Lãng Mạn bạn thân | joongdunk |

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
79,371
0
0
347290180-256-k356589.jpg

Bạn Thân | Joongdunk |
Tác giả: geom_hp
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Câu chuyện xoay quanh mối quan hệ "thân mày tao lo" của 2 bạn trẻ, không có quá nhiều drama nên cốt truyện có thể đi hơi nhanh và không có kết cấu chặt chẽ.

Truyện không có yếu tố 18+ cho nên đừng hy vọng quá nhiều vào nó ạ.

Con đầu tiên nên còn hơi cứng tay chưa biết cách diễn đạt, tiết chế chỗ nào nên bạn đọc thông cảm nhé ạ.

Hoan hỉ!​
 
Bạn Thân | Joongdunk |
1. Mở đầu


8/7/2024, bộ này đang trong quá trình sửa lại nha mọi người.

Ai không hài lòng văn phong cũng đừng bỏ đi nha huhu.

Tui viết bộ này là bộ đầu tay nên còn chưa chắc tay ấy...

_______________"Natachai có dậy không?"

Âm thanh phát ra từ cậu con trai đang đeo chiếc ba lô một bên vai với bộ đồng phục có tone màu chủ đạo là trắng đỏ của trường.

Giọng nói nghe qua thì có vẻ như là mất kiên nhẫn lắm.

Nhưng thực chất thì hiện tại cậu ta đang ngồi trên mép giường vừa xoa má bạn thân của mình vừa hỏi.Tính xem... ba...bốn...

à sáu năm rồi.

Em và hắn chơi với nhau được sáu năm rồi.

Kể từ khi em mới chỉ mười bốn tuổi đã chuyển đến khu này sống cùng với ba mẹ.

Hồi đó em làm gì quen ai?

Chỉ có buổi sáng thức dậy đi theo con đường quen thuộc mà đến trường rồi chiều lại ung dung đi về.

Chả phiền ai cả.Nhưng mà cái bạn này nè, bạn cách em năm căn nhà, học lớp kế bên, bạn cứ làm phiền em hoài à.

Thật ra cũng không phiền lắm nhưng trước đây em đã quen một mình rồi.

Có bạn mới cũng không quen...Chẳng hạn như Dunk đang trên đường đến trường như mọi khi.

Đột nhiên ở đâu ra Archen xuất hiện bên cạnh.

Tên đó nói chuyện cứ như em và hắn đã thân thiết với nhau lắm vậy đó."

Ơ trùng hợp quá, mình cùng đi học nhé."

Hoặc là..."

Bạn uống sữa không, mình mua dư nè."

- Có Chúa mới biết Archen cố tình mua cho em một hộp thì có.Cũng có thể:"Bạn ăn kẹo đi cho ngọt miệng."

Ừm, thấy bạn cũng tốt nên em đồng ý cho bạn chơi chung đó.

Dunk phải mất hơn hai ngày để có thể nói câu đầu tiên với hắn.

Chẳng sao hết, để được chơi với bạn dễ thương thì hắn chờ được hết."

A!"

Em đang ngủ bị hắn cắn một cái vào má thì giật mình mà la lên.

"Dậy đi!"

Hắn kéo em dậy bế vào nhà vệ sinh mặc cho Dunk la hét không muốn thức dậy sớm chút nào.

Mọi người yên tâm, hắn bế vào rồi đi ra chứ có ở trong đó cũng không có ra ngô ra khoai gì hết.

Em lúc sau bước ra đã mặc đồng phục đầy đủ rồi, tóc tai xinh xắn, môi hồng hồng, Archen cho em xinh mười một điểm luôn nha.Em theo thói quen đi vào bếp tìm đồ ăn của mẹ.

À ừ mẹ không có ở nhà, đã nói với em từ hôm qua rồi mà.

Em quay ra nhìn hắn, bày vẻ mặt còn chưa tỉnh hẳn ra định nói thì bị chặn miệng."

Biết rồi khỏi nói, anh dẫn bạn đi ăn."

Cũng tốt nên không từ chối được.Sau khi ăn xong, em cùng hắn đến trường.

Đưa em đến tận lớp, để cảm ơn bữa ăn sáng, Dunk quay sang nháy mắt với hắn một cái."

Đồ ăn sáng hôm nay ngon lắm ạ."

"Sữa dâu đã để sẵn bên trái của cặp nhé, ra về mà còn thì biết tay".Thật ra cũng chẳng cần nhắc vì Dunk sớm đã quen với chuyện này rồi.

Archen không nhớ thì còn ai nhớ nữa chứ.

Em và hắn là bạn.

hphuc
 
Bạn Thân | Joongdunk |
2. Bình thường


Archen - Natachai

chen_rcj

Bạn mở cửa cho anh

dunknatachai

đin hả?

9h rùi còn qua

chi dzay?

chen_rcj

gà sốt cay tokbokki, trà đào

full size

dunknatachai

em tới đâyyyy

Em lấp ló thò đầu ra khỏi cửa nhìn hắn, xác nhận đúng là bạn thân siêu dễ thương mới mở cửa rộng ra.

Archen lúc nào cũng hiểu ý em nhất nhưng làm ơn đừng suốt ngày cho em ăn đêm được không?

Em không muốn lên cân đâu hu hu.

Hắn thong dong đi vào nhà, bày đồ ăn ra trên bàn cho em ăn rồi tựa vào vai em lướt điện thoại.

Natachai ngồi ăn trông ngon miệng đến nổi môi cứ chu chu ra, thấy ghét!

"Quán mới đấy, thế nào?"

"Ngon lắm ạ, cảm ơn Chen ạ."

"Không nhận mỗi lời cảm ơn như vậy được đâu."

"Vậy em chia cho bạn một miếng bánh gạo nha?"

"Anh không dành đồ ăn với con nít, bạn cứ ăn đi, chỉ là tối nay anh ngủ lại ở đây với bạn nhé."

Hắn dùng tay vòng ra sau vừa xoa má, xoa đầu, sờ tai của em vừa nói.

Tình lắm ạ!

Chuyện này đối với Dunk cũng quen rồi, em cũng khá sợ mỗi khi ở nhà một mình thế này đó.

Cơ mà bạn Chen ăn nói gì thiếu từ tùm lum vậy?

Để em sửa cho bạn.

"Hả?

Bạn nói rõ ra xem, nói thêm một từ thì bạn mất cái gì hả?

Là đêm nay anh ở đây ngủ và chơi với bạn, nói như vậy kì quá à!"

"Trước sau như một."

Mặc kệ hắn.

Dunk tiếp tục ăn nốt phần còn lại.

"Bạn ơi em xong rồi."

Natachai đúng là em bé của Archen rồi, chứ người lớn ăn xong ít ai để bạn thân giúp mình dọn dẹp với lau miệng thế này lắm.

Chẳng trách Dunk càng ngày càng hư, Archen cứ chiều em mãi như vậy mà.

"Nào, bạn lên phòng đánh răng nhé.

Anh lên sau với bạn".

Em bé ngoan ngoãn tung tăng lên lầu lấy bàn chải đánh răng kết hợp với các bước chăm sóc da buổi tối, sau cùng là thoa sữa dưỡng thể lên da cho thơm tho hơn nè.

Archen từng nói là hắn thích mùi này lắm, mỗi khi Dunk thoa xong thì cứ tìm cớ dụi vào người em mãi

Lúc em ra thì hắn cũng vừa bước vào phòng, thuận tay cầm điều khiển bật điều hoà rồi tự nhiên leo lên giường em như giường của mình.

Cơ mà đã quen rồi, vì dù gì trước sau cũng là của hắn mà.

"Bạn!

Bạn nằm nhích qua kia đi, em không có chỗ nằm."

Em vờ cau mày chu môi ra nhắc nhở hắn.

Archen không muốn chọc em nữa nên cũng chiều theo ý em nhích sang bên cạnh.

Em vừa nằm xuống thì ai kia đã nhanh chóng đớp lấy cơ hội chui vào cổ của em úp mặt xuống hít hương thơm nhè nhẹ.

Em bé của hắn tuyệt vời lắm, em có mùi hương khiến hắn mê chết đi được, thích lắm luôn.

"Nè bạn làm gì dạ, nằm nhích ra coi bên kia rộng mà."

"Dunk!"

Hả gì vậy?

Sao lại gọi em bằng cái giọng trầm trầm của hắn vậy, đúng kịch bản mỗi ngày phải là "Nằm im đi em, ôm một chút" cơ.

"H-hả?"

"Bạn ôm anh một chút nhé, hôm nay anh không vui lắm.

Được không?"

GÌ ĐÂY?

Trước giờ Archen làm nũng thì cũng có nhưng mà hôm nay lạ quá.

Nhưng cún bự của em cũng đang trong trạng thái yếu đuối cần được vỗ về lắm ấy.

Em xoay qua ôm hắn, để mặt hắn vùi sâu hơm vào trong hõm cổ em hơn.

Tay em sờ mấy lọn tóc của hắn rồi vuốt vuốt nhẹ nhẹ.

Em cảm nhận được lúc đó tay hắn bấu vào áo em mạnh hơn, siết chặt hơn.

Em có chạy khỏi hắn đâu mà sợ hãi thế?

"Hôm nay bạn có gì không vui hả?

Kể em nghe với..."

"Nhé?

Bạn?"

Hắn không đáp em.

"Bạn giận em sao?

Mới nãy còn mua đồ ăn cho em mà?".

Em khó hiểu hỏi hắn, nhưng với giọng nhỏ, nhỏ như đang thì thầm vào tai hắn vậy.

Vì hắn nói hắn không vui mà, tốt nhất không nên hối thúc hắn làm gì.

"Bạn á, sao hôm nay bạn không chờ anh về?

Lúc chiều còn thấy bạn đi cùng Pakin vào tiệm mì.

Ban đầu anh nghĩ bạn ăn rồi nên anh chẳng thèm qua nhà bạn đâu.

Nhưng mà nghĩ lại thì dĩa mỳ đó cũng chẳng làm bạn no được nên anh mới không giận nữa mà đem đồ ăn qua cho bạn.

Rồi sao bạn không giải thích gì với anh hết vậy?

Thấy anh không khó chịu là bạn không biết hả?"

Hắn nói một tràng làm em phải ngơ ra vì không kịp hiểu hết.

Sau một hồi ngẫm kĩ lại thì mới chợt bật cười.

"À...em xin lỗi bạn nhé, điện thoại hết pin nên chẳng nhắn tin cho bạn được.

Pakin chỉ muốn đi ăn mừng vì bài thuyết trình được điểm tốt thôi.

Trong quán còn hẳn ba người kia mà.

Sao bạn chỉ thấy mỗi em với cậu ấy thôi vậy?"

Hắn im lặng không nói.

Rồi xong, trách lầm người ta rồi nhé.

Thì sao?

Ý anh là anh giận bạn rồi.

Dù gì cũng dỗ anh một chút đi, Archen thầm nghĩ.

Em hiểu cún bự của em quá mà.

Dunk thở dài kéo hắn lại ôm vào lòng, đôi tay trắng trẻo vuốt lưng lấy lòng hắn.

"Bạn không giận nữa nhé, em ôm bạn ngủ."

"Anh xin lỗi..."

"Ha ha không sao.

Người gì mà hay dỗi quá à!"

Natachai hong được chọc quê hắn!

Nếu không hắn sẽ phạt em làm người yêu hắn đấy nhé!

Đúng là phải hôn má nữa cơ.

Nhưng thôi bỏ qua cũng được.

Em và hắn là bạn.

hphuc
 
Bạn Thân | Joongdunk |
3. Bạn làm em sợ


Em trở mình dậy trong vòng tay của hắn.

Đôi tay khẽ đưa lên dụi mắt, nghĩ lại mới nhớ đêm qua chính em là người ôm hắn cơ mà.

Bây giờ lại thay đổi thành như thế.Em lấy tay chọt chọt vào má hắn, Archen lúc ngủ cũng đẹp trai như lúc thức thôi.

Nhìn kiểu gì cũng rất đẹp."

Bạn bỏ tay ra không là anh cắn má bạn đó."

Gì?

Tưởng còn ngủ.

Giật cả mình nên em rút tay lại.

Bật dậy định đi vào nhà vệ sinh thì hắn kéo em lại, lực kéo không mạnh nhưng đủ để Dunk ngã lưng vào ngực hắn.

"Bạn hôn má anh một cái đi."

Là bạn thôi đó, mọi người phải tin em, là bạn thôi.

Bạn mà đòi hỏi cỡ đó, không biết sau này tăng cấp bậc rồi thì đòi hỏi kiểu gì.Chụt.Đặt một cái hôn lên má Archen, sau đó Dunk liền nhảy khỏi tay hắn, lon ton chạy vào nhà vệ sinh trước, ai kia thì vẫn cứ nằm đấy thôi.

Hôn một cái mà muốn dậy thì cũng dậy không nổi ạ.

_______________Những tiết học đầu trôi qua như mọi ngày.

Đến giờ ra về theo cảm tính em thò tay ra sau lấy hộp sữa dâu mà hắn vẫn chuẩn bị."

Ủa?

Đâu rồi?"

Ý là sữa dâu của em đâu rồi.

Archen quên bỏ cho em hả?

Thiệt tình á nha!

Hôm trước mới khen chu đáo.

Thế là em đeo ba lô vào đứng dậy đi qua lớp hắn.

Nay em chủ động qua đón bạn về luôn nè!Em băng băng qua lớp hắn đòi sữa.

Vừa đến cửa lớp em nghe tiếng hét của hắn, kèm thêm những câu chửi tục mà mọi ngày Archen hiếm khi nói như thế trước mặt em.Em thấy hắn đấm tên kia một cái vào bên má, đau!

Nó loạng choạng ngã ra sau cú đấm đó.

Nhìn được mỗi một cảnh đó thôi là em sợ lắm rồi.

Chưa bao giờ em thấy hắn như vậy cả.

Biết là Chen của em nóng tính lắm nhưng Chen chưa bao giờ như vậy với em nên hầu như em quên luôn là bạn nổi giận rất đáng sợ."

Joong!

Làm cái gì vậy?"

Em kéo tay hắn ra trong khi hắn vẫn tiếp tục cầm cổ áo của tên đó.

Không kéo là bạn lớn của em gặp vấn đề đó.

Thế mà bạn lớn hất tay làm em ngã ra sau một cái.

Ui da!Em đau đó.Nghe tiếng "rầm" do va đập với bàn từ người vừa kéo tay mình.

Hắn hoảng hồn bỏ cổ áo tên kia ra rồi quay ra sau thì đã thấy bạn nhỏ của mình đập tay vào góc bàn té xuống đất, cái đau từ tay và mông truyền đến làm mặt em nhăn hết cả lại."

Ngậm cái miệng chó của mày lại, những gì tao dám nói thì chắc chắn tao sẽ dám làm."

Ngậm ngậm cái gì chứ?

Em bé của hắn bị đập tay vào góc bàn kia kìa.

Archen bước tới đỡ em bé lên.

Mắt cứ dán chầm chầm vào tay đang có một vết bầm đỏ tím.

Hắn mà dùng đôi mắt đó nhìn em nữa là em vẫn tiếp tục run luôn ấy."

Có sao không?

Bữa sau tôi như vậy thì em đừng có chen vào."

Bạn nói gì vậy?

Từ "tôi" em nghe không quen, bạn có tức tên đó thì bạn đánh chứ em có làm gì bạn hả?

Em chỉ muốn tìm sữa dâu và bạn Chen thường ngày của em thôi mà!"

Em không sao."

Nghe vậy hắn đứng dậy lấy ba lô rồi đỡ em đứng lên nắm chặt tay dẫn em đi ra khỏi lớp."

Tìm làm gì?"

"Hôm nay bạn không để sữa dâu cho em."

Ừ nhỉ, sữa của em đâu?

Hắn ngơ ra rồi đưa tay kéo ngăn cuối.

À nó nè, quên đưa thôi.

Archen lấy sữa ra rồi giúp em cắm ống hút vào sau đó bỏ lên tay Dunk mà không thèm nói một tiếng nào.Em nhận lấy hộp sữa từ hắn rồi đưa lên miệng hút.

Em không dám đòi hỏi bạn cái gì nữa đâu.

Em biết bạn đang giận mà, không phải là giận em nhưng em không muốn bạn khó chịu thêm nữa.

Thế là một tay em cầm sữa một tay em được dắt đi.

Dunk Dunk 1,8 tuổi vừa cầm sữa hút vừa được bạn hàng xóm đang giận dắt đi về nhà.Hôm nay bạn cứ nắm tay dắt em đi về nhà ấy.

Bình thường hắn vẫn nắm tay em mỗi lúc cần thôi, chứ không phải là nắm tay dắt em về như thế này.

Em không ngại chỉ là em thấy lạ thôi.

Nhưng mà đường này là về nhà hắn mà?

Biết là vậy nhưng Dunk không có dấu hiệu sẽ phản kháng, vẫn im cho hắn kéo đi thôi.Tới nhà hắn mở cửa rồi nép sang một bên cho em vô trước.

Em nên làm cái gì bây giờ?

Tới ghế ngồi xem điện thoại hả?

Hay mở TV xem hoạt hình?

Hay hỏi hắn việc hồi nãy?

Lỡ hắn còn tức giận rồi sao?

Em vẫn sợ hắn lắm.

Hắn vứt ba lô xuống ghế rồi đi vào trong, ba lô tạo tiếng kêu nhỏ vậy thôi mà cũng làm em giật mình.

Em thề luôn, bây giờ mà cái lá nó rơi cũng có thể làm em hoảng lên đấy.Em đang ngồi yên trên ghế, 2 chân không đung đưa như thường ngày nữa.

Tay xinh ôm cặp ở trước như sợ bị mắng vậy..."

Còn đau không?"

Hắn cầm lấy cặp của em bỏ qua bên ghế rồi nâng tay em bỏ lên tay mình.

Xem kìa, tím hết cả một mảng da tay của em rồi còn rỉ ra chút máu nữa.

Hắn đẩy em té mạnh vậy à?

Hắn đau chết.

Cho ít thuốc ra tay rồi xoa lên chỗ tím của em.

Thuốc lạnh lạnh chạm vào da tay em cảm giác dễ chịu hơn trước."

Bạn có thể nói em nghe có chuyện gì hong ạ?

Bạn hong nói cũng được...

À thôi em đặt đồ ăn nhé..."

Em lúng túng nên đành đánh trống lãng cho qua chuyện."

Bạn sao vậy?

Anh làm bạn sợ à?"

Hả?

Má nó mày đã làm cái gì vậy?

Hắn cuối xuống kiểm điểm bản thân mình liệu đã hành động thế nào khiến em thấy sợ hắn vậy chứ?

Chết thiệt mà!Kéo em bé xích lại hôn lên tóc em.

Hắn làm em sợ lắm sao?

Hắn đã bơ em nhiều vậy sao?

Tay hắn cứ vuốt vuốt nhẹ tấm lưng.

Cái tay bị thương của em đã được đặt lên đùi hắn rồi.

Quái thiệt sự, mình đánh lộn mình không đau nhưng em bé của mình lại vừa sợ vừa đau thế này."

Chỉ là chút chuyện vặt khiến anh cảm thấy khó chịu thôi, bạn đừng lo.

Anh xin lỗi bạn nhé.

Bạn đừng sợ nữa."

Em nghe vậy thì bấu vào áo anh chặt hơn.

Sau một hồi lo cho bụng xinh và vệ sinh sạch sẽ em leo lên giường lôi điện thoại ra nhắn cho ai đó trong lúc Joong đang tắm.Natachai - Naravit

dunknatachai

Ê

ppnaravit

Rồi biết khỏi hỏi.

Thằng đó ngồi nói nhảm cùng tụi bạn là mày dùng tiền bẩn mua

điểm mua sự ưu ái của các thầy cô.

Ai kia vừa nghe chữ "Dunk" kèm lời lẻ vu khống như vậy thì nổi máu điên lên vậy đó.

dunknatachai

Vậy cũng nói được à?

Tụi nó leo lên bằng đồng tiền dơ bẩn nên nghĩ ai cũng như nó à

ppnaravit

Joong đánh được nó 2 cái chứ nó không đánh được Joong cái nào đâu đừng lo quá.

seen

📷 dunknatachai

dunknatachai: Ngu đến vậy là cùng.❤ Có ppnaravit và những người khác thích.Em và hắn vẫn là bạn ạ hphuc

sáng dậy thấy 2 chap trước được 5 lượt xem thôi mà run tay quá ạ =)) chắc là tâm lý lần đầu nó vậy. xin cảm ơn ạ 😉
 
Bạn Thân | Joongdunk |
4. Bạn đi rồi


Natachai - Archen

dunknatachaj

bạn đang làm gì dọ?

em đói

bạnnnnnnnnnn

Chennn ơiii

chen_rcj

ăn cái gì?

20p nữa có mặt

dunknatachai

cái gì mà tận 20p

mấy bữa chỉ có 10p

chen_rcj

ăn cái gì?

dunknatachai

5 cái bánh cá ạaaa

chen_rcj

bây giờ là 4 giờ, bạn ăn 5 cái bánh

cá rồi tối bạn lại bỏ bữa cho xem 🙂)

dunknatachai

uk rs? ko l0 ₫c ch0 t

thi d€ thK kh@c

seen.

Nói vậy thôi chứ Archen vẫn đồng ý mua năm cái bánh cá cho em.

Buổi tối em ăn ít cơm cũng được, hôm nay em bé đi học chắc mệt lắm nên hắn phải chiều em bé thôi.

Chuyện nhỏ với Archen!

Tầm hai mươi phút sau, Dunk nóng lòng và đói bụng nên đã nhấc điện thoại gọi cho Archen.

"Alo?

Cái gì?

Không mua cho thật à?"

"Mở cửa"

Archen chỉ đáp lại vỏn vẹn hai chữ sau đó thì nhấn kết thúc cuộc gọi đứng đó đợi em ra.

Tiếng mở cửa phát ra, vẫn là bạn nhỏ đưa mỗi cái đầu ra khỏi cửa kèm theo con mắt long lanh ngước lên nhìn hắn.

Xác nhận đúng là Archen thì em đứng khép sang một bên cho bạn đi vào rồi đóng cửa theo sau.

"Bạn mua cái gì mà xách đồ lắm thế?

Nhờ mua có năm cái bánh cá thôi mà."

Em đi tới ngồi cạnh hắn, lấy bịch bánh còn ấm nóng ra thì bị hắn giật lại.

Dunk khá bất ngờ, đừng có nói là bắt em ăn tối xong mới cho ăn bánh nha.

Bánh cá này còn nóng hổi thì ăn mới ngon chứ!

"Còn nóng, anh đút bạn."

"Tối nay anh phải về quê với nội rồi.

Nhà anh có đám cưới, bạn đi với anh không?"

Không nỡ xa em chút nào cả...

Nhưng nếu không đi thì nội sẽ lại giận hắn mất.

"Thôi bạn đi đi, em không dám đi đâu."

Thì đúng là ba mẹ hắn có quý em thật, nhưng mà kêu em đi theo gia đình hắn về quê thì em không dám đâu ạ.

Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để ra mắt cả một dòng họ vậy đâu.

Hoàn cảnh lúc bây giờ là một người đút một người ăn, một người hỏi một người trả lời.

Hôm nay em bé mặc quần ngắn trên đầu gối, tiện tay, hắn đưa cả hai chân em lên đùi mình rồi gác tay lên đó.

"Vậy bạn có hứa với anh là ở nhà sẽ tự lo được không?

Ba mẹ bạn còn chưa về, nhà lại không có ai."

Lo lắm chứ, em đói em no thế nào hắn đều nắm rõ trong bàn tay, có khi còn rành hơn em.

Lúc nào em ăn lúc nào em uống sữa cũng đều là hắn đưa tận nơi cả.

Em đói là gọi hắn.

Hắn đi rồi thì em gọi ai đây?

Đồng ý là Dunk đã bị Archen chiều hư nhưng hắn cho phép điều đó xảy ra mà.

Dunk cũng có thể lo cho bản thân mình thật tốt nhưng mà em vẫn thích được chăm cơ!

"Bạn đi mấy ngày?"

"Sáng ngày thứ ba anh về."

Có chưa đầy ba ngày thôi nhưng mà hắn đảm bảo là mình sẽ nhớ em bé đến chết mất.

"Anh vừa đi siêu thị về.

Trong đó có thịt bò loại bạn hay ăn, lúc đói bạn có thể tự xào lên cùng với gói da vị có sẵn này nhé.

Anh có cuộn cơm để trong tủ lạnh nhà bạn rồi, khi ăn nhớ hấp lại là được."

"Ăn xong rồi nhớ uống sữa, anh có mua cho bạn thêm cả sữa nữa nè.

Sau khi ăn thì uống loại này nhé.

Sữa dâu chỉ nên uống lúc bạn thích thôi."

"Bữa phụ nếu cảm thấy đói thì đặt đồ ăn bên ngoài về.

Không thì ở đây có trái cây, bánh bạn thích.

Bạn ăn ít thôi nhé, lỡ mà bị đau bụng thì không có anh ở đây với bạn đâu".

"Để xem, tạm thời như vậy đi.

Anh sẽ luôn nhắn bạn thời gian ăn uống.

Phiền bạn chụp hình báo cáo giúp anh.

Không ngủ muộn nhé.

Gấu nhỏ đã giặt sạch cho bạn rồi, ôm tạm đi."

"Và đừng quên là BẠN CÓ BỆNH DẠ DÀY, đừng bỏ bữa.

Thuốc ở ngăn kéo thứ hai đầu giường bên phải, vẫn mong là bạn không tìm đến chúng."

Em xịt keo.

Hắn nói gì nhiều thế, em nhớ không hết đâu, em biết chắc kiểu gì hôm sau em cũng quên hết cho mà xem.

Cũng tại hắn đó thôi.

Bình thường cưng em cho lắm vào.

Cái gì cũng là hắn, là hắn làm cho em.

Bây giờ bắt em tự làm thì là tập làm người lớn á hả?

"À...à...em nhớ rồi."

"Nhớ gì nói lại nghe xem..."

"Thôi... có Chen nhắc em rồi thì cần gì phải nhớ rõ chứ!"

Dunk chu môi lấy lòng Archen, sau đó lại gục vào vai hắn ăn nốt hai cái bánh cá còn lại.

"Mấy giờ bạn đi?

Sao bạn để bây giờ mới nói cho em biết thế?"

Nói sớm cho em bám hắn rồi sụt sùi khóc nhè hả?

Hắn còn lạ gì em nữa đâu.

"Tám giờ anh đi, anh tự lái xe, ba mẹ đã đến đó trước rồi, bạn không được nhõng nhẽo đó nha."

Biết kiểu gì hắn đi xong em cũng đỏ mắt mà.

Lúc nào còn an ủi em bé được thì an ủi thôi.

Bản tính bám người của Dunk ngày một tăng rồi nhé.

"Anh ở đây với bạn đến lúc đi luôn mà.

Đến đây anh ôm."

Em chui tọt vào vòng tay của hắn.

Mông đặt lên đùi.

Mặt thì vùi vào hõm cổ rồi.

Em bắt đầu xị mặt rồi nè.

Ôm em trong lòng vỗ vỗ đến mức em bé ngủ quên mất rồi...

Còn phải nói, hôm nay có tiết thể dục nên vận động cả ngày.

Dunk chỉ là đuối sức nên mới bám hắn thôi.

Đặt em xuống sofa, hắn vào bếp nấu cơm trước đã, không muốn bỏ đói em rồi bỏ đi đâu.

Bảy giờ tối...

Có một em bé đang đưa tay dụi mắt cựa quậy trên ghế sofa.

Bạn ấy tỉnh giấc rồi nhỉ.

"Chen... bạn đâu rồi?"

Bạn hứa ở đây với em lúc đi mà, em ngồi dậy nhìn đồng hồ thì thấy mới có bảy giờ thôi.

Bạn thất hứa với em hả?

Em không khóc, chỉ là thất vọng về bạn thôi.

Dunk co chân lại để đầu gối chạm tới cằm, hai tay đặt lên đầu gối nghiêng đầu nằm xuống.

"Năm cái bánh cá của bạn nhiều quá, em no rồi không ăn nữa đâu."

Hắn từ trên lầu bước xuống thì thấy một cục trắng trắng với mái đầu đen huyền đang cuồn lại một cục.

Gì đây?

Lên lấy cho em con thỏ ôm để có thức dậy cũng khỏi thấy trống vắng thôi, mới đi vậy mà nhớ hắn rồi à?

Em và hắn là bạn mà.

hphuc
 
Bạn Thân | Joongdunk |
5. Bạn đi đi


"Dunk."

Hắn đưa tay nâng nhẹ mái đầu đang úp xuống kia để khuôn mặt em có thể nhìn hắn.

Archen đột nhiên nhận lại một em bé mít ướt mếu môi nhìn hắn."

Ủa?

Không phải bạn đi rồi hả?"

Không được khóc!

Không được khóc!

Vừa buồn vì người ta bỏ đi thì đùng một cái hắn ở trước mặt.

Cũng không vui là mấy vì đó là tín hiệu báo hắn sắp đi đó."

Còn sớm mà, bạn buồn hả?

Hứa với anh rồi mà.

Anh bế bạn vào bếp ăn cơm với anh nhé."

Em không nói gì mà đưa tay rộng ra cho hắn bế vào lòng.

Em đu chặt như gấu koala vậy đó, một bạn gấu koala sắp phải xa cành cây mình yêu thích.Dỗ em ăn xong thì đồng hồ cũng đã gần tám giờ kém rồi.

Em đang đứng trước mặt nhìn hắn mặc áo khoác vào, lấy điện thoại chuẩn bị rời đi."

Bạn nói ở quê nội bạn lạnh lắm.

Sao bạn mặc có mỗi cái áo khoác vậy?

Còn chẳng có mũ hay khăn gì hết."

Lo cho tui thì giỏi lắm tới lượt mấy người thì chưa bằng một góc của tui nữa, mấy người kì cục quá à!Em vừa nói vừa chạy đi lấy cái khăn ấm của em cho hắn mượn.

Mượn thôi nha.

Em nhón lên choàng vào cổ cho hắn."

Em ra xe với bạn."

"Thôi, ở ngoài lạnh lắm.

Anh dắt bạn lên phòng ngủ sớm rồi anh đi nhé."

Ai nỡ nhìn em bé lủi thủi đi vào nhà một mình sau khi hắn rời đi chứ.

Archen sẽ mủi lòng mà ở lại mất."

Bạn đừng cãi em nữa."

"Vậy thôi được rồi, anh để cốc sữa kia nhé.

Vào nhà uống sẽ ấm bụng hơn, một lát cũng dễ ngủ hơn."

Hắn quay qua móc treo đồ lấy cái áo hoodie của mình để lại cho em rồi mặc vào cho em bé.

Có mùi như này em bé cũng đỡ nhớ rồi còn gì."

Bạn vào nhà đi, anh đi nha."

Hắn hôn lên trán em một cái.

Mặt em cứ ỉu xìu không ngẩng cao lên nhìn vừa hài vừa thương ấy nhỉ.

Như thế này rồi sau này lỡ hắn phải đi ra nước ngoài lập nghiệp thì làm sao đây?

Hắn phải bỏ em vào va li đi cùng luôn hả?"

Bạn lên xe đi rồi em vào sau.

Ôm một cái đi mà."

Cái ôm chặt lắm.

Bình thường hắn lúc nào cũng ở đây em muốn ôm sẽ ôm được.

Nghĩ tới chuyện ba ngày tới phải thiếu hơi em thì hắn chỉ muốn nuốt em vào bụng luôn cho rồi.

Người gì mà đáng yêu thật ấy."

Không khóc nhé.

Có khóc thì gọi cho anh, thương bạn lắm.

Không ôm gối khóc một mình nghe chưa."

"Bạn đi đi, tám giờ hơn rồi."

Hắn hôn trán em một lần nữa rồi leo lên xe vẫy tay với em.

Em thò tay nhỏ ra sau tay áo vẫy vẫy với hắn trông cưng chết đi được.

Hắn lái xe đi thật rồi.

Có ba ngày thôi mà, em không làm hắn thất vọng đâu.

Vào nhà thôi!Vào nhà em không cởi áo mà đi một mạch lên phòng, em thích hơi ấm của hắn còn đọng lại.

Leo lên giường em cuốn chăn quanh người, muốn đi ngủ ngay lập tức.

À khoan!

Chưa có tin nhắn làm bạn thân xa mà.

Natachai - Archen

dunknatachai

dunknatachai

ngủ đây ạ, bạn lái xe cẩn thận nhé.

Đến nơi mau nhắn cho em.chen_rcj

(voice chat)

"vâng ạaaa, bạn ngủ ngon nhé!"

Ấy, em quên uống sữa rồi.

Hắn vừa đi mà đã vậy rồi á hả?

chen_rcj

chen_rcj Bé ngo(a)n

❤ Có dunknatachai, phuwintang và những người khác.

Bạn thân đi xa em rồi ạ.hphuc

còn ví dụ mà không chờ thì thôi cũng im i nha.
 
Bạn Thân | Joongdunk |
6. Em bệnh


Gió ngoài cửa sổ luồng vô đung đưa rèm cửa lay nhẹ mái tóc của một em bé đang nằm trên giường.

Thời tiết ở đây cũng lạ thật, hôm qua vừa nắng ấm thì hôm nay mây đen lại ùn ùn kéo đến làm cho thành phố tối xịt màu."

Ắt xì!"

"Ắt xì.."

Mũi em bé bị đỏ ửng lên rồi.

Đêm qua em bé đã quên đóng cửa sổ.

Không nói là quên được, bởi thường ngày em chẳng có phải làm mấy việc này, đều là Archen làm cho em.

Dù hắn có không ngủ lại cùng em nhưng sau khi em bé nằm yên trên giường thì hắn sẽ đóng cửa sổ, tắt đèn, đóng cửa chính rồi mới quay về nhà.

Hôm qua thế mà Archen lại quên đóng cho em đấy.

Giận!Làm em bé bị cảm mất tiu rồi.

Cơ thể em không chịu được gió lạnh giỏi như mọi người đâu."

Hic, lúc nào không bệnh.

Canh lúc bạn đi em lại bệnh".Em uất ức cuộn tròn chăn lại nằm yên trong đó.

Em không muốn cho hắn biết đâu.

Sẽ mắng em cho xem.

Nhưng mà làm sao đây?

Em buồn quá à!Archen - Natachai

chen_rcj

Bạn ăn sáng chưa?

Uống sữa chưa?

dunknatachai

Đây ạaaaa

Bạn điện em được không ạ?

🥺

Cuộc gọi từ chen_rcj

Chấp nhận | Từ chối

"Đã ăn sáng chưa?

Hôm nay bạn dậy sớm thế".

Là cảm thấy khó chịu, thiếu hơi nên không ngủ lâu được đấy.

"Em chưa".

Em khó khăn mà nói 2 chữ, mũi thì nghẹt cả rồi, hơi thở cũng không thông làm giọng em trở nên khàn đặt.

"Bạn có đang ổn không đấy?

Sao giọng lại khàn vậy?

Nè!"

Giọng em trả lời hắn không phải là tone giọng trầm trầm mà hắn vẫn nghe thường ngày.

Hôm nay em bé cũng không cười với hắn nữa.

Mặt cứ trùng xuống.

Em nghe hắn hỏi như vậy thì chỉ muốn làm mèo con mà chui vào lòng hắn ngay lập tức.

Mèo con khó chịu!

"Đêm qua... lúc bạn đi ấy, em lên phòng đã quên đóng cửa sổ, gió lạnh luồng vào.

Khó chịu lắm ạ, nhớ bạn nữa..."

Ôi chuchu em bé nhõng nhẽo kìa.

Làm sao đây?

Tiệc cưới còn chưa diễn ra.

Bỏ về thì chắc chắn là không được rồi.

Đầu tiên là hắn to giọng vì bất ngờ, sau lại nhẹ giọng dỗ em.

"CÁI GÌ?

Anh đi chưa đầy một ngày nưac mà bạn đã ốm rồi à?"

Đau lòng bạn Chen rồi nha.

"..."

Em có muốn bị ốm đâu?

Là do bạn bình thương nâng niu em quá ấy.

Ốm một chút liền thấy khó chịu.

"Anh đặt đồ ăn với thuốc cho bạn rồi.

Phiền bạn một lát xuống nhà lấy và ăn uống đầy đủ cho anh.

Bạn xem như là ăn hộ anh mà cố gắng ăn cho hết.

Đừng bỏ bữa, vừa sốt vừa đau dạ dày thì có mười Archen cũng không giúp bạn được đâu."

Bạn nói nhiều thế nhưng chẳng nói đúng cái em cần.

Bạn đi vậy có nhớ em không?

"Ăn không ngon thì cứ để điện thoại ở đây, anh sẽ dỗ bạn ăn.

Có kẹo ngọt anh để trong tủ, thuốc có đắng thì bạn ăn kẹo vào.

Và quan trọng nhất, anh nhớ bạn, bạn bệnh anh xót".

Hắn đọc được suy nghĩ của em hở?

Đó là câu em muốn nghe đó.

"Bạn mau về với em".

Rồi em tắt máy cái rụp.

Nhìn hắn nhiêu đó đủ rồi, nghe hắn dặn nhiêu đó cũng đủ rồi.

Ngắm xí nữa em lại chịu không nổi mà khóc huhu đòi hắn về nhà lại đấy.

Shipper cũng vừa vặn giao đồ ăn ngay sau đó khoảng nửa tiếng.

Là cháo à, còn có cả bánh su kem nữa.

Người bệnh có mau sút kí hay không thì hắn không biết.

Nhưng Dunk Dunk thì một lạng nhất quyết không mất!

Archen - Natachai

chen_rcj

Cháo có ngon không để đặt

món khác?

dunknatachai

Ăn được, nhưng không

muốn ăn.

chen_rcj

Bạn phải ăn, không để mất miếng

thịt nào được.

Như vậy ôm không

thích thì anh tìm bạn thân khác để

ôm đấy.

Cũng tranh thủ ghẹo em quá à!

dunknatachai

Mời lối này 👉🏼

chen_rcj

không trêu bạn nữa, bạn ăn rồi

nhớ uống thuốc nhé.

Bà nội kêu anh ra rồi.

Lát nữa gặp lại bạn 🙇‍♂️

seen.

Em bé tuy có mít ướt đòi bạn lớn thôi chứ vẫn biết nghe lời nhó.

Em đã uống thuốc rồi.

Đấu tranh lắm mới dám cho vào miệng đó, nhìn nhiều màu dễ thương mà đắng quá chừng.

Em cuộn tròn mình nằm trên sofa ôm gấu bông lớn.

Lát sau cũng chìm vào giấc ngủ.

Thức dậy vời lúc chiều, nhìn vào căn bếp suy tư chả biết nên ăn gì.

Em cũng lười phải vào bếp nấu lắm, gọi đồ ăn ngoài thì không vừa ý em.

Nên em ăn bánh vậy.

Em đi vào trong nhón chân lên ngăn cao nhất để lấy bánh.

Hắn hay để bánh ở đây vì em bé sẽ khó khăn để có thể lấy được, để ở dưới thấp thì có nước em ăn bánh thay cơm.

Xem nào, em bé chọn hẵn các loại bánh dùng để ăn vặt, đơn nhiên không phải bánh ngọt mà là các nhãn hiệu Lays, O'Star,... và quất hẳn bảy bịch bánh.

Em biết nếu hắn mà biết em ăn bánh như vậy thì sẽ đem hết mà vứt đi đó.

Nhưng có ai biết đâu, em đâu có ngu mà khai ra.

"Alo, bạn vừa ngủ dậy à?".

Archen điện tới khi em vừa hoàn thành bị thứ 7, thủ tiêu hết mấy cái vỏ em mới dám bắt máy.

"Vâng ạ".

"Mau đi lấy sữa uống đi.

Có biết pha không?

Nếu không thì lấy hộp có sẵn mà uống".

Có đùa em không vậy, em vừa nốc bảy bị bánh lớn, giờ lại bắt em đi uống sữa, bụng nào chịu nổi.

"Từ từ em uống, bạn đừng lo em nhớ mà".

"Vậy nhớ uống.

Gần đến giờ đi đến nơi tổ chức đám cưới rồi, tranh thủ gọi cho bạn một chút thôi".

"Cảm kích quá đi mà."

Dunk phải ra sức nũng nịu để đánh lạc hướng Archen, nếu không thì hắn sẽ tra hỏi em chuyện ăn uống cho xem.

Bảo mẫu khó tính!

Bạn thân lo em bị bệnh.

hphuc

trùi ui tôi gần bí cho câu chuyện mấy chap sau rồi =)) nhưng mà bộ này sẽ không hoàn đâu, bởi có ngược hay sóng gió gì đâu mà hoàn.

Tạm thời nghĩ vậy đó.

Ai có cái gì hay ho cho tôi xem với nka ✨️
 
Bạn Thân | Joongdunk |
7. Thuốc đắng, bạn ngọt


Thật lòng thì hắn chả thích mấy cái nơi ồn ào tiệc tùng như này đâu.

Hắn thích Dunk Dunk.

Nhìn nhân vật chính sau khi làm lễ xong thì cái gì đến cũng đến.Các chú bác lâu ngày không hội tụ nên nhớ hắn lắm.

Một hai đòi cụng ly với hắn.

Nhưng hắn chỉ dám húp một đến hai ngụm để qua mắt các chú thôi vì một lát hắn còn phải lái xe nữa."

Vâng vâng cháu biết ạ."

Thì Archen cũng như bao anh trai khác thôi.

Gật gật dạ dạ sau một tràng tâm sự của các chú, rượu vào thì các chú nói gì cũng được hết ấy, nhưng mà kêu Archen nhớ thì hắn nhớ câu được câu mất.Tiệc tàn thì đồng hồ cũng đã đến chín giờ tối.

Hắn tới nói chuyện với ba mẹ một lát rồi đi tới gặp nội ôm bà một cái."

Lần khác sẽ dắt thêm người về cho nội xem nhé."

Theo như lời ba mẹ hắn nói sẽ ở lại hai đêm ba ngày, vì hôm sau cả nhà sẽ quây quần lại cùng thành viên mới.

Nhưng hắn chỉ vừa ở được một đêm đã xin phép nội và ba mẹ trở lại về thành phố.

Em nhỏ đang cô đơn với sự khó chịu mà, hắn không nỡ bỏ em.

Sau một hồi được các chú thả cho về, cũng đã chúc phúc cho cặp hôn nhân trẻ.

Hắn lên xe lấy điện thoại nhắn cho em vài câu rồi mới lái xe trở về "nhà".Archen - Natachai

chen_rcj

Em ngủ chưa?

Đã pha sữa uống trước khi ngủ chưa?

Đang nằm trên sofa ôm gấu nhỏ thì nghe tiếng thông báo từ điện thoại.

Au!

Em hốc 7 bị bánh rồi ăn đủ thứ hết.

Thuốc cũng quên uống chứ nói gì là sữa.

Nhưng mà ăn bánh uống thuốc vào em sợ sẽ đau bụng, sốc thuốc mất.

Nên em chọn cách nằm yên cho hết bệnh.

dunknatachai

Em quên rồi ạ, hay em uống

sữa hộp đỡ nhé.

chen_rcj

Vậy nói xem lúc nãy em

ăn tối với gì?

dunknatachai

Món gì mà có sợi mỏng mỏng

trắng trong ấy, rồi kèm với thịt bò,

chan nước dùng màu trắng đục ó bạn.

Em diễn tả dựa vào trí nhớ của em đó mấy chị.

Món này lúc trước Chen có mua cho em ăn.

chen_rcj

là phở thưa bạn.

Vậy bạn uống đỡ sữa hộp rồi ngủ nhé.

Anh đi tắm đây.

dunknatachai

Muốn ôm bạn lắm ạ 🥺

seen.

Lái xe thật nhanh về nhà, đường phố lúc này rất vắng chủ yếu toàn các xe khách, xe chở hàng hoạt động nên cũng tốn rất ít thời gian để về lại thành phố.

Em bên này sau một tràng nói dối với bạn lớn thì cũng ôm gấu nhỏ mà ngủ quên, màn hình điện thoại vẫn đang sáng.

Em chờ hắn đến ngủ quên.

23h42p

Tiếng mở cửa nhà em vang lên.

Đèn phòng khác đã tắt, chỉ có đèn bếp là bật lên.

Trên TV phát bản nhạc mang âm hưởng nhẹ nhàng không lời.

Hắn nhìn được thứ đầu tiên là ánh đèn, thứ hai là một cục nhỏ đang cuộn người lại.

Em mặc chiếc áo hoodie hôm qua hắn để lại, quần thì mặc loại vừa trên đầu gối.

Chân xinh quên mang tất trắng mất rồi.

Em đã ngủ dưới sofa, còn không thèm đem mền xuống.

Hại ai kia xót em bé quá đi à!

Bước tới khụy xuống một bên nhìn khuôn mặt nhỏ xa hắn được gần 28 tiếng kia.

Cằm em kê trên đầu của gấu nhỏ.

Môi xinh chu chu ra, dù bệnh nhưng em uống nước đầy đủ lắm nhé, vẫn hồng như thường thôi.

Thương em bé lắm!

Nhìn em ngủ lúc nào cũng bình yên như vậy hết.

Hắn mở hai tay em khỏi gấu nhỏ rồi ẵm em lên.

Tay em vô thức vòng qua cổ hắn.

Hai chân kẹp chặt eo người lớn hơn.

Đầu tựa lên vai khẽ đụng đậy.

Đang ngủ bỗng nhiên bị lấy mất gấu nhỏ làm em không có vật gì để ôm.

Sau đó lại được gấu lớn hơn ôm vào lòng, còn ấm hơn bạn gấu nhỏ nữa nên đã đánh thức em mất rồi.

"Ưm...gấu nhỏ..."

Hắn bật cười gỡ tay em đang dụi mắt ra.

"Có gấu lớn thôi bạn có chịu không?"

Em lúc này mới mở 2 mắt ra nhìn cho rõ.

Không muốn tỉnh lắm đâu, sợ bạn Chen trước mặt chỉ là mơ thôi.

Bản tính mới của em được lộ ra từ lúc làm bạn thân của Archen là bám người cực kì.

Huống gì lúc này em còn đang bệnh, chỉ muốn dựa dẫm.

"Là bạn thật hả?

Sao bạn bảo sáng ngày mốt mới về...hức...bạn lừa em à...hức c..òn bảo là đi tắm, làm em đợi tin nhắn của bạn đến ngủ quên...giận Chen!".

Archen chỉ dặn em là không được khóc khi hắn đi thôi, vì lúc đó không ai lau nước mắt cho em, em tự lau thì đến đỏ ửng cả mắt.

Nhưng lúc Archen về rồi thì em cứ nhõng nhẽo với hắn thoải mái, hắn sẽ ôm vỗ về em, lau nước mắt em nhẹ hết sức có thể.

Sau đó sẽ đưa sữa dâu cho em uống, dỗ em đi ngủ bằng kẹo ngọt.

Bạn thân trở về.

hphuc

hêhee trễ rồi nên mai tui viết c8 nha. tui biết có mấy nàng ủng hộ tui từ lúc tôi vừa ra fic cơ, cảm ơn mấy nàng vẫn ở đây với tôi nheeee, đưa má hun một cái 💋
 
Bạn Thân | Joongdunk |
8. Giận em


Hắn đưa tay lau giọt nước mắt ứ ra đang sắp chảy xuống.

"Là anh hư khi không ở cùng bạn lúc bạn ốm đúng không?

Anh xin lỗi bạn ná.

Anh về với bạn rồi đây".

Em chỉ muốn nhõng nhẽo khóc thật to cho ai đó nghe thôi.

Không có hắn ăn gì cũng thấy không ngon, thuốc đắng cũng phải tự uống.

Khát nước cũng phải tự đứng dậy đi rót.

Bánh kẹo được ăn thoải mái thì thích đó, nhưng em thích có hắn ở bên cạnh, cấm đoán, càm ràm mỗi khi em ăn quá nhiều cơ.

Em bé nghe hắn dỗ thì lại úp mặt vùi vào hõm cổ của hắn tiếp.

Vì thói quen này nên Archen rất hạn chế ôm, tiếp xúc quá gần với người khác, em bé của hắn nhạy cảm mùi hương lắm, không phải mùi của hắn sẽ lập tức né ra xa cho xem.

Hắn bế em lên tầng, mở cửa phòng đặt em xuống giường.

Bạn nhỏ trong lòng mặc kệ hắn làm gì, bản thân cứ biết ôm thật chặt vì nhớ lắm rồi.

Đặt em bé xuống giường, hắn ngồi bên mép giường một tay kéo chăn đắp lại cho em một tay đặt lên đầu cho em điểm tựa.

"Bạn nằm đây chờ anh một chút có được không?

Anh đi pha sữa cho bạn, anh biết bạn chưa uống sữa mà".

Nhìn chiếc điện thoại còn trên tay em lúc em ngủ quên thì đã biết là mãi chờ tin nhắn hắn rồi làm gì nhớ mà đi uống sữa.

"Ưm..."

Em lấy cánh tay hắn ôm trọn vào trong lòng rồi đưa mặt dụi vào nó hệt như mèo con quấn chủ.

"Dunk Dunk ngoan, đợi anh một chút".

Hắn rời giường đi xuống bếp mặc cho ai kia vừa bị lấy mất gối ôm.

Lúc trở lên ngoài việc cầm theo một ly sữa, hắn còn cầm cả nhiệt kế lên.

Đỡ em bé ngồi dậy cho tựa vào thành giường.

Mọi người nghĩ em sẽ tựa vào đó thật hả?

Không, em chui người qua tựa lưng vào lòng, đầu kề trên vai của hắn.

Hắn đưa ly sữa cho em, tay đồng thời đưa lên trán cùng lúc.

Sau đó mới cho nhiệt kế vào kiểm tra nhiệt độ cơ thể.

"Hmm...38°C.

Bạn nói anh nghe lúc sáng bạn đo là bao nhiêu?

Mà đêm rồi vẫn còn cao vậy?

Nói thật đi, uống mấy lần thuốc, lúc tối có uống không?"

Archen chuyện gì có thể chiều chuộng ngọt ngào với em bé, riêng việc này hắn từ chối.

Thật ra vừa nãy xuống đã kiểm tra thuốc rồi.

Mỗi vỉ chỉ bóc có 1 viên thôi.

"Em..."

Mèo nhỏ bị vạch trần liền cứng miệng, ấp a ấp úng đợi người lớn mắng.

Nói vậy thôi chứ em sợ hắn lắm, không cố ý đâu mà...

"Uống 1 lần lúc sáng ạ... thuốc đắng lắm chẳng thích tí nào với lại..."

"Nói".

"Lúc chiều chỉ ăn mỗi bánh, nên không dám uống thuốc nữa..."

Càng về sau giọng em càng nhỏ lại, bản tính của người sợ bị la luôn là vậy mà.

"Điều đó đồng nghĩa chiều giờ bạn chưa ăn gì?

Chỉ có bánh, và đây là ly sữa đầu tiên?"

Hắn giận rồi.

"..."

Archen đỡ lưng em ra rồi đứng dậy rời đi đóng cửa một tiếng "rầm".

Em nhìn vậy cũng đoán được là hắn giận em rồi.

Cũng đúng thôi, bình thường hắn chăm em kĩ đến nhường nào, chỉ sợ em bị đói sẽ thấy khó chịu.

Vậy mà đi vừa tròn 1 ngày, em bé liền bỏ bữa, trốn uống thuốc, bị bệnh thì ngủ cho qua ngày, đói thì ăn toàn những thứ linh tinh.

Hắn khó chịu!

Lỡ sau này không còn bên cạnh em thì sao?

Nghĩ vậy, tức giận vậy nhưng gần 1 giờ đêm vẫn có một người đi vào bếp nấu cháo thịt bằm cho người kia.

Lát sau hắn bưng cháo lên, vào phòng thì thấy bạn nhỏ vẫn duy trì tướng ngồi lúc hắn rời đi.

2 tay bấu vào ly sữa đã vơi được phân nữa.

Gương mặt thì tèm nhem nước mắt nước mũi.

Hơi, em khóc thì mỗi em cảm thấy buồn thôi sao?

Hắn vui lắm chắc.

Đặt tô cháo lên cái bàn nhỏ trong phòng, bước đến cạnh em bé, em vẫn chưa chịu ngước lên nhìn hắn mà.

Em sợ bị nghe mắng lắm, em biết sai rồi.

"Ngước mặt lên".

"Tôi nói em có nghe không?".Bây giờ nước mắt mới thi nhau chảy ra nè!

Mặt em vẫn cúi gầm xuống chứ không dám ngước lên.

Hết cách, Archen đành ẵm em lên, để em đặt lên đùi mình.

Em bé được ẵm lên liền choàng tay qua cổ lấy lòng, đầu đặt lên vai quay mặt ra sau lưng hắn mà thút thít chứ làm gì đủ can đảm mà mặt đối mặt.

"Em sai hay đúng?"

"Hức...sai ạ...hức"

"Nhưng mà em biết lỗi rồi ạ.

Không có Chen dỗ em ăn, không có Chen dỗ em uống thuốc...hức...em...em không muốn làm gì cả..."

"Hức...Chen đừng giận em nữa mà..."

Em bé cứ nói được vài tiếng rồi lại khóc nấc lên, tay siết chặt cổ hắn hơn.

"Nín"

Đã xin lỗi rồi mà vẫn còn giận em sao?

Archen không muốn làm bạn thân với em nữa hả?

"Ăn cháo".

Hắn ẵm em qua bên bàn, gỡ tay ra đặt em xuống ghế, dùng loại khăn chuyên dùng cho em bé lau sạch đi những thứ dính trên mặt xinh của em.

Rồi hắn ngồi xuống bên cạnh.

Bưng tô cháo lên múc thổi cho bớt nóng mới đưa đến miệng em.

"Há miệng".

Nói nhiều hơn 2 từ thì bạn bị đau lưng hay gì?

Bữa ăn khuya thì đơn nhiên là diễn ra trong im lặng rồi.

Do em không dám nói thôi chứ cũng không phải do trời khuya gì cả!

Cháo Archen nấu thì em ăn ngon miệng rồi khỏi phải nói.

Muỗng cuối cùng thành công đi vào miệng em bé thì hắn đứng phăng dậy đem tô và ly xuống bếp.

Trở lên lại liền ẵm em đi vệ sinh.

Em bé đang sốt, không tắm.

Chỉ rửa mặt, lau mình rồi dán miếng dán hạ sốt lên trán em.

Đem em vào đặt lên giường lớn.

Chưa xong nha, chăm em bé không có dễ.

Hắn đi tới ngăn kéo cuối cùng trong tủ đồ của em lôi ra 2 chiếc tất in hình cây kẹo mút đem tới mang vào cho em.

Kéo mền lên xong xui rồi đi một mạch vào phòng tắm.

Cảnh chúc ngủ ngon của em đâu?

Giận gì dai vậy?

Lúc hắn bước ra với hình ảnh thân trên không mặc áo còn thân dưới thì là quần dài tại vì thân trên ôm em có thể ấm được, thân dưới thì không...

Nằm xuống kế em, nhìn tấm lưng em quay lại với mình.

Chưa nhìn được 2 giây em đã quay lại nhào vào ôm hắn.

Hơi biến thái nhưng để em kể các mae nghe là em rất thích động chạm trực tiếp với da thịt của bạn.

Cứ mềm mềm lạnh lạnh thế nào ấy.

"Chen..."

Em nhỏ giọng kêu hắn.

"Khó chịu ở đâu à?"

"Trong lòng ạ.

Bạn đừng giận em nữa...nhớ bạn lắm, gặp rồi không muốn bị lạnh nhạt thế này đâu".

Hắn không nói mà kéo em ôm chặt hơn vào lòng, tay kia đưa ra sau vỗ vỗ lưng, tay kê đầu của em thì xoa đầu nhè nhẹ.

Lần này để em.

Em hôn vào cổ hắn.

Cũng không hẳn là hôn, chỉ là da môi chạm vào da cổ của đối phương thôi.

Kẻ kèo trên kia hài lòng nhoẻn miệng cười một cái.

Bạn hết giận em rồi.

hphuc

mấy bà ơi 300 lượt đọc rùi tr ơi =)) run tay quá, iu lắm 🫀🫀
 
Bạn Thân | Joongdunk |
9. Ép rượu


Lúc 7 giờ 47 phút,Naravit - Archen

ppnaravit

m còn nhớ mình có hẹn

với mấy đứa bên đội đối

thủ ở trận trước không vậy?

chen_rcj

dm phải đi thật à?

tưởng hẹn vui 🙂

ppnaravit

không đi thì trừ uy tín của tao

chen_rcj

cc

ppnaravit

Dẫn Dunk theo, Phuwin không

có người chơi sẽ buồn lắm

chen_rcj

không bao giờ thằng này cho

Dunk bước vào chỗ khỉ đó.

ppnaravit

ừ, ráng vào 2 giây sau xem

nữa nè.

Y như lời Pond nói, tin nhắn em hiện lên.

dunknatachai

bạn qua đón em đi nhé, chắc

Pond cũng nói với bạn rồi đúng

honggg?

chen_rcj

một là nhà anh, hai là nhà

bạn.

Bạn muốn ở đâu?

dunknatachai

thôi mà ạ, bạn cho em đi nhé

em muốn gặp Phuwinn.

Em hứa

sẽ bám sát theo bạn mà.

Archen

bảo vệ em giỏi ớ 🥺.

Và mụt cái

hun má nhé, à ba đi... năn nỉ

bạn luôn á.

chen_rcj

một bộ đồ không hở

cho 10 phút.

Đúng 10 phút sau hắn có mặt tại phòng em.

Phải lên kiểm tra kĩ bộ đồ thôi, nơi đó quỷ quái thế nào hắn còn không rành chứ.

Em bé chọn outfic là một chiếc áo bằng vải lụa trắng, dài không qua lưng quần và có vắt chéo ở trước.

Quần thì em bé lựa quần jeans đen ôm vào hai chân nhỏ.

Mấy chị đừng nghĩ em ở nhà mặc quần áo rộng mà nói em không có gu thẩm mĩ nhé.

Bộ đồ của em đẹp, đẹp hơn là đi cạnh outfit áo cổ lọ, khoác áo khoác da và quần jeans đen, và Archen mặc.

Đẹp!

Natachai khen!

"Thật à?"

Đẹp quá nên bí ngôn, hỏi cho qua.

"Ừm, bạn thấy không đẹp sao?"

"Sợ lạnh thôi".

"Điiiii".

Chở người đẹp ưu tiên 4 bánh hãng xịn nhé.

Mở cửa cho em leo lên trước sau đó mới vòng qua bên chỗ lái.

Lên xe hắn choàng người qua thắt dây an toàn cho em, và không đưa má về mà để má trước mặt em.

Em khó hiểu nhìn chằm chằm cái góc cạnh ở trước mặt mình.

"3 cái".

À.

Em hôn 3 lần vào bên má của hắn thì hắn mới chịu đưa mặt về ngồi hoàn chỉnh vào ghế lái di chuyển đến bar.

Đến nơi.nắm tay em dắt vào trong.

Má công nhận nhức cái đầu thiệt!

Hắn chưa bao giờ ưa cái tiếng nhạc đó được, mấy lần đến đây đều chọn góc xa tiếng loa mà ngồi.

"Bên kia".

"Ồ Joong cũng đến à, cứ tưởng thằng Pond đùa tụi tao".

"Đến trễ, xin lỗi".

Ngồi xuống ghế, để em ngồi cạnh Phuwin, còn kế Phuwin là ai thì cũng dễ đoán mà.

"Người lớn không xin lỗi bằng lời, nào phạt một ly".

Một người đưa ly rượu ra cho hắn, hắn uống một hơi hết sạch để tạ lỗi gì đó với chúng.

"Ể?

Người đi chung với mày là ai vậy?".

"Hơn tất cả những gì mày nghĩ".

Chưa có danh phận đành nghẹn lời không công khai.

"Haha mặc kệ là ai.

Đến trễ cũng sẽ bị phạt.

Uống một ly nào".

Tên đó chìa ly rượu đến trước mặt em, em ngập ngùng nhìn nó.

Archen hiểu em đang nghĩ gì hết nên hành động theo suh nghĩ vậy.

"Không biết uống, tao uống hộ vậy".

"Nè, có một ly rượu thôi có gì to tát.

Mày ngồi yên đi.

Nào em uống một ly".

Em lắc đầu từ chối.

Theo quán tính lấy tay choàng hờ qua tay hắn e dè ra sau.

"Tao đã nói là ẻm không uống được, hiểu không?

"Thôi Rak, đã nói vậy rồi mà".

Thấy tình hình căng thẳng, Pond lên tiếng làm dịu lại.

Nhưng tiếc là tên này uống trúng ly khùng nên là muốn quậy lắm.

"Là tao mời em ấy.

Uống một ngụm cho tao vui thôi haha".

Rồi hắn chồm tới đưa tay sờ cằm em nâng lên.

Em sợ người lạ lắm, huống gì còn là tên điên mồm bay toàn mùi rượu này.

Chúc mừng bạn!

Bạn đac thành công quay vào ô chọc điên Archen.

Hắn đứng phắt dậy xô ngã tên đó ra ghế.

"Tao nói mấy lần rồi.

Mày có hiểu tiếng người không.

Người của tao, tao nói không uống được là không uống được.

Không phải muốn sờ là sờ nghe không thằng chó".

Phuwin quay qua ú ớ với Pond muốn anh đứng dậy ngăn hắn lại.

"Em cứ yên đi không phải sợ.

Thằng này nó quen tính này rồi, cỡ Joong mới làm lại nó".

Nữa, em lại hồn vía bay tùm lum khi hắn nổi điên như này nè.

Tay xinh níu hắn lại nhẹ giọng kêu.

"Chen, mình về thôi.

Đừng đánh nhau".

"Bữa sau đừng bao giờ xuất hiện trong một sân chơi nào của tao nếu tao là đội chủ nhà".

Dọa tên kia một trận rồi cởi áo khoác của mình khoác lên cho em, nói với Pond một tiếng rồi choàng qua vai em ôm về.

Ra đến xe vẫn mở cửa cho em đi vô trước rồi mới đến mình lên xe.

Vừa vào xe hắn chui đầu qua hỏi em.

"Bạn muốn ăn hay uống gì không?"

Em không trả lời mà nhón người lên ôm cổ hắn.

Hắn cũng thuận tay vỗ vỗ lưng em.

"Đã dọa bạn rồi đúng không?"

"Anh xin lỗi nhé, không để bạn sợ như này nữa".

Một lát em mới chịu thả cổ hắn ra.

Rút về ghế của mình dựa xuống.

"Em muốn về nhà".

"Được, đưa em về".

Hôn phớt lờ trên trán em hắn nói.

Trên đường về đang đi bỗng hắn thắng lại tấp vào đường rồi xuống xe.

Lát sau quay lại, đưa cho em thứ gì đó.

Là kẹo bông gòn màu hồng.

Em nhìn hắn nhận lấy cây kẹo đó cho vào miệng ăn.

Nhìn miệng em bé cứ cố gắng hả to để cắn được miếng kẹo mà hắn chịu không nổi.

Dễ thương quá!

Hành động cho kẹo và nhận kẹo cứ diễn ra trong im lặng vậy đó.

Thế mà trong tim ai cũng nhanh lên một nhịp, ấm áp trong lòng hơn một chút.

Kẹo bông gòn của bạn thân.

hphuc

cmt cho vui nhà đi mấy ní :3

hmm trong truyện thì đều là lớp 12 thì nếu đẻ tháng sớm thì là đủ 18 tủi gòi mà đúng hong. hong đúng cũng im i, đọc fic mà có luật pháp nữa nhức đầu lắmmmm. nủ nonnn
 
Bạn Thân | Joongdunk |
10. Sau này


"Dunk ơi qua đây ngồi".Phuwin và em 2 tay cầm nước và bánh ngọt ở trong một quán nước cạnh trường tung tăng đi tìm chỗ.

Vì đã hoàn thành bài thi môn cuối cùng quá sớm nên Phuwin rủ em vào quán nước ngồi thong thả đợi 2 tên kia.

"Hmm bánh mới này ăn cũng được ấy nhỉ hay là do thi xong rồi ăn cái gì cũng ngon".Phuwin lên tiếng trước.Thấy Dunk cứ lấy muống cào cào miếng bánh đến cả cào đổ cả ra ngoài Phuwin mới cốc đầu em một cái."

Au au Phuwin sao vậy?"."

Dunk Dunk làm sao cứ thờ thẫn dữ thần vậy?

Bữa giờ lúc nào cũng vậy đó."

Phuwin khó hiểu hỏi em, bình thường có chuyện gì cả 4 đến kể cho nhau nghe mà."

Phuwin có nhớ là Dunk có nói ba mẹ của Dunk đi qua Đức 2 tuần nay rồi không?"

Em quyết định kể!"

Ưm...có nhớ, sao?"

"Là đi tìm kiếm trường và môi trường sống phù hợp"."

Hả?

Không phải ba mẹ Dunk đều đang quản lý công ty ở Thái sao?"

"...cho Dunk, tốt nghiệp xong mình sẽ đi du học.

Ba mẹ đã quyết rồi, Dunk còn chưa kịp có thời gian thuyết phục họ."

Ba mẹ em đã nuôi ý định này từ lâu nhưng không hỏi ý kiến của Dunk.

Bởi họ biết em sẽ lưỡng lự kéo dài thời gian mất.

Nhưng quyết định vậy vì muốn cho em một môi trường sống tốt.Ừ, cha mẹ nào chẳng có lý do như vậy.

Em biết là ba mẹ có thương em lắm đó, giật ngược giật xui tìm cuộc sống mới cho em mà.

Nhưng mà em không có khả năng sống 1 mình, mặc dù em biết khả năng đó rất cần thiết.

Nhưng biết sao được, Archen luôn bao bọc em như vậy mà."

CÁI GÌ?

Sao bây giờ mới nói.

Không phải Dunk có ước mơ thi vào đại học Chula hả?

Học ở Chula về tiếp quản công ty cũng được mà?

Sao nhất định phải là đi du học vậy?

Dunk bỏ mình đi hả?

Bỏ cả Joong nữa, bỏ cả nhóm mình đi à?"

Ơ Phuwin nói một tràng ra làm em chẳng suy nghĩ được gì cả, dù sao bây giờ cũng không thay đổi được."

Khi nào đi?"

Không phải Phuwin hỏi, vì bạn đang tức chết đi được do Dunk không kể cho mình nghe mà lại giấu vậy.

Vậy ai nói?"

Chen..."

Hắn và Pond bước vào từ lúc Dunk nói, nhưng không để ý lắm cho đến khi Phuwin la lên như vậy.Pond đi tới ngồi cạnh Phuwin, Joong thì tiến vào cạnh Dunk.

Em bé sợ hắn mắng vì giấu hắn như vậy nên thành ra chẳng dám nhìn thẳng một cái."

Tôi hỏi em khi nào đi?"

Tới rồi, xưng "tôi" là tới rồi.

"Ngày 20 tháng 6"Hôm nay đã là ngày 15 rồi."

Dunk ơi là Dunk tại sao không nói sớm?"

Phuwin bực dọc lên tiếng, em không thích bị bạn giấu như vậy, dù sao trước đây cái gì Dunk cũng kể cho em nghe."

Dunk vừa mới biết được 2 ngày thôi".Em nói sớm cũng chẳng được."

Đã hoàn thành thủ tục chưa?"

Archen không biết nói gì với em nữa.

Dù sao cũng là quyết định của ba mẹ em không thể trách em được.

Hắn không muốn khoảng thời gian hiếm hoi này bị cảm giác khó chịu chiếm mất.

Hắn muốn bên cạnh em."

Ba mẹ đã thực hiện hết rồi.

Đêm 22 sẽ bay đi, chỉ cần bay đi thôi" "Về thôi".Archen cầm balo đứng dậy đi về trước, đi một mạch ra đến cửa.

Nghĩ không muốn khó chịu mà hành động vậy hả?Bạn không nắm tay em về cùng à?Pond cũng hiểu được 70% tâm trạng của hắn rồi, liền thả cho Phuwin đến khoác tay về cùng em.Nhưng nhà 2 bạn nhỏ trái đường, Phuwin cũng mau tạm biệt Dunk mà đi về với Pond.

Dunk lang thang trên lề đường quen thuộc.

Lúc bây giờ em muốn ngắm thật kĩ con đường này, từng cái cây, viên gạch, quán ăn nhỏ.

Ở trong từng sự vật đó có hình ảnh.Hình ảnh Archen đứng dưới gốc cây đợi em đi đến.Hình ảnh đêm khuya 2 đứa tung tăng nhảy múa trên đoạn đường, sau đó tấp vào một quán ăn nào đó làm ấm người.Trời vào chiều tà là khoảng thời gian dễ gợi lên cảm xúc nhất.

Những hôm có Archen đi cùng em là cảm giác kết ngày bằng tiếng cười đầy bình yên.

Hôm nay cũng bình yên lắm, lòng chẳng có tí gợn sóng nào.

Sau này không còn bạn bên cạnh nữa rồi.

Ngay lúc này cũng sợ chẳng còn nữa.Archen chỉ mới bỏ về như vậy thôi đã khiến em đau lòng rồi.

Dù sao sau này cũng chẳng có hắn bên cạnh, cái gì cũng tự làm.

Archen là đang cho em tập làm quen với sự cô đơn này hở?Em mở cửa bước vào nhà, ba mẹ đang ngồi trong đấy."

Ba mẹ...còn vừa về"."

Đến đây, em đã chuẩn bị chưa?"

"Ba mẹ biết sẽ rất bất ngờ với em, nhưng ba mẹ tin em của ba mẹ sẽ làm tốt hơn vậy mà, em không thử làm sao biết mình không hợp".Câu này quen ghê, anh diễn viên em thích cũng đã từng nói câu này nè."

Vâng ạ, con lên phòng nhé ạ".Em lên phòng, lấy đồ vào phòng tắm.

Lát sau em bước ra.

Sấy tóc thôi!

Việc này em biết làm vì Archen có cho em thử rồi.Tóc khô em ngã tự do xuống giường mắt nhìn lên trần nhà.Qua đó không có Archen, không có Joylada.

Cuộc sống chắc sẽ đảo lộn về cảm xúc lắm đây.

Suy nghĩ mông lung đủ thứ rồi em cũng ngủ quên mất.Archen - Natachai

chen_rcj

Uống sữa đi rồi ngủ.

Đóng cửa

sổ cẩn thận lại.

Nhưng mà em ngủ mất rồi, chẳng xem được tin nhắn của hắn.

Thật ra mấy hôm nọ có ba mẹ em hắn vẫn lui qua ngủ với em bình thường.

Hôm nay thì không.

Là bạn thân sắp xa nhau.

hphuc

kekekekeke 🙂 soát chính tả giùm tôi nhen
 
Bạn Thân | Joongdunk |
11. Em nhỏ cáu


Sáng hôm sau, ánh nắng là người chào em đầu tiên.

Thời tiết đã ấm áp hơn nhưng cái se se lạnh vẫn còn khiến em chui tọt vào trong chăn ấm không muốn ngồi dậy.

Chợt em thấy chân mình được mang tất vào, lại là tất hình quả bơ nữa chứ.

Bên cạnh cái gối của em là một cái áo hoodie, nhìn thôi là biết của ai rồi.

22h56, ngày trước.Hắn đứng trước cửa nhà em một lúc thì thấy ba hắn đi ra."

Joong, cháu làm gì ở đây trễ vậy?"

"A, chào bác.

Bác chưa ngủ sao?"

Trời ơi rình rập nhà người ta mà bị phát hiện!

"Ta đi ra đóng cửa rồi ngủ đây.

Lo hồ sơ cho Dunk thì công việc để dồn dập nhiều quá nên thức hơi trễ, nào vào nhà ngủ với Dunk đi"."

À thôi ạ, Dunk đã ngủ chưa bác?"

"Lên xem đi, hôm nay thằng bé lên phòng sớm lắm, ăn cơm thì ăn rất ít, chắc buồn vì sắp xa nơi đây ấy mà, vào nhà đi, vào một lát rồi về cũng được".Ba em kéo tay hắn vào nhà."

Haiz, bác biết bắt nó sang bên đó bất chợt như vậy rất đáng trách.

Nhưng thời gian gấp gáp quá.

Con biết không, khi nhỏ Dunk rất muốn sang Đức để học.

Có thể lúc đó là vì mê khung cảnh màu hồng ở bển.

Khi nó lên cấp 2, nó càng nghiêm túc hơn nữa.

Nhưnh bác chẳng biết vì sao, kể từ cấp 3 Dunk rất ít khi nào đề cập đến chuyện đi du học với bác nữa.

Bác có hỏi nhưng nó chỉ ấp úng cho qua chứ không từ chối.

Bác nghĩ chắc do nó sợ sống xa cha mẹ, bạn bè nên đã làm thủ tục hoàn tất.

Dẫu sao thì sau này nó cũng phải rời xa mọi người".Rồi ba em nắm tay hắn dặn dò."

Joong này, bác biết con thân với Dunk hơn ai hết.

Và Dunk cũng coi con là bạn quan trọng thế nào, con an ủi bạn giúp bác nhé!

Chỉ 4 năm thôi rồi sẽ về lại mà"."

Vâng bác, con xin phép lên phòng một chút nhé, bác đợi đóng cửa hộ con".Có thể nói hơi phũ phàng rằng, ba mẹ Dunk thương em chứ không hiểu em bằng Archen.Mở cửa phòng bước vào, hắn thấy em đang ôm gấu lớn.

Chân em chẳng đi tất, mền em chẳng đắp.

Không phải là em không lạnh.

Mà là bình thường sẽ có người làm vậy cho em, em hoàn toàn bị động đến quên luôn.Mở ngăn tủ lấy tất xỏ vào cho em.

Kéo chăn lên đắp hết cơ thể chừa mỗi đầu nhỏ lộ ra.

Đến cá tóc còn chưa khô hẳn thế này, ngủ dậy sẽ đau đầu mất.

Hắn ngồi một bên giường, em bé cảm được vật lạ có mùi hương quen thuộc liền quay qua ôm lấy.

Tay em choàng sang eo hắn vùi đầu vào bụng.

Hắn đưa tay lên sờ lấy đầu em nhỏ, cuối xuống hôn vào trán một cái.Bám người thế này mai mốt qua bên đó em làm sao đây?

Em có tự chăm tốt cho mình không?

Em có hứa với hắn sẽ không khóc nhè mỗi khi mệt không?Một hồi em bé vẫn không chịu buông ra, hết cách hắn cởi áo để cho em ôm vào rồi đóng cửa rời khỏi."

Không ở lại ngủ sao?"

"Dạ thôi ạ, nhà cháu không có ai cháu về ạ.

Bác ngủ ngon nhé".Trở về nhà nằm phịch xuống giường.

Chắc chưa từng đề cập đến nó nhưng tin rằng ai cũng thấy được.

Hắn thương em lắm, không phải là tình anh em bạn bè thương nhau mà nó lớn hơn thế.

Hắn muốn bao bọc em mãi thôi.

Vì thế nên hôm đó nghe tin em rời đi, lại còn là 4 năm, hắn sốc, hắn tức, hắn nhớ, hắn thương em.

Bảo hắn hèn cũng được, thích em nhưng không dám nói.

Chứ nói chi vậy?

Rồi lỡ em coi hắn là anh trai như trong mấy bộ phim thì chết, làm bạn thân cũng được hôn má, được ôm em ngủ thôi.

Hơn khối thằng có bồ mà bỏ bồ suốt ngày đêm.7h19 ngày hôm nay,"Là bạn đến chứ gì, vậy mà chẳng gọi em dậy...làm như có mỗi bạn muốn nhìn thấy em...Chen đáng ghét".Em vùi đầu vào áo hắn mà thút thít, chưa khóc nha.Tại nhà cái bạn đáng ghét.

ting ting và tiếng đập cửa đùng đùng.

Đứa nào dám làm vậy với hắn hay thế, để xem cái mặt.

Đi ra mở cửa thì thấy một thân trắng mặc cái áo hồi tối của mình tự nhiên luồn lách đi vào nhà tới thẳng sofa ngồiÀ, cái đứa hắn nhớ nè."

Ăn gì chưa?"

Câu này bằng nghĩa với "Chào buổi sáng" trong ngôn ngữ bạn bè ấy."

Nhịn đói tới xót ruột, cào bụng cũng không sao hết á!

Còn hơn phải tự mình ăn uống chẳng ngon miệng chút nào".Hắn sẽ không nói là đứa nhỏ này đói bụng đến cáu gắt rồi tìm hắn trút giận vậy đâu.

Không vạch trần em, hắn đi vào múc ra dĩa phần mỳ ý còn sót lại, Archen hay ghê luôn sót lại kiểu gì đầy hẳn một dĩa.

À, sao mà thiếu được sữa chứ.

Bưng ra đặt xuống bàn ăn rồi ra ghết sofa trắng đang có mèo đói.

Phải cẩn thân thoo vì mèo cào rất đau đó!

Bế em lên ẵm vào ghế trong phòng bếp."

Nhà anh hết loại sữa bạn thích rồi, dùng đỡ loại dự phòng nhé".Bộ lấy cho con mèo khác uống hả mà hết nhanh vậy?Không nhanh sao được, ngày nào cũng có một bạn mèo đòi sữa thế này mà.

Phải cung cấp đủ sữa, không sẽ bị cắn đó.Em không đáp lời mà ngoan ngoãn ngồi ăn hết dĩa mỳ ý.

Hoàn thành mỳ ý, em uống một ngụm sữa rồi hỏi."

Thú tội đi?

Sao bữa giờ bạn bơ tui?"

Dễ thương quá!"

Anh không có, em nghĩ nhầm đó".Bấu víu lại ly sữa trong tay em nhẹ giọng nói."

Còn có mấy ngày nữa...là là tui đi rồi...mà bạn..hức cũng không chịu ở bên cạnh tui...hức...bạn có biết là phí mất mấy tiếng đồng hồ rồi không?

Mai mốt tui đi cho bạn...hức..nhớ tui đến chết...".Thấy nước mắt em chảy, em nhanh tay né ra khỏi cái tay định lau nước mắt cho em.

Rồi dùng tay mình quẹt qua một cái thật mạnh, uống hết ly sữa đứng dậy bỏ về.Ai kia níu lại thì bị em vùng tay ra.

Bạn thân chẳng dành thời gian cho nhau.hphuc

thật ra viết xong từ trưa à lúc 13h30 á, mà để tối up chứ mới up hồi 10h đây sợ mấy người ngán =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
12. Gói bạn lại đem đi


Archen không có ngu mà để em uất ức chạy về nhà như vậy.

Chân hắn dài hơn em, bước nhanh ra khóa cửa lại đợi em ra đến thì ôm vào lòng.

Tay em cứ đưa lên lau nước mắt mãi cũng chẳng ôm hắn lại.

Hắn thề luôn!

Thà em khóc ra tiếng lớn, òa lên đánh vào lưng vào ngực, miệng chửi mắng hắn thì hắn còn yên tâm hơn nhiều.

Còn cái kiểu mà im im, âm thầm tự lau nước mắt mặc kệ cho người khác làm gì mình thì hắn xót lắm lắm luôn á.

Cảm giác bất lực không biết em đang đau đến thế nào, hoặc là cảm giác biết em đau nhưng em không chịu chia sẻ, tạo khoảng cách với hắn.

"Vào nhà với anh".Nhấc bỗng em lên đi đến ghế, để em ngồi lên đùi mình đầu để trên vai, tay vuốt nhẹ lưng em giúp em bình tĩnh lại trước.

Mỗi lần em nấc lên dù có không chảy nước mắt ra thì hắn như bị thắt tim gan lại.

Bởi lần này là hắn trực tiếp làm em khóc.

Em khóc là do hắn!"

Anh chỉ là cần thời gian để tiếp nhận thông tin gây sốc đó thôi chứ anh không hề muốn rời xa bạn mà.

Thương bạn lắm nhé".Em ngước mặt lên, mặt vừa toàn là nước vừa ửng đỏ lên, mắt cũng đỏ theo nữa.

Nhìn thương quá.

Mới khen dễ thương mà bây giờ em nhìn thấy xót thương hơn đấy.Ẵm em lên, tay đỡ dưới mông để em có điểm tựa.

Là đỡ thôi, mọi người phải tin hắng.

Đi đến 1 ngăn tủ bếp, mở lấy một viên kẹo sữa dâu xé ra cho vào miệng em.

Em không muốn nghe hắn dỗ ngọt thì để kẹo dâu làm ngọt miệng em."

Được rồi, chiều nay anh cùng bạn đi mua sắm chuẩn bị cho chuyến đi dài không có anh này nhé".

Ai mượn nhắc 3 chữ "không có anh" làm em bé buồn thêm vậy?

Khốn nạn quá trời.Em tựa vào lòng hắn gật gật đầu.

Tựa vào hắn một lát em cũng ngủ quên trên đó, hắn để em nằm trên sofa, kéo rèm lại không muốn cho nắng làm phiền em.

Lấy điện thoại ra note lại toàn bộ những gì em bé sẽ cần và rất cần.

Hắn phải đảm bảo rằng em không được thiếu bất cứ gì cả.

Nếu không em sẽ không biết xoay xở thế nào ở nơi đó hết.Naravit - Archen

ppnaravit

4 ngày nữa đi rồi đó, nhất quyết

không nói?

chen_rcj

Ai cũng biết rồi nói làm gì?

ppnaravit

Người ta cần danh phận.

Qua bên đó có người hỏi nó

có người yêu chưa thì nó nói chưa

lúc đó ai sợ biết liền.

chen_rcj

Dunk chứ không phải mày.

Mày hay hù tao quá.

ppnaravit

Ừ mày hay, Phuwin làm trời làm

đất sáng giờ nè, Dunk đâu?

Đi chơi

không?

chen_rcj

Mới khóc xong, đã đi ngủ rồi,

ngày mai?

ppnaravit

Sao mày chọc nó khóc?

Tao nói với mày làm sao?

Mày có chăm nó được không?

Không thì đem qua cho bố, dumamay

chen_rcj

Ừ trả máy cho Pond đi.

12h26 cùng ngày,

"Em...em bé".

Hắn lây nhẹ người em, một tay vén nhẹ tóc lên.

"Dunk Dunk, em ơi".

"Ưmm..."

Em cựa mình dậy mở mắt ra nhìn hắn.

"Bạn dậy ăn trưa nhé rồi ngủ sau.

Không để bụng đói".

Em đưa hai tay ra trước hắn ý muốn hắn bế.

Thuận ý em hắn bế em lên vào rửa mặt.

Ở nhà hắn thì kệ nhà hắn, vẫn có khăn lông siêu mềm dành riêng cho em vì tần suất ăn dằm nằm dề ở nhà hắn của em không hề ít.

Hắn ăn thì ít, gắp cho em thì nhiều.

"Nước của bạn, bạn còn muốn ngủ không?"

"Ưm...không..."

Uống xong lại trèo lên người hắn lại.

Em bám hắn nhiều hơn trước gấp 5 lần luôn chứ đùa.

"Vậy mình đi nhé".

Gật gật đầu nhỏ.

Sửa soạn cho em xong thì dắt em xuống xe.

Mang tiếng đi mua đồ cho mình nhưng em chỉ việc lựa chọn màu sắc, nhãn hiệu thôi còn hắn sẽ sắp xếp mua cho em từ A- Z.

"Bạn còn cần gì nữa không?"

"Em chẳng biết, gói bạn vô mang đi là được rồi, mang nhiều chi không biết".

Hắn cưới, em bé đừng nói vậy nữa.

Nói vậy có 10 Archen cũng chịu không nổi.

"Em ăn kem không?"

Tốt vậy, bình thường đụng một miếng là nhăn cái mặt ra rồi nay chủ động mua cho luôn hả?

"Archen cho ăn à?"

"Ừm, chỉ cần sau này bạn đừng lén anh ăn nhiều kem là được.

Bạn viêm họng anh chẳng thể chăm đâu".

Làm em buồn là tài năng của hắn hả?

Chỉ muốn tranh thủ dặn em thôi.

Bạn thân chuẩn bị cho chuyến đi không có bạn thân.

hphuc

hehehehehe, xin cảm nhận khi đọc truyện ạ.

định mai up mà chiều lắm mới up bây giờ đó nhe
 
Bạn Thân | Joongdunk |
13. Joylada


"Bạn há miệng nào".8h14 sáng ngày thứ 3 gần nhau,Em há miệng hoàn thành miếng ăn cuối cùng."

Bạn đi chơi với hai đứa kia không?".Giờ bạn có nói không anh cũng rinh bạn đi."

Đi đâu?"

"Bất cứ đâu bạn muốn, thay đồ rồi lên xe trước đã".Em nghe vậy lốc cốc chạy lên phòng thay đồ, có nên nhắn Phuwin mặc đồ đôi không nhỉ?

Thôi, sẽ bị 2 cái miệng kia càm ràm mất.Lúc em và hắn chuẩn bị xong thì chuông cửa cũng vừa vặn vang lên.

Cái dòng mà bấm liên tục đùng đùng như này thì không nên mở cửa cho vào."

Điên hả mạy, có điếc đâu mà không nghe".Ừm, câu chửi mỗi khi gặp nhau bằng nghĩa với "mày khỏe không?" trong ngôn ngữ anh em chí cốt đó, còn chửi là còn khỏe mà.Cả 4 leo lên xe, lần này Archen sẽ tin tưởng giao cho Pond lái xe, làm biếng nên nói vậy cho sang mồm đó."

Đi đâu?"

Phuwin hỏi 3 khứa kia."

Ể, ra ngoại ô không?

Cánh đồng hoa của bà Paya!"

Dunk reo miệng lên vì phát hiện được địa điểm quá tuyệt."

Đi đi đi lẹ".Ờ đi thì đi, đã nói là cho mèo nhỏ quyết định mà.

Trong xe thì hai bạn cứ nói liên tục, không hiểu sao mà có nhiều chuyện để nói vậy luôn ấy!

Hắn trách thầm...

Được tầm 20 phút thì xe im lặng hẳn vì hai mèo ngủ rồi.

Pond lôi con gấu trúc lúc nào cũng có trên xe ra cho em ôm.

Vì lúc ngủ không có thứ gì để ôm Phuwin khó chịu mà thức giấc đó.

Còn bạn mèo ở sau thì khỏi lo, gối ôm siêu to luôn ạ.Được 1 tiếng nữa thì đã tới, vì vườn hoa nằm cách đường chính một con đường nên cả 4 phải xuống xe đi bộ vào.

Ai còn trẻ thì tung tăng chạy trước, ai đau lưng thì đi bộ theo sau."

Bà Paya ơi!

Dunk Dunk tới thăm bà nè".Cách đây 3 năm về trước, cả 4 có ghé đây một lần nhưng là đi theo đoàn với trường rồi tình cờ biết được bà, vì để tăng uy tín nên Phuwin có hứa sẽ quay lại thăm bà nên bây giờ mới có cuộc hội ngộ như này đây."

Ây còn 2 cái thằng kia đâu?"

"LẸ LÊN!"

Phuwin hét lên gọi 2 tên đó vào."

Chào bà Paya ạ"Cả 2 đồng thanh chào bà rồi đi lại ghế ngồi."

Ông đâu rồi bà?"

Dunk cùng bà đi vào nhà đem bánh nước ra.

Vừa ra bà trả lời."

Ông đi giao hoa trên thị trấn tầm tối mới về".

Thú thật thì ăn bánh uống nước ở ngay cánh đồng hoa trước mắt, gió thổi hiu hiu mát nhẹ, cảm giác này khiến ai cũng chậm lại đi một chút cả.

Lúc này Dunk mới quay qua với bà."

Bà ơi, 3 ngày nữa cháu sẽ sang Đức rồi, chắc sau khi trở về mới có thể cùng mấy đứa này đến thăm bà được, bà giữ gìn sức khỏe đến lúc cháu về nhé ạ".Dunk nhắc đến chuyện đi du học khiến 3 khứa còn lại không vui lên nổi.

Phuwin nói tiếp."

Có dịp con sẽ ghé, nhưng đi có 3 đứa thì sẽ buồn lắm..."

Bà xoa đầu Phuwin."

Ừ ừ, đợi khi nào đủ 4 đứa hẳn về chơi với bà.

Thiếu đứa nào bà cũng buồn hết đó.

Bây giờ ăn cơm nhé.

Không biết mấy đứa sẽ đến nên chẳng có gì nhiều, chịu khó nhé".Rồi bốn người đi ra sau gian bếp, bếp của bà năm ngoài căn nhà, được xây hẳn cái chòi riêng sát đó nên rất rộng rãi và thoáng mát.

Rộng vậy mới chứa được cả 4 cái thân to lớn đấy.

Bình thường thì 2 người kia nấu ăn giỏi lắm, nay thêm 2 con mèo vào quậy nên tiến trình hơi lâu một chút."

Đi ra ăn đừng có giỡn nữa Pond Phuwinnnnn!"

Archen chịu không nổi với độ nhây của Pond luôn á, sao nó chọc Phuwin hoài vậy?

Bà Paya chứng kiến lũ nhỏ quây quần trong căn bếp trống vắng thường ngày của mình cũng hạnh phúc theo.Lúc chiều, khi trời đỡ nắng.

4 cái người kia kéo nhau ra vườn hoa của bà.

Không hẳn là vườn hoa nhỏ, bởi vì bà Paya có công việc là bỏ hoa cho những cửa hàng đó.

Chạy giỡn một hồi cả bốn đứng lại trên một tấm ván giữa vườn hoa bao la."

NHẤT ĐỊNH 4 NĂM NỮA TRỞ VỀ SẼ GHÉ LẠI NƠI NÀY CÙNG VỚI 3 NGƯỜI BÊN CẠNH".Dunk la lên thật lớn rồi nghĩ đến cảnh rời đi mà mít ước quay sang Archen.

Thấy em rưng rưng hắn choàng qua vai xoa xoa vai em."

AI THẤT HỨA THÌ LÀM CHÓ"Câu này do Archen nói, hắn biết em bé không muốn làm chó đâu nên em nhất định sẽ trở lại gặp hắn, tụ hội với Joylada mà.

"JOYLADA NHẬN NGƯỜI KHÔNG NHẬN CHÓ".Sao hay hùa với Archen chọc bạn vậy Pond?Phuwin quay qua chỉ vào mặt Dunk."

Bạn mà dám không trở về đi nha, qua bên đó mà quên tui đi nha.

Tui cạch mặt bạn cả đời luôn ó".Rồi cả 4 cười thật tươi.

Thanh xuân có nhau là rực rỡ nhất.

Khoảnh khắc này dù cho sau này có trở thành 4 CEO giàu có thì Joylada vẫn mong muốn trở lại như này nhất.

Sắp tối cả 4 mới đi vào tạm biệt bà rồi lên xe trở về.

Dunk nhanh đi vào giấc ngủ trên bờ vai của Archen.Được rồi về lại thành phố thôi!

Bạn thân.

hphuc

chùi ui iu mấy người quá i.

tập này đường hơi ít chủ yếu là đá thôi, còn thiếu chanh nữa là ra ly đá chanh rồi, để ráng bù chanh cho mấy người nha =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
14.


Trở về lại thành phố, Pond thả 2 đứa kia xuống mình cùng Phuwin trở về nhà.

Bạn nhỏ vừa ngủ dậy nên chưa tỉnh lắm, mắt cứ nhắm lờ đờ dựa hẳn vào bạn lớn."

Vào nhà đi, ba mẹ sẽ chờ, bạn ăn nằm ở nhà anh 2 ngày nay rồi"."

Bạn nói vậy thì bữa khác em không qua".Làm gì còn bữa khác nào, bữa khác của 4 năm nữa thì nghe được."

Ê ê không nói vậy, sau khi trở về Thái bạn sẽ ít còn cơ hội ở với ba mẹ đấy.

Bạn vào nhà nhé, pha sữa được không?"

"Không".Em vứt lại cho hắn từ không rồi đi thẳng vào nhà.

Hiểu rồi hiểu rồi, ý em là đi vào nhà lo cho tui đi ngủ rồi anh muốn đi đâu thì đi.

Cưng chết trời ơi!Em vào nhà thưa ba mẹ rồi lên thẳng phòng đi tắm."

Ấy Joong, bữa giờ mới thấy lại con".Từ khi đi Đức về lại bà ít thấy Joong qua ngủ với Dunk, có qua cũng là lúc cả nhà gần đi ngủ hôm đó."

Vâng bác, con xin phép ở đây một chút với Dunk nhé ạ"."

Xin cái gì chứ, ở lại ngủ với Dunk luôn cho vui đi con"."

Dạ thôi ạ, con còn có việc".Nói rồi hắn đi vào bếp, khuấy cho em một ly sữa rồi thưa ba mẹ đem lên phòng cho em.Mở cửa ra thấy phòng tắm còn sáng đèn, hắn ngồi trên ghế sofa nhỏ trong phòng đợi em ra.

Lát sau em bé cũng đã tắm xong, hôm nay em chọn đồ ngủ bông trắng hả?

Định giả làm cục bông gòn của hắn hay gì?

"Anh sấy tóc cho bạn, mau lại đây".Hắn không yên tâm để em tự sấy tóc, em để ướt hết cả đầu ngủ sẽ đau đầu lắm.

Khi em đi tới định chui lên đùi ngồi thì hắn lên tiếng.

"Bạn ngồi như này anh sấy tóc kiểu gì, ngoan xuống dưới ngồi nhé, sấy xong sẽ cho bạn lên lại nhé.

Mau uống sữa đi kẻo hết nóng".Em nghe lời cầm ly sữa xuống dưới ngồi.

Ban đầu ghế này được ba mẹ chỉ được đặt đơn trong phòng.

Nhưng sau đó, hắn là người đem một tấm thảm lông tới trải ở dưới, vì em bé sợ lạnh lắm, sàn nhà thì có bao giờ ấm đâu.Một lát nữa sữa đã hết, tóc cũng khô.

Hắn bế em lên giường nằm.

Mang tất đầy đủ, kéo mền lên cho em."

Bạn ngủ ngon nhé, có muốn anh lấy hộ cái gì nữa không?"

"Lấy hộ em bạn Chen tới đây với, không có gì cho em ôm"."

Hơi không nhõng nhẽo với anh nữa, ngủ ngon nhé.

Vừa nãy ba mẹ bạn có nói với anh ngày mai bạn theo ba mẹ hoàn thành hồ sơ, giấy tờ để đi.

Chắc sẽ không gặp nhau"."

Còn có 2 ngày ở lại cũng lấy mất đi 1 ngày..."

Em lí nhí trách móc đống giấy tờ đó.

Hắn hôn lên tóc em, dịu dàng nói vào tai."

Khi nào xong thì gọi anh, anh qua đón bạn qua nhà anh nhé".Em bé không nói nữa mà quay lưng lại với hắn, mắt nhắm lại đi ngủ."

Nào, không được nghĩ ngợi bậy bạ rồi khóc đó nhé.

Có khóc thì gọi cho anh, đừng khóc một mình, lúc nào còn có anh thì bạn không được như vậy".Em im lặng.

Hắn chồm tới hôn một cái lên má của em."

Ngủ ngon nhé".Rồi rời khỏi phòng chào ba mẹ rồi về nhà.

Ngày mai em phải đi cùng ba mẹ, dù gì ở lại với em cũng không tiện

Không ở lại với bạn.hphuc

ai đặt hộ cái tên chap với.

chap này hơi ngắn tại vì hết cái để viết với hơi lỡ cở, tầm 1h có chap sau nha =)) hoặc tối tại 2h tui lên trường gòi. luv u
 
Bạn Thân | Joongdunk |
15. Ngày mốt xa bạn


"Dunk ơi, em dậy chưa?"

Tiếng của mẹ ở ngoài vang vào kèm theo tiếng gõ cửa cốc cốc.

Trên giường có em bé trở mình dậy đáp lời mẹ."

Rồi ạ"."

Vệ sinh cá nhân rồi mình đi nhé"."

Dạ".Em ngồi dậy cho tỉnh trước, sau đó mới đi vào nhà vệ sinh.Lúc ra em có thấy trên đầu tủ có cái túi đeo chéo hình dạng con vịt được quấn cái khăn màu cam ngay cổ.

Em tò mò.

Rõ ràng là em làm gì có cái túi như này nhỉ?

Mở túi ra thấy bên trong có 2 hộp sữa dâu, 3 cái bánh ngọt loại em bé thích nhất, 2 cây kẹo mút kèm theo một hộp giấy ướt loại nhỏ.

À...

Em lấy điện thoại ra kiếm chủ nhân của cái túi này.

Chưa kịp nhắn thì đã thấy mình có một tin nhắn chưa trả lời.Archen - Natachai

23h21

chen_rcj

Ngày mai cầm cái con vịt trên

tủ đầu giường đi theo, lúc nào

đói mà ba mẹ bận thì lôi nó ra.

Hy vọng lúc bạn đem túi về trong

đó chỉ còn lại hộp giấy.

7h32

dunknatachai

Sao lúc đó không nói luôn đi

để về nhà mới nhắn, bạn bị

khùng hả?

chen_rcj

Còn cần gì không?

Anh đem qua

cho.

dunknatachai

cần bạn

chen_rcj

Không được, ăn sáng rồi mới

đi nhé.

Khi nào về nhắn anh, sẽ

có đồ ăn chờ bạn sẵn.

seen.

Hôm nay ngoài việc làm giấy tờ thủ tục thì ba mẹ còn đưa em đi chào họ hàng lần cuối nữa.

Còn phải chào cả những người mà em mới biết mặt thôi ấy, lạ ghê.

Đến trưa em cùng ba mẹ đi vào một nhà hàng, vào tầm trưa cũng không đông mà cũng không vắng.

Em chịu được vì cũng không ồn ào mấy.

Ăn xong lại tiếp tục đi chào họ hàng rồi quay lại lấy giấy tờ đã chờ lúc sáng.

Lúc lên xe em mở con vịt ra lấy sữa uống.

Đã hứa với Archen rồi nên không thất hứa đâu.

Em nhỏ giỏi lắm đó, trong con vịt chỉ còn có 1 cái bánh và 1 hộp sữa thôi, kẹo thì em ăn hết rồi, tiếc là hắn bỏ có 2 cây.

Archen - Natachai

chen_rcj

Đã xong chưa?

Có mệt không?

dunknatachai

hơi buồn ngủ thôi ạ.

chen_rcj

Trên xe không ngủ được hả?

dunknatachai

Di chuyển nhiều lắm, còn liên tục.

chen_rcj

Uống mấy hộp rồi?

dunknatachai

Còn 1 bánh và 1 sữa ạ

giỏi hong?

chen_rcj

Giỏi lắm, ráng chịu mệt chút nhé

lát về sẽ cho bạn thử món bún mới.

dunknatachai

Đợi đóoooo

Em cứ tưởng sẽ nhanh lắm chứ, chờ người ta xử lý mà già đi mấy tuổi luôn á.

Em được thả về nhà lúc 7h45 tối.

Một hộp sữa với một cái bánh không làm em no hơn được đâu vì thế nên em đang đói lắm.

"Ba mẹ em qua nhà của Joong nhé".

"Không ăn uống gì nữa à?

Đi vội thế?"

Vội chứ mẹ ơi!

"Em qua đó ăn cũng được, ba mẹ khỏi chờ cửa em nha".

Là em tính tới bước đi ngủ ở đó luôn hả?

Em nhanh hơn hắn rồi.

"Mốt là đi rồi đó, nhớ đi chơi phải giữ gìn sức khỏe nhé".

Em dạ một tiếng rồi mang theo bạn vịt đi qua nhà hắn.

Nhưng đến nơi thấy nhà hắn đã đóng cửa, bên trong không bật bật đèn nên nhìn tối đen.

"Sao kêu chờ mình về?

Như này là chờ á hả?

Cái tên này".

Em đưa vô túi lấy điện thoại ra thì đã hết pin, tới điện thoại cũng biết làm em ấm ức hả?

Đi một ngày về đang oải lắm, bụng còn đang đói, đi tìm người thì không thấy người đâu hại em đứng trước cửa một mình, còn tối nữa chứ.

Lỡ em bị bắt cóc thì bạn hối hận cả đời!

Hic.

Vừa nấc lên một tiếng thì thấy có người đứng bên cạnh.

Là người xấu đó, người này bỏ em đi nè.

"Ấy Dunk!

Anh đã nói là về nhắn cho anh trước mà.

Sao lại qua đứng đây một mình vậy?

Có chuyện gì rồi sao?"

"Hết pin, bạn đi đâu mà không ở nhà chờ em?".

Điện thoại hết pin mà em cũng hết pin.

"Anh sợ món bún mới bạn ăn sẽ không vừa miệng nên đã mua cho bạn gà, lỡ em bé nào đó đang đói bụng ăn phải món không ngon sẽ cáu mất".

Em nhẹ tới ôm hắn.

Hắn hơi bất ngờ vì hôm nay bạn chủ động ôm hắn chứ không đòi hắn ôm như thường ngày nữa.

"Bạn nói xem, vừa kiếm bạn không thấy em đã ấm ức chảy nước mắt.

Sau này sẽ thế nào đây?

Lỡ em trở về nước không thấy bạn nữa thì sao...hức..."

Hắn choàng tay ôm em vào, tay vỗ vỗ tấm lưng.

"Anh không dám hứa sẽ chờ bạn đến lúc bạn về.

Ngày nào anh còn sống thì người đầu tiên bạn nhìn thấy ở sân bay chắc chắn là anh".

"Chậm một chút cũng được, là người thứ hai cũng được miễn là đừng bỏ em, nhất định phải đến".

Em cứ coi đó là lời hứa đấy, ai thất hứa làm chó.

Hắn đưa tay quệt đi giọt nước mắt chảy trên má hồng.

"Chưa đi đã khóc rồi, vào nhà cho bạn thử món bún nhé".

Khi nào 2 đứa đi chung, khi đó 2 người nhưng chỉ có 2 chân thôi.

Vì em bé bận leo lên người hắn rồi.

Vào nhà cho em xuống dưới ghế trong phòng bếp.

Hắn múc ra 2 tô rồi bưng ra bàn.

"Anh vô tình thấy được công thức mới nên muốn cho bạn thử.

Món này hình như là bún riêu".

"Ẩm thực Thái Lan có món này luôn hả?"

"Không, Việt Nam"

Em đưa lên thử nước dùng trước.

Ngon!

Em bé thích.

"Được không bạn?

Hay ăn gà nhé?"

Em lười trả lời lắm mà im lặng hoàn thành xong phần của mình.

"Bạn uống sữa luôn không?

Hay lên giường rồi uống?"

"Một lát nữa, bây giờ còn no lắm".

Em mượn điện thoại của hắn chơi vì của đang sạc.

Thấy tronh album của hắn có một tấm ảnh lúc ở vườn hoa bà Paya chụp lúc nào mà em không hay.

Thấy cũng dễ thương đó thôi up đỡ bên acc hắn vậy.

chen_rcj

chen_rcj xin chao cac ban, minh la Dunk ne 🧸

❤ có phuwintang và những người khác.

Ngày thứ 2 xa bạn.

hphuc

đợi đi =)) ngày mai là ngày cuối cùng rồi heheheeeeeee
 
Bạn Thân | Joongdunk |
16. Đi Đức đây


Sáng vừa mở mắt dậy, em được thức trong lòng của bạn lớn.

Em không muốn xa cảm giác này chút nào cả.

Đêm nay là em bay rồi, ba mẹ nói là vào lúc 20h50.

Đang trầm tư em nghe giọng hắn phát ra.

"Anh về nhà chuẩn bị đồ với em nhé.

Không buồn, ngày cuối ở cạnh anh rồi".Em dụi mặt vào lòng hắn, dụi thật chặt!

"Em bé lại nhõng nhẽo rồi, không sao đâu, phải mạnh mẽ lên nhé.

Đi đánh răng thôi".Anh dẫn em bé về nhà, thưa ba mẹ rồi lên phòng cùng em.Cái cảm giác bỏ đồ vào vali, nhìn căn phòng đêm nào cũng ngủ ở đó báy giờ lại trống trơn.

Chỉ còn lại đống sách vở năm cuối cấp, nhìn nó em nhớ những ngày cùng nhau học.

Archen ngồi yên làm bài, Phuwin cứ chốc là gõ lên đầu Pond một cái vì nói hoài nó chẳng hiểu.

Nhớ mấy hôm học đến tối khuya, lúc đó em với Phuwin có được năng lực thức khuya như Archen vì hắn ngồi học chẳng có chút nào là buồn ngủ.

Nhớ những lần nhảy cẫng lên vì cái điểm tốt mỗi khi cả 4 làm bài chung nhóm.

Em còn nhớ cả những tiếng chửi nhau um xùm của Archen với Pond, nhức đầu lắm!Em không muốn nhớ, vì nhớ rồi cũng không thể trở lại.

Chỉ có thể nhớ đến 3 con người kia thôi.Tấm ảnh chụp cả 4 với nhau khi đang ngồi ở quán kem được em in ra và đem theo sang Đức.

Còn tấm ảnh chụp lúc tốt nghiệp thì em muốn để lại phòng, em muốn đem khoảnh khắc đời thường nhất qua bên Đức.

Còn mấy tấm ảnh này kêu Phuwin gửi là được."

Sao bạn đứng yên vậy?"

"Archen, con vịt bạn mua cho em đâu?"

"Hả?

Anh tưởng bạn không cần".Không cần cái đầu hắn ý."

Tối nay sẽ đem ra sân bay cho bạn"."

Chen, em muốn đi tới quán súp của dì Madee"."

Được chiều bạn".Chen có từng nói với với em, Chen chỉ ăn được súp của dì Madee nấu.

Đã nhiều lần em biết hắn phải đi ăn món hắn không thích, bởi vì đó là ăn cùng với em nên hắn chấp nhận.

Lần này em muốn được ăn món hắn thích cùng với hắn.2 tô súp nóng hổi được bưng ra."

Lâu rồi mới thấy 2 đứa ghé, bộ dạo này bận lắm sao?"

"Dạ dì, cuối cấp mà".Dunk đáp lời bà."

Lần sau nhớ ghé thường xuyên nha".Ghé một mình thôi được không dì?

Bạn bên cạnh sắp bỏ cháu đi rồi.

Nghĩ vậy thôi chứ không dám nói, sợ em bé khóc trước quán thì kì.Ăn xong hắn nắm tay em đi vòng trong xóm, dọc theo con dốc hằng ngày cả 2 hay ghé để mua kem.

Lúc này vì mãi nghĩ ngợi nên em bé vấp phải mà té qua bên cạnh.

Không cho Chen đỡ.

Em tự đứng dậy, lấy tay áo thấm vào vệt máu đang ứa ra rồi nắm tay bạn đi tiếp.Hắn thấy hành động này thì đau lòng lắm rồi.

Sáng nay em cũng tự đi vào nhà vệ sinh, tự vệ sinh không đòi hắn nữa.

Bây giờ đến té cũng đã tự biết đứng dậy.

Có nên khen em bé không?

Trở về nhà bước vào thấy không coe ba mẹ em biết là đã lên công ty, em bé biết tự cởi khẩu trang, áo khoác treo lên.

Cũng tự giác đi rửa mặt, tay chân.

Mấy cái này cũng là em học của Chen hết đó."

Hôm nay em nấu cơm cho bạn ăn".Đừng có coi thường em, em học nấu ăn từ mẹ cách đây một tháng rồi.

Chỉ là bản tính dựa dẫm tự động bộc phát khi ở bần Chen thôi."

Ê được không?

Hay bạn ngồi nghỉ đi, anh sẽ làm"."

Tin em".Và em làm tốt thật, bằng chứng là 30p sau em bày ra một bàn thức ăn nóng hổi."

Bạn biết nấu ăn từ khi nào vậy?"

"Từ khi biết mình không thể được nấu cho ăn mãi được".Rồi em gắp cho hắn miếng thịt, ung dung ăn như chưa nói gì.

Từ khi hắn dặn em phải mạnh mẽ lên, em đã chính thức kí giấy ngừng làm em bé cho Chen rồi.Khi ăn xong em cũng tự giải quyết được đống chén bát đó.

Lúc ra ghế với hắn, hắn thấy rồi.

Hai vết đứt do dao cứa vào vẫn còn đang rỉ máu."

Sao bạn không nói cho anh biết"Cầm tay của em kéo tới nhìn vào vết thương."

Rồi cũng tự lành mà".Từ lúc thương bạn, anh chưa để bạn có bất kì chỗ đau nào.

Bây giờ để bạn đi, liên tiếp trên cơ thể ứa máu ra 3 lần.

Bạn nói xem anh không nóng lòng kiểu gì đây?"

Đi ngủ thôi, lấy sức còn bay".Em không chui vào lòng hắn nữa, tự đắo chăn rồi ngủ.Thức dậy cũng đã 17h, phải ra sân bay sớm hoàn thành thủ tục.

Vậy nên chuẩn bị kĩ càng xong hắn chở em ra sân bay.Đứng trước ngưỡng tạm biệt.

Em khóc.

Em rơi nước mắt chứ không òa lên.

Điều này chứng tỏ em đang rất buồn.

Tựa vào lòng hắn, tay ôm eo."

Khi bạn nói em phải mạnh mẽ lên em liền cố gắng tự làm những công việc bạn hay làm cho em.

Nó không mệt nhưng em không muốn.

Nhưng em cũng làm được rồi.

Xa bạn sẽ phát huy thêm"."

Bạn lo cho em tốt lắm, em đi rồi bạn hãy lo cho mình tốt vậy nhé.

Hứa với em đừng động đến rượu vì em biết nếu lỡ bạn không dứt được sẽ gây hại cho bao tử, bạn có nói với em sẽ tiếp quản công ty ba để lại đúng không?

Bạn đừng vùi vào công việc quá sức nhé.

Em biết bạn giỏi, em biết bạn có thể làm tốt hơn người khác rất nhiều nhưng em cũng biết bạn không hề thích như vậy"."

Không có em thì bạn hãy thoải mái ăn món bạn thích, đừng thức khuya, em để lại gấu lớn cho bạn mượn đó.

Nhớ qua lấy về nhà, gấu lớn đó đêm nào em cũng chăm sóc nó.

Nó thấy bạn không chăm cho mình tốt sẽ báo cho em.

Em sẽ giận bạn mà ở lại bên đó luôn""Dunk..."

"Bạn nói sẽ chờ em, bạn nói thương em.

Cái đó Phuwin với Pond nói cũng được.

Em muốn cái gì đó lớn hơn.

Em biết những gì bạn làm cho em nó nhiều hơn một câu nói.

Nhưng em muốn..."

Hắn hôn em, chỉ đơn giản là 4 cánh môi chạm nhau.

"Đi đường bình an"."

DUNK!"

Phuwin cùng Pond đi tới.

Mèo Phu nhào tới ôm lấy bạn mèo.

Mèo Phu cũng khóc theo luôn rồi.Pond húych vào vai Dunk một cái.

"Có nói chưa mà dám hôn vậy?"

"Tao không nghĩ được gì cả, mày lôi tao ta kia đánh một trận rồi lôi tao vô lại cho tao nói đi"."

Thằng khùng"."

Tạm biệt Phuwin nhé, qua đó sẽ nhắn tin cho Phuwin.

Phuwin ở đây phải trở thành Lập trình viên giỏi nhé.

Lúc Dunk trở về mà không thấy lập trình viên ra đón là lập tức quay về Đức đấy"."

Mày đi qua đó ráng sống tốt nhé.

2 thằng này cứ để tao lo".Lo con mèo thôi, còn con lớn kia để nó tự lo.

Pond hứa cho bạn vui á.

"Tạm biệt".Em nghe xong 2 từ đó thì ngoảnh đầu kéo 2 chiếc vali vào trong kiếm ba mẹ.

Ba mẹ sẽ đưa em qua đó, đảm bảo em hài lòng với môi trường mới rồi mới quay về.Em đi nhé!Đi 4 năm nữa em sẽ quay về kiếm cái tên "tạm biệt" trả thù.

Đi thôi, xa bạn thân rồi.

hphuc

bất ngờ chưa? chẳng có cú cua xe nào đâu =))))))))))))))))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
17. Thái Lan, Đức


Hắn trở về nhà sau khi em đã quay lưng rời đi.

Cảm tạ trời đất vì hắn an toàn lái xe trở về nhà vì khi ở sân bay cứ thờ thẫn ra.Căn nhà lúc này lạ lắm Dunk ơi, những bữa không có em với bây giờ chẳng khác gì mấy.

Nhưng sao anh thấy lạ lắm.

Là anh không thích nó nữa hay là ở đâh không có em?Lúc em đi, anh chẳng buồn khóc.

Vì anh biết nếu như bây giờ anh khóc, em bé của anh sẽ lưu luyến nơi đây lắm.

Để cho em bé yên tâm lên đường trước còn anh như nào cũng đượcHắn vào bếp, nhìn trên bàn ăn còn ly sữa em uống lúc sáng.

Hình ảnh có một bạn nhỏ 2 tay cầm vào ly sữa đưa lên miệng uống một hơi hết sạch đến nổi 2 bếp mép còn đọng lại vết sữa cứ thế chạy lại trong tâm trí hắn như được lập trình sẵnLoại sữa em uống còn hẳn nửa lon, em biết hắn không thích uống sữa mà, em để lại như vậy lỡ hư rồi sao .

Nhưng hắn cũng không nỡ vứt, em bé lỡ có trở về đột xuất lấy sữa đâu mà uống, em sẽ cáu hắn đấy!Hắn bật cười trong suy nghĩ của chính mình, là em đi 4 năm, không trở về đột xuất.

Hắn âm thầm cầu nguyện em bé sẽ an toàn hạ cánh tại Đức.

Em bé thích nước Đức đến thế nên nó chắc sẽ không làm em buồn đâu.

Em bé đã quên hứa với hắn sẽ sống tốt rồi...Đem ly sữa đã uống hết đi rửa, hắn không thèm vào bếp nấu ăn.

Nấu rồi ra ăn chỉ có một mình, em bé của hắn không thích ai ăn một mình hết em thích bữa nào cũng có nhau cơ.Mọi hành động hắn làm đều như một thiết bị được lắp sẵn, không có tí cảm xúc nào cho nó bởi vì điều có thể làm hắn có cảm xúc đã bay qua Đức rồi.Em trên máy bay cũng không khá hơn mấy.

Em nhớ hắn, em nhớ Thái Lan, em nhớ Joylada."

Dunk ngủ đi em, chuyến bay còn dài lắm".Em vâng lời mẹ chìm vào giấc ngủ.

Để lại gấu lớn cho Archen hại em chẳng có gì ôm nên rất khó chịu.

Thi thoảng lại cựa quậy tìm gấu như một thói quen.Máy bay an toàn hạ cánh vào lúc 3h theo giờ Đức, 8h theo giờ Thái Lan .

Em mở điện thoại ra thông báo là em đã hạ cánh an toàn.Natachai - Phuwin

dunknatachai

Phu ơi tui tới Đức an toàn rồi nè!

Phu thấy nhớ Dunk chưa?

phuwintang

Nhớ lắm, nhớ giữ sức khỏe nha.

Em nhắn cho Phuwin.

Tay đang lẫn lự nhấn vào tên chen_rcj thì mẹ gọi em.

"Taxi đến rồi nè con, lên xe nhé".

Ba mẹ chọn cho em một căn chung cư nằm gần trường em học.

Trong phòng chỉ có vật dụng chứ chưa được sắp xếp vì ba mẹ sợ sẽ không theo như ý em, giúp em đẩy balo vào rồi ba nói.

"Con tự sắp xếp có được không?

Cần ba mẹ giúp không?"

"Thôi ạ, con tự làm được rồi.

Ba mẹ không ở lại sao?"

"Không giấu Dunk, công ty dạo này vừa có một dự án lớn, ba mẹ không muốn bỏ lỡ nên chỉ có thể dắt em qua thôi".

Em không trách ba mẹ chút nào cả.

Ba mẹ đã thương em 18 năm nay rồi mà, có chút chuyện này mà sao nỡ trách ba mẹ được.

"Vậy ba mẹ về đi, ôm em một cái".

Dunk được bao bọc trong vòng tay của ba mẹ một lần nữa.

"Vì ba mẹ cũng có công việc ở Đức nên cứ vài tháng sẽ bay qua với em, em đừng buồn ba mẹ nhé".

Vì tính chất công việc thường xuyên lui tới Đức nên cũng thúc đẩy ba mẹ quyết định cho em du học ở đây.

"Bye bye ạ".

Em vào phòng sắp xếp những đồ dùng này có cảm giác em như bắt đầu một cuộc sống mới vậy.

Ngày đầu tiên sinh hoạt nên cũng có chút không quen, nhưng ở đây mọi người rất dễ chịu.

Các cô bán trái cây bên đường còn trầm trồ khen vì em có làn da búng ra sữa nữa kìa.

Nhưng đêm ngủ còn chưa quen.

2 tuần sau

Em nói mọi người có tin không?

Khi 2 tuần nay em chưa nói chuyện với Archen một câu nào.

Và trong 2 tuần nay em cứ liên tục thức giấc và bị mất ngủ.

Và em quyết định tìm tới thuốc ngủ.

ting ting~

Tiếng chuông cửa vang lên.

(lưu ý: tôi tin là tôi và các bạn đều không biết tiếng Đức nên dù cho có nói tiếng Đức vẫn viết tiếng Việt nhé)

"Xin chào ạ, quý khách có một đóa hoa cần nhận.

Kí vào đây để nhận hàng".

"Tôi đâu có đặt, anh kiểm tra lại giúp".

"Dạ đúng là địa chỉ này rồi ạ, cửa hàng cũng đã xác nhận thông tin trước rồi và cũng đã thanh toán cho cửa hàng rồi nên không có sự nhầm lẫn nào đâu ạ".

Em đặt bút kí và nhận bó hoa từ tay bạn nhân viên.

"Chúc quý khách ngày mới hạnh phúc"

"Cảm ơn ạ".

Vừa vào nhà có tin nhắn của Archen tới.

Em hối hả để bó hoa lên bàn chụp ngay điện thoại.

Archen - Natachai

chen_rcj

Xin lỗi bạn vì 2 tuần nay anh

không quan tâm bạn.

Hoặc có thể bạn giận anh vì lý do nào đó nên

hôm đáp máy bay chỉ thông báo cho mỗi Phuwin.

Đừng giận anh nữa,

bó hoa đến xin lỗi bạn hộ anh

đấy, đừng vứt nhé.

dunknatachai

Sao không im luôn đi?

Không

nhớ thì đừng có cố chấp nhắn

cho em!!

chen_rcj

Nhớ lắm!

Anh làm phiền bạn chút nhé?

Một cuộc gọi đến từ chen_rcj

Chấp nhận | Từ chối

"

Em!

Mở camera lên cho anh nhìn nào"."

Không, vừa ngủ dậy xấu lắm!"

"Nhanh lên em".Em mở lên rồi lên tiếng."

Ai cho gọi em ngọt sớt vậy?

Đổi liền""Bạn ổn không?"

"Ổn""Bạn còn giận anh hả?"

"Không giận".Không giận mà chẳng cười với anh được miếng nào kìa, bạn nói dối thua đứa con nít."

Bạn đã đồng ý cho anh làm phiền mà còn giận anh thì anh buồn lắm đấy, anh buồn thì ăn cơm không ngon đâu nên sẽ bỏ bữa.

Lúc đó gấu lớn lại đi mách lẻo thì chết"."

Kệ anhhhh".Rồi cả 2 im lặng một khoảng."

Anh...nhớ..."

Mãi mới nói cái anh đợi nãy giờ."

Anh cũng nhớ bạn, có gì phải gọi cho anh liền nhé, có giận anh thì nói với ba mẹ.

Bạn nhất định không được chịu khổ một mình"."

Bạn có ăn uống đầy đủ trong 2 tuần qua không?

Có uống sữa như anh dặn không?"

"Em có ăn uống đầy đủ.

Nhưng sữa em không tìm thấy loại đó bên này.

Chỉ uống đỡ loại khác thôi"."

Ừm, đừng có buồn mà khóc nhé, anh có việc rồi.

Tối sẽ điện lại cho bạn".Hắn để em tắt máy trước, em không khóc thật mà.

Đi lại ôm bó hoa cắm vào trong một chiếc bình rồi lôi máy tính ra chuẩn bị cho lần nhập học vào tuần tới.

Bạn thân điện nhau vì ở xa.hphuc

không có quay xe thiệt mà =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
18. Thái Lan, Đức


3 ngày sau đó,ting ting~Lại là tiếng chuông, em nhớ từ lúc qua đây mình chưa có làm quen được với ai ngoài cô bán trái cây hết mà cô thì giờ này đang bán chứ tìm em làm gì."

Ai vậy?"

"Xim chào ạ, quý khách có đơn hàng đã thanh toán cần nhận.

Mời ký xác nhận vào đây ạ".Trước mặt em là cậu nhân viên đang mang một cái thùng gì đó."

Rồi ạ, cảm ơn cậu nhé!"

"Vâng xin chào quý khách".Em bê thùng đó vào trong nhà.

Có bất ngờ không khi bên trong là 4 hộp sữa bột loại hắn thường khuấy cho em kèm theo 3 bịch kẹo dâu.À, vừa than với hắn 3 ngày trước là em ở bên Đức kiếm không ra sữa, vậy mà hắn ở Thái kiếm vẫn ra giao đến cho em.

Nể thiệt sự!

Đấy là minh chứng cho câu muốn sẽ tìm cách không muốn sẽ tìm lý do đó ạ.Bạn có một cuộc gọi từ chen_rcj

chấp nhận | từ chối

"Bạn đã nhận được chưa?"

"Rồi ạ!

Bạn kiếm đâu ra hay thế?

Còn giao đến tận nhà".

"Em bé pha sữa uống cẩn thận nhé, đừng để bỏng tay".

"Biết rồi ạ".

"Bạn đã ăn sáng chưa?

Hay lại bỏ bữa đây?"

"Đã ăn rồi, ăn món súp của dì Madee đấy.

Bạn thấy thèm không?"

Thôi không, hắn sẽ giao dì Madee tới Đức nấu súp cho em mất.

Ai không dám chứ hắn thì có đấy!

"Thôi được rồi, em cúp máy chuẩn bị đến trường đây".

"Nhớ bạn".

Ừ biết rồi, nhớ bạn cũng tắt máy chứ giờ sao.

chen_rcj

chen_rcj cục màu tím thấy cưng quá à 🤤

❤️ có dunknatachai và những người khác.

1 năm 3 tháng sau khi em đi,

Nói một chút về bạn ở Thái Lan nhỉ.

Sau khi tốt nghiệp 3 năm đại học, cơ ngơi đồ sộ của ba mẹ sẽ để lại cho hắn.

Để không mang tiếng là con ông cháu cha thì hắn phải ngày đêm vừa học vừa dày vò vào đống dữ liệu rối nhăn đó với ba.

Nó không có dễ thương như Dunk nên hắn không thích nhìn nó chút nào.

NHƯNG MÀ PHẢI NHÌN!

"Là như vậy đó, nếu mất đi sự cân bằng lập tức kế hoạch sẽ bay mất".

Hắn gật gù hiểu những điều ba vừa nói.

À, sau khi Dunk qua Đức, hắn cùng gấu lớn chuyển về sống chung với ba mẹ.

Ba mẹ hắn cũng ở cùng thành phố đó nên cuộc sống cũng chẳng thay đổi gì mấy.

Sở dĩ chọn ra ở riêng vì gần nhà Dunk, nhiêu đó à!

"Chen này, con với cái thằng bé Dunk...là mối quan hệ thế nào vậy?"

Hắn bất ngờ trước câu hỏi của ba.

Không ấy ba quay lại hỏi con làm thế nào để gia tăng doanh số đi con sẽ trả lời rất mượt.

Còn cái này con cũng không biết nữa ba...

"Đừng giấu ta, Dunk như thế nào có thể ta sẽ tin là bạn vì tính thằng bé vốn vui tươi hoạt bát như thế.

Nhưng với con, ta không tin chỉ như vậy".

Hắn nghe ba nói ngửa đầu ra sau ghế đưa mắt nhìn lên trần nhà.

"Con cũng không rõ nữa, nhóm 4 đứa tụi con quá thân nên đôi khi con cũng không hiểu".

"Vậy con biết tại sao ba chỉ hỏi về Dunk thôi không?"

Tại Pond với Phuwin nó lộ quá nên khỏi cần hỏi hả ba?

"Ta thấy được rằng, khi Pond đánh nhau con sẵn sàng lao vào đánh chung với nó, xong thì 2 thằng đi về.

Phuwin có trầy đầy tay thì con cũng chỉ hỏi cho có.

Nhưng với Dunk, con âm thầm tự giải quyết để thằng bé không phải buồn, Dunk chỉ cần la đói bụng con liền bỏ quên cả điện thoại mà đi mua đồ ăn.

Hôm đó ba chỉ vô tình thấy thôi nhé".

"Vậy là con thích Dunk hơn 2 thằng kia hở ba?"

Con hỏi câu này xong ba cũng hơi e dè khi quyết định giao lại công ty cho con, tại người khôn không ai hỏi vậy hết.

"Ngủ đi, ráng cố lên đợi Dunk về nhé!"

Hắn về giường với đáp án chắc chắn nhất.

Cứ tưởng trước đây mỗi Pond với Phuwin biết hắn thích Dunk thôi chứ.

Không ngờ ba cũng nhìn ra được.

Sao lộ dữ vậy?

Archen - Natachai

chen_rcj

Uống sữa chưa?

dunknatachai

bên đây mới có 18h thôi, uống

gì giờ này.

Còn bạn sao chưa đi

ngủ?

Lại bị ba ép vào tâm sự đúng không?

chen_rcj

bạn đừng có nhắc nữa anh ớn lắm

rồi, con gấu lớn ôm chẳng thích gì,

nó cũng không biết hôn anh nữa bạn

ơiiii

dunknatachai

khùng

chen_rcj

anh chờ bạn đi ngủ chung nha?

dunknatachai

điên

chen_rcj

bạn có mệt không bạn?

dunknatachai

mệt nhưng mà nghĩ đến cảnh

trả thù cái tên đáng ghét ở sân

bay 1 năm trước chả mệt tí nào

🙂)

chen_rcj

ủa ai vậy? nó làm gì bạn? anh xử

được không?

dunknatachai

anh ơi đi ngủ đi ạ.

chen_rcj

hôm nay em bé kêu anh hỏ?

chùi ui cưng quá i, hun mín.

seen.

Bạn thân mà đòi hôn hả?

hphuc

ngủ i mấy cưng, ai ngủ sớm thì em bé về sớm =)) nãy tôi gặp vấn đề khi sửa fic á, ai thấy kì kì nói tui nka 🫀
 
Bạn Thân | Joongdunk |
19. Thái Lan, Đức


3 năm 4 tháng sau khi em đi,

1h56 tại Thái Lan, 20h56 tại Đức,

Natachai - Archen

Bạn đã bỏ lỡ một cuộc gọi từ dunknatachai.

Bạn đã bỏ lỡ một cuộc gọi từ dunknatachai.

dunknatachai

Bạn đâu rồi?

Bên đó gần 2

giờ sáng rồi đó.

Hôm nay sao

bạn đi mất hút vậy?

dunknatachai

Từ khi bạn bắt đầu đi làm

có bao giờ về bạn về trễ như

thế này đâu.

dunknatachai

...

2h19 tại Thái Lan

chen_rcj

Dun k uóng sưa x chua

dunknatachai

🙂

chen_rcj

ddien anh

Bạn có một cuộc gọi từ chen_rcj

chấp nhận | từ chối

"Í là em bé...ực...nè".

"Bé biết...ực k..hông anh ực...anh vừa ký...được cái hợp đồng lớn nhất đ..ó vừa mới...ức đi gặp đối tác về...".

"Đi thay đồ rồi ngủ lẹ lên".

"Ức...bé hông khen...anh giỏi h-hả?"

"Dunk ơi...hức...anh nhớ bé...hức".

Hả?

Khóc hả?

Em cứng đơ trước khung cảnh trước mắt.

"Bé...bỏ đi làm ức...gì vậy chứ?

Ở đây...ức cho anh ôm rồi anh trả lương cho...hức hức...bé đi vậy anh buồn..."

Trước mặt em là hình ảnh hắn nằm xuống bà trong bếp, điện thoại còn cầm không vững.

1 giọt nước mắt rơi rồi...

"Ba mẹ đâu?"

"Ức...hức em uống sữa đi...ôm anh chút đi mà...nhớ quá...hức"

"Ngủ đi anh, còn 8 tháng nữa thôi mà"

Nói là 8 tháng.

Còn đến đó thì chưa biết được.

An ủi cún lớn trước đã.

"Từ lúc em đi...anh không ngủ được em ơi...anh mệt lắm...leo lên đến chức giắm đốc này nhanh như vậy, anh chẳng...muốn đâu hức...người ta khen anh nhiều lắm nhưng anh chỉ muốn Dunk khen thôi, muốn Dunk ôm anh...hức...đi làm về chẳng có ai chờ anh ăn cơm, anh không thích ăn...ức..."

Ngày mai có tiết lúc 8h, nhưng 21h có một bạn nhỏ cứ ngồi nghe hắn kể những gì hắn chịu đựng 1 mình.

Em tồi Chen nhỉ?

Trước giờ em ít hỏi bạn rằng bạn có ổn không, em lầm rằng bạn Chen của em cũng có lúc phải mệt.

Bạn lo cho em đầy đủ như vậy, sợ em cô đơn đến thế nào.

Còn bạn lại buồn tủi ấm ức nhiều đến thế mà em chẳng biết.

Bạn nghĩ xem em có xứng với tình cảm đó không.

Em thương Chen lắm.

Nhìn hình ảnh Chen nói đến ngủ gục trên bàn, nước mắt cũng không lau được mà để nó tự khô.

Em hiểu hết, em nhớ hết những gì Chen nói, nhưng em chẳng thể lau nước mắt cho Chen.

Sự mạnh mẽ của bạn khiến em đau lòng đến chết đấy.

"Ngủ ngon nhé, chẳng thể dìu bạn lên phòng rồi.

Em sẽ canh bạn ngủ"

8h00 theo giờ Thái Lan ngày hôm sau,

Sáng hôm sau thức dậy, đầu hắn đau như búa bổ.

Đã nốc nhiều rượu rồi chỗ ngủ cũng không đàng hoàng.

"Dậy rồi à?"

"DUNK!

Bạn ở đâu vậy?"

Là giọng em bé đúng rồi!

Em bé đâu?

"Trong điện thoại nè Chen ơi.

Bạn đi nấu canh giải rượu đi".

"À..."

Làm hắn tưởng...

"Đêm qua anh điện bạn lúc mấy giờ vậy?"

"2h theo giờ Thái".

Hắn nhìn đồng hồ.

"HẢ?

Bên đó mới cơ 3h sáng sao bạn không ngủ đi, thức đợi anh chi vậy?"

"Muốn đợi thôi, cún lớn tỉnh giấc không thấy chủ sẽ buồn rầu cho coi"

"Bạn nghĩ anh giống con mèo như bạn chắc!".

"Ừ ừ không giống".

Mèo con cứ khó chịu là méc chủ, còn cún lớn chỉ biết âm thầm chịu đựng thôi.

"Hôm nay nghỉ phép một bữa đi, trông bạn mệt mỏi lắm kìa".

"Vừa có hợp đồng lớn đầu tay, hoàn thành không tốt ba sẽ thất vọng lắm".

"Còn bạn không tốt em sẽ thất vọng lắm".

Nhìn cái cảnh 2h về tới nhà, lủi thủi một mình kiếm điện thoại gọi cho em ủy khuất đến chảy nước mắt cũng rơi thì biết là hắn mệt đến thế nào rồi.

"Dunk, về sớm nhé!"

Rồi hắn tắt máy, chưa kịp chào tạm biệt em nữa.

Hay nhớ ra bản thân mình hôm qua thảm đến cỡ nào nên xấu mặt trốn tránh rồi.

Natachai - Archen

dunknatachai

Phiền bạn lớn chụp cho em

3 bữa ăn ngày hôm nay để báo

cáo nhé.

chen_rcj

Thiệt hả?

dunknatachai

Ừ học thói quen chăm em của

bạn lúc trước đấy 😉

chen_rcj

Biết rồi ạ, anh lên công ty nhe.

Nói vậy cũng đi làm cho được.

Đổ bệnh thì em từ mặt hắn luôn.

Archen chỉ có lười ăn thôi.

Còn về rượu, vì tính chất công việc nên hắn buộc phải uống.

Hôm qua chỉ là vui quá nên hơi lỡ chén chứ bình thường hắn nghe lời em bé dặn lắm á nha.

Không lạm dụng rượu, buồn mới uống, mà dạo này buồn hơi nhiều...

Mặc dù khi rượu vào thì lời ra đấy nhưng mà ra cả nước mắt nữa nên hơi kì...

Em bên này sau khi nhắn cho hắn thì quyết định gọi cho Pond.

"Alo có gì hot vậy mày?"

"Có.

Archen dạo này sao rồi mày?"

"Mày với nó từ mặt nhau hay gì mà phải hỏi qua tao vậy?"

"Ừm, từ mặt rồi".

"HÈN CHI!"

"Cái gì?"

"Dạo này cứ rủ tao uống với nó.

Nhưng rủ 10 lần tao đi có 1 lần thôi tại tao thích uống trà đào với Phu hơn".

Ai mượn thêm vế sau vậy?

"Rồi sao nữa?"

"Tao đoán là tao từ chối thì nó vẫn uống ở nhà một mình thôi, tao cá là thằng đó không bao giờ dám bước vào bar một mình".

Ừ tao dặn nó á, hay không?

"Ăn uống thì ngày nào giỏi lắm mới được 2 bữa, tao kêu nó ăn nó không nghe tao mày ơi".

"Công việc"

"Mày cũng biết rồi mà, nhìn mặt dằm dằm khó ưa vậy thôi chứ giỏi lắm đấy.

Từ khi nó nhậm chức không ai bàn tán gì về năng lực của nó cả.

Còn bên trong ra sao tao cũng không rành".

"Mà sao mày với nó cạch mặt vậy?"

tút tút...

Nhớ nha Natachai!

Bạn lớn nói dối bạn nhỏ.

hphuc

hay hong hay hong?

giờ ở Đức sau Thái 5 tiếng ó mí người.
 
Back
Top Bottom