[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
- Tham gia
- 25/9/25
- Bài viết
- 131,345
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
{ Bách Hợp Tiểu Thuyết } - Nghiệp Báo Nhân Quả
Chương 20: Quả báo và hận thù [ H ]
Chương 20: Quả báo và hận thù [ H ]
Ngồi trong phòng làm việc, khí điều hòa lạnh phả vào da thịt.
Đây là căn phòng làm việc của Lan Anh, nơi mà không ai được phép đi vào kể cả là những người hầu hay vệ sĩ thân cận nhất của cô, vậy mà bây giờ cô lại đang ngồi trên bàn làm việc, tay ôm lấy ả nằm trong lòng như ôm một con mèo nhỏ dễ thương.
Lan Anh cuốn chăn quanh người ả, Thúy My tựa vào cơ thể cô, tựa vào cơ thể to lớn ấm áp ấy mà đánh một giấc thật say.
Bình thường Thúy My dạo gần đây bị tiều tụy đi rất nhiều, ả ăn ít cứ hay bị nôn ra, ngủ không đều có những đêm ả không dám ngủ do phải trải qua những cơn ác mộng vô cùng khủng khiếp.
Hiện tại ả đã đánh một giấc khá say sau khi bị Lan Anh lôi vào trong đây đè ra và ép làm tình suốt tiếng đồng hồ, khoảng 3 tiếng rồi.
Đó cũng là thời gian ả ngủ nhiều nhất sau khi bị hủy hoại, mất đi tất cả...Trong lúc làm việc, mỗi lần nghỉ tay cô đều tranh thủ thò tay vào vuốt ve ả, thậm trí còn tiện luồn lách vào trong chăn, trong áo để bóp nắn thứ gì đó.
Vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp gầy gò của ả, đó là lần đầu tiên trên đời Lan Anh cảm thấy ả đẹp, ý đó là một lời khen.
Bởi từ trước đến giờ, Lan Anh đánh giá Thúy My là một ả đàn bà ảo tưởng về nhan sắc của mình, cho rằng vẻ đẹp của Thúy My rất là đại trà, không có gì nổi bật đã vậy còn trang điểm lòe loẹt trông vô cùng khó coi, được mỗi mảng phẫu thuật thẩm mỹ là ưa nhìn một chút nhưng chẳng đáng kể là bao.
Mà đúng thật, trước khi những sự kiện khủng khiếp sảy ra với ả, thì Thúy My lại vô cùng tự tin thái quá về nhan sắc của bản thân bởi nghe được sự tâng bốc, nịnh nọt của cha mẹ và những người bạn sung quanh ả.
Nhưng tâng càng cao thì ngã càng đau, sau khi mất đi tất cả Thúy My buộc phải đấng thân vào con đường vô cùng bẩn thỉu, đó chính là làm gái điếm, lúc đó ả bị ế khách nhiều nhất, những vị khách đó cho rằng do khuôn mặt xấu xí của ả nhưng thực tế là do tai tiếng của ả quá lớn, họ không muốn chạm vào.
Nhưng Thúy My lại tin vào điều đó, ả rơi vào cảm giác mặc cảm vô, tự ti và suy sụp cùng khủng khiếp đã vậy không ít lần trong lúc làm việc Thúy My còn bị cưỡng hiếp vô cùng tàn bạo, vậy mà những gì Thúy My nhận được từ ông chủ đó là ông ta cho rằng đấy là may mắn, vì trên đời mới có thằng đàn ông thèm khát con ả đàn bà rẻ rúng như ả.Gạt cọng tóc của ả sang một bên, xoa xoa lên đôi tái nhợt đấy rồi im lặng một lúc cô khẽ nâng cằm Thúy My hôn nhẹ lên.- My, đừng chết nhé...Trở về từ hơn 10 năm về trước, lúc đó Thúy My và Lan Anh là học sinh lớp 10.
Họ cùng học chung một lớp, cùng giáo viên chủ nghiệm, bộ môn.
Ấn tượng duy nhất trong ký ức tuổi thơ của họ đó là cô Lan Giang, bà là một giáo viên chủ nghiệm lớp 10H, là một giáo viên dạy môn văn đã có nhiều kinh nghiệm trong nghề.
Bà cũng là người hay đứng ra bảo vệ và làm chứng giải oan cho Lan Anh mỗi lần bị Thúy My vu khống bắt nạt.
Có một lần bà đã từng nói một câu, nó đã để lại ấn tượng cho cô đến bây giờ không thể quên, nó như thể đã in sâu vào trong tiềm thức như dấu ấn đi theo Lan Anh cả đời vậy.- Các em biết tại sao tôi thường bảo rằng phụ nữ là thứ gì đó đáng sợ nhất không, hãy nhớ rằng đây không phải là lời xúc phạm mà đó là lời cảnh tỉnh cho các em khi các em chạm đến giới hạn của một người con gái hoặc phụ nữ.
Bởi khi nhắc đến trả thù con người ta từng nghĩ đến " nợ máu phải trả bằng máu" nhưng đối với một người phụ nữ, cái chết dành cho kẻ thù còn quá nhẹ nhàng và nhân hậu và với ả sẽ chẳng bao giờ để cho những kẻ đáng chết gây ra bao tổn thương cho mình một kết cục nhẹ nhưng nhất cả.
Suy cho cùng những sinh vật dễ bị tổn thương nhất lại chính là kẻ đáng sợ nhất, với tôi đàn ông đáng sợ nhất khi yêu, còn đàn bà đáng sợ nhất khi hận.
Bởi trên đời sẽ chẳng còn gì đáng sợ, độc ác hơn sự hận thù của phụ nữ...Có một khoảng thời gian trong quá khứ Lan Anh bị đám bạn vây đánh hội đồng, cho dù Lan Anh không phải loại người yếu đuối nhưng không có nghĩa là cô thoát khỏi danh sách đối tượng bị bắt nạt, đã vậy trong suốt khoảng thời gian học cấp 3 Lan Anh còn chịu cảnh bị tẩy chay, nói xấu, đánh hội đồng.
Một học sinh cấp 3 như cô không thể đấu nổi với nhiều người cùng một lúc được.
Khi bị lôi vào phòng vệ sinh, bọn chúng giữ cô lại rồi chính Thúy My cầm xô nước dội thẳng vào mặt cô, trang phục học sinh của Lan Anh ướt hết, từ đầu đến chân.
Thúy My túm chặt lấy mái tóc ẩm ướt của cô, kéo lên.- Lan Anh, mày đừng cậy bản thân học giỏi mà ra vẻ hống hách, đây là cảnh báo.
Nếu như còn có lần sau, đừng trách tao ác.Quay trở lại một khoảng thời gian khủng hoảng nhất trong cuộc đời của ả, lúc đó Thúy My đã không thể chịu được khi bị ép làm tình một cách mạnh bạo, ả đã nhất đi vì quá đau đớn, Lan Anh đã không ngần ngại dội thẳng một xô nước lạnh vào mặt ả.- Hơ...!
Lan Anh, hức...Không...tôi xin cô...đừng...hức.Vừa tỉnh lại, cô đã nhét cho ả một món đồ chơi tình dục to dài vào trong âm đạo đang xưng đỏ của Thúy My, còn không ngần ngại khởi động chế độ rung làm cho Thúy My không nhịn được mà thét lên.- Thúy My, cô nghĩ rằng tôi sẽ dễ dàng để cô nghỉ như vậy sao?Vừa nói cô vừa ấn thứ đó sâu hơn, còn thọc hai ngón tay vào trong miệng ả.- Ức...!!!
Hư...A!?Dị vật lấn sâu hơn, đè lên một điểm gồ trong vách thịt ẩm ướt của ả khiến Thúy My giật run lên, Lan Anh rút tay ra, nắm tóc ả lôi đến chỗ bồn tắm đã bơm nước đầy ấn đần ả xuống.- Đây tôi còn chút nhân từ, sử dụng nước sạch cho cô.
Hơn con khốn nào xưa dội nước lau nhà vào người tôi, ấn đầu tôi xuống chiếc bồn cầu bẩn thỉu đó để sỉ nhục đấy.- Ư!!
Hức...!Bị ấn xuống nước ả vùng vẫy thảm thiết, cơ thể yếu ớt cố gắng phản kháng một cách khó khăn khỏi đôi tay tàn bạo đấy.
Cô vừa tóc ả nhấc lên, ngón tay đâm vào hoa huyệt đằng sau, đâm mạnh.- A!!
Xin cô...xin cô hãy thương xót...tha cho tôi...- Tại sao tôi lại phải thương xót cho một kẻ đã hại mình chứ?- Cô...chúng ta đã giao cấu lâu như vậy, bộ ta không thể có chút tình cảm sao?
A!?...Ngón tay cô tức muốn xé toạc âm đạo ả ra, tàn phá nó thay cho lời nói bẩn thỉu của ả.- Tình cảm?
Thật nực cười, Thúy My, đến bao giờ sự ảo tưởng, ngu ngốc đó của cô mới biến mất.
Cô mong đợi gì từ một kẻ từng là nạn nhân của cô chứ?
Kẻ như cô lũ súc vật còn phải chê.