- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
Bác Sĩ, Tôi Không Có Nhà. [Trì Sính X Ngô Sở Uý]
Muốn đưa cậu ấy đi đâu?
Muốn đưa cậu ấy đi đâu?
Sau nụ hôn sâu đó, tư thế của hai người trở nên ám muội hơn.
Sở Uý vẫn đang ngồi trong lòng Trì Sính, một tay choàng qua eo tay còn lại tuỳ tiện đặt lên đùi cậu.
Nhìn Uý Uý phát hoảng khi thấy tiểu trì của hắn thức dậy chỉ sau một nụ hôn, tay lại càng siết chặt vòng eo thanh mảnh kia, kéo cậu vào gần.
Tư thế này khiến mông của cậu lộ ra rõ hơn, tay đặt trên đùi từ nảy giờ không yên phận mà luồn lách chạm vào mông cậu, thẳng tay bóp vài cái làm cậu sững người:
- Này anh có phải là hơi..
- Úy Úy, cậu còn không mau xuống khỏi người tôi?
- Hay muốn tôi đè cậu ra?
Sở Uý nghe nói vội đẩy hắn ra rồi bật dậy.
Cậu căng thẳng đến nổi hai tay nắm chặt quần, quần áo mà bị cậu nắm như vậy cũng sắp nhăn ra thành giấy rồi. thấy mặt người đối diện đỏ bừng, môi cứ bĩu ra ấm ức tròn mắt nhìn hắn.
Hắn đứng phất dậy xoa nhẹ gáy của cậu.
Lời nói nặng nề và có chút bất lực
- Chờ tôi một lát.
Uý uý thấy hắn xoay người đi thẳng vào phòng tắm, chắc là đi giải quyết tiểu trì của hắn.
Uý thở phào, thật may mắn khi hắn không đè cậu ra,...
Sở Uý nhanh chóng đi tắm, sau khi tắm xong vẫn chưa thấy Trì Sính ra ngoài chắc là hắn tắm trong đấy hoặc là giải quyết chưa xong...
Một lúc sau xong việc hắn mở cửa ra ngoài, nhìn qua thì thấy uý uý đã ngủ say từ lúc nào, tay vẫn cầm điện thoại đang phát đoạn quảng cáo.
Trì Sính đi tới, cẩn thận rút chiếc điện thoại ra khỏi tay cậu, tắt đi rồi đặt nhẹ lên bàn.
Chợt nhớ ra chuyện gì đó, hắn lay người cậu, nhỏ giọng hỏi:
- Uý uý, cậu ăn gì chưa đấy?
Cậu cựa nhẹ người, mắt vẫn chưa mở đã vội lên tiếng:
- Tôi vẫn chưa, tôi muốn ngủ.
Biết cậu nhóc hôm nay làm mệt cho dù có gọi cậu dậy thì ăn cũng không vô nên hắn quyết định để cậu cho cậu ngủ.
Thấy uý co ro trên giường hắn liền tăng độ máy lạnh cho cậu dễ ngủ.Sáng hôm sau khi thức dậy cậu không thấy hắn đâu.
Vừa xuống nhà đã thấy hắn thức dậy từ sớm để nấu bữa sáng cho cậu.
- Hôm nay anh không đi làm sao?
Cổ hắn đeo tạp dề loay hoay nêm nếm, nghe cậu dậy liền ngoái ra:
- Uý uý, cậu tắm rửa thay đồ rồi vào ăn sáng nhé.
Tối qua đã không ăn gì rồi.
Bình thường nhìn hắn bảnh bao biết bao nhiêu.
Hôm nay đeo tạp dề để nấu ăn, cậu tưởng tưởng hắn là cô "vợ nhỏ"của cậu sau này, thức dậy sớm để nấu cơm cho chồng.
Cậu đứng đó suy nghĩ cảm thấy vô cùng thích thú rồi tự cười thầm.
Sở uý có hơi bất ngờ vì anh đã dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn cho mình.
Đã rất lâu rồi không ai quan tâm chăm sóc cậu như vậy, cảm nhận được sự yêu thương cậu cười thật tươi phi thẳng ngồi vào bàn.Cậu được anh chăm lo đến từng miếng rau, miếng thịt.
Để không phụ lòng hắn cậu ăn hết thức ăn mà hắn gắp cho cậu.
Hắn vừa ăn vừa căn dặn:
- Cậu ấy, đi làm nếu có đói thì phải gọi đồ ăn ngoài, đừng để bụng đói làm việc, không tốt cho bao tử.
Gặp khó khăn gì thì lập tức gọi cho tôi,...
- Đã rõ!
Nhìn thỏ nhỏ ngoan như vậy, chịu ghi nhớ lời của hắn dặn như vậy thật sự rất đáng yêu.
Hắn khẽ bật cười tỏ vẻ hài lòng.
Hôm nay trời mưa lạnh chết đi được, đã mưa từ 6giờ chiều đến 9giờ tối, mưa không lớn nhưng cũng đủ làm con người ta ướt áo.
Uý uý định đội mưa ra trạm xe buýt để kịp chuyến xe cuối.
Đột nhiên có người bắt lấy tay cậu lại.
Là Uông Trẫm- người quản lí của cửa hàng quần áo cậu đang làm việc.
- Cậu định đội mưa về nhà sao Sở Uý?
- Không, tôi chỉ định ra trạm xe buýt gần đây để đợi xe.
Mưa như vầy không về được.
- Để tôi đưa cậu về! xe tối đậu ở ngay kia thôi, đợi tôi chút nhé.
- Ha, không cần...
Uý uý chưa kịp mở lời từ chối thì anh đã chạy đi lấy xe của mình.
Trong lúc làm việc, Uông Trẫm đã không dưới nhiều lần nói lời trêu ghẹo , còn dành sự quan tâm đặc biệt cho cậu.
Nhận thức được mình đang bị tán tỉnh nên liền muốn từ chối.
Gặp cảnh này thì khó xử quá.
Vừa là cấp trên vừa là đồng nghiệp, từ chối làm sao cho phải phép bây giờ?
Đang loay hoay với đống suy nghĩ thì anh đã lái xe tới gần, chạy ra mở cửa xe cho cậu.
- Quản lí à,.. thật sự là không cần đâu
Cậu xua tay có ý từ chối, Uông Trẫm bắt lấy cổ tay cậu cố kéo cậu vào xe:
- Đừng ngại, lên xe rồi chúng ta nói, ngoài này gió rất lạnh,..
Uý uý bị kéo vào xe thì có một bàn tay khác giữ cậu lại.
Lực tay khá mạnh kéo tay cậu khiến cả người theo oán tính mà ngã về phía sau.
-Ha...
tình huống bất ngờ cứ cậu cứ tưởng mình sẽ bị ngã nhưng người phía sau giữ vai cậu để người cậu ngã vào trong lồng ngực hắn.
Chưa nhìn nhưng cũng biết vai người này rất rộng và vóc dáng cũng rất cao, cao hơn cậu cả một cái đầu.
Một giọng trầm ấm đặc trưng cất lên:
- Muốn đưa cậu ấy đi đâu?