Có một truyền thuyết rất nổi tiếng về một "truyền thuyết đô thị":"Hàng ngàn năm về trước,Có một sinh vật bí ẩnXuất hiện ở cánh đồng Ngoại ô Edo, không phảiCon người, cũng không phải động vật.Đôi tai dài nhọn hoắt,Cây giáo dài hiên ngang.Sinh vật này trắng như tuyếtNhư cái tên người đời đặt cho nó:'Tinh Linh Tuyết Trắng'Nó cũng biến mất sau đó, như cách nó xuất hiện..."
Kisugi Teppei – một bé con đang học lớp 5 khi nghe về truyền thuyết này thì trông mặt thằng nhóc này có vẻ không tin nổi.
Đứa bé ấy có mái tóc nâu màu hạt dẻ xoăn tít, trông nhỏ bé hơn nhiều những người bạn đồng trang lứa.
Nhưng điểm đặc biệt ở đứa bé này không phải là mái tóc nâu ấy, cũng không phải đôi mắt to tròn kia, mà là đứa bé này học nhảy lớp.
Đúng vậy, bé là đứa nhóc 10 tuổi duy nhất trong một đám đàn anh đàn chị 11 tuổi.
Nhưng cái quan trọng vốn không phải vấn đề tuổi tác.Và khi lần đầu bé bước chân vào ngôi trường Nagirasawa, như đã được dự đoán từ trước, Kisugi đã bị lạc, trong khuôn viên trường rộng lớn.
Đứa bé đáng yêu ấy không được ai để ý.
Cho đến khi cậu ta xuất hiện, một đàn anh, cao hơn cậu cả một cái đầu.
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc cậu chỉ cao ngang đến vai anh ta mà thôi.
Anh ta mặc một chiếc áo thun màu xanh dương có sọc trắng ở hai bên vai, và một chữ "I" in hoa ngay trên ngực trái.
Và còn đeo một chiếc băng đeo của Hội Học Sinh.
Chiếc quần short trắng cao hơn đầu gối.
Anh ta trông rất đẹp trai, cao ráo và mang một nét dễ thương nhưng cũng khá tsundere.
Đột nhiên, anh ấy bước lại gần và hỏi cậu, một đứa bé còn đang ngơ ngác:- Nhóc... là học sinh mới à? – Giọng anh khá trầm, có lẽ cũng khá giống con người anh, lạnh lùng, như băng vậy...- E-Em.. – Bối rối quá nên nhóc ấy cứ lắp bắp mãi không thôi.- Anh là Izawa Mamoru, em có thể gọi anh là Izawa cũng đc, hoặc Izawa-senpai nếu em muốn...
Thế còn... – Anh dừng lại một chút – ...em tên gì nào, bé con?- Em là K-Kisugi Teppei ạ... – Nói xong, nhóc ấy đỏ hết cả mặt, không biết vì sao, có phải vì anh trai đứng trước mặt trông có vẻ khá là... tsundere không nhỉ?Không nói nhiều, anh lập tức kéo cậu nhóc đi về phía một căn phòng nhỏ có tên là "Phòng Thông Tin – Truyền Thông" và đưa cho bé con ấy một cái bảng tên, có hình hoa hướng dương, và anh ghi tên bé lên ấy.
- Đây, của em. – Anh đáp có phần hờ hững, nhưng như thế lại càng hợp hơn với tính cách có phần khá tsundere của anh.
- E-Em cảm ơn,... – Cậu đưa tay ra nhận – ...
Izawa-senpai...Không biết vì lý do gì và tại sao, anh trai có đôi mắt to tròn ấy lại đỏ mặt, trông rất dễ thương như lại mất đi hình tợng ngiêm túc và tsundere ban đầu.- T-Từ giờ, em, à quên , nhóc... – Anh ngắt quãng và đổi cách xưng hô một cách nhanh chóng, như thể anh vẫn đang cố gắng giữ gìn hình tượng senpai cool ngầu của mình vậy – ... sẽ là thành viên mới của lớp 6-1.Kisugi thoáng ngạc nhiên, cậu đã từng nghe qua về "huyền thoại" lớp 6-1, đó là một mớ hỗn độn.
Lớp học ấy chỉ vỏn vẹn chưa đến 30 học sinh, nhưng những học sinh ấy lại rất kinh khủng, hay còn có thể gọi bằng cụm từ "bất trị".
Và quan trọng hơn, lớp 6-1 ấy có một nhóm học sinh thiên tài đầy cá tính có tên là "Tứ Đại" – một nhóm học sinh có cả nam lẫn nữ, với 4 con người tụ họp lại.
Nhưng điều đó vẫn chưa đủ để làm nên danh tiếng của "Tứ Đại", đây là lớp học tụ họp những thành phần "máu mặt" nhất của ngôi trường này.
Trước tiên phải kể đến Izawa Mamoru, Hội Phó Hội Học Sinh của ngôi trường này.
Những công việc liên quan đến sổ sách hay những hoạt động CLB đều do một tay anh xử lý, "cái nôi" của Hội Học Sinh, người làm nên nền móng cho những hoạt động ngoại khóa và những điều luật, sổ sách mà ít ai dám phản kháng hay có ý kiến gì về nó.
Thứ nhất là họ không dám phản kháng Hội Học Sinh.
Nhưng lý do thứ hai vẫn quan trọng hơn nhiều, Izawa là một senpai tốt bụng, nhưng cũng không kém phần cool ngầu.
Đẹp trai hết chỗ chê, gu bạn trai của mọi cô gái trong ngôi trường này.
Trong tháng thi đua, Izawa luôn là người ghi được nhiều vé phạt nhất.
Mặc dù là Hội Phó Hội Học Sinh, chỉ đứng sau Hội Trưởng Hội Học Sinh về danh hiệu và chức vụ, nhưng "aura" mà Izawa luôn tỏa ra thậm chí còn sáng hơn cả Hội Trưởng của mình, một người ngay thẳng và có phần nghiêm túc.
Izawa cũng là một thành viên trong "Tứ Đại", trí thông minh của cậu vượt xa chuẩn mực thông thường, và cậu cũng là người có chỉ số IQ cao nhất trong "Tứ Đại".
"Kỷ luật luôn là thứ được đặt lên trên hết, kể cả luật lệ, không có kỷ luật, luật lệ chả là già cả."
Kế đến là Kaido Satone, cô gái duy nhất trong nhóm "Tứ Đại".
Nếu chỉ xét về ngoại hình thì cô trông cũng chả khác Izawa là mấy.
Khuôn mặt của hai người đều có nét từa tựa nhau, sống mũi cao, đôi mắt to tròn luôn toát ra vẻ thần bí của một kẻ thống trị tối cao.
Nhưng để cho dễ phân biệt, hoặc không, Satone đã thắt bím một bên tóc của mình, và cột một chiếc nơ màu trắng ngay sau đầu.
Cô là một "cô nàng băng giá" chính hiệu, biểu cảm trên mặt cô không bao giờ thay đổi, chẳng ai có thể biết được trong đầu cô đang nghĩ gì, nhưng những lời nói thốt ra từ miệng cô luôn lại là cú sốc cho những người xung quanh.
Cô thích đọc sách, nhưng hầu hết đều là những cuốn sách về tâm lý học tội phạm.
Satone đã từng nói: "Bản năng là thứ được hình thành từ khi con người còn trong trứng nước, bản năng là thứ cá tính riêng trong tâm lý và suy nghĩ của mỗi người...", và còn nhiều câu khác.
Cô là người có chỉ số IQ cao thứ hai trong nhóm.Người thứ ba mà chúng ta chuẩn bị nhắc tới là một người rất có khuôn phép, nghiêm túc và lạnh lùng như một đấng bề trên thực thụ.
Nhưng khi nhắc đến em trai thì hắn lúc nào cũng cuốn cuồn hết cả lên.
Đúng vậy, bạn không nghe nhầm đâu, kẻ mà tôi chuẩn bị nhắc đến sau đây chính là một brocon thực thụ.
Aoi Shingo, anh trai song sinh của Izawa.
Đúng như cái cách người đời gọi mình, Aoi luôn phát cuồng lên khi Izawa có chuyện gì đó.
Ví dụ như là cách đây vài tuần Izawa vừa sang nhà Aizawa chơi, mọi chuyện sẽ chẳng có gì cho tới khi Izawa về nhà và bảo mình được Ryuuji, anh trai của Aizawa khen là dễ thương các kiểu.
Aoi nghe được thì không nói gì, nhưng trong đầu, các dây thần kinh của anh đang bắt đầu căng ra vì tức giận.
Một brocon thực thụ như Aoi thì không thể nào như mọi anh trai bình thường khác trên quả đất này.
Khi Izawa vui, Aoi cũng vui theo và đôi khi ngất xỉu vì độ dễ thương của em mình.
Khi khóc, Aoi sẽ bật "mode giết người" ngay lập tức.
Thậm chí trong chiếc điện thoại của cậu ta cũng là hàng triệu tấm ảnh Izawa hồi bé, lúc ăn dặm, lúc khóc, hay thậm chí là lúc bé đang được thay tã.
Cậu ta xem em mình còn hơn cả Chúa Trời, Izawa là mtộ sinh vật rất đáng yêu trong mắt cậu ta, không phải con người, không phải quái vật, chỉ là một thực thể đáng yêu quá mực kiểm soát, vượt mức mà thế giới từng biết đến.
"Sự đáng yêu không phải là giá trị để đánh giá một con người, đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Sự đáng yêu, xuất phát từ bản năng."
Người đứng cuối trong "Tứ Đại", chỉ số IQ của cậu ta là thấp nhất trong nhóm, nhưng vẫn là rất cao ở xã hội ngoài kia, Aizawa Shinichi.
Ngoại hình cậu ta rất nổi bật, được mọi người xếp hạng là nổi bật thứ hai trong nhóm, Izawa mới là nổi bật nhất (Aoi đã chứng mình điều này bằng cách đứng giữa sân trường và cầm một chiếc loa chỉ để thông báo Izawa nổi bật hơn Aizawa nhiều).
Aizawa có mái tóc vàng, đôi mắt xanh dương càng toát lên khí chất "báo đời" của cậu.
Đúng vậy, cậu ta là một "chúa hề" đích thực.
Hầu hết, à không, tất cả những trò nghịch phá trong lớp đều do chính tay cậu ta thực hiện.
Và cậu ta cũng là một kẻ khiến cho giáo viên phải đau đầu và bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời mình.
"Cuộc đời thiếu đi tiếng cười, thì có khác gì một con khỉ không có chuối để ăn không?"
Tiếp theo chúng ta đến với Hội Học Sinh, tổ chức, thế lực có quyền lực nhất trường trong giới học sinh.
Chúng ta đã nói sơ qua về Hội Phó Hội Học Sinh Izawa Mamoru, nhưng những chức vụ khác vẫn chưa lộ diện.
Và tiếp theo sau đây, chúng ta sẽ nói về một nhân vật tuy "máu mặt" nhưng thực chất lại làm nền cho nhân vật khác, đó chính là Hội Trưởng Hội Học Sinh Asano Gakuushu.
Tại sao lại nói như vậy?
Bởi vì sự nổi bật của Hội Phó Hội Học Sinh chính là nguyên nhân chính gây ra chuyện này.
Hội Phó Izawa vừa có nét đẹp trai, vừa có nét đáng yêu, và quan trọng hơn là kỹ năng quản lý cái Hội Học Sinh không lúc nào chịu ngồi yên của cậu, có thể nói là vượt xa những đứa khác trong Hội.
Việc sở hữu vẻ ngoài điển trai hơn người khác luôn mang lại một số lợi ích nhất định.
Ví dụ như nhóc con Kisugi chẳng hạn, thằng nhóc luôn là thú vui cho Izawa trêu chọc vì chiều cao của mình thấp hơn đàn anh.
Nhưng bé nó chỉ hờn dỗi một xíu thôi, chắc là vì thằng nhóc bị tính cách tsundere của Izawa mê hoặc chăng?
Tiếp tục nói về Hội Trưởng Asano, anh là một người có dáng người cao, mái tóc cam và đôi mắt tím càng làm nổi bật hơn vẻ đẹp và sự uy quyền của anh.
Nhưng cái "aura" ấy mau chóng bị phai mờ sau khi Izawa nhập học.
Nói nhiêu đó thôi cũng đủ hiểu điều gì đã khiến cho Asano mặc dù là một Hội Trưởng nhưng lại bị ngó lơ không thương tiếc.Tiếp theo cũng là một Hội Phó quyền lực không kém gì Izawa.
Đó là Minamoto Teru, cũng có mái tóc vàng như "chúa hề" và đôi mắt xanh giống cậu ta.
Tuy nhiên, họ không phải anh em ruột.
Minamoto có dáng người cao và vóc dáng gầy hơn so với các bạn cùng trang lứa.
Tuy nhiên, vẻ ngoài lãng tử của anh thật khác xa một trời một vực với Izawa.
Dáng vẻ của anh là một nam thần chính hiệu.
Còn Izawa cũng là một nam thần, nhưng lại mang nét dễ thương của một đứa bé với đôi mắt to tròn và đôi môi lúc nào cũng chúm chím khi muốn cầu xin điều gì đó từ Aoi.
Izawa có ngoại hình chững chạc, nhưng vì dáng người thấp bé hơn bạn cùng trang lứa và đôi mắt to tròn cùng khuôn mặt búng ra sữa ấy khiến mọi người đều nghĩ ẻm là đứa trẻ đáng yêu nhất thế gian này và cần được mọi người bảo bọc.
Chúng ta tiếp tục nói về Hội Phó Minamoto Teru.
Gia tộc Minamoto là gia tộc pháp sư trừ tà lâu đời và có tiếng trong thị trấn.
Minamoto Teru cũng vậy, anh là Trưởng nam của gia tộc lẫy lừng ấy.
Thứ nam là em trai anh, Minamoto Kou, hiện đang học ở một ngôi trường khác cũng trong thị trấn ấy.
Em gái út của anh là Trưởng nữ, Minamoto Tiara, 5 tuổi nhưng có sức mạnh hơn người, được mọi người bảo là có khi còn mạnh hơn cả anh.
Trong Hội Học Sinh, anh là người bình thường, nhưng là "bình thường" của Nagirsawa.
Khi trừ tà anh nghiêm túc và ngầu lòi bao nhiêu thì khi ở trong Hội Học Sinh hay ở nhà, anh là một con người hoàn toàn khác.
Anh hài hước, thích trêu ghẹo đàn em, và cũng là một brocon giống như Aoi vậy.
"Tôi thích nhìn người khác đau khổ, đó là khi tôi trêu chọc họ.
Nhưng nó đi ngược lại với nghĩa vụ của tôi, 'quyền lực' đi đôi với 'trách nhiệm' mà."
Và trên đây là tổng quan những nhân vật chính trong câu chuyện bi hài của chúng ta.
Và ngay bây giờ, câu chuyện về cậu nhóc tóc xoăn hạt dẻ đáng yêu cùng senpai vừa dễ thương vừa cool ngầu xin được phép bắt đầu!!!Vào một ngày đẹp trời nọ, Kisugi cùng Izawa đến thư viện để đọc sách, nhưng thực tế là chủ yếu họ lại tán gẫu:- Izawa-senpai, anh có biết truyền thuyết "Tinh Linh Tuyết Trắng" không ạ? – Kisugi hỏi với ánh mắt mong đợi.- A-À, anh không biết... – Izawa trả lời một cách rất ấp úng, như thể cậu biết gì đó nhưng lại không nói ra.Kisugi không nói gì, chỉ lặng thinh và hình như cậu nhóc đang suy tính điều gì đó.
Izawa trông không để ý lắm, nhưng cũng thầm quan sát cậu nhóc.
Sau khi tan học, Izawa rủ bé Kisugi đi ăn, hỏi bé thích gì, thì Kisugi mới trả lời là mình thích nhiều thứ lắm, như bánh gạo cay tokbokki, mì ramen,... và các món kiểu Nhật.
Izawa cố tình bẻ lái chủ đề từ món Kisugi thích sang món chúng ta có thể ăn (nghĩa là phù hợp với túi tiền của cậu).
- Vậy mình ăn ramen đi ạ! – Kisugi nghĩ rằng ramen là lựa chọn tốt nhất hiện tại, vì đang là thời điểm mà nhiều người đang chuẩn bị cho bữa tối, ramen là một món ăn ấm áp trong thời tiết có phần băng lãnh này.Izawa gật đầu.
Và thế là họ bước vào một quán ăn gần đó.
Bỗng nhiên, Izawa quay sang và hỏi nhỏ:- Kisugi này, có ramen lạnh không ấy nhỉ? – Izawa nói nhỏ hết sức có thể để tránh bị chủ quán nghe thấy.- Có chứ ạ.
Nhưng mà... bộ Izawa-senpai không ăn được ramen thường ạ? – Kisugi trông rất bất ngờ trước thông tin này.- À...
ừm, nói ra thì ngại quá nhưng anh ăn nóng không giỏi lắm... – Izawa bối rối đưa ngón tay lên gãi má, trông rất đáng yêu.- Vậy thì... – Kisugi quay sang chủ quán, nói với giọng chững chạc và tự tin như thể đã ăn ở quán này nhiều lần trước đó – Cho cháu một Hiyashi Chuka, và một ramen tonkotsu ạ.- Ok luôn, nhóc con. – Ông chủ quán nói với giọng điệu vui vẻ, như thể Kisugi là khách quý của ông ấy vậy.Sau đó, cả hai người cùng nhau thưởng thức bữa ăn.
Dải trứng tamagoyaki mềm mại tan chảy trong chiếc miệng nhỏ xinh và đôi môi chúm chím của Izawa.
Giăm bông, thịt gà luộc và thịt lợn nướng (xá xíu) được trang trí trên cùng càng làm cho món ăn thêm phần hấp dẫn.
Dưa chuột và mùa hè càng làm cho món ăn trở nên phù hợp hơn trong cái nóng oi bức của mùa hè.
Menma và beni shoga cũng quan trọng không kém khi dùng làm gia vị để điều chế món ăn.
Sự hòa quyện của mì và nước sốt cùng các nguyên liệu phụ gia được cắt mỏng càng tô bật nên vẻ đẹp của món mì ramen lạnh này.
Nước sốt tare, món nước sốt không thể thiếu, được làm từ nước tương và giấm gạo, hoặc hạt mè và sốt mayonnaise.Tô mỳ ramen tonkotsu của Kisugi cũng không phải dạng vừa.
Nước dùng được làm từ xương lợn và "tonkotsu" trong tiếng nhật có nghĩa là "xương lợn".
Nước dùng của mì được nấu bằng cách đun sôi xương lợn trong nước trong thời gian lên đến 18 giờ, thường mang một màu đục.
Các thành phần trong nước dùng bao gồm hành, tỏi, hành lá, gừng, mỡ lưng lợn, giò lợn, dầu và thịt gà.
Mì ramen đã nấu chín thường được ăn cùng với thịt ba chỉ om hoặc nướng, và các gia vị thêm vào có thể bao gồm kombu (tảo bẹ), kikurage (nấm mèo), shoyu (nước tương), tương ớt, vừng hạt,...Phương pháp trình bày được sử dụng trong ramen tonkotsu là để mì cứng ở giữa.
Một số cửa hàng ramen cho phép khách hàng chọn mức độ cứng của mì, bao gồm futsu cho loại thông thường hoặc tiêu chuẩn, harigane cho loại rất cứng, barikata cho loại al dente và yawamen cho loại mềm.
Món ăn của Kisugi trông cũng khá ngon, nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt khi nó không phải là loại ramen duy nhất.Sau khi ăn xong, Izawa đưa kohai nhỏ của mình về nhà.
Kisugi bước vào nhà, nhưng trong lòng cậu nhóc dường như đang cảm thấy rất chộn rộn và có phần bất an.
Kisugi đã cảm thấy rất lạ, khi cậu bắt chuyện và hỏi Izawa rằng senpai có biết gì về truyền thuyết "Tinh Linh Tuyết Trắng" không, thì anh ấy lại chối đây đẩy, không hề giống với phong thái mọi khi của senpai tí nào.
Khi nhóc con kể cho những người còn lại trong "Ngũ Đại" nghe về chuyện này, mỗi người lại một vẻ, không ai giống ai.
Aoi không nói gì, im lặng và quan sát từ xa, nhưng ai cũng có thể thấy làn khí brocon của anh đang tỏa ra ngùn ngụt.
Satone nhìn Kisugi bằng ánh mắt thương hại như thể cậu ta đang là trò tiêu khiển bất đắc dĩ của hai anh em Aoi và Izawa vậy.
Riêng Aizawa thì kéo Kisugi ra một góc khuất, đúng hơn là kéo cậu bé vào phòng thực hành khoa học – công nghệ của cậu ta.
Sau đó dúi vào tay cẫu bé một chiếc máy ghi âm nhỏ do cậu ta kỳ công chế tạo.
Chiếc máy ghi âm ấy nhỏ đến mức chỉ có thể nhét vừa được túi áo cỡ nhỏ.
Aizawa bảo hãy tìm thời cơ nhét nó vào... một chiếc "túi" nào đó trên người của Izawa.
Cậu ta giúp Kisugi không phải chỉ vì cậu ta cảm thấy có hứng thú với vụ việc lần này, mà vì cậu ta là thành viên của CLB "Hội Điều Tra và Có Hứng Thú Với Những Bí Ẩn".
Đó là một hội nhóm tụ họp những người, hay những kẻ, có sở thích quái dị và có phần thích thú với những truyền thuyết đô thị.
Mà truyền thuyết đô thị nổi tiếng nhất gần đây chính là truyền thuyết về "Tinh Linh Tuyết Trắng".
Cậu ta, một người ưa tìm tòi, khám phá những cái mới và quan trọng nhất là một thành viên của nhóm thiên tài nổi tiếng nhất trường, "Ngũ Đại", nên cậu ta càng phải khám phá ra chân tướng thật sự của "Tinh Linh Tuyết Trắng", nhằm mục đích... nâng cao độ nổi tiếng của mình.
Nếu cậu ta làm được điều đó, thì thay vì Izawa là người nổi tiếng nhất trong "Ngũ Đại", thì vị trí đó sẽ thuộc về cậu ta.
Quay lại với Kisugi, nhân lúc gọi món khi ăn ở tiệm mì ramen, Kisugi đã tranh thủ nhét chiếc máy ghi âm vào túi quần của Izawa-senpai, và thầm cầu nguyện rằng nó sẽ không rơi mất ở đâu đó trước khi bị anh ấy phát hiện ra.
Nội tâm Kisugi đang dằn xé dữ dội, cậu không sợ Izawa-senpai sẽ phát hiện ra chiếc máy ghi âm, cậu chỉ sợ anh ấy sẽ nổi giận với cậu khi biết cậu biết anh ấy chính là "Tinh Linh Tuyết Trắng" hàng thật, và có khi cả giá cũng thật.
Ngoài chiếc máy ghi âm tự chế của mình ra thì Aizawa còn đưa thêm cho Kisugi một chiếc tai nghe cũng là tự chế.
Và có lẽ để thể hiện sự hào phóng của mình, chắc vậy, Aizawa đã cài thêm một thiết bị GPS vào chiếc máy ghi âm để có thể biết được Izawa đang ở đâu – " Cẩn thận cậu ta trốn dưới gầm giường của em đấy.".Bây giờ đây, ngay lúc này, Kisugi đang cầm trên tay một thứ sẽ quyết định cuộc đời cậu và cách Izawa sẽ đối xử với cậu sau này.
Đương nhiên là cậu sẽ cảm thấy rất hồi hộp rồi.
Nhưng bỗng nhiên...
BÍP!!!Aizawa bảo khi mục tiêu ở gần đó thì máy ghi âm gắn GPS của cậu sẽ kêu lên.
Lúc ấy, Kisugi đang ở trong phòng ngủ, không hề biết rằng Izawa chỉ đang cách cậu có vài bước chân.
Cậu nhóc sợ quá, quên cả thở.
Kisugi lén nhìn ra ngoài cửa sổ, và...- T-Trời đất ơi...!? – Kisugi thốt lên, nhưng chỉ vừa đủ để cậu nghe thấy, bên dưới sân vườn đầy hoa cẩm tú cầu, là một bóng người trắng toát, trừ mái tóc, đang hòa lẫn trong những bông hoa ấy. – Kimono trắng, đeo mặc nạ Kitsune, và...
ÚI!!!Bỗng nhiên cái bóng trắng ấy ngước đầu lên, Kisugi vì giật mình nên hét toáng lên.
Một lúc sau, cái bóng trắng ấy rời đi, để lại cho Kisugi một nỗi hoang mang và nỗi sợ hãi vô bờ bến.
Nhóc con quyết định làm liều, đúng vậy, giống như những gì bạn đang nghĩ đấy, Kisugi sẽ trèo xuống từ cửa sổ và... tiếp theo cậu bé vẫn chưa biết nên làm gì.
Nghĩ là làm, cậu định tìm một sơi dây thừng dài, đủ dài để có thể trèo xuống.
Nhưng cậu không thể rời khỏi phòng lúc này, vì có thể cái bóng trắng đó đang phục kích sẵn trước cửa phòng để bắt cậu và...
ăn thịt.
Sau khi nhận ra trong căn phòng nhỏ bé của mình chẳng có thứ gì đủ dài, đừng nói đến dây thừng, những thứ như thế lại càng không có, thì Kisugi đã mở cửa sổ ra và chuẩn bị trèo xuống bên dưới.
Sau một hồi chật vật thì cuối cùng nhóc con cũng leo được ra ngoài.
Rồi từng bậc từng bậc, Kisugi từ từ trèo xuống căn nhà ba tầng của mình.
Nhưng như thế này có phải là quá dễ dàng cho cậu nhóc tóc xoăn này không?
Mọi thứ đều đang diễn ra một cách quá thuận lợi, không hề có một sai sót hay trắc trở nào cản đường cậu bé.
Có lẽ chúng ta cần thêm một chút "gia vị".Kisugi đang cố gắng từng bước để trèo xuống được bên dưới thì bỗng nhiên trượt chân và rơi xuống:- Ơ?Kisugi cứ nghĩ phen này mình tiêu thật rồi cho đến khi...
Vút!
Bỗng nhiên cậu cảm thấy toàn thân mình nhẹ bẫng.
Khi Kisugi ngước mắt nhìn lên thì...- Izawa-senpai!?Khuôn mặt anh tú ấy, đôi mắt to tròn ấy, không thể nào nhầm lẫn được.
Duy chỉ có một khác biệt lớn nhất, đó chính là đôi tai dài và nhọn hoắt.
Izawa không nói gì mà chỉ bế Kisugi bay lên tận chín tầng mây, gió mát rượi, những đám mây với nhiều hình thù khác nhau, hoàn toàn khác với những gì cậu đọc được trong sách và nhìn thấy từ bên dưới mặt đất.
Sau khi cho nhóc con một phen hoảng vía và đưa lên tận chín tầng mây để hóng gió thì Izawa đáp xuống đất, trước một căn nhà nhỏ.
Tuy không hiểu tại sao nhưng nhà Kisugi lại sát bên căn nhà ấy.
"A!
Phải rồi, trước đây senpai có nói nhà anh ấy ở gần đây, ra là ở ngay bên cạnh nhà mình luôn sao!?" – Kisugi nghĩ, và cậu khá bất ngờ trước kết luận này của mình.
Và cậu không ngờ mình lại là một đứa nhóc não cá vàng đến như vậy.
- Em sẵn sàng rồi chứ, nhóc con? – Izawa hỏi đứa nhóc chỉ kém cậu 1 tuổi, hiện đang nằm trong vòng tay cậu với vẻ mặt ngơ ngác.- R-rồi ạ...
Nhưng mà... sẵn sàng cho cái gì ạ? – Bé ngạc nhiên hỏi lại.Izawa không nói gì, chỉ vặn tay nắm cửa của cánh cửa trước mặt, Kisugi cứ nghĩ phen này thì tiêu thật rồi.
Nhưng mà không.
Bên trong căn nhà tưởng chừng như bất thường hóa ra lại bình thường như mọi căn nhà khác.
Kisugi cứ nghĩ rằng Izawa sẽ đặt cậu xuống sau một khoảng thời gian bay bổng, nhưng không, thực tế phũ phàng hơn cậu nghĩ rất nhiều là đằng khác.
Izawa nhìn cậu với vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống và nở một nụ cười đầy nham hiểm, nhe răng ra cười và bảo cậu:- Đi gặp "họ" nào, bé cưng~!Kisugi bây giờ đang rất hoảng loạn, nhưng cậu lại không biết nên làm gì ngay lúc này.
Nếu cậu thoát khỏi vòng tay Izawa thì có khi "họ" mà Izawa nói sẽ bu lại mà ăn thịt cậu mất!
Sau đó, Izawa bế cậu vào một căn phòng đang sáng đèn, như thể đang bưng ra một dĩa thức ăn ngon lành cho những người đang ngồi trong đấy.
Bên trong căn phòng đấy... chẳng có gì cả...
Nhưng khi Izawa và cậu đi sâu vào tít bên trong thì hiện ra một cánh cửa, nó có ghi một dòng chữ mà cậu không tài nào hiểu nổi: "Moor Cenerfenoc", dù cho có là thiên tài đi chăng nữa thì cũng không thể hiểu được hàm ý mà những con chữ này đang hiện ra trước mắt cậu, huống chi là khi cậu muốn biết chúng nói gì.- Đây là "phòng họp", không phải nhà bếp đâu. – Izawa nhẹ nhàng trấn an cậu, có lẽ cậu ta thừa biết Kisugi đang nghĩ gì trong đầu.
- "Phòng họp"?- Ừ, là nơi bọn anh bàn giao chiến lợi phẩm, và là nơi diễn ra hầu hết mọi cuộc họp quan trọng, thậm chí bọn anh còn ăn tối ở đây nữa.
Nói xong, Izawa đẩy cửa bước vào trong.
Bên trong là một sân vườn rộng rãi, ở ngay trung tâm là một chiếc bàn gỗ dài, nhưng điều làm Kisugi sợ hãi không phải là thứ ở sau cánh cửa.
Mà là những "người" mặc áo có mũ trùm đầu đang ngồi xung quanh chiếc bàn gỗ dài ấy.
Bỗng nhiên, Izawa quỳ xuống trong khi tay vẫn bế Kisugi, dù nặng trĩu nhưng cậu vẫn giữ phép lịch sự của mình.
- Thưa chị, em đã về ạ. – Izawa với một thái độ rất tôn kính người bề trên mà cậu gọi là "chị".Đến lúc này, Kisugi mới nhìn thấy cô gái mặc kimono trắng có những họa tiết màu đỏ xen kẽ, cô ngồi ngay giữa căn phòng, là đầu bên kia của chiếc bàn dài.
Cô không đội mũ trùm đầu như những "người" khác, nhưng điều khiến Kisugi sởn gai ốc đó chính là khuôn mặt của những "người" ở đây đều trông rất giống Izawa-senpai của cậu, à mà không, phải là họ giống nhau như từ một khuôn đúc ra vậy.
Bỗng nhiên, Izawa đặt cậu xuống một cái đệm ngồi đối diện với cô gái kia, là đầu còn lại của chiếc bàn dài bằng gỗ ấy.
Lúc này, tiêng "leng keng" vang lên một cách đầy phấn khích.
Hóa ra là nó phát ra từ những chiếc chuông trên tay Izawa.
Đó là một chiếc vòng tay có gắn những chiếc chuông nhìn trông rất lạ mắt.
- Đây là "chiến lợi phẩm" của em sao, nhóc con? – Cô gái kia mở lời để chấm dứt bầu không khí ngột ngạt đang diễn ra trong căn phòng, à nhầm, trong sân vườn này.- Vâng ạ. – Izawa nhẹ nhàng đáp.Mọi thứ tưởng chừng sẽ cứ căng như dây đàn như thế cho đến khi một cái mũ trùm đầu hắt hơi và đã phá hỏng không gian tưởng chừng như bình thường nhưng hóa ra lại tràn ngập sự ngượng ngập.
Bỗng nhiên, cô gái ấy cười, mà không phải là cười một cách bình thường, mà là cười lớn, nhưng tại sao trông vẫn tao nhã vậy:- Thôi nào, nhóc con, đừng căng thẳng như thế. – Cô ấy nói – Tôi là Kobayashi Usagi, là một Trưởng nữ.
Và nhóc con đúng cạnh cậu chính là Trưởng nam, Izawa Mamoru.
À mà... – Cô liếm môi. – ... trông cậu có vẻ ngon đấy.
Nhưng có vẻ thịt của "allapp" (con người) sẽ hơi dai ha?Kisugi giật nảy người vì sợ.
Quả nhiên là vậy, "họ" muốn ăn thịt mình!!!Nhưng có một thứ mà cậu đã quên nãy giờ, đó là...- Này Kisugi. – Một cái mũ trùm đầu ngồi bên cạnh Usagi từ nãy đến giờ lên tiếng.
Là giọng nam? – Cậu có quên gì không đấy?- Ơ?
Em... – Kisugi ngập ngừng, cứ ú ớ không ngừng.Anh ta chẳng nói chẳng rằng, nhưng giọng điệu nhuốm đầy mùi máu, à nhầm, mùi đe dọa.
Nhưng khi anh ta móc từ trong túi ra một thiết bị điện tử nho nhỏ đã bị phá vỡ thì Kisugi chết lặng.- Cái này đối với chúng tôi... – Xong, anh ta rải xác vụn của nó xuống bàn, vẫn nói tiếp bằng giọng đều đều và điềm tĩnh – ... chỉ là trò trẻ con mà thôi.Kisugi chợt cảm thấy lạnh sống lưng khi anh ta nói thế.Nhưng bỗng nhiên Izawa nhấc bé lên và đặt xuống một tấm đệm khác bên cạnh mình, còn nói:- Ôi~!
Sao mà dễ thương với nhỏ nhắn xinh xắn thế này~!- Thôi nào, đừng đùa giỡn nữa, Izawa.
Chúng ta vào việc chính thôi, về nội dung của buổi họp hôm nay. – Usagi cất lời, không khí trong phòng bỗng chốc trở nên nghiêm túc lạ thường. – Yuzuru, hãy báo cáo sơ bộ về tình hình trinh sát trong một tháng qua.- Tuân lệnh. – Xong, Yuzuru đứng phắt dậy, và điều bất ngờ hơn là anh ta là cái mũ trùm đầu đã phá hủy chiếc máy ghi âm có gắn GPS của Aizawa. – Tôi, Takamiya Yuzuru, giáo sư của Trường Đại Học Luật Tokyo, Thư Ký của Kobayashi Usagi, xin được phép báo cáo sơ bộ về tình hình trinh sát trong một tháng qua diễn ra tại thị trấn Nankatsu, thuộc tỉnh Shizuoka.
Trước hết, tôi xin được phép báo cáo trước về hai vị Trưởng nam và Trưởng nữ của chúng ta.
Họ đã có nhiều đóng góp trong một tháng qua.
Trưởng nữ Usagi tuy không tham gia nhiều vào hầu hết các trận chiến nhưng đóng góp của chị ấy là không hề nhỏ, và chính chị ấy là người lên kế hoạch.
Còn Trưởng nam Izawa đã xếp hạng cao nhất trong cuộc thi săn "Linh Vực" vừa rồi với tổng số là 536 con, một thành tích thật đáng nể làm sao!Bỗng nhiên, có một cánh tay giơ lên:- Xin cho phép em được phát biểu.- Được không ạ, Usagi-nee? – Yuzuru quay sang hỏi.- Ok, chị thì thế nào cũng được, ai cũng có quyền phát biểu mà.- Vâng ạ, cảm ơn chị rất nhiều.
Có thể nhiều người ở đây sẽ nghĩ thành tích này thật đáng nể, nhưng chẳng phải số lượng 536 con là quá nhiều hay sao?- Yuzuru. – Usagi điềm tĩnh, giọng nhẹ tênh.- Vâng.
Gần đây, số lượng "Linh Vực" đang tăng mạnh do "Mộng Giới" gần như là không đủ chỗ để chứa và chưa được phong ấn.
Chúng ta đã nhắc đến vấn đề này ở phiên họp lần trước, cụ thể là lần thứ 117.- Chính xác, đó là lý do em ở đây, nhóc con. – Usagi nói và chỉ vào người Kisugi.Có vẻ như chị ta rất thích cách xưng hô "nhóc con" với những người trông nhỏ tuổi hơn mình, nhưng vấn đề chính là Usagi là người lớn tuổi nhất ở đây nên không cần phải bàn cãi gì thêm.
- Đúng dzậy đó~, đó là lý do anh "bắt cóc" em, kohai nhỏ của anh~!- Mối quan hệ của hai người tiến triển đến đâu rồi? – Yuzuru tò mò hỏi, có vẻ như đang thăm dò.- B-Bọn em... – Kisugi ấp úng.- Bí mật nhoa~! – Izawa đặt ngón trỏ lên môi và nói, ra vẻ bí hiểm.- Ư-Ưm, em cũng có chuyện muốn hỏi. – Kisugi nói nhỏ, có vẻ bé sợ bị đám "người" dị hợm này ăn thịt thật.- Ok luôn, thích thì chị chiều. – Usagi có vẻ cũng không muốn bỏ qua chuyện này. –Nhưng chị biết nhóc đang nghĩ gì đấy, một "allapp" (con người) như nhóc và thằng nhóc tóc vàng nào đóđã chế ra một chiếc máy ghi âm có gắn GPS và tìm tới tận đây, đúng không, Sayaka?- Vâng ạ, đúng là như thế, thậm chí, phần xác của nó vẫn còn đây. – Sayaka lên tiếng, cô là người ngồi bên trái Usagi, còn Yuzuru ngồi bên phải.
Cả hai đều là Thư Ký riêng của Usagi, chức vụ mà ai cũng thèm khát, nhưng quyền lực cũng đi đôi với trách nhiệm mà, đúng không?Kisugi cứng người.
Với bộ óc của một thiên tài học nhảy lớp, Kisugi không khó khi nhận ra hành tung của cậu và Aizawa đều đã bị phát hiện từ trước.
Nhưng là bằng cách nào, và ở đâu?
"Phải rồi, các anh chị em của Izawa-senpai đều trông giống nhau, như được đúc từ một khuôn ra vậy.
Có thể Aoi-senpai cũng đang ở đây, nhưng nếu là anh ấy thì đã báo cho Izawa-senpai biết là mình lén bỏ chiếc máy ghi âm vào túi quần của ảnh rồi.
A!
Đúng rồi, Satone-senpai!..."
- Đúng như những gì nhóc con đang nghĩ đấy.
Bọn chị...Bỗng nhiên Kisugi thấy đầu óc mình quay cuồng, mọi thứ bỗng tối sầm lại...- HẾT TẬP 1 -