- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #181
[Đam Mỹ/Dịch] Bảo Bối Đáng Yêu Của Đám Quái Vật!
Thành phố D - Chương 9 (1)

Chương 89: Đồng hành cùng thần linh [9] - Xin hãy phối hợp kiểm tra xem có điều gì bất thường Đàm Gian ngoan ngoãn mặc vào bộ quần áo mới mà Sơn Cửu vừa mua cho em.Chiếc áo sơ mi bằng lụa rất mỏng, bên ngoài là một chiếc áo khoác mỏng màu cà phê.
Mặc vào so với áo choàng thần linh trước đây thì ấm áp hơn nhiều.
Quần ống rộng màu đen vừa khít với cơ thể, thun và dây buộc ôm lấy vòng eo, làm nổi bật vóc dáng mảnh mai, uyển chuyển của em.Đàm Gian cảm thấy Sơn Cửu có chút kỳ quặc.
Hắn dường như chỉ đến để nhắc em rằng em chưa mặc đồ mà đã xuất hiện trong khung hình của buổi livestream.Thế nhưng khi ánh mắt màu tím ấy nhìn thấy hàng loạt bình luận cuồn cuộn nổi lên trong phòng livestream, thoáng chốc trở nên u ám, rồi vội vàng quay người định rời đi.Trước khi đi, người đàn ông ấy cẩn thận vuốt phẳng từng nếp áo trên người Đàm Gian, rồi từng chiếc từng chiếc cài lại hết các cúc áo sơ mi cho đến tận cổ.Sơn Cửu chăm chú nhìn vào mắt Đàm Gian, giọng trầm khàn khẽ dặn:"Tiểu Đàm, đừng nghĩ rằng, em mặc ít đi một chút, hở hang hơn một chút thì sẽ có nhiều tín đồ đến theo em, dâng hiến cống phẩm cho em."
Hắn dừng lại một lúc, rồi như thể làm ảo thuật, chẳng biết từ đâu lấy ra một chùm hoa màu tím dâm bụt, cài vào phần cổ áo sơ mi hơi hé mở của Đàm Gian."
Con người là giống loài xấu xa.
Một khi em đã dâng hiến tất cả cho họ, cho họ thấy tất cả, thì họ sẽ chẳng còn muốn tin tưởng hay quan tâm đến em nữa."
"Nhưng tôi thì khác.
Dù em cho tôi xem cái gì, xem bao nhiêu, tôi cũng sẽ luôn một lòng một dạ tin tưởng em.
Em là vị thần duy nhất của tôi, còn tôi là tín đồ trung thành nhất của em..."
Dường như nóng lòng muốn xác định mối quan hệ giữa cả hai, bàn tay rám nắng, ấm nóng của Sơn Cửu khẽ nâng cằm nhỏ nhắn, trắng trẻo của Đàm Gian lên, từng từ từng chữ rõ ràng vang lên trong không gian đầy áp lực:"Nghe rõ chưa?"
Đàm Gian cảm thấy Sơn Cửu đúng là nói linh tinh!Trước đây ở những thành phố khác, người ta cái gì cũng thích xem.
Dù em có mặt lạnh như tiền, thậm chí nhổ nước bọt vào họ, đám quái vật đó vẫn cứ phát cuồng lên vì thích.Huống hồ nếu em mặc hở hơn một chút...Gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của Đàm Gian ửng đỏ.
Em hoàn toàn không muốn nghe Sơn Cửu tiếp tục nói nhảm nữa, đầu ngón tay thon dài đặt lên vai hắn, liên tục đẩy anh ra ngoài."
Anh phiền quá đi!
Ta biết rồi mà!"
Thần minh bé nhỏ non nớt, vì một sự cố, đã lần đầu tiên mở phòng livestream thần linh của mình, giờ đây lại cực kỳ muốn đẩy vị thợ săn phiền phức này ra ngoài càng nhanh càng tốt.Sơn Cửu mở miệng định nói gì đó, nhưng rõ ràng nhận ra trong ánh mắt lấp lửng của Đàm Gian có chút phản kháng, một chút bướng bỉnh, và một ít... không hề nghiêm túc.Hắn khẽ mím môi, không nói thêm lời nào nữa.
Gương mặt tuấn tú, thâm trầm của người thợ săn trầm mặc ấy một lần nữa chìm vào bóng tối."
Sáng mai tôi sẽ vào thị trấn họp chợ."
Sơn Cửu để lại một câu cuối cùng, mắt cụp xuống, giọng bình thản hỏi:"Em muốn đi không?"
Đàm Gian khựng lại, sực nhớ đến nhiệm vụ phụ mà hệ thống giao cho từ trước tìm "phù thủy".
Trong đó có nhắc đến loại thuốc để tìm "phù thủy" có thể mua được ở chợ ngầm.Em hoàn toàn có thể tranh thủ lúc chợ họp để tìm những loại dược liệu cần thiết.
Nhất là phần thưởng của nhiệm vụ phụ cũng rất hậu hĩnh.
Đàm Gian không muốn bỏ lỡ cơ hội này.Động tác đóng cửa của em khựng lại một chút, rồi ngoan ngoãn gật đầu với Sơn Cửu:"Đi!"
Sơn Cửu đáp lại bằng một tiếng "Ừ" không rõ cảm xúc.
Tiếng giày da cao cổ đạp lên tấm thảm trải hành lang phát ra âm thanh sột soạt trầm trầm.Chỉ đến khi Đàm Gian đóng cửa lại, em mới giật mình sực nhớ:Không đúng nha, hình như em đang giận Sơn Cửu cơ mà?Cơn tức của em vẫn chưa tan hết!
Khi nãy Sơn Cửu chẳng những để em một mình trần truồng bị mắng cả buổi, giờ em livestream thì lại chạy đến cảnh báo này nọ, không được mặc cái này, không được mặc cái kia.Gương mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết của Đàm Gian phồng lên, em giận dỗi quay sang hệ thống:【Không đúng nha!
Tại sao tôi mặc gì lại phải để anh ta quản chứ!】Dù có vẻ như hắn nhắc nhở vì tốt cho em, nhưng thái độ thì gắt gỏng, còn lên giọng cảnh cáo nữa!Đàm Gian thấy mình có quyền giận dỗi.
Em ôm lấy gương ma thuật, chu môi giận dữ mà càu nhàu với hệ thống:【Tôi thích mặc gì thì mặc!
Tôi mặc váy nhỏ thì cũng chẳng liên quan gì đến anh ta cả!】【Với lại...】Gương mặt trắng nõn của Đàm Gian hơi ửng hồng.
Em đặt chiếc gương ma thuật lên bàn.
Trong chiếc gương trong suốt phản chiếu lại gương mặt xinh đẹp như tuyết của em, khóe môi đỏ mọng mềm mại khẽ cong lên.【Tôi muốn mặc đẹp thật đẹp...
để cho những người yêu thích tôi được ngắm cơ.】Hệ thống chủ gật đầu đồng tình đầy sâu sắc, sau đó như để tiếp thêm một cú đấm chí mạng khiến Sơn Cửu tránh xa khỏi bảo bối của mình, nó 'vô cùng tốt bụng' nhắc nhở Đàm Gian:【Nếu không vui... cậu có thể chặn anh ta mà.】Mắt Đàm Gian sáng rực lên.Em loay hoay một lúc trên giao diện gương ma thuật, cuối cùng cũng tìm thấy nút "chặn" nho nhỏ bên cạnh danh sách người hâm mộ trong phòng livestream....