Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
395800857-256-k130363.jpg

[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Tác giả: Bachtung-green
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thể loại: đam mỹ, xuyên sách,ngọt sủng, hài hước, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, 1&1, cường cường, chủ thụ.

Tác giả: Bách Tùng Green
Nhân vật: Lý Cảnh Thành (công) x Cố Thiên Minh (thụ)

Tóm tắt: Cố Thiên Minh - boy công sở 27 tuổi xuyên sách vào vai cậu thanh niên 17 tuổi lại còn là sách đam mỹ với loạt tình tiết máu chó, bi tráng.

Thanh niên là đứa con út của gia đình có thế lực ngang bằng với công 9, nhưng đối với pháo hôi gia cảnh thường đối nghịch với thành tích, vì vậy cậu có thành tích đứng nhất từ dưới đếm lên.

Vì thành tích kém nên cậu được chủ nhiệm sắp xếp để một bạn học dạy kèm.

Tên dạy kèm cậu lại còn là công 8 vì gia cảnh mà bị thụ 9 vứt bỏ, sau khi ra trường một thời gian đã nhanh chóng quật khởi vẫn mù quáng trả thù công 9.

Nhưng có boy công sở 27 tuổi đã thay đổi hắn ta.

Ngây ngô, lúng túng,
tôi không muốn hắc máu chó cho đôi tình nhân nam nam kia, tôi phải học thật giỏi!!

Lý Cảnh Thành: haiz sao cậu dễ thương thế.
!!!!?

Vô tình cả hai bất giác đã trộm nhớ nhau lúc nào chẳng hay, đến cả thụ nguyên tác Diệp Tô cùng không kéo trái tim anh ta về được.

 
[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Văn Án


Đây là bộ đầu tay của Bách Tùng Green, không biết tui có thể viết đến đâu nữa.

Cốt truyện do một lần tui đang nằm ngủ thì mơ thấy, thật ảo ma nhưng dựa trên đó diễn biến ra thì mới thấy thật thú vị nên quyết định viết tiểu thuyết luôn.Mọi người hãy đồng hành cùng Bách Tùng Green nha.(。・ω・。)ノ♡❤️❤️------------------------Cố Thiên Minh - nhân viên ba tốt của công ty, cậu luôn được yêu mến và nhận được nhiều tình yêu từ các cô nàng cùng công ty.Thế nhưng crush của cậu Cẩm Hạ vẫn không màn gì đến việc yêu đương.

Hôm nay cô ấy không ăn trưa mà lại đọc tiểu thuyết.Người ta thường nói yêu người phải yêu luôn cả tính cách, sở thích của họ.Vì vậy khi tan làm cậu đã mua quyển tiểu thuyết đó về để xem xem sở thích của cô ấy như nào và cũng là ý hay để bắt chuyện với cô ấy.Tiểu thuyết: "Học bá trầm mê tiểu yêu tinh gia cảnh tầm thường."

Tiểu thuyết ngôn tình ba xu sao?

Không sao cô ấy thích là được.Anh nhân viên: " quyển tiểu thuyết này nằm ở quầy đam mỹ ạ."

Hả!!?Đến tối, Cố Thiên Minh đọc tiểu thuyết cả đêm, máu chó dội cho cậu đến nỗi nhức nhức cái đầu.

Vì Cẩm Hạ mình có thể làm được.Tối đó cậu ngủ quên lúc nào không hay, khi mở mắt ra cậu đã ở trong một lớp học.

Và tay cậu còn đang viết gì đó trên mảnh giấy."

Lăng Kiệt, cậu có biết từ khi nhập học, cậu đã trở thành một mặt trời nhỏ chiếu rọi cả cuộc đời tớ không?

Mỗi ngày chỉ cần cậu xuất hiện đều khiến tớ phải nở nụ cười.

Đó là tình yêu chăng, chắc mình đã thích cậu rồi, Lăng Kiệt à, cậu cho phép mình theo đuổi cậu nha.♡"What??Cái chó gì vậy??Đây là xuyên sách rồi à?

Trời đất ơi lại còn là tên pháo hôi phản diện chuyên bắt nạt thụ chính.Không được mình không thể để bị hắc máu chó như thế.

Cố Thiên Minh, mày tỉnh táo lên, phải chăm học, gia cảnh mày giàu, việc gì phải lo tranh tình yêu với tên công chính đó.
 
[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Chương 1: theo đuổi crush


Chương 1: theo đuổi crush công sở

Tôi là Cố Thiên Minh - đã làm tại công ty A được ba năm.

Là một nhân viên gương mẫu ba tốt của công ty tôi luôn được mọi người chào đón, quý mến cùng với đó là tình yêu của các cô nàng trong công ty.Thế nhưng người con gái tôi tương tư - Cẩm Hạ - gần một năm nay vẫn cứ như thế, vẫn giữ khoảng cách, vẫn lạnh nhạt.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc làm việc của cô ấy thôi là tôi đã như bị hút hồn mà ngây ngẩn cả ngày.Giờ nghỉ trưa vẫn như mọi ngày, tôi sẽ hướng ánh mắt về cô ấy xem hôm nay cô ấy ăn gì và lấy một phần ăn trưa y hệt.!!!?Hôm nay cô ấy không xuống căn tin, cô ấy không ăn trưa lỡ như đói meo sao có sức làm việc.Khoang đã!!

Hình như cô ấy đọc tiểu thuyết gì đó thì phải, chắc cô ấy mới mua nên chỉ mới đọc được vài trang đầu.

Tiểu thuyết như nào mới được một người tài hoa kiều diễm như cô ấy để mắt đến đây.Không được, ra về mình phải mua một quyển về xem, biết đâu lại tìm được chủ đề bắt chuyện với cô ấy.Cuốn sách đó hình như tên là "Học bá trầm mê tiểu yêu tinh gia cảnh tầm thường".

Ngôn tình sao?

Không ngờ cô ấy lại xem loại tiểu thuyết ba xu như thế, không sao miễn cô ấy thích mình cũng sẽ yêu luôn sở thích của cô ấy.6 giờ tan làm, Cố Thiên Minh chạy đến một nhà sách gần đó để mua quyển tiểu thuyết "Học bá trầm mê tiểu yêu tinh gia cảnh tầm thường".Đến nhà sách Cố Thiên Minh đi dạo quanh tìm cuốn tiểu thuyết đó nhưng vòng mãi trong những kệ thể loại ngôn tình vẫn không thấy.

Bất đắt dĩ cậu phải đến quầy hỏi nhân viên."

Chào anh, cho tôi hỏi cuốn tiểu thuyết "Học bá trầm mê tiểu yêu tinh gia cảnh tầm thường" ở đâu ạ?"

Anh nhân viên có ngoại hình điển trai của một người đàn ông trưởng thành, nghe đến tên cuốn tiểu thuyết đó anh có hơi ngẩn người."

Cuốn sách đó hiện đang rất hot nên chúng tôi để ngoài cùng chắc đã hết nên anh tìm không thấy."

Cố Thiên Minh có hơi bối rối mà hỏi lại."

Tôi đã tìm các tên trên kệ có chắc anh đã xếp chúng lên không, tôi đã tìm rất kĩ cũng không thấy kệ mang tên quyển đó."

Anh nhân viên hơi nhíu mày."

Anh tìm ở quầy nào?"

Các anh để sách quầy nào mà còn hỏi tôi sao, trong lòng sắp phát cáu nhưng vì tìm sách cậu vẫn trả lời."

Quầy tiểu thuyết ngôn tình, anh không phải xếp ở đó sao." giọng cậu có hơi chán nản.Miệng anh nhân viên giật giật.Không phải chứ anh ơi, anh tìm sách đam mỹ anh vào quầy ngôn tình làm gì, kiếm nam chính trong đó hả!!?Miệng anh nở một nụ cười chuyên nghiệp và trả lời đúng quy cách."

Dạ quyển tiểu thuyết đó nằm ở quầy sách đam mỹ, tôi sẽ nhờ người lấy cho anh, anh cứ ở đây chờ một chút ạ."

BộpTim Cố Thiên Minh hững một nhịp.Hả!!

Bao bực bội vì không tìm thấy sách đột nhiên tắt ngúm, Cố Thiên Minh đóng băng tại chỗ, hai ngón tay đang miết vào nhau cũng ngừng lại.Đam mỹ!!?Thứ mà Cẩm Hạ đọc là tiểu thuyết đam mỹ, cô ấy có sở thích đặt biệt vậy sao, thật - thật cá tính aa.Không sao, người ta thường nói yêu người phải yêu luôn cả tính cách, sở thích của họ.

Để có thể nắm tay Cẩm Hạ mình phải bắt đầu từ sở thích của cô ấy mới được.Rất nhanh sau đó cô nhân viên trẻ đã mang sách đến, anh nhân viên lấy sách bỏ bọc ni long đưa qua cho Cố Thiên Minh.Nhanh thanh toán Cố Thiên Minh phi nhanh ra cửa không ngoảnh lại.

Tuy có chút...nhưng không sao.Về đến nhà thuê Cố Thiên Minh việc đầu tiên muốn làm nhất là đi tắm.Tắm xong cậu liền đi vào bếp nấu cơm, là một nhân viên ba tốt - vì tiền cậu trân quý từng đồng một nên việc nấu cơm hằng ngày đã là hoạt động không thể thiếu.

Tự lập nấu cơm từ lúc còn học đại học cho đến khi đi làm giờ cậu có thể nấu ăn mà không ai không mở miệng khen một tiếng "chuẩn đầu bếp năm sao."

Hai món một canh mỗi bữa là những món khác nhau, thức ăn ngon vào bụng Cố Thiên Minh bụng dạ cũng trở nên vui vẻ mà lên giường đọc quyển tiểu thuyết ba xu kia.Cầm quyển tiểu thuyết trên tay, Cố Thiên Minh ngắm nghía cái bìa, trên bìa đề tựa sách "Học bá trầm mê tiểu yêu tinh gia cảnh tầm thường".

Chậc, chuẩn tựa đề cho tiểu thuyết ba xu.

Trên bìa là cảnh đồng quê và một chiếc xe đạp, như vậy ai mà biết là tiểu thuyết đam mỹ chứ.Không phàn nản nữa, cậu mở sách ra xem.Phần 1: Tiếp xúc.

Chương 1: Tiểu yêu tinh bị oan.Chậc, máu chó.
 
[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Chương 2: xuyên vào tên pháo hôi


Chương 2: xuyên vào tên pháo hôi phản diện

Ánh mắt Cố Thiên Minh dán chặt vào từng con chữ, xem đến hơn nữa đêm đầu cậu đau nhức, không phải nhức đầu vì xem quá nhiều chữ mà là tiểu thuyết này quá máu chó.

Dù cho cậu chưa từng đọc đam mỹ, bỏ qua công chính là một ngoại lệ nhưng nghĩ đến những nhân vật công phụ được tôn thờ là nhân trung long phượng trong giới tài phiệt đều vô điều kiện tin tưởng cái tên Diệp Tô kia.

Quá vô lý, lại quá máu chó khi các tên pháo hôi phản diện lại cứ vì tình yêu mà đâm đầu hãm hại thụ.

Lý do trực tiếp hơn là tên pháo hôi trong đó trùng tên với cậu, và cậu không thể nào ngốc như vậy, nên đọc đến tên mình lòng cậu ngứa ngứa tức muốn ói máu.Cạn lời.

Tóm lại chính là vì tác giả đã không có não chỉ mang một trái tim mù quáng đi viết truyện, hãm hại sự thanh lãnh của Cẩm Hạ.

Thật đáng giận aa!

Nếu mình mà là phản diện nhất định sẽ hành cho đôi nam cẩu kia ra bã.

Tức giận một hồi kèm theo đó là cơn buồn ngủ mãnh liệt do thức khuya.

Cố Thiên Minh cứ thế ngủ thiếp đi.

Không biết cậu ngủ đến mấy giờ, mắt cậu có chút hoa, cố gắng mở ra trước mắt Cố Thiên Minh đã là một lớp học vắng vẻ, dường như trong lớp chỉ có mình cậu.

Cuối đầu xuống tay Cố Thiên Minh vẫn đang bất giác viết ra chữ cuối cùng kế đó là một hình trái tim.

"Lăng Kiệt, cậu có biết từ khi nhập học, cậu đã trở thành một mặt trời nhỏ chiếu rọi cả cuộc đời tớ không?

Mỗi ngày chỉ cần cậu xuất hiện đều khiến tớ phải nở nụ cười.

Đó là tình yêu chăng, chắc mình đã thích cậu rồi, Lăng Kiệt à, cậu cho phép mình theo đuổi cậu nha.♡"

Không phải chứ, đây là xuyên sách rồi sao, thư này chẳng lẻ là viết cho tên công chính đó.

Chuyện xuyên sách này đúng thật là vô lý, không lẽ chỉ vì mình mắng tên tác giả mất não mà cho mình xuyên sách.

Quan trọng mình đây là xuyên vào nhân vật nào đây?

Tìm kiếm một quyển sách, xem đến tên trên bìa cậu có hơi lặng người.

Tên: Cố Thiên Minh
Lớp: 11B2

Thật sự là xuyên vào tên pháo hôi có kết cục thảm nhất trong truyện sao, đây là trừng phạt cho độc giả xúc phạm tác phẩm sao.

Đã xuyên vào rồi cậu cũng đành chịu, trải đời 27 năm độc lập quen rồi cho dù xuyên qua đây vẫn một mình.

Mọi chuyện sẽ ổn thôi, miễn mình không chủ động kiếm chuyện với thụ chính, tất cả mọi chuyện sẽ ổn.

Cố Thiên Minh trong nguyên tác chỉ mới viết thư bày tỏ với công chính, như vậy cốt chuyện chỉ mới bắt đầu, tất cả có thể thay đổi.

Khai thông tâm lý cho bản thân xong, Cố Thiên Minh không do dự mà xé mảnh giấy đó vứt vào sọt rác cuối lớp.

Nhìn đồng hồ đã là mười một giờ ba mươi, đã hơn giờ ra về nữa tiếng mà tên này vẫn ngồi viết thư tình.

Chậc, ngu xuẩn.

Xách balo lên Cố Thiên Minh ra khỏi lớp thẳng xuống sân trường, ngoài trời đang mưa lớn cậu cũng không để ý vậy mà cứ đi trong mưa.

Đầu óc cậu cần thứ gì đó xoa dịu để ổn định lại.

Xâu chuỗi mọi chuyện trong tiểu thuyết làm sáng tỏ con đường cần đi của cậu trong thời gian sắp tới.

Đến cổng trường cậu gặp người mà cậu không bao giờ ngờ tới, vậy mà còn gặp nhanh hơn cả công chính.

Chỉ cách vài bước chân, thân ảnh thiếu niên có vài phần gầy gò nhưng lại cao lớn, dưới cơn mưa ồ ạc dù có đẹp trai nhưng vẻ lạnh lùng với đôi mày hơi nhíu của hắn ta nhìn ra ngoài cũng khiến người khác xa cách.

Lý Cảnh Thành, công tám có cái kết thảm nhất trong chuyện, chỉ vì một lần nhận được sự giúp đỡ của Diệp Tô đã không màn sống chết dành những thứ tốt nhất của mình cho cậu ta.

Ha, trớ trêu cho một người gia cảnh tầm thường, ba chạy shipper, mẹ ở nhà bệnh vặt triền miên chỉ có thể may vá lại một lòng với một tên xinh đẹp gia cảnh tầm thường chỉ hướng ánh mắt đến những kẻ nổi bật.

Thật đáng thương.

Nghe được tiếng bước chân, Lý Cảnh Thành quay đầu nhìn lại, một thanh niên trắng trẻo, dù cậu có đứng trong mưa cũng toát lên một vẻ kiều lãnh của gia đình thượng lưu.

Hắn không nhớ đã gặp qua người này nhưng nhìn vào ánh mắt phức tạp của người nọ, hắn cảm thấy kỳ quái.

Cố Thiên Minh nghĩ nghĩ, cậu hiện tại không biết tên này đã nhận được sự giúp đỡ của Diệp Tô hay chưa, nhưng thiết lặp của cậu và hắn chỉ là một lần được thầy căn dặn dạy kèm, thậm chí cả hai không nói một câu nào cậu đã trực tiếp bỏ đi.

Chưa biết mọi chuyện đến đâu cậu cứ phớt lờ hắn ta vậy.
 
[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Chương 3: đi nhờ xe


Chương 3: đi nhờ xe

Cố Thiên Minh như không có ánh mắt trước đó mà đi đến đứng dưới mái hiên của cổng trường.

Ngẩm lại bây giờ cậu là con nhà giàu rồi nhỉ, chắc có thể gọi xe đến đón về.

Cậu móc điện thoại từ balo ra và mò số, điện thoại này cậu sài có chút không quen chủ yếu là nó xịn quá, tính năng tùm lum, một lúc sau cậu mới tìm thấy tên được lưu trong danh bạ là Hứa quản gia.

Bấm gọi, chuông reo chưa đến ba hồi đã có người bắt máy.

"Cậu hai, có chuyện gì không ạ."

Cái xưng hô này có chút không quen nhưng mà phải nói là sướng cực.

"Cháu đang ở trước cổng trường bác cử một chiếc xe đến đón cháu về ạ."

Hứa quản gia bên kia có hơi ngẩn người, bình thường tiểu thiếu gia rất ít khi dùng người nhà, tiền không thiếu nên cậu hai thường tự túc trong thành phố, đến ngày nghỉ hay có dịp đặt biệt mới về một chuyến.

Đây là đổi trời rồi sao.

Hứa quản gia vội vâng dạ rồi báo chuyện này ngay cho bà chủ.

Mẹ Cố nghe Cố Thiên Minh sắp về cũng giật mình, lại gọi hai cuộc điện thoại cho anh cả Cố Lạc Thần và ba cố hôm nay nhất định phải về sớm.

Cả hai đều kinh ngạc, cúp máy đều vùi đầu tiếp tục tranh thủ làm việc.

Cố Thiên Minh vẫn chưa biết vì cậu về nhà mà cả nhà họ Cố đều ồn ào cả lên.

Cậu và Lý Cảnh Thành đứng chung một chỗ, không ai nói gì không gian như lắng lại chỉ động tiếng mưa rơi, hai khuôn mặt đẹp trai theo hai vẻ khác nhau cứ thế lạnh mặt đứng dưới mái hiên trường.

Lý Cảnh Thành hiện tại hắn đang gấp, hắn mới nhận được một chỗ làm thêm, tuy cách đây có chút xa tận 15 cây số nhưng vì giá cả rất tốt nên hắn đã đồng ý.

Hôm nay là ngày đầu đi làm, hắn không thể đến quán với cái người ướt nhem, bắt xe hắn lại không nỡ, trong ví hắn vẫn cố tích góp giúp ba chạy thuốc cho mẹ, nếu dùng sẽ vơi đi rất nhiều.

Nghe thanh niên bên cạnh gọi xe, hắn có ý định nhưng rất nhanh đã dập tắt, người ta là con nhà giàu sao có thể để một người như hắn ngồi lên xe, nghĩ rồi hắn vẫn thở dài, mới ngày đầu đã bị trừ lương tình cảnh khiến hắn lúc nào cũng bất lực.

Chiếc Bentley đen đã chậm chậm lái đến trước mặt Cố Thiên Minh, cậu không biết Lý Cảnh Thành có việc gấp gì, nhìn ánh mắt đâm chiêu thoáng qua trên người mình, cậu biết tên này chắc nghe xong cuộc gọi của mình nên muốn đi nhờ nhưng không biết suy nghĩ gì đã khiến hắn không mở lời.

Tài xế đã bước xuống xe mang theo ô cung kính che cho cậu.

Cậu cũng không keo kiệt mà nói thẳng.

"Có vẻ cậu đang gấp nhỉ, có muốn đi nhờ xe tôi không."

Nghe câu nói của thanh niên bên cạnh hắn không tin nhìn thẳng vào cậu ta.

Không có vẻ gì là trêu chọc hay khinh nhờn, cậu ta không nhìn thấy bộ đồng phục cũ kĩ của hắn sao.

Khuôn mặt đó từ lúc đứng ở đây vẫn như vậy, không cảm xúc, thản nhiên với mọi thứ, một loại cảm giác rất khác lạ trên người thanh niên này mà hắn không biết được.

Thấy Lý Cảnh Thành không nói gì cậu định hỏi lại một lần nữa thì giọng nói bên cạnh đã vang lên.

"Cậu không cảm thấy tôi và cậu rất khác biệt sao."

Hắn muốn thâm dò ý tứ từ lời nói của cậu thanh niên trước mặt này.

Cậu vẫn điềm nhiên mà trả lời một câu mà hắn cũng không ngờ được.

"Đi nhờ một chuyến xe cần suy nghĩ nhiều vậy sao."

Hắn có hơi im lặng, nhìn vào khuôn mặt bình tĩnh giờ đây có hơi khó hiểu nhìn hắn, hắn cắn răng, từ trước đến nay hắn gặp rất nhiều học sinh giàu có, gia thế lừng lẫy nhưng chẳng ai tốt cả, vì công việc thôi cứ đi nhờ một lần sau này sẽ trả tiền cho cậu ấy vậy dù sao hắn cũng không biết ý định của cậu ta là gì.

"Được, cảm ơn cậu, thật sự tôi đang gấp."

Cố Thiên Minh liếc nhìn tài xế, tài xế hiểu ý mà đi ra phía sau nghiêng dù cho cả hai.

Điều này càng lớp Lý Cảnh Thành thêm bất ngờ.

Hai người lên xe tài xế cũng ra ghế lái bắt đầu lái xe.

Trong tâm hắn bây giờ chỉ có một câu "trời nhà họ cố sắp nổi gió rồi sao."
 
[Đam Mỹ] Mây Đổi Sao Dời
Chương 4: biến cố


Chương 4: biến cố

Trên xe bầu không khí vẫn yên tĩnh như ở dưới mái hiên cổng trường kia vậy.

Cố Thiên Minh thấy có chút ngột ngạc nên đành phải bắt chuyện trước.

"Cậu muốn đi đâu."

Lý Cảnh Thành đáp ngay: "Đưa tôi đến quán cá phê Vĩnh Hằng là được, cảm ơn."

Cố Thiên Minh không biết đó là nơi nào nên đánh mắt về phía tài xế hỏi.

"Đó là chỗ nào?"

Tài xế thao tác trên màn hình rồi nói với cậu.

"Thưa cậu hai, quán cà phê đó cách đây không xa lắm chỉ mười lăm cây thôi ạ, đi qua thêm ngã tư nữa sẽ đến."

Cậu gật nhẹ đầu, dù sao cậu cũng không gấp cứ đi một chuyến cũng không sao.

Bầu không khí lại chìm vào im lặng, có chút ngột ngạc cậu cũng mặt kệ, chỉ 15 cây thôi lái xe cũng chỉ một lúc là đến.

Thế nhưng lần này lại có người khác phá bầu không khí ngột ngạc đó.

"Tôi là Lý Cảnh Thành, lớp 11B2."

Cố Thiên Minh hơi híp mắt nhìn sang Lý Cảnh Thành, có giới thiệu cũng cứng ngắc vậy à, đúng là để người khác đến nói chuyện cũng không muốn nói cùng.

"Cố Thiên Minh, 11B2."

Lần này cậu lại ngắn gọn hơn, bỏ chữ thừa lấy ý chính.

Lý Cảnh Thành ngoài mặt vẫn bình thường nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, kiệm lời như vậy.

Nhưng thứ khiến hắn không ngờ đến là lại học cùng lớp với hắn vậy mà không có chút ấn tượng nào.

Lý Cảnh Thành lén nhìn Cố Thiên Minh một cái, với cái nhan sắc này có thể tàn hình được sao.

Cả hai lại không ai mở lời, đúng lúc đó thì xe ngừng lại.

Đã đến nơi Lý Cảnh Thành cũng bước nhanh xuống, quay người lại nhìn Cố Thiên Minh hắn lại cảm ơn một lần nữa.

Ngay lúc này có hai nhân viên mang cà phê ra bàn ngoài cho khách, bắt gặp Lý Cảnh Thành hai người bất ngờ, trong group quán đã đăng ảnh nhân viên mới nên thấy Lý Cảnh Thành xuống xe Bentley họ lại càng bất ngờ hơn.

Nhưng khi nhìn thấy một người khác ở trong xe họ lại càng chấn động hơn, vội mang nước xong cả hai chạy ồ vào quán.

"Mọi người, có tin đặc biệt, nhân viên mới quán mình có quen biết với cậu Cố."

Nghe đến cậu Cố ai cũng quay phắc đầu qua.

Hai nhân viên vội kể lại, mọi người liền ghé đầu ra cửa, thấy đúng là như vậy ai cũng xôn xao.

Khi Lý Cảnh Thành vào quán đã có một nhân viên đến chào hỏi.

"Cậu là Lý Cảnh Thành, nhân viên mới phải không."

Các nhân viên khác cũng từ từ tiến đến xoay quanh hắn.

Điều này khiến hắn có hơi bất ngờ, quán mình thân thiện vậy sao.

Quản lý khi biết tin đã trực tiếp xuống bắt tay Lý Cảnh Thành.

"Lý Cảnh Thành phải không, em để cặp sách qua bên này."

Hắn có hơi không thích ứng với cảnh này.

Khi mọi người giới thiệu nhau cho Lý Cảnh Thành, hắn cũng bắt đầu thích ứng lại được.

Khi phân việc làm cho hắn xong quản lý chỉ để lại một câu khiến hắn càng thêm khó hiểu.

"

Sau này quán cà phê Vĩnh Hằng còn nhờ em chiếu cố thêm nha."

Hắn ngơ ngác và cứ thế làm việc.

Về đến nhà mẹ Cố đã đón cậu ở cửa, làm cho cậu có chút mới mẻ, trước đây chỉ có mình cậu, giờ đây lại thêm nhiều người như vậy.

Thấy cậu vừa bước đến gần mẹ Cố đã lên tiếng.

"Sao con lại về giờ này, lại còn dính mưa như vậy thế nào ngày mai cũng sốt cho xem, con lớn rồi lại bướng sau này về con chỉ cần báo trước không cần ra cổng như vậy."

Đối với những lời này cậu thấy có chút mới mẻ và ấm áp, vậy ra đây là mẹ sao.

Cậu dạ vâng rồi theo mẹ Cố vào nhà, vừa vào mẹ Cố đã kêu cậu mau lên lầu tắm nước nóng, có hơi lúng túng vì không quen nhưng cậu vẫn làm theo.

Phòng của cậu ở tầng hai cuối hành lang, mở cửa phòng, toàn bộ căn phòng đều được Cố Thiên Minh thu vào mắt.

Suy nghĩ đầu tiên của cậu khi nhìn thấy căn phòng này là.

Cố Thiên Minh này thật kì lạ.

Căn phòng rất đơn giản, cực đơn giản với tông màu đen trắng, chỉ có giường lớn, một cái bàn có vài cuốn ghi chú, cạnh tường là tủ quần áo và nhà vệ sinh.

Trong nguyên tác Cố Thiên Minh rất ít khi về, cậu chỉ ở ngoài không có chỗ cố định, có thể đêm nay cậu ở khách sạn này, đêm mai có thể thấy cậu tại một quán cà phê trọ vỉa hè.

Trong đó chỉ thoáng qua câu giới thiệu "cậu ta không thuận với gia đình nên không ở nhà."

Ngẩm nghĩ lại cuộc đời của Cố Thiên Minh cậu cảm thấy thật đáng thương và cũng đáng trách, có gia đình lại không để tâm, mẹ tốt vậy mà...chịu nhiều oan uổng như vậy mà không dành được gì cho bản thân lại còn bị Lăng Kiệt tống vào tù.

Ngu ngốc.

Có lẽ cậu ta chỉ là một thanh niên mười bảy tuổi, cái tuổi mà trái tim rạo rực nhất, chuyện gia đình làm cậu ta xa cách, yêu thương nhau cũng chỉ là xa vời.

Có lẽ khi bắt gặp một khoảnh khắc nghe người đó nói chuyện, mang lại một sự ấm áp, năng động mới lạ nên cậu ta đã cố bắt lấy nó.

Vì vậy cái kết của cậu ta trong nguyên tác là do cậu ấy không nhìn thấu được bản chất lòng người nhìn cậu ta chỉ là kẻ hèn mòn theo đuổi tình yêu chứ không phải là sự dũng cảm của kẻ thiếu thốn tình thương.

Một phần là cậu ta thiếu tỉnh táo, một phần là cuộc đời này nhìn cậu quá phiến diện, phần còn lại là do cậu quên sống cho chính mình.

Nhưng giờ đã khác, nếu tôi đã là cậu thì kết cục bi thảm đó sẽ không bao giờ xảy ra, bao oan oán đó sẽ được thanh toán.

Mở tủ lấy một bộ quần áo Cố Thiên Minh liền đi tắm.

Ở dưới tầng mẹ Cố đã cho người hâm nóng đồ ăn và pha cốc sữa nóng cho cậu.

Bà rất lo cho cậu con trai út này, biến cố năm ấy đã gần như thay đổi con người Cố Thiên Minh.

Gia đình trầm mặt rồi dần thả lòng khuyên nhủ cậu, thế nhưng đến khi nhận ra đã quá muộn, mọi thứ đã bắt đầu thay đổi từ khoảnh khắc ấy.

Ba năm nay ngoại trừ dịp tết và dỗ nội ra thì Cố Thiên Minh không về lần nào.

Nhưng lần này cậu về đột xuất như vậy không biết có chuyện gì không.

Lòng bà vừa lo lắng vừa thấp thỏm không yên.

------
Mọi người bỏ phiếu xem biến cố năm mười lăm là gì mà có thể khiến Cố Thiên Minh thay đổi như thế.

A.

Cố Thiên Minh bị phản bội niềm tin bởi gia đình.

B.

Cố Thiên Minh nhìn thấy hình ảnh phản cảm khiến não cậu tự phòng vệ mà thay đổi tính cách.

C.

Cố Thiên Minh bị ba mình biến thành mồi dụ chuột.

D.

Cố Thiên Minh đau buồn quá độ vì sự ra đi của người thân trong gia đình.
 
Back
Top Bottom