Cập nhật mới
Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Lütfen ürünü kullanmak için www.xenforo.gen.tr üzerinden lisans satın alınız!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 370: C370: Tôi nói được thì làm được



Trong sở giám sát, trong căn phòng âm u kia.

"Cái tên này thậm chí còn vượt quá cả dự liệu của tôi!"

Người đàn ông mặc áo dài màu đen ngồi trên xe lăn kia thản nhiên nói.

"Sở trưởng, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?"

Dư Thiên Hành, người giám sát từ Sở giám sát đứng đó, khom lưng xuống mà nói.

"Cho đội quân thiết giáp đen đi đi, dù thế nào cũng phải lấy được Long Tỷ!"

Người đàn ông ngồi trên xe lăn kia lạnh lùng nói. "Đội quân thiết giáp đen..."

Dư Thiên Hành nghe thấy mấy chữ "đội quân thiết giáp đen" thì thay đổi sắc mặt, con ngươi co rút lại, ánh mắt lóe lên sự kinh hãi.

"Sở trưởng, cũng không cần thiết phải phái đội quân thiết giáp đen để đối phó với hắn ta đâu nhỉ?"

Lúc này, Dư Thiên Hành mở miệng nói.

Đội quân thiết giáp đen này chính là quân đoàn đáng sợ nhất thần bí nhất trong Sở giám sát, do Sở trưởng Sở giám sát đích thân tạo nên, nghe nói lực chiến đấu còn kh*ng b* hơn cả cửu đại quân đoàn của Long Quốc!

Chính vì có sự tồn tại của quân đoàn này mà người đàn ông ngồi xe lăn trước mặt đây mới có thể ngồi vững. trên vị trí Sở trưởng Sở giám sát, thậm chí còn không thèm coi ai ra gì!

"Nhớ rõ, không tiếc bất cứ giá nào, phải mang Long Tỷ về đây!"

Người đàn ông ngồi trên xe lăn dùng ánh mắt nham hiểm liếc nhìn Dư Thiên Hành một cái, trái tìm ông ta run lên, vội vàng gật đầu: "Vâng!"

Quận Thiên Thục, Thục Châu!

Diệp Phàm vừa về đến đây đã gặp được Đường Sở Sở.

"Anh Tiểu Phàm!"

Đường Sở Sở lao thẳng vào lòng Diệp Phàm, vui đến bật khóc.

"Khóc gì chứ? Chẳng phải anh đã về đây rồi sao!"

Diệp Phàm nhẹ nhàng lau sạch nước mắt bên khóe mắt Đường Sở Sở, mỉm cười nói.

"Anh Tiểu Phàm, có phải em vô dụng quá không, anh bị bắt đi, mà em lại chẳng thể làm gì được!

Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt tự trách.

"Sao thế được chứ? Trong lòng anh em là tuyệt nhất, sao có thể vô dụng được?"

Diệp Phàm khẽ vuốt mái tóc Đường Sở Sở rồi đáp.

"Anh Tiểu Phàm, em nhất định sẽ trở thành một người có thể giúp đỡ cho anh!"

Đường Sở Sở nói, vẻ mặt kiên quyết.

Sau khi trải qua chuyện lần này, tâm tính Đường Sở Sở đã thay đổi hoàn toàn, cô bắt đầu lên kế hoạch tạo ra một thế lực mạnh mẽ, có thể giúp đỡ cho Diệp Phàm vào những thời khắc mấu chốt!

Giờ phút này, Đường Sở Sở bắt đầu có một sự lột xác vô hình!

"Thiếu chủ!"

Cơ Như Yên và Hoa Hồng Đỏ tiến đến gọi Diệp. Phàm.

Bọn họ thấy Diệp Phàm không sao thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

"Hoa Hồng Đỏ, cô giúp tôi điều tra một người!" Diệp Phàm nói với Hoa Hồng Đỏ.

"Đúng rồi, anh Tiểu Phàm, lúc trước anh nói có thể chữa trị vết thương trên mặt Tiểu Tiểu, là thật sao?"

"Bây giờ Tiểu Tiểu tỉnh rồi, phát hiện ra mình đã bị hủy dung, bây giờ tâm trạng đang vô cùng suy sụp!"

Đường Sở Sở lập tức nói với Diệp Phàm.

"Yên tâm, có anh ở đây, cô ấy sẽ không bị hủy dung đâu!"

Diệp Phàm bảo đảm.

Hắn đi thẳng tới gặp Tôn Tiểu Tiểu.

Giờ đây, vì gương mặt mình đã bị biến dạng hoàn †oàn sau vụ nổ mà nội tâm Tôn Tiểu Tiểu đã hoàn toàn

†an vỡ, cô ấy cúi đầu không dám nhìn ai.

"Vết thương trên mặt cô, tôi sẽ chữa khỏi giúp cô, cô sẽ không bị hủy dung đâu!"

Diệp Phàm nói thẳng với Tôn Tiểu Tiểu. "Thật... Thật sao?"

Tôn Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm, có hơi không dám tin.

"Đương nhiên, tôi nói được thì làm được!"

Diệp Phàm nói, rồi hắn bắt đầu hành động luôn.

Đầu tiên là hắn dùng kim châm bạc châm cứu trên gương mặt Tôn Tiểu Tiểu một lượt, sau đó dùng những dược liệu mà đã bảo nhóm Cơ Như Yên chuẩn bị từ trước để điều chế thành thuốc bôi rồi bôi trực tiếp lên toàn bộ gương mặt của Tôn Tiểu Tiểu!

"Hôm nay cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe, đến ngày mai, gương mặt của cô sẽ khôi phục về như lúc ban đầu!"

Diệp Phàm nói với Tôn Tiểu Tiểu.

Mà Tôn Tiểu Tiểu vẫn có hơi khó tin rằng gương mặt của mình có thể bình phục!

"Tiểu Tiểu, em phải tin anh Tiểu Phàm, anh ấy đã nói thì chắc chăn sẽ làm được, gương mặt em chắc chắn sẽ khỏi!"

Đường Sở Sở cầm tay Tôn Tiểu Tiểu nói.

"Vâng!"

Tôn Tiểu Tiểu được cổ vũ thì trong lòng có một tia hy vọng, cô ấy nhẹ nhàng gật đầu.

Uỳnh!!!

Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng va đập chói tai.

Diệp Phàm nheo mắt lại, đi thẳng ra phía bên ngoài.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 371: C371: Dựa vào các người mà cũng muốn long tỷ



Giờ phút này, bên ngoài nơi ở của Diệp Phàm.

Ba vị quân đoàn trưởng là Đoàn Đao, Mục Kình Thiên, Đoạn Thiên Bằng đang chiến đấu với một người đàn ông có thân hình cường tráng, toàn thân toát ra khí

†ức cuồng bạo.

Bốn người Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu, Thẩm Thanh Y đứng một bên xem chiến.

“Có chuyện gì vậy?” “Hắn là ai?” Diệp Phàm đi ra hỏi.

“Thiếu quân chủ, người này đến tìm cậu, nói là muốn

Long Tỷ gì đó!”

Mộ Bạch nói.

“Đến cướp Long Tỷ?”

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương.

Âm ầm ầmI!

Lúc này, người đàn ông đang chiến đấu với ba vị quân đoàn trưởng, âm thanh chiến đấu ầm ầm liên tục truyền ra.

Sức chiến đấu của người này rất mạnh, người gã toát ra khí tức cuồng bạo, ngay cả ba vị quân đoàn trưởng liên thủ cũng không thể áp chế được gãt “Gã... Diệp Phàm cau mày nhìn người này chăm chú.

Thẩm Thanh Y xông ra ngoài, vung thanh kiếm sắc bén ra đâm thẳng một kiếm vào ngực đối phương.

Kengl!

Kết quả một kiếm này của Thẩm Thanh Y đâm vào. ngực người đàn ông lại truyền ra một tiếng vang, ngực đối phương cứng như đá, căn bản không thể đâm thủng. được!

A

Người này đột nhiên nổi giận gầm lên, khí tức toàn thân bùng phát, trực tiếp đánh cho bốn người Thẩm Thanh Y, Đoạn Thiên Bằng, Mục Kình Thiên, Đoàn Đao.

liên tục lui về sau.

“Giao Long Tỷ ra đây, nếu không các ngươi đều phải chết!!!"

Đôi mắt của người đàn ông này tràn ngập sự khát máu, vừa gầm lên giận dữ vừa nhìn chằm chằm vào. đám người Diệp Phàm.

“Ông là người được cải tạo của Lưu Ly Quốc?”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm người này nói thẳng.

Khí tức và phương thức chiến đấu của người này cực giống với đám người được cải tạo của Lưu Ly Quốc mà Diệp Phàm gặp trước đây, hơn nữa khẩu âm nói chuyện của đối phương làm Diệp Phàm đoán được thân phận của gã.

“Không sai, ta là chiến thần gen của Lưu Ly Quốc!” “Nếu hôm nay các ngươi không giao Long Tỷ ra, ta...” ÄmIII

Tên chiến thần gen do Chiến Bộ của Lưu Ly Quốc phái đến này quát lên lạnh lão.

Nhưng gã còn chưa kịp dứt lời, Đồ Phu đã vọt lên đấm cho gã một quyền.

Một quyền này đấm ra, hư không trực tiếp bị nổ tung phát ra âm thanh chói toi.

Tên chiến thần gen này lập tức ra tay ngăn cản, hai quyền đụng vào nhau, hai người ngang tài ngang sức đều bị lùi về sau.

“Ngươi cũng có chút năng lực đấy, không ngờ Lưu Ly Quốc lại có thể tạo ra được một cường giả như ngươi!”

Đồ Phu lắc lắc tay, nhìn tên chiến thần gen, lạnh nhạt nói.

“Hừ, một đám người Long Quốc rác rưởi các ngươi, không bao lâu nữa sẽ trở thành nô lệ của Lưu Ly Quốc

“Lưu Ly Quốc ta sẽ thống trị toàn bộ Long Quốc!”

Tên chiến thần gen kiêu ngạo nói. “Thống trị Long Quốc?” “Ôm xuân thu đại mộng* của ngươi đi!”

*Xuân thu đại mộng: những giấc mơ hoặc ý tưởng không thực tế.

Đồ Phu gầm lên một tiếng, lao thẳng vào đối phương.

Ầm ầm ầmI!!

Giờ phút này, Đồ Phu bùng lên sức chiến đấu đáng Sợ.

Hắn ta vung ra song quyền điên cuồng tấn công vào. đối thủ, cả người hắn ta tản ra ý chí chiến đấu cuồng bạo, thế tới không thể đỡI

Cho dù đối phương có là chiến thần được Lưu Ly Quốc tạo ra, nhưng vẫn bị Đồ Phu áp chế ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có.

A

Sau một đòn công kích điên cuồng, Đồ Phu lộ ra sơ hở bị đối phương ra tay đánh trúng.

Hắn ta nổi giận gầm lên, nhanh như chớp đấm một quyền lên ngực tên kia, ngực gã ngay lập tức bị thủng một lỗ, ngay cả trái tim cũng nổ tung!

Phụ!!!

Tên chiến thần gen phun ra một ngụm máu, không thể tin nhìn Đồ Phu.

“Chỉ dựa vào Lưu Ly Quốc các ngươi mà cũng đòi thống trị Long Quốc ta, kiếp sau đi!”

Đồ Phu nhìn gã, lạnh lùng quát.

Hắn ta trở tay xé tên chiến thần gen thành hai nửa! Khụ khụ!!

Lúc này, Đồ Phu ho khan một trận.

Một kích vừa rồi của tên chiến thần gien đó cũng làm hắn ta bị thương một chút.

“Lưu Ly Quốc đúng là có khả năng đào tạo ra người cải tạo, bọn họ lại có thể bồi dưỡng ra một cao thủ như vậy

Diệp Phàm nhàn nhạt nói.

“Lưu Ly Quốc vậy mà lại tạo ra người cải tạo?”

“Bọn họ quả là vô nhân tính!”

Mộ Bạch lạnh nhạt nói.

“Nếu người được cải tạo gien này được sản xuất hàng loạt, sau này sẽ tạo thành uy h**p lớn cho Long Quốc!”

Đoạn Thiên Bằng mở miệng nói.

“Sợ cái gì? Người cải tạo thì sao, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu!”

Đồ Phuphun ra một ngụm máu, hừ lạnh nói. Lúc này, từng bóng người lần lượt xuất hiện tại đây.

Bọn họ chia thành ba đội ngũ, toàn bộ đều mặc †rang phục cổ, trên người tản ra khí tức cường giả lạnh như băng.

Ba đám người này đúng là người của Đông Phương Phiệt, Vũ Phiệt và Lâm Phiệt - một trong chín Phiệt của Long Quốc!

Toàn bộ người của ba Phiệt đều là cao thủ Địa Cảnh trở lên, trong đó có Địa Cảnh cửu trọng, nửa bước Thiên Cảnh thậm chí là có hơn mười cường giả Thiên Cảnh!

Lần này, mục tiêu của ba Phiệt không chỉ có cướp lại Long Tỷ mà còn muốn rửa mối nhục xưa, đó là giết Diệp Phàm!

Chín Phiệt đã sừng sững ở Long Quốc ngàn năm, luôn luôn cao cao tại thượng, không ai dám đối địch với bọn họ!

Hiện giờ chẳng những có người dám đối địch với bọn họ, còn giết cường giả trong phiệt của họ, người của ba Phiệt làm sao có thể nhịn được đây?

Sự sỉ nhục này cần phải được rửa bằng máu!

“Mày chính là Diệp Phàm kia?”

Người đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh lùng dẫn đầu Đông Phương Phiệt, đầy sát ý nhìn Diệp Phàm quát.

“Ông là ai?”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Con trai tao trước đây chết trong tay mày!”

“Hôm nay tao muốn mày nợ máu phải trả bằng máu!”

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm giận dữ hét lên, trên người tản ra sát ý vô tận, người đứng đầu quân đoàn

Đông Phương trước đây chính là con trai ông ta!

“Giao Long Tỷ ra, Lâm Phiệt ta có thể cho ngươi chết toàn thây!”

Lão giả dẫn đầu Lâm Phiệt nhìn Diệp Phàm quát.

“Tiểu tử, giao Long Tỷ ra, nếu không ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!”

Một người đàn ông có sắc mặt lạnh lẽo dân đầu Vũ Phiệt nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trên người ông ta tản ra một uy áp làm người hít thở không thông, ông ta chính là cường giả Thiên Cảnh đứng đầu Vũ Phiệt, là người cầm quân của Vũ Phiệt đời trước!

“Dựa vào các người mà cũng muốn Long Tỷ?”

Diệp Phàm khinh miệt nói.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 372: C372: Mọi người đi cùng tôi là được



Tám chữ này của hắn trực tiếp khiến các cường giả trong ba Phiệt tức giận, khí tức kh*ng b* tản ra làm cho không khí trong phạm vi một cây số bị đông lại!

Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhóm người này, sẵn sàng ra tay bất cứ

lúc nào.

“Người ba Phiệt các ngươi hôm nay ai dám động đến Diệp công tử, thì đừng trách ta không khách khí!”

Bỗng nhiên, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.

Một nữ tử mặc lục y đi ra, đúng là Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt - Đoan Mộc Cẩn!

“Đoan Mộc Phiệt chủ?” “Sao cô lại ở đây?”

Người đàn ông dẫn đầu Vũ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn kinh ngạc nói.

Người của hai Phiệt còn lại cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Đoan Mộc Cẩn.

“Hôm nay các người không ai được phép động vào Diệp công tử, nếu không đừng trách tôi không khách khít"

Đoan Mộc Cẩn lạnh nhạt nói.

Cô ta vừa nói ra nhữn: trong ba Phiệt lập tức tối

lời này, sắc mặt của người

âm xuống. “Đoan Mộc Phiệt chủ, cô có ý gì?”

“Cô muốn độc chiếm Long Tỷ hay là muốn đối địch với Đông Phương Phiệt?”

Người đàn ông dẫn đầu Đông Phương Phiệt lạnh lẽo. quát.

“Đông Phương Phiệt các người tuy lợi hại, nhưng không dọa được Đoan Mộc Cẩn tôi!”

Đoan Mộc Cẩn thờ ơ nói.

“Hừ, tôi cũng muốn nhìn xem Đoan Mộc Phiệt chủ có thể bảo vệ được tên tiểu tử này hay không!”

Người đàn ông dẫn đầu Đông Phương Phiệt hừ lạnh, bay thẳng đến giết Diệp Phàm.

Đoan Mộc Cẩn khẽ động cơ thể, đứng chắn trước. mặt người dẫn đầu Đông Phương Phiệt, bàn tay mảnh khảnh vung lên, lập tức đâm xuyên qua cổ người đànông, chỉ một chiêu đã g**t ch*t ông ta!

Đôi mắt tên cường giả Đông Phương Phiệt trừng lớn, ngã trên mặt đất chết không nhắm mắt!

Cảnh tượng này làm sắc mặt những người còn lại của ba Phiệt thay đổi, lộ ra sự chấn động.

Trước đây bọn họ không quá coi trọng Phiệt chủ mới của Đoan Mộc Phiệt.

Dù sao Đoan Mộc Cẩn mới gần 30 tuổi, hơn nữa do. Phiệt chủ tiền nhiệm của Đoan Mộc Phiệt đột nhiên chết bất đắc kỳ tử nên cô ta mới có cơ hội trở thành chủ của một Phiệt, bởi vậy không chỉ ở Đoan Mộc Phiệt cô ta khó làm cho người ta tin phục, đến tám Phiệt còn lại cũng không có ai xem cô ta là Phiệt chủ, còn rất khinh thường cô tai

Chính vì điều này nên cường giả Đông Phương Phiệt vừa rồi mới có thể làm lơ Đoan Mộc Cẩn mà trực tiếp ra †ay, nếu đổi lại là Phiệt chủ của tám phiệt còn lại, cho ông ta mười cái gan cũng không dám làm như vậy.

Nhưng Đoan Mộc Cẩn vừa ra tay đã khiến người ba Phiệt thấy rõ được thực lực của Phiệt chủ mới Đoan Mộc Phiệt, không thể khinh thường được!

“Còn ai muốn ra tay nữa không?”

Đoan Mộc Cẩn liếc nhìn người ba Phiệt, mở miệng nói.

Giờ phút này, Đoan Mộc Cẩn thể hiện ra uy nghiêm và uy áp của Phiệt chủ, khiến người của Phiệt khác sợ đến mức thở cũng không dám thở.

“Đoan Mộc Phiệt chủ, cô thật sự vì người này mà đắc tội ba Phiệt chúng tôi sao?”

“Cô biết cô làm như vậy có hậu quả gì không?”

Người đàn ông dẫn đầu Vũ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn, trầm giọng nói.

“Đây là chuyện của tôi, không cần ngài lo lắng!” “Hoặc là mấy người cút hoặc là chết!” Đoan Mộc Cẩn quát lên.

Ánh mắt đám người của Đông Phương Phiệt, Lâm Phiệt, Vũ Phiệt khẽ lập lòe, cuối cùng lựa chọn rút lui!

Hiển nhiên bọn họ cũng không tự tin khi chiến đấu với Đoan Mộc Cẩn!

Người của ba Phiệt nhanh chóng rời đi, Đoan Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm: “Chúc mừng công tử đã ra tù, xem ra việc tôi tìm mấy lão già trong Nội Các cũng không vô ícht"

Diệp Phàm liếc nhìn cô ta, nói: “Cô giúp tôi như vậy là muốn lấy được Long Tỷ à?”

“Công tử hiểu lầm rồi, đúng là trước đây tôi có đánh chủ ý lên Long Tỷ, nhưng nếu Long Tỷ đã ở trong tay công tử, chứng tỏ anh mới là chủ nhân của nó, tôi sao lại dám cướp đi thứ yêu thích của người khác chứ?”

Đoan Mộc Cẩn mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

“Vậy cô có ý gì?”

Diệp Phàm nhìn đối phương.

“Tôi chỉ muốn kết bạn với công tử!”

Đoan Mộc Cẩn nói.

“Kết bạn? Tôi thấy cô có ý đồ khác mới đúng.”

Diệp Phàm liếc nhìn cô ta, hừ lạnh nói.

“Công tử hiện giờ đã đắc tội ba Phiệt này, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho công tử, nếu công tử đồng ý hợp tác với tôi, Đoan Mộc Phiệt tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp công tử một tay!”

Đoan Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm nói.

“Chỉ là ba Phiệt mà thôi, tôi còn không để trong mắt!"

“Nếu cô không có việc gì thì tôi đi đây.”

Diệp Phàm nhìn Đoan Mộc Cẩn không chút khách sáo nói.

“Đây là thông tin liên lạc của tôi, nếu công tử có nhu cầu thì có thể liên hệ tôi bất cứ lúc nào!”

Đoan Mộc Gẩn nói thông tin liên lạc của mình cho. Diệp Phàm, sau đó xoay người rời đi.

“Thiếu chủ, người phụ nữ này không đơn giản!” Mộ Bạch nói.

“Đúng là không bình thường, mỗi lời nói đều có mục đích, tâm tư thâm trầm!”

Diệp Phàm nhếch khóe miệng, sau đó nói: “Đúng rồi, các người biết nơi đóng quân của quân Thiên Lang ở đâu không?”

“Thiếu quân chủ muốn đến nơi đóng quân của quân Thiên Lang sao?”

Mộ Bạch hỏi.

“Lần trước quân chủ quân Thiên Lang năm lần bảy. lượt muốn giết tôi, lần này ở nhà tù Tây Nam ông ta còn hối lộ quản ngục để giết tôi, việc này tôi phải thanh toán với ông ta!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Đối với Diệp Phàm, hắn chính là người có thù tất báo!

Quân chủ quân Thiên Lang có thù oán với hắn, còn nhiều lần muốn giết hắn, hắn đương nhiên không thể tha cho đối phương.

Cho dù đối phương có là Quân chủ quân Thiên Lang, Diệp Phàm cũng không thèm để ý.

Dù sao ngay cả thống soái chiến khu và Vương gia của Long Quốc hắn cũng giết rồi, vậy hắn còn để ý một quân chủ à?

“Chu Thiên Lâm dám ra tay với thiếu quân chủ? Sớm biết vậy tối qua tôi đã một chiêu giết ông ta!”

Hoàng Bộ Thương lạnh lùng quát lên.

“Không sao, dù sao ông ta cũng chỉ sống thêm được một đêm!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Nếu thiếu quân chủ muốn ra tay với Chu Thiên Lâm, tôi có thể triệu tập quân Thiên Sách lại, đúng lúc quân Thiên Sách vẫn chưa rời đi!"

Mộ Bạch nói.

“Không cần, quân Thiên Sách vừa trải qua một trận đại chiến, để cho bọn họ nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút đi, sau đó dùng phối phương tôi chuẩn bị lúc trước, phối nước thuốc cho họ ngâm một lần như vậy có thể nhanh chóng khôi phục thương thế, tăng cường sức chiến đấu của bọn họ”

Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nếu thiếu chủ không điều động quân Thiên Sách vậy cho quân Thiên Vệ đi đi, dù sao nơi đóng quân của quân Thiên Lang cũng có mười mấy vạn đại quân!”

Mộ Bạch mở miệng nói.

“Mọi người đi cùng tôi là được!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Đám người Mộ Bạch gật đầu.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 373: C373: Hôm nay các ngươi đều phải chết



Một nơi nào đó ở phía tây nam, quân trại trú đóng một vùng lớn!

Đây là trụ sở của quân Thiên Lang - một trong cửu đại quân doanh của Long Quốc!

Tuy nhiên, ngay lúc này, một lượng lớn thương binh của quân Thiên Lang đang nằm tại chính nơi đây, những tiếng r*n r* đau đớn không dứt bên tai.

Trong trận chiến đêm qua, quân Thiên Lang chịu tổn thất nặng nề, thương vong vô kể, thậm chí mấy vị Quân đoàn trưởng cũng bị thương nặng!

Toàn bộ quân Thiên Lang bắt đầu chỉnh đốn lại và dưỡng thương.

Trong trại chính, vẻ mặt Chu Thiên Lâm - quân chủ của quân Thiên Lang âm trầm ngồi im, trên người cũng có vài vết thương.

Có ba người đứng trước mặt ông ta, đây là ba vị Quân đoàn trưởng duy nhất còn sống sót của quân Thiên Lang, trong số đó có Đường Chính Đạo.

“Quân chủ, ngài không nên tức giận!”

Đường Chính Đạo nhìn Chu Thiên Lâm, không nhịn được nói.

“Quân Thiên Sách, mối thù này, Chu Thiên Lâm ta nhớ kỹ.”

“Ngày nào đó, ta sẽ khiến các ngươi nợ máu phải trả bằng máu!”

Chu Thiên Lâm tức giận gầm lên, ánh mắt đỏ ngầu tràn đầy sát ý, nắm đấm trong tay siết chặt.

Trận chiến lần này, quân Thiên Lang tổn thất lớn, ngay cả đại tướng tâm phúc của Chu Thiên Lâm là Mạc Lâm cũng bị giết, chuyện này làm có thể không khiến ông ta tức giận?

Lòng căm thù của ông ta đối với quân Thiên Sách đã lên đến cực điểm!

“Báo!I"

Lúc này, một thuộc hạ vội vàng chạy vào lầu.

“Gó chuyện gì?”

Chu Thiên Lâm lạnh nhạt nói.

“Vừa rồi lính gác ở bên ngoài truyền tin tức đến, nói là mấy vị Quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách đang đến đây!”

Thuộc hạ kia khẩn trương nói.

Lời vừa dứt, không khí trong lều liền ngưng lại!

Vẻ mặt của Đường Chính Đạo và hai vị Quân đoàn trưởng thay đổi, thân thể khẽ run.

Bọn họ vừa được chứng kiến sự tàn sát kinh khủng của mấy vị Quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách tối qua, bóng ma trong lòng bọn họ còn chưa tan hết, kết quả mấy người kia lại đến, bọn họ lại muốn làm gì đây?

“Bọn chúng còn dám tới?” “Bọn chúng mang theo bao nhiêu người?” Sắc mặt Chu Thiên Lâm thay đổi, lạnh lùng nói.

“Chỉ có mấy người bọn họ, không có quân Thiên Sách!”

Thuộc hạ nói.

“Chỉ là vài người bọn chúng mà cũng dám tới trụ sở của quân Thiên Lang ta?”

“Bọn chúng coi trụ sở quân Thiên Lang của ta là nơi nào? Muốn đến thì đến sao?”

Sắc mặt Chu Thiên Lâm trầm xuống, lại tức giận gầm lên.

Theo đó, ánh mắt Chu Thiên Lâm mang theo sát ý nói: “Nếu bọn chúng đã không biết sống chết mà tới như vậy, thì để bọn chúng đừng hòng đi!”

“Đường Chính Đạo, ngươi lập tức triệu tập nhân thủ phục kích, lần này ta muốn những kẻ kia có đi mà không. có vềI”

Chu Thiên Lâm lạnh lùng nói.

“Vâng!” Đường Chính Đạo gật đầu.

Vài phút sau, hai chiếc xe quân đội tăng tốc lái thẳng về phía trụ sở quân Thiên Lang.

“Dừng lại!"

Thủ vệ bên ngoài trụ sở hét lên khi nhìn thấy hai chiếc xe quân đội kia.

: Bọn họ giơ vũ khí trong tay lên, nhưng hai chiếc xe đã tông phá cửa trạm kiểm soát mà xông vào.

Trong chốc lát, binh lính của quân Thiên Lang trong toàn bộ trụ sở đều sửng sốt, ánh mắt cùng nhau đổ dồn về phía đó.

Chỉ kịp thấy hai chiếc xe quân đội làm một cú drift quay 180 độ mới dừng lại.

Hoàng Bộ Thương và bảy vị Quân đoàn trưởng quân Thiên Sách trực tiếp đi xuống.

Bịch bịch bịch!! Khi binh lính của quân Thiên Lang nhìn thấy bảy vị Quân đoàn trưởng này của quân Thiên Sách, bọn họ tái xanh mặt, ánh mắt đầy sợ hãi.

Bóng ma của cuộc đại chiến đêm qua lại ám ảnh họ.

Không khí tại hiện trường lúc đó đột nhiên như ngưng lại mười phần!

“Chỉ mấy người các ngươi mà cũng dám xông vào. †rụ sở quân Thiên Lang của ta, cũng không sợ chết đấy nhỉ!"

Chu Thiên Lâm bước ra ngoài, mặt đầy sát ý nhìn chäm chằm bảy người kia.

“Chu Thiên Lâm, tối hôm qua ta không giết được ngươi, vậy để hôm nay ta tiễn ngươi một đoạn trước. vậy!"

Hoàng Bộ Thương nhìn Chu Thiên Lâm, trực tiếp vào. thẳng vấn đề, không hề quanh co!

“Dám ở trong trụ sở của bản quân chủ đòi giết bản quân chủ?”

“Khẩu khí của ngươi cũng lớn đấy!"

Chu Thiên Lâm hừ lạnh rồi nói: “Ta còn đang sầu não không biết làm thế nào để tìm các ngươi báo thù, không ngờ các ngươi lại tự mình đưa tới cửa, đã như vậy thì đừng có trách tai”

“Hôm nay các ngươi đều phải chết!”

Chu Thiên Lâm gầm lên, vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Lời vừa dứt, Đường Chính Đạo đứng ra hô to: “Quân "Thiên Lang!”

Rầm rầm rầm!!

Ngay lập tức, một đám binh lính quân Thiên Lang cầm trên tay vũ khí lao ra từ bốn phía, bao vây mấy người Hoàng Bộ Thương, cổng của trụ sở quân Thiên Lang hoàn toàn bị phong tỏa.

Lúc này, bảy người Hoàng Phố Thương đã rơi vào thiên la địa võng.

Tuy nhiên, bảy người bọn họ lại lộ ra vẻ cực kỳ bình Tĩnh.

“Các ngươi cũng rất bình tĩnh đấy, đến lúc này rồi mà mặt vẫn không đổi sắc!”

Chu Thiên Lâm lạnh lùng nói. “Chỉ dựa vào một đám binh tôm tướng cua này mà cũng đòi g**t ch*t Quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách chúng ta?”

Đột nhiên, một giọng nói đầy nhạo báng và khinh miệt phát ra từ trong chiếc xe quân đội.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 374: C374: Đến long tuyền sơn trang uống một chén rượu mừng



Diệp Phàm bước ra khỏi xe.

“Là hắn?”

Khi Đường Chính Đạo nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử của ông ta co lại, cả kinh nói.

“Sao thằng nhóc này lại ở đây?”

Đường Chính Đạo âm thầm suy đoán, nhưng ngay sau đó một cảnh tượng khiến ông ta chấn động xảy ra.

“Là tiểu tử nhà ngươi!” “Vậy mà ngươi cũng dám tới đây chịu chết!”

Chu Thiên Lâm nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt lạnh lẽo, tràn đầy sát ý.

“Thiếu chủ!”

Bảy người Hoàng Bộ Thương trực tiếp kêu lên với Diệp Phàm.

Theo cách gọi của bọn họ, khuôn mặt của tất cả mọi người ở đây đều biến đổi!

“Thiếu chủ?”

“Chẳng lẽ... Chu Thiên Lâm nhìn Diệp Phàm, ánh mắt chớp động.

Ông ta vốn đang suy nghĩ vì sao quân Thiên Sách đột nhiên tiến về phía tây nam, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh này, ông ta đã hiểu, hóa ra thằng nhóc này là đệ tử của Chiến Thần Tiêu Thiên Sách, cho nên quân Thiên Sách sẽ không chút do dự vi phạm quân kỷ mà đến Tây Nam, chính là vì muốn cứu thằng nhóc này!

Khi Đường Chính Đạo nghe thấy xưng hô của Diệp Phàm từ mấy người Hoàng Phố Thương, ông ta sững sờ bàng hoàng, một hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn!

“Tiểu tử, ta không ngờ ngươi lại là đệ tử của Chiến Thần Tiêu Thiên Sách, chẳng trách ngươi lại không kiêng ky như vậy, hóa ra là có Chiến Thần Thiên Sách làm chỗ dựa có đúng không?”

“Nhưng hôm nay ngươi đã xâm nhập vào trụ sở của quân Thiên Lang ta, cho dù Chiến Thần Thiên Sách xuất hiện, cũng không thể cứu được ngươi!”

“Tất cả tám người các ngươi hôm nay đều phải chết!"

“GiếtIH” Chu Thiên Lâm quát lên, mặt tràn ngập sát ý.

Ngay khi ông ta vừa ra lệnh, binh lính quân Thiên Lang xung quanh chuẩn bị trực tiếp nổ súng.

Oành!I! Một cỗ uy áp đáng sợ từ trong cơ thể Diệp Phàm bộc phát, trực tiếp đánh bay tất cả đám binh lính quân Thiên Lang xung quanh ra ngoài.

Hắn bước lên một bước, một tay tụ khí, trực tiếp bóp. lấy cổ Chu Thiên Lâm rồi nhấc ông ta lên.

Mà Chu Thiên Lâm thấy Diệp Phàm động thủ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị bắt!

“Quân chủ!” Khi Chu Thiên Lâm bị bắt, sắc mặt của tất cả binh lính của quân Thiên Lang đều biến đổi, nhao nhao hô lên.

Đường Chính Đạo và hai vị Quân đoàn trưởng còn lại hoàn toàn sững sờ!

“Ngươi... Ngươi muốn làm gì?”

Chu Thiên Lâm bị Diệp Phàm bóp cổ, mặt đỏ lên, ông ta không ngừng giãy giụa, nhưng dù giãy giụa thế nào cũng vô dụng.

“Ta muốn ông chết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Rắc!

Ngay khi lời nói của hẳn vừa dứt, hắn đã bóp nát cổ Chu Thiên Lâm.

Lập tức, hai mắt Chu Thiên Lâm mở to, chết không nhắm mắt.

Mọi người có mặt ở nơi này đều như bị đóng băng, không khí dường như đọng lại!

Đường đường là Quân chủ quân Thiên Lang, cứ vậy mà chết?

Giờ phút này, toàn bộ binh lính của quân Thiên Lang cảm thấy như đang đang nằm mơi

Diệp Phàm vung tay lên, tùy ý ném xác Chu Thiên Lâm xuống đất, giống như ném một con chó chết!

Bịch!

Lập tức, ánh mắt Diệp Phàm quét về phía Đường Chính Đạo.

“Ngươi...”

Đường Chính Đạo nhìn Diệp Phàm, thân thể không kiềm chế được mà run rẩy.

Giờ phút này, Đường Chính Đạo là người bị ảnh hưởng nhiều nhất, ông ta không ngờ rằng người luôn bị ông ta và người nhà họ Đường xem thường này lại có thân thế và sức mạnh nghịch thiên như vậy.

Lúc trước, ông ta và mẹ còn xem thường Diệp Phàm, nhưng bọn họ không ngờ rằng thân phận của đối phương lại cường đại đến mức có thể dễ dàng b*p ch*t bọn họ!

Nghĩ đến đủ chuyện quá khứ, Đường Chính Đạo toát mồ hôi lạnh!

“Ta không hi vọng những kẻ khác trong nhà họ Đường biết về chuyện ngày hôm nay ngoài ngươi, hiểu không?”

Diệp Phàm nhìn Đường Chính Đạo, thờ ơ nói. “Vâng, vâng!”

Đường Chính Đạo vội vàng gật đầu, cúi thấp cơ thể, thậm chí không dám nhìn Diệp Phàm!

“Đi thôi!”

Diệp Phàm nói một câu, hẳn lên xe, bảy vị Quân đoàn trưởng còn lại lần lượt lên xe, lái xe đi ra ngoài.

Lúc này, binh lính của quân Thiên Lang còn chưa lấy lại được tinh thần sau sự thật là quân chủ của bọn họ đã bị giết, bởi vậy Diệp Phàm vẫn đường hoàng rời khỏi trụ sở quân Thiên Lang!

Giết quân chủ của một trong cửu đại quân đoàn, còn có thể rời đi mà không nhận chút tổn thương nào, đây. quả thực là một kỳ tích!

Nếu tin tức này được lan truyền, sẽ khiến cho toàn bộ Long Quốc chấn động!

Sau khi Diệp Phàm trở về Thục Châu, Hoa Hồng Đỏ trực tiếp đi tới bên cạnh hắn, nói: “Thiếu chủ, tình huống của Tân Thành đã tra rõ, hẳn ta quả nhiên là Chiến Vương chín ngón của chiến khu Tây Bộ.”

“Ba năm trước, vị hôn thê của hắn bị thiếu chủ của Long Tuyền Sơn Trang coi trọng và làm nhục, sau đó nàng ta không chịu được nhục nhã mà nhảy lầu tự sát.”

“Lúc đó Tân Thành đang làm nhiệm vụ, không biết chuyện này, lúc trở về liền biết chuyện đã lập tức giết tới Long Tuyền Sơn Trang, muốn báo thù cho hôn thê của mình."

“kết quả là còn chưa kịp trả thù, hắn ta đã bị chiến khu Tây Bộ đuổi khỏi quân đội, còn bị giam cầm trong nhà tù Tây Naml”

Nghe thấy Hoa Hồng Đỏ báo cáo, ánh mắt Diệp ¡j_ Phàm lấp lóe, hắn trầm giọng nói: “Long Tuyền Sơn Trang là thế lực nào?”

“Long Tuyền Sơn Trang là một trong bốn bá chủ ở khu vực Tây Nam, có lịch sử vô cùng lâu đời, sơn trang này chuyên nghề rèn đúc vũ khí, vũ khí được đúc ra chất lượng tốt, rất mạnh, cho nên có nhiều thế lực võ đạo lớn Ậ_ trong giới Võ Đạo ở Tây Nam thường xuyên đặt vũ khí ở đây, quan hệ còn rất thân thiết, ảnh hưởng và thế lực ở khu vực Tây Nam vô cùng lớn!”

“Tôi còn tra ra được, hôm nay là ngày cưới của thiếu chủ Long Tuyền Sơn Trang, đối tượng kết hôn còn là con gái bảo bối của tông chủ Vạn Kiếm Tông, người có thanh danh vang dội trong giới Võ Đạo ở Tây Naml”

Hoa Hồng Đỏ nói từng câu một.

Ánh mắt Diệp Phàm ngưng lại, ánh mắt sáng ngời, hắn nói: “Đã như vậy, chúng ta cũng đến Long Tuyền Sơn Trang uống một chén rượu mừng!”
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 375: C375: Hôm nay tôi không thể giữ cậu lại được



Giữa một chỗ sườn núi ở Tây Nam, nơi đây có một †òa sơn trang mang đầy hơi thở cổ xưa của lịch sử.

Có một tấm bảng hiệu treo trên cánh cửa bằng đồng cổ của sơn trang, trên đó viết bốn chữ "Long Tuyền Sơn Trang"!

Đây là nơi tọa lạc của Long Tuyền Sơn Trang, một trong bốn bá chủ lớn ở phía Tây Nam.

Tổ tiên của Long Tuyền Sơn Trang là một thợ rèn đã rèn ra vô số vũ khí thần kỳ sắc bén, trong đó nổi tiếng nhất là thanh kiếm Long Tuyền có tiếng tăm vang dội trong lịch sử Long Quốc!

Chính vì sự tồn tại của thanh kiếm Long Tuyền nên mới có sự tồn tại của Long Tuyền Sơn Trang.

Sau này, Long Tuyền Sơn Trang được truyền từ đời này sang đời khác, họ kiếm sống bằng nghề rèn vũ khí qua nhiều thế hệ.

Long Tuyền Sơn Trang cũng nhờ vào kỹ thuật rèn cao siêu mà tích lũy được tài nguyên đồi dào, ví dụ như có ai cần Long Tuyền Sơn Trang rèn vũ khí, thì cần phải trả thù lao tương ứng, thù lao này không chỉ là tiền tài, mà còn có các loại công pháp võ đạo, thiên tài địa bảo, vân vân.

Bởi vì những tài nguyên này tăng trưởng nhanh chóng, Long Tuyền Sơn Trang không chỉ bồi dưỡng một lượng lớn thợ rèn mà còn bồi dưỡng một nhóm cao thủ võ đạo.

Suy cho cùng, kỹ năng rèn của Long Tuyền Sơn Trang cực kỳ mạnh mẽ, vũ khí họ rèn ra cũng có chất lượng cực cao, nếu không có lực lượng mạnh mẽ hỗ trợ, e là kỹ năng rèn của họ đã bị người khác cướp đi từ lâu!

Cho đến ngày nay, Long Tuyền Sơn Trang đều hợp tác với tất cả các tông môn và gia tộc võ đạo lớn trong giới võ đạo Tây Nam, vũ khí của họ đều đến từ Long Tuyền Sơn Trang.

Thậm chí phần lớn vũ khí lạnh thuộc sở hữu của quân đội Thiên Lang và chiến khu Tây Bộ cũng đều đến từ Long Tuyền Sơn Trang.

Vì vậy thế lực của Long Tuyền Sơn Trang vô cùng hùng mạnh, được mệnh danh là một trong bốn bá chủ lớn ở Tây Nam!

Ngay cả ba vị bá chủ lớn còn lại cũng không dám đắc tội Long Tuyền Sơn Trang.

Một khi đắc tội với Long Tuyền Sơn Trang, cũng tương đương với việc đắc tội toàn bộ giới võ đạo ở Tây Nam!

Hôm nay là ngày cưới của thiếu chủ Long Tuyền Sơn Trang và con gái của tông chủ Vạn Kiếm Tông, một trong những tông môn đứng đầu giới võ đạo ở Tây Nam!

Tất cả các thế lực võ đạo nổi tiếng ở giới võ đạo Tây Nam đều đã được mời, bao gồm cả các gia tộc giàu có lớn ở khu vực Tây Nam và các thế lực khác đều tới tham dự!

Hôm nay, ở Long Tuyền Sơn Trang tràn ngập niềm vui, đầy đủ quan khách và bạn bè!

Trong sơn trang này được bày hàng trăm bàn tiệc rượu.

Phía trước những bàn tiệc này là hai chiếc ghế bành, Đặng Vị, trang chủ của sơn tranh Long Tuyền, và Ngô Thành, tông chủ của Vạn Kiếm Tông, đang ngồi trên đó, cả hai đều cười rất vui vẻ!

Đặng Hải, thiếu chủ của Long Tuyền Sơn Trang và Ngô Yến, con gái của tông chủ Vạn Kiếm Tông, mặc đồ cưới, tay trong tay bước đi trên thảm đỏ dài hàng chục mét, đi về phía trưởng.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đi đến trước mặt Đặng Vi và Ngô Thành và hành lễ với hai người họ.

"Hải Nhi, Tiểu Yến, từ nay về sau các con đã là vợ chồng, phải tôn trọng nhau như khách, cùng nhau trải qua quãng đời còn lại!"

Đặng Vi nhìn hai người nói.

"Vâng thưa cha!"

Đặng Hải gật đầu, Ngô Yến cũng thưa vâng.

Ngay sau đó, bọn họ sẽ bắt đầu bái đường thành thân.

Bùm!

Đúng lúc này, một tiếng gầm rú vang lên từ bên ngoài sơn trang,

Một cỗ quan tài màu đen từ bên ngoài bay vào, rơi xuống giữa sơn trang, đập nát mấy cái bàn, những vị khách có mặt ở đây đều hoảng sợt

Khi mọi người nhìn thấy cỗ quan tài này, vẻ mặt của họ thay đổi.

Tại hôn lễ của thiếu chủ Long Tuyền Sơn Trang, lại có người dám mang quan tài đến, đây chẳng phải là đang khiêu khích toàn bộ Long Tuyền Sơn Trang sao?

Lúc này, sắc mặt của Đặng Vi và Ngô Thành đều tối sầm xuống, trông rất khó coi, Đặng Hải thậm chí còn hét lên: "Ai dám gây rối trong đám cưới của bổn thiếu chủ, đứng ra cho tôi!"

Cộp cộp cộp!

Tiếng bước chân nặng nề vang lên từ bên ngoài sơn trang,

Một bóng người với mái tóc rối bù, râu ria xồm xoàm, mặc quần áo rách rưới bước vào, phía sau người đó là thi thể của hộ vệ Long Tuyền Sơn Trang đang nằm la liệt trên mặt đất!

"Người này là ai?"

Mọi người có mặt đều nhìn người đàn ông này với vẻ mặt bối rối.

Bóng người có đầu tóc rối bù này đi thẳng đến trước. quan tài, ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt lạnh lùng khát máu nhìn chằm chằm Đặng Hải, hét lớn: "Hôm nay là ngày cưới của thiếu chủ Long Tuyền Sơn Trang, Tần Thành tôi đặc biệt đưa tặng một cỗ quan tài như một món quà, hy vọng vui lòng nhận choI”

Người này không ai khác chính là chiến vương chín ngón, Tân Thành!

"Là cậu!" “Gậu thực sự đã ra khỏi nhà tù?”

Đặng Hải nhìn Tân Thành, đồng tử co rút, kinh hãi nói.

"Đúng vậy, tôi đã ra khỏi nhà tù Tây Nam, anh rất thất vọng đúng không!"

"Năm đó, anh đã làm nhục vị hôn thê của tôi, thậm chí còn ép cô ấy nhảy lầu tự tử, mối thù này tôi đã nói chắc chắn sẽ trải"

"Suốt ba năm, không có ngày nào trôi qua mà tôi không nghĩ đến cách giết anh!"

"Đúng lúc hôm nay anh kết hôn, để tôi tiễn anh một đoạn đường!"

Tần Thành nhìn chằm chằm Đặng Hải bằng vẻ mặt đầy sát khí, hắn ta dùng chân đá ra một cú, cỗ quan tài kia bay về phía Đặng Hải.

Sắc mặt Đặng Hải biến đổi, tung ra một chưởng, đánh cho cỗ quan tài này vỡ nát, mảnh vụn bay đầy trời.

Lúc này, Tân Thành nhanh chóng lao tới, tung một cú đấm chết chóc về phía Đặng Hải.

Khi Tân Thành tung ra cú đấm này, vẻ mặt Đặng Hải thay đổi, cảm nhận được cảm giác nguy hiểm chết chóc. mãnh liệt.

Vèo!

Vào thời khắc mấu chốt, một tia kiếm quang đột nhiên xuất hiện, đâm về phía Tần Thành, buộc hẳn ta phải lùi lại vài bước.

Chủ nhân của tia kiếm quang này không ai khác chính là Đặng Vi, trang chủ của Long Tuyền Sơn Trang.

Đặng Vi cầm một thanh kiếm trong tay, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tân Thành chăm chú:

“Nhóc con, lúc trước nếu không phải thấy cậu cũng được coi là anh hùng của Long Quốc, cậu đã chết từ ba năm trước, vậy mà bây giờ cậu còn không sợ chết dám đến tấn công con trai tôi, vậy thì hôm nay tôi không thể giữ cậu lại được!"

Xoet!

Nói xong, ông ta vung kiếm chém về phía Tân Thành.

Tần Thành nắm chặt nắm đấm, bộc phát ra sát khí ngút trời, vung năm đấm điên cuồng đấm ra, đối đầu trực diện với thanh kiếm trong tay Đặng Vi!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 376: C376: Hôn lễ biến thành một cuộc chiến lớn



Bùm bùm bùm!

Sau một trận giao tranh ác liệt, cả hai bên đều lui về phía sau.

"Cổ trùng trong cơ thể cậu đã không còn nữa?"

"Ai đã giúp cậu giải quyết nó?"

Đặng Vi nhìn Tân Thành, kinh ngạc nói.

Bùm!

"Tần Thành không lãng phí thời gian, lần nữa xông ra, trong mắt hắn ta tràn ngập sát khí lạnh lùng, sức mạnh †oàn thân bộc phát ra ngoài mà không hề giữ lại, tấn công điên cuồng.

Với đòn tấn công điên cuồng của Tần Thành, cả hắn †a và Đặng Vi đều chiến đấu rất quyết liệt, ngang tài ngang sức.

Vút vútII

Lúc này, lại một tia kiếm quang chói mắt lóe lên rồi biến mất, lao thẳng về phía Tần Thành.

Sắc mặt Tân Thành thay đổi, hắn ta đang chiến đấu kịch liệt với Đặng Vi, không kịp ngăn cản một kiếm này,

hắn ta chỉ có thể dùng ụ ệ sang một bên, một kiếm kia trực tiếp đâm vào bả vai.

Tân Thành lập tức r*n r* một tiếng, Đặng Vi nhân cơ hội này đá một chân vào người hắn ta.

Phụt!

Tần Thành bị đá bay ra ngoài, lăn lộn ngã xuống đất, nôn ra máu, máu từ bả vai không ngừng chảy ra.

Chủ nhân của một kiếm vừa rồi là Ngô Thành, tông chủ của Vạn Kiếm Tông.

"Anh Ngô, cảm ơn anh!"

Đặng Vi nhìn Ngô Thành nói.

Ngô Thành nhìn Tần Thành, lạnh lùng quát: "Nhãi ranh, tôi mặc kệ cậu có thù oán gì với Đặng Hải, nhưng hôm nay là ngày cưới của con gái tôi, ai dám phá rối đám cưới của con gái tôi, thì người đó phải chết!"

Nói xong, ông ta dùng kiếm chém về phía Tân Thành.

Vèo! Đúng lúc này, một cây kim châm nhanh chóng phóng tới, trực tiếp đánh vào thanh kiếm trong tay Ngô Thành.

Trong nháy mắt, thanh kiếm trong tay Ngô Thành bị kim châm đâm gãy.

Lúc này, Ngô Thành và những người có mặt đều bị chấn động.

Cộp cộp cộp!

Bên ngoài Long Tuyền Sơn Trang, Diệp Phàm chắp. tay đi vào, theo sau là đám người Hoàng Bộ Thương!

Tân Thành nhìn Diệp Phàm xuất hiện, trong mắt lóe lên tia sáng.

Vào lúc này, trong Long Tuyền Sơn Trang, tất cả những người đứng đầu của các thế lực đều đang nhìn chăm chú vào Diệp Phàm, rất nhiều người trong số họ thay đổi sắc mặt khi nhìn thấy Diệp Phàm, chẳng hạn như gia chủ của gia tộc Cô Tô.

"Cậu ta vẫn còn sống!" Cô Tô Thành nhìn Diệp Phàm, kinh ngạc nói.

Trước đó ông ta biết được Diệp Phàm đã giết ba nhân vật lớn là Xuyên Vương, Mục Chiến và Lý Nguyên, và đã bị phía trên bắt giữ, ông ta còn tưởng rằng đối phương đã chết, không ngờ chỉ mới được một ngày thì đối phương lại xuất hiện!

Ngay cả giết Vương gia và tướng quân mà vẫn bình yên vô sự, thì bản lĩnh phải lớn đến mức nào?

Lúc này Cô Tô Thành nhìn Diệp Phàm, tim đập thình thịch, vô cùng chấn động!

"Ông không sao chứ?"

Diệp Phàm đi tới bên cạnh Tần Thành, nhìn hắn ta hỏi.

"Cảm ơn!"

"Sao cậu lại tới đây?"

Tần Thành nhìn Diệp Phàm nói.

"Tôi nghe nói hôm nay thiếu chủ của Long Tuyền Sơn Trang kết hôn, muốn tới uống một chén rượu mừng!"

Diệp Phàm cười nói.

"Không phải ai cũng có thể uống rượu mừng của Long Tuyền Sơn Trang này!"

Đặng Vi nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng quát.

"Vậy sao?"

Diệp Phạm khẽ mỉm cười nói: "Nếu đã như vậy, tôi thấy cũng không cần kết hôn nữa, dù sao hôm nay chú rể cũng không sống nổi!"

Xoẹt.

Diệp Phàm vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người có mặt đều chấn động.

Đặng Vi tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm: "Nhãi ranh, xem ra cậu và tên Tân Thành này là cùng một nhóm, nếu đã như vậy thì hôm nay các người cùng chết đi

Ngay lập tức, tất cả các hộ vệ cao thủ của Long Tuyền Sơn Trang lao ra với vũ khí trong tay, bao vây đám người Diệp Phàm với vẻ mặt đầy sát khít

"Giết!" Đặng Vĩ trực tiếp hét lên.

Nhóm hộ vệ cao thủ của Long Tuyền Sơn Trang này, đều tấn công về phía Diệp Phàm và Tần Thành.

Xoeẹt xoẹt xoẹt.

Đám người Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu trực tiếp ra tay, g**t ch*t hết những hộ vệ của Long Tuyền Sơn Trang.

Nhìn thấy các hộ vệ cao thủ của Long Tuyền Sơn Trang lần lượt ngã xuống đất, sắc mặt Đặng Vi rất khó coi, ông ta trực tiếp ra hiệu cho người bên cạnh, sau đó nhìn về phía Ngô Thành: "Anh Ngô, xem ra hôm nay chúng tôi phải cần Vạn Kiếm Tông giúp đỡ!"

"Những kẻ này dám phá hoại hôn lễ của con gái yêu quý của tôi, bọn họ đều đáng chết!"

"Đệ tử Vạn Kiếm Tông nghe lệnh, giết cho tôi!"

Ngô Thành trực tiếp hét lên.

Ông ta ra lệnh một tiếng, các đệ tử của Vạn Kiếm Tông xung quanh rút kiếm và tấn công về phía đám người của Diệp Phàm.

Trong lúc nhất thời, hôn lễ này trực tiếp biến thành một cuộc chiến lớn.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 377: C377: Cầm nó đi báo thù cho vị hôn thê của ông



Phụt phụt phụt!

Nhưng ngay cả khi các đệ tử của Vạn Kiếm Tông ra tay, cũng không phải là đối thủ của đám người Hoàng Bộ Thương.

Tất cả trưởng lão hộ pháp của Vạn Kiếm Tông đều đồng loạt ra tay, tấn công về phía bọn họ.

Hô hô hô!

Đối mặt với đám cường giả của Vạn Kiếm Tông này, Diệp Phàm vung tay lên, hàng chục mũi kim châm nhanh chóng bản ra, đâm vào cơ thể bọn họ ngay tại chỗ!

Bùm bùm bùm!

Những cường giả của Vạn Kiếm Tông còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.

Xoetl

Tất cả mọi người có mặt đều chấn động, những người đứng đầu các thế lực võ đạo trong giới võ đạo Tây Nam, đều tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn chiêu thức của Diệp Phàm.

Vẻ mặt của Ngô Thành và Đặng Vi trông rất nặng nề, hai người trực tiếp lao tới tấn công về phía Diệp Phàm.

Hai người này, một người là Địa Cảnh cấp bảy, một người là Địa Cảnh tầng chín, hai người cộng lại có thể so sánh với cường giả nửa bước Thiên Cảnh!

Nhưng hai người họ chẳng khác gì con kiến trước mặt Diệp Phàm!

Bùm!

Diệp Phàm đánh ra một chưởng, đem hai người này đánh bay ra xa.

Phụt, Phụt!

Cơ thể của hai người ngã xuống đất, miệng điên cuồng nôn ra máu.

"Ba"

Lập tức, sắc mặt Đặng Hải và Ngô Yến thay đổi, đi về phía hai người bọn họ.

Vào lúc này, các cao thủ, hộ vệ và đệ tử của Long Tuyền Sơn Trang và Vạn Kiếm Tông đều đã bị giết.

"Đi trả thù cho vị hôn thê của ông đi!"

Diệp Phàm nhìn Tân Thành nói.

Tân Thành nghe được lời nói của Diệp Phàm, có chút giật mình, sau đó gật đầu, hắn ta đứng dậy, nhìn chăm chằm Đặng Hải, trực tiếp đi về phía đối phương.

"Cậu... Cậu định làm gì?"

Đặng Hải nhìn thấy Tần Thành tới gần, sắc mặt thay đổi, hét lớn.

"Đi chết đi!"

Tần Thành nhìn Đặng Hải giận dữ gầm lên, sau đó trực tiếp lao thẳng về phía hắn ta, trong mắt tràn ngập sát ý vô tận.

"Không được!"

Đặng Vi nằm trên mặt đất, hai mắt đỏ đậm hét lên.

Keng!

Đột nhiên, một âm thanh kiếm trong trẻo và dễ nghe vang lên,

Một thanh kiếm mang theo ánh sáng lạnh lão lao ra từ trong Long Tuyền Sơn Trang, như một sao băng lao thẳng về phía Tần Thành.

Tân Thành nhìn thanh kiếm đang lao nhanh tới, hai mắt nheo lại, đột nhiên lui về phía sau tránh né, tránh đi thanh kiếm này.

Xoet!

Lúc này, một bóng người lao ra, chộp lấy thanh kiếm này, tản ra kiếm ý lạnh lùng!

Người này có mái tóc bạc trắng và trông đã hơn bảy mươi tuổi.

Nhưng thanh kiếm ông ta cầm trong tay đã mang lại cho ông ta một khí thế phi thường, giống như một kiếm khách.

"Người bảo vệ, mau giết bọn họi" Đặng Vi nhìn ông lão này, nhanh chóng hét lên.

Người này là người bảo vệ thanh kiếm Long Tuyền và cũng là người bảo vệ Long Tuyền Sơn Trang.

Kiếm Long Tuyền là một thanh kiếm thần kỳ sắc bén, trong Long Tuyền Sơn Trang luôn có người bảo vệ qua nhiều thế hệ, và người này cũng là nhân vật mạnh nhất trong Long Tuyền Sơn Trang!

Ông lão này là người bảo vệ thanh kiếm Long Tuyền.

Thanh kiếm tỏa ra ánh sáng sắc lạnh trong tay ông †a là thanh kiếm Long Tuyền, có thể chém sắt như chém bùn, thổi một sợi tóc vào lưỡi kiếm là đứt ngay!

"Kẻ xâm phạm Long Tuyền Sơn Trang, giết!"

Ông lão lạnh lùng hét lên.

Nói xong ông ta cầm thanh kiếm Long Tuyền lao về phía Tân Thành chém giết.

Bùm!

Một kiếm này vung ra, trực tiếp xé nát thanh kiếm trống rỗng, một luồng kiếm khí sắc bén bộc phát ra.

Tuy rằng thực lực của người này còn chưa tiến vào Thiên Cảnh, nhưng thanh kiếm Long Tuyền mà ông ta cầm trong tay, lại có thể thi triển ra kiếm khí mà chỉ có cường giả Thiên Cảnh mới có thể thi triển, đây chính là uy lực của thanh kiếm Long Tuyền!

"Đó chính là thanh kiếm Long Tuyền sao? Mạnh quát"

Lúc này, những người đứng đầu của các thế lực võ đạo lớn đang có mặt đều nhìn thanh kiếm Long Tuyền với vẻ mặt kinh ngạc.

Tần Thành nhìn thấy thanh kiếm Long Tuyền đang vút tới, sắc mặt thay đổi, cảm giác được áp lực rất lớn.

Khi uy lực của thanh kiếm Long Tuyền bộc lộ ra, kiếm ý vô hình trực tiếp áp chế Tân Thành, khiến động †ác của hắn ta bị chậm lại.

Xoet!

Diệp Phàm tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Tần Thành,

Với một cái vẫy tay, hắn đã phá hủy luồng kiếm khí kia,

Lúc này, thanh kiếm Long Tuyền đã xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Phàm cử động hai ngón tay, trực tiếp kẹp lấy lưỡi kiếm của thanh kiếm Long Tuyền, khiến nó không thể động đậy.

Sắc mặt của người bảo vệ thay đổi, tất cả mọi người có mặt đều bị kinh hãi.

Bắt lấy thanh kiếm Long Tuyền có danh tiếng lừng lẫy bằng hai ngón tay?

Làm sao có thể? Tất cả mọi người có mặt ở thế giới võ đạo Tây Nam và các gia tộc giàu có lớn ở khu vực Tây Nam đều bị

thực lực của Diệp Phàm làm cho chấn động.

"Thanh kiếm là một thanh kiếm tốt, nhưng người sử dụng nó thì không ra gì!"

"Thanh kiếm này bị lãng phí trong tay của ông!"

Diệp Phàm bình tĩnh nói.

Bùm!

Hắn trực tiếp chộp lấy thanh kiếm Long Tuyền, đồng thời đá ra một chân, khiến người bảo vệ thanh kiếm Long Tuyền này bị bay ra ngoài và rơi xuống đất nôn ra máu.

"Kiếm này từ nay sẽ là của cậu!"

Diệp Phàm trực tiếp đưa thanh kiếm Long Tuyền cho Tần Thành.

Hử?

Tân Thành sững sờ khi nghe Diệp Phàm định đưa thanh kiếm này cho mình!

"Cầm nó, đi báo thù cho vị hôn thê của ông, thể hiện †âm huyết của một người đàn ông ra đi!"

Diệp Phàm nhìn Tân Thành, hét lớn.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 378: C378: Từ nay về sau mạng sống của tôi thuộc về cậu



Ánh mắt Tần Thành lóe lên, dùng bàn tay phải bị chặt đứt một lóng tay nắm lấy thanh kiếm Long Tuyền, trực tiếp chém về phía Đặng Hải.

Phụt!

Lần này Đặng Hải còn chưa kịp mở miệng đã bị Tân Thành cầm thanh kiếm Long Tuyền chém làm đôi.

“Hải Nhi!"

Đặng Vĩ nhìn con trai mình bị giết, khuôn mặt như: muốn nứt ra mà hét lên.

"Tao muốn mày chết!"

Lập tức, Đặng Vi nhìn Tân Thành tức giận gầm lên.

Cộp cộp cộp!

Từng nhóm binh lính được trang bị vũ khí từ bên ngoài sơn trang lao vào, dẫn đầu là Miêu Thiên, vị quan chỉ huy duy nhất hiện tại của chiến khu Tây Bộ!

"Miêu tướng quân, đến vừa lúc, giết bọn họ cho tôi!"

"Tôi muốn chúng bị xé thành từng mảnh!"

Đặng Vi nhìn thấy Miêu Thiên xuất hiện liền hét lên với vẻ mặt dữ tợn.

"Miêu tướng quân!"

Tần Thành nhìn chăm chú vào Miêu Thiên, vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt tràn đầy hận ý.

Miêu Thiên nhìn Tần Thành, sắc mặt hơi thay đổi,

Nhưng khi ông ta nhìn thấy đám người Diệp Phàm và Hoàng Bộ Thương, ông ta cau mày, nhưng cũng không nói gì mà nhìn Tân Thành hét lớn: "Tần Thành, cậu thật

†o gan, dám vượt ngục, cậu muốn bị bắn sao?"

"Bây giờ tôi đã báo thù xong, muốn bắn chết thì bắn đi

"Nhưng Miêu Thiên, ông không xứng làm tướng quân!"

Tần Thành nhìn Miêu Thiên, lạnh lùng nói.

Sắc mặt Miêu Thiên trầm xuống, ông ta đang muốn nói gì đó, thì giọng nói của Diệp Phàm vang lên.

"Ông cũng có thù oán với ông ta à?"

Diệp Phàm liếc nhìn Tân Thành.

"Năm đó ông ta đã cấu kết với Long Tuyền Sơn Trang để bỏ cổ vào người tôi, hơn nữa còn tước bỏ chức vụ của tôi trong quân đội, đưa tôi đến nhà tù Tây Naml"

Tân Thành nhìn Miêu Thiên, lạnh lùng nói.

“Ông cũng biết bỏ cổ sao?”

Diệp Phàm kinh ngạc liếc nhìn Miêu Thiên!

"Người đâu, bắt Tần Thành lại!"

Miêu Thiên trực tiếp hét lên.

"Để tôi xem ai dám động?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Hắn ra lệnh một tiếng, khiến nhóm binh lính của chiến khu Tây Bộ sợ hãi.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Miêu Thiên, đi về phía ông ta.

Vèol

Miêu Thiên nhìn thấy Diệp Phàm tới gần, vẻ mặt nặng nề, vung tay lên, một tia sáng màu đen bắn nhanh về phía Diệp Phạm, chính là cổ trùng!

phun!

Diệp Phàm vung tay lên, một thanh kiếm ngắn màu đen đột nhiên xuất hiện, trực tiếp chém cổ trùng ra làm đôi.

Lập tức Miêu Thiên lại ra tay, phóng một đám cổ trùng về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm vung vẩy thanh kiếm ngắn màu đen, giết hết đám cổ trùng này từng con một, Miêu Thiên nhân cơ hội này dùng tay bắt ấn và lao về phía hắn!

"Cẩn thận, thiếu quân chủ!"

Sắc mặt đám người Hoàng Bộ Thương thay đổi, bọn họ định trực tiếp ra tay.

Trong trận chiến đêm qua, Miêu Thiên không hề ra tay, đám người Hoàng Bộ Thương không ngờ người này lại có bản lĩnh như vậy!

Nhưng rõ ràng đám người Hoàng Bộ Thương đã quá lo lắng, Miêu Thiên không thể nào làm tổn thương Diệp Phàm được.

Phụt! Thanh kiếm ngắn màu đen trong tay Diệp Phạm lấy tốc độ cực nhanh đâm xuyên cái ấn do Miêu Thiên tạo ra, đâm thẳng vào cổ ông ta, một kiếm g**t ch*t ông ta!

Miêu Thiên mở to mắt nhìn Diệp Phàm, lộ ra vẻ không thể tin được.

Ông ta trực tiếp ngã xuống đất và chết không nhắm mắt.

Khi vị quan chỉ huy của chiến khu Tây Bộ bị giết, mọi người có mặt đều hít một hơi thật sâu.

Đặng Vi càng sốc đến ngẩn người!

Về phần các binh lính của chiến khu Tây Bộ, tất cả bọn họ đều vô cùng chấn động!

"Ông cũng đi chết luôn đi!" Diệp Phàm nhìn Đặng Vi lạnh lùng nói.

Hắn vung thanh kiếm trong tay lên, một tia kiếm khí b*n r*, trực tiếp g**t ch*t Đặng Vi.

“Kiếm khí?”

Các cường giả của giới võ đạo Tây Nam nhìn kiếm khí mà Diệp Phàm chém ra, cả đám đều lộ vẻ kinh ngạc.

Kiếm khí này chỉ có võ giả đạt tới tu vi Thiên Cảnh mới có thể sử dụng được,

Tất nhiên, nếu có vũ khí thần kỳ sắc bén như thanh kiếm Long Tuyền, thì cũng có thể sử dụng nó.

Nhưng thanh kiếm ngắn màu đen trong tay Diệp Phàm lại không giống một thanh kiếm quý báu gì, nhưng hắn vẫn có thể thi triển kiếm khí, vậy chẳng phải chứng tỏ...

Giờ phút này, tất cả mọi người có mặt đều không dám nghĩ tiếp nữa, thật sự không thể tưởng tượng được!

"Ông muốn chết hay muốn sống?"

Diệp Phàm liếc mắt nhìn về phía người bảo vệ kia, lạnh lùng nói.

"Nếu thanh kiếm Long Tuyền đã thất lạc trong tay tôi, vậy tôi sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa, muốn giết cứ giết!"

Người bảo vệ này hét lên lạnh lùng.

"Mặc dù thanh kiếm Long Tuyền đã không còn, nhưng Long Tuyền Sơn Trang vẫn còn đó, ông muốn toàn bộ người Long Tuyền Sơn Trang cùng chết với ông sao?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói. Xoet!

Sắc mặt người bảo vệ thay đổi, nói: "Muốn giết thì cứ giết tôi đi, không liên quan gì tới những người khác trong Long Tuyền Sơn Trang!"

"Nếu hôm nay người của Long Tuyền Sơn Trang muốn sống sót, vậy từ nay về sau nhất định phải tuân theo lời nói của tôi, nếu không trên thế giới này sẽ không còn Long Tuyền Sơn Trang nữa!"

"Tôi cho ông một ngày để suy nghĩ, ngày mai cho tôi đáp án!"

Diệp Phàm liếc mắt nhìn người bảo vệ, trực tiếp rời đi.

Sắc mặt của người bảo vệ kia liên tục thay đổi!

Về phần đám người Diệp Phàm rời khỏi sơn trang, Tần Thành quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm nói: "Cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôi nhiều lần như vậy, tôi sẽ không bao giờ quên ân đức lớn lao của cậu, từ nay về sau, mạng sống của tôi thuộc về cậu.”

"Nếu đã như vậy, tôi sẽ không khách sáo, từ nay về sau ông sẽ đi theo tôi!"

Diệp Phàm nói thẳng.

Sở dĩ hắn đặc biệt đi đến Long Tuyền Sơn Trang này là vì hắn rất tán thưởng vị chiến vương chín ngón này, không muốn một vị anh hùng của Long Quốc cứ vậy mà chết đi, hơn nữa hắn cũng muốn thu đối phương về dưới †rướng của mình!

"Vâng thưa cậu!"

Tân Thành gật đầu.

Ngay sau đó, bọn họ trở về Thục Châu, . Đọc‎ truyệ𝘯‎ chuẩ𝘯‎ khô𝘯g‎ quả𝘯g‎ cáo‎ ﹙‎ 𝐓r𝐔‎ 𝐦𝐓ruyệ𝘯.v𝘯‎ ﹚

Khi Diệp Phàm trở về chỗ ở, hắn đảo mắt nhìn qua, sắc mặt lại thay đổi!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 379: C379: Hóa ra tới đây vì long tỷ



Lúc này, bên ngoài nơi ở của Diệp Phàm và Đường Sở Sở, một đám người mặc đồ đen đang bao vây Đường Sở Sở, Cơ Như Yên, Hoa Hồng Đỏ và U Ảnh. Cuộc chiến giữa bọn họ vô cùng khốc liệt

Cách đó không xa có một bóng người mặc áo choàng đen đeo mặt nạ, hai tay cầm dao, đang quan sát trận chiến trước mặt!

Ầml

Sau trận chiến đấu ác liệt, đám Cơ Như Yên g**t ch*t mười mấy người, ai nấy đều mình đầy vết thương, không ngừng th* d*c.

“Tôi nhắc lại lần nữa, người thanh niên tên Diệp Phàm kia ở đâu?”

Lúc này, người mặc áo choàng đen nhìn mấy người Đường Sở Sở lạnh lùng quát.

Đường Sở Sở, Cơ Như Yên, Hồng Hoa Hồng đều mang vẻ mặt lạnh như băng, không trả lời.

“Không nói?”

“Giết, không trừ một ail”

Người khoác áo choàng ra lệnh.

Lúc này, đám người mặc đồ đen tản ra sát khí vô cùng đáng sợ, bọn họ giống như sát thần đến từ địa ngục!

Vút vút vútI

Khi đối phương chuẩn bị xông về phía bốn người, †ừng tia sáng sắc bén bản tới, đâm thẳng vào trong cơ thể những người mặc đồ đen.

Ngay lập tức, từng người từng người ngã xuống.

Bóng dáng Diệp Phàm xuất hiện, ánh mắt lóe ra vẻ sắc.

“Các người là ai?”

Diệp Phàm hung ác nhìn đám người đối diện.

“Thiếu chủ, bọn họ là người của Đồ Long Sơn Trang!”

Cơ Như Yên nói.

“Đồ Long Sơn Trang!”

“Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện!”

Người đàn ông mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên tia nham hiểm.

“Ngươi muốn chết thế nào?”

Diệp Phàm nhìn đối phương, lạnh nhạt nói.

Vụt!

Cơ thể người đàn ông khế động, di chuyển như một tàn ảnh lao về phía Diệp Phàm, thực lực của hắn đã đạt tới Thiên Cảnh nửa bước, hơn nữa tốc độ ra tay rất nhanh, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Phàm

Thanh đao trong tay hắn đã rút khỏi vỏ, đâm tới chỗ trí mạng của Diệp Phàm.

Người này ra tay có thể nói là nhanh, tàn nhẫn, chính xác!

KenglI

Ngay khi người này đánh tới, không đợi Diệp Phàm ra tay, Hoàng Phố Thương đã rút kiếm.

Hoàng Phố Thương cầm kiếm ngắn đánh lệch đao của đối phương, sau đó đâm vào ngực hắn ta!

Người này phản ứng cũng rất nhanh, xoay người né kiếm của Hoàng Phố Thương rồi lui về phía sau mấy bước.

Vút vút vút!!

Lúc này, đám người Mộ Bạch, Đồ Phu, Tân Thành cũng xông về phía đối phương.

Keng keng kengl!!

Hai bên chiến đấu kịch liệt, truyền ra liên tiếp tiếng kim loại leng keng.

Gã cường giả khoác áo choàng đen, mang mặt nạ của Đồ Long Sơn Trang có thực lực rất mạnh, hơn nữa còn ra tay quyết đoán nhanh chóng, nhưng đối thủ của hắn là quân đoàn trưởng đầy kinh nghiệm chiến trường của quân Thiên Sách và Chiến Vương chín ngón cầm trong tay bảo kiếm Long Tuyền, dù cho sức chiến đấu có mạnh tới đâu thì cũng không kiên trì được bao lâu!

BịchlI!

Rất nhanh, vũ khí trong tay người này đã bị bảo kiếm Long Tuyền của Tân Thành đánh văng, Đồ Phu nhân cơ hội đánh một chưởng trúng ngực, khiến hắn bay ra ngoài.

Phụt!

Đối phương nằm trên mặt đất, miệng phun ra máu, ngực như lõm vào, lộ cả xương trắng ra bên ngoài!

Diệp Phàm đi về phía đối phương, chân giãm lên người hắn ta:: “Là ai sai khiến chúng mày tới giết tao?”

“Đồ Long Sơn Trang chỉ lấy tiền làm việc, chưa bao giờ hỏi khách hàng là ail”

“Nếu Đồ Long Sơn Trang đã nhận đơn hàng, vậy thì ngươi nhất định phải chết!”

Người đàn ông lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

Phụt!

Dương Bách Xuyên không nói nhảm, hắn giãm nát tim đối phương, máu tươi văng khắp nơi!

“Mọi người sao rồi?”

Ngay sau đó, Diệp Phàm đi tới cạnh các cô gái quan tâm nói.

“Anh Tiểu Phàm, bọn em không sao, không cần phải lo lắng!”

Đường Sở Sở lắc đầu.

Bịch bịch bịchl!!

Lúc này, một nhóm người đi từ xa tới.

Người đứng đầu không ai khác chính là một trong tứ đại hộ pháp của Thiên Võng, người mà trước đó đã đối phó với quân Bạch Long - Cửu Tiễn hộ pháp, phía sau hắn còn có bốn vị thiên vương và hơn trăm cường giả của Thiên Võng!

Mà mục đích bọn họ xuất hiện ở đây đương nhiên là vì Long Tỷ!

“Người của Thiên Võng?”

Diệp Phàm nhìn Cửu Tiễn hộ pháp, liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương.

“Long Tỷ đang ở trong tay ngươi?”

Cửu Tiễn hộ pháp lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

“Hóa ra tới đây vì Long Tỷ!”

“Không sai, Long Tỷ đang ở trong tay ta!”

Diệp Phàm bĩu môi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back