Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1040



Hành động hút sữa của Tam Thụ khựng vì cái tên bất ngờ Khương Tú Tú thốt .

Cậu bé ôm ly sữa, hồi lâu mới nghiêng đầu Khương Tú Tú, vẫn giữ vẻ ngây thơ đáng yêu, nhưng khi mở miệng hỏi:

"Chị nhận em bằng cách nào ?"

Chẳng lẽ chỉ vì thể thấu ác niệm? "Người yêu của chị là Trử Bắc Hạc."

Khương Tú Tú đột nhiên một câu đầu đuôi.

Người khác lẽ hiểu, nhưng Thâu Ác thì hiểu ngay.

"Ồ, là kể với chị về chuyện của ."

Cậu bé tiếp tục hút sữa, dường như chẳng lo lắng chút nào về việc Khương Tú Tú sẽ tay với .

Khương Tú Tú chọn thời điểm để rõ, tất nhiên cũng ý định động thủ giữa một trung tâm thương mại đông đúc.

So với động thủ, cô xác nhận một chuyện hơn.

"Tam Thụ là chuyển sinh của Phượng Hoàng năm xưa ?"

Trử Bắc Hạc đó kể cho cô về bạn từng ác niệm của Thâu Ác nuốt chửng và thế —

Đó là Phượng Hoàng, tên gọi "Ngũ Quang".

"Duyên cảnh phấn dực, ngũ quang cử, quang hưng bát phong, khí giáng thời vũ, thử vị Phượng tượng."

Ngũ Quang, chính là Phượng Hoàng.

Ngay khi Trử Bắc Hạc kể xong chuyện của Ngũ Quang, cô nhận tin nhắn từ Giao Đồ rằng nhặt một đứa trẻ, đứa trẻ đó thuộc dòng dõi Phượng Hoàng.

Thật trùng hợp.

Dù trùng hợp, Khương Tú Tú cũng thể vội kết luận, vì hôm nay cô quan sát bé kỹ.

Cho đến khi bắt đầu thể hiện khả năng thấu ác niệm.

Tam Thụ — lúc nên gọi là Thâu Ác — vẫn giữ vẻ ngây thơ vô tội, câu hỏi của Khương Tú Tú chỉ nhai mấy miếng topping trong miệng lẩm bẩm:

"Chị bảo em là Thâu Ác ? Em là Thâu Ác , Tam Thụ đương nhiên tồn tại."

Đã tồn tại, thì gì chuyện chuyển sinh của Phượng Hoàng.

Khương Tú Tú câu d.a.o động, ngược còn kiên định:

"Tam Thụ là Tam Thụ, em là em."

Cô : "Đứa trẻ mà chị gặp lúc đầu chính là Tam Thụ, kể cả khi cứu cô gái đe dọa bằng dao, lúc đó vẫn là Tam Thụ."

Bởi vì Thâu Ác, hóa của ác niệm, thể triệu hồi hỏa diễm Phượng Hoàng.

Bởi kim quang và hỏa diễm Phượng Hoàng là hai thứ duy nhất thể khống chế ác niệm.

Hỏa diễm Phượng Hoàng thể thiêu rụi ác niệm, cũng chính vì thế, Ngũ Quang năm xưa mới cố gắng dùng chính để hóa giải ác niệm thế gian.

Ngay cả Trử Bắc Hạc cũng nghĩ sẽ thất bại.

Đủ thấy sức mạnh của hóa ác niệm.

Khương Tú Tú thể khẳng định cô tiếp xúc đó là Tam Thụ, dù Thâu Ác thế Tam Thụ như thế nào mà chút dấu hiệu nào.

Thậm chí khả năng hai cùng tồn tại trong một cơ thể.

Điều giống như ánh sáng và bóng tối, thiện và ác, vốn thể cùng tồn tại, nhưng họ thực sự tồn tại.

Lúc , Khương Tú Tú còn , Tam Thụ là chuyển sinh của Ngũ Quang ?

Phượng Hoàng dù diệt vong, nhưng cô tin rằng chỉ cần một tia lửa, dù trải qua hàng ngàn năm, nó cũng thể tái sinh từ tro tàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu Tam Thụ là sự tái sinh của Ngũ Quang, thì việc thiếu ký ức và truyền thừa cũng thể hiểu .

Thâu Ác lời Khương Tú Tú, tự hút thêm hai ngụm sữa, uống xong, dường như chán thức uống ngọt ngào , dù ly sữa lớn vẫn còn một nửa nhưng chút lưu luyến ném nó về phía thùng rác.

Khoảng cách từ chỗ họ đến thùng rác gần, ngay cả lớn cũng khó thể ném trúng từ xa như , nhưng Thâu Ác — một đứa trẻ — .

Giữa chừng, sữa thậm chí đổ một giọt.

Có đường thấy hành động của Thâu Ác, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhưng cả Thâu Ác lẫn Khương Tú Tú đều ý định để ý đến họ.

Vứt xong ly sữa, Thâu Ác dường như cũng định tiếp tục giả vờ trẻ con nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn giờ nở nụ khó hiểu:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Ta thể là Tam Thụ, nhưng Tam Thụ chắc là ."

Cậu thoải mái, bắt chéo chân ngắn ngủn, :

"Chị đoán đúng , đúng là chuyển sinh của Ngũ Quang, nhưng là sự chuyển sinh cho phép.

Hắn là ai, chỉ tên là Tam Thụ, vì cái tên cũng là đặt cho ."

Nói đơn giản, Tam Thụ là một phân tách từ thần hồn của Ngũ Quang.

Như Khương Tú Tú , Thâu Ác vốn là ác niệm nên thể sử dụng hỏa diễm Phượng Hoàng, nhưng Tam Thụ — phân tách — thể sử dụng.

Thậm chí, vì là phân , Tam Thụ cũng thể cảm nhận ác niệm.

Phân cho phép giáng sinh, đương nhiên cũng khống chế.

Tất nhiên, do tái sinh từ thần hồn Phượng Hoàng của Ngũ Quang, Tam Thụ khi khống chế vẫn giữ nhận thức và bản năng của riêng .

Ví dụ, khi cảm nhận ác niệm, bản năng đầu tiên của là phóng hỏa.

Lại ví dụ, nghĩ là phân , mà là em trai của .

Thâu Ác là nhị, là em trai thì là tam...

Khương Tú Tú dù từ Thâu Ác câu trả lời, nhưng cũng nghĩ sẽ hợp tác giải thích như .

từ cách chuyện phóng khoáng đó của , những lời thật sự là sự thật vẫn cần kiểm chứng.

Dù định động thủ nơi đông , nhưng Thâu Ác chủ động tìm đến cô, cô cũng thể để rời dễ dàng.

Cũng lúc , Giao Đồ thanh toán xong, dẫn theo Sư Ngô Thục đang xách đầy túi đồ tới.

Thấy hai đang chuyện, quên hỏi: "Hai đang chuyện gì ?"

Không đợi Khương Tú Tú mở miệng, Thâu Ác khẽ :

"Chúng đang về một ác niệm mà thấy."

Hắn :

"Người trong lòng dù sinh ác niệm, nhưng chỉ dám nghĩ mà dám . Các ngươi nghĩ, trong tình huống như , nếu ngoại lực dẫn dắt, ác niệm trong lòng đó thể kích phát ?"

Thâu Ác những lời như đang thảo luận về một đề tài thú vị, nhưng Khương Tú Tú thấy rằng, ngay khi dứt lời, tay vung lên, đầu ngón tay như một sợi ác niệm hóa thành sợi đen bay về phía một góc trong trung tâm thương mại.

Khương Tú Tú theo hướng đó , thấy rõ một đang dắt con, phía họ là một đàn ông vẻ ngoài hung dữ.

Trước mắt cô hiện lên một cảnh tượng: đàn ông bước lên thang cuốn xuống, phụ nữ bế con cố ý dùng chân đứa trẻ đẩy đàn ông phía .

Người đàn ông từ thang cuốn lăn xuống thẳng cẳng, phụ nữ bế con khẽ nhếch miệng thỏa mãn.

Khương Tú Tú thậm chí thể thấy suy nghĩ của cô —

[Chẳng qua chỉ là vỡ màn hình điện thoại của ngươi, cứ to chuyện với một đứa trẻ, còn bắt đền tiền, ngã c.h.ế.t là !]

Rõ ràng, đây chính là cái ác kích phát từ ác niệm mà Thâu Ác đến.

Ánh mắt tối sầm, Khương Tú Tú chút do dự, trong chớp mắt mở lĩnh vực ý niệm, kéo Thâu Ác mặt cùng sợi ác niệm phóng trong lĩnh vực của cô!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1041



Sư Ngô Thục và hai còn kịp hiểu chuyện gì xảy , Khương Tú Tú và đứa trẻ biến mất mắt.

Giao Đồ định kêu lên, Sư Ngô Thục kéo .

"Đừng vội, chắc là lĩnh vực ý niệm của lớn."

Giao Đồ lúc mới nhớ chuyện , nhịn hỏi, "Sao ngươi ?"

Sư Ngô Thục kiêu ngạo ngẩng cằm lên.

Dù năng lực chiến đấu của yếu, nhưng dù cũng là Nhĩ Thử ngàn năm tuổi, sống lâu , ít nhiều cũng chút kiến thức.

Ngoài hai , cả trung tâm thương mại ai phát hiện Khương Tú Tú và Thâu Ác biến mất.

Và vì một tia ác niệm Thâu Ác phóng cũng hút lĩnh vực, đàn ông lên thang cuốn đó gặp chuyện bất trắc nào.

Người bế con vẫn lưng đàn ông, chỉ điều suốt quá trình chỉ dùng ánh mắt hận thù chằm chằm gáy đàn ông phía , rốt cuộc dám mạo hiểm bắt để hại .

Hai bên xuống thang cuốn bình an vô sự, phụ nữ bế con khẽ nhạt với đàn ông, đó theo hướng ngược .

……

Một bên khác, trong lĩnh vực.

Nhìn cảnh tượng mắt đột nhiên đổi, mặt đất cỏ xanh mướt, cùng với đôi chân của bước dây leo trói chặt.

Đây là điều khiến Thâu Ác kinh ngạc nhất, điều khiến kinh ngạc nhất là, cô chỉ đưa tia ác niệm phóng lĩnh vực, thậm chí còn dùng dây leo quấn chặt lấy tia ác niệm đó.

Vốn dĩ là thứ vô hình, nhưng cô dùng dây leo trói buộc.

Dù cô chỉ dùng hai năm để tu luyện chín đuôi, nhưng ngờ cô nắm giữ lực lượng gần như thuần thục.

Quả nhiên, cô mới là luôn tìm kiếm.

"Đây là lĩnh vực của ngươi ? Tràn đầy sức sống, khác hẳn với những thứ từng tiếp xúc."

Dù hai chân trói, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn thuộc về Tam Thụ của Thâu Ác hề chút hoảng sợ nào, ngược còn mang theo vẻ bình tĩnh kỳ quái, giọng điệu chuyển hướng, ,

" lẽ ngươi , thứ càng tràn đầy sức sống, càng dễ ác niệm xâm nhập."

Đưa hóa ác niệm như lĩnh vực ý niệm của cô, sẽ là quyết định sai lầm nhất của cô.

Bởi vì, một khi ý niệm xâm nhập, cô cũng sẽ rơi kết cục giống như con phượng hoàng năm xưa.

sẽ nuốt chửng cô ngay lập tức.

Hắn sẽ giữ ý thức của cô, đợi đến khi... cô tu luyện mười đuôi, thời khắc thể thông thiên đạo.

Khương Tú Tú lời Thâu Ác, sắc mặt đổi, chỉ hỏi ngược ,

"Thật ?"

Lời dứt, Thâu Ác thoáng cảm giác bất an, quả nhiên, thấy những sợi dây leo vốn dĩ quấn lấy và tia ác niệm bỗng hiện lên ánh kim quang.

Đó là, kim quang vốn của long mạch.

Khuôn mặt đứa trẻ biến sắc, những sợi dây leo phát kim quang trong nháy mắt siết chặt tia ác niệm, cùng với đó là những sợi dây leo vốn chỉ quấn lấy chân cũng theo kim quang nhanh chóng bò lên.

Chỉ trong chớp mắt, nửa dây leo và kim quang nhấn chìm, Thâu Ác ánh mắt lạnh lẽo, quanh đột nhiên phát tán vô ác niệm.

Ác niệm phát tán, như hóa thành ba ngàn ác quỷ, dạng khí đen, bắt đầu hướng về bốn phía lĩnh vực ý niệm của Khương Tú Tú xông tới.

Trước khi cô dám dùng mấy sợi dây leo tầm thường trói buộc , ác niệm của , sẽ xâm nhập tinh thần của cô .

Khương Tú Tú những ác niệm gần như trong nháy mắt nuốt chửng lĩnh vực.

So với ác niệm cô từng bắt Lưu Tân Đống đây, đơn giản là sự khác biệt giữa vũng nước và biển cả.

Dù đang ở trong lĩnh vực, cô cũng rõ ràng cảm nhận áp lực mà những ác niệm mang .

Không trách, Trử Bắc Hạc nghiêm khắc cảnh cáo như , bảo cô tùy tiện tiếp xúc thu thập ác niệm.

đối phương tự tìm đến cửa, Khương Tú Tú cũng lý do ứng chiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô Thâu Ác đối diện, giọng điệu trầm ,

"Ta dám đưa ngươi lĩnh vực ý niệm của , ngươi thật sự cho rằng, chút chuẩn nào ?"

Khi cô , một tay kết ấn, trong chớp mắt, theo yêu lực phát tán, chín cái đuôi khổng lồ hiện lưng cô.

Khác với chín đuôi màu trắng tinh khiết của Văn Nhân Bạch Y, chín đuôi của Khương Tú Tú lúc ở phần đuôi tụ tập một cỗ yêu lực màu đỏ.

Cỗ yêu lực đó như ngọn lửa nhuộm đỏ phần đuôi chín cái đuôi của cô.

Mà theo chín đuôi tụ tập yêu lực đặc sệt, đột nhiên quét mạnh một cái.

Trong chớp mắt, yêu lực cường đại cuốn theo hỏa diễm phượng hoàng, trong nháy mắt thiêu đốt những ác niệm đang nhanh chóng phân tán trong lĩnh vực của cô.

Như gió lốc thổi qua, như lửa cháy rừng, hỏa diễm phượng hoàng đến , ác niệm thiêu hủy đến đó.

Khương Tú Tú Thâu Ác, chỉ , "Đừng quên, cũng thể sử dụng lực lượng phượng hoàng."

Thâu Ác sắc mặt khó coi, nhưng Khương Tú Tú rõ ràng ý định dừng tay ở đây.

Chỉ thấy cô nhanh chóng biến đổi ấn pháp trong tay, theo ý niệm chuyển động, lĩnh vực vốn chỉ núi non mê chướng bao phủ, đột nhiên phát từng đợt kim quang chói mắt.

Những ác niệm còn trong hỏa diễm phượng hoàng và kim quang hợp kích, là tan tác cũng quá lời.

Nhìn ác niệm trong lĩnh vực nhanh chóng tiêu diệt, cùng với kim quang hùng mạnh mắt, Thâu Ác cuối cùng nhịn biến sắc.

Những kim quang , là Trử Bắc Hạc cũng đến ? Vậy nên hôm nay chỉ dùng Tam Thụ tính toán Khương Tú Tú, mà còn cô và Trử Bắc Hạc hợp lực phản kích ?

Không, đúng,

Trong lĩnh vực , cảm nhận khí tức của .

Cái giống như... lực lượng bản nguyên của long mạch, Mạch Tâm Thạch!

Trử Bắc Hạc, lẽ nào đem trái tim của giao cho Khương Tú Tú?!

Như đáp suy đoán trong lòng Thâu Ác, chỉ thấy trong hư kim quang bao phủ, từ từ hiện một viên đen hình giọt nước.

Đó chính là Mạch Tâm Thạch Trử Bắc Hạc tặng Khương Tú Tú năm xưa.

Sau đó trở về, cô cũng thuận thế thu hồi nửa trái tim của , chỉ là khi cô lĩnh vực ý niệm của riêng , cô luôn cất viên Mạch Tâm Thạch trong lĩnh vực.

Vì lĩnh vực của cô, hóa nhiều hơn là hình thái núi non sông nước.

Mà chuyện , ngoài cô , chỉ Trử Bắc Hạc một .

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn vốn thuộc về Tam Thụ của Thâu Ác, vẻ khó coi ban đầu, nhanh chóng trở bình thường, khẽ,

"Ngươi cho rằng kim quang và hỏa diễm phượng hoàng, thể nhốt trong lĩnh vực của ngươi ?"

Phiêu Vũ Miên Miên

Khương Tú Tú liếc , đôi mắt hạnh đầy vẻ lạnh nhạt.

"Có lẽ ngươi hiểu lầm , từng định nhốt ngươi."

Cô Thâu Ác mắt dây leo quấn chặt , chỉ còn một cái đầu lộ ngoài, chỉ ,

"Dù ngươi dùng cách nào thế thể Tam Thụ, nhưng , dùng hỏa diễm phượng hoàng luyện bằng kim quang đốt cháy một là ."

Dù phượng hoàng cũng sợ hỏa diễm phượng hoàng, đốt đến cuối cùng chỉ còn một Tam Thụ.

Thứ cô , ngay từ đầu chính là—

Diệt .

Lời dứt, Khương Tú Tú chút ý định thương lượng nào với đối phương, giơ tay lên, một đạo hỏa diễm phượng hoàng pha lẫn kim quang thẳng hướng Thâu Ác mà .

Ngọn lửa giữa đường hóa thành một con phượng hoàng kim quang khổng lồ, hót vang, lao về phía Thâu Ác dây leo quấn thành kén.

Xoẹt!

Kim quang hỏa diễm nuốt chửng .
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1042



Những đốm lửa vàng kim bùng cháy dữ dội, những ác niệm của Thâu Ác rải rác khắp lĩnh vực từ lâu quét sạch sự xua đuổi của ánh sáng vàng và ngọn lửa Phượng Hoàng.

Lúc , trong bộ lĩnh vực, chỉ còn một nơi duy nhất - chính là chỗ Thâu Ác đang .

Ngọn lửa Phượng Hoàng tắt, diệt, Khương Tú Tú đó chằm chằm, dù cô tiêu diệt một cách dứt khoát, nhưng cô cũng hiểu rằng Thâu Ác đại diện cho ác niệm của thế gian, ngay cả Ngũ Quang hy sinh bản cũng thể thành việc , cô chắc thể dễ dàng .

Đang suy nghĩ, đột nhiên ngọn lửa Phượng Hoàng bao quanh Thâu Ác bùng lên dữ dội, hỏa thế càng thêm mãnh liệt.

Hoặc lẽ, là một ngọn lửa khác đang chống ánh sáng vàng kim.

Khương Tú Tú khẽ nhíu mày, lẽ nào ánh sáng vàng kim cộng với ngọn lửa Phượng Hoàng cũng vô dụng? Bỗng nhiên, như nhớ điều gì, cô lập tức thu hồi cả ánh sáng vàng kim lẫn ngọn lửa Phượng Hoàng.

Khi ngọn lửa tan , một đốm lửa Phượng Hoàng vẫn bao quanh Tam Thụ, dùng chính nó để bảo vệ bé.

Đó là ngọn lửa Phượng Hoàng thuộc về Tam Thụ.

Bởi vì Thâu Ác chiếm lấy thể của Tam Thụ, nên ngọn lửa Phượng Hoàng sẽ ngược bảo vệ bé?

Nếu đúng như , chuyện rõ ràng trở nên rắc rối hơn.

Khương Tú Tú trong lòng đối mặt với tình huống , bởi nếu Thâu Ác sức mạnh Phượng Hoàng hộ , sẽ chỉ càng khó đối phó hơn.

Không tiếp tục dùng lửa thiêu đốt, Khương Tú Tú kết ấn một nữa, chín đuôi mở rộng, yêu lực tràn ngập.

"Tứ Tượng Thái Bình, khởi."

Lời dứt, trong lĩnh vực, một pháp trận tứ phương bỗng nhiên mở , lấy Thâu Ác trung tâm.

Theo pháp trận mở rộng, từ phía đông - nơi Khương Tú Tú , hiện lên hình ảnh Cửu Vĩ Hồ.

Tiếp theo là Phượng Hoàng ở phía nam, Rồng cuộn ở phía bắc, Tương Liễu ở phía tây.

Bốn tượng , riêng lẻ thể tạo thành lĩnh vực, hợp thì thể giam cầm vạn vật.

Như cảm nhận áp lực từ Tứ Tượng, ngọn lửa Phượng Hoàng vốn bao quanh và bảo vệ Thâu Ác dần yếu , biến mất.

Khương Tú Tú thấy rõ, thể của kẻ vẫn những dây leo siết chặt, trong khi cái đầu lộ ngoài hề hấn gì.

Điều khác biệt duy nhất là ánh mắt của cái đầu cô - ngơ ngác, bất an, mang chút hoảng sợ, mở miệng gọi cô:

"Chị…"

Phiêu Vũ Miên Miên

Khương Tú Tú nhíu mày bé, vội tin ngay.

Bởi ác niệm vốn giỏi ngụy trang.

Cậu bé cô, thận trọng:

"Chị… chị, em xin ."

Dù ý thức và thể Thâu Ác thế, nhưng bé thể thấy chuyện xảy , tự nhiên cũng là ai.

Hóa Thâu Ác trai .

Hắn chỉ lợi dụng để tiếp cận chị gái, thăm dò cô.

Khương Tú Tú hỏi tại bé xin , cô chỉ xác nhận hiện tại bé là Tam Thụ Thâu Ác.

Suy nghĩ một chút, cô :

"Nếu em là Tam Thụ, hãy triệu hồi một con Phượng Hoàng lửa ."

"Hả?" Tam Thụ ngơ ngác một chút, như nhớ điều gì, vội vàng gật đầu.

Cậu bé cố gắng cử động, nhưng tay chân đều dây leo trói chặt, mà chị gái rõ ràng ý định thả .

bé đòi hỏi gì, chỉ dùng cái đầu nhỏ gồng lên:

"Ừm…"

Mặt Tam Thụ đỏ bừng, ngay đó, một ngọn lửa Phượng Hoàng bùng lên mặt , kết thành một chú Phượng Hoàng tí hon.

Chú Phượng Hoàng nhỏ vỗ cánh bay về phía Khương Tú Tú, lượn một vòng đầu cô, đậu xuống hàng rào năng lượng Phượng Hoàng.

Lực lượng Phượng Hoàng trong hàng rào phản kháng, Khương Tú Tú cuối cùng cũng tin rằng đây chính là Tam Thụ thật.

cô vẫn vội thả bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trong khi chắc chắn Thâu Ác thể tái xuất và chiếm lấy thể Tam Thụ nữa , cô chỉ thể để bé tạm thời chịu thiệt thòi, trói như .

Đang định rời khỏi lĩnh vực để giải thích với Giao Đồ và Sư Ngô Thục về chuyện hôm nay, đột nhiên, bên ngoài lĩnh vực dường như một luồng cảm ứng quen thuộc.

Ngay đó, bóng dáng Trử Bắc Hạc từ khe hở do ánh sáng vàng kim mở bước .

Bởi vì dùng Mạch Tâm Thạch thạch thủ lĩnh lĩnh vực, với tư cách là chủ nhân nguyên bản của Mạch Tâm Thạch, Trử Bắc Hạc thể lĩnh vực của cô mà cần sự cho phép.

Anh là duy nhất thể tự do lĩnh vực ý niệm của cô.

Xuất hiện cùng ánh sáng vàng kim quen thuộc, nhưng gương mặt Trử Bắc Hạc lộ rõ vẻ nghiêm trọng và hài lòng.

"Em đối mặt với Thâu Ác?"

Anh hỏi, ánh mắt chuyển sang Tam Thụ dây leo bó chặt trong trận pháp, đôi mắt đen lộ vẻ sắc bén, chỉ một giây ngạc nhiên.

"Ngươi là… Ngũ Quang?"

Khí tức của quen cũ, dù đổi, nhưng vẫn nhận .

Khương Tú Tú liền giải thích ngắn gọn về phận của Tam Thụ và mối quan hệ với Thâu Ác, tất nhiên, đều là những gì Thâu Ác với cô, còn chính xác vẫn cần kiểm chứng.

Trử Bắc Hạc im lặng xong, một lúc mới :

"Những gì lẽ là sự thật."

Anh :

"Dùng thần hồn tách rời của Ngũ Quang để luyện hóa một phân khống chế, điều giống với những gì thể ."

Và bây giờ, phân thực sự khiến họ cảm thấy khó xử.

Dù chắc chắn liệu ánh sáng vàng kim và lửa Phượng Hoàng của Khương Tú Tú đuổi ý thức của Thâu Ác , nhưng thể khẳng định rằng Thâu Ác sẽ dễ dàng đánh bại.

Đặc biệt… còn sức mạnh Phượng Hoàng của Tam Thụ bảo vệ.

Trử Bắc Hạc nghiêng về giả thuyết rằng Thâu Ác đặt ý thức của thể Tam Thụ, điều giúp thể kiểm soát bé bất cứ lúc nào, dù ý thức tạm thời biến mất, nhưng chỉ cần , vẫn thể nắm quyền kiểm soát Tam Thụ bất cứ lúc nào.

Và , dù Tam Thụ chính là chuyển sinh của Ngũ Quang, dù bé còn ký ức truyền thừa nào, cũng thể khoanh tay bé một nữa trở thành con rối của ác niệm.

Khương Tú Tú rõ ràng cũng hiểu suy nghĩ của , chỉ :

"Nếu , tiên hãy tìm cách cắt đứt mối liên hệ giữa Thâu Ác và thần hồn của Tam Thụ."

Như , dù Thâu Ác tiêu diệt, Tam Thụ cũng sẽ liên lụy vì là phân …

Trử Bắc Hạc Khương Tú Tú, ngạc nhiên khi cô chủ động đề xuất ý tưởng .

Bởi cô luôn là một mềm lòng.



"Trước khi bàn về chuyện , em giải thích với tại em giấu … một đối mặt với Thâu Ác? Thậm chí còn tự ý kéo lĩnh vực ý niệm của em?"

Trử Bắc Hạc chuyển chủ đề khiến Khương Tú Tú bất ngờ, nhưng cô nhanh chóng giải thích:

"Em chuẩn kỹ khi đối mặt với , em gọi , nhưng em nghĩ rằng em ánh sáng vàng kim từ Mạch Tâm Thạch, những ánh sáng đó cũng tương đương với …"

Trử Bắc Hạc cô với ánh mắt thăm dò, chậm rãi hỏi:

"Vậy ý em là, em chỉ cần ánh sáng vàng kim của , nhưng cần chính con ?"

Khương Tú Tú: …

Cảm giác như đây là một câu hỏi mẹo, cô từ chối trả lời.



Một nơi khác, trong một tòa lâu đài cổ ở hải ngoại.

Trong căn phòng ngủ trang trí lộng lẫy, đàn ông với khuôn mặt b*nh h**n nhưng điển trai từ từ mở mắt, đôi mắt đen như vực thẳm lộ chút nguy hiểm.

Khương Tú Tú, dù chỉ là một thăm dò, nhưng dễ dàng phá hủy một ý thức của .

.

Ý thức của vô .

Nơi nào ác niệm sinh sôi… đều là ý thức của .
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1043



Trung tâm thương mại.

Giao Đồ và Sư Ngô Thục thế vị trí ban đầu của Khương Tú Tú và Tam Thụ, đối diện , mắt trừng mắt.

Tú Tú và những khác vẫn , họ cũng khi nào cô và Tam Thụ sẽ trở về, chỉ thể tiếp tục canh giữ tại chỗ.

lúc Giao Đồ đang suy nghĩ nên báo cáo tình hình cho Cục An Toàn để họ cử đến .

Bỗng nhiên, khí tức của Khương Tú Tú và Tam Thụ xuất hiện ở một phương vị khác.

Tiếp theo đó là tin nhắn mà Khương Tú Tú gửi cho Giao Đồ và Sư Ngô Thục.

Tin nhắn rằng cô trở về, bảo hai hãy về nhà .

Sư Ngô Thục , đương nhiên theo lời Khương Tú Tú, nhưng Giao Đồ dễ bảo như .

Hắn nhất định tận mắt thấy cô mới yên tâm.

Thế là kéo Sư Ngô Thục trở về phố yêu.

Về đến sân nhỏ trong phố yêu, Giao Đồ vô thức định đẩy cửa bước , chợt như nhớ điều gì, dừng , đổi thành gõ cửa.

May mắn là bên trong thấy động tĩnh, lập tức tiếng đáp:

"Vào ."

Giao Đồ mới dẫn Sư Ngô Thục hiên ngang bước sân, thấy Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc đang gốc cây ngân hạnh, đứa trẻ dây leo quấn chặt thành kén, chỉ để lộ cái đầu, lúc đang đặt gốc cây ngân hạnh, xung quanh còn thêm một tầng kết giới kim quang.

Giao Đồ suýt nữa há hốc mồm:

"Tú Tú... bé ... chuyện gì mà chúng ?"

Dù theo tính cách của Khương Tú Tú, cô sẽ "trừng phạt" một đứa trẻ như thế.

cũng , nếu đứa trẻ sai, kéo lĩnh vực giáo dục một trận là xong, ngoài mà còn trói như thế , quá ? Giao Đồ do dự nên xin giảm tội cho đứa trẻ .

Chợt Khương Tú Tú giải thích ngắn gọn sự việc xảy :

"Tam Thụ là phân của Thâu Ác."

Một câu ngắn gọn, nhưng đủ để Giao Đồ lập tức hiểu tình hình, sắc mặt lập tức nghiêm túc, lời xin giảm tội định lập tức đổi thành:

"Dây leo chắc lắm, là thêm vài cấm chế nữa ?"

Thực sự , ngục tù của Cục An Toàn và Diêu Quản Cục cũng thể cân nhắc.

Từ khi Thâu Ác chính là kẻ chủ mưu Hắc Vụ đào tẩu , ít trong Huyền Môn xem cái tên là một tồn tại nguy hiểm.

Ngay cả Cục An Toàn cũng từng thông báo, nhưng để Huyền sư hoặc yêu tộc sức truy tìm Thâu Ác và bắt về, mà ngược là cảnh báo.

Cảnh báo, bất kỳ Huyền sư hoặc yêu tộc nào nếu nắm chắc thì tuyệt đối một đối đầu với Thâu Ác.

Nếu kỹ thuật còn non, một tìm đến Thâu Ác, phần lớn sẽ thành mồi ngon.

Thậm chí thể ác niệm của nuốt chửng, trở thành một phần "dinh dưỡng" cung cấp cho .

Giao Đồ là tiểu cận của Tú Tú và Trử Bắc Hạc, đương nhiên càng hiểu rõ sự tồn tại của Thâu Ác đại diện cho cái gì.

Ngay lập tức Tam Thụ bằng ánh mắt phức tạp và cảnh giác.

Hắn thực sự , một đứa trẻ trông ngây thơ vô hại như , là phân của Thâu Ác...

Rõ ràng, đó khi phát hiện ác niệm, bé lập tức tay dạy dỗ tên đàn ông bạo hành gia đình .

Ngay cả còn xem tin tức đẩy về đó, ngoài việc vì chia tay phục nên đánh đập bạn gái giữa đường và cố gắng hành hung, còn cơ thể tự bốc cháy kỳ lạ, thậm chí khi bệnh viện kiểm tra xong phát hiện , vẫn cứ lăn lộn kêu đau kêu nóng...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tam Thụ đối diện ánh mắt của Giao Đồ, như một đứa trẻ sai cúi đầu xuống.

Từ khi chuyển sinh thành công, ngoài Thâu Ác, Giao Đồ là thứ hai gặp.

Hắn còn dẫn mua quần áo, dẫn ăn ngon, Tam Thụ ghét.

May mắn là Khương Tú Tú kịp thời giải thích tình hình cụ thể, ý thức của Thâu Ác lúc biến mất, mắt chính là Tam Thụ thật.

Giao Đồ mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lại hỏi Khương Tú Tú: "Hai đưa bé đến Diêu Quản Cục giam giữ mà mang về sân nhỏ, là còn sắp xếp khác cho bé ?"

Giao Đồ tuy phần lớn thời gian đều vô tư, nhưng đôi lúc cũng mặt nhạy cảm, như lúc chẳng hạn.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc , dự định bàn bạc đó.

"Tam Thụ tuy là do Thâu Ác dùng một sợi thần hồn tách để chuyển sinh, nhưng bản bé đúng là thuộc dòng Phượng Hoàng, Thâu Ác lợi dụng điểm đưa Tam Thụ đến bên chúng , đây thực cũng là một cơ hội khác của chúng ."

Một cơ hội giải cứu thần hồn Ngũ Quang nuốt chửng từ tay Thâu Ác.

Thâu Ác thể lợi dụng thần hồn Ngũ Quang khống chế Tam Thụ việc cho , thì ngược , họ cũng thể lợi dụng liên hệ giữa Tam Thụ và thần hồn Ngũ Quang, kéo thần hồn Ngũ Quang trở cơ thể chuyển sinh của Tam Thụ, từ đó thoát khỏi Thâu Ác .

Có suy nghĩ như , một mặt là vì Trử Bắc Hạc với tư cách là bằng hữu cũ, khả năng như , đương nhiên hy vọng giúp thần hồn Ngũ Quang thoát khỏi sự khống chế của ác niệm.

Mặt khác, nếu Thâu Ác mất sức mạnh của Ngũ Quang, lẽ bản thể của cũng sẽ suy yếu thêm.

Hỏa diễm Phượng Hoàng tuy khắc chế ác niệm, nhưng bản thể Phượng Hoàng là vật chứa nhất cho ác niệm.

"Muốn kéo thần hồn Phượng Hoàng còn trong cơ thể Thâu Ác trở về, với sức mạnh thần hồn hiện tại của Tam Thụ là đủ. Vì chúng nghĩ, chỉ bản Phượng Hoàng mới thể kéo thần hồn Phượng Hoàng trở về."

Vì , kết quả bàn bạc giữa cô và Trử Bắc Hạc là:

"Tìm Ngũ Quang từ ba ngàn năm ác niệm nuốt chửng, mượn thần hồn Ngũ Quang từ ba ngàn năm , kéo thần hồn Phượng Hoàng nuốt chửng ba ngàn năm trở về."

Cụ thể thao tác tuy bàn kết quả, nhưng đây là phương án khả thi duy nhất hiện tại.

Giao Đồ đến đây, một nữa sửng sốt:

"Thần hồn ba ngàn năm , tìm thế nào đây? Không lẽ là, trực tiếp dẫn Tam Thụ trở về ba ngàn năm để tìm?"

Giao Đồ đến đây, hai mặt, vô thức nuốt nước bọt, nhỏ giọng lặp : "Không chứ?"

Đây là xuyên gian thời gian!

Chơi lớn ?

Không đúng, chuyện ?!

Chỉ Trử Bắc Hạc chậm rãi :

"Muốn ngược dòng thời gian, trở về quá khứ, bình thường , nhưng theo , cây Phù Tang chỉ năng lực liên thông tam giới, mà còn thể xuyên qua gian thời gian."

Sư Ngô Thục gật đầu, tán thành:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Hình như truyền thuyết như , tiếc là cây Phù Tang là thần thụ thượng cổ tuyệt tích từ lâu, còn tìm nữa."

Sư Ngô Thục xong, liền thấy Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú đưa mắt .

Không chỉ hai , ngay cả Giao Đồ cũng chằm chằm.

Sư Ngô Thục sững sờ một chút, ngay đó như nhận điều gì, vội :

", từng lấy cành Phù Tang!"

Tuy thích tùy tiện lấy đồ, nhưng cây Phù Tang, thực sự từng lấy!

Chủ yếu là, từng gặp qua.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1044



"Không ?"

Khương Tú Tú nhịn xác nhận , giọng điệu thoáng chút tiếc nuối và ngạc nhiên, dù nhưng đều hiểu ngầm ý của cô —

Chuyện hợp lý.

Sư Ngô Thục Khương Tú Tú chất vấn, hình cao lớn của cúi đầu, lộ vẻ áy náy,

"Xin đại nhân, Phù Tang chi."

Hiếm khi đại nhân chủ động đòi hỏi một thứ gì đó từ .

Nếu , từ nay về , đại nhân sẽ nuôi bên cạnh...

Dù hiện tại thiếu nuôi, nhưng luôn ghen tị với Giao Đồ thể luôn ở bên hai vị đại nhân.

Khương Tú Tú ngờ xin chuyện một cách nghiêm túc như , vội vàng an ủi,

"Không cũng , chúng chỉ hỏi thử thôi, nếu ngươi Phù Tang chi, chúng sẽ tìm nơi khác."

Vừa dứt lời, từ sân bên cạnh, đầu của Văn Nhân Bách Tuyết đột nhiên nhô lên từ bức tường, về phía Khương Tú Tú và trong sân.

"Phù Tang chi, nơi nào !"

Khương Tú Tú sửng sốt, bản năng hỏi, "Sao ngươi ở đây?"

Văn Nhân Bách Tuyết ban đầu , nhưng ngay đó, nụ dần tắt lịm, biểu cảm lộ chút đau khổ,

"Ta , nên đến tìm ngươi...

Bây giờ ngươi là Cửu Vĩ, còn chỉ là Lục Vĩ tầm thường, giữa hai chúng cách biệt một trời một vực, còn tư cách chơi với ngươi nữa..."

Phiêu Vũ Miên Miên

Khương Tú Tú mặt biểu cảm cô , một lúc , chỉ lạnh lùng ngắt lời,

"Ngươi thẳng Phù Tang chi ."

Văn Nhân Bách Tuyết ai tiếp diễn, cũng tiện tự diễn một , nên lật từ bức tường bên sang sân, liếc đứa trẻ trói gốc cây, tỏ hiếu kỳ một chút, thẳng,

"Hồn Thụ trong khuôn viên tộc Văn Nhân ngươi thấy , cây đó nuôi dưỡng bằng một sợi linh khí của Phù Tang chi."

Dù bản thể của Phù Tang chi, nhưng ít nhiều cũng mang sức mạnh của cây Phù Tang.

Nếu , nó trở thành Hồn Thụ truyền thừa hàng ngàn năm của tộc Văn Nhân.

Khương Tú Tú ngờ Phù Tang chi ở ngay mắt, lập tức chần chừ, dẫn Trử Bắc Hạc trở khuôn viên tộc Văn Nhân.

Giờ đây, cánh cổng tộc Văn Nhân sẽ còn ngăn cản cô.

Sau hai năm từ Lục Vĩ đột phá lên Cửu Vĩ, dù cách tu luyện Thập Vĩ mới chỉ là bước khởi đầu, nhưng tốc độ kinh tát mặt những trưởng lão từng coi thường cô và kỳ hạn ba năm.

Giờ đây, chỉ ngăn cản, các yêu tộc Văn Nhân gặp cô đều cung kính chào hỏi.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc tiên đến xem Hồn Thụ.

Hai năm trôi qua, Văn Nhân Thanh Bạch vẫn giam Hồn Thụ, nhưng so với hai năm , rõ ràng tiều tụy và vô cảm hơn, thậm chí yêu lực quanh cũng suy yếu gần như còn.

Thấy Khương Tú Tú xuất hiện, mí mắt Văn Nhân Thanh Bạch khẽ động.

Hồn Thụ cảm nhận sức mạnh hiện tại của cô ngay khi cô xuất hiện, Văn Nhân Thanh Bạch hồn lực kết nối với Hồn Thụ, tự nhiên cũng cảm nhận .

Nếu hai năm bất mãn và ghen ghét cô, thì giờ đây, cảm nhận Cửu Vĩ yêu lực quanh cô, Văn Nhân Thanh Bạch chỉ cắn môi, cúi đầu, dám thẳng.

Khương Tú Tú hai năm thèm chế nhạo , hai năm càng .

Hai năm qua, Văn Nhân Thanh Bạch từng Quỷ Vụ lợi dụng để nhiễm ô yêu khí trong học viện yêu tộc.

Giờ đây, tất cả ô nhiễm đều phong tỏa trong vùng biển của Hoa Quốc nhờ hàng rào ngăn cách do các nước lân cận dựng lên.

Nửa Hoa Quốc gánh chịu hậu quả từ nước thải hạt nhân, Hoa Quốc liên tục trốn khỏi đất nước, ngay cả âm dương sư Hoa Quốc cũng bó tay.

Không lâu , chính phủ Hoa Quốc công khai quỳ gối xin tha thứ và cầu viện quốc tế, nhưng đến nay nước nào hưởng ứng, những hàng rào ngăn cách vùng biển Hoa Quốc vẫn còn đó.

Cứ tiếp tục như , quá mười năm, Hoa Quốc sẽ thực sự trở thành Thiên Tàn Quốc tiếp theo.

Lỗi lầm của Văn Nhân Thanh Bạch cũng như Hoa Quốc bây giờ, đang chịu hình phạt xứng đáng.

Khương Tú Tú quan tâm nữa.

Cô còn việc quan trọng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đưa tay, lòng bàn tay chạm nhẹ Hồn Thụ, cảm nhận khí tức của nó.

Khương Tú Tú nó nhánh của Phù Tang chi , nhưng khi Hồn Thụ cảm nhận cô, những chiếc chuông cây đều rung lên.

Tiếng leng keng vang lên từ cao, như một cơn mưa âm thanh.

Như đầu cô và Hồn Thụ gặp .

Âm thanh tất nhiên cũng kinh động đến Văn Nhân Bạch Y trong khuôn viên.

Văn Nhân Bạch Y vẫn như hai năm , hình xuất hiện trong nháy mắt tại sân Hồn Thụ.

Mái tóc tuyết dài lê thê, bà từng bước tiến , hai , chỉ hỏi,

"Đến gì?"

Từ khi Khương Tú Tú tu luyện thành Cửu Vĩ, bà còn gì để chỉ dạy cô.

Con đường Thập Vĩ, chỉ thể dựa chính cô.

Dù vài tháng gặp, bà vẫn hài lòng với yêu lực tỏa từ cô.

Khương Tú Tú mượn Hồn Thụ, tất nhiên định giấu Văn Nhân Bạch Y, vốn định khi xem Hồn Thụ sẽ gặp bà, giờ bà tự đến, cô cũng thẳng thắn mục đích chuyến .

Nghe cô tạm gác việc tu luyện Thập Vĩ để tìm thần hồn Phượng Hoàng ba ngàn năm , Văn Nhân Bạch Y bản năng phản đối.

Khoảng cách ba năm chỉ còn đầy một năm.

định phản đối, bà chợt nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt chuyển động, đồng ý,

"Được, sẽ giúp ngươi."

Khương Tú Tú: ...

Bà lão dễ tính thế , chắc chắn là âm mưu.

thể phủ nhận, với sự trợ giúp của Văn Nhân Bạch Y - Hồ Vương, kế hoạch của Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Ba ngày , Văn Nhân Bạch Y cùng các trưởng lão nghiên cứu sức mạnh thời gian Hồn Thụ, cuối cùng tìm phương pháp đưa thần hồn trở về quá khứ thông qua ý niệm gian và Hồn Thụ.

Trước khi lên đường, Văn Nhân Bạch Y chỉ hỏi Khương Tú Tú,

"Thần hồn xuyên qua thời gian nguy hiểm hơn vượt qua tam giới, ngươi xác định mạo hiểm vì một con Phượng Hoàng liên quan ?"

Khương Tú Tú chỉ ,

"Nguyện vọng của Trử Bắc Hạc, dù thế nào, em cũng sẽ cùng ."

Cô sẽ bao giờ để Trử Bắc Hạc một đối mặt nguy hiểm.

Bởi nếu là cô, cũng sẽ như .

Văn Nhân Bạch Y câu trả lời, chỉ lật một cái白眼 thật , mở miệng, nhả ba từ đầy chán ghét,

"Não yêu đương."

Miệng , nhưng ngay đó, bà giơ tay nhổ một sợi tóc.

Sợi tóc tuyết dài trong lòng bàn tay bà như tỏa hào quang.

Văn Nhân Bạch Y để ý ánh mắt kinh ngạc của Khương Tú Tú, tay nắm lấy tay cô đeo hồ linh.

Quấn sợi tóc dài quanh hồ linh ở cổ tay cô, Văn Nhân Bạch Y mới khẽ ,

"Lắc hồ linh của ngươi, Hồn Thụ sẽ dẫn đường cho ngươi trở về. Nếu gặp nguy hiểm, kéo sợi , nó sẽ đưa ngươi về."

Khương Tú Tú mắt rung, trong lòng như dòng nước ấm chảy qua. Hai năm qua, cô mặt thực sự lạnh lùng khắc nghiệt với cô.

"Vâng."

Khương Tú Tú giọng nhẹ nhàng, gật đầu đáp , chợt dừng , sắc mặt hiếm hoi dịu dàng của Văn Nhân Bạch Y, hỏi,

"Có thể buộc một sợi cho Trử Bắc Hạc ?"

Văn Nhân Bạch Y: ...

Não yêu đương, cút ngay!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1045



Việc xuyên về quá khứ vốn dĩ chứa đầy rủi ro, Khương Tú Tú vẫn quyết định thông báo với Văn Nhân Thích Thích và Khương Hoài.

Dù lo lắng, nhưng khi thấy Tú Tú quyết định, cả hai đều tỏ ủng hộ.

Tiếp theo là nghi thức mở Hồn Thụ.

Tám vị trưởng lão tộc Văn Nhân bày trận pháp xung quanh Hồn Thụ, Khương Tú Tú, Trử Bắc Hạc và Tam Thụ giữa trận pháp gốc cây.

Khương Tú Tú đặt lòng bàn tay lên cây, dùng ý niệm kết nối với nguồn lực của Hồn Thụ.

Khi nguồn lực của Hồn Thụ hòa nhập ý thức, cô đưa Trử Bắc Hạc và Tam Thụ cùng tiến lĩnh vực ý niệm của .

Lĩnh vực mở .

Tứ Tượng bình chướng giương lên.

Chuông hồn Hồn Thụ rung lên, những gợn sóng vô hình lan tỏa, xuyên qua lĩnh vực, mở một con đường xuyên thời .

Khương Tú Tú, Trử Bắc Hạc và Tam Thụ , cuối cùng bước con đường .

đây mới chỉ là khởi đầu.

Bên ngoài lĩnh vực, Văn Nhân Bạch Y ngừng truyền yêu lực Hồn Thụ, để đảm bảo họ thể đến đúng thời điểm mong , cần một nguồn sức mạnh đủ mạnh để duy trì con đường xuyên thời gian.

Văn Nhân Thích Thích bên cạnh quan sát, thấy mái tóc dài tuyết trắng của Văn Nhân Bạch Y dần mất ánh sáng, làn da cũng lộ rõ dấu vết của tuổi tác.

Lòng Văn Nhân Thích Thích chợt run lên, định bước tới ngăn cản, nhưng Văn Nhân Cửu Dao kéo .

"Đừng phiền bà , bà sẽ gì hại cho Tú Tú."

Văn Nhân Thích Thích cảm thấy lòng dậy sóng.

Cô nghi ngờ Văn Nhân Bạch Y sẽ hại Tú Tú, chỉ là ngờ bà sẵn sàng tiêu hao yêu lực đến mức .

nghĩ , mở con đường về quá khứ chuyện dễ dàng, dù sức mạnh của Hồn Thụ hỗ trợ.

Chỉ là cô hiểu, tại Văn Nhân Bạch Y sẵn sàng đến thế.

Câu hỏi giải đáp khi ý thức của Khương Tú Tú và những khác an tiến con đường thời gian.

Văn Nhân Bạch Y :

"Tìm kiếm thần hồn Phượng Hoàng quan trọng với và cả tộc Văn Nhân, nhưng chuyến , lẽ là cơ duyên của nó."

Sau khi Khương Tú Tú hóa thành Cửu Vĩ, cô thể cảm nhận bất kỳ đột phá nào. Văn Nhân Bạch Y nghĩ đến nhiều phương án, trong đó việc xuyên về quá khứ để tìm cơ duyên Thập Vĩ.

bà bao giờ quyết định thực hiện.

Cho đến khi Khương Tú Tú tự đề xuất, Văn Nhân Bạch Y rằng thời cơ chín muồi.

Cơ duyên của Khương Tú Tú, thực sự ở quá khứ.

Vì thế, tám vị trưởng lão tộc Văn Nhân mới sẵn sàng tay hỗ trợ.

Văn Nhân Thích Thích quá bất ngờ với câu trả lời , nhưng vẫn cảm thấy phức tạp.

Bởi lẽ, thứ khiến cô sẵn sàng tiêu hao yêu lực và tâm thần đến , chỉ thể là tương lai của tộc Văn Nhân.

Cô đáng lẽ nên điều từ sớm.

cô vẫn chân thành lời cảm ơn:

"Cảm ơn ."

Phiêu Vũ Miên Miên

Văn Nhân Bạch Y lúc lưng , chỉ nghiêng đầu, rõ nét mặt, cũng rõ cảm xúc, chỉ thản nhiên đáp:

"Ta vì nó, càng vì con, cần con cảm ơn."

Văn Nhân Thích Thích , lòng bỗng chật vật, cố nén cảm xúc, :

"Con cảm ơn con, thì cứ coi như thấy."

Văn Nhân Bạch Y khẽ nhạt.

Văn Nhân Thích Thích thoáng thấy làn da lộ rõ dấu vết thời gian khi bà đầu, dường như nhận ánh mắt của con gái, Văn Nhân Bạch Y .

Bà giơ tay, bước lĩnh vực ý niệm của , khi biến mất, chỉ để một câu:

"Từ hôm nay bế quan, đừng ai đến quấy rầy."

Nói xong, bà biến mất.

Văn Nhân Thích Thích mím môi, cúi đầu, đang nghĩ gì.

Khương Hoài đưa ánh mắt trở Hồn Thụ, dù thức tỉnh yêu mạch và chuông hồn riêng, nhưng hai năm qua, chuông hồn của một rung lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khương Hoài bận tâm chuyện , so với đó, còn những việc quan trọng hơn.

Và giờ đây, danh sách những việc quan trọng thêm một mục:

Chờ Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc trở về.

...

Một nơi khác, Văn Nhân Bạch Y khi khôi phục dung mạo thật, chợt nhớ quên với họ một điều.

Con đường thời gian bà dùng yêu lực mở dẫn về ba ngàn năm .

Mà là, sáu ngàn năm .

Sáu ngàn năm , chính là thời khắc thứ bắt đầu.



Ý thức xuyên thời gian hề dễ chịu.

Khương Tú Tú chỉ cảm thấy đầu óc cuồng, khi mở mắt, cô thấy lạnh buốt.

Gió lạnh thổi qua khe cửa, cô nền đất lạnh lẽo, đối diện là một nữ quỷ đang lơ lửng , chằm chằm cô.

"Cô... cô là ai? Sao ở trong thể của ?"

Nữ quỷ - chính xác là chủ nhân đây của thể , Phượng Linh Linh, cô với ánh mắt sợ hãi, chút e dè.

Vì là ý thức xuyên , để tránh trở thành hồn ma lang thang, Hồn Thụ sẽ đưa ý thức của họ một thể mới chết, tức là tái sinh.

Vì , Khương Tú Tú ngạc nhiên khi thấy linh hồn chủ nhân cũ của thể .

Sau khi tỉnh táo , cô chậm rãi dậy, :

" đến để tìm , trong thời gian cần mượn tạm thể của cô. Để đền đáp, thể giúp cô thành một tâm nguyện tròn."

Phượng Linh Linh xong, mắt chớp lớn, đó như nhớ điều gì, ánh mắt trở nên ảm đạm:

"Thân thể của lắm... cô mượn thể khác ? Mượn cái hơn ."

Khương Tú Tú trong lúc Phượng Linh Linh nhanh chóng thi triển thuật cố hồn, để thần thức của hòa hợp hơn với thể , đó đầu hỏi:

"Cô gì?"

Phượng Linh Linh: "..."

"Không... gì."

Từ lời kể của Phượng Linh Linh, Khương Tú Tú hiểu rõ tình hình hiện tại của thể .

Phượng Linh Linh vốn là tiểu thư của Phượng gia ở kinh thành, nhưng từ nhỏ đánh tráo, sống lưu lạc bên ngoài. Ba tháng , Phượng gia tình cờ phát hiện và đưa cô về.

Tuy nhiên, Phượng gia đuổi tiểu thư giả , vì Phượng Hy Hy - tiểu thư giả, là duy nhất trong trăm năm qua Phượng Hoàng hồi đáp.

Nếu gì bất thường, cô thể sẽ trở thành hoàng hậu tương lai.

Theo truyền thuyết, tổ tiên Phượng gia từng phụng dưỡng Phượng Hoàng, tự nhận thể cảm ứng với linh thú . Họ Phượng cũng là hoàng hậu đầu tiên của hoàng tộc khai quốc. trải qua trăm năm biến động, Phượng gia còn ai thể cảm ứng Phượng Hoàng.

Vì , sự tồn tại của Phượng Hy Hy là niềm hy vọng lớn đối với Phượng gia suy tàn.

Phượng gia thể từ bỏ tiểu thư giả, thậm chí để bảo vệ phận của cô , họ đưa Phượng Linh Linh - tiểu thư thật - về nhà, nhưng tuyên bố với bên ngoài rằng cô chỉ là một cô gái mồ côi họ hàng xa từ nhà ngoại.

Từ khi về Phượng phủ, Phượng Linh Linh ai đối đãi tử tế, còn gia nhân bắt nạt. Lần , chỉ vì cô vô tình và Phượng Hy Hy cùng ngày sinh trong một buổi yến tiệc, cho là cố ý ám chỉ...

Gia chủ Phượng gia tự tay lệnh nhốt cô trong viện , ba ngày cho ăn uống, cho than củi, khiến cô c.h.ế.t cóng trong mùa đông lạnh giá.

Khương Tú Tú ngờ gặp phận "chân - giả tiểu thư", lặng lẽ Phượng Linh Linh kể xong, hỏi:

"Cô báo thù ?"

Phượng Linh Linh ngơ ngác một chút, trong mắt thoáng hiện hận ý, nhưng vốn tính nhút nhát, dù c.h.ế.t cũng dám nghĩ đến chuyện trả thù, chỉ hy vọng con quỷ ngoại lai mặt:

"Cô sẽ giúp báo thù chứ?"

Khương Tú Tú lắc đầu:

" hứa sẽ giúp cô thành một tâm nguyện, nhưng báo thù liên quan đến nhân quả, chỉ cô tự mới ."

Phượng Linh Linh cúi đầu, lơ lửng xa hơn: "... nhưng ."

Khương Tú Tú liếc cô, :

"Rất đơn giản, sẽ dạy cô."
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1046



Dù sẽ dạy Phượng Linh Linh cách trả thù, nhưng việc cấp bách nhất của Khương Tú Tú lúc là lấp đầy cái bụng đói.

Không do cơ thể thể cảm nhận linh khí , nhưng Khương Tú Tú chỉ mới sử dụng một chút thuật cố hồn cảm thấy linh lực tắc nghẽn, như thể thứ gì đó ngăn cách, ngay cả yêu lực cũng thể cảm ứng .

Tình huống Khương Tú Tú từng gặp khi ở dị giới, nhưng so với dị giới, cô thể cảm nhận rõ ràng thế giới linh khí dồi dào hơn nhiều.

Vì , dù hiện tại thể sử dụng linh lực như , nhưng Khương Tú Tú cho rằng vấn đề lớn.

Ngoài việc giải quyết những vấn đề của cơ thể , cô cũng nhanh chóng tìm Trử Bắc Hạc và Tam Thụ để đoàn tụ.

Sau khi suy nghĩ thấu đáo, Khương Tú Tú vẽ cho một tấm phù Liễm Tức đơn giản nhất, ẩn giấu khí tức, khiến trong phủ tạm thời chú ý đến sự tồn tại của cô.

Hỏi rõ vị trí nhà bếp, Khương Tú Tú trèo tường ngoài, thẳng tiến về phía nhà bếp.

Phượng Linh Linh tận mắt chứng kiến "bản " trèo tường, lẽo đẽo theo Khương Tú Tú, biểu hiện đầy hoang mang:

"Ngươi... ngươi dám trèo tường? Mụ mụ con gái đoan trang giữ lễ, việc trèo tường như thế , nếu khác thấy..."

Phượng Linh Linh từ khi trở về Phượng phủ ép học hai tháng quy củ, đặc biệt là những quy tắc dành cho các tiểu thư khuê các. Không quá, chỉ cần sai một bước nhỏ cũng đánh đòn.

Vì , khi thấy Khương Tú Tú dùng thể chuyện như , cô lập tức chút hoảng hốt.

Khương Tú Tú lâu cảm nhận cảm giác trống rỗng của cơ thể, lúc cũng tâm trạng tranh luận với một con ma về việc tiểu thư khuê các nên trèo tường .

Trên đường , gặp vài tiểu tử, tất cả đều thấy Khương Tú Tú, Phượng Linh Linh một nữa kinh ngạc:

"Chẳng lẽ cô nương cũng thành ma như ?"

Nếu , những thị nữ thấy cô? Khương Tú Tú tùy ý giải thích sơ qua về nguyên lý của Liễm Tức, thêm một đoạn, nhanh chóng đến đại trù phòng.

Vì coi trọng, viện của cô là gần nhất với khu vực hạ nhân, nên cách đại trù phòng cũng xa. Dù , mỗi đồ ăn đưa đến phòng Phượng Linh Linh đều nguội ngắt.

Lúc đúng là thời gian chuẩn bữa tối, trong trù phòng nhộn nhịp, mấy cái bếp cùng lúc đỏ lửa, Khương Tú Tú bước cảm nhận nóng rõ rệt, khiến cơ thể cũng ấm lên đôi phần.

Băng qua đám đông tấp nập, Khương Tú Tú thản nhiên một vòng trong trù phòng, tùy tay giúp một đầu bếp đỡ một đĩa thức ăn.

Nhìn qua món ăn, thấy tệ, liền mang .

Lại liếc , chọn thêm hai món thanh đạm trong đồ ăn bày sẵn, cho hộp, xách lên luôn.

Những bà già, phụ bếp trong trù phòng dường như ai nhận sự mặt của cô, mãi đến khi Khương Tú Tú mang đồ ăn khỏi đại trù phòng, bên trong mới lượt phát hiện:

"Vừa ai là đứa đến lấy đồ ăn ?"

"Ê?! Món canh thái tiên phu nhân đặc biệt dặn tối nay ? Ai lấy ? Có Xuân Đào ?"

"Không , ở bên đốt củi..."

Đại trù phòng xảy một phen hỗn loạn nhỏ, trong khi thủ phạm Khương Tú Tú mang đồ ăn về viện nhỏ của , nhanh chóng nhưng hấp tấp dùng hết bữa.

Khi cơ thể hồi phục đôi chút sức lực, Khương Tú Tú mới tập trung cảm nhận và điều hòa linh lực trong , cố gắng dựa linh khí bên ngoài để phá vỡ cảm giác tắc nghẽn.

mới điều hòa một nửa, đột nhiên thấy tiếng cửa viện đẩy mạnh, ngay lập tức mấy bà già dẫn theo mấy tiểu hầu tử khí thế hung hăng xông .

Từ Phượng Linh Linh, Khương Tú Tú bà già đầu là Liêu ma ma bên cạnh phu nhân, bên cạnh bà là Khổ ma ma đây phân công phụ trách viện cùng hai tiểu hầu tử.

Chỉ là những hầu hạ trong viện từ khi Phượng Linh Linh dọn coi cô là chủ nhân thực sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Không tụm năm tụm ba nhai hạt dưa, thì là Phượng Linh Linh với ánh mắt khinh thường, mỗi khi cô đưa yêu cầu nhỏ đều mắng mỏ, nhiều chính Phượng Linh Linh tự tay .

Trong ba ngày giam lỏng, những càng biến mất dấu vết. Phượng Linh Linh vốn nên c.h.ế.t cóng, là vì than trong phòng cô lấy hết.

Cô đầu tiên cảm lạnh phát sốt, sốt suốt một ngày một đêm, uống nước nhưng gọi ai, vật lộn xuống giường cũng tìm giọt nước nào, kiệt sức ngã xuống đất, cuối cùng c.h.ế.t cóng.

Lúc , đám bà già hầu gái cửa thẳng thừng :

"Tiểu thư Linh, phu nhân cô bệnh, sợ rằng dưỡng , đặc biệt sai lão nô đến đưa cô trang viện ở một thời gian, kẻo lây bệnh cho nhà."

Lời tuy khách sáo, nhưng bệnh những cho ở nhà dưỡng bệnh, còn đẩy trang viện, rõ ràng là sợ vài ngày trong lễ thành niên của Phượng Hy Hy xảy chuyện gì.

Khương Tú Tú mượn thể Phượng Linh Linh, đương nhiên để những tùy tiện bắt nạt nguyên chủ.

Chỉ thấy cô ngay ngắn, Liêu ma ma đối diện, bình thản :

"Mụ mụ thấy khỏe ? Trang viện . Muốn , hãy để phu nhân của tự đến với ."

Liêu ma ma vốn định xong liền sai khiêng cô , ngờ đối phương chặn họng, trong lòng cảm thấy mặt chút khác lạ, nhưng cũng suy nghĩ nhiều.

"Bệnh khỏi do cô tự là . Việc nhỏ thế cần phiền đến phu nhân giữa mùa đông lạnh giá. Tiểu thư Linh hãy hợp tác một chút, đừng khó lão nô."

Dù thái độ còn khách sáo, nhưng giọng điệu ẩn chứa chút đe dọa.

Khương Tú Tú xong chỉ lạnh lùng liếc bà , nghiêm túc hỏi :

"Nếu nhất định khó thì ?"

Liêu ma ma một phen ngạt thở, trong mắt lóe lên vẻ chán ghét và bất mãn, đang định gì đó, ánh mắt chợt thoáng thấy mấy cái chén đĩa dùng hết bàn, lập tức bước nhanh đến.

Khi rõ những thức ăn thừa bàn, sắc mặt Liêu ma ma đột nhiên đổi, như bắt cái gì đó, sang Khương Tú Tú lớn tiếng chất vấn:

"Lão gia lệnh tiểu thư Linh nhịn đói ba ngày để trừng phạt, bây giờ mới là ngày thứ ba, tiểu thư dám ăn trộm đồ ăn?! Mấy món là từ ?!"

Phiêu Vũ Miên Miên

Câu cuối cùng, Liêu ma ma là quát Khổ ma ma. Khổ ma ma và mấy tiểu hầu tử vội vàng thanh minh:

"Oan cho lão nô quá, chúng dám trái ý lão gia, ba ngày nay đừng một bát cháo, một ly nước cũng đưa phòng, chúng cũng đồ ăn của cô từ ..."

Nói , như chợt nhớ điều gì:

"Vừa đại trù phòng mất mấy món ăn, chẳng lẽ mấy món ... là trộm về?"

Nghe Khương Tú Tú trộm đồ ăn từ nhà bếp, Liêu ma ma lập tức giật , thể tin như nắm cái gì đó, chỉ thẳng Khương Tú Tú:

"Đây là trong nhà tặc! Hôm nay đưa tiểu thư gặp phu nhân là xong! Người , đưa tiểu thư Linh , lập tức xin ý kiến phu nhân!"

Liêu ma ma dứt lời, lập tức hai bà già tiến lên, dường như định trực tiếp khống chế cô gặp phu nhân.

Khương Tú Tú lạnh lùng , khi một trong hai bà già đưa tay về phía cô, cô đổi sắc, đưa tay ấn một huyệt đạo cổ tay đối phương, nhân lúc đối phương mất sức, xoay ngược tay .

Dù linh lực hồi phục, nhưng ngũ thuật sơn môn, cô cũng am hiểu chút quyền pháp.

Khống chế một bà già một cách dứt khoát, Khương Tú Tú mặt biểu cảm, chỉ :

"Ta khuyên chuyện tử tế, thì lúc động thủ sẽ mắt ."

Bà già khống chế r*n r*: ...

... Ngươi động thủ ?!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1047



Liêu ma ma ngờ Khương Tú Tú dám tay.

ba tháng trở về phủ, tính cách dễ bắt nạt của vị chân thiên kim khiến bà mấy để tâm đến sự đổi của cô.

Là tâm phúc bên cạnh phu nhân, bà kinh nghiệm xử lý chuyện .

Một tiểu đầu, dù phản kháng, cũng thể chống nhiều .

Lập tức sai bên cạnh xông lên, "Đi, bắt cô nàng Ngọc Lệnh lời!"

Một đám lập tức ào ào xông về phía Khương Tú Tú.

Khương Tú Tú một tay khống chế một bà thím, ánh mắt bỗng chuyển sang Phượng Linh Linh bên cạnh. Phượng Linh Linh lúc vẫn đang cố gắng tích lũy dũng khí.

Khi Liêu ma ma dẫn viện, Khương Tú Tú nhanh chóng đánh một điểm linh quang lên cô.

Linh quang khiến hồn ma mới vốn mờ ảo trở nên rõ nét, đồng thời cũng cho cô sức mạnh để phản kháng.

Khương Tú Tú lúc đó dạy cô bài học đầu tiên:

"Khi khác đánh tới cửa, đừng sợ, cứ thẳng tay đánh trả."

Phượng Linh Linh hiểu rõ chữ "sợ" cụ thể là gì, nhưng cô mơ hồ đó là lời Khương Tú Tú dạy cô dũng cảm.

Nhìn đám xông tới Khương Tú Tú, Phượng Linh Linh cuối cùng cũng quyết tâm, hồn ma lao tới, nhập thẳng cơ thể bà thím đang Khương Tú Tú khống chế.

Khương Tú Tú thuận thế buông tay.

Bà thím Phượng Linh Linh nhập lập tức thẳng, dang tay ôm chặt lấy một bà thím khác.

"Các đánh cô !"

Giọng lớn, nhưng cuối cùng cũng bước bước đầu tiên dũng cảm.

Khương Tú Tú tạm thời hài lòng, đó nhân lúc còn đang ngơ ngác, đá thẳng một cước đầu.

Trình diễn trực tiếp, đánh đánh như thế nào.

Tiếc rằng Phượng Linh Linh từng đánh , chỉ thể điều khiển cơ thể bà thím ngăn cản những kẻ xông lên.

Trong phòng lập tức hỗn loạn, Khương Tú Tú nhân cơ hội , len lỏi nhanh qua đám đông, xông thẳng tới mặt Liêu ma ma, khóa tay bà lưng, lạnh lùng lệnh:

"Bảo họ dừng tay."

Liêu ma ma là chút địa vị bên cạnh phu nhân, từng trải qua chuyện , sắc mặt biến đổi, vội vàng bảo trong phòng dừng tay.

Một đám phế vật, nhiều như mà xử lý nổi một , còn để đối phương chạy thẳng tới mặt .

Còn bà thím nữa, đột nhiên phản bội là thế nào? Liêu ma ma trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ khó tả, kịp nghĩ thông, thấy Khương Tú Tú khẽ cúi sát tai bà, bằng giọng chỉ hai thấy:

"Cháu trai của mụ mụ gần đây hình như gặp thứ sạch sẽ, ban đầu là kinh giật ác mộng, đó sốt liên tục, nếu xử lý, mất một hồn, tỉnh dậy cũng sẽ đần độn suốt đời..."

Liêu ma ma cô nhắc đến cháu trai báu bối của , sắc mặt biến đổi, định mắng cô tin tức từ , nhưng đến , sống lưng bỗng dựng lên một luồng lạnh.

Bởi cháu trai của bà quả thật là ác mộng kinh giật đó sốt liên tục.

Nếu đúng như lời cô , cháu trai của bà chẳng ...

Đến lúc , bà mới xác định cô nàng Ngọc Lệnh đơn giản, cùng với bà thím định tay nhưng đột nhiên sang giúp cô.

Liêu ma ma dám liều, chỉ thể kìm nén hỏi nhỏ, "Cô gì?"

Khương Tú Tú thấy bà nhượng bộ, cũng buông tay, " khó bà, chỉ cùng bà gặp phu nhân, nhưng bà đối xử tử tế với ."

...

Một khắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khương Tú Tú kiệu nhỏ do Liêu ma ma vội vàng tìm đến, bốn bà thím khiêng, bốn tỳ nữ theo hầu hai bên, thong dong đến viện của Phượng phu nhân.

Bà thím canh cổng viện Tê Sương từ xa trông thấy Liêu ma ma dẫn một đoàn cung kính khiêng kiệu đến, khỏi ngơ ngác.

Khi rõ trong kiệu, bà suýt ngã ngửa.

Người , chẳng là cô nàng Ngọc Lệnh đó ?

Liêu ma ma xử lý ? Sao dùng kiệu khiêng đến?

Chẳng lẽ sắp c.h.ế.t ?

... trông giống !

Bà thím canh cổng trong lòng trăm mối ngổn ngang, nhưng dám hỏi thẳng Liêu ma ma, chỉ thể bà cung kính dẫn cửa.

Trong chính viện ấm áp như xuân, Phượng phu nhân ở vị trí chủ tọa, đang mấy đứa trẻ cơ tán gẫu, một bên bàn, mấy bà thím tỳ nữ đang bày cơm.

Phượng phu nhân tối nay định để mấy đứa trẻ ở đây cùng bà dùng bữa.

Còn mà Liêu ma ma xử lý, cũng là kẻ phận may, bà chẳng buồn để ý.

Phiêu Vũ Miên Miên

Vì , khi Liêu ma ma sai đến báo, thậm chí còn đưa đáng lẽ tống đến trang viện về đây, Phượng phu nhân bản năng nhíu mày vui.

Muốn trách Liêu ma ma việc xong, Khương Tú Tú tự vén rèm bước .

Nhìn thấy đầy nhà , cô chỉ nhướng mày tỏ vẻ bất ngờ,

"Người đông thật."

Chỉ cần qua mối liên hệ gương mặt , cô ngay trong nhiều là chị em danh nghĩa của thể .

Còn một quan hệ huyết thống với nhà họ Phượng nhưng rõ ràng nâng như trứng, hứng như hoa, chính là vị giả thiên kim , Phượng Hy Hy.

Mọi trong nhà thấy Phượng Linh Linh đột nhiên xuất hiện đều bất ngờ.

Không sắp c.h.ế.t ?

Sao tự chạy đến đây?

Lại cô chịu rời phủ, thậm chí còn thể ăn trộm đồ ăn từ nhà bếp, một thiếu niên mười sáu tuổi mặc trang phục hoa lệ nhịn lên tiếng , giọng đầy khinh bỉ thể tin nổi,

" là đồ quê mùa giáo dục, còn ăn trộm đồ ăn! Phủ Phượng chúng thiếu ăn thiếu uống gì của cô mà cô chuyện hèn hạ như !"

Khương Tú Tú liếc mắt qua, Phượng Linh Linh bên cạnh giải thích giới thiệu, cô dễ dàng là nhị công tử phủ Phượng, cũng là nhị ca danh nghĩa của Phượng Linh Linh, Phượng Hoàn Triều.

Là cùng tuổi và lớn lên cùng Phượng Hy Hy, đối với em gái ruột coi gì, từng thừa nhận cô.

Nghe lời , Khương Tú Tú bình thản đáp ,

" , cũng ngờ, phủ Phượng danh tiếng bần cùng đến mức , thiếu ăn thiếu uống đến nỗi còn khổ hơn cả ngày của ."

Thấy cô như cúi đầu chịu mắng, mà dám cãi , trong nhà đều sửng sốt, đó là phẫn nộ.

Cô , cái gì?!

Phủ Phượng bần cùng?!

Phượng Hy Hy trong mắt thoáng hiện tia sáng lạ, đó nhẹ giọng ,

"Muội Ngọc Lệnh đừng lời tức giận như , phạt em nhịn ăn ba ngày là chủ ý của phụ , ngài cũng vì em , nếu em chịu nổi, thể sai đến xin phụ , thật nên mặt dày mỏng, thậm chí còn... ăn trộm đồ ăn."

Phượng Hy Hy , vẻ mặt thương hại tán thành, "Là tiểu thư đại gia, thật nên."

Khương Tú Tú đối mặt với Phượng Hy Hy, rõ ràng là đầu tiếp xúc, nhưng những lời cô , đặc biệt là giọng điệu , vô tình khiến cô cảm giác quen thuộc xa lạ.

Không nhiều, Khương Tú Tú cũng "chia đều" cho cô một câu,

"Ngươi ăn trộm mười lăm năm còn thấy nên, chỉ ăn một bữa, gì nên?"
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1048



Lời thốt từ miệng Khương Tú Tú khiến sắc mặt trong phòng đều biến đổi, ai dám tin tai .

Cô gì? Phượng Hy Hy - tiểu thư duy nhất của Phượng phủ, duy nhất trong trăm năm qua Phượng Hoàng hồi đáp, thậm chí khả năng trở thành Hoàng hậu tương lai - cáo buộc là kẻ trộm đồ ăn suốt mười lăm năm?

Chuyện ... ai dám tin?

Phượng Hoàn Triều lập tức nổi giận, chỉ thẳng Khương Tú Tú:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Ai cho phép ngươi dám chuyện với Hy Hy như ?! Hy Hy thể giống ngươi, cần trộm đồ ăn?!"

Khương Tú Tú đối mặt với lời buộc tội, giọng điệu bình thản chút gợn sóng:

"Ồ, mười lăm năm qua chiếm đoạt phận tiểu thư Phượng gia, những thứ cô ăn dùng, thứ nào là trộm ?"

Lời dứt, Phượng Hy Hy thoáng hiện vẻ mặt méo mó, nhưng nhanh chóng cúi đầu giả vờ đau khổ hổ. Những mụ hầu và thị nữ trong phòng càng dám tin nổi, cúi đầu thấp hơn, ước gì tai.

Dù chuyện Phượng Linh Linh mới là huyết mạch thật sự của Phượng gia bí mật với những tín trong phủ, nhưng thẳng như thế vẫn khiến chấn động.

Phu nhân họ Phượng - từ đầu đến giờ lên tiếng - cuối cùng cũng đập bàn quát lớn:

"Láo xược! Việc để Hy Hy ở con gái Phượng gia là quyết định của , giờ ngươi dám ý kiến với quyết định của ?!"

Khương Tú Tú thích khẩu chiến, nhưng hỏi đến đầu, cô vẫn trả lời nghiêm túc:

"Ừ, bà mới nhận ?"

Giọng điệu chân thành, nhưng ánh mắt khiến liên tưởng đến câu -

Hóa bà mù.

Phượng Hoàn Triều chịu cảnh Phượng Hy Hy oan ức, huống chi đối phương còn dám đối đầu với mẫu , lập tức bước lên , cố dùng chiều cao áp chế:

"Phượng Linh Linh! Đừng chuyện sinh sinh, Phượng phủ công nhận ngươi thì ngươi mới là con ruột, công nhận thì ngươi chẳng là gì cả!

Bản ngươi gì thì thôi, đừng vu khống cho Hy Hy! Cô khác xa ngươi!"

"Khác chỗ nào?"

"Tất cả! Ngươi cái bộ mặt độc địa của ngươi xem, chỗ nào sánh Hy Hy?! Hy Hy sẽ như ngươi, dám trái ý cha!"

Phượng Hoàn Triều hừ lạnh, vấn đề ban đầu:

"Cô càng như ngươi, mới nhịn đói ba ngày đói đến mức trộm đồ ăn trong bếp, chút phong thái giáo dưỡng, chỉ điểm thôi ngươi xứng tiểu thư Phượng gia!"

Dù mặt , bao giờ che giấu sự ghét bỏ với đứa em gái ruột .

Hắn thậm chí cho rằng cô nên xuất hiện.

Chỉ vì cô trở về, Hy Hy buồn bã mấy ngày liền!

Vừa mới định trở , kết quả dám mắng Hy Hy mặt !

Nếu mặt , nhất định sẽ dạy cho cô gái một bài học.

Phượng Linh Linh vẫn lơ lửng bên cạnh Khương Tú Tú, những lời Phượng Hoàn Triều vốn dĩ là dành cho cô.

thực , những lời như thế, cô đầu .

Từ ngày đầu trở về phủ, bao gồm cả , nhiều những lời tương tự.

Phượng Hy Hy mới là tiểu thư duy nhất của Phượng phủ, cô bằng một sợi tóc của cô , cùng những lời cảnh cáo cô mơ tưởng tranh giành với Phượng Hy Hy.

Dù đầu , trái tim vẫn kiềm mà đau nhói.

Đây chính là gia đình mà cô từng mong đợi.

Cảm nhận oán khí từ quỷ thể Phượng Linh Linh bên cạnh, Khương Tú Tú ý định áp chế.

Theo cô, oán hận mới là chuyện bình thường.

Phượng Linh Linh đây thuộc kiểu c.h.ế.t cũng dám oán hận, cô nén chặt oán khí sâu trong hồn phách, khiến trông như còn ham gì với thế giới .

thực tế, oán khí chỉ thể giải tỏa bằng cách bộc phát và tiêu trừ, cô mới thực sự bước lên con đường luân hồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khương Tú Tú sợ cô sinh oán khí.

Cô sợ là cô dám oán.

Ánh mắt lướt qua Phượng Linh Linh bên cạnh, Khương Tú Tú thẳng Phượng Hoàn Triều, hỏi:

"Anh cho rằng, nhịn đói khát ba ngày gì to tát?"

Phượng Hoàn Triều tưởng cô mua sầu, lạnh:

"Vốn dĩ chẳng gì to tát, ngươi cần lấy chuyện mãi, đây cũng lý do ngươi thể trộm đồ ăn!"

Khương Tú Tú để ý lời , chỉ chăm chú , một lúc giơ tay, vỗ nhẹ lên vai :

"Vậy thì, nhớ kỹ lời hôm nay."

Không ai thấy , lúc Khương Tú Tú giơ tay, lòng bàn tay cố ý xuyên qua quỷ thể Phượng Linh Linh, ngón tay khẽ vớt lấy chút oán khí thoát , đó thuận tay đem nó đặt lên vai Phượng Hoàn Triều.

Phượng Hoàn Triều động tác đột ngột cho sững sờ, nhất là ánh mắt của cô khi câu đó, khiến cảm giác lạnh sống lưng, vô thức lảng tránh, lùi một bước.

Ánh mắt tràn đầy ghét bỏ và khinh thường:

"Ngươi lớn lên bên ngoài, đến lễ nghĩa nam nữ thụ thụ bất cũng ? Quả nhiên là giáo dưỡng..."

Khương Tú Tú thèm để ý nữa.

Dù cấm khẩu ngay lập tức, nhưng linh lực của cô hạn, thực sự lãng phí một kẻ ngu ngốc.

Phượng Hy Hy lúc mới lên tiếng, giọng điệu ủy khuất:

"Linh , trong lòng em oán hận , nhưng em nên chuyện với mẫu và trưởng như , em như thế khiến họ đau lòng lắm..."

Khương Tú Tú cô nhảm, đầu : "Câm miệng."

Phượng Hy Hy: "..."

Phu nhân họ Phượng thấy thái độ của cô vẫn , lập tức nổi giận, nhưng Khương Tú Tú thẳng bà, thẳng mục đích của :

"Trang viên sẽ . Các đón về, thì nên chuẩn tinh thần 'mời thần dễ, đuổi thần khó'.

Ngoài , bảy ngày Phượng phủ sẽ tổ chức lễ cập kê long trọng cho tiểu thư Phượng gia, hy vọng lúc đó Phượng phủ thể chính thức công nhận phận của , nếu , ngại tự chính danh."

Tổ chức lễ cập kê với phận tiểu thư Phượng gia là nỗi ám ảnh của Phượng Linh Linh, cũng là nguyện vọng của cô.

Khương Tú Tú hứa với cô, thì khi cô báo thù xong gia đình họ Phượng, cô sẽ khiến tất cả rằng -

Phượng Linh Linh, mới là tiểu thư thực sự của Phượng gia.

Và là duy nhất.

Tiếc là, lời của Khương Tú Tú Phượng phu nhân và trong phòng để tâm.

Bởi với họ, Phượng Linh Linh ngoài việc hò hét như thế , chẳng gì.

Không trang viên thì ?

Muốn khôi phục phận tiểu thư Phượng gia thì ?

Những chuyện do cô chọn.

Từ ngày cô trở về phủ, cô mất quyền lựa chọn.

Phượng phu nhân nhịn .

Cười vì sự ngây thơ và lượng sức của cô:

"Ồ, ngươi định thế nào để tự chính danh?"

Trong tình cảnh của bà giám sát, trong phủ ai giúp đỡ, bà thực sự tò mò cô thể gì?

Chỉ thấy Khương Tú Tú bà, ánh mắt trầm lắng, chậm rãi ba chữ:

"Nguyên Tướng phủ."

Ba chữ khiến gương mặt vốn đang mỉm của Phượng phu nhân đột nhiên cứng đờ, đó, biến sắc.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1049



Trên đường đến đây, Khương Tú Tú từ miệng Phượng Linh Linh mối quan hệ giữa Phượng gia và Nguyên Tướng phủ.

Mặc dù Phượng Linh Linh tính tình hiền lành, trầm lặng, nhưng thích khác buôn chuyện. Vì , ba tháng trở về phủ, dù ai nhắc nhở, cô cũng nắm một tin tức bên ngoài.

"Nghe Nguyên Tướng phủ ý định đưa con gái cung hoàng hậu. Các ngươi nghĩ xem, nếu để Nguyên Tướng Phượng Hy Hy thực là con ruột của Phượng gia, khả năng con gái họ trở thành hoàng hậu cao hơn ?"

Theo cách của Khương Tú Tú, lý do Phượng gia chịu thiệt thòi cho con ruột để bảo vệ con nuôi, ngoài việc vì đây là đứa trẻ do chính tay họ nuôi dưỡng, còn bởi Phượng Hy Hy là duy nhất trong trăm năm qua Phượng Hoàng hồi đáp, thể sẽ giúp Phượng gia thêm một hoàng hậu nữa.

Vì , khi Phượng Linh Linh vô tình tiết lộ và Phượng Hy Hy sinh cùng ngày, Phượng gia chủ lệnh cấm túc và bỏ đói để trừng phạt. Bởi vì cho phép bất kỳ điểm yếu nào thể gây bất lợi cho Phượng Hy Hy trong cuộc tranh giành ngôi vị hoàng hậu lộ ngoài.

Trong tình cảnh cô lập trong Phượng phủ, cách nhanh nhất và hiệu quả nhất để Khương Tú Tú lấy phận cho Phượng Linh Linh chính là mượn tay kẻ thù của Phượng gia để đạt kết quả cô mong .

Phiêu Vũ Miên Miên

Trên thực tế, khi Khương Tú Tú những lời , chỉ Phượng phu nhân, mà ngay cả Phượng Hy Hy cũng biến sắc. Phượng Hoàn Triều càng nhịn quát mắng:

"Ngươi dám?!"

"Biết bệnh, liền đưa đến trang viên để mặc sống chết, các ngươi tự biến thành chó , gì dám?"

Từ khi bước , Khương Tú Tú chuyện mấy dễ . Mọi trong phòng tưởng rằng quen, nhưng khi cô thẳng thừng chửi họ là chó, sắc mặt ai nấy đều biến sắc.

Phượng Hoàn Triều vẫn nổi giận, nhưng Phượng phu nhân ngăn . Nhìn Khương Tú Tú, ánh mắt Phượng phu nhân trở nên sắc bén hơn:

"Ngươi cũng là Phượng gia, hủy hoại Phượng gia chẳng lợi gì cho ngươi cả."

Nói xong, bà đột nhiên dịu giọng, thậm chí còn tỏ ôn hòa hơn:

"Mẹ trong lòng con nhiều uất ức. Mẹ hứa với con, khi Hy Hy thành lễ thành hôn, sẽ cho con một lời giải thích thỏa đáng..."

Rõ ràng, đây là cách bà dùng để an ủi cô. Nếu là Phượng Linh Linh ngày , lẽ cô sẽ chấp nhận, nhưng Khương Tú Tú thì . Dù bà đến , bà cũng cô.

Vì , Khương Tú Tú thẳng thừng từ chối:

"Hôm nay đến đây để thương lượng với ngươi. Bảy ngày nữa, yêu cầu tham dự lễ thành hôn với tư cách là con gái đích tôn của Phượng gia. Ngoài , chấp nhận bất kỳ phương án mập mờ nào."

Cô dừng một chút, đợi Phượng phu nhân phản bác, tiếp tục:

"Các ngươi cũng đừng nghĩ đến việc nhốt hoặc lén g.i.ế.c trong bảy ngày . Thứ nhất, các ngươi . Thứ hai, ngay cả khi chết, cũng cách để Nguyên Tướng phủ và cả kinh thành sự thật về việc đánh tráo . Nếu tin, các ngươi thể hỏi Liêu ma ma."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khương Tú Tú nhấn mạnh:

"Thêm một lời nhắc nhở, vì để Nguyên Tướng lợi dụng chuyện công kích Phượng gia khiến thứ còn đường lui, các ngươi tự thừa nhận công chúng ít nhất còn giữ chút thể diện."

Nói xong, cô quan tâm đến sắc mặt khó coi của Phượng phu nhân và trong phòng, bước . Khi ngang qua bàn tiệc trong phòng khách và những hầu biến mất từ lúc nào, cô quên thêm với Phượng phu nhân:

"Từ hôm nay trở , đồ ăn trong phòng đạt tiêu chuẩn như thế , than sưởi và quần áo cũng thiếu. Thiếu một thứ, đừng trách đến đây chửi ngươi."

Khương Tú Tú dặn dò xong, rời nhanh chóng như khi đến, để một căn phòng đầy giữ cô để trừng phạt, nhưng e ngại những lời đe dọa của cô. Cuối cùng, họ chỉ thể trút giận lên Liêu ma ma, Khương Tú Tú nhắc tên.

Người đầu tiên lên tiếng là Phượng Hoàn Triều:

"Liêu ma ma! Ý của lời nó là gì?! Một kẻ suốt ngày nhốt trong phủ, tài cán gì để liên lạc với Nguyên Tướng phủ?! Có là ngươi giúp nó ?!"

Liêu ma ma thấy tên nhắc, tim đập thình thịch, vội quỳ xuống:

"Nhị thiếu gia oan cho lão nô quá! Lão nô là của phu nhân, thể chuyện ăn cháo đá bát? Chỉ là cô Linh... cô vẻ thực sự chút kỳ lạ."

Phượng phu nhân con gái ruột mất mặt đám đông, dù cũng nổi giận, nhưng vẫn giữ chút lý trí. Bà vội chất vấn như Phượng Hoàn Triều, mà hỏi Liêu ma ma:

"Ngươi rõ xem, ý của lời nó là gì."

Bà tin Liêu ma ma sẽ phản bội . Trước khi rõ chuyện, bà sẽ hành động bừa bãi để mất đường lui.

Liêu ma ma liền kể chuyện xảy khi bà đến phòng Phượng Linh Linh mời cô, bao gồm cả việc cô về tình trạng của cháu trai bà. Ban đầu, bà cũng tin, nhưng khi đưa nắm đất mà cô dùng khăn tay gói cho cháu trai, thấy tình trạng cháu thực sự lên, bà mới bắt đầu kính nể Phượng Linh Linh.

Vì , khi cô rằng dù cô c.h.ế.t cũng cách để Nguyên Tướng phủ sự thật, bà tin là thật. Liêu ma ma cẩn thận khuyên:

"Phu nhân, nô tỳ trong dân gian ít năng lực kỳ lạ, Huyền Thính ty trực thuộc hoàng đế trong kinh thành cũng chuyên xử lý những việc . Cô Linh đây mười lăm năm sống bên ngoài, lẽ cũng chút kỳ môn dị thuật. Nô tỳ nghĩ, phu nhân thể vội xử lý cô , hãy đợi xem năng lực của cô thế nào, cùng lão gia bàn bạc kỹ hơn..."

Liêu ma ma là cận của Phượng phu nhân, lời của bà trọng lượng hơn những hầu khác. Vì , ngay từ đầu, Khương Tú Tú chọn bà mục tiêu, và Liêu ma ma cũng cô thất vọng. Dù là của phu nhân, nhưng trong phủ, bà cũng gia đình riêng, cháu trai là mạng sống của bà. Dù là để chữa trị cho cháu, bà cũng về phía Khương Tú Tú.

Phượng Hy Hy thấy lời thiên vị của Liêu ma ma, lòng nóng như lửa đốt, ngăn cản nhưng sợ cho là cố tình đối đầu, chỉ thể âm thầm Phượng Hoàn Triều cầu cứu. Với sự yêu thương của dành cho cô, chắc chắn sẽ giúp cô thuyết phục trừng phạt Phượng Linh Linh ngay lập tức.

Tiếc là, Phượng Hoàn Triều nhận tín hiệu từ ánh mắt cô. Bởi vì lúc , vẫn đang nghĩ về lời Liêu ma ma . Nếu quả thật như bà , Phượng Linh Linh kỳ môn dị thuật, liệu cô dùng nó để đối phó với họ ? ...Nhắc mới nhớ, cô còn gì đó về việc bắt nhớ lấy lời đe dọa. Ờm, cụ thể là gì nhỉ???
 
Back
Top Bottom