Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi

[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 49: ẤN KÝ Ở CỔ


CHƯƠNG 49: ẤN KÝ Ở CỔĐi vào bên trong biệt thự, cửa vừa đóng lại, Ngô Hạo Thiên trực tiếp ấn người lên cánh cửa."

Tiểu Húc..."

Cúi đầu nhìn cậu, ngực Ngô Hạo Thiên phập phồng, tim đập đặc biệt nhanh.Nhìn người đàn ông kích động ôm mình gắt gao, Âu Dương Húc cười cười, kéo cổ anh xuống, chủ động hôn lên môi anh."

Ô ô..."

Chạm đến đôi môi mềm mại của người yêu, Ngô Hạo Thiên lập tức nhiệt tình đáp lại.

Anh cuốn lấy đầu lưỡi của câu, quên mình mút hôn."

Tiểu Húc, Tiểu Húc..."

Kéo lấy vạt áo ngắn tay của người yêu, Ngô Hạo Thiên trực tiếp xả xuống quần áo của cậu, lộ ra một thân da thịt non mịn sống trong nhung lụa của Âu Dương Húc."

Sắc lang..."

Nhìn thấy hai mắt của anh nhìn chằm chằm đến mức lập lòe ánh sáng, Âu Dương Húc nhịn không được cười mắng một câu."

Sắc lang cũng chỉ sắc với một mình em."

Ôm lấy eo cậu, Ngô Hạo Thiên càng tùy ý làm bậy hôn môi.Ngón tay rất nhanh sờ đến bên hông của Âu Dương Húc, tháo ra thắt lưng của cậu, kéo xuống khóa kéo quần jean của cậu, Ngô Hạo Thiên trực tiếp cởi xuống làm cho cả quần jean và quần nhỏ của cậu tụt xuống tận mắt cá chân.Cảm giác được dưới thân chợt lạnh, Âu Dương Húc cọ cọ vào ngực anh.

"Đi, đi vào trong phòng đi?"

"Ừ!"

Nhẹ nhàng hôn lên cánh môi cậu, Ngô Hạo Thiên đem tất cả quần và vớ của cậu lột hết ra, ôm người yêu trơn bóng không mảnh vải che thân trực tiếp đi lên lầu hai.Vào phòng ngủ, nhìn người đàn ông như hổ như sói áp phía trên người mình, Âu Dương Húc đẩy đẩy bả vai của anh."

Chờ một chút!"

Vừa nói Âu Dương Húc vừa nâng tay lên, một hộp áo mưa cùng với gel bôi trơn xuất hiện trong tay của cậu."

Cho nè!"

Âu Dương Húc có chút mắc cỡ duỗi tay đem đồ vật đưa cho anh.Nhìn thấy đồ vật cậu đưa qua, Ngô Hạo Thiên nở nụ cười.

"Xem ra em đã sớm chuẩn bị ha!"

"Anh, anh nhẹ một chút, em, em sợ đau."

Hờn dỗi trừng mắt nhìn anh, Âu Dương Húc đem mặt dán lên hõm vai của anh, cảm thấy cả mặt đều muốn bị thiêu cháy rồi."

Ha ha ha..."

Lắc đầu bật cười, Ngô Hạo Thiên nhận lấy đồ vật người yêu đưa, đặt lên tủ đầu giường."

Tiểu Húc, Tiểu Húc..."

Lôi kéo người đang dính trên vai mình, Ngô Hạo Thiên nhẹ gọi tên cậu."

Làm gì?"

Âu Dương Húc ngại ngùng nhìn anh.Ôm lấy đầu nhỏ của người yêu, Ngô Hạo Thiên hôn lên cánh môi cậu...(Editor: Vâng!

Chỉ có 1 chút nước thịt như vậy thôi đó các bạn ạ...=))) --------------Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Hạo Thiên đúng 5 giờ rời giường.Cúi đầu nhìn người đang ngủ ngon lành trong lồng ngực của mình, Ngô Hạo Thiên thật cẩn thận hôn lên đôi môi sưng đỏ của cậu, kéo ra cánh tay đang đặt lên eo mình của cậu."

A, anh đi đâu vậy?"

Mơ mơ màng màng nhìn người đàn ông từ trên giường ngồi dậy, Âu Dương Húc lẩm bẩm một câu."

Anh đi qua quân doanh bên kia, đem người và vật tư đều mang về đây.

Nơi này không có người khác quấy rầy, em yên tâm ngủ tiếp một lát đi!"

Ngô Hạo Thiên vừa nói xong lại cúi xuống hôn hôn lên trán cậu."

Ừ, đi thôi!"

Âu Dương Húc nói xong lại trở mình tiếp tục ngủ."

Ha ha ha..."

Nhìn cậu một chốc sau lại ngủ say, Ngô Hạo Thiên sủng nịnh xoa xoa đầu tóc cậu, sau đó mới đứng dậy xuống giường.Đứng ở trước gương trong toilet, nhìn cổ bên trái phải đều có dấu hôn và dấu răng, Ngô Hạo Thiên lắc đầu cười cười.

Sau khi rửa mặt xong, anh tìm ra một cái áo có cổ thấp nhất màu lính ngắn tay từ trong tủ quần áo mặc.

Anh muốn để cho ấn ký trên người mà bảo bối nhà anh để lại phơi hết ra ngoài, này đó đều là lễ vật quý giá nhất mà người yêu bé nhỏ của anh tặng đấy!

Vốn muốn mặc áo cổ thấp là để khoe ra cho mọi người thấy bản thân mình đã từ giã kiếp độc thân, kết quả chính là..."

Oa lão đại, anh, cổ anh làm sao lại như vậy?

Muỗi độc cắn anh à?"

Nghe Vương Quân nói, Ngô Hạo Thiên suýt chút tức tới trẹo mũi.

Lạnh lùng liếc hắn một cái, Ngô Hạo Thiên mở cửa kho hàng, ý bảo bọn lính đem vật tư để hết lên xe."

Cậu bị ngốc đúng không, có con muỗi nào lớn tới vậy không hả?"

Lưu Chí Siêu tức giận trừng mắt nhìn Vương Quân, cũng cảm thấy cái tên ngu xuẩn này hết thuốc chữa rồi!"

Không phải muỗi, chẳng lẽ là chó à?"

Không phải chứ, lão đại cao như vậy, dù là chó cũng không cắn được lên cổ anh ấy mà?"

Vương Quân gãi gãi đầu khó hiểu."

Vương Quân, lại đây dọn cái này!"

Chỉ vào một rương toàn súng ống đạn dược, Ngô Hạo Thiên ý bảo Vương Quân lại đây dọn.Nhìn thấy cái rương lớn đó xong, Lưu Chí Siêu ở trong lòng trợn trắng mắt, tâm nói: Vương Quân ngu xuẩn, thật sự không cứu nổi."

Ngu ngốc không chứ, đó là chị dâu để lại dấu ấn trên người lão đại được không."

Lưu Chí Siêu vừa giúp Vương Quân đem súng ống đạn dược để lên xe, vừa nhỏ giọng nói thầm một câu."

Chị dâu?

Cậu là nói Âu Dương quân y?

Nhìn không ra lão đại lợi hại như thế, nhanh như vậy mà đã bắt được người rồi!"

"Dĩ nhiên rồi, nếu không thì làm sao lại là đội trưởng của chúng ta, là lão đại của chúng ta được chứ?"

"Bất quá, lão đại thật không phúc hậu, anh ấy có vợ rồi, chúng ta lại không có, mặc áo cổ thấp như vậy làm chi, chạy tới chỗ này khoe ra cho chúng ta thấy à?"

Nói tới đây, đáy lòng Vương Quân tràn đầy oán niệm."

Hắc hắc!"

Nhìn thấy lão đại ở phía sau Vương Quân, Lưu Chí Siêu cười gượng hai tiếng."

Nói ai vậy?

Muốn bị đá có phải hay không?"

Ngô Hạo Thiên nhấc chân đá thẳng vào cẳng chân của Vương Quân."

Ha ha ha, không, không nói ai mà?"

Linh hoạt xoay người một cái, Vương Quân vội vàng né tránh.Ngô Hạo Thiên trừng mắt nhìn Vương Quân cười cười làm lành, anh hừ lạnh một tiếng, xoay người đi ký túc xá tiếp Tần Phương.END CHƯƠNG 49.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 50: CÔNG TÁC CHUẨN BỊ TRƯỚC MẠT THẾ


CHƯƠNG 50: CÔNG TÁC CHUẨN BỊ TRƯỚC MẠT THẾBuổi sáng 7 giờ 50 phút, Ngô Hạo Thiên đem sở hữu vật tư của đại đội bộ đội đặc chủng cùng tất cả mọi người đều mang về biệt thự của mình."

Đem nước và đồ ăn đặt trong ba cái gara.

Đem súng ống đạn dược đặt ở phòng khách lầu một.

Đem ngọc thạch đưa vào phòng khách ở lầu hai."

Ngô Hạo Thiên lên tiếng phân phó."

Vâng!"

Mọi người bắt đầu ấn theo sắp xếp của Ngô Hạo Thiên bắt đầu dỡ hàng.Xoay người, Ngô Hạo Thiên đẩy hành lý của Tần Phương, đưa người đến một gian phòng trên lầu hai chỉ ở sau phòng ngủ chính."

Dì, ngài ở chỗ này nghỉ ngơi đi!"

"Tôi không mệt, Tiểu Húc đâu?"

Tần Phương nhìn chằm chằm Ngô Hạo Thiên dò hỏi chỗ của con trai mình."

Ở phòng cách vách ạ, còn đang ngủ."

Nhắc tới Âu Dương Húc, trên mặt Ngô Hạo Thiên tràn đầy sự ngọt ngào muốn giấu cũng không được.Vừa nhìn thấy bộ dạng này của anh, Tần Phương liền biết tối hôm qua là chuyện như thế nào.

Thật ra, tối hôm qua con trai nói với bà là đi ra ngoài hẹn hò sẽ không trở về ngủ thì bà liền đoán được con trai bà muốn làm gì rồi.Aiz, Tiểu Húc cũng thật quá tùy hứng, nhanh như vậy mà đã ở chung với người ta rồi!"

Haiz, Tiểu Húc đứa nhỏ ngốc này thật đúng là.

Người khác đối với nó tốt một chút, nó liền quên hết tất cả.

Cái gì nên làm hay không nên làm đều dám làm!"

Tần Phương nhìn chằm chằm vào mắt Ngô Hạo Thiên, ánh mắt sắc bén giống như hai thanh đao nhỏ."

Dì ngài yên tâm, con sẽ không cô phụ Tiểu Húc.

Con nhất định sẽ thật yêu thương em ấy, bảo hộ em ấy, chăm sóc cho em ấy!"

"Chỉ mong là cậu đừng quên những gì hôm nay cậu đã nói cùng với việc làm mà tối hôm qua cậu đã làm!"

Ngô Hạo Thiên, nếu cậu dám làm chuyện có lỗi với con trai tôi, tôi tuyệt đối sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để giết cậu!"

Một buổi tối tốt đẹp khó quên như vậy, con nghĩ, cả đời này con cũng sẽ không quên được!"

Nhớ lại từng màn ân ái vào đêm qua, Ngô Hạo Thiên cảm thấy đáy lòng mình tràn đầy hạnh phúc và ngọt ngào.---------------10 giờ 45 phút, ngủ hết nguyên buổi sáng, Âu Dương Húc rốt cuộc duỗi người, mở đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ."

Bảo bối tỉnh rồi!"

Cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt ngủ đến mơ mơ hồ hồ của cậu, Ngô Hạo Thiên đem người từ trên giường vớt lên."

A, eo đau quá.

Anh người này cầm thú!"

Khó chịu trừng mắt nhìn người đàn ông, Âu Dương Húc mắng ra tiếng.Nghe thế, Ngô Hạo Thiên cười nhẹ.

"Ăn chút gì đi, anh nấu cháo cho em đây."

"Không muốn động, không có sức!"

Âu Dương Húc dựa vào trong lòng anh, giống như không xương không cốt mà đem trọng lượng của mình đều đè hết lên trên vai anh."

Anh đút em!"

Ngô Hạo Thiên múc một muỗng cháo rồi thổi nguội, sau đó lại đút cho người trong lòng mình."

Mấy giờ rồi?"

Ăn được hai muỗng cháo, Âu Dương Húc hỏi."

Sắp 11 giờ!"

"A, 11 giờ?"

Vừa nghe thấy giờ này, Âu Dương Húc lập tức tỉnh táo."

Không cần lo lắng như vậy đâu, vật tư và người anh đều mang tới đây hết rồi.

Hơn nữa, Lưu Chí Siêu mang theo hai người bố trí phòng ngọc thạch.

Vương Quân thì mang theo những người khác đang gia cố, làm cao thêm tường vây rồi."

Ngô Hạo Thiên mỉm cười nói."

Ừ, còn may là anh đều nhớ rõ!"

Ăn thêm một ngụm cháo, Âu Dương Húc tỏ vẻ rất vừa lòng đối với sự sắp xếp của anh."

Em đã nói với anh thì anh làm sao dám quên chứ?"

Anh vừa cười vừa đút một muỗng cháo cho cậu."

Còn có hai việc, trong bóp tiền của em có một thẻ ngân hàng mười vạn và một danh sách dược phẩm cần mua, anh lập tức cho người đi mua đi."

Âu Dương Húc nghiêm túc phân phó."

Được, anh đã biết!"

Ngô Hạo Thiên gật đầu tỏ vẻ đã biết."

Mặt khác, anh, anh còn có tiền không?"

"Có, anh còn có 40 vạn!"

Ngô Hạo Thiên gật đầu nói."

Đi nhà sách mua bản đồ, muốn loại bản đồ có tất cả thành thị, thôn trang của Vinh Quốc.

Còn có hạt giống nữa, đi cửa hàng hạt giống, mua đủ các loại hạt giống rau dưa trái cây, mỗi loại đều phải mua."

Âu Dương Húc tiếp túc giao phó.Trước đó, Âu Dương Húc ở Thương Thành thấy có bán ruộng đất.

Thời gian trong không gian gấp 12 lần bên ngoài.

Nếu về sau có tích phân, Âu Dương Húc tính toán mua một ít ruộng đất, như vậy thì có thể tự mình trồng rau dưa trái cây ăn.

Bất quá, đầu tiên cần thiết là có hạt giống trước đã!"

Được, anh đã biết!"

Ngô Hạo Thiên ghi nhớ lại tất cả những gì cậu nói.Đút cháo xong, Ngô Hạo Thiên lại giúp cậu xoa nhẹ eo tới nửa ngày, dính dính nhão nhão một hồi lâu sau mới lưu luyến rời đi, đi xử lý tất cả việc mà người yêu giao phó.---------------Ngô Hạo Thiên vừa đi, Âu Dương Húc liền lập tức lấy di động gọi điện cho Trần Đông."

Alo, Trần Đông!"

"Âu Dương, cậu làm sao vậy, bị bệnh à?

Giọng nói sao lại khàn tới như vậy?"

Nghe thấy giọng bạn tốt bị khàn, Trần Đông hơi kinh hãi.Làm sao vậy?

Bị Ngô Hạo Thiên lăn lộn chứ còn gì nữa!"

Trần Đông, hình như tôi bị cảm rồi, cậu giúp tôi đem một ít thuốc hạ sốt và thuốc trị cảm lại đây đi!"

Nếu Trần Đông cho rằng cậu sinh bệnh, vậy Âu Dương Húc liền trực tiếp theo ý đối phương nói là được."

Được, cậu ở đâu?

Tôi sẽ cho người đem thuốc qua cho cậu."

Nghe thấy tin bạn tốt bị bệnh, Trần Đông cực kỳ nôn nóng."

Tôi ở biệt thự Hải Thiên tòa 003.

Cậu đến đây đi!"

Âu Dương Húc mỉm cười nói cho hắn địa chỉ của mình."

Được, cậu chờ một chút, tôi qua ngay đây!"

Nói xong, Trần Đông cúp điện thoại.Nhìn điện thoại vừa bị cúp kết thúc cuộc trò chuyện, Âu Dương Húc nhẹ nhàng cong lên khóe miệng.

Mặc kệ dùng biện pháp gì, chỉ cần đem người tới đây là được."

Tỉnh ngủ?"

Tần Phương đi vào phòng, nhìn thấy con trai đang ngồi trên giường dựa vào đầu giường, bà nhẹ giọng hỏi."

Mẹ!"

Nhẹ gọi một tiếng, Âu Dương Húc nhìn về phía mẹ của mình."

Đứa nhỏ ngốc!"

Tần Phương khẽ thở dài, đem một bộ quần áo sạch sẽ mới tinh đặt lên mép giường con trai."

Cám ơn mẹ!"

Âu Dương Húc cầm lấy áo sơ mi mới, cúi đầu cởi bỏ nút áo, mặc lên người mình."

Đứa nhỏ ngốc, rõ ràng con còn có rất nhiều lựa chọn tốt hơn, tại sao cứ một hai phải tìm một người đàn ông chứ, làm tai họa mình như vậy chứ?"

Tần Phương đau lòng vuốt vuốt dấu vết tím tím xanh xanh trên vai con trai mình hỏi."

Mẹ, con yêu anh ấy.

Con muốn cùng anh ấy ở bên nhau.

Đêm nay mạt thế đến rồi.

Ở mạt thế, không ai sẽ biết được chính mình ngày mai còn có thể tồn tại hay không đâu.

Nếu, nếu ngày mai con có chết đi.

Ít nhất, con đã từng yêu, ít nhất con sẽ không tiếc nuối!"

"Đứa nhỏ ngốc!"

Tần Phương ôm bả vai con trai mình, cảm thấy cực kỳ đau lòng."

Thật xin lỗi mẹ, con thật sự, thật sự rất yêu anh ấy."

"Ừ, mẹ biết, mẹ biết!"

Tần Phương liên tục gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu.Bà cũng từng yêu, bà hiểu được loại tình cảm chỉ cần yêu sẽ nguyện ý vì đối phương trả giá toàn bộ tình cảm.

Bà cũng đã từng trải qua, con trai giờ phút này đang mâu thuẫn giữa khát vọng cùng Ngô Hạo Thiên ở bên nhau, rồi lại sợ tổn thương mẹ của mình."

Mẹ..."

Nhìn mẹ của mình, Âu Dương Húc nhẹ gọi một tiếng."

Làm việc con muốn làm, sống với cách con muốn sống đi!

Con yên tâm, mẹ vĩnh viễn duy trì con."

Vô luận như thế nào, con trai vẫn là tất cả của Tần Phương."

Cám ơn, cám ơn ngài!"

Nhào vào lòng ngực của mẹ, Âu Dương Húc gắt gao ôm chặt lấy người mẹ vô cùng cưng chiều mình này.Nhìn con trai trong ngực, Tần Phương cười.

"Tiểu Húc, con là tất cả của mẹ.

Mẹ hy vọng con vĩnh viễn vui vẻ, bình an."

-----------------Gọi xe đi tới nơi mà Âu Dương Húc nói, Trần Đông đứng trước cửa có chút ngẩn người.Đây là tình huống gì vậy?

Đang sửa chữa lại sao???

Nhưng sao tất cả công nhân sửa chữa đều giống người trong đại đội bộ đội đặc chủng như vậy chứ?Trợn mắt nhìn các chiến sĩ bộ đội đặc chủng đang trang bị võng sắt, nâng cao tường vây.

Trần Đông có chút mê mang."

Cậu tìm ai?"

Vương Quân đi tới nhìn Trần Đông đang đứng ở cửa nhìn xung quanh hỏi."

Vương phó đội trưởng, là anh à?"

Thấy người tới, Trần Đông càng thêm kinh ngạc."

A, là cậu à.

Bạn tốt của chị dâu đúng không?

Vào đi thôi, chị dâu đang ở gian phòng thứ hai phía bên trái trên lầu hai."

Vương Quân trực tiếp báo chỗ ở của Âu Dương Húc."

Vương phó đội trưởng, tôi tìm Âu Dương!"

"Đúng vậy, tôi nói chính là Âu Dương Húc a.

Cậu mau vào đi thôi, đừng ở chỗ này làm chậm trễ chúng tôi làm việc!"

Vương Quân lên tiếng thúc giục."

Vâng, tôi đã biết!"

Trần Đông gật đầu đi vào cửa lớn.Kỳ quái, Vương phó đội trưởng sao lại kêu Âu Dương là chị dâu vậy?

Chẳng lẽ là biệt danh gì đó chăng??Lên lầu hai, Trần Đông dựa theo lời Vương Quân nói, tìm được phòng của Âu Dương Húc.Lúc này, Âu Dương Húc đã mặc xong quần áo, bất quá người vẫn như cũ lười biếng dựa vào đầu giường, nhìn thật ốm yếu."

Âu Dương, cậu không sao chứ?

Tôi đem cho cậu thuốc hạ sốt và thuốc trị cảm.

Cậu uống thuốc trước đi?"

Trần Đông vừa nói vừa buông xuống bịch thuốc trong tay, chạy đến bàn rót cho Âu Dương Húc một ly nước.Nhìn thấy bạn tốt của mình đem thuốc và nước tới, Âu Dương Húc cười.

"Tôi uống hai viên thuốc hạ sốt là tốt rồi!"

Cậu thật sự không bị cảm, đương nhiên không cần uống thuốc trị cảm.Nhìn bạn tốt uống thuốc, Trần Đông chớp chớp mắt.

"Âu Dương, tôi có chuyện muốn nói với cậu!"

"Vừa lúc, tôi cũng có chuyện muốn cùng cậu nói.

Cậu nói trước đi!"

Âu Dương Húc mỉm cười ý bảo hắn nói trước."

Cậu nhìn xem cái này!"

Trần Đông lấy di động ra, vẻ mặt nghiêm túc đưa cho Âu Dương Húc."

Oa, này là ai a, bị thương thảm tới như vậy?"

Trợn mắt nhìn hình trong điện thoại của Trần Đông, trên giường bệnh nằm một người giống như xác ướp, là nam hay nữ cũng không nhìn ra nổi, Âu Dương Húc hô lên."

Là Hoàng Y Y, hai ngày trước nàng bị người ta đánh.

Cả tay và chân đều bị đánh tới gãy xương, hơn nữa trên mặt cũng bị rạch mười mấy dao.

Hình này là do Tô San phát cho các bạn cùng trường để tìm kiếm hỗ trợ, vì Hoàng Y Y gom góp tiền thuốc men!"

Trần Đông nghiêm túc nhìn bạn mình nói."

Xem ra Hoàng Y Y đắc tội ai đó, nếu không cũng sẽ không bị hủy dung a!"

Cũng không biết là công của ai, vậy mà làm cho nữ chủ thảm tới như thế!Hắc hắc, không thể tưởng được nữ chủ thế mà bị hủy dung, xem ra, ả cùng Sở Hàn chú định sẽ hạ màn!"

Âu Dương, sẽ không, không phải là cậu làm chứ?"

Trần Đông nghi ngờ nhìn bạn tốt của mình."

Tôi?

Ha ha ha, sao có thể.

Tôi đang vội yêu đương vội thật sự, làm gì có thời gian rãnh rỗi mà tìm người đánh ả chứ!"

Âu Dương Húc trả lời theo lẽ thường.

Nếu cậu muốn thu thập nữ chủ thì sẽ trực tiếp làm thịt người ta, chứ không phải chỉ đánh một trận thôi đâu."

Yêu đương, cậu, cậu đang yêu á?"

Nghe được tin này, Trần Đông có chút khiếp sợ.Nhớ rõ lúc trước, Âu Dương đã nói qua đời này không phải Hoàng Y Y thì không cưới.

Sao chưa gì nhanh như vậy, Âu Dương đã di tình biệt luyến rồi?"

Không tin hả, cậu xem!"

Chỉ chỉ cổ của mình, Âu Dương Húc khoe với bạn tốt."

Ha ha ha, chị dâu thật đúng là bạo dạn ha!"

Nhìn thấy dấu vết trên cổ của Âu Dương Húc, Trần Đông cười trêu ghẹo."

Hắc hắc, nếu anh ấy nghe được cậu gọi anh ấy là chị dâu, chỉ sợ sẽ hành hung cậu đó."

Âu Dương Húc chớp chớp mắt tốt bụng nhắc nhở hắn.Nghe Âu Dương Húc nói vậy, Trần Đông có chút khó hiểu.

"Bạn gái của cậu, tôi không gọi là chị dâu thì gọi là gì?"

"Tiểu Húc, đồ vật đều đã mua xong!"

Ngô Hạo Thiên đẩy cửa bước vào."

Trần Đông, chị dâu của cậu đã trở về kìa!"

Âu Dương Húc đùa dai mỉm cười chỉ Ngô Hạo Thiên nói."

Cái, cái gì?"

Trơ mắt nhìn vị Ngô đại đội trưởng cao to này đi vào, Trần Đông lập tức cứng lưỡi, trợn tròn mắt.END CHƯƠNG 50.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 51: BUỔI TỐI CUỐI CÙNG


CHƯƠNG 51: BUỔI TỐI CUỐI CÙNGNhìn thấy có người đang ở trong, Ngô Hạo Thiên lịch sự gật gật đầu chào hỏi người ta."

Hạo Thiên, Trần Đông cũng gia nhập đội ngũ của chúng ta."

Âu Dương Húc nghiêm túc nói."

Ừ, anh biết rồi!"

Ngô Hạo Thiên vừa đi tới vừa nói, thân mật ngồi bên cạnh cậu.Nhìn thấy trên cổ của hai người đều có dấu vết giống nhau, Trần Đông rốt cuộc cũng hiểu ra Vương Quân kêu chị dâu là có ý gì.

Thì ra, thì ra Âu Dương cùng với Ngô đại đội trưởng đang quen nhau???"

Âu Dương, cậu, cậu cùng Ngô đại đội trưởng, hai người?"

Trần Đông nhìn hai người muốn nói lại thôi."

Đúng, chúng tôi là người yêu!"

Kéo lấy tay người đàn ông của mình, Âu Dương Húc không hề có ý giấu giếm hắn."

Không, không phải người yêu, là bạn đời.

Là muốn cả đời ở bên nhau."

Ngô Hạo Thiên lên tiếng sửa lại cho đúng."

Nhưng, chính là, Âu Dương cậu, cậu không phải thích nữ sao?"

Trần Đông có chút phát ngốc trợn tròn mắt nhìn bạn tốt của mình."

Nhưng bây giờ tôi thích anh ta a!

Trần Đông, cậu sẽ không khinh thường tôi đồng tính luyến ái chứ?"

Âu Dương Húc nhíu mày hỏi."

Không, tôi không có ý khinh thường hai người.

Chỉ là, chỉ là chuyện này hơi bất ngờ!"

Tha thứ cho hắn, hắn không có trái tim mạnh mẽ như vậy, thực sự là có chút khó tiếp thu đó!"

Ha ha ha, không có việc gì, cậu cứ chậm rãi tiếp nhận chúng tôi là được rồi.

Đúng rồi, cậu nói Hoàng Y Y bị thương rất nặng, vậy hiện giờ ả thế nào rồi?"

Âu Dương Húc quan tâm hỏi việc về Hoàng Y Y."

À, nghe Tô San nói cô ta đang điều trị ở bệnh viện nhỏ mà các cô ấy đang thực tập, cậu cũng biết điều kiện trong nhà của Hoàng Y Y không tốt mà, cho nên không còn tiền lo tiền thuốc men.

Tô San đang kêu gọi mọi người trên trang web trường quyên góp tiền điều trị cho Hoàng Y Y đó.

Nhưng mà tình huống không mấy khả quan, người quyên góp tiền cũng không nhiều!"

Nghe đến đây, Âu Dương Húc hừ cười một tiếng.

Tốt nhất là để cho Hoàng Y Y trực tiếp chết ở bệnh viện, đỡ mắc công cậu phải động thủ."

Đúng rồi, Trần Đông, tôi cũng có chuyện muốn nói với cậu!"

Âu Dương Húc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình.Ngô Hạo Thiên gật đầu, đem chuyện mạt thế một năm một mười nói cho Trần Đông."

Cái gì?

Đêm nay chính là mạt thế à???"

Trần Đông khiếp sợ trừng mắt nhìn hai người ngồi trước mặt mình."

Đúng vậy, vì thế nên tôi mới gọi cậu lại đây đó."

Âu Dương Húc gật đầu nói.Để cho Trần Đông tới đưa thuốc không phải là mục đích của cậu, đem người kéo vào trong đội ngũ mới chính là mục đích của Âu Dương Húc."

Vậy, tôi có phải nên mua một ít thức ăn, nước uống gì đó đúng không."

Trần Đông qua hơn nửa ngày mới phản ứng lại được."

Không cần đâu, chúng tôi đã chuẩn bị tốt vật tư hết rồi.

Cậu gia nhập vào đội của chúng tôi là được!"

Ngô Hạo Thiên mỉm cười nói."

Được!"

Trần Đông gật đầu tỏ vẻ đồng ý gia nhập."

Đi thôi, đi ra ngoài hỗ trợ!"

Âu Dương Húc vỗ vỗ vai bạn tốt của mình."

Ừ!"

Trần Đông nghe vậy liền đi theo Âu Dương Húc và Ngô Hạo Thiên ra khỏi phòng.----------------Buổi chiều 5 giờ, Hải thị mưa to tầm tã, mọi người đứng ở cửa sổ sát đất trên lầu một, yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.Đây là cơn mưa axit đem virus W ở Bành Thành và nguồn năng lượng W vào Hải Thành.

Sau cơn mưa này, tình hình dịch bệnh ở mạt thế chính thức nhanh chóng tràn lan ở mỗi một tấc đất của Vinh Quốc, giống như măng mọc sau mưa vậy, một phát không thể quay lại!"

Mọi người ăn cơm đi!"

Âu Dương Húc đem đồ ăn bày hết lên bàn, gọi mọi người ăn cơm.Nhìn thức ăn phong phú đầy trên bàn, mọi người đều trầm mặc ngồi vào vị trí."

Tới, các đồng đội tốt, anh em tốt của tôi.

Tôi kính mọi người một ly."

Ngô Hạo Thiên là người đầu tiên giơ ly rượu lên nhìn về phía mọi người."

Được rồi, có chuyện gì lớn đâu, tới một cái chém một cái!

Uống rượu!"

Nhìn một đám người héo rũ, Vương Quân thét to một tiếng."

Đúng vậy, mọi người uống rượu đi, nhìn xem hôm nay chúng ta có tới 28 món lận đó!"

Lưu Chí Siêu cũng gật đầu giơ lên ly rượu.Nhìn nhìn bọn họ, các chiến sĩ khác cũng sôi nổi giơ ly rượu lên.

Mọi người ngẩng đầu nâng ly uống xong ly rượu đầu tiên."

Đang ngồi ở đây đều biết đêm nay 8 giờ sẽ xảy ra việc gì, tôi cũng không nói gì nhiều nữa.

Sáng sớm ngày mai người có thể tỉnh lại sẽ là người thường, giống như hiện tại.

Người ngày hôm sau nữa tỉnh lại sẽ là người thức tỉnh có được nguồn năng lượng W, có thể thức tỉnh năng lực cường đại, so với hiện tại sẽ càng thêm lợi hại.

Mà người ngày thứ ba tỉnh lại sẽ là người bị cảm nhiễm virus W thành tang thi ăn thịt người, bị người đó cào trúng hoặc bị cắn đều sẽ bị nhiễm virus W!"

Nghe Ngô Hạo Thiên nói xong, mọi người trong phòng đều cực kỳ yên tĩnh.

Bọn họ không sợ tiếp tục làm người thường, bọn họ chỉ sợ chính mình sẽ trở thành quái vật thôi."

Mọi người không cần nghĩ quá nhiều, phòng ngọc thạch có thể trợ giúp chúng ta hấp thụ càng nhiều nguồn năng lượng W.

Chỉ cần chúng ta cũng có đủ nguồn năng lượng thì mỗi người đều có bảy phần khả năng trở thành người thức tỉnh dị năng."

Âu Dương Húc vội vàng cổ vũ mọi người.Trên thực tế, phong ngọc thạch có thể trợ giúp được bao nhiêu thì Âu Dương Húc cũng không quá rõ.

Nhưng cậu muốn làm cho mọi người an tâm.Nghe Âu Dương Húc nói vậy, tất cả mọi người phấn chấn lên."

Đúng vậy, chúng ta có phòng ngọc thạch của chị dâu mà?

Sợ hãi cái gì chứ?"

"Đúng vậy, đúng vậy!"

Trên gương mặt mỗi chiến sĩ đều hiện lên nét tươi cười an lòng.Nhìn mọi người như vậy, Ngô Hạo Thiên khẽ gật đầu."

Nói vậy thì mọi người cũng đều biết, Tiểu Húc là người yêu của Ngô Hạo Thiên tôi.

Cho nên, tôi ở chỗ này nhờ tất cả mọi người, nếu Ngô Hạo Thiên tôi bất hạnh trở thành tang thi, tôi hy vọng mọi người có thể giúp tôi chăm sóc cho Tiểu Húc, giúp cho Tiểu Húc có thể sống sót ở mạt thế!"

Ngô Hạo Thiên biết, bản thân anh trong nguyên tác chính là tang thi vương, cho nên anh rất sợ có một ngày anh biến thành tang thi sẽ không thể bảo vệ người mà anh yêu được nữa."

Lão đại, đang êm đẹp, anh nói cái này làm gì chứ?"

Nghe Ngô Hạo Thiên nói vậy, Vương Quân bất mãn kháng nghị.Vốn dĩ mọi người đều đang rất cao hứng, kết quả Ngô Hạo Thiên nói ra lời này lập tức làm cho mọi người lại héo."

Lão đại anh yên tâm, anh sẽ không có việc gì.

Nếu anh thật sự xảy ra chuyện, chúng tôi nhất định sẽ giúp anh chăm sóc tốt cho chị dâu."

Lưu Chí Siêu gật đầu bảo đảm."

Đúng vậy, chúng tôi sẽ giúp anh chăm sóc tốt cho chị dâu!"

Vương Quân nói lại, các chiến sĩ khác cũng sôi nổi gật đầu.Nghe Ngô Hạo Thiên an bài như vậy, Tần Phương rất vừa lòng nhìn anh!

Không thể không nói, vào ngay lúc này, bà thật sự cảm kích những lời này của Ngô Hạo Thiên!"

Được rồi, mọi người ăn cơm đi.

Thời gian không còn nhiều lắm!"

Âu Dương Húc nhắc nhở."

Tới tới tới, bắt đầu ăn!"

Vương Quân vừa nói vừa gắp một cái đùi gà.Nhìn Vương Quân ăn ngấu nghiến, mọi người cười ha ha."

A, ăn ngon, thức ăn này ai làm vậy, ăn ngon thật!"

Vương Quân vừa ăn vừa khen đầu bếp."

Tôi làm!"

Trần Đông liếc nhìn hắn thấp giọng nói."

Được nha cậu nhóc, cậu có thiên phú làm đầu bếp.

Về sau cậu làm tổ trưởng tổ nhà bếp của đại đội bộ đội đặc chủng của chúng tôi đi!"

Vương Quân đĩnh đạc nói."

Ha ha ha..."

Nghe vị Vương phó đội trưởng ra lệnh, Trần Đông cười.Chỉ sợ hắn trừ bỏ việc quản quản hậu cần làm làm cơm ra thì thật sự hắn không làm được cái gì khác!--------------Buổi tối, 7 giờ 50 phút.

Mọi người cơm nước xong, đi tới lầu hai có phòng ngọc thạch đã được bố trí từ trước.Thật ra nói là phòng ngọc thạch chính là bày ngọc thạch ra đầy đất, không có bất kỳ gia cụ nào, chỉ có một phòng trống hoác bày đầy ngọc thạch trên sàn nhà mà thôi.Tất cả mọi người vào trong xong, Ngô Hạo Thiên khóa cửa phòng lại.Mọi người sau khi vào đều tự tìm cho mình một chỗ trống nằm xuống, yên lặng chờ đợi tới 8 giờ - thời điểm làm cho tất cả mọi người đều lâm vào ngủ say.Nằm bên cạnh người yêu, Âu Dương Húc nắm lấy tay Ngô Hạo Thiên."

Ngủ đi!"

Ngô Hạo Thiên nhẹ nhàng hôn hôn lên mặt cậu, ý bảo cậu đi ngủ."

Ừ!"

Âu Dương Húc nhắm mắt lại nhẹ nhàng dựa vào vai người đàn ông của mình.Nhìn cậu gối đầu lên vai mình, khóe miệng Ngô Hạo Thiên treo lên nụ cười hạnh phúc.--------------Hai ngày sau, Âu Dương Húc là người đầu tiên tỉnh lại.Mở mắt ra, nhìn lịch vạn niên trên tường, Âu Dương Húc nhẹ nhàng giơ lên khóe miệng.

Là ngày 26 tháng 6, xem ra cậu là người thức tỉnh dị năng! (từ giờ sẽ đổi từ thành "dị năng giả" nhé!) Thật tốt quá, đời trước nguyên chủ là người thường, không nghĩ tới đời này cậu trở thành dị năng giả!Nghĩ như thế, Âu Dương Húc ngồi dậy, nâng tay lên, hai viên cầu nhỏ như trứng cút xuất hiện trong lòng bàn tay cậu.Nhìn hai viên cầu nhỏ một đen một tím trong lòng bàn tay, Âu Dương Húc trước đó còn vui mừng lúc này lập tức suy sụp.

Còn tưởng là dị năng gì lợi hại lắm?

Hóa ra là dị năng không gian vặn cùng với dị năng điều khiển*. (* từ này chưa rõ, sẽ xem xét chỉnh lại sau, tạm để từ này nha)Tuy rằng hai dị năng này tới cấp 5 sẽ rất lợi hại, nhưng giai đoạn trước đó thật sự rất yếu.

Nói cách khác, nếu mạng của cậu có thể sống tới cấp 5, cậu sẽ là một dị năng giả cực kỳ mạnh.

Nếu không sống được tới đó, vậy thì cùng người thường giống nhau không khác gì."

Âu Dương!"

Trần Đông tỉnh lại xoa xoa đôi mắt, nhẹ gọi Âu Dương Húc."

Trần Đông, cậu tỉnh rồi á.

Mau cho tôi nhìn xem cậu thức tỉnh dị năng gì thế?"

Âu Dương Húc hưng phấn chạy tới bên người hắn."

Dị năng, tôi là dị năng giả rồi à?"

Trần Đông nhìn bạn tốt không tin tưởng hỏi."

Đúng vậy, bây giờ đã là ngày 26 tháng 6, buổi sáng 7 giờ 26 phút!"

Âu Dương Húc chỉ chỉ lịch vạn niên trên tường."

Đúng ha, là ngày 26!"

Liếc thấy lịch ngày, Trần Đông vui sướng không thôi."

Duỗi tay ra, tôi nhìn xem cậu là dị năng gì!"

Âu Dương nôn nóng thúc giục."

Ừ!"

Trần Đông gật đầu mở ra bàn tay, một viên cầu nhỏ màu lam trong lòng bàn tay hắn chuyển động xoay vòng."

Là dị năng hệ Thủy!"

Giống như bên trong nguyên tác, Trần Đông thức tỉnh chính là dị năng hệ thủy."

Ừ!"

Trần Đông gật đầu tỏ vẻ hiểu."

Đi thôi, chúng ta xuống lầu trước ăn một bữa cơm đã!"

Âu Dương Húc vừa nói vừa đi ra ngoài."

Chính là, bọn họ..."

Nhìn trên sàn nhà vẫn chưa có ai khác tỉnh dậy, Trần Đông có chút không muốn đi."

Không có việc gì, muốn biến thành tang thi cũng phải qua 12 giờ đêm nay.

Tạm thời bây giờ biến không được đâu!"

Hiện tại mới hơn 7 giờ sáng thôi, tạm thời vẫn sẽ không xảy ra việc gì.Nghe Âu Dương Húc nói xong, Trần Đông cười cười.

"Vậy đi ăn cơm đi!"

END CHƯƠNG 51.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 52: NGỦ SAY KHÔNG TỈNH


CHƯƠNG 52: NGỦ SAY KHÔNG TỈNH
Buổi tối 8 giờ, nhìn trên sàn nhà còn bốn người vẫn chưa tỉnh lại, tâm tình của mọi người như chìm vào đáy cốc.Lấy ra dây thừng và khăn lông, Âu Dương Húc cùng Trần Đông trói chặt bốn người lại, hơn nữa còn lấy khăn lông nhét vào miệng của họ."

Chị dâu!

Lão đại sẽ không, sẽ không tỉnh lại à?"

Vẻ mặt Vương Quân uể oải, nhìn Âu Dương Húc nói."

Đánh rắm, anh ấy nhất định sẽ tỉnh lại."

Âu Dương Húc lớn tiếng phản bác, tát cho Vương Quân một cái.Nhìn thấy đôi mắt đang đỏ lên của Âu Dương Húc, Vương Quân cắn chặt răng.

Hắn biết, người này so với hắn càng sốt ruột hơn, càng để ý lão đại hơn."

Đúng đó, bọn họ nhất định sẽ tỉnh lại!"

Chu Hiểu Huy gật đầu nói."

Đúng vậy, đúng vậy!"

Những binh sĩ khác cũng tin tưởng họ sẽ tỉnh lại."

Mọi người nghe đây, đem toàn bộ tất cả ngọc thạch tập trung lại đặt ở bên người bốn người, chỉ cần chưa tới 12 giờ, bọn họ vẫn có cơ hội tỉnh lại."

Âu Dương Húc lên tiếng cho mọi người một viên an thần."

Vâng, chị dâu!"

Mọi người gật đầu, lập tức đi khuân vác ngọc thạch, khiêng bốn người còn chưa tỉnh lại là Ngô Hạo Thiên, Lý Dũng, Trương Phụng Thiên và Lưu Chí Siêu song song nằm chung với nhau, sau đó đem tất cả ngọc thạch dọn hết lại đây, vây quanh kín kẽ bên người bọn họ.Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Mọi người đều tập trung ở một chỗ, lẳng lặng bảo hộ bốn người.9 giờ 35 phút, Lý Dũng đột nhiên mở mắt.

"Ô ô..."

Trừng lớn mắt nhìn các đồng đội của mình, Lý Dũng phát hiện bản thân đã bị bó lại, miệng cũng bị chặn lại."

Chị dâu!"

Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Âu Dương Húc."

Chu Hiểu Huy cởi trói cho cậu ta đi, cậu ta không sao cả."

Âu Dương Húc ý bảo thả người."

Vâng!"

Chu Hiểu Huy nghe vậy thì đi tới cởi trói cho Lý Dũng, lấy khăn lông trong miệng cậu ta ra."

Nè nè, tôi còn chưa biến dạng đâu?

Sao mọi người lại bó tôi lại làm gì?"

Lý Dũng vừa xoa xoa cánh tay của mình, vừa trêu ghẹo nói."

Được rồi, đứng lên đi!"

Chu Hiểu Huy duỗi tay kéo Lý Dũng đứng lên."

Ô ô..."

Sau Lý Dũng, Trương Phụng Thiên cũng tỉnh lại, mà hiện giờ đã là buổi tối 10 giờ 32 phút."

Sao lại như vậy a, lão đại cùng Đại Siêu sao đến giờ vẫn còn chưa tỉnh lại thế?"

Mọi người nhìn hai người còn đang chậm chạp chưa tỉnh lại thì bắt đầu sốt ruột."

Tới, mọi người phụ một chút, lại đem ngọc thạch chuyển tới một chút đi!"

Nhìn thấy bạn tốt Âu Dương Húc của mình vẫn luôn ngồi bên người Ngô Hạo Thiên nhìn chăm chú, Trần Đông khẽ thở dài một tiếng, kêu gọi mọi người đem ngọc thạch nhích lại gần hơn."

Ô ô ô..."

Lưu Chí Siêu trừng lớn mắt, vào lúc 11:05 tỉnh lại."

Cởi trói đi!"

Âu Dương Húc lên tiếng ý nói thả người ra."

Oa, trói chặt tới nỗi cánh tay tê chết đi được."

Lưu Chí Siêu được cởi trói bèn hoạt động gân cốt một chút."

Tên Đại Siêu chết tiệt, cậu rốt cuộc tỉnh lại, hù chết lão tử!"

Hung hăng đấm Lưu Chí Siêu một quyền, Vương Quân duỗi tay kéo người lại đây."

Oa, đã 11 giờ rồi!"

Lưu Chí Siêu nhìn lịch vạn niên trên tường cũng cảm thấy hoảng sợ.Còn may mà hắn tỉnh lại, bằng không, qua một giờ nữa thì hắn sẽ bị biến thành tang thi rồi.

Lưu Chí Siêu vuốt vuốt ngực, nghĩ lại mà thấy sợ."

Lão đại còn chưa có tỉnh à?"

Nhìn Ngô Hạo Thiên còn nằm trên sàn nhà, Lưu Chí Siêu nhìn về phía Vương Quân hỏi."

Ừ!"

Vương Quân vẻ mặt ưu thương, chỉ còn lại 55 phút, lão đại sẽ không, sẽ không thật sự biến thành quái vật đi?Thời gian như cũ từng phút trôi qua, thoáng cái đã là 11 giờ 45 phút, nhưng Ngô Hạo Thiên lại như cũ không có chút dấu hiệu tỉnh lại."

Ngô Hạo Thiên, anh đứng lên, đứng lên a!"

Một tay nắm lấy cổ áo anh, Âu Dương Húc phải trái quăng mười mấy cái tát vô mặt Ngô Hạo Thiên.Nghe thấy tiếng bốp bốp bốp, tất cả mọi người đều biết lực đánh này thật sự không nhẹ.Nhưng mặc dù bị tát mười mấy cái, mặt có chút sưng lên nhưng Ngô Hạo Thiên vẫn không tỉnh lại.Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ Ngô Hạo Thiên chú định không thể thoát khỏi ảnh hưởng của nguyên tác hay sao, nhất định phải làm tang thi vương sao?Không, không được, mình không muốn anh làm tang thi vương, mình không cần anh làm tang thi vương Ngô Hạo Thiên!Nhìn chằm chằm người trên sàn nhà, Âu Dương Húc càng nghĩ càng sợ hãi.

Cậu liền kéo người lên, ôm vào trong lòng mình."

Hạo Thiên, anh tỉnh tỉnh, em là Tiểu Húc đây.

Anh tỉnh lại, tỉnh lại a.

Không phải anh nói muốn cả đời ở cùng em sao?

Không phải anh nói anh muốn kết hôn với em sao?

Anh tỉnh đi, tỉnh lại đi!"

Âu Dương Húc khóc ròng nhìn mặt anh thất thanh nói.Vì sao lại không thể thay đổi được, vì sao lại không thể chứ, chẳng lẽ anh ấy không đi Bành Thành cũng phải biến thành tang thi vương sao?"

Tiểu Húc!"

Nhìn con trai thương tâm như vậy, Tần Phương đau lòng gọi nhẹ.

Kỳ thật đang vào lúc mạt thế, bà cũng không hy vọng Ngô Hạo Thiên xảy ra chuyện vào lúc này, chính là có một số việc là cho trời cao an bài, không phải sao?"

Hạo Thiên, anh tỉnh lại, anh tỉnh lại đi.

Anh không thể đối với em tàn nhẫn như vậy được, không cần bỏ rơi em, không cần bỏ rơi em a, Hạo Thiên!"

Âu Dương Húc cố gắng lay tỉnh anh, vào lúc này, cậu bức thiết muốn đánh thức anh dậy.Nhìn Âu Dương Húc khóc tới rối tinh rối mù, Những binh sĩ khác cũng rơi lệ, đó là đại đội trưởng của bọn họ nha.

Không thể tưởng tượng được đại đội trưởng lại, lại vẫn chưa tỉnh được!"

A, Tiểu Húc con muốn làm gì, con đừng làm việc ngốc a!

Đừng làm việc ngốc a!"

Tần Phương kêu lên sợ hãi khi nhìn con trai nắm chặt dao quân dụng trong tay."

Âu Dương, cậu bình tĩnh một chút!"

Trần Đông cũng vội vàng lên tiếng khuyên nhủ."

Đúng vậy, chị dâu.

Cậu bình tĩnh một chút, còn thời gian mà, vẫn còn thời gian mà."

Lưu Chí Siêu cùng các binh sĩ khác cũng vội vàng nói."

Chỉ còn lại có năm phút, anh ấy cần thiết tỉnh lại!"

Nói xong, Âu Dương Húc cắn chặt răng, đâm một đao vào ngực người đàn ông của cậu.END CHƯƠNG 52.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 53: DỊ NĂNG KHÔNG GIAN


CHƯƠNG 53: DỊ NĂNG KHÔNG GIAN
"A..."

Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều hét lên."

Ngô Hạo Thiên, lập tức tỉnh lại cho tôi.

Nếu không, tôi sẽ chia tay với anh ngay."

Âu Dương Húc rút đao cắm ở ngực anh ra, máu lập tức phun ra, bắn vào mặt Âu Dương Húc."

A..."

Ngay vào lúc Âu Dương Húc vừa muốn đâm đao lần thứ hai thì người đàn ông trong lòng cậu cau mày lại, anh châm rãi mở mắt."

Hạo Thiên!"

Vứt khăn lông trong miệng anh ra, Âu Dương Húc gọi tên anh."

Đau..."

Ngô Hạo Thiên cau mày hô một tiếng đau, cúi đầu thì thấy trên vai đã là một mảng huyết hồng."

Mau, mau đi lấy hòm thuốc của tôi!"

Âu Dương Húc kêu lên."

Được!"

Trần Đông là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức chạy đi lấy hòm thuốc."

Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?"

Ngô Hạo Thiên nhìn thấy người yêu khóc tới sưng đỏ mắt liền hỏi."

Anh tên khốn kiếp này, anh nhìn xem, anh nhìn đi bây giờ mấy giờ rồi?"

Buồn bực mắng vài câu, Âu Dương Húc cởi trói cho anh."

11 giờ 58 phút!"

Ngô Hạo Thiên nhìn đồng hồ treo tường nghĩ mà sợ.

Nếu anh vẫn chưa tỉnh lại, sợ là lại muốn làm cái gì mà tang thi vương gì đó rồi!"

Lão đại, anh rốt cuộc tỉnh lại rồi!"

Vương Quân đỏ hốc mắt, nước mắt lưng tròng nhìn anh."

Lão đại!"

Lưu Chí Siêu nhìn anh cũng đỏ mắt theo."

Đội trưởng!"

Oa một tiếng, cả đám đàn ông con trai sắt thép trong phòng cũng đột nhiên gào khóc lên.Quá hiểm, thật sự là quá nguy hiểm, nếu không có một đao này của chị dâu, sợ là lão đại thật sự sẽ không tỉnh lại được nữa!"

Người đã tỉnh rồi còn khóc cái gì?"

Âu Dương Húc khó chịu trừng mắt nhìn cả đám to con đang lau nước mắt đàn ông."

Hòm thuốc đây!"

Mở hòm thuốc ra, Trần Đông đưa tới trước mặt Âu Dương Húc.Âu Dương Húc thô lỗ kéo ra quần áo người đàn ông của mình, cậu lấy thuốc sát trùng tiêu độc cầm máu cho anh, bôi thuốc băng bó vết thương, động tác vô cùng nhanh nhẹn lưu loát."

Anh, anh sao lại bị thương vậy?"

Liếc nhìn cậu, Ngô Hạo Thiên nhàn nhạt hỏi.Nghe thấy vấn đề này, mọi người ở đây đều cúi đầu.

Lão đại, anh bị gia bạo đó!"

Em lấy dao quân dụng của anh thọc anh!"

Âu Dương Húc trả lời.

Nếu như anh còn không tỉnh lại, cậu còn sẽ thọc đao thứ hai, đao thứ ba, cho tới khi nào anh tỉnh lại mới thôi!"

Ha ha ha, cũng chỉ có em mới bỏ được mà hạ đòn sát thủ với anh như vậy!"

Ngô Hạo Thiên nâng tay sủng nịnh xoa xoa khuôn mặt của cậu.Nếu không có một đao này, chính anh sợ sẽ khó thoát khỏi vận rủi mất."

Hừ, anh mà còn không tỉnh lại, em sẽ thọc thêm hai đao trên người anh!"

Âu Dương Húc trừng mắt bực mình nói."

Thực xin lỗi, làm cho em và mọi người hoảng sợ!"

Ngô Hạo Thiên nói xin lỗi với mọi người."

Được rồi, đừng nhiều lời nữa.

Mọi người đem ngọc thạch thả lại tại chỗ.

Đem dị năng của mình thả ra, hấp thu nguồn năng lượng W đi!"

Đã đến 12 giờ rồi, mỗi đêm 12 giờ khuya đến 1 giờ sáng, 1 giờ này là lúc nguồn năng lượng W nồng đậm nhất cũng thuần khiết nhất."

Vâng, chị dâu!"

Mọi người nghe vậy lập tức làm theo."

Duỗi tay ra, cho em xem anh thức tỉnh dị năng gì vậy?"

Âu Dương Húc tò mò hỏi."

Ừ!"

Ngô Hạo Thiên gật đầu mở bàn tay ra.

Một viên cầu màu đỏ tím cùng một viên cầu màu trắng xuất hiện trong lòng bàn tay anh."

Không sai, vẫn là dị năng lôi hệ và phong hệ!"

Trong nguyên tác, Ngô Hạo Thiên là tang thi song hệ dị năng phong lôi."

Không phải a, ít nhất anh không phải tang thi dị năng mà anh là dị năng giả nha!"

Ngô Hạo Thiên đối với kết cục như vậy thật sự rất hài lòng."

Được rồi, đừng nói nữa.

Hấp thu nguồn năng lượng W đi!

Trong một tiếng này là lúc nguồn năng lượng W thuần khiết nhất."

Có ngọc thạch trong phòng này nữa thì bọn họ có thể hấp thu nguồn năng lượng W so với người bình thường nhiều hơn gấp ba lần."

Được!"

Ngô Hạo Thiên gật đầu, bắt đầu nghiêm túc hấp thu nguồn năng lượng.

Âu Dương Húc cũng triệu hồi ra hai viên cầu dị năng của mình cũng nghiêm túc hấp thu nguồn năng lượng.Bởi vì trong bảy ngày đầu mạt thế chính là lúc nguồn năng lượng W tinh thuần nhất, cho nên từ ngày 24 tháng 6 mãi đến ngày 1 tháng 7, trong 7 ngày này, tất cả mọi người không ai rời khỏi biệt thự, mọi người cùng nhau ở biệt thự ăn cơm, huấn luyện và hấp thu nguồn năng lượng.Cho dù như vậy, khu biệt thự bên này cũng xuất hiện không ít tang thi.

Nhưng vì sớm có chuẩn bị thêm tường vây cao lại lấp, đóng kín cổng nên những tang thi sơ cấp tay chân vụng về căn bản không vào được sân.

Về sự an toàn, mọi người thật ra cũng không cần lo lắng."

Chị dâu, cậu thức tỉnh dị năng gì vậy?"

Mọi người đều ở cùng nhau nên dị năng của nhau đều rất rõ ràng.

Nhưng chỉ có của Âu Dương Húc vẫn luôn không lộ ra dị năng của chính mình."

Đúng vậy đó chị dâu, dị năng của cậu là gì thế?"

Lưu Chí Siêu cũng tò mò hỏi.Những người khác tuy rằng không trực tiếp hỏi, bất quá cũng đều tò mò nhìn về phía Âu Dương Húc."

Tôi hả, không lợi hại như mọi người rồi, dị năng của tôi không dùng để công kích, là dị năng phụ trợ!"

Âu Dương Húc khẽ thở dài một tiếng, có vẻ có chút tiếc hận."

Tiểu Húc là không gian dị năng giả!"

Không gian dị năng, đây là Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc sau khi thương lượng với nhau mới quyết định.

Dù sao Âu Dương Húc thức tỉnh hai dị năng đó trong thời gian ngắn không thể sử dụng được thì chi bằng cứ nói là không gian dị năng giả, như vậy về sau Tiểu Húc thu đồ vật lấy đồ vật cũng càng tiện lợi hơn.Nghe Ngô Hạo Thiên nói, mọi người đang ăn cơm hơi kinh hãi.

Phải biết rằng, mọi người đang ngồi ở đây trừ Ngô Hạo Thiên ra thì đều thức tỉnh các dị năng là kim mộc thủy hỏa thổ 5 loại dị năng này thôi.

Mà dị năng không gian của Âu Dương Húc so với Ngô Hạo Thiên càng khiến người ta khiếp sợ, cũng càng làm người ta tò mò."

Dị năng không gian, chính là dị năng có thể cất chứa vật tư đúng không?"

Vương Quân vẻ mặt tò mò nhìn Âu Dương Húc hỏi."

Chị dâu, nếu không thì cậu làm cho chúng tôi xem thử một chút đi!"

Lưu Chí Siêu cũng cực kỳ tò mò nhìn Âu Dương Húc, muốn biết dị năng không gian là cái gì.Nhìn thấy mọi người đều nhìn mình với ánh mắt đầy dấu chấm hỏi, Âu Dương Húc cười."

Được, sau khi cơm nước xong, tôi sẽ đem vật tư ở gara thu vào để cho mọi người thấy!"

"Được!"

Thấy Âu Dương Húc nhận lời, mọi người sôi nổi gật đầu.END CHƯƠNG 53.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 54: QUYẾT ĐỊNH ĐI CẢNH THÀNH


CHƯƠNG 54: QUYẾT ĐỊNH ĐI CẢNH THÀNH
Sau khi ăn uống xong xuôi, mọi người đi vào sân, mở ba gara ra, Ngô Hạo Thiên nhìn về phía người yêu của mình."

Tiểu Húc, em vừa mới thức tỉnh dị năng không lâu, một lần không cần thu quá nhiều, cũng không cần quá miễn cưỡng!"

"Đã biết!"

Âu Dương Húc gật đầu đi vào kho hàng chứa đầy thùng nước khoáng.Trừng mắt nhìn kho hàng một vòng, đồ vật giống như có ma thuật lần lượt biến mất không thấy nữa, mọi người đều kinh ngạc kêu lên."

Hay thật, lợi hại quá!"

Vương Quân là người đầu tiên trầm trồ khen ngợi."

Đúng vậy, dị năng của chị dâu thật là trâu bò.

Về sau chúng ta không cần phải lo vật tư không có chỗ để nữa!"

"Đúng đúng, theo tôi, dị năng của chị dâu mới là khủng nhất trong tất cả mọi người!"

"Đúng vậy, có dị năng này thì sẽ có ăn có uống, muốn cái gì thì có cái đó!"

Mọi người đều sôi nổi tranh luận, đều nói dị năng này của Âu Dương Húc là bảo bối.

Âu Dương Húc nghe mọi người khen ngợi thì nhẹ nhàng cười.

Nếu không phải lo lắng một lần thu quá nhiều vật tư sẽ làm cho mọi người nghi ngờ thì cậu thu hết vật tư ở ba cái gara cũng không thành vấn đề."

Tiểu Húc, lần đầu tiên ra tay sao em lại thu nhiều đồ vật như vậy chứ, có mệt không em?"

Ngô Hạo Thiên vừa nói vừa vội vàng đi qua đỡ cậu."

Không có việc gì, chỉ hơi thấy mệt thôi!"

Ngô Hạo Thiên vừa đi lên đỡ, Âu Dương Húc liền mượn cớ này dựa vào người anh.Dù sao thì đúng là cậu thu đồ không ít, nếu không biểu hiện suy yếu một chút thì có vẻ không hợp với lẽ thường."

Tiểu Húc, con đứa nhỏ này, từ từ thu là được rồi, lần đầu tiên con thu nhiều vật tư như vậy làm gì chứ!"

Tần Phương cũng đau lòng vội vàng đi tới xem xét con trai của mình."

Mẹ, con không có việc gì, nghỉ một lát là được!"

Âu Dương Húc lắc đầu tỏ vẻ mình không sao."

Lão đại, anh mau mau đỡ chị dâu về phòng nằm một lúc đi, đừng để chị dâu mệt như vậy!"

"Đúng vậy, đúng vậy, chị dâu một lần thu nhiều vật tư như vậy, cần phải nghỉ ngơi nhiều a!"

"Được!"

Đối với sự quan tâm của mọi người, Ngô Hạo Thiên khom xuống trực tiếp bế người lên đi về phía biệt thự.Trở về phòng ngủ, nhìn sắc mặt anh không tốt, Âu Dương Húc vội vàng cười làm lành.

"Ha ha, thu tới vui vẻ quá nên lỡ tay không kịp ngừng!"

Thật ra Âu Dương Húc vốn dĩ muốn thu một nửa thôi, kết quả vừa thu lại không dừng kịp nên thu hết mọi thứ rồi."

Em đó, còn may là trong biệt thự không có người ngoài.

Sau này ở ngoài, đặc biệt là trước mặt người khác, em nhất định phải chú ý, không thể không cố kỵ gì mà thu vật tư như vậy.

Nếu không sẽ bị người có âm mưu theo dõi mất."

Ngô Hạo Thiên nghiêm khắc cằn nhằn người yêu."

Ừ, em biết rồi!"

Không gian dị năng giả ở mạt thế nổi tiếng đến thế nào, được người khác xem trọng thế nào, lại bị biết bao nhiêu người ganh ghét, bị người đỏ mắt.

Âu Dương Húc dĩ nhiên biết cả.Một lần chỉ thu một phần, Âu Dương Húc mất ba ngày rốt cuộc đem hết tất cả vật tự thu dọn xong.-------------Âu Dương Húc thu xong vật tư thì đã là ngày thứ 9 mạt thế rồi.

Ngô Hạo Thiên tập họp mọi người lại mở một cuộc họp."

Nay mạt thế đã qua 9 ngày.

Về việc đội ngũ của chúng ta bước tiếp theo hành động như thế nào, mọi người có ý kiến gì không?"

Ngô Hạo Thiên hỏi mọi người."

Lão đại, chúng ta là người của Cảnh Thành, lúc này thế đạo thay đổi, mọi người đều muốn trở về nhà xem thế nào!"

Vương Quân nói ra tiếng lòng của các chiến sĩ ở đây."

Đúng vậy, lão đại, chúng tôi đều muốn về nhà!"

"Tôi cũng muốn về nhà!"

Nghe mọi người nói như vậy, Ngô Hạo Thiên khẽ gật đầu.

"Dì, Trần Đông, Tiểu Húc, mọi người có tính toán gì không?"

"Tôi nghe Tiểu Húc, Tiểu Húc đi đâu, tôi liền đi đó!"

Làm mẹ, Tần Phương dĩ nhiên là muốn đi theo con trai mình."

Tôi cũng vây, tôi một thân một mình cũng không có nơi nào để đi nên đi theo Âu Dương, đi theo cậu ấy thôi!"

Trần Đông cũng nói ý của mình."

Tiểu Húc?"

Ngô Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn cậu."

Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, em dĩ nhiên là muốn ở bên cạnh anh rồi."

Giữ chặt tay anh, Âu Dương Húc mỉm cười nói."

Được, vậy đêm nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát về Cảnh Thành!"

"Vâng!"

Mọi người nghe vậy đều vui mừng.Rốt cuộc có thể về nhà, rốt cuộc có thể đoàn tụ với người nhà!"

Còn có một việc tôi muốn tuyên bố.

Hiện tại trong đội ngũ chúng ta mọi người đều có dị năng không giống nhau.

Mọi người đều biết, dị năng hệ Hỏa và hệ Kim lúc ban đầu so với các dị năng khác mạnh hơn một chút, tiếp theo sẽ là hệ Mộc và hệ Thổ, còn hệ Thủy lúc đầu sẽ yếu nhất.

Cho nên trước khi rời đi, tôi sẽ phân ra tiểu đội cho mọi người.

Bốn người dị năng hệ Hỏa và ba người dị năng hệ Thổ là tiểu đội một, đội trưởng tiểu đội là Vương Quân.

Bốn người dị năng hệ Kim và ba người dị năng hệ Mộc là tiểu đội hai, đội trưởng tiểu đội là Lưu Chí Siêu.

Dư lại dì, Trần Đông, Trương Minh và Chu Hiểu Huy, các người đều là dị năng hệ Thủy sẽ là tiểu đội ba, đội trưởng tiểu đội là Âu Dương Húc."

"Vâng!"

Mọi người gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ."

Tiểu đội một và tiểu đội hai sẽ là lực lượng chủ công của đội ngũ chúng ta.

Nếu chúng ta ở trên đường gặp nguy hiểm, tiểu đội một và tiểu đội hai nhất định phải chú ý bảo hộ cho những người ở tiểu đội ba được an toàn, đặc biệt là phải bảo vệ an toàn cho Tiểu Húc nhất.

Bởi vì an nguy của Tiểu Húc có liên quan trực tiếp đến toàn bộ vật tư mà đội ngũ sở hữu."

Ngô Hạo Thiên nghiêm túc nói."

Lão đại anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ chị dâu thật tốt!"

"Đúng vậy, chị dâu chính là cha mẹ cơm áo của chúng ta nha!"

"Đúng vậy, đúng vậy!"

Nghe mọi người nói như vậy, Âu Dương Húc cười cười.

Xem ra thì thân phận không gian dị năng giả của cậu còn nổi tiếng hơn so với cậu đó!END CHƯƠNG 54.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 55: GẶP ĐƯỢC NGƯỜI SỐNG SÓT


CHƯƠNG 55: GẶP ĐƯỢC NGƯỜI SỐNG SÓT
Ngày hôm sau, Âu Dương Húc đem ngọc thạch cùng với súng ống đạn dược, hành lý của mẹ cậu và Trần Đông, toàn bộ đều thu vào không gian của mình.

Mọi người ăn cơm sáng xong thì lái xe rời khỏi biệt thự của Ngô Hạo Thiên.Hai chiếc xe việt dã quân dụng, một chiếc siêu xe của Âu Dương Húc, còn có thêm một chiếc xe tải quân dụng hợp thành một đội xe.Xe việt dã của Âu Dương Húc đi tuốt đằng trước để dẫn đường, tuy nhiên người lái xe không phải Âu Dương Húc mà là Chu Hiểu Huy.

Trần Đông ngồi ở ghế phụ.

Ba người Ngô Hạo Thiên, Âu Dương Húc và Tần Phương thì ngồi ở hàng ghế phía sau.Cầm bản đồ của Hải Thành, Âu Dương Húc nghiêm túc nghiên cứu địa đồ."

Hạo Thiên, chúng ta đi đường nào ra khỏi thành vậy?"

Âu Dương Húc hỏi anh."

Anh tính toán đi quốc lộ phía Bắc, vòng qua trung tâm thành phố trực tiếp ra khỏi thành."

Lúc này trung tâm thành phố khẳng định hỗn loạn bất kham nên tốt nhất là đi vòng qua luôn."

Có thể vòng qua chỗ này được không?"

Âu Dương Húc chỉ vào bản đồ nghiêm túc hỏi."

Chỗ này?

Em muốn đi trung tâm thành phố à?"

Ngô Hạo Thiên chăm chú nhìn cậu khó hiểu hỏi."

Không, không đi trung tâm thành phố.

Chỉ là muốn vòng qua chỗ này, bên này có một siêu thị lớn và hai siêu thị nhỏ, còn có một tiệm vàng.

Em muốn thu thập thêm một chút vật tư.

Anh cũng biết là đoàn xe chúng ta có tới hai mươi miệng ăn, vật tư thiếu.

Em sợ trên đường sẽ không đủ ăn!"

Tuy rằng kho hàng số ② của Âu Dương Húc đã chứa đầy thức ăn nước uống, kho hàng số ③ hơn 140 mét vuông cũng đã bị lấp đầy một phần hai.

Nhưng mấy thứ này muốn một đường vừa ăn vừa uống thì Âu Dương Húc cảm thấy như vậy cũng vẫn không đủ."

Được rồi, vậy vòng qua đoạn đường này đi!"

Dù sao cũng chỉ là ngoại ô, sẽ không đi vào nội thành nên hẳn sẽ không gặp được tang thi đi!

Bất quá, nếu thật sự gặp được thì cho mọi người luyện tập là được.

Dù sao mạt thế cũng phải tới tận mười năm, nếu ngay cả một tang thi mà cũng không gặp được chắc chắn là không thể nào!"

Mẹ, Trần Đông, hai người mỗi người một khẩu!"

Âu Dương Húc vừa nói vừa lấy ra hai khẩu súng giao cho Trần Đông và mẹ của mình."

Tôi, tôi sẽ không dùng súng!"

Duỗi tay nhận lấy, Trần Đông cảm thấy cây súng trên tay mình như nặng ngàn cân."

Ha ha ha, chờ tới khi cậu thấy tang thi mặt mày tái nhợt, hai mắt đỏ ngầu, cả người hôi thối, hả to họng đầy máu nhào lên người cậu thì cậu sẽ xài thôi!"

Âu Dương Húc ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn nói."

Nhưng, nhưng mà..."

"Nhớ kỹ, một phát bắn vỡ đầu, không cần bắn bộ phận khác, có đánh chỗ khác cũng không chết.

Chỉ có đánh nát sọ não mới có thể thật sự giết chết tang thi!"

Âu Dương Húc nghiêm túc nhắc nhở hai người."

Ừ, đã biết!"

Tần Phương gật đầu nhớ kỹ lời con trai nói."

Anh đã nói với mọi người chỗ yếu của tang thi, và không được để tang thi cào bị thương, cắn bị thương thì sẽ bị nhiễm virus chưa?"

Âu Dương Húc hỏi anh."

Ừ, trước khi xuất phát anh đã nói với mọi người rồi!"

Âu Dương Húc nghe anh nói xong thì vừa lòng gật đầu."

Hiểu Huy, ở phía trước quẹo trái, đi khu Phổ Đông."

Ngô Hạo Thiên nói với hắn thay đổi lộ trình."

Vâng, đội trưởng!"

Chu Hiểu Huy ở giao lộ đánh một đường cong."

Ủa, sao lão đại lại đi về phía khu Phổ Đông vậy?"

Đi theo sau xe Ngô Hạo Thiên, Vương Quân và Lưu Chí Siêu đều hơi giật mình."

Chắc là có chuyện gì rồi?"

Tính cách của lão đại, Lưu Chí Siêu rất rõ ràng.

Nếu không có nguyên nhân gì thì lão đại sẽ không vô duyên vô cớ đi đường vòng xa hơn đâu.Đoàn xe nhanh chóng đi vào khu Phổ Đông.

Cả đường phố tiêu điều không một ai bên ngoài.

Tùy ý nhìn hai bên đường có thể thấy những chiếc xe bị bỏ lại, lòng mọi người đều trầm xuống.

Hôm nay đã là mạt thế ngày thứ mười rồi, chắc chắn rằng có rất nhiều hình ảnh người ăn người sớm đã trình diễn qua!Ấn theo chỉ dẫn của Ngô Hạo Thiên, đoàn xe một đường chậm rãi xuyên qua đường phố tiêu điều, đi tới tuyến đường chính.Nhìn những nhà hàng hai bên đường vốn nên đông khách bây giờ lại hoang tàn lạnh lẽo, Âu Dương Húc bỗng nhiên cũng có chút chua xót.

Ở trong sách dù sao cũng chỉ là một câu chuyện thôi, nhưng tự mình trải qua mạt thế lại là một chuyện khác."

A, cứu mạng a, cứu mạng a có tang thi, có tang thi!"

Đột nhiên, đường phố vốn đang quạnh quẽ lại có một đám người chạy ra, có già có trẻ, có nam có nữ, gương mặt hoảng loạn, sợ hãi cực độ.

Họ giống như bắt được cọng rơm cứu mạng mà chen chúc ngăn cản xe của bọn Âu Dương Húc."

Phía trước xảy ra chuyện gì?"

Chu Hiểu Huy dừng xe lại dò hỏi người đàn ông trung niên cầm đầu nhóm người này."

Vị quan quân này, các người tới thì tốt rồi, phía trước, siêu thị Nguyệt Nguyệt phía trước có tang thi ăn thịt người a!"

"Đúng đúng đúng, có rất rất nhiều!

Chúng tôi vất vả lắm mới chạy thoát ra được."

"Nhưng không ít đồng nghiệp của chúng tôi đều chết ở trong siêu thị!"

Nói lời này là một người công nhân mặc đồng phục nhân viên siêu thị."

Đồng chí quan quân, cuối cùng các người cũng tới rồi, các người phải thay dân chúng làm chủ a!"

Một cụ già lên tiếng nói."

Đúng vậy, nếu các người mặc kệ thì dân chúng chúng tôi thật sự không còn đường sống!"

"Đúng đúng đúng!"

Những người khác cũng sôi nổi gật đầu."

Mọi người xuống xe!"

Mở cửa ra, Ngô Hạo Thiên là người đầu tiên xách theo súng tự động nhảy xuống xe.

Sau đó những người khác thấy thế đều cầm súng sôi nổi đi xuống.Vừa thấy Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc xuống xe, các chiến sĩ bộ đội đặc chủng trong ba xe còn lại cũng mau chóng cầm vũ khí của mình đi xuống."

Tiểu đội một cánh trái, tiểu đội hai cánh phải, tiểu đội ba ở giữa.

Mục tiêu là siêu thị Nguyệt Nguyệt.

Xuất phát!"

"Vâng!"

Ngô Hạo Thiên ra lệnh một tiếng, mọi người lập tức lập thành đội hình, đem tiểu đội ba bảo hộ ở giữa."

Leng keng, chúc mừng ký chủ cứu được 26 người, tặng 2600 tích phân!"

Tuy rằng được tích phân nhưng giờ phút này tâm tình của Âu Dương Húc cực kỳ phức tạp.Nhìn Ngô Hạo Thiên sắp đi giết tang thi, Âu Dương Húc há miệng, muốn mở miệng nhắc nhở một câu.

Nhưng sau đó nghĩ nghĩ lại, Âu Dương Húc lại không nói gì nữa.Mạt thế hiểm ác nhất không phải là tang thi, mà là lòng người.

Bất quá Âu Dương Húc biết lời này nếu bây giờ lập tức nói ra thì những bộ đội đặc chủng khí phách hăng hái, lấy việc bảo vệ quốc gia là nhiệm vụ của mình này chưa chắc sẽ tin.

Chỉ có thể để chính bọn họ ăn đau khổ rồi thì bọn họ mới có thể tin tưởng.END CHƯƠNG 55
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 56: GIẾT TANG THI


CHƯƠNG 56: GIẾT TANG THI
Siêu thị Nguyệt Nguyệt cách nơi dừng xe cũng không xa nên Ngô Hạo Thiên và đại đội bộ đội đặc chủng rất nhanh liền đến nơi.Nhìn cửa chính cửa cuốn đã bị kéo xuống, Ngô Hạo Thiên nhướng mày ra hiệu, ý bảo tiểu đội một và tiểu đội hai đánh nát cả hai cửa sổ trái phải trực tiếp đi vào từ cửa sổ.Vương Quân cùng Lưu Chí Siêu gật đầu lập tức phá cửa sổ thủy tinh, các chiến sĩ theo thứ tự đi vào hai cửa sổ đó, sau mới tới tiểu đội ba vào cuối cùng.Siêu thị Nguyệt Nguyệt là siêu thị lớn nhất trong ba cái siêu thị mà Âu Dương Húc chỉ định, vì thế nên nơi này vật tự cực kỳ nhiều."

Báo cáo đội trưởng, tiểu đội một không phát hiện cái gì bất thường!"

"Báo cáo đội trưởng, tiểu đội hai cũng không phát hiện cái gì bất thường!"

Tiểu đội một và hai đều tra soát toàn bộ siêu thị một lần, trừ bỏ mấy thi thể bị gặm tới huyết nhục mơ hồ thì không phát hiện bất cứ con tang thi nào."

Tang thi thích tối, hiện tại là ban ngày, bọn chúng sẽ không xuất hiện ở siêu thị.

Rất có khả năng là ở trong kho hàng dưới hầm."

Âu Dương Húc phỏng đoán bọn chúng hẳn sẽ tránh bên dưới nền đất u tối ẩm ướt đó."

Hướng đông bắc có một nhà kho ngầm!"

Lưu Chí Siêu nghiêm túc báo cáo tình hình."

Lưu lại hai người bảo vệ tốt cửa sổ đã bị phá, các đội viên khác chuẩn bị chiến đấu!"

Ngô Hạo Thiên ra lệnh xong liền mang đội đi về hướng đông bắc."

Vâng!"

Mọi người nghe xong bảo trì đội hình sau đó theo sát.Đi tới cửa kho hàng, còn chưa nhìn thấy gì thì mọi người liền ngửi thấy một mùi hôi thối dày đặc từ bên trong."

Tang thi sơ cấp thì thính giác và khứu giác đều tương đối yếu, tầm mắt ở dưới ánh sáng sẽ xuất hiện điểm mù.

Một lát sau khi phát cửa, toàn bộ người trong tiểu đội ba mở đèn pin lên, tiểu đội một và hai bắn chết từ xa, nhớ kỹ, cần phải bắn bạo đầu, không cần đánh thân thể hay các bộ phận khác."

"Vâng!"

Thu được lệnh của Ngô Hạo Thiên, mọi người gật đầu liên tục.Âu Dương Húc lấy đèn pin từ trong không gian ra phát cho năm người trong tiểu đội ba mỗi người một cái.Sau khi bên này chuẩn bị tốt, Ngô Hạo Thiên bắn vào vị trí khóa cửa hai phát, không biết tang thi có thông minh tới mức khóa cửa từ bên trong hay không.

Tuy nhiên vì đề phòng vạn nhất, Ngô Hạo Thiên vẫn bắn phá khóa, Vương Quân và Lưu Chí Siêu ở hai bên mỗi người một chân đá văng cánh cửa kho hàng.Năm người ở tiểu đội ba đồng loạt mở đèn pin chiếu vào bên trong kho.Nhìn thấy một đám tang thi tanh tưởi trên mặt toàn thịt thối dưới ánh sáng đèn, mọi người đều thấy hơi kinh hãi.

Dù cho đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng chân chân thực thực nhìn thấy lại là một chuyện khác.Này đó tang thi, có con bị cắn máu huyết lẫn lộn trên mặt, có con thiếu lỗ tai, có con thiếu cái mũi.

Còn có con có những vết thương gớm ghiếc đầy giòi bọ trên người khiến người nhìn thấy mà muốn nôn."

Oa..."

Nhìn thấy những khuôn mặt dữ tợn trong kho hàng này, Trần Đông và Tần Phương nôn ngay lập tức.

Âu Dương Húc cũng cắn răng cố gắng nhịn mới khiến bản thân không ói ra."

Giết chết!"

Ngô Hạo Thiên hô to một tiếng và cũng là người đầu tiên lên đạn bắn phát súng đầu tiên vào con tang thi đang đi tới.

Một phát súng của Ngô Hạo Thiên vang lên, những chiến sĩ bộ đội đặc chủng khác cũng lập tức lấy lại tinh thần bắt đầu bắn chết đàn quái vật này.Vì thân thể tang thi sơ cấp còn tương đối cứng đờ, tốc độ di chuyển cũng không nhanh, hơn nữa mỗi người trong đại đội bộ đội đặc chủng đều là tay súng thiện xạ, cho nên tang thi còn chưa đi được đến cửa kho hàng thì toàn bộ đều bị bắn chết.Sau khi ngừng bắn từ xa, mọi người lại đứng ở cửa kho hàng đợi thêm một lúc nữa, phát hiện những tang thi đã ngã xuống đất không thể bò dậy được nữa thì mới yên tâm."

Dịch hai cái kệ để hàng lại đây, chặn lại cửa kho hàng!"

Vì để tránh nhiều con tang thi thoát được ra ngoài, Ngô Hạo Thiên gọi mọi người phong kín cửa kho hàng lại."

Vâng!"

Sau khi nghe lệnh, lập tức có các chiến sĩ khuân các kệ hàng lại đây chặn lại cửa kho hàng, khiến cho đàn tang thi đều bị ngăn cách với thế giới bên ngoài."

Mẹ, Trần Đông, hai người không sao chứ?"

Âu Dương Húc nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của hai người sau khi nôn thì quan tâm hỏi."

Không, không sao!"

Trần Đông nói."

Mẹ cũng không sao!"

Tần Phương mặt tái xanh tươi cười nói với cậu."

Đinh, chúc mừng ký chủ thành công bắn chết 53 con tang thi sơ cấp, đạt được 2650 tích phân."

Nghe thấy âm thanh này, Âu Dương Húc cực kỳ mừng rỡ.

Đúng là giết tang thi kiếm tích phân tương đối nhanh hơn nhiều."

Má ơi, ghê tởm quá, giống y như trong phim vậy."

Vương Quân hồi tưởng lại bộ dạng của tang thi mà trong lòng còn sợ hãi."

Đúng vậy, quá khủng bố!"

Có đội viên lặng lẽ thở dài.

Những con tang thi này tuyệt đối khủng bố hơn so với những tên buôn ma túy mà trước đó bọn họ đánh chết gấp nhiều lần lắm!"

Đêm nay tất cả mọi người hít đất một trăm cái cho tôi.

Thân là bộ đội đặc chủng, tố chất tâm lý của các người quá kém!"

Ngô Hạo Thiên đảo mắt lạnh nhìn mọi người.Nghe Ngô Hạo Thiên nói, tất cả mọi người đều hổ thẹn cúi đầu.

Chính xác, nếu không phải do đội trưởng bắn phát súng đầu tiên thì bọn họ đã quên bản thân trong tay mình có súng.

Nếu như tốc độ của tang thi nhanh hơn, nói không chừng chết không phải là tang thi mà là đang ngây người bọn họ."

Mọi người lần đầu tiên đối mặt với tang thi nên khó tránh khỏi sẽ thấy khủng hoảng, mờ mịt, không biết làm sao, đây cũng là bình thường.

Bất quá mọi người phải nhớ kỹ, tốc độ tang thi sẽ theo cấp bậc càng lúc càng nhanh.

Vì thế nếu chúng ta phản ứng chậm một giây thôi, giây tiếp theo có khả năng sẽ trở thành người bị lây nhiễm, biến thành quái vật như bọn chúng.

Nếu hôm nay chúng ta gặp không phải là tang thi sơ cấp mà là cấp một, hoặc là cấp hai thì đội ngũ chúng ta chỉ sợ ít nhất sẽ phải chết đi một nửa!"

Âu Dương Húc rất bình tĩnh phân tích lợi và hại."

Vâng, đại đội trưởng và chị dâu nói rất đúng, chúng ta kiểm điểm lại, sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng sơ suất như vậy nữa."

"Đúng đúng, sau này chúng ta nhất định sẽ không bao giờ do dự nữa!"

"Vâng, sai lầm như thế này, chúng ta tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai."

Mọi người đều sôi nổi bảo đảm sẽ không tái phạm sai lầm cấp thấp như vậy nữa.END CHƯƠNG 56.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 57: CÓ ĐƯỢC TÂM NHÃN


CHƯƠNG 57: CÓ ĐƯỢC TÂM NHÃN
Nhìn tất cả các chiến sĩ bộ đội đặc chủng đều cúi đầu hối lỗi, Ngô Hạo Thiên gật đầu."

Tiểu đội một cánh trái, tiểu đội hai cánh phải bảo vệ Tiểu Húc thu thập vật tư."

"Vâng!"

Mọi người nghe lệnh vây quanh Âu Dương Húc bắt đầu thu thập vật tư ở siêu thị.Dù cho là đồ ăn hay thức uống, chỉ cần không bị hư bị hỏng thì bàn tay của Âu Dương Húc đều giơ lên thu toàn bộ vào không gian của mình.

Ngay cả một góc quầy chuyên bán thuốc lá Âu Dương Húc cũng không buông tha, đem tất cả đều thu hết vào không gian.Sau khi thành công thu xong tất cả vật tư, mọi người nhanh chóng rút lui khỏi siêu thị Nguyệt Nguyệt.Đi tới đường cái, nhìn thấy rỗng tuếch - không có người sống nào - cũng không còn chiếc xe nào, mọi người không khỏi ngây người."

Sao, sao lại vậy, xe của chúng ta đâu?"

Vương Quân mở to mắt rống."

Đã bị những người sống sót kia trộm đi mất rồi!"

Âu Dương Húc bình tĩnh trả lời."

Đám người đó, đám người đó sao có thể làm như vậy chứ?"

Lưu Chí Siêu tức giận nắm chặt nắm tay.Đúng rồi, đám người đó để cho bọn họ làm lá chắn đi giết tang thi, sau đó lấy xe của bọn họ để chạy trốn.

Đây không phải là đang lấy bọn họ ra làm kẻ chết thay hay sao?"

Má nó, tôi thao tám đời tổ tông đám người đó, ông đây liều sống liều chết đi giết tang thi cứu họ, vậy mà lại dám trốn mất, chưa kể còn trộm luôn xe của chúng ta!"

Vương Quân tức tới mức đỏ người, chửi ầm lên."

Đúng đó, đám người này kỳ cục quá!"

"Phải đó, nếu như tang thi đuổi theo phía sau, chúng ta lại không có xe, vậy chúng ta chẳng phải sẽ chết sao?"

Trong khoảng thời gian ngắn, các chiến sĩ bộ đội đặc chủng đều cực kỳ tức giận.

Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, bọn họ cứu tử phù thương đấu tranh anh dũng, vậy mà bị đám người sống sót mang danh kẻ yếu đâm sau lưng bọn họ."

Mạt thế đáng sợ nhất không phải là tang thi, mà là lòng người.

Chuyện ngày hôm nay, mọi người coi như là học một bài học đi, ngã một lần khôn hơn một chút!"

Âu Dương Húc bình tĩnh nói.Thật ra việc này trước đó Âu Dương Húc đã dự đoán được rồi, chẳng qua, cậu không muốn nói ra sớm mà thôi.Nghe Âu Dương Húc nói, mọi người sôi nổi gật đầu."

Mọi người nên nhớ kỹ, ngoại trừ người trong đoàn đội, sau này cũng không cần tin ai.

Những đám người sống sót đó chỉ toàn là đồ khốn kiếp!"

Vương Quân lớn tiếng kêu gọi."

Việc này là do tôi thất trách, là do tôi không suy xét chu toàn, tôi xin lỗi tất cả mọi người!"

Là chỉ huy của đội ngũ lại không nghĩ tới những khả năng có thể gây nguy hiểm cho mọi người, Ngô Hạo Thiên cảm thấy việc này là do lỗi của bản thân anh."

Được rồi, chỗ này không nên ở lại lâu.

Tiểu đội một đi tìm mấy chiếc xe còn đầy xăng, tiểu đội hai và tiểu đội ba cùng tôi đi hai siêu thị còn lại."

"Vâng!"

Tiểu đội một nghe lệnh đi tìm xe.

Còn Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc mang theo tiểu đội hai và tiểu đội ba đi hai siêu thị còn lại.

May mà hai siêu thị này không có tang thi cũng không có người sống sót nên việc thu thập vật tư diễn ra vô cùng thuận lợi.Sau khi thu xong vật tư, mọi người hội họp với tiểu đội một, chạy xe của tiểu đội một tìm được.Vương Quân dẫn người tìm được bốn chiếc xe.

Trong đó có ba chiếc xe việt dã, một chiếc là xe pickup*, cuối cùng từ đoàn xe quân dụng thành đoàn xe tư gia.* Xe Pickup: Xe bán tải (Pickup truck hay Minitruck) là dòng xe lai giữa SUV và xe tải với một cabin kín chở người (2-6 chỗ) và một thùng hàng phía sau để chở hàng.

"Đừng tự trách, đi thế này cũng tốt, đi xe quân đội quá gây chú ý.

Đi tới đâu cũng sẽ bị những người sống sót cuốn lấy!"

Âu Dương Húc nhẹ giọng an ủi Ngô Hạo Thiên."

Ừ, em nói đúng.

Nhưng mà đồ đạc quần áo của mọi người đều ở trên xe quân dụng, bây giờ cái gì cũng không còn!"

Còn may là tất cả vật tư đều để ở chỗ của Tiểu Húc, nếu không lúc này chắc chắn là tổn thất nghiêm trọng."

Không sao, chỗ em có đồ đạc quần áo sẵn.

Chờ đến tối đem ra cho mọi người thay thế quần áo quân đội, như vậy làm gì cũng càng tiện hơn!"

"Ừ!"

Nghe Âu Dương Húc nói, Ngô Hạo Thiên liên tục gật đầu, đáy lòng cảm thấy may mắn, may mà còn có Tiểu Húc của anh.Click mở hệ thống của mình, nhìn thấy giao diện để tích phân hiện có là 5250 điểm.

Âu Dương Húc vô cùng mừng rỡ."

001, có cách gì có thể cho ta cảm giác được chỗ của tang thi để tránh được nguy hiểm không?"

Âu Dương Húc nghĩ trong đầu hỏi."

Ký chủ có thể đi Thương Thành mua sắm Tâm Nhãn.

Tâm Nhãn chẳng những có thể cảm giác được chỗ của tang thi, của người sống sót, mà còn có thể cảm nhận được cấp bậc dị nặng của dị năng giả."

Có được câu trả lời, Âu Dương Húc lập tức mở giao diện Thương Thành, tìm Tâm Nhãn.Giao diện Thương Thành lập tức xuất hiện ba loại Tâm Nhãn.

Phân biệt là: trong vòng 3 km là 1500 tích phân, trong vòng 5 km là 2100 tích phân, trong vòng 10 km là 2700 tích phân."

3 km, 5 km, 10 km?"

Nhìn ba loại Tâm Nhãn này, Âu Dương Húc nghĩ ngợi, cuối cùng mua loại Tâm Nhãn trong vòng 10 km."

Đinh, chúc mừng ký chủ mua sắm thành công, trước mắt còn dư lại 2550 tích phân."

Sau khi mua thành công, Âu Dương Húc cảm thấy tầm nhìn của mình được mở rộng ra rất nhiều, ngẩng đầu nhìn có thể thấy được rất xa rất xa."

Phía trước quẹo phải, đi tiệm vàng."

Nhìn thấy con đường bên trái có tang thi ẩn nấp, Âu Dương Húc lập tức gọi Chu Hiểu Huy thay đổi tuyến đường."

Vâng!"

Chu Hiểu Huy vội vàng đổi lộ trình."

Ha ha ha!"

Có được Tâm Nhãn, tâm tình của Âu Dương Húc rất tốt.

Tốt quá!

Như vậy thì cậu có thể biết trước được nơi nào có tang thi, chỗ nào có hiểm nguy rồi.END CHƯƠNG 57.
 
[Đam Mỹ][Edit] Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
CHƯƠNG 58: GIẾNG DƯỢC TUYỀN


CHƯƠNG 58: GIẾNG DƯỢC TUYỀN
Đi đến cửa tiệm vàng, Âu Dương Húc dùng Tâm Nhãn của mình nhìn tình hình bên trong tiệm vàng một lúc."

Hạo Thiên, tầng dưới hướng đông bắc có ba tang thi sơ cấp, tầng hai có năm tang thi, ở phía bắc có một kho hàng nhỏ."

Nghe cậu nói xong, Ngô Hạo Thiên hơi ngây người nhưng ngay sau đó lập tức gật đầu.

"Anh biết rồi!"

"Tiểu đội một, mang theo balo theo tôi đi vào, tiểu đội hai và tiểu đội ba ở lại trong xe đợi lệnh!"

"Vâng!" tiểu đội Vương Quân nghe lệnh đi theo Ngô Hạo Thiên cùng nhau vào tiệm vàng.Âu Dương Húc ngồi trong xe đợi gần hai mươi phút, hệ thống truyền tới âm thanh nhắc nhở."

Đinh, chúc mừng ký chủ thành công giết tám tang thi sơ cấp, đạt được 400 tích phân."

Sau khi nghe được âm thanh báo, Âu Dương Húc liền biết những tang thi đó đều được đội ngũ của Ngô Hạo Thiên giải quyết toàn bộ.Không bao lâu sau, tiểu đội một vác balo chạy ra khỏi tiệm vàng.Đem tất cả balo giao hết cho Ngô Hạo Thiên xong, những người khác lên xe, Ngô Hạo Thiên xách năm cái balo đầy cũng lên xe.Nhìn thấy mọi người đều lên xe hết, Chu Hiểu Huy lập tức khởi động xe, lập tức rời khỏi nơi này."

Không gặp cái gì nguy hiểm chứ?"

Âu Dương Húc quan tâm hỏi anh."

Không có gì, em đem tất cả cái này thu vào đi."

Ngô Hạo Thiên vừa nói vừa đưa cậu năm cái balo."

Nhiều ngọc thạch vậy sao?"

Nhìn năm cái balo đều đựng đầy, Âu Dương Húc kinh ngạc."

Không phải đều là ngọc thạch, có hai balo là vàng thỏi và trang sức vàng!"

"Ừ!"

Âu Dương Húc gật đầu xem xét đồ vật trong balo một chút sau đó thu hết tất cả vào không gian của mình."

Hiểu Huy, phía trước quẹo trái ra khỏi thành!"

Âu Dương Húc nói."

Vâng!"

Chu Hiểu Huy theo lời làm theo.Nhìn người yêu chỉ huy Chu Hiểu Huy, Ngô Hạo Thiên không khỏi híp híp mắt, kỳ lạ, Tiểu Húc hình như có gì đó khang khác.Nghĩ lại trước đó, cậu chỉ cần ở ngoài cửa mà đã có thể nhìn thấy trong tiệm có bao nhiêu tang thi, Ngô Hạo Thiên thật sự cảm thấy không thể tưởng được.

Xem ra Tiểu Húc nhất định đã mua thứ gì tốt ở Thương Thành rồi."

001, có thứ gì có thể giải được độc của tang thi không?"

Ở mạt thế phải thường xuyên đụng độ với tang thi, Âu Dương Húc không muốn Ngô Hạo Thiên hoặc những người trong đại đội đặc chủng vì giết tang thi mà bị cảm nhiễm biến thành tang thi."

Ký chủ có thể đi Thương Thành mua sắm Dược Tuyền.

Nước Dược Tuyền có thể giải được độc của tang thi."

Nghe được tin này, Âu Dương Húc lập tức mở ra giao diện Thương Thành tìm kiếm Dược Tuyền."

Quào, nhiều quá!"

Nhìn giao diện từ trên xuống dưới, từ sơ cấp tới cấp 10 tổng cộng tới 11 cái giếng nhỏ, Âu Dương Húc chớp mắt, nhưng nhìn đến giả cả, Âu Dương Húc héo rồi."

Dược Tuyền sơ cấp giá 2900 tích phân, Dược Tuyền cấp 1 giá 3900 tích phân, Dược Tuyền cấp 2 giá 4900 tích phân..."

Ô ô, cấp bậc Dược Tuyền càng cao thì yêu cầu tích phân càng nhiều, làm sao bây giờ?"

001, nếu bây giờ ta mua Dược Tuyền sơ cấp rồi, vậy về sau ta có thêm điểm tích phân thì có thể đổi lấy Dược Tuyền cấp 1 được không?"

"Có thể, ký chủ cũng có thể tự mình dưỡng Dược Tuyền.

Mỗi ngày dùng ngọc thạch thượng đẳng để tẩm bổ Dược Tuyền, Dược Tuyền cũng có thể tự mình tăng cấp bậc."

Âu Dương Húc nghe vậy thì mắt sáng lên, có thể tăng lên cấp bậc, vậy thì tốt quá!"

Thôi được, vậy mua sơ cấp đi!"

Suy nghĩ một lúc, Âu Dương Húc ấn xác nhận mua sắm."

Đinh, chúc mừng ký chủ mua sắm thành công.

Trước mắt còn dư lại 50 tích phân."

Ô ô, lại thành kẻ nghèo hèn, bất quá nhìn thấy trong sân nhà không gian xuất hiện giếng Dược Tuyền, trong lòng Âu Dương Húc vui chết rồi, có cái này thì cậu khôg còn sợ độc tang thi nữa!"

Lại mua được thứ gì tốt à, vui vẻ đến như vậy?"

Liếc thấy người yêu đang cười ngây ngô bên cạnh mình, Ngô Hạo Thiên dán lên tai cậu thấp giọng hỏi."

Ha hả, buổi tối em sẽ nói cho anh biết!"

Âu Dương Húc nửa kín nửa hở không nói thẳng với anh.Nhìn thấy vẻ mặt cứ thần thần bí bí của cậu, Ngô Hạo Thiên cười nhẹ giơ tay xoa xoa đầu nhỏ của cậu.

Âu Dương Húc nghiêng đầu dựa vào trên vai của anh, mỉm cười ngọt ngào.Tần Phương thấy được vẻ mặt hạnh phúc của con trai bà, khóe miệng cũng nâng lên một mạt nhàn nhạt mỉm cười.Hiện giờ đã là mạt thế, có lẽ giống như Tiểu Húc nói vậy, không ai biết ngày sau mình có chết hay không cho nên nên nắm chặt, quý trọng những gì mình có được, đừng khiến bản thân mang theo nuối tiếc mà chết đi, hiện tại mới là quan trọng nhất!END CHƯƠNG 58.Editor: Chương này ngắn quá, mà mọi người góp ý giùm là t có nên đổi xưng hô của Âu Dương Húc với hệ thống thành "tao-mày" không?

Chứ "ta-ngươi" nghe cổ trang quá~ :))))))
 
Back
Top Bottom