[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
- Tham gia
- 25/9/25
- Bài viết
- 131,253
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 39 : Ngày 4 (2)
Chương 39 : Ngày 4 (2)
Ở chợ , cả 6 lần đầu tiên đến đây, dù sao cũng là người nổi tiếng, mọi người để tránh ồn ào mà đeo khẩu trang hạn chế gây ồn ào mà tiếng vào khu bán đồ ăn của chợ.Mọi người lạ lẫm trước khung cảnh chợ, loay hoay nhìn quanh vẫn chưa chốt được món ăn, nhìn con số 50k mà chương trình phát cho mỗi cặp đôi thì cũng chỉ biết thở dài ngán ngẩm."
Chúng ta ăn bánh bao đi !"
Thành An sáng mắt lấp lánh nhìn số bánh bao đủ màu sắc hình thù đáng yêu.Pháp Kiều vừa nhìn sang đã không đồng ý cất giọng nói : "Thôi , buổi sáng ăn bánh bao Kiều ăn hong nổi !"
"Em muốn ăn món gì ?
Chúng ta đi ăn nhé !"
Dương dịu dàng nói , mắt vẫn luôn quan sát nàng.Pháp Kiều kéo nhẹ tay hắn , mắt sáng ngời , giọng hớn hở nói : "Tôi muốn ăn hủ tiếu, chúng ta đi ăn hủ tiếu nhé ?"
Đăng Dương sao có thể từ chối nàng được, hắn đưa mắt nhìn mọi người lại nói : "Bọn tôi đi ăn hủ tiếu , mọi người thế nào ?"
"Nhưng mà..."
Thành An nhỏ giọng, mắt nhìn sang quầy bánh bao , cậu vẫn là lưu luyến số bánh bao đáng yêu kia.
Quang Hùng nhìn cậu như thế cũng không từ chối, y nói : "Vậy chúng ta đi ăn bánh bao, bên kia còn có súp , chúng ta đi ăn !"
Thành An được đồng ý thì cười vui vẻ , cậu vội nắm lấy tay y kéo sang đấy khiến mọi người nhìn theo ngơ ngác, Quang Hùng thì tim đã đập loạn hết cả lên trước cái đan tay vô ý của cậu.Đăng Dương thấy hai người kia chạy đi lại quay sang muốn hỏi ý cả Quang Anh và Đức Duy.
Anh quay sang nhìn em , giọng đầy quan tâm : "Duy muốn ăn cái gì thì chúng ta ăn cái đó""Em muốn ăn bún thịt xào" Đức Duy giọng mềm mềm trả lời anh , mắt vẫn nhìn chằm chằm trên xe ghi chữ bún thịt xào đầy đơn giản kia.
Quang Anh nghe vậy cũng chẳng từ chối, anh lại nhìn sang Đăng Dương nhàn nhạt nói : "Chúng tôi ăn bún thịt xào , hai người cứ đi ăn đi, vậy nhé !"
Nói xong Quang Anh nắm lấy tay Đức Duy cả hai cứ thế bước đến quầy bán bún thịt xào.
Pháp Kiều ngơ ngác nhìn hai cặp kia đan tay nhau bước đi , từ khi nào họ lại thân thiết với nhau như thế chỉ mới có 4 ngày thôi mà , nàng...cũng muốn cơ mà , mắt nàng vẫn là nhìn xuống tay hắn , cảm giác hơn thua đây mà.
Đăng Dương vẫn luôn chú ý đến ánh mắt của nàng, hắn đưa tay đan lấy tay nàng kéo về quán hủ tiếu."
Chúng ta không thể thua hai người kia được" nói có chút lắp bắp, mặt còn đỏ bừng, hắn vẫn là ngại đây mà, nàng lén lút phì cười, má hồng hồng nhìn hắn đầy vui vẻ, hình như nàng thật sự thích hắn rồi._____________Sau khi ăn xong, 6 người bắt đầu tập trung cùng đi đến vườn cam.
Một vườn cam hiện ra đầy sức sống.
Những hàng cam thẳng tắp, cây nào cây nấy xanh tốt, tán lá sum sê, tỏa bóng mát dịu.
Giữa màu xanh mướt của lá, từng chùm quả cam tròn căng nổi bật với sắc vàng óng ả hoặc cam đỏ rực rỡ, trĩu nặng đến mức cành cong xuống.
Hương thơm dìu dịu của cam chín lan trong gió, ngọt ngào và mát lành.Lối đi giữa vườn trải đầy ánh nắng, từng vệt nắng vàng lấp lánh xuyên qua kẽ lá.
Tiếng chim ríu rít vang vọng đâu đó, hòa cùng tiếng ong bướm bay lượn tìm mật.
Không khí trong lành, thoang thoảng vị ngọt đặc trưng của trái cây đang độ chín, khiến người ta chỉ muốn hít thật sâu và tận hưởng."
Tuyệt quá đi , cả khu vườn như ngập tràn ánh nắng vàng từ quả cam chín ấy !"
Pháp Kiều cảm thán, ánh mắt xinh đẹp nhìn quanh khu vườn đầy cam chín vàng rực.Đăng Dương bị nụ cười dịu dàng , ánh mắt lấp lánh đầy xinh đẹp của nàng thoáng chốc quên mất luôn tiếp theo phải làm gì , hắn chỉ ngây ngô nhìn nàng như vậy một lúc lâu đến khi bị Kiều phát hiện mới lúng túng quay mặt sang hướng khác."
Cam này , ăn được rồi nhỉ ?
Trông ngon quá !"
Thành An hớn hở , mắt đảo quanh nhìn ngắm vườn cam đã chín vàng kia.Quang Hùng bất cười , y đưa tay vỗ nhẹ đầu cậu , lại thấy Thành An đưa tay xoa đầu , bĩu môi , ánh mắt trách cứ nhìn y thì lại dịu dàng xoa đầu cho cậu , giọng dịu dàng nói với cậu : "Hôm nay chúng ta là đến làm việc , không phải để ăn , đừng nghịch !"
"Nhưng mà..."
Thành An muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy sự nghiêm túc từ khuôn mặt của y , cậu đành thở dài ngoan ngoãn im lặng nghe theo.Quang Anh từ khi vào đây vẫn luôn im lặng nhìn em, trẻ nhỏ lần đầu nhìn thấy cảnh tượng xinh đẹp nơi ruộng vườn mà đưa ánh mắt mèo con nhìn ngắm, miệng hé mở đến nổi chẳng khép lại được.
Lại nghe Thành An nói cam này ăn được rồi , em cũng hớn hở gật gù theo , sau lại nghe Quang Hùng từ chối lại buồn rầu lắc lư cái đầu.
Quang Anh nhìn biểu cảm đặc sắc của em nhỏ khẽ bật cười.
Nghe được tiếng cười, em nhỏ ngơ ngác nhìn anh , em nhỏ giọng hỏi anh : "Anh Quang Anh cười gì ạ ?"
"Cười Duy ngốc !"
Quang Anh cất giọng dịu dàng trầm ấm thủ thỉ nhỏ vào tai em.
Đức Duy ngơ ngác bị bảo ngốc định hỏi thêm thì tiếng thông báo của ekip chương trình lại vang lên cắt đứt câu hỏi của em.