Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1050



Một bên khác, Khương Tú Tú đến thế nào thì cũng thế , thoải mái như chốn .

Ngồi trong kiệu nhắm mắt dưỡng thần, nhưng thấy Phượng Linh Linh đang cùng cô trong kiệu cô với ánh mắt sáng rực.

"Tú Tú, ... thật là giỏi!"

Vừa , quá!

Ngay cả phu nhân, nhị ca và Phượng Hy Hy đều dồn thế thể đáp , Phượng Linh Linh đầu tiên thấy họ rơi cảnh khó xử như .

Nghĩ , nếu cô cũng thể mạnh mẽ như Tú Tú, lẽ sẽ sống trong ấm ức, thậm chí... c.h.ế.t trong ấm ức.

Phượng Linh Linh diễn tả cảm xúc hiện tại thế nào, Tú Tú dùng thể cô, đẩy đẻ và trai ruột thế im lặng, cô chỉ cảm thấy... thật sảng khoái.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nếu cô một từ ngữ hiện đại, lẽ sẽ miêu tả chính xác hơn cảm giác .

Sau khi chết, những mà từng khao khát từ góc độ ngoài, mới nhận trong mắt họ chẳng là gì.

Có lẽ cô nhận từ lâu, chỉ là tự chìm đắm trong nỗi buồn, đối mặt, cũng dũng khí phản kháng.

, giờ cô c.h.ế.t .

Cô còn Tú Tú,

Cô thể... trả thù cho chính !

"Tú Tú, lúc nãy với họ chuyện Nguyên Tướng? Giấu họ , chúng trực tiếp tìm Nguyên Tướng sự thật hơn ?"

Khương Tú Tú đến đây mới từ từ mở mắt, Phượng Linh Linh mặt, chỉ :

"Để khác vạch trần, ép thừa nhận sự tồn tại của , và tự tát mặt , chủ động thừa nhận sự tồn tại của , hai cái khác ."

Khương Tú Tú :

"Cậu , cũng là hy vọng họ thừa nhận sự tồn tại của ?"

Lễ thành niên, Phượng Hy Hy, tất cả đều quan trọng.

Người từ nhỏ thiếu thốn tình thương gia đình, khao khát nhất cũng chỉ là thực sự.

Cô hiểu cô , vì cũng để cô cảm nhận một .

Dù dùng thủ đoạn, cô cũng sẽ khiến những tự nguyện thừa nhận sự tồn tại của Phượng Linh Linh.

Sau đó, chân thành hối hận vì mất Phượng Linh Linh - con gái ruột của họ.

Giọng Khương Tú Tú nhỏ, các bà v.ú chuyên tâm khiêng kiệu thấy cô gì, cũng dám hỏi nhiều.

Một đoàn cẩn thận khiêng cô về tiểu viện cũ, rằng ở phía bên vườn, một đàn ông trung niên mặc áo gấm thêu hoa màu nâu từ hành lang, từ xa thấy chiếc kiệu, nhíu mày.

Trong phủ gần đây nào thai, dùng kiệu? Cái bày , sắp sánh ngang với lão gia nhà .

Phượng Minh Thịnh nghĩ, lát nữa gặp phu nhân bảo bà đặt quy củ, trời tuy lạnh nhưng đến chào hỏi mà còn dùng kiệu, dù là thất con cái đều quá nuông chiều.

Khi đến chính viện, xong chuyện Phượng Linh Linh nổi giận lúc nãy, Phượng Minh Thịnh vẫn kịp định thần.

"Phu nhân xác định, là Phượng Linh Linh ?"

Không trách cảm thấy khó tin, thực từ khi Phượng Linh Linh đưa về phủ, từ cách giáo dục đến tính cách đều toát vẻ tiểu gia tử khí, khác biệt với Phượng Hy Hy Phượng gia dạy dỗ cẩn thận.

Nếu , Phượng Minh Thịnh cũng để vợ đối xử với con gái ruột như .

Thực cô xứng con của Phượng gia.

Thấy phu nhân gật đầu, Phượng Minh Thịnh cũng trầm mặc một lúc.

Hắn tin phu nhân lừa , là thật .

Trầm ngâm một hồi, Phượng Minh Thịnh tiên tán dương phu nhân vội tay mà chọn cách an ủi.

"Xem đứa con gái còn giấu chúng nhiều chuyện, cũng thể, từ khi về phủ đến giờ, biểu hiện của nó đều là giả vờ."

Phu nhân tức giận:

"Nếu giờ đều là giả vờ, đứa nhỏ tâm cơ thật nặng! Chúng là cha ruột của nó, thật bất hiếu!"

Phượng Minh Thịnh để ý:

"Đứa trẻ nuôi ở quê là , giỏi lừa đảo nhất, lẽ thấy giả vờ tác dụng nên mới lộ bản tính."

Hắn xong, ánh mắt lạnh lùng liếc Liêu ma ma bên cạnh:

"Nó chủ động nhắc đến, để nó xem cháu của ngươi, nếu như chữa khỏe, chuyện nó thể liên lạc với Nguyên Tướng là thật, tạm thời xem nó còn chút tư cách con gái Phượng gia, nếu chữa ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đứa con gái cũng thể giữ nữa."

Vì để Phượng Hy Hy thành công lên ngôi hậu vị, dù hy sinh một đứa con gái ruột cũng tiếc.

Như , còn khiến Phượng Hy Hy ơn họ.

Phượng Minh Thịnh quyết định, sáng sớm hôm , Liêu ma ma dẫn cháu trai và con dâu tự đến.

Không đưa cháu ngoài gặp mặt, vì nghĩ Phượng Linh Linh quý giá, mà là Phượng Minh Thịnh sợ cô lấy cớ chữa bệnh, lén liên lạc với ngoài truyền tin tức.

Người ở nội viện, thể đảm bảo hành động của Phượng Linh Linh đều trong tầm kiểm soát của họ.

Khương Tú Tú tối qua phát hiện trong tiểu viện thêm nhiều ánh mắt theo dõi, nhưng cô để ý.

Chỉ cần những tay , cô cũng sẽ cố động thủ.

Con dâu của Liêu ma ma là đầu bếp trong phủ.

Đều là hầu trong phủ, tự nhiên Phượng Linh Linh - tiểu thư biểu đến nương nhờ đối đãi , đối với việc chồng đưa con đến cho chữa trị tán thành, nhưng dám cãi chồng, chỉ thể tự theo.

lúc đối mặt với Khương Tú Tú, mặt thấy chút tôn kính nào, chỉ là dò xét:

"Cô con gặp thứ sạch sẽ, cô bằng chứng gì ?"

Liêu ma ma thấy , định quát mắng, liền thấy Khương Tú Tú ngẩng mặt, trực tiếp hiệu:

"Ồn, đuổi ngoài."

Người con dâu sắc mặt lập tức khó coi, nhưng Liêu ma ma vẫn theo, bế đứa trẻ đuổi ngoài.

Đợi đến khi liên quan trong phòng rời , Khương Tú Tú mới hiệu cho Liêu ma ma đặt đứa trẻ lên ghế yên.

Nắm đất của Khương Tú Tú hôm qua tuy khiến cơn sốt của đứa trẻ tạm thời hạ, nhưng cả vẫn ủ rũ tinh thần.

Trong mắt Khương Tú Tú, bên cạnh đứa trẻ vẫn còn một hồn nhỏ theo .

Hồn rõ ràng là va chạm với oán khí đẩy khỏi cơ thể, tuy mất hẳn, nhưng thể trở về thể.

Như cô hôm qua, nếu xử lý kịp thời, thời gian dài, hồn mất hẳn, đứa trẻ sẽ trở nên ngốc nghếch.

May mắn , thứ nó va chạm nhắm nó.

Nếu , chỉ sợ tìm hồn cũng cần một thời gian.

Chỉ là, hôm qua cô tưởng đứa trẻ chỉ va chạm với một vật âm, ngờ trong vật âm còn ẩn chứa oán khí sâu đậm, trách hồn đứa trẻ đẩy .

Không , Phượng phủ còn chứa bao nhiêu thứ bẩn thỉu.

Tính cả Phượng Linh Linh, trong phủ ít nhất hai con ma c.h.ế.t trong oán hận.

Ngôi phủ như ... thực sự từng phụng dưỡng phượng hoàng, thậm chí còn thể nhận phản hồi từ phượng hoàng ?

Trong lòng nghi ngờ, cô cũng định từ bỏ.

Bởi vì một lý do khác khiến cô nhất định ở Phượng phủ, chính là nơi từng phụng dưỡng phượng hoàng, lẽ manh mối tìm thần hồn Ngũ Quang.

"Nó tên gì?" Khương Tú Tú hỏi Liêu ma ma.

Liêu ma ma lập tức tên đứa trẻ.

Khương Tú Tú tiến lên, đối diện đứa trẻ, nó, giọng trong trẻo vang lên cùng tiếng gọi nhẹ nhàng:

"Trang Bảo Sinh, về nhà ."

Nói xong, cô đưa tay, đầu ngón tay chạm nhẹ điểm giữa chân mày nó.

Không ai thấy , nơi đầu ngón tay cô chạm phát một luồng linh quang, đó, hồn nhỏ vốn đang trôi nổi bên ngoài như dẫn dắt, nhanh chóng trở về cơ thể đứa trẻ.

Đứa trẻ vốn đục ngầu bỗng sáng rõ, đó mở miệng:

"Mẹ ơi, con đói."

Liêu ma ma còn kịp hiểu cô gì, thấy tiếng cháu trai yêu quý, lập tức vui mừng.

Hai ngày nay đứa trẻ ác mộng thì sốt, dù hạ sốt cũng kêu đói, bây giờ như , rõ ràng là khỏe thật!

Trong lòng vui mừng, cũng tin tưởng tài năng của cô gái mặt, chân thành :

"Cô nương Linh, thật sự cảm ơn cô!"

"Không cần cảm ơn."

Khương Tú Tú , thẳng thắn đưa tay , mặt lạnh lùng vô tình:

"Thù lao năm mươi lạng, nợ."
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1051



Lại tốn tiền??? Liêu ma ma rời với vẻ mặt vô cùng phức tạp khi đưa tiền.

Không bàn đến việc năm mươi lạng bạc đắt , điều khiến bà khó chịu nhất là trong suốt thời gian phục vụ Phượng phu nhân, từng chủ tử nào dám thẳng đòi tiền như .

Thông thường, nếu cần, cũng chỉ là "tùy lòng hảo ý", chứ ai thẳng thừng giá?

Trong lòng, bà thầm chê trách Phượng Linh Linh quả là đứa nhà quê, chẳng hiểu chút quy củ nào trong phủ đại gia tộc.

dù cô cũng cứu cháu trai của , nên bà đành móc hầu bao.

Con dâu của bà khi tin tốn năm mươi lạng bạc thì mặt mày như gặp kẻ lừa đảo, còn định đến tranh luận với Phượng Linh Linh, may mà bà kịp thời ngăn .

Đã cô thực lực, dù cho cách hành xử tiểu gia tử khí, Liêu ma ma cũng để con dâu tiếp tục đắc tội với .

Sau khi đuổi con dâu bế cháu về, bà vội vàng đến báo cáo tình hình với Phượng phu nhân.

Bây giờ, cô nương Linh thực sự dễ động .

Liêu ma ma hối hả trở về chính viện, nhưng khi đến nơi Nhị thiếu gia sáng nay lâm bệnh, phu nhân đang ở bên cạnh .

Bà đành đổi hướng đến Nam viện, nơi Nhị thiếu gia đang ở.

Đến nơi, cả Nam viện đang hỗn loạn. Các tỳ nữ và bà mụ quỳ gối bên ngoài sân, bên trong Phượng phu nhân và Phượng Hy Hy, còn Phượng Hoàn Triều thì đang nổi cơn thịnh nộ.

"Chính bọn nô tài đáng c.h.ế.t hại ! Đồ ăn sáng chúng mang đến là đồ thiu! Khiến ... ọe... Đặc biệt là bọn đầu bếp, lôi hết đánh trượng! Ọe..."

Liêu ma ma hỏi thăm mới , tối qua Nhị thiếu gia tức giận đến mức ăn gì, sáng nay tỉnh dậy kêu đói, nhà bếp chuẩn nhiều món ngon, nhưng đưa miệng nôn thốc nôn tháo.

Cậu khăng khăng cho rằng đồ ăn đều thiu và thối.

Quản sự nhà bếp lớn đang lóc kêu oan:

"Nhị thiếu gia oan cho bọn nô tài ạ! Đồ ăn từ nhà bếp gửi đến đây đều là thực phẩm tươi ngon nhất, thể thiu ? Cô nương Phương Châu trong phòng ngài nếm thử , đồ ăn bình thường."

"Ngươi dám cho rằng bản thiếu gia dối ?! Ọe..."

Phượng Hoàn Triều sáng nay nôn hết những gì tiêu hóa từ tối qua, giờ cứ ăn là nôn , sắc mặt tái nhợt hẳn.

"Ta bảo là thiu thì là thiu! Thuốc cũng thiu!"

Liêu ma ma cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy , trong lòng cảm thấy kỳ lạ.

Vào trong phòng, phủ y kiểm tra đồ ăn nhiều , xác nhận vấn đề gì, nghi ngờ vị giác của Nhị thiếu gia vấn đề.

Phiêu Vũ Miên Miên

dù là thuốc thang viên chống nôn, uống một lúc đều nôn , ngay cả phủ y cũng rõ nguyên nhân.

Phủ y dám thử tiếp, đành :

"Hiện tại tình trạng của Nhị thiếu gia thích hợp để ăn uống, chỉ thể châm cứu tạm thời cầm nôn, đó nhịn ăn một ngày, đợi cơ thể định xem tiếp..."

Liêu ma ma ban đầu cũng thấy gì, nhưng khi đến "nhịn ăn", trong đầu bà chợt lóe lên điều gì đó.

Bà đột nhiên nhớ đến chuyện hôm qua.

Hôm qua khi cô nương Linh tay, bà cũng mặt, nên nhớ rõ Nhị thiếu gia gì về việc "nhịn ăn ba ngày chẳng gì to tát", và phản ứng của cô nương Linh lúc đó...

Càng nghĩ càng thấy rùng , cảnh tượng Nhị thiếu gia hiện tại, Liêu ma ma đoán sự thật.

Đang phân vân nên báo với phu nhân về khả năng kỳ lạ của cô nương Linh , Phượng phu nhân kịp nhận sự mặt của bà.

Nhớ đến nhiệm vụ giao cho bà hôm nay, phu nhân tranh thủ lúc Phượng Hoàn Triều đang châm cứu, hỏi kết quả chữa trị.

Liêu ma ma liên tưởng việc Nhị thiếu gia bất thường là do cô nương Linh gây , nếu bà , phu nhân chắc chắn cũng sẽ đoán .

thì cũng xong.

Trong lòng đấu tranh một lát, cuối cùng bà vẫn thành thật kể những gì chứng kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghe tin Phượng Linh Linh chỉ dùng ngón tay chạm nhẹ, câu "về nhà", đứa bé liền khỏe , thậm chí còn kêu đói, Phượng phu nhân và Phượng Hy Hy đều kinh ngạc.

Họ ngờ Phượng Linh Linh thực sự năng lực khác thường.

Phượng Hy Hy trong lòng căm hận, nếu ... chẳng phủ Phượng sẽ thừa nhận cô mới là tiểu thư chính thức của Phượng gia, như lời cô yêu cầu hôm đó ?

Vậy cô sẽ ?

Trong lòng đầy phẫn nộ, nhưng mặt vẫn tỏ vui mừng :

"Muội Linh năng lực đặc biệt, đừng vì con mà khiến và gia đình xa cách nữa. Chi bằng cứ theo yêu cầu của , kẻo sinh lòng oán hận, ..."

Phượng Hy Hy vốn định gợi ý rằng những hiểu kỳ môn dị thuật như Phượng Linh Linh, nếu sinh lòng oán hận, thể dùng phép thuật hại trong nhà. mở miệng, cô chợt nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên trong phòng sững sờ.

Cô thề, giả vờ, mà thực sự nhớ chuyện gì đó.

Phản ứng của cô khiến Phượng phu nhân cũng chợt hiểu, liên tưởng đến thái độ của Phượng Linh Linh với Nhị thiếu gia hôm qua, cùng với khả năng kỳ lạ của cô ...

Phượng phu nhân lập tức nổi giận:

"Đi! Gọi con nhóc đó đến gặp ngay!"

Liêu ma ma ngay sẽ thế, trong lòng than thở chuyện rắc rối thật, định tự mời, thuận tiện nhắc nhở đôi lời, thì thấy Phượng Hoàn Triều từ trong phòng xông .

Rõ ràng cũng những lời , và cũng đoán tình trạng của .

"Con sẽ tự hỏi nó!"

Nói , vội vã chạy , quần áo chỉnh tề.

Phượng phu nhân sợ cảm hoặc gặp chuyện gì, vội vàng sai theo hộ tống, còn bà và Phượng Hy Hy cũng nhanh chóng hướng đến tiểu viện nơi Phượng Linh Linh đang ở.

________________________________________

Bên , khi tiễn Liêu ma ma , Khương Tú Tú đang tĩnh tọa trong trận pháp tập trung khí do cô tự bày, Phượng Linh Linh xổm bên cạnh, nghiêng đầu cô.

Đột nhiên, Khương Tú Tú mở mắt, phía cửa.

Phượng Linh Linh theo ánh mắt cô, thấy tiếng bước chân hỗn loạn ngoài sân, lâu , cửa phòng đá mạnh, Phượng Hoàn Triều hầm hầm bước , Khương Tú Tú quát lớn:

"Có ngươi tay hề ?!"

Cậu tối qua tức đến mức nuốt nổi cơm, sáng nay đói bụng mà ăn gì, đồ ăn ngửi thì bình thường nhưng miệng thối hoắc!

Mãi đến giờ phút , mới nhớ điều quên.

Chỉ vì câu "nhịn ăn ba ngày chẳng gì to tát", cô dám trả thù !

Cậu lúc đó cô đột nhiên vỗ vai , chắc chắn là lúc đó gì !

"Phượng Linh Linh! Ngươi nhỏ tuổi mà tâm địa độc ác như ! Chỉ vì một câu mà dám dùng yểm thuật hại ! Ngươi thật là tàn nhẫn!"

Thiên Nguyên thịnh hành dị pháp, Phượng Hoàn Triều cũng từng qua một chuyện về phương diện .

Chính thống kỳ môn dị thuật gì chuyện dạy cách ăn uống , nên thứ Phượng Linh Linh dùng chỉ thể là tà đạo yểm thuật!

Phượng phu nhân và Phượng Hy Hy khi cũng thấy lời mắng nhiếc của Phượng Hoàn Triều với Phượng Linh Linh, nhưng ngăn cản.

Bởi nếu chuyện thực sự do Phượng Linh Linh gây , thì Nhị thiếu gia mắng cũng sai.

Khương Tú Tú đám , chỉ tập trung ánh mắt Phượng Hoàn Triều, phủ nhận mà hỏi ngược :

"Ngươi thực sự nghĩ chỉ vì một câu đó ?"

Cô bước lên một bước, khí thế áp lực từ cô tỏa , từng tầng từng lớp đè nén, chất vấn lạnh lùng:

"Hay ngươi quên mất, khi đón về phủ, ngươi sai gì?"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1052



"Ngày đầu tiên em trở về phủ, để dằn mặt em vì cô em gái cưng của , cố ý sai đổi đồ ăn của em. Thức ăn gửi đến chỗ em đều là đồ thiu, đồ thối. Em ăn những thứ đó suốt nửa tháng trời."

Giọng Khương Tú Tú lạnh lùng, ánh mắt Phượng Hoàn Triều mặt như đang một kẻ chết, giọng điệu đầy châm biếm,

"Em ăn suốt nửa tháng từng gì, mới ăn một bữa chịu nổi ?"

Nghe cô thẳng thừng thừa nhận chính là bày mưu, Phượng phu nhân đầu tiên là tức giận, nhưng khi những lời tiếp theo, bà chút thể tin nổi.

"Ăn suốt nửa tháng?!"

Không chỉ một bữa ? Khương Tú Tú phản ứng của bà, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo,

"Xem Phượng phu nhân cũng chuyện . Rõ ràng , mặc cho con trai ngược đãi con gái ruột. Phượng gia quả nhiên xứng danh gia phong đại tộc, quy củ lễ giáo xứng đáng là chuẩn mực của kinh thành."

Khương Tú Tú thường châm biếm, trừ khi thể nhịn .

Phượng Linh Linh bên cạnh phản ứng của Phượng phu nhân cũng sững sờ.

Những chuyện Tú Tú , đương nhiên đều là do cô kể .

cô ngờ rằng, hóa lúc đó cô cũng chuyện.

Rõ ràng , để Phượng Hoàn Triều đối xử với như ...

Đây chính là ruột của cô... Ha.

Phượng phu nhân thấy ánh mắt của Phượng Linh Linh lúc , nhưng thể thấy sự châm biếm và lạnh lùng trong mắt Khương Tú Tú, bất giác lên tiếng giải thích,

"Ta ! Ta tưởng chỉ một bữa đó, sai đưa đồ thiu suốt nửa tháng, nếu , ..."

Phượng phu nhân thật sự .

Lúc đó chuyện Phượng Hoàn Triều , bà chỉ nghĩ đó là trò nghịch ngợm của trẻ con để trút giận, nên cũng can thiệp.

Chỉ dặn nếu quá đáng thì cần báo với bà.

Sau đó, dù gặp Phượng Linh Linh ngóng từ hầu, bà đều thấy chuyện gì bất thường, nên tưởng rằng còn chuyện gì nữa.

Bà thật sự Hoàn Triều sai đưa đồ thiu suốt nửa tháng!

Dù thích đứa con gái , bà cũng đến mức dùng cơm thiu đồ thối để hành hạ con gái ruột.

Ít nhất bà còn chút giáo dục!

Phượng Hoàn Triều lời Khương Tú Tú cũng sững sờ.

Nếu cô nhắc, quên mất chuyện , nhưng khi cô nhắc, cũng nhớ .

... chỉ sai đổi đồ thiu trong bảy ngày.

Phượng Hoàn Triều nghĩ cô sẽ dối về thời gian, bảy ngày thừa là do ai?

Hắn biện giải, nhớ lúc đó vì tiện sắp xếp trong nội viện, nên nhờ tỳ nữ bên cạnh Hy Hy việc .

Vậy bảy ngày biến thành nửa tháng, chẳng lẽ là do Hy Hy...

Ý nghĩ lóe lên, lập tức gạt bỏ.

Không, chắc chắn .

Hy Hy hiền lành như , thể cố ý kéo dài thời gian hành hạ Phượng Linh Linh, ngay cả ý tưởng đổi đồ thiu cũng là do chủ động đề xuất.

Chắc chắn là do tỳ nữ của cô chịu nổi, tự ý hành động để trút giận cho Hy Hy.

, nhất định là như .

Phượng Hoàn Triều nghĩ , đầu , bất ngờ thấy vẻ mặt chút hoảng hốt của Phượng Hy Hy.

Phượng Hoàn Triều: ...

Hắn thể diễn tả cảm giác lúc , giống như đột nhiên nhận Hy Hy còn hảo nữa.

Hắn thể tin nổi, tìm cách biện hộ cho cô , nhưng nghĩ lý do.

Dù chút thất vọng, nhưng đây vẫn là cô em gái cưng chiều nhiều năm, Phượng Hoàn Triều vẫn chọn im lặng, nhận về .

Dù ... bảy ngày nửa tháng cũng khác nhiều, cần thiết để Hy Hy cũng trả thù.

"Dù... dù là , cũng lý do để em tay với ! Ta là của em!"

"Đừng nhục hai chữ ' trai', xứng."

Khương Tú Tú chút do dự đáp , khiến Phượng Hoàn Triều tim đập thình thịch, hiểu dám thẳng ánh mắt của cô gái mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phượng phu nhân bên cạnh định lên tiếng, liền thấy Khương Tú Tú đầu bà,

"Các coi trọng đứa con gái ruột , tại lúc đó đem cô về? Đem về đối xử tử tế, bây giờ đừng lấy danh nghĩa gia đình để trò buồn nôn. Với em, chỉ nhân quả."

Khương Tú Tú từng chữ một ,

"Em nhận nhân nào, sẽ trả quả nấy cho Phượng gia, công bằng."

Phượng phu nhân và Phượng Hoàn Triều tạm thời câm miệng, Phượng Hy Hy định lên tiếng,

"Linh , thể tính như , em..."

"Em im ."

Phượng Hy Hy sắc mặt nhịn mà biến dạng.

Đây là thứ hai.

Đây là thứ hai con nhỏ bảo cô im miệng!

Cô quyền gì?!

Cô cứ !

Phượng Hy Hy vốn nuông chiều từ nhỏ, dù vì Phượng Linh Linh trở về mà cố gắng che giấu, nhưng bản chất vẫn là tính khí.

Lúc cô cố tình tiếp.

Khương Tú Tú cô , vì cũng cô là loại nào, lập tức giơ tay, trực giác niệm chú cấm ngôn hướng về phía cô .

Lời chú cấm ngôn đánh đối phương, bất ngờ một lực lượng khác trong cơ thể Phượng Hy Hy ngăn cản và đánh tan.

Dù , "tia lửa" va chạm từ linh lực vẫn khiến một bên má Phượng Hy Hy như vật gì đó châm , khiến cô bất giác nghiêng đầu.

Vì , tất cả trong phòng đều thấy Khương Tú Tú đột nhiên giơ tay, đó Phượng Hy Hy như một cái tát vô hình từ xa, liên tưởng đến năng lực Khương Tú Tú thể hiện.

Những chuyện lập tức xác nhận —

Cô nương Linh tát Cô nương Hy từ xa!!

So với việc Cô nương Hy tát, điều khiến kinh ngạc hơn là thực lực của Phượng Linh Linh ... kinh khủng đến !

Đây là chuyện mà thuật sĩ bình thường thể !

Dự định quát mắng đầy phẫn nộ của Phượng phu nhân cũng vì nhận thức mà thêm chút e dè.

Mà lúc , Phượng Hoàn Triều đáng lẽ là đầu tiên nhảy bảo vệ Phượng Hy Hy.

trải qua cảm giác thức ăn mùi thối buổi sáng, cộng thêm nhận cô em gái hiền lành vô hại như bề ngoài, cùng ánh mắt khinh thường lạnh lùng của Phượng Linh Linh lúc nãy.

Dù nữa, tất cả những lý do cộng khiến lên tiếng trách mắng ngay lập tức.

Hai vị chủ nhân lên tiếng, hầu bên cũng vô thức im lặng.

Khiến trong phòng đột nhiên rơi một sự im lặng vô cùng kỳ lạ.

Mặt Phượng Hy Hy thực đau, nhưng phản ứng của Phượng phu nhân và Phượng Hoàn Triều khiến cô đau lòng.

Cô thể tin nổi hai , thấy họ thực sự ý định lên tiếc trách mắng Phượng Linh Linh, mắt lập tức đỏ lên, tức giận ôm mặt, bỏ chạy!

Quả nhiên, một khi đứa con gái mới giá trị lợi dụng, cô con gái nuôi như cô còn quan trọng nữa!!

Lúc , trong lòng Phượng Hy Hy đột nhiên dâng lên một chút oán hận với Phượng phu nhân và Phượng Hoàn Triều.

Phượng phu nhân và Phượng Hoàn Triều phản ứng , cũng kịp tiếp tục quấn lấy Khương Tú Tú, dẫn vội vã đuổi theo.

Khương Tú Tú cũng thèm để ý đến đám , lúc cô quan tâm hơn đến lực lượng trong cơ thể Phượng Hy Hy ngăn cản lời chú cấm ngôn của cô.

Tình huống tương tự Lộ Tuyết Hy và Chu Á Á đây, nhưng khác biệt.

Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng Khương Tú Tú vẫn cảm nhận rõ ràng —

Lực lượng trong cơ thể Phượng Hy Hy,

chính là Phượng Hoàng chi lực.

......

Khương Tú Tú chút bực bội,

Phiêu Vũ Miên Miên

Phượng Hoàng ở gian là thế nào ?

Lại chọn kết duyên với những kẻ tạp nham như !
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1053



Hoàng cung, tuyết bay.

Trử Bắc Hạc khoác chiếc áo choàng màu huyền bức tường cao của cung thành.

Từ đây, thể bao quát nửa hoàng thành, đồng thời cũng thể dựa cảm ứng từ chiếc vòng tay vàng để tìm phương hướng của chủ nhân chiếc vòng còn .

Ánh mắt đọng ở một nơi trong thành, đôi mắt đen thăm thẳm của Trử Bắc Hạc càng thêm u ám.

Bỗng nhiên, tiếng bước chân vang lên phía .

Chỉ thấy Quốc sư dẫn theo một đoàn hầu vội vã tiến đến, quỳ rạp xuống đất lưng .

"Bệ hạ, long thể hồi phục, thể chịu lạnh ? Xin bệ hạ mau trở về cung."

Trử Bắc Hạc đưa mắt vị Quốc sư nghiêm nghị, đoan chính đầu đoàn .

Chủ nhân của thể mà trọng sinh chính là Thiên Nguyên Đế, khác với Khương Tú Tú, Thiên Nguyên Đế là mới chết, mà là do hồn phách phong ấn trong cơ thể, rơi trạng thái ngủ say.

Trử Bắc Hạc mới đến, kẻ nào tay với thiên tử.

Khí vận của thiên tử đại diện cho vận mệnh quốc gia, rõ ràng hủy diệt bộ Thiên Nguyên.

Mặc dù tại và Tú Tú đến triều đại Thiên Nguyên cách đây hơn sáu nghìn năm, nhưng nhập nhân quả, thì chỉ thể từng bước một.

Và bước đầu tiên , hết vẫn là tìm Tú Tú.

Nếu tin tức về Tam Thụ, cũng nên tìm về cùng.

Trong lòng suy nghĩ, Trử Bắc Hạc chỉ :

"Trẫm . Về việc Quốc sư đây là đón Phượng chủ cung, trẫm định tự lựa chọn, Quốc sư tạm thời cần nhúng tay ."

Quốc sư dường như khẽ giật , một lúc , cúi đầu, che giấu cảm xúc mặt, chỉ cung kính gật đầu:

"Tuân chỉ."

...

Phủ Phượng.

Vì chuyện Khương Tú Tú "cách tát Phượng Hy Hy một cái" lan truyền khắp phủ, do e ngại năng lực của cô, hai ngày đó ai dám đến khiêu khích cô nữa.

Không đến Phượng Hy Hy thế nào, Phượng Hoàn Triều mới là thực sự chịu tội trong hai ngày.

Bởi vì từ ngày rời khỏi sân nhỏ của Khương Tú Tú, nhịn đói suốt hai ngày.

Không thể ăn, cũng thể uống nước.

Vẫn khao khát đồ ăn, thậm chí ngửi thấy mùi đồ ăn cũng khiến khó lòng kìm nén, nhưng đồ ăn ngửi thơm, bình thường, khi miệng đều trở nên thiu thối, hôi thối.

Sau khi nôn thêm hai , Phượng Hoàn Triều cuối cùng chịu nổi nữa:

"Nhân ?! Mẹ ? Người mà bà tìm đến rốt cuộc tác dụng ? Cứ tiếp tục thế sắp c.h.ế.t đói ."

Tiểu hầu, tiểu tử thấy chỉ trong hai ngày thiếu gia của đói đến mức gầy gò, chỉ thể liên tục an ủi:

"Thiếu gia, phu nhân và lão gia mời cao nhân đến tìm cách , thiếu gia hãy cố gắng chịu đựng thêm."

" thiếu gia, ngài đừng thế, cô Linh đây nhốt ba ngày chết, ngài mới hai ngày, chắc chắn c.h.ế.t đói !"

Nếu tiểu tử chuyện là theo hầu từ nhỏ, Phượng Hoàn Triều suýt nữa tưởng đây là do Phượng Linh Linh phái đến để sỉ nhục !

Dù , cũng ngăn Phượng Hoàn Triều nổi giận với đối phương:

"Ngươi cút ngay cho ! Còn các ngươi nữa, ai ăn thịt , mùi thịt nồng nặc tránh xa ! Không bây giờ ăn gì ?!"

Phượng Hoàn Triều nổi giận một trận, thành công khiến bản kiệt sức.

Nằm giường, Phượng Hoàn Triều đau khổ .

Thì , đây chính là mùi vị của cái đói ? Lớn lên như , đây là đầu tiên cảm nhận mùi vị của cái đói.

Rõ ràng những món ăn thơm ngon đó chỉ cần lệnh là sẽ lập tức bày mặt, nhưng thể ăn một miếng.

Mặc dù thể ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, nhưng càng ngửi càng đói.

"Phượng Linh Linh, đúng là quá độc ác, lẽ cô thực sự định bỏ đói đến chết?..."

Phượng Hoàn Triều mơ hồ nghĩ, nhưng để chủ động cúi đầu xin tha thì tuyệt đối thể.

Hắn tin, thiên hạ tài đông đảo, một thể trị cô !

Như thể cảm nhận nỗi đau khổ trong lòng Phượng Hoàn Triều, cao nhân mà Phượng Minh Thịnh mời đến cuối cùng cũng tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sau khi kiểm tra tình hình của Phượng Hoàn Triều, cao nhân bình tĩnh:

"Công tử đúng là tà thuật hãm hại, nhưng gì nghiêm trọng, chỉ cần dùng bùa hòa nước uống là thể khỏi bệnh."

Cao nhân , từ trong n.g.ự.c lấy một tờ bùa đưa cho tiểu tử bên cạnh.

Phượng phu nhân đối với cao nhân mà lão gia mời đến tự nhiên nghi ngờ gì, chỉ là tờ bùa, chút do dự:

" tiên sư, con trai bây giờ ăn gì cũng nôn, uống nước cũng nôn, bùa nước sợ uống , cách nào khác ..."

Người gọi là tiên sư vẫn bình thản:

"Bùa nước của giống, cứ để uống là ."

Phượng phu nhân chắc như đinh đóng cột, trong lòng cũng nảy sinh hy vọng, lập tức sai theo cách của tiên sư, đốt bùa thành tro hòa nước.

Đang định mang nước bùa tro , tiên sư ngăn .

Mọi chỉ thấy tiên sư bấm quyết, miệng lẩm nhẩm chú, ngón tay chỉ nước, nước vốn đục ngầu vì tro bỗng trở nên trong vắt.

Những hạt tro như biến mất còn dấu vết.

Tiên sư chỉ : "Bây giờ mang cho uống ."

Tận mắt chứng kiến cảnh , Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh đều sáng mắt, trong lòng đối với vị đại sư cũng thêm hai phần tin tưởng.

Lập tức sai mang cho Phượng Hoàn Triều uống.

Phượng Hoàn Triều lúc đầu còn chút do dự, thử một chút, phát hiện nước miệng thực sự còn mùi hôi, lập tức hào hứng uống một hết cả bát nước.

Tiểu tử thấy , vui mừng : "Thiếu gia uống ! Uống hết cả bát, nôn!"

Nghe , trong phòng đều vui mừng, Phượng Hoàn Triều cũng tránh khỏi lộ vẻ vui sướng, nhưng ngay đó, cảm giác buồn nôn quen thuộc ập đến, sắc mặt Phượng Hoàn Triều đổi, chống mép giường, oẹ một cái nôn hết cả bát nước lớn .

Tiểu tử mặt mày cứng đờ: "Thiếu gia... thiếu gia nôn !"

Mọi : ...

Không cần ngươi , đều thấy .

sự việc dường như chỉ , khi một đoàn tiểu hầu tiểu tử tiến lên dọn dẹp chỗ nôn.

Kết quả mới đến gần, Phượng Hoàn Triều bịt mũi vẻ mặt đau khổ:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Đừng... đừng gần..."

Nói xong oẹ một cái, buồn nôn, nhưng trong bụng còn gì để nôn, chỉ thể nôn một chút nước chua.

Phượng Hoàn Triều thậm chí bật : "Trên các ... đều thối hết , đừng gần ..."

Lần , trong phòng đều hoảng sợ.

Trước đây tình huống như .

Trước đây ít nhất ngửi đồ vật vẫn bình thường, uống bùa nước càng nghiêm trọng hơn?!

Ngay cả Phượng Minh Thịnh lúc sắc mặt cũng khó coi, chất vấn tiên sư:

"Rốt cuộc là chuyện gì?!"

Tiên sư dường như cũng ngờ tình huống như , nhưng mặt hề lộ vẻ hoảng hốt, chỉ bấm quyết tính toán, :

"Vừa là lão đạo tính kỹ, công tử trúng tà thuật, mà là oan hồn quấy nhiễu, công tử khỏi bệnh, hết thu phục oan hồn đó."

Tiên sư xong, đột nhiên từ trong tay áo rộng lấy một cái bát quái, kéo tay Phượng Hoàn Triều nhanh chóng lấy một giọt máu.

Máu chìm bát quái biến mất, đó, bát quái chuyển động, tiên sư theo chỉ dẫn của bát quái nhanh chóng ngoài.

Mọi thấy , kịp nghĩ nhiều vội vàng theo.

Theo vòng qua mái hiên đến sân , thấy một bóng từ phía cổng viện chậm rãi tới.

Phượng Hy Hy từ xa trông thấy, lập tức kêu lên:

"Là Linh!"

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh như nghĩ điều gì, ánh mắt Phượng Linh Linh thêm vài phần ghét bỏ và phòng .

Chẳng lẽ, đứa con gái giả vờ quá khéo, mà đơn giản là... quỷ ám?

Nếu là như , thì nên để tiên sư sớm thu phục cô .

Mọi hiện trường đều nghĩ như .

Họ tận mắt thấy tiên sư cầm bát quái hướng về phía Phượng Linh Linh nhanh chóng tiến tới, đó dứt khoát... ngang qua cô, một cách hoa lệ.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1054



Khương Tú Tú vốn Phượng Minh Thịnh mời về một cao nhân, liền đến xem thử.

Dù đây cũng là gian tràn đầy linh khí, dù là phàm nhân tu luyện bình thường, linh lực cũng hẳn tầm thường.

khi hai ngang qua , đối phương chỉ liếc cô một cái nhanh chóng thu hồi ánh mắt, bước tiếp.

Phượng Linh Linh đang núp lưng Khương Tú Tú thấy rời , ban đầu còn căng thẳng sợ hãi, giờ hóa thành ngơ ngác, nhịn hỏi:

“Tú Tú, thấy , là đại sư giả ?”

Nghĩ đến việc gia chủ Phượng gia mời về đại sư giả, Phượng Linh Linh đột nhiên cảm thấy cái Phượng gia dường như cũng ghê gớm lắm.

Khương Tú Tú chỉ :

“Hắn thấy em, chỉ là vì em và chị tạm thời ký kết khế ước quỷ sứ, khí tức và oán khí của em đều chị che giấu.”

Dù , nếu thực sự là cao nhân, dù cô che giấu quỷ khí, đối phương cũng sẽ phát hiện .

Như xem , vị đại sư lẽ là đại sư thật, nhưng là huyền sư đặc biệt lợi hại.

nghĩ cũng , trong cung đang chuẩn lập Hoàng hậu, lúc nếu ồn ào tìm kiếm cao nhân nhập phủ, đồn ngoài Phượng phủ xuất hiện tà khí, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến Phượng Hy Hy.

Xét cho cùng, nếu thực sự Phượng Hoàng bảo hộ, thể dễ dàng để tà khí xâm nhập phủ? Chỉ trong chớp mắt, vị tiên sư nhanh chóng hướng về một phương hướng mà , là định giả vờ lợi dụng cơ hội để chuồn .

Tuy nhiên, Khương Tú Tú phương hướng đối phương nhanh chóng rời , suy nghĩ một chút, vẫn đuổi theo.

Trước đây , trong phủ khói độc mù mịt, chỉ một luồng oán khí.

Vốn dĩ đối phương khiêu khích, Khương Tú Tú định xen chuyện của khác.

nghĩ đến lực lượng Phượng Hoàng bảo hộ Phượng Hy Hy, Khương Tú Tú vẫn xem thử, trong phủ rốt cuộc thể loạn đến mức nào.

Thấy Khương Tú Tú đột nhiên đổi hướng đuổi theo vị tiên sư , Phượng phu nhân và sửng sốt, lập tức cũng nhanh chóng đuổi theo.

Lần theo dấu vết, họ thẳng đến một sân vườn khác xa Nam viện.

Nhìn thấy cửa viện nơi tiên sư , Phượng phu nhân chỉ cảm thấy hoa mắt, là nơi ?

Dù tà khí, cũng nên là Phượng Linh Linh mới đúng.

Sao tiên sư tìm thẳng đến... sân viện của Kỳ nhi?!

Phượng Hoàn Kỳ, công tử trưởng phòng đích xuất của Phượng gia, mấy ngày nay cảm phong hàn, một mực ở trong viện dưỡng bệnh, vì dù Khương Tú Tú hai ngày nay gây ít chuyện, nhưng đến giờ vẫn gặp vị đại công tử cho là phần tàn bạo .

Phượng Linh Linh đến gần sân viện , chút co rúm sợ hãi.

Nếu như Phượng Hoàn Triều khó cô khiến cô cảm thấy khó chịu, thì vị đại ca , từ đầu tiên gặp mặt cô sợ hãi từ tận đáy lòng.

Mà sự thật là, thủ đoạn của vị đại ca còn đáng sợ hơn Phượng Hoàn Triều nhiều.

Trong tháng đầu tiên cô trở về phủ học quy củ, Phượng phu nhân hiếm hoi khen cô chút quy củ, cô liều mạng đề xuất theo Phượng phu nhân và Phượng Hy Hy đến chùa cầu phúc.

Phượng phu nhân lúc đó đồng ý, nhưng Phượng Hy Hy cảm thấy vui.

Thế là, chiếc xe ngựa Phượng Linh Linh lúc đó, giữa đường hỏng.

Phượng Hoàn Kỳ chủ động ở sẽ giữ cô đợi xe sửa xong.

Phượng Linh Linh lúc đó thậm chí còn chút cảm kích, nghĩ rằng hiểu lầm đối phương.

Sau đó, mỗi nhớ chuyện lúc đó cô vẫn nhịn run rẩy.

Ngay khi đoàn xe ngựa của Phượng phu nhân và Phượng Hy Hy rời lâu, đường quan nơi cô ở bỗng xuất hiện một đám lưu manh vây quanh cô, ánh mắt lời cực kỳ đểu cáng nhục nhã.

Phượng Hoàn Kỳ lúc đó ngay bên cạnh, cô đám dọa ngã gãy chân, ôm đầu run rẩy.

Mãi mới chậm rãi bước tới, đuổi đám .

Sau đó với cô:

“Đây là một cảnh cáo với em, cảnh cáo em mơ tưởng thế vị trí của Hy Hy trong nhà , nếu , ngại trực tiếp để em cho những đó.”

Lại :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Nếu em hỏng hạnh tiết, ngay cả phận tiểu thư biểu hiện tại cũng cần , phụ và mẫu tự khắc sẽ để em biến mất, hiểu ?”

Đó là thứ hai cô , hóa giữa cũng thể tàn nhẫn đến .

Rõ ràng cô mới là em gái ruột, con gái ruột của họ, chỉ vì đến muộn, trong lòng họ cô chút vị trí nào.

Oán khí từng chút một tràn , cùng với oán khí bao trùm sân viện của Phượng Hoàn Kỳ dường như liền thành một thể.

Chỉ vì oán khí trong viện quá nồng đậm, khiến oán khí che giấu của Phượng Linh Linh chú ý.

Cũng chính lúc , đột nhiên thấy từ trong viện vang lên một đoạn hát giọng nam bóp cổ họng.

"Ta là khách dơ bẩn nhân gian... nguyện xuống địa ngục nhổ chín lưỡi..."

Giọng hát quái dị, lời hát kỳ quái, Phượng phu nhân vốn nghi ngờ Cao tiên sư giả mạo lập tức cảm thấy da đầu tê dại.

Là , họ tự nhiên ngay lập tức nhận giọng trong viện là đến từ trưởng tử của họ.

... Kỳ nhi dù thỉnh thoảng hành sự lố bịch, nhưng bao giờ khinh thường những việc chỉ kẻ hầu nam mới , huống chi là tự hát khúc.

"Quả nhiên là nơi ."

Bên , Cao tiên sư rõ ràng xác định tình hình trong viện, lập tức giơ chân đá mạnh cửa viện, nhanh chóng .

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh theo sát phía , khi rõ tình hình trong viện, chỉ cảm thấy hoa mắt.

Phiêu Vũ Miên Miên

Chỉ thấy trời lạnh giá, Phượng Hoàn Kỳ mặc một chiếc áo choàng, cổ áo mở rộng, lộ phần lớn ngực.

Hắn dường như lạnh, tự trong sân uống gió lớn, dù gió lạnh đau họng, vẫn cố bóp giọng hát.

Hắn ăn mặc luộm thuộm, ngay cả tóc cũng xõa tung, nhưng mặt như nữ tử trang điểm tinh xảo yêu diễm.

Nhìn thấy đám đột nhiên xông , sửng sốt một chút, đó từ từ nở nụ :

"Các ngươi, cũng là đến hát ?"

Tất cả khi rõ dáng vẻ của vị đại công tử , đều nhịn hít một khí lạnh.

Lúc dù hiểu huyền thuật gì cũng , vị chắc chắn nữ quỷ phụ .

Còn vì đại công tử gây động tĩnh lớn như mà bất kỳ hầu nào báo cáo, nhanh cũng hiểu.

Bởi vì những hầu trong viện , thậm chí cả bà canh cổng, đều bất ngờ ngất .

Đa ngất trong phòng, chỉ một ít ngã ở ngoài, chân Phượng Hoàn Kỳ.

Phượng phu nhân thậm chí hỏi chuyện gì xảy , cũng hỏi trưởng tử mắt chuyện gì xảy , chỉ đầu hét lên với Cao tiên sư:

"Tiên sư! Mau! Mau thu phục yêu nghiệt , cứu Kỳ nhi của !"

Lúc , bà quên mất đó là vì Phượng Hoàn Triều mới tìm đến đây, chỉ con ma nữ đáng sợ mắt biến mất .

Cao Thiên Khải rõ ràng cũng cần Phượng phu nhân nhắc nhở, khi nhận nữ quỷ phụ oán khí thâm trọng, nhanh chóng bước tới, hai tay đặt bát quái bàn ngực, hướng về phía nữ quỷ, thẳng tay tay:

"Thiên thanh địa ninh, thiên địa giao tinh... Ta nay tụng chú, khước quỷ diên niên, tướng lâm lệnh chí, vạn tà thoái diệt!"

Theo lời chú cuối cùng vang lên, bát quái bàn trong tay Cao Thiên Khải lóe lên linh quang, trong linh quang dường như hai đạo lực lượng đen trắng bay , thẳng hướng Phượng Hoàn Kỳ mà .

"Phượng Hoàn Kỳ" biểu lộ một thoáng dữ tợn, ngay cả giọng cũng trở nên the thé:

"Lão đạo sĩ giúp kẻ ác!"

Chỉ thấy quanh oán khí bạo phát, oán khí đen gần như hóa thành thực chất, hướng về phía lực lượng càn khôn đ.â.m thẳng tới.

Tuy nhiên, oán khí của cô dù mạnh nhưng rốt cuộc địch sức mạnh của bát quái bàn.

Khi lực lượng càn khôn đen trắng sắp tiêu diệt nữ quỷ trong cơ thể Phượng Hoàn Kỳ, đột nhiên, một đạo linh quang từ một phía bay , hóa thành xích sắt, trực tiếp khóa chặt bát quái bàn.

Biến cố khiến tất cả , bao gồm cả Cao Thiên Khải, đều kinh ngạc.

Mọi đầu, chỉ thấy Khương Tú Tú từ lúc nào , một tay bắt ấn, thần sắc lạnh lùng:

"Quy củ huyền môn, khi tay, nên nữ quỷ tiểu tỷ gì ?"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1055



Cao Thiên Khải ngờ rằng thể chặn pháp khí mà phóng , mà còn là một tiểu cô nương trông bình thường.

"Ngươi là ai?"

Hắn hỏi, nhíu mày, "Quy củ gì của Huyền Môn? Ở đây quy củ nào như ."

Quy củ của là, chỉ cần là yêu quái hại , đều trừ khử!

Khương Tú Tú tay kết ấn ngừng, sợi xích ánh sáng vẫn siết chặt lấy bát quái bàn, chỉ lạnh lùng đáp,

"Ừ, ngươi cứ coi đó là quy củ của ."

Nói xong, tay ấn kéo một cái, bát quái bàn trong tay Cao Thiên Khải lập tức sợi xích ánh sáng kéo bay , rơi tay Khương Tú Tú.

Bát quái bàn rõ ràng là pháp khí nhận chủ, khi đến tay Khương Tú Tú lập tức rung lên dữ dội, cố gắng thoát .

Cao Thiên Khải cướp mất pháp khí, trong lòng tức giận, thấy bát quái bàn trong tay Khương Tú Tú giãy giụa, sắp giữ nổi, khóe miệng lộ vẻ lạnh lùng,

"Tiểu hữu xem cũng là Huyền Môn, chẳng lẽ pháp khí nhận chủ, dù cướp cũng khống chế ? Ta khuyên tiểu hữu nhanh chóng trả pháp khí, kẻo lát nữa thương."

Khương Tú Tú lời của Cao Thiên Khải, cảm nhận bát quái bàn trong tay ngày càng yên, trong lòng phiền não.

Lập tức buông tay kết ấn, vỗ mạnh một cái bát quái bàn đang động đậy, miệng đồng thời cảnh cáo,

"Yên phận !"

Cao Thiên Khải thấy bát quái bàn đối xử thô bạo như , trong lòng đau xót và tức giận, định mắng chửi, nhưng thấy bát quái bàn vốn đang giãy giụa bỗng dưng dần dần yên lặng.

Chỉ trong chớp mắt, ngoan ngoãn yên trong tay Khương Tú Tú.

Cao Thiên Khải kinh ngạc đến mức há hốc mồm.

Pháp khí truyền thừa từ sư môn của , chẳng lẽ vỗ hỏng ?!

Khương Tú Tú thấy bát quái bàn cuối cùng cũng yên lặng, thèm để ý đến Cao Thiên Khải nữa, sang nữ quỷ đang phụ Phượng Hoàn Kỳ trong sân.

Nữ quỷ vốn chuẩn tinh thần đánh tan thành tro bụi hôm nay, ngờ nhúng tay , vì lời cô của đối phương , cô lập tức bỏ chạy.

Lúc đối diện ánh mắt của tiểu cô nương , chỉ là một ánh đơn giản, nhưng khiến cô cảm thấy một áp lực vô hình và cảm giác đáng tin cậy xa lạ.

Theo bản năng, cô hướng về Khương Tú Tú một động tác thi lễ.

Động tác thi lễ của cô hề vụng về, nhưng vì dùng thể của Phượng Hoàn Kỳ, trông kỳ quặc.

Đặc biệt là trong mắt Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh.

Khương Tú Tú cầm bát quái bàn, chỉ đáp lễ đơn giản theo cách của Đạo gia, hiệu cho cô ,

"Trước hết hãy về nỗi oan khuất của ngươi , tại đeo bám Phượng Hoàn Kỳ?"

Theo cảm nhận quỷ khí của Khương Tú Tú, đối phương rõ ràng mới c.h.ế.t lâu, đó cháu trai của Liêu ma ma cũng vì xúc phạm oán khí của cô mà dẫn đến một phách ly thể.

Nghe câu hỏi của Khương Tú Tú, oán khí mới lắng xuống của nữ tử bùng lên, đôi mắt đỏ ngầu, như nhỏ máu,

"Phượng Hoàn Kỳ, chính là một con thú!"

Nữ tử tên là Thu Cầm, từ nhỏ nhà nghèo, theo ông nội mù kéo đàn kiếm sống trong quán rượu, tình cờ quen một công tử, công tử đối với cô và ông nội quan tâm, ý định đón cô về phủ.

Chuyện Phượng Hoàn Kỳ , Phượng Hoàn Kỳ vốn hiềm khích với công tử , để trả thù, tiên bày mưu c**ng b*c cô, đó bày mưu gả cô cho một góa vợ đánh c.h.ế.t hai vợ.

Thu Cầm chịu khuất phục, Phượng Hoàn Kỳ liền sai tung tin đồn cô chỉ bán hát, còn nghề buôn phấn bán hương.

Vì tin đồn , Thu Cầm và ông nội rơi cảnh quấy rối ngừng, hết là mất kế sinh nhai, hàng xóm chửi mắng đuổi đánh, thậm chí còn bọn lưu manh liên tục đến nhà, ông nội vì bảo vệ cô còn ngã gãy chân.

Thu Cầm tìm đến quan phủ nhờ giúp đỡ, nhưng ai thèm để ý, cô đường cùng, chỉ thể treo cổ tự vẫn.

Sau khi chết, oán khí tan, hồn phách tìm đến Phượng Hoàn Kỳ.

Hắn rõ ràng quên gì, vẫn sống cuộc sống vui vẻ như thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Oán khí của Thu Cầm mỗi ngày tăng thêm một phần, dù mới c.h.ế.t lâu, nhưng cũng nhanh chóng tích lũy lực lượng.

Hôm nay, cô chính là vì báo thù mà đến.

Nghe xong câu chuyện Thu Cầm mượn miệng Phượng Hoàn Kỳ kể , những mụ thái giám và tỳ nữ theo hầu trong sân đều dám lên tiếng.

Phượng phu nhân sắc mặt khó coi, cần suy nghĩ liền mắng,

"Ngươi đừng bậy! Con trai loại như !"

Con trai của bà tuy đôi khi hành sự hoang đường, nhưng thể chuyện hại như thế, huống chi... cô tự vẫn, liên quan gì đến con trai bà? Thu Cầm đôi mắt đỏ ngầu, gào thét phản bác,

"Hắn chính là như ! Đứa con mà ngươi nuôi dưỡng, chính là một con thú hơn kém!"

Phượng phu nhân sắc mặt xám xịt, Phượng Minh Thịnh bên cạnh cũng kém, nhưng thể thừa nhận mặt rằng con trai trưởng của Phượng Minh Thịnh tư đức .

Vì nghiêm mặt ,

"Nếu sự thật đúng như ngươi , quan phủ thể bỏ mặc ngươi? Quan phủ xử lý, thì liên quan đến con trai , ngươi tự chốn lầu xanh, đừng liên lụy đến con trai !"

Thu Cầm lời của Phượng Minh Thịnh, gương mặt biến dạng, oán khí quanh bùng lên dữ dội, chỉ thể hướng về phía gào thét,

"Ta ! Là con trai ngươi hại ! Là hại !"

Phượng Minh Thịnh thèm để ý đến nữ quỷ nữa, sang hiệu cho Cao Thiên Khải,

"Tiên sư, xin hãy nhanh chóng diệt nữ quỷ , cứu con trai !"

Cao Thiên Khải dù thông cảm với cảnh của nữ quỷ, nhưng cũng thể mặc kệ cô hại sống, tự chủ về phía bát quái bàn trong tay Khương Tú Tú.

Câu chuyện xong, pháp khí thể trả ?

Khương Tú Tú ý định trả đồ vật, thậm chí thèm , chỉ hồn phách đau khổ đang ẩn trong cơ thể Phượng Hoàn Kỳ, cùng với Phượng Minh Thịnh đang lạnh lùng đối đáp dù trong lòng sợ hãi.

Khóe miệng nhếch lên, nhịn lộ nụ lạnh lẽo,

"Quả nhiên, cha tim lang thú, nuôi dưỡng cũng chỉ là lũ thú ."

Phượng Linh Linh bên cạnh im lặng.

Khác với Phượng Minh Thịnh, cô tin đó chính là chuyện Phượng Hoàn Kỳ thể .

cha ruột bất chấp đạo lý luân thường một mực bảo vệ con trai, nỗi ám ảnh của Phượng Linh Linh với hai bỗng nhiên nhạt nhiều.

Phiêu Vũ Miên Miên

Cha như , thật sự khiến cô thất vọng.

Như Tú Tú , những như họ, xứng với nỗi ám ảnh của cô.

Do liên quan đến khế ước, Khương Tú Tú thể cảm nhận rõ ràng nỗi ám ảnh của Phượng Linh Linh chút nới lỏng.

lúc cô thời gian để ý đến cô .

Khương Tú Tú Thu Cầm, thấy cô cũng đang , rõ ràng câu của cô an ủi cô .

Ngược , Phượng Minh Thịnh câu của cô, sắc mặt thể tin nổi.

Dù từ miệng phu nhân hành vi gần đây của con gái, nhưng tự tai thấy, vẫn khiến sắc mặt lập tức âm trầm,

"Ngươi cái gì?! Ta là cha của ngươi! Đồ bất hiếu!"

Khương Tú Tú và Phượng Linh Linh cùng lúc đối diện ánh mắt giận dữ của Phượng Minh Thịnh, như thường lệ bình tĩnh, còn nhút nhát, mà thẳng thắn đối mặt.

Sau đó, một một quỷ, như cùng lúc mở miệng, từng chữ từng chữ,

"Người cha như ngươi, con thà cần."
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1056



Câu là của Khương Tú Tú, cũng là của Phượng Linh Linh lúc .

Dù mối liên hệ huyết thống, nhưng sự thất vọng với một đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc.

Như lúc .

Phượng Minh Thịnh tức giận đến mức thể kiềm chế, chỉ thẳng Khương Tú Tú:

"Ngươi... ngươi thà tin lời của yêu quái , cũng tin cha ruột và trai ruột của ?! Ngươi định giúp yêu quái ngoại lai đối phó với nhà chăng?!"

Ban đầu, ông nghĩ nếu con gái dị thuật, tương lai thể giúp ích cho . giờ xem , là đối phó với trai thứ hai, giúp một nữ quỷ chuyện, vẻ gì là thể ông sử dụng? Khương Tú Tú đối mặt với sự chất vấn của ông , chỉ bình thản :

"Yêu quái tuy cũng dối, nhưng phân biệt lời dối trá của chúng dễ."

Cô tiếp:

"Nếu cô dám lấy Thiên Đạo mà thề, những gì cô đều là sự thật, thì Phượng lão gia, cùng Phượng phu nhân, các vị dám lấy Thiên Đạo mà thề, bảo đảm cho con trai ?"

Khương Tú Tú xong, đợi hai lên tiếng, nhắc nhở họ:

"Lời thề Thiên Đạo khác với lời thề thông thường, lập thề chuẩn tinh thần chịu phản phệ."

Cô chỉ Thu Cầm:

"Ví dụ như cô , nếu cô lập thề nhưng thể chứng minh với Phượng Hoàn Kỳ mối nhân quả mạng nợ, thì khi cô tay hại mạng Phượng Hoàn Kỳ, cô sẽ lập tức Thiên Đạo trừng phạt. Ngược , nếu lời thề bảo đảm của các vị là giả, các vị cũng sẽ chịu hình phạt của Thiên Đạo."

Sự phán quyết của sự thật, tự Thiên Đạo định đoạt.

Không cần tranh cãi.

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh vốn định mở miệng bảo đảm cho con trai, nhưng khi Khương Tú Tú về hình phạt của Thiên Đạo, họ im lặng một cách kỳ lạ.

Xem , trong lòng họ cũng hiểu rõ con trai là loại như thế nào.

Phượng Minh Thịnh và vợ đang im lặng, thì bỗng thấy một giọng nam nữ phát từ miệng Phượng Hoàn Kỳ, quả quyết và dứt khoát:

"Ta lấy Thiên Đạo mà thề, tất cả những gì đều là sự thật, việc đều là nhân quả báo ứng! Nếu điều gì đúng, nguyện Thiên Lôi đánh chết, hồn phi phách tán, vĩnh viễn đọa súc sinh đạo!"

Lời thề quyết liệt và kiên định, mang theo sự phẫn nộ chất chứa bao lâu của cô.

Cô từng kêu oan cửa, dù thành quỷ, nỗi oan khuất của , vẫn tin lời cô.

lúc , sẵn lòng cô kể về nỗi oan khuất.

Dù thể vì cô mà minh oan, cô cũng cảm thấy ơn.

Không thể , lời thề của Thu Cầm chỉ khiến Phượng Minh Thịnh và vợ chấn động, mà còn khiến Cao Thiên Khải bên cạnh cũng kinh ngạc.

Sư môn của dạy trừ ma diệt quỷ, chỉ cần là tà, là quỷ, là thứ hại , đều thể cần hỏi nguyên do, trực tiếp tiêu diệt.

... đối mặt với một con quỷ dám lập lời thề Thiên Đạo như , thật sự thể "thế thiên hành đạo" ?

Có lẽ thấy còn biện hộ cho Phượng Hoàn Kỳ, ngay cả vị Cao cũng động thủ, Phượng Hy Hy vốn đang giả vờ vô hình bỗng lên tiếng:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Tiên sinh, dù... những gì cô là thật, nhưng cái c.h.ế.t của cô rốt cuộc do đại ca gây , lẽ bắt đại ca đền mạng ?"

Lời nhắc nhở lập tức khiến Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh tỉnh táo:

" ! Mạng của cô do con trực tiếp hại! Lập lời thề Thiên Đạo thì ? Thiên Đạo cũng thể bắt con đền mạng chứ?!"

Bà tưởng rằng như , Cao Thiên Khải sẽ giúp cứu Kỳ nhi, nào ngờ lắc đầu, nghiêm túc :

"Cô lập lời thề Thiên Đạo, chuyện giữa cô và công tử nhà ngươi còn là việc thể can thiệp nữa."

"Ý ngài là ?" Phượng phu nhân hoang mang hỏi.

Cao Thiên Khải giải thích:

"Ý là, việc cô , đúng sai đều do Thiên Đạo phán quyết."

Nếu Thiên Đạo phán quyết việc cô hại mạng Phượng Hoàn Kỳ là sai, thì sẽ như lời thề của cô , trừng phạt cô .

Nếu Thiên Đạo phán quyết cô sai, là một Huyền sư, cũng tư cách Thiên Đạo trừng phạt cô .

Cao Thiên Khải đến đây, nhịn Khương Tú Tú.

Từ những lời lúc nãy, cô gái rõ ràng cũng là nhà họ Phượng, nhưng cô đề xuất lời thề Thiên Đạo, bề ngoài là để nữ quỷ Thu Cầm chứng minh lời của , nhưng thực chất... là cách để thể tay với cô .

Như , chuyện của nhà họ Phượng, thể quản nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lời của Cao Thiên Khải cũng lọt tai Thu Cầm.

Thu Cầm mắt sáng lên, khí quỷ quanh như chút phấn khích.

Phượng phu nhân bên cạnh là đầu tiên sụp đổ, thể chấp nhận:

"Thiên Đạo phán quyết thì ích gì?? Nếu cô g.i.ế.c Kỳ nhi, Thiên Đạo trừng phạt cô , thì Kỳ nhi thể sống ? Nếu Kỳ nhi chết, cô tan thành mây khói cũng vô ích!"

" là vô ích."

Khương Tú Tú :

" lúc nãy các vị luôn miệng như ? Đã tin, hãy để Thiên Đạo cho các vị như , còn sự thật thế nào, đợi c.h.ế.t là ."

Nghe lời của Khương Tú Tú, hồn phách Phượng Hoàn Kỳ nhốt trong cơ thể , chứng kiến bộ sự việc xảy xung quanh, nhịn gào thét đau đớn.

Tại c.h.ế.t ?!

Hắn chết!

Mẹ ơi, cha ơi!

Cứu con!!

Tuy nhiên, tiếng kêu cứu của hồn phách Phượng Hoàn Kỳ thể truyền đến tai Phượng Minh Thịnh và vợ.

Họ câu cuối cùng của Khương Tú Tú, chỉ thấy mắt tối sầm, Phượng phu nhân lúc cũng còn nhớ đến mâu thuẫn đó với con gái, vội bước tới, cố gắng cầu xin giúp Kỳ nhi:

"Linh Linh, con cứu con , là ruột của con mà! Dù sai nữa, nhưng tội của đến mức chết!"

Khương Tú Tú định mở miệng, Thu Cầm bên phản bác :

"Hắn đáng chết!"

Cô chằm chằm Phượng phu nhân, :

"Hắn đáng c.h.ế.t , do bà , mà là do ."

Nói , khuôn mặt vốn thuộc về Phượng Hoàn Kỳ bỗng nở nụ âm lãnh.

Đó là nụ như sắp bước địa ngục, khiến trong phòng cảm thấy lạnh sống lưng.

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh đều , nữ quỷ sắp tay, đang lo lắng tìm cách ngăn cản, thì Khương Tú Tú lên tiếng, giọng như tiên nhạc:

"Hắn đúng là đáng chết, nhưng nên do cô kết liễu ."

Khương Tú Tú :

"Dù Thiên Đạo cho phép cô báo thù, nhưng trực tiếp g.i.ế.c cô, cô trực tiếp g.i.ế.c , cô sẽ mang một món nợ mạng ."

Thu Cầm khựng , Khương Tú Tú với ánh mắt đầy nguy hiểm:

"Cô cũng từ bỏ báo thù?"

Cô lầm.

Cô tưởng mắt là đến để giúp ...

Thu Cầm nghĩ , oán khí quanh dần dần cuộn lên.

Khương Tú Tú cô , chậm rãi :

" với cô rằng, cách báo thù nhiều, c.h.ế.t là cách giải thoát dễ dàng nhất."

Khương Tú Tú phản đối việc cô báo thù, nhưng cô liên lụy đến kiếp .

Thu Cầm lời cô, một lúc lâu , như thuyết phục, sát khí mặt dần biến mất, .

Nụ mang ý vị khó hiểu.

"Cô đúng, nên để c.h.ế.t dễ dàng như ."

Nói , cô , bước nhanh về phía trong phòng, khi tưởng cô từ bỏ báo thù,

thì thấy trong phòng, "Phượng Hoàn Kỳ" từ lấy một cây kéo sắc bén.

Ngay đó, chỉ thấy tiếng thét thảm thiết của Phượng Hoàn Kỳ vang lên trong phòng——

"ÁÁÁÁÁÁ!!!"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1057



"Triều... Triều nhi!"

Sau khoảnh khắc sửng sốt ban đầu, Phượng phu nhân dường như linh cảm điều chẳng lành, bỏ qua cả thể diện của một mệnh phụ, vội vã lao phòng.

Khi thấy co quắp như con tôm sàn, cùng vũng m.á.u đỏ thẫm, bà trợn mắt hét lên một tiếng thảm thiết:

"Triều nhi!!! Aaaa!!!"

...

Phượng Hoàn Triều phế .

Dù giữ mạng sống nhưng trở thành một kẻ phế nhân.

Thủ phạm của tất cả, Thu Cầm, khi tay biến mất dấu vết, chỉ để lời lạnh lùng vang vọng bên tai :

"Ân oán đến hồi kết, một mạng đền một mạng.

Phượng Hoàn Triều, những ngày tới đây, ngươi sống trong nhục nhã như từng. Cho đến khi ngươi chết, sẽ luôn dõi theo ngươi."

Lời dứt, oán khí của Thu Cầm tan biến, nhưng Thiên Đạo trừng phạt.

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh giờ đây quên mất đứa con trai khác đang nhịn đói hai ngày. So với chuyện đó, việc đứa con cả hủy hoại khiến họ điên cuồng hơn.

Đáng ghét là họ thể bắt Thu Cầm, chỉ thể trút giận lên Phượng Linh Linh.

Nếu do lời cùng của cô , con ma tay tàn độc với Phượng Hoàn Triều.

Nếu do cô ngăn cản tiên sư tiêu diệt con ma , Triều nhi đến nông nỗi .

Cả hai giờ đây chỉ xé xác "Phượng Linh Linh".

"Phượng Linh Linh" - Khương Tú Tú sự phẫn nộ của Phượng gia phu phụ, chỉ lạnh lùng :

"Còn năm ngày nữa là đến lễ thành hôn, cơ hội trở thành hoàng hậu của con gái yêu quý của các ngươi đang ở mắt. Các ngươi chắc chắn trong thời khắc quan trọng , lan truyền chuyện khắp phủ, khiến nỗ lực đổ sông đổ bể ?"

Một câu khiến Phượng Minh Thịnh và phu nhân tắt lịm cơn giận.

Về , khi Phượng Hoàn Triều và Phượng Hoàn Kỳ đang chịu đựng cực hình, rằng cha vì Phượng Hy Hy mà chọn im lặng coi như chuyện gì xảy , hai em đầu tiên oán hận sự tồn tại của " em gái" . đó là chuyện về .

Sau khi xem xong màn kịch của Phượng Hoàn Triều, Khương Tú Tú vẫn còn mặc cả với Cao Thiên Khải.

"Cái bát quái , coi như mượn của , chỉ một tháng thôi."

Cao Thiên Khải ngờ chuyến những thành việc, mà pháp khí sư môn còn để mắt, lập tức cự tuyệt:

"Không ! Đây là pháp khí trấn môn của sư môn ! Pháp khí còn, còn! Đừng một tháng, một ngày cũng !"

Khương Tú Tú liền rút ngắn thời gian: "Vậy nửa tháng."

"Không !"

"Mười ngày!"

"Không !"

"Bảy ngày, thể ít hơn."

"Một khắc cũng ! Trả đây!"

"Bảy ngày, ba trăm lạng, và cam đoan hư hại pháp khí."

"... Thành giao."

Không cố tình cho mượn pháp khí sư môn, chỉ là hiểu , pháp khí đến tay Khương Tú Tú chịu theo nữa...

Lấy năm mươi lạng từ Liêu ma ma tiền đặt cọc, thỏa thuận bảy ngày sẽ đến Phượng phủ lấy đồ, Khương Tú Tú hài lòng mang bát quái trở về sân nhỏ.

Phượng Linh Linh khi Cao Thiên Khải rời liền hiện hình, lơ lửng bên Khương Tú Tú, lẽ vì oán niệm giảm bớt, cả trông hoạt bát hơn hẳn.

Cô bát quái tay Khương Tú Tú, tò mò hỏi:

"Tú Tú, mượn thứ để gì ? Trong phủ chẳng lẽ còn ma khác cần thu phục ?"

Khương Tú Tú trả lời, chỉ khi trở về sân nhỏ, đóng cửa phòng , cô mới đặt bát quái lên bàn, hiệu:

"Ra ."

Phượng Linh Linh ngạc nhiên, chỉ thấy từ trong bát quái, một bóng ma quen thuộc từ từ hiện , chính là Thu Cầm - kẻ phụ Phượng Hoàn Triều và cắt đứt tử tôn của !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Cậu! Cậu thu khi nào ?!"

Phượng Linh Linh kinh ngạc.

Thu Cầm chỉ Khương Tú Tú.

Chính xác mà , khi báo thù xong Phượng Hoàn Triều, phát hiện Khương Tú Tú lén dùng linh lực vẽ một đạo phù văn ở mặt bát quái để khắc chế pháp lực đó, Thu Cầm liền thuận thế chui pháp khí theo cô.

Chủ yếu là, cô cũng thể .

Dù vì mắt thu một con ma giống hệt bản thể quỷ sứ.

nếu cô thể thu một quỷ sứ, cũng thể thu luôn cô.

Phượng Linh Linh là vì , thấy Khương Tú Tú ngạc nhiên sự ẩn náu của Thu Cầm, mới chợt hiểu:

"Vậy vì cô mà cố ý bỏ ba trăm lạng, chỉ để mượn pháp bảo về?"

Thu Cầm Khương Tú Tú, ánh mắt sáng lên.

Ba trăm lạng, lúc còn sống cô cũng kiếm nhiều tiền như .

Chỉ thấy Khương Tú Tú cô, Phượng Linh Linh, :

"Không vì cô , cô chỉ là phụ thôi."

Khương Tú Tú kiên quyết mang bát quái về, là vì trong đó ẩn chứa một luồng khí khác.

Khi tiếp xúc với pháp khí, cô cảm nhận .

Chỉ là dám chắc.

giờ ngoài, Khương Tú Tú cũng lười che giấu.

Bắt chước động tác của Cao Thiên Khải, nhanh chóng biến hóa ấn quyết trong tay, khẩu quyết đồng thời cũng đổi:

"Thiên thanh địa ninh, thiên địa giao tinh... Ta nay triệu thỉnh, tứ phương chân linh, khai!"

Phiêu Vũ Miên Miên

Khác với lực lượng pháp bàn tiêu diệt tà linh lúc , là mở pháp bàn.

Theo hiểu của Khương Tú Tú về loại pháp khí , chúng cũng tác dụng thu phục yêu ma.

Còn về thuật pháp, đa đều thông .

Quả nhiên, khi Khương Tú Tú xong chú, hai mặt càn khôn xoay nhanh, từ từ tách một luồng linh quang.

Trong gian tách đó, một luồng khí quen thuộc thoảng qua tỏa .

Khương Tú Tú khẽ gõ pháp bàn, luồng khí trong đó như cảm ứng , đột nhiên bay từ linh quang.

Một ngọn lửa nhỏ từ pháp bàn bay lên, lượn một vòng , nhanh chóng biến thành một con phượng hoàng lửa tí hon, lao về phía Khương Tú Tú:

"Chị!"

Giọng non nớt đầy quyến luyến phát từ miệng phượng hoàng lửa, cùng tiếng phượng minh yếu ớt, rõ ràng chính là Tam Thụ!

Khương Tú Tú cũng ngờ, ý thức của Tam Thụ đến thời mượn thể để trùng sinh như cô, mà trực tiếp thu pháp khí của khác dạng thần hồn!

Không, chính xác mà , nó thu , mà tự chui .

Xem cách Cao Thiên Khải dễ dàng cho mượn pháp khí thì , chính cũng trong pháp khí của còn ẩn giấu một ý thức thần hồn của phượng hoàng.

Như , Khương Tú Tú cần vất vả tìm kiếm Tam Thụ nữa, chỉ cần hợp cùng Trử Bắc Hạc, tìm Ngũ Quang của thời mượn thần hồn, mục đích chuyến coi như thành.

Còn cách tìm Ngũ Quang, trong lòng Khương Tú Tú manh mối.

Lúc , dù động tĩnh khi Tam Thụ xuất hiện nhỏ, nhưng khí tức thần hồn phượng hoàng khó mà che giấu.

Trong sân nhỏ của Phượng Hy Hy, khi xác định xung quanh ai, một ngọn lửa quấn lấy linh quang đỏ bay từ cơ thể cô .

Ngọn lửa như cảm nhận chuyện chẳng lành, bay lượn lo lắng , thoảng thấy một giọng đầy hoảng hốt:

"Khí chân hoàng, một luồng khí chân hoàng khác?! Nó... nó phát hiện chứ?!"

Làm bây giờ? Nếu để tộc phượng hoàng phát hiện việc nó , nó sẽ chết!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1058



Phượng Hy Hy đến thăm Phượng Hoàn Triều, gần nôn cả , còn liên tục bảo cô thối.

Vốn tức giận, vội vã trở về chỉ nhanh chóng rửa sạch mùi hôi , bỗng nhiên thấy ngọn lửa xuất hiện, cô chút ngẩn .

Nghe rõ lời nó , cô nhịn hỏi:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Ngươi đang gì ? Cái gì là chân phượng khí tức khác? Chẳng ngươi là chân phượng ?"

Phượng Hy Hy chính là thiên nữ chân mệnh phượng hoàng lựa chọn.

Lẽ nào, còn một con phượng hoàng khác? Vậy cô còn là thiên nữ chân mệnh duy nhất nữa ?

Phượng Hy Hy chỉ lo nghĩ đến chuyện của , cũng để ý đến ngọn lửa đỏ lơ lửng trung dường như chút hư tâm lay động.

Nó nhanh chóng :

"Ta đương nhiên là chân phượng! giữa các chân phượng cũng sẽ cạnh tranh, nếu chân phượng khí tức là nhằm , thì ngươi công nhận cũng sẽ liên lụy."

Phượng Hy Hy sẽ liên lụy, thậm chí thể đe dọa đến vị trí hoàng hậu của cô , lập tức lo lắng hỏi:

"Vậy ?"

Ngọn lửa nhảy lên hai cái, đó :

"Trước tiên đừng để nó phát hiện sự tồn tại của , sẽ âm thầm tìm kiếm vị trí của khí tức đó..."

Giọng của ngọn lửa dừng , đó trong giọng điệu thêm một chút tàn nhẫn, tiếp tục :

"Nếu đối phương yếu hơn , sẽ chiếm lấy , nuốt chửng nó!"

Nếu là... cũng , nó vẫn còn quân bài át chủ bài trong tay!

________________________________________

Bên , Khương Tú Tú thi pháp che giấu phượng hoàng khí tức quanh Tam Thụ.

Không còn khí tức áp chế tự nhiên của phượng hoàng, Phượng Linh Linh và Thu Cầm mới dần dần tiến gần.

Nhìn con chim lửa nhỏ bé , hai con quỷ rõ ràng đều đó là cái gì, nhưng thấy nó tương tác với Khương Tú Tú, còn mở miệng gọi chị, Phượng Linh Linh cảm thấy gì, nhưng Thu Cầm một cảm giác nguy hiểm khó hiểu.

Lập tức mở miệng, như tuyên bố chủ quyền:

" là đến thứ hai, nó là đến thứ ba, nó nên là lão tam."

Khương Tú Tú: ???

Lão nhị lão tam gì ? Cô sẽ nhận nuôi nó ?

Thu Cầm đương nhiên nhận ánh mắt của Khương Tú Tú, nhưng khi c.h.ế.t một , cô quan tâm.

Dù Khương Tú Tú sẽ nhận cô , nhưng chiếm chỗ sẽ sai.

Tam Thụ hiểu chuyện gì đang xảy , Thu Cầm hình như đang với , suy nghĩ một chút, gật đầu, ngoan ngoãn :

" đúng là thứ ba."

Tên là Tam Thụ mà.

Thu Cầm: ...

Sao cảm giác như đang bắt nạt trẻ con ?

Dù Khương Tú Tú rõ với Thu Cầm rằng cô sẽ ở đây lâu, lý do lập quỷ khế với Phượng Linh Linh, một là để sử dụng sức mạnh của khế ước tăng cường linh lực cho , hai là vì cô mượn thể của Phượng Linh Linh, giữa hai nhân quả tự nhiên.

Cô thể lập quỷ khế với Phượng Linh Linh, nhưng thể nhận Thu Cầm quỷ sứ thứ hai.

Dù cô rõ như , Thu Cầm vẫn kiên quyết theo cô , Khương Tú Tú cũng lười quản cô .

Mấy ngày tiếp theo, cô vốn định tìm một vật chứa thích hợp cho Tam Thụ, nhưng đến thế giới , xung quanh cũng pháp khí thích hợp, chỉ thể tiếp tục để thần hồn của Tam Thụ tạm thời ở trong bát quái bàn.

Chỉ đợi cô xử lý xong chuyện ở Phượng phủ, cô sẽ đưa tìm Trử Bắc Hạc.

Và ngày cũng đến nhanh.

ngày Phượng Hy Hy lễ kết tóc, đồng thời cũng là ngày "Phượng Linh Linh" với tư cách là con gái đích của Phượng gia cùng lễ kết tóc.

Phượng Minh Thịnh và vợ dù vì chuyện của hai con trai mà hận Khương Tú Tú thấu xương, nhưng cuối cùng vẫn sợ năng lực của cô , cũng để cô đưa bằng chứng tay Nguyên Tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vì mấy ngày nay, họ đổi một cách khác với bên ngoài:

"Nghe Phượng Linh Linh và Phượng Hy Hy vốn là một cặp song sinh, chỉ là khi hai đứa trẻ đời, một vị tiên nhân ngang qua phán mệnh cho hai đứa trẻ, rằng một trong hai đứa sẽ quý hiển, nhưng nếu nuôi cùng với đứa song sinh , chỉ mệnh cách lật đổ, còn mang tai họa đến cho phủ .

Vị tiên nhân đó thương xót đứa trẻ , bèn mang đứa trẻ ban cho cơ duyên, chỉ mười lăm năm sẽ trả , đợi đến ngày kết tóc khôi phục phận của nó, mệnh cách của hai chị em sẽ còn trở ngại nữa."

Trong khách mời tham dự lễ kết tóc nữ khách nhỏ giọng kể tin đồn, đương nhiên lời cũng là Phượng phủ cố ý truyền mấy ngày .

Điều cũng giải thích tại đó giới thiệu Phượng Linh Linh là biểu tỷ ở xa, hôm nay lấy phận con gái đích của Phượng gia cùng Phượng Hy Hy tham gia lễ kết tóc.

Chỉ là cách huyền hoặc như , bao nhiêu tin thì ai .

Dù , điều ngăn cản Phượng phu nhân chuẩn lễ kết tóc theo quy cách của hai .

Để khiến nhiều tin tính chân thực của cách , mấy ngày nay Phượng phu nhân gần như bắt điều chỉnh quy cách của lễ kết tóc.

Bất cứ thứ gì cũng đổi thành hai bộ, và đều trọng lượng tương đương.

Để cho khách mời sơ hở, bà thậm chí từ bỏ bộ y phục cát tường độc nhất vô nhị chuẩn cho Phượng Hy Hy, chọn hai bộ quần áo gần giống loại đó.

Dù , Phượng Linh Linh trong gương, trong mắt vẫn nhịn sáng lên, đó đỏ hoe.

Dù thất vọng với nhà họ Phượng, nhưng ngăn cản cô vẫn phận của .

Bởi vì phận , vốn là của cô .

Sau mấy ngày "tẩy não" của Khương Tú Tú, Phượng Linh Linh còn là đứa nhỏ yếu đuối như , bắt đầu hiểu cái gọi là ý thức tự chủ.

Giống như phận .

Dù cô còn ham , nhưng của cô , chính là của cô .

Không ai thể cướp !

Nếu đây, nguyện vọng của Phượng Linh Linh là để Phượng gia thừa nhận và thành lễ kết tóc, thì bây giờ, Phượng Linh Linh ...

Lật bàn của Phượng gia!

"Giờ lành đến, chúng nên ."

Khương Tú Tú , một tay nâng chiếc váy hoa lệ phức tạp, tư thái trang nhã, sự dẫn dắt của các thị nữ bà mối, từng bước tiến chính đường.

Không ai thấy , phía cô , hai con quỷ sát, quỷ khí phảng phất, khiến cô vô hình trung toát một áp lực khó tả.

Bên , Phượng Hy Hy cũng trang điểm xong, cùng cô bước chính đường.

Mấy ngày nay, "chân phượng" trong cơ thể Phượng Hy Hy ngừng cố gắng tìm kiếm phượng hoàng khí tức khác, nhưng ngoài lúc xuất hiện đầu tiên, đó khí tức liền biến mất dấu vết, khiến nó thể thăm dò.

Dù , Phượng Hy Hy trong lòng khẳng định phượng hoàng khí tức khác là đến từ "Phượng Linh Linh".

Không đến biểu hiện khác thường của cô mấy ngày nay, chỉ hiện tại... Phượng Linh Linh mặc y phục cát tường giống hệt cô , từ tư thái đến khí thế đều như đạp cô xuống chân.

Điều khiến Phượng Hy Hy thể cam lòng.

Hôm nay, rõ ràng cô mới là nhân vật chính độc nhất vô nhị!

Cái gì song sinh, Phượng Linh Linh tư cách gì ngang hàng với cô ?!

Vì mang tâm tư như , dù mặt cố gắng duy trì sự trang nhã, vẫn khiến cô lộ một chút oán hận với bên cạnh.

Khương Tú Tú vốn nhạy cảm với cảm xúc của khác, huống chi đó đang ở ngay bên cạnh.

Nhân lúc phía đang hát lễ, Khương Tú Tú thẳng phía , nhưng khẽ mở miệng với Phượng Hy Hy bên cạnh:

"Trò hề đến lúc kết thúc ."

Phượng Hy Hy nhíu mày cô , hiểu cô đang cái gì.

Cô nhượng bộ cho phép cô cùng tổ chức lễ kết tóc , Phượng Linh Linh còn gì nữa?

Chỉ thấy Khương Tú Tú đầu, cuối cùng cũng cô , nhưng từ từ mở miệng, giọng lạnh lùng:

"Cô nghĩ rằng, sẽ để cô tiếp tục lấy phận thiên kim của Phượng gia, cùng thành lễ kết tóc chứ?"

Phượng Hy Hy xong sững sờ.

???

Đây là lời thoại của cô ???
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1059



Phượng Hy Hy định chất vấn thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng xôn xao từ phía khách mời. Một phụ nữ ăn mặc như mụ gia nô bỗng từ đám đông xông .

Chỉ thấy bà lao đến sảnh, hướng về Phượng Hy Hy đang phía mà hét lên:

"Linh nhi! Cháu mới là Linh nhi đích thực ?! Cô tìm cháu !"

Nói xong, bà về phía Phượng Minh Thịnh và , quỳ xuống đất dập đầu liên tục:

"Lão gia họ Phượng, năm đó hai đứa trẻ đổi nhầm, ngài đem tiểu thư nhà về phủ cũng đành, nhưng chịu trả đứa con của nhà em trai ? Đó là đứa con duy nhất của nhà em trai , ngài thể cướp mất đứa trẻ như !"

Vừa khẩn cầu, phụ nữ nhanh chóng tiết lộ sự thật về việc đổi trẻ.

Bà quá nhanh, Phượng Minh Thịnh và Phượng phu nhân kịp phản ứng thì thể ngăn cản .

Thấy khách mời xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, Phượng phu nhân mặt mày tái mét, phắt dậy chỉ thẳng phụ nữ mà mắng:

"Con mụ điên nào dám đến đây gây rối?! Mau đuổi cổ nó !"

Lệnh dứt, lập tức mấy mụ gia nô xông lên định bắt giữ phụ nữ. Bà né tránh hét lớn:

" là sự thật! Cái gì song sinh?! Một trong hai đứa trẻ đó rõ ràng là dòng m.á.u họ Thôi nhà ! Năm đó Phượng phu nhân và em dâu sinh con tại chùa đổi nhầm, suốt 15 năm qua Phượng gia nuôi dưỡng chính là con của nhà họ Thôi!"

Khi phụ nữ sắp bắt, một vị phu nhân trong khách mời đột nhiên , :

"Không ngờ chuyện như . Phượng đại nhân, Phượng phu nhân, nếu lời phụ nữ là thật, các vị lừa dối quả thật nên."

Người là phu nhân nhà Thị lang họ Chu, nhưng bà thuộc phe Nguyên tướng.

Chỉ cần thời điểm bà , ai cũng hiểu vụ là do ai bày mưu.

Có lẽ phụ nữ thể phủ dạng gia nô cũng là nhờ thủ đoạn của Nguyên tướng.

chỉ với lời của một phụ nữ, Phượng phu nhân đương nhiên ngu gì thừa nhận.

Nói cách khác, trong cảnh , tuyệt đối thể thừa nhận.

Phượng phu nhân và Phượng Minh Thịnh cố gắng che giấu, nhưng mấy vị phu nhân Nguyên tướng báo định để họ dễ dàng thoát , liên tục lên tiếng chất vấn rốt cuộc là chuyện gì.

Phượng phu nhân tức giận, nhưng mặt đông đủ khách mời thể nổi cơn thịnh nộ, đành gượng gạo giữ thể diện, :

"Chẳng qua là chuyện nhảm nhí do một mụ điên từ đến bịa đặt, để tâm? Đừng là Phượng gia và cái nhà họ Thôi từng liên hệ gì, dù nữa, bà là họ Thôi, ai thật ?"

Lý do Phượng phu nhân dám khẳng định chắc nịch như là vì khi quyết định đón Phượng Linh Linh về, để tránh phát hiện sự thật về , họ đưa hết những trong làng từng thiết với Phượng Linh Linh xa.

Thêm đó, đẻ của Phượng Hy Hy năm đó c.h.ế.t do khó sinh, cha ruột cũng mất từ hai năm , em gái duy nhất thì mất tích từ mười năm , thể những thể chứng minh Phượng Linh Linh từng lớn lên ở nhà họ Thôi đều còn nữa.

Phượng phu nhân đó cũng từng sai điều tra tung tích của gọi là cô ruột , nhưng thu kết quả gì. Người mà ngay cả Phượng gia cũng tìm , bà tin rằng Nguyên tướng phủ thể tìm họ Thôi thật sự chỉ trong vài ngày.

Suy nghĩ của Phượng phu nhân sai, chỉ điều bà ngờ tới năng lực của Khương Tú Tú.

Việc tìm một chung huyết thống với Phượng Hy Hy đối với cô mà hề khó.

Phía , phu nhân nhà Thị lang họ Chu dường như đoán phản ứng của Phượng phu nhân, thản nhiên :

"Rốt cuộc là thật , hỏi vị tiểu thư mới về phủ là ngay."

Là song sinh là tiểu thư thật giả đổi tráo, trong cuộc hiểu rõ nhất.

Câu của bà lập tức khiến nhiều khách mời tỉnh ngộ, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Khương Tú Tú đang .

Khác với ánh mắt hiếu kỳ sự thật của khách mời, ánh mắt Phượng Minh Thịnh và Phượng phu nhân dành cho cô đều mang theo sự cảnh cáo rõ ràng.

Nguyên tướng vô cớ phát khó khăn, họ càng tin rằng chuyện hôm nay chính là do đứa con gái giở trò! [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bởi lẽ đây cô từng dùng chuyện để uy h.i.ế.p họ!

Rõ ràng hôm nay họ chiếu theo yêu cầu của cô, để cô lấy phận con gái đích tôn của Phượng gia cùng Hy Hy tổ chức lễ cài trâm!

Cô còn gì hài lòng nữa?!

Nhất định khiến gia đình yên ?!

Phượng Hy Hy lúc cũng trừng mắt Khương Tú Tú, ước gì thể dùng ánh mắt khống chế cô bậy.

nghĩ đến những lời cô , trong lòng mơ hồ hiểu rằng cô sẽ che giấu sự thật cho Phượng gia.

Quả nhiên, Khương Tú Tú đảo mắt khách mời một lượt, đó từ từ mở miệng:

" nhận bà , những gì bà đều là sự thật."

Phượng Linh Linh lúc từ lúc nào gạt bỏ vẻ lạnh lùng bình thản vốn của Khương Tú Tú, trong chốc lát khiến Phượng Hy Hy như thấy Phượng Linh Linh lúc mới về phủ, chỉ điều so với vẻ nhút nhát ngày đó, trong mắt cô giờ thêm chút dũng khí và kiên định.

Không ai rằng, linh hồn Phượng Linh Linh tạm thời trở về thể vốn .

Ý thức của Khương Tú Tú tạm thời trả thể cho chủ nhân nguyên bản của nó.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nhờ mối quan hệ khế ước giữa hai , Phượng Linh Linh dễ dàng tạm thời chia sẻ thể với Khương Tú Tú.

Giờ đây, với tư cách là Phượng Linh Linh thật sự, cô hướng về phía khách mời, giọng non nớt nhưng đầy kiên quyết:

" mới là tiểu thư duy nhất mang dòng m.á.u Phượng gia, Phượng Linh Linh."

Nhà họ Phượng thành thật trả danh phận cho cô cũng , cô sẽ tự , minh oan cho chính .

Dù ngày hôm nay, cô còn ở Phượng phủ nữa, cô cũng !

Danh phận của cô, ai thể cướp , ai thể chia cắt.

Lời tuyên bố của Phượng Linh Linh dứt, cả sảnh tiệc ồn ào bàn tán.

Dù cho rằng hành động của cô là bất hiếu với cha , nhưng phần đông chuyện cô đó đưa về phủ với phận biểu tiểu thư, thể tưởng tượng nỗi uất ức trong lòng, nên việc cô công khai sự thật cũng khó hiểu.

Còn bản Phượng Hy Hy, lúc chỉ cảm thấy tim chìm xuống đáy vực.

Cô vẫn bên cạnh Phượng Linh Linh, nhưng cảm giác như l*t tr*n, vô cùng hổ.

Dù , cô cũng thể cảm nhận những ánh mắt khinh bỉ chế giễu từ phía đang đổ dồn về .

Những đang xem kịch.

Còn cô, vì Phượng Linh Linh, ngày , trở thành con khỉ sân khấu!

Trong lòng tràn ngập phẫn hận, cô ước gì thể dùng ánh mắt thiêu cháy vài lỗ hổng Phượng Linh Linh mặt, nhưng mặt mày tái nhợt, run rẩy, như sắp ngất .

Thấy Phượng Hy Hy trông như sắp ngất, Phượng phu nhân chút do dự bước tới ôm lấy cô, đồng thời hằn học Phượng Linh Linh:

"Ngươi... ngươi dám..."

Vừa , bà giơ tay, một cái tát thẳng mặt Phượng Linh Linh.

Mọi ngờ Phượng phu nhân dám đánh con gái ruột của .

điều khiến họ càng bất ngờ hơn là, khi cái tát của Phượng phu nhân sắp chạm mặt, một bàn tay bỗng giơ lên.

Rồi chặn bàn tay đang giơ lên của Phượng phu nhân.
 
Back
Top Bottom