồng chạy loạn, hắn đang cố gắng hết sức để áp chế.

Lúc này, Phong Vô Tích phát hiện ra Diệp Phàm không ổn, hắn ta cố nén cơn đau trên người, một lần nữa lao về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm đang áp chế luồng sức mạnh bùng nổ trong cơ thể này, nhìn thấy Phong Vô Tích đánh tới lần nữa, hắn chỉ có thể ra tay lần nữa tấn công về phía đối phương.

Ngay lập tức, một tiếng nổ lớn khác vang lên, Phong Vô Tích một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, đập xuống đất phun máu liên tục, lần này thương thế của hắn ta càng nghiêm trọng hơn.

Thân hình Diệp Phàm cũng lui về phía sau mấy bước, Long Tỷ mang trên người cũng bay ra ngoài.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 397: C397: Đám người này đúng là biết tìm cơ hội



Lúc này, Diệp Phàm vừa khéo phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp phun lên ngọc tỷ truyền quốc này.

Sau khi ngọc tỷ truyền quốc dính máu của Diệp Phàm, nó phát ra một tiếng nổ lớn.

Ngay lập tức, chín đầu rồng trên đó bùng phát ra kim quang chói lọi.

Kim quang này bao phủ Quỷ Cốc khiến người ta có một cảm giác thần phục mãnh liệt.

Tiếp theo, từ trong Long Tỷ này còn truyền ra từng trận tiếng rồng ngâm.

Giây tiếp theo, Long Tỷ này lao vào trong cơ thể Diệp Phàm, dung nhập vào đan điền của hắn.

Khi Long Tỷ nhập thể, từ bên trong giải phóng ra từng lưồng năng lượng mênh mông, tràn ngập trong cơ thể Diệp Phàm.

Lúc này, Diệp Phàm nhìn thấy sự thay đổi này thì nhíu mày, trong mắt lộ ra một tia khác thường.

Bạch. Đột nhiên, Phong Vô Tích bị trọng thương đang thì vung ra mấy cây kim đâm vào cơ thể hắn ta, mạnh mẽ kích phát tiềm lực của hắn ta.

Hăn ta dựa vào luồng tiềm lực mạnh mẽ được kích phát thông qua ngoại lực này, trực tiếp chạy ra ngoài.

Hắn ta đã một lần nữa bại trận trước đối phương, nếu hắn ta tiếp tục ở lại đây thì chỉ có con đường chết.

"Muốn chạy sao?"

Diệp Phàm phát hiện Phong Vô Tích định chạy trốn lần nữa, trực tiếp xông tới.

Ngay lập tức, ánh mắt Phong Vô Tích ngưng tụ, hắn ta vung tay lên, hàng chục đệ tử Quỷ Cốc bay về phía

Diệp Phàm.

Sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, vội vàng dừng truy kích, đón lấy từng đệ tử Quỷ Cốc đó.

Nhân cơ hội này, Phong Vô Tích trốn khỏi Quỷ Cốc. "Cảm ơn Thiếu chủ."

Hơn chục đệ tử Quỷ Cốc cảm kích nói với Diệp Phàm.

"Không có gì."

Diệp Phàm nói xong, hắn nhíu mày nhìn Phong Vô Tích trốn thoát.

Tên này quả thực đủ quyết đoán, đủ tàn nhẫn.

Đây đã là lần thứ hai Phong Vô Tích trốn thoát khỏi tay Diệp Phàm, chưa từng có ai có thể trốn thoát khỏi tay hắn hai lần.

"Nếu để tên này sống thì đúng là một tai họa." Diệp Phàm lẩm bẩm.

Tiếp theo, Diệp Phàm đến trước mặt bốn lão già, nói: "Bốn vị khỏe chứ?”

"Thiếu chủ, chúng tôi không sao, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là không sao."

Bốn lão già này nói.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================

Bọn họ chính là tứ đại trưởng lão của Quỷ Cốc.

Quỷ Cốc bát bộ do tám vị trưởng lão Quỷ Cốc thống lĩnh, ngoài bốn người này ra còn có bốn người đang bế quan.

"Được, nhưng bây giờ tôi cần một căn phòng để bế quan vài ngày."

Diệp Phàm trầm giọng nói.

Năng lượng mà Long Tỷ bùng phát trong cơ thể hẳn rất cần phải luyện hóa, còn phải nhanh chóng trấn áp sức mạnh trong cơ thể hắn, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

"Trịnh Thiên, dẫn Thiếu chủ đến phòng luyện công của Cốc chủ."

Một Trưởng lão Quỷ Cốc nói.

Ngay sau đó Trịnh Thiên dẫn Diệp Phàm đến phòng luyện công mà chỉ Cốc chủ Quỷ Cốc mới có thể sử dụng, Diệp Phàm trực tiếp vào trong bế quan.

Diệp Phàm bế quan lần này, kéo dài mấy ngày.

Trong mấy ngày này, đệ tử Quỷ Cốc liên tục chữa thương, nhưng không hiểu sao rất nhiều thế lực rình rập. Quỷ Cốc đột nhiên biết được tin tức toàn bộ đệ tử Quỷ Cốc đều bị thương.

Tin tức này vừa ra, lập tức khiến những thế lực này ngửi thấy cơ hội đối phó với Quỷ Cốc.

Bởi vì Quỷ Cốc có đủ loại kỳ môn dị thuật, luôn bị các cường giả của các thế lực thèm muốn, bọn họ đều muốn có được những kỳ môn dị thuật trong Quỷ Cốc.

Dù sao thì tùy tiện lấy một trong những kỳ môn dị thuật mà Quỷ Cốc nắm giữ ra cũng đủ để vô số cường giả tranh giành đến đầu rơi máu chảy.

Chỉ là trước kia vì sự cường thế của các đời Quỷ Cốc Cốc chủ, không ai dám nhòm ngó Quỷ Gốc, nhưng theo sự mất tích trong mười mấy năm của Cốc chủ đương nhiệm là Y Thánh Quỷ Cốc, các thế lực đều để mắt đến Quỷ Cốc liên tục ra tay với Quỷ Cốc.

Chỉ là dưới sự ngăn chặn của tám vị trưởng lão Quỷ Cốc bát bộ và đông đảo đệ tử Quỷ Cốc, không ai có thể xông vào Quỷ Cốc.

Lần này, toàn bộ đệ tử Quỷ Cốc bị thương đã cho. những thế lực này một cơ hội.

Rất nhanh, hơn mười tông môn võ đạo lâu đời trong giới võ đạo Long Quốc và rất nhiều cường giả thèm muốn kỳ thuật của Quỷ Cốc đã lần lượt hành động, xông đến Quỷ Cốc.

Trong số đó còn có không ít thế lực ẩn thế nghe tin mà hành động, nhanh chóng chạy tới Quỷ Cốc.

Còn trong Quỷ Cốc, tứ đại trưởng lão đã biết được †in tức những tông môn võ đạo và thế lực ẩn thế đó đang hướng về phía Quỷ Cốc,

Nhưng thương thế hiện tại của bọn họ vẫn chưa hoàn toàn bình phục, toàn bộ đệ tử Quỷ Cốc vẫn đang trong giai đoạn dưỡng thương, làm sao có thể chống đỡ được đám người hung hãn này?

"Đám người này đúng là biết tìm cơ hội."

Một vị Trưởng lão Quỷ Cốc hừ lạnh nói.

"Bây giờ nói những điều này cũng vô dụng, trước tiên hãy nghĩ cách ngăn cản bọn họ, tuyệt đối không thể để đám người này giết vào Quỷ Cốc, hủy hoại danh tiếng ngàn năm không phá được của Quỷ Cốc."

Một vị Trưởng lão Quỷ Cốc khác trầm giọng nói.

"Hừ, bọn chúng cho rằng chúng ta bị thương là dễ bắt nạt, lần này Quỷ Cốc chúng ta sẽ cho bọn chúng thấy kết cục của việc đối địch với Quỷ Cốc.

" Vị Trưởng lão Quỷ Cốc thứ ba lạnh lùng quát lớn. Tiếp theo, tứ đại trưởng lão tập hợp những đệ tử Quỷ

Cốc vẫn còn có thể chiến đấu, chuẩn bị chiến đấu với những thế lực đó.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 398: C398: Các ngươi có đủ tư cách sao



Lúc này, bên ngoài Quỷ Cốc tập trung hàng ngàn người, tất cả đều là các môn phái lớn đến từ giới võ thuật Long Quốc.

Trong đó có năm sáu môn phái hạng nhất, thậm chí còn có hơn hai mươi môn phái hạng nhì.

Trong giới võ thuật Long Quốc, các môn phái lớn được chia thành ba cấp bậc theo sức mạnh: hạng nhất, hạng nhì và hạng ba.

Hạng ba thuộc về các môn phái cấp thấp nhất, những thế lực này thường được thành lập chưa đến một trăm năm.

Còn các môn phái hạng nhì thuộc về trụ cột trung cấp của giới võ thuật, thời gian truyền thừa ít nhất là một trăm năm, cao nhất có thể lên đến ba trăm năm.

Các môn phái hạng nhất chính là các môn phái lớn thực sự của giới võ thuật Long Quốc, mỗi môn phái đều có lịch sử truyền thừa hơn ba trăm năm.

Tất nhiên, trên các môn phái hạng nhất còn có một cấp bậc nữa, đó là các môn phái đỉnh cấp.

Và để trở thành một môn phái đỉnh cấp, ít nhất phải có lịch sử truyền thừa một nghìn năm.

Ở Long Quốc, các môn phái đỉnh cấp có thể đếm được trên một bàn tay và họ hầu như rất ít khi xuất hiện.

Lần này, năm sáu môn phái hạng nhất, hơn hai mươi môn phái hạng nhì cùng nhau hành động, thế trận cỡ này chắc chắn là lần đầu tiên trong mười mấy năm qua.

"Quỷ Cốc."

"Lần này, ta muốn xem các người còn lấy gì để chống đỡ."

Giáo chủ phái Thanh Thành, một môn phái hạng nhất, nhìn Quỷ Cốc bằng ánh mắt lạnh lùng.

Những lần ra tay với Quỷ Cốc trước đó, phái Thanh Thành đều tổn thất nặng nề, vì vậy họ rất căm hận Quỷ Cốc.

Lần này, sau khi biết được biến cố của Quỷ Cốc, giáo chủ phái Thanh Thành đã dẫn theo các cường giả của môn phái đến đây để rửa nhục.

"Mọi người cùng xông vào."

Một giáo chủ khác của môn phái hạng nhất hét lớn, ánh mắt lộ ra vẻ nóng lòng.

"Giết." Họ đồng thanh hét lên.

Ngay lập tức, hàng chục môn phái này xông vào Quỷ Cốc, chuẩn bị mở màn cho một cuộc tàn sát.

Xoet! Xoẹt! Xoẹt!

Nhưng khi họ vừa bước vào Quỷ Cốc đã có những tiếng xé gió vang lên.

Trong nháy mắt, vô số mũi tên đen như mưa tên, lao nhanh về phía đám người này.

Phụt phụt phụt...

Những người của các môn phái đó còn chưa kịp phản ứng thì đã bị mũi tên bắn thành nhím.

"Không ổn." Sắc mặt của những giáo chủ của các môn phái hạng

nhất thay đổi, họ vội vàng vung vũ khí để chống đỡ những mũi tên này.

Còn các đệ tử của các môn phái sau khi hi sinh một số người đã nhanh chóng phản ứng lại, vung vũ khí chống đỡ những mũi tên này.

Dần dần, những mũi tên bắt đầu giảm dần.

"Chúng không còn tên nữa, xông lên."

Giáo chủ phái Thanh Thành hét lớn.

Âm!

Ông ta vừa xông ra thì có một tảng đá khổng lồ lao tới đập vào.

Sắc mặt vị giáo chủ này thay đổi, vung kiếm chém đôi tảng đá, bản thân cũng bị chấn động, lùi lại mấy bước.

Tiếp theo, từ bốn phương tám hướng lại có một loạt đá tảng đập ra, lập tức đập nát nhiều người thành tương.

Trong loạt tấn công liên hoàn này, ba mươi môn phái huy động năm sáu nghìn người, trong nháy mắt đã mất gần một nửa, mà họ thậm chí còn chưa nhìn thấy người của Quỷ Cốc.

"Lũ khốn nạn này."

Giáo chủ phái Thanh Thành măng lớn: "Người của Quỷ Cốc sao thế? Biến thành rùa rụt đầu, không dám ra ngoài nữa à? Các ngươi trốn cũng vô dụng, hôm nay bọn †a sẽ diệt Quỷ Cốc của các ngươi."

"Chỉ dựa vào các người mà cũng muốn diệt Quỷ Cốc ta, đúng là không biết tự lượng sức."

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc dẫn đầu các đệ tử Quỷ Cốc xông ra.

Khi những người của Quỷ Cốc xuất hiện, các giáo chủ của các môn phái lớn có mặt đều nhìn nhau.

"Các ngươi quả nhiên bị thương rồi."

Giáo chủ phái Thanh Thành nhìn bốn trưởng lão của Quỷ Cốc, nhận thấy khí tức của họ không ổn, liền quát lớn.

"Hừ, dù chúng ta bị thương cũng đủ đối phó với các ngươi rồi."

Một trưởng lão của Quỷ Cốc khinh thường nói.

"Nếu không phải tên kia phá hủy trận pháp của Quỷ Cốc ta thì bây giờ các ngươi đã chết rồi."

Một trưởng lão khác của Quỷ Cốc hừ lạnh nói.

Trước đây, Quỷ Cốc luôn dựa vào các trận pháp lớn trong thung lũng để đối phó với những thế lực này.

Nhưng không may, những trận pháp đó đều bị Phong Vô Tích phá hủy, sau đó Phong Vô Tích bố trí trận pháp đối phó với Diệp Phàm cũng bị Diệp Phàm phá hủy.

Mà những cường giả am hiểu trận pháp của bộ Trận trong Bát bộ Quỷ Cốc đều bị thương, trong thời gian ngắn không thể bố trí trận pháp mới được.

Bằng không, chỉ riêng trận pháp của Quỷ Cốc cũng đủ khiến đám người này đau đầu.

"Hừ, hôm nay người của Quỷ Cốc các ngươi đã đến lúc phải chết."

"Mọi người cùng xông lên diệt Quỷ Cốc đi."

Giáo chủ phái Thanh Thành lạnh lùng quát.

Ngay lập tức, những cường giả của các môn phái đang có mặt đều nhìn chằm chằm vào người của Quỷ Cốc, trên người tỏa ra sát khí lạnh lễo.

Từng đệ tử Quỷ Cốc đều cầm vũ khí với tư thế sẵn sàng chiến đấu đến chết.

"Nếu Quỷ Cốc các người nguyện thần phục Triệu tộc †a thì Triệu tộc ta có thể bảo vệ các ngươi được an toàn."

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột ngột vang lên. Một nhóm người khác xuất hiện trong thung lũng, người đứng đầu là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra khí tức kinh khủng, từng người phía sau ông ta đều tỏa ra khí tức lạnh lẽo thấu Xương.

"Các người là ai?”

Giáo chủ phái Thanh Thành nhíu mày nhìn nhóm người này.

"Triệu tộc ẩn thế."

Người đàn ông lạnh lùng trực tiếp nói ra, trong lời nói lộ ra vẻ cao cao tại thượng.

"Gia tộc ẩn thế." Những môn phái có mặt tại đây sau khi nghe đối

phương giới thiệu, từng người đều nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.

Ở Long Quốc, ngoài các thế lực của giới võ thuật còn ẩn chứa rất nhiều thế lực cổ xưa, những thế lực này ẩn cư và sinh sống, không bao giờ dễ dàng bước chân vào thế giới bên ngoài, bọn họ được gọi là thế lực ẩn thế.

Thế lực ẩn thế mạnh hơn nhiều so với các thế lực của giới võ thuật, ngay cả những tông môn hạng nhất cũng không dám làm trái ý họ, trừ khi là những tông môn đỉnh cấp của giới võ thuật mới có thể không sợ thế lực ẩn thế.

Và những người này chính là người của Triệu tộc ẩn thế.

Quỷ Cốc không chỉ bị các thế lực của giới võ thuật nhòm ngó, mà còn bị các thế lực ẩn thế này nhòm ngó, có thể nói là một miếng bánh ngon.

Giáo chủ phái Thanh Thành sau khi biết đối phương là người của gia tộc ẩn thế, lập tức im lặng không nói,ông ta không dám đắc tội với thế lực ẩn thế.

"Quỷ Cốc ta chưa đến mức phải thần phục kẻ khác. để bảo toàn mạng sống."

"Các người muốn đối phó với Quỷ Cốc ta thì cứ việc đến đây."

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đồng thanh quát lên. "Ngu xuẩn."

"Đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi."

Người đứng đầu Triệu tộc ẩn thế hừ lạnh, xông về phía người của Quỷ Cốc, những cường giả của Triệu tộc. phía sau cũng đều ra tay.

Cùng với việc Triệu tộc ra tay, tất cả các môn phái có mặt đều ra tay, ồ ạt lao về phía các đệ tử Quỷ Cốc.

"Giết" Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đồng thanh hô lên.

Ngay lập tức, bên ngoài Quỷ Gốc, một trận chiến lớn trực tiếp nổ ra.

Các đệ tử Quỷ Cốc trong tình trạng sức mạnh chưa hoàn toàn hồi phục đến đỉnh cao, đồng thời phải đối mặt với hàng chục môn phái, trong đó còn có cả gia tộc ẩn thế.

Âm ầm ầm...

Lúc này, bên ngoài Quỷ Cốc, tiếng nổ liên tục vang lên.

Máu tươi bản ra, những tiếng kêu thảm thiết không. dứt bên tai.

Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất đã có hàng trăm xác chết nằm la liệt.

Và sau khi giao chiến được vài chục phút, các đệ tử Quỷ Cốc bắt đầu dần không chống đỡ nổi.

Trước đó, bọn họ bị Phong Vô Tích đánh bị thương, thực lực vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, giờ lại phải đối mặt với nhiều cao thủ như vậy, đương nhiên là không thể chống đỡ được.

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đều bị thương nhưng họ vẫn đang kiên trì.

"Sau hôm nay, Quỷ Cốc sẽ không còn nữa."

Giáo chủ phái Thanh Thành nhìn bốn trưởng lão của Quỷ Cốc, lạnh lùng nói.

Nói xong, ông ta vung kiếm chém về phía bốn vị trưởng lão.

Bốn vị trưởng lão này đang chống đỡ những giáo. chủ của một số môn phái võ thuật hạng nhất khác, căn bản không có thời gian để ứng phó với đòn tấn công của giáo chủ phái Thanh Thành, chỉ có thể trơ mắt nhìn đòn †ấn công của đối phương giáng xuống người họ.

"Muốn diệt Quỷ Cốc của ta?"

"Các ngươi có đủ tư cách sao?”

Bỗng nhiên, một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên.

Xoet!

Một lưồng chân khí bản tới, bắn thẳng vào thanh kiếm của giáo chủ phái Thanh Thành.

Rắc!

Trong nháy mắt, thanh bảo kiếm này đã gãy đôi.

Giáo chủ phái Thanh Thành bị chấn động liên tục lùi lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 399: C399: Nhớ kỹ người giết các ngươi là thiếu chủ quỷ cốc - diệp phàm



Lúc này, bốn bóng người từ trong Quỷ Cốc đi ra.

Trong bốn người, một người râu tóc bạc phơ, mặc áo choàng trắng, trông giống như một đạo sĩ, đôi mắt sâu thẳm như hố đen vũ trụ. Ông ta là trưởng lão của bộ Thiên Cơ trong Bát bộ Quỷ Cốc - Thiên Cơ trưởng lão.

Người thứ hai mặc một chiếc áo dài màu đen, để râu quai nón, một đôi mắt hổ, tuy là ngoại hình của một ông già, nhưng lại cho người ta cảm giác hung dữ như hổ.

Ý Ông ta là trưởng lão của bộ Võ trong Bát bộ Quỷ Cốc - Hắc Hổ trưởng lão.

Người thứ ba mặc một chiếc áo dài màu đỏ thãm, toàn thân tỏa ra mùi thuốc nồng nặc, đôi mắt có đồng tử. sâu thắm như có hai ngọn lửa đỏ đang cháy. Ông ta là trưởng lão của bộ Đan trong Bát bộ Quỷ Cốc - Xích Viêm trưởng lão.

Người thứ tư mặc một chiếc áo choàng dài màu xám, dáng người hơi thấp bé, nhưng không thể coi thường. Ông ta là trưởng lão của bộ Trận trong Bát bộ Quỷ Cốc - Trưởng lão Huyền Minh.

Bốn người này chính là bốn trưởng lão mạnh nhất trong Bát bộ Quỷ Cốc, trước đây vẫn luôn bế quan.

"Tứ đại trưởng lão."

Cùng với sự xuất hiện của bốn trưởng lão này, các đệ tử Quỷ Cốc có mặt đều hô lên.

"Cuối cùng các ông cũng ra rồi."

Bốn trưởng lão còn lại nhìn thấy bốn người này xuất hiện đều thở phào nhẹ nhõm.

"Sao các ông lại thảm hại như vậy?"

"Ai đã làm bị thương các ông?”

Hắc Hổ trưởng lão nhìn bốn người, giọng trầm trọng.

"Chuyện này lát nữa hãy nói, trước tiên hãy giải quyết những người này đã."

Một trong bốn trưởng lão lên tiếng nói.

Hắc Hổ trưởng lão nhìn những người của các môn phái bằng ánh mắt lạnh lùng, nói: "Các ngươi dám đến xâm phạm Quỷ Cốc ta, đúng là không biết sống chết." "Hôm nay, ta sẽ đưa tất cả các ngươi xuống địa 4 ngỤc."

Hắc Hổ trưởng lão của bộ Võ Quỷ Cốc hét lớn, trực tiếp xông ra, ông ta vung nắm đấm, đánh về phía giáo chủ phái Thanh Thành.

Giáo chủ phái Thanh Thành nhìn thấy đối phương lao tới, sắc mặt thay đổi, vội vàng vung thanh kiếm gấy trong tay để chống đỡ.

Trong nháy mắt, giáo chủ phái Thanh Thành, một tông môn hạng nhất trong giới, đã bị Hắc Hổ trưởng lão Ì_ đấm vỡ ngực.

Phụt!

Giáo chủ phái Thanh Thành phun ra một ngụm máu tươi, mắt trợn tròn, trực tiếp ngã xuống đất chết thảm.

Ngay sau đó, Hắc Hổ trưởng lão lại lao về phía những người khác, bắt đầu cuộc tàn sát điên cuồng.

Còn Huyền Minh trưởng lão của bộ Trận thì vung tay, từng lá cờ trận bay ra, trực tiếp hóa thành một trận sát trận tàn sát điên cuông những người này.

Dưới sự tàn sát của hai vị trưởng lão này, hàng chục người của các môn phái này đã phải chịu tổn thất nặng nề.

"Quả nhiên là trưởng lão của Quỷ Cốc, thực lực mạnh phi thường."

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Một người đàn ông trung niên lao tới, đứng đó, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.

"Tộc trưởng."

Người đứng đầu Triệu tộc ẩn thế nhìn thấy người này liền vội vàng gọi.

Người này chính là tộc trưởng của Triệu tộc ẩn thế.

Ngay sau đó, thêm ba người nữa xuất hiện, đều tỏa ra khí tức kinh khủng.

"Hàn tộc ẩn thế."

"Vệ tộc ẩn thế”

"Lôi tộc ẩn thế.”

Người đàn ông lạnh lùng của Triệu tộc nhìn ba người này, đều là vẻ mặt kinh ngạc.

Ba người này chính là tộc trưởng của ba gia tộc ẩn thế lớn, cộng thêm tộc trưởng của Triệu tộc, tức là bốn

tộc trưởng của gia tộc ẩn thế lớn đã tụ họp tại đây.

Cảnh tượng này cũng khiến những người của các môn phái chấn động.

Bốn tộc trưởng gia tộc ẩn thế lớn cùng xuất hiện, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy.

"Các ngươi, những gia tộc ẩn thế, cũng muốn ra tay với Quỷ Cốc ta sao?"

Thiên Cơ trưởng lão thản nhiên nói.

"Triệu tộc ta chỉ cần thuật luyện đan của Quỷ Cốc các ngươi."

Tộc trưởng Triệu tộc ẩn thế lạnh lùng nói.

"Hàn tộc của ta cũng không cần nhiều, chỉ cần thuật bộ Trận của Quỷ Cốc các ngươi."

"Ta..."

Ba tộc trưởng của các gia tộc ẩn thế còn lại cũng lần lượt lên tiếng.

Và mục tiêu của họ đều là muốn có được một loại dị thuật nào đó của Quỷ Cốc, có thể là thuật luyện đan, thuật bày trận, hoặc là thuật rèn đức.

"Muốn có được thứ của Quỷ Cốc ta, không dễ dàng như vậy đâu."

Thiên Cơ trưởng lão thản nhiên nói.

"Không cho, vậy thì hôm nay Quỷ Cốc các ngươi phải diệt vong."

Tộc trưởng Lôi tộc ẩn thế lạnh lùng quát.

Vừa dứt lời, hàng nghìn bóng người mặc trang phục mầu tím, tay cầm kiếm sắc bén xuất hiện, tất cả đều là những võ giả ở Huyền Cảnh trở lên.

Những người này đều là người của Lôi tộc ẩn thế.

Tiếp theo, lại có ba nhóm người xuất hiện, mỗi nhóm đều có hơn một nghìn người, mặc trang phục khác nhau, cầm vũ khí sắc bén, tỏa ra khí thế lạnh lẽo.

Họ lần lượt là người của ba gia tộc ẩn thế còn lại.

Rõ ràng, lần này bốn gia tộc ẩn thế đã chuẩn bị đầy đủ để đến đây.

"Các ngươi chọn diệt vong hay ngoan ngoãn giao ra thứ chúng ta muốn, tự mình lựa chọn đi."

Tộc trưởng Lôi tộc ẩn thế hét lớn một cách mạnh mẽ, trong mắt ông ta như lóe lên tia chớp.

Ngay lập tức, những cường giả của bốn gia tộc ẩn thế này đều tỏa ra uy thế kh*ng b*.

Uy thế của hơn bốn nghìn võ giả tỏa ra, tụ lại thành một lưồng uy áp kh*ng b*, bao trùm toàn bộ Quỷ Cốc.

"Ta chọn cho các ngươi chết."

Bỗng nhiên, một tiếng hét lạnh lùng vô tình vang lên.

Ngay giây tiếp theo, một luồng uy áp kh*ng b* như sóng thần từ trong Quỷ Cốc tràn ra, ập về phía những người của bốn gia tộc ẩn thế này.

Phụt phụt phụt...

Ngay lập tức, những người của bốn gia tộc ẩn thế đều bị trọng kích, phun máu tại chỗ.

Lúc này, một bóng người lao ra, tay cầm một thanh đoản kiếm màu đen, xông về phía những người của bốn gia tộc ẩn thế.

Hắn tất nhiên là Diệp Phàm.

Hơi thở trên người Diệp Phàm bây giờ so với mấy ngày trước mạnh mẽ và kh*ng b* hơn rất nhiều. Trên người hắn còn tỏa ra một luồng uy áp vô hình, khiến người ta có một cảm giác muốn thần phục không rõ lý do.

Phụt! Phụt! Phụt! Diệp Phàm vừa ra tay, máu đã bắn tung tóe.

Những người của bốn gia tộc ẩn thế này đều chết thảm.

Chỉ trong chớp mắt, hàng trăm người của các gia tộc ẩn thế đã chết dưới tay Diệp Phàm.

Ngay lập tức, bốn tộc trưởng của các gia tộc ẩn thế nhìn nhau, đồng thời tấn công Diệp Phàm.

Diệp Phàm vung kiếm, bốn tộc trưởng của các gia tộc ẩn thế này trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh xuống. đất, phun ra máu.

Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức mọi người đều không kịp phản ứng, bốn tộc trưởng của các gia tộc ẩn thế đã thất bại.

Trong lúc nhất thời, những người còn lại của các gia tộc ẩn thế và những người của các môn phái đều kinh ngạc.

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc vừa xuất quan đều giật mình.

"Người này là ai?" Hắc Hổ trưởng lão nhìn Diệp Phàm, kinh ngạc nói. "Hắn chính là Thiếu chủ."

Một trong Bát bộ Quỷ Cốc, trưởng lão của bộ Y trực tiếp nói.

"Thiếu chủ?” "Hản là đệ tử của Cốc chủ?"

Hắc Hổ trưởng lão và ba trưởng lão còn lại đều kinh ngạc.

"Đúng"

Trưởng lão của bộ Y trực tiếp kể lại đơn giản chuyện xảy ra mấy ngày trước.

"Quỷ Cốc vậy mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy."

"May mà Thiếu chủ xuất hiện, nếu không Quỷ Cốc sẽ bị hủy trong tay tên súc sinh Phong Vô Tích kia."

Huyền Minh trưởng lão lạnh lùng quát.

"Chủ Đế tinh cuối cùng cũng xuất hiện rị

Lúc này, trưởng lão Thiên Cơ nhìn chằm chằm vào. Diệp Phàm, trong mắt ông ta lóe lên những tia sáng sâu thảm.

"Ngươi... ngươi rốt cuộc là ai?"

Lúc này, bốn tộc trưởng của các gia tộc ẩn thế nằm trên mặt đất nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt không thể tin nổi.

"Nhớ kỹ, người giết các ngươi là Thiếu chủ Quỷ Cốc - Diệp Phàm."

Diệp Phàm lạnh lùng nói.
 
Back
Top