Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1070



Tâm thần Khương Tú Tú chợt rung động, như linh cảm điều gì đó, cô vội với tay nắm bắt, nhưng những tia linh quang mắt cứ thế từ từ tan biến.

Linh quang hóa từ Phượng Linh Linh bay về phía ánh sáng xa xăm bầu trời đêm, cuối cùng biến mất dấu vết.

Khương Tú Tú theo lâu, mãi mới khẽ thốt lên:

"Sẽ ."

Họ chắc chắn sẽ kiếp .

Bởi vì họ từng gặp , dù trải qua trăm kiếp ngàn năm, dù vật đổi dời, thì một kiếp nào đó, một ngày nào đó, cô và cô nhất định sẽ gặp , với dung mạo mà cả hai mong đợi nhất.

...

Đêm đó, Khương Tú Tú trằn trọc mãi ngủ , đến gần sáng mới chợp mắt. Trong giấc mơ hiếm hoi , cô về ngày nhà họ Quan đuổi khỏi cửa.

Bóng dáng Khương Hoài từ từ tiến gần, khuôn mặt tuấn tú quen thuộc cô, đôi mắt nheo với nụ ấm áp:

"Lần đầu gặp mặt, là trai của em, Khương Hoài."

...

Khi trời sáng hẳn, Phượng phủ vốn tĩnh lặng bỗng như sống dậy.

Có lẽ Phượng Minh Thịnh chuẩn tâm lý từ tối hôm , nên hôm nay Phượng phu nhân bình tĩnh hơn, sáng sớm sai dọn dẹp sân vườn, chuẩn lễ vật.

Đoàn nghi trượng từ hoàng cung cũng sớm xuất phát, hùng hổ tiến đến cổng Phượng phủ. Sau khi bày biện lễ vật, tế trời, báo cáo tổ tiên, Phượng Minh Thịnh và phu nhân tươi tiễn cô cổng. Trước lúc chia tay, ông quên dặn dò:

"Con tuy mới về nhà mấy tháng, nhưng con mãi là con gái nhà họ Phượng. Dù tương lai thế nào, chúng vẫn là một nhà. Sau ..."

Khương Tú Tú để ông hết, ngắt lời một cách lạnh lùng:

"Không ."

Cô thẳng hai , giọng điệu bình thản:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Đã chọn thờ ơ và ngược đãi ngay từ đầu, thì đừng giả vờ cha nhân từ khi địa vị đảo ngược. Điều đó chỉ khiến hai trông giả dối và lố bịch."

Bỏ qua sắc mặt biến đổi của họ, Khương Tú Tú tự tay lấy một chiếc hộp từ hầu cận, trao cho họ:

*"Nếu hai kiên định như ban đầu, lẽ còn tôn trọng đôi chút. Cây c.h.ế.t mới thương, chẳng ý nghĩa gì.

Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Cách hai đối xử với Phượng Linh Linh thế nào, thì đối xử với Phượng phủ cũng sẽ như ."*

Nói xong, đợi họ phản ứng, cô bước lên kiệu, để lưng một đám Phượng phủ sắc mặt biến ảo. Mãi đến khi đoàn nghi trượng xa, Phượng Minh Thịnh mới cứng đờ mở chiếc hộp cô để .

Nhìn thấy vật trong hộp, ông mặt xám xịt, Phượng phu nhân càng thể tin nổi.

Lúc , Phượng Hoàn Triều bịt đầu bịt mặt lê bước đến, cũng Phượng Linh Linh để gì. Thấy trong hộp là một mảnh vải thêu hoa văn nữ tính, cắt rời từ thứ gì đó, hiểu ý nghĩa.

"Cô để mảnh vải rách gì?"

Phượng phu nhân bỗng giật , giọng nghẹn ngào:

"Sao nó thể nhẫn tâm như ?! Chúng là cha ruột của nó mà... Nó cắt đứt quan hệ với chúng ?!"

Nước mắt bà tuôn rơi, lẫn cả nỗi hối hận mà chính bà cũng nhận .

Trong một ngày, bà mất một đứa con gái, một đứa con trai, và hôm nay, mất thêm một đứa con gái nữa.

Bà hiểu, tại chuyện trở nên như thế ? Tại đứa con ruột của bà trở nên tàn nhẫn đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

...

Khương Tú Tú nhanh chóng quên lãng chuyện ở Phượng phủ khi đoàn nghi trượng rời . Dù Phượng Minh Thịnh và phu nhân nghĩ gì, Phượng Linh Linh , cô và Phượng phủ cũng chẳng còn liên quan.

Vì chính thức phong hậu, nên Khương Tú Tú cung bằng nghi trượng dành cho Hoàng hậu tương lai, nhưng quy mô và nghi thức hề nhỏ.

Dân chúng khắp kinh thành chứng kiến cảnh tượng chim muông quy tụ về bên phượng hoàng lửa hôm qua, tin Hoàng đế chinh xuống chiếu phong hậu. Nên hôm nay, đường phố chật kín hiếu kỳ, tận mắt thấy dung nhan của "thiên mệnh chi nữ" thể khiến bách điểu triều phượng.

Khương Tú Tú để ý đến đám đông bên ngoài, ánh mắt cô hướng về phía bức tường cung điện cao vút ở cuối con đường. Trên tường thành, khí rồng vàng bao phủ, nhưng ẩn trong đó là những sợi khí đen - lẽ chính là "Thiên Nguyên chi họa" mà Thương Linh từng nhắc đến.

Theo kế hoạch ban đầu của Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc, chỉ cần tìm Ngũ Quang, mượn nguồn lực bản nguyên trong thần hồn của để tăng cường sức mạnh cho Tam Thụ, thoát khỏi sự khống chế của Thâu Ác, thì hành trình xuyên ngàn năm coi như thành.

khi gặp Phượng Linh Linh, Khương Tú Tú chợt nảy ý nghĩ khác.

Việc cô và Trử Bắc Hạc trọng sinh phận Phượng Linh Linh và Trử Bi, liệu chỉ là trùng hợp?

Trong thời gian cách đây hơn sáu ngàn năm, gặp tiền kiếp của , cũng là ngẫu nhiên ?

Nếu ngẫu nhiên, thì "Thiên Nguyên chi họa" , với tư cách là quân vương, Trử Bắc Hạc thể tránh khỏi.

Và cô cũng .

"Xem dễ rời ."

Khương Tú Tú lẩm bẩm một . Trong lúc đó, hoàng cung Thiên Nguyên hiện mắt.

Và ở cổng cung, một luồng kim quang quen thuộc.

Dù là đoàn nghi trượng các đại thần và dân chúng xem, tất cả đều kinh ngạc thôi.

Dù lễ phong hậu chính thức, chỉ là đón nàng cung chờ ngày thành hôn, nhưng Trử Bắc Hạc với tư cách Hoàng đế, đích chờ sẵn ở cổng cung.

Đây là điều từng tiền lệ.

Không tướng quân thắng trận trở về, chỉ là một tiểu thư nhà họ Phượng, xứng để quân vương đích nghênh đón?

Các đại thần vốn hài lòng với việc Trử Bắc Hạc tự ý phong hậu, giờ càng thêm bất mãn.

hai trong cuộc là Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú chẳng để tâm.

Mặc kệ họ vui .

Hai vui là .

Dù Trử Bắc Hạc giờ là Hoàng đế, Khương Tú Tú cũng thấy việc đợi cô ở cổng cung gì sai trái.

Bởi mấy năm quen , luôn ở nơi cô thể thấy đầu tiên để chờ cô.

Được cung nữ đỡ xuống kiệu, Khương Tú Tú bước thẳng về phía Trử Bắc Hạc.

Những xung quanh đều sửng sốt.

Xuống kiệu hành lễ là quy củ!

Ai thẳng thừng tới như thế?

Hôm qua đồn đại tiểu thư nhà họ Phượng từng đổi trác, lớn lên nơi thôn dã, mới đón về kinh mấy tháng . Giờ , quả nhiên hiểu lễ nghi!

Một quan viên Lễ bộ nhịn , bước lên:

"Bệ hạ, thần điều tâu!"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1071



Bên , Trử Bắc Hạc tiến đến gần, đưa tay kéo chuẩn cùng .

Đột nhiên thấy tiếng gọi, nghiêng đầu, nhưng động tác tay vẫn ngừng kéo .

Kéo đến bên cạnh , hai mới đồng loạt đầu, im lặng quan chức Lễ bộ lên tiếng.

Dù lời nào, nhưng ánh mắt như đang hỏi—

"Ngươi gì?"

Quan chức Lễ bộ hoàng đế và vị hoàng hậu tương lai cùng , lời định bỗng nghẹn .

Cảm giác như thật vô duyên.

Kỳ lạ là, dù đồn rằng hoàng đế vì cảnh tượng phượng hoàng chầu trời hôm qua mà đặc biệt xuất cung, gặp thiên mệnh chi nữ thể dẫn phượng hoàng, ngay lập tức hạ chỉ phong hậu.

lúc hai cạnh , cảm giác họ quen từ lâu.

Dù , phút chần chừ, quan chức Lễ bộ vẫn dũng cảm thể hiện trách nhiệm của :

"Bệ hạ, dù hạ chỉ, nhưng cô Phượng trải qua lễ phong hậu, gặp bệ hạ mà hành lễ, ngang hàng, điều hợp lễ nghi."

Ban đầu còn lắp bắp, nhưng càng về càng mạnh mẽ, sợ nịnh.

Các quan viên xung quanh cũng thầm đồng tình.

, thật hợp lễ!

Bệ hạ cũng quá tùy tiện, khi khỏi bệnh hành xử bàn bạc, ngay cả việc phong hậu lớn như cũng với họ, thật .

Nói cho cùng, đều là do bệ hạ bàn bạc với họ.

Trử Bắc Hạc xong, nhưng buông tay Khương Tú Tú, chỉ im lặng , lâu mới hỏi:

"Nói xong ?"

Một câu nhẹ nhàng, nhưng vô hình tạo áp lực khiến các đại thần im bặt.

Quan chức Lễ bộ nuốt nước bọt, thu vẻ cứng rắn:

"Thần... xong ."

Trử Bắc Hạc gật đầu: "Nói xong thì lui xuống ."

Quan chức Lễ bộ sửng sốt, hiểu ý hoàng đế.

Bảo lui xuống, thế là xong? Vậy hoàng hậu tương lai sửa ?

Không nên biểu thị thái độ ?

Thấy vẫn chịu lui, Trử Bắc Hạc mắt nheo , định trừng trị thẳng, nhưng mở miệng, lòng bàn tay một bàn tay mềm mại bóp nhẹ.

Đây là tín hiệu của Khương Tú Tú, bảo kiềm chế.

Dù cũng đang mượn khác, nên quá đà.

Trử Bắc Hạc thu liễm thần sắc, siết tay đáp , mắt đen lạnh lùng quét qua các quan viên, chậm rãi :

"Hôm qua trẫm hạ chỉ rõ, trưởng nữ họ Phượng là thiên mệnh chi nhân do phượng hoàng chọn, cùng trẫm đồng tôn."

Nói , quan chức Lễ bộ :

"Thị lang Lễ bộ, tuân chỉ trẫm, phạt chép 'Lễ Pháp' trăm , giáng chức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Từ nay ai còn dám bàn lễ nghi của hoàng hậu, xử tội khi quân, cách chức, trượng năm mươi, cần bẩm báo."

Phiêu Vũ Miên Miên

Dứt lời, bỏ qua sắc mặt tái mét của các quan, kéo Khương Tú Tú, cùng cung nhân thẳng.

Hôm qua chỉ là lễ thành nhân, quan viên tham dự nhiều, thêm nữa chuyện xảy quá ồn ào, câu "cùng trẫm đồng tôn" của Trử Bắc Hạc chú ý, nhiều phu nhân về phủ cũng quên mất.

Trùng hợp , phu nhân của vị thị lang Lễ bộ cũng là một trong đó.

Những khác, hoặc , hoặc nhưng cố tình , thăm dò thái độ hoàng đế, giờ rõ.

Hôm nay chỉ là cảnh cáo, nhưng nếu còn tái phạm, sẽ đơn giản là phạt chép giáng chức nữa.

Còn vị thị lang Lễ bộ đánh thẳng, dù trong lòng tan nát cũng chẳng ai đoái hoài.

Trử Bắc Hạc g.i.ế.c gà dọa khỉ nhẹ nhàng, quan tâm suy nghĩ của các quan và cung nhân, tự dẫn Khương Tú Tú đến cung điện chuẩn cho nàng.

Vì chính thức sắc phong, Khương Tú Tú hậu cung ngay.

Trử Bắc Hạc sắp xếp cho nàng một tòa chính điện gần Càn Nguyên điện của , dọn dẹp từ mấy ngày .

Nội thất và bài trí đều theo sở thích của Khương Tú Tú, ngoài , nơi còn một cây ngân hạnh trong sân.

Dù đang mùa đông, cây ngân hạnh gần như tuyết phủ kín, nhưng hương thơm quen thuộc vẫn khiến Khương Tú Tú thích ngay khu vườn .

Biết nàng thích nhiều qua , Trử Bắc Hạc chỉ sắp xếp một cung nữ hầu cận, những khác trừ khi cần thiết sẽ xuất hiện mặt nàng.

Nhận sự chu đáo của Trử Bắc Hạc, khi đuổi cung nữ , Khương Tú Tú nhịn ôm .

Hôm qua tại phủ Phượng, thời gian gặp riêng nhiều, nên khi nhận , hai nhanh chóng bàn chuyện chính, kịp hỏi han tình hình khi xuyên việt.

Bây giờ đưa nàng cung, thời gian trò chuyện thoải mái hơn, Trử Bắc Hạc bản năng đòi phần thưởng.

cúi Khương Tú Tú đẩy , giữ cách.

Trử Bắc Hạc hiểu ngay, trong lòng bất lực nhưng cũng còn ý định đó nữa.

Dù đối phương là quen, nhưng đang mượn khác, nắm tay ôm còn , nhưng tiến thêm bước nữa thì , cả hai đều thoải mái.

Về việc phong hậu, bản chất là để Khương Tú Tú lý do chính đáng cung, nếu nghiêm túc mà , Trử Bắc Hạc bao giờ lấy một cô gái mười lăm tuổi.

Dù linh hồn nàng mười lăm tuổi cũng .

Trử Bắc Hạc là theo thói quen, giờ tỉnh táo, thu ý nghĩ, tiếp tục về tình hình trong cung.

"Dù Thương Linh mang trứng phượng hoàng Ngũ Quang và Tam Thụ , nhưng Ngũ Quang nở thành công, mượn sức mạnh của Thương Linh là cách nhất hiện nay."

Không gian và thể mượn ở đây giới hạn sức mạnh của họ, Thương Linh kẻ địch, tất nhiên tận dụng để đạt mục đích.

Khương Tú Tú cũng nghĩ .

Chỉ điều, còn vấn đề về kiếp của nàng - Kiêm Tiên.

"Văn Nhân Bạch Y đưa chúng đến đây sáu ngàn năm , ngoài mục đích để em gặp Thập Vĩ Thiên Hồ, giúp em đạt mười đuôi. từ tình hình hôm qua, Thập Vĩ tính khí thất thường, nếu tiếp xúc, nhất nên thận trọng."

Nói là , nhưng hôm qua Kiêm Tiên và Thương Linh cãi bỏ , nếu Kiêm Tiên , Khương Tú Tú khó lòng tìm nàng, chứ đừng tiếp cận.

Với lo lắng , Khương Tú Tú cách khác:

"Em hiểu vị lắm, nhưng đoán là nàng sẽ bỏ mặc Thương Linh."

Khương Tú Tú :

"Có lẽ khi Thương Linh xuất hiện, nàng cũng sẽ ."

Hoặc giờ ... nàng ở trong cung, như em.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1072



Hoàng cung, khu vực dành cho cung nữ.

Một nữ quan mặc trang phục chỉnh tề bước với dáng vẻ cứng nhắc con đường nhỏ trong khuôn viên.

Xung quanh, những tiểu cung nữ thi thoảng cúi chào khi thấy bà.

Nữ quan bước thẳng, đáp lời.

Những tiểu cung nữ , dù tò mò nhưng dám bàn tán nhiều.

Bà sâu bên trong, đến cung điện nơi ở, bước căn phòng trống vắng.

Khuôn mặt xanh xao của nữ quan lộ chút cảm xúc nào, theo trí nhớ tìm đến chiếc giường của , xuống một cách cứng nhắc, bất động.

...

Một nơi khác, một nữ quan khác từ phòng Phượng Linh Linh bước , đưa cho Lý ma ma - quản lý khu vực - một chiếc túi thơm.

Lý ma ma là Trử Bắc Hạc sắp xếp để hỗ trợ Khương Tú Tú quen với các quy tắc trong cung, đồng thời xử lý những việc vặt và những kẻ liên quan.

Ngoài , Lý ma ma còn nhiệm vụ tuyển chọn nữ quan để theo hầu Hoàng hậu tương lai.

Những nữ quan chọn sẽ trở thành cánh tay đắc lực của Hoàng hậu .

Vì , vị trí từ lâu nhiều nhòm ngó.

Đặc biệt khi Hoàng đế đột nhiên ban chiếu chỉ phong hậu ngày hôm qua, sự cạnh tranh ngấm ngầm càng trở nên gay gắt.

Lý ma ma là một trong những mục tiêu chính để họ lấy lòng.

ai cũng , Lý ma ma trong cung một tử, vị trí nữ quan theo hầu Hoàng hậu tất nhiên sẽ dành cho .

Thế nhưng từ hôm qua, tử của bà đột nhiên biến mất, khiến Lý ma ma dù tiến cử cũng cách nào.

Nhờ đó, Tố Thương - nữ quan mặt - lợi dụng cơ hội .

Nhìn chiếc túi thơm đưa tới, Lý ma ma trong lòng dâng lên một nỗi u uất, giây lâu mới lên tiếng:

“Hoàng thượng giao việc trong cung của Phượng tiểu thư cho xử lý. Nếu ngươi tranh cơ hội , sẽ cho ngươi. nếu ngươi , thể đưa tên ngươi danh sách, cũng thể xóa bất cứ lúc nào, ngươi hiểu chứ?”

Tố Thương , trong lòng căng thẳng, nhưng mặt vẫn giữ vẻ thành khẩn vô hại:

“Vâng, con hiểu. Đa tạ ma ma cho con cơ hội.”

Thấy Lý ma ma cuối cùng cũng nhận túi thơm, Tố Thương thầm thở phào nhẹ nhõm.

Rời khỏi cung điện, dù bước vẫn tuân thủ quy củ, nhưng bước chân của Tố Thương rõ ràng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Từ ngày mai, cô sẽ trở thành nữ quan theo hầu Hoàng hậu!

Địa vị của cô sẽ vụt lên như diều gặp gió, ngoại trừ những bên cạnh Hoàng đế, ai thể so sánh !

Nghĩ đến đây, bước chân Tố Thương càng thêm nhẹ nhàng, nét mặt tràn đầy vui sướng.

niềm vui đột nhiên đóng băng khi cô trở về phòng và thấy một bóng thẳng đơ chiếc giường vốn trống trơn.

Cổ họng như ai đó bóp nghẹt, cô dùng hết sức mới kìm tiếng thét kinh hãi, nhưng vẫn như đóng băng, nhúc nhích , mắt đờ đẫn trong phòng.

Có lẽ vì dáng quá kỳ lạ của cô, một nữ quan cùng phòng là Thanh Ca tới, tò mò hỏi:

“Tố Thương, đây gì? Sao phòng?”

Nói , cô trong, khi thấy giường, đôi mắt lập tức sáng rực, nhanh chóng bước tới lay gọi:

“Thuần Yên! Cô nương , hôm qua cả đêm về, rốt cuộc ?! Bên ma ma nổi giận , giờ mới xuất hiện?!”

Thiếu nữ tên Thuần Yên dậy một cách cứng nhắc, khuôn mặt xanh xao lộ rõ cảm xúc, chỉ thều thào:

“Không cả.”

Thanh Ca thấy sắc mặt cô khác thường, liền đưa tay sờ trán, giật :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Trời ơi! Sao trán lạnh thế ? Có cảm ? Trời lạnh thế , cả đêm về, sợ c.h.ế.t cóng ...”

Thanh Ca, Thuần Yên và Tố Thương ở cùng phòng, quan hệ khá thiết. Vừa lẩm bẩm, cô lấy chăn đắp cho Thuần Yên, thấy Tố Thương vẫn ngoài cửa, liền vội thúc giục:

“Tố Thương, còn đó gì? Hơi ấm trong phòng xả hết ! Vào nhanh , thêm chút than nữa, Thuần Yên lạnh lắm .”

Tố Thương Thanh Ca gọi một tiếng, giật tỉnh táo, dù trong lòng bỏ chạy nhưng chân vẫn cứng đờ bước .

Cô dám gần Thuần Yên, chỉ lóng ngóng đến bên lò sưởi, thêm than.

Có lẽ vì quá căng thẳng, tay Tố Thương lỡ chạm mép lò, bỏng.

“A!”

Thanh Ca thấy , tạm gác chuyện Thuần Yên, bước tới trách móc:

“Sao bất cẩn thế? Sắp hầu Hoàng hậu mà còn thế , cẩn thận nương nương ghét đấy!”

Là lớn tuổi nhất trong phòng (19 tuổi), Thanh Ca cảm thấy lo lắng quá nhiều cho hai đứa em .

Tố Thương lúc đầu óc rối bời, chẳng lời Thanh Ca, định bỏ , nhưng xoay , thấy Thuần Yên - vốn giường - giờ ngay mặt.

Đối diện khuôn mặt xanh xao cứng đờ đó, đồng tử Tố Thương run rẩy, thở nghẹn , mãi mới lắp bắp:

‘Thuần... Thuần Yên...”

Thuần Yên cô chút biểu cảm, bỗng nhe răng một cách cứng nhắc, giọng như âm binh từ địa ngục vọng lên:

“Cẩn thận đấy...”

Tố Thương chịu đựng thế nào, cũng leo lên giường .

đêm đó, cô cuộn tròn trong chăn, run như cầy sấy, nhưng dám bỏ chạy khỏi căn phòng.

Cả đêm chợp mắt, mắt luôn dán Thuần Yên - thẳng bất động giường, hiểu chuyện gì đang xảy .

Thuần Yên, tại trở về? Rõ ràng... cô c.h.ế.t mà!

Thứ đang ở đây, rốt cuộc là cái gì?

Là , là ma?

Mang theo nỗi sợ hãi đó, Tố Thương trằn trọc đến sáng, cuối cùng kiệt sức .

cô , khi nhắm mắt, Thuần Yên - vốn bất động - từ từ đầu về phía cô.

Trong căn phòng tối tăm, đôi mắt lạnh lùng chằm chằm Tố Thương, từ từ lộ vẻ hận thù.

Khóe miệng nhếch lên một nụ lạnh lẽo.

Phiêu Vũ Miên Miên

Sợ hãi ?

Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.

...

Thuần Yên dù trở về nhưng vì bệnh nên thể việc.

Tố Thương sợ hãi suốt đêm ngủ, dù mệt mỏi, đầu đau như búa bổ, vẫn gắng gượng dậy.

Một là vì hôm nay là ngày đầu tiên cô yết kiến vị Hoàng hậu tương lai, hai là vì cô , cũng dám ở chung phòng với Thuần Yên nữa.

Nếu thể, tối nay dù xin canh gác cho nương nương, cô cũng trở về căn phòng !

Khương Tú Tú ý đồ trong lòng Tố Thương, nhưng khi thấy nữ quan do Lý ma ma dẫn - giới thiệu là phụ trách việc hầu hạ hàng ngày của - cô gần như ngay lập tức ngửi thấy một luồng khí tức kỳ lạ.

Đó là...

Khí tử thi.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1073



Bị nhiễm khí xác, chỉ hai khả năng: hoặc đó thường xuyên tiếp xúc với tử thi, hoặc từng chạm xác sống.

Trong hoàng cung nghĩa trang, c.h.ế.t thường đưa khỏi cung ngay trong ngày để xử lý, vì khả năng thứ nhất là thể.

Vậy chỉ còn khả năng thứ hai.

Xác c.h.ế.t nhiều loại, khi c.h.ế.t cứng đờ là thi thể, còn xác cứng đờ là xác sống. Xác sống thường là những mới c.h.ế.t nhưng "sống ".

Vì mới chết, ngoại hình của chúng khác gì bình thường, đây cũng là loại dễ bỏ qua nhất.

Hoàng cung vốn long khí trấn giữ, nhưng trong tình huống vẫn xuất hiện xác sống, điều chứng tỏ khí vận hoàng thành suy yếu.

Dù trong lòng câu trả lời, Khương Tú Tú vẫn ý định chủ động giúp đỡ.

Bởi từ tướng mặt, nữ quan tên Tố Thương vướng chuyện là vô cớ.

Vì Khương Tú Tú quyết định tiếp tục quan sát, ý định của Tố Thương ở canh đêm đương nhiên thành hiện thực.

Bước chân nặng nề trở về phòng ở.

Bước căn phòng, dù trong nhà đốt than nhưng Tố Thương vẫn cảm thấy lạnh buốt. Cô giường bất động, cảm giác như yên giống hệt một xác chết.

Cô chạy đến lôi dậy hỏi rõ là ma, nhưng dám.

Cô sợ , càng sợ phát hiện chính cô là khiến Thuần Yên trở thành thứ ...

Nghĩ rằng trong phòng ít nhất còn Thanh Ca, thêm nữa đêm qua cũng xảy chuyện gì, Tố Thương ép giả vờ như gì xảy .

Chỉ cần đợi thêm vài ngày nữa, lễ phong hậu, với phận nữ quan bên cạnh hoàng hậu, cô thể theo về sống ở hậu cung, lúc đó sẽ ở chung phòng với nữa.

Nghĩ đến đây, Tố Thương thả lỏng tinh thần, định tự nhủ yên tâm ngủ.

Đột nhiên, cô cảm nhận một ánh kỳ lạ. Tố Thương vô thức về phía Thuần Yên, bất ngờ đối mặt với đôi mắt lạnh lẽo và âm u trong bóng tối.

Trái tim Tố Thương gần như nhảy khỏi lồng ngực.

Cô hét lên, nhưng cổ họng như bóp nghẹt, phát tiếng nào.

Cô tự an ủi rằng do đêm tối nên rõ, nhưng đôi mắt đó thực sự đang chằm chằm cô, chút cảm xúc của con .

Tố Thương nhắm mắt dám nữa, nhưng dù , vẫn cảm nhận rõ ràng ánh rợn đó, như gai đ.â.m lưng, như bóng theo hình.

Cô gần như phát điên.

Không trải qua đêm đó thế nào, thậm chí lúc cô cảm giác hồn tách khỏi thể xác.

Mê mệt, đến khi Thanh Ca trong phòng cuối cùng cũng động tĩnh, cô mới lảo đảo bò dậy theo.

Nhìn giường Thuần Yên, thấy ngửa, ngủ vẻ bình yên.

Dáng vẻ đó, như thể cả đêm chằm chằm cô là .

Dù , Tố Thương vẫn chịu nổi nữa.

Dù là ảo giác tâm lý, hôm nay cô nhất định rời khỏi căn phòng ! Nếu tiếp tục ở đây, cô sẽ chết!

Với đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt xanh xám, Tố Thương lê bước đến sân viện nơi Khương Tú Tú ở, định xin bà mụ cho cô canh đêm tối nay. chân cô kịp bước sân, Lý ma ma mụ chặn .

Phiêu Vũ Miên Miên

Lý ma ma mụ trừng mắt quát:

"Ngươi ngươi giống cái gì? Dám mang bộ mặt đến mặt Phượng cô nương, sợ hoảng hốt ? Hôm nay cần ngươi, ngươi về nghỉ ngơi , chỉnh chu bản hãy đến hầu hạ."

Nghe Lý ma ma mụ bảo về, sắc mặt vốn kinh khủng của Tố Thương càng thêm đáng sợ. Chỉ qua hai đêm, gương mặt cô hóp hẳn , cùng với quầng thâm và nước da xám xịt, trông càng rùng rợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

cô nhận , chỉ lóc nắm tay Lý ma ma mụ van xin:

"Mụ ơi, xin mụ đừng đuổi con về. Con chỉ ở hầu hạ Phượng cô nương, con hứa sẽ chỉnh chu cô nương sợ, mụ cho con một cơ hội nữa ..."

Lý ma ma mụ cô như kẻ bệnh nặng mà vẫn khẩn khoản, biểu cảm khó hiểu.

Trước đây khi Thuần Yên mất tích, bà từng nghi ngờ Tố Thương, nhưng giờ Thuần Yên trở về, dù cảm nhưng vẫn còn sống, xảy chuyện gì, nên Lý ma ma mụ cũng còn ác cảm với cô.

Nhìn cô lúc , bà dịu giọng:

"Ta ý ngươi, nhưng ngươi lúc thực sự phù hợp để hầu hạ phía . Hôm nay hoàng thượng sẽ đến thăm, nếu ngươi xúc phạm ngài, cũng cứu mạng ngươi."

Khuyên nhủ mãi, cuối cùng vẫn đuổi cô về.

Khương Tú Tú thức dậy từ sớm, đang tập luyện trong sân, thấy động tĩnh bên ngoài, lâu thấy Lý ma ma mụ bước .

Nhìn cánh tay Lý ma ma mụ nắm kéo, dính chút khí đen, cô suy nghĩ một chút gọi bà , cầm lên một tách bàn:

"Mụ, mật ong uống, mụ uống giúp ."

Lý ma ma mụ dù ngạc nhiên nhưng hỏi, mỉm tiến đến cung kính nhận lời, đó cầm tách uống một chút do dự.

Dù đây là cô nương ban, dù trong thuốc độc, chủ tử mở miệng, kẻ nô tì cũng uống.

Tách vốn do Lý ma ma mụ mang đến, hình dáng đổi, nhưng khi uống chút khác biệt, như một luồng ấm chảy khắp cơ thể, cả cánh tay mỏi nhức cũng dịu .

Lý ma ma mụ nghi ngờ, uống xong liền cảm ơn, hỏi cô dùng gì bữa trưa.

Khương Tú Tú trả lời qua loa, đột nhiên dậy :

"Ta dạo một chút."

Lý ma ma mụ định theo, nhưng Khương Tú Tú :

"Mụ cần theo, chỉ quanh sân một vòng."

Nói xong quan tâm phản ứng của bà, cô nhà khoác lên một chiếc áo choàng tự ngoài.

Ra khỏi cửa, cô ẩn giấu khí tức, đó theo dấu vết khí tức của Tố Thương đến khu nhà ở của cung nhân.

Lúc , trong khu nhà, hầu hết cung nhân ngoài việc, Thanh Ca cũng thấy .

Tố Thương trở về phòng, thấy vốn giường thẳng đơ, khi thấy cô còn nhe răng một cách âm lãnh.

Sợi dây thần kinh vốn căng thẳng từ đêm qua của Tố Thương gần như đứt phựt.

Không quan tâm là ma, cô lao đến chất vấn:

"Ngươi gì?! Đừng tưởng bộ dạng thể dọa ! Thuần Yên! Ngươi đừng quên đây là hoàng cung! Dưới chân thiên tử, ... sợ ngươi !"

Mặt Thuần Yên còn tái hơn hôm qua, đôi mắt thẳng cô, một lúc lâu , bỗng phắt dậy:

"Thật... ?"

Giọng khàn đục, khó nhọc, xong liền bước về phía Tố Thương.

Tố Thương thấy động đậy, lập tức hét lên, bất chấp chạy mất dép.

Thuần Yên lạnh lùng cô bỏ chạy, trong mắt chỉ lạnh giá, khóe miệng nhếch lên một nụ gằn, định giường, bỗng như cảm nhận gì, bước cứng nhắc cửa.

Ngẩng đầu, thấy một bóng mặc áo choàng ngọc giữa sân.

Thuần Yên , nhưng bản năng khiến cảm thấy khí tức nguy hiểm. Làn da xanh tái run nhẹ, đối phương, khó nhọc hỏi:

"Ngươi... là... ai?"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1074



Khương Tú Tú cô gái mặt, đúng như dự đoán ban đầu của cô, đây quả thực là một xác sống.

Dù da thịt và cơ bắp xuất hiện màu xám xịt đặc trưng của tử thi, nhưng vẫn thể nhận sự non nớt của cô gái.

Mười bảy tuổi, chỉ lớn hơn cơ thể hiện tại của cô hai tuổi.

cũng giống như Phượng Linh Linh, c.h.ế.t ở tuổi thanh xuân phơi phới.

Phiêu Vũ Miên Miên

Có lẽ chính vì lòng đầy oán hận, nên cô mới trở về hình thức , tìm đến kẻ hại c.h.ế.t .

Phù chú vốn Khương Tú Tú nắm chặt trong lòng bàn tay cô thu một cách dứt khoát. Cô đối phương, chậm rãi :

• "Cô cần là ai, chỉ thể cho cô tối đa ba ngày. Hết ba ngày, cô rời ."

Dù cô trả thù thành công , Khương Tú Tú cũng thể để một xác sống tự do trong cung.

Chưa kể, chỉ riêng việc tiếp xúc với xác sống sẽ khiến nhiều nhiễm khí tử, là một vấn đề lớn.

Hơn nữa, trong quá trình đó, nếu xác sống nhiễm thứ gì khác, thậm chí thể biến thành cương thi, đến lúc đó mới thực sự là phiền phức.

Nghe thấy cô chỉ cho ba ngày, Thuần Yên mấp máy môi, định lên tiếng phản đối, Khương Tú Tú thẳng thắn :

• "Tố Thương nhiễm khí tử của cô, hôm nay khi tiếp xúc với Lý ma ma, cô gián tiếp ảnh hưởng đến bà ."

Mối quan hệ nhân quả giữa "" mặt và Lý ma ma cùng Tố Thương, Khương Tú Tú suy đoán trong hai ngày qua. Chính vì , khi phát hiện vấn đề Tố Thương, cô phản ứng quá mạnh.

Câu quả nhiên khiến Thuần Yên đối diện lập tức im bặt.

Ảnh hưởng đến ma ma, đó là điều cô bao giờ thấy nhất.

Vì ảnh hưởng đến bà , hôm qua khi ma ma đến thăm, cô cố tình đóng cửa tiếp.

Không ngờ, vẫn khiến bà liên lụy.

Nghĩ đến đây, Thuần Yên nghiến răng, khó nhọc đáp:

• "Được."

Ba ngày, cô sẽ kết thúc mối nhân quả .

Khương Tú Tú tìm đến cô gái khác cùng phòng, Thanh Ca.

Điều khiến cô bất ngờ là, dù cùng sống một mái nhà với Tố Thương và Thuần Yên, nhưng cô gái hề nhiễm chút khí tử nào.

Như thể, cách ly cô khỏi khí tử từ .

Ánh mắt thoáng chút suy tư, Khương Tú Tú đào sâu thêm nữa. Sau khi xác định bên đó sẽ gây rắc rối, cô thong thả về sân viện của .

Vừa đến cửa, thấy một tia kim quang trong sân lóe lên, tiếp theo là Trử Bắc Hạc dẫn vội vã cửa. Khi thấy cô, bước chân lập tức chậm , đôi mắt đen như lắng đọng, chỉ :

• "Về ."

Khương Tú Tú gật đầu: "Về ."

Nói , cô kéo tay trong.

Trử Bắc Hạc thuận theo nắm lấy bàn tay cô đang lộ ngoài, cảm thấy lạnh, liền giấu tay cô trong áo choàng, mới dẫn trở điện.

Bảo cung nữ lui , Khương Tú Tú mới kể sơ qua về xác sống mà cô phát hiện.

Dù đây cũng là chuyện trong cung, Thuần Yên định gây chuyện gì, tự nhiên báo với Trử Bắc Hạc.

Trử Bắc Hạc cô ngắn gọn, nhưng hề ý ngăn cản, cũng thấy gì lạ, chỉ :

• "Bên đó sẽ sai theo dõi, em cần lo."

Hắn đón cô cung, để cô xử lý những chuyện .

Ở gian , cô vì đủ thứ chuyện mà bận rộn, hai năm tu luyện, cô càng ngày càng ngừng nghỉ.

Giờ đến đây, hy vọng cô thể nghỉ ngơi.

Những chuyện , vốn là việc của Huyền Thính Ty.

Nghe ý cô nhúng tay của Trử Bắc Hạc, Khương Tú Tú cũng phản bác, ban đầu nếu vì đến mặt, cô cũng định quản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

bây giờ: "Chuyện lẽ em thể dính ."

Bởi từ khí tức cô cảm nhận , đằng Thuần Yên , còn "".

...

Đêm khuya, gió lạnh.

Vì trở căn phòng Thuần Yên, Tố Thương bỏ chút tiền, tạm thời đổi phòng với một cung nữ khác.

Cô tưởng rằng như thể ngủ ngon trở .

Thực tế, hai ngày hai đêm căng thẳng, tinh thần cô kiệt quệ, đêm nay chạm gối ngủ .

chợp mắt lâu, trong cơn mơ màng, cô như thấy ai đó gọi tên .

"Tố Thương, Tố Thương..."

Không chút tình cảm, chỉ lặp lặp một cách khô khan.

Tố Thương vật lộn tỉnh giấc, phát hiện cùng phòng vẫn ngủ say, ai gọi .

Cô tưởng là mơ, nhưng nhắm mắt, tiếng gọi quen thuộc vang lên.

Rõ ràng như thật, tựa như... đến từ phía ngoài cửa.

Tim Tố Thương đập thình thịch, cô về phía cửa theo ánh trăng lọt qua khe cửa, thoáng thấy một bóng đó.

Người đó đó, ngừng gọi tên cô.

Nhận ngoài cửa là ai, Tố Thương nhịn nữa, hét lên một tiếng.

Tiếng hét bất ngờ lập tức đánh thức hai cùng phòng và mấy cung nữ phòng bên.

Đối mặt với chất vấn của đồng bạn, Tố Thương thể bình tĩnh, ngừng chỉ cửa .

"Là cô ! Cô đến tìm ! Cô đang ở ngoài cửa!!"

Hai cùng phòng với cô lắm, nhưng nghĩ đây là nữ quan trong cung Hoàng hậu tương lai, họ đành nhẫn nhịn, quấn chăn mở cửa.

Gió lạnh ùa , nhưng "" mà Tố Thương thấy .

"Đâu ai, chị Tố Thương gặp ác mộng chăng?"

"Có! Thật sự !"

Tố Thương như điên, hét lớn: "Cô ở ngoài gọi ! Các thấy ?! Cô ngừng gọi tên !"

Hai , đều cho rằng Tố Thương vấn đề.

Mọi cùng phòng, họ ngủ ngon, thấy ai gọi.

Hai kiềm chế tức giận, dỗ Tố Thương ngủ .

Tưởng chừng chuyện kết thúc, nhưng nửa đêm, Tố Thương la hét.

Lần hai nhịn nữa.

Dù nịnh nữ quan bên cạnh Hoàng hậu tương lai quan trọng, nhưng hết đảm bảo bản sai sót.

Cứ như thế , họ thể ngủ yên.

Chỉ một đêm, Tố Thương ép trở về phòng cũ.

Tố Thương về, nhưng ai chịu nhận cô, cửa cung nữ đêm nào cũng khóa, cô thể , về chỉ c.h.ế.t cóng.

Cô đành cắn răng chịu đựng nỗi sợ mà trở về.

Thanh Ca thấy sự vật vã mấy ngày qua của cô, trong lòng thoáng hiểu điều gì, nhưng dám hỏi.

Khuyên nhủ đủ điều, để cô ngủ trong phòng, quản nữa.

Tố Thương còn nơi nào để , chỉ thể co ro trong chăn, cầu mong đêm nay chuyện gì.

đêm đó, chuyện vẫn xảy .
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1075



Đêm đó, Tố Thương dám ngủ, tay nắm chặt tấm bùa Phật mà cô bỏ một tiền lớn để mua từ một cung nhân.

Cô tưởng rằng sẽ trải qua nỗi sợ hãi Thuần Yên chằm chằm suốt đêm như tối hôm .

ngờ, khi vạn vật chìm tĩnh lặng, Thuần Yên bỗng bật dậy từ giường, hình cứng đờ.

Tố Thương vùi đầu chăn, tay siết chặt tấm bùa, nhưng vẫn rõ từng bước chân của Thuần Yên tiến gần giường .

Toàn cô run rẩy dữ dội, như đang chờ đợi một bản án tuyên .

cô chờ lâu, lâu đến mức thở trở nên khó nhọc, mà bên ngoài vẫn một chút động tĩnh nào.

Khi Tố Thương tưởng rằng đối phương lặng lẽ rời , cô dám hé chăn một chút, thò đầu ngoài, thì bất ngờ đối mặt với đôi mắt lạnh lùng của Thuần Yên, vẫn đó chờ cô, chằm chằm chớp.

Trong đêm tối, tiếng hét thất thanh của Tố Thương một nữa vang khắp cung nhân sở.

Mọi , kể cả Thanh Ca cùng phòng, đều đánh thức và tỏ khó chịu.

, Tố Thương còn quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Khi thấy đôi mắt , cô mất trí.

"Xin ! Xin Thuần Yên, xin ! nên hại cô! ... thực sự cố ý g.i.ế.c cô, chỉ cô tranh vị trí nữ quan bên cạnh Hoàng hậu với !

sai , thực sự sai , xin cô tha cho ! Hu hu hu..."

Tiếng gào thét điên loạn của Tố Thương vang đến tai tất cả cung nhân đánh thức. Nhìn Thuần Yên bất động giường cô, ai nấy đều hiểu sự tình.

Người thường , việc thì nửa đêm sợ quỷ gõ cửa.

Tố Thương rõ ràng chuyện cực kỳ tệ hại.

Không trách khi thấy Thuần Yên trở về bình an vô sự, cô hoảng sợ đến mức .

Thanh Ca dù nghi ngờ, nhưng khi sự thật, vẫn cảm thấy khó chấp nhận.

Bởi trong căn phòng , dù cô là chị lớn luôn chăm sóc hai , nhưng thiết và thường xuyên gần gũi nhất là Thuần Yên và Tố Thương.

Hai bạn từng nương tựa trong hoàng cung, nhưng vì một cơ hội thăng tiến, một g.i.ế.c c.h.ế.t .

Thuần Yên c.h.ế.t nhắm mắt.

Lúc , bên giường, kẻ đang co rúm trong góc giường, mặt mày biến dạng vì sợ hãi và liên tục xưng tội, đôi mắt Thuần Yên cuối cùng cũng chậm rãi rơi xuống một dòng lệ máu.

Việc cô cuối cùng thành.

Ba ngày như hứa, cũng hết.

Cô thể yên tâm .

Không ai Thuần Yên biến mất lúc nào, càng cô rời .

Phần lớn cung nhân chỉ nghĩ rằng Thuần Yên may mắn sống sót trở về, cố tình dùng cách dọa Tố Thương để cô tự thú tội .

chỉ Thanh Ca cùng phòng và Lý ma ma rằng, Thuần Yên c.h.ế.t từ lâu.

Thanh Ca mấy ngày qua vẫn chăm sóc Thuần Yên, nên nghi ngờ, giờ chỉ là xác nhận suy đoán của .

Còn Lý ma ma.

Bà ở cung nhân sở, nên chuyện động trời xảy đêm qua.

cũng đêm đó, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, bà thấy giọng của tử Thuần Yên.

Cô ngoài cửa, với bà:

"Sư phụ, Thuần Yên , hãy chăm sóc bản thật ."

Lý ma ma lúc đó hiểu chuyện gì xảy , nhưng thấy giọng , nước mắt bà lập tức tuôn rơi.

Thuần Yên, Thuần Yên của bà, .

Khoảnh khắc đó, bà chợt hiểu, tại mấy ngày dù tin Thuần Yên trở về, trong lòng bà vẫn cảm thấy bất an.

Hóa , cô từng thực sự trở về.

Cô gặp nạn ngay trong đêm mất tích đó.

...

Trong hoàng cung, từ lúc nào, những bông tuyết bắt đầu rơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giữa làn tuyết trắng xóa, một bóng cứng đờ bước khó nhọc nền tuyết.

Cô bước từng bước, từ lúc nào rời khỏi hoàng cung, đến một vùng xuân ấm áp cây cỏ xanh tươi.

Trong ánh nắng xuân ấm áp đó, cô như thấy hai bóng hình nhỏ bé ngày xưa, dựa giữa những bức tường cung cấm.

"Thuần Yên, Thuần Yên, đừng nữa, nếu ma ma phạt cô, tớ sẽ cô chịu đòn."

Tố Thương nhỏ bé vỗ n.g.ự.c đầy khí khái.

Còn Thuần Yên mếu máo, bạn :

"... nhưng như , đau sẽ là mất..."

"Đã ? Tớ sợ đau! Thôi đừng nữa, cứ thế nhé, tớ chịu đòn !"

Những ký ức tuổi thơ hiện mắt, nhưng chỉ trong chớp mắt, hình ảnh đứa trẻ ngày xưa đổi.

Đêm đó, cô đẩy mạnh xuống giếng, cái lạnh cắt da xuyên thấu tận xương tủy.

Cô lên miệng giếng, rằng cô đau quá, lạnh quá.

Cô tưởng đó sẽ như xưa, an ủi cô, sẽ cô chịu đau, nhưng đó chỉ lạnh lùng liếc chút do dự.

Thuần Yên hiểu, tại bạn thiết ngày nào, trở nên khác lạ như .

Không thể nghĩ thông, cô cũng nghĩ nữa.

Có lẽ, Tố Thương lúc nhỏ và Tố Thương bây giờ, vốn là hai con khác .

Cảnh tượng lạnh lùng mắt tan biến, khóe miệng Thuần Yên cuối cùng cũng nở một nụ , nụ cứng nhắc và âm lãnh nữa, mà là nụ thả lỏng chân thành.

Cô , bước từng bước về phía Tố Thương nhỏ bé trong nắng xuân.

...

Tuyết rơi lặng lẽ suốt đêm.

Khi trời sáng, Tố Thương bắt giam vì tội mưu hại nữ quan, chờ ngày xét xử và lưu đày đến vùng đất khắc nghiệt.

Khi Khương Tú Tú tin , Tố Thương áp giải khỏi hoàng cung từ đêm qua.

Ngón tay cô khẽ dừng, hỏi chi tiết về hình phạt dành cho Tố Thương, cũng hỏi về tình hình của cô gái tên Thuần Yên.

Cô chỉ hỏi Lại ma ma đến mặt:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Lý ma ma thế nào ?"

"Đêm qua hiểu đột nhiên lên cơn bệnh, ngự y khám bảo là cảm lạnh, nghỉ một thời gian. Nên Hoàng thượng tạm thời sai lão nô đến hầu hạ cô."

Lại ma ma quan sát sắc mặt Khương Tú Tú, thấy cô vẻ gì hài lòng, liền tiếp:

"Người thế Tố Thương cũng chọn sáng nay, lão nô sẽ gọi cho cô xem qua, chứ?"

Khương Tú Tú gật đầu, bình luận gì.

Lại ma ma gọi ngoài, lát , một bóng bước , vòng qua bình phong, từ từ tiến gần.

Người mặc trang phục nữ quan, nhưng dáng mấy quy củ.

Dáng vẻ uyển chuyển, gương mặt quen thuộc, nhưng toát lên vẻ phóng khoáng và nụ khó nắm bắt.

Khuôn mặt , rõ ràng là... Thuần Yên chết.

Khương Tú Tú tới, mặt chút kinh ngạc, ngược toát lên vẻ "quả nhiên như ".

"Thuần Yên" mắt...

Chính xác hơn, là "" hóa thành Thuần Yên.

Nếu cô nhầm.

"Người" , họ Văn Nhân, tên Kiêm Tiên.

Chà.

Khương Tú Tú thầm cảm thán trong lòng—

Vị tổ tông ,

Quả nhiên là bà !
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1076



Bảo Lại ma ma ngoài .

Khương Tú Tú lặng lẽ nhấp một ngụm sữa bàn,

"Hơi ngọt."

"Thuần Yên" , khẽ động đôi tai, bước lên phía , khách khí xuống bên cạnh, nắm lấy chiếc cốc trong tay Khương Tú Tú, uống một ngụm, uống thêm một ngụm nữa,

"Ngọt ? Ta thấy khá ngon đấy, đây là gì ?"

Khương Tú Tú im lặng cử chỉ tự nhiên như nhà của đối phương, dù hóa thành dáng vẻ của Thuần Yên, nhưng rõ ràng vị còn chẳng buồn giả vờ.

Im lặng một lát, Khương Tú Tú vẫn trả lời câu hỏi của đối phương.

"Trà sữa."

Vẫn là Trử Bắc Hạc sai pha chế theo công thức hiện đại, vốn là để cho cô giải khuây.

Thấy vị tổ tông rõ ràng hứng thú với ly sữa trong tay, Khương Tú Tú lặng lẽ đưa cho cô chiếc ống hút ngọc bên cạnh.

Thuần Yên tò mò nhận lấy ống hút, cắm cốc, hút một , sữa cùng các topping lập tức trôi tuột miệng, bản năng nhai vài cái.

Đôi mắt cô bé lập tức sáng lên, lập tức ôm chặt lấy cốc hút thêm một ngụm lớn.

Khương Tú Tú cô , trực tiếp gọi,

"Kiêm Tiên."

Kiêm Tiên phiên bản Thuần Yên liếc cô, mặc nhiên thừa nhận, tiếp tục chăm chú hút các topping.

Khương Tú Tú liền hỏi thẳng,

"Ngài giả dạng Thuần Yên cung, là vì Thương Linh từng cùng ngài một đoàn ?"

Nghe thấy tên Thương Linh, Kiêm Tiên cuối cùng cũng dừng động tác uống sữa, liếc cô,

"Ai với ngươi vì ? Ta đến tìm ! Ta đến tìm ngươi!"

"Ừ." Khương Tú Tú hỏi, "Vậy ngài tìm việc gì?"

Kiêm Tiên cô chằm chằm, một lúc mới ,

"Ta chỉ xem, ngươi là cái gì."

Dù chỉ một cái nhận thể đối phương là linh hồn dị giới, nhưng nàng thể thấu chân nguyên thần của đối phương.

Rõ ràng là một nguyên thần từng thấy, nhưng khiến nàng cảm giác quen thuộc khó tả.

Cảm giác , Kiêm Tiên từng trải qua bao giờ.

Vì nàng cô là cái gì, ... thuận tiện theo dõi Thương Linh con rồng .

Do biến hóa, Kiêm Tiên mắt còn cảm giác áp bực như khi ở trong lãnh địa, Khương Tú Tú cũng cảm nhận một chút ác ý nào từ nàng, lúc cũng thả lỏng tinh thần, chuyện như bình thường,

"Thuần Yên biến thành hành thi trở về, là do ngài giúp cô ?"

Dù Thuần Yên cô cảm nhận yêu lực của Thập Vĩ Thiên Hồ, nhưng Thanh Ca cảm nhận một chút, vì lúc đó cô đoán, "" Thuần Yên là nàng.

Về việc tại nàng giúp Thuần Yên hồn báo thù, Khương Tú Tú rõ.

Nếu giữa hai bên từng nhân quả gì, việc tay giúp Thuần Yên, lẽ chỉ là hành động tùy hứng của vị tổ tông .

Quả nhiên, Khương Tú Tú hỏi, Kiêm Tiên khẽ lắc chân, tùy ý ,

" , thấy, liền thuận tay giúp một chút."

Nàng thường xuyên xuất hiện ở nhân gian, nhưng đôi khi gặp những linh hồn thú vị, cũng ngại giúp một tay.

Thuần Yên và tên Tố Thương chính là như .

Thập Vĩ Thiên Hồ thể thông thiên đạo, tự nhiên cũng thể thấu quá khứ tương lai, vì khi thấy hại c.h.ế.t là bạn từ thuở nhỏ, Kiêm Tiên cũng nhịn tò mò.

Nhân tính là gì? "Ta giúp cô dạng hành thi tìm đến kẻ hại , vốn là xem cô sẽ báo thù cho như thế nào, kết quả khiến thất vọng."

Bởi vì con gái tên Thuần Yên đó, từ đầu đến cuối đều nghĩ đến việc tự tay kéo bạn xuống địa ngục.

Cái gọi là trả thù, cũng chỉ là mỗi ngày đối phương, dùng cách im lặng để dọa đối phương.

Phiêu Vũ Miên Miên

Dù cuối cùng khiến thừa nhận tội gây , cũng vì thế mà đòi mạng sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chán c.h.ế.t .

Khương Tú Tú giọng điệu thất vọng của nàng, chỉ khẽ khép mắt.

Đứng từ góc độ của Thuần Yên, cô cũng hiểu phần nào lý do cô chọn cách trả thù như .

Suy cho cùng, ngay cả bản cô cũng thể chấp nhận, bạn của vì một cơ hội thăng tiến mà hại .

Một lý do khác là,

"Có lẽ, cô trở thành như đối phương."

Khương Tú Tú ,

"Khiến thế gian rõ bộ mặt thật của đối phương, khiến đối phương sống trong dày vò nội tâm, đôi khi, so với việc g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương, còn khiến đối phương đau khổ hơn."

Kiêm Tiên lời Khương Tú Tú, miệng vẫn nhai topping, nhưng ánh mắt đảo qua Khương Tú Tú, một lúc mới ,

"Ngươi dường như hiểu nhân tính?"

Khương Tú Tú nàng chằm chằm, nhưng sắc mặt vẫn bình thản,

"Rốt cuộc cũng ba phần tư huyết mạch con ."

Kiêm Tiên nheo mắt, "Ba phần tư huyết thống? Vậy một phần tư còn là gì?"

Khương Tú Tú đón ánh mắt của nàng, thẳng,

"Huyết mạch Cửu Vĩ Hồ."

Cô thử , "Mẹ xuất từ gia tộc Văn Nhân."

Kiêm Tiên chớp mắt, "Văn Nhân? Cùng họ với ."

Thấy Khương Tú Tú gật đầu, nàng lập tức ôm lấy cốc ngả , yêu lực vốn mỹ ẩn giấu bỗng tỏa , một chiếc đuôi hồ linh xinh từ phía nàng duỗi , đung đưa.

Kiêm Tiên cô, giọng điệu phóng khoáng pha chút lười biếng,

"Vậy lẽ, thật sự là tiền bối của ngươi."

Đang chuyện, bỗng thấy tiếng bẩm báo của cung nhân bên ngoài, chỉ vài giây , cửa phòng đẩy mở.

Trử Bắc Hạc một kim quang chói lọi, thấy tình hình trong phòng, dường như thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn đuổi cung nhân ngoài, đó nhanh chóng bước , thẳng đến bên cạnh Khương Tú Tú, Kiêm Tiên, chủ động gọi,

"Kiêm Tiên."

Chiếc đuôi của Kiêm Tiên trong khoảnh khắc cửa mở thu ngay lập tức, lúc thấy Trử Bắc Hạc gọi tên , dường như cảm thấy vô vị.

"Ta cố ý đổi dáng vẻ, các ngươi một hai đều phối hợp?"

Nói xong tự nổi giận.

Khương Tú Tú liền nhắc nhở nàng,

"Nếu chúng phối hợp, bây giờ ngài nên dậy hành lễ với chúng ."

Đây là do cô và Trử Bắc Hạc đều thấu phận của nàng, nếu đổi khác, thấy một nữ quan chễm chệ hơn cả hoàng đế, sớm quát mắng .

Kiêm Tiên nàng dám bảo hành lễ, lập tức nheo mắt, khí tức quanh lập tức đổi,

"Ta hành lễ, các ngươi dám nhận ?"

Vì biến cố , bầu khí trong phòng gần như đổi trong chớp mắt, Trử Bắc Hạc trong lòng căng thẳng, bản năng bước lên mặt Khương Tú Tú.

Khương Tú Tú kéo tay , thần sắc vẫn như cũ.

Trử Bắc Hạc thấy, sự áp bực tỏa của Kiêm Tiên thu trong nháy mắt, như tìm món đồ chơi thú vị, ôm lấy cốc sữa hút nốt ngụm cuối cùng.

Cũng chính lúc , một luồng khí tức khác đột nhiên xuất hiện ở một nơi khác trong hoàng cung.

Dù cùng Kiêm Tiên cố ý che giấu, nhưng vẫn khiến nàng trong chốc lát bắt mùi vị quen thuộc đó.

Kiêm Tiên lập tức chơi với hai nữa, đặt cốc xuống dậy,

"Rồng của đến , chơi với các ngươi nữa, chán lắm."

Nói xong, bước một bước, định rời , chợt như nghĩ đến điều gì.

Phía đột nhiên nở hai chiếc đuôi hồ, hai lời quấn lấy hai , giây lát mang theo biến mất tại chỗ.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1077



Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc thật sự bất ngờ.

Đối mặt với Thập Vĩ Thiên Hồ, hai họ bất lực.

Cảnh vật mắt chợt đổi, ba xuất hiện ở một nơi khác trong hoàng cung.

Đó là một khu vườn hoang vắng gần hậu cung, trong vườn một cái giếng.

Chính là cái giếng nơi Thuần Yên hại.

Lúc , Thương Linh đang bên giếng, một tay ôm quả trứng Phượng Hoàng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Nhận sự xuất hiện của lạ, Thương Linh đầu , thấy hai từng gặp ở phủ Phượng, cùng với...

Kiêm Tiên.

Dù hiểu rõ tình hình, Thương Linh vội lộ diện, chỉ giả vờ nhận , liếc qua , với Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú:

“Thần hồn Phượng Hoàng phục hồi, sắp phá vỏ, mang chúng đến đây.”

Rồi "Thuần Yên" cạnh Khương Tú Tú:

“Nhờ nữ quan tìm nơi an trí cho chúng.”

Kiêm Tiên trừng mắt:

“Ngươi sai khiến ?”

Thương Linh bình thản đáp:

“Hiện tại ngươi là nữ quan ?”

Một câu khiến Kiêm Tiên lập tức hiện nguyên hình, một chiếc đuôi hồ li quen thuộc vung lên, nhẹ nhàng quất đầu .

Hai linh hồn dị giới đều nhận cô ngay lập tức, con rồng dám coi cô là nữ quan.

Đáng đánh.

Như thế mà còn bỏ cô một giải quyết họa Thiên Nguyên!

Thương Linh đánh thêm một nữa, vẻ mặt vẫn nghiêm nghị, nhưng trong ánh mắt thoáng chút nhẹ nhõm, cô hỏi:

“Hết giận ?”

Kiêm Tiên vẫy đuôi, vẻ kiêu ngạo:

“Ta đến để trút giận lên ngươi, đến để giám sát hai bọn họ.”

Linh hồn dị giới, phận rõ ràng, nếu ở thế giới gây rối thì ? Thương Linh cũng bóc mẽ, ngược còn đồng tình:

“Ừ, cũng nghĩ .”

Hai qua như , Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc bên im lặng.

Không hiểu , dù họ cũng là một cặp, nhưng cảm giác khác nhét cho một bịch "cẩu lương".

May mắn , cảm giác nhanh chóng bỏ qua, sự chú ý của họ thu hút bởi cái giếng chân Thương Linh.

Trước đó nhận , nhưng khi đến gần, thể cảm nhận rõ ràng sự bất thường trong giếng.

Nếu , thể giải thích tại Thương Linh xuất hiện ở đây.

Có vì cũng phát hiện điều bất thường ?

Khương Tú Tú bước tới , thử đưa tay cảm nhận, rút tay , giọng kiên định:

“Trong giếng trận pháp, bên trong trận pháp khí tức ác niệm.”

Một nơi như thế , nếu đến gần, khó lòng phát hiện.

Kiêm Tiên lúc mới lên tiếng, giọng điệu bình thản:

“ , đây chính là nơi cô gái tên Thuần Yên hại.”

Dù cô giúp đỡ chỉ vì tò mò, nhưng thứ thu hút cô đến đây chính là sự bất thường trong giếng.

Nếu lo lắng t.h.i t.h.ể ác niệm xâm nhập, Kiêm Tiên vớt xác lên giúp cô hồn.

Báo thù mà, cần thi thể, chỉ cần hồn phách là đủ.

Khác với thái độ bình thản của Kiêm Tiên, Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc đây là nơi Thuần Yên hại khỏi suy nghĩ.

Dù một thể trong lúc nóng giận g.i.ế.c hại bạn , nhưng nếu d*c v*ng ác niệm k*ch th*ch, cũng thể là nguyên nhân dẫn đến hành động.

Điều để bào chữa cho Tố Thương, nhưng ít nhất họ lý do để nghi ngờ rằng lúc đó Tố Thương tay, thể ảnh hưởng bởi ác niệm.

Một nơi như thế , ai bày trận pháp từ khi nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phiêu Vũ Miên Miên

Thương Linh lúc mới Kiêm Tiên từng đến đây, khỏi hỏi:

“Ngươi thấy, phá hủy trận pháp luôn?”

Với thực lực của cô, việc quá dễ dàng.

Thậm chí chỉ là chuyện nhỏ.

Một trận pháp như thế , để trong hoàng cung, rõ ràng .

Kiêm Tiên liếc một cái:

“Ta nghĩa vụ gì? Ta rồng trấn thủ Thiên Nguyên.”

Nói xong, dường như nổi giận, cô vung đuôi quất một cái nữa, khiến đầu Thương Linh dính mấy sợi lông hồ li, biến mất.

Tính khí , bất ngờ lớn.

Trử Bắc Hạc khỏi Khương Tú Tú.

Nếu tận mắt chứng kiến, cũng ngờ tiền kiếp của cô là một con hồ li như .

Khương Tú Tú: ...

Hành động của Kiêm Tiên, liên quan gì đến Khương Tú Tú?

Cô vốn tính tình .

Thương Linh dường như quen, nhẹ nhàng gỡ mấy sợi lông hồ li đầu, cất , đưa quả trứng Phượng Hoàng cùng Tam Thụ đang đó cho Trử Bắc Hạc, chuẩn phá hủy trận pháp cùng ác niệm bên trong.

Khương Tú Tú thấy , chợt nghĩ điều gì, vội ngăn :

“Có lẽ cần phá hủy ngay.”

Cô :

“Muốn ai là bày trận pháp trong hoàng cung, phá hủy nó ngay sẽ mất manh mối, chi bằng chỉ phá một phần nhỏ.”

Trử Bắc Hạc hiểu ý cô ngay lập tức:

Sự việc Thuần Yên hại xảy , trận pháp tổn hại, nếu kẻ tin, chắc chắn sẽ đến kiểm tra, lúc đó thể bắt .

Thương Linh cũng kẻ ngu ngốc, xong cũng hiểu ý cô, nhưng hiểu:

“Tại dẫn dụ ?”

Thương Linh :

“Nếu hại vận nước Thiên Nguyên, cứ đợi hành động tiêu diệt là .”

Đợi đến khi hết kế, tự khắc sẽ lộ diện.

Không cần tốn sức dẫn xà xuất động.

Đây là tư duy của kẻ mạnh, tốn sức tìm , chỉ cần đối phương lộ diện là đánh, đánh đến khi dám lộ diện nữa.

Trong nhiều trường hợp, Khương Tú Tú cũng nghĩ như .

cô sẽ tùy tình hình xử lý.

Rõ ràng, vị Thương Linh quan tâm tình hình, chỉ dùng thực lực áp đảo.

Khương Tú Tú liếc Trử Bắc Hạc.

Hóa tiền kiếp của cũng giống , chút liều lĩnh đấy.

Trử Bắc Hạc: ...

Không sâu việc tiền kiếp của ai nhiều khuyết điểm hơn, cuối cùng Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú cũng thuyết phục Thương Linh chỉ phá hủy một phần trận pháp.

Sau đó, tung tin Thuần Yên hại, chờ con mồi mắc bẫy.

Thương Linh đến, dù là vì họa Thiên Nguyên để đảm bảo Phượng Hoàng nở thành công, đều thể rời ngay, nhưng biến hóa phận như Kiêm Tiên để ở hoàng cung.

Chỉ cần , ẩn giấu khí tức để thường phát hiện là chuyện đơn giản.

Tuy nhiên, dù Thương Linh ở , Kiêm Tiên biến mất.

Khương Tú Tú rõ tình hình giữa hai thế nào, nhưng khi Kiêm Tiên, Thương Linh đối với Trử Bắc Hạc vẫn lạnh lùng khó gần.

Cô nghĩ một chút, quyết định giúp họ tạo cơ hội:

“Thật , nếu Kiêm Tiên biến thành Thuần Yên thể trong cung, lẽ sẽ nhanh chóng dẫn dụ kẻ , chỉ là Kiêm Tiên đang ở , cách nào khiến cô tự xuất hiện ?”

Khương Tú Tú dứt lời, Thương Linh cô, ánh mắt sâu thẳm:

“Cô thích những thứ thú vị.”
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1078



Dù Thương Linh Kiêm Tiên thích những thứ thú vị, nhưng Khương Tú Tú cảm thấy, thứ thu hút Kiêm Tiên hơn cả lẽ chính là Thương Linh - con rồng .

Cô thể đưa một vài ý tưởng để Thương Linh dỗ dành Kiêm Tiên trở về, nhưng qua hai quan sát, cô nhận thấy Thương Linh kiểu chủ động dỗ dành khác.

Sau một hồi suy nghĩ, Khương Tú Tú quyết định dùng một cách khác, vòng vo hơn.

Sau khi rõ những thứ với Trử Bắc Hạc, chỉ nửa ngày, Trử Bắc Hạc sai chuẩn đầy đủ.

Khi Thương Linh "mời" tới, mắt là một góc sân nhỏ gốc cây ngân hạnh, bày biện tỉ mỉ. Bên cạnh chiếc bàn thấp là một lò than đang đun sữa ngọt ngào, xung quanh bày biện khoai lang và quýt. So với khung cảnh tuyết trắng trong sân, góc nhỏ trông ấm áp và ấm cúng lạ thường.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc đều trang phục thường ngày, giờ đang xếp bằng hai bên chiếc bàn vuông, lật những lá bài cứng đủ màu sắc tay.

Quả trứng phượng hoàng vốn đặt ở nơi khác để chờ nở, giờ cũng đặt một tấm đệm mềm, ngay cạnh lò than.

Thương Linh bước tới, xuống hai , hỏi:

"Đây là gì?"

"Bài Tây." Khương Tú Tú dừng một chút, bổ sung, "Đồ chơi thú vị."

Dù thực , cả cô và Trử Bắc Hạc đều từng chơi nhiều. thấy lợn chạy, chẳng lẽ ăn thịt lợn bao giờ? Những quy tắc và cách chơi cơ bản của bài Tây họ đều , chỉ cần áp dụng là hiểu ngay.

Thương Linh vốn mấy quan tâm đến trò chơi của nhân gian, nhưng khi Trử Bắc Hạc giải thích ngắn gọn, cũng nhanh chóng nắm bắt.

Trử Bắc Hạc ban đầu còn nghĩ với khí chất của Thương Linh, sẽ hợp tác với một trò chơi tốn thời gian như thế . thật bất ngờ, Thương Linh chỉ phản đối mà còn hợp tác .

Hắn chăm chú giải thích luật, chơi bài nghiêm túc, ngay cả khi thua và dán giấy lên mặt cũng một cách chỉn chu.

Ba sưởi ấm bên lò than, chơi hai vòng thì cảm nhận kết giới cách âm cách hình trong sân chút rung động.

Ngay đó, bóng dáng Kiêm Tiên đột ngột xuất hiện phía Thương Linh, ánh mắt đăm đăm những lá bài tay , hỏi:

"Anh đang chơi gì thế?"

Thương Linh cảm nhận thở quen thuộc bên tai, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ mờ nhạt nhưng đầu, chỉ :

"Đồ chơi từ thế giới khác, gọi là bài Tây."

Kiêm Tiên hề cảm thấy sự xuất hiện của là đột ngột, là đồ chơi từ thế giới khác, thấy sữa ngọt thơm đang hâm lò, lập tức dùng m.ô.n.g đẩy Thương Linh sang một bên, sát , kéo cánh tay đang cầm bài của về phía :

"Nói cho em cách chơi ."

Rồi liếc lò than bên cạnh, hiệu cho Trử Bắc Hạc: "Cho em một cốc sữa ."

Là gọi thế nhỉ? Em nhớ Khương Tú Tú gọi như .

Dừng một chút, thêm: "Cho nhiều topping ."

Trử Bắc Hạc: "..."

Là long mạch, hiếm khi khác sai khiến. Nếu là tiền kiếp của Tú Tú, hoặc là khác, chẳng thèm để ý.

Nhẫn nại đặt lá bài tay xuống, pha một cốc sữa , nhưng đưa cho Kiêm Tiên ngay mà đưa cốc đầu tiên cho Khương Tú Tú:

"Năm phần đường, ngọt như ."

Khương Tú Tú hiếm khi những khoảnh khắc thư giãn thoải mái như thế , liền nhận lấy, ngay mặt Kiêm Tiên uống một ngụm, quả nhiên ngọt như .

Kiêm Tiên chằm chằm hành động của hai , khỏi kinh ngạc.

Yêu cầu của xếp , linh hồn từ thế giới khác đây là lãnh địa của ai ? kỳ lạ là, đối với Khương Tú Tú - linh hồn "cướp" mất cốc sữa đầu tiên của , cô hề khó chịu, ngược còn cảm thấy việc Trử Bắc Hạc đưa sữa cho Khương Tú Tú là chuyện đương nhiên.

Thấy Khương Tú Tú uống , Kiêm Tiên vội với Trử Bắc Hạc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Cho em cốc ngọt như ."

Nói xong, thấy Thương Linh , lập tức cảm giác từng trải hơn , :

"Anh uống sữa ? Em uống , ngon."

Thương Linh đương nhiên uống, nhưng cô thỉnh thoảng thích thử đồ ăn nhân gian, nên cũng thuận theo:

"Vậy lát nữa cũng thử."

Trử Bắc Hạc: "..."

Vì phận đặc biệt của Thương Linh và Kiêm Tiên, Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú để khác ở trong sân, nghĩa là họ tự tay thứ.

cũng chỉ cốc đầu tiên thôi, những Trử Bắc Hạc sẽ phục vụ nữa.

May là ở đây đều kẻ tham ăn, ngay cả Kiêm Tiên cũng chỉ vì tò mò.

Vừa nhâm nhi cốc sữa đặc biệt, Kiêm Tiên chú ý đến những lá bài tay Thương Linh.

Sau khi xem một lượt và dạy chơi một vòng, Kiêm Tiên tuyên bố hiểu, đẩy Thương Linh sang một bên, chỗ trống còn , bốn bắt đầu chơi bài quanh chiếc bàn.

Ánh nắng chiều ấm áp chiếu xuống góc sân nhỏ.

Giữa chốn cung đình nghiêm ngặt, chỉ góc nhỏ là chút tiếng đùa tranh luận.

Khoảng thời gian thư giãn hiếm hoi, bốn quanh bàn, mỗi đều dán vài mảnh giấy mặt, nhưng điều đó ngăn cản họ tập trung những lá bài tay, vẻ mặt đều nghiêm túc.

Tam Thụ vốn quả trứng phượng hoàng để dưỡng thần hồn, từ lúc nào hóa thành một chú chim phượng hoàng nhỏ, giờ đang đậu vai Thương Linh, bài của , sang Khương Tú Tú đối diện.

Đột nhiên, đuôi nhỏ của chim phượng hoàng khẽ nhấc lên, ngọn lửa ở đuôi vô tình biến thành hình dạng một ký tự.

Khương Tú Tú rõ, Kiêm Tiên bên ném một quả cầu lửa về phía nó.

"Gian lận ngay mặt , ăn đòn !"

Tam Thụ vội né , đuôi tuy quả cầu lửa lướt qua nhưng thương, chỉ lượn một vòng đầu đậu lên vai Khương Tú Tú, cọ cọ.

Khương Tú Tú thấy chỉ nhẹ nhàng chạm đầu nó, :

"Không cần tiết lộ bài cho em, em thể thắng."

Kiêm Tiên theo động tác của cô chiếc chuông đồng cổ treo cổ tay, chỉ liếc qua chỗ khác, khẽ :

"Em thể thắng ai? Chỉ là một linh hồn từ thế giới khác, đừng quá."

Khương Tú Tú cũng hiểu rõ tính cách của vị , khi chơi cùng một lúc, giờ cũng sợ chút nào, chỉ bình thản :

"Chị mượn khí vận của Thương Linh để bài cũng chỉ thắng em hai ván, theo tỷ lệ , cần Tam Thụ giúp, thắng cuối cùng chắc chắn là em."

Bị cô thẳng thừng chỉ , mười cái đuôi của Kiêm Tiên lập tức dựng lưng:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Ta là Thiên Hồ Thập Vĩ, cần mượn khí vận để thắng em ?!"

Mười cái đuôi xòe , khí thế áp đảo, nhưng vẻ quá, mười cái đuôi để ý đụng ấm sữa đang hâm lò.

Khi bốn nhận , ấm sữa nóng hổi đổ ụp lên quả trứng phượng hoàng đang sưởi ấm bên cạnh.

Trong chớp mắt, cả bốn , kể cả Kiêm Tiên - gây chuyện , đều im lặng.

Thương Linh định dùng phép thuật sạch trứng phượng hoàng, nhưng chỉ trong nháy mắt, sữa vỏ trứng hấp thụ hết.

Ngay đó, một tiếng "rắc" vang lên từ vỏ trứng.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1079



Xoẹt! Theo tiếng động , vỏ trứng với hoa văn Phượng Hoàng phức tạp từ từ nứt một khe hở. Khí tức của Phượng Hoàng từ trong vỏ trứng tràn dữ dội...

Tam Thụ là đầu tiên cảm nhận khí tức thần hồn giống hệt , lập tức cất tiếng kêu, một chú Phượng Hoàng lửa nhỏ bé bay vút lên trung.

Dường như cảm ứng, khe nứt vỏ trứng ngày càng lớn, gần như ngay lập tức vỡ một lỗ hổng.

Một luồng khí đỏ từ vỏ trứng phóng , tựa như một ngọn lửa nhỏ đuổi theo Phượng Hoàng lửa của Tam Thụ, khi đến gần Tam Thụ, nó hóa thành một chú Phượng Hoàng lửa nhỏ y hệt như .

Phượng Hoàng đời, bầu trời hoàng cung lập tức hiện lên hào quang ngũ sắc.

Mặc dù kết giới ngăn cách, tất cả chim chóc trong kinh thành vẫn như triệu hồi, một nữa cất lên tiếng hót, đó tập trung trung, bay lượn quanh hoàng cung.

Cảnh tượng tương tự , chỉ khác là Phượng Hoàng lửa dẫn đầu đàn chim.

chỉ cần nghĩ đến ai đó đang ở trong hoàng cung lúc , đều trở nên bình tĩnh hơn nhiều cảnh tượng tương tự, thậm chí cảm thấy đó là điều đương nhiên.

Trong khi trong hoàng cung và khắp nơi trong kinh thành những phản ứng khác hiện tượng bách điểu tuần thành, bốn trong sân lúc tỏ bình tĩnh hơn nhiều.

Phượng Hoàng đời dĩ nhiên là chuyện vui, nhưng đều từng chứng kiến đại cảnh, vì chỉ im lặng ngắm hai chú Phượng Hoàng lửa nhỏ bay lượn trung.

Một lúc lâu , chú Phượng Hoàng lửa nhỏ lưu luyến tách khỏi Tam Thụ, một nữa lao vỏ trứng của .

Từ trong vỏ trứng phát một luồng ánh sáng đỏ rực lửa, khi ngọn lửa và ánh sáng đỏ tan biến, cúi xuống , chỉ thấy một đứa bé tí hon trần như nhộng đang bám mép vỏ trứng, thò đầu , tò mò .

"Ồ, đây là Phượng Hoàng? Nhỏ thế ?"

Kiêm Tiên nhịn lên tiếng , quên mất việc gì, một cái đuôi nghịch ngợm chĩa về phía đứa bé.

Phần lông đuôi chọc thẳng mặt đứa bé.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé gần như che khuất bởi phần đuôi của nàng, hai bàn tay bụ bẫm vung vẩy một cách bối rối.

Thương Linh thấy nàng bắt nạt đứa bé, chút bất lực, định giơ tay kéo cái đuôi của nàng , ngờ ngay giây phút , đứa bé đột nhiên ôm lấy phần đuôi, há miệng, cắn.

Một cái cắn chặt.

"Á!"

Kiêm Tiên kêu lên một tiếng, cái đuôi treo lủng lẳng đứa bé trung, cảnh tượng khiến mà thót tim.

Khó khăn lắm, Thương Linh mới gỡ đứa bé khỏi đuôi của Kiêm Tiên, ngay lập tức mách lẻo,

"Nó cắn đuôi em!"

Thương Linh bất lực nàng một cái, "Nếu em trêu nó, nó cắn em."

Kiêm Tiên quan tâm trêu chọc , chỉ tiếp tục trừng mắt Thương Linh, lặp ,

"Nó cắn em!"

Thương Linh im lặng một lúc, nàng, đứa bé nhỏ xíu trong tay, một lúc mới ,

"Đợi nó lớn, sẽ dạy nó."

Sự thiên vị khiến ngay cả Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc bên cạnh cũng cảm thấy khó .

Kiêm Tiên hài lòng, quan tâm đến đứa bé bụ bẫm trong tay nữa, tự vị trí ban đầu.

Đứa bé Phượng Hoàng cũng còn nhỏ như nhăm nhe đợi lớn lên sẽ đánh.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nó giãy giụa trong lòng bàn tay Thương Linh, ngay đó, xung quanh bốc lên ngọn lửa Phượng Hoàng.

Thương Linh cảm nhận nhiệt độ bỏng rát trong lòng bàn tay, nhưng lập tức buông nó , cho đến khi đứa bé giãy giụa, ngọn lửa hóa thành đôi cánh Phượng Hoàng lưng nó.

Đôi cánh bằng lửa đó đưa nó bay lảo đảo khỏi lòng bàn tay Thương Linh, bay loạng choạng đến mặt Kiêm Tiên, xuống bàn mặt nàng, giơ tay , điệu bộ ôm.

Kiêm Tiên thể nào ôm nó, chỉ đưa cái đuôi đến mặt nó, chọc chọc,

"Làm gì? Khiêu khích ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Em nghĩ, lẽ nó thích chị."

Khương Tú Tú , nhưng dứt lời, Kiêm Tiên giật , thu đuôi ngay.

"Nó thích gì? Ta thích nó."

Nàng thích một đứa bé cắn đuôi .

Kiêm Tiên việc vốn chỉ theo sở thích cá nhân, cũng vì nó là một đứa bé mà đối xử đặc biệt, nhưng cũng cố ý khó nó.

Thương Linh hiểu tính cách của nàng, thấy lời cũng phản ứng gì nhiều, hơn nữa, như mới là Kiêm Tiên.

Đứa bé lời Kiêm Tiên, nghiêng đầu, như hiểu, như hiểu.

Đôi mắt đen láy liếc , bò về phía ly sữa uống hết của Kiêm Tiên.

Kiêm Tiên tưởng tiểu gia hỏa dám động sữa của , định dạy cho một bài học, ngờ đứa bé như lực sĩ, ôm chặt ly sữa nhấc lên, đó, mang ly sữa đến mặt Kiêm Tiên.

Hành động khiến Kiêm Tiên cũng kinh ngạc.

Tiểu gia hỏa, còn khá mắt.

"Được , tạm thời nhận ngươi ."

Kiêm Tiên xong, nhận lấy ly sữa, húp một ngụm.

Tiểu Phượng Hoàng thấy tít mắt, bàn, , vẻ mặt vô cùng vui vẻ.

Thương Linh thấy , liền đề nghị đặt tên cho nó.

Tộc Phượng Hoàng giao phó quả trứng Phượng Hoàng cho , đương nhiên quyền đặt tên, nhưng định tự đặt, mà Kiêm Tiên, để nàng đặt.

Kiêm Tiên nghĩ dù cũng là của , nàng đặt thì nàng đặt.

Ngẩng đầu suy nghĩ một lúc, ,

"Nó nở lúc trời hiện dị tượng, lưu quang ngũ sắc, gọi nó là Ngũ Quang ."

Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú dù đây là trứng Phượng Hoàng của Ngũ Quang, cũng tên của nó.

khi thực sự thấy tên của nó Kiêm Tiên quyết định, vẫn cảm giác rung động trong lòng.

Như thể, thứ gì đó ở thời khắc kết nối một cách huyền diệu.

Ngũ Quang rõ ràng cũng thích cái tên , vẫy tay về phía bầu trời, Phượng Hoàng lửa nhỏ hóa của Tam Thụ liền bay về phía nó.

Vốn là cùng một thần hồn, hai tiểu gia hỏa tự nhiên thiết.

Chỉ là Ngũ Quang mới đời, bản còn vững, càng thể giúp Tam Thụ tăng cường thần hồn.

Hơn nữa... sự xuất hiện của Thương Linh và Kiêm Tiên.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc đều định rời ngay.

......

Phượng Hoàng đời là một sự kiện trọng đại, dù kết giới ngăn cách để lộ quá nhiều khí tức Phượng Hoàng.

thể cảm nhận , đương nhiên sẽ cảm nhận .

Hơn nữa, trời hiện ngũ quang, hiện tượng bách điểu tuần thành, đương nhiên sẽ khiến tâm ý phát hiện dị thường trong hoàng cung.

Như lúc .

Trong một cung điện nào đó của hoàng cung, một nam tử khoác áo choàng dài, mô hình kiến trúc hoàng cung bàn cát mặt, nơi một cái giếng cổ nứt vỡ, ánh mắt âm trầm, miệng lẩm bẩm,

"Trận pháp hư hại, Phượng Hoàng xuất thế, chẳng lẽ trong liên hệ gì..."

Nếu đúng như , thì Phượng Hoàng ...

thể giữ nữa.
 
Back
Top Bottom