"Ai sống nhìn tịnh tướngKhông hộ trì các cănĂn uống thiếu tiết độBiếng nhác chẳng tinh cầnMa uy hiếp kẻ ấyNhư cây yếu trước gió"(I-Phẩm Song Yếu, Pháp Cú 07)"Ai sống quán bất tịnhKhéo hộ trì các cănĂn uống có tiết độCó lòng tin, tinh cầnMa không uy hiếp đượcNhư núi đá trước gió"(I-Phẩm Song Yếu, Pháp Cú 08)Tích Pháp Cú: Có ba anh em nhà kia gọi là: "Ba anh em thằng đen".
Ma-ha-ca-la là Đại Hắc, Ma-si-ca-la là Trung Hắc, Chun-ca-ca-la là Tiểu Hắc.Ba anh em làm nghề buôn bán.
Anh cả và em út nhận trách nhiệm buôn chuyến đi xa.
Đoàn buôn rất đông người.
Có những cỗ xe bò lớn trở hàng hóa.
Có nhiều người phục vụ làm thuê.
Có những người đi theo để bảo vệ.
Đoàn buôn đi xuyên quốc gia này sang quốc gia khác.
Trung Hắc thì ở nhà trông coi cửa hàng rộng lớn và buôn bán tại đô thị.
Ba anh em đều giàu có và Đại Hắc có tới 8 bà vợ.Một hôm đoàn buôn Đại Hắc Tiểu Hắc đi từ thành Sê-ta-ri-a qua thành Xá Vệ (Sa-va-ti) gần Kì Viên.
Đoàn xe bò hàng trăm chiếc đang đi thì thấy rất đông người cầm phẩm vật mặc áo nghiêm trang chạy trước mặt khiến họ phải dừng lại.
Đại Hắc tò mò hỏi:- Các hiền hữu đi đâu, mà nghiêm trang thế?Đoàn người đáp:- Chúng tôi đến Kỳ Viên để đảnh lễ cúng dường Đức Thế Tôn và nghe pháp.Bỗng nhiên Đại Hắc rúng động toàn thân vì duyên xưa tác động.
Đại Hắc nói với Tiểu Hắc:- Em coi đoàn xe.
Anh đi Kỳ Viên coi Đức Thế Tôn ra sao?Tiểu Hắc chưa biết ra làm sao thì Đại Hắc đã nhảy xuống xe mặc vội đồ đẹp và chạy theo đoàn người.Đến nơi Đại Hắc hòa lẫn trong đoàn người ngồi nghe pháp.
Hôm đó đặc biệt Đức Phật chỉ nhìn mặt Đại Hắc mà thuyết pháp.
Phật nói về sự nguy hiểm của dục lạc thế gian trúng tâm lý Đại Hắc có 8 bà vợ.
Đại Hắc giác ngộ ngay lúc đó mà xin xuất gia.Đức Phật hỏi:- Con còn cha mẹ không?- Dạ, cha mẹ chúng con đã mất.- Vậy con còn ai là người thân?- Dạ con còn hai đứa em.
Đứa ở nhà coi cửa hàng.
Đứa đi theo đoàn buôn.- Vậy con về nói với em con sự tình.Đại Hắc đảnh lễ Phật và đi về thấy đoàn xe vẫn chờ Đại Hắc ở cửa Tinh xá.
Đại Hắc nói với em:- Bây giờ anh giao hết tài sản cho em và Trung Hắc anh đi xuất gia.Tiểu Hắc hốt hoảng:- Trời ơi!
Anh làm thế sao được?
Em làm sao lo được nếu không có anh.Đại Hắc vẫn cương quyết giao hết tài sản cho hai em để xuất gia.
Tiểu Hắc không biết làm sao.
Từ trước đến giờ chàng hoàn toàn dựa vào anh.
Bây giờ không có anh thì chàng không biết làm sao.
Nghĩ một lúc Tiểu Hắc quay sang nói với người thân cận:- Các ngươi đưa hết đoàn xe này về.
Ta cũng đi xuất gia luôn.Và vội vàng chạy theo anh.Khi tu hành thì người anh giác ngộ nên tinh tấn.
Người em vì cả đời lệ thuộc vào anh nên đi theo anh xuất gia.
Cậu không mến đạo nên tu khổ sở.
Thấy tín nữ xinh đẹp vào Tinh xá nghe pháp thì Tiểu Hắc ngồi xuýt xoa, thèm thuồng...
Các Tỳ kheo khác rất phiền lòng.
Nhưng Tiểu Hắc mới tập sự nên không ai trách.Trước khi thọ giới Tỳ kheo Đại Hắc bạch Đức Phật:- Bạch Thế Tôn, để làm trọn bổn phận người Sa môn thì có những Pháp tu như thế nào?Đức Phật nói:- Có hai Pháp, một là Pháp Tu, hai là Pháp Hành.- Bạch Thế Tôn, con đã lớn tuổi nên học không được nhiều.
Con đã biết một số giáo lý căn bản mà Thế Tôn dạy.
Nay con xin được tinh tấn thực hành.
Nhược điểm của con là từ trước đến giờ con sống trong dục lạc.
Vậy nên con muốn tập trung vào đề mục Thiền Quán Thân.Đức Phật bảo Đại Hắc đến bãi tha ma để thực hành.
Đại Hắc đến đó thực hành Thiền quán tử thi.
Ta chú ý: trong Kinh Thân Hành Niệm thì Quán tử thi là phép quán cao nhất của Thiền Quán Thân.
Cuối kinh Thân Hành Niệm thì Phật ấn chứng ai tu theo kinh sẽ đắc Lục thông A-la-hán.Trong bãi tha ma có người quản trang.
Khi người thân đưa xác đến sẽ dặn dò quản trang làm những điều theo ý nguyện gia đình.
Hoặc đưa tiền làm hỏa thiêu.
Nếu gia đình nghèo không có tiền mua củi hỏa thiêu thì cắt nhỏ xác cho Kền Kền ăn là điểu táng.Quản trang là một bà lão.
Bà thấy có vị Sa môn thấp thoáng ở gốc cây này, bụi cây kia.
Bà đến hỏi chuyện và hiểu rõ ý muốn được Quán tử thi.
Bà dặn:- Trước khi đến đây để Quán tử thi thì Ngài phải báo mấy nơi:Thứ nhất báo tôi là người quản lý ở đây.
Thứ hai báo người quản lý Tinh xá của Ngài để họ biết Ngài đi đâu.
Thứ ba báo cho ông trưởng ấp vì ở đây hay có trộm.
Sau khi ăn trộm xong thì chúng chạy vào bãi tha ma dấu đồ và ra tay không để không bị bắt.
Thời gian sau nó đến nơi dấu đồ rồi mang đồ về.
Báo trưởng ấp để chứng minh rằng Ngài trong sạch.Đại Hắc đồng ý và dặn bà lão:- Nếu có xác thiêu nào bà thấy thích hợp hãy gọi cho tôi.Hôm đó có một cô gái con nhà giàu xinh đẹp nhưng chết sớm.
Gia đình đưa đến và gửi tiền nhờ bà thiêu.
Bà gọi Ngài đến.
Bà xếp củi đặt xác lên giàn, làm nghi thức và tháo bộ quần áo bên ngoài để cho người khác cần dùng.Ngài quán tử thi bị thiêu: Lớp da ngoài bong ra, mỡ chảy lỏng rỏ xuống, toàn thân cháy đen nhăn nhúm, xác co giật... rồi chỉ còn bộ xương... thêm nữa thì xương mục thành bụi.Đại Hắc ghi nhớ hình ảnh đó để thực hành thiền quán chiếu.
Ngài từ biệt bà lão về một góc vắng và thiền quán thấy rõ Vô thường: Sinh - già - bệnh - chết, rồi sau cái chết thì xác thân bị thiêu cháy đen tan thành cát bụi...
Không lâu sau thì Ngài đắc A-la-hán.
Ngài trở về gặp Đức Phật.Hôm sau Phật bảo tăng đoàn về Sê-ta-ri-a quê hương của Đại Hắc để giáo hóa.
Đại Hắc, Tiểu Hắc cũng đi cùng tăng đoàn.
Mọi người không biết Đại Hắc đã đắc đạo trừ các vị A-la-hán và Đức Phật.Đến Sê-ta-ri-a vợ Tiểu Hắc muốn lôi kéo chồng hoàn tục.
Họ đến thỉnh Phật xin được cúng dường trai tăng.
Đức Phật đồng ý.
Phật cho Tiểu Hắc đi về chuẩn bị xắp xếp.
Buổi sáng đi, chiều thấy Tiểu Hắc mặc đồ cư sĩ đi về Tinh xá báo Phật: "Con đã xắp xếp xong".
Rồi chàng trở về nhà ở luôn.
Thời đó người mới tập sự chưa thọ giới hoàn tục là bình thường.Sau khi trai tăng xong, 8 bà vợ của Đại Hắc học theo vợ Tiểu Hắc.
Họ cũng thỉnh Đức Phật trai tăng vào một bữa khác ở nhà Đại Hắc.Phật đồng ý và chỉ định Tỳ kheo khác về nhà Đại Hắc xắp xếp.
Trai tăng xong mọi người về hết chỉ còn Đại Hắc ở lại.
Tám bà vợ Đại Hắc quay lại lôi kéo Ngài.
Đại Hắc dùng thần thông bay xuyên nóc nhà.Mọi người ra về các Tỳ kheo bàn tán:- Hôm trước, Thế Tôn cho Tiểu Hắc ở nhà thì Tiểu Hắc hoàn tục.
Hôm nay để Đại Hắc ở lại sau buổi trai tăng không biết có chuyện gì không?Đoàn người về lại Tinh xá.
Đức Phật chuẩn bị thuyết pháp thì mọi người thấy Đại Hắc bay xuống từ hư không đến trước mặt Phật quỳ xuống đảnh lễ Phật.
Lúc đó Đức Phật mới tán thán Đại Hắc là người đã đắc chánh quả.
Khi đó Phật nói bài kệ Pháp Cú:"Ai sống nhìn tịnh tướngKhông hộ trì các cănĂn uống thiếu tiết độBiếng nhác chẳng tinh cầnMa uy hiếp kẻ ấyNhư cây yếu trước gió"(I-Phẩm Song Yếu, Pháp Cú 07)"Ai sống quán bất tịnhKhéo hộ trì các cănĂn uống có tiết độCó lòng tin, tinh cầnMa không uy hiếp đượcNhư núi đá trước gió"(I-Phẩm Song Yếu, Pháp Cú 08)Bài học kinh nghiệm:Bài học 1: Tịnh tướng và Bất tịnh tướngCơ thể con người chúng ta bản chất là bất tịnh.
Cơ thể ta là tứ đại: đất, nước, gió, lửa hợp thành.
Xương, tóc, lông, móng, răng, thịt da, gân cơ, máu mủ, huyết tương, đờm rãi, ruột rà, phủ tạng, não bộ, thức ăn chưa tiêu hóa, thứ tiêu tiểu chưa bài tiết...
đó là đất và nước.
Trong thân có hơi thở cung cấp oxi duy trì sự sống là gió.
Trong thân có hơi nóng 37 độ C là lửa (thân nhiệt).
Cơ thể mọi sinh vật sống đều cấu tạo từ đất, nước, gió, lửa.
Dù đó là con giòi, con muỗi cho đến con voi, con hổ.
Thậm chí, cả thực vật như cây cối cũng có sự trao đổi khí và có thân nhiệt.
Do vậy cơ thể con người cũng như cơ thể mọi loài khác bản chất là bất tịnh.
Ta chỉ khác các loài khác là phúc loài người lớn hơn, trí tuệ vĩ đại hơn, đạo đức từ bi hơn và tâm linh minh mẫn hơn mà thôi.Còn ai nhìn thấy thân thể là đẹp đẽ, nõn nà, non tơ, sức sống, hấp dẫn, ngọt thịt, thơm da... tức thấy cơ thể là tịnh tướng thì sẽ động dục và ham muốn tình dục.
Phật gọi đó là "Kẻ sống nhìn tịnh tướng".Chú ý: Dù ta thấy cơ thể bản thân ta hay cơ thể người khác giới là tịnh tướng thì đều bị động dục.
Do vậy chị em ăn mặc hở hang khoe ngực, khoe mông... khiến anh em bị động dục.
Thế nhưng chính chị em cũng đã và đang bị động dục.
Thế nên Hồi Giáo cấm tiệt việc ăn mặc hở hang này.
Chị em Hồi Giáo ra đường là kín từ đầu đến chân hở mỗi 2 con mắt.Bài học 2: Hộ trì các cănCăn có 6 căn gọi là Lục Căn: Tai, Mắt, Mũi, Lưỡi, Thân và Ý thức.
Và 6 thành phần ngoại cảnh tiếp xúc 6 căn gọi là Lục Nhập hay Lục Xúc: âm thanh, hình ảnh, hương thơm, vị đồ ăn, nóng lạnh thô mịn, pháp đúng sai.
Vậy Lục căn hợp với Lục nhập là: 1- Tai nghe âm thanh.
2- Mắt nhìn hình ảnh.
3- Mũi ngửi hương.
4- Lưỡi nếm vị.
5- Thân xúc chạm cảm giác.
6- Ý nghĩ các pháp đúng sai.
Ở đây một vị có 6 căn: Tai, mắt, mũi, lưỡi, thân, ý thanh tịnh không khởi niệm động dục, tránh xa tham dục thì Phật gọi là: "Kẻ khéo hộ trì các căn".Do vậy, giai đoạn đầu tu hành thì việc tránh xa người khác giới, tai không nghe âm thanh tình dục, mắt không thấy hình ảnh gợi dục, mũi không ngửi hương thơm kích dục, lưỡi không nếm đồ ăn kích dục, thân thể không xúc chạm người khác giới, tâm không nghĩ tình dục là quan trọng nhất để tu thanh tịnh dục.Ngược lại, ai sống "không khéo hộ trì các căn" tức: Tai nghe âm thanh tình dục, lời lẽ kích dục.
Mắt thấy hình ảnh hở hang thiếu vải, lõa thể.
Mũi ngửi hương người khác giới.
Lưỡi nếm đồ ăn kích dục như hải sản, rượu bia.
Cơ thể xúc chạm gần gũi khác giới.
Ý nghĩ cảnh trong phim 18+.
Kẻ đó không thể tu.
Họ chỉ có tham đắm trong tình dục mà thôi.Bài học 3: Ăn uống có tiết độVấn đề "ăn uống có tiết độ" ảnh hưởng lớn đến tu hành thanh tịnh.
Dân gian nói rằng: "Ăn no rửng mỡ đi tìm của lạ" là vì vậy.
Các loài vật cứ khi nào nguồn thức ăn đầy đủ thì bầy đàn đó phát triển số lượng.
Vì chúng ăn no rồi tình dục nhiều đẻ con nhiều.
Loài người cũng vậy, cứ "Ăn no phè phỡn thì rửng mỡ đi tìm của lạ".
Ăn no thì nhu cầu quan hệ tình dục tăng để sinh con đẻ cái phát triển bầy đàn.
Đó là bản năng tự nhiên của muôn loài.Do vậy ăn uống cần tiết độ.
Thời Đức Phật, sư ngày ăn 1 bữa trước ngọ để tiết giảm ăn uống.
Chú ý: thời đó sư vẫn ăn mặn vì dân cho gì ăn nấy không được chọn.
Thời nay, sư ăn chay thanh tịnh để giảm đạm giảm ham muốn tình dục.
Mục đích chính là không bị: "Ăn no rửng mỡ đi tìm của lạ".Bài học 4: Có lòng tin tinh cầnNgười "Có lòng tin tinh cần" và kẻ "Biếng nhác chẳng tinh cần" là 2 loại người: 1- Chăm chỉ tu hành và tin sâu Phật pháp.
2- Lười biếng không tu, không tin Phật pháp.
Người tu hành thanh tịnh, từ bi, khiêm hạ thì "Đức trọng quỷ thần kinh".
Ma quỷ không uy hiếm được họ, trái lại còn nể sợ họ.
Còn người không tu, tham đắm tình dục, sân hận, kiêu mạn... thì bị ma quỷ quy hiếp tinh thần.Bài học 5: Phúc lớn và tu Thiền đúng thì đắc đạoTa thấy Đại Hắc phúc lớn, tài sản lớn, tiền bạc nhiều và có tới 8 bà vợ.
Đại Hắc phát nguyện từ bỏ phúc thế gian dồn phúc vào tu hành.
Thêm nữa, Đại Hắc có duyên gặp Đức Phật tu theo lời Phật dạy thì đắc đạo A-la-hán.
Ta mới thấy "Phúc lớn mà bỏ phúc thế gian đi tu.
Có duyên gặp Chánh Pháp thì đắc đạo".Do vậy 2 yếu tố: Phúc lớn và Chánh pháp là then chốt để đắc đạo.
Phúc lớn như Thái Tử Cồ Đàm mà tu sai 6 năm không đắc đạo.
Nhưng cũng phúc lớn đó tu đúng Chánh Pháp thì 49 ngày là đắc đạo thành Phật.
Thời Đức Phật thì 100% những điều Phật giảng là Chánh Pháp.
Thế nhưng chỉ số ít các vị đắc A-la-hán.
Chính là vì phúc không đủ.Bài học 6: Ma trong Pháp Cú là Ma tình dụcTa thấy Pháp Cú Phật nói về: "Ma uy hiếp kẻ đó, như cây yếu trước gió".
Mà toàn bộ truyện ta chẳng thấy Ma đâu?
Thật ra Ma mà Phật nói chính là Ma tham dục trong tâm chúng ta.
Ma chính là 2 bà vợ của Tiểu Hắc và 8 bà vợ của Đại Hắc.Tôi thấy trong Tây Du Ký, Đường Tăng luôn bị Ma Nam tìm cách ăn thịt.
Còn các Ma Nữ thì thích tấm thân trong trắng thanh tịnh của sư.
Đó là sự thật: "Sư tu hành luôn bị Ma Vương tìm cách chiếm tâm và luôn bị Ma nữ tham dục quyến rũ".Để diệt Ma thì Phật dạy Sư rằng: "1- Thiền quán thân bất tịnh.
2- Khéo hộ trì các căn.
3- Ăn uống có tiết độ.
4- Có lòng tin tinh cần.
Khi đó Ma không uy hiếp được.
Vị đó như núi đá trước gió".
Nếu không sư sẽ chỉ như "Cây yếu trước gió mà thôi".Bài học 7: Phân biệt chủng tộc là sai chánh phápTa thấy "Ba anh em thằng đen" với màu da đen "hạ đẳng" theo quan niệm của "Kẻ phân biệt chủng tộc".
Vậy mà Đại Hắc có phúc lớn, giàu sang, có 8 bà vợ.
Rồi Đại Hắc tu theo Phật thì đắc đạo A-la-hán có thần thông bay lượn trên trời.Ở truyện tích Pháp Cú 47: "Truyện về vua Ba Tư Nặc và dòng họ Thích Ca diệt vong" ta cũng thấy: Vua Ba Tư Nặc vĩ đại, thông minh, trí tuệ, quyền uy của đại quốc Ko-sa-la có màu da đen.
Và dòng họ Thích Ca có màu da trắng.
Và họ phân biệt chủng tộc khinh thường vua của đại quốc nhưng da đen.
Khi vua Ba Tư Nặc cầu hôn công chúa dòng họ Thích Ca để lấy lòng Đức Phật.
Dòng họ Thích Ca đã gả con rơi của vua Thích Ca với người hầu gái.
Họ nói dối là công chúa.
Kết quả là vua Lưu Ly, con trai của vua Ba Tư Nặc với "công chúa giả" đã sân hận.
Vua Lưu Ly mang quân giết sạch toàn bộ dòng họ Thích Ca.Vậy nên màu da không quyết định kẻ đó cao sang hay hèn kém.
Chỉ có Phúc mới quyết định kẻ đó cao sang hay hèn kém.
Phúc kém thì đọa địa ngục, súc sinh, ngã quỷ chứ không được làm người.
Phúc lớn thì làm người giàu sang, phú quý.
Phúc lớn nữa nữa thì sinh cõi trời hưởng hạnh phúc vĩ đại.