Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch 999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng

999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 10



10.

Đang mải suy nghĩ, trước mặt bỗng xuất hiện một bóng người.

Trì Dã ngồi xuống cạnh tôi.

“Em đang nhìn gì vậy?”

Tôi bị sốc trong một giây, miệng liền buột ra:

“Nhìn anh…”

Chữ “quà” còn chưa kịp nói ra thì tôi lập tức bẻ lái:

“Bóng lưng.”

Rồi thêm một câu:

“Đẹp trai lắm.”

Trì Dã đang định nói gì đó, bỗng nghẹn lại, vành tai hơi đỏ lên.

【Hahaha, dứt khoát thẳng thắn, lại câu được Trì Dã dính câu rồi.】

【Trì Dã: Làm đàn ông thật mệt, không mời cô ấy thì sợ cô ấy mất ngủ, mời rồi thì cô ấy lại như bị anh mê đến ngơ ngẩn.】

【Cười chết mất, bị mê là chính anh ta ấy chứ? Một câu của bé Nhiễm đủ khiến Trì Dã tối nay về phải làm phân tích văn bản luôn.】

Kỷ Diên bước tới, vỗ vai Trì Dã:

“Thiếu một người, mở một ván nhé?”

Rồi quay sang hỏi tôi:

“Em biết chơi không?”

Tôi gật đầu:

“Biết chút chút.”

Kỷ Diên:

“Được, để anh gánh em lên rank.”

15 phút sau.

Tôi: 21-0-18.

Khi tiếng nhạc chiến thắng vang lên,

Trì Dã và Kỷ Diên cùng lúc quay sang nhìn tôi.

Tôi nói:

“May mắn thôi ạ.”

Kỷ Diên:

“Thêm ván nữa.”

13 phút sau.

Tôi: 17-1-10.

Cả hai người đều nhướng mày.

Tôi cười trừ:

“Các anh phối hợp tốt mà.”

“Chơi thêm một ván nữa.”

Chưa đến 10 phút, đội bên kia đầu hàng.

Tôi: 12-0-8.

Hai người nhìn nhau không nói.

Tôi:

“Haiz, xin nhường.”

Kỷ Diên bắt đầu khen:

“Em giỏi thật.”

Hồi học cấp 3 tôi thiếu tiền, thấy mấy nam sinh trong lớp mê chơi game này nên cũng nghiên cứu một chút.

Phát hiện ra trò này không khó, có tay là chơi được.

Thế là làm bài tập xong, tôi nhận làm bạn đồng hành chơi game.

Mùa hè sau khi tốt nghiệp, ban ngày tôi làm trợ lý livestream, ban đêm hóa thân thành sát thủ đi rừng lạnh lùng vô tình.

Nhớ có một ông khách chịu chơi từng đặt tôi suốt hai tháng liền.

Hồi thần xong, Kỷ Diên đã đưa điện thoại ra:

“Thêm bạn game đi.”

Khóe miệng Trì Dã khẽ trầm xuống.

【Hahaha, ghen rồi ghen rồi!】

【Ghen gì chứ? Trong mắt Kỷ Diên chỉ có game thôi mà!】

【Mấy bạn không hiểu đâu, hôm nay đã cùng chơi game, thì ngày mai hoàn toàn có thể hôn nhau được.】

【Trì Dã trong đầu: Thêm bạn game → duo lúc nửa đêm → yêu online → gặp mặt ngoài đời (mắt mở to hết cỡ)】

【Bình luận trên, có phải clone của Trì Dã không đấy?】
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 11



11.

Vậy thì… tôi có nên thêm bạn hay không?

Nói theo lý thì Kỷ Diên chắc chắn cũng có tiền.

Thêm một mối quan hệ, mở thêm một con đường.

Nhưng vấn đề là, tôi đã đánh thẳng một chiêu với Trì Dã rồi – tôi đã nói thích anh ta.

Tôi lén liếc nhìn Trì Dã, thấy anh đang nhìn chằm chằm tôi.

Tôi vội quay đi, hơi hoảng.

Bình luận đâu rồi? Mau cứu em một ván với!

【Tôi thấy thêm bạn với anh em của ảnh chẳng phải càng khiến Trì Dã ghen hơn à?】

【Sai rồi! Muốn khiến crush ghen thì điều kiện tiên quyết là em phải chắc chắn anh ta cũng thích em, rồi đâm thủng lớp giấy mỏng ấy. Lúc đó việc “lấy người đàn ông khác k*ch th*ch” sẽ là chất xúc tác tuyệt vời. Nhưng đừng quên, Lâm Nhiễm và Trì Dã mới quen nhau được 10 ngày. Nếu giờ Trì Dã thấy em ba lòng hai dạ, cùng lúc thả thính nhiều người, thì hậu quả không đẹp đâu.】

【Chết tiệt! Vẫn là quân sư đáng tin nhất! Tôi lấy sổ ghi liền!】

Cảm ơn, cảm ơn các chị em.

Thế nên tôi quay sang nói với Kỷ Diên:

“Xin lỗi anh, điện thoại em hết pin rồi.”

“Nếu sau này anh muốn chơi game, có thể hẹn qua Trì Dã nhé.”

Khóe môi Trì Dã hơi nhếch lên, giả vờ điềm tĩnh đẩy tay cầm điện thoại của Kỷ Diên ra:

“Hôm nay sinh nhật tôi mà cậu chỉ nghĩ đến chơi game? Cậu còn là người không đấy?”

Hai người vừa cãi vừa đùa rồi rời đi.

Tôi tranh thủ đi vệ sinh.

Vừa ra khỏi phòng thì gặp chuyện lớn.

Ngay ở khúc ngoặt, một cô gái trang điểm tinh xảo đang đứng trước cửa, nước mắt lã chã rơi xuống.

Một lúc sau, cô ta tháo nhẫn ra, đặt lên nắp thùng rác.

【??? Đây chẳng phải tình tiết kinh điển trong mấy truyện ngôn tình theo motif “truy thê” sao?】

【Quá tuyệt! Là nhẫn kim cương kìa, chuyến này không uổng rồi!】

Cô gái quay người, đối mặt với tôi.

Lau khô nước mắt rồi rời đi.

Tôi cầm lấy chiếc nhẫn, bật quay video rồi vẫn lễ phép gọi với theo:

“Cô còn muốn lấy lại không?”

Cô ta liếc sang:

“Tặng cô đấy.”

【Nước mắt ghen tị chảy ra từ khóe miệng tôi…】

【Harry Winston! Sang chảnh thật đấy.】

【Ít nhất cũng bán được 200 ngàn! Quá đáng giá luôn.】

Tôi nhét thẳng vào balô, mở chế độ nhặt đồ cuồng nhiệt.

Tiếp đó là vòng tay phỉ thúy, dây chuyền, kẹp tóc đính kim cương… lần lượt vào tay tôi.

Chỉ có ở nơi sang chảnh thế này.

Phải là nơi hội tụ của đám nhà giàu mới nhặt được hàng chất lượng cao thế này.

Đi theo Trì Dã quả nhiên có thịt để ăn.

Tôi vui như mở hội, nhét đầy cả balô.

Lúc ấy điện thoại reo lên, Trì Dã nhắn tin:

“Em đi rồi à?”
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 12



12.

“Không có đâu… chỉ là hình như bị lạc đường.”

Tôi nói thật lòng — mải nhặt đồ quá mức phấn khích.

Giờ thì tôi hoàn toàn không biết mình đang ở đâu.

Video bật lên, khuôn mặt điển trai của Trì Dã xuất hiện trên màn hình, như một đòn chí mạng.

Cảm giác cứ như có ai nhẹ nhàng cào một cái lên tim, ngứa ngáy khó tả.

Anh nói, giọng có phần gấp gáp:

“Em đang ở tầng mấy?”

“Không biết nữa.”

Ở đây mỗi tầng chẳng đánh số, lại còn tối om om.

“Xung quanh có gì không?”

“Em cứ đứng đó, đừng đi đâu.”

“Đợi anh đến…”

Tôi vội ngắt lời anh:

“Không cần phiền vậy đâu, em đi thang máy xuống tầng 1 là được mà.”

“Chúc anh sinh nhật vui vẻ nhé, em đi trước đây.”

【Mắt đưa tình mà lại đưa cho người mù. Lâm Nhiễm ơi, chị hận em là khúc gỗ!】

【Không phải chứ? Em không thấy hôm nay Trì Dã làm tóc à? Còn đeo dây chuyền với bông tai nữa đó! Người ta đang xòe đuôi công kìa!】

【Tôi giờ cũng không biết rốt cuộc là ai đang theo đuổi ai luôn nữa.】

Hả?

Nhưng ngày mai tôi có lớp 8 giờ sáng,

Mà còn vác theo cả đống đồ thế này,

Lỡ như anh ấy đến tìm rồi phát hiện ra thì sao?

Lộ hết rồi còn gì!
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 13



13.

Dù ngày mai có tiết lúc 8 giờ sáng, nhưng đúng là tôi phấn khích đến không ngủ nổi.

Tôi nhắn tin cho đàn anh Trương Trạch:

“Anh cứ tiếp tục làm cái game đó đi, em đầu tư cho.”

Tôi quen anh ấy trong một lớp học tự chọn.

Từ năm nhất, anh đã bắt đầu nghiên cứu phát triển mấy trò chơi và ứng dụng nhỏ.

Trương Trạch: “Hả? Em đang nói mơ à?”

Nhóm khởi nghiệp nhỏ của anh có hơn 10 người.

Lần trước họ nói định làm một game giải đố khó hơn, tôi thấy khá hay.

Kết quả là, anh ấy bảo vừa thất tình, đau lòng quá nên không làm nữa.

Sắp tốt nghiệp rồi, muốn rửa tay gác kiếm, đi thi công chức.

Vì làm game không có tương lai.

???

Tôi không hiểu nổi tư duy kiểu “đầu óc chỉ có tình yêu” của mấy người này luôn.

Thực ra trước đó tôi đã lén nhờ thầy giáo phân tích giúp tiềm năng dự án, thấy rất đáng đầu tư.

Chỉ tiếc khi đó không có tiền.

Tôi nhắn lại:

“Em nói nghiêm túc đấy, em đầu tư cho anh 2 triệu, đủ không?”

Trương Trạch: “Em sốt nặng rồi hả?”

Tôi: “3 triệu? Em lấy 60% cổ phần.”

Trương Trạch: “Em đang cosplay nhà đầu tư à? Em lấy đâu ra nhiều tiền thế?”

Tôi đành bịa đại:

“Trì Dã, anh tra thử xem, bạn trai em đấy.”

Sau đó gửi liền một đống ảnh trang sức.

Ra đời rồi, thân phận và địa vị đều là do mình tạo nên.

Một lát sau, anh ấy nhắn lại:

“Cô em à, vậy mà còn đi lắc trà sữa làm gì? Thật không hiểu nổi mấy người giàu như em luôn.”
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 14



14.

Trương Trạch nói sẽ cân nhắc, nên tôi cũng không để tâm nữa.

Dù sao thì hai tuần gần đây tôi cũng kín lịch học từ sáng đến tối.

Kỳ lạ là, mỗi ngày tôi đều nhìn thấy Trì Dã.

Lúc thì ở lớp học tự chọn, lúc thì trong căn-tin.

Không thì ở sân thể thao, thư viện…

Dù không hiểu vì sao,

Tôi vẫn sẽ chủ động chạy lại chào anh.

Trong mắt tràn đầy nhiệt tình.

Dù sao thì mấy món trang sức tôi nhặt được hôm nọ cũng nhờ người bán giùm rồi.

Bán được kha khá tiền.

Trong mắt tôi, Trì Dã chính là… tiền mặt biết đi.

Chỉ cần nhìn thấy anh là tôi vui như trúng số.

Hôm đó, Trương Trạch nhắn bảo đồng ý rồi.

Quên quách tình yêu đi, anh ấy muốn thành công!

Ký xong hợp đồng, trong tài khoản ngân hàng tôi vẫn còn lại 1 triệu.

Bà nội từng dạy tôi: “Tiền nhặt được thì phải tiêu ngay.”

Tôi cũng đang tính xem đầu tư gì tiếp theo thì—

Bình luận lại xuất hiện:

【Em gái à, em quên mất là mình đang theo đuổi người ta hả?】

【Cái bánh hoa hồng em tặng ấy, cậu ta để ở nhà cho dì giúp việc nghiên cứu hương vị suốt mấy lần để làm ra giống y.】

【Còn cái bookmark, cậu ta xem đi xem lại, vừa xem vừa cười một mình luôn đấy.】

【Em tưởng tại sao em ngày nào cũng gặp được cậu ta? Không phải tình cờ đâu, là cậu ta cố ý đấy!】

【Chị bảo ít liên lạc, chứ không phải hoàn toàn biến mất!】

【Em ít nhất cũng phải gửi tin nhắn “chào buổi sáng”, “chúc ngủ ngon” để giữ hiện diện chứ?】

Ủa đúng ha.

Làm quen với anh ấy cũng đâu phải chuyện xấu, biết đâu còn moi được chút thông tin đầu tư thì sao?

Được rồi,

Vậy thì… theo đuổi nhẹ một chút cũng không sao.

Tôi cầm điện thoại, lướt qua cả đống nhóm việc làm thêm.

Cuối cùng cũng tìm được nick của Trì Dã, mở trang cá nhân ra xem.

Ồ, mai anh đi chơi bóng rổ.

Tôi gõ hai dòng:

“Mai anh có trận bóng rổ à?”

Bên kia lập tức hiện “đang nhập văn bản”, rồi lại trở về tên nick.

Lát sau lại “đang nhập”, cứ lặp đi lặp lại.

Tôi cứ tưởng anh sắp viết một bài văn.

Kết quả gửi tới đúng 6 chữ:

“Ừ. 5 giờ, nhà thi đấu.”

Tôi lại nhắn:

“Em đến xem được không?”

Lại “đang nhập văn bản” rất lâu.

Cuối cùng chỉ trả lời:

“Ừ.”

Tối hôm sau, tôi bật điện thoại lên.

Trì Dã:

“Em đang ở đâu?”

“Sắp bắt đầu rồi.”

“Không đến nữa hả?”

“Thắng rồi.”

“Rồi.”

“.”

Tôi – AAA Không nổi giận, chỉ phát tài:

“Xin lỗi nhé, hôm nay trà sữa đông khách quá, em phải đến hỗ trợ đột xuất.”

“Ngày mai anh định chơi game với bạn đúng không?”

Trì Dã:

“Ừ, CC net, phòng bao tầng thượng.”

Tôi:

“Em tới coi được không?”

Trì Dã:

“Tám giờ tối.”

Tối hôm sau.

Trì Dã:

“Lại đi pha trà sữa hả?”

“Ê?”

“,”

Tôi vừa tắm xong, mệt đến không mở nổi mắt:

“Xin lỗi nha, em phải thay bạn làm thêm đột xuất.”

Trì Dã:

“?”

Tôi cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, lướt xem trang cá nhân anh.

“Ngày mai anh đi chơi golf đúng không?”

Trì Dã đang “đang nhập văn bản”.

Tôi liền gửi tiếp:

“Thôi vậy. Em vào được mấy chỗ cao cấp như thế đâu, chúc anh chơi vui.”

Trì Dã:

“??”

Tôi đặt điện thoại xuống, lăn ra ngủ một mạch tới sáng.
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 15



15.

Sáng hôm sau, điện thoại tôi hiện mấy chục tin nhắn chưa đọc.

**5:30**

Trì Dã:

“Golf hủy rồi.”

“Đổi sang thư viện.”

“Khu tự học tầng 3.”

**6:30**

Trì Dã:

“?”

“Chưa dậy à?”

“Thư viện 9h mở cửa.”

“Đến trễ là không còn chỗ đâu.”

**7:30**

Trì Dã:

“Lại đi làm thêm à?”

“Không xem điện thoại sao?”

**9:00**

Trì Dã:

“Thôi kệ.”

“Chỗ trong thư viện bị chiếm hết rồi.”

Tôi liếc nhìn đồng hồ.

9 giờ rưỡi.

Hôm nay cuối tuần, không có tiết, cũng chẳng có ca làm thêm.

Ngủ quên mất tiêu rồi.

Tôi vội nhắn lại cho Trì Dã:

“Em dậy rồi nè, anh còn ở đó không?”

Anh ấy trả lời ngay tức khắc:

“Đổi kế hoạch rồi, Kỷ Diên rủ chơi game, ở nhà anh, đến không?”

Tim tôi nhảy dựng lên:

“Em… được đến thật hả?”

“Cổng tây nhỏ, đợi em.”

Nửa tiếng sau, tôi mang theo balô siêu to xuất hiện cạnh chiếc Cullinan của Trì Dã.

Đưa cho anh một cốc trà sữa:

“Đường đầy, thêm trân châu.”

Anh liếc nhìn tôi, lơ đãng hỏi:

“Sao em biết khẩu vị của anh?”

Tôi cười híp mắt:

“Vì em thích anh mà, tất nhiên sẽ để ý đến anh rồi.”

Trì Dã cúi đầu, cắm ống hút mà phải thử đến mấy lần mới đâm trúng.

【Một câu “thích anh” làm cậu ta run tay luôn rồi.】

【Ngoài mặt thì đang uống trà sữa, chứ trong lòng chắc đang nghĩ tên con cái rồi.】

【Trì Dã: Haizz, dù có đi làm thêm cũng vẫn dành thời gian tìm mình, mình đúng là quan trọng nhất trong lòng cô ấy.】
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 16



16.

Tôi nhìn Trì Dã luống cuống tay chân,

Thấy… dễ thương đến lạ.

Khóe môi bất giác cong lên.

Anh hỏi:

“Trên mặt anh có gì à?”

Nhất là dáng vẻ ngốc nghếch lúc này,

Đâm thẳng vào tim tôi.

Tôi lắc đầu:

“Không có gì, chỉ là thấy anh thật sự rất đẹp trai.”

Trì Dã thoáng khựng lại, hơi thở cũng như ngưng một nhịp.

Anh cố chuyển chủ đề:

“Em đeo cái balô to vậy làm gì?”

“Đi nhặt…”

Tôi dừng lại, mỉm cười:

“Vì hồi hộp khi gặp anh nên mang nhầm balô.”

Thật ra…

Tôi vốn định sau khi chơi xong sẽ tiện đường đi nhặt đồ ở khu nhà giàu.

Trì Dã hơi ngẩn người, ngại ngùng quay đi.

Tôi tiếp lời:

“Em thật may mắn khi được anh mời đến, anh không biết em vui đến mức nào đâu.”

Đúng là rất vui, vì hôm nay lại là một ngày phát tài nữa!

Trì Dã mím môi:

“Chỉ là cùng chơi game thôi mà, có gì khiến em vui dữ vậy?”

“Có chứ, chỉ cần ở cùng anh, em đã thấy vui rồi.”

Vì anh là Thần Tài sống mà!

Trì Dã mặt thoáng đỏ lên:

“Lâm Nhiễm, anh… thật ra không tốt như em nghĩ đâu.”

Tâm trí tôi đã bay tận đâu rồi:

“Trong mắt em, anh là người tuyệt nhất! Em yêu chết anh mất!”

Thật sự đấy, tôi chỉ hận không thể lập bàn thờ cúng anh luôn.

Không có anh, sao tôi có thể “vô tình” nhặt được mấy trăm vạn ngay năm hai chứ?

Cổ phiếu tôi mua còn tăng vọt nữa.

Trên đường tới nhà anh, tôi đã bắt đầu tính toán xem lần này còn nhặt được món hời nào nữa không.

Khu biệt thự rất rộng, ngồi trong xe là tôi đã ghi nhớ hết lối đi.

Đến thư phòng, Kỷ Diên thấy tôi, lập tức đứng dậy, mắt sáng rỡ:

“Em tới rồi à?”

Trì Dã ho nhẹ mấy tiếng, kéo tôi lại ngồi sát bên cạnh.

Lần đầu tiên tôi ngồi gần con trai như vậy, chỉ cần khẽ nhúc nhích là tay đã chạm vào người anh.

Còn có thể ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên người anh.

Khiến lòng tôi bối rối không yên.

Tim đập nhanh đến mức chưa từng có.

Tôi còn tranh thủ tra Google: “Nguyên nhân tim đập nhanh bất thường?”

Ồ, là do adrenaline tiết ra khi chơi game.

Thế thì yên tâm rồi.

【Cười chết mất, không ai đánh thức nổi người đang giả vờ ngủ.】

【Là rung động đấy, chết rồi, ánh mắt đó không né được đâu~】

【Em gái à, đừng tự lừa mình nữa! Nhận đi, em cũng đang say anh ấy như điếu đổ rồi!】

Hở?

Tôi len lén nhìn Trì Dã một cái, thì đúng lúc anh quay sang.

Bốn mắt chạm nhau, tim tôi đập càng loạn hơn.

Cả buổi chiều bọn tôi cùng chơi game.

Với tư cách là một “toàn năng carry”, tôi kéo họ lên liền mấy bậc rank.

Tiện thể cũng tranh thủ nghe lén chuyện phiếm của họ.

Họ nói có một đàn anh đang tìm đầu tư, tìm đến Trì Dã.

Làm một game hướng đến nữ giới.

Trì Dã bảo công ty đầu tư mạo hiểm từng làm khảo sát thị trường, là dự án tiên phong trong nước, tiềm năng không tệ.

Kỷ Diên thì không quan tâm mấy, chỉ nói: “Tôi góp một phần.”

Tôi âm thầm ghi lại tên công ty đó.

Ăn tối xong, tôi đứng dậy chào về.

Trì Dã cũng đứng dậy:

“Anh tiễn em.”

Tôi vội xua tay:

“Em tự về được rồi.”

Anh vẫn kiên quyết:

“Nửa lưng chừng núi khó bắt xe.”

“Không sao đâu, em có người quen, lát nữa sẽ gọi xe tới.”

“Anh cứ trò chuyện với bạn đi. Em đi trước đây.”

Anh còn định nói gì đó, nhưng phòng khách chỉ còn lại bóng lưng tôi đang chạy vụt ra khỏi cửa.
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 17



17.

【A a a em chạy nhanh vậy làm gì chứ?!】

【Đây chẳng phải là cơ hội vàng để bồi dưỡng tình cảm sao?】

【Các chị không hiểu rồi, đàn ông làm gì quan trọng bằng kiếm tiền!】

Chuẩn luôn.

Ra đến cửa thì trời bắt đầu mưa, mỗi lúc một nặng hạt.

To đến mức khiến người ta liên tưởng ngay đến cái ngày Diễm Bình đi đòi tiền.

Tôi giơ ô lên, đúng lúc gặp một cặp đôi “yêu hận đan xen” đang chạy trong mưa.

Không hẹn mà gặp.

Nam chính ném luôn cây ô trị giá hơn 100 nghìn tệ.

Rồi gỡ dây chuyền, tháo đồng hồ, đập điện thoại, gào toáng lên:

“Tôi không cần cô chu cấp nữa! Trả lại cô hết!”

Tch.

Chuyện gì đây.

Đã ăn bám mà còn không rõ thân phận.

Chàng trai quay đầu bỏ chạy.

Cô gái chỉ nhìn theo anh, không nói một lời, lặng lẽ rời đi.

Haiz… tôi đành cúi xuống nhặt cái ô, cẩn thận thu dọn đồng hồ với dây chuyền, vừa làm vừa lẩm bẩm:

“Đừng để mưa làm hỏng mất.”

Hôm nay đúng là cơn mưa thế kỷ.

Chỉ trong vòng 500 mét, tôi bắt gặp 5 người đàn ông đang “bỏ cuộc chơi”.

Có người không muốn làm “thế thân”,

Có người không chấp nhận bị bao dưỡng,

Có người không quên được “bạch nguyệt quang”…

Tôi vừa rơi lệ, vừa nhặt từng món đồ hiệu trị giá không nhỏ.

Vẫn là phụ nữ sẵn sàng tiêu tiền vì đàn ông mới đáng quý.

Toàn đồ xịn, không cái nào rẻ.

【Em có nhặt rõ ràng được không đấy? Gửi định vị, chị đến giúp!】

【Lâm Nhiễm ơi, mưa lớn thế rồi, em về nhà được không? Làm ơn để lại chút cho chị với!】

【Một khu nhà giàu, gom đủ mọi kiểu tra nam trong tiểu thuyết ngôn tình.】

【Lần trước ở hội sở, gần như toàn bộ nữ chính ngược văn của cả thành phố đều có mặt.】

【Tựa đề: Giả người – truyện ngược đầy tiếng cười.】

【Hahahahahaha, tôi cười muốn gãy cả cổ luôn rồi!】
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 18



18.

Vì xử lý cấp tốc nên đống đồ đó không bị mưa làm hỏng.

Tôi lại một lần nữa nhờ người đem bán hết toàn bộ.

Có tiền về tay, tôi lập tức đem đầu tư vào dự án mà Trì Dã từng nhắc đến — cái của anh đàn anh kia.

Anh ấy tên là Tôn Hạo.

Tôi không vòng vo:

“Tôi với Trì Dã, thân lắm.”

“Tôi đầu tư cho anh 8 triệu, lấy 10% cổ phần. Không quá đáng chứ?”

Anh ấy lắc đầu.

“Tầm vài hôm nữa, Trì Dã sẽ đầu tư thêm cho anh 20 triệu.”

“Bạn thân của anh ấy là Kỷ Diên, cũng sẽ góp 10 triệu nữa.”

“Anh à, hai năm nữa tôi tin chắc anh sẽ thành công.”

Tôn Hạo nhìn tôi, đôi mắt rưng rưng, tưởng là do tôi đã thuyết phục được nhà đầu tư.

Tôi cau mày:

“Anh đừng như vậy, phải đường hoàng, tự tin lên.”

Kể từ đó, toàn bộ số tiền “trời cho” trong tay tôi đều đã được đầu tư hết.

Cổ phiếu cũng mang về thêm 1 triệu lợi nhuận.

Cũng đủ cho tôi trang trải chi tiêu hai năm còn lại rồi.
 
999 Đoá Hồng Và Một Tấm Lòng
Chương 19



19.

Vì vậy, dạo gần đây việc tôi theo đuổi Trì Dã bước vào giai đoạn… mệt mỏi.

Đến cả đám bình luận cũng phát hiện điều gì đó không ổn:

【Dạo này bé Nhiễm không chủ động tìm Trì Dã nữa hả?】

【Chứ còn gì, ngày nào chẳng gửi “chúc ngủ ngon”?】

【Ơ kìa, theo đuổi người ta mà mỗi ngày chỉ gửi một câu “ngủ ngon”? Nếu anh kia mà đổ thì đúng là gặp ma rồi!】

【Trì Dã: Ý các người là tôi rẻ tiền à?】

Ai nói tôi chỉ gửi mỗi “chúc ngủ ngon”?

Tôi mở WeChat ra:

AAA Không nổi giận, chỉ phát tài:

“Hôm nay lại gặp anh trong lớp học tự chọn nè, nhìn anh đẹp trai quá, có động lực học hơn hẳn luôn. Chúc ngủ ngon.”

Sau đó tôi đến thư viện học bài, vì tôi còn phải giữ vững vị trí nhất ngành chứ.

“Hôm nay đi ngang qua sân bóng, thấy anh ném quả 3 điểm siêu đẹp. Đúng là trai tôi thích! Chúc ngủ ngon.”

Vừa nhìn xong là tôi đi tìm Trương Trạch để hỏi tiến độ phát triển game.

“Trong thư viện ai cũng nhìn anh ấy, đúng là hot boy. Không hổ là người tôi thích. Chúc ngủ ngon.”

Sau khi thư viện tắt đèn, tôi về gọi điện cho Tôn Hạo để bàn về thiết lập nhân vật nam trong game.

【Ơ, thế này thì đúng là quá hời hợt rồi đấy. Trì Dã chẳng qua chỉ là một câu lướt ngang trong ngày của em thôi.】

【Xin mời quý vị theo dõi chương trình “Thả xu theo kiểu học bá”: vừa gần vừa xa, mập mờ mà trêu tức.】

【Hahaha, mà chỉ với một câu mỗi ngày thôi mà Trì Dã cũng phải ngồi phân tích mấy lần.】

【Trì Dã mỗi ngày đều tạo “tình cờ gặp”, đợi em chạy tới, nhìn bóng lưng em đến mức sắp hóa đá thành vọng phu rồi.】

【Cảm giác như chỉ cần bé Nhiễm ngoắc tay một cái thôi là Trì Dã sẽ lao tới như gió.】
 
Back
Top Bottom