Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1080



Theo như thỏa thuận đó, Kiêm Tiên vẫn biến hóa thành hình dạng Thuần Yên để trong cung hai ngày.

Lý ma ma khi khỏi bệnh trở về, khi thấy Thuần Yên, rõ ràng chút hoảng hốt.

Kiêm Tiên đối mặt với xem là sư phụ của Thuần Yên chỉ nhẹ gật đầu, tự nhiên dạo sang chỗ khác.

Cái vẻ đó, lo lắng việc Thuần Yên sẽ phát hiện.

Hoặc lẽ, là quan tâm.

May mắn , sự kinh ngạc ban đầu, Lý ma ma chọn im lặng.

Bà Thuần Yên mặt là ai, nhưng chắc chắn tử của bà.

Đệ tử của bà, c.h.ế.t .

Kiêm Tiên cứ thế đóng vai Thuần Yên trong cung hai ngày, nhưng mà họ mong đợi vẫn xuất hiện.

Thậm chí, trận pháp vốn chỉ hư hại, đêm nay tự động sụp đổ.

Trận pháp mất sức mạnh, ngay cả ác niệm ẩn giấu bên trong cũng biến mất.

Vẫn là khuôn viên nơi Khương Tú Tú đang ở, vẫn là cái đài thấp, vẫn là bốn cầm bài.

Đánh một đôi bài, Khương Tú Tú :

"Đối phương lẽ ngay từ đầu định sửa trận pháp, hoặc chúng đang giăng bẫy, nên để lộ diện, tự hủy trận pháp đó."

Nói xong, cô liếc mấy đối diện, tổng kết:

"Dù là lý do nào, đều chứng tỏ trận pháp đó quan trọng lắm."

Ít nhất, then chốt.

Kiêm Tiên một cách hờ hững, mắt chỉ dán bài tay, buông một câu:

"Đã bảo các ngươi phiền phức, ngay từ đầu để Thương Linh phá trận pháp, còn khiến kẻ hoàng cung do ai bảo hộ. Kẻ đó nếu trốn thì thôi, dám ló mặt là đánh chết!"

Nói , cô "bốp" một cái đánh đôi hai.

Thương Linh và Trử Bắc Hạc đương nhiên theo, Kiêm Tiên lập tức nhanh chóng đánh hết bài tay, vui vẻ :

"Ta thắng!"

Nói xong đầu, nhặt mấy tờ giấy bên cạnh, "bốp bốp" dán lên trán ba .

Ngũ Quang bên lò, gặm vỏ trứng của , thấy liền bỏ vỏ trứng xuống, vỗ tay "bốp bốp" giọng trẻ con:

"Tiên Tiên, thắng, giỏi."

Dù mới sinh ba ngày, Ngũ Quang lớn nhanh như thổi, giờ cao hơn 20cm, quần áo cũng do ty may trong cung gấp.

Lý do là tiểu thư họ Phượng thích búp bê, cần may quần áo.

Ban đầu Khương Tú Tú còn lo lắng Phượng Hoàng mới sinh cần chuẩn v.ú nuôi sữa dê , nhưng Thương Linh kinh nghiệm, trực tiếp :

"Nó sẽ tự lo."

Khương Tú Tú lúc đó còn thấy kỳ lạ, Ngũ Quang bé thế thì tự lo thế nào.

Kết quả thấy Ngũ Quang dùng sức bẻ vỏ trứng Phượng Hoàng, bẻ một miếng gặm "khục khục" như bánh quy.

Khương Tú Tú lúc mới , vỏ trứng Phượng Hoàng bổ dưỡng, Phượng Hoàng mới sinh sẽ ăn vỏ trứng để hấp thu dinh dưỡng và bổ sung năng lượng để lớn.

Vì hai ngày nay chỉ gặm vỏ trứng, Ngũ Quang lớn trông thấy.

Lúc thấy vỗ tay cổ vũ, Kiêm Tiên cũng tiếc lòng hào phóng của , cầm ly sữa đổ vỏ trứng chỉ còn một nửa của Ngũ Quang.

Ngũ Quang thấy mắt sáng lên, bưng vỏ trứng to đùng lên uống, "ực ực" hết sạch, còn giơ vỏ trứng lên:

"Ngọt, nữa!"

Lần cần Kiêm Tiên động tay, Tam Thụ tiểu Phượng Hoàng bay đến bên lò, cầm tay cầm ấm bay , rót sữa ào ào vỏ trứng Ngũ Quang đang giơ.

Ngũ Quang vui, gặm vỏ trứng uống, vô cùng khoái chí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Kiêm Tiên khi rót nửa ly sữa cho Ngũ Quang cũng uống nốt nửa ly còn , với Khương Tú Tú:

"Chơi thêm ba ván, hôm nay thắng, cô tháo cái lục lạc tay cho mượn chơi."

Kiêm Tiên chỉ hồ linh cổ tay Khương Tú Tú.

Mấy hôm cô để ý cái lục lạc .

Dù bao giờ kêu, nhưng đó khí tức quen thuộc.

Cô tò mò.

Khương Tú Tú ngờ cô hồ linh của , nhớ lời Văn Nhân Cửu Dao về tầm quan trọng của hồ linh, cô định từ chối, thì Trử Bắc Hạc lên tiếng :

"Lục lạc của cô thể cho cô mượn. Nếu cô lục lạc, thể bảo Nội vụ phủ trăm cái khác cho cô."

Dù giờ vẫn là Trử Bi, hoàng đế Thiên Nguyên, chỉ cần phán một câu là xong.

Kiêm Tiên xong, chỉ lườm một cái:

"Ta , thể biến ngàn cái khác !"

Không cần cho.

Dù lục lạc của Khương Tú Tú, nhưng mặt Thương Linh, Kiêm Tiên chuyện cướp đoạt.

Hơn nữa, Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú giờ cũng coi như bạn nhỏ của cô.

Cô cướp đồ của bạn.

Nếu cho mượn thì thôi... mới lạ.

Phiêu Vũ Miên Miên

Kiêm Tiên dù thường xuyên ở nhân gian, nhưng cũng đạo lý đổi ngang giá.

Cái lục lạc với Khương Tú Tú thể quan trọng, cô sẽ dùng thứ quan trọng tương đương để đổi.

Dù hai là linh hồn dị giới, đến đây chắc chắn mục đích.

Cùng lắm, cô giúp họ một tay là .

Kiêm Tiên đang định hỏi Khương Tú Tú gì nhất, thì Thiên Nguyên xảy biến loạn.

"Bắc cảnh đại loạn!"

Truyền lệnh quan cấp báo :

"Năm nay Bắc địa gặp hạn tuyết trăm năm từng , dân chúng c.h.ế.t rét lên tới trăm vạn!"

Tin tức khiến triều đình chấn động.

Ai cũng năm nay lạnh hơn năm, kinh thành cũng liên tục tuyết, nhưng ngờ c.h.ế.t nhiều đến thế! Đây thiên tai, mà là thiên phạt!

Trước tình hình , ngoài việc ban chỉ cứu tế, hoàng đế tế trời và dâng biểu tạ tội, cầu xin thương xót.

Từ khi Khương Tú Tú cung, Trử Bắc Hạc luôn Trử Bi hoàng đế, lúc cũng thể thoái thác.

Thế là thời gian đánh bài vui vẻ chấm dứt, Trử Bắc Hạc theo sắp xếp của quốc sư tiến hành lễ tế trời.

Nếu gian thực sự còn thần chức, thì xin chư thần phù hộ cho Thiên Nguyên.

Tiếc rằng, buổi tế trời đón chỉ dụ của chư thần, mà đón lấy một âm mưu tính toán từ lâu.

Quốc sư đài cao, thiên tượng đột nhiên tối sầm, mặt lộ vẻ hoảng sợ, quỳ xuống hướng về phía Trử Bắc Hạc:

"Thiên Nguyên đại họa, chỉ Phượng Hoàng thần nữ mới thể hóa giải!

Khẩn cầu bệ hạ vì bách tính, dùng Phượng Hoàng thần nữ tế trời, để bảo vệ Thiên Nguyên an định!"

Trử Bắc Hạc sớm trong cung tiểu nhân, nhưng ngờ bọn chúng dám nhắm Tú Tú.

Hừ.

Trử Bắc Hạc lúc đó mặt chút cảm xúc, quốc sư như một kẻ chết.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1081



Lễ tế trời của Thần Nữ và lễ tế trời của Thiên Tử thể đánh đồng với .

Thiên Tử tế trời, chỉ là cầu nguyện trời đất, nhưng Thần Nữ tế trời, chính là dùng mạng sống để hiến tế.

Quốc Sư trực tiếp rõ Phượng Hoàng Thần Nữ là ai.

tất cả đều ông đang ám chỉ ai.

Trử Bắc Hạc đương nhiên cũng hiểu, nhưng vẫn hỏi :

"Quốc Sư ám chỉ Phượng Hoàng Thần Nữ là ai?"

Quốc Sư giữ vẻ mặt nghiêm nghị, đối mặt với câu hỏi lạnh lùng của Trử Bắc Hạc, vẫn thẳng thắn trả lời:

"Người dẫn động tượng Phượng Hoàng gần đây, đích nữ của gia tộc họ Phượng, Phượng Linh Linh."

Trử Bắc Hạc chút biểu cảm, tiếp tục hỏi:

"Phượng Linh Linh, là Hoàng Hậu do chính trẫm phong, ngươi lấy mạng sống của Quốc Mẫu để tế trời?"

Quốc Sư nhắc nhở:

"Bệ hạ! Phượng Linh Linh cử hành đại lễ phong hậu, thể tính là Quốc Mẫu chính thức."

Nếu Phượng Linh Linh là Hoàng Hậu, việc yêu cầu Quốc Mẫu hiến tế chính là đại bất kính.

Phiêu Vũ Miên Miên

đúng là, Phượng Linh Linh tuy thánh chỉ, nhưng từ khi cung đến nay vẫn cử hành đại lễ, là Hoàng Hậu chính thức.

Đã Hoàng Hậu, cô chỉ thể là Phượng Hoàng Thần Nữ Phượng Hoàng lựa chọn.

Thần Nữ tế trời, là lẽ đương nhiên.

Lời của Quốc Sư , các đại thần phía đều cảm thấy lý.

Nếu thể đổi lấy mạng sống của một để cứu dân chúng vùng Bắc khỏi họa tuyết tai, thì việc tôn cô Thần Nữ cũng là điều hiển nhiên.

Trử Bắc Hạc thấy những lời bàn tán phía , trong mắt phủ đầy sương lạnh, hỏi thêm nữa, trực tiếp tuyên bố:

"Quốc Sư yêu tà mê hoặc, bịa đặt thiên tượng, mưu hại Quốc Mẫu, rối triều cương Thiên Nguyên, đem xuống."

Một câu của Trử Bắc Hạc, lập tức cấm vệ quân tiến lên, nhanh chóng áp giải Quốc Sư.

Quốc Sư biến sắc, khi dẫn vẫn cố gắng kêu lớn, Trử Bắc Hạc liếc mắt , cấm vệ quân lập tức bịt miệng ông .

Một vị quan nhỏ tuổi bên cạnh thấy tiến lên, lớn tiếng :

"Bệ hạ! Quốc Sư chỉ là truyền đạt thiên tượng, hành động của Bệ hạ, chẳng là vì một mà bỏ mặc bách tính thiên hạ... ừm!"

Chưa đợi vị quan nhỏ xong, cũng bịt miệng kéo .

những lời đó truyền đến tai các đại thần và cung nhân.

Nguyên Tướng lúc mới , khuyên can Hoàng Đế:

"Bệ hạ, Quốc Sư thông hiểu ý trời, Bệ hạ như , chẳng khiến bách tính thiên hạ lạnh lòng ?"

Trử Bắc Hạc chỉ , hôm nay dù việc liên quan đến , nhưng chắc chắn cũng ẩn tình.

Không bận tâm đến những lời vô ý trời, Trử Bắc Hạc chỉ hỏi:

"Nguyên Tướng cũng áp giải theo ?"

Giọng Trử Bắc Hạc lạnh lẽo, ánh mắt Nguyên Tướng chút tình cảm.

Hắn chỉ là tạm thế vị trí Hoàng Đế của Trử Bi, nên quá can thiệp việc triều chính Thiên Nguyên, nhưng kết quả của việc để những tự do sắp xếp quốc sự chính là khiến họ nghĩ thể khống chế , Trử Bắc Hạc định nhẫn nhịn.

Hắn ý bạo chúa, nhưng nếu những mượn thiên tai động đến nên động, cũng ngại một bạo chúa.

Thấy các đại thần phía bàn tán, Trử Bắc Hạc ngẩng mặt lên, lớn tiếng hướng trời:

"Nếu Thiên Nguyên cần mạng sống của một nữ tử mới thể hóa giải tai họa, chính là trẫm và chúng thần Thiên Nguyên bất tài, nếu ý trời cần trừng phạt mới thể dứt họa Bắc Cảnh, trẫm ở ngay đây, nguyện nhận lấy thiên lôi trừng phạt."

Lời , các đại thần xung quanh đài tế trời đều quỳ rạp xuống, hoảng sợ kêu lớn "Bệ hạ thể".

Trử Bắc Hạc thèm , tự lên đám mây đen đang đè nặng, phóng uy áp thần hồn của Long Mạch, chỉ :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Hôm nay trẫm dâng hương cao cầu trời, từ nay về nếu thiên phạt, trẫm một gánh chịu."

Nói xong, cắm nén hương cao lư đỉnh mặt.

Khi cắm hương thể cảm nhận rõ một chút kháng cự, Trử Bắc Hạc đổi sắc, dùng kim quang bao phủ nén hương, thẳng thắn cắm , đó , từng bước xuống đài tế.

Trong bầu trời đen kịt tựa hồ tiếng sấm vang lên.

Các đại thần đều nín thở.

Ánh mắt theo từng bước chân của Trử Bắc Hạc mà di chuyển.

Rồi chỉ thấy, theo từng bước chân bước xuống, đám mây đen trời dần tan biến, tiếng sấm cũng theo đó mà biến mất.

Cho đến khi bước xuống bậc cuối cùng, mây đen trời tan hết, trời quang đãng trở .

Các đại thần đều sửng sốt, một lúc lâu mới kịp phản ứng, quỳ lạy hô vạn tuế.

Trử Bắc Hạc chỉ lạnh lùng , đợi yên lặng, mới chậm rãi tuyên bố:

"Thiên lôi giáng, chứng tỏ thiên ý Quốc Sư đều là bịa đặt, từ hôm nay phế bỏ chức vị Quốc Sư."

Nói xong, quan tâm các đại thần phản ứng thế nào, mang theo nghi trượng Hoàng Đế rời .

Cho đến khi nghi trượng của Trử Bắc Hạc rời , các đại thần mới kịp phản ứng vội vàng theo .

Một trong đó từ xa Nguyên Tướng, hổ cúi đầu.

Bởi vì Trử Bắc Hạc phản ứng quá nhanh, còn lên thẳng yêu cầu trời giáng lôi trừng phạt , khiến vị đại thần cơ hội tử can.

Nếu , chỉ cần hôm nay một c.h.ế.t đài tế trời, việc Phượng Linh Linh lấy mạng tế trời sẽ là chuyện .

Cho dù Hoàng Đế cũng thể gì .

Họ cho rằng kế hoạch của đủ tàn nhẫn, nhưng ngờ, Hoàng Đế còn tàn nhẫn hơn.

Dù hôm nay đạt kết quả mong , nhưng khi đoàn tế trời trở về cung, tin tức về thiên ý yêu cầu Phượng Hoàng Thần Nữ tế trời cũng theo đó truyền khắp kinh thành và hoàng cung.

Cơ hội hiếm , Hoàng Đế lời đại thần, thì dùng tiếng của dân chúng để ép buộc.

Việc hôm nay, Nguyên Tướng tuy chủ mưu, nhưng cũng dính líu, nên khi tin tức truyền về kinh thành, của Nguyên Tướng bắt đầu thêm mắm thêm muối tin .

Hắn quan tâm thiên ý Quốc Sư là thật giả, nhưng con gái Nguyên Tướng phủ Hoàng Hậu, Phượng Linh Linh chết.

......

Hoàng cung.

Trước khi tin tức yêu cầu cô tế trời truyền về kinh thành, Khương Tú Tú tin tức từ Kiêm Tiên.

Người bình thường về mất nửa ngày, nhưng với Kiêm Tiên chỉ là chớp mắt.

Vì , Khương Tú Tú tình hình đài tế trời nhanh hơn bất kỳ ai.

Dù nghĩ nếu kẻ đen tối ẩn náu trong hoàng cung gây chuyện, lễ tế trời chính là thời cơ nhất, nhưng Khương Tú Tú cũng ngờ, đối phương một trận, nhắm cô.

Kiêm Tiên cho cô tin tức xong, tự nhiên xuống một bên:

"Tiếp theo cần nghĩ, dân chúng chắc chắn sẽ ép Trử Bắc Hạc đưa cô tế trời, bởi vì c.h.ế.t một đối với họ đau ngứa, dù c.h.ế.t cũng họ."

Kiêm Tiên đến đây, khóe miệng mang chút mỉa mai, Khương Tú Tú, trong mắt mang theo sáng suốt, với cô:

"Nếu cô thật sự cách nào, khó Trử Bắc Hạc, lẽ cũng thể giúp cô, điều kiện đơn giản."

Nói xong, ánh mắt cô đảo qua chuông hồn cổ tay cô, rõ ràng vẫn nó.

Khương Tú Tú bản lĩnh Thập Vĩ Thiên Hồ của Kiêm Tiên, cũng tồn tại như cô thường dễ dàng dính nhân quả thế gian, cô chủ động đề nghị, chắc chắn chỉ vì chuông hồn.

Trong lòng ấm áp, cũng lập tức từ chối, mà :

"Đến lúc thật sự còn cách nào, sẽ nhờ cô giúp."

hiện tại, chỉ là một chút thủ đoạn khuấy động dư luận, cần đến cô .

Khương Tú Tú tự thể đối phó.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1082



Kiêm Tiên thấy cô trực tiếp từ chối, nhưng cũng chấp nhận, chỉ nhẹ nhàng chống cằm, xem cô sẽ ứng phó thế nào.

Chỉ thấy Khương Tú Tú lấy một xấp giấy vàng từ bên cạnh, bắt đầu cắt giấy ngay mặt Kiêm Tiên.

Kiêm Tiên: ??? Khương Tú Tú giải thích nhiều, nhanh chóng cắt một chồng tiểu nhân giấy. Cô tìm một vị trí tràn đầy linh khí, bố trí trận pháp, bắt đầu thi triển thuật pháp.

Dù vẫn thể sử dụng yêu lực, nhưng trong gian tràn ngập linh khí , linh lực của cô hồi phục ít nhất bảy thành so với đây.

Hai tay kết ấn, linh khí xung quanh theo lời chú của cô mà chuyển động.

Ngay lập tức, những tiểu nhân giấy vốn im trong trận pháp bỗng dậy, xếp hàng ngay ngắn.

Kiêm Tiên nhướng mày, đám tiểu nhân giấy thẳng như quân đội, tò mò cô định gì.

Chỉ thấy Khương Tú Tú đều đặn truyền linh lực từng tiểu nhân giấy, đồng thời kèm theo một "mệnh lệnh":

"Nguyên Tướng đưa con gái lên ngôi hoàng hậu, cấu kết với Quốc sư tạo dị tượng trong lễ tế trời, mượn danh thiên tai để ép Hoàng hậu tương lai hiến tế mạng sống, nhằm buộc Hoàng đế nhường ngôi, đổi vận mệnh quốc gia."

Lời thẳng thừng của Khương Tú Tú khiến Kiêm Tiên và Ngũ Quang đang gặm vỏ trứng bên cạnh đều giật .

Khương Tú Tú vội giải thích, khi truyền mệnh lệnh cho tiểu nhân giấy, cô vung tay lệnh:

"Đi!"

Lệnh dứt, những tiểu nhân giấy vốn thẳng đột nhiên bay vút lên, như chim trời lao khỏi cung điện, nhanh chóng phân tán khắp nơi.

Làm xong việc , Khương Tú Tú mới sang giải thích với Kiêm Tiên:

"Dư luận luôn đề cao lợi thế tiên phong. Con thường ấn tượng sâu sắc với tin tức đầu tiên, phủ nhận, tốn gấp mười công sức."

Khương Tú Tú , mỉm với Kiêm Tiên:

"Nhờ ngươi, thể phản ứng , chủ động tấn công."

Cô tung tin đồn , như khi tin tức từ lễ tế trời truyền về, nó chỉ trở thành bằng chứng xác nhận tin đầu tiên.

Mục đích của cô là biến việc tế trời trong lòng dân chúng thành âm mưu của Nguyên Tướng phủ và Quốc sư, chuyển sự chú ý của họ từ "ý trời" sang "âm mưu".

Với nhiều , chuyện tò mò về hoàng đế còn hấp dẫn hơn chuyện quốc gia đại sự.

Còn bằng chứng nào chứng minh đây là âm mưu của Nguyên Tướng và Quốc sư?

Ai bằng chứng thì thể tay ?

Việc vốn dĩ là ai hưởng lợi nhiều nhất, đó đáng ngờ nhất.

Cô chỉ cần giải thoát bản và Trử Bắc Hạc khỏi cái bẫy "Phượng Hoàng thần nữ hiến tế".

Lời giải thích của Khương Tú Tú quá phức tạp, Kiêm Tiên cũng hiểu ý đồ "lợi thế tiên phong" của cô.

Nàng cũng nảy sinh hứng thú, theo những tiểu nhân giấy phân tán, Kiêm Tiên khẽ động tâm niệm, lấy vài sợi lông hồ, thổi nhẹ.

Trong chớp mắt, những sợi lông biến thành những con hồ ly nhỏ, đuổi theo hướng tiểu nhân giấy.

Nàng nhúng tay, chỉ đơn giản là xem kịch.

Thế là, khi của Nguyên Tướng phủ kịp hành động, tiểu nhân giấy của Khương Tú Tú nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành.

Chúng dán lên lưng qua đường với tốc độ nhanh đến mức ai kịp nhận , ngay lập tức, dán thấy một giọng nhỏ bên tai:

"#%&... như thế , như thế ... %#!"

Một đang cùng bạn bỗng giật bịt tai:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ngươi thấy gì ?"

Người bạn hiểu, hỏi : "Nghe thấy gì?"

Người lập tức kể những gì .

Người bạn mặt mày kinh ngạc, định bảo đừng bậy, thì tiểu nhân giấy chuyển sang khác.

Người đó cũng hỏi bên cạnh:

"Ngươi thấy ai gì ?"

Vì cách xa, hai cùng nhanh chóng trao đổi, phát hiện nội dung gần như giống hệt .

Những bạn xung quanh từ tin, đến bán tín bán nghi, cuối cùng trở thành tin chắc.

Khi chỉ một điều gì đó vượt quá nhận thức, bình thường sẽ tin.

Phiêu Vũ Miên Miên

khi thứ hai, thứ ba cũng y hệt, dù tin cũng tin.

Ngày hôm đó, trong và ngoài kinh thành, ít thấy tiếng thì thầm bên tai, họ truyền miệng , mười truyền trăm .

Khi tin tức từ lễ tế trời truyền về, của Nguyên Tướng cũng nhận lệnh bắt đầu tung tin, nhưng phát hiện... dân chúng chuyện từ !

Thậm chí khi tin tức lễ tế trời truyền về, dân chúng còn cảm giác "quả nhiên như ".

Khiến của Nguyên Tướng những tạo dư luận như ý, mà mở miệng khác với ánh mắt khó hiểu:

"Các ngươi... chẳng là của Nguyên Tướng phủ phái tung tin chứ?"

Mục đích là khiến họ tỉnh táo, mê hoặc.

Khi Nguyên Tướng cùng các đại thần theo đoàn của Trử Bắc Hạc trở về kinh, tiểu nhân giấy của Khương Tú Tú nắm quyền kiểm soát dư luận.

Nguyên Tướng những đạt kết quả mong , mà còn tấu chương để minh oan ngay khi về phủ.

Khương Tú Tú nhân lúc Nguyên Tướng bận tự cứu , phái tiểu nhân giấy bí mật lan truyền đến các vùng lân cận kinh thành.

Dù cô , tin đồn cũng sẽ lan khắp nơi, thậm chí đến Bắc Địa.

Mà dân chúng Bắc Địa khác với kinh thành.

Họ là những đang thực sự chịu đựng khổ cực, với họ, dù chỉ là tin đồn vô căn cứ cũng thể trở thành hy vọng sống.

Khi hy vọng đáp ứng, dân Bắc Địa sẽ oán giận hoàng đế.

Chỉ cần hiến tế một là thể giải nạn cho Bắc Địa, nhưng Hoàng đế chịu, rõ ràng là quan tâm đến sinh mạng dân chúng.

Một khi dân chúng bất mãn, tiếp theo sẽ là bạo loạn, thậm chí... tạo phản.

Lời tiên tri của Quốc sư từ đầu nhắm Khương Tú Tú.

Họ nhắm Trử Bắc Hạc, đúng hơn là cả Thiên Nguyên triều.

Trử Bắc Hạc cũng ngờ Tú Tú phản ứng nhanh đến , nhưng cô vốn yên chờ chết, nên việc cô chủ động tấn công cũng quá bất ngờ.

Nhờ hành động của cô, kinh thành và các vùng lân cận xảy hỗn loạn, tạo thời gian cho Trử Bắc Hạc xử lý thiên tai Bắc Địa.

Tất cả đang chờ xem Hoàng đế ứng phó thế nào.

điều ai ngờ là, cách ứng phó của Trử Bắc Hạc là—

Tổ chức lễ phong hậu sớm.

Khi đó, ngài sẽ cùng tân hoàng hậu tế lễ trời đất nữa.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1083



Trử Bắc Hạc tuy ban chỉ phong hậu để Khương Tú Tú thể cung chuẩn cho hôn lễ, nhưng thực chất ý định tổ chức đại lễ phong hậu.

Một là vì Trử Bi thật sự.

Hai là, mượn phận khác để cùng Khương Tú Tú - cũng đang mang phận khác - cử hành hôn lễ. Điều đó chính thức.

Và điều nghĩ, cũng chính là điều Khương Tú Tú đang nghĩ. Cả hai đều ý định thực sự kết hôn trong gian thời gian .

tình hình hiện tại buộc họ thực hiện bước .

Những kẻ lớn tiếng tuyên bố rằng cử hành đại lễ, Khương Tú Tú thể tính là quốc mẫu chính thức. Nếu quốc mẫu, cô thể dùng phận thần nữ để tế trời.

Vậy thì sẽ biến cô thành quốc mẫu thực sự.

"Tình hình thiên tai phương Bắc nghiêm trọng, hiện tại thích hợp để tổ chức lễ lớn. lời của quốc sư truyền đến kinh thành, trẫm cũng sự giải trình với phương Bắc."

Trử Bắc Hạc với các đại thần như ,

"Vì trẫm quyết định, lễ phong hậu sẽ giản lược tối đa, bạc tiết kiệm trong cung đều dùng để cứu trợ vùng Bắc. Đồng thời, đại xá thiên hạ, miễn giảm thuế khóa cho dân chúng phương Bắc trong ba năm. Sau đại lễ, hoàng hậu và trẫm sẽ đến tế đàn, để bày tỏ lòng thành với trời cao."

Chỉ dụ của Trử Bắc Hạc khiến các đại thần im lặng.

Nếu hoàng đế ngang ngược, thì ngài vì dân chúng vùng Bắc sẵn sàng chịu thiệt thòi cho hoàng hậu, đại lễ thứ đều giản lược.

Nếu hoàng đế coi thường ý trời, thì việc đầu tiên lễ phong hậu là cùng hoàng hậu lên đàn tế trời nữa.

Dù rằng tế trời khác với tế trời mà quốc sư đến.

rốt cuộc cô cũng tế trời.

Dân chúng phương Bắc dù cũng thể vin lời quốc sư để hoàng đế vì một mà bỏ mặc sinh mạng dân chúng.

Có thể , quyết định của Trử Bắc Hạc đánh tử huyệt của tất cả.

Đặc biệt là Nguyên tướng.

Những dân vốn còn hoài nghi về tin đồn "dọn đường cho con gái bằng cách loại bỏ đích nữ nhà họ Phượng" giờ đây khi tin hoàng đế vội vã tổ chức lễ phong hậu, đều bắt đầu tin sự thật của tin đồn .

Bởi nếu tin đồn là giả, tại hoàng đế vội tổ chức lễ phong hậu? Lại còn giản lễ đến thế? Chẳng là để dứt khoát dập tắt ý đồ của Nguyên tướng và con gái ông ?

Nguyên tướng các đại thần khác nghĩ gì về chỉ dụ của Trử Bắc Hạc.

bản ông thấy vô cùng uất ức.

Tờ tấu tự biện của ông còn kịp dâng lên, hoàng đế tay , rõ ràng là cho ông cơ hội tự biện!

Nếu ông chuyện , thì chẳng khác nào "trong bình rượu cắm cành hoa".

Tóm , uất ức.

So với những tranh cãi ngớt bên ngoài về chỉ dụ của Trử Bắc Hạc, khí trong cung điện nơi Khương Tú Tú đang ở tuy quá nghiêm trọng, nhưng cũng thoải mái.

Dù là lễ phong hậu nghi thức tế trời, rốt cuộc cũng chỉ là biện pháp xoa dịu dư luận.

Vấn đề cấp bách nhất hiện nay là thiên tai phương Bắc.

Trử Bắc Hạc mặt hoàng đế, tuy nhanh chóng đề chính sách cứu trợ, nhưng nơi đây rốt cuộc thời hiện đại.

Nước xa cứu lửa gần.

Điều Trử Bắc Hạc nhất lúc là:

"Trận tuyết tai phương Bắc , là thiên tai thuần túy, cố ý gây ?"

Dù rằng ngoài thiên đạo, ai thể tùy tiện tạo một trận tuyết tai lớn như .

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc đều rõ, đây là thời gian sáu ngàn năm , thời đại của những đại yêu. Nếu đại yêu trợ giúp, một tai họa như cũng thể thực hiện?

Câu hỏi của Trử Bắc Hạc chính là , thứ họ đang đối mặt rốt cuộc là thử thách của thiên đạo dành cho Thiên Nguyên, là tai họa do con tạo ?

Điều liên quan đến hành động tiếp theo của họ.

Tình huống khác , cách đối phó cũng khác .

Đặc biệt, Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú đều là ngoài thời gian .

Nếu trận tuyết tai vốn là thử thách của thiên đạo dành cho Thiên Nguyên, với tư cách là ngoài, họ nên can thiệp quá sâu ?

Phiêu Vũ Miên Miên

Câu hỏi của Trử Bắc Hạc, tất nhiên là hỏi Thương Linh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Là thần long bảo hộ Thiên Nguyên, Thiên Nguyên chi họa, tất nhiên cũng rõ hơn ai hết, tai họa rốt cuộc là họa trời họa ?

Thương Linh câu hỏi của Trử Bắc Hạc, nhưng trả lời ngay, mà hỏi ngược :

"Nếu họa , ngươi sẽ gì?"

Dù là Thương Linh Kiêm Tiên, họ chỉ hai là hồn phách dị thế, nhưng từng hỏi về lai lịch và phận của hai .

Thương Linh Trử Bắc Hạc, cảm nhận khí tức tương đồng nhưng khác biệt với , :

"Trên đàn tế trời, ngươi hỏi thiên đạo giáng hạ thiên phạt, tại tự tin thiên đạo sẽ trừng phạt ngươi?"

Những gì xảy đàn tế, chỉ Kiêm Tiên thấy, Thương Linh tất nhiên cũng thấy.

Vì , rõ ràng cảm nhận khí tức dị thường tỏa từ Trử Bắc Hạc lúc đó.

Đó là khí tức mà và Kiêm Tiên từng cảm nhận .

Khí tức gánh vận nước giống , nhưng mang theo thứ khác... tựa như khí tức của đất đai.

Là tộc long, rõ hơn ai hết việc dò xét quá sâu thể vi phạm quy tắc thiên đạo.

Vì dù tò mò về phận hai , và Kiêm Tiên từng điều tra sâu.

lúc , thực sự tò mò.

Hỏi đây là họa trời họa , là... nếu họa , Khương Tú Tú và cũng cách ngăn chặn Thiên Nguyên chi họa?

"Ngươi và nàng, rốt cuộc là ai?"

Kiêm Tiên câu hỏi của Thương Linh, lên tiếng, cũng bộc lộ quá nhiều tò mò, ngược Thương Linh, trong mắt ẩn chứa lo lắng.

Trử Bắc Hạc đối diện ánh mắt của Thương Linh, một lúc, Khương Tú Tú, chỉ :

"Ta chỉ thể , chúng và các ngươi, xác thực liên hệ. Còn về Thiên Nguyên chi họa, nếu là do , chỉ cần lôi kẻ , thể giúp Thiên Nguyên vượt qua nguy cơ."

Trử Bắc Hạc dừng , tiếp:

"Nếu là họa trời, và Tú Tú cũng bất lực."

Như thiên đạo đại yêu cổ đại lượt diệt vong, dù giãy giụa cũng thể chống lực lượng thiên đạo.

Huống chi, trong tình trạng hồn phách xuyên , thực lực và Tú Tú thể phát huy thực sự hạn chế.

Lời của Trử Bắc Hạc rõ.

Thương Linh cũng rõ, chính vì rõ, định lừa dối họ.

"Thiên Nguyên chi họa, là họa , cũng là họa trời."

Họa thiên đạo mặc nhiên công nhận, là họa trời?

Nếu như , Kiêm Tiên phản đối trở về ngay từ đầu.

Bởi họa trời xưa nay thứ một thể đổi.

Họ như , và Kiêm Tiên, cũng như .

"Ta các ngươi đến vì thần hồn phượng hoàng của Ngũ Quang, giờ Ngũ Quang xuất hiện, các ngươi thể rời khi Thiên Nguyên chi họa bắt đầu."

Dù như , với thần hồn hồi phục của Trử Bi một chống đỡ, sẽ khiến Thiên Nguyên nhanh chóng diệt vong.

đó vốn là mệnh của Thiên Nguyên.

Đã đến đây, Thương Linh cũng lựa chọn của hai mặt.

Ở , lập tức rời .

Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú hai mặt, như về tiền thế từng của , cả hai đều hiểu rõ nên vướng sâu nhân quả tiền thế, nhưng trong vô thức, tiếng dẫn dắt họ -

Ở , họ sẽ câu trả lời.

Về câu hỏi gì, Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú đều .

Trong phòng chìm tĩnh lặng, đến Ngũ Quang cũng từ lúc nào ngừng gặm vỏ trứng, lâu , Khương Tú Tú là đầu tiên phá vỡ im lặng.

Cô :

"Bây giờ mà , lễ phong hậu của em chẳng sẽ hủy ?"

Cô, thể để Trử Bắc Hạc thất tín.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1084



Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc quyết định ở .

Dù tốc độ thời gian ở gian khác với thời hiện đại, nhưng họ vẫn còn thời gian để tận mắt chứng kiến thiên họa mà Thương Linh nhắc đến.

Có lẽ vì sự chân thành trong ngày hôm đó, Khương Tú Tú cảm nhận rằng cả Thương Linh lẫn Kiêm Tiên đều dành cho cô và Trử Bắc Hạc một sự gắn bó khó tả. Thậm chí, giữa họ dường như một sợi dây liên kết ngày càng sâu sắc.

Trong ba ngày chuẩn vội vã, lễ phong hậu dành cho Khương Tú Tú cuối cùng cũng đến.

Theo yêu cầu của Trử Bắc Hạc, thứ tổ chức đơn giản, nhưng quy mô vẫn vô cùng tráng lệ.

Ngày hôm đó, tuyết đông tan dần, ánh mặt trời xuyên qua những đám mây u ám suốt nhiều ngày. Khương Tú Tú khoác lên bộ lễ phục hoàng hậu của Thiên Nguyên, sự hộ tống của các cung nhân, từng bước tiến lên bậc thềm sự chứng kiến của tất cả quan trong triều, hướng về vị hoàng đế đang chờ đợi.

Đây là lễ phong hậu.

Cũng là một đại hôn khác của Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú trong gian .

Dù rằng, đại hôn mượn thể của khác.

trong mắt hai , họ vẫn là hình bóng của từ thuở ban đầu.

Khi Khương Tú Tú bước lên từng bậc thềm, ánh mặt trời từ những tầng mây dần lộ rõ hơn. Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống, mang theo ấm xua tan cái lạnh của mùa đông.

Dưới ánh nắng xuyên qua đỉnh cung điện, Trử Bắc Hạc thấy bóng dáng lộng lẫy đang tiến về phía . Ánh sáng vàng chiếu rọi, trong mắt hai , hình ảnh của dường như trở như đầu gặp gỡ.

Đôi mắt hạnh của cô khẽ cong, trong vắt như thuở ban đầu.

Bộ lễ phục hoàng hậu , trong mắt , cũng rực rỡ như trong ảo cảnh của làng cổ vật ngày nào.

Hai , Khương Tú Tú ngẩng đầu, liền thấy Thương Linh lặng lẽ nóc đại điện, ẩn trong trung. Dưới chân , Tiểu Ngũ Quang và Tam Thụ cũng đang háo hức về phía . Thấy ánh mắt của cô, Tiểu Ngũ Quang lập tức vẫy tay nhỏ bé, cố gắng thu hút sự chú ý.

Dù bám lấy Kiêm Tiên ngay từ đầu, nhưng Khương Tú Tú - cho nhiều bộ quần áo - cũng khiến vô cùng thích thú.

Quan trọng hơn, Tam Thụ cũng thích cô.

Khương Tú Tú chớp mắt, mặt đám đại thần, cô phản ứng quá nhiều.

Tiểu Ngũ Quang và Tam Thụ đều chút thất vọng.

Thương Linh cúi xuống, hai đứa trẻ, chỉ :

"Chờ thêm chút nữa, là đại hôn, chúng cũng nên tặng một món quà."

Dưới , Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú thành các nghi thức theo hướng dẫn của quan lễ. Khương Tú Tú chính thức nhận sách bảo của hoàng hậu Thiên Nguyên. Sau đó, sự hỗ trợ của Trử Bắc Hạc, cô song song cùng .

Các đại thần đồng loạt quỳ xuống, hô vang:

"Hoàng đế, hoàng hậu vạn tuế!"

Trử Bắc Hạc nắm c.h.ặ.t t.a.y bên cạnh.

Trên tay hai , đôi vòng tay vàng Thiên Đạo công nhận tỏa sáng rực rỡ hơn bao giờ hết.

Thương Linh thoáng qua ánh sáng đó, suy tư chốc lát, cúi xuống hai đứa trẻ đang mong ngóng. Hắn giơ tay, đầu ngón tay chạm nhẹ trán Tiểu Ngũ Quang.

Ánh sáng vàng từ đầu ngón tay thấm .

Tiểu Ngũ Quang cảm thấy thần hồn chấn động.

Đứa trẻ nhỏ như bao bọc bởi ánh sáng vàng, đó nhanh chóng lan tỏa.

Mọi chỉ thấy đỉnh đại điện, một luồng ánh sáng vàng bao phủ, tiếp theo là tiếng phượng hoàng vang lên xé tan bầu trời.

Một hình lộng lẫy của phượng hoàng bay từ ánh sáng vàng.

Ngũ Quang rực rỡ, đuôi phượng thánh khiết và tươi sáng, so với thần hồn hỏa phượng đây, hiện chân thực hơn bao giờ hết.

Đó là chân của Ngũ Quang.

Cũng là đầu tiên hiện nguyên hình kể từ khi chào đời.

Tiểu phượng hoàng cảm nhận sức mạnh thần hồn, nữa cất tiếng kêu non nớt.

Lập tức, trăm chim hưởng ứng.

Ngũ Quang vỗ cánh tuyệt , bay lên trong ánh sáng vàng, hóa thành phượng hoàng khổng lồ.

Tam Thụ thấy , cũng hóa thành hỏa phượng bay theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dù đầu thấy, nhưng mỗi đều mang đến cảm giác kinh ngạc khác .

Huống chi xuất hiện là phượng hoàng thực sự!

"Phượng hoàng xuất hiện! Lần là phượng hoàng thật..."

Nếu như hỏa phượng xuất hiện khiến nghi ngờ đó chỉ là phép thuật, thì , ai dám hoài nghi nữa.

"Trưởng nữ nhà họ Phượng mới chính là nữ tử mệnh phượng hoàng."

Có , liền sang nịnh bợ Phượng Minh Thịnh:

"Phượng đại nhân, nhà họ Phượng nữ tử , tương lai ắt sẽ vươn lên!"

Phượng Minh Thịnh dù thấy lời nịnh nọt, nhưng mặt thể nở nụ .

Nhà họ Phượng thể một hoàng hậu phượng hoàng chọn, đúng là nên vươn lên.

nếu như con gái còn liên quan gì đến nhà họ Phượng nữa...

Nếu như ngày nhận mảnh lụa mà Phượng Linh Linh để , chỉ cảm thấy tức giận, thì giờ đây, đài cao, thực sự cảm thấy hối hận.

Nếu con gái rời bỏ nhà họ Phượng, vị trí của hôm nay đáng lẽ ở cả Nguyên tướng.

.

Chẳng gì cả.

Phượng hoàng xuất từ nhà họ Phượng, nhưng sẽ bao giờ trở .

Dù Phượng Minh Thịnh đang cảm thấy thế nào, Khương Tú Tú đài cao cũng quan tâm.

Từ ngày cô rời khỏi Phượng phủ, Phượng Linh Linh và Phượng phủ chia cắt.

Lúc , cô chỉ ngẩng đầu Ngũ Quang hiện nguyên hình, từ kinh ngạc chuyển thành vui mừng.

Với sức mạnh thần hồn hiện tại, Ngũ Quang đủ để duy trì hình dáng phượng hoàng. Người thể điều chỉ Thương Linh.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc qua phượng hoàng đang bay lượn, hướng về phía Thương Linh nóc đại điện.

Thương Linh khoanh tay, hai từ xa, một hồi, khẽ mấp máy môi.

Dù cách xa, hai vẫn thấy giọng của :

"Bắt đầu ."

Món quà đại hôn chỉ đơn thuần là để phượng hoàng xuất hiện mặt .

Họ đều quên, mục đích của lễ phong hậu hôm nay là vì dân chúng vùng Bắc Địa.

Cũng đến lúc , Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc mới nhận , từ đầu đến cuối buổi lễ, chỉ thấy Thương Linh, mà thấy Kiêm Tiên.

Kiêm Tiên, ? ...

Lúc , Kiêm Tiên đang bãi tuyết Bắc Địa.

Tuyết trắng xóa khiến mái tóc bạch kim của nàng hòa lẫn với mặt đất.

Kinh thành tuy tuyết, nhưng thiên tai ở Bắc Địa tựa như địa ngục băng giá.

Nơi đây thấy thi thể, vì chúng sẽ nhanh chóng tuyết phủ lấp.

Tuyết dày đè nặng lên nhà cửa và cây cối, những sống sót co cụm trong những căn nhà tồi tàn, cố gắng giữ ấm bên đống lửa.

họ , nếu tuyết cứ tiếp tục rơi, ngày mai sẽ thêm một nửa lặng lẽ .

Họ đang chờ đợi điều gì, càng liệu còn tương lai .

Kiêm Tiên nhắm mắt, cảm nhận từng ngóc ngách của Bắc Địa, đó đột ngột mở mắt, mười chiếc đuôi hồ linh tỏa sáng.

Linh lực của Thập Vĩ Thiên Hồ tỏa , hình nàng bay lên trung, ngón tay khẽ vạch một đường trong khí.

Ngay lập tức, bầu trời Bắc Địa xuất hiện một gian khổng lồ tựa như đến từ thiên đường.

Phiêu Vũ Miên Miên
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1085



Bức tranh khổng lồ trải rộng khắp bầu trời, tựa như cảnh tiên giới, giống ảo ảnh sa mạc. Những dân phương Bắc đang chịu cảnh giá rét ban đầu để ý đến cảnh tượng kỳ lạ . , những đang ở ngoài trời cũng dần nhận sự khác thường bầu trời.

"Trên trời là gì ? Là tiên nhân ?"

Những tiếng kinh ngạc liên tiếp vang lên, khiến những đang co ro trong nhà cũng cảm nhận điều gì đó, đua ngước lên trung. Những bông tuyết rơi lả tả từ lúc nào trở nên thưa thớt. Bức tranh khổng lồ bầu trời càng lúc càng hiện rõ.

Cảnh tượng mà Kiêm Tiên phô diễn mắt chính là lễ phong hậu đang diễn tại hoàng cung kinh thành. Ban đầu, dân chúng những nhân vật xuất hiện trong bức tranh là ai. theo lời tuyên của quan lễ, họ dần nhận , cảnh tượng trời chính là khung cảnh đang diễn tại kinh đô Thiên Nguyên.

"Đó là bệ hạ... Bệ hạ! Bệ hạ đến cứu chúng !"

Họa tuyết kéo dài, triều đình tuy ứng phó nhưng hiệu quả đáng kể, họ sắp thể chống chọi nữa. Có quỳ gối hướng lên trời, lạy khẩn cầu bệ hạ cứu giúp. Trong đó, cũng kẻ cầm lấy một nắm tuyết lẫn đất, ném mạnh lên trời, miệng giận dữ mắng nhiếc:

"Bệ hạ cái quái gì?! Phương Bắc chúng c.h.ế.t cóng bao nhiêu , mà yên tổ chức lễ phong hậu ở kinh thành!! Hắn căn bản coi mạng sống của chúng gì!"

Một , liền thứ hai bắt chước. Lúc khắp nơi đều là thiên tai, cũng binh lính nào đến trị tội phạm thượng của họ. Họ ném bùn đất lên trời, cố gắng trút giận, dù tin tức đến chậm, nhưng họ cũng những lời quốc sư khi tế trời.

"Rõ ràng chỉ cần một tế trời là thể cứu tất cả chúng , mà những , còn phong con yêu nữ hoàng hậu!"

, yêu nữ. Dù là chân mệnh thiên nữ do phượng hoàng chọn, nếu chịu hy sinh, thì cũng chỉ là yêu nữ. Nếu là thần nữ, nàng nên tự nguyện hiến . Chứ là bỏ mặc hàng vạn dân chúng phương Bắc.

Có căm phẫn cảnh tượng trời, lóc thảm thiết, nhưng phần lớn vẫn thờ ơ lên. Dù cảnh tượng mắt khó tin đến , họ cũng còn sức để tò mò. Sống sót tiêu tốn hết sức lực của họ.

Bất kể dân chúng phương Bắc phản ứng thế nào, lễ phong hậu trong bức tranh vẫn diễn chậm rãi. Thế là, họ chứng kiến lễ phong hậu kết thúc, thấy hoàng đế cùng hoàng hậu nhận lễ bái của quần thần, thấy... phượng hoàng bay lên từ kim điện phía .

Những tiếng than, nguyền rủa đột nhiên im bặt khi thấy bóng phượng hoàng bách điểu theo . Khi họa tuyết mới bắt đầu, họ tin tức từ kinh thành. Có , trong lễ thành hôn của trưởng nữ họ Phượng, phượng hoàng hiện chúc mừng. Lại , trưởng nữ họ Phượng triệu hồi một con phượng hoàng, phượng hoàng g.i.ế.c c.h.ế.t giả tiểu thư mạo danh. Thậm chí, còn bảo Phượng Linh Linh chính là phượng hoàng đầu thai, trong lễ thành hôn, nàng biến thành phượng hoàng bay lên trời.

Đồn đại tuy khác , nhưng đều khẳng định trưởng nữ họ Phượng Phượng Linh Linh phượng hoàng bảo hộ, là chân mệnh thiên nữ. Nếu lời đồn của quốc sư, lẽ họ cũng mong chờ một hoàng hậu mới của triều Thiên Nguyên. vì chỉ ý trời mà quốc sư truyền , họ càng hy vọng nữ tử mang mệnh phượng thể vì họ mà chết.

Thế nhưng, những ý nghĩ đó đột nhiên quên lãng khi họ tận mắt thấy phượng hoàng hiện thế. Dân chúng dù tin đồn, nhưng vì tận mắt chứng kiến, nên đồn đại vẫn chỉ là thứ mơ hồ. giờ đây, họ thấy. Phượng hoàng trong bức tranh quá đỗi linh thiêng, cùng với hỏa phượng bay lên, tựa như một lễ tẩy rửa bằng thánh hỏa. Dù chỉ thôi, họ như cảm nhận ấm từ ngọn lửa phượng hoàng. Thậm chí, ngọn lửa phượng hoàng dường như tan biến những bông tuyết đang rơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vừa nghĩ , họ thấy tiếng ai đó kinh ngạc:

"Tuyết! Tuyết ngừng rơi !"

Như một tín hiệu, thoát khỏi cảnh tượng phượng hoàng xuất hiện, nhanh chóng nhận những bông tuyết trời ngừng rơi. Ngay khi lễ phong hậu kết thúc, phượng hoàng bay lên.

"Tuyết thật sự ngừng rơi , trùng hợp ?"

Mấy ngày qua, tuyết rơi ngừng, nhưng từng tạnh. Dù tạnh, cũng chỉ trong một hai canh giờ. Phần lớn thời gian, chỉ từ bão tuyết chuyển thành tuyết lớn, thành tuyết nhỏ. Những bông tuyết vô tận trở thành cơn ác mộng của phương Bắc. lúc , dù trùng hợp , tuyết thật sự ngừng rơi. Có vì lễ phong hậu ? Phiêu Vũ Miên Miên

Tất cả đều hy vọng đây là phép màu trời ban, chỉ cần phép màu, họ nguyện chân thành tín ngưỡng hoàng hậu. Mãi đến lúc , dân chúng mới chậm rãi bàn luận về hiện tượng dị thường trời. họ , Kiêm Tiên đang giữa hư , lắng thanh âm , tay ngừng kết ấn.

Hôm nay, đúng hơn, đây là "món quà" mà Thương Linh và Kiêm Tiên chuẩn cho họ, nhưng thực , đây là dự định ban đầu của Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú. Dù Thương Linh tay, Khương Tú Tú cũng định để Tam Thụ mượn lễ phong hậu hiện hình phượng hoàng. Làm để phô trương, mà là gieo lòng dân chúng đang tuyệt vọng niềm tin và hy vọng.

Chỉ cần họ chân thành tin nàng là chân mệnh thiên nữ do phượng hoàng chọn, tin rằng với phận hoàng hậu, nàng cùng hoàng đế tế trời thể cảm động trời xanh. Thì dân chúng sẽ hy vọng sống tiếp. Chỉ cần kiên trì đến khi cứu tế của triều đình đến, phương Bắc vẫn còn cứu . Khi hiện thực lối thoát, niềm tin là cứu rỗi duy nhất của họ. Khương Tú Tú niềm tin ngắn ngủi của họ.

Thương Linh và Kiêm Tiên rõ ý định của họ, nên mới phối hợp tặng món "quà" . Nếu tạo dựng niềm tin, gì hơn là để họ tận mắt chứng kiến. Nếu một linh hồn dị giới sẵn sàng vì dân chúng phương Bắc dàn dựng một màn "kịch" như , thì là yêu thần bản thổ của Thiên Nguyên, há ?

Kiêm Tiên tự nhủ:

"Đây xen nhân quả nhân gian, chỉ là một món quà."

Thiên đạo dù nàng can dự, chắc cũng trách . Nàng một trận lớn.

Nghĩ , linh lực Thập Vĩ Thiên Hồ của Kiêm Tiên tỏa . Linh lực màu bạc như gợn sóng, từ quanh nàng lan tỏa, trong chớp mắt bao phủ cả phương Bắc. Nơi linh lực qua, những bông tuyết đang rơi đột nhiên ngừng , chẳng mấy chốc biến mất.

Nếu Trử Bắc Hạc ở đây, sẽ nhận , sức mạnh Thập Vĩ Thiên Hồ tỏa lúc , ẩn chứa một chút lực lượng thiên đạo. Bởi chỉ thiên đạo mới khống chế tứ thời, khiến vạn vật ngừng .
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1086



Những bông tuyết ngừng rơi, bầu trời u ám suốt nhiều ngày dần lộ ánh sáng, từng chút một, như những hình ảnh trong hư .

Tựa như tín hiệu của ngày nắng, khiến dân Bắc Địa quên sự oán hận trong lòng, cuối cùng cũng chăm chú lắng giọng của hoàng đế phát từ bầu trời.

Theo chỉ dụ của Trử Bắc Hạc, hoàng hậu mới phong, đại xá thiên hạ, dân Bắc Địa miễn thuế ba năm. Đồng thời, hoàng hậu sẽ dẫn đầu việc quyên góp tiền bạc và vật phẩm cứu trợ cho dân Bắc Địa. Những thứ sẽ chuyển cùng với lô hàng đầu tiên và các quan chức cứu trợ thuộc đợt thứ hai.

Những nội dung sẽ ban bố rộng rãi đến các châu quận hôm nay, nhưng thường thì dân chúng chỉ thể xem thông báo từ quan phủ, phần lớn chữ chỉ thể khác nội dung, thậm chí nhiều còn đến chỉ dụ.

lúc , nhờ hình ảnh xuất hiện giữa trung, hình ảnh của hoàng đế và hoàng hậu, cùng với giọng của họ, truyền đến tai mỗi dân Bắc Địa một cách rõ ràng.

Đây là điều từng đây.

Giọng của bệ hạ uy nghiêm mang theo sức mạnh an ủi lòng , khiến dân Bắc Địa khỏi nghẹn ngào.

Nỗi oan ức của họ trong giây phút lên đến đỉnh điểm, họ nhịn mà hỏi trong tiếng nấc:

"Bệ hạ quên chúng thần ư? Bệ hạ , lương thực cứu trợ và quan viên đang đường đến, ?..."

Không ai là đầu tiên , chẳng mấy chốc, xung quanh vang lên tiếng nức nở và than .

Một vốn còn hy vọng, một khác thì c.h.ế.t trong trận tuyết tai .

dù thế nào, trong khoảnh khắc , họ đợi hy vọng.

Chỉ cần chờ thêm chút nữa, chút nữa thôi, cứu trợ của triều đình sắp đến .

Họ vẫn thể sống.

Sau đó, phượng hoàng lượn quanh bầu trời, đậu xuống bên cạnh hoàng đế và hoàng hậu.

Hoàng đế và hoàng hậu cùng bước lên một đài tế khác trong hoàng cung, họ đồng thời cầu nguyện với trời, mong dân Bắc Địa vượt qua kiếp nạn .

Điều khiến ngờ tới là, khi hoàng đế và hoàng hậu cùng quỳ xuống, phượng hoàng vốn luôn theo bên cạnh cũng cúi đầu.

Rồi phượng hoàng dang rộng đôi cánh về phía trời, phát tiếng kêu ai oán.

Tiếng kêu vang đến tai mỗi , khiến lòng ai nấy đều xúc động.

"Nguyện trời phù hộ Thiên Nguyên, phù hộ Bắc Địa."

Khương Tú Tú như , nữa cúi đầu tế lễ.

Theo động tác cúi đầu của cô, mây trời xoay chuyển, trong chớp mắt, một luồng ánh sáng màu sắc từ trong đám mây rơi xuống.

Chiếu rọi xuống đài tế, tựa như lời đáp của thần linh.

Đồng thời, tại Bắc Địa.

Kiêm Tiên cảnh tượng trong hình ảnh, đôi mắt khẽ nheo , như nhận điều gì đó, cô đột nhiên thu hồi pháp thuật.

Tuyết trời vốn ngưng tạm thời giờ rơi nữa.

Với pháp lực của Kiêm Tiên, dừng trận tuyết tai Bắc Địa cần tiêu hao năng lượng lớn, nên ban đầu cô chỉ định cho tuyết tạm ngừng vài giây.

Chỉ cần vài giây, để dân thấy giọng của Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú là đủ.

lúc , dù cô thu hồi pháp thuật, ánh mặt trời đầu vẫn tắt, tuyết rơi thêm, trận tuyết dường như chấm dứt .

Kiêm Tiên nhịn ngẩng đầu trời, thì thầm hỏi:

"Là ngươi dừng trận tuyết ? Cũng là vì Khương Tú Tú ?"

Thiên Đạo thấy lời cầu nguyện của Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc, nên dừng kiếp nạn Bắc Địa như ? Chuyện , thể nào?

Khương Tú Tú, chẳng lẽ cũng là con gái cưng của Thiên Đạo?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu , Kiêm Tiên hiểu tại Thiên Đạo chiều cô đến .

Bất kể Kiêm Tiên nghĩ gì, nhờ "món quà" của cô và Thương Linh, dân chúng Bắc Địa an ủi tạm thời, lòng dân đến mức mất kiểm soát vì ý trời.

Không lâu , lương thực cứu trợ và quan viên của triều đình đến các nơi, dân Bắc Địa cuối cùng cũng định.

Tuyết tan dần, triều đình bận rộn hơn một tháng, cuối cùng giúp dân Bắc Địa vượt qua trận tuyết tai từng .

Để chúc mừng, Trử Bắc Hạc mở yến tiệc trong cung chiêu đãi quần thần, đây cũng là buổi yến tiệc đầu tiên do hoàng đế và hoàng hậu chủ trì kể từ lễ phong hậu.

Lại một nữa mặc lên bộ lễ phục hoàng hậu trang trọng sự giúp đỡ của cung nhân, dù cảm thấy phiền phức, Khương Tú Tú điều thể thiếu.

Dân chúng cần an ủi, quần thần cũng .

Vừa mặc xong, Trử Bắc Hạc từ bên ngoài bước , bộ long bào màu huyền với hoa văn thêu vàng, tôn lên khí chất đế vương của .

Nhìn mắt, đôi lúc Khương Tú Tú cảm giác như họ hòa nhập gian thời gian .

Dù khi trải qua tuyết tai Bắc Địa, thứ mắt đều vô cùng chân thực.

Trử Bắc Hạc đến để đưa cô cùng , thấy cô với ánh mắt thoáng xa xôi, liền hỏi:

"Em đang nghĩ gì?"

"Em đang nghĩ, chúng trông càng ngày càng giống hoàng đế và hoàng hậu thực sự."

Ý cô , họ càng ngày càng giống của thời đại , nhưng vì xung quanh còn nhiều cung nhân hầu hạ, nên thể thẳng .

Trử Bắc Hạc rõ ràng hiểu ý cô, vẫy tay hiệu cho cung nhân lui xuống, kéo cô xuống.

Hai dù cử hành đại lễ, trở thành vợ chồng đích thực, nhưng vì tai ương Bắc Địa, mỗi đều bận rộn, khoảnh khắc êm ấm hôn lễ.

Hơn nữa, theo thỏa thuận đó, khi kết hôn, ngoài cách xưng hô đổi, thứ khác vẫn như cũ.

hiện tại, họ đích thực là vợ chồng.

Chỉ là vợ chồng phận của khác.

Nghĩ đến đây, Trử Bắc Hạc đột nhiên lên tiếng:

"Thần hồn của Trử Bi giam cầm cố ý, thời gian dưỡng dục hồi phục hơn một nửa. Khi thần hồn hồi phục , thể rốt cuộc trả cho , đến lúc đó, chúng thể trở về."

Khương Tú Tú ngờ đột nhiên nhắc đến chuyện trở về, định hỏi, thấy Trử Bắc Hạc đặt tay lên tay cô, cô chăm chú :

"Anh là, khi trở về, cùng em tổ chức một đám cưới thực sự, của riêng và em."

Không phận khác, mà là đám cưới của Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú.

Họ từng hai đám cưới, nhưng cả hai đều chính thức.

Dù Thiên Đạo công nhận, nhưng Trử Bắc Hạc luôn dành cho cô một đám cưới chính thức, sự chứng kiến của và bạn bè.

Trước đây từng hứa sẽ đợi khi Tú Tú nghiệp, giờ qua hai năm, Tú Tú sớm nghiệp, dù còn thỏa thuận ba năm với tộc Văn Nhân, nhưng Trử Bắc Hạc cho rằng điều đó xung đột.

Làm phu nhân họ Trử, vẫn thể tiếp tục tu luyện mười đuôi, ?

Khương Tú Tú ngờ Trử Bắc Hạc đột nhiên nhắc đến chuyện , giây phút bất ngờ, đôi mắt đen sâu thẳm và nghiêm túc của , cô chỉ hỏi:

"Đây là cầu hôn ?"

Phiêu Vũ Miên Miên

Trử Bắc Hạc khẽ giật , đó kiên định: "Ừ."

Khương Tú Tú bật , đôi mắt cong cong, , bằng giọng điệu kiên định và nghiêm túc như , :

"Em đồng ý."

Sau khi trở về, chúng sẽ kết hôn.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1087



Với quyết định , những gì diễn đó trong yến tiệc còn quan trọng với cả hai.

Trên nóc điện, Thương Linh và Kiêm Tiên mái ngói lợp vàng, ngang nhiên lắng trọn vẹn cuộc trò chuyện của hai bên trong.

Kiêm Tiên đùa với chú phượng hoàng nhỏ dài bằng cánh tay, hỏi Thương Linh:

“Tại con luôn thích dùng những nghi thức để chứng minh họ là vợ chồng?”

Không tổ chức nghi lễ, lẽ nào thể là vợ chồng ? Thương Linh liếc cô, một lúc lâu mới , :

“Bởi vì quan hệ vợ chồng cũng là một loại khế ước. Họ lấy trời đất chứng, chỉ để với thế gian rằng họ kết thành vợ chồng, mà còn để với nửa của rằng sẽ bên trọn đời, bao giờ đổi.”

Giọng Thương Linh chậm rãi, như thường lệ, trang nghiêm và đĩnh đạc.

Kiêm Tiên xong nghiêng đầu , bất ngờ áp sát hỏi:

“Vậy chúng nên tổ chức một nghi thức để báo với trời đất rằng cũng là của em, thể đổi ?”

Thương Linh: ...

Đối mặt với ánh mắt cháy bỏng của Kiêm Tiên, Thương Linh vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chỉ đường môi khẽm chặt cho thấy thờ ơ.

Kiêm Tiên cứ chằm chằm , đợi mãi thấy hồi âm, đang định giận dữ vung đuôi quất thì bỗng thấy trong làn gió nóc điện văng vẳng lời thì thầm của đàn ông:

“Tùy em.”

...

Bữa yến tiệc , các đại thần vui , nhưng Trử Bắc Hạc và Kiêm Tiên đều hài lòng.

Chỉ điều, niềm vui kéo dài lâu.

Dù thiên tai ở phương Bắc giải quyết, nhưng cả Thương Linh lẫn Khương Tú Tú đều hiểu rõ: trận tuyết tai là kết thúc.

Không xa, chỉ riêng việc giam cầm hồn phách của Trử Bi, âm mưu dùng hoàng đế khống chế Thiên Nguyên, kẻ vẫn tìm .

Dù Trử Bắc Hạc lệnh bắt giữ quốc sư, nhưng đêm đó, khi giam ngục Huyền Thính Ty, quốc sư bỗng như mục rữa, bốc lên khí đen, cuối cùng hóa thành một đống thịt thối.

Điều chứng tỏ, quốc sư chỉ là một quân cờ trong tay kẻ .

Và theo dự cảm của Thương Linh về họa Thiên Nguyên, mới chính là "nhân họa" then chốt.

Hơn nữa, họa Thiên Nguyên thực sự sẽ dễ dàng vượt qua chỉ bằng việc tế trời kiểm soát dân tình.

Thậm chí, kết thúc của tuyết tai còn khiến họ xác nhận một sự thật:

Tuyết tai phương Bắc là kết thúc, mà là lời cảnh báo khi thứ bắt đầu.

Năm Thiên Nguyên 143, khi mùa tuyết qua, xuân sắp về, Huyền Thính Ty đột nhiên nhận nhiều tấu trình báo rằng, khắp nơi trong Thiên Nguyên gần đây xuất hiện cùng lúc nhiều dị thú.

Xích Khuyển ở Bắc cảnh, Phù Hề ở Nam Hải, Chu Yểm ở Tây Sơn, Khâm Hóa ở Đông Nguyên.

Bốn con đều là yêu thú ghi chép từ thời thượng cổ, và dù xuất ngoại hình thế nào, chúng đều một điểm chung.

"Xuất hiện thì đại binh."

Thương Linh :

“Tứ phương dị thú cùng lúc hiện hình, Thiên Nguyên sắp tới ắt binh họa.”

Ngay khi Thương Linh dứt lời, bốn nước láng giềng giáp ranh Thiên Nguyên đồng loạt phát binh tấn công.

Bốn nước ào ạt tiến quân, như thỏa thuận từ , cho Thiên Nguyên cơ hội phản ứng.

Triều đình thoát khỏi thiên tai, kịp hồi phục đón nhận binh họa tứ phía, nhiều than thở:

“Trời diệt triều Thiên Nguyên !”

Trử Bắc Hạc mặt hoàng đế xử lý việc nước, tất nhiên thể khoanh tay .

Ông lập tức ban chiếu lệnh, dốc lực quốc gia, quyết tiêu diệt ngoại địch.

Tứ phương thủ quân nhận điều động lệnh, nhanh chóng hành động.

Dù Trử Bắc Hạc phản ứng nhanh, nhưng Bắc cảnh trải qua tuyết tai, bách tính lẫn biên cương quân đều kịp hồi phục, thể chống cự nổi với ngoại địch hung hãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Quân biên thùy liên tục thua trận, phòng tuyến Bắc cảnh ngày càng đẩy lùi.

Để định lòng quân, Trử Bắc Hạc đưa quyết định khiến tất cả bất ngờ:

Ông sẽ ngự giá chinh.

Đã dám đánh tới cửa, thì ông sẽ tự đến, đánh bật chúng về.

Đến lúc , dù là họa Thiên Nguyên , khi ở đây, ở vị trí , ông trách nhiệm với bách tính Thiên Nguyên.

Trử Bi con, em, trong triều ai mặt giám quốc, quyết định của Trử Bắc Hạc lập tức vấp sự phản đối của tất cả đại thần.

Đối mặt với những lời khẩn thiết của triều thần, Trử Bắc Hạc vẫn điềm nhiên:

“Trẫm quyết.”

Ông Nguyên tướng đầu, :

“Trong thời gian trẫm chinh, Nguyên tướng trẫm giám quốc.”

Ngay cả Nguyên tướng cũng ngờ hoàng đế chọn mặt giám quốc.

Dù đây ông từng mưu tính với quốc sư, định để đế hậu tế trời.

Dù hoàng đế xử lý quốc sư nhưng vì đủ chứng cứ nên bắt luôn ông .

trong lòng Nguyên tướng và nhiều đại thần khác, hoàng đế sớm kết án tử hình với vị tướng .

Vì , khi những lời , Nguyên tướng giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Chỉ một thoáng, vẻ kinh ngạc nhanh chóng thu , đối diện với quyết tâm trong mắt hoàng đế, gương mặt đầy nếp nhăn của Nguyên tướng trở nên trầm mặc, hồi lâu mới bước lên một bước:

“Bệ hạ nếu quyết , ít nhất... xin bệ hạ lưu hậu duệ, quốc gia thể một ngày quân chủ!”

Nguyên tướng luôn tư tâm riêng, nhưng ông hiểu rõ, chỉ khi triều Thiên Nguyên còn, tư tâm của ông mới còn.

Nếu Thiên Nguyên diệt vong, ông cũng sẽ c.h.ế.t theo.

Nay hoàng đế giao việc nước cho ông , nhưng nếu hậu duệ, ông nguyện dốc hết sức bảo vệ.

Dù đứa trẻ đó con ruột của con gái ông .

Tất cả đều đây là quyết định bất đắc dĩ, nếu chuyến của hoàng đế gặp bất trắc, ít nhất lưu huyết mạch Thiên Nguyên.

Trử Bắc Hạc nghi ngờ mục đích của Nguyên tướng, nhưng yêu cầu , ông thể đáp ứng.

Giữa lúc triều thần tranh cãi ngớt, giọng trong trẻo đầy lực lượng của Khương Tú Tú vang lên:

“Bệ hạ hậu duệ, chuyến là trận chiến sống còn của Thiên Nguyên.”

Mọi , thấy từ ngoài điện, bóng dáng Khương Tú Tú từ từ tiến .

Ai nấy đều nhận đó là hoàng hậu, nhưng vì hình ảnh uy nghi trang nhã như tưởng tượng, những gì họ thấy là một nữ tử mặc giáp bạc, tư sảng lạc, tuy vẫn là vị đế hậu trẻ tuổi đó nhưng khác biệt.

Phiêu Vũ Miên Miên

Trử Bắc Hạc cô mặc giáp bạc, từng bước tiến , đôi mắt đen ngập tràn bão tố.

Trong lòng phản đối, nhưng rằng, cô cũng như ông, quyết, ai đổi .

Nguyên tướng thấy trang phục của Khương Tú Tú, cũng kinh ngạc:

“Nương nương, ngài đây là... định theo bệ hạ chinh?”

Vừa xong, sắc mặt tối sầm, bản năng quát lên: "Nhảm nhí!"

Là đế hậu, thể tùy tiện như ?

Chiến tranh trò đùa, gì chuyện để nàng theo quân?

Khương Tú Tú :

“Ta đúng là định chinh, nhưng cùng bệ hạ.”

Khương Tú Tú ngẩng đầu, ánh mắt thẳng lên Trử Bắc Hạc ngai vàng, nét mặt quang minh chính đại mà kiên quyết:

“Bệ hạ ngự thú Bắc cảnh, bản cung sẽ Tây bộ, sẽ cùng bệ hạ bảo vệ Thiên Nguyên.”
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1088



Lời của Khương Tú Tú dứt, cả điện đều im lặng.

Trong đó, thể tin nổi nhất chính là Nguyên Tướng và Phượng Minh Thịnh. Phượng Minh Thịnh nhịn bước , "Cô Tây Bộ?! Một con gái như cô, đánh trận gì..."

Hắn cô đừng trò, hãy yên tâm ở hoàng cung, việc quan trọng nhất là để hậu duệ cho Hoàng đế.

lời dứt, thấy Khương Tú Tú ánh mắt sắc lạnh hướng về phía , trong mắt còn chút nào hình bóng của Phượng Linh Linh khi ngày . Dù ngoại hình chỉ là một thiếu nữ mười lăm tuổi, nhưng nhờ bộ chiến bào , khiến cô toát lên khí thế lạnh lùng.

"Bổn cung là Hoàng hậu Thiên Nguyên."

Khương Tú Tú ,

"Hiện tại Thiên Nguyên gặp nạn, tự nhiên cùng Hoàng thượng đồng cam cộng khổ."

Nói xong, cô sang các đại thần,

"Còn về đánh trận, bổn cung thực sự hiểu, nhưng nếu là đuổi hung thú, giữ yên Tây Bộ, định quân tâm Tây Bộ, bổn cung nhường ai."

Vừa , cô kết ấn, đầu ngón tay lóe lên ánh sáng linh lực, ngay lập tức, bên ngoài điện, Tam Thụ hóa thành Hỏa Phượng Hoàng bay nhanh , lượn một vòng trong điện, cuối cùng hóa thành tiểu Hỏa Phượng Hoàng đậu vai Khương Tú Tú.

Ngọn lửa Phượng Hoàng lượn lờ, nhưng khi đậu vai cô tổn thương cô chút nào.

Cũng lúc , mới vị Hoàng hậu chỉ đơn giản là Thiên Mệnh Chi Nữ.

Khi cả điện đang yên lặng, một võ tướng đột nhiên bước , hướng về Khương Tú Tú chắp tay cúi ,

"Thần Hà Uy, nguyện theo Nương Nương, phò tá Nương Nương!"

Một bước , lập tức thêm mấy võ tướng khác bước , hoặc xin theo giá Hoàng đế, hoặc xin theo giá Hoàng hậu, hoặc xin lệnh dẫn quân đến hai biên giới khác.

Những vốn chuẩn sẵn sàng xuất chinh, chỉ vì Hoàng đế đột nhiên chính rối loạn nhịp độ.

Không khí tranh cãi ngớt trong điện, dường như định đoạt lúc .

Trử Bắc Hạc từ đầu đến giờ gì, đến lúc mới từ từ dậy, từng bước đến mặt Khương Tú Tú, nắm tay cô, cô, ánh mắt trầm tĩnh,

"Theo lời Hoàng hậu."

Rồi và cô hướng về phía các đại thần, giọng trầm định đoạt,

"Từ hôm nay, trẫm và Hoàng hậu, cùng các đại thần Thiên Nguyên, cùng giữ gìn Thiên Nguyên."

Các đại thần xong trong lòng rung động, nhưng sự tình định, thể đổi, ngoài sự hoang mang ban đầu, giờ chỉ còn sự phấn chấn của bề .

Mọi trong điện lập tức quỳ xuống, hướng về Đế Hậu của họ, dâng lên sự kính ngưỡng chân thành nhất.

"Thần đẳng nguyện cùng Bệ Hạ, Nương Nương, cùng giữ Thiên Nguyên."

Hoàng hậu, một nữ lưu mười lăm tuổi còn thể như , họ há để chê ? Sau buổi triều hội hôm nay, Trử Bắc Hạc nhanh chóng định thời gian xuất chinh và tứ lộ tướng sĩ theo chủ soái.

Chiếu chỉ Đế Hậu chinh nhanh chóng ban , chiếu chỉ , triều đình và dân gian đều sôi sục.

lúc , dù là Khương Tú Tú Trử Bắc Hạc, đều còn tâm trí ngóng âm thanh bên ngoài.

Phiêu Vũ Miên Miên

Theo chiếu chỉ của Trử Bắc Hạc, tứ phương quân sĩ chỉnh đốn hành trang lên đường.

Ngoài và Khương Tú Tú, hai mặt biên giới khác giao cho Thương Linh và Kiêm Tiên lượt dẫn quân trấn thủ.

Vốn đây việc họ nên tay, nhưng vì chiến sự tứ quốc liên quan đến hung thú, dù họ tay cũng đụng đến phép tắc Thiên Đạo.

Ngoài , hai còn một nỗi lo khác —

"Tứ phương họa thú cùng lúc xuất hiện, nhưng dù là Chu Yết, Phù Tê Xích Khuyển, chúng tuy tiếng hung ác, nhưng tính là hung thú thực sự."

Chiến họa nổi lên, nhân gian sẽ loạn, lúc đó mới là lúc hung thú thực sự xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tứ hung thời thượng cổ thực sự, cùng kỳ, thao thiết, đào ngột, hỗn độn."

Kiêm Tiên nhắc đến tứ hung, ánh mắt hiếm thấy nghiêm túc.

Nàng Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc ,

"Nếu tứ hung xuất hiện, mà các ngươi đối mặt với một trong chúng, đừng do dự, hãy chạy ngay lập tức."

Bốn kẻ đó tuyệt đối thứ mà con bình thường thể đối phó.

Hai dù vẻ lợi hại hơn tu sĩ bình thường, nhưng đối mặt với tứ đại hung thú cũng chỉ nước bại trận.

Xét cho cùng chỉ là hồn phách dị thế giới, vốn thuộc về thời gian , thể đến mức là đủ.

Ngón tay lật qua, Kiêm Tiên trong tay bốn tấm bài, chính là loại bài họ từng chơi.

Kiêm Tiên đưa bài cho ba còn , Ngũ Quang và Tam Thụ vì theo nên cũng nhận một tấm.

"Lần nếu thuận lợi trở về, chúng tụ họp ở đây, cùng đánh bài."

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc nhận lấy tấm bài, đầu ngón tay cảm nhận yêu lực tinh khiết của Thập Vĩ Thiên Hồ tấm bài, lòng rung động, Kiêm Tiên và Thương Linh, lâu , gật đầu trịnh trọng,

"Đồng ý."

Ba ngày , lúc bình minh ló dạng, bốn đội quân đầu là Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú, Thương Linh và Kiêm Tiên sự tiễn đưa của các đại thần và bách tính, đồng thời rời khỏi thành từ hai cổng thành, đó, lao về chiến trường của .

...

Chiến mã hí vang, tàn dương rơi lệ.

Trên thảo nguyên hoang bắc, cảnh tượng tiêu điều.

Trong hoàng trướng của Thiên Nguyên, Trử Bắc Hạc rửa sạch vết m.á.u tay, nhanh chóng đến sa bàn, cùng chủ tướng đang chờ bên cạnh tính toán chiến lược tiếp theo.

Hai tháng , tướng sĩ Bắc Cảnh tin Hoàng đế chinh, quả thật khích lệ.

Họ vốn cho rằng, vị Hoàng đế trẻ tuổi sẽ chỉ trấn thủ ở phía doanh trại, chờ quân sĩ phía đẩy lùi quân địch ngừng tiến lên.

ngờ, Hoàng đế và quân sĩ do mang theo, ngày thứ ba đến Bắc Cảnh chủ động tấn công, chinh dẫn đầu đánh cho quân địch một trận đau điếng.

Điều đó so với bất kỳ khẩu hiệu chiến tranh nào cũng khiến quân sĩ phấn chấn hơn, hai tháng qua, cũng nhờ Hoàng đế trấn thủ, quân sĩ Bắc Cảnh cuối cùng cũng từng chút một, đẩy quân địch trở biên giới Bắc Cảnh.

Dù đối phương vẫn còn dòm ngó, nhưng tình hình so với hai tháng hơn nhiều.

Còn ở Tây Bộ, Khương Tú Tú lúc mặc nhẹ giáp, đang dẫn một nghìn tinh binh tìm tung tích của Chu Yết.

Hai tháng qua, Khương Tú Tú cũng thắng hai trận chiến nhỏ.

Trận đầu tiên, đương nhiên là khi nước láng giềng Tây Bộ tin chủ soái dẫn quân Tây Bộ là Hoàng hậu sắc phong của Thiên Nguyên, vì tâm lý chế giễu, bên phái quân đến quấy nhiễu, đó, vì quá chủ quan, thua trận bỏ chạy.

Trận thứ hai, vì trận đầu lập uy, Khương Tú Tú trong quân đội chút quyền , thuận thế buông tay điều động quân đội, một thí nghiệm nhỏ về trận pháp.

, Khương Tú Tú dù hiểu gì về hành quân đánh trận, nhưng cô hiểu trận pháp.

Trận pháp hành quân và trận pháp Huyền Môn, tuy là hai lĩnh vực khác , nhưng bản chất đều chỗ tương thông, đặc biệt là một trận pháp thể mê hoặc quân địch.

Khương Tú Tú dành chút thời gian nghiên cứu, thế là trận thứ hai, quân địch đại bại, hai vạn quân, mà về.

Chỉ với thương vong nhỏ diệt hai vạn quân địch, vốn là một trận thắng hảo.

Dù là đối phương quân , đến lúc đều nhận thức rõ ràng, vị Hoàng hậu Khương Tú Tú , loại bình phong hoa mỹ.

đúng lúc chiến sự thứ hai kết thúc, Chu Yết từng xuất hiện thoáng qua, một nữa hiện .

Vốn đội quân Thiên Nguyên nhiều thương vong, vì sự xuất hiện của Chu Yết mà gánh chịu ít tổn thất.

Khương Tú Tú nào thể nhẫn nó?!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1089



Vùng Tây Bắc nhiều núi non, Khương Tú Tú dẫn tiến rừng núi nhanh chóng biến mất dấu vết.

Dĩ nhiên, đây chỉ là trong mắt ngoài.

Khương Tú Tú theo thở của Chu Yên mà theo, nhưng khi tiến sâu rừng núi, khí tức của Chu Yên bắt đầu phân tán khắp nơi.

Khương Tú Tú hiểu rõ, đây là trò mê hoặc của Chu Yên.

Khi Chu Yên và ba con yêu thú khác xuất hiện, Khương Tú Tú tìm hiểu về chúng.

Chu Yên, một trong những hung thú thượng cổ, mặt khỉ, đầu trắng, chân đỏ.

Khương Tú Tú từng gặp Chu Yên, và giờ cô là bắt nó.

Mạng sống của binh sĩ Thiên Nguyên thứ để nó đùa giỡn.

"Một con khỉ thôi, từng bắt khỉ bao giờ ?"

Cô lệnh cho đội quân tinh nhuệ đóng quân gần đó, đồng thời nhặt giúp cô một ít đá nhỏ.

Những binh sĩ tinh nhuệ theo, khi chứng kiến hai trận chiến do Khương Tú Tú chỉ huy, kính phục vị hoàng hậu trẻ tuổi . Dù yêu cầu của cô kỳ lạ, họ vẫn nhanh chóng nhặt về một đống đá nhỏ.

Khương Tú Tú chọn những viên nhỏ nhất, tùy ý xếp chúng một đất trống.

Sau đó, cô vẽ một trận pháp truy tìm xung quanh đống đá.

Trong trận pháp, cô nhanh chóng vẽ vài đạo phù văn, những binh sĩ dĩ nhiên hiểu, chỉ nghĩ rằng hoàng hậu đang nghiên cứu một trận pháp mới để đối phó với kẻ thù.

, Khương Tú Tú lấy một tờ phù từ trong ngực.

Chỉ thấy cô đơn tay kết ấn, ngón tay lướt qua tờ phù, như thể đang rút thứ gì đó từ tờ phù.

Không ai thấy , đó là khí tức của Chu Yên.

Cũng là thứ Khương Tú Tú trích từ vết thương của binh sĩ Chu Yên hại và lưu trong tờ phù.

Khương Tú Tú đưa khí tức của Chu Yên từ tờ phù trung tâm trận pháp, tay cô nhanh chóng biến ảo pháp quyết, linh lực lưu chuyển, chỉ cô hạ lệnh:

"Hiện!"

Mọi liền thấy, theo động tác của Khương Tú Tú, những viên đá nhỏ vốn rải rác mặt đất bỗng tự động di chuyển.

Những viên đá nhỏ di chuyển quy luật về một hướng.

Có binh sĩ nhịn thốt lên: "Hoàng hậu, những viên đá là...?"

"Những viên đá đang di chuyển đại diện cho phân của Chu Yên."

Vì mỗi phân đều mang theo khí tức của Chu Yên, phân biệt nhanh chóng khó, nên Khương Tú Tú trực tiếp nắm bắt vị trí của tất cả phân .

Người binh sĩ đó cũng kẻ ngu ngốc, xong lời Khương Tú Tú lập tức hiểu :

"Vậy chúng chỉ cần chia theo hướng những viên đá , nhất định sẽ bắt con thú đó ?!"

Đối với hung thú như Chu Yên, những binh sĩ hề chút tôn kính nào.

Bởi chỉ Khương Tú Tú tức giận bắt nó, mà chính những binh sĩ Thiên Nguyên, khi chứng kiến con yêu thú hại c.h.ế.t nhiều đồng đội, cũng tự tay bắt nó.

Khương Tú Tú hiểu ý định của họ, nhưng thể để họ chia tìm.

Bởi những chỉ là binh sĩ, huyền sư, đối mặt với Chu Yên, dù chỉ là một phân cũng khó lòng địch nổi.

Cô dẫn họ núi, thì thể để họ gặp nguy hiểm.

"Các ngươi việc của các ngươi, Chu Yên, để lo."

Sau khi phân công xong xuôi, ánh mắt đầy kinh ngạc nhưng chút nghi ngờ của phó tướng, Khương Tú Tú hiệu cho giải tán, đó mặt về phía trận pháp.

Theo những viên đá di chuyển chậm trong trận pháp, cô dùng linh lực bắt từng cái một, lấy mấy tấm lôi phù.

Đến thế giới vài tháng, thần hồn và thể của Phượng Linh Linh hòa hợp , dù vẫn thể sử dụng yêu lực, nhưng linh lực khôi phục mười thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu , cô mạo hiểm núi truy lùng Chu Yên.

Lôi phù vẽ bằng khí tức Phượng Hoàng, mỗi tấm đều mang theo lực lượng Phượng Hoàng.

Chỉ thấy Khương Tú Tú ném hơn chục tấm linh phù, linh phù bay lên trung phía trận pháp, theo pháp quyết trong tay cô nhanh chóng sáng lên:

"Thiên địa hỏa đức, vạn pháp hủy diệt, Tam Mao chân quân, dữ ngã thần phương. Dĩ phù vi bằng, dĩ lôi vi dẫn. Thỉnh phụng sắc lệnh, viêm chấn tứ phương!"

Theo lời cô tụng niệm, trời nhanh chóng tụ mây đen, giống như đầu tiên cô dùng lôi phù mang theo lực lượng Phượng Hoàng đối phó với Thân Đồ Ngộ.

Hoặc lẽ, uy lực còn mạnh hơn.

Khương Tú Tú cảm nhận lực lượng tụ đầu, thoáng cảm thấy lực lượng so với thế giới cô từng ở còn kinh khủng hơn.

Chỉ cho rằng linh khí nơi đây dồi dào, cô tập trung pháp quyết trong tay, đó quét mắt qua những viên đá nhỏ đang di chuyển, giọng trầm xuống, niệm hai chữ cuối cùng:

"Lôi giáng."

Khi lời dứt, chỉ trời vang lên mấy tiếng sấm, trong chớp mắt, hàng chục tia lửa sét mang theo lực lượng Phượng Hoàng từ trời giáng xuống.

chính xác bay theo hướng mà Khương Tú Tú cảm nhận .

Trong rừng, Chu Yên cảm thấy thở con xa , đang đắc ý để phân chạy lung tung trong rừng, bỗng thấy đầu tụ mây đen.

Trên mây đen, một lực lượng nguy hiểm khiến nó cảm thấy cảnh giác.

Nó bản năng triệu hồi tất cả phân về bảo vệ bản thể, nhưng quá muộn.

Lửa sét giáng xuống, mang theo sức mạnh thể chẻ núi, gần như trong nháy mắt, Chu Yên cảm nhận tất cả phân của đồng loạt trọng thương.

Phân của Chu Yên mang theo lực lượng bản thể, một hai cái thương cũng ảnh hưởng gì, nhưng khi tất cả phân cùng lúc lửa sét đánh trúng, lực lượng của Chu Yên lập tức phân tán một nửa.

Do lực lượng suy yếu quá nhanh, Chu Yên thậm chí kịp phản ứng, tia lửa sét dành cho bản thể nó cũng giáng xuống.

Lửa sét mang theo lực lượng Phượng Hoàng thể khiến yêu ma bình thường thần hồn tan tác, Chu Yên dù cũng là yêu thú thượng cổ, yêu cốt cường hãn, lửa sét lấy mạng nó, nhưng cũng khiến bản thể nó ngã quỵ.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nếu phân phân tán lực lượng, nó đánh gục dễ dàng như .

Đôi mắt đỏ ngầu của Chu Yên lóe lên hận ý, đang định gượng dậy, bỗng đầu, trong làn khói khi lửa sét tan , một giọng thanh lãnh vang lên:

"Thiên địa chí tôn, bao la lục hợp, tứ phương linh tà, mạc cảm độn tẩu..."

Chu Yên ngẩng đầu, chỉ thấy một đạp gió mà tới, khi đối mặt với ánh mắt nó, đó sắc mặt đổi, giọng điệu lạnh lùng:

"Trói."

Theo lệnh , hàng chục sợi xích linh quang từ trong rừng bay , trói c.h.ặ.t t.a.y chân đầu đuôi và thể Chu Yên.

Chu Yên nhe răng tỏ vẻ hung dữ, cố gắng giãy giụa, nhưng phát hiện những sợi xích do thuật sĩ mặt tạo , nó thể thoát .

Nó chằm chằm Khương Tú Tú, hồi lâu bật khành khạch, cất giọng :

"Ngươi bắt , của ngươi, tất chết."

Chu Yên, từ khi sinh nuốt chửng khí binh đao chiến trường, nơi nó xuất hiện, như ác niệm thúc đẩy, luôn khơi dậy khát vọng cướp đoạt chinh phạt của con .

Vì , dù bản nó mạnh bằng những đại yêu khác, nhưng sức mạnh riêng.

Những con hiếu chiến, chính là lực lượng nó thể sai khiến.

"Kẻ thù của các ngươi, vượt qua rừng núi, mai phục ở dãy núi , của ngươi, gặp họ, tất chết."

Chu Yên xong, liền thấy vẻ mặt hoảng sợ của thuật sĩ mặt.

, hình ảnh tưởng tượng xuất hiện mặt Khương Tú Tú, nét mặt cô vẫn bình thản, ánh mắt đổi, mở miệng , giọng điệu lạnh lùng:

"Ngươi nghĩ, rõ ràng một thể bắt ngươi, tại dẫn theo hàng ngàn quân tinh nhuệ?"

Đương nhiên là vì—

"Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đợi ."
 
Back
Top Bottom