[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 82,983
- 0
- 0
Anh Trai Ác Ma Nói Yêu Tôi
Chương 140: Tha Lỗi CHo Anh Được KHông?
Chương 140: Tha Lỗi CHo Anh Được KHông?
Tác giả: Lãnh Mặc Ngưng Hàng Hương
Dịch giả: Sam Mạc Anh
Tạ Thư Dật giữ chặt tay Hải Nhạc, mạnh bạo cậy đôi môi cô, định chiếm lấy cái lưỡi nhỏ thơm tho của cô.
Nhưng ngay lập tức, lưỡi hắn truyền đến một cơn đau nhói.
Tạ Thư Dật khẽ rên một tiếng, vô thức buông tay Hải Nhạc.
Nhân cơ hội đó, Hải Nhạc dùng sức đẩy mạnh hắn ra."
Tạ Thư Dật, anh không còn là bạn trai của em nữa, xin đừng tùy tiện hôn em."
Hải Nhạc mặt vô cảm dùng sức lau môi, như thể muốn xóa đi dấu vết mà Tạ Thư Dật vừa để lại.Tạ Thư Dật đau đớn ôm miệng, lưỡi hắn đau rát.
Nhìn hành động lau môi của Hải Nhạc, tim hắn còn đau hơn."
Nhưng trước đây anh cũng đã hôn em!
Cả lúc chúng ta chưa hẹn hò, anh cũng đã hôn em rồi!"
Tạ Thư Dật hét lên.Cơn đau đầu lưỡi khiến khuôn mặt hắn méo mó.
Hải Nhạc không đành lòng nhìn, cúi đầu nói: "Đó là trước đây em còn dại khờ, bây giờ em đã hiểu chuyện rồi.
Em biết hôn chỉ là chuyện mà những người yêu nhau mới làm, không thể tùy tiện hôn con trai được.
Lẽ nào, anh nghĩ sau khi chia tay em rồi, anh vẫn có thể đến hôn em?
Anh thật quá tham lam!
Tạ Thư Dật, đừng để em xem thường anh!
Anh nghĩ em vẫn là món đồ chơi của anh sao?
Không đâu, em sẽ không làm đồ chơi của anh nữa.
Em sẽ là Tạ Hải Nhạc, Tạ Hải Nhạc tự do, tự chủ.
Không ai có thể khiến em làm vật phụ thuộc của họ!
Đặc biệt là anh, Tạ Thư Dật!"
"Hải Nhạc..."
Tạ Thư Dật nghẹn lại, phải chăng Hải Nhạc của hắn thực sự muốn rời xa hắn một cách dứt khoát như vậy sao?"
Tha lỗi cho anh, tha lỗi cho anh, tha lỗi cho anh được không?
Hải Nhạc, cho anh một cơ hội, chúng ta làm lại từ đầu.
Kể cả em và thầy Thích có xảy ra chuyện gì, anh cũng không để tâm.
Hải Nhạc, đừng bỏ mặc anh, đừng rời bỏ anh!"
Giọng Tạ Thư Dư đã bắt đầu run rẩy.Là hắn sai, là hắn sai rồi, là hắn không nên nói chia tay, là hắn không nên không tin cô và tự tay đẩy cô đi!
Là hắn sai!
Hắn đã nhận lỗi rồi, chẳng lẽ không thể tha thứ cho hắn sao?Hải Nhạc khẽ chớp hàng mi, ngước lên, mỉm cười với Tạ Thư Dật: "Không phải em bỏ mặc anh, cũng không phải em không cần anh, mà là anh, là anh đã không cần em!
Là anh nói chia tay!
Em đã nói rồi, anh nói ra hai từ chia tay, giữa chúng ta đã kết thúc!
Em cũng đã nói, chia tay thì có gì to tát đâu!
Tạ Thư Dật, anh có biết không?
Tạ Hải Nhạc không phải là một món đồ chơi, không phải món đồ mà không cần nữa thì vứt sang một bên, rồi khi muốn lại có thể nhặt lên, hôn một cái là có thể tiếp tục có được!
Anh vẫn chưa hiểu sao?"
"Không, không, anh không xem em là đồ chơi!
Anh chỉ xin em tha thứ cho anh!
Tha thứ cho sai lầm lần này của anh!
Anh không muốn em rời xa anh, anh không muốn!"
Tạ Thư Dật ôm đầu, không còn sức lực để biện minh cho bản thân."
Chúng ta không còn là trẻ con nữa rồi, chúng ta phải chịu trách nhiệm cho những lời mình đã nói, những việc mình đã làm.
Kể cả em có tha thứ cho anh, chúng ta cũng không thể quay lại như xưa được nữa!
Em mệt rồi, anh về đi!"
Hải Nhạc rụt người vào trong chăn, nằm xuống, quay lưng về phía Tạ Thư Dật.Một lúc lâu sau, cô cảm thấy chiếc giường nhẹ đi, hắn đã đứng dậy rồi.
Tim cô đột nhiên nhói lên, nước mắt lặng lẽ lăn dài.Tạ Thư Dật ủ rũ đi về phía cửa.
Khi mở cửa ra, hắn vẫn không kìm được quay đầu lại nhìn một lần, nhưng cô không hề quay lại.
Tim Tạ Thư Dật đau nhói từng cơn, hắn không muốn rời xa cô, không hề muốn!
Nhưng cô không cần hắn nữa, cô không cần nữa rồi!Tạ Thư Dật cắn răng, bước ra ngoài, đóng cửa lại, rồi thẫn thờ đi xuống lầu.
Hai chị em nhà họ Long nhìn hắn đầy vẻ thương cảm."
Xin lỗi đã làm phiền."
Tạ Thư Dật nói nhỏ."
Ở lại ăn cơm đi, tắm rửa sạch sẽ.
Chắc Hải Nhạc vẫn còn giận, có khi đợi vài ngày là ổn lại."
Long Đế Uy nói."
Cảm ơn, nhưng tôi nghĩ tôi nên về nhà thì hơn."
Tạ Thư Dật thất thần nói."
Vậy thì, Đế Uy, em đưa Thư Dật về nhà đi."
Long Tương Tư nói."
Được."
Đế Uy đi theo sau Tạ Thư Dật.Tạ Thư Dật ngồi trong xe của Long Đế Uy, đi ngang qua chỗ hắn đậu xe lúc nãy.
Hàng dài xe đã không còn, nhưng xe kéo đang cẩu xe của hắn đi, không biết sẽ kéo đi đâu."
Có cần xuống nói một tiếng không?"
Đế Uy hỏi."
Không cần, chỉ là một chiếc xe thôi mà."
Tạ Thư Dật mệt mỏi nhắm mắt lại. (SAM: nhà giàu nói chuyện nghe thích thật, Xe Pagani hiện nay có giá khởi điểm khoảng 2,19 triệu USD cho bản Utopia coupe : ) )"Anh không còn là bạn trai của em nữa, xin đừng tùy tiện hôn em!"
Đây là lời cô đã nói với hắn."
Em sẽ không làm đồ chơi của anh nữa, em sẽ là Tạ Hải Nhạc, Tạ Hải Nhạc tự do, tự chủ.
Không ai có thể khiến em làm vật phụ thuộc của họ!
Đặc biệt là anh, Tạ Thư Dật!"
Đây cũng là lời cô đã nói với hắn."
Kể cả em có tha thứ cho anh, chúng ta cũng không thể quay lại được nữa!"
Đây vẫn là lời cô đã nói với hắn.Nhạc Nhạc à!
Nhạc Nhạc...Trong lồng ngực hắn trống rỗng và đau đớn, như thể trái tim hắn đã không còn ở đó nữa.
Tạ Thư Dật không kìm được rên rỉ vì đau khổ."
Cậu không sao chứ?"
Long Đế Uy quay đầu lại hỏi."
Tôi không sao."
Tạ Thư Dật gắng gượng nói.Hắn có chuyện, hắn có chuyện lớn rồi!
Hắn sắp chết!
Hắn sắp chết vì nỗi đau mất cô rồi!"
Tương Tư nói, Hải Nhạc thực ra rất yêu cậu, chỉ là... cậu đã làm cô ấy tổn thương quá nhiều.
Tương Tư nói cậu không biết trân trọng."
Long Đế Uy nói, giọng nhẹ mà có cay."
Đừng nói nữa, làm ơn đừng nói nữa, bây giờ, tôi không muốn nghe tên cô ấy!"
Tạ Thư Dật mất kiểm soát hét lên.Hắn hối hận rồi, hắn thật sự hối hận rồi!
Giống như Nhã Nghiên đã nói, lần này, nếu hắn để lỡ Hải Nhạc, hắn sẽ mất cô mãi mãi!
Hải Nhạc đối với hắn, lạnh lùng, dứt khoát, và vô tình đến vậy!