Lãng Mạn [ATSH] [RhyCap/DuongKieu/HungAn] Show hẹn hò

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
126,273
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397356661-256-k659813.jpg

[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Tác giả: ditbeu_beu
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Show hẹn hò mùa đầu tiên chính thức được cho ghi hình , chương trình chọn ra 6 gương mặt nam sẽ tham gia tìm kiếm tình yêu.

Chương trình sắp xếp cặp đôi ngẫu nhiên , ở bên nhau gắn bó 10 ngày cho đến kết thúc chương trình.

Và sau khi được ghép cặp , thì trở thành bạn cặp đồng hành trong suốt 10 ngày kế tiếp ở đó.

Nếu sau 10 ngày thật sự có rung động bạn sẽ lựa chọn nắm tay người đấy bước tiếp về sau hoặc buông tay nếu cảm thấy không hợp nhau.

Ở đây những người tham gia đều được tuyển chọn , ở những ngành nghề khác nhau , có thành tựu nhất định bất ngờ tham gia khiến cho chương trình hot hơn bao giờ hết , được số đông khán giả chờ đợi trước khi chương trình bắt đầu cho ghi hình.

Ở đây , 6 con người sẽ cùng nhau trải nghiệm các hoạt động dân dã , tự mình nấu nướng vui chơi , gắn bó với nhau, camera sẽ cho theo dõi khắp nơi và chỉ dừng quay vào lúc 12h đêm , bật camera vào buổi sáng 6h.

Cùng theo dõi hành trình yêu đương do sự ghép cặp ngẫu nhiên nhé.

RhyCap
DuongKieu
HungAn
> > Tags: atshcaptainduongdomicduongkieunegavphapkieuquanghungrhycaprhyderthanhan​
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Giới thiệu sơ về chương trình


Show hẹn hò mùa đầu tiên chính thức được cho ghi hình , chương trình chọn ra 6 gương mặt nam sẽ tham gia tìm kiếm tình yêu.

Chương trình sắp xếp cặp đôi ngẫu nhiên , ở bên nhau gắn bó 10 ngày cho đến kết thúc chương trình.

Và sau khi được ghép cặp , thì trở thành bạn cặp đồng hành trong suốt 10 ngày kế tiếp ở đó.

Nếu sau 10 ngày thật sự có rung động bạn sẽ lựa chọn nắm tay người đấy bước tiếp về sau hoặc buông tay nếu cảm thấy không hợp nhau.Ở đây những người tham gia đều được tuyển chọn , ở những ngành nghề khác nhau , có thành tựu nhất định bất ngờ tham gia khiến cho chương trình hot hơn bao giờ hết , được số đông khán giả chờ đợi trước khi chương trình bắt đầu cho ghi hình.Ở đây , 6 con người sẽ cùng nhau trải nghiệm các hoạt động dân dã , tự mình nấu nướng vui chơi , gắn bó với nhau, camera sẽ cho theo dõi khắp nơi và chỉ dừng quay vào lúc 12h đêm , bật camera vào buổi sáng 6h.

Cùng theo dõi hành trình yêu đương do sự ghép cặp ngẫu nhiên nhé.

Mà có gì cả nhà góp ý thêm cho tg nha , sợ bị kiểu hong hay rồi này kia kia nọ , có gì góp ý cho tg với nha 😭😭
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 1 : Ngày 1 (1)


"Cạch" Thành An hớn hở đẩy cửa vào , trước khi An đã nghĩ không biết bao nhiêu là lời chào khi gặp người mới , thế nhưng mở cửa ra nhìn căn nhà chẳng có ai thì lại chu môi buồn bực.Thành An, một trong 6 người được mời tham gia show hẹn hò mùa 1 này.

Là một nam rapper trong nhóm nhạc nổi đình đám hiện tại.

Là một em út nổi tiếng toàn năng và còn được biết đến là một thiếu gia giàu có trong giới thượng lưu.Thành An đẩy chiếc vali vào trong rồi lại ngồi xuống sofa phòng khách mắt hướng ra cửa chờ người tiếp theo bước vào."

Cạch" cánh cửa lại lần nữa mở toan , một người khác bước vào.

Người nọ kéo vali đưa mắt nhìn quanh âm thầm đánh giá căn nhà sắp tới họ phải sống 10 ngày ở đây.Thành An nhìn người bước vào mà nở nụ cười, vẫy tay giọng vui vẻ nói : "Chào anh nhé !

Tôi là Thành An mong những ngày sắp tới chiếu cố thêm ạ !"

Quang Hùng giật mình giờ mới thấy nhìn cậu trai ngồi ở sofa trước đó.

Khẽ gật đầu, giọng trầm trầm nói : "À chào cậu !"

Lời nói cứ như vậy cắt ngang rồi sau đó là tắt ngủm.

Quang Hùng chưa bao giờ là một người giỏi giao tiếp với người lạ.

Đối với người lạ , Hùng rất ngại trò chuyện hay làm quen , đó chính là lý do người trong công ty đều muốn Hùng tham gia show hẹn hò lần này.Thành An vốn là người hoạt bát nhưng nhìn Hùng trả lời, đoán chắc có vẻ người này không muốn cùng mình thân thiện thế là cũng đành im lặng, môi hơi bĩu ra không nhìn đến người kia nữa.Còn nói đến Hùng , Thành An cũng có biết sơ qua.

Ý là trên mạng xã hội các thứ.

Bởi vì Quang Hùng là một ca nhạc sĩ top đầu hiện nay.

Lượt người xem trong mỗi MV ca nhạc của Hùng gần như là con số khủng , lượng fan cũng đông đảo và dự đoán Hùng cũng chính là một trong những người đặc biệt thu hút lượt xem cho show hẹn hò mùa 1 lần này._____________Cả hai cứ như vậy im lặng được một lúc thì lại nghe tiếng mở cửa cùng dáng người cao lớn đẹp trai bước vào.

Người này , cả hai đều biết chút ít , là Trần Đăng Dương, một người mẫu được xuất hiện trên rất nhiều tạp chí cùng các mẫu thiết kế của những nhà thiết kế lớn hiện nay.

Với chiều cao cùng thân hình đáng ngưỡng mộ, Đăng Dương luôn được mọi người săn đón trong suốt nhiều năm qua kể từ khi ra mắt công chúng.Đăng Dương khẽ gập chiếc kính đen lại mắc vào cổ áo.

Những bước đi cứ ngỡ bước trên sàn diễn , kéo chiếc vali bước về phía sofa phòng khách , giọng nhàn nhạt nhìn hai người đã vào trước đó , nhếch môi nói : "Xin chào , đều nghe qua hai người đã lâu nay mới có dịp gặp , mong 10 ngày sắp tới cùng giúp đỡ nhau !"

Thành An vui vẻ đáp : "Được , nhưng...đừng đứng gần tôi quá là được !

Thông cảm, tôi hơi kì thị người cao !"

Đăng Dương nghe thế khẽ bật cười, lại tiến đến ngồi sát cạnh Thành An mặc kệ cậu đang nhăn nhó.

Hắn tiếp tục đưa mắt sang Quang Hùng.

Quang Hùng thấy ánh mắt Đăng Dương nhìn mình , y khẽ cười nói : "Xin chào , rất vui được làm quen !"

"Còn rất vui được làm quen nữa ?

Không phải đã sớm biết nhau từ sự kiện ra mắt sản phẩm không lâu trước đây rồi sao ?"

Đăng Dương cười cười lại đưa tay khoác lấy vai Thành An mặc kệ cậu có phản kháng muốn đẩy ra , mắt vẫn nhìn Quang Hùng.

Sự thật là Quang Hùng cùng Đăng Dương đã từng hợp tác với nhau một lần , xem như có quen biết cả hai cũng trò chuyện với nhau khá hợp.

Lần đấy khi Đăng Dương là người mẫu đại diện cho nhãn hàng , Quang Hùng được mời viết nhạc cho bài hát quảng cáo sản phẩm đấy.

Cả hai cũng vì thế mà có chút thân thiết với nhau.Quang Hùng chưa kịp trả lời hắn thì cửa lại lần nữa mở ra.

Bước vào là một người có khuôn mặt sắc sảo và xinh đẹp.

Một tay kéo vali bước vào trong.

Dáng người cao gầy , cùng vòng eo con kiến khiến mọi người không thể rời mắt.

Và họ cũng đã biết về người này , là người đẹp Pháp Kiều, một hot Tik Tok nổi tiếng và cũng là một người mẫu đại diện cho nhiều mẫu mỹ phẩm nổi tiếng trong nước.

Cô mỉm cười bước chân uyển chuyển ngồi xuống cách xa mọi người, lại khẽ cười duyên dáng nói : "Xin chào nhé các chàng trai , mong sẽ được mọi người chiếu cố nhé !"

Thành An sớm xem qua nhiều video của Pháp Kiều trước đó.

Cậu tươi tắn vẫy tay , hớn hở nói : "Đúng là người đẹp !"

"Cảm ơn vì lời khen của câu nhé !"

Pháp Kiều bật cười đáp lại Thành An.

Cô lại đưa mắt nhìn quanh hai người còn lại khẽ gật đầu xem như lời chào hỏi dành cho cả hai.______________
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 2 : Ngày 1 (2)


Lại một lúc lâu nữa thì một người khác bước vào, mái tóc màu trắng được tạo kiểu đẹp mắt , chàng trai nhẹ nhàng , một tay đẩy vali tiến bước vào trong phòng khách.Cả 4 người trong phòng khách bất ngờ nhìn người vừa bước vào kia.

Họ bất ngờ , Quang Hùng lại có vẻ bất ngờ nhất , đây là em trai của gã không phải sao.

Đây là Đức Duy, cũng là em ruột của Quang Hùng, phải nói về Đức Duy, là một nghệ sĩ piano nổi tiếng đã đoạt nhiều giải thưởng trong và ngoài nước.

Nói về gia định của em , là con trai út trong gia đình , có bố là một nhà đầu tư lớn , người có tiếng nói trong lĩnh vực nghệ thuật , mẹ là một diễn viên nổi tiếng nay đã ngừng hoạt động lùi về hậu phương phụ giúp chồng và chăm sóc con cái , còn anh trai là một ca nhạc sĩ nổi tiếng Quang Hùng.

"Đức Duy ?

Sao em cũng tham gia ?"

Quang Hùng khẽ hỏi khi Đức Duy ngồi xuống cạnh y.

Đức Duy mỉm cười nhẹ giọng giải thích : "Là được mời , sau đó là mẹ muốn em tham gia !"

Quang Hùng nhíu mày , không ngờ là mẹ ngoài ép y tham gia còn muốn cả em trai mình tham gia.

Khẽ thở dài xem như chấp nhận sự thật."

Chào mọi người ạ , tôi là Đức Duy mong mọi người giúp đỡ !"

Đức Duy cười tít mắt nhìn mọi người trong phòng lúc này.

Thành An vui vẻ vẫy tay chào em lại nói : "Chào nhé em bé đáng yêu !"

"Hi , đẹp trai đấy !"

Pháp Kiều mỉm cười nhìn em khen ngợi.

Đức Duy vui vẻ vì được khen mà tủm tỉm cười."

Cạch" cánh cửa lần nữa mở ra , thành viên thứ 6 cũng là thành viên cuối cùng cũng đã đến.

Mọi người đều chú ý đến , chàng trai mái tóc màu nâu được vuốt gọn đầy tinh tế, quần áo được cắt may tinh tế nhìn vào đã biết rõ đây là người có tiền.Mọi người đang dựa ghế thong dong nhìn người bước vào mà bất ngờ tròn mắt.

Đây chẳng phải là Nguyễn Quang Anh - phó chủ tịch của tập đoàn Nguyễn .

Một thiếu gia giàu có được người người trong giới thượng lưu săn đón.

Bố anh là chủ tịch tập đoàn Nguyễn , mẹ là người mẫu thường xuất hiện trên các tạp chí lớn vào những năm về trước, nay đã lui về sau để sống hạnh phúc bên chồng con.

Và việc một thiếu gia giàu có chỉ xuất hiện trên các tờ báo kinh tế , không liên quan đến giới giải trí lại đột ngột tham gia show hẹn hò đã khiến mọi người bất ngờ , mà điều đó chỉ có Quang Anh biết , mẹ anh là người đã sắp xếp và bắt ép anh tham gia chương trình này , vì con trai cứ cuồng công việc mà chẳng ra bên ngoài tìm kiếm các mối quan hệ bạn bè hay người yêu khiến Nguyễn phu nhân rất lo lắng.Quang Anh thoải mái bước vào, dáng vẻ tự tin không quan tâm gì khác ngồi vào ghế, tay khẽ vuốt nhẹ quần áo rồi đưa mắt nhìn những người đã đến trước đó , anh gật đầu chào qua loa rồi không giao tiếp gì thêm.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 3 : Ngày 1 (3)


"Ơ thế bắt cặp thế nào nhỉ ?"

Pháp Kiều mắt thấy 6 người đã vào đủ thì thắc mắc hỏi thử.Giọng nói vừa dứt âm thanh máy móc vang lên từ loa thông báo : "Chắc mọi người đều đang tò mò về cách bắt cặp nhỉ ?

Về phần bắt cặp là tự do..."

"Thật á ?"

Thành An vừa nghe được bắt cặp tự do thì hớn hở hét lên.Giọng nói máy móc lại vang lên : "Không , giỡn vậy mà cũng tin nữa !"

Thành An nghe đến không vui , nhíu mày chề môi khẽ mắng : "Giỡn mặt hả trời ?"

Giọng nói máy móc kia không quan tâm lại tiếp tục nói : "Nói không phải tự do nhưng cũng một phần là do cá nhân mọi người !

Phần bắt cặp này phụ thuộc vào thứ tự bước vào căn nhà này !"

Mọi người bất ngờ đưa mắt nhìn người mà mình sẽ bắt cặp.

Thành An trợn mắt , người cậu sợ nhất , cậu không ngại giao tiếp nhưng lại rất khó giao tiếp cùng Quang Hùng giờ thế nhưng lại dính lấy nhau.

Quang Hùng cũng đưa mắt nhìn cậu chỉ thoáng thở dài , xem ra những ngày kế tiếp của y sẽ có chút nhức đầu bởi vì y cảm nhận được người bạn mình được ghép đôi có chút dư năng lượng.

Đăng Dương vừa nghe thấy đưa mắt nhìn mĩ nhân vẫn đang ngồi thong dong dựa vào ghế không mẩy may quan tâm đến việc bản thân sẽ bắt cặp cùng người nào.

Pháp Kiều dường như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng nhìn mình , cô lúc này mới đưa mắt nhìn hắn , khẽ cười nhẹ , đôi mắt ánh nước như mèo con đối mắt với hắn.

Đăng Dương làm người mẫu sớm đã gặp qua không ít mỹ nhân nhưng lần này lại bị ánh nhìn mèo con nơi đây làm cho đỏ mặt , hắn khẽ ho khan xoay mặt sang hướng khác để tránh ánh mắt của cô.

Pháp Kiều chỉ nhếch môi cười ánh mắt lại nhìn về hướng khác.Nói về người sửng sốt nhất lúc này là Đức Duy.

Em bên ngoài chỉ mải mê về âm nhạc nên có chút rụt rè, nhìn sang người mình sẽ bắt cặp kia , trong khi người đàn ông vẫn không quan tâm người mình sẽ được bắt cặp.

Em nhỏ mếu nhẹ khẽ kéo nhẹ tay áo của anh trai đang ngồi kế bên.

Quang Hùng biết em trai nhút nhát, y khẽ vỗ nhẹ bàn tay em dỗ dành một cách âm thầm.Đối diện đấy Quang Anh người tưởng chừng không mấy quan tâm lại âm thầm đưa mắt sang đánh giá cậu trai có mái tóc trắng sáng kia rồi rất nhanh chóng đánh ánh mắt sang hướng khác vờ như chưa từng nhìn đến em.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 4 : Ngày 1 (4)


"Mọi người bây giờ sẽ lên phòng, nhà chung của chúng ta có 3 phòng, một phòng 2 người, đương nhiên là bạn cặp sẽ ở cùng phòng với nhau !"

Tiếng âm thanh máy móc vang lên.

Mọi người nghe xong chỉ biết nhăn mặt thở dài , cuối cùng vẫn không thể thay đổi mà đẩy vali hướng về phòng đã đánh dấu số sẵn của mình.____________"Này , có thể giúp chút không ?"

Pháp Kiều khó khăn nhìn chiếc vali quá nặng không thể nhấc qua khỏi cái bật cao ngay cửa phòng.

Đăng Dương nghe tiếng gọi cũng quay đầu rất ga lăng mà tiến đến giúp cô nhấc vali đặt vào phòng.

"Tôi xin giường này nhé ?

Chắc là anh cũng sẽ nhường tôi mà nhỉ?"

Cô khẽ nói , mắt chẳng nhìn lấy hắn một lần nào.Đăng Dương lại nhìn bên cửa sổ , hắn khẽ bảo : "Em không sợ ánh nắng à ?"

Pháp Kiều bất ngờ , không ngờ hắn lại rất chu đáo, vị trí giường cô chọn rất cận cửa sổ và nơi đây ánh sáng chiếu vào rất gắt, hắn là muốn quan tâm đến da của cô.

Lúc đầu đúng là cô không muốn chiếc giường bên cửa sổ nhưng lại nghĩ người mẫu như hắn chắc là cũng quan trọng đến nhan sắc lắm."

Anh không sợ nắng à ?"

Pháp Kiều khẽ hỏi mắt lại nhìn ánh nắng vẫn chiếu khe khẽ vào phòng.

Đăng Dương bật cười lại nhìn cô nói : "Không phải so với tôi thì em cần che chắn hơn sao ?

Được rồi , sang bên kia đi , cứ để chiếc giường này cho tôi !"

Pháp Kiều nhìn hắn khẽ gật đầu xem như đồng ý lại bước chân hướng về chiếc giường bên kia.

Giọng nhẹ nhẹ nói : "Cảm ơn anh , bạn cặp !"______________"Ê , tôi chọn cái này , anh không giành chứ ?"

Thành An vừa vào phòng đã nhào hẳn lên giường còn vui vẻ lăn lộn một vòng trên đấy.Quang Hùng không giành cũng chỉ gật đầu lại tiếp tục xem xét đống đồ y mang đến sắp xếp gọn ra khỏi vali.Thành An nhìn Quang Hùng vẫn luôn im lặng thì đưa tay chống cằm khẽ nhướng đầu nhìn về phía y giọng nhàn nhạt nghịch ngợm hỏi : "Mà sao anh lại không nói gì nhỉ ?

Cứ mãi im lặng thì chán chết !"

Quang Hùng lúc này mới đưa mắt nhìn cậu , y nhăn mặt lại nói : "Không phải một mình cậu là đủ ồn rồi sao ?"

"Ê nha !

Biết nói như vậy người ta tự ái hong ?"

Thành An nhíu mày không vui hỏi lại y.Quang Hùng có chút thấy mình nói hơi quá , y lúng túng gãi đầu nhẹ giọng nói : "Tôi...xin lỗi, tôi không có ý đó !"

"Thế chứ gì ?

Người gì mà khó ưa !"

Thành An nhíu mày giọng khó chịu nhìn y mà nói._________Đức Duy kéo vali đến trước cửa phòng nhìn người kia sớm đã đứng khoanh tay nhìn quanh căn phòng đánh giá lại càng rụt rè không dám bước vào.

Quang Anh như cũng cảm nhận được người kia đang đứng đấy nên quay đầu , anh nhíu mày nhìn em khó hiểu có chút khó hiểu khi người kia vẫn mãi chẳng vào phòng.

"Đứng đấy làm gì ?

Định ngủ ngoài đó hay gì ?"

Quang Anh nhìn em hỏi.

Đức Duy ngay lập tức hốt hoảng lắc đầu lại rụt rè kéo vali tiến vào.Quang Anh nhìn thoáng cũng đoán được em sợ mình nhưng cũng không quan tâm, anh lại hỏi tiếp : "Cậu muốn ngủ giường nào ?"

"À ờ...tôi..."

Đức Duy ấp úng mắt lại nhìn hai chiếc giường không biết chọn cái nào sẽ hợp lý.

Quang Anh không thích nhẫn nại, anh nhanh chóng lạnh nhạt hỏi làm em thoáng chút giật mình : "Chọn nhanh một chút , còn rất nhiều việc phải làm"Em nghe thế nhanh tay chỉ đại chiếc giường bên cạnh cửa sổ lại ngoan ngoãn nhỏ giọng trả lời anh : "Vậy tôi chọn đại cái này đi !"

Quang Anh gật đầu xem như đã hiểu , anh nhìn Đức Duy loay hoay kéo chiếc vali về phía giường, hình như chiếc vali nặng quá nên di chuyển khó khăn thì phải.

Cuối cùng vẫn là ngứa mắt mà tiến đến cầm lấy chiếc vali xách mang về phía giường giúp em.Đức Duy bất ngờ tròn mắt nhìn anh , khi thấy anh đặt xuống ngay cạnh giường em nhẹ gật đầu , cất giọng mềm mại nói : "Cảm ơn anh đã giúp ạ !"

Và cũng lúc này tiếng nói máy móc trên loa lại lần nữa vang lên : "Hôm nay là ngày đầu tiên đến nơi này , chính vì thế các bạn không cần phải tự mình kiếm thức ăn, thức ăn đã chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh , mọi người nhanh chóng xuống bếp bắt đầu nấu ăn !"
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 5 : Ngày 1 (5)


Bước xuống bếp , cả 6 người ngơ ngác nhìn số thức ăn thịt và cả rau củ được chia ra thành ba phần bằng nhau còn đặc biệt đánh số theo số phòng.

Thành An vừa nhìn liền hiểu , cậu thoáng nhăn mặt, cậu không biết nấu ăn lại nhìn sang Quang Hùng cạnh đó, muốn hỏi những vẫn còn chút giận dỗi khi nhớ đến cuộc trò chuyện trong phòng khi nãy.Thành An thấy em đứng cách đó nên khẽ kéo nhẹ tay áo em hỏi khẽ vào tai : "Này , Duy đúng không ?

Em Quang Hùng nhỉ ?"

"Aaa...đúng ạ !

Sao thế anh ?"

Đức Duy nhìn người bạn cặp của anh trai rất thân thiện cũng vui vẻ trả lời , em thầm nghĩ thật tiếc khi bản thân chẳng được ghép cặp cùng cậu.Thành An nhìn người bạn đáng yêu này cũng âm thầm cảm thán , sao là anh em nhưng lại khác nhau nhiều đến vậy.

Chính vì thế Thành An lại càng vui vẻ hơn nói : "Thế anh của em biết nấu ăn không đấy ?

Anh không muốn nhịn đói đâu !"

Đức Duy bật cười khi nghe cậu nghi ngờ như thế , ánh mắt cong cong như vầng trăng lưỡi liềm kia làm lòng người mềm nhũn , ống kính máy quay cũng nhanh chóng bắt gọn được hình ảnh ấy.Đức Duy khẽ nói : "Không đâu ạ !

Anh trai của em rất giỏi nấu ăn nha , trước đây khi bố mẹ vắng nhà toàn là anh hai nấu cho em ăn đấy !"

Thành An nghe vậy không giấu được bất ngờ cùng có chút thoải mái , cậu thở phào nói : "Vậy thì may mắn quá không phải nhịn đói rồi !"

Em nghe Thành An nói thì có chút lo lắng, em không biết nấu ăn , lại nhìn sang người bạn cặp của mình , em không có niềm tin anh sẽ biết nấu ăn , một thiếu gia hàng thật giá thật làm sao có thể biết nấu ăn chứ , em âm thầm lo lắng cho bản thân mình."

Này , biết nấu ăn không ?"

Pháp Kiều khẽ hỏi Đăng Dương.

Đăng Dương có chút giật mình khi nghe cô hỏi lại mỉm cười hỏi lại cô có chút đùa : "Nếu tôi bảo không thì sao ?"

"Thì đi ăn ké !"

Pháp Kiều thản nhiên tay chống hông nói với vẻ vô tư.

Đăng Dương nghe thế cũng phải bật cười vì câu nói của cô.Cô nhíu mày nhìn hắn giọng có chút khó chịu hỏi lại : "Cười cái gì ?"

"Em không cần đi ăn ké đâu !

Tôi nấu cho em ăn !"

Đăng Dương mỉm cười dịu dàng nhìn cô , rồi hắn bắt đầu sắn tay áo bắt đầu bước vào bếp.

Pháp Kiều nhìn hắn bước vào cũng đi theo , có chút ngơ ngác rồi lại nói : "Tôi giúp anh nhé ?"

"Ừm , cũng được!" vừa nói vừa nở nụ cười dịu dàng dành cho em.____________"Loay hoay cái gì ?"

Quang Anh nhíu mày nhìn em nhỏ nào đó ngơ ngẩn nhìn hết người này rồi lại người kia mà lạnh nhạt hỏi.Đức Duy đang một tay cầm củ khoai tây nhỏ môt tay lại cầm bó cải không biết bắt đầu từ đâu thì bị giọng nói của người kia làm giật mình, em quay đầu nhìn anh rụt rè nói : "Không biết làm !" mếu môi nhỏ giọng.

Quang Anh tiến đến cầm lấy túi thịt lại nhìn em nhàn nhạt chỉ đạo : "Biết gọt vỏ khoai tây không ?"

"A biết ạ !"

Đức Duy mỉm cười khi thấy anh có vẻ biết nấu ăn mà trả lời.

Quang Anh gật đầu lại nhàn nhạt nói : "Vậy giúp tôi gọt vẻ khoai tây đi !

Cẩn thận một chút !"

"Vâng ạ !" em nhỏ không biết nấu ăn nên rất ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của hắn._________"Ê này , tôi làm gì bây giờ ?"

Thành An nhìn Quang Hùng muốn y giao nhiệm vụ cho mình.Quang Hùng nhìn cậu với ánh mắt nghi ngờ , Thành An bĩu môi lại nói : "Đừng có nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ như vậy !"

Quang Hùng vẫn nhìn cậu với ánh mắt không tin tưởng, Thành An nhìn được qua ánh mắt của y .

Cậu không vui tiến đến giật lấy rổ rau khỏi tay y lại nói : "Muốn xào rau chứ gì ?

Để tôi !"

"Biết làm thật không vậy ?"

Quang Hùng nhíu mày nhàn nhạt hỏi cậu.Thành An tức giận chu môi nói với y : "Biết chứ sao không ?

Chỉ cần làm nóng chảo , cho dầu ăn và rau vào rồi xào thôi !

Anh bớt nghi ngờ người khác một chút đi !"

Quang Hùng vẫn không dám tin nhìn cậu nhưng thấy ánh mắt tự tin cũng sự chắc chắn của cậu y đành im lặng quay người chọn một con cá to bắt tay vào nấu món ăn khác.

(Gì ai bảo anh An phá banh bếp đấy ?

Người ta biết xào rau nha kkk)
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 6 : Ngày 1 (6)


"Anh ơi , tôi đã gọt vỏ khoai tây xong rồi ạ !"

Đức Duy vừa gọt vỏ xong thì quay sang nhìn anh giọng ngoan hỏi.Quang Anh nghe vậy chỉ nhàn nhạt dặn dò tiếp : "Đã rửa sạch chưa ?

Nếu rồi thì cắt nhỏ lại giúp tôi !"

"Vâng ạ !"

Đức Duy ngoan ngoãn gật đầu lại chạy loanh quanh đi rửa khoai tây sau lại lấy dao thớt bắt tay vào làm việc anh dặn dò.

Quang Anh vừa nấu xong món đầu tiên cho cả hai thì đưa mắt nhìn Đức Duy chăm chỉ cắt khoai tây thì khẽ cười nhếch đầy hài lòng, xem ra đây là em bé ngoan biết vâng lời và không làm anh cảm thấy khó chịu.____________"Em...có muốn nếm thử chút không ?"

Đăng Dương vừa nấu ra một món mặn lại dùng muỗng lấy một ít nước ra , còn tỉ mỉ thổi nguội nhìn cô hỏi.Pháp Kiều đang làm một món canh nghe hắn gọi thì khẽ gật đầu, cô từ từ tiến về phía hắn định dùng tay cầm lấy muỗng nhưng hắn đã nhanh hơn đưa muỗng ấy đến bên miệng cô.

Pháp Kiều có chút bất ngờ nhưng rồi rất nhanh chán không quan tâm, cô cười nhẹ từ từ nếm thử.Đăng Dương không thường nấu ăn nhưng cũng tự nghĩ bản thân nấu ăn không tệ , thế nhưng lúc này hắn lại sợ món ăn này không ngon , dù sao cũng là lần đầu tiên nấu ăn cho người khác.

Đăng Dương thấp thỏm nhìn cô dò hỏi : "Sao rồi ?

Không tệ quá chứ ?"

Pháp Kiều nghiêm túc ăn thử , rồi nhẹ nhàng mỉm cười nói : "Ngon lắm luôn á , không ngờ anh lại giỏi đến như thế ?"

Đăng Dương được cô khen mỉm cười ngại ngùng khẽ gãi đầu nói : "Cũng tạm thôi !

Em thấy ngon là tốt rồi !"

"Ủa ?

Đâu cho thử với coi !"

Thành An ngó đầu sang nói.Pháp Kiều giật mình, Đăng Dương cũng giật mình, cả hai nhìn cậu , Thành An lại không quan tâm chỉ chăm chăm vào món ăn Đăng Dương vừa nấu.Đăng Dương đưa mắt nhìn Kiều như hỏi ý , cô mỉm cười khẽ gật đầu, hắn nhận được sự đồng ý của cô mới đi lấy một cái muỗng mới toanh , lấy một ít đưa sang cho cậu.Thành An nhìn sự khác nhau khi đưa cho cô và đưa cho mình cũng chỉ bĩu môi.

Cậu đưa tay nhận cái muỗng , thổi nguội rồi bắt đầu nếm thử."

Ngon á , không ngờ nhìn khờ khờ vậy mà nấu ăn cũng được quá ha !"

Thành An gật gù nói.Đăng Dương nghe đến thì nhíu mày , nhìn sang Kiều đang mím môi cố giấu đi nụ cười lại càng không vui.

Hắn trừng mắt hỏi cậu : "Khờ cái gì ?

Con bên đội bên đấy nấu được gì rồi ?

Chắc gì đã hơn tôi ?"

Thành An nghe đến đây khẽ hất mặt nói : "Tôi đang làm rau xào đấy nhé !

Hơi bị ngon á !"

"Ờ rồi nấu xong chưa mà sang đây nhiều chuyện ?"

Đăng Dương nhếch môi hỏi lại cậu.Thành An nghe đến đây mặt thoáng khựng lại, cậu đột nhiên nhớ đến lúc nãy nêm nếm xong định đợi cho rau thiệt chín sẽ tắt bếp , nhưng khi thấy nhà bên thử món ăn lại tò mò chạy sang.Quang Hùng bên đây sau khi loay hoay với con cá , nhìn lại cái chảo rau xào mình giao cho người kia mà cứng người, chảo rau xào của cả hai giờ đây đã nghi ngút khói , một mùi khét bốc lên.

Thành An cùng lúc chạy đến , cả hai ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Quang Hùng tỉnh táo chạy đến tắt bếp nhanh. ____________"Aaa..."

Đức Duy ngơ ngác nhìn ngón tay chảy máu của mình mà đứng hình.Quang Anh nghe tiếng hét khe khẽ của em mà quay đầu nhìn , anh giật mình nhìn ngón tay chảy máu của em.Anh tiến đến kéo tay em ra ngoài, Đức Duy vẫn còn ngơ ngác đi theo anh ra ngoài , nhìn anh vừa xử lý vết thương vừa băng bó cho em."

Ngơ ngác cái gì ?

Đứt tay không biết đi băng bó mà ngẩn ra làm gì ?"

Quang Anh nhíu mày nhìn em vẫn còn ngơ ra nhìn ngón tay của bản thân.

Đức Duy lúc này mới giật mình mếu máo nhìn anh , giọng run run nói : "Đau"Quang Anh giật mình, gì đây ?

Lúc nãy ngẩn ngơ như thế giờ xử lý băng bó xong mới than đau là sao nữa ?

Bị phản ứng chậm hả ?

Định mắng nhưng nhìn em mếu máo vẫn là thở dài nói : "Rồi , biết đau rồi !

Nếu đau thì ngồi đây đi !

Tôi vào nấu ăn !"

Quang Anh nói xong thì đứng lên , em thấy vậy khẽ kéo nhẹ tay anh nhỏ giọng nói : "Tôi cũng muốn vào nấu ăn !"

"Muốn bị thương nữa ?"

Quang Anh nhíu mày lạnh giọng hỏi.Đức Duy nhỏ giọng nói khẽ : "Không muốn bị thương !"

"Vậy thì ngồi đây !"

Quang Anh nói xong thì bỏ đi.

Đức Duy nhìn ánh mắt đáng sợ của anh thì khẽ gật đầu, mắt thấy anh bước vào đến bên bếp , bước sau em cũng đứng lên theo anh đi vào.Quang Anh thấy nhăn mặt định mắng thì thấy ánh mắt giật mình môi mím chặt của em đành thở dài không nói đến cứ mặc kệ em đứng phía sau nhìn mình nấu ăn mà không cho em đụng tay vào cái gì khác nữa.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 7 : Ngày 1 (7)


Tại bàn ăn , có hai người đang ngồi chống cằm nhìn 4 người kia đang loay hoay bên bếp.

Thành An nhìn sang Đức Duy tay đang băng bó hỏi : "Nấu ăn đến bị thương luôn hả ?"

Đức Duy nghe thế giật mình, em nhìn ngón tay mình sau lại nhìn Thành An mỉm cười trả lời : "Em gọt khoai tây á !"

"Giỏi dữ ta !"

Thành An cười cười khen em.Đức Duy lại nhìn cậu hỏi tiếp : "Ơ thế anh An không phụ anh hai em nấu ăn ạ ?"

"Anh hai em không cho anh phụ giúp gì cả !

Rõ là người ta giỏi như vậy mà !

Còn làm được rau xào !"

Vừa nói vừa chu môi.Đức Duy tròn mắt , em tươi tắn nói với Thành An : "Oa , anh An giỏi thế , làm được cả rau xào luôn !"

"Đương nhiên rồi , anh giỏi mà !

Nào rảnh anh chỉ em làm nha !"

Thành An bật cười hớn hở nói với vẻ tự hào."

Vâng ạ !"

Đức Duy cũng mỉm cười hào hứng trò chuyện cùng cậu.

Có thể do tính cách vui đùa , cùng sự thân thiện của Thành An khiến em cảm thấy thoải mái mà trò chuyện cùng An.Lúc này Quang Hùng mang ra đĩa rau xào còn nóng vừa cho ra khỏi chảo đặt mạnh xuống bàn ngay trước mặt cậu , giọng khinh khỉnh nói : "Ờ , phải rồi , giỏi lắm , rau xào thì khét đen lên đi kìa , vậy mà còn ngồi đây nói được hả ?"

Thành An vừa giật mình nghe y nói lại không vui , cậu chu môi mắng : "Ê , cái đồ đáng ghét này !

Tôi không có nhiều chuyện nhé !

Tôi là chia sẻ kinh nghiệm cho em nó thôi !" vừa nói lại vừa nhìn về Đức Duy vẫn đang đồng tình gật đầu liên tục.

Quang Hùng nhíu mày mắng khẽ : "Chia sẻ kinh nghiệm cái gì ?

Dạy em tôi xào rau khét hả ?"

Thành An hai tay chống hông định mắng y thì Quang Hùng đã quay sang nhìn em nhẹ giọng dặn dò : "Duy ,hình như cậu Quang Anh đã nấu xong cả rồi, em xem xuống giúp cậu ấy mang ra đi , đừng để mọi người bảo em lười biếng giống ai kia !" nói đến "ai kia" lại nhìn sang Thành An đầy vẻ trêu chọc.

Đức Duy ngơ ngác không hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu chạy vào giúp đỡ Quang Anh.

Quang Hùng nói xong thì quay lưng tiến vào bếp mang cơm ra."

Đồ tồi !"

Thành An bực bội mắng Quang Hùng.

Y nghe cũng chỉ thầm cười mà bước đi vào bếp._____________"Ui..."

Pháp Kiều định bưng tô canh mang ra bàn thì Đăng Dương đã nhanh hơn giành lấy còn nói : "Để tôi mang nó cho , nóng !"

Pháp Kiều từ trước sớm đã quen thuộc trước những hành động ga lăng của các chàng trai khác nhau dành cho mình , cô đối với những hành động ấy của hắn chỉ khẽ cười chứ chẳng nghĩ gì nhiều.

Cô quay sang mang đĩa cá đã được kho thơm lừng kia mang ra ngoài , đồng thời cũng âm thầm cảm thán tài năng nấu nướng của một người mẫu như Đăng Dương. ____________"Anh ơi , Duy giúp anh mang ra ngoài nhé ?"

Em nhỏ giọng hỏi , vừa muốn giúp vừa sợ bị anh mắng vì làm phiền.Quang Anh nghe vậy cũng gật đầu lại nói : "Giúp tôi dọn bát đũa !"

"Vâng ạ !"

Em mỉm cười vui vẻ vì được giúp đỡ nhanh chóng tung tăng chạy đi.

Quang Anh đối với sự trẻ con của em nhỏ chỉ thở dài khẽ lắc đầu bất lực, xem ra 10 ngày sắp tới , anh sẽ trở thành người trông trẻ bất đắc dĩ rồi.

Nhưng dù sao cũng đã chấp nhận yêu cầu của mẹ , anh chỉ cần chịu đựng 10 ngày , sau đó lại bảo không hợp , không kết đôi rồi thì đường ai nấy đi là được.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 8 : Ngày 1 (8)


Sau buổi ăn , cũng đã quá trưa , cả nhóm 6 người ai về phòng nấy để nghỉ trưa."

Chiều này ăn cái gì nhỉ ?

Anh đoán được không ?"

Thành An nằm ườn trên giường lại ngó sang giường bên cạnh Quang Hùng đang nằm xem điện thoại rất thoải mái mà hỏi.Quang Hùng nhàn nhạt trả lời : "Không phải cậu vừa ăn rồi sao ?

Chưa gì đã nghĩ tới cơm chiều""Thì tôi lo xa tí thôi mà cái đồ khó ưa này !"

Thành An nhăn mặt quát khẽ.

Quang Hùng không trả lời, trở người nằm quay mặt về phía khác , không mấy quan tâm trả lời : "Để chiều tính , ngủ trưa đi !"

Thành An nhăn mặt nhìn cái người không quan tâm đến gì khác kia mà khó chịu , thẳng tay ném luôn cả cái gối nằm vào người Quang Hùng mắng : "Cái đồ nhạt nhẽo !"

"Cái đồ nói nhiều !"

Quang Hùng lại đáp lại.

Thành An nghiến răng loay hoay định tìm đồ để ném về phía y nhưng tìm mãi chẳng có gì hợp lý, nếu dùng đèn ngủ hay ly nước hỏng thì sẽ phải đền tiền , cậu xót tiền mà.

Đến lúc tìm được, Thành An cầm trên tay quyển sách dạy nấu ăn vừa mua hôm trước định sẽ xem và học nấu ăn để ở đầu giường cuối cùng khi cầm lên định ném thì người kia đã lăn ra ngủ trưa từ lâu.____________Lúc này ở phòng của Dương Kiều , Pháp Kiều vừa tắm xong và đang ngồi trên giường làm các bước chăm da, Đăng Dương vừa từ phòng tắm ra cũng chỉ nhướng mày rồi tiến về giường mình âm thầm ngắm cô.So với ngày thường hắn thấy cô trên mạng tik tok hay qua các sự kiện cô xuất hiện đều là được trang điểm sắc sảo quyến rũ thì lúc này , hắn thấy được một Pháp Kiều xinh đẹp tươi tắn còn có chút đáng yêu.

Hắn mải mê nhìn ngắm cô mà không phát hiện cô cũng đang nhìn lại mình với ánh mắt khó hiểu."

Sao vậy ?

Mặt mộc của tôi xấu lắm à ?

Sao anh nhìn dữ vậy ?"

Pháp Kiều nhướng mày hỏi, dù vẫn là cách hỏi sắc sảo cuốn hút đấy nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy có chút đáng yêu.Được hỏi Đăng Dương giật mình, hắn vội vã giải thích : "Không , không xấu !

Chỉ là...em đáng yêu , khiến tôi không kiềm được mà muốn nhìn lâu hơn một chút !" càng về sau câu nói của hắn lại nhỏ dần.Pháp Kiều nhìn chàng người mẫu vạn người mê ,nhìn bề ngoài cứ tưởng là một trap boy nhà nghề nhưng giờ đây lại cứ như một chàng trai ngây ngô vừa biết yêu mà bật cười, cô mỉm cười duyên dáng nói : "Thế á ?

Nếu đã muốn thì ngắm nhìn đi , tôi không cấm đâu !

Biết đâu sau show này tôi lại tăng thêm một bạn fan đẹp trai như anh !"

Đăng Dương nghe xong thoáng chút ngại , hắn gãi đầu ngại ngùng không biết nói gì thêm.

Pháp Kiều nhìn hắn như thế cũng chỉ nhếch môi cười.

Cả hai cứ vô tư như thế đâu biết rằng ở phía phòng máy , họ quan sát mọi lời nói của cả hai sớm đã edit thành chuyện tình giữa mỹ nhân xinh đẹp cùng bạn fan đặc biệt rồi._____________Còn phòng còn lại thì có vẻ đơn giản nhất , Quang Anh từ phòng tắm bước ra thì đã thấy một em nhỏ nằm ngoan trên giường, chăn đắp từ ngực đến chân , hai tay bỏ ngoài chăn đặt trên bụng , đầu giường có hai bạn cừu bông như đang canh giữ bảo vệ em có một giấc ngủ ngon.Quang Anh vừa lau tóc vừa lơ đang nhìn em nhỏ ngoan xinh yêu ngủ ngon lành mà âm thầm cảm thán : "Trắng quá" chỉ là suy nghĩ trong đầu chứ chẳng dám nói ra bên ngoài, anh biết có máy quay đang theo dõi mọi hành động của cả hai.Quang Anh định không nhìn nữa tiến về giường nhưng khi thấy em khẽ nheo mắt , đoán chắc em không thích ánh sáng chiếu vào trong lúc ngủ vội tiến đến kéo màng che lại cả cửa sổ rồi mới tiến về giường của mình bắt đầu ngủ.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 9 : Ngày 1 (9)


"Này , dậy !"

Quang Hùng khẽ vỗ vỗ vào chăn mền cậu khẽ gọi.Quang Hùng nhìn người kia không ngủ thì thôi , khi bắt đầu ngủ thì gọi mãi chẳng chịu thức , y gọi còn cố ý dùng chăn kéo lên che cả mặt mình để y không thể bị phá hỏng giấc ngủ của mình.Quang Hùng bất lực chống hông nhìn cậu ,cuối cùng nhàn nhạt hỏi người đang muốn ngủ tiếp kia : "Cậu muốn buổi chiều này sẽ nhịn đói nhỉ ?

Đến giờ làm nhiệm vụ rồi kìa !"

Thành An nghe đến ăn uống đã vội vàng nheo mắt thức dậy, cậu lòm khòm ngồi dậy nhìn y nói : "Được rồi , thức dậy ngay đây , cứ gọi mãi thấy ghét !"

Quang Hùng bất lực nhìn Thành An vừa mắng mình vừa ngồi dậy bước vào nhà tắm sửa soạn lại bản thân trước khi xuống nhà.__________Bên phòng Dương Kiều , cả hai nghe tiếng loa thông báo thì rất nhanh đã thức dậy, Kiều cầm gương vừa thoa nhẹ một lớp son dưỡng lên môi rồi mỉm cười nhìn Dương vẫn đang đứng gần đấy ngơ ngác nhìn cô."

Xong rồi , chúng ta ra ngoài được rồi đấy !"

Pháp Kiều mỉm cười nháy mắt nhìn Dương.

Đăng Dương đỏ mặt, hắn bị cái nháy mắt của cô làm cho ngơ ngẩn, Pháp Kiều cười cười tiến chầm chậm về phía hắn , nghịch ngợm hỏi hắn : "Sao lại nhìn tôi như thế ?

Thích tôi rồi à ?"

"Ơ không" Đăng Dương giật mình thoáng lùi lại khi thấy khoảng cách của cả hai.

Pháp Kiều bật cười nhìn người bị mình trêu đến đỏ mặt kia , lại âm thầm vui vẻ khi nghĩ đến 10 ngày sắp tới sẽ không cảm thấy quá nhàm chán khi trở thành bạn cặp của người này.______________"Ưm...có tiếng thông báo ạ ?"

Đức Duy ngồi dậy khỏi giường , em vừa dụi mắt vừa nhẹ giọng có chút khàn do vừa thức giấc hỏi nhỏ Quang Anh khi thấy anh cũng vừa gập quyển sách trên tay lại."

Ừm , thức rồi thì chuẩn bị đi , chúng ta còn phải xuống đấy làm nhiệm vụ" Quang Anh nhàn nhạt nói.

Đức Duy ngoan ngoãn bước chân ì ạch tiến vào phòng tắm sửa soạn.

"Cạch" Đức Duy bước ra , mặt tươi tắn, em mỉm cười nhìn anh ngoan ngoãn nói : "Em xong rồi ạ , cảm ơn anh đã đợi em !"

Quang Anh đưa mắt nhìn em , anh khẽ nheo mắt nhìn khuôn mặt có chút ửng hồng do giấc ngủ ngon kia có chút khựng lại , nhưng rất nhanh anh lạnh nhạt quay mặt đi trả lời : "Nếu không phải bảo cả hai cùng nhau đi xuống đấy thì tôi chẳng chờ cậu làm gì !"

"Ơ..."

Đức Duy có chút bĩu môi nhưng không dám nói gì , em nhỏ chỉ im lặng ủ rũ theo sau anh , em nhỏ muốn mắng người kia lắm ấy nhưng không dám , em nhỏ sợ người lạnh nhạt đáng sợ kia.__________Lúc này sau khi anh và em bước xuống đã thấy 2 cặp kia đã đến trước đấy.

Lúc này âm thanh máy móc bắt đầu vang lên : "Hiện tại , theo thứ tự bước xuống phòng khách , các cặp đôi sẽ chọn nhiệm vụ mà tham gia , sau mỗi nhiệm vụ sẽ được đưa thức ăn tương ứng , mọi người sẽ cùng mang thức ăn về và sơ chế ăn chung !

Buổi tối hôm nay cả 6 người các bạn sẽ ăn chung !"

Lúc mọi người còn đang hoang mang thì tiếng âm thanh thông báo vang lên : "Có 3 nhiệm vụ cho các nhóm gồm : câu cá , trồng rau và lùa vịt ; lần lượt các nhóm sẽ lựa chọn !

Nhóm bước xuống đầu tiên chọn trước !"

Cặp đôi đến trước là HungAn , cả hai may mắn đến trước nên có cơ hội lựa chọn trước tiên.

Cả hai nhìn nhau , Thành An hỏi : "Anh thấy sao ?

Cái nào thì đơn giản hơn ?"

"Câu cá đi , chỉ cần ngồi và chờ đợi !"

Quang Hùng nói.

Thành An nghe thấy cũng hợp lý nên gật gù xem như tán thành.

Sau khi cả hai thống nhất, Quang Hùng khẽ chốt : "Nhóm chúng tôi chọn nhiệm vụ câu cá !"

"Được, tiếp theo sẽ là đến lựa chọn của nhóm thứ hai"Pháp Kiều cùng Đăng Dương nhìn nhau ,Đăng Dương nhìn Kiều dịu dàng hỏi : "Em muốn làm nhiệm vụ nào ?"

Pháp Kiều mỉm cười nói : "Anh thấy sao nếu như chúng ta trồng rau ?"

"Được , tôi giao em quyết định !"

Đăng Dương thoải mái đồng ý , hắn hoàn toàn tin tưởng vào sự lựa chọn của cô.Pháp Kiều nghe hắn nói thế cũng gật đầu, cất tiếng nói : "Vậy đội chúng tôi xin chọn nhiệm vụ trồng rau !"

"Đội đến thứ 2 sẽ thực hiện nhiệm vụ trồng rau , đương nhiên nhiệm vụ cuối cùng sẽ là của đội còn lại !"

Đức Duy bên cạnh chỉ biết thở dài ,em thầm trách bản thân làm trễ nải thời gian hại nhóm mình không có sự lựa chọn nào cả.

Quang Anh cũng không mấy quan tâm, đối với anh nhiệm vụ nào cũng không quan trọng, miễn là buổi tối không phải đói thì khổ một chút cũng chẳng sao.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 10 : Ngày 1 (10)


"Cái này móc mồi sao ?"

Thành An loay hoay nhìn cái móc câu không biết phải làm sao.Quang Hùng trước đây vốn ít nói nhưng không hiểu vì sao chỉ trong ngày hôm nay luôn muốn gây chuyện cùng Thành An, y nói : "Cậu không biết à ?

Tệ thế , không phải cậu bảo biết tất cả sao ?"

Thành An nghiến răng nhìn y , lại nói : "Tôi nói như thế bao giờ ?

Anh đừng có mà đổ oan cho tôi !"

Nhìn cả hai cãi nhau, cậu đứng cầm máy quay cho cả hai cũng chỉ biết lắc đầu bất lực, muốn nhắc nhở cả hai đã muộn lắm rồi , nếu không làm thì lát nữa chẳng có gì để ăn nhưng nhìn cả hai hăng say cãi nhau quá đành thôi.Quang Hùng loay hoay xoa tròn mồi rồi cứ thế móc câu rồi thả xuống nước, y còn vừa làm vừa nhìn cậu nói : "Đấy , làm vậy đó , đã hiểu chưa ?"

Thành An bĩu môi nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo.

Anh quay phim cũng thở phào nhẹ nhõm, hên là cả hai dù có gây gỗ nhưng vẫn hoàn thành nhiệm vụ mà không bỏ bê là được, nhưng đồng thời cũng thầm lo lắng cho cặp đôi trái tính này.______________"Aaa...hình như tôi...tôi..."

Thành An gần như hét lên khi thấy cần câu của mình rung lên dữ dội.

Quang Hùng bên cạnh cũng bất ngờ, y nói : "Giữ chặt tay , từ từ , coi chừng cá chạy đó"Thành An nhăn mặt , cái gì vậy , cậu bị cá kéo đi xém chút là té mà y lại không lo cho cậu lại lo cá chạy mất.

Thành An hét : "Anh biết vậy sao không giúp tôi hả ?

Tôi sắp té rồi nè"Quang Hùng chề môi nhưng vẫn tiến đến cùng cậu giữ lấy cái cần câu , vừa nói : "Được rồi , giữ chặt một chút , chúng ta cùng nhau kéo cần lên !"

Thành An gật đầu xem như đã hiểu , cả cùng hợp sức kéo nó lên : "Nè , anh có dùng sức không vậy hả ?

Kéo đi chứ"Quang Hùng nghe cậu hét cũng hét theo đồng thời tay dùng sức kéo mạnh cần câu : "Cậu cũng phải kéo đi chứ , bản thân không biết đung sức mà đi nói tôi à ?"

Anh quay phim chỉ biết vỗ đầu bất lực nhìn cả hai , đến giờ này dù cần hợp sức với nhau vẫn không bỏ qua việc gây gỗ.

"Aaa..."

"Ui..." không hiểu vì sao , cả hai cố gắng đổi lại là con cá chạy mất , sợi dây bị đứt giữa chừng làm cả hai đang dùng sức bị ngã nhào về phía sau.

Vì Quang Hùng đang giữ ở phía sau nên Thành An cứ như thế ngã vào lòng y.

"Thình thịch" do cú ngã mà cậu vô tình áp tai vào ngay lòng ngực của y , phát hiện tiếng tim đập nhanh của y mà bất ngờ, cậu dần dần ngồi dậy ngước mắt nhìn Quang Hùng vẫn đang ngơ ngẩn ra đó không rõ lý do.

Đến khi cả hai dần bình tĩnh lại thì mới tiếp tục bắt đầu vào nhiệm vụ câu cá kia và mọi việc vừa diễn ra đã được máy quay ghi hình lại không thiếu sót bất cứ thứ gì.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 11 : Ngày 1 (11)


Nơi làm nhiệm vụ của Dương , Kiều là ở ngôi nhà gần nhà chung của 6 người , nơi đây cả hai nhận nhiệm vụ giúp đỡ gia đình ấy cuốc đất trồng rau.Cả hai nhìn khu vườn rau rộng lớn mà ngơ ngác , tự hỏi cả hai chọn nhiệm vụ này có thật sự tốt hay chưa.

Pháp Kiều ngẩn ngơ không biết nên làm thế nào, Đăng Dương sớm đã nhìn ra sự lúng túng của cô , hắn cầm cuốc mỉm cười nói : "Tôi cuốc đất cho em về phía có bóng mát ấy ngồi đi !"

Pháp Kiều trong lòng cảm động nhưng lại thấy bản thân không thể chỉ ngồi xong vội nói : "Không được đâu , tôi giúp anh !"

Đăng Dương nhìn Pháp Kiều, hắn cười khẽ nói : "Hay là vậy đi , em đứng đây chờ tôi , lau mồ hôi giúp tôi được không ?"

Pháp Kiều nhíu mày nhìn hắn lại khẽ cười gật đầu xem như đồng ý , mặc dù có chút ngại khi chỉ đứng không nhưng hắn không muốn cũng chỉ đành đứng bên ngoài nhìn hắn._____________Đăng Dương cuốc đất được một lúc thoáng nhăn mặt, dù hắn có khỏe thế nào , thì với một người mẫu chỉ quen nhịp làm việc ở trên sân khấu hay những buổi chụp ảnh chứ không phải ở ruộng vườn.

Pháp Kiều nhìn hắn mệt mỏi cô có chút đau lòng, dù sao cũng là vì lo lắng cho cô nên hắn mới tự mình đảm nhận tất cả nhiệm vụ này."

Anh nghỉ tay chút , uống nước đi !"

Pháp Kiều tay đưa nước chưa hắn vừa dùng khăn thấm ướt mồ hôi trên trán giúp hắn.Đăng Dương giật mình hỏi : "Nước ở đâu em có vậy ?"

Pháp Kiều mỉm cười tay vẫn lau mồ hôi giúp hắn mà giải thích : "Là tôi vào xin của bà bên trong nhà , tôi thấy anh có vẻ rất mệt !"

Đăng Dương nhìn ánh mắt lo lắng của cô thì mỉm cười, lại dịu dàng trả lời : "Chỉ là có chút mệt , tôi cũng không phải yếu đến nổi không đủ sức chăm sóc cho bạn cặp của mình !"

Pháp Kiều nghe đến đây có chút giật mình đỏ mặt .

Nhưng rất nhanh cô đã lùi bước, tay cũng nhanh chóng rụt lại .

Đăng Dương mỉm cười đưa ly nước vào tay cô lại nói : "Được rồi , em vào chỗ bóng mát ngồi đợi một lúc , tôi sẽ xong ngay thôi !"

Pháp Kiều có chút khó xử nhìn dáng vẻ mồ hôi ướt cả áo của hắn , nhưng nhìn vẻ mặt kiên định ấy cô lại không thể từ chối mà gật đầu đồng ý. ____________"Xong rồi , bây giờ chúng ta chỉ cần gieo hạt giống nữa thôi nhỉ ?"

Pháp Kiều nhìn Đăng Dương nhẹ giọng hỏi.Đăng Dương có chút mệt mỏi lau mồ hôi trên trán lại mỉm cười gật đầu : "Đúng đấy , vậy là chúng ta sắp xong việc rồi !"

Pháp Kiều lúc này đưa mấy nhìn hắn , mắt long lanh xinh đẹp giọng mềm mại hỏi : "Việc này cho tôi làm cùng anh với nhé ?

Đừng để tôi cứ đứng bên ngoài nhìn anh !"

Đăng Dương bị ánh mắt của Kiều làm cho ngẩn ngơ không sao dứt được, hắn ngay lập tức gật đầu nói : "Được , nhưng đừng làm quá sức nhé , trời nắng gắt lắm !"

"Em hiểu rồi ạ !"

Kiều mỉm cười gật đầu cùng hắn đi gieo hạt giống cho rau.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 12 : Ngày 1 (12)


Nhiệm vụ của Quang Anh và Đức Duy là lùa vịt vào chuồng .

Cả hai vừa đến đã nhìn thấy cái ao lớn có đến hàng trăm con vịt đang bơi tung tăng bên ngoài.

Cả hai ngơ ngác nhìn đàn vịt lại nhìn cái chuồng kia mà không biết phải bắt đầu từ đâu.Cả hai được cho mặc một cái quần ủng để xuống áo mà không phải bị ướt.

Em loay hoay không biết xuống ao thế nào , hết cách Quang Anh đưa một tay về phía em nói : "Nắm tay tôi rồi đi xuống đây"Đức Duy bất ngờ nhưng cũng rất ngoan ngoãn đưa tay ra đặt lên tay anh để anh dắt xuống ao."

Anh ơi , chúng...chúng ta phải làm sao đây ạ ?"

Đức Duy hoang mang né những con vịt đang đến gần mình.Quang Anh nhìn em đang né nhưng con vịt mà lắc đầu bất lực.

Bản thân anh cũng có chút muốn bỏ trốn nhưng cũng hết cách đành phải lên tiếng hướng dẫn em : "Cậu đi về phía kia , tôi ở phía này chúng ta cùng đuổi chúng vào chuồng !"

Đức Duy ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, cả hai không hiểu vì lý do gì tuy chỉ mới biết nhau lại có thể phối hợp cùng nhau một cách ăn ý đến như thế."

Còn một con ở bên kia" Quang Anh sau khi cùng em lùa hết tất cả vịt vào chuồng lại phát hiện vẫn còn một con vịt đang chạy loạn bên ngoài mà nói.Đức Duy giật mình cùng anh vội vã đuổi theo vây bắt , mỗi người một hướng đối diện nhau chặn đầu con vịt lại , Đức Duy dần thu hẹp khoảng cách vừa nói : "Anh cứ đứng đấy , tôi sẽ đuổi nó lại và bắt nó !"

Quang Anh có chút không tin tưởng nhìn em nhưng rồi Đức Duy không quan tâm mà đuổi theo tiếp thì đành gật đầu xem như đồng ý.

"Uỳnh" Đức Duy nhào đến bắt lấy con vịt , cuối cùng em chụp được con vịt vào lòng , nhưng cú ngã ra ôm lấy con vịt ấy làm nước dưới ao văng tú tung làm ướt cả lên mặt Quang Anh ngay phía đối diện em.Đức Duy cười vui vẻ hét lên : "Aaa...Tôi bắt được rồi nè !"

Quang Anh cười cười lại nghiến răng nói : "Tuyệt lắm , cậu rất giỏi"Đức Duy ngơ ngác không hiểu lý do vì sao Quang Anh lại có vẻ tức giận như thế.

Anh cũng định tức giận mắng người vừa gây chuyện làm ướt người của anh kia nhưng nhìn ánh mắt ngây ngô của em đành thở dài thầm mắng trong lòng , đúng là trẻ con rất phiền phức.

"Được rồi , cậu cho vịt vào chuồng đi , chúng ta xong nhiệm vụ rồi !"

Quang Anh cố nén giận nói với em.Đức Duy mỉm cười gật đầu, lại vui vẻ ôm lấy con vịt cho vào chuồng, sau lại ngơ ngác nhìn Quang Anh từ từ đi ra khỏi ao nước hỏi : "Ơ...sao anh lại ướt hết cả rồi !"

Quang Anh nhìn kẻ đầu xỏ lại hỏi với vẻ ngây ngô càng cảm thấy bất lực , vừa chán nản với người bị anh xem là trẻ con kia mà thở dài không trả lời. _________________Sau khi cả 3 nhóm kết thúc nhiệm vụ , cả 6 người trở về phòng riêng của mình cùng tắm và sửa soạn trước khi xuống bếp chuẩn bị bữa tối.Xuống bếp đầu tiên là cặp đôi Dương Kiều của chúng ta.

Cả hai vừa xuống bếp đã nhìn quanh trên bàn vốn trống không giờ đã đầy ấp thực phẩm tươi sống dành cho cả 6 người nấu bữa tối."

Bây giờ chúng ta nên làm gì ?"

Pháp Kiều nhìn thấy lại hỏi hắn.Đăng Dương đưa mắt nhìn cô khẽ lắc đầu nói : "Tôi cũng chưa biết , hay chúng ta cứ đợi những người còn lại xuống cái đã""Lại chuyện gì à ?"

Thành An vừa đi xuống cầu thang nghe được nên hỏi cả hai."

Ủa nhóc lùn xuống rồi à ?

Vậy còn Quang Hùng đâu ?"

Đăng Dương hơi nhướng mày hỏi cậu.Thành An vừa nghe điều chướng tai , cậu nghiến răng hỏi lại : "Nói ai là nhóc lùn hả cái tên khờ kia ?"

"Lại khờ ?

Khờ hồi nào ?"

Đăng Dương nhăn mặt hỏi lại cậu.

Pháp Kiều thấy cả hai sắp sửa gây nhau đã vội chen vào hỏi : "Ơ , thế Quang Hùng đâu ?

Sao không đi cùng ?"

Thành An nghe đến khẽ nhún vai trả lời cô với vẻ không quan tâm : "Nghe bảo sang tìm em trai , chắc là sẽ xuống đây cùng Đức Duy !"

"Mà nhìn đáng ghét như thế nhưng cũng yêu thương em trai dữ ha !"

Thành An vừa nói vừa cảm thán.

"Cậu nói ai đáng ghét ?

Tôi à ?"

Quang Hùng từ trên phòng cùng Đức Duy và sau đó là Quang Anh đi xuống, vừa lúc nghe được lời Thành An nói nên nhướng mày hỏi lại.Thành An đối với lời mình bị Quang Hùng hỏi lại có chút giật nhưng lại khá thoải mái, cậu nhún vai cười nói : "Đúng rồi đó , chứ chẳng lẽ nói tôi ?"

"Cậu..."

"Thôi nào anh hai , chúng ta cũng xuống bếp xem đi !"

Đức Duy lo lắng sẽ cãi nhau nên vội ngăn cả hai lại.__________"Ngày hôm nay các cậu thực hiện nhiệm vụ nên được phát thực phẩm đúng với nhiệm vụ đã làm , có rau , cá và thịt vịt đều đã được làm sạch , các cậu có thể nấu và cùng nhau ăn" Tiếng thông báo vang lên , cả 6 người nghe xong xem như hiểu mà tiến vào giang bếp."

Giờ tôi thấy nên chia nhau ra làm đi , biết nấu ăn gồm có tôi , Dương và cả Quang Anh, những người còn lại Kiều, Duy thì giúp rửa rau đi , còn Thành An, cậu ngồi ngoài đó nhìn đi !"

Quang Hùng nhàn nhạt phân công công việc.Những người còn lại nghe vậy cũng tán thành, dù sao họ thấy việc y phân công như vậy là không sai , chỉ có mỗi Thành An là không hài lòng cậu hỏi : "Nè , sao tôi chỉ có thể ngồi nhìn thôi vậy ?"

Quang Hùng cười nhếch đáp lại câu hỏi của cậu : "Chứ cậu định làm cháy chảo nữa hả ?"

"Hứ , tôi có muốn đâu" Biết mình đuối lý Thành An phụng phịu nhìn y , miệng lầm bầm trông rất là đáng yêu.

Đức Duy cũng bật cười trước hình ảnh lần đầu tiên thấy ở anh hai , cái kiểu hơn thua này chưa từng có từ khi gặp Thành An, mà phải nói đúng hơn , anh trai của em hình như là chỉ hơn thua với mỗi mình Thành An mà thôi.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 13 : Ngày 1 (13)


"Hơi , tại sao mà chỉ có mình là rãnh rang thôi nhỉ ?"

Thành An chán nản chống cằm ngồi trên bàn ăn nhìn mọi người loay hoay nấu ăn.Đức Duy mỉm cười, em cũng là một người rãnh rang sau khi làm xong nhiệm vụ rửa rau.

Đức Duy loanh quanh chạy tới chạy lui muốn giúp mọi người cuối cùng vẫn là bị Quang Hùng đuổi đi ra ngoài cũng Thành An.

"Anh An , em ra đây chơi với anh này !"

Đức Duy tủm tỉm cười ngại ngồi xuống cạnh Thành An.

Thành An khỏi nói rồi , cậu thấy em đến thì vui vẻ khoác lấy vai em hớn hở nói : "Tốt quá , cuối cùng cũng có người chơi với anh rồi , ngồi đây một mình chán chết đi được !"

Lại một người khác đi tới bên hai người, ngồi xuống bên ghế còn lại của Thành An, cười duyên dáng nói : "Chán thật , chúng ta chẳng giúp được gì""Đúng đấy , hứ , còn không phải tại cái tên Quang Hùng đó sao ?

Lúc nào cũng không tin tưởng tôi !"

Thành An hằn học nói với giọng không vui.Đức Duy lại bật cười trước lời nói của Thành An, cả Pháp Kiều cũng không giấu nỗi nụ cười, lại nói : "Ai bảo cậu làm hỏng chảo mần chi , anh ta không dám cho cậu đụng đến nữa là phải rồi !"_________"Quang Anh cậu nấu món vịt này nhé ?"

Quang Hùng nhướng mày hỏi.

Bản thân y lại cầm lấy con cá chuẩn bị bắt tay vào nấu ăn."

Vậy còn Đăng Dương, nghe bảo cậu nấu canh ngon lắm , vậy thì cậu nấu canh đi !"

Quang Hùng lại nói tiếp.

Đăng Dương cũng gật đầu đồng ý lời y.Quang Anh nhìn vịt đã được làm sạch sẵn hỏi : "Vịt này nấu gì ?"

"Hay là cứ mang đi kho đi !"

Đăng Dương ngước mặt lên nói.Quang Hùng cũng gật đầu xem như tán thành, Quang Anh nghe thế cũng mang đi nấu.

Cả ba nấu nướng bận rộn là thế khi nhìn đến ba người bên ngoài bàn ăn ngồi tám chuyện cũng chỉ âm thầm lắc đầu bất lực, nhưng nghĩ lại dù sao cũng không biết nấu ăn, nếu để cả ba vào không phải là hỏng hết cả sao , vẫn là chấp nhận số phận nấu ăn cho cả 6 người. ____________"Dương ơi , để tôi giúp anh mang ra nhé !"

Pháp Kiều ngó thấy Đăng Dương đã nấu xong liền muốn xung phong muốn mang ra ngoài.Đăng Dương khẽ cười lại nói : "Không đâu , tôi mang ra được mà , canh nóng"Pháp Kiều bĩu môi vì không phụ giúp được chỉ có thể trưng mắt nhìn hắn mang canh ra bàn ăn rồi từ từ đi theo phía sau.

Đăng Dương biết cô không vui vội dỗ dành : "Kiều thật sự rất giỏi , thế Kiều giúp tôi mang bát đũa ra nhé ?"

"Được ạ !"

Pháp Kiều được nhờ vả lập tức vui vẻ chạy đi.Đức Duy nhìn như thế cũng tiến về phía Quang Anh vẫn đang loay hoay bên bếp nhẹ giọng hỏi : "Anh ơi , tôi có thể giúp gì cho anh không ạ ?"

Quang Anh nhìn em có chút suy nghĩ, cuối cùng vẫn là ấp úng nói : "Vậy thì giúp tôi nếm thử xem , tôi là lần đầu làm vịt kho , sợ là sẽ không ngon !"

Đức Duy ngoan ngoãn tiến về phía anh , Quang Anh lấy một cái muỗng đưa về phía em , lại sợ quá nóng cũng thổi nguội giúp em , tất cả đều rất chu đáo đưa đến bên miệng em.

Đức Duy nếm thử mắt tròn sáng hí hửng òa lên : "Ngon quá đi , anh ơi , ngon lắm á !"

Quang Anh nghe thế cũng mỉm cười gật đầu có chút lúng túng trước ánh mắt sáng cùng nụ cười ngây ngô của em : "Vậy cậu mang đĩa ra tôi cho thịt ra , xong cả rồi !"

"Vâng ạ !"

Đức Duy ngoan ngoãn hô lên xong lại tung tăng chạy đi lấy đĩa mang đến cho anh."

Ê , để tôi giúp anh mang cá ra !"

Thành An thấy cái cũng giúp đỡ bạn cặp của mình nên cũng tiến đến hỏi Quang Hùng.

Quang Hùng thấy vậy cũng gật đầu nói : "Vậy thì nhanh một chút , ai cũng đói rồi !"

"Ờ , biết rồi , nói mãi !"

Thành An chu môi nói , Quang Hùng cũng chỉ bật cười bất lực trước cậu mà không thèm gây thêm , dù sao y cũng đang đói , không có sức lực để gây gỗ với cậu thêm chỉ mong ăn nhanh một chút để nghỉ ngơi sau ngay đầu tiên đầy mệt mỏi thôi.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 14 : Ngày 2 (1)


"Trời đã sáng mọi người nhanh chóng thức giấc để thực hiện nhiệm vụ ngày 2" Giọng nói vang lên từ loa khiến không khí bình yên buổi sáng phút chốc bị phá vỡ.Đăng Dương nheo mắt thức giấc ngồi dậy đưa mặt vô thức nhìn sang Pháp Kiều, nàng ngủ nghiên về phía hắn , vừa xinh đẹp lại có chút đáng yêu nheo mắt dần thức giấc theo bởi tiếng ồn.Đăng Dương nhìn cô khẽ cười , giọng trầm ấm cùng chút khàn do giấc ngủ dài nói với cô : "Em đã thức chưa ?

Vào vệ sinh cá nhân trước nhé ?"

Pháp Kiều nheo mắt rồi lại dụi đầu vào gối muốn tiếp tục giấc ngủ, thanh âm phát ra cũng có chút nũng nịu : "Chưa muốn thức dậy đâu , anh đi vệ sinh cá nhân trước đi !"

Đăng Dương là lần đầu tiên được nghe chất giọng làm nũng ấy của cô mà tim bất giác run lên , hắn khẽ hắn giọng đứng khỏi giường mình , vừa đi lại vừa nói với giọng dịu dàng : "Vậy...tôi đi tắm trước, em ngủ chút nữa đi , sau khi xong tôi gọi em dậy !"

"Ưm..." một thanh âm nhỏ phát ra vừa mềm mại vừa đáng yêu , Đăng Dương mỉm cười rồi tiến nhanh vào phòng tắm cứ như sợ ai kia thấy được khuôn mặt sớm đã đỏ bừng lại của hắn , nhưng mà nàng có thấy được đâu , người ta còn bận ngủ nướng kia kìa.____________"Thành An , cậu định ngủ đến bao giờ ?"

Quang Hùng sớm đã thức dậy do tiếng gọi lớn của loa , thế nhưng sau khi chuẩn bị thay quần áo xong nhìn lại người kia vẫn còn ngủ rất say sưa kia mà chán nản gọi lớn.Thành An dường như vẫn chưa nghe mà dùng chăn trùm kín mặt mình để ngăn tiếng ồn rồi ngủ say sưa.Quang Hùng bất lực tiến đến giật lấy chăn ra hét : "Có thức dậy không hả ?"

"Ngủ chút nữa đi !"

Thành An giọng còn nghèn nghèn do giấc ngủ say mà lè nhè trả lời.

Quang Hùng chống nạnh định mắng thì có chút sững sờ, lúc này y mới nhìn rõ được cậu , làn da trắng sữa trên chiếc chăn bông màu kem càng nổi bật sáng bừng.

Y sững sờ một lúc thì thấy Thành An nheo mắt thức giấc nhìn mình thì có chút lúng túng.

Thành An nhăn mặt nói : "Rồi đứng nhìn tôi như vậy làm gì ?

Từ từ người ta thức !"

Thành An nhăn mặt chống tay ngồi dậy khỏi giường.

Lại tính bước đi lại thấy Quang Hùng vẫn còn đứng im ở đây ngơ ngác , cậu khẽ quát : "Nè , tránh đường cho tôi đi vào nhà tắm !"

"À ờ" Quang Hùng giật mình vội vàng né đường cho cậu đi vào , sau lại nhìn theo bóng lưng của cậu đến khi cánh cửa nhà tắm đóng lại vẫn chưa dời mắt đi.____________Còn phòng còn lại cũng có vẻ khó khăn không kém, Quang Anh sớm đã thức dậy , còn thức trước khi tiếng loa vang lên , có thể do công việc trước đây làm ở công ty nên vẫn luôn thức đúng giờ.Ngay khi nghe tiếng loa , anh dời mắt khỏi màn hình điện thoại mà ngó nhìn sang em , ánh nắng chiếu rọi vào mặt em , một ánh nắng dịu dàng như dỗ dành em nhỏ tiếp tục ngon giấc.Em cứ ngủ dù cho tiếng loa thông báo có lớn thế nào cũng chẳng giật mình nổi , hết cách , anh đành bỏ điện thoại xuống tiến về phía giường em vỗ nhẹ lên tay em đang đặt ngoài chăn mà gọi : "Dậy đi , cậu không nghe tiếng gọi làm nhiệm vụ sao ?"

"Hong mà , hong dậy đâu mà !"

Giọng nũng nịu bất chợt vang lên , đúng như anh nói chẳng khác gì một đứa trẻ chưa kịp lớn.

Quang Anh thở dài dù rất muốn bỏ đi nhưng dù sao cả hai cũng là bạn cặp , cùng nhau thực hiện nhiệm vụ mới đúng , anh đành thở dài tiếp tục công việc dỗ trẻ thức giấc này."

Nào , dậy đi , cậu muốn hôm nay chúng ta lại làm nhiệm vụ trễ hơn mọi người sao ?"

Quang Anh kiên nhẫn gọi em.Đức Duy nhíu mày dùng hai tay của mình bịt tai lại để không nghe thấy tiếng anh , Quang Anh nhíu mày tiến đến nắm lấy tay em kéo ra hơi lớn giọng : "Cậu muốn ăn đòn à ?"

"Hong mà , hong muốn đâu !"

Em nhỏ vừa nghe đến đã sợ hãi vội vã ngồi dậy , em mếu máo nhìn anh.

Quang Anh cười nhếch đầy hài lòng đưa tay vò mạnh tóc em nói : "Nếu thức dậy rồi thì nhanh một chút đi vệ sinh cá nhân , chúng ta còn xuống nhà nhận nhiệm vụ !"

"Vâng ạ !" em nhỏ rầu rĩ xếp lại chăn gối từ từ đứng dậy , chập chững tiến từng bước vào phòng tắm.

Quang Anh bên ngoài lại nắm chặt bàn tay mình lại , nhớ đến cảm giác chạm vào bàn tay trắng thon kia mà thoáng giật mình vò tóc để kéo lý trí bản thân trở về như trước.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 15 : Ngày 2 (2)


"Ủa xuống rồi đấy hả ?"

Thành An đưa mắt nhìn Quang Anh và Đức Duy đang từ từ đi xuống.

"Vâng ạ , em xin lỗi làm trễ thời gian của mọi người ạ !"

Quang Anh có chút bất ngờ nhìn em , người vừa nũng nịu như một em bé hư do gắt ngủ nhưng khi tỉnh táo lại ngay lập tức trở thành một em bé ngoan."

Eo ui , không sao đâu bé , em bé nên ngủ nhiều hơn người lớn là chuyện bình thường ấy mà !"

Pháp Kiều mỉm cười nói với em , cô là đặc biệt yêu thích các em nhỏ đáng yêu nên cũng đặc biệt yêu thích Đức Duy, một em nhỏ ngây ngô.___________"Được rồi , mọi người đều tập trung đủ rồi nhỉ ?

Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta bước vào nhà ma nhận thực phẩm đặt sẵn ở đấy tại cuối con đường !

Lần lượt là 3 nhóm đi theo thứ tự các bạn tự mình quyết định, mỗi nhóm sẽ chọn một loại thực phẩm, sẽ nấu ăn chung cho cả ngày hôm nay !"

Giọng nói thông báo vang lên , cả 6 người vừa nghe xong đã đưa mắt nhìn nhau."

Thế bây giờ nhóm nào sẽ đi trước nhỉ ?"

Thành An cất giọng hỏi.Đăng Dương bật cười nói theo : "Nhóc lùn muốn xung phong đi trước hả ?"

"Ê nói ai lùn đấy cái tên khờ kia ?"

Thành An chống hông tức giận nhìn Đăng Dương.

Hắn lại nhếch môi cười khi vừa trêu được cậu.

Quang Hùng nhìn thấy chỉ lắc đầu bất lực, Pháp Kiều cũng bên ngoài nhìn hai người vẫn hăng hái gây gỗ nhau kia.Đức Duy lúc này khẽ kéo nhẹ tay áo Quang Anh thủ thỉ nhỏ đủ cả hai nghe thấy : "Anh ơi , hay là chúng ta đi trước nhé ?"

Quang Anh bất ngờ nhìn em , lại có chút nghi ngờ hỏi lại : "Cậu không sợ ?"

Đức Duy khẽ mím môi, em nhẹ giọng hỏi : "Em sợ ạ , chỉ là cứ tranh cãi như thế mãi cũng chẳng tốt , hay là nhóm chúng ta đi trước ?"

Quang Anh có chút bất ngờ khi em thẳng thắn thừa nhận mình sợ nhưng cũng ngoan ngoãn tự nhận đi trước để tránh mọi người cãi nhau, một người anh tự đánh giá là trẻ con nay lại có suy nghĩ cho người khác như vậy.

Anh âm thầm đáng giá ,người này cũng có chút đáng yêu nhỉ ?

Đức Duy thấy anh vẫn luôn im lặng thì lo lắng anh sẽ không đồng ý , mắt long lanh ánh nước hỏi anh : "Anh ơi , không được ạ ?"

"Ừm , vậy chúng ta đi trước đi !"

Quang Anh khẽ cười gật đầu với em.

Đức Duy được anh đồng ý đã cười tít mắt đầy vui vẻ.

"Này , đừng cãi nhau nữa , nhóm chúng tôi đi trước cho" Quang Anh khẽ hắng giọng nói với 4 người còn lại.Cả nhóm giật mình, Quang Hùng nhíu mày nhìn sang Đức Duy, giọng đầy quan tâm hỏi : "Em không phải sợ sao ?

Muốn đi trước thật à ?"

Đức Duy mỉm cười gật đầu, lại ngoan ngoãn nói với y : "Vâng ạ , nhóm em sẽ đi trước cho ạ !"

"Thế cũng được, vậy còn 2 nhóm chúng ta , nhóm nào sẽ đi trước ?"

Pháp Kiều gật đầu lại đưa mắt nhìn những người còn lại."

Hay là chúng ta chơi tù tì đi ?"

Pháp Kiều cười cười nhìn Đăng Dương hỏi ý.

Đăng Dương nhìn nụ cười đáng yêu của cô mà lập tức gật đầu không có sự phản đối nào cả mà dịu dàng đáp lại lời cô : "Tôi đều nghe em cả !"

Thành An thấy cũng hợp lý nói : "Cũng được, nghe theo người đẹp đi !" vừa nói còn vừa nháy mắt.

Cậu còn đưa mắt nhìn sang Quang Hùng, y chỉ đáp lại bằng cái nhún vai thay cho sự đồng ý.

Cuối cùng trò tù tì xác định nhóm đi thứ hai là nhóm của HungAn.

Sau khi xác định xong thứ tự đi vào nhà ma thì cả nhóm bắt đầu đi theo sự hướng dẫn của nhân viên trong đoàn hướng đến nơi làm nhiệm vụ kia.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 16 : Ngày 2 (3)


"Vào đấy nhớ chọn thực phẩm thông minh một chút nha !"

Đăng Dương nhắc nhở.

"Mỗi nhóm chỉ được chọn 2 thực phẩm mà chúng ta còn phải ăn cả ngày hôm nay nữa đó " Quang Hùng cùng theo đó dặn dò.Quang Anh nghe xong cũng gật đầu xem như hiểu , lại nói : "Vậy hai người cũng nhớ chọn món một cách thông minh đi !

Nếu chọn không tốt thì đừng trách tôi !"

Bên ba người biết nấu ăn thì dặn dò nhau rất căn thẳng , bên còn lại thì..."

Duy nếu sợ thì chạy nha !"

Thành An vỗ vai em dặn dò.Đức Duy mỉm cười vui vẻ gật đầu , em có niềm tin vô hạn vào người anh mới thân là Thành An nhé.Pháp Kiều thấy vậy cũng hùa theo đấy mà dặn dò : "Ê không cần chạy , có gì em núp sau lưng Quang Anh á , ma bắt anh ta không bắt em !"

"Dạ vâng ạ !"

Đức Duy cười tít mắt đáp lại lời cô.Cả ba người đang bàn hăng say thì Quang Anh tiến về phía em nhẹ kéo tay em về phía mình.

Đức Duy giật mình trố mắt nhìn anh , Quang Anh nói : "Đi thôi , vào nhà ma !"

"Vâng ạ !"

Đức Duy chớp mắt ngoan ngoãn theo anh bước chân vào.Vừa bước vào con đường tối tăm kia Quang Anh cũng có đôi chút chùng bước, lại nghĩ đến chỉ có thể đi qua đây mới lấy được thực phẩm, còn có một em nhỏ vẫn đang siết chặt tay mình rụt rè theo sau kia đành phải cố gồng mình tiến về phía trước, cùng có bảo vệ em bé phía sau ."

Cạch" phía trên một hình nộm quấn vải trắng rơi xuống được treo lắc lư ngay trước mắt cả hai.

Quang Anh đứng hình lòng có chút giật mình run rẩy siết chặt tay Đức Duy hơn.

Còn Đức Duy thì khỏi nói , em nhỏ tay kia cũng siết chặt tay anh , tay còn lại che miệng mình để ngăn tiếng hét , mắt đỏ lên trừng trừng đầy sợ hãi.Quang Anh đưa mắt nhìn em , nhìn Đức Duy hai mắt đỏ ao sợ sệt đành giấu đi nổi sợ của bản thân , giọng trầm ấm dỗ dành trẻ con nói : "Không sao , cố lên chúng ta chỉ còn một đoạn nữa thôi !"

"Vâng ạ , em sẽ cố gắng ạ , em sẽ không làm gánh nặng của anh đâu ạ !"

Em nhỏ dù sợ hãi nhưng trái tim đã thoáng chốc rung lên vì người nào đó quá đỗi dịu dàng.

Quang Anh mỉm cười nhìn em nhỏ dù đang rất sợ hãi nhưng vẫn cố đi tiếp chỉ sợ bản thân sẽ trở thành gánh nặng kéo chân anh mà lòng mềm nhũn lại nói : "Đừng có xem bản thân là gánh nặng !

Chúng ta đi tiếp thôi !" vừa nói lại vừa siết chặt tay em thêm một chút tiến bước về phía trước.

Đức Duy ánh mắt rưng rưng đầy cảm động nhìn anh , người chỉ mới hôm qua vẫn còn khiến em sợ hãi vì sự lạnh nhạt ít nói nay lại rất tinh tế quan tâm em như thế.

Cứ thế Đức Duy tin tưởng vào người trước mặt , cả hai cùng đan tay nhau đi đến cuối con đường ma ám kia."

Kết thúc đoạn đường đi , trên bàn có rất nhiều loại thực phẩm khác nhau , hai bạn hay chọn 2 loại thực phẩm sau đó hãy tiến về phía phòng chờ !"

Tiếng thông báo vang lên , lúc này cả hai mới giật mình rút tay về, Quang Anh không hiểu sao lại có tiếc nuối khi rời bàn tay thon mềm kia.Cả hai tiến về phía bàn , Đức Duy ngơ ngác không biết nên chọn gì đành im lặng ngoan ngoãn đợi Quang Anh chọn.Quang Anh nhìn em nhẹ giọng trầm ấm hỏi : "Cậu muốn ăn gì ?"

"Em không biết ạ !

Em không biết nấu ăn đâu !"

Đức Duy mím môi không dám nói sợ rằng chọn sai."

Cứ nói thích ăn gì , còn lại đã có tôi rồi !"

Quang Anh nhìn cậu lạnh nhạt nói nhưng trong đấy lại chưa đầy sự quan tâm tinh tế.Đức Duy nhìn nhìn lại nhỏ giọng hỏi anh : "Vậy...em thích ăn thịt ạ !"

Quang Anh gật đầu cứ thế tiến đến chọn một ít thịt , lại quay sang bên cạnh tiến tay lấy luôn một vỉ trứng nhỏ .

Cả hai chọn xong hai món thực phẩm cứ thế tiến về phía phòng chờ dành cho cặp đôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ.

(tg lại bịnh , sao mà cứ bịnh suốt dị không hiểu nổi)
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 17 : Ngày 2 (4)


"Nhóm thứ 2 bắt đầu đi !"

Tiếng thông báo đầy máy móc vang lên.

Quang Hùng và Thành An nhìn nhau , cả hai thoải mái bước vào.

Thành An lúc đầu còn hớn hở nhưng đến vài bước sau đã bắt đầu sợ hãi nắm chặt vạt áo của Quang Hùng, cố gắng nép sát vào người Quang Hùng.

Quang Hùng biết cậu sợ chỉ cười khẽ cất giọng trêu chọc : "Nhìn cậu mà cũng sợ sao ?

Bất ngờ đấy !"

"Tôi không được sợ à ?"

Thành An nắm chặt vạt áo y , nghe Quang Hùng nói dù sợ vẫn cất giọng khẽ quát.Quang Hùng nghe cậu quát như vậy cũng yên tâm bật cười.

Mục đích y trêu chọc cũng chỉ giúp cậu đỡ căng thẳng mà thôi."

Aaa..."

Tiếng hét vang vọng khắp nhà ma của Thành An cất lên.

Quang Hùng nhìn người kia sợ hãi ôm chặt lấy mình cũng ôm lấy cậu vỗ nhẹ vai xem như an ủi."

Có tôi thì cậu phải sợ cái gì ?"

Quang Hùng nhẹ giọng nói vào tai cậu.Thành An mếu máo nhìn y , mỏ vẫn hỗn mà mắng loạn lên : "Không sợ cái gì mà không sợ ?

Anh không thấy cái gì xém chút đập vào mặt tôi hả ?

Biết là như vậy sợ lắm không ?"

"Rồi , biết sợ rồi !

Ôm chặt tôi một chút !"

Quang Hùng biết cậu sợ cũng đành khẽ giọng dỗ dành.

"Ê , anh...đi chậm một chút , từ từ thôi !"

Thành An giật mình vừa rụt rè rút vào vai Quang Hùng chầm chậm đi về phía trước cùng y.Quang Hùng nghe vậy cũng chỉ cười khẽ đồng thời vòng tay lại càng siết chặt người kia vào lòng ngực mình mà che chở.Thành An run rẩy sợ hãi nhưng trái tim lại trở nên mềm nhũn bởi con người ngày thường hay trêu chọc mình nay lại che chở mình trong lòng ngực kia."

Đến rồi , mở mắt ra được rồi !"

Quang Hùng nói khẽ vào tai cậu khi cả hai đã tiến bước ra khỏi nơi nhà ma đáng sợ kia mà đến trước bàn thực phẩm.

Thành An nghe vậy lúng túng rời khỏi vòng tay của y , cậu ngại ngùng nói : "Cảm...cảm ơn anh !"

"Ờ , không có gì !

Chỉ là giúp người nhát gan thôi mà !"

Quang Hùng nhìn cậu lúng túng như thế thì bật cười cố ý trêu chọc cho người kia bớt ngại hơn mà thôi.Và đúng như ý của y , Thành An ngại ngùng quát lên : "Ai nhát gan hả ?

Anh nhát gan đấy !

Hứ , cái đồ tồi nhát gan !"

"Ừa ừa , tôi là đồ tồi nhát gan , nhưng mà có người vừa hét toáng lên ôm đồ tồi nhát gan tôi đấy thôi !"

Quang Hùng bật cười đầy vẻ trêu chọc.

Thành An bĩu môi trừng mắt nhìn y."

Oa~~Đáng yêu quá đi !

Anh Thành An dễ thương quá à !"

Nơi phòng riêng , hai người đi trước là Quang Anh và Đức Duy có một màn hình laptop để theo dõi những người đi vào sau đó , Đức Duy vừa xem vừa cảm thán liên tục.Quang Anh nghe em khen Thành An thì nhíu mày hỏi : "Thích người đáng yêu à ?"

"Vâng ạ , anh ấy đáng yêu vậy mà !"

Đức Duy ngây ngô cười tít mắt, cả ánh mắt đều dán chặt vào màn hình laptop kia.

Quang Anh không hiểu lý do gì lại có chút không vui nhưng vẫn im lặng quan sát những diễn biến kế tiếp trên màn hình laptop cùng em.____________"Vậy...giờ mình chọn cái gì ?"

Thành An gãi cằm nhìn sang Quang Hùng ngây ngô hỏi.Quang Hùng tay chạm vào vài loại rau củ , cuối cùng mắt ngó thấy một vài con cá to cuối cùng lại chọn một con cá nói : "Hay là con cá này đi , tiện thể ở đây có nấm , buổi tối muốn ăn cháo cá không ?"

Thành An gãi đầu ngơ ngác cuối cùng vẫn là cậu không biết đến nấu nướng nên đã gật đầu nghe theo sự sắp xếp của Quang Hùng mà nói : "Thế cũng được, miễn ăn ngon là được rồi !"

Quang Hùng mỉm cười cuối cùng chốt lại chọn một con cá to và số nấm trên bàn.

Cả hai sau khi chọn xong thực phẩm thì theo sự hướng dẫn của người trong đoàn tiến về phía phòng chờ nơi có Quang Anh và Đức Duy sớm đã quan sát toàn bộ hành động của cả hai từ đầu.
 
[Atsh] [Rhycap/Duongkieu/Hungan] Show Hẹn Hò
Chương 18 : Ngày 2 (5)


"Oa~~ Anh hai đi cùng Thành An dễ thương quá à !"

Đức Duy cười híp mắt cảm thán khi thấy Quang Hùng cùng Thành An vừa bước vào phòng.

"Bé Duy muốn bị véo má à ?"

Quang Hùng thoáng nhìn về màn hình laptop đã ngay lập tức hiểu ra mọi thứ, y nhíu mày nhìn Đức Duy khẽ cười hỏi em.Đức Duy vừa nghe nụ cười ngay lập tức méo xệch, em phụng phịu nhỏ giọng nói : "Được rồi , em không nói nữa là được chứ gì !

Chỉ biết hù véo má người ta thôi !"

Đức Duy trời sinh có chiếc má bánh bao trắng tròn xinh yêu , được gia đình yêu thương cưng chiều, đặc biệt, Quang Hùng cũng rất thích xoa nựng má bánh bao ấy của em.

Thế nhưng lần nào em phạm lỗi sai thì chiếc má ấy cũng trở thành vị trí để bị phạt.

Và lần nào em phạm lỗi thì cũng đều bị y phạt véo má đỏ ửng lên.

Em nhỏ rất sợ đau a~~Quang Hùng mỉm cười hài lòng mà ngồi xuống ghế phía sau cặp đôi Quang Anh Đức Duy và ngồi cạnh Thành An, cả 4 cùng quan sát cặp đôi tiếp theo bước vào ngôi nhà ma ấy._______________Đăng Dương đưa tay ra trước mặt Pháp Kiều ,hắn lúng túng nói : "Có thể nắm tay em không ?"

Pháp Kiều mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu lại dịu giọng nói : "Được thôi !" nói xong đặt tay mình lên tay hắn , còn bật cười trêu chọc nói : "Thế nắm tay rồi thì chịu trách nhiệm với tôi đi nhé !"

"Chịu trách nhiệm ?"

Hắn ngây ngô hỏi lại , vẫn chưa hiểu là bản thân đang bị trêu chọc.

"Thì chịu trách nhiệm cho trái tim đang đập loạn lên vì cái chạm tay cùng anh này !"

Cô cười khẽ , đầu hơi dựa vào vai hắn cùng cái nháy mắt làm cho Đăng Dương ngay lập tức đỏ mặt lúng túng.

"Vậy...tôi...chúng ta đi thôi !"

Hắn lắp bắp quay mặt về phía trước thế nhưng tay vẫn giữ chặt bàn tay mềm mại của người kia.

Pháp Kiều đối với sự ngại ngùng của hắn thì khẽ cười bước chân đi theo phía sau hắn.

Cô nhìn bờ lưng vững chãi ấy mà mỉm cười, cô tin vào hắn , cô tin tưởng hắn sẽ bảo vệ được mình."

Không ngờ nhìn khờ khờ vậy mà tinh tế nhỉ ?"

Thành An vừa xem vừa lầm bầm nói nhỏ vào tai Đức Duy.

Đức Duy mỉm cười hào hứng gật đầu, em khúc khích nói : "Đúng đấy , anh Đăng Dương là số 1 của sự tinh tế luôn."

Một câu khen vu vơ ngay lập tức em lại cảm thấy có chút lạnh lạnh.

Em giật mình quay sang hướng đấy lại thấy Quang Anh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào màn hình laptop, Đức Duy cũng chỉ nhún vai xem như bản thân đã nghĩ nhiều."

Cẩn thận !"

Đăng Dương vừa nói vừa dùng tay che lấy trước mặt Pháp Kiều.

Hắn bước đi một đoạn đã phát hiện ra một con rối ma được treo phía trên , đoán chắc nó sẽ được thả xuống để dọa cả hai , hắn không sợ nhưng lại lo Pháp Kiều sẽ sợ nên vội kéo cô vào lòng mình thuận tiện ôm chặt lấy cô vào lòng, tay kia nắm chặt tay cô, một tay còn lại dùng để che mắt cô lại.Đúng như hắn đoán , con rối ngay lập tức rơi xuống trước mắt cả hai.

Pháp Kiều mỉm cười, trái tim ấm áp khi biết người mình tin tưởng là đúng , hắn đang che chở cho cô.

Cô dùng tay còn lại kéo tay hắn khỏi mắt cô .Pháp Kiều dịu dàng mỉm cười nói : "Cảm...cảm ơn anh !"

Pháp Kiều trước nay đã quen trêu chọc các chàng trai , đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải người khiến cô lúng túng như vậy.

Đăng Dương lại ngờ nghệch chẳng nhận ra sự lúng túng ấy của cô , hắn vẫn dịu dàng ôm cô trong lòng ngực , dắt tay cô dần dần bước ra khỏi nhà ma."

Đến rồi , buông...buông tôi ra được chưa ?"

Kiều mặt hơi đỏ quay sang hướng khác không dám nhìn hắn.Đăng Dương lúc này cũng nhớ đến việc ấy , hắn ngại ngùng buông cô ra , cuối cùng để tránh khỏi tình huống ngại ngùng lúc này nên cả hai bước về phía bàn chọn thực phẩm.

Pháp Kiều mỉm cười nhìn hắn hỏi : "Anh thấy chúng ta nên lựa chọn món gì ?"

"Hay là rau củ gì đó đi , tại tôi nghĩ chắc là mọi người đã lựa chọn thịt cá đủ cả rồi !"

Đăng Dương gãi đầu nhìn những thực phẩm còn sót lại sau khi 2 nhóm trước đó bỏ lại không lựa chọn.Pháp Kiều gật đầu lại hỏi với vẻ đầy trêu chọc : "Định nấu canh hầm nữa hả ?"

"Ừm , em không chê chứ ?"

Đăng Dương cười ngại hỏi lại cô.

"Không ngại , anh nấu rất ngon !"

Pháp Kiều cười vui vẻ đồng ý với hắn , Đăng Dương nghe thế cũng quyết định chọn hai loại rau củ sau đó cả hai cùng nhau tiến về phía phòng chờ._____________"Lại canh hầm hả trời ?"

Thành An lầm bầm nhìn cả hai người kia lựa chọn thực phẩm.

Đức Duy cười tít mắt nói : "Nhưng anh Dương nấu canh hầm ngon mà !"

"Nhưng mà hôm qua đã ăn 2 lần canh hầm rồi mà !"

Thành An nhíu mày nhắc lại."

Thế cũng được mà , chứ còn gì ngoài canh hầm sao ?"

Quang Hùng khẽ hỏi cậu.Thành An phụng phịu không hài lòng nói : "Chắc sau này chúng ta nên gọi là Dương canh hầm !"

Đức Duy phụt cười trước biệt danh của Thành An dành cho Đăng Dương.

Quang Hùng cũng không giấu được mà bật cười bất lực trước cậu.

Quang Anh nhìn em cười cũng vô thức cười theo.

Đến khi cặp đôi kia bước vào phòng thì tiếng cười khúc khích của cả 4 người vẫn chưa dứt hoàn toàn.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom