Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi

[BOT] Mê Truyện Dịch
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 80: Vòng hai: Song vũ!



Đối với Ôn Thời, việc mình có phải là fan giả hay không thực sự không quan trọng lắm.

Dù sao, cô đã không còn theo đuổi thần tượng nữa rồi, giả hay thật thì ai mà quan tâm?

Người luôn đứng sau lưng cô là Giang Trì Ấp thì lại rất để ý!

Hiện giờ anh đặc biệt để ý!

Lúc trước, cô hẳn là phải thích anh đến mức nào mới có thể điều tra anh kỹ đến vậy, ngay cả những điều bí mật của anh cũng bị cô lật tung lên!

Chết tiệt, đến bản thân trước kia được cô thích nhiều đến thế mà anh còn cảm thấy ghen tị!

Trong lòng Giang Trì Ấp ngổn ngang bao cảm xúc, còn Ôn Thời thì vô tư chạy đến bên bàn ăn, xem Bạch Lê và những người khác mở “hộp bí ẩn”.

Trong đĩa quả nhiên toàn là những món ăn “kinh dị" mặc dù không đến mức kinh khủng như cá trích muối, nhưng cũng là những món như nhộng tằm chiên, gỏi rau răm, rễ rau mùi xào thịt và mướp đắng tỏi.

“Chỉ có vậy thôi à?” Kim Nguyên Thanh vừa nói vừa nhón một cọng rau răm bỏ vào miệng: "Mấy món này thì làm sao gọi là món kinh dị được.”

Hứa Tuấn Triết lập tức khoác vai anh: "Anh Kim, chúng ta cũng coi như là anh em khác bố khác mẹ, anh giúp đỡ em một lần đi. Ăn mấy thứ này, em chỉ cần ăn một miếng thôi là sẽ chết thật đấy!”

“Mơ à! Mau buông tôi ra!” Kim Nguyên Thanh thực sự không thể gỡ tay Hứa Tuấn Triết ra, đành thổi vào mặt cậu một hơi.

“Ụa…” Hứa Tuấn Triết ôm miệng, suýt chút nữa bị cái hơi thở mang theo mùi rau răm ấy hạ gục.

Kim Nguyên Thanh cười mắng: "Đáng đời, nhóc con!”

Mọi người suýt chút nữa cười lăn lộn vì hai người bọn họ.

Trên bình luận tràn ngập những câu như [Nhóc thối!] [Hahaha…]

“Chúng tôi là chương trình có tâm nhất, không ép mọi người phải ăn hết tất cả, chỉ cần chọn một món để thử là được.” Đạo diễn nói với mọi người.

Cuối cùng Hứa Tuấn Triết cũng hoàn hồn, hướng về phía máy quay của mình nói: "Trò đùa hài hước nhất thế kỷ này ra đời rồi: Chương trình ‘Cuộc sống thân yêu’ có tâm.”

Câu nói đó lại một lần nữa khiến mọi người bật cười sảng khoái.

Đạo diễn cố gắng nhịn cười rồi hô lên: "Hứa Tuấn Triết phải ăn hai món!”

“A a a…” Tiếng kêu thảm của cậu vang vọng khắp trường quay.

Những người còn lại trong đội xanh thì không phản ứng mạnh như cậu, chỉ chọn một món dễ chấp nhận để ăn, nhưng biểu cảm đau khổ của họ vẫn khiến mọi người cười không ngớt, khán giả trước màn hình cũng cười đến đau bụng.

Hashtag #HứaTuấnTriếtThậtBịĐọaĐày# nhanh chóng leo lên top tìm kiếm nóng, bổ sung thêm vào kho biểu cảm của cộng đồng mạng.

Sau khi phần trừng phạt kết thúc, đạo diễn lại nói với mọi người: "Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu trò chơi vòng hai.”

“Hôm nay các khách mời là thành viên nhóm của Hồ Tiểu Ngọc, chúng ta hãy cùng chào đón nhóm ‘Fairy’ (Tiên tử) đã đến với chương trình.”

Hồ Tiểu Ngọc và các thành viên trong nhóm bước ra, cảm ơn mọi người.

Người hâm mộ dùng phông chữ bạc để ủng hộ họ trên bình luận, gần như che kín cả màn hình, đủ để thấy mức độ nổi tiếng của nhóm cao đến mức nào.

“Hôm nay đã có một nhóm nữ đến, tất nhiên chúng ta không thể bỏ qua cơ hội học nhảy cùng họ. Chúng ta sẽ thực hiện một màn song vũ, tái hiện hoàn hảo từng động tác. Nhóm nào hoàn thành trong thời gian ngắn nhất sẽ thắng!”

Đạo diễn vừa nói xong, cả nhóm liền nổ tung.

“Nhảy múa? Anh đùa gì vậy? Tôi nhìn thế này mà giống người biết nhảy lắm sao?” Kim Nguyên Thanh lắc lắc bụng mình, hơi hơi lồi ra.

Ôn Thời chỉ ra một điểm quan trọng: "Đội họ có ba thành viên của nhóm Fairy, đội xanh chắc chắn thắng rồi!”

“Đúng vậy!” Hồ Tiểu Ngọc cũng lên tiếng hưởng ứng.

Hứa Tuấn Triết phản đối: "Có gì mà không công bằng, vừa nãy các cô còn mượn 'Thời' bắt nạt chúng tôi đấy thôi!”

“Thì chương trình cũng đâu có hỏi mấy câu quan trọng gì đâu!”

“Bọn tôi không thèm quan tâm…”

“Nghe tôi nói hết đã.” Đạo diễn hét đến khản cả giọng: "Để công bằng, đội xanh sẽ chọn ra một thành viên của nhóm Fairy, đội đỏ chọn một người không biết nhảy, cùng với tôi làm giám khảo, để phán xét xem các bạn có hoàn thành phần nhảy hay không.”

“Ngôi làng xung quanh không chỉ có vườn nho mà còn có khu trồng rau nổi tiếng. Đội thua cuộc sẽ phải đến khu trồng rau để thu hoạch nguyên liệu cho bữa trưa và bữa tối, đồng thời phải nấu ăn, còn đội thắng cuộc sẽ có một ngày thư giãn thoải mái.”

Nghe xong, các khách mời lại được khơi dậy tinh thần chiến đấu.

Chẳng cần đạo diễn nhắc nhở, mọi người đã bắt đầu buông lời thách thức.

“Chờ mà xem, hôm nay tôi thậm chí sẽ không rửa rau đâu!” Hồ Tiểu Ngọc lập tức khởi đầu cuộc chiến.

Kết quả là cô bị các thành viên trong nhóm cười nhạo không thương tiếc: “Chẳng lẽ cậu quên là cậu học vũ đạo chậm nhất nhóm à?”

“Tôi học vũ đạo chậm, còn cậu thì học động tác cũng chậm mà!” Hồ Tiểu Ngọc cũng nhanh chóng phơi bày điểm yếu của đối phương.

“Ai chậm chứ, lát nữa tôi sẽ cho cậu thấy khả năng của mình!”

Mấy cô gái trẻ ồn ào cãi nhau, mọi người cũng cười ầm lên, không khí xa lạ ban đầu liền tan biến hơn một nửa.

“Vậy chúng ta chọn giám khảo trước đã.”

Đội xanh nhanh chóng chọn thành viên Fairy là Lưu Khanh, còn đội đỏ thì lại do dự.

“Chắc chắn phải là tôi rồi, tôi thực sự không biết nhảy đâu, bảo tôi học nhảy thì thà giết tôi còn nhanh hơn.” Kim Nguyên Thanh giơ tay cao, chân đã bắt đầu tiến về phía nhóm đạo diễn.

Ôn Thời ngẫm nghĩ về vết thương của Giang Trì Ấp, nên tạm thời không đồng ý để anh tham gia.

“Anh Kim, anh đi đi.” Giang Trì Ấp bất ngờ lên tiếng.

Ôn Thời liếc nhìn anh, không tán thành lắm. Cô vẫn còn nhớ rõ vết bầm tím rỉ máu ở thắt lưng anh, nghĩ thôi cũng thấy đau, không hiểu tại sao anh lại cố tỏ ra mạnh mẽ.

“Tôi không sao.” Giang Trì Ấp thấp giọng nói với cô.

Không sao thì không sao, nói với cô làm gì, ai quan tâm anh chứ!

Ôn Thời hừ nhẹ một tiếng, thân thể anh, anh đau đến chết cũng chẳng liên quan gì đến cô!

Bên kia, Kim Nguyên Thanh hét lên: "Cảm ơn Giang lão sư!” Sau đó anh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh đạo diễn.

Người đã được chọn xong, nhóm đạo diễn liền chiếu lên màn hình phía sau một đoạn vũ đạo ngắn, trích từ sân khấu song vũ gần đây của nhóm Fairy trong buổi gặp gỡ người hâm mộ.

Buổi gặp gỡ người hâm mộ mà, thần tượng thường sẽ chuẩn bị một chút phúc lợi cho fan, và màn song vũ này là sự kết hợp giữa phong cách trung tính và gợi cảm, với những động tác uốn eo và thân mật, tạo ra bầu không khí mập mờ.

Khi đoạn video được chiếu ra, tất cả mọi người, bất kể là nam hay nữ, đều không thể giữ được bình tĩnh. Hồ Tiểu Ngọc, một trong những nhân vật chính của màn vũ đạo, nhìn thấy cảnh mình uốn eo mà suýt chút nữa xấu hổ đến mức chết ngay tại chỗ, cô ôm mặt rồi quỳ xuống trước chương trình.

“Các anh chị giết tôi luôn đi cho xong!”

Nhân vật chính còn lại là giám khảo Lưu Khanh cũng lâm vào tình trạng tương tự, cô ôm mặt cúi đầu mãi không chịu ngẩng lên, ống kính liên tục đặc tả đôi tai đỏ ửng của cô.

Đừng nói các cô gái, đến các chàng trai cũng bắt đầu hoài nghi cuộc đời, dù có một bên là phong cách trung tính, nhưng đó vẫn là vũ đạo của con gái!

Bình luận ngay lập tức bùng nổ!

[Hôm nay các chị em có phúc rồi!]

[Trời ơi, là màn vũ đạo phúc lợi, chương trình này các người thật to gan đấy! Làm ơn hãy tổ chức thêm nhiều hơn nữa!]

[Hahaha, Giang Trì Ấp nhảy vũ đạo của nhóm nữ, hôm nay tôi thực sự không uổng phí mà xem!]

[Từ giờ trở đi, tôi sẽ không bao giờ nói đạo diễn thiếu đạo đức nữa, mà phải là thiếu đạo đức nặng luôn! Hahaha…]

[Thích xem quá đi, hãy nhanh bắt đầu đi, nhất định phải để Ôn Thời và Giang Trì Ấp cùng một nhóm!]

[A a a a, nhất định phải để hai người họ một nhóm!]
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 81: Dùng Lý Phục Nhân - Giang Trì Ấp



Những tiếng r.ên rỉ khổ sở và than thở liên tục vang lên từ các khách mời, tạo nên một không khí vui nhộn khiến tổ đạo diễn xem vô cùng thích thú.

"Thôi nào, thời gian cũng không còn sớm đâu. Mọi người không muốn trưa nay phải nhịn đói đúng không? Động tác này cũng không khó lắm, học nhanh là xong thôi!" Giọng đạo diễn pha lẫn tiếng cười khiến ai nấy đều bất mãn.

Ôn Thời bực bội muốn học theo cách của Kim Nguyên Thanh mà túm cổ ông ấy: " Đứng nói thì dễ, có giỏi thì anh ra nhảy đi!"

"Trời ơi, không có gì đâu mà. Tiểu Ngọc vẫn ở trong đội của chúng ta, mọi người cố gắng học đi." Kim Nguyên Thanh đã được giải thoát nên không chỉ khoái chí mà còn hùa theo tổ chương trình.

"Anh Kim, sao anh lại đâm sau lưng đồng đội thế chứ!" Ôn Thời tức giận nói: " Nếu tụi này thua, anh sẽ phải làm hết việc đó!"

Kim Nguyên Thanh hoàn toàn chấp nhận thua cuộc, nhún vai cười: " Làm thì làm thôi, dù sao bây giờ anh cũng không phải nhảy."

Thái độ đó khiến Ôn Thời tức giận, lấy một cái gối ném thẳng vào anh ta.

Ngay cả Bạch Lê, người vốn hiền lành cũng không thể không trách móc tổ chương trình: " Thật sự là tôi không làm nổi đâu, quá khó với tôi rồi!"

Tổ chương trình thì chẳng có chút nhượng bộ nào, liên tục giục các khách mời nhanh chóng chia nhóm.

Không còn cách nào khác, họ đành phải bắt đầu bàn bạc việc phân nhóm.

"Tôi, tôi muốn cùng nhóm với Giang lão sư." Đường Thiệu Khả khẽ giơ tay, nhẹ giọng nói.

Cô nàng có đôi mắt tròn xoe như mắt mèo, vừa trong sáng lại vừa quyến rũ, đôi mắt long lanh trông rất dễ thương khi ngại ngùng. Việc cô dám nói ra điều này rõ ràng là đã phải lấy rất nhiều can đảm, ánh mắt nhìn Giang Trì Ấp mang theo chút do dự.

Theo lý mà nói, Đường Thiệu Khả đã thể hiện rõ mình là fan của anh ấy, vì hiệu quả chương trình, Giang Trì Ấp lẽ ra không nên từ chối.

Hơn nữa, ai có thể nhẫn tâm từ chối một cô gái dễ thương như vậy chứ?

Ôn Thời còn đang thầm nghĩ như vậy, thì chợt nghe Giang Trì Ấp lạnh lùng nói: "Xin lỗi, tôi hơi ngại giao tiếp. Nếu ghép nhóm với cô sẽ chỉ làm lãng phí thời gian, tôi nghĩ tôi nên ghép với Ôn lão sư, người mà tôi quen thuộc hơn."

"Vả lại, nếu cô và Tiểu Ngọc ghép nhóm, có thể nhanh chóng nắm bắt động tác, sau đó cô có thể một đối một hướng dẫn lại tôi và Ôn lão sư những động tác tương tự. Như vậy không phải tiết kiệm thời gian hơn sao?"

Những lời này hợp tình hợp lý đến nỗi Đường Thiệu Khả không thể phản bác. Dù thái độ của anh rất nhẹ nhàng, không khiến cô ta cảm thấy xấu hổ, nhưng nét mặt cô ta vẫn hiện rõ chút thất vọng.

Những người đang theo dõi trực tiếp đương nhiên thể hiện sự thương cảm.

[Thiệu Khả đã rất dũng cảm rồi!]

[Giang Trì Ấp vẫn thế mà, lần trước với Bạch Lê cũng vậy, chẳng có chút phong độ quý ông nào cả.]

[Thiệu Khả của chúng ta chắc chắn không để tâm đâu!]

[Không đồng ý ghép nhóm là không có phong độ quý ông à? Lý do của anh ấy chẳng phải rất rõ ràng sao?]

[Đúng rồi, Giang Trì Ấp chẳng lẽ không có quyền từ chối à? Đừng ép buộc đạo đức người ta nhé!]

[Đúng vậy, mà nếu anh ấy muốn ghép nhóm với Ôn Thời thì sao?]

[Đúng đấy, Giang Trì Ấp chỉ không sợ giao tiếp với Ôn Thời, giờ thì sao?]

[Phải, phải, trong mắt chú chó nhỏ này chỉ có mỗi chủ nhân thôi!]

...

Loạt bình luận "phải đó, phải đó" khiến fan của Đường Thiệu Khả chẳng biết nói gì. Dù fan lâu năm hay fan couple đều nhận ra chiêu trò này họ đã gặp từ lâu rồi!

Còn lời của Giang Trì Ấp cũng đã thuyết phục được Hồ Tiểu Ngọc, cô nàng cuối cùng cũng khôi phục chút tinh thần từ “độc” của tổ đạo diễn, lấy máy tính bảng ra để bắt đầu cùng Đường Thiệu Khả học các động tác.

Ôn Thời, dù bị sắp đặt rõ ràng, chỉ có thể chấp nhận kết quả này, ngồi cạnh Hồ Tiểu Ngọc xem video và lặng lẽ ghi nhớ động tác.

Sự sắp xếp bên phía họ nhanh chóng bị đội xanh bắt chước.

Hai thành viên của Fairy phối hợp cùng nhau học động tác, rồi dạy lại cho Hứa Tuấn Triết và Bạch Lê.

Bạch Lê liếc nhìn Đường Thiệu Khả với ánh mắt đầy cảm thông, dù không biết cô ta có giống mình chỉ muốn "ké fame" của Giang Trì Ấp hay không, nhưng nhìn cảnh cô ấy bị từ chối thì cô không hề ngạc nhiên chút nào.

Bởi vì tên ‘cẩu nam nhân’ Giang Trì Ấp này suy nghĩ không hề giống người bình thường!

Nếu Giang Trì Ấp có thể nghe thấy suy nghĩ của cô ấy, chắc chắn sẽ đáp lại rằng: "Cô từng thấy ai có suy nghĩ bình thường mà lại đọc được tiếng lòng của người khác chưa!"



Video thực ra rất ngắn, chỉ dưới 30 giây, nhưng các động tác vũ đạo thì không hề ít, và đó đều là tinh hoa của cả màn trình diễn.

Ôn Thời có trí nhớ không tồi, kiếp trước khi còn là diễn viên nhỏ, cô đã vào vai đủ loại nhân vật. Để diễn tốt một vai vũ công ba lê, cô từng luyện ba lê một thời gian, nên khả năng phối hợp động tác của cô không thành vấn đề.

Cô theo trí nhớ nhảy lại một lần, điều này khiến Hồ Tiểu Ngọc phải kinh ngạc.

"Tiểu Thời, cậu từng học nhảy à?"

Ôn Thời suy nghĩ một chút, kiếp này lúc nhỏ mẹ cô hình như cũng từng cho cô đi học một thời gian, nhưng bà nội nói học những thứ này không có ích, thế là cô không học nữa.

"Xem như là vậy." Cô đáp lấp lửng.

Hồ Tiểu Ngọc phấn khích ôm lấy cánh tay cô: "Cậu quả thật là thiên tài đấy, lẽ ra ban đầu không nên làm diễn viên, mà phải làm idol mới đúng!"

"Đừng phóng đại nữa."

"Thật đấy, nhảy múa cần phải có cảm giác vũ đạo, sự phối hợp và còn phải giữ vững khung người. Cậu là một trong những người bắt nhịp nhanh nhất mà tôi từng thấy."

Hồ Tiểu Ngọc vừa nói, vừa ôm eo cô, liền ngạc nhiên thốt lên: "Ôi, eo c** nh* quá!" Cô ấy còn sờ bụng Ôn Thời: "Cả cơ bụng cũng rất chắc."

[Tôi thấy cô ấy chỉ muốn sờ eo của Ôn Thời thôi!]

[Buông cô ấy ra, để tôi làm thay!]

[Xin hãy mô tả chi tiết cảm giác khi sờ sờ eo!]

[Tôi cũng nghĩ Ôn Thời nhảy rất tốt...]

[Vũ công chuyên nghiệp ở đây, tôi hoàn toàn đồng ý với Hồ Tiểu Ngọc, tài năng của Ôn Thời khiến tôi phát cuồng vì ghen tị!]

[Có cần phải nói quá như vậy không?]

...

Khi bình luận viên đang bàn luận về tài năng nhảy múa của Ôn Thời, thì bên livestream của Giang Trì Ấp cũng náo loạn.

[Xin hỏi, đây có phải là cảnh quý giá về việc loài người sớm thuần hóa tứ chi không?]

[Xin hỏi, có phải Giang Trì Ấp vừa lắp tứ chi vào không?]

[Xin hỏi, tứ chi mỗi bên tự nhảy theo cách riêng cũng tính là tài năng chứ?]

Và còn nhiều bình luận hơn nữa:

[Haha, tôi cười muốn chết rồi!]

[Tôi lúng túng quá, không biết phải nhìn vào đâu!]

Cũng không trách họ cười, thực sự là Giang Trì Ấp quá cứng nhắc, đến mức không hiểu được động tác quay người phải quay như thế nào, cả người anh như sắp vặn thành một cọng dây thừng.

Đừng nói khán giả, ngay cả đội ngũ sản xuất chương trình cũng cười nghiêng ngả, khiến người của đội xanh cũng chạy qua xem, tiếng cười của Hứa Tuấn Triết vang vọng đến nỗi suýt làm tung cả mái nhà.

Giang Trì Ấp vốn chưa từng nhảy múa, tất nhiên không ngờ rằng sự phối hợp của mình lại kém đến vậy. Khi bị nhiều người nhìn chằm chằm, anh cũng có chút lúng túng.

Càng lúng túng, động tác của anh lại càng kỳ quặc hơn.

Ngay cả Đường Thiệu Khả cũng không nhịn được, cười phun ra khi thấy anh như vậy, dù trước đó cô ta luôn cố gắng chăm sóc cảm xúc của anh.

Ôn Thời cũng thấy thật khó tin, xem các pha hành động của anh rất trôi chảy, không giống người không biết phối hợp tứ chi, nhưng sao nhảy múa lại giống như một con robot bị gỉ sét thế này.

Thấy anh bị nhiều người cười nhạo, trong lòng Ôn Thời cũng có chút không đành lòng.

Cô tiến lên phía trước, nắm lấy cánh tay anh, giúp anh quay người lại, sau đó chỉnh lại đầu anh, cười nói: "Dù sao đây cũng là nhảy đôi, tự làm một mình thì có chút lạ. Tôi phối hợp với anh nhé."

"Được." Giang Trì Ấp nhìn cô, ánh mắt dịu dàng hiếm thấy.

[Ôi, đây là ánh mắt của một chú chó đáng thương!]

[Ôn Thời: Chó của tôi chỉ có tôi mới được bắt nạt, không ai khác được phép!]

[Các người đừng nói nữa, nói thêm nữa tôi sẽ bị ngọt đến chết mất!]

[Lúc đầu tôi cứ nghĩ đây chỉ là tình đơn phương của Giang Trì Ấp, cuối cùng thì Ôn Thời cũng đã mềm lòng rồi sao?]

[Ai mà không yêu một chú chó ngoan chứ!]

[Thật sự, tôi không quan tâm, họ nhất định là thật!]

***
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 82: Hiểu ý trời sinh



Điều mà Ôn Thời không ngờ tới là, dưới sự hướng dẫn của cô, các động tác của Giang Trì Ấp đã có thể trôi chảy hơn, nhưng cả người anh lại càng thêm cứng nhắc.

Vừa nãy anh còn giống như một con robot, bây giờ thì hệt như một xác sống với khớp xương không linh hoạt!

Ôn Thời xoay người một cái, suýt chút nữa bị chân của anh làm vấp ngã, cô chỉ có thể vỗ vỗ vào cánh tay anh: "Anh có thể thả lỏng một chút không!"

Giang Trì Ấp thu chân lại, giọng nói có phần thiếu tự tin: "Có thể..."

Thật ra anh không thể!

Anh liếc nhìn tay mình đang đặt trên eo cô, cảm giác như bản thân sắp phát điên!

Không phải anh chưa từng diễn cảnh tình cảm với nữ diễn viên khác, cũng không phải chưa từng ôm eo họ, nhưng chẳng ai có vòng eo vừa nhỏ vừa mềm mại như cô.

Dù là cách một lớp áo hoodie rộng, anh vẫn có thể cảm nhận được độ dẻo dai của eo cô dưới lòng bàn tay. Đường cong của vòng eo hoàn toàn khớp với lòng bàn tay anh, như thể tay anh được tạo ra để ôm lấy vòng eo ấy.

Cảm giác gần gũi này khiến đầu óc anh có phần đơ cứng.

Cô, cô lại còn lắc eo nữa chứ...

Giang Trì Ấp chỉ sợ mình sắp bùng nổ đến cảnh giới tối cao mất rồi!

Yết hầu của anh chuyển động nhanh, anh dùng sức giữ chặt eo cô, cảm giác mềm mại dưới tay khiến anh lập tức nới lỏng lực.

"Hửm?" Ôn Thời nghi hoặc quay đầu nhìn anh.

Đôi mắt cô trong trẻo đến mức Giang Trì Ấp chỉ muốn gõ vào trán cô.

Cô thật sự không có chút tình cảm nào sao?

Anh vẫn đang ôm eo cô đây, mà tại sao chỉ có anh là hồi hộp đến mức sắp nổ tung thôi chứ!

"Động tác của cô đừng lớn như vậy." Giang Trì Ấp nắm chặt tay còn lại thành nắm đấm.

Đặc biệt là động tác lắc eo, đừng có lắc mạnh vậy chứ!

Ôn Thời khẽ lườm anh một cái: "Yêu cầu của anh thật là kỳ quái!"

Mặc dù nói vậy, nhưng khi cô lắc eo, động tác của cô cũng chậm đi đôi chút.

Giang Trì Ấp cố gắng phân tán sự chú ý, cả hai cuối cùng cũng thực hiện xong các động tác một cách trôi chảy.

Khi thấy cả hai nhóm đã luyện tập tương đối, đạo diễn cầm loa hô lên: "Luyện xong rồi thì bắt đầu luôn đi, mọi người mà không ăn cơm thì chúng tôi cũng đói theo đấy!"

Lời này ngay lập tức khiến các khách mời phản ứng dữ dội.

Bạch Lê, người cũng đã bị tra tấn khá nhiều, tức giận đến mức ném một chiếc gối về phía tổ đạo diễn.

Thấy cô ấy tức giận như vậy, mọi người đều cười vang.

[Bạch Lê nổi tiếng là người tính tình tốt, mà có thể khiến cô ấy nổi giận, tổ đạo diễn quả thực là cao tay!]

[Về phần tạo drama, tôi chỉ phục tổ đạo diễn!]

...

Sau khi cười xong, cuộc so tài giữa hai nhóm cũng nhanh chóng bắt đầu.

"Thời gian bắt đầu!"

Đội đỏ bắt đầu trước.

Đường Thiệu Khả và Hồ Tiểu Ngọc không cần phải nói, dễ dàng và uyển chuyển hoàn thành bài nhảy mà không cần nhảy lần thứ hai.

Sau đó đến lượt Ôn Thời và Giang Trì Ấp, cả hai đã hoàn thành bài nhảy, nhưng rõ ràng là mỗi người nhảy một kiểu, đừng nói gì đến không khí hay thẩm mỹ, không gây khó chịu cho mắt là may lắm rồi.

"Không qua!" Đạo diễn hô to một tiếng.

Lưu Khanh giơ tay làm dấu chéo trước ngực, còn Kim Nguyên Thanh thì cười đến mức ôm bụng: "Không phải là tôi không muốn cho các bạn qua, mà thật sự là các bạn nhảy quá buồn cười! Hahaha..."

Câu nói này cũng đại diện cho tiếng lòng của phần lớn khán giả.

[Sao Ôn Thời cũng trở nên kỳ quặc thế này?]

[Có thể, việc không phối hợp tứ chi cũng là một thứ có thể lây nhiễm!]

[Hahaha, anh chiếm hết phần "bamboo shoots" rồi!]

"Hai người mau nhảy lại lần nữa!" Hồ Tiểu Ngọc vỗ tay giục hai người: "Đạo diễn vẫn đang tính thời gian đấy!"

Cả hai nhảy lại lần nữa, nhưng hiệu quả vẫn không khá hơn. Vì Giang Trì Ấp quá cứng nhắc, anh không thể theo kịp nhịp điệu, làm rối cả bước nhảy của Ôn Thời.

Cuối cùng, cả hai đều không nhịn được mà nhìn nhau cười.

Những người xung quanh cũng cười không ngừng, Kim Nguyên Thanh ngồi đối diện trên sàn cười đến mức đập tay xuống đất.

[Tôi thật sự sắp chết vì cười mất thôi, chương trình thực tế gì chứ, đây rõ ràng là chương trình hài mà!]

[Buồn cười quá, từ giờ chỉ cần thấy năm chữ "Giang Trì Ấp nhảy" thôi là tôi sẽ cười đến chết!]

[Tôi cười đập giường, mẹ tôi chắc tưởng tôi bị điên rồi!]

...

Sau khi nhảy đi nhảy lại nhiều lần, Ôn Thời cũng nhận ra vấn đề của Giang Trì Ấp. Anh đã nhớ hết các động tác, không cần phải đúng từng chi tiết, quan trọng là anh không được cứng đờ như vậy, cần phải theo kịp nhịp điệu.

Ôn Thời kéo anh sang một bên, che micro ở cổ áo mình lại, thấp giọng hỏi: "Anh biết nhảy Waltz không?"

Giang Trì Ấp do dự gật đầu, không hiểu sao cô lại đột nhiên hỏi vậy.

"Vậy chúng ta thử nhảy một chút, anh tìm cảm giác nhé." Ôn Thời vừa nói vừa đặt một tay lên vai anh, tay kia nắm lấy tay anh, chuẩn bị tư thế.

Giang Trì Ấp ngơ ngác mất hai giây, rồi dưới ánh mắt ra hiệu của cô, anh ôm lấy eo cô và bắt đầu bước những bước Waltz.

Có lẽ vì Waltz quá thanh nhã và trang trọng, nên tâm hồn đang "bay bổng" của Giang Trì Ấp lại được kéo về, dù ở khoảng cách gần như vậy với Ôn Thời, cơ thể anh dần dần không còn cứng nhắc nữa.

Ôn Thời ngước mắt nhìn Giang Trì Ấp, trong mắt cô ánh lên một tia trêu chọc.

Cô đoán đúng rồi, Giang Đại Ảnh Đế quả thật là quá mức ngại ngùng rồi.

Nhận ra suy nghĩ của cô, đôi tai của Giang Trì Ấp vừa mới hết đỏ lại bắt đầu ửng hồng trở lại, ánh mắt anh cũng trở nên lảng tránh, không dám nhìn thẳng vào mắt cô nữa.

Việc hai người đột nhiên nhảy Waltz khiến mọi người xung quanh không khỏi sững sờ.

Sự ngạc nhiên dần biến thành sự kinh ngạc.

Cả hai dù chỉ mặc trang phục thường ngày nhưng dáng người thẳng tắp, khí chất nổi bật, những bước nhảy giữa họ toát lên sự thanh lịch và cao quý không thể che giấu bởi trang phục đơn giản.

Hai người không giống như đang ở bên cạnh khu bếp mở, mà giống như đang nhảy múa bên cạnh đài phun nước trên quảng trường hoặc tại một bữa tiệc dạ hội sang trọng, thu hút ánh nhìn đầy ngưỡng mộ của khách qua đường.

Khung cảnh hiện tại trở nên yên lặng vì điệu Waltz của họ, nhưng khán giả trước màn hình thì đã "nổi điên" rồi!

[Tôi đúng là có phúc quá mà, trong một chương trình mà được thấy CP của tôi không chỉ nhảy bài của nhóm nữ, mà còn nhảy Waltz nữa!]

[Hai người này hợp nhau quá đi mất! Trước giờ tôi không để ý, giờ thì đổ gục luôn!]

[Vì trình độ văn hóa không đủ, tôi chỉ biết nói "Wow" để biểu đạt cảm xúc lúc này thôi!]

[Tôi sẽ đi gọi nhân viên đăng ký kết hôn đến đây ngay, hai người đứng yên đấy đừng đi đâu cả!]

[Cưới luôn đi mà, tôi còn đặt tên cho con hai người rồi đây này!]

...

Với tính cách cẩn thận của Giang Trì Ấp, những bước nhảy chuẩn mực này thật sự rất hợp với anh. Anh nhanh chóng thả lỏng, nét mặt cũng trở nên mềm mại hơn.

Ôn Thời thấy anh như vậy, biết rằng đã ổn rồi. Cô vừa định thả tay ra khỏi vai anh, thì Giang Trì Ấp bất ngờ ôm chặt eo cô, nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất và xoay một vòng.

Mọi người xung quanh đều đồng loạt reo lên vì ngạc nhiên, Ôn Thời cũng hét nhỏ một tiếng, sau đó nhìn Giang Trì Ấp và không thể nhịn cười.

Khi đặt chân xuống đất, cô theo đà lực cánh tay anh mà xoay một vòng trọn vẹn, sau đó giả vờ nhấc váy, cúi chào mọi người như một quý cô.

Giang Trì Ấp cũng nắm tay cô, tay kia đặt lên ngực, cúi người chào mọi người, cùng cô kết thúc màn trình diễn.

Hai người ăn ý đến hoàn hảo, khiến tất cả những người có mặt vỗ tay rào rào và hét lớn.

"Bravo!" Hứa Tuấn Triết vừa huýt sáo vừa hét lớn.

Khán giả trong phòng phát trực tiếp cũng điên cuồng chụp ảnh màn hình, đến nỗi bình luận trên màn hình cũng thưa thớt hơn hẳn.
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 83: Một Ngày Trên Hot Search



Sau khi đã có được cảm giác từ lần nhảy điệu Waltz vừa rồi, cuối cùng Giang Trì Ấp cũng không còn cứng đơ như trước.

Anh cố gắng bắt kịp nhịp điệu theo động tác của Ôn Thời, dù vẫn còn hơi miễn cưỡng.

"Động tác chưa đạt yêu cầu!" Đạo diễn đứng ngoài, nhìn thấy mọi chuyện càng thêm phấn khích: "Hãy xem phiên bản gốc, thân thể phải sát lại gần nhau hơn, cơ thể phải nhịp nhàng, eo và mông đều phải uốn lượn hơn!"

Ôn Thời chộp lấy chiếc gối, dường như muốn nhét thẳng vào miệng của ông ta.

"Chương trình cấm sử dụng bạo lực với đạo diễn." Thấy vẻ mặt sát khí của cô, đạo diễn lập tức giơ bảng trắng che trước người, rồi lớn tiếng: "Thời gian không đợi người, hai vị lão sư mau nhảy lại lần nữa đi!"

Ôn Thời đành kéo Giang Trì Ấp nhảy lại lần nữa.

Lần này Giang Trì Ấp thả lỏng hơn, và khi anh bắt đầu nhập tâm, Ôn Thời cũng càng biểu hiện tự nhiên hơn.

Cô đan hai tay vào tay Giang Trì Ấp, vắt chéo trước eo, trông giống như cả người đang được anh ôm vào lòng. Theo những chuyển động của eo, hai cánh tay của họ giơ lên, khiến áo của Ôn Thời bị kéo lên một đoạn, lộ ra một phần eo trắng ngần.

"Ồ!!!" Cả trường quay nổ tung lên.

Các bình luận trực tuyến cũng bùng nổ theo.

[Cuối cùng thì tôi cũng chụp được!!!]

[Đây là chiếc eo tuyệt phẩm nào vậy!]

[Giang Trì Ấp, anh thật có phúc!]

[Tất cả tránh ra, đây là vợ tôi!]



Trên sóng livestream, điệu nhảy vẫn tiếp tục, cả hai xoay người đối diện nhau. Ôn Thời đưa tay vòng qua cổ Giang Trì Ấp, làm một động tác uốn sóng bằng ngực.

Giang Trì Ấp vô thức nín thở, mắt anh dán chặt vào cô, từ đôi mắt đỏ ửng đến đôi môi hồng hào, thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của cô phả lên cổ mình, khiến cơ thể anh khẽ run lên.

Tim anh đập loạn nhịp, tâm trí hoàn toàn bị cô cuốn hút.

May thay, hai người nhanh chóng tách ra, giúp tim Giang Trì Ấp không bị ngừng đập.

Sau đó, các động tác của hai người đều trở nên độc lập hơn, nhưng một tay của Giang Trì Ấp dường như không rời khỏi eo của cô, dù cô có cúi người hay xoay tròn.

Nghe câu hát "tay trái bảo vệ eo em" trong bài, Giang Trì Ấp gần như hoang mang không hiểu nổi.

Đây là bảo vệ sao?

Giới trẻ bây giờ thật quá táo bạo!

May mắn là điệu nhảy chỉ kéo dài ba mươi giây, cả hai lần nữa kết thúc bằng một cú xoay tròn.

Tiếng la hét lại vang lên khắp trường quay!

Trên bình luận trực tuyến, mọi người cũng không ngừng hú hét, các bình luận "nhặt quần"* bay loạn xạ.

* nhặt quần/lột quần: ngôn ngữ mạng ý chỉ sự việc bí mật nào đó bị nhiều người biết được

[Hôm nay tôi phát tài nhờ "nhặt quần"!]

[Vì môi trường trái đất, xin mọi người tự giác nhặt hết "quần".]

Vì động tác nhảy khá mạnh mẽ.

Sau nhiều lần nhảy, thể lực của Ôn Thời không còn tốt, lúc này cô thực sự cảm thấy kiệt sức, vô thức tựa vào Giang Trì Ấp, thở hổn hển.

Giang Trì Ấp thì chẳng có chút mệt mỏi nào, lý trí mách bảo anh rằng điệu nhảy đã kết thúc, tay anh cũng nên rời khỏi eo của cô.

Nhưng tay anh dường như có suy nghĩ riêng, không theo ý của bộ não.

Giang Trì Ấp đành thuận theo tay mình, vẫn nửa ôm lấy Ôn Thời, để cô dựa vào anh nghỉ ngơi.

Những suy nghĩ thầm kín này khiến tim anh đập nhanh hơn cả lúc nhảy, bàn tay còn lại trong túi cũng nắm chặt.

[Anh đang làm gì vậy Giang Trì Ấp!]

[Eo của Bình Hoa chắc hẳn rất dễ ôm, không muốn buông ra đúng không!]

[Tôi không biết phải ghen tị với ai bây giờ.]

[Không quan tâm nữa, tôi bị cặp đôi này hút chết rồi, có việc gì thì gửi thư nhé!]

[Hôm nay "Biệt Thời Giang Tẩm Nguyệt" đã chễm chệ trên bảng Hot Search rồi!]



Từ những tiếng la hét của mọi người trong trường quay, có thể thấy rằng lần biểu diễn này của hai người đã rất hoàn hảo.

Lưu Khanh ngồi đối diện xem hai người nhảy, khuôn mặt đỏ bừng nhìn hai người, che miệng la hét không thành tiếng, kích động đến mức cả cơ thể run rẩy.

Kim Nguyên Thanh nhìn hai người, đôi mắt sáng rực, lớn tiếng kêu lên: "Hoàn hảo, tôi chỉ có thể cho các bạn một chữ hoàn hảo!"

Đạo diễn cũng dùng nắm đấm chống lên miệng không ngừng ho khan, muốn tìm lỗi cũng không ra, chỉ có thể gật đầu nói: "Qua rồi!"

"Tốt, đội đỏ chúng ta tổng cộng dùng hết 9 phút 16 giây!"

"Bây giờ đến lượt đội xanh bắt đầu!"

Phía đội đỏ, hai thành viên của nhóm Fairy nhảy rất ấn tượng...

Nhưng giờ khán giả trước màn hình đã không còn tập trung vào buổi livestream nữa. Hai đoạn nhảy vừa rồi của Ôn Thời và Giang Trì Ấp đã nhanh chóng leo lên top tìm kiếm. Ai đã xem qua thì không thể không hét lên.

Có một bình luận rất chính xác:

[Mở bình luận ra cứ ngỡ mình bước vào chuồng gà.]

[Đây thật sự là thứ mà tôi có thể xem sao? [che mắt][che mắt]]

[Hai người này thật sự quá đỉnh, đến chính chủ còn tự ship, tôi không thể không ship theo rồi!]

[Cầu xin hai người hợp tác làm một sân khấu đi! Tôi muốn xem bản đầy đủ!]

[Bản đầy đủ còn có "động tác lướt sàn", tổ đạo diễn các người sao không cho họ nhảy hết chứ!]

...

Cả phiên bản của Hồ Tiểu Ngọc và Lưu Khanh cũng nhanh chóng leo lên vị trí đầu bảng tìm kiếm nóng, dưới đó ngoài tiếng la hét còn là những lời cầu xin để Ôn Thời và Giang Trì Ấp nhảy phiên bản đầy đủ.

Trên mạng, thảo luận không ngừng tăng cao, đoạn video nhảy của hai người thậm chí còn lan ra ngoài vòng fandom.

Nhưng trong livestream, đội đỏ của họ lại thua đội xanh 10 giây, cuối cùng thua cuộc.

"Vậy, hôm nay nguyên liệu và hai bữa ăn của chúng ta phải giao cho đội đỏ rồi!" Giọng đạo diễn đầy hả hê.

"Ôi trời!"

Biết kết quả, đội xanh vui mừng vỗ tay và hét lên, còn đội đỏ thì có chút thất vọng.

Giang Trì Ấp nhìn mọi người, xin lỗi: "Xin lỗi, là do tôi kéo chân cả đội."

"Ây da, cũng không thể nói như vậy được, Ấp ca đã rất cố gắng rồi." Hồ Tiểu Ngọc vội vàng an ủi.

Đường Thiệu Khả cũng nhanh chóng nói: "Đúng vậy, Giang lão sư, anh làm rất tốt rồi!"

Kim Nguyên Thanh cũng nói: "Nếu là tôi ở lại, có lẽ bây giờ chúng ta còn chưa thi xong nữa!"

Ôn Thời nhẹ giọng: "Nghĩ ngợi mấy thứ này không bằng nghĩ xem trưa nay ăn gì!" Cô nhìn Giang Trì Ấp: "Nếu là anh nấu, thua cũng không phải là chuyện gì tệ."

Nhìn qua mấy người, ánh mắt Giang Trì Ấp lóe lên chút ý cười: "Vậy trưa nay muốn ăn gì?"

Ánh mắt anh dừng lại ở Ôn Thời.

"Đến trang trại rau xem thử đi, rau tươi ngon, làm gì cũng ngon!" Nhắc đến ăn uống, Ôn Thời ngay lập tức hào hứng với việc đến trang trại rau.

Biết rõ "đầu óc ăn uống" của cô đã bắt đầu hoạt động, khóe môi Giang Trì Ấp khẽ nhếch lên, nhẹ giọng nói: "Vậy lát nữa đến xem thử."

Không ai nhận ra điều gì bất thường, nhưng Đường Thiệu Khả lại liếc nhìn hai người, sau đó cúi mắt không biết đang suy nghĩ điều gì.

Vừa vận động xong, mấy người đi tắm và thay đồ, đội đỏ chuẩn bị lên đường đến trang trại rau.

"Đi cẩn thận nhé, đừng làm việc vất vả quá!" Hứa Tuấn Triết nằm ườn trên ghế sô pha, đắc ý vẫy tay với mọi người.

Kim Nguyên Thanh giơ nắm đấm lên hướng về phía anh: "Thằng nhóc này, chờ chúng tôi về cho anh ăn một đấm nhé."

Hứa Tuấn Triết tự tin bĩu môi, làm mặt xấu với anh ấy.

Mấy người cười đùa bước ra khỏi cửa.

May mắn thay, lần này chương trình không quá khắc nghiệt, đã chuẩn bị cho họ một chiếc xe đến trang trại rau. Một chiếc xe bảo mẫu, vừa đủ cho năm người ngồi phía sau.

Giang Trì Ấp và Kim Nguyên Thanh ngồi ở hai ghế trước, ba cô gái ngồi ở hàng ghế sau.

Hồ Tiểu Ngọc thân thiết ôm lấy cánh tay Ôn Thời, như một chú cún con ngửi mùi trên người cô: "Thơm quá, Tiểu Thời dùng nước hoa gì thế?"

"Không có mà." Ôn Thời ngửi ngửi trên người mình: "Có lẽ là mùi sữa tắm."

"Là nhãn hiệu gì, nói tôi biết với, tôi cũng muốn dùng cùng loại với cậu!"

Ngồi ở ghế trước, Giang Trì Ấp cũng lén lút dựng tai lên. Lúc nhảy cùng cô, anh đã ngửi thấy mùi thơm dễ chịu trên người cô rồi.

Anh chỉ cảm thấy rất thơm, tuyệt đối không có ý gì khác!

Giang Trì Ấp thầm tự bào chữa cho mình trong lòng.
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 84: Đừng bỏ lỡ quảng cáo miễn phí



Trong không gian nhỏ hẹp của chiếc xe, mùi hương trở nên rõ rệt hơn.

Ôn Thời cúi xuống ngửi thử hương trên người mình. Nếu không có Hồ Tiểu Ngọc nhắc, cô cũng không chú ý đến việc mùi sữa tắm của mình thực sự khá đặc biệt.

"Đây đều là mẹ tôi chuẩn bị cho." Cô nhìn Hồ Tiểu Ngọc, cười nói: "Để tôi về hỏi thử cho cậu."

"Mẹ của Tiểu Thời chắc chắn chỉ toàn chuẩn bị đồ tốt thôi." Nghe nhắc đến Tống Dĩnh, Hồ Tiểu Ngọc lập tức làm hình trái tim về phía máy quay.

Ngồi bên cạnh, Đường Thiệu Khả thò đầu ra nhìn Ôn Thời, cười nói: "Mẹ của cô là người sáng lập thương hiệu Mộc Hạ, chắc sản phẩm này là của Mộc Hạ nhỉ?"

Ôn Thời bị hỏi bất ngờ, cô cũng không chắc lắm.

"Có lẽ vậy." Cô chỉ có thể cười trả lời.

Từ sau lần phát sóng trực tiếp, thân phận tiểu thư nhà họ Ôn của Ôn Thời đã được tiết lộ. Mặc dù mọi người đều biết điều đó, nhưng không ai nhắc đến, vì họ quý mến Ôn Thời bởi tính cách dễ thương của cô, không liên quan đến gia thế.

Họ thích tương tác với mẹ của Ôn Thời qua màn hình vì trước đó bà ấy đã tặng họ những món quà tỉ mỉ chuẩn bị, và họ còn từng hưởng thụ việc đi tắm suối nước nóng nhờ bà ấy. Đó chỉ là hành động đơn thuần dễ thương, không mang mục đích gì khác.

Khi Đường Thiệu Khả nhắc đến gia thế của Ôn Thời, cả nhóm có chút ngại ngùng, cảm giác như họ đang cố tình lấy lòng mẹ của Ôn Thời chỉ vì gia đình cô.

Hồ Tiểu Ngọc liếc nhìn Đường Thiệu Khả, trên mặt không biểu lộ gì nhưng ánh mắt lại mang theo chút cảnh cáo.

Tuy nhiên, Đường Thiệu Khả dường như không nhận ra ánh mắt đó, tiếp tục hỏi: "Nhưng tôi rất thích dòng sản phẩm của Mộc Hạ. Tôi chưa từng ngửi qua mùi này, có phải là sản phẩm mới chưa ra mắt không?"

Ôn Thời không biết câu trả lời, thành thật nói: "Từ trước đến giờ mẹ tôi đưa gì thì tôi dùng nấy."

"Thật là hạnh phúc." Đường Thiệu Khả bày tỏ sự ngưỡng mộ, cười nói: "Ôn lão sư đúng là không cần phải lo lắng những việc nhỏ nhặt như vậy."

[Chị ta đang làm gì vậy? Lời lẽ kiểu đó thật châm chọc, muốn mỉa mai Bình Hoa là tiểu thư tay không dính bụi có phải không?]

[Fan đừng nhạy cảm quá, đây không phải là châm chọc gì đâu, đây chỉ là sự thật thôi mà?]

[Đúng vậy, như kiểu Ôn Thời là tiểu thư, đương nhiên là quần áo có người chuẩn bị sẵn rồi.]

[Vậy nên lần trước cô ấy đi chợ mua rau chắc cũng là kịch bản của chương trình.]

[Thực sự không hiểu, tiểu thư như cô ấy cần gì phải xây dựng hình tượng gần gũi với dân thường, chẳng phải muốn lấy lòng công chúng sao!]

[Các người thật giỏi suy diễn. Với lại, sữa tắm là mẹ cô ấy chuẩn bị, sao các người lại kết luận rằng cô ấy sống kiểu quần áo có người phục vụ được nhỉ?]

...

Không thể phủ nhận, Đường Thiệu Khả thực sự là cao thủ tạo chủ đề thảo luận. Chỉ với vài câu nói, đoạn bình luận trực tiếp đã bắt đầu gây tranh cãi.

Ôn Thời làm sao không nhận ra ẩn ý trong lời nói của Đường Thiệu Khả. Cô liếc nhìn cô ấy, cười nhẹ: "Đúng vậy, mẹ tôi yêu thương tôi lắm, từ đồ dùng cá nhân, quần áo đến trang sức đều là mẹ chuẩn bị, bà ấy chẳng bao giờ để tôi lo lắng."

Nói xong, cô còn giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Các cậu không phải thế à?"

Hồ Tiểu Ngọc không kiêng dè, lườm cô một cái: "Được rồi, được rồi, mọi người đều biết cậu có một người mẹ tốt, không cần khoe nữa đâu!"

[Bám váy mẹ thật đáng ghét!]

[Chúng tôi không giống bạn...]

[Chết tiệt, cô ấy lại khoe khoang thành công rồi!]

[Các tiểu thư nhà giàu khác thường khoe tiền, lần đầu tiên thấy có người khoe mẹ.]

[Ghen tị khiến con người trở nên xấu xí, mẹ của Ôn Thời ơi, dì có cần thêm con gái không?]

Các bình luận đã bị kéo lệch hướng, tất cả đều lên án hành động "khoe mẹ" của cô ấy, thậm chí còn xuất hiện cả từ khóa #ÔnThờiConCưngCủaMẹ#, khiến cư dân mạng đổ xô vào chỉ trích.

Trang chính thức của Mộc Hạ chẳng ngại chuyện, còn đăng một bài viết:

[Sữa tắm mà cô Ôn sử dụng là hương liệu đặc chế riêng bởi bà Tống, người sáng lập thương hiệu, hoàn toàn là sản phẩm độc nhất vô nhị, chứa đựng tình yêu thương của người mẹ, không bày bán trên thị trường.]

Nhìn thấy dòng trạng thái này, cư dân mạng đã phát điên, đua nhau làm nũng dưới phần bình luận của trang Mộc Hạ, năn nỉ bà Tống nhận họ làm con.

Tống Dĩnh, khi đang lướt xem những bình luận, cười đến không ngừng được, lập tức dùng tài khoản của trang chính thức để tổ chức bốc thăm phát 3000 phần quà tiền mặt và gói quà thương hiệu, đẩy nhiệt độ của thương hiệu l*n đ*nh điểm.

Rất nhiều cư dân mạng chỉ đến để tham gia bốc thăm, nhưng lại nhớ luôn cái tên "Mộc Hạ".

Sau đó, Đường Thiệu Khả biết mình vô tình đã quảng cáo miễn phí cho Mộc Hạ, tức đến suýt thổ huyết.

Ngồi trên xe, sắc mặt của Đường Thiệu Khả cũng không tốt hơn là bao, cô ta không ngờ Ôn Thời lại thẳng thắn thừa nhận như vậy, khiến cô bị một cú phản đòn lớn.

Ôn Thời liếc nhìn Đường Thiệu Khả, hoàn toàn không để tâm đến những trò nhỏ nhặt của cô ta, tiếp tục trò chuyện với Hồ Tiểu Ngọc và Kim Nguyên Thanh.

Nhìn thấy Ôn Thời nổi bật như vậy, Đường Thiệu Khả càng thêm ghét cô, chẳng phải nhờ gia thế mà cô mới được nhiều người yêu thích sao? Nếu cô chỉ xuất thân bình thường như cô ta, liệu có ai thèm nịnh nọt hay xoay quanh cô như vậy?

Việc nhảy múa vốn là sở trường của cô ta, đáng lẽ cô phải tỏa sáng trong chương trình này. Kết quả, Ôn Thời lại giành luôn cơ hội dạy Giang Trì Ấp nhảy, không những cướp mất thời lượng lên sóng của cô ta, mà còn khiến Giang Trì Ấp chẳng hề để ý đến cô ta nữa.

Đường Thiệu Khả liếc nhìn giữa cô và Giang Trì Ấp một lần nữa. Không phải thích nổi bật sao? Hôm nay cô sẽ cho cô nổi bần bật luôn!



Trong lúc trò chuyện, cả nhóm nhanh chóng đến khu vực trồng rau.

Nơi đây vốn là một vườn hái rau cho du khách từ thành phố đến trải nghiệm niềm vui tự hái rau tươi.

Tổ chương trình đã sắp xếp trước, vài người nông dân đón tiếp họ tại cổng, sau đó vừa giải thích về quy mô của khu vực trồng rau, vừa dẫn họ đến vườn hái rau.

"Đây là khu vực hái rau của chúng tôi, trong nhà kính có rất nhiều loại rau, các bạn có thể tự do hái theo ý thích."

Diện tích của nhà kính rất lớn, vừa bước vào, một luồng hơi nóng ập đến ngay. Để du khách dễ dàng hái rau, trong nhà kính có trồng nhiều loại rau, nhưng không đủ loại, có lẽ họ sẽ phải đến nhà kính khác để hái thêm.

Mặc dù diện tích không nhỏ, nhưng do trồng toàn rau, chỉ có những con đường nhỏ hẹp có thể đi qua, nên chỉ hai quay phim của tổ chương trình mới có thể vào, chụp từ nhiều góc độ khác nhau.

Các khách mời cầm GoPro tự quay, nhưng họ chẳng mấy để ý đến trải nghiệm của khán giả, khiến khung hình rung lắc chóng mặt, nên nhiều người đã chuyển sang xem ở phòng quay chung.

Đi được vài bước, mọi người đã cảm thấy nóng, ai nấy đều cởi áo khoác ra.

Lúc đến nơi, Giang Trì Ấp đã viết sẵn danh sách những loại rau cần hái, phân công nhiệm vụ cho mọi người rồi để họ tự đi hái.

Ôn Thời đi chậm lại một bước, đứng bên cạnh Giang Trì Ấp, khẽ che mic và hỏi nhỏ: "Hái rau phải cúi người, vết thương của anh không sao chứ?"

"Không nghiêm trọng đến vậy đâu." Giang Trì Ấp cũng che mic, hạ giọng trả lời.

Anh không phải đang cố tỏ ra mạnh mẽ, chỉ là vài vết bầm tím thôi, đối với anh những vết thương này chẳng là gì cả.

Đừng nói đến chuyện hái rau, trước đây dù cả người đầy thương tích, anh vẫn có thể đi làm công việc bốc vác như thường.

Ôn Thời nhíu mày, định nói gì đó thì Đường Thiệu Khả đã lớn tiếng gọi: "Ôn lão sư và Giang lão sư không qua đây à? Đang thì thầm gì vậy?"

Lúc họ nói chuyện, đều đã tránh camera, nên người quay phim cũng không quay vào họ. Nhưng khi Đường Thiệu Khả vừa gọi, máy quay lập tức hướng về phía hai người.

Vì cả hai đều hạ giọng nói chuyện nên vô thức đứng gần nhau, từ góc quay trông giống như họ đang tựa sát vào nhau.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back