Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị

[BOT] Mê Truyện Dịch

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
635,396
Điểm cảm xúc
0
Điểm
36
364889516-256-k355013.jpg

[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Tác giả: Wie307953
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Hồi nhỏ, tôi từng cầm dao đâm chết ba...

Là phòng vệ chính đáng.

Cảnh sát nói thế.

Năm 18 tuổi, tôi gặp tai nạn khi đi học thêm ở lớp tự học cùng bạn.

Tôi bị cuốn vào một trò chơi kinh dị không lối thoát.

Có lẽ vì cuộc đời cho tôi quá nhiều sự xúi quẩy, nên bây giờ tôi cảm thấy cực kỳ may mắn...

 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Casting


QUY TẮC SINH TỒN TRONG GAME KINH DỊ

Thể loại: BL, 12cs, vô hạn lưu, kinh dị, chắc hài, hư cấu, xàm,...

Lịch ra chap: thất thường vì tui còn đi học....

Author: Vẫn là tui nha!

Lưu ý:- không kinh dị đâu tại tay tui còn non lắm

-Có thể hài hước nha!

🌻🌻🌻
*

Hàn Bạch Dương

Tuổi: 18

Không phải ai cũng có bản lĩnh làm thật giả lẫn lộn đều mờ nhòe.

🌻🌻🌻

Cố Kim Ngưu

Tuổi: 26

Hãy nghĩ cách điều khiển bản thân trước khi nghĩ đến chuyện điều khiển người khác.

🌻🌻🌻

Ngụy Song Tử

Tuổi: 24

Ngây thơ là cái mặt nạ dễ xài nhất.

Đeo lên rồi, ai cũng tự lừa dối mình.



🌻🌻🌻

Giang Cự Giải

Tuổi: 18

Vui vẻ ấy mà, chẳng qua là thứ cuối cùng còn sót lại.

🌻🌻🌻

Trần Sư Tử

Tuổi: 23

Chuyện này dù mất bao lâu, tôi cũng phải tự mình kết thúc nó.

🌻🌻🌻

Vũ Xử Nữ

Tuổi: 18

Giữa cái thế giới này, giữ được chút ấm áp cũng là một dạng cố chấp.

🌻🌻🌻

Nhạc Thiên Bình

Tuổi: 25

Rốt cuộc thì giữa chúng ta, lợi ích vẫn là thứ thiết thực nhất.

🌻🌻🌻

Nhạc Thiên Yết

Tuổi: 23

Mạng sống quý báu đến thế.

Tại sao vẫn có kẻ chọn để mặc cho nó mục nát?

🌻🌻🌻

Vương Nhân Mã

Tuổi: 22

Một kẻ mà chẳng còn ai để chờ nữa.

🌻🌻🌻

Lục Ma Kết

Tuổi: 28

Thứ đáng sợ không phải là cái chết, mà là sống lại với ký ức vẫn còn nguyên vẹn.



🌻🌻🌻

Chu Bảo Bình

Tuổi: 28

Có những chuyện, biết hay không... cũng thế thôi.

🌻🌻🌻

Lâm Song Ngư

Tuổi: 18

Yếu đuối thật đáng sợ...chính bản thân phải tự bóp nát nó.

Lưu ý:

*Có couple, yếu tố tình cảm không nhiều, phi logic.

* tuổi tác không quan trọng, quan trọng là truyện dở vl.
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 1


Vũ Xử Nữ lờ mờ cảm nhận được ba mẹ đang gọi mình, cậu muốn mở mắt ra nhìn mặt họ lần cuối nhưng cố gắng đến đâu thì đôi mắt vẫn không nghe lời mà nặng trĩu khép lại.Có lẽ Xử Nữ thật sự chết rồi, là cậu qua đường không cẩn thận, bị xe tải chở hàng tông phải.

Ba mẹ cậu phải làm sao đây, họ chỉ có đứa con trai là cậu, phải làm sao đây...Song Ngư phải làm sao đây...- Xử Nữ, mau tỉnh lại!

Vũ Xử Nữ!Xử Nữ giật mình mở mắt, trước mắt là một cậu thiếu niên lạ hoắc, nhưng không hiểu tại sao cậu lại nhận ra đó là Song Ngư nữa.

Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh:- Đây, là đâu?- Bệnh viện.Xử Nữ đương nhiên biết đây là bệnh viện, nhưng cái giường ẩm móc như sắp sập và tường nhà phủ rêu xanh thật bẩn thỉu này lại thật sự là bệnh viện ư?

Bỏ hoang à?

Mà sao cậu lại ở đây, còn có Song Ngư nữa chứ?

Tại sao ngoại hình Song Ngư lại thay đổi như vậy?Mà khoan, giọng nói trả lời cậu khi nãy đâu phải giọng Song Ngư?

Xử Nữ nhìn lại, bên cạnh Lâm Song Ngư khi nào lại xuất hiện thêm một cậu thiếu niên mặc áo sọc xanh của bệnh nhân, trong rất giống mội tiểu bạch kiểm chính hiệu:- Cậu là ai?- Cậu ấy tên Hàn Bạch Dương, bạn học thêm chung với tớ!Song Ngư bên cạnh giới thiệu, có vẻ hiểu cái khuôn mặt ngơ ngác của Xử Nữ, vội vàng giải thích tình hình:- Lúc tỉnh lại thì chúng ta đã xuất hiện ở đây rồi, tổng cộng 13 người, già có trẻ có nam có già có, học sinh như chúng ta thì chỉ có 4 người!- Là...sao?

Không phải tớ đã bị xe cán, sau đó, sau đó không phải sẽ là được Hắc Bạch Vô thường dẫn đi gặp Diêm Vương sao?

Đây là Âm phủ à?- Không phải không phải, chúng ta vẫn chưa có chết, đây có lẽ chỉ là trò đùa của ai đó thôi!

Bề ngoài tuy có thay đổi một chút nhưng vẫn có thể nhận ra nhau được!Lâm Song Ngư dìu Xử Nữ ngồi dậy, ngồi kiên nhẫn giải thích lại tình hình cho cậu.Hàn Bạch Dương gần đó đảo mắt nhìn quanh, thấy một bóng dáng nhỏ nhắn đang nhìn chằm chằm vào bức tường gần như nứt nẻ trước mặt, trong rất chăm chú, chắc là phát hiện ra gì rồi.

Bạch Dương đi qua đám người đang nhốn nháo lo lắng lẫn sợ hãi trước mắt lại gần người kia:- Sao thế?

Cậu phát hiện ra gì rồi à?Người kia quay đầu lại nhìn Bạch Dương, để lộ ra một tờ thông báo cũ kỹ được dán lên tường:- Cậu xem, nếu đây là Trò chơi sinh tử như người đàn ông kia nói, vậy cái này là bảng quy tắc hả?Bạch Dương gật đầu thầm thừa nhận, lúc họ vừa tỉnh lại thì rất hoảng hốt, nhưng khi đó lại có vài người trong rất bình tĩnh, dường như chuyện này đối với họ rất quen thuộc.Khi mọi người đang hoảng loạn không biết phải làm sao thì một người đàn ông có râu rậm lên tiếng, giải thích nói đây là một trò chơi sinh tử, bị kéo vào thì chắc chắn là không ra được, nhưng nếu chết trong đây thì ra ngoài đời thực cũng sẽ chết theo.Muốn thoát khỏi trò chơi thì chỉ còn một cách là hoàn thành 18 nhiệm vụ tùy theo cấp bậc mà trò chơi giao cho, ngoài ra còn có nhiệm vụ phụ.

Còn có,Chưa từng có người có thể rời khỏi trò chơi này...Đây là vòng Sơ loại để chọn ra người chơi mới cho trò chơi, những người không thể sống sót trải qua....Đều chết...Hàn Bạch Dương không hoàn toàn tinh tưởng mấy người kia, cậu âm thầm ghi nhớ hết mọi quy tắc và giờ giấc của tờ thông báo rồi nhanh chóng kéo Giang Cự Giải lại chỗ của Song Ngư và Xử Nữ: - Sao rồi?

- Hiểu rồi...Vũ Xử Nữ nở nụ cười, sau đó liền hỏi:- Vậy là chúng ta đang ở trong một trò chơi giống trong phim hả?

Phải hoàn thành nhiệm vụ và luôn tuân theo mọi quy tắc để sống sót?Hàn Bạch Dương vuốt cằm:- Cho là vậy đi!- Cũng xem như trò chơi này còn lương tâm, chọn những người sắp chết như chúng ta!Lâm Song Ngư cười cười nói, sau đó quay sang hỏi Cự Giải:- Cậu và Bạch Dương lúc nãy thì thầm to nhỏ gì thế?- Bây giờ chưa nói được, đợi khi khác đi!Cự Giải bày ra bộ dạng thần bí, phủi phủi bộ áo quần bệnh nhân trên người rồi nói nhỏ chỉ đủ cho bốn người nghe:- 8h 30 xuống phòng ăn.Bây giờ là 8h đúng...Ngay sau đó người đàn ông mập mạp đi cạnh người râu rậm đã nhìn thấy tờ thông báo.Mọi người đều tập hợp xung quanh ông ta để hỏi, theo Cự Giải nhớ, quy tắc như sau: 1.

8h 30 phút phải tập trung trong nhà ăn để ăn sáng.-Bữa trưa là 12h 15 phút-Bữa tối là 17h 2.

Sau 20h hạn chế ra khỏi phòng3.

Không được đi xuống tầng hầm, không được đi vào phòng làm việc của Viện trưởng và bác sĩ Nhậm.-Nếu lỡ đi nhầm vào thì tuyệt đối không được để họ phát hiện.4.

Không ăn thức ăn ở ngoài, vì nó không an toàn5.

Bác sĩ Nhậm là người có quyền lực nhất bệnh viện.6.

Hãy nghe lời mà y tá nói.Nhưng khi qua miệng người mập mạp lại thành:Có thể ra vào mọi nơi trong bệnh viện, kể cả tầng hầm...Những cái còn lại ông ta đọc đều giống...Sau khi đọc xong hết tờ thông báo, người nọ liền gấp tờ giấy bỏ vào túi vải đeo bên người.

Mọi người cũng nhanh chóng tản ra.Bây giờ là 8h 10...Có vẻ vì tuân theo quy tắc nên ai ai cũng xôn xao đi ra khỏi phòng để tìm nhà ăn.

Trước khi đi người đàn ông râu rậm liền nhắc nhở 4 người đang còn nằm ì trên giường:- Các cậu không nhanh xuống thì sẽ chết đấy!Vì muốn giữ hoà khí, cũng không muốn gây sự, Lâm Song Ngư đành phải nói dối:- Bạn tôi đang bị tê chân, lát nữa sẽ xuống sau.Trịnh Thăng Bình - người râu rậm- có lẽ nhận ra họ không muốn hợp tác, ông ta chắp hai tay ra sau lưng rời đi:- Các người còn trẻ, ta cũng không khuyên nổi, phải trải qua rồi mới hiểu được.Nhưng lúc đó còn đâu cơ hội mà hiểu nữa...- Là do ông đọc sai quy tắc...Bạch Dương khinh bỉ thở hắt ra một hơi, Cự Giải đứng bên cạnh lại không nói gì, một lúc sau lại lên tiếng:- Đi thôi, mất công lại là người chết đầu tiên lại nhục nhã lắm!- Tôi không ngờ cậu còn hơi sức để nói đến mặt mũi đó!Vũ Xử Nữ đứng dậy, rất nhanh đã làm quen được với Bạch Dương và Cự Giải.

Giờ cậu mới để ý, trên đầu mỗi giường đều có tên của mỗi người, chẳng lẽ họ đang đóng vai bệnh nhân sao?

Nhưng cậu đang bị bệnh gì cơ chứ?Trước khi kịp suy nghĩ nhiều thì Xử Nữ đã bị ba người gọi đi. ____________Hàn Bạch Dương dù sao cũng là thiếu gia nhà giàu ăn sung mặc sướng từ nhỏ, cậu chính là không thể nào nuốt nổi ổ bánh mì móc meo này.

Nhìn Giang Cự Giải đang nhét từng miếng mì lớn vào miệng, lâu lâu lại cầm cốc nước có mùi vị rất tanh kia uống một hơi, giống như lưỡi cậu ta từ lâu đã không cảm nhận được mùi vị, không phải, là bị bỏ đói mấy năm.

Song Ngư và Xử Nữ cũng không ăn nổi, nhưng lại chẳng muốn bụng đói nên cũng cố gắng ăn thêm mấy miếng:

- Giang Cự Giải, nếu ăn nữa cậu sẽ đau bụng chết đó.

- Trò chơi chắc sẽ không cho người chơi chết dễ vậy đâu chứ!

Hàn Bạch Dương cũng cạn lời, móc trong túi ra viên kẹo định cho vào miệng thì bị Cự Giải cản lại:

- Không được ăn đồ bên ngoài!

Lúc này Bạch Dương mới thất kinh, viên kẹo bị thả tự do rơi lăn lóc xuống đất.

- Quên mất...

Đột nhiên lúc này một người đàn ông tầm cỡ 45 50 tuổi ôm bụng hét lên đau đớn.

Tiếng ồn thu hút mọi người xung quanh vây lại xem, nhưng chẳng ai tình nguyện ra giúp.

Bạch Dương nhìn thấy vệt socola trên miệng người nọ, đoán rằng ông ta đã ăn thức ăn bên ngoài rồi.

Chưa tới vài phút sau thì các y tá đã dẫn bảo vệ tới đem cái xác đi, một cô y tá thắt bím hai bên còn tốt bụng nhắc nhở:

- Đã bảo là không được ăn đồ bên ngoài mà, các người phải cẩn thận đó.

À mà, buổi tối dù nghe thấy tiếng gì cũng đừng tò mò mà mở cửa nhé!

Rõ ràng giọng nói nghe rất êm tai nhưng cơn ớn lạnh lại chạy dọc sóng lưng của mỗi người.

Sau khi cô y tá kia rời đi, Trịnh Thăng Bình liền tập hợp mọi người lại rồi nói:

- Các người chia nhau ra tìm manh mối, 11h 30 tập trung lại đây.

Rơi vào hoàn cảnh như vậy thì ai rồi cũng sẽ chọn ôm đùi Trịnh Thăng Bình thôi, biết là bị lợi dụng nhưng vẫn đâm đầu vào là đây sao?

- Chúng ta cũng đi chứ?

Vũ Xử Nữ hỏi Hàn Bạch Dương, cũng coi như là cậu chấp nhận xem Bạch Dương là đại ca đi, dù sao cậu ta là bạn của Song Ngư, chắc chắn sẽ không bán đứng bọn cậu.

Còn Giang Cự Giải, trong cậu ta nhỏ bé thế kia cũng không làm gì được, người này có lẽ là dùng não chứ không dùng sức được rồi.

- Chúng ta còn chưa biết trò chơi giao nhiệm vụ gì, vẫn là nên về phòng ngủ tìm manh mối trước.

Hàn Bạch Dương liếc mắt nhìn Trịnh Thăng Bình đang đứng gần cửa nhà ăn nhìn họ khó hiểu, ông ta chạm phải ánh mắt khó chịu của cậu thì cũng xoay người rời đi.

Vũ Cự Giải như hiểu ý, hỏi:

- Không phải là ông ta giấu đi cái gì rồi đấy chứ?

- Có khả năng đó, giống như cách ông chú mập mạp giấu cái bảng quy tắc đấy!

Bạch Dương cũng tán thành với ý kiến của Song Ngư, nói tiếp:

- Nếu thật như lời Trịnh Thăng Bình nói, vòng này như vòng sơ loại, không khó, nhưng trò chơi lại không để lại nhiệm vụ, chắc chắn có uẩn khúc.

- Xử Nữ với Song Ngư đi kiểm tra lại phòng ngủ xem có tra ra được manh mối gì không.

Tôi và Cự Giải sẽ đi quanh bệnh viện xem...

___________

Hành lang của bệnh viện khá bình thường, vì ngoài họ còn có nhiều bệnh nhân khác.

- Cậu có nghĩ mấy người này là người thật không?

Bạch Dương ngạc nhiên trước câu hỏi của Cự Giải:

- Sao lại hỏi vậy?

- Trông sinh động như thật ấy, đâu có cứng nhắc như chị y tá lúc nãy.

Cự Giải thản nhiên trả lời, ngay lúc rẽ lên cầu thang tầng 4 thì bắt gặp Trịnh Thăng Bình mồ hôi nhễ nhại đang gấp gáp đi xuống, ông ta nhìn thấy hai người thì giật mình nhưng vội vàng giấu đi.

Biết có chuyện không lành, Bạch Dương quay sang hỏi Cự Giải:

- Lên không?

- Lên.

Khác với tầng 2 là nhà ăn, tầng 3 là phòng ngủ, tầng 4 tối om không một bóng đèn.

Bạch Dương đi trước Cự Giải theo sau.

Cậu dẫm phải thứ gì đó sền sệt, ướt ướt.

Nhìn kĩ lại là một vũng thịt nát bấy, mặt mày cả hai đều trắng bệch buồn nôn nhưng vẫn nén cơn sợ lại mà đi tiếp.

Hàn Bạch Dương cảm thấy sau lưng lạnh toát, mồ hôi chảy dọc sóng lưng làm ướt đẫm cả áo.

Cậu chầm chậm quay lại...

Trước mắt không còn là Giang Cự Giải mặt mày trắng bệch mà là một người phụ nữ tóc dài che đi khuôn mặt, cô ta mặc bộ đồ y tá nhuốm máu, đặc biệt là trái tim đã bị móc mất, phần thịt xung quanh còn trộn lẫn với máu nát bươm.

Người phụ nữ bước từng bước vặn vẹo lại gần Bạch Dương, trên tay là con dao phẫu thuật sắc bén còn dính vệt máu tươi.

Cậu còn chẳng chần chừ nổi nữa, cò giò bỏ chạy sâu vào tầng 4, Bạch Dương đi vào một căn phòng rồi đóng cửa lại, khi này trái tim treo trên cây mới thả lỏng hơn được một chút.

Nhưng người bên ngoài không tha cho cậu, cửa bị đập rầm rầm như muốn sập, Bạch Dương nhanh chóng lấy cái bàn chặn lại.

Sau một hồi ồn ào thì bên ngoài trở nên im lặng, có lẽ đã rời đi...

Khi này cậu mới có thời gian nhìn xung quanh, đây giống như một phòng làm việc....CỦA BÁC SĨ!!!!

Bạch Dương chạy lại nhìn bảng tên trên bàn, chữ Viện Trưởng to đùng làm cậu muốn ngã ngửa, ấy vậy mà lại phạm vào quy tắc rồi.

Nhưng cũng đã vào rồi, tuyệt đối không thể để ông ấy phát hiện.

Không ngờ lão già này lại làm việc ở nơi có quái vật canh giữ, nếu không phải tại cậu chạy nhanh thì bây giờ mạng cũng chẳng còn, chắc phải biến thành vũng thịt nát bét giống người nằm ngoài kia mất, rõ ràng chỉ còn có 3 bước nữa là thoát mà lại để hụt mất, đúng là lũ thế mạng cho Trịnh Thăng Bình.

Bạch Dương lục tìm từng ngăn kéo xem có gì dùng được không, dù sao trong trò chơi thì cũng sẽ có mấy thứ giống như đạo cụ giữ mạng hay gì gì đấy chứ.

Cậu mở ngăn cuối cùng nhưng lại bị khoá mất, theo kinh nghiệm 18 năm cuộc đời thì chỗ nào cần chìa khoá là chỗ đó có thứ quan trọng...

Hàn Bạch Dương lấy cây kẹp tóc trên bàn cạy cạy một lúc liền không ngờ còn có thể mở được, thấy nó hữu dụng nên cậu bỏ luôn vào túi áo.

Bên trong ngăn kéo là một chùm chìa khoá cũ kỹ, cậu không nghĩ nhiều liền cất đi.

Nhìn đồng hồ trên tường đã là 10h 40.

Nhưng làm sao để ra ngoài, con quái vật lúc nãy vẫn chưa biết có đứng đó đợi cậu không nữa.

Mà khoan...

Giang Cự Giải đâu rồi?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ là đã bị thịt rồi chăng?

Hàn Bạch Dương không thể để sự hy sinh của Cự Giải trở nên vô nghĩa được.

Cậu chầm chậm nhấc cái bàn ra, nhìn qua lỗ khoá, đập vào mắt là một con mắt sắp lòi ra ngoài, tơ máu chằng chịt cả tròng trắng.

Bạch Dương giật mình ngã ra phía sau, con quái vật ấy vậy mà quan sát cậu nãy giờ.

Bạch Dương lùi lại, cửa chính thật sự là đi không được sao?

Cậu đâu có muốn nhảy từ cửa sổ đâu chứ.

Hàn Bạch Dương với đại cái ghế gỗ, suy nghĩ một hồi rồi nấp sau cánh cửa, một tay thủ thế cầm ghế, một tay từ từ tháo chốt khoá trong.

Con quái vật không lao vào như cậu nghĩ, nó từ từ tiến từng bước chậm rãi, nước dãi rơi vãi trên sàn làm Bạch Dương nổi hết cả da gà, miệng nó không ngừng phát ra tiếng gầm gừ.

Đợi khi nó đi vào hẳn, cậu nhảy lên đập cái ghế vào đầu con quái vật, đầu nó nghiêng sang một bên, máu phun ra bắn lên mặt Bạch Dương.

Nhưng cậu không thể dừng lại, dừng lại thì người chết chính là cậu...

Bạch Dương đập liên hồi, đột nhiên một bàn tay ngăn cậu lại:

- Đừng có đập nữa!

Là Cự Giải!

Bạch Dương ngạc nhiên nhìn người trước mặt, cậu ta lành lặn không một vết xước.

Nhưng đâu phải lúc để nghĩ điều đó, quái vật lại đứng lên rồi a.

- Mau chạy!

Bạch Dương kéo Cự Giải chạy thục mạng xuống khỏi tầng bốn.

Cả hai thở hồng hộc như sắp chết tới nơi:

- C,cậu không phải...không phải là..bị ăn thịt ...rồi à?

- Ăn cái đầu cậu ấy!

Giang Cự Giải lại nhìn lên cầu thang tối om, cơ thể rùng lên một cái, có lẽ vừa nãy gặp phải chuyện gì kinh khủng lắm.

- Hồi nãy cậu chạy đi đâu vậy?

Tự nhiên ngẩng đầu đã chẳng thấy đâu là sao?

- Là cậu chạy đi đâu mới đúng, tôi vừa quay lại cậu liền biến thành bà y tá không tim, hại tôi chạy muốn chết!

- Không nói nữa, sắp tới giờ ăn rồi, ăn xong rồi nói tiếp.

- Trong đầu cậu chỉ có ăn à, giờ tôi phải đi thay đồ.

Khi này Giang Cự Giải mới để ý, Hàn Bạch Dương cả người dính máu của nữ y tá, te tua tả tơi hơn cậu nhiều, Cự Giải vỗ vỗ vai Bạch Dương, nói một câu an ủi:

- Thì ra cậu còn thảm hơn tôi nhiều!

Tui không bt viết sao cho nó kinh dị nữa😭
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 2


- Cậu có nghĩ hai người kia tìm xong manh mối sẽ giấu tụi mình luôn không?Lâm Song Ngư hỏi, nghiêng nghiêng đầu nhìn Vũ Xử Nữ đang chăm chú lục tìm khắp căn phòng:- Không phải cậu quen hai người kia à?

Phải tin tưởng họ một lần chứ, nhỡ đâu họ muốn chúng ta tìm trong phòng ngủ là vì muốn an toàn cho chúng ta thì sao?- ....Lâm Song Ngư im lặng, cậu và Bạch Dương vừa quen nhau qua mạng chưa được mấy ngày, hôm nay vốn là hẹn nhau đi học thêm chung nhưng ai ngờ lại gặp tai nạn trên đường, còn bị cuốn vào cái trò chơi nhảm nhí này chứ.- Cậu xem cái này là cái gì?Vũ Xử Nữ nhặt lên một tờ giấy được gấp đôi đưa cho Song Ngư xem:VỤ ÁN BỆNH VIỆN XXXCấp độ: Đơn giảnNgười chơi: 13Nhiệm vụ: Giúp người đã khuất tìm ra hung thủ đã sát hại và hoàn thành di nguyện của họ.Thời hạn: 5 ngàyHình phạt: Tử hìnhPhần thưởng: 7 ngày sống tiếp, rút thưởng rương hệ thống loại thường.Lưu ý: Hãy tuân theo quy tắc trò chơi.Lâm Song Ngư ngạc nhiên:- Đây chẳng phải nhiệm vụ hệ thống mà Bạch Dương và Cự Giải nói sao?- Quả nhiên là bị lão già kia giấu đi.Vũ Xử Nữ nắm chặt tờ giấy:- Rõ ràng là sắp chết với nhau mà còn muốn chúng ta làm vật thế mạng.Đột nhiên tiếng bước chân dồn dập phía ngoài làm Xử Nữ vội bỏ tờ giấy lại chỗ cũ rồi kéo Song Ngư nấp vào phòng tắm.Qua khe hở, họ thấy Trịnh Thăng Bình bộ dạng sợ hãi như vừa bị ma đuổi đi vào.

Ông ta vội vàng nhìn quanh rồi bước tới giường của Bạch Dương, nhét xuống dưới nệm thứ gì đó không rõ.

Sau đó như chưa có chuyện gì mà đi ra ngoài.- Cậu xem, ông ta rõ ràng là mưu đồ bất chính!Xử Nữ đi ra, nhanh chóng lại xem Trịnh Thăng Bình đã giấu cái gì vào nệm của Bạch Dương.- Cái này sao mà giống vòng cổ đôi của mấy cặp tình nhân thế?Song Ngư ló đầu ra hỏi, Xử Nữ không trả lời, nói:- Không biết ông ta kiếm đâu ra nhưng có lẽ nó là vật gọi tà mà gì đó rồi.- Bỏ lại vào giường ông ta chứ nhỉ?- Ừ!__________Bữa trưa là cơm chiên, mùi vị ngon hơn buổi sáng, nhưng cả Cự Giải và Bạch Dương đều không ăn dù chỉ một miếng.

Vì chỉ cần nhớ lại bộ dạng người phụ nữ kia và vũng thịt nhầy dưới giày rửa mấy cũng không sạch là hai người đã buồn nôn đến mức thiếu chút nữa là không nhịn nổi rồi.- Lúc sáng một người vì vi phạm quy tắc mà chết, lẽ ra còn 12 người, sao giờ chỉ còn có 10 người vậy?Song Ngư thắc mắc hỏi, Bạch Dương chỉ lắc lắc đầu, tỏ ý không muốn nói.

Cự Giải bên cạnh đành giải thích:- Lúc đi lên lầu bốn đã thấy một người chết, sau đó hai đứa tôi bị tách ra, tôi thì không sao, nhưng Bạch Dương lại bị một nữ y tá xinh đẹp đuổi chạy vào phòng viện trưởng, chuyện sau đó phải để cậu ta tự kể rồi!- Còn cậu thì sao?Cự Giải lại tiếp tục kể:- Tôi ngẩng đầu đã chẳng thấy Bạch Dương đâu, bản thân lại bị dịch chuyển lên tầng năm, ở đó có rất nhiều đèn.

Cuối hành lang chỉ độc nhất một căn phòng, nên tôi vào tìm manh mối...- Sau đó mới phát hiện đó là phòng của Bác sĩ Nhậm, trong phòng ông ta còn có một xác chết không tim, nhìn kỹ mới phát hiện đó là người phụ nữ nằm cạnh giường tôi, may mà tôi trốn kịp, không là đã bị vị Bác sĩ kia ăn mất rồi!Giọng kể của Cự Giải ấy vậy mà lại rất thản nhiên, giống như kể lại chuyện của một người xa lạ vậy chứ không phải là của cậu vậy.

Hàn Bạch Dương nghe xong liền hỏi:- Vậy cậu gặp mặt vị Bác sĩ kia chưa?- Chưa gặp, nhưng hình như ông ấy thấy tôi rồi...- Hả?Cả ba ngạc nhiên, tiếng ồn thu hút Trịnh Thăng Bình từ xa, nhưng ông ta chỉ nhìn một cái rồi thôi.

Có lẽ cũng khá ngạc nhiên vì hai người Bạch Dương Cự Giải đã lên tầng bốn mà vẫn chưa chết dưới tay bà y tá kia.- Lát nói tiếp vậy.Bạch Dương nói, miệng cố gắng ăn từng muỗng cơm khô khốc vào, cậu vẫn là chưa muốn chết đói:- Biết thế lúc sáng ăn thêm một chút...- Nếu cậu ăn nhiều thì lúc gặp bà y tá cậu đã nôn ngay đó rồi!Bạch Dương cảm thấy Cự Giải nói cũng có lý, ngậm đắng nuốt cay mà ăn tiếp.Vũ Xử Nữ cảm thấy hai người trước mặt rất bình tĩnh, có biết đây là trò chơi chết chóc không thế?

Hở một chút là máu chảy thành sông đấy.

Dù sao thì, cậu chỉ cần cậu và Song Ngư an toàn rời khỏi đây là được, quan tâm họ nhiều thế làm gì.- Ăn thêm đi.Xử Nữ gắp miếng thịt bỏ vào bát Song Ngư, nhắc nhở, trông chẳng khác nào anh trai chăm em.

Tuy vậy nhưng thực chất là Xử Nữ đang sợ, sợ đây sẽ là bữa cơm cuối cùng của họ...___________Buổi tối là khoảng thời gian đáng sợ nhất, trong quy tắc đã viết:Hạn chế ra khỏi phòng sau 20h Có lẽ tiềm ẩn sau cánh cửa kia là một con quỷ đang nhìn họ thèm thuồng lắm.

Ai cũng tuân theo tờ thông báo mà ngoan ngoãn ngủ trên giường mình một cách yên tĩnh.

Nhưng Cự Giải lại cảm thấy không phải cứ như vậy là tốt, chữ trên tờ giấy mà Song Ngư và Xử Nữ kể lại viết là sau năm ngày nhiệm vụ kết thúc, nhiệm vụ thất bại hình phạt sẽ là tử hình, cứ hành động buổi sáng không phải là tốt...Nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ Giang Cự Giải đâu có cái gan lớn tự đi một mình đâu, vẫn còn bốn ngày nữa, để mai quan sát thêm đã.

Đang định quay lưng vào trong ngủ thì tiếng bước chân bên ngoài đã làm cậu rùng mình không dám cử động, tiếng khè khè phát ra làm Cự Giải liên tưởng đến một con thú đang đi tìm mồi.Tuân theo quy tắc sẽ không chết...

Tuân theo quy tắc sẽ không chết...Đột nhiên ánh sáng từ ngoài chiếu vào làm cậu giật nãy, không phải bảo không cần ra ngoài thì sẽ an toàn sao?

Sao giờ nó lại vào đây rồi?Mắt Cự Giải dần thích nghi với bóng tối, hình dạng con quái vật cũng từ từ hiện ra.

Nó cả người đen sì, hình dạng to lớn không ra người không ra vật, xung quanh là mấy chục cánh tay lúc nhúc gớm ghiếc, nó không để ý xung quanh mà một đường đi thẳng lại chỗ Trịnh Thăng Bình - ông ta vẫn đang ngủ say chưa biết bản thân sắp phải chết thảm.Con quái vật không nhanh không chậm, cầm lấy chân Trịnh Thăng Bình bỏ vào miệng khi ông ta chưa kịp trăn trối, Cự Giải chỉ thấy ánh mắt tràn đầy hận thù mà ông ấy nhìn cậu lần cuối.

Sau đó còn quái nhả ra bộ da đầy máu của Trịnh Thăng Bình, nội tạng bị moi sạch, có lẽ con quái kia chỉ thích ăn nội tạng.Một người phụ nữ không chịu nổi liền ra khỏi giường chạy trối chết, theo sau bà ta còn có thêm hai ba người khác, khi họ vừa bước ra khỏi cửa, tay con quái vật liền dài ra kéo một lượt hết thảy bọn họ bỏ vào miệng, tiếng hét thất thanh vang dài cả hành lang bệnh viện, sau đó thứ được lôi ra từ cái miệng toàn răng của nó lại là mấy bộ da thiếu mất nội tạng.

Có lẽ là vì phạm phải quy tắc sao?

Nhưng Trịnh Thăng Bình đã vi phạm cái gì?Vả lại trên tờ thông báo chỉ nói là "hạn chế" chứ đâu phải " cấm"?

Con quái vật khi này đã nó nê rời đi, sau đó còn tốt bụng đóng cửa lại giùm họ.

Đếm lại thì trong phòng bây giờ chỉ còn lại 7 người...Ngoài bốn người bọn họ thì còn 3 người còn sống, một nam đeo kính, một người phụ nữ tóc ngắn thành đạt và một cô gái nữ sinh cấp ba.

Cự Giải ngoái đầu xuống nhìn Hàn Bạch Dương nằm giường ở dưới, cậu ta nằm đó thất thần, không sợ hãi cũng không lo lắng, chỉ điềm tĩnh nằm đấy như vừa rồi chẳng có gì xảy ra cả, bình tĩnh một cách kỳ lạ...- Giờ phải làm sao đây?Người đàn ông lên tiếng phá vỡ bầu không khí u ám nồng mùi máu tanh, giường anh ta bị máu làm cho bẩn không thể ngủ được.

Giang Cự Giải leo xuống khỏi giường rồi bật điện lên, cả căn phòng được chiếu rọi bởi ánh sáng vàng ấm áp, một khung cảnh kinh hoàng toàn là xác chết, bọn họ thì giống những người may mắn sống sót vì đồng đội đã hi sinh.

Có lẽ Bạch Dương đã hiểu được bản chất của trò chơi, nếu thật sự không sống được thì phải dùng người khác làm đồ thế mạng cho bản thân sống tiếp...- Tại sao Trịnh Thăng Bình lại chết?

Hàn Bạch Dương lên tiếng hỏi, ánh mắt nhìn về phía ba người kia, họ thường đi chung với ông ta, chắc phải biết ông ta đã phạm phải quy tắc gì rồi chứ.

Nhưng nhìn thái độ của họ bây giờ có lẽ là cũng chẳng có tâm tư để nhớ lại.- Là do tôi làm.Vũ Xử Nữ nói nhỏ, chỉ đủ cho Bạch Dương và Cự Giải ở gần đấy nghe.

Cự Giải lắc đầu, biểu thị đừng nói nữa, chút nữa ở riêng sẽ nói sau.- Mới ngày đầu mà đã chết 6 người, đây là vòng loại kiểu gì thế?Người phụ nữ tóc ngắn lên tiếng, sau đó lại vô lưng cô gái nữ sinh đang khóc sụt sịt, cô gái này có lẽ cũng tầm cỡ tuổi họ.- Rõ...rõ ràng ông ta có đồ giữ mạng...nhưng vẫn chết,...tôi phải làm sao...huhu...tôi sợ lắm...hức...- Cô nói đạo cụ giữ mạng?Giang Cự Giải hỏi nhưng bị Bạch Dương kéo lại:- Đợi cô ta bình tĩnh đã, dù sao thì bây giờ có nói cũng chưa chắc đã đúng!- Biết rồi...Cự Giải leo lại lên giường, sau đó cúi đầu xuống nói:- Bây giờ ngủ trước đi, lỡ có người đang đi kiểm tra chúng ta có tuân theo quy tắc không đấy!Bạch Dương cũng tán thành, quay sang nói với Xử Nữ: - Nếu cậu ấy không ổn có thể nói với chúng tôi.Xử Nữ gật đầu, tay vẫn không ngừng vuốt ve tấm lưng đang run lên từng đợt của Song Ngư.

Tuy đã sợ đến nỗi run như cầy sấy nhưng Song Ngư lại chẳng rơi nổi một giọt nước mắt nào.- Cậu ấy chỉ bị sốc thôi, tôi vẫn lo được.Quả nhiên sau đó y tá thắt bím hai bên lại đi kiểm tra, vừa đi cô ta vừa thì thầm những lời nói kinh rợn bằng giọng điệu ngọt ngào:- Mọi người đã ngủ cả chưa?

Có ai ra khỏi phòng không nào?Vừa đi tới trước cửa phòng, cô ta đã chậc lưỡi tỏ vẻ khinh bỉ:- Tôi đã dặn đừng đi ra ngoài mà, sao lại không ngoan như thế này chứ...- Con quái vật vẫn chưa no đâu, nếu các cậu để nó ăn no rồi thì chết chắc, còn có tầng 4, tầng 5 nữa đó, tôi bảo rồi, phải tuân theo quy tắc không là sẽ bị phạt đó!Ai cũng im lặng nhưng đều đã biết nó là cái gì, vậy là ngoài con quái vật lúc nãy thì vẫn còn những con khác tương ứng với mỗi tầng?

Cự Giải đau đầu suy nghĩ nhưng vẫn không hiểu nổi: Tầng 4 là y tá bị moi tim, tầng 5 là bác sĩ Nhậm thần bí, vậy con quái vật khi nãy là thuộc tầng 2, hay 3?

Sao nữ y tá chỉ nhắc tới tầng 4 và 5, vậy tầng hầm thì sao, nó quan trọng đến mức được nhắc đến trong quy tắc mà?

Hay là dưới đó không có quái vật?Nữ y tá tắt điện rồi rời đi, sau đó là nụ cười quỷ dị kéo dài cả hành lang u ám.Không ai nói với ai một lời, chỉ là nhắm mắt đợi bình minh đến, chẳng còn tâm trạng mà ngủ nữa._________Chỉ còn lại bảy người, mà ai cũng là người chơi mới nên lần này họ lại chen chúc ngồi chung một bàn ăn.

Người đàn ông đeo kính lên tiếng trước:- Chúng ta cùng hợp tác trao đổi mạnh mối, được không?Bạch Dương có chút cân nhắc, họ từng là người của Trịnh Thăng Bình, cũng biết chuyện ông ta bỏ chiếc vòng cổ trộm được trên người nữ y tá trên giường cậu.

Tuy rằng lần đó người đến không phải là nữ y tá nhưng cũng là rất nguy hiểm rồi.- Được!Hàn Bạch Dương dứt khoát đồng ý, dù sao phải liều một lần, họ từng xuống tầng một, nhất định sẽ biết vài thứ.Người đàn ông nghe vậy vui vẻ nói trước:- Lúc trước tôi xuống tầng 1 với Trịnh Thăng Bình, ở đó ngoài các phòng khám nha khoa, nội khoa ra thì có hai phòng chứa xác, trong đó đa số là xác không có nội tạng, hoặc là không có tim.

Ngoài ra cũng chẳng thấy có gì lạ.Bạch Dương chỉ gật đầu ngẫm nghĩ, tiếp theo là người phụ nữ tóc ngắn:- Tôi có vào phòng hồ sơ, trong đó chưa rất nhiều tài liệu bệnh án, nhưng đa số toàn là giấy tờ xác nhận hiến gan, thận, tim.

Cứ như buôn bán nội tạng phi pháp ấy.- Hai người giúp tôi canh chừng nữ y tá, càng lâu càng tốt.Bạch Dương nói, sau đó lại quay sang nói tiếp:- Cự Giải, Xử Nữ và Song Ngư đi chung với tôi đi, à cái cô Thiên Thiên gì đấy, đi chung luôn.Cô nữ sinh tên Bối Bối giật mình, chỉ vào bản thân hỏi lại:- Tôi sao?Chưa kịp để Bạch Dương xác nhận, cô gái đã vội từ chối:- Không được, không được đâu, tôi sợ lắm, đi là sẽ vướng tay vướng chân mọi người!Hàn Bạch Dương vẻ mặt kinh bỉ, nói:- Rốt cuộc có đi không?- Không!

Quy tắc nói không được đi xuống tầng hầm.- Câu sau nói là đã đi xuống thì không để phát hiện chứ không hoàn toàn cấm.- Tôi không đi!Nhìn tình hình này ai cũng nghĩ là Bạch Dương đang muốn Thiên Thiên thế mạng cho mình, cho đến khi cậu dứt khoát nói:- Cô đi tôi đảm bảo cô sẽ an toàn!Đây là lời thật lòng mà Cự Giải, Song Ngư lẫn Xử Nữ đang muốn nói lúc nàyNói vậy ai tin được, tôi mà là cô gái đó thì tôi cũng không tin một người nhỏ con hơn mình sẽ bảo vệ tốt mình đâu, có khi còn là cô ấy bảo vệ cậu ấy chứ...
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 3


Tầng một không một bóng người, ánh đèn trên trần nhà chập chờn làm sóng lưng Song Ngư ướt đẫm mồ hồi, cảm giác nguy hiểm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào và bất cứ đâu.

Bạch Dương và Cự Giải đi trước, theo sau là cô gái Bối Bối, cuối cùng là Xử Nữ và Song Ngư.

Năm người đi đến cuối hành lang, ở đây quả nhiên có phòng hồ sơ lưu trữ bệnh án.

Bạch Dương suy nghĩ một lúc, nói: " Xử Nữ và Song Ngư, hai người vào tìm hồ sơ bệnh án, xem có gì khả nghi thì báo lại.

Còn nữa, nhớ canh chừng bên ngoài, ngoài nữ y tá hay thường kiểm tra chúng ta thì vẫn có quái vật cảnh giữ lầu một, cẩn thận"" Cự Giải và Bối Bối theo tôi xuống tầng hầm".Sau khi tạm biệt Xử Nữ và Song Ngư, bà người đi tìm lối xuống tầng hầm.

Bối Bối vừa đi vừa dậm chân, khó chịu ra mặt.

" Tại sao cậu lại có thể bắt một cô gái như tôi xuống nơi nguy hiểm như này với cậu hả?

Có còn là con người không thế?!"

Hàn Bạch Dương một mặt kinh bỉ nhìn Bối Bối, nói:" Tôi đâu có mù, con gái mà cao mét tám mấy thì ai tin được.

Vả lại, ngực cô vốn không có!"

" Cậu là biến thái hay gì mà đi soi mói ngực con gái vậy hả?

Với lại bình thường hoa hậu cũng cao mét tám đấy thì có sao?"

Bối Bối vẫn không chịu thừa nhận, cao giọng cãi.

" Đây cũng đâu phải hình dáng thật của cô, lỡ như cô là con trai giả thành thì sao?"

"....không phải!?!"

Giang Cự Giải không quan tâm đến cuộc cãi vả vô nghĩa kia, một mặt nhìn chằm chằm vào phòng xác.

Sau đó chần chừ một hồi liền đi vào."

Rõ ràng cô là con trai mà..."

" ...đồ biến thái..."

Hai người bên ngoài suýt lao vào đánh nhau thì Cự Giải ló đầu ra nhắc nhở:" Hai người mà cãi nữa là nữ y tá xinh đẹp kia thực sự tới đây đó".Tuy không biết là nói nữ y tá trên tầng bốn hay là nữ y tá thắt bím hai bên nhưng vẫn im lặng ngay lập tức.

Đi vào theo Cự Giải.Hàn Bạch Dương lẫn Bối Bối đều kinh ngạc, đường xuống tầng hầm ấy vậy mà lại nằm trong góc của nhà xác, xó xỉnh như vậy ai mà tìm cho được."

Nếu không phải trong quy tắc có nhắc đến thì chưa chắc chúng ta đã biết đến nơi này".Bạch Dương vuốt cằm suy tư, sau đó nói tiếp:" Xuống dưới đó xem thử"" Không có chìa khoá"Bối Bối sờ sờ nơi lỗ khoá, sau đó ngẩng mặt lên nói:"Có lẽ chìa khoá ở chỗ viện trưởng"Hàn Bạch Dương nhớ ra gì đó, mò trong túi áo ra chùm chìa khoá lấy trộm từ phòng viện trưởng trước còn mắt ngạc nhiên của Cự Giải và Bối Bối:" Tưởng chuyến đi kia không công, ai ngờ lại có thu hoạch lớn như vậy!"

Bạch Dương ném chìa khoá cho Cự Giải, cậu thử thì quả nhiên mở được.

Có lẽ vì quá lâu không ai động tới nên cánh cửa có chút cứng, Cự Giải mất nửa ngày vẫn không nhích nổi một chút, nhưng Bối Bối vừa dùng sức một cái nó liền mở tung."

Cô khoẻ thật đó"Cự Giải đưa ngón trỏ lên cảm thán, nhận lại là ánh mắt khinh bỉ của Bối Bối:" Con trai gì mà yếu xìu"" Cô có biết chê con trai yếu là một chuyện xúc phạm đến nhân phẩm và danh dự của người đó không?"

" Vậy cậu có biết nói con gái khoẻ là một tội lỗi mà cho dù có bị đày xuống 18 tầng địa ngục cũng không rửa sạch không?"

Giang Cử Giải câm nín, nếu không phải do Hàn Bạch Dương ngăn lại thì cậu đã lôi cả 18 đời tổ tông ra để chửi rồi..."

Con gái thời nay hung dữ quá!"___________Đường xuống tầng hầm tối đen như mực, Bạch Dương đi trước cẩn thận bật đèn pin chuẩn bị sẵn từ trước, soi từng ngóc ngách.

Từng bước chân đều chậm rãi dò xét, ngay cả Bối Bối đi sau bình thường cãi nhau rất mạnh miệng bây giờ cũng im thin thít.

Họ chính là đang lách luật để xuống tầng hầm...Lần theo bậc thang đi xuống, bà người bắt gặp một căn phòng đóng kín có cửa đá.

Bạch Dương thử dùng chùm chìa khoá để mở, nhưng lần này chẳng có cái nào trùng khớp.

" Kì lạ, chìa nơi này rốt cuộc nằm ở đâu chứ?!"

" Chúng ta đi tìm mấy căn chỗ khác đi, thời gian cũng chẳng còn nhiều nữa, ngày mai tới tiếp"Cự Giải cảnh giác nhìn phía sau lưng rồi nối tiếp đi theo Bối Bối dẫn trước.

Đi sâu vào tầng hầm là một thư viện toàn sổ sách."

Nhớ người đàn ông kia nói là mấy xác chết trên kia bị mọi sạch nội tạng không?"

Bạch Dương cầm một cuốn sổ lên xem, sau đó quay sang hỏi.

Cự Giải chỉ gật đầu, không trả lời."

Ở đây lại toàn giấy tờ buôn bán nội tạng phi pháp..."

" Có lẽ chúng ta nên đi hỏi một vài NPC trên kia"Bối Bối nói, mắt vẫn dán chặt vào cánh cửa đá lúc nãy họ đi qua."

Nếu đoán không sai thì bệnh viện này sẽ lấy nội tạng bệnh nhân để giao dịch buôn bán, nhiều người chết oan uổng nên hoá thành ác quỷ để đi ăn nội tạng của người khác"."

Còn nữ quỷ trên tầng 4 bị lấy đi quả tìm..."

Cự Giải nói, sau đó lại cảm thấy sai sai..."

Nhưng cô ta là y tá chứ đâu có phải là bệnh nhân?"

Hàn Bạch Dương cũng cảm thấy nghi hoặc, đưa ra giả thuyết tạm thời:" Có lẽ cô ấy không đồng tình với hành động của bệnh viện này chăng?"

Đột nhiên tiếng động bên ngoài làm gián đoạn cuộc trò chuyện của bà người."

Trốn mau!"

Hàn Bạch Dương lôi Giang Cự Giải và Bối Bối trốn sau đống sách xếp chồng toàn bụi bặm.

Sau đó cậu nhanh tay lấy tấm bìa lớn che lên trên đầu, ra hiệu cho hai người im lặng.

Tiếng bước chân dồn dập nặng nề càng lúc càng gần, Cự Giải ngồi ngoài cùng dùng tay che miệng để khỏi phát ra tiếng động.Qua khe hở, Bạch Dương nhìn thấy một con quái vật mang đồ y tá, nhưng không phải là nữ quái ở tầng 4.

Cậu nhận ra đây là y tá quản lý việc ăn uống của họ nhờ vào hai cái bím tóc kia.

Bây giờ hình dạng cô ta rất gớm ghiếc, không còn giống con người bình thường nữa mà là một con quỷ đang dần hiện nguyên hình.Nữ y tá như bị thứ gì đó kích thích cho tức giận, cô ta mở miệng dùng giọng nói ngọt ngào hằng ngày nhưng cái miệng đen sì kia lại khiến Bạch Dương buồn nôn:" Mọi người đâu rồi...tới giờ cơm rồi, mau ra đây nào~"Cô ta đi xung quanh căn phòng, tiếng bước chân lúc gần lúc xa làm Cự Giải chỉ biết nhắm chặt mắt."

Người này còn đáng sợ hơn Bác sĩ Nhậm kia..."

Đột nhiên một bàn tay đặt lên vai Cự Giải, cậu nhìn Bối Bối bên cạnh không khỏi ngạc nhiên.

Trong khi Cự Giải và Bạch Dương đang sợ run cả người thì Bối Bối lại bày ra bộ dạng không biết sợ là gì, cậu càng nghĩ ngờ về thân phận người này...Mà giờ đâu phải là lúc để nghi ngờ nhau, nữ y tá đã sắp tới chỗ này kiểm tra rồi a.

Mà Cự Giải đang ngồi với tư thế không thể phòng thủ được, nhưng bây giờ mà nhúc nhích là cô ta sẽ phát hiện mất.

Cự Giải bình thường làm việc hay dựa vào may mắn, nhưng lần này sợ là chẳng còn cái vận may nào nữa rồi.

Bây giờ cậu mà chết là xong luôn, cậu chưa muốn chết a..."

AAAAAAAA!!!"

Tiếng hét kinh khủng chói tai vang lên, dù nó lớn đến mức Cự Giải phải bịt tai lại nhưng cậu vẫn nhận ra đó là giọng của Vũ Xử Nữ, có lẽ cậu ấy đang cố đánh lạc hướng nữ quái vật để cứu bọn họ.Quả nhiên khi nữ quái nghe thấy tiếng hét liền bỏ họ lại rồi chạy như bay lên trên tầng 1.

Cự Giải chui ra ngoài:" Xử Nữ và Song Ngư còn trên đó..."

" Nhanh lên trên !"_____________Nửa tiếng trước.....Lâm Song Ngư đặt tập hồ sơ ngay ngắn lại trên kệ tủ, sau đó quay sang nói với Xử Nữ đang đứng canh ở cửa:" Đa số đều là giấy chứng nhận hiến nội tạng, có lẽ nơi này là chỗ giao dịch ngầm của đám buôn người".Vũ Xử Nữ dựa lưng vào thành cửa, đầu ngoảnh sang một bên nhìn Song Ngư đăm chiêu:" Cậu có phát hiện chỗ nào khả nghi không?"

Song Ngư vuốt cằm suy nghĩ, sau đó khoanh tay đứng dậy:" Có một tờ giấy hiến tim tình nguyện, tớ cũng tìm ra giấy xác nhận phẫu thuật ghép tim, cái đặc biệt là hai người đó đều là y tá làm việc chung trong một bệnh viện..."

Đột nhiên Xử Nữ khoá cửa lại, ra hiệu im lặng cho Song Ngư, sau đó cậu ta cúi đầu nhìn ra ngoài.

Ở cuối hành lang tối tăm, một bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc xuất hiện."

Các bệnh nhân ơi, tới giờ ăn cơm rồi"Lúc này cả Xử Nữ và Song Ngư đều thất kinh, vậy mà họ lại trễ giờ ăn cơm sao?Nữ y tá thế mà lại không kiểm tra phòng họ trốn, trực tiếp đi xuống tầng hầm.

Thấy tình hình này không ổn, ba người kia còn ở dưới đó..."

Bây giờ cậu lên phòng ăn trước, chuẩn bị sẵn thức ăn cho cả tớ và bọn họ".Song Ngư biết Xử Nữ định làm gì nhưng không ngăn cản:" Bảo trọng"
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 4


Sau lần may mắn trốn khỏi nữ y tá kia, Hàn Bạch Dương quyết định sẽ tạm thời nghỉ ngơi một ngày, tránh việc bị lột tẩy rồi chết sạch cả đám."

Uầy, nếu không phải sau năm ngày chết thì ở đây cũng nhàn phết!"

Giang Cự Giải ngả lưng xuống giường nói, họ vừa ăn sáng xong, vẫn còn chút thời gian bàn bạc kế sách sống sót.

Cả đám 7 người chụm lại giường Bạch Dương, " Chạy là thượng sách!"

Cự Giải nghiêm túc vuốt cằm nói, nhận lại là ánh mắt khinh thường của bạn Hàn Bạch Dương."

Nếu chạy được đã chạy lâu rồi, chỉ sợ là phải chạy cả đời!"

Người đàn ông đeo kính nói, mắt nhìn ra cửa lo lắng.

Câu nói làm bầu không khí vui vẻ mà Cự Giải gây dựng nên sụp đổ ngay lập tức.

Đúng rồi nhỉ, họ chẳng có đường lui, chỉ còn cách chiến đấu đến cùng.

" ....thật ra tôi có một suy đoán..."

Song Ngư rụt rè dơ tay muốn phát biểu.

Không ai phản ứng liền đưa ánh mắt cầu cứu qua Xử Nữ."

Cậu nói đi"" Hôm qua tớ với Xử Nữ ở phòng đựng hồ sơ có phát hiện một giấy phẫu thuật ghép tim.

Trên đó người được cấy tim tên là Lý Nhã, ngoại hình rất giống nữ y tá mà chúng ta tiếp xúc hằng ngày"" Người tình nguyện hiến tim còn tên Lý Giang, cũng là y tá trong bệnh viện này..."

Bạch Dương vuốt cằm suy tư, sau đó liền hỏi Song Ngư:" Vậy suy đoán của cậu?"

" T-Tớ cảm thấy nữ y tá Lý Giang có lẽ là người mà cậu gặp ở tầng 4, cô ấy có lẽ đã bị ép hiến tim cho Lý Nhã nên không can tâm, trở thành lệ quỷ thích lấy tim người khác".Lâm Song Ngư ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Bạch Dương, Xử Nữ và Cự Giải chẳng bày ra cảm xúc gì, còn Bối Bối thì nằm trên giường Cự Giải ngủ từ lúc nào không hay."

Nếu đã là như vậy, chúng ta phải đi tìm hiểu về mối quan hệ đằng sau 2 người phụ nữ này rồi!"

Bạch Dương chốt hạ ý cuối, sau đó quay qua nhìn Giang Cự Giải đang ngẩn ngơ, nở nụ cười xán lạng xinh đẹp.

Cự Giải thấy chuyện chẳng lành, muốn quay đầu né tránh:" Cậu nhìn tôi làm gì?!"

" Cậu biết tôi muốn cậu làm gì mà, Cự Giải"" Không!"

" Cậu hãy liều mạng vào phòng bác sĩ Nhậm một lần nữa đi mà!"

Bạch Dương nài nỉ, đây là lần đâù tiên cậu ta bày ra bộ mặt bán manh này khi vào trò chơi.

Nhưng nhận lại chỉ là sự né tránh chỉ hận không thể chui xuống đất luôn thôi, Cự Giải thích chơi liều nhưng Cự Giải sợ chết."

Để tôi đi cho!"

Vũ Xử Nữ xuất hiện như một vị cứu tinh cứu vớt cuộc đời đang lâm vào bế tắc của Cự Giải nhưng lại bị Bạch Dương ngăn cản không thương tiếc:" Không được, Cự Giải thông thuộc địa hình ở đó hơn cậu, cậu ấy đi sẽ an toàn hơn"" Còn Xử Nữ cậu đi với tôi vào ngày mai"" Đi đâu?"

" Phòng Lý Nhã"Đột nhiên Cự Giải cảm thấy cho bản thân đi lên phòng bác sĩ Nhậm cũng không tồi a~ Bạch Dương thật tốt."

Nhưng ai sẽ là người dụ Lý Giang đi cho tớ chạy lên tầng 5?"

"..."

Khi không khí trở nên im lặng, Cự Giải đương nhiên có thể tự đưa ra suy đoán."

CẬU RÕ RÀNG LÀ MUỐN DỒN MÌNH VÀO CHỖ CHẾT MÀ!!!!!"

Cự Giải à, chúc mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với cậu - Xử Nữ said trong lòng.__________Kế hoạch cứ vậy mà tiến triển, tuy không được suôn sẻ lắm.

Bạch Dương dẫn Xử Nữ đi tới phòng Lý Nhã, cửa lại bị khoá mất:"Lại là chìa khoá"Lần này Bạch Dương không lâý chùm chìa khóa kia mà móc trong túi ra một cái kẹp tóc, bắt đầu cạy khoá...Vũ Xử Nữ đứng bên cạnh không khỏi ngạc nhiên hỏi:"Hoá ra cậu cũng biết mấy trò này à""Nhờ cái kẹp tóc này cả thôi, đạo cụ lấy được trong phòng Viện trưởng"Hàn Bạch Dương vừa nói vừa cảnh giác nhìn quanh, sau đó ra hiệu cho Xử Nữ đi vào.

Phòng Lý Nhã ngoài một cái giường, một cái tủ và một cái bàn thì chẳng có gì đặc biệt, đơn giản đến kỳ quái.

Thứ duy nhất thu hút sự chú ý của hai người là cuốn nhật ký cũ kỹ trên bàn.Bạch Dương không ngần ngại lại gần:"Ngày 23/12, tôi phát hiện bản thân bị bệnh tim, người duy nhất có thể thấy tim cho tôi là chị gái, nhưng nếu thấy cho tôi, chị ấy sẽ chết!Ngày 28/12, tôi sợ quá, tôi không muốn chết, tôi nói chuyện này cho anh ấy.

Anh ấy bảo tôi nếu muốn sống tiếp thì phải phẫu thuật gấp...

Nhưng tôi đã cướp anh ấy khỏi tay chị gái, giờ lại cướp đi trái tim chị ấy...Ngày 5/2, Hôm nay trời rất ấm áp, tôi được tiêm thuốc mê dưới tầng hầm, anh ấy bảo phẫu thuật dưới này sẽ ăn toàn hơn, tôi đợi, đợi anh ấy mang tim chị tôi tới, giấy tờ chứng cứ đều được làm xong rồi, tôi chẳng sợ bị ai phát hiện là cưỡng ép lấy tim chị tôi...Từ khi nào tôi lại trở nên ích kỷ như thế?

Không, tôi chỉ là đang đấu tranh với cái chết thôi!Tôi đợi mãi, đợi mãi, đến mức thuốc mê hết tác dụng nhưng chẳng ai đến đưa tim cho tôi cả...Hình như tôi chết rồi, tại sao bộ dạng tôi lại xấu xí như vậy chứ?

Chị gái biến mất, anh ấy chẳng thấy đâu!

Họ bỏ trốn với nhau rồi?

Đúng rồi, cha tôi luôn yêu thương chị tôi hơn, nhất định là ông ấy đã đưa chị ấy chạy trốn, thảo nào tôi tìm mãi, tìm mãi mà chẳng thấy họ nữa...Tôi đang hi vọng vào cái gì chứ?

Họ sẽ không trở lại đâu!!!"

Chữ càng về sau càng nghệch ngoạc, tiêu cực hơn, không còn sự lo lắng, hi vọng mà tràn ngập hận thù.

Bạch Dương nhíu mày gấp cuốn nhật ký lại, quay sang nhìn Xử Nữ nhàn nhạt ngồi trên giường."

Cậu nghĩ sao?"

" Tôi không rành mấy chuyện này lắm, vẫn nên là về hỏi Song Ngư đi"Xử Nữ đứng dậy, phủi phủi tấm nệm để xoá đi giấu vết của bản thân, sau đó khoanh tay nhìn người thiếu niên trước mặt:" Sao thế?

Cậu không định hỏi tôi gì à?"

Hàn Bạch Dương không trả lời vội, thở dài một hơi rồi mới chậm chạp mở miệng:" Thẻ kỹ năng, cậu biết nó chứ?"

" Biết, không phải mỗi người đều có sao?"

" Không phải ai cũng có, tôi phát hiện bản thân phải làm nhiệm vụ mới nhận được, còn Giang Cự Giải mới vào liền nhận được ngay".Vũ Xử Nữ im lặng hồi lâu, sau đó vén áo lên, để lộ một cái dây thắt lưng quấn ngang bụng, rút ra một chiếc thẻ có màu máu rất đẹp."

Của tôi là thẻ hồi sinh, giết một người được một mạng, không cần CD"Hàn Bạch Dương khá ngạc nhiên, thốt lên: " Xịn thế!"

" Còn cậu thì sao?"

" Của tôi khá vô dụng, là thẻ nói dối"Xử Nữ trái lại cảm thấy loại thẻ này khá tốt đấy chứ?"

Của Giang Cự Giải thì sao?

Chắc cũng là mạnh lắm thì cậu mới yên tâm cho cậu ta đi một mình nhỉ?"

Bạch Dương thở dài, cất tấm thẻ lại rồi nói:" Của cậu ấy là thẻ may mắn, một ngày chỉ có một lượng vận may nhất định, thời gian CD tận một ngày"."

Khá khó hiểu nhỉ?"

" Kiểu như có người đâm cậu ta một nhát thì nhát dao đó sẽ lệch sang một bên ấy".
_________Phập!Con dao phẫu thuật đâm thẳng vào bức tường sau lưng Cự Giải, sượt người làm một bên vai cậu ứa máu.

Cự Giải lợi dụng thời cơ nữ y tá không còn vũ khí liền cắm đầu chạy lên tầng năm.Mẹ nó, mới đó mà tiêu mất 65% năng lượng của thẻ rồi!!!!!Quả nhiên khi đến tới tầng năm thì Lý Giang liền không đuổi theo nữa, vì trên này rất nhiều đèn, nhiều đến mức chói cả mắt, mà nữ quái vật nọ lại sợ ánh sáng.Giang Cự Giải thở hồng hộc, cố gắng hít thật nhiều không khí bị thiếu hụt trong khi chạy.

Xong một vòng, giờ phải đấu với Bác sĩ Nhậm quái đản kia nữa...HÀN BẠCH DƯơNG ĐÁNG CHẾT!!!!!!"

Nếu hôm nay tớ mà chết, chắc chắn sẽ ám cậu suốt đời"" Cậu là ai?

Bệnh nhân khoa nào?

Sao lại lên đây?"

Một giọng nói nam vang lên làm Cự Giải giật mình mà suýt chút nữa rơi luôn xuống cầu thang.

Ngẩng mặt lên...Thôi xong...người này chẳng phải là bác sĩ Nhậm trong truyền thuyết sao?"

T..tôi bị lạc..."

Vị bác sĩ đẩy đẩy gọng kính, nói:" Cậu ở khoa nào?"

" Khoa tâm thần..."

Cái này thực chất là trả lời cho có, Cự Giải làm gì biết bản thân đang mắc bệnh gì đâu chứ!"

Cậu đi theo tôi"Giang Cự Giải không biết phải làm sao, bác sĩ Nhậm không vồ tới ăn thịt cậu như nữ y tá kia mà trái lại, thái độ cực kỳ giống một vị bác sĩ bình thường.Phải chăng là bởi Cự Giải chưa phạm phải một quy tắc nào?Ông ấy đưa cậu tơi phòng làm việc của bản thân, ban đầu Cự Giải rất do dự, lỡ như ông ta dụ cậu vào phòng rồi moi tim cậu trong đó luôn thì sao, nhưng ma xui quỷ khiến gì mà Cự Giải vẫn cứ đi theo sau vào phòng..."

Cậu cần gì?"

Câu hỏi này làm cậu có chút ngạc nhiên, vị bác sĩ này biết cậu có ý đồ, mà không giết cậu."

Tôi, tôi muốn hỏi quan hệ của ông với hai chị em nhà họ Lý"."

Ha..."

Giống như có thứ gì đó kích thích, ông ta cười như chưa bao giờ được cười, nụ cười từ ghê rợn chuyển sang đau thương, nước mắt cũng rơm rớm rơi xuống khoé mắt."

Lý Giang vốn là vợ tôi, một người vợ danh chính ngôn thuận, quan hệ giữa hai người cực kỳ tốt...Vào một ngày cuối đông, Viện trưởng phát hiện ông ta bị bệnh tim, mà người duy nhất có thể ghép tim với ông ta là Lý Giang.Nhưng Viện trưởng biết chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý với việc đó, bèn lợi dụng tôi, muốn tôi dụ dỗ Lý Nhã cùng hợp tác, tôi vì ham danh lợi, cùng Lý Nhã làm ra những chuyện đồi bại, rồi từ đó lừa dối cô ấy, muốn cô ấy mang danh kẻ ác cướp đi trái tim từ Lý Giang thay cho Viện trưởng.Hôm kế hoạch diễn ra, tôi tiêm thuốc mê cho Lý Nhã, nhốt cô ấy ở căn phòng dưới tầng hầm - nơi mà chúng tôi cùng vụng trộm...Vốn cứ nghĩ việc phẫu thuật xong xuôi rồi thì có thể tung tin đồn Lý Giang vì cứu Lý Nhã mà tình nguyện hiến tim.

Ai mà ngờ khi trái tim vừa lấy khỏi người Lý Giang, cô ấy liền bật dậy, cứ như một con quỷ mà lao tới cắn xé Viện trưởng đang nằm bất động"Cự Giải im lặng lắng nghe, chốc chốc lại nhìn vào chiếc thẻ may mắn chỉ còn lại 10% ít ỏi, như thế này cũng chỉ cầm cự nghe thêm được vài phút..."

Tôi cứ thế liều mạng chạy, chạy lên tầng năm có nhiều ánh sáng nhất, Lý Giang liền không đuổi theo nữa..."

Giang Cự Giải thật sự không nghe nổi câu chuyện cứ một đoạn lại ngắt một khúc nữa, thời gian của cậu là vàng đó!!!"

Giờ cô ấy luôn ở dưới tầng 4 tìm ông kìa, Lý Nhã cũng hận ông thấu xương tủy, thật sự ông muốn trốn trên này tới khi nào, sao không ra nhận lỗi rồi chấp nhận hình phạt cho bản thân đi".Vừa nói Cự Giải vừa lùi ra cửa, bác sĩ Nhậm coi bộ rất tức giận, cả người biến hoá không ngừng, cuối cùng lại biến thành bộ dạng tởm lợm nhầy nhụa không khác con quái vật thường xuất hiện vào buổi tối là bao...Giang Cự Giải co chân lên chạy, nhìn lại thẻ kỹ năng chỉ còn có 2% mà đau lòng...CD tận 24 giờ lận đó!!!Lần này phải dựa vào may mắn thật sự của bản thân rồi..

Mấy bữa nay Wattpad nó bị sao ấy mấy bạn ạ, tui vô ko có đc luôn ấyMay mà trên tiktok vs gg có chỉ cách khắc phục, ko là bỏ truyện luôn rồi🥲
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 5


- Á á á á á á!!!!!- Cậu đừng có hét to như thế!- Đau...Cự Giải giãy đành đạch không cho Song Ngư bôi thuốc.- Sát trùng sẽ rát một chút thôi, lát liền hết đau - Xử Nử an ủi.- Cậu mà không sát trùng là lát nữa cánh tay đó phế khi nào không hay đấy!

- Bạch Dương đe doạ.- Để tôi làm cho!

- Bối Bối ra tay.Cô cầm lấy hộp thuốc trên tay Song Ngư rồi kéo Cự Giải qua một chỗ xa xa tâm sự, để lại không khí yên bình khác cho đám Bạch Dương bàn chuyện chính.- Theo như lời Cự Giải thì bác sĩ Nhậm ham lợi trước mắt mà lừa lấy đi tim của Lý Giang để ghép cho Viện trưởng, có ý định lợi dụng Lý Nhã làm tấm chắn che đậy tội ác.

Nhưng mọi việc bất thành khi Lý Giang hoá quỷ và giết viện trưởng, Bác sĩ Nhậm vì sợ chết trốn lên tầng 5, ngày ngày bật đèn sáng trưng muốn trốn tránh Lý Giang, Lý Giang vì sợ ánh sáng lại chỉ có thể đợi ở tầng 4 chờ thời cơ báo thù.

Còn Lý Nhã ngốc nghếch lại bị bỏ rơi ở tầng hầm, chờ đợi bọn họ quay lại, rồi từ từ thất vọng biến thành hận thù...- Nếu nói như vậy thì Nhiệm vụ "Giúp những người đã khuất" này có ý gì?

Muốn chúng ta bắt bác sĩ Nhậm lại cho Lý Giang giết chết sao?Người đàn ông đeo kính mất kiên nhẫn hỏi, có lẽ vì chỉ còn một ngày nên ai cũng gấp gáp muốn hoàn thành lẹ trò chơi chết chóc này.Bạch Dương thở dài, hỏi Song Ngư:- Ở đây cậu thông minh nhất, thử suy nghĩ xem.Lâm Song Ngư ngồi dựa vào tường suy nghĩ một lúc, nói:- Vẫn còn manh mối là những hồ sơ hiến nội tạng trái phép kia, tớ nghĩ người đã khuất không những là Lý Giang mà còn là những oan hồn đã bị Viện trưởng và bác sĩ Nhậm lấy đi nội tạng nữa!- Thôi được rồi!

Tạm thời tối nay mọi người đi nghỉ ngơi trước, Cự Giải và Xử Nữ cũng nghỉ ngơi đi, Bối Bối đi với tôi một chuyến!- Làm gì?!

Tôi vẫn chưa muốn chết!Bối Bối thấy bản thân bị gọi tên thì nhíu mày khó chịu hỏi, chuẩn bị từ chối.- Hôm nay không phải cô thì không ai đi được hết!

Đừng có chối bỏ trách nhiệm nữa!- Vả lại tôi cũng không để cô chết một mình đâu!Bối Bối nhìn Bạch Dương với ánh mắt hình viên đạn:- Sao cậu không nói là " tôi sẽ không để cô chết" mà lại là " cô sẽ không chết một mình đâu" thế?!?!

- Bởi vì tôi không chắc hai chúng ta đều còn sống a._____Nếu không thể phạm vào quy tắc thì chỉ có thể lách luật mà sống tiếp thôi.

- Từ "hạn chế" này cũng coi như là đường sống cuối cùng của chúng ta rồi!Hàn Bạch Dương thở dài, sau đó dứt khoát đi ra khỏi phòng ngủ, hành lang buổi tối vẫn có ánh đèn vàng mập mờ làm không khí trở nên không rét mà run.

Bối Bối đi theo sau lưng Bạch Dương, miệng không ngừng lầm bầm:- Sao cứ phải là tôi chứ..."

Bởi vì cô có thẻ đấu vật Solo, cũng chỉ có thẻ của cô là hợp tình hợp lý nhất với trường hợp hiện tại!"

-...cậu lục đồ của tôi à?!Bối Bối đưa tay che trước ngực, cảnh giác lùi ra xa Bạch Dương 2 mét.- Tôi không lục đồ cô, chỉ tướng ngủ của cô rất xấu, mỗi lần ngủ thì áo đều bị xốc lên, để lộ thắt lưng CD thôi!- ...biến thái...- Nói chung thì lần này coi như là đi tìm chết, vậy nên nấu thấy không ổn thì nhanh chóng chạy về phòng ngủ, tôi đã nhờ Xử Nữ yểm hộ ở đó rồi!Bối Bối không trả lời, chỉ hậm hực theo chân Bạch Dương, một lúc thì mới ngộ ra, hỏi:- Vậy lần này là đi đâu?- Đi tìm Lý Nhã hỏi chút chuyện, cô ta cũng xuất hiện rồi kìa!Bối Bối nhìn theo hướng tay Bạch Dương chỉ, Lý Nhã đang đứng cuối hành lang, đối mắt đỏ rực nhìn bọn họ ráo riết, miệng cô ta cười dường như sắp lên tận mang tai, vẫn giọng nói ngọt sớt quỷ dị:- Bệnh nhân sao lại ra ngoài vào giờ này rồi?Bạch Dương chạm nhẹ vào thắt lưng, sau đó dứt khoát lấy chiếc thẻ có hình mặt nạ ra:- Nhà vệ sinh bị hư rồi!Lý Nhã cười cười lại gần, nói:- Vậy để mai sửa, hai người sử dụng tạm phòng vệ sinh phòng khác vậy!Hàn Bạch Dương cười khẩy, nói nhỏ với Bối Bối:- Chuẩn bị chút đi, lát nếu không thương lượng được thì cho tôi mượn thẻ đấu solo của cô vậy, tranh thủ lúc đó chạy ngay về phòng, nhớ chưa?Sau đó cậu quay ra nói vơi Lý Nhã:- Tôi biết Bác Sĩ Nhậm ở đâu...- Ngươi nói cái gì?

- Bộ dạng của Lý Nhã đang gần như giống với bộ dạng tìm họ dưới tầng hầm rồi.

- Tôi nói tôi biết Bác sĩ Nhậm ở đâu, cả chị gái cô hay Viện trưởng là cha cô cũng đều đã chết rồi!"..."

Lý Nhã cả người giật giật, đang rất kích động, cảm giác như có thể vồ tới ăn thịt họ bất cứ lúc nào.

Bạch Dương nuốt nước bọt, cậu đứng trước chắn cho Bối Bối.- Nếu cô chấp nhận, chúng tôi có thể giúp cô báo thù!- Có thể sao?Lý Nhã hỏi, từng giọt lệ đỏ chảy ra từ khoé mắt trong thật kinh dị, cô ta vừa quẹt đi giọt lệ máu vừa từ từ trở lại hình dạng con người.

- Đương nhiên là có thể rồi!Hàn Bạch Dương thấy mọi chuyện thuận lợi hơn dự tính, bèn tiến nói nhiều hơn, muốn thuyết phục Lý Nhã tin tưởng bọn họ.- Chỉ cần cô gật đầu, mai chúng tôi cùng giúp cô, nhưng trước đó, có thể kể lại chuyện của ba người được không?Được!Năm đó tôi phát hiện Cha nuôi của bọn tôi đang lợi dụng quyền lực buôn bán nội tạng người.

Chị gái rất bình tĩnh, bảo tôi cứ yên tâm, chỉ cần chị ấy gom đủ tiền là có thể chạy trốn khỏi đây.Nhưng hình như cha đã phát giác ra điều gì đó, hôm ấy có một vị bác sĩ mới chuyển tới đây công tác...Chị tôi phải lòng anh ta, mắc bẫy của cha, tôi hối thúc chị mau rời khỏi đây nhưng không biết anh ta bỏ bùa mê gì, chị ấy nhất quyết không đi.

Sau đó tôi cũng đã bị lừa, bị anh ta lừa uống một loại thuốc thôi miên lấy từ bà đồng trong trấn.

Kể từ hôm ấy tâm trí tôi nửa tỉnh nửa mơ...Tôi bị lừa là đang mắc bệnh tim, muốn lấy đi trái tim của chị gái.

Nhưng sau đó không biết vì biến cố gì, bọn họ lại biến mất, tôi chỉ có thể tỉnh táo lại khi đọc được nhật ký của chị tôi.

Chị ấy cố gắng viết lại khi chị ấy chỉ còn một chút tỉnh táo.Tôi tìm mãi cũng không biết ba người kia đang ở đâu, đành ở lại đây mà đợi.

Cũng đã hơn 20 năm rồi...Bạch Dương nghe xong không khỏi cảm thán sự kiên trì của Lý Nhã- Vậy sao cô không lên tầng 4,5 xem?Lý Nhã nhìn hai người, sau đó nở nụ cười tự giễu:- Nó không cho tôi lên!- Nó?- Là cái thứ đang giam cầm các cậu ở đây đấy, cái gọi là " trò chơi" đó mà!

Chỉ cần phá hủy nó là các cậu có thể tự do rồi!- Cô nói cái gì?

Bữa nay tui vt ngắn ngắn lại🥰
Thấy đọc nhiều ngán lắm🥲
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 6


Vũ Xử Nử đứng ngồi không yên, đi lui đi lại rồi lại nhìn ra cửa.

Bạch Dương đã đi gần 1 tiếng rồi nhưng vẫn chưa về.

Cậu nhìn qua đám người đang ngủ ngon lành trên giường...sao mọi người lại có thể vô âu vô lo như vậy chứ?Có lẽ là cảm thấy an tâm khi có Xử Nữ canh cửa?

Hay là sự tin tưởng vô đối vào việc Hàn Bạch Dương sẽ thành công?- Cậu không cần phải lo lắng đến vậy đâu, Bạch Dương nhất định sẽ trở về- Sao cậu lại chắc chắn đến vậy?Xử Nữ khó hiểu nhìn Cự Giải đã ngồi dậy từ khi nào, khuôn mặt hiện hiện ẩn ẩn trong bóng tối nên cậu không thể thấy được biểu cảm của cậu ta khi này."

- Thì bởi vì đó chẳng phải là con đường sống cuối cùng sao?

Vả lại...Bạch Dương sẽ không thất bại."..."

" Âyza, cậu cũng đâu cần phải căng thẳng như thế!

Thoải mái đi, dù sao cũng không biết đây có phải là khoảng thời gian cuối đời không đấy!"

Giang Cự Giải thản nhiên nói, nhận lại là ánh mắt không còn gì để nói của Xử Nữ, cậu thở dài một hơi, tay không ngừng xoa xoa thái dương.

Vẫn là không biết làm sao mới có thể vô tư như Cự Giải:- Cậu có quan hệ gì với Hàn Bạch Dương thế?- Hả?!- Thì hai người thân thiết như vậy mà, chắc không phải bạn bè bình thường đâu hả?- Hahahah!

- Cự Giải cười lớn, cười đến mức nước mắt cũng ứa ra.

Trước con mất kiên nhẫn của Xử Nử, cậu từ từ giải thích:- Cậu định dùng cách này để quên đi nỗi lo lắng à?

Dễ thương ghê!- Trả lời câu hỏi đi!

- Xử Nữ khó chịu khi nghe lời trêu chọc của Cự Giải, chẳng thằng con trai nào muốn được khen dễ thương hết.- Được rồi, tớ và Bạch Dương chơi với nhau từ nhỏ, nhà lại gần nhau nên coi nhau như anh em vậy đó!

Còn cậu với Song Ngư?Xử Nữ trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi gõ gõ tay lên bàn, ánh mắt hướng ra cửa nói:- Bọn tớ là anh em nuôi...- Ồ!- Biểu cảm gì vậy?- Ngạc nhiên!"..."

Đúng là Cự Giải tỏ ra rất nhạc nhiên nhưng nhìn từ góc độ nào thì cậu ta cũng giống như đã biết chuyện này từ lâu rồi.

Sau một hồi nói chuyện thì Xử Nữ chốt được một điều:Nói chuyện với Giang Cự Giải đúng là làm người ta không tức chết thì cũng tăng xông."

Này Xử Nữ!

Nhà vệ sinh bị gì thế?!"

Tiếng Cự Giải vọng ra từ nhà vệ sinh, Xử Nữ lúc này mới nhớ vì tính chân thật, Bạch Dương đành phá luôn bồn vệ sinh..."

Cậu tới nhà tắm gần ở nhà ăn đi, ở đây bị hư rồi"Giang Cự Giải đi ra, vẻ mặt bất mãn không can tâm nói:"Cậu đi với tớ đi, đi một mình lỡ tớ chết khi nào không hay đấy!"

Đi cũng được nhưng cậu còn cần phải tiếp ứng cho Bạch Dương lúc cần thiết nữa, nghĩ vậy Xử Nữ thẳng tay từ chối:"Không được, cậu tự mà đi, tớ còn phải hỗ trợ cho Bạch Dương"Cự Giải bĩu môi, chậc chậc vài cái rồi lại gần giường, tay lay lay Song Ngư:"Song Ngư ơi, dậy đi!"

"...ưm...chuyện...gì vậy?..."

"Đi vệ sinh với tớ!

Năn nỉ cậu luôn!"

"Hả?

Cậu nói gì tớ không nghe rõ.. ?"

"ĐI VỆ SINH VỚI TỚ!!!"_______Nhà ăn là một thứ được nhắc đến trong quy tắc, dù sao vẫn phải cẩn thận.

Cự Giải dắt Song Ngư vẫn đang ngơ ngác tới trước nhà vệ sinh."

Cậu đứng ngoài này chờ tớ nhé, nếu mà nghe tớ hét thì chạy đi nha, rồi khi nào Bạch Dương về nhớ dặn cậu ấy hốt xác tớ.

Còn nếu nghe tiếng tớ gọi vào thì đừng có đi vào, lỡ ma gọi thì chết, nói chung khi nào tớ ra tới đây thì mới đi nhé!"

Cự Giải dặn Song Ngư như dặn trẻ con, sau đó đưa đèn pin cho cậu, Song Ngư khó hiểu:" Đưa tớ làm gì, cậu mới là người cần đó, trong ấy có khi còn nguy hiểm hơn ngoài này!"

Cự Giải thấy cũng có lý, bèn lật ngược đèn pin hướng lên trời, khi này ánh sáng đã chiếu được một khoảng khá rộng:" OK rồi, tớ vào đây!"

Song Ngư gật đầu, sau đó nép lại đứng dựa vào khung cửa, mắt hướng ra ngoài bóng tối.Cự Giải bước vào nhà vệ sinh, ở đây còn cũ kỹ và dơ dáy hơn nhà vệ sinh trong phòng bọn họ nữa.

Cậu phát hiện cửa phòng nào cũng đóng, duy chỉ có phòng số 3 là vẫn mở toang.

Cái này có phải là ép buộc Cự Giải vào chỗ chết không?

Bình thường trong phim ma thì phòng số 3 luôn là căn phòng dễ xuất hiện ma quỷ nhất...Thôi kệ đi, vào rồi thì sợ gì nữa!Cự Giải ngồi yên vị chờ con ma xuất hiện, cả quá trình đều chuẩn bị tinh thần để tiếp đón nó, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

Cậu vẫn đi ra khỏi phòng nguyên vẹn, rửa tay muốn tróc da mà con ma trong suy nghĩ vẫn chưa ra a...Song Ngư bên ngoài thì không mày mắn như vậy, cậu đợi được một lúc thì một tiếng nói trẻ em vang lên bên tai:" Ca ca, anh có muốn chơi với em không?"

Lâm Song Ngư cả người nổi hết da gà, không biết từ khi nào bàn tay nhỏ nhắn dính máu đỏ kia đã chạm đã mò mẫm cả người, cậu không có can đảm quay lại nhìn.

Miệng mấp máy muốn kêu cứu nhưng chẳng nói nên lời..."

Ca ca, em muốn tìm mẹ..."

" Ca ca, hay anh giúp em đi?"

" Ca..."

Đột nhiên cảm giác nặng nề phía sau liền biến mất, Song Ngư quay lại, thấy Cự Giải phía sau, trên tay còn cầm một con búp bê vải cũ.

Cự Giải nhìn Song Ngư, chất vấn:" Sao cậu không la lên, tớ mà không ra rồi nhỡ con búp bê này làm gì cậu thì sao.

Tớ ăn nói sao với Xử Nữ hả?"

Sau cậu ta lại nhìn con búp bê trên tay, đôi mắt nó được khâu bằng hai cái cúc đen, thật kỳ quặc và quái dị.

Con búp bê dường như đang rất căm phẫn nhìn Cự Giải:" Sao ở đây lại xuất hiện một con Anabell quê mùa thế này?"

Song Ngư vẫn còn run cầm cập, nhưng khi nghe câu nói của Cự Giải thì cảm thấy nghi ngờ nhân sinh."

Nó bảo cái gì mà tìm mẹ cho nó"[ Bíp!

Kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Tìm mẹ cho trẻ nhỏ.

Thời gian: 30 phút.

Cấp độ: Dễ]" What?!?

Cái mé gì mà hệ thống lại xuất hiện khi này?!"

Cự Giải chửi thề, thế này cũng là vi diệu quá đi!Song Ngư thì khác, cậu nhìn chằm chằm vào bảng hệ thống hiện trước mắt:[ Người nhận ủy thác: Giang Cự Giải - Sơ cấpLâm Song Ngư - Sơ cấpPhần thưởng: một lần rút thưởng ]" Có thể từ chối không?"

- Cự Giải hỏi.Song Ngư dứt khoát nói:" Không đâu, cậu nghĩ giờ từ chối rồi thì con búp bê đó sẽ buông tha cho chúng ta sao?

Với lại không nêu hình phạt, chúng ta làm cũng không tồi, có phần thưởng mà!"

Cự Giải đưa ngón like, gật đầu trầm trồ: " Cậu thông minh thật đó!"

Xong cậu ta lại đặt con búp bê xuống trước cửa nhà vệ sinh, bắt đầu truy hỏi:" Mẹ tên gì?

Có thể miêu tả ngoại hình chút không?"

Con búp bê không có động tĩnh, nó dường như chẳng còn sự sống như khi nãy, nhìn cũng bớt kinh dị hơn.

Nhưng như vậy họ sẽ chẳng lấy được chút manh mối nào hết."

Này em gái, em phải chờ tụi anh biết một chút ngoại hình về mẹ em, như vậy mới tìm được!"

Môi con búp bê lúc này mới cử động, nó phát ra giọng nói trẻ con đáng yêu nhưng trong hoàn cảnh này lại cực kỳ ghê rợn:" Mẹ...rất đẹp""..."

Cự Giải chính thức từ ngồi xổm xuống ngồi bệt trên sàn, tay đỡ trán:" Ý anh là màu tóc, rồi chiều cao!"

" Tóc đen...cao bằng anh!"

" Giỡn mặt hả?!

Anh cao tận 1m78 mà, mẹ em là người mẫu hả?!"

Cự Giải vẻ mặt nghi ngờ nói, Song Ngư đành bất lực:" Thì ngoài đời cũng có mấy chị cao mét 8 mà!"

" Nhưng mà em có biết mẹ em thường xuyên ở đâu không?"

Con búp bê đưa đôi tay bằng vải nhỏ nhắn lên cằm, suy nghĩ một chút rồi khẳng định chắc nịch:" Mẹ hay ở trong nhà ăn!"

" Ở đây gần nhà ăn mà, hay là em tự qua đi.."

Cự Giải đề xuất, búp bê nhìn cậu, sau đó vén váy lên.

Con búp bê vậy mà chỉ có một chân, chân còn lại dường như bị một thứ gì đó sắc nhọn cắt đi, vải lộn xộn bên trong cũng lòi ra ngoài.

Hai người im lặng hồi lâu, sau đó quyết định qua nhà ăn tìm kiếm mẹ của hồn ma nhỏ.

Cự Giải bế búp bê, Song Ngư cầm đèn soi đường đi, nhà ăn đã đóng cửa.Họ thật sự không dám vào, tiếng ken két gầm gừ bên trong thật sự ớn lạnh...Con búp bê dường như cảm nhận được mẹ nó, hai tay chới với muốn vào bên trong nhưng bị Cự Giải ngăn lại:" Suỵt, đợi một chút đã..."

Quái vật bên trong chưa chắc gì đã tha cho họ, bây giờ không phải giờ ăn cơm, nhưng đợi đến sáng mai thì thời gian nhiệm vụ cũng sẽ kết thúc.

Song Ngư cố hết sực vận dụng bộ não của mình để nghĩ ra cách.Thời gian cũng trôi qua được 15 phút rồi..."

Tớ cảm thấy đôi chân của búp bê mới là vấn đề, nếu khâu lại chân cho nó thì nó tự có thể đi tìm mẹ rồi!

Chúng ta cũng chẳng cần vi phạm quy tắc"."

Cậu nói đúng" Cự Giải gật gù tán thành, sau đó định đem búp bê cùng Song Ngư đi tìm kim chỉ và vải.

Bây giờ có lẽ phòng kho là ý tưởng đúng đắn nhất.Quả thật sau đó Cự Giải tìm thấy một tấm vải cùng màu với chân búp bê, còn lấy được kim khâu vết thương nữa chứ!"

Tuyệt, giờ chúng ta bắt đầu...mà nó có biết đau không đấy!"

Song Ngư cũng để ý vấn đề này, một đứa trẻ liệu có chịu nổi chuyện khâu chân mà không dùng thuốc gây mê không?"

Nếu dùng thuốc tê có lẽ sẽ ổn nhỉ?"

" Nhưng ở đây không có"Song Ngư nói, đã làm đến nước này rồi mà lại thiếu bình thuốc tê sao?"

Để tớ đi tìm cho, phòng phẫu thuật nhất định có!"

" Không được đâu, tớ từng muốn tới đó thử, nhưng phải có thẻ làm việc mới được vào".Cự Giải nhíu mày, sau đó mò trong túi áo ra một cái thẻ:" Cái này hả?"

"...sao cái gì cậu cũng có thế?"

" Tiện tay lấy của bác sĩ Nhậm ấy mà!"

Phòng phẫu thuật sạch sẽ hơn họ nghĩ, mùi sát trùng vẫn còn vương lại trên nhiều món đồ.

Cự Giải đặt búp bê lên bàn mổ, Song Ngư sẽ tiến hành khâu chân lại, dù sao nguyện vọng cậu đăng ký là trường y chuyên ngành giải phẫu, thực hành trước cũng tốt:" Búp bê ngoan nhé!

Không đau đâu!"

Song Ngư an ủi, đợi thuốc tê ngấm liền bắt đầu từng mũi kim.Cự Giải đứng bên cạnh thấp thỏm không yên, nhìn đồng hồ trên cửa rồi lại nhìn qua phòng ăn.Chỉ là khâu một cái chân nhưng lại mất nửa tiếng, Song Ngư vì không có vải để nhét vào phần chân rỗng mà xé đi áo của mình...Búp bê nhỏ dường như rất thích chân mới, ríu ra ríu rít chạy nhảy tới nhà ăn gõ cửa.

Cự Giải và Song Ngư chỉ dám nấp ở một gốc xem.Mẹ của hồn ma quả nhiên là một y tá, chân cô ta không chỉ 1m 78 mà là gần như 2 mét rưỡi.

Là ma chân dài a...[ Nhiệm vụ hoàn thành: 100%Nhận được một lần rút thưởng/ người]Song Ngư rút trước...[ Thẻ dự đoán nguy hiểm Chức năng: 3 lần dự đoán nguy hiểm cận kề.Ai nói không biết trước nguy hiểm mới kích thích chứ?Thời gian CD: 7 tiếng ]" Không tệ đấy chứ!"

Cự Giải nói, mê đắm nhìn cái thẻ của Song Ngư, sau đó ôm một bụng hy vọng rút thẻ:[ Thuốc hồi sinh Chức năng: Hồi sinh một người Lưu ý: Dùng mạng đổi mạng, tôi chỉ muốn lấy mạng của bạn.Chỉ sử dụng một lần ]"...."

" Vậy có thể hồi sinh cho tớ không?"

" Vậy phải đợi khi nào cậu gặp chuyện không hay mới biết được"" Thôi chúng ta mau về đi, Xử Nữ không biết là đã lo đến mức nào rồi!"

Vừa chơi Áo cưới giấy vừa viết đó😭
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Vụ án Bệnh viện XXX - 7


Ngay đêm hôm.đó, Bạch Dương trở về liền đem mọi chuyện kể lại cho mọi người.

Xử Nữ vẻ mặt bán tính bán nghi, dù sao đi nữa Lý Nhã cũng là một trong những nhân vật phản diện khó nhằn, cô ta lại đồng ý dễ dàng đến thế sao.

Chẳng lẽ đó tâm lý yếu kém, mỏng manh dễ xao động?Song Ngư thì tin răm rắp, cậu cũng đâu phải người chứng kiến như Bạch Dương hay Bối Bối đâu mà phán xét hay có thể đưa ra quyết định đâu , và lại Song Ngư cảm thấy bản thân không phải kiểu chủ chốt gì trong chuyện này hết.

Vô tư như Cự Giải kìa....Người đàn ông đeo kính nãy giờ co ro trong gốc.

Cũng đúng, hôm nay là ngày cuối cùng rồi, không sợ mới lạ ấy."

Đợi tới sáng Lý Nhã sẽ tìm tới chúng ta, lúc đó sẽ đi thuyết phục Lý Giang, sau đó đi trả thù Bác sĩ Nhậm.

Viện trưởng đã chết rồi, người duy nhất mang tội chỉ còn Nhậm Đình, sống chết chỉ còn cách này..."

Hàn Bạch Dương thở dài, cậu cũng mệt rồi, xoa xoa mí mắt nói tiếp:" Dù không biết mọi chuyện có kết thúc không...nhưng mọi người muốn đi chung hay không thì tùy".Xử Nữ cảm thấy mọi chuyện trong mấy ngày ở bệnh viện này quả thực có chút không giải thích được, bọn họ từ lúc vào đều dựa vào manh mối mà Trịnh Thăng Bình cung cấp, vậy nên...chưa chắc hoàn thành nhiệm vụ là có thể sống tiếp, ở thế giới thực họ đã gặp tai nạn, trò chơi này thực sự là đang giúp họ sống tiếp, hay tai nạn thực ra là cái cớ để đưa họ vào trò chơi?Cũng chẳng còn cách nào...."

Đương nhiên là sẽ đi chung với cậu rồi!"

Cự Giải gãi đầu cười ngốc, không biết ngốc thật hay là bị cái trò chơi xàm xàm này doạ cho ngốc rồi nữa."

Riêng cậu thì không được chọn đâu Cự Giải à".Hàn Bạch Dương nói, sau đó không nhanh không chậm leo lên giường đắp chăn ngủ.Song Ngư cũng không hiểu hành động của hai người kia, kéo Xử Nữ ra một gốc hỏi chuyện:" Rồi cậu có tính đi với Bạch Dương không?

Dù sao cậu ấy cũng rất tốt với chúng ta, tính cách của cậu ấy cũng rất tốt."

" Từ đầu chúng ta đã nghe theo cậu ấy rồi"".....Vậy sao cậu lại bày ra bộ mặt khó xử đó ?"

Song Ngư nhếch nửa con mắt khinh thường hỏi Xử Nữ, nhận lại là ánh mắt còn chán đời hơn của cậu ta:" Do cậu đa nghi thôi, nãy giờ vẻ mặt của tớ rất ư là bình thường"" OK tớ sai rồi!" ______Cầu thang lên tầng 4 vẫn cực lỳ quen thuộc....với Cự Giải.Lý Nhã đứng phía dưới, ngước mắt nhìn bọn họ từng người đi lên.

Chỉ duy có người đàn ông đeo kính là vẫn đứng im như trời trồng, chần chừ không dám bước tiếp.Cự Giải nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó, cả người không tự chủ mà rùng mình, tóc gáy cũng dựng đứng hết lên.Quả nhiên đi được một lúc thì Lý Giang xuất hiện, cô vẫn như mọi khi cầm trên tay con dao sắc bén.

Tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng trong có vẻ rất tức giận.Bạch Dương hít một ngụm khí lạnh vào, cậu đang đứng đầu tiên, vậy nên nếu Lý Giang có phóng con dao kia tới cậu cũng chẳng né kịp nữa.

Xử Nữ đứng sau không biết ma xui quỷ khiến gì liền đi lên chắn trước mặt Bạch Dương, bình tĩnh nói:" Cô cho chúng tôi qua, chúng tôi sẽ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của cô".Cái miệng rách toạc máu thịt lẫn lộn của Lý Giang đột nhiên cong lên một đường, có vẻ như cô ta đang cười.

Sau đó cô ta đưa lên hai ngón tay.Ý chỉ là:" chỉ có hai người được qua!"

" Có vẻ cô ta luôn đợi người đến giúp đỡ nhưng không nói được.

Người gặp cô ta lại sợ hãi mà bỏ chạy nên liền bị giết"."

Chắc vậy rồi!

Nhưng giờ chuyện quan trọng là ai muốn lên trên đó đây?"

Cự Giải hỏi, câu hỏi này dường như đánh trúng điểm yếu của mọi người, ai cũng im lặng.

Cũng phải, chẳng ai ngu mà đi lên trên đấy làm thức ăn cho ông bác sĩ biến thái kia..."

Oẳn tù tỳ, ai thua thì lên!"

Bạch Dương ngồi xổm xuống, dứt khoát nói.______" Bối Bối!

Bối Bối!

Cô có trong đó không?

Bối Bối!

Mau mở cửa!"

Song Ngư lo đến phát khóc, vừa đập cửa nước mắt vừa ứa ra.

Lúc này hai người thua nên đành phải lên trên, Bối Bối để dụ Nhậm Đình đi chỗ khác giúp cậu tắt hết công tắc nên giờ mới bị khoá chung một phòng với Nhậm Đình.Bên trong phòng nọ lại vang lên tiếng va đập đỗ vỡ liên tục.

Bỗng một bóng người lao tới đập vào cửa.

Song Ngư phút chốc không nhận ra người này là Cự Giải.Song Ngư bất động nhìn Cự Giải cứ thế lao mình vào cánh cửa to gấp đôi cậu ta làm bằng gỗ.

Cậu nhìn quanh, không có Xử Nữ, cũng không có Bạch Dương.Rầm!Cánh cửa cuối cùng cũng rơi xuống, nhưng Cự Giải cũng không khá hơn, cánh tay luôn va đập nhiễm một mảng huyết đỏ rực.

Bên trong cảnh tưởng rất kinh hoàng...Bối Bối gần như gục trên đất, cả người chi chít vết thương lớn nhỏ.

Nhậm Đình thì đang treo vắt vẻo trên cửa sổ, trên bụng ông ta còn có một thanh gỗ nhọn đâm xuyên qua, dường như đã bị giết.

Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng Song Ngư ngay lập tức cõng Bối Bối trên lưng rồi chạy ra cửa.Vừa chạy Cự Giải vừa tranh thủ kể lại mọi chuyện:" Bạch Dương phát hiên tâm nguyện của người đã khuất không chỉ là trả thù Nhậm Đình mà còn là để hai người Lý Nhã và Lý Giang gặp lại nhau.

Nên đám người đấy đã đi mất rồi!"

" Vậy có cách nào để hai người họ gặp nhau chứ?"

" Tầng 4 có một thang máy ẩn dẫn đến tầng hầm, cái này là Bạch Dương dùng điểm tích lũy để đổi.

Bây giờ có lẽ cậu ấy cũng xuống tầng hầm rồi.

Xử Nữ chắc đang đưa Lý Giang dùng thang máy xuống, hy vọng là sẽ thành công sớm chút nữa...."

Cự Giải thở hổn hển, máu từ cánh tay ứa ra không ngừng.

Đột nhiên một luồng ánh sáng xuất hiện dưới chân bao trùm lấy cả ba người, Song Ngư không phân kịp, đành để bản thân chìm vào luồng ánh sáng kỳ lạ kia.[ Bíp bíp bíp!

Nhiệm vụ sơ khảo: Hoàn thành!Chúc mừng người chơi nhận được 7 ngày sống tiếp!Người chơi Hàn Bạch Dương nhận được kẹp tóc vạn năng.Người chơi Vũ Xử Nữ nhận được vòng cổ may mắn.Người chơi Giang Cự Giải nhận được thẻ bác sĩ.Người chơi Bối Bối hoàn thành nhiệm vụ giúp trên 3 người chơi mới sống tiếp, nhận được 5 ngày sống tiếp.Mỗi người chơi được rút thưởng rương sơ cấp một lần.Hệ thống xin chúc mừng các ký chủ!][ Đang trong quá trình dịch chuyển, người chơi vui lòng đợi trong giây lát!"
 
[12Cs| Bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị
Thế giới thực 1


Như những gì Song Ngư đoán trước được, cậu tỉnh dậy ở bệnh viện với tình trạng bản thân bị tai nạn hôn mê chưa tới nửa tiếng.

Xử Nữ nằm giường bên cạnh vẫn đang chìm trong cơn mê mẩn chưa tỉnh.

Cậu không biết mọi chuyện kinh khủng kia là mơ hay thực nữa, cảm giác rất phí lý, nhưng lại chân thật một cách kỳ lạ...Đợi Xử Nữ tỉnh dậy thì hỏi cậu ấy vậy, Song Ngư toan nằm xuống ngủ lại thì lấp ló thấy nơi cánh tay cậu có một cái vòng tay có hình dạng quái dị, và Song Ngư chắc chắn rằng nó không phải là của cậu."

7"Chỉ là một con số, nhưng không hiểu tại sao Song Ngư lại chắc chắn...Nó là số ngày sống tiếp của cậu...Cạch!Cánh cửa mở ra một cách vội vã, Song Ngư lúc đầu nghĩ có lẽ bố mẹ nghe tin cậu tỉnh lại nên đến thăm, ai ngờ trước mắt lại là khuôn mặt xa lạ, mồ hôi chảy dọc trên đường nét khuôn mặt sắc sảo càng làm tăng thêm vẻ xinh đẹp không nên có của một người con trai.

Cậu ta nhìn một vòng, sau đó dừng ánh mắt lại trên người cậu."

X-xin chào?

Cho hỏi cậu là ai thế?"

Song Ngư nhớ chắc rằng cậu không có quen người nào như vậy, Xử Nữ càng không.

Có lẽ là đi nhầm phòng bệnh chăng?

Mà người này cũng mặc áo bệnh nhân..."

Hàn Bạch Dương, chạy từ từ thôi..."

Một người nữa lại xuất hiện sau Bạch Dương, mái tóc đỏ rực cùng với làn da trắng mịn thật quen thuộc...Nếu người này là Hàn Bạch Dương thì người đằng sau chắc chắn là Giang Cự Giải.Giang Cự Giải sau khi nhìn thấy Song Ngư thì không khỏi ngạc nhiên, quay sang hỏi Bạch Dương:" Bạn cậu hả?"

" Không phải, chắc nhầm người thôi.."

Bạch Dương nói, toan kéo Cự Giải rời đi thì bị giọng nói phía sau làm dừng bước."

Hàn Bạch Dương...và Giang Cự Giải?

Là hai cậu à?"

Cả hai đều khựng lại một lúc lâu, không khí im lặng kéo dài đến ngượng ngùng, Lâm Song Ngư cảm thấy có thể là bản thân nhầm lẫn rồi, chuyện vô lý như vậy thì làm sao mà xảy ra được chứ!

" Vậy cậu là Lâm Song Ngư?"

Cự Giải lên tiếng nói trước, phá vỡ bầu không khí hình sự bấy giờ...15 phút sau...."

Tớ không muốn thừa nhận đâu...nhưng hình như chúng ta thật sự bị kéo vào trò chơi chết chóc rồi.."

Bạch Dương vẫn hành động cũ, xoa xoa hai bên thái dương, lông mày nhíu lại khó chịu.

Xử Nữ cũng mệt mỏi không kém, cậu thở ra một hơi rõ dài:" Vậy rốt cuộc đây là chỗ nào?

Là thế giới thật hay vẫn đang ở trong trò chơi?"

" Cái này thì phải tìm cô gái tên Bối Bối kia để hỏi rồi.

Cô ta rõ ràng không phải là người chơi mới."

Ting Ting Ting Tiếng chuông điện thoại phát ra từ túi quần Bạch Dương, cậu lấy ra xem:" Là số lạ...".Bên kia vang lên giọng nói của nam nhân rất lười biếng,giống như mới ngủ dậy, cảm giác rất ép buộc:" Người mới, hẹn 2 ngày nữa ở Quán bar QK"Một câu nói vọn vẹn vài chữ rồi cúp máy, nhưng không nói ai cũng biết, chuyện này có liên quan đến việc xảy ra với họ khi trước, chính là liên quan đến game kinh dị."

Sao anh ta lại có số của tớ chứ?"

" Chuyện này cũng quá là kỳ lạ rồi!"

Cự Giải nói, bàn tay theo thói quen sờ sờ bụng, lại phát hiện thắt lưng trong trò chơi vẫn gắn trên bụng, cậu lôi ra hai tấm thẻ..."

Chuyện này...thật sự kỳ lạ..."
____
" Học sinh cấp ba mà vào Bar, vậy mà chẳng ai nghi ngờ sao?"

Xử Nữ nhìn quanh quán bar, bài trí sang trọng đơn giản, trông cái gì cúng đắt tiền."

Nếu họ không cho chúng ta vào thì thế nào cái người kia cũng sẽ ra gọi vào thôi"Song Ngư buột miệng nói, sau đó một nhân viên chú ý đến họ:" Xin mời đi bên này"Người nhân viên đeo mặt nạ đen, giọng nói đều đều đáng sợ, anh ta đeo bao tay trắng, để lộ nơi cổ tay một hình xăm bức tượng kỳ lạ, giống một tín đồ của giáo phái vô danh nào đó vậy...Cả bọn im lặng nuốt nước bọt, sau đó theo chân người nhân viên lạ đến tầng hầm của quán Bar, cánh cửa nọ rõ ràng đang dẫn đến một không gian khác.

Quả nhiên lúc bước vào, cảm giác như vừa bước qua không gian và thời gian ấy.Khi họ vừa tới thì một sự áp bức vô hình ập tới như muốn nghẹt thở, gần mấy chục người trong căn phòng đều nhìn chằm chằm về phía họ, ánh mắt chẳng mấy thân thiện."

Lính mới à?"

" Lần này trong non choẹt thế, uổng công tới rồi!"

" Đây chưa chắc đã là hình dạng thật của họ, chưa gì đã phán xét"" Nếu là người tài thì cũng không đến lượt tổ chức như chúng ta..."

Bạch Dương khi này mới ý thức được, cả đám bốn người đều đã thay đổi hình dạng như cái lúc ở Bệnh viện kia rồi.Người nhân viên kia không biết rời đi từ khi nào, Xử Nữ đỡ trán nói:" Trong chúng ta chẳng khác gì một đám học sinh tiểu học vừa chuyển tới trường mới cả.."

" Aiyah, lại gặp các cậu rồi!"

Giọng nói mang đầy ý cười vang tới thu hút sự chú ý của nhiều người xung quanh, một thiếu niên tóc đen mắt đỏ đi tới, phía sau còn dắt theo một mỹ nam tuyệt sắc a, nhưng khuôn mặt nọ rõ là không thích.Chưa để bọn họ lên tiếng, thiếu niên lại gần, nhỏ giọng thì thầm:" Bối Bối đây, quên rồi à?"

Quả thực không nhận ra...
____
" Nói chung là tôi giải thích nhanh gọn luôn nhé, các cậu đang bị kéo vào một trò chơi, đúng hơn là trò chơi này đang trong quá trình chọn lọc, kẻ mạnh mới có thể tiếp tục sống tiếp, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được số ngày sống tiếp hoặc phần thưởng tương ứng mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ, nếu chết thì sẽ chết thật ở ngoài thế giới thực...không hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ chết, nói chung là nó sẽ sắp xếp một cách chết hợp lý cho các cậu.."

" Còn nhiệm vụ thì được chia thành 5 loại: cấp D, C,B, A, S.

Theo các cậu biết đó, cấp S là cấp độ khó nhất, lành ít dữ nhiều, xui xẻo bị phân trúng nhiệm vụ đó thì coi như các cậu xui, nhưng đừng lo, người mới thường rất ít bị bắt làm nhiệm vụ cấp S, chủ yếu là D,B,C thôi"Bối Bối từ tốn giải thích, Bạch Dương và Song Ngư coi như hiểu, còn Xử Nữ và Cự Giải thì có vẻ không quan tâm lắm, cũng do không chơi game nhiều nên không hiểu mấy từ ngữ kia lắm..Bối Bối tiếp tục nói:" Khi vào trò chơi thì hệ sẽ thay đổi ngoại hình lẫn giọng nói của người chơi, bình thường họ cũng sẽ sử dụng tên giả để tránh bị phát hiện.

Trong này có rất nhiều tổ chức đối đầu với nhau nên bị giết khi nào không hay cũng là chuyện thường.

Còn cuộc họp hôm nay mục đích là để các cậu lựa chọn tổ chức gia nhập, cũng là để nhiều người mua bán đạo cụ, trao đổi thông tin"" Hèn gì lúc anh vào trò chơi lại mang ngoại hình của nữ..."

Cự Giải vuốt cằm nói, Bối Bối gãi đầu cười khổ:" Đó chỉ là một chút sai sót nhỏ.

À đúng rồi, tôi có một vài tổ chức muốn giới thiệu cho các cậu, muốn làm ăn hay gia nhập đều được!"

" Làm ăn?"

" Chính là kiểu các cậu nhận nhiệm vụ nhưng chắc chắn bản thân không sống sót nổi thì có thể đi thuê người cùng đi chung, đương nhiên lúc đó phải lựa các tổ chức uy tín".Người đi cũng Bối Bối nói, cậu ta dường như sắp mất kiên nhẫn khi nghe những lời giải thích dài dòng của Bối Bối."

Hiểu rồi.."[ Nhiệm vụ hoàn thành: Người chơi Bối Bối hoàn thành nhiệm vụ giúp đỡ người mới, thưởng 1 ngày sống tiếp]" Cái gì mà bèo bọt vậy, được có một ngày?"

Bối Bối ỉu xìu, nhận lại cái liếc của người bên cạnh:" Xong rồi thì mau về!"

Trước khi bị kéo đi, Bối Bối để lại một tấm danh thiếp, nháy mắt nói:" Khi nào cần có thể liên lạc nha!"

" Hoá ra anh ta giúp chúng ta là vì nhiệm vụ"" Trên đời quả là không có gì miễn phí mà!"

" Hai cậu mau dẹp cái khúc diễn tình thương ướt át đó đi, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách cho chuyện này đây này!"

Bạch Dương bất lực nhìn Cự Giải và Song Ngư, sau lại quay sang Xử Nữ im lặng nãy giờ:" Cậu thấy sao?

Chuyện gia nhập tổ chức ấy!"

" Tạm thời chưa cần đâu, chúng ta vẫn là học sinh, không ai đảm bảo được chuyện này cả, bố mẹ cũng sẽ không cho chúng ta chuyển ra ngoài, học sinh nghèo như vậy cũng không ai cần!"

Cự Giải thêm hai câu sau:" Còn chuyện muốn thuê người đi theo là bất khả thi, vì chúng ta không có tiền, việc nguy hiểm đến tính mạng thì cái giá chắc chắn đắt đỏ"Bạch Dương chống cằm nhìn xuyên qua đám đông đang nói chuyện xì xào, một người đang đứng nhìn họ, nhếch môi cười.

Cậu tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng không nói gì, chỉ lẳng lặng kéo ba người kia rời đi."

Chúng ta về trước đã"...."

Này em trai, đang ghen vì Song Tử nói chuyện với người khác hả?"

" Không, chỉ là cảm thấy người mới lần này khá OK"Bỏ qua lời chọc ghẹo của Nhạc Thiên Bình, Thiên Yết đặt ly rượu đắt đỏ xuống, miệng cười nhưng mắt không cười nhìn hắn."

Nếu đã lọt vào mắt em thì có lẽ là hạt giống tốt, nhưng hội Song Tử và Nhân Mã đều nhắm đến, không dễ tranh đâu!"

" Cũng đúng, nhưng mà anh nghĩ họ tranh lại tôi à?"

Thiên Bình nhún vai không trả lời, liền chuyển sang chủ đề khác:" Rồi em đã thuyết phục được cậu trai game thủ kia chưa?"

" ....vẫn chưa"" Chính là như vậy, em chẳng có tý thuyết phục nào cả, lần này để anh vậy".
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back