Lãng Mạn bạn thân | joongdunk |

Bạn Thân | Joongdunk |
20. Ngày trở về


Tại Đức 3 năm 11 tháng ngày sau khi em đi,"Chúc mừng cậu nhé!

Tốt nghiệp trước chúng tớ hẳn 5 tháng".Cô bạn người Đức cùng khóa chúc mừng Dunk.

Vì em đã hoàn thành trước cả mọi người khóa thực tập loại xuất sắc, nên được làm lễ tốt nghiệp cùng với khóa trước.Đó là lý do khiến em cố gắng không ngừng suốt 4 năm qua.

Chỉ 5 tháng thôi nhưng nếu em không cố gắng thì thất hứa với bạn lớn ở nhà mất."

Cậu cũng cố lên nhé, tớ phải đi trước một bước rồi.

Sau này nhất định sẽ quay lại Đức thăm cậu"."

Không ở lại chơi thêm ngày nào nữa sao.

Ngày mai bay hơi vội đó"."

Hmm tớ đã hoàn thành hết mọi thủ tục rồi, vé cũng đã đặt rồi.

Chỉ đợi tốt nghiệp xong sẽ về Thái Lan".Em tính hết rồi.

À, chuyến đi về lần này em đã thông báo hết rồi, nhưng có dặn không nói cho tên "tạm biệt" kia biết vì muốn xem hắn có nhớ em nhiều không.

Ba mẹ có ngõ lời bay qua đón em về nhưng thấy phiền bố mẹ nên em nói chỉ cần đón em ở sân bay là được."

Chụp với nhau 1 tấm nhé".Lúc qua Đức, nước mắt của em rơi lên tấm ảnh của Joylada.

Lần này về Thái, em mỉm cười nhìn vào tấm ảnh chứa một phần nhỏ trong thanh xuân của em.

Em hoàn thành ước mơ du học Đức rồi.

Hôm qua lúc xếp đồ chuẩn bị bàn giao lại phòng, em cũng có chút tiếc nuối.

Những ngày tháng em chỉ loay hoay có một mình, đói no buồn vui cũng ở căn phòng này.Em lôi con vịt hắn đưa lúc ở sân bay ra.

Bỏ vào đó 3 hộp sữa, 4 cái bánh và 3 viên kẹo ngọt.

Về lại dáng vẻ lúc Archen đưa nó cho em.Em nhìn tấm ảnh cả 4 đứa cùng nhau ăn kem đặt trên đầu giường trong lòng cảm thấy hạnh phúc.

Joylada comeback!!Em còn mang về một cuốn album.

Trong đây là kỉ niệm của em khi ở Đức.

Có ảnh em và dì bán trái cây, ảnh khu em sống, ảnh em và các bạn làm quen được, ảnh căn phòng nhỏ của em,...Chuyến bay xuất phát lúc 4h sánh nên em chỉ vội ăn lấy cái bánh mì rồi di chuyển ra sân bay.

Có hơi mệt nhưng sắp được gặp gối ôm rồi nên cũng không nghĩ ngợi lắm"Dunk!

Đã lên máy bay chưa em?"

"Sắp rồi mẹ.

Nhớ ra đón con nhé!"

"Ừ, có gì phải gọi cho ba mẹ gấp nhé"."

Vâng ạ".Em tắt máy rồi nhắn cho người kia một câu.dunknatachai

Bạn ơi đang làm gí á?

Em nhớ bạn quá nè.Rồi tắt máy di chuyển vào làm thủ tục.Hắn ở bên này lao đầu vào đống giấy tờ kín mít chữ, vẫn chưa biết là cục cưng của mình đang trên máy bay quay về.Cục cưng trở về mà biết hắn ăn sáng bằng một ly cafe ăn trưa bằng không khí ăn tối bằng rượu thì giận hắn một trận to đùng luôn nè.Nói đến đây Pond cũng nể hắn thật.

Theo lý thuyết thì thằng bạn mình chắc đang ôm một đống bệnh vào người rồi.

Thế mà hôm cùng nó đi khám tổng quát, hai thằng đều khỏe như nhau.

Bộ nó ăn mà giấu hắn hả?Archen chợt nhìn lên tờ lịch thở dài.

Còn 1 tháng nữa sao?

Thái Lan, 22h ngày trở về."

DUNKKKKK"Phuwin vừa nhảy lên vừa vẫy tay với em.

"Ba mẹ con về rồi đây""Tao về rồi đây.

Giữ lời hứa nhé!"

Em khóc không nổi, vui lắm nên cười tít cả mắt rồi.Phuwin nhào vô vồ lấy em ốm chặt kín, mắt mèo long lanh sắp muốn khóc rồi."

Thôi được rồi sau này gặp dài dài mà.

Khuya rồi hai bây về đi"."

Ba mẹ thằng kia đang đi tỉnh được 1 3 tuần rồi nhé, có đưa cho tao cái này vì lúc đi nó có đổ bệnh nhưng tao chưa có cơ hội đưa lại cho nó".Trùm cuối lên tiếng.

Nói trắng ra là biết Dunk sắp về nên cố tình giữ cho Dunk luôn.

Ba mẹ Joong tin Pond tuyệt đối mà.À, hóa ra bệnh mà chẳng nói cho em."

Ừm về đi, bye Phu nhé".Em cùng ba mẹ về nhà.

Vừa bước vào nhà mẹ vừa đi vào vừa hỏi."

Sao lại không nói cho người con mong gặp nhất?"

Bị mẹ bắt trúng tim đen nên em ấp úng không biết nói gì."

Lúc con đi, thằng bé có đến lấy con gấu con hay ôm.

Xin phép ba mẹ rồi mới ôm đi.

Nhìn cái mặt vừa tội vừa buồn cười hại mẹ bây giờ vẫn còn nhớ"."

Chưa hết đâu mẹ nó, ra đến cửa còn dặn tôi nhớ tưới nước hộ Dunk mấy cây hoa Dunk trồng".Mẹ đi tới ôm em vào lòng."

Người ta xa em 4 năm đã buồn lắm đấy.

Tin mẹ, đi gặp người ta đi, mẹ cho phép".Chần chừ một hồi em với ngay con vịt cùng chiếc chìa khóa Pond đưa đi đến nhà hắn.

Bạn thân về.hphuc

Chap này chủ yếu giải quyết mấy cái ngoài lề thôi.

Chap sau sẽ đền bù đường nhe
 
Bạn Thân | Joongdunk |
21. Vùi vào bụng nhớ em


Em nhìn thấy xe hắn đậu trước nhà là biết hắn đã về rồi.

Trong nhà thì tối đen.Em đưa chiếc chìa khóa tới trước ổ.

Khoan!!!

Hơi bất lịch sự không nhỉ, đây là nhà ba mẹ hắn mà.

Đợi chút!"

Alo""Chào cô chú ạ, con là Dunk đây ạ"."

Ấy Dunk!

Không phải đang ở Đức sao, dạo này khỏe không con?"

"Con khỏe ạ.

À bác gái, con vừa đáp máy bay về hơi trễ nên không thông báo cho Joong được.

Pond có đưa lại chìa khóa nhà cho con, con có thể xin phép 2 bác mở vào được không ạ?"

"Kiểu gì cũng là đồ của con mà, thoải mái đi con.

À, nhắc nó ăn uống giùm bác nhé.

Mấy chai rượu bác giấu hết rồi hy vọng nó không tìm ta được"."

Vâng ạ, bác ngủ ngon nhé"tút tút..."

Cái gì vậy bà?"

"Có người cứu con trai ông rồi".Em bước vào nhà, thấy hắn đổ gục trên bàn.

Bác ơi!

Archen tìm được rượu luôn nè.Em bước vào bên cạnh hắn.

"Hức...nhớ Dunk mà anh gặp được Dunk luôn rồi nè."

Rồi hắn moi điện thoại ra gọi cho em định khoe mình vừa thấy được em.

Tiếng chuông vừa vang lên là em tắt máy cái rụp."

Hic...bạn tắt máy hả...?

Ực...bạn sao vậy?"

Em bé không bắt máy hại hắn nheo mày muốn khóc."

Đi ngủ".Nhìn bộ dạng này của hắn.

Em không dám tin vào cái lời mà Pond nó kể rằng hắn là giám đốc uy nghiêm, tài giỏi."

Ai vậy né ra?"

Hắn đẩy em ra, may cho hắn là lực không mạnh.

Em bé mà bị gì mà ngày mai hắn đập hết mấy chai rượu."

Đã...ực...nói là né ra, Dunk...ức biết có người...động...ực vào sẽ không vui..."

Em âm thầm chửi hắn, may là đang say đấy nhé.

Anh tỉnh đi rồi biết tay tui!"

ĐI LÊN"Cái người này sao giống Dunk hay quát hắn lúc hắn điện em mà đang say thế nhỉ?

"D-Dunk sao?"

"Không phải...tôi say lắm rồi...né ực ra".Rồi tự mình đi lên phòng nằm ngủ ngon lành.

Đơn nhiên là không cho em ngủ chung rồi, vì Dunk biết sẽ buồn!Em thay đồ cho hắn.Dùng khău lau mình sơ qua vì cũng đã đêm rồi.

Sau đó chỉnh cơ thể nằm ngay ngắn kéo chăn lên đầy đủ."

Sao vậy Chen, sao không giữ lời với em?"

Em đi tới sofa nhỏ trong phòng hắn nằm lên.

Dưới sofa vẫn có lót một tấm lông.

Tất nhiên không phải vì hắn sợ lạnh rồi, là theo thói quen sợ người kia lạnh.2h sáng con sâu rượu trên giường tỉnh giấc như mọi hôm, hắn không thể nào ngủ một giấc thật ngon được kể từ hôm em đi.

Hôm nay ngủ đến 2h là giỏi lắm rồi.

Đưa tay lên day trán mới thấy lạ.

Là đã bị thay đồ rồi, hơn nữa còn bị cho mặc mỗi quần!"

ĐỪNG CÓ NÓI LÀ...Chen ơi là Chen!

Mày làm cái gì rồi vậy?

Ủa đây là phòng mình mà, không lẽ là dẫn lên phòng luôn hả?"

Hắn bật dậy thì cơn đau đầu ập tới, mắt nhắm đi theo quáng tính vào nhà vệ sinh.

Vò đầu bứt tai một lát rồi rửa mặt đi ra."

Khoan!"

Ai đang nằm trên sofa kia.

Hắn không dám tin đâu.

Dụi đỏ con mắt rồi.Từ từ đi tới lật người đó ra, hắn dậy rồi mà, tỉnh luôn rồi.

NHƯNG MÀ GIỐNG MƠ LẮM!"

Không phải mà...tĩnh đi trời ơi..."

Vả mặt 2 cái thấy đau thì mới tin vào mắt mình.Hắn ngồi xuống dưới thảm lông, 2 tay choàng qua cổ ôm lấy em, đầu vùi vào ngực, lúc này em bé vẫn chưa tỉnh giấc."

Đúng rồi, hic""Dunk về với anh thật rồi"Hắn vui sướng đến không khóc.

Em bé mà hắn đợi suốt 4 năm đang nằm trong phòng hắn, hắn ôm được vào tay rồi.

Đúng là mùi hương này của em rồi.Nước mắt ứ ra thấm vào áo em, em bé cảm thấy ươn ướt thì định đưa tay lên dụi mắt nhưng ai kia đã khóa chặt người em lại rồi."

Ngước mặt lên"."

Là Natachai của anh thật mà đúng không?

Em bé ôm anh đi, nhớ em lắm..."

Khung cảnh bây giờ là em đang ngồi trên ghế, hắn ngồi ở dưới.

2 tay hắn choàng qua người em ôm chặt lại đầu vùi vào bụng em.

Tay em xoa xoa tấm lưng trần của hắn, an ủi cún lớn."

Nín nào, sao lúc này bạn hay nhõng nhẽo với em thế?"

"..."

Không muốn.

Hắn mạnh mẽ với ai cũng được chứ về "nhà" rồi thì mạnh mẽ cho ai xem?

Thật sự 4 năm, nếu chỉ qua vài dòng chữ miêu tả thì thật sự không có gì để nói.

Nhưng 4 năm mà hắn và em trải qua, nó lớn lắm.

Có vui, có buồn, có nhớ, có thương, có giận hờn.

Nhưng sau tất cả để bây giờ hắn được vùi vào bụng em mà bộc lộ cảm xúc thật mà lâu nay vẫn hay giấu.Em cảm nhận được sự chân thành, âu yếm trong cái ôm, từng giọt nước mắt thấm vào áo của em bây giờ là những gì thấm vào gối hắn suốt 4 năm qua.Thương,Dưới ánh đèn vàng, thân ảnh to lớn chui ra khỏi bụng, đưa tay lên tự lau nước mắt thì bị em chặn lại.

"Để em".Em cúi mặt lại gần anh, hôn lên trán anh.

Rồi dùng lau đi.

4 năm qua vẫn là sự chăm sóc ấy.

Chỉ là đổi từ Archen sang Natachai."

Anh giận bạn rồi".Để lại cho em câu nói đó rồi đi lên giường kéo chăn cuốn vào.Thật sự đấy, hệt như Natachai 4 năm trước không khác một miếng.Học đâu ra cái kiểu ôm người ta khóc cho đã rồi bỏ lên giường nằm vậy.

Em đi tới.

Hắn quay lưng về phía em.(Xin thứ lỗi vì không biết miêu tả dáng này, mời xem hình.

Nhưng là Archen nằm nhá, quay hẳn cái lưng qua khiến em phải níu người lên).

"Thôi nào, muốn tạo bất ngờ cho bạn mà.

Nhưng mà thấy bạn nằm lê lết trên bàn thì em bất ngờ hơn đấy nhá".À, chưa biết lỗi hả?"

Một là quay qua hai là bây giờ em đi về nhà".Quay.Hắn quay qua, nhưng quay thôi chứ không có định ôm nữa, nãy được vùi vào bụng với một cái hôn trán là quá hời rồi."

Nói!

Giận cái gì?"

Em mất giá trước cũng được, bỏ người ta đi lâu vậy thì chiều một chút cũng không sao.

Đưa tay qua đầu hắn đẩy vào trong ngực mình.

Vậy mà ai kia cũng đưa mặt vào sát hơn cho được."

Về không nói"."

Nhờ không nói mới biết ai kia uống bất cần đời như vậy, bất cần luôn lời em nói"."

Nhớ mới uống"."

Ừ".Em bé "ừ" rồi thôi không giận nữa, giận mà không được ôm thì lỗ quá lỗ luôn á.Sẵn thế đang vùi vào ngực em hắn khoanh nốt 2 tay qua mà ôm em.

Em thuận theo ý hắn cũng ôm vào chặt hơn."

Không giận em nữa nhé Chen"."

Em bé mau nằm xuống ngủ nào, anh dỗi vì không báo cho anh nghe thôi hại anh nhớ em lắm.

Lúc nãy ngủ trên sofa chắc lạnh lắm, còn mặc áo ngắn tay".Đổi lại cho ra dáng người kèo trên, hắn đưa em bé xuống lại vào lòng.

Quay lại cảm giác em thích, là thích ôm Chen, tiếp xúc với trực tiếp với da thịt của Chen.21h 4 năm trước, 2 trái tim hẫng đi một nhịp.

3h hiện tại, 2 trái tim nhanh một nhịp cùng nhau.Bạn sắp hết thân gặp nhau.hphuc

đó đó đó về rồi đó, ngọt nhiều mà ngán là coi chừng á nha 😠

chap trước chán chap này bù nhoa, tui biết mà up mỗi chap 20 là khó chịu lắm đúng hong nên mới lòi ra nhỏ này nà.
 
Bạn Thân | Joongdunk |
22. Dựa dẫm bạn lớn


Archen thức dậy, nắng không xuyên qua được vì buổi tối Dunk đã kéo rèm lại hết rồi.

Thấy cục bông nhỏ đang quay lưng về với mình mà thẳng tay kéo một phát cho em chui tọt vào tấm ngực trần.

Kéo một cú mạnh như vậy làm em mở mắt dụi dụi, thấy đúng chỗ an toàn thì úp hẳn cái mặt vào."

Anh không tin là qua 1 đêm thôi anh có thể ôm Dunk được luôn á"."

Đang ôm đứa khác chứ không phải Dunk đâu".Hắn cúi xuống dở cằm em lên hôn loạn hết lên má rồi bế em nằm lên người mình.

Toàn thân em mệt rã mà thoải mái trải lên người hắn.Một tay ôm em nhỏ một tay với lấy điện thoại."

Alo, chuyển toàn bộ lịch trình vào ngày mốt đi.

Hôm nay tôi không lên công ty"."

Tôi hiểu rồi".Bỏ điện thoại xuống ôm chặt em bé hơn nữa."

Nhớ quá đi, ôm bao nhiêu cũng không đủ"."

Ưmm thả em ra coi".Hôm nay chỉ muốn ôm em cả ngày thôi bé ơi!"

Dậy đi, em về nhà đây.

Ở với bạn một đêm rồi"."

Gì vậy!

Ở lại đây đi.

Dù sao ba mẹ anh cũng chưa về"."

Ở cái gì mà ở.

Từ lúc rời sân bay em còn chưa tắm rửa thay đồ ra.

Phòng mình còn chưa lên đã qua phòng bạn rồi"."

Phòng nào cũng là phòng của chúng ta thôi.

Phòng anh phòng bạn cái gì?"

Cún lớn bực bội lên tiếng vì mới ôm có 1 đêm mà em bé đã đòi về."

Còn đồ thì bạn cứ lấy đồ của anh mà mặc.

Lo cái gì hỏng biết!"

"Nhưng m..."

Nói chưa xong hắn đã bế em đi vào phòng tắm."

Ngoan, ở với anh chút nữa đi.

Vẫn còn nhớ bạn lắm"Em ngoan cố cãi với hắn chút thôi.

Chứ thật lòng là muốn làm Natachai của 4 năm trước lắm rồi đó."

Bạn ơi...em cũng nhớ bạn"."

Ừm, tự tắm được không?"

"Không..."

Cắt!

Nhiêu đó thôi.Em bé quấn khăn bông của riêng em.

Nói là dọn về nhà của bố mẹ ở nhưng lúc dọn về bất cứ đồ dùng nào của em hắn cũng đem về để.

Có cái còn mua mới nên bây giờ em cũng thoải mái như ở nhà mình vậy."

Hưm...cái nào đây ta?"

Em đang đứng trước tủ quần áo của hắn để chọn đồ mặc.

Muốn chui vô đây làm tổ lắm rồi vì nó thơm quá à!Em quyết định bốc cái áo sơ mi của hắn cùng chiếc quần ngắn tới nửa đùi của em mà bây giờ vẫn còn ở đây.

Giữ đồ của em kĩ lắm Archen, 10 điểm.Hắn bước ra sau trên người chỉ có quấn khăn ngang hông, tóc đẫm nước chưa được lau khô.

Nhìn một em bé đang nằm trên giường lướt điện thoại không để ý áo sơ mi trễ hở một bên vai.

Ý là muốn kéo lên giúp em thôi."

Em sấy tóc cho bạn"."

Khoan đã, bạn đưa tóc anh xem đã khô hẳn chưa?"

Em chạy tới đưa đầu nhỏ ra cho hắn xoa."

Ừm khô rồi.

Sấy cho anh đi""Nè, ai lại ngồi kiểu này để sấy tóc chứ.

Là cái kiểu bế em bé lên đùi, tay sờ eo nhỏ cách lớp áo sơ mi mỏng, đầu vùi vào cổ hít hít.

Hết cách em cũng chấp nhận chiều theo hắn, vòng tay ra sau sấy tóc."

À, sao bạn về sớm thế?

Không phải 1 tháng nữa mới tròn 4 năm à?"

"Em nhảy chương trình đó, giỏi không?

Đúng ra còn 5 tháng nữa các bạn cùng khóa với em mới tốt nghiệp"."

Giỏi lắm, nộp hồ sơ vào công ty anh đi".Giỡn mặt hả?

Định cho em một phát leo lên thư ký giám đốc hay gì?"

Thôi thôi được rồi.

Tạm thời ba em vẫn còn muốn làm ở công ty nên em chưa thể đi làm được"."

Chắc em sẽ theo đuổi ngành thiết kế đồ họa giết thời gian.

Thời gian rãnh sẽ giành cho bạn".Ỏ nghe thích vậy."

Xuống nhà thôi, cho bạn thử lại tay nghề của anh sau 4 năm nhé".Em vẫn biến thành mèo con quấn chủ quyết không để 2 chân chạm đất."

Súp đi, em muốn thử lại nó"."

20 phút ạ, bạn ngồi yên ở đây nhé.

Bạn có muốn uống sữa trước không?"

"Hmm cũng được".Hắn mở tủ tìm thì mới nhớ ra làm gì còn hộp nào."

Ây, bạn về không báo trước nên không có sữa.

Ngồi đây chờ anh chút được không?"

"Ấy hay em cùng bạn đi mua đồ ăn luôn nhé"."

Vậy mau lên phòng thay cái quần đi, ngắn lắm".Không đời nào cho em thoải mái trưng cái dây thắt eo của hắn ra đường đâu bé."

Hơi làm gì còn cái nào"."

Còn, theo anh".Vậy mà cũnh tìm ra được cái quần dài cho em bé, hay vậy.Em cùng hắn dạo một vòng quanh siêu thị, mua toàn bộ tất cả những gì em cần.

Cảm tưởng giống lúc đi Đức thật sự."

Em bé đói bụng không?"

"Có, vào chỗ này nhé"Em chỉ tay tới khu đó rồi đợi cái gật đầu của hắn mới kéo theo hắn vào."

Ăn xong bạn đưa em về nhà em nha".Em vừa nói vừa gắp đồ ăn cho hắn, bây giờ không chỉ mỗi Archen lo cho em đâu, em lớn rồi biết lo lại cho bạn rồi."

Không"."

Vậy em đi bộ về"."

Nè!...vậy anh lên nhà với bạn".Lúc trước xa nhau vì vị trí địa lý, bây giờ gần rồi thì ngu gì xa nhau."

Em không tiếp"."

Phòng đó trước sau gì cũng của anh, tiếp với chả không tiếp".Thanh toán xong xui, hắn lái xe đưa em về nhà.

Thời gian này ba mẹ đã đi làm hết rồi.

Nhà trống lắm."

Ấy chết!

Em không có chìa khóa, làm sao đây?"

À, dễ.Hắn vào xe một lúc rồi đi ra cùng chìa khóa trên đây."

Hở?

Sao bạn có được chìa khóa nhà em vậy"."

Nói rồi, trước sau cũng của anh thì ba mẹ giao cho anh hơi sớm thôi".Đắc ý mở cửa cùng em vào nhà.

Lên phòng mở cửa ra.

Bất ngờ chưa?Trên giường sao gối mền bừa bộn giữ vậy.

Trước lúc em đi đã đem vô tủ cất hết rồi mà.

Nó không giống là căn phòng 4 năm vắng chủ đâu."

Bạn đi thì vẫn còn anh mà, anh qua ngủ nhờ thôi có gì đâu bất ngờ vậy"Vừa nói vừa đi tới mở vali ra giúp em soạn đồ ra lại."

Bộ ba mẹ em tin tưởng bạn nhiều vậy luôn hả?"

"Uy tín 100 nó vậy".Em bé lúc này chỉ cần ngoan ngoãn ngồi trên giường nhìn hắn thôi.

Mấy chuyện cỏn con này không cần em bé phải động tay.Treo hết đồ lên tủ cho em, đặt những đồ cần đặt lên tủ kê đầu giường.

Chốc lát căn phòng trở lại 4 năm về trước."

Chỗ này còn trống ghê ha".Dunk chỉ tay lên khoảng tường trống vắng đối diện với giường ngủ."

Bây giờ trống thôi, sau này sẽ không trống".Nói gì không ai hiểu hết vậy?

"Ngủ nhé, đêm qua ngủ chưa đủ giấc chắc sẽ đau đầu lắm".Đỡ người em nằm xuống giường, với lấy điều khiển mở điều hoà.

Archen biết em bé thích không khí lạnh lắm, nhưng cứ sơ hở là sẽ bệnh vì vậy nên Archen chọn cách bật độ khá thấp rồi ôm em.Chiều trở mình dậy, bên cạnh mất hơi ấm chỉ còn cảm giác lạnh lạnh.

Em bé thấy trống vắng nên đứng dậy đi tìm hắn."

Hức...Chen ơi".Nghe tiếng thỏ thẻ từ trên cầu thang, hắn bỏ dở ly bột sữa chưa chế nước vào tới cầu thang tìm em bé.Thấy hắn đang tới, em đứng lại không di chuyển nữa đợi hắn bế lên."

Sao vậy?

Đã rửa mặt chưa?"

"Hức...Chen làm gì mà...không ôm em ngủ thế".Xoa xoa mái tóc nhỏ rúc vào hõm cổ mình nhẹ nhàng đáp lời em."

Đang pha sữa, định xong sẽ lên kêu em bé dậy mà em đã thức mất rồi"."

Đi rửa mặt nha em".Lau mặt cho mèo nhỏ xong xui bế em ra để dưới ghế.

"Đợi sữa nguội sẽ cho em uống".Mèo nhỏ vừa ngủ dậy còn chưa tỉnh, không thèm nghe lời chủ nói chỉ biết nằm trong lòng chủ hướng mắt về TV thôi.

Trở lại sự chăm sóc của bạn thân.hphuc

do dài qua nên cắt á chứ cắt kiểu này cũng kì lắm =)) tối up tiếp nka.
 
Bạn Thân | Joongdunk |
23. Ly sữa vỡ


buổi tối bình thường của người ở Bangkok, 21h49Em bé đi từ bếp lên phòng làm việc của hắn, tay em cầm ly sữa.

À, thông báo cho mọi người biết, em và hắn đã cùng nhau ở riêng được 1 tháng rồi.

Là hắn đích thân xin phép ba mẹ em mang em ra ở riêng đấy.

Cả 2 bên gia đình đều biết công việc của mình rất ít khi có mặt ở nhà cùng con.

Cho chúng nó ở chung cũng chỉ để tự bảo ban, chăm sóc nhau tốt hơn thôi.Hôm nay em bé ngoan lắm.

Biết Chen mệt vì làm việc từ lúc vừa ăn cơm xong đến bây giờ, ít nhiều cũng đã 3 tiếng liên tục.

Em bé tự đi pha sữa cho mình, tự uống hết sạch.

Em còn pha hẳn cho Chen một ly, đem lên cho hắn."

Chen ơi..."

Mở cửa ra không thấy hắn ở đây, em gọi thêm một tiếng."

Chen ơi, đâu rồi?"

Không thấy hắn nên em định ngồi xuống ghế đợi hắn ra, chắc là chỉ đi vệ sinh chút thôi ấy mà.keng!"

A!"

Sao dây điện hắn bày ra nhiều vậy!

Em không để ý nên đã vấp sợi dây té xuống.

Ly sữa văng sữa ra rồi tiếp đất tạo thành mảnh vỡ nhỏ.Khuỷu tay em đập vào thành ghế, cả người ngồi bệt dướt đất ôm khuỷu tay vừa trúng vào.Hắn bên phòng vệ sinh đang đi ra thì nghe tiếng đổ vỡ phát ra từ phòng làm việc của mình thì liền chạy qua.

Mở cửa vào liển thấy một em bé đang xoa xoa khuỷu tay và đầu gối của mình, chuẩn bị đứng lên."

NGỒI YÊN ĐÓ!"

Em bé biết chắc hắn kiểu gì cũng mắng em...

Em đổ sữa lên cả đống giấy tờ của hắn, may mà không dính gì đến máy tính...Chân hắn đạp cả những mảnh sành từ ly chạy tới ẵm em bé đang gầm mặt xuống gần khóc đến nơi vào lòng."

Không mắng em, em đứng lên nhỡ dặm vào những mảnh sành đứt chân rồi sao hửm?"

Vỗ vỗ tấm lưng đang run lên âu yếm em."

Chen ơi...hức...em đem sữa lên cho Chen...hức...té nên đổ lên giấy tờ rồi...

Chen đừng ghét em mà...em không cố ý"Hơi em bé bị đau cả tay, suýt nữa lại bị mẻ ly đâm vào chân hắn lo không hết.

Đâu ra mà ghét em cơ chứ."

Không trách em, bình tĩnh nhé, em bé ngoan..."

Hắn thủ thỉ vào tai em giúp em bớt run lên lại.

Chen không trách em bé nhưng em bé thấy có lỗi."

Chen đừng có bỏ...hức em nha...em đi qua phòng liền không làm phiền bạn nữa".Có khùng mới bỏ em, hắn còn tỉnh chán."

Nói gì vậy?

Anh không cho bạn nói vậy.

Hư nhé!"

Em rút đầu nhỏ vào cổ hắn, nước mắt thấm hết lên một bên áo."

Nào có sao không?

Đưa anh xem"."

Không ạ...hic nhưng mà giấy tờ của bạn...em xin lỗi ạ...hic"."

Về phòng ngủ trước nhé cũng trễ rồi, anh còn chút việc nữa thôi, xong liền qua với bạn".Rồi nâng em bé đang bám vào thân mình lên đi về phòng.Đặt em xuống giường, xoa xoa đầu em hôn lên trán."

Anh nhắc lại là không trách bạn, đừng buồn nữa"."

Đã uống sữa chưa".Đầu nhỏ gật gật."

Ừm, ngoan lắm.

Bé ngủ ngon nha".Hắn vừa đứng dậy đi thì em bé liền níu tay hắn lại.

Ý thức được việc mình vừa làm là không ngoan, em vội bỏ ra rồi kéo chăn lên quay qua vờ ngủ.Nhìn hành động đó cũng biết em nghĩ gì rồi.

Sợ hắn vẫn còn giận em rồi ngủ bên đó luôn chứ gì.

Thương lắm.Hắn quay về phòng làm việc xử lý đống đổ vỡ cùng với vết thương dưới chân do dặm mẻ ly của mình.

Au!

Dặm có mấy phát mà đến mức phải bó cả chân lại thì nể thật.

Lúc đầu chỉ định để cho tự lành nhưng máu ứa hơi nhiều, sợ là em bé sẽ lo mà tự trách mình nên mới chịu băng lại.

"Hơi làm phiền cậu vì tối rồi nhưng gửi cho tôi cái file của sấp tài liệu cậu đưa lúc chiều nhé.

Tôi làm mất rồi"."

À vâng sếp em gửi liền".Hên cho hắn là sấp giấy đó không ảnh hưởng mấy, không thôi là tối nay để em bé ngủ một mình rồi.00h57Hắn trở về phòng sau khi hoàn thành hết công việc.

Có một em bé đang tự trách mình ở đó đấy, không nhanh thì sẽ dỗ không nổi đâu.Vào phòng thấy em nằm yên tưởng đã ngủ, hắn cởi áo ra chui vào với em vì em bé thích ôm trực tiếp hắn như vậy lắm.Dọa chết hắn rồi, em bé khóc suốt từ nãy đến giờ đấy hả?

Lập tức xoay người qua ôm vào lòng mình."

Sao vậy em?"

Vuốt tấm lưng của em bé để an ủi em, xót lắm.

Lúc nào cũng nghĩ ngợi lung tung rồi khóc như vậy đó."

Em không giúp cho bạn, còn...còn hại bạn thêm...em..."

"Yêu em".Lần thứ 2 hắn chạm vào môi em.

Cả 2 lần đều là an ủi em hết, còn sau này không có lý do vẫn sẽ hôn môi."

Ngủ nha em, đừng khóc nữa sưng mắt hết rồi, anh không buồn vì làm việc đến khuya nhưng em bé khóc như thế này anh buồn lắm Dunk ná".Phải duy trì tư thế nghiêng người qua suốt lúc em ngủ.

Phải dỗ em nhỏ nín trước rồi mới yên tâm đi ngủ không lại lén khóc.Em lo cái gì chứ, hắn nói thật vào cái hợp đồng đó tuổi tép với em bé nhà hắn luôn.

Nên là em bé không khóc nhè nữa nha.Bạn không giận em mà.hphuc

đọc trước khi chờ JokeZo nhé hehe.

trước hết mí người cứ ăn tạm như vậy nhé vì đầu bếp sắp hết nguyên liệu nấu đồ ăn rồi huhu.

tui sửa chính tả mà tui khùng á tr
 
Bạn Thân | Joongdunk |
24. Cún lớn thắc mắc


chiều ở Thái Lan, tại tiệm bánh giữa lòng thành phố,"Wow kỹ năng vẽ của cậu tốt lắm đó, không mắc lỗi khi đưa lên hệ thống luôn kìa".Em bé tấm tắc trước khả năng vẽ của cậu bạn vừa làm quen được tại quán.

Chỉ là hôm nay ở nhà khá chán nên vào buổi chiều em bé đi ra quán bánh ngọt cách nhà chừng 10 phút đi bộ ngồi ở đó.Em chỉ cầm theo cái thẻ mà hắn đưa và một chiếc Ipad dùng cho việc thiết kế đồ hoạ của mình.

Em đang mãi mê vẽ thì có giọng nói mang cảm giác bất ngờ cất lên."

Ể?

Cậu cũng biết môn này sao?"

"À ừ chỉ giết thời gian thôi"."

Nét đi bút của cậu mượt thật đó, nhân vật cậu vẽ lên cũng đẹp quá trời.

Tôi có thể ngồi đây với cậu không?"

"Ừ cũng được".Em hơi ngại người lạ, nhưng vì cũng đang gắp vấn đề phối màu nên em muốn tham khảo ý của người nam trước mặt."

Đây cho cậu xem nhân vật tớ vừa hoàn thành, xem chuyển động nhé"."

Đẹp thật đó, sao cậu làm được chỗ này hay vậy?".Em và cậu bạn trước mặt trao đổi cười nói mà quên mất đi thời gian đã chập tối rồi.

Đèn đường cũng sắp lên hết.

Xui cho em bé nhé, có người thấy hết rồi.Lúc từ công ty trở về nhà định ghé qua tiệm bánh mua bánh ngọt về cho em nhỏ, nhưng mà vô tình thấy cảnh em nhỏ đang cười nói với người kia rồi.

Hắn thấy người này rất lạ mặt, chưa từng thấy bao giờ.Nhìn 5 cái bánh mình vừa mua cho em mà ngán ngẫm.

Bây giờ đi qua kéo em về rồi nói "Tôi là bạn của Dunk" thì sao mà được?

Ngồi trên xe hắn nghĩ: Trong suốt cả gần 10 năm bên cạnh nhau.

Cả em và hắn đều chưa ai xác nhận mối quan hệ trước mặt nhau cả.

Hầu như chỉ toàn theo cảm tính mà làm.

Để rồi bây giờ muốn cái danh phận cũng không có, em bé có nghĩ đến chuyện này không nhỉ.

Hay vốn em chẳng để tâm?Lúc đó chiếc điện thoại của hắn reo lên.

Là số của thư ký."

Alo?

Tan làm rồi còn vấn đề gì vậy?"

"Thật lòng xin lỗi giám đốc.

Tôi đã không nhắc ngài về bữa hẹn với ông Sorot, chỉ mới hẹn vào hôm trước.

Giám đốc có muốn hủy hẹn không ạ?"

"Không cần, gửi địa chỉ qua đi.

Mang tài liệu đến cho tôi luôn nhé cậu Non"."

Vâng ạ, tôi thật lòng xin lỗi, tôi sẽ đến ngay".Hắn cúp máy rồi vòng xe lại đi đến điểm hẹn.

Thư ký Non này bấy lâu nay làm việc không hề bất cẩn như vậy, hôm nay trưởng phòng Anong đem cho hộp bánh liền như vậy.

Phải phạt không được gặp trưởng phòng Anong.Em bé khi nhận ra đã qua giờ Archen đi làm về thì mới hốt hoảng tạm biệt cậu bạn kia trở về nhà.Về đến nhà em mới không thấy xe của hắn.

Quái thật!

Rõ ràng là qua giờ nghĩ 40 phút rồi mà còn chưa về tới nhà.

Cũng không điện báo em một tiếng, em lo rồi đó.Cuộc gọi đầu tiên, hắn không bắt máy.Cuộc gọi thứ hai, hắn không bắt máy.Cuộc gọi thứ ba, vẫn là giọng nói thuê bao vang vào tai em.Archen có tăng ca hay đi gặp đối tác về trễ cũng điện báo cho em.

Hôm nay biến mất không dấu vết thì em không lo được à?19h3620h2722h00Em điện hắn lại vẫn không được, là 10 giờ đêm rồi đó.

Em ngồi trên sofa không yên lòng nổi thì tiếng chuông điện thoại vang lên."

Alo ai vậy?"

"A P'Dunk là em nè, thư ký của giám đốc"."

N'Non, em có biết Archen đang ở đâu không?

Chưa thấy về nhà nữa"."

Hả?

Giám đốc chưa nói cho P' hả?

Em quên mất có hẹn nên đã báo gấp cho giám đốc.

Nhưng mà P' ơi, em và giám đốc đều đã uống rượu rồi ạ.

Giám đốc vẫn còn ngồi uống với đối tác.

P' tới chở giám đốc về nhé".Chúc mừng Archen, bạn đã thành công quay vào ô "có cơ hội gặp Natachai".

Là Natachai, không phải em Dunk thường ngày đâu."

Ừm P' biết rồi, Non đưa Archen ra cổng giùm P' nhé".Em đi vội không thèm thay trang phục hiện tại của mình."

Thôi kệ, ngồi trong xe thôi mà".20 phút sau em cũng có mặt trước cổng nhà hàng, kéo kính xe xuống em vẫy tay với Non để đưa hắn tới."

Cảm ơn Non nhé, P' về đây".Thành công ngồi vào xe, hắn mới để ý cái người bên cạnh mình.

"Ấy Dunk, sao...ức em mặc đồ...ức... kì...kì vậy".Em mặc chiếc áo phông đen có phần cổ hơi rộng đang rũ xuống, quần là loại quần thun ngắn cũn cỡn em hay mặc ở nhà.

Chỉ ở nhà mới mặc nhé.

Hắn đưa tay qua bên cặp đùi trắng nõn của em mà sờ.

Hơi, không phải nói, chỗ để tay như thế này là siêu êm, siêu thích, siêu ghiền luôn đó.

Say rượu mà cũng còn khôn lắm Chen.Em nhìn con người hai mắt mở không nổi nhưng tay di chuyển trên đùi em rất mượt.

Nãy giờ là hắn vồ em 3 lần để ôm ôm rồi đó.

Mà đang lái xe nên em đẩy hắn ra liền.

Cho sờ đùi trong lúc em đang giận là có lòng thương người dữ lắm lắm luôn rồi.Về đến nhà, em cởi dây an toàn định bước ra thì 2 tay hắn nắm hẳn đùi non của em lại.

Aida nghĩ thôi đã biết hắn mê cỡ nào rồi."

Bỏ ra".Ừ bỏ thì bỏ.Em vòng qua bên chỗ hắn, mở cửa cởi dây an toàn vòng tay qua vai dìu hắn ra.Nhưng mọi người nghĩ hắn sẽ tha cho em hả?

Không nha.

Lợi dụng lúc người em đang ngã về phía hắn.

Hắn thuận thế ôm em bé vào lòng để em ngã lưng lên đùi hắn.

Tay phải đỡ đầu lên cao hôn vào môi ngọt.

Tay trái đặt ở đùi tạo thành dáng bế công chúa.

"Ưm..."

Mùi rượu thơm thơm còn hơi đắng trong khuôn miệng của hắn nhẹ nhàng được lưỡi nhỏ đẩy qua hết cho em.

Cuốn!Lát sau em cũng chịu rời khỏi môi hắn."

Bạn..."

"Sao vậy Chen?"

Hới, ngày mai em sẽ giận sau.

Bây giờ có người muốn được em vuốt lông cún rồi."

Bạn, chiều...bạn ở đâu vậy?"

Hắn cúi đầu vào cổ em, em bé trướng thân dậy ngồi lên đùi hắn ôm hắn vào lòng cho đầu vùi sâu hơn vào cổ mình."

Em ở quán bánh ngọt, sao vậy?"

"Anh...ức anh thấy bạn...nói chuyện với ai đấy...vui...vui lắm"."

Chỉ là người quen qua đường thôi, cậu ấy muốn nói chuyện với em về thiết kế nhân vật.

Không còn gì hết".Khúc mắt được giải quyết người kia không nói nữa mà chui vào cổ sâu hơn, tay vẫn đang mân mê trên đùi non.Ôm một lát em mới lây nhẹ vai hắn."

Vào nhà đi bạn, khuya rồi sẽ cảm mất".Nghe em nói vậy hắn mới ẵm em vào nhà theo dáng ẵm công chúa.

Say thì có đấy, nhưng cưng chiều Natachai là theo bản năng của Archen.Vào phòng em vỗ vai muốn hắn đặt em xuống.

Hai chân em tiếp đất, dìu hắn lên giường.

Cún lớn nhận sự chăm sóc từ chủ thì ngoan ngoãn làm theo.

Sau một hồi cơ thể hắn đã được lau qua và thay đồ mới, em mới yên ổn trèo lên giường.Em cũng quá quen với việc chăm sóc hắn khi say thế này.

Vì em biết đó là tính chất công việc.

Vì em biết đó là trách nhiệm.

Trách nhiệm chăm sóc bạn thân khi say.hphuc

tui bí ý tưởng rồi ấy, thật sự luôn.

Một là tui sẽ end để viết bộ khác, hai là sẽ ra chap hơi chậm ấy.

Dù sao tôi cũng viết mới có 10 ngày mà sắp hoàn luôn rồi =))

Mỗi lần viết cảnh Joong say rượu, tui ức...ực...ức mà ớn luôn á =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
25. Vĩnh cửu - End.


buổi chiều tại một nơi nào đó ở Thái Lan,"Thích không khi ở đây thật đó".Em và hắn đang ngồi trên một chiếc ghế ở một nơi cách khá xa khu vườn của bà Paya.Joylada đã giữ lời hứa với bà là khi 4 người đầy đủ sẽ trở lại thăm bà.

Pond và Phuwin đang cùng bà hái những bông hoa trên vườn, còn 2 người kia thì đã lén chạy đi ra chỗ khác vì Dunk nói muốn như vậy."

Dunk"."

Sao?"

"Bạn có thích cuộc sống hiện tại không?"

Hắn vừa nhìn hoàng hôn đang xuống núi, vừa hỏi em."

Em có, nhưng cũng không".Có 1 điều em không thích.Hắn đưa tay vào túi, lấy ra cái hộp đỏ.

Mọi người đoán không sai đâu.

Hắn chán ghét cái thực tại này rồi.

Đồng ý là hắn biết em vẫn ở đó nhưng hắn không muốn cả hai phải chối đi cái sự thật rằng chẳng ai là gì của nhau ngoài cái danh "bạn thân" cả.

Cái đó dùng với 2 người PondPhuwin thì được.Em vẫn mãi mê ngắm hoàng hôn, em say cái không khí bây giờ chỉ muốn chìm vào nó thôi."

Dunk, lấy anh đi".Hắn mở hộp nhẫn ra nhìn vẻ mặt bất ngờ của em.

Em có thể coi đây là cầu hôn cũng được, nhưng với hắn chỉ đơn giản là muốn có sự chấp nhận chính tai hắn nghe được.

Muốn em gật đầu đồng ý với hắn."..."

"Ừm, bạn chưa sẵn sàng cũng được.

Anh hiểu mà"."

Chen...không phải...tay đây".Em đưa tay ra trước mặt hắn vì thấy hắn muốn gấp chiếc hộp lại."

Khoan đã, anh không phải là bắt ép bạn phải đồng ý.

Bạn cũng đừng đồng ý chỉ vì muốn giữ cái cuộc sống như hiện tại.

Anh vẫn có thể chăm sóc bạn dù bạn vẫn chưa đồng ý mà".Choàng tay qua vai em vỗ vỗ."

Bình tĩnh nào".Hắn biết chứ, bây giờ dù em có thích hắn, có thương hắn, có yêu hắn thì em cũng sẽ không thể nào tiếp nhận nhanh như vậy được.

Chuyện cả đời mà..."

Chen đeo cho em đi, em tin đây sẽ là quyết định đúng đắn đầu tiên mà em không cần sự trợ giúp của Chen hay là ba mẹ mà".Ba mẹ và Chen luôn đứng sau những quyết định của em.

Em tin họ đều muốn mang những gì tốt nhất đến cho em và nếu có sai thì họ vẫn sẽ ủng hộ.Nhưng lần này, em muốn bản thân trung thành với chính cảm xúc thật của mình.

Là em muốn có bạn lớn trong đời này của em.

Em tin mọi người cũng nghĩ đây là quyết định đúng đắn nhỉ?"

Chắc không em?

Là cuộc đời của em đấy".Hắn bị từ chối cũng được, nhưng nếu Dunk có cảm giác bị ép thì hắn không muốn em đồng ý.

Hắn đã nói là bảo vệ em trước mọi thứ mà.Hắn rút chiếc nhẫn trong hộp ra.

Đưa nó đến gần tay em."

Chen trước đây có thể chỉ biết chăm sóc bạn theo cảm tính.

Nhưng sau khi đeo chiếc nhẫn này anh hứa sẽ yêu bạn theo cách đúng nhất".Hắn nói nhỏ tiếng, vừa nói vừa đưa vào tay em.

Hôn một cái lên đó.

Xong rồi nhé.

Hắn dẫn em về, là cái nắm tay của hai công dân hạnh phúc.

___________"Mày hỏi ý tao chưa mà dám đeo vào cho Dunk vậy?"

Phuwin vừa chống 2 tay lên hông dùng giọng điệu chất vấn hỏi con người ở trước."

Im đi Phuwin"."

Hơi cái thằng này".Archen mệt mỏi trước những câu hỏi của Phuwin mỗi khi làm cái gì với Dunk.

Thì đúng rồi!

Cục vàng cưng như trứng của Phuwin mà muốn làm gì làm hả?"

Nhìn Phuwin dễ thương ghê".Em bé cười cười lên tiếng nhìn Phuwin.Phuwim chuyển hướng sang em, ôm em thật chặt, gương mặt như muốn khóc tới nơi."

Nếu như Dunk còn thắc mắc với thằng này.

Thì Phuwin ủng hộ Dunk nhé.

Hạnh phúc đó..."

Em bé cũng vòng tay qua ôm lại Phuwin.

Đối với em, Phuwin cũng như Pond đều là những người không trực tiếp hỏi xem em có thích cái gì đó hay không, có muốn cái gì đó hay không.

Nhưng chỉ cần nó làm em khó chịu thì lập tức đi ra gặp Pond với Phuwin ngay.Lời mật ngọt cảm động thì Pond với Joong nói không nổi.

Lúc đó, chỉ nhớ rằng Pond và Joong nhìn nhau cười một cái.Joylada là vậy đó.buổi chiều tối tại một nơi hạnh phúc,"Dunk, ra phía cầu thang gặp anh chút".Archen nhấc máy điện cho em trước giờ G.Hôm nay hắn cưới em."

Nè sao không ở bên đó đi chui qua đây chi vậy"."

Anh muốn gặp bạn trước khi chúng ta thấy nhau ở lễ đường"."

An tâm nhé, anh sẽ luôn luôn thương bạn, sống vì chúng ta".Lúc này không có anh và em, chỉ có chúng ta.Giây phút đó, nhân vật chính chỉ biết nhìn nhau cười ngây ra.

Cười vì hơn cả hạnh phúc.Hôn lễ diễn ra với sự chứng kiến của mọi người.

Có thể với họ chỉ là 30 phút được xem những lời nói chân thành của cả 2.Nhưng chỉ có cả 2 mới biết được rằng để đổi lấy 30 phút quý giá đó là cả một hành trình đi chứng minh cho những điều mình vừa nói.Archen không biết nói ngược nói xuôi, nói yêu nói ghét, nói trăng nói hoa.

Chỉ biết nói thương Natachai.Natachai cái gì cũng biết.

Chỉ là không biết làm người lớn khi bên cạnh Archen."

Hức...Joylada 4 đứa vậy mà tụi nó lấy nhau".Phuwin khóc sướt mướt ở phía dưới, Pond có dỗ bao nhiêu cũng không chịu nín."

Thì bây giờ hai mình lấy nhau thì đẹp luôn"."

Câm đi".Sau bữa tiệc thì khỏi cần đoán.

Hắn tuy không say tí bỉ như mọi lúc, nhưng cũng đã có rượu rồi.

Ôm em từ xe đi vô nhà."

Khoan, đi tắm trước.

Em mệt lắm rồi".Ừ và hắn thả cho em đi tắm thật, hắn cũng cần phải đi tắm mà.

Mấy thời khắc quan trọng thì nên tiết kiệm thời gian bớt đi.Ngâm bồn với em xong, nhìn em mặc đồ vào mà ngán ngẩm.

Lúc nào rồi mà còn cần ba cái vải đó treo lên người vậy.

Hắn không giống em, quấn cái khăn rồi đi vào cho kịp giờ.Em đang đi vào giường thì bị hắn bế lên một phát tới thẳng giường.Em nằm xuống nệm tay vòng qua cổ hắn.

4 mắt nhìn nhau.

Nhìn bạn đời của mình."

Đồng ý với anh nhé?"

Em bé gật đầu.Cái gật đầu bắt đầu cho một hành trình mới.

Em có nghe kể tình đầu là cái gì đó rất mông lung, em không tin.

Mỗi người phải tự trải qua chính câu chuyện của mình chứ không phải là tin vào những câu nói đó.Em cũng là tình đầu.

Nhưng em may mắn được gặp ArchenVề một nhà.HOÀN.

hphuc

cảm ơn sự ủng hộ của mọi người trong 25 chap này nha.

Lúc đầu tôi định sẽ viết tiếp về cuộc sống sau này và Dunk sẽ có em bé.

Nhưng sợ mọi người hong thích hoặc thấy nó vô lý ấy.

Nên có gì bộ sau sẽ là kiểu nam giới có thể có em bé nhé.

không thể liệt kê hết được nhưng vẫn biết rằng có người luôn chờ fic của tui chỉ là không muốn cho tui biết.

"Bạn thân" sẽ hoàn chính văn ở đây.

Tạm biệttttt
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 1


Ngoại truyện vừa ra lò âyyyy.Lưu ý: Đây sẽ là một thế giới mà nam và nữ đều có thể có em bé với bạn đời của mình chỉ là tỷ lệ nam thấp hơn thôi. và mọi loại tình yêu đều giống nhau.

Mọi người hãy bước vào thế giới này với tâm thế thoải mái nhé. ___________________12h34 tại Thái Lan, sau một ngày hạnh phúc,Cơ thể em bé hiện tại đang bám chặt vào thân lớn hơn bên cạnh mình và được che đậy duy nhất bởi một cái chăn và cánh tay của người đó.Em bé mở mắt tỉnh dậy cảm giác cánh tay của hắn để trực tiếp vào da bụng mềm của mình thì hoảng hốt kéo chăn lên kiểm tra.Biến thái đến vậy là cùng!"

Trời ơi quần áo sao không có gì hết vậy".Em bé tạm quên mình là người có chồng rồi, và người làm ra cũng là chồng mình nên nhất thời có hơi hoảng.Bình tĩnh nằm xuống lại em mới nhớ ra kế bên là chồng mình.

Chứ mà là thằng bạn Archen là em cuốn gói về nhà mẹ rồi."

Sao không ngủ nữa đi mà dậy sớm vậy?

Bộ em còn khỏe lắm hả?"

"Khỏe cái đồng anh ấy, sao không mặc đồ gì hết vậy"."

Lúc chưa cưới anh cởi rồi thì giờ bạn cởi lại mới huề chứ, nào xích vào đây ôm chút nữa".Gì đây?

Hơn thua sớm vậy?"

Chồng ơi..."

Nghe mà tỉnh luôn á em, em nói gì hắn nghe không có rõ.

Đúng là kêu vậy đúng rồi nhưng mà anh thấy lạ quá bé."

Em kêu lại đi rồi anh đáp"."

Ê"."

Không, kêu cái từ vừa nãy á".Buổi lục đục nội bộ gia đình đầu tiên sau khi cưới."

Chồng ơi"."

Hí hí".Hắn ngại đến độ mà quấn chăn lăn một vòng trên giường luôn đấy.

Lăn nhầm vào lòng em bé nên nằm luôn chứ giờ sao."

Sao thế?

Chồng nghe em nói đây"."

Đói"."

Nói lại đi".Không phải cái hắn muốn."

Chồng ơi em đói".Đúng cái hắn muốn rồi nên hắn ngồi dậy định bế em vào phòng tắm.

Nhưng mà da mặt em bé mỏng lắm, không có dám đi với bộ dạng không có gì thế này."

Ê từ từ quấn lại cho em...Chen!"

Hắn bế phắt dậy, thứ gì cần lộ cũng lộ rồi nên đừng có ngại nữa em."

Em mà dẫy nữa là có chuyện thật đấy".Quả là thần chú, nằm im trên tay hắn luôn kìa."

Ấm rồi, em bé vào tắm đi.

Còn đợi anh hả?

Đợi thì anh vô".Nói thì cho em trả lời với, học đâu cái tính đó vậy?"

Muốn thì vô đi cũng bày đặt dài dòng".Ngày mới của đôi chim bông bắt đầu như thế.

Em bé yên tĩnh nằm dựa vào lòng hắn ngâm nước.

Mặc kệ cái tên kia với lý do "kỳ cọ cơ thể cho em" mà 2 bàn tay cứ nhắm tới đùi và bụng mà kỳ co.

Bộ với hắn cơ thể em bẩn nhất ở 2 chỗ đó hả?Ừ, cứ mềm mềm mịn mịn kiểu gì ấy..."

Được rồi không có bẩn đến vậy đâu mà anh cứ đưa tay đến đó miết, ẵm em ra"."

Kêu chồng đi"."

Một".Hắn ẵm ra thật, em bé hay ghê!Đến tủ đồ vẫn còn tiếng chí chóe."

Không ngắn lắm, lấy cái khác đi"."

Ngắn cái gì chứ cũng toàn là anh nhìn thôi.

Mau mặc vào"."

Bạn chọn áo khác đi sao cái này ở trước nó sâu quá à"."

Để cho mát".Em bé lý luận không lại hắn nên cũng chịu mặc vào.

Xong phân đoạn mặc đồ thì hắn bế em xuống bếp."

Muốn ăn gì đây, hửm?"

Chữ "hửm" vừa ra khỏi miệng là môi hắn hôn lên má em 2 cái."

Hmm mỳ ý sốt kem đi, lâu rồi em chưa ăn"."

Kêu chồng đi rồi làm".Bây giờ em đi một mạch ra phòng khách ngồi không thèm kêu chồng thì coi thử hắn có làm không?

Bất lực nhìn tấm lưng quay lại với mình, hắn cũng bắt tay vào làm món em đề nghị.20 phút sau hắn đem 2 dĩa mỳ ra phòng khách.

"A chồng giỏi quá à"Em bé đem giọng điệu cảm thán có chút nịnh nọt nói với hắn.

Nhân lúc hắn không để ý mới gọi "chồng", nghe chẳng được cái gì hết em bé ơi.Em bé đưa tay lấy dĩa mỳ thì hắn nâng cao lên chút."

Còn nóng, anh đút em".Bởi vậy mới có cảnh một cục bông mắt thì dán ở TV, miệng thì nhai thức ăn, hai tay ôm gấu nhỏ.Em ăn xong cũng đến hắn xử lý phần của mình.

Đem 2 dĩa vào bếp sau đó trở ra với một ly sữa thì mới thấy quanh miệng em bé còn dính sốt kem mà em không để ý.Bình thường trong phim là các tổng tài sẽ lau đi bằng cách hôn đúng không?

Để ngoài đời làm cho xem nè.Nói là lắm, môi hắn để lên môi em lưỡi quệt một đường đi sốt kem còn vương lại.

Hại em bé một phen đứng hình trước hành động đó."

Sữa của em đây".Em bé còn đơ khiến hắn phải cười một cái vì sự đáng yêu đó.

Liệu người ta có nghĩ hắn ép hôn người dưới 18 tuổi không thế?"

Đây anh cầm cho, uống đi".Ly sữa đến miệng em uống một hơi hết sạch.

Em nhớ ra gì đó rồi nói với hắn."

Chen, đi tưới cây với em"Hả?

Lúc 1 giờ trưa á hả?"

Nắng lắm em, bệnh đó""Hôm giờ chuẩn bị cưới em quên mất tiêu, nó là khi vườn nhỏ em trồng cho bạn đó.

Không biết đâu..."

Hắn đi đến ghế ôm em bỏ vào lòng hai tay khóa chặt em lại."

Vậy bạn đứng trong nhà giám sát anh tưới nhé"."

Dạ".Dạ một tiếng mà xiêu lòng luôn ấy em.Archen sau khi tưới xong thì cũng đi vào nhà.

Em bé vừa thấy hắn vào đã leo lên người hắn lấy tay lau đi lớp mồ hôi mỏng do ánh nắng gắt.Tiện thể hôn một cái vào môi.

Chồng chiều hết.

hphuc

xin cho tui cái phiếu bé ngoan i vì năng nổ quá mà =)))))))))))))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 2


Buổi trưa tại Thái Lan,Natachai - Archen

dunknatachai

Ê

dunknatachai

Á à xem hong trả lời hỏ?

chen_rcj

Em gọi ai chứ đâu phải gọi anh.

dunknatachai

Im đi

Hôm nay không về ăn trưa à?

chen_rcj

Xin lỗi em nhé, phải xử lý cho hết

đống này đã.

Em bé nhớ ăn và uống

sữa đầy đủ ná 💋

dunknatachai

không.

Em bé mỗi lần nói gì không vừa ý sẽ trả lời như vậy đó.

Hư quá đi à.

Em đứng dậy đi vào bếp, đem những món mình vừa nấu xong cho vào hộp cơm.

Hộp cơm hình con thỏ này là của em đó nha, cho Chen mượn ăn buổi trưa này thôi.

Em bé di chuyển công ty mà không nói trước cho hắn biết.

"Ủa P'Dunk đến tìm giám đốc ạ?"

Em đang đi đến thang máy thì gặp Non thư ký của hắn.

"Đúng rồi, xin chào Non ná".

"P'Dunk tới là đúng rồi ạ.

Giám đốc không chịu ăn trưa gì hết ấy.

Còn đóng cửa không cho em vô vì em ép giám đốc ăn đấy.

Thôi em đi trước nha".

Non đưa tay lên tạm biệt em rồi đi hướng ngược lại.

Em biết rồi nhá, Chen lười ăn lắm lắm luôn ấy.

Sao ở nhà cứ ép em vậy?

Em bé di chuyển lên tầng có phòng Chen ở đó.

Đứng trước cửa phòng em tự nhiên mở cửa đi vào vì có gõ thì Chen cũng cho em vô mà.

"..."

Em cứng đơ trước những gì đang diễn ra trước mắt mình.

Cô gái váy đỏ đó là ai vậy?

Sao lại ngồi được chỗ đó của em vậy?

Ừ nhỉ, dễ gì mà hôm nay Chen không về nhà với em.

Dễ gì mà Chen lại đóng cửa không cho N'

Non vào...

Em không dám tin đâu.

Vài phút trước Chen còn nhắn tin nhắc em uống sữa mà.

Chen sợ em đến đây ạ?

Ngày đó Chen không hứa nhiều với em như mọi cặp đôi khác.

Là vì Chen không muốn thất hứa à, hóa ra bạn đã nghĩ đến trước rồi.

"Ai vậy?"

"Á P'Dunk tìm em có gì không ạ?"

Em đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác luôn đấy.

"Sao em lại ở trong phòng của giám đốc chứ?"

"Hả?

Đây là phòng của phó giám đốc chứ P'.

Phòng của giám đốc là ở bên kia mà".

Hơi em ơi là em, em tự hù mình một phen rồi.

Lâu rồi không đi đến đây nên không nhớ rõ vị trí chính xác phòng của chồng mình nên đã đi nhầm mất rồi.

"Ấy chết, xin lỗi em nhé.

Lâu rồi P' không tới nên quên mất.

Thật lòng xin lỗi 2 em".

"Không có gì đâu P', đây là vợ sắp cưới của em đấy.

Chắc P' chưa thấy đúng không?"

"Chúc mừng em nhé.

Đi trước đây".

Em đi ra ngoài đóng cửa lại.

Thề luôn ấy.

5 phút trước em còn tưởng bản thân mình như chết đi rồi chứ.

Mấy cảnh này trên phim em bé thấy miết thôi.

Lần này nhìn chữ 'P.

Giám đốc' được dán trước phòng là em an tâm mà đi vô rồi đó.

Không có cái váy đỏ nào ở đây hết chỉ có Chen đang đưa tay lên day day cái đầu.

"Tôi nói là không ăn rồi mà sao cậu lì...ủa em..."

"Ừ ai lì còn chưa biết".

Em bước tới ghế sofa bày cơm lên bàn rồi nhìn hắn.

"Đợi em tới đút hả?"

"Cũng được đó, ý kiến hay".

Hắn biết là nói 1 tiếng nữa thôi là em bỏ đi về luôn ấy.

Không có chọc em nữa.

Hắn rời ghế làm việc đi đến cạnh em.

Lấy năng lượng trước ăn cơm sau.

2 tay vòng qua eo em, tựa cằm lên vai hôn vào má một cái à thôi 2 cái đi.

"Sao muốn tới không nói anh sẽ chạy về nhà đón em".

Em đưa khuôn mặt đánh giá qua cho hắn xem.

Nghĩ gì mà nói được vậy Chen?

"Khùng quá à ăn cơm đi".

"Em bé ăn chưa?"

"Không ăn".

Chọc gan hắn sao em?

Nghe em nói hắn dừng lại việc ăn đưa mắt qua nhìn em.

"Ăn rồi hihi".

"Vậy là chưa uống sữa đúng không?"

Chết.

Giấu đầu lòi đuôi rồi.

Nhìn cái mặt biết lỗi đó là hắn biết chuyện rồi.

"Làm sao đây, ở đây không có sữa.

Em đợi anh chút nhé".

Hắn đứng dậy định đi mua cho em thật.

Nhiệt tình dữ vậy?

Không phải là nhiệt tình, mà đó là sự lo lắng nhất định cho bạn đời của mình.

"Nè thôi bạn nghỉ ngơi đi, lúc tối em uống luôn".

"Vậy anh mượn cơ thể của bạn chút nhé".

Cụ thể là cái đùi của em nè, cái bụng nè, cái miệng xinh xinh nữa.

Em bé đỡ đầu hắn lên đùi của mình, dùng điều khiển kéo tấm rèm lại cho đỡ bớt ánh sáng.

Miệng xinh hôn trán bạn lớn một cái thì bạn lớn mới yên tâm đi ngủ được.

Hạnh phúc phải là do cả 2 người tạo nên.

Buổi chiều sau khi hoàn thành công việc hắn mới để ý đến cái cục bông đang co người lại trên ghế.

Suỵt!

Em bé đang ngủ.

Dễ thương quá!

"Em...về nhà nào".

"Bé ơi..."

Em bé vẫn chưa chịu dậy.

Đành bế em lên đi xuống xe.

Trong lúc đi thì cục bông mở mắt dậy rồi, thấy hơi ấm đúng là của mình nên chỉ dựa dẫm vào thôi.

"Chồng...xong rồi à".

Cái giọng mớ ngủ mà nhõng nhẽo như thế này là đi một phát xuyên qua tim của chồng luôn đúng hong?

"Em bé muốn ăn gì không?"

"Chồng".

Ok.

Cắt!

Lý do là diễn viên chính đỡ đòn không nổi rồi.

Cơm trưa.

hphuc

hok bit noi j ca =))

kiểu từ khi tôi viết fic thì sáng nào dậy cũng thấy một nùi cmt và vote của mí người ấy.

hanh phuc vaiii
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 3


*phi thực tế ×100*

Không có thật, chỉ là tình tiết trong truyện._____________9h24 tại Thái Lan,"Em bé ổn không?

Nói anh nghe với nào"."

Hức".Em bé hiện tại đang ngồi dáng công chúa trên người chồng mình.

Hai tay em choàng qua vai đầu rút vào hõm cổ.

Mặt nhỏ cứ thút thít, miệng mếu máo muốn khóc."

Em nói chồng nghe có chuyện gì vậy?".Sáng nay vừa mở mắt ra đã nghe trong nhà vệ sinh tiếng nấc nhẹ của người nhỏ.

Vội chạy vào thì thấy có một bạn nhỏ đứng trước bồn rửa mặt lau nước mắt.Dọa hắn một phen luôn đó.

Hắn nhớ là đêm qua hắn có làm gì sai với em đâu, hôm nay vừa mở mắt vậy lúc ngủ hắn làm gì sai à?Đi tới mở tay em ra bồng ra ghế hỏi nhưng em vẫn không chịu nói."

Rồi rồi chồng xin lỗi em.

Em không nói cũng được, đi xuống nhà uống sữa nhé.

Đỏ mắt hết rồi".Chưa ăn uống gì vô bụng mà đã khóc nhè rồi.

Ăn xong có sức rồi khóc cũng được mà em.Em bưng ly sữa trong tay.

Ngồi trên ghế đợi hắn ra mới quay qua nói."

Chồng...hức... sáng nay em chưa ăn gì mà tự nhiên...hức nôn ra mấy cái gì xanh xanh...ấy...hức..."

Em cứ lắc đầu vừa khóc vừa kể.

Xót lắm ấy em ơi!"

Ừm ừm anh xin lỗi, em nín nhé.

Anh không biết là sao nữa một lát sẽ đưa em đi khám sau"."

Em còn ổn không?"

Đầu nhỏ lắc qua lắc lại.

Em bé sợ lắm rồi mấy ngày kia em đâu có như vậy.

Em sợ cơ chuyện gì lắm, em không có muốn!"

Ăn nhé rồi anh đi với bạn" "Anh không...hức...

đi làm hả?"

"Em bé đang như thế này đi làm gì nổi chứ?"

Xoa xoa đầu nhỏ ôm em bé vào lòng, hôn em một cái cho em bình tĩnh lại trước đã.Dỗ một lúc cũng đã xong bữa sáng.

Đưa em đến bệnh viện.

Chạy một hồi để kiểm tra thì cả 2 được đưa vào gặp bác sĩ."

Nhà mấy người?"

"Dạ 2"."

Thu nhập ổn không?"

"Dạ dư"."

Mua xe cất nhà hết chưa?"

"Dạ muốn thì mua thêm cất thêm dư sức"."

Được.

Tốt!"

Một mình Archen trả lời những câu hỏi của bác sĩ.

Em bé đang lo nên tay cứ quấn vào ngón út của chồng.

Chỉ một ngón út thôi cũng có thể làm em đỡ lo hả bé?"

5 tuần rồi"."

Hả?

Cái gì 5 tuần hả bác?"

Không lẽ căn bệnh được 5 tuần luôn rồi á?

Sao giờ hắn mới biết vậy?"

Em bé xuất hiện được 5 tuần rồi.

Chúc mừng gia đình nhé, đây hình ảnh em bé đây".Bác sĩ chỉ chỉ vào trong tấm siêu âm có một cục nhỏ nhỏ đang nằm trong đó.Em bé mang em bé.Archen hạnh phúc đến đơ người.

Sao giờ hắn mới biết vậy?

TẠI SAO?"

THẬT...THẬT HẢ BÁC?"

"Ừ đây hình đây".Mắt to miệng cười không khép lại nổi.

Không thể diễn tả niềm vui này cả.

Một kết quả của tình yêu được sinh ra, minh chứng cho sự vĩnh cửu của cặp đôi trẻ."

Khoan đã bác sĩ, khám tổng quát cho em ấy trước".Ba xin lỗi em bé nhỏ nhá.

Nếu em bé lớn có chuyện gì thì ba chịu không được đâu."

Cơ thể hoàn toàn ổn.

Nên chú ý chế độ ăn uống, dinh dưỡng trong quá trình này nhé"."

Cảm ơn bác sĩ ạ".Hưm...

Suốt đường đi Archen vừa đỡ lưng em vừa nhìn tấm ảnh trên tay.

Em bé biết rồi.

Archen chỉ quan tâm đến em bé thôi còn em bé thì mặc kệ.

Huhu em bé nào cũng là em bé của bạn mà.Nhưng mà em yêu em bé này lắm.

Em bé lớn được đưa vào xe ngồi an toàn.

Xin lỗi em bé nhỏ nhé, em bé lớn được ba hôn trước nhiều lần rồi.

"Mẹ, 5 tuần rồi""HẢ?

CON CÓ ĐANG NÓI CÁI MẸ NGHĨ KHÔNG?"

"Đúng rồi ạ, bé cưng mang thai được 5 tuần rồi"."

Á GIỎI LẮM!

Đưa máy cho mẹ gặp bé cưng"."

Mẹ ơi Dunk đây ạ"."

Khỏe không con?

Đứa nhỏ có làm con mệt không?"

Xin lỗi em bé nhỏ nhá.

Bà nội quan tâm em bé lớn trước nhất."

Lúc sáng có nôn nghén mẹ ạ, bây giờ Dunk ổn rồi"."

Ngày nào nó đi làm thì qua nhà với mẹ nhé, sẽ chăm sóc bé cưng thật tốt".Xin lỗi em bé nhỏ nhá.

Bà nội chăm em bé lớn trước rồi mới tới em."

Dạ, tạm biệt mẹ ạ".Em tắt máy, tới ba mẹ em."

Mẹ ơi"."

Dunk sao vậy?"

"Em bé nhỏ vào bụng được 5 tuần rồi mẹ ạ"."

Thật sao?

Sức khỏe con có ổn không vậy?"

Em của mẹ phải ổn trước thì mẹ mới quan tâm đến em bé.Xin lỗi em bé nhỏ nhá.

Bà ngoại cũng quan tâm em bé lớn trước."

Con ổn ạ"."

Dunk, Archen"."

Dạ?"

"Mẹ hạnh phúc lắm, hai đứa cũng phải hạnh phúc mãi nhé.

Mẹ thương 2 em lắm"."

Dunk sẽ tranh thủ về thăm mẹ ạ".Em biết dù cho ba mẹ em không có chăm em kĩ càng như những ba mẹ lý tưởng.

Nhưng ba mẹ em thương em theo cách riêng.

Hạnh phúc cho hạnh phúc của em.

Yêu em lắm!

Em biết mà.Sao bây giờ Archen nhìn em như hồi mới yêu vậy?

Cứ bẽn lẽn rồi cười cười kiểu gì ấy.

Nói chuyện với em còn vấp lên vấp xuống, không dám nhìn mặt em nữa chứ.

Mắc cười ghê."

Chồng sao vậy?"

"H-hả?"

"Anh...anh chưa tiếp ứng kịp.

Không hiểu sao nhìn em anh ngại quá...bé ơi anh hong biết..."

Em chồm qua hôn lên má hắn một cái.

Sướng cái má ghê luôn á em!"

Haha nhìn bạn mắc cười ghê".2 người này quên thông báo cho 2 người kia rồi.

Em bé mang em bé.hphuc

giờ mới sắp hoàn thiệt nè 🙁
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 4


19h55, Thái Lan.

Em bé 9 tuần,"Ơ 8h kém rồi à?"

"Sao vẫn chưa về nhỉ?"

Em bé lớn đang ngồi trong phòng khách.

Em bé nhỏ đã xây ngôi nhà của mình lớn hơn chút rồi nên bụng của em bé lớn cũng tròn hơn một chút.Từ khi có em bé nhỏ.

Em luôn ưa mặc những bộ đồ có kích cỡ rộng hơn bình thường.

Vì thế mà bên phía đồ của chồng em lại vơi đi nhiều hơn so với bên đồ của em.

Em thích quấn vào mùi của chồng mình, em bé nhỏ cũng thích mùi của daddy lắm nên khi ba nhỏ mặc áo của daddy thì em bé ngoan ngoãn, chẳng làm cục cưng của daddy mệt chút nào cả.

Mấy dì thấy em bé nhỏ giỏi hong?Lúc này ba nhỏ đang ăn cái gì mà nó ngọt ngọt mát mát ấy mấy dì, em cũng được hưởng ké một chút thức ăn nữa.

Em thích nó lắm luôn!"

Anh về rồi".Nghe tiếng cửa mở em đứng dậy chạy ra với hắn.

Vừa ra liền bị chồng mình ôm chặt lấy.

Em bé biết gì không?

Hôm nay daddy làm nũng với ba kìa.

Sau này em bé có thấy thì cũng đừng dành ba lại nhé.

Vì lúc này daddy của chúng ta đang mệt lắm đó.Em đưa 2 tay lên vuốt ve lưng hắn.

"Anh mệt".Em thích cái cảm giác này.

Dù cho em có là em bé của chồng mình thì khi chồng mệt cũng chỉ có mỗi em thôi."

Ừm, em tắm cho chồng nhé".Hắn đang ôm thì em cảm nhận được có bàn tay sờ vào bụng mình làm em nhột mà đẩy nhẹ hắn ra."

Nó có làm em mệt không?"

Con mình mà kêu nó vậy á hả?

"Nó nào?

Gọi em bé cho dễ thương coi!

Em bé thích em mặc áo của chồng lắm, mỗi lần em mặc là không hề quấy chút nào"."

Là em bé thích hay em bé thích".Em đánh nhẹ vào vai hắn một cái.

Hay chọc bầu quá à!"

Đã uống sữa chưa?

Loại này có thích không, anh nghe bác sĩ nói loại này sẽ đủ chất cho em hơn.

Nếu uống loại thường thì nó sẽ dành của em hết luôn đó.

Rồi em bé của anh gầy ra cho xem"."

Hơi em ăn uống là để vào con mà anh nói vậy hả?"

"Vào con cái gì?

Vào em trước rồi tới nó sau.

Mới xuất hiện có 2 tháng mà hại người ta mệt mệt lên mệt xuống.

Cho nó nhiều chất để nó quậy em hơn hả?"

"Anh..."

Vợ giám đốc không ai đi hơn thua với con mình kiểu vậy hết á.

Có giám đốc mới vậy thôi."

Đi tắm".Nhận được mệnh lệnh của cục cưng thì hắn bế em vào phòng tắm.Đặt em đứng xuống.

Em tự tay cởi hết mấy cái cần cởi trên người hắn.

Mọi người biết mà, đi tắm thì cái nào mà hổng cần cởi."

Chen cũng có em bé hả?

Sao chỗ này nó tròn tròn dễ thương như của em vậy?"

Cái bụng í."

Em...

Không phải tại em hay rủ anh ăn đêm vì em không muốn ăn một mình hả?

Từ giờ không ăn nữa".Em bé thấy không?

Daddy bị ba nhỏ chọc đến dỗi rồi kìa.Hắn bước vào bồn nước ngồi xuống thì em cũng tiến tới thành bồn.

Vì em mặc quần ngắn nên cũng không cần phải kéo lên đùi đâu.

Em mà kéo nữa là người kia chịu hong nổi đâu á.Nhưng mà người như Archen thì sễ gì để em ngồi như bình thường.

Vì em ngồi trên thành bồn ở sau lưng hắn nên hắn cầm hẳn 2 chân em đặt lên vai của mình.Em cho dầu gội lên tay mình rồi gội cho chồng.

Có ai nói với chồng là lúc chồng vuốt hết tóc ra sau cho em gội nhìn chồng rất là đẹp chưa?

Em dám nghĩ thôi chứ nói ra là chồng chọc em nữa đó."

Em thấy anh bây giờ đẹp trai hơn bình thường không?"

"Không".Hắn quay qua cắn một cái lên gần đùi non của em làm em giật cả mình."

Nè cho tự tắm á nha".Quậy một hồi trong nhà tắm xong hắn cũng chịu buông tha cho em.

Cũng như chấp nhận cho mình con đường lui vào đêm nay."

Chồng ơi..."

"Hửm?"

"Không ăn tối à?

Em xuống nấu cái gì đó nha""Thôi khỏi đi em, em nghỉ ngơi đi chứ giờ còn nấu gì nữa".Hắn đi tới đứng trước cục bông ngồi trên giường hôn trán em một cái.

Em bé ngoan lắm đó, quan tâm chồng khiến hắn thương em quá đi à."

Không được, vậy sức đâu chịu cho nổi".Em đứng dậy đối diện với hắn, nheo mày bày tỏ sự khó chịu trước cái người không chịu chăm sóc mình.

Nhưng mà phải ngước đầu lên một chút để nhìn được vào mắt hắn ấy, không sao vẫn ra dáng người lớn lắm."

Đi theo em, không nghe lời em thì..."

"Rồi rồi anh nghe".Hừm... vì lúc nãy em cùng Phuwin đi ăn nên không có nấu đồ ăn gì cả."

Em làm mì đi cho nhanh"."

Không được, hại sức khỏe thêm".Em bé đi tới thì thầy còn cơm nấu lúc chiều nhưng vì ra ngoài ăn với Phuwin nên chưa ăn được.Thế là em vừa làm vừa có cái cục gì to to mà còn có hẳn dây thắt eo bám vào người em đấy."

Cơm trộn à bé?"

"Ăn không?"

"Em thì ăn"."

Vậy nhịn đi".Nói vậy thôi chứ tay vẫn chuyên tâm làm."

Nè bỏ tay ra ăn coi"."

Hình như chồng thấy là em bé trong bụng có vẻ thích tay chồng để đó lắm nên Dunk Dunk có thể đút chồng ăn được không?"

Do chồng nói mệt nên em mới chiều đó nha."

Há miệng".Hắn cảm thấy em bé ngây ngô ghê.

Mỗi lần chỉ xúc có một muỗng nhỏ, còn thổi thổi nữa chứ.

Là daddy của em bé chứ có phải em bé nhỏ đâu mà làm vậy thế?

Ai thích áo của Chen hơn?

A.

Em bé

B.

Em bé

C.

Em bé và em béhphuc

thấy nó giống phần 2 quá mấy ní ơi =))

otp dạo này làm điên đầu quá mí người ơi :3

hôm nay có hẳn 2 ngoại truyện k vì lý do gì cả =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 5


Thái Lan, thai kỳ tuần thứ 20,"Đừng Chen, thả ra cho em ngủ"."

Anh đi làm nhớ khóa cửa"."

Ăn đi em ăn rồi"."

Em ngủ trước".Em bước qua tháng thứ 5 của thai kỳ.

Những câu trả lời hời hợt của em dần dần xuất hiện nhiều hơn.Hắn ở với em lâu rồi mà, em chỉ cần thay đổi một chút là hắn nhận ra liền, huống gì lần này em thay đổi rõ rệt như vậy.

Hắn biết là khi mang em bé tâm trạng sẽ rất dễ nổi nóng và hay khó chịu.

Hắn nói rồi, chỉ cần em của hắn có vấn đề gì là hỏi tội em bé nhỏ trước.Hắn trở về nhà lúc 20h16.

Không phải hôm nào cũng vậy đâu vì mấy ngày hắn về sớm thì mọi người không có biết.

Hắn hiểu rằng nếu như trong lúc này em bé lớn không có người bầu bạn, không có hơi ấm của daddy lúc này thì sẽ mệt mỏi lắm.

Hắn trở về vào nhà thì thấy ở phòng khách gối văng tứ tung, gấu bông lớn nhỏ đều nằm yên dưới đất.

Ngay cả mấy cái điều khiển TV, máy lạnh, rèm cửa cũng nằm loạn hết lên.Cái bàn ở trong phòng bếp cũng vậy.

Chén cơm chỉ vơi đi hơn phân nửa, đồ ăn còn rất nhiều ngay cả đũa cũng mỗi chiếc một hướng.

Ly sữa chỉ mới cho bột vào cũng bị đổ ra ngoài nằm yên ở đó.Nhà hắn mà nuôi mèo thì hắn dám chắc là do con mèo quậy phá.

Còn đằng này chỉ có con mèo nhỏ của hắn, mà mèo nhỏ như này là mèo nhỏ đang không ổn đây.Em bé dù cho như thế nào cũng phải chờ hắn nhé, em bé còn có hắn mà.

Đi thật nhanh lên lầu tìm em.

Phía dưới chỉ có duy ánh đèn bếp thì trên lầu làm gì bật điện chứ.Ào vào phòng nơi chỉ có một ánh sáng màu vàng nhạt.

Ở nơi đó có một bạn nhỏ ngồi bo chân lại ở góc bàn.

Giây phút hắn thấy được em bé ngồi co ro ở đó, tim hắn hẫng đi một nhịp.

Từ lúc mới quen đến khi em đồng ý lấy hắn, hắn có bao giờ để em như vậy đâu hả em?"

Chồng ơi..."

Một tiếng kêu mà có thể là chỗ dựa cho nỗi buồn, sự chán nản, sự tuyệt vọng được em kêu lên.

Em đưa khuôn mặt như cầu cứu, cũng có thể là gương mặt hạnh phúc khi thấy chỗ dựa lớn nhất của em trở về.Em bé nức nở khóc lên, cả thân vẫn không hề nhúc nhích, chỉ có mặt ngước lên nhìn hắn.

Đôi mắt em ngấn một lớp nước rồi, chỉ cần vài nhịp thở nữa sẽ khóc.

Nhưng mà Dunk biết không?

Archen không bao giờ thích em nhìn hắn bằng gương mặt đầy nước mắt như thế này cả.

Archen có hứa sẽ ở cạnh em mà, em đừng đẩy hắn ra chứ.Hắn đi tới quỳ cao người cho em bé ôm, mặt em vùi vào bụng khóc to vang ra tiếng.

Archen có từng nói với mọi người là nếu Dunk khóc ra tiếng thì sẽ đỡ đau lòng hơn đúng không?Nhưng không phải lúc nào cũng đúng như vậy.

Khi em khóc lên dù to hay nhỏ thì cũng thành công cứa tim hắn một cái rồi em ơi...Archen không phản ứng hoảng hốt, vội vàng bế em lên dỗ dành như mọi khi, lần này hắn cho em khóc trước mặt hắn.

Bởi hắn biết em bé phải đau đến cỡ nào mới chọn ngồi một góc đợi hắn về mới dám khóc to như vậy."

Chồng...hức em mệt quá chồng ơi"."

Ừm, nói chồng nghe xem em làm sao?"

Hắn cũng ngồi bệt xuống kề bên cạnh em, cho em tựa vào vai mình.

Lúc này, họ là bạn đời.

Họ làm đúng trách nhiệm thật sự của từ "bạn đời"."

Em...em...hức...em mệt lắm.

Em cứ nôn mửa suốt ngày thôi, người chẳng

...thơm tho tí nào"."

Em ăn gì cũng thấy không ngon miệng.

Tay chân cứ lóng ngóng không theo ý em.

Em múc sữa còn để bị đổ nữa..."

"Em bé cứ đạp mãi làm em khó chịu lắm chồng ơi..."

"Em nhìn cái gì cũng khó chịu, lúc nào cũng bực bội cả.

Em không phải không muốn...hức xa chồng mà.

Là do cơ thể em...em ghét em quá".Em bé kể đi.

Kể những uất ức khó chịu trong lòng của em cho anh nghe.

Anh sẽ đồng hành cùng em để giải quyết nó mà...Nhưng mà em này, hắn yêu em, yêu cơ thể em, yêu tâm hồn em, yêu những gì thuộc về em.

Trân quý em đến vậy mà em lại nói ghét chính mình.

Phải vì hắn mà thương mình chứ em.Tiếng khóc nhỏ lại dần rồi chỉ còn lại tiếng nấc."

Em bé của chồng giỏi lắm, em bé có thể một mình chịu đựng mà bây giờ mới kể luôn sao?

Em làm chồng buồn lắm"."

Em bé hứa có chuyện gì đều kể cho chồng nghe mà...

Sao vậy em?"

"Chồng đâu thể một phát đem mấy thứ xấu xa đó đi được.

Nhưng chồng vẫn sẵn sàng cùng em đẩy đi mà".Chồng chỉ thất vọng về mình thôi.

Em bé của chồng đã giỏi như vậy rồi sao mà chồng dám trách hở em?Lúc còn đi học.

Em bé có gì cũng kể tăm tắp cho hắn nghe.

Kể xong lại bắt hắn phải đánh giá câu chuyện của em kể ai đúng ai sai.Sau hôn nhân, em bé vẫn vậy.

Chỉ dạo này không còn.

Nhưng hắn vui lắm vì cuối cùng em bé vẫn tin tưởng hắn nhất.

Hôn nhân bấy nhiêu đó là đủ."

Em...hức chồng ôm em đi".Hắn bế em ngồi lên đùi mình, để đầu nhỏ tựa lên vai.

"Em không muốn như vậy mà, chồng hong giận em nha..."

"Sao anh giận em bé được?

Em bé đã đau như vậy rồi mà.

Chỉ có thể giận anh không bên cạnh em bé mọi lúc thôi".Giây phút đó, em bé đã thành công giật lại quyền được làm em bé của chính mình.

Em thiếp đi trên bờ vai của riêng mình.Bế em bé lên giường cho em nằm, hắn kịp cởi cái áo vest ra, áo sơ mi bung được 2 cúc thì tay nhỏ níu hắn lại.

Đưa bộ mặt mít ước lên khiến hắn không thể rời đi được mà leo lên nằm cùng em.Có một em bé đang cố nhích người lên thật cao để chạm vào lớp da thịt hở ở giữa ở áo.

Đó là cái chạm an ủi em nhất vào lúc này.Một lát sau cục bông nhỏ mới ngủ sâu giấc hơn.

Hắn nhìn chiếc bụng nhỏ vừa xoa vừa nói."

Con đó, mới lớn có 5 tháng thôi mà đã hại ba nhỏ ra thế này rồi.

Cục cưng của daddy nuôi mãi mới lớn được một chút.

Con quậy vài ngày liền mệt mỏi đến khóc nấc lên như vậy.

Có đáng phạt không?"

"Đợi con ra rồi tính.

Con hãy thương ba nhỏ như ba vậy nhé, ba nhỏ mệt lắm đó".Rồi cuối xuống hôn lên chiếc bụng đã nhô ra một chút.

Ba nhỏ biết nếu ba nhỏ buồn con cũng sẽ không vui, ba nhỏ đã cố gắng lắm rồi.

Nhưng ba vẫn là em bé của daddy thôi con ạ.Buổi sáng tại Thái Lan,Archen thức giấc trước bạn bầu.

Nhìn cặp mắt vẫn còn đỏ đỏ sưng sưng do đêm qua, hắn đau lòng với em lắm em nhỏ.Nhìn cái bụng cứ nhô lên chỗ này nhô lên chỗ kia.

Em bé nhỏ mới buổi sáng thôi mà hăng quá vậy?"

Nằm yên cho ba nhỏ ngủ".Câu đó là mắng đó!

Bất kể ai quậy ba

nhỏ cũng đều bị mắng hết.

Mắng yêu em bé rồi liền đưa tay xoa xoa bụng nhỏ.

Có vẻ em bé vẫn chưa muốn rời khỏi bụng ba nhỏ nhưng em bé rất thích được daddy xoa xoa như vậy đấy.Em mở mắt ra nhìn xuống bụng thì thấy áo đã bị kéo lên chừa ra cái bụng nhỏ đang được Chen xoa đều.

Chắc là em bé quậy nên bị daddy mắng rồi."

Chồng..."

Tạm biệt con nha, cục cưng của ba gọi rồi."

Hửm?

Em ổn chưa?"

Em choàng qua cổ kéo cổ hắn xuống để đầu mình có thể chạm được lên vai.

Phải, em bé muốn ôm hắn.

"Chồng đừng mắng em bé nhỏ nhé ạ, em bé nhỏ không có muốn làm em mệt đâu..."

"Ừm không mắng không mắng.

Em còn mệt không em?"

Em nhỏ lắc lắc đầu.

Leo lên muốn hắn bế đi."

Chồng hong đến công ty ạ?"

Em bĩu môi hỏi, hỏi còn để biết mà đếm đến phút chồng đi đây ạ."

Sao vậy?

Dunk nghe đây, lúc nào em không ổn hãy nói với anh nhé.

Công ty có thể làm lại chứ em bé thì nhất quyết không được buồn".Em đưa môi đến hôn lên môi hắn.

Em yêu chồng em quá đi à.Em bé ăn xong uống xong thì cũng được daddy chuẩn bị xong hết.

Đi đâu hả?Khám thai định kỳ."

Anh ơi, cho em kẹo dâu"."

Của em".Không cần biết em bé nhỏ có thích kẹo dâu hay không.

Nhưng chỉ cần em bé lớn muốn ăn thì daddy liền cho.Đến bệnh viện em đã đi khám từ những ngày mới bắt đầu.

Vì thế nên bác sĩ riêng cũng đã quen với 2 người họ rồi.Có một cái bác sĩ khám cho em luôn thấy là ở bệnh viện đây cũng có những người đi với chồng, có những người đi một mình.

Nhưng riêng Dunk Natachai thì lúc nào cũng có chồng kề bên cạnh dù cho chỉ đi đến để lấy thuốc cũng có chồng đi theo.

Cái này bác sĩ cho 10đ nha."

Đấy, em bé đã lớn một chút rồi nè.

Có gì muốn hỏi về em bé không?"

"Em ấy vợ tôi có vấn đề gì không bác sĩ?"

Khoan đã, bác sĩ kêu hỏi về em bé mà.

"Không sao cả, cơ thể quá tốt luôn.

Em bé thế này chắc hay đạp ba nhiều lắm đúng không?"

"Có cách nào cho nó đạp ít lại không bác sĩ?"

"Nè nè, em bé đạp là em bé đang rất khỏe luôn đấy nhá.

Để cho cháu nó đạp".Bác sĩ đối diện với mấy câu hỏi mang tính thiên vị của người này suốt 5 tháng qua nên quen rồi.

Không bất ngờ lắm!Tạm biệt bác sĩ rồi hắn đưa em ra về."

Em ăn kem không?"

Em bé gật đầu lia lịa như vớ được vàng, người này khó lắm mới cho em ăn đó."

Đợi anh chút".Hắn mua rồi trở vào xe với loại kem em thích.

Giỏi ghê, bao lâu cũng nhớ y như vậy.

Em bé làm em bé khóc.

hphuc

chap này định đăng bủi tối đọc cho cảm xúc mà tối i chơi gòi nên giờ đăng nka

tui hong bị gì nhma tui thíc viết động tới nội tâm nv vậy á. nên chap này tập trung miêu tả cảm xúc nhân vật nhaaaa.
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 6


Thái Lan, ngày tình yêu nhỏ chào đời,"Tôi xin lỗi nhưng tôi không uống.

Mình nên bàn về việc chính trước".Đối tác nghe vậy cũng thôi ép rượu hắn.

Đã quen với phong cách làm việc này rồi, Joong Archen nói không thì tốt nhất đừng ép nữa."

Vậy ông thấy..."reng reng..."

Anh nghe đây em"."

A-anh ơi...ức em...em đau".Phía bên kia là giọng nói mất hơi đi rất nhiều đến nỗi em nói không nên tiếng."

Anh về ngay".Để trợ lý lại cùng với đối tác.

Em bé của hắn đang cần hắn lắm.Mở cửa ra thấy em đang nằm vật ra ghế.

Mồ hôi chảy kín cả trán.

Bế em ra xe di chuyển đến viện ngay lập tức.Em đừng có gì em nhé, em giỏi lắm mà.Đến bệnh viện em được đưa vào phòng.

Hắn phải trang bị đầy đủ mới được vào cùng em.

À báo cho ba mẹ đã."

Chồng ơi...hức..."

Giây phút bác sĩ liên tục nhấn nhá trên bụng của em, em đau lắm.

Em nghĩ đến 9 tháng qua em mong con thế nào, ngày nào cũng nhìn chồng mình đợi mình ngủ hoặc lúc mình chưa ngủ chui xuống nằm cạnh bụng nói chuyện với con.Em chỉ muốn cho con gặp mình sớm hơn thôi vì em biết con cũng nôn mà đúng không?Hắn chạy vào kế bên cạnh em."

Em... em đừng lo nhé, chồng ở đây với em".Tay em bấu chặt vào tay hắn, đến ứa cả máu ra.

Đã thấm thía gì so với nỗi đau em đang chịu chứ.

Tai hắn không nghe được gì ngoài tiếng hét chói tai của em cả.Giây phút em bé khóc òa lên một tiếng cũng là lúc em thả cơ thể mình tự do rơi xuống giường.Em quay đầu qua nhìn hắn.

Chồng em khóc cùng em rồi.

Nhưng chồng không phát ra tiếng, chồng rơi nước mắt từ từ vì nếu chồng phát ra tiếng thì sợ sẽ làm hoảng.Bác sĩ đưa cục nhỏ còn đỏ hỏn đến nằm trên người em.

Thấy gì không?

Là bé trai.

Là kết tinh của tình yêu vĩnh cửu.Bác sĩ ẵm lên cho hắn nhìn, hắn chỉ nhìn một cái rồi phẩy ra."

Ông bà nội ngoại nó ngoài đó đó, ẵm ra giúp tôi nhé.

Cảm ơn".Hắn phải lo cho cục cưng của hắn trước.

Em cũng mệt lắm rồi đúng không em?

Làm sao đây, thương em quá.Kề môi lên trán em hôn một cái.

Em cũng chìm vào giấc ngủ sau một hồi gắng sức.Chuyển về phòng hồi sức.

Em ngủ đến tiếng thứ 4 rồi.

Biết là trời đã khuya nhưng em không thể nào để bụng đói tới mai được.

Đánh thức em dậy ăn trước nhé."

Em ơi" "Em dậy ăn chút gì rồi ngủ tiếp nhé".Không có cái gì nguy hiểm đâu.

Em vẫn mở mắt ra nhìn hắn.

Vừa mở ra đã tìm con trước."

Anh, em bé đâu?"

Hắn hất mặt về phía cái nôi có một cục bông bé xíu nằm ở trong đó.

Em muốn ngồi dậy đến với con thì hắn không cho mà ghì em lại."

Ngồi yên đó, còn chưa khỏe.

Ngắm anh đỡ đi rồi anh bồng nó tới".Em nhớ là lúc em đau bụng hắn vẫn mặc đồ kiểu này bây giờ em tỉnh hắn vẫn y nguyên bộ đồ đó.Là anh lo cho em nên không muốn rời đi đó."

Ba mẹ đâu anh"."

Anh kêu họ về rồi.

Ngày mai họ sẽ qua với em"."

Anh ăn gì chưa?

Tắm rửa chưa vậy?"

"Em lo cho em trước đi, lúc chiều đau đến ngất mà bây giờ còn lo cho anh".Em không biết em mệt đến thế nào, nhưng em sẽ lo cho chồng em trước.

Chồng em quên đi việc chăm sóc bản thân mình nhưng luôn nhớ rằng cứ cách mấy tiếng là em sẽ đói.Họ chọn cách quan tâm cho đối phương.

Vì họ biết chắc chắn đối phương sẽ chăm sóc cho mình thật tốt mà.

"Rồi rồi em ăn cháo trước nhé.

Lúc nãy mẹ có đem vào mà thấy em bám tay anh ngủ ngon quá nên không đánh thức em dậy".Hắn dở cháo ra đút cho em ăn.

Em bé khó khăn nuốt vào miệng từng muỗng cháo.

Được hơn nửa tô thì em dừng lại không muốn ăn nữa."

Anh đưa con đến đây, chắc là đói rồi".Mới chui ra cũng vắt sức của ba nhỏ tiếp.

Archen không vui nhưng không dám căng.Bồng con trên tay, lúc ở nhà em đã dành rất nhiều thời gian nghiên cứu cách chăm em bé hiệu quả rồi nên mọi người đừng lo nhé.Em bé nhỏ được ba nhỏ cho nút sữa nên hưởng thụ lắm.

Bây giờ em mới có cơ hội nhìn rõ mặt em bé.Ê không đúng chút nào, mượn bụng em làm tổ tận 9 tháng hơn mà chui ra lại hệt như daddy phiên bản nhỏ vậy con?

Chỉ có nước da trắng búng ra sữa mới giống em một chút.Lát sau em bé mới thôi ti sữa.

Đưa con cho hắn ẵm lại vào nôi.

Hắn mạnh dạn bỏ đó cho em bé tự ngủ chứ không muốn dỗ dỗ ru ru gì hết.Ở trên giường mới cần được dỗ kìa."

Sao em không kéo áo xuống đi ngủ đi, muốn cho một đứa ti sữa nữa hả?"

Hỏi vậy thôi chứ hắn không có làm gì hết á.

Tại em không cho..."

Đùa em thôi, nằm xuống đi em, có muốn anh ôm không?"

Phải hỏi vì hắn sợ em bé sẽ khó chịu với hắn lắm.

Em mới sinh thôi mà.Em gật gật đầu nhỏ thì hắn mới cởi cái áo sơ mi trắng ra mà leo lên giường với em.

Vì đây là phòng gia đình nên giường cũng như ở nhà vậy đó.

Hắn muốn cái gì tốt nhất phải cho 2 cục cưng hết.Cái áo được cởi ra không treo lên, không vắt lên, không vứt đi mà nó bay lên người Natachai vậy đó.

Hay không?"

Ngủ ngon nhé, yêu em".Nụ hôn trán đáp xuống thì em cũng nhắm mắt lại đi vào giấc ngủ.

Thế là bé nhỏ của hắn đã vượt cạn thành công rồi.

Nhìn cái cục ngỏ cũng đã ngủ yên trên giường bất giác khiến hắn bật cười.

Có lý do cho nụ cười này không nhỉ?

Em bé ra đời.hphuc

Cần người trồng mía.

Lý do: đường sắp hết

mọi người đừng ai hỏi là tui viết thể loại gì nha =))

tui chỉ biết viết thôi chứ không để ý mấy đóooo.
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 7


Thái Lan, em bé nhỏ 15 tháng,Vì đảm bảo thời gian hoàn thành dự án càng sớm càng tốt nên dạo này giám đốc của chúng ta về nhà rất trễ.

Hoặc có về sớm cũng làm việc đến tối khuya.Hôm nay hắn về nhà lúc 19h22 nhưng lại ngồi trong phòng làm việc đến tận bây giờ, là 22h02 rồi."

Tạm thời nhiêu đó đi, ngày mai giải quyết tiếp".Đứng dậy đi về phòng ngủ.

Bước vào phòng hắn nhìn trên giường không thấy hai em bé đâu hết.

Hóa ra là em bé lớn ngủ quên, cho em bé nhỏ uống sữa trên ghế rồi cả 2 ngủ gật cả trên ghế.Không biết em bé giống ai mà chỉ cần được ba nhỏ ôm vào lòng liền đi ngủ rất nhanh, còn không có ba nhỏ thì phải quậy rồi mới ngủ.Đi lại bế em bé ra khỏi tay của ba nhỏ, quấn khăn cho em bé thành như một hạt đậu lớn lớn rồi đặt vào nôi.Tới em bé lớn, Archen cũng bế lên cho lên giường lớn.

Em bé ngủ ôm ba nhỏ ngủ rất thích, ba nhỏ ôm daddy ngủ cũng rất thích."

Dunk Dunk"Được bế lên còn bị kêu làm em thức giấc, thấy đang được úp mặt vào lòng chồng mình, thơm thơm ấm ấm kiểu gì ấy.

Nên em chỉ mở mắt ra cựa một cái lại chui vào ngủ tiếp."

Em uống sữa chưa?

Có mệt không em?"

"Rồi ạ, không mệt".Bây giờ em bé quấn được hơi ấm nên chỉ muốn ngủ thôi.

Buồn ngủ lắm ạ."

Ừm giỏi lắm.

Ngoan ngủ đi".Hắn kề môi lên trán em bé hôn một cái.

Ấy chết!

Quên hôn em bé nhỏ rồi.Hai thân lớn trên giường cứ vậy mà ôm nhau đi ngủ.3h sáng hôm sau,oe oe...Tiếng khóc của em bé thành công đánh thức ba nhỏ dậy.

Em bé đói rồi mới khóc như vậy đó nên phải dậy cho em bé ăn thôi.Em vừa bật người ngồi dậy thì cánh tay hắn kéo em lại."

Để anh, em ngủ đi"."

Thôi anh ngủ đi lát còn phải đi làm"."

Em ngủ đi mai em chăm con cả ngày sức đâu chịu cho nổi"."

Anh ngủ đi anh cũng làm việc cả ngày mà, em còn nghỉ trưa được chứ anh thì không"."

Không, em mau nằm xuống"."

Đêm qua con khóc anh cũng dậy rồi, ngoan ngủ đi em thương".Giống dỗ con nít quá à!Bây giờ em có nằm thì làm sao mà ngủ được trong khi chồng em phải đi đi lại lại chăm em bé cơ chứ, rồi mai lại dậy sớm đi làm.

Không được!Thế là bây giờ đang có một người ngồi tựa lưng một người.

Trên tay bồng em bé lên cho em ti sữa.Có nhất thiết phải hành nhau như thế không?

Không nhất thiết nhưng đều không muốn đối phương kiệt sức.Lát sau tầm 3h30 thì em bé cũng ngoan ngoãn đi ngủ lại, 2 con người dính dính nhau kia cũng lại ôm nhau ngủ ngon lành.Buổi sáng lúc 7h11,Em ngủ đủ giấc thì thức dậy cảm giác bên cạnh không còn hơi ấm cứ nghĩ chồng đã đi làm.Nhưng nhìn xuống dưới mới thấy có một thân lớn mặc áo sơ mi trắng, quần tây, thắt cà vạt đang ngồi chăm chú nhìn cục bông trong chiếc nôi nhỏ.Có nhiều lúc giám đốc của chúng ta hay ganh đua với con vậy thôi chứ không thiếu những lúc giám đốc chăm chú nhìn nhìn ngắm ngắm em bé rồi lại bật cười một mình.Em thấy hình như em bé nhỏ đã dậy rồi.

Chắc là daddy đang dụ em bé im lặng cho ba nhỏ ngủ đây mà.

Em bé không những không quấy còn đưa tay lên quơ quơ trước mặt daddy rồi khi daddy dùng tay lớn chạm lại thì vội vàng rút lại.Hạnh phúc quá đi!"

Chồng".Nghe em gọi hắn để cho cục bột chơi một mình, xích đến bên cạnh em.

Ôm em ngồi dậy và ngồi vào lòng mình."

Chồng chưa đi làm sao?"

"Còn sớm, em đi rửa mặt nhé".Hong chịu hong chịu."

Ưm... từ từ, em ôm chồng một lát".Ôm một đêm luôn rồi đấy bé.

Archen cũng chiều em xoa xoa đầu nhỏ ôm vào lòng."

Em bé đã vệ sinh sạch sẽ hết rồi, chốc nữa em chỉ cần cho uống sữa thôi nhé, cần anh làm nóng sữa giúp không?"

"Em tự làm được mà.

À!

Chồng chưa ăn sáng đúng không?

Em đi nấu cho chồng"."

Ừm, nhớ món em bé nấu lắm".Trước khi rời khỏi người chồng, em bé chu môi ra muốn hôn chồng một cái, em đã muốn thì có cái gì mà chồng không chiều chứ.ChụtEm chạy xuống bếp trước để cục bông cho chồng bế xuống sau.

Để cục bông nằm lên ghế có đồ chắn 4 hướng, rồi cái cặp gà bông kia đi vào bếp em nấu anh nếm mượt quá mượt!Gần 8h giám đốc mới ra khỏi nhà đến công ty.

Trước khi đi còn hôn em một cái, cả em bé cũng được hôn luôn nha, daddy hết quên rồi.

Nhà 3 người.hphuc

mía cuối mùa nên hết ngọt rồi ae ơi 🙁(

xin loi nka de toi nay bu cho =))
 
Bạn Thân | Joongdunk |
Kẹo đường bị dư 8


20h00 tại Thái Lan,Sau những ngày đêm chạy nước rút cho dự án đến rã rời chân tay thì ngày hôm nay cũng chính thức hoàn thành.

Sở dĩ về nhà trễ như vậy là do bữa tiệc chiêu đãi nhân viên sau mấy hôm căng não ra cùng hắn.

Là một giám đốc tốt, Archen cho phép mình hoàn hảo mọi mặt!Cánh cửa mở ra, bên trong nhà không có lấy một bóng đèn.

Đồ chơi của em bé cũng nằm bừa bãi trên sàn nhà.

Như bình thường là lúc này 2 ba con đang quanh quẩn chăm nhau trên phòng ngủ.

Nhưng trước khi lên Dunk đều dọn dẹp sạch sẽ hết chứ không có chuyện như này.Tim hắn như đập nhanh hơn 1 chút, khung cảnh nhà cửa ấm áp đón hắn về không có làm hắn rất sợ.Lên phòng ngủ không có em, bất cứ đâu cũng không có em.

Lấy điện thoại gọi thì em không bắt máy.Xe của em vẫn còn đậu trong sân nhà thì em đi đâu được chứ?Không suy nghĩ được gì nữa thì bỗng nhiên có tiếng mở cửa.

Hắn nhìn thấy em thì hớt hãi chạy đến ôm lấy em mặc cho em bé nhỏ đang ngơ ngác nhìn daddy ôm chầm lấy ba nhỏ.Em bị thân lớn vồ tới ôm làm chút nữa đứng không vững, loạng choạng lùi ra sau.

Có rất nhiều lý do để hắn ôm em như thế này, nhưng chắc là chồng của em đang mệt nhỉ?"

Dunk, Dunk đi đâu vậy?

Sao gọi không bắt máy?"

"Au!

Em quên báo cho anh là Phuwin muốn gặp em bé nên đã hẹn em ở tiệm nước gần đây chứ.

Điện thoại em...

À đây".Em đưa tay vào cái ngăn nhỏ ở dưới trong xe của em bé."

Sao lại đi bộ chứ?

Có chuyện gì rồi sao?

Em biết là đã hơn 8 giờ tối rồi về nhà chẳng thấy em và con đâu, nhà cửa thì bừa bộn, anh cứ sợ em..."

Sợ em cảm thấy mệt như hồi em mang bầu vậy đó..."

Thôi nào, em xin lỗi chồng mà.

Con nhớ daddy rồi kìa đang quơ tay muốn được ẵm đó"."

Em...lần sau đi đâu phải nói.

Dỗi em".Hả?

Sao dạo này chồng con nít dữ vậy?

Hắn thả em ra rồi ẵm em bé ra khỏi xe đẩy.

Em bé cũng giống ai mà thích hơi ấm daddy thế nhỉ?

Em bé đưa đôi mắt nhỏ nhìn daddy, tay bấu vào áo trắng của hắn.Ẵm em bé đến dọn đống đồ chơi con bày ra rồi đi một mạch lên lầu.

Em nhìn cái cảnh vừa rồi chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Rồi vào bếp hâm sữa đem lên cho em bé.Vào phòng ập vào mắt em là cảnh chồng em chỉ quấn cái khăn bông ngang hông.

Tóc thì khá khô nhưng cơ thể vẫn còn đọng nước lại.Aida, hong ổn rồi chồng ơi...Archen đang lau mình lại cho em bé, miệng thì nói linh tinh vậy mà cũng làm em bé nhỏ cười tươi lên với mình.

Nhìn qua thấy em mang sữa lên cho con thì đi tới lấy không nói tiếng nào.Trẻ con quá à!Hắn cầm bình sữa đến cho em bé nút.

Em bé ngoan lắm đấy nha!

Tay chân có đạp lên đưa xuống thì miệng vẫn cứ uống sữa dều đều.Thấy chồng đã lo cho em bé xong hết thì em cũng đi lo cho cơ thể mình.

Xem nào, chồng đang dỗi em sao...Em bé uống xong bình sữa thì được daddy hôn một cái lên má.

Em bé muốn daddy ru ngủ cơ!

Bằng chứng là em đang bĩu môi chuẩn bị vào thế khóc.Hiểu rồi hiểu rồi, bế em liền đây.

Cho cái đầu bé xíu đặt lên vai, tay vuốt nhẹ hết sức đi qua đi lại vì đây là em bé nhỏ.

Còn em bé lớn chỉ cần ôm thôi cũng ngủ liền rồi.Em bé no bụng lại còn được daddy dỗ nên đã vào giấc rất nhanh.

Hôn bé nhỏ một cái rồi đặt em bé xuống nôi nhỏ đưa vài cái mới thả ra.

Hắn leo lên giường tựa lưng vào thành giường lướt điện thoại.

Còn tại sao lại nằm thế đó thì đọc tiếp.Chừng khoảng 10 phút sau em cũng đi từ nhà tắm ra.

Chồng dám quấn cái khăn như vậy thì em dám mặc áo của chồng đi ra.Thơm thật đó em.

Hắn không hiểu những người chê mùi sữa em bé bám trên người vợ mình, riêng của Dunk thì vẫn ghiền mãi thôi.Hừm, cái size áo của chồng em với cơ thể của em nó chênh lệch lắm đấy.

Nó cứ trễ trễ xuống thế nào ấy.

Đã tinh tế lựa cái áo sơ mi đen chồng lâu rồi không mặc, nên em cứ tưởng là nó nhỏ lắm chứ.Em tắt đèn sáng trong phòng chừa lại bóng đèn ngủ mờ mờ ảo ảo.

Một phát đi tới leo lên người của chồng mình.Thật đó!

Không ai thấy tình yêu của mình mặc áo của mình rồi leo lên đùi của mình ngồi như vậy mà bình tĩnh được đâu.Hắn đảo mắt từ điện thoại lên gương mặt em rồi bị em giật điện thoại ra để lên tủ đầu giường.Năm ngón tay bấu nhẹ lên da thịt của hắn, là móng mèo cào đó."

Em bé của daddy ngủ rồi, chỉ còn em thôi.

Có được không?"

Là câu hỏi.

Không phải lời mời."

Thế em bé này có gì đặc biệt hơn em bé kia vậy?"

"Không biết, phải thử mới biết chứ".Em tựa đầu nhỏ vào hõm cổ của chồng.

Ánh đèn vàng giúp hắn thấy rõ chân em đang quỳ thấp lại, rất giống mèo nhỏ."

Chồng..."

Một tiếng chồng nữa thôi là gồng hết nổi đó nha.Em đưa mặt ra khỏi chồng mình.

Trực tiếp nghiêng qua hôn hắn một cái.

Sói thì làm sao để mèo con làm chủ cuộc chơi được.

Tấn công lại 2 cái thì rời ra làm em mơ hồ không biết đã làm phật lòng chồng mình ở đâu nên đã bày ra vẻ mặt ủy khuất muốn chồng thương."

Em bé này còn gì khác không?

Tôi muốn thử cái mới cơ"."

Cái gì khác thì chồng phải tự mình tìm ra mới vui chứ".Vui cái gì vậy em?

Ai vui?

"Tôi nghĩ không vui lắm đâu, chỉ có..."

Vuốt đùi em rồi đè em xuống giường.

Em bé lớn muốn được daddy an ủi.

Truyện đêm khuya.

hphuc

hehehe mắc cỡ quá ae ơi =))
 
Back
Top Bottom