Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [12 Chòm Sao] Chúa Rồng

[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 9: Những cuộc gặp gỡ (2)


Lucas phải đi chen qua đám dân đen đang hớt hải chạy khỏi đô thành.

Bọn họ tuôn ra từ cổng Tây như lũ chuột bò vội ra khỏi một cái kho chật hẹp nào đó khi đánh hơi được đám mèo sắp đến.

Tất nhiên cậu chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra nhưng ít nhất cậu biết đây không phải lúc cho những cuộc hỏi đường tốn thì giờ.

Vả lại, trông bọn họ không giống những người sẵn sàng dừng lại và cho cậu biết làm sao để vào được Vineyard.

Qua được chỗ cổng đông nghịt người, Lucas mới thấy vương lộ rộng thênh thang và chẳng còn kẻ nào vất vưởng trên những con đường đá cuội.

Mọi cửa tiệm đều đóng cửa, đến những nơi đáng ra phải tấp nập nhất như khu chợ hay những nhà thổ của đám thương gia đều lặng thing như thể chúng đang run sợ trước một điều gì đó.

Chẳng cần một lời báo trước, Lucas tự cảm thấy mình cần phải cảnh giác.

Tất cả manh mối cậu có được để đuổi theo lão chủ buôn đã bắt Libra đi chính là những cuộc nói chuyện loáng thoáng với hai người bạn về vị khách của lão.

Khi ấy, Gittas đã nhắc đến một cái tên: Leo Draker, hoàng tử Rồng trong toàn đài tráng lệ và vững trãi nhất lục địa, trái tim của đâu chỉ vương đô này mà còn là của cả toàn cõi Argos - Vineyard.

Libra đã nói về nơi đó trong khi bọn họ đang trên đường tới đây, rằng "Mọi con đường đều hướng về Viney".

Thật vậy, mặc dù dân chúng đều náu mình trong nhà một cách khó hiểu thì Lucas vẫn thi thoảng bắt gặp một vài tốp lính tỏa ra từ các vương lộ.

Bọn họ không sợ hãi như đám dân thường, bộ dạng có vẻ như đang đi tuần, có thể là đảm bảo sự bình yên cho một sự kiện nào đó chuẩn bị diễn ra.

Chẳng tốn nhiêu thời gian để cậu quyết định xem nên theo chân đám lính nào mới có thể đến được Viney.

Mặc dù cậu trai trẻ lần đầu đặt chân đến thủ phủ đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nghênh đón sự hào nhoáng, tráng lệ đến kiêu ngạo của lâu đài Vineyard nổi danh, Lucas vẫn không khỏi choáng ngợp.

Sẽ chẳng sự chuẩn bị nào là đủ, chẳng sự hình dung nào có thể thâu tóm được hết vẻ vĩ đại của công trình này vì đám kiến trúc sư đã quá tham lam khi xây dựng nên nó.

Có lẽ bọn họ đã phải san bằng một quả núi để lấy đất đá, cướp đi một nửa cánh rừng để lấy cột chống và giết chết hàng ngàn nô lệ khổ sai từ lục địa này trong nhiều năm trời để dựng nên công trình kì vĩ đến vậy.

Cậu chẳng thể tưởng tượng nổi, chỉ có thể nép mình bên vách tường và lặng lẽ ngước nhìn.

Những kẻ làm chủ tòa thành này nếu không là những chúa rồng huyền thoại thì ắt hẳn bọn họ phải là một tộc người khổng lồ.

Cậu đi sát vào vách tường đá trắng cao ngất, dựng thẳng đứng tựa tấm khiên bạc khổng lồ.

Nó nằm ở rìa ngoài cùng của Viney như để che chắn gia đình hoàng tộc khỏi mọi cuộc chiến dữ dội bên ngoài.

Đám lính mà Lucas bám theo đưa cậu đến một cổng nhỏ phía Đông dẫn vào sâu bên trong lâu đài.

So với thành lũy này thì cái cổng chẳng khác nào một lỗ chuột.

May mắn thay, nhờ sự chỉ dẫn một cách "vô tình" ấy, cậu đến được nơi để phục trang của một trại lính khi bọn họ đổi ca tuần tra.

Chiêu bài mạo danh sau đó cậu học được của Libra khi hai người còn đi cùng Gittas ở khu chợ vùng biên giới.

Giờ thì cậu trở thành một trong số bọn họ, một tên lính vô danh ít ra còn được phép đi lại đường hoàng giữa những ánh mắt luôn nhòm ngó sát sao.

"Này anh bạn, anh đã nhìn thấy nàng hầu của cậu con trai nhà Lewis chưa vậy?

Nghe nói lũ cận vệ của Virgo đã bị cô ta bỏ bùa mê thuốc lú rồi đấy."

Giọng của một tên lính canh vang ra từ trong lều.

"Tất nhiên là rồi.

Nàng ta đẹp tuyệt trần!

Đáng ra nhà Draker không nên tàn sát những tộc người tiền triều khi bọn họ chiếm được lục địa này.

Có ai lại nỡ hủy hoại một gương mặt như vậy chứ!

Nếu tôi đây không gặp được mấy nàng phương Bắc thì chắc cũng đã phải chết ngất với cái dung nhan ấy."

Tên còn lại tiếp lời."

Tôi chưa được thấy bọn người phương Bắc.

Đã hàng năm trời rồi đâu có kẻ nào dám đến vương đô sau khi cuộc chiến kia* kết thúc.

Nên cũng đâu biết bọn họ đẹp đẽ đến mức nào.

Đáng ra bọn họ trông phải rậm rạp như những con thú rừng trong cái lạnh thấu xương ở đó.

""Vậy là anh chưa được gặp cô ta.

Một nữ hiệp sĩ phương Bắc xinh đẹp và sắc sảo chẳng thua kém gì nàng hầu vong quốc kia.

Anh có nhớ Capricorn, cô ta có mái tóc màu đồng ánh đỏ hệt như cậu ta và đôi mắt nâu sâu thẳm dưới hàng mi cong vút.

Cái lạnh thấu xương ư?

Nó chỉ khiến nước da của cô ta thêm trắng muốt và trong trẻo hơn mà thôi.

Thật đáng tiếc là nó đã bị che đi bởi bộ giáp.

Nếu tôi có thể gạ gẫm được một đêm với nàng ta đó thì còn gì bằng!"

Hắn nói trong vẻ mơ màng."

Còn các anh có thấy cô gái nào nhìn đặc biệt hơn một chút không.

Kiểu tóc xám và mắt xám chẳng hạn?"

Lucas bối rối tham gia vào cuộc trò chuyện khi đã chắc chắn rằng cậu bây giờ trông giống như hai kẻ kia.

"Tất nhiên cô ấy không xinh đẹp lắm, có vẻ bụi bặm và nhìn như một nô lệ?"

"Mày có bị điên không đấy!

Ai lại đi quan tâm một đứa nô lệ, mày biết lũ nô lệ sẽ bị đối xử như thế nào trong buổi lễ hôm nay không?

Bọn chúng sẽ chẳng sống được đến bình minh đâu."

Hắn ta gắt gỏng.

"Tất... tất nhiên rồi.

Tôi chỉ tò mò vậy.

Nhưng các anh biết những nô lệ đó bị đưa đến đâu đúng chứ?"

"Ai biết được, chúng nó đi theo những thương nhân đến đây.

Nhà Lewis, Etyrel,... mang theo cả trăm tên nô lệ.

Bọn họ giấu chúng như giấu vàng cho đến khi đấu trường bắt đầu và những con rồng được thả."

"Đấu trường...và rồng sao..."

Lucas trầm ngâm, cố kìm nén cơn hoảng loạn như thiêu đốt trong lòng.

Sau đó, cậu nhanh chóng rời đi bởi hai tên kia ngoài chuyện ca thán về gương mắt mĩ miều của những nữ hậu duệ mà các gia tộc đem đến Viney thì chẳng thể cho cậu biết thêm gì khác.

Bọn họ thì vẫn tiếp tục xôn xao chờ cho tới ca trực tiếp theo của mình.

"Anh chưa nói tôi biết tên của nàng hiệp sĩ phương Bắc đó đâu đấy!"

Một tên nói sau khi Lucas đã rời khỏi."

Nếu đúng như tôi nghe được thì lũ người đi cùng gọi nàng ta là Taurus" Vùng đất này có một bà hoàng là Tyra, địa vị của phụ nữ ở đây cũng chẳng thua kém gì những người đàn ông nhưng dường như những thanh kiếm vẫn còn là thứ gì đó quá xa vời với họ.

Đó là chưa nói đến việc bọn họ có thể trở thành một hiệp sĩ được phong hiệu.

Nói về danh xưng này thì nó quả là một thứ cao quý, bởi nó đại diện cho danh sự, lòng trung thành và tất nhiên là khả năng chiến đấu điêu luyện.

Taurus là một hiệp sĩ chính thống với thanh trường kiếm đầy tự hào đeo bên hông, một bộ giáp bạc sáng lóa như tinh thần hiệp nghĩa và lòng tự tôn tuyệt đối của cô.

Không người phương Bắc nào có thể nghi ngờ về điều đó.

Nhưng lũ thị dân phương Nam thì khác.

Bọn họ chẳng chú ý tới điều gì ngoài gương mặt tuyệt mĩ mà cô sở hữu và bắt đầu đặt điều về danh hiệu hiệp sĩ đâu dễ gì đạt được này.

Tất nhiên, đám người đó cũng có lí lẽ riêng.

Một hiệp sĩ thường xuất hiện với bộ dạng của những người đàn ông cao lớn, râu ria rậm rạp, giọng nói ồm ồm và được kẻ khác tôn trọng gọi là "ngài".

Hoặc cũng phải bảnh bao, hấp dẫn phái nữ với những cuộc đấu kiếm, đua ngựa ấn tượng như Caprincorn.

Còn Taurus thì quá xinh đẹp để khiến người khác tin rằng cô có thể mặc những bộ giáp cồng kềnh, chiến đấu điên cuồng với đám đàn ông hay để người lấm lem bùn đất sau mỗi buổi luyện tập.

Đáng ra cô phải là tiểu thư của một nhà quý tộc danh giá.

Một bông hồng trong chiếc lồng thủy tinh chờ đợi ngày nào đó chàng hoàng tử sẽ đến và đưa nàng ta đi như những câu truyện cổ vẫn thường hay kể.

"Kết duyên với một hoàng tử?

Thật ảo vọng."

Taurus tự cười thầm khi nhớ lại những tin đồn nhảm nhí mà đám người hầu cận trong Viney gán lên người cô.

Cô mới đến vương đô này chưa được bao lâu nhưng đã may mắn có vinh dự trở thành nữ chính hoặc phụ trong vô số câu chuyện của đám người tọc mạch ở đây.

Taurus thường tưởng tượng những cư dân phương Bắc, hoặc ít nhất là những người sinh sống cùng cô trong tòa thành Normist giống loài cú tuyết trầm tĩnh, kiệm lời và đặc biệt đề phòng với những kẻ ngoại lai.

Còn lũ người phương Nam thì đích thực là thứ vẹt sặc sỡ, lắm điều.

Bọn họ thêu dệt nên những lời đồn đoán như một bậc thầy kể chuyện.

Nào là một Taurus phương Bắc kiêu ngạo thách thức đại công chúa với nhan sắc khuynh thành của nàng ta.

Hay Taurus có được tước hiệu hiệp sĩ cao quý là nhờ nàng ta đã quyến rũ lãnh chúa già cỗi của Normist, mỗi một đêm sẽ đổi được một sắc phong địa vị cao hơn cho tới khi nàng ta thỏa mãn.

Và than ôi tồi tệ nhất là bọn họ tin rằng phương Bắc đã đặc biệt cho nữ hiệp sĩ trẻ đẹp ấy đến đô thành sau bao năm vắng bóng là để quyến rũ thái tử đương triều với ảo vọng dấn thân vào hoàng tộc.

Taurus lững thững dạo trên con đường đá trắng nằm sau khu điện thờ, vô tình để tâm trí xao nhãng bởi những câu chuyện mà bản thân bất đắc dĩ phải sắm một vai phản diện.

Nếu không phải một thân tín thuật lại thì có lẽ cô cũng chẳng ngờ mọi điều có thể đi xa đến vậy.

Mọi thứ liên tục ập đến với cô từ khi cô hiện diện trên vùng đất huyền thoại này.

Chúng dữ dội như bão cát của hoang mạt, đôi lúc lại mờ mịt như sương, chẳng để cô kịp lưu giữ những kí ức quý giá thời thơ ấu xa xôi.

Tất cả những mảnh thương nhớ khi Taurus còn là một đứa trẻ cứ thế bị ăn mòn, trở nên mờ nhòe và cô sợ một ngày nào đó nó sẽ hoàn toàn biến mất.

Cô chẳng thế nhớ gương mặt của những người đã sinh ra mình, chẳng nhớ khung cảnh nơi cô từng sống, mọi thứ chỉ lưu lại trong kí ức qua những cái tên và cảm giác mong manh như những ngày cuối thu.

Vậy mà hiển hiện trong lâu đài kí ức ấy vẫn luôn là bóng dáng quen thuộc của một cậu bé mùa đông, ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn cô trong những năm tháng khắc nghiệt ở phương Bắc.

"Scorpio" Taurus lại thì thầm tên cậu trong vô thức như để chắc rằng cô sẽ không thể nào quên đi nó.Lucas cố gắng đi vào những cung đường vắng người để tránh việc bị dò hỏi.

Và còn nơi nào vắng vẻ hơn một điện thờ linh thiêng bị lũ người ở đây bỏ quên trong một ngày bận rộn.

Không gian tĩnh lặng đến độ cậu có thể lắng nghe được tiến xào xạc của những tán phong um tùm ở hai bên đường mòn.

Có lẽ chỉ một hồi chuông nguyện vang lên trong buổi chiều tà thôi cũng đủ dội thẳng vào màng nhĩ của cậu và quét hết đi những tạp âm nhỏ nhặt.

Vậy mà vẻ tĩnh mịch nơi đây lại cho cậu nghe thấy một thanh âm ngọt ngào, nhuốm màu kí ức xa xôi-"Scorpio" Tiếng thì thầm phát ra từ người vừa lướt qua cậu trên con đường ấy đã níu giữ những bước chân vội vã.

Lucas đột ngột dừng lại như thể cậu đã chờ đợi ai đó gọi cái tên này từ rất lâu.

"Thưa!..."

Cậu bối rối gọi người con gái đang quay lưng đi.

Một ánh nhìn đau đáu hướng về nàng ta, đôi mày nhướng lên cao biểu lộ sự mong đợi vô thức.Nàng quay lại.

Trước mắt Lucas là một thiếu nữ tuyệt đẹp.

Nàng ta quyến rũ và sắc sảo như đóa hồng nhung dưới ánh chiều rực rỡ của đô thành.

Mọi đường nét trên gương mặt đều giống được tô điểm phấn son thượng hạng.

Sau khoảnh khắc thẫn thờ, Lucas vội vàng hướng ánh mắt xuống con đường đá vì cậu biết sẽ thật thất lễ nếu nhìn chằm chằm như vậy vào một người con gái mới gặp lần đầu.

Mặc dù cậu tựa hồ cảm thấy đây không phải lần đâu tiên cậu nhìn nàng.Một ý định đột ngột xuất hiện trong tâm trí Taurus khiến cô lịch sự quay người hồi đáp kẻ lạ mặt.

Hắn ta chỉ là một tên lính nhỏ bé của Viney, cô đoán vậy bởi trông hắn ăn mặc giống như những đám lính gác khác mà cô gặp mới buổi sáng nay.

Và tất nhiên đám lính đó để lại cho cô một ấn tượng tồi tệ với ánh nhìn và ngôn từ khiếm nhã.

Sau đó thì Taurus cũng chẳng hi vọng gì hơn ở những kẻ như vậy thêm lần nào.

Nhưng một điều gì đó ở con người này khiến cô vẫn kiên nhẫn chờ đợi hắn ta cất lời giải thích.

Phải chăng là vì gương mặt có phần sáng sủa hơn những kẻ tầm thường kia, hay là vì màu xanh ngọc sáng lên dưới ánh tà dương trong đôi mắt hắn.

Hay vì cách hắn vừa mới cất tiếng gọi cô, vội vàng, run rẩy, băn khoăn nhưng lại có vẻ gì đó rất khẩn thiết, chân thành.
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 10: Những cuộc gặp gỡ (3)


"Tôi... chỉ muốn hỏi về nguồn gốc của cái tên."

Lucas vội vã cất lời bởi cậu sợ rằng sự kiên nhẫn của nàng ta sẽ sớm biến mất như ánh chiều.

Taurus phải thừa nhận rằng một điều gì đó không thể gọi tên trong vẻ bất cẩn, bối rối của anh đã khiến cô không có một tia ác cảm.

Nhưng nó còn gì quan trọng nữa chứ?

Anh ta vừa nói gì đó, về cái tên mà cô mới lặng lẽ nhắc tới trong vài giây, khi đang chìm đắng trong những suy nghĩ.

Anh ta hỏi về "Scorpio"?

Điều đó khiến cô muốn trả lời ngay lập tức, mặc dù bọn họ hoàn toàn xa lạ.

"Đó là một người bạn cũ..."

Cô ngập ngừng, hàng mi khẽ rủ như thể chẳng thể chống đỡ được nỗi buồn đến từ quá khứ xa xôi.

Nhưng rồi đôi mắt lại hướng lên, vô thức tìm kiếm, ánh nhìn dừng lại trên gương mặt người nọ "Scorpio William - Cậu bé mùa đông..."

Tán sồi bên điện thờ xì xào trong cơn gió khô khan của phương Nam, thủ thỉ những câu chuyện nghìn năm, trăm năm.

Chúng cười nhạo hai đứa trẻ non nớt và đãng trí đến độ đã quên hết những câu chuyện mới mười năm.

Xem kìa, bao giờ chúng mới chịu nhận ra nhau?

Thánh thần đã dang rộng vòng tay.

Lời nguyện cầu của cô bé phương Bắc can trường và cậu bé quý tộc lạc tới thảo nguyên đã được nghe tỏ.

Chúng còn băn khoăn điều gì...

Giờ cậu mới nhìn rõ hơn gương mặt nàng, vậy nhưng không phải dáng vẻ hiện tại, Lucas mường tượng nếu mười năm trước, nàng ta sẽ trông ra sao.

Mái tóc nâu gỗ trầm, đôi mắt sâu thẳm cất dấu tâm hồn dịu dàng, thuần khiết như tuyết.

Gò má luôn ửng hồng như trái đào mùa hạ còn đôi môi thì đỏ mọng màu dâu rừng.

Cậu đã nhìn thấy nó trước đây, cũng là gương mặt một người bạn cũ được cậu trân trọng cất giữ trong tâm trí: "Taurus?"

Cô sững sỡ, cố nhớ lại liệu bản thân đã nói tên của mình ra cho anh ta biết.

Nhưng Taurus chắc chắn, từ khoảnh khắc cô quay lại, cô đã không giới thiệu tên mình.

Tại sao anh ta lại biết về cái tên này của cô?"

Ôi, Taurus!"

Cậu kêu lên mừng rỡ như thể nhận ra điều gì.

Đôi mắt xanh biển sáng rõ, mở to hết sức, chẳng thể dấu sự ngỡ ngàng.

"Là cậu đúng không Taurus?!

Cậu có nhận ra tớ không?

Scorpio William, đó là tên của tớ, cậu vẫn chưa quên đúng chứ, làm ơn.

Thời thơ ấu ở vùng tuyết trắng, hai ngôi nhà nằm cạnh nhau, lò sưởi, hòn than, những bức tranh về mùa đông, cha mẹ tớ, bác Linda,...

Tất cả mọi thứ, cậu vẫn còn nhớ đúng không Taurus?"

Lucas thuật lại tất thảy những giấc mơ của mình trước đây cho nàng, không thiếu thứ gì bởi giờ cậu đã biết chắc chúng từng tồn tại, không chỉ trong những giấc mộng mỗi đêm.

Sự hiện diện của Taurus đã đảm bảo điều đó.

"Thật sự anh là...Scorpio..?"

Taurus vẫn chưa đặt hết niềm tin vào những gì mà chính mình nghe được.

Cô bận để tâm trí lục lọi lại những kí ức xưa cũ, và rồi nhớ ra một khung cảnh thật quen thuộc.

Đúng như cậu ta nói, về những cánh rừng hun hút và khoảng trời lạnh lẽo của một mùa đông khắc nghiệt kéo dài, về hai ngôi nhà luôn ấm cúng và cái lò sưởi chất đầy than, những bức tranh đen xịt, cốc sữa nóng đặt trong bàn tay của mẹ... và còn gương mặt của Scorpio.

Đó là một ngày tuyết rơi mịt mù, phủ bức màn trắng xóa bên ngoài khung cửa kính.

Scorpio thì vẫn mải mê với tác phẩm đen xì, kì dị mà cậu khẳng định nó là bức tranh mùa đông.

Hòn than trên tay cậu đã tô đến mòn nhẵn và khi thứ màu vẽ đó bị tận dụng đến cạn kiệt, Scor lại một mình đến bên lò sưởi và lấy thêm những viên than mới.

Taurus thường không để tâm đến điều đó cho lắm.

Duy chỉ hôm ấy, Scor tốn rất nhiều thời gian cho những hòn than.

Taurus đoán thế bởi đã hai mươi phút trôi qua mà cậu chưa trở lại phòng.

Ban đầu, cô tin rằng cậu đã tỉ mẩn hơn trong việc lựa chọn.

Nhưng rồi gần một tiếng trôi đi, cậu biệt tăm...

Đứa trẻ ấy mới bắt đầu lo lắng đi tìm.

Căn nhà trống hoác, chẳng một lời đáp lại cho những tiếng gọi "Scorpio" nhiều đến khản họng.

Cứ thế, tuyết rơi ngày một dày, cao đến quá nửa khung cửa, phủ kín mọi con đường trong thị trấn hẻo lánh của bọn họ.

Còn Scor thì biến mất không dấu vết khỏi căn nhà.

Rồi một tuần, một tháng, nửa năm trôi qua, gia đình William gần như tuyệt vọng trong việc tìm lại cậu con trai.

Với Taurus thì hôm đó là ngày Scor rời xa cô.

Có thể là mãi mãi.

Nhưng đó không phải kết thúc cho một quá khứ bí ẩn của hai đứa trẻ.

Bằng một nguyên do nào đó thì, nửa năm sau, chính cô cũng đã biến mất.

Trong một ngày đơn độc như mọi ngày từ khi thiếu vắng Scorpio, Taurus nằm im lìm trên căn gác mái.

Mùa đông khắc nghiệt đã qua đi nhưng tâm hồn đứa trẻ thì ngày càng lạnh lẽo.

Cha mẹ cô đã bao bọc cô cẩn thận hơn bao giờ hết sau sự mất tích của Scor, nhưng họ không biết được mối nguy hiểm lại chẳng đến từ bên ngoài căn nhà...

Cơ thể Taurus bắt đầu nóng ran như sắp phải chịu đựng một cơn sốt khủng khiếp.

Cổ họng cô khô khốc và tim đập mạnh như những hồi trống thúc vào lồng ngực yếu ớt.

Những cơn đau kéo đến liên tục và dần trở nên quá sức chịu đựng với một đứa trẻ mới tám tuổi.

Vài phút sau đó, Taurus cảm thấy cô dần tan biến, theo đúng nghĩa đen.

Cơ thể cô hạ nhiệt, mọi thức bỗng lại nhẹ tênh và vô hình, nó cho cô cảm giác như chính mình đang lênh đênh giữa Bắc Bắc Dương với đôi mắt nhắm nghiền mệt mỏi.

Cho tới khi cô tỉnh dậy, trước mắt cô không còn là căn gác mái quen thuộc hay gương mặt của cha và mẹ mà lại là vùng tuyết trắng xóa, không bóng người.

Đó chính là cách mà cô đến với nơi này - Argos.

Taurus thuật lại tất cả những gì mình nhớ được từ ngày mà Scor biến mất.

Giờ đây, cô là một nữ hiệp sĩ phương Bắc, tâm hồn cô đã phải cứng rắn như những khối băng vĩnh cửu của vùng đất này.

Vậy mà việc đối diện với cậu và kể lại cho cậu những chuyện đã qua lại khiến cô khóc như một đứa trẻ.

Cậu lặng lẽ ôm cô, chẳng hỏi thêm điều gì, có lẽ để an ủi, rằng thật may mắn, bọn họ đã tìm được nhau, và rằng hai đứa trẻ đó đã không còn cô đơn giữa Argos khắc nghiệt.

Chuông chiều từ tòa tháp phía cửa Tây lại điểm những tiếng cuối cùng của ngày.

Bóng hoàng hôn của đô thành đọng lại trong ánh mắt người con gái đang ngồi trên cỗ xe ngựa, lặng lẽ ngước nhìn từng công trình vĩ đại của Viney.

Tiếng sóng biển đập vào những vách từng đá trắng của rìa phía Tây khiến trái tim cô gái xao động.

Lớn lên ở vùng thung lũng, thế giới của cô chẳng là gì khác ngoài những đầm lầy nhỏ bé, những cánh rừng rậm rạp dưới chân núi đá rêu phong nhưng sâu thẳm bên trong cô luôn khao khát thứ gì đó tự do và lớn lao hơn thế.

Mặc dù chỉ được nghe về nó qua những lời kể của kẻ khác, nhưng cô biết một phần tâm hồn mình luôn thuộc về biển cả.

"Đó là tiếng sóng đúng không?"

Aquarius quay sang với người con trai ngồi bên cạnh mình.

Anh ta chăm chú nghiền ngẫm một văn tự trên miếng da dê và tất nhiên là không chú ý đến lời nói của cô.

Cô im lặng bởi cô tôn trọng sự bận rộn này.

"Cô vừa nói...?"

Aries đáp lời sau khi đã hoàn thành công việc của mình.

"Không có gì, ngài định sẽ làm gì với số trứng, sẽ rất khó để thoát khỏi sự nghi ngờ từ những tên kiểm hàng.

Và còn... cậu trai trẻ kia?"

Cô để tâm trí mình thoát khỏi những con sóng và trở lại với nhiệm vụ khó khăn hơn.

Tất nhiên, Aqua không quên đề cập đến sự hiện diện bất ngờ của Gittas.Aries mỉm cười, cơ mặt hoàn toàn thả lỏng như thể anh đã có kế hoạch hết cho những chuyện này.

"Tôi không đưa tất cả số hàng vào Viney, nhiều nhất chỉ ba quả.

Số còn lại vẫn được dấu ở Vương đô, cho tới khi tôi cần tới chúng.

Và còn Gittas, cậu ấy sẽ nhập học cùng tôi, nếu cậu ta vẫn còn giữ được thư mời của nhà Draker thì càng tốt, nếu không thì tôi có thể bảo lãnh cho thân phận của cậu ta.

À, đừng quên lời đề nghị của tôi Aqua, cô hoàn toàn có thể nhập học cùng những hậu duệ khác, không nhất thiết phải trở thành một hầu cận bên tôi, cô hiểu chứ?"

Aries luôn cư xử lịch thiệp như vậy, bản chất của anh là một người hoàn toàn tốt và có tố chất lãnh đạo hơn mọi kẻ tự xưng là hậu duệ của một dòng họ quý tộc nào đó ở vùng đất này.

Aquarius trung thành với nhà Ginsburg vì vậy việc cô từ một kị binh trở thành hầu cận của Aries để vào được Viney cũng không có gì bất hợp lí.

Nhưng anh luôn đề nghị cô nhập học một cách chính thức bởi vì anh có thể giúp được chuyện đó.

"Nếu ngài muốn như vậy, tôi sẽ không từ chối."

Cô đáp.

"Liệu ngài đã nắm được hết thân phận của những người sẽ là bạn học của ngài trong Nhà của kị sĩ rồng?"

"Buổi lễ bắt đầu vào tối nay nên có lẽ sẽ không thể xuất hiện thêm gương mặt nào mới.

Kẻ ta cần quan tâm nhất là Leo Draker, em gái hắn ta - Cancer Draker.

Đứa con còn lại của nhà Draker là Virgo, cô ta không thể trở thành một kị sĩ nên vẫn sẽ là hậu duệ đứng đầu Nhà học sĩ.

Còn Aqua, cô sẽ trở thành một thành viên của Nhà hiệp sĩ, đúng chứ?

Đừng quên người đứng đầu Nhà đó là Capricorn Gombert.

Còn hậu duệ của Lewis- những kẻ cai quản vùng phía Tây, Pisces Lewis, tôi chưa nghe kẻ nào nói rằng cậu ta có thể cưỡi rồng.

Ngoài ra còn Nhà của tu sĩ, nhưng những đứa trẻ có dòng dõi quý tộc luôn không mặn mà lắm với nó."

Aries nói.

"Mọi chuyện sẽ khó khăn và phức tạp hơn khi tất cả bọn họ giáp mặt nhau trong học viện, nhưng đừng lo lắng quá, cô có thể thả lỏng cho tới khi buổi lễ diễn ra.

Nào Aqua, hãy nói tôi nghe về những con sóng đi."

Aquarius ngạc nhiên nhìn về Aries và trông thấy nụ cười của anh.

Những cơn sóng lại tràn ngập trong lòng cô và tiếng biển cả bắt đầu vang vọng.

Mặt trời chìm dần xuống lòng đại dương.

Capricorn đã kịp đưa công chúa trở về Viney trước khi nữ hầu cận của Cancer làm ầm cả cung điện về tin chủ nhân của bọn họ mất tích ngay trước buổi lễ.

"Tôi biết điều này rất khó khăn nhưng Cancer, người cần nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Là hậu duệ của nhà Draker, lũ người kia sẽ lại đổ dồn mọi ánh nhìn về người, bộ dạng thất thần này sẽ cho cả vương quốc thấy người đã có một ngày thảm hại."

Capricorn nói.

"Ra ngoài" Cancer trông vô hồn và tuyệt vọng hơn bao giờ.

Thân thể cô ướt nhẹp, bẩn thỉu và đôi mắt cô vẫn đỏ hoe như thể cô vẫn không ngừng khóc trong suốt chặng đường trở về.

Thật lòng cô chẳng muốn để ai thấy bộ dạng đáng thương này, nhưng cơn ác mộng mà cô vừa phải trải qua đã khiến vị công chúa chẳng thể kiểm soát nổi mình.

"Ta sẽ tự lo" Cancer xua đuổi Capricorn.

Người hiệp sĩ lặng lẽ rời khỏi phòng của vị công chúa.

Điều khiến anh bất an không phải tình trạng hiện tại của Cancer mà đúng hơn là tình trạng mối quan hệ của cô với hai cặp song sinh kia, đặc biệt là Leo.

Cap sẽ chẳng ngạc nhiên nếu Cancer thực sự trở mặt với Leo sau khi rồng của cô bị hắn ta giết chết.

Trong lịch sử, không thiếu những cuộc chiến đẫm máu giữa những hậu duệ trong dòng họ này, dẫu rằng họ có là anh chị em ruột hay có lớn lên cùng nhau.

Nguyên do thì đều bắt nguồn từ những tranh gianh, mẫu thuẫn và mất mát.

Leo là kẻ tự mãn với quyền lực của mình, Cancer thì hành động cảm tính và hầu như không thể kiểm soát được những cơn nóng giận.

Cap chẳng thể làm gì khác ngoài việc cầu nguyện cho sự bình yên của buổi lễ đêm nay và hi vọng Cancer sẽ không lao vào trả thù Leo hay con rồng của anh ta ngay khi cô nhìn thấy bọn họ.
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Ngoài lề: Tổng quan và một số chi tiết


Mục đích của phần B-side này là để cung cấp thông tin về "Chúa rồng" cho độc giả.

Bên cạnh đó thì tớ cũng đang ôn thi và chưa có thời gian cho chính truyện nên tớ viết bài này để thỏa mãn mong muốn được tương tác với các cậu thôi.

1.

Thế giới trong "Chúa rồng"- Tại sao quá khứ của Lucas, Taurus lại ở Canada - thế giới hiện đại chứ không phải Argos?

Các cậu có thế hiểu là trong "Chúa rồng" thì nó sẽ tồn tại những không gian song song thuộc về những thế giới khác nhau và một trong số đó cũng có thế giới hiện đại - the Earth.

Còn việc làm thế nào mà Lucas hay Taurus đến được thế giới của "Chúa rồng" thì tớ sẽ không spoil.- Bản đồ thế giới trong "Chúa rồng" bao gồm những gì?

Thế giới này cũng có nhiều lục địa giống như The Earth và một trong số đó là lục địa Argos - trọng tâm của câu chuyện.

Argos được trị vì bởi nhà Draker và phục tùng cho nhà Draker là một số gia đình quý tộc lớn với những lãnh chúa cai quản các vùng đất.

Phía Tây (Westerost) thuộc về nhà Lewis, phía Đông (Gardforst) là Etyrell, phía Nam là thủ phủ của Draker còn phía Bắc tớ sẽ đề cập sau vì lịch sử của vùng này khá phức tạp.

Vương đô là thành phố trung tâm ở phía Nam, thủ phủ của vương triều Draker, nơi có tòa thành Vineyard của gia đình hoàng tộc.

Ngoài ra, còn có những lãnh địa nhỏ hơn như vùng núi phía Đông có pháo đài của nhà Kardent hoặc vùng thung lũng Gardforst, vùng hoang mạc phía Nam, ....Tất nhiên, bên cạnh Argos ra thì thế giới này vẫn còn những lục địa khác, ví dụ như Lucas và Libra là những đứa trẻ lớn lên ở Westgrafill sau đó mới đến Argos.- Những tộc người trong chúa rồng?

Có thể chia thành hai nhóm chính đó là những người của Đương triều và những người Tiền triều.

Đương triều tất nhiên là những người sống dưới vương triều của nhà Draker, là thần dân của nhà Draker.

Còn những người tiền triều là tộc người từng sống dưới triều đại cũ của Argos trước khi Draker đến và chiếm lấy vùng đất này.

Những người tiền triều thường bị giết, trở thành nô lệ hoặc lưu vong đến lục địa khác.Người đến từ những nhà quý tộc thì đều có những đặc điểm ngoại hình đặc trưng của dòng tộc đó, bất kể là tiền triều hay đương triều.

Ví dụ người nhà Draker thường được nhận ra nhờ màu mắt xanh biển và đặc biệt sáng hoặc mái tóc hung đỏ.

Vì những cuộc liên hôn với nhiều dòng họ khác trong lịch sử nên những đứa con nhà Draker thường không có hết các đặc điểm này.

Giống như Virgo chỉ có màu tóc đỏ sẫm còn tròng mắt thì đen giống người cha ngoại tộc hoặc cancer có màu mắt xanh sáng nhưng tóc lại vàng hoe.

Người tiền triều coi trọng huyết thống hơn nên thường để những hậu duệ của mình kết hôn cận huyết với những người trong gia tộc.

Nên những đứa trẻ tiền triều thuộc một số dòng họ nổi tiếng rất dễ nhận ra.

Thỉ dụ như Libra chẳng hạn.

Trong truyện tớ có đề cập một chút đến "man tộc", cụ thể là khi nói về thân phận của Aquarius.

Thực ra man tộc cũng là một nhánh của tiền triều, hậu duệ của triều đại cũ vì mất đi mảnh đất của mình nên đã phải bỏ chạy đến vùng hẻo lánh hơn và trở thành những người man tộc.

2.

Mối quan hệ hiện tại của các nhân vật (tính đến chương 9)

Gia đình hoàng tộc Draker: Bà hoàng là Tyra Daker.

Tyra có ba người con: Leo Draker (19), Virgo Draker (19) và Cancer Draker (17).

Trong đó, Leo và Virgo là một cặp song sinh còn Cancer là em gái của hai người.

Mặc dù chưa nhắc đến trong chuyện nhưng tớ muốn tiết lộ luôn rằng ba người này là anh em cùng mẹ khác cha.

Capricorn (20) là hiệp sĩ dưới quyền nhà Draker và từng là một người bạn thủa nhỏ của Cancer.Thân phận của Lucas (18) vẫn là bí ẩn nhưng tớ đã cài khá nhiều hint trong truyện Mong các cậu có thể đoán ra.

Bạn của Lucas là Libra (17), người bạn lớn lên cùng cậu trong thời gian nương nhờ bộ tộc ở thảo nguyên Westgrafill và người còn lại là Gitas (17), người bạn đồng hành trên đường đến Vương đô.

Taurus là nữ hiệp sĩ đến từ phương Bắc và sẽ nhập học cùng với các hậu duệ khác của Argos trong buổi lễ sắp tới.

Ngoài ra, cô cũng chính là bé gái trong kí ức của Lucas khi cậu còn sống ở Canada.

Aries (19) là hậu duệ của gia đình Ginsburg, nhà quý tộc làm chủ thung lũng phía Đông.

Cậu với Gitas là hai người bạn thủa niên thiếu vì nhà Ginsburg và Kardent từng có một mối giao hảo.

Aquarius (18) là thân tín trung thành của Aries và luôn sát cánh cùng cậu.

Pisces (19) là hậu duệ nhà Lewis của phía Tây.

Gemini (18) là hầu cận đi cùng Pisces đến Vương đô."

Chúa rồng" còn nhiều nhân vật khác bên cạnh sự xuất hiện của 12 chòm sao nên tớ nghĩ tớ sẽ không giới thiệu ở đây mà sẽ để các cậu tự tìm hiểu trong những chương tiếp theo.Thực sự thì tớ dành khá nhiều tâm huyết cho bộ truyện này và muốn đi được đường dài với nó.

Sau 10 chương truyện đầu tiên, tớ muốn cảm ơn các cậu, những độc giả đã dành thời gian quan tâm đến sáng tác của tớ, tớ luôn biết ơn điều đó.

Và tớ mong là những chương truyện tiếp theo sẽ không làm các cậu thất vọng.

Vậy nên hãy tiếp tục ủng hộ tớ nhé.

Nếu các cậu có bất cứ lời gì muốn nói, góp ý, khen, chê hay câu hỏi nào khác hoặc dự đoán :)) thì hay để lại một cmt bên dưới cho tớ biết được không?

Tớ luôn mong chờ được nghe đấy!
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 11: Hậu duệ (1)


Virgo xuất hiện nơi đại sảnh với tư cách thủ lĩnh Nhà học sĩ trong một bộ lễ phục hoàng tộc.

Một bộ váy dạ trang trọng, có phần kín đáo nhưng đủ khiến cho mọi kẻ trông thấy phải quy phục bởi tông màu đỏ và đen quyền lực.

Thân váy thêu hoa văn hình rồng đỏ thẫm trên nền vải đen tuyền - gia huy của Draker từ khi làm chủ lục địa này.

Vương miệng nàng đội trong buổi lễ đêm nay làm từ thứ vàng đen trong một hầm mỏ ở Westerost và được rèn bởi loại "hắc hỏa" của con Ares cuối cùng.

"Nữ thần chiến tranh" bước trên thảm nhung đỏ rực, giữa hai hàng triều thần để tiến đến phía ngai vàng của Tyra.

Hai hầu cận theo sau cẩn trọng nâng bộ văn tự cổ của Nhà học sĩ và con dấu lưu danh các hậu duệ đến với học viện.

Hoàn thành sứ mệnh của người hộ tống đồng thời mở đầu cho buổi lễ, Virgo yên vị bên trái ngôi báu, hướng ánh nhìn về đại sảnh tráng lệ.

Phía bên phải Tyra tất nhiên để dành cho Leo, anh trai song sinh của nàng.

Đêm nay, anh ta mặc bộ giáp bằng bạch kim và hiển nhiên nó phải sáng như những vì sao phương Nam trong những đêm Hạ Chí.

Áo choàng của Leo cũng giống với bộ váy dạ của nàng, được thêu biểu tượng hình rồng Draker uy dũng ở chính giữa.

Gương mặt anh ta nghiêm nghị, không biểu lộ điều gì.

Phía dưới đại sảnh, Virgo bắt gặp vài gương mặt quen thuộc mang những cái họ chẳng mấy xa lạ.

Lãnh chúa trẻ Pisces Lewis đứng đầu đám hậu duệ, tỏ vẻ hắn là người thể hiện đúng nhất tinh thần buổi lễ.

Tên hiệp sĩ bảnh bao nhưng kì quái, Capricorn, đêm nay diện kiến rất đúng lúc và tất nhiên không quên mang theo dáng dấp thủ lĩnh Nhà hiệp sĩ.

Đứa con Grey nhu nhược của nhà Etyrel giờ lại khúm núm đứng trong hàng kị sĩ rồng và tất nhiên có cả đám người phương Bắc kiệm lời mà nàng mới gặp gỡ sáng nay.

Nhưng nàng cũng để mắt thấy không ít kẻ lạ lẫm.

Trong đám tân binh, có một hậu duệ mang cái họ quý tộc xưa nay chưa từng ghi danh nhập học - Ginsburg của vùng thung lũng phía Đông.

Dòng họ từng thề trung thành hàng thế kỉ với Kaeton, đám người chống lại Tyra, hắn ta cũng thật can đảm để giờ lại xuất hiện ở đây.

Bên cạnh hắn là một tên quý tộc trẻ vô danh với cái màu tóc bạch kim nổi bật đến khó chịu.

Virgo thường không để tâm mấy đến nhà của lũ tu sĩ, nhưng giờ thì ả hầu xinh đẹp của Pisces lại xuất hiện ở đó như một điều đã được sắp đặt sẵn.

Nàng không trông thấy Cancer.

Đáng ra giờ này con bé phải có mặt ở đây.

Những nữ hầu đi theo Can đã báo cho nàng biết rằng nó được Capricorn hộ tống về đến Viney trước hoàng hôn.

Nàng đã quá bận rộn để có thể đảm bảo chắc chắn cả việc người em gái này sẽ phải xuất hiện trong buổi lễ quan trọng dành cho nó.

Virgo đoán đến giờ này thì Tyra mới thực sự quan tâm.Nữ hầu Mefiesa lặng lẽ báo tin công chúa Cancer sẽ đến trong giây lát, bà hoàng ra lệnh bắt đầu buổi lễ.

Đại học sĩ Aemon bước khỏi hàng triều thần, diện kiến Tyra cùng một danh sách những hậu duệ trẻ lần đầu tham dự buổi lễ.

Aemon bước những bước chậm chạp trong bộ lễ phục nặng nề mà ông ta đã trung thành lưu giữ suốt hàng thập kỉ.

Thật nực cười khi Aemon Draker trông giống một con rùa trăm tuổi hơn là một con rồng uy dũng như cái họ của ông ta.

Đến bên ngôi báu, vị học sĩ già nua cúi mình hành lễ trước khi bắt đầu sướng danh đầy đủ những cái tên quý tộc theo cách trang trọng nhất.

Thực ra chúng lại là một đám trẻ khó chiều nữa mà ông sẽ phải quản giáo.

Như một sự chào đón nhiệt thành, đại học sĩ quyết định để những thiếu niên phương Bắc diện kiến chư thần đầu tiên sau nhiều năm vắng mặt.

" Nữ hiệp sĩ của tòa thành Normist đầy kiêu ngạo giữa vùng băng tuyết - Taurus Gombert."

Trước đó, Taurus vinh dự được lãnh chúa Fintor phong hiệu thành thủ lĩnh của đoàn hiệp sĩ phương Bắc.

Mỗi bước đi của nàng đều kéo theo một ánh nhìn chăm chú của đám người kề cận.

Người ta biết phương Bắc chẳng thể trồng được loài hoa nào rực rỡ bởi cái lạnh thấu xương, đám con gái thì lại càng không.

Nhưng ai thế này?

Nàng ta sắc sảo và quyết rũ như đóa hồng nhung của phương Nam giàu có.

Màu đỏ quyền lực từ Virgo dường như cũng bị nàng ta lấn át.

Điều tiếp diễn còn khó tin hơn."

Hãy chào đón thêm một thành viên của Nhà Hiệp sĩ" Aemon rút kiếm Rồng đặt lên vai trái của nàng.

Taurus quỳ gối tuyên thệ trước thánh thần và trước nữ hoàng .

Thủ lĩnh của Nhà Hiệp sĩ - Capricorn không thể bỏ lỡ nghi thức chào đón người mới.

Bước về phía nàng, Cap gần như nín thở.

Tất nhiên không phải vì nàng ta đẹp đến khó tin.

Capricorn Gombert gặp gỡ Taurus Gormbert lần đầu tiên.

Có lẽ đôi mắt nâu sâu thẳm kia của nàng dường như chưa hề nhận ra người con trai xa lạ trước mặt.

Nhưng Tyra hiểu rõ, đám học sĩ, chư hầu đã sống đủ lâu như Aemon, Lender thì lại càng biết chuyện hai đứa trẻ đã bị chia cắt như thế nào.

Capricorn ấp ủ một câu chuyện dài mà chắc chắn Taurus chưa sẵn sàng để biết ngay tại nơi đây.

Còn Taurus, lòng nàng một lần nữa lại dậy sóng không rõ nguyên do, như lần mà nàng mới gặp lại Scoprio.

Hai người bọn họ trở nên ngượng ngùng đến kì lạ.

" Kayoun Fintor - Cháu trai của lãnh chúa Fintor và "Rồng băng" của thành Normist" Thêm một hậu duệ phương Bắc nữa được gọi tên.

Cậu ta là một kĩ sĩ rồng, cái danh "Rồng băng" có lẽ là mới được thêm thắt vào để tên tuổi này thêm nổi bật.

Vậy mà chẳng ít người chờ ngày được thấy con Winter của cậu ta thở ra băng giá.

Kayoun bước lên và tất cả đều dễ dàng nhận ra đây là dòng màu của nhà Fintor.

Dáng vẻ trưởng thành và khí chất quý tộc được thể hiện rõ ràng khiến không ít kẻ ngờ vực tại sao Taurus lại là đại diện của phương Bắc chứ không phải cậu Kayoun đầy tư cách đây.

Nhờ vậy mà nữ hiệp sĩ kia lại nhận thêm nhiều lời đồn đoán...Thủ lĩnh của Nhà chưa lộ diện bởi phương Bắc còn cử tới có thêm một kĩ sĩ rồng.

Aemon đăm chiêu nhìn vào mảnh giấy và ngập ngừng gọi tên: "Lucas - Người bảo hộ phương Bắc" Thì ra cái tên trơ trọi của Lucas khiến vị học sĩ phải bối rối.

Đám đông trong điện bắt đầu xôn xao bởi con người này không có họ - thứ vốn dĩ vô cùng quan trong tại vùng đất này.

Taurus bồn chồn đứng trong hàng hiệp sĩ, cầu nguyện cho mọi thứ sẽ ổn với người bạn của cô.

Cái danh "người bảo hộ" chính là cô đã tự sắc phong để bảo lãnh cho cậu, kể cả phải nhận lại những phản đối từ Kayoun.Lucas tiến tới, mặc cho những cơn sóng dữ dội trong lòng và sự căng thẳng, mờ hồ chưa từng có, cậu vẫn thể hiện hoàn toàn tốt nghi lễ xưng danh của mình.

Cậu đã ấp ủ ý định vào cùng Nhà hiệp sĩ với Taurus, nhưng có cả một câu chuyện dài và những linh cảm vô hình đằng sau đã khiến cậu lựa chọn trở thành một Kị sĩ rồng - điều gần như không tưởng.

Giờ thì Leo Draker mới chính thức lộ diện, thực hiện điều trang trọng hiếm hoi mà anh ta tự nguyện làm trong buổi lễ này - chào đón những hậu duệ mới về với Nhà mà anh ta là thủ lĩnh.

Lũ phương Bắc - đám sói tuyết tôn thờ thứ tư tưởng bầy đàn và đặc biệt không bao giờ là kẻ phục tùng khiến Draker hài lòng.

Nhưng một trong hai con sói kia có đôi mắt không phải của sói.

Nó là đôi mắt của rồng và nó giống với Cancer lẫn chính anh ta một cách quái lạ.

Điều gì đã ban cho hắn ta con ngươi hoàng tộc đó.

Ánh nhìn trực diện của Leo khiến Kayoun hoảng loạn còn Lucas lại vô thức đáp lại nó như thể cậu chưa nhận thực được hết sự đáng sợ từ phía người đối diện.

Có lẽ thánh thần đã lắng nghe lời cầu nguyện của Taurus, để Leo Draker quyết định chưa làm gì cậu bạn của cô ngay tại nơi này.

Phía dưới đại sảnh, có một cái đầu màu bạch kim đang không giữ được bình tĩnh ngay lúc cái tên Lucas được cất lên.

Nếu đám người trong đại điện nghĩ sẽ chẳng còn gì bất ngờ hơn mấy cái tên hậu duệ xa lạ từ vùng băng giá thì có lẽ bọn họ chưa đủ sẵn sàng để biết đến những người con của phương Đông.

Grey Etylel được gọi tên đầu tiên.

Chẳng ai tin được cái tên ốm yếu và hèn nhát đó có thể trở thành một kị sĩ rồng.

Nhưng cũng không kẻ nào dám nói gì thêm bởi giờ đây rồng của nhà cậu ta đã làm chủ khoảng trời phía Đông sau cuộc chọn phe thành công trong cuộc chiến đoạt vị.

"Aries Ginburg - Lãnh chúa trẻ vùng thung lũng" Aemon cất tiếng.

Quần thần náo động như nghe tin Viney thất thủ, nhất là đám người nhà Etyrel.

Cái họ Ginburg can trường cũng đã đủ để thu hút một ánh nhìn lãnh lẽo của bà hoàng phía trên ngôi báu.

Con nhà Ginburg còn toàn mạng sau cuộc tranh quyền của Tyra và người em gái Ellyna đã là nhờ ơn thánh thần.

Giờ đây chúng lại tự mình tìm đến Viney, quỳ gối trước người đã chặt đầu cha chúng trong ngày bà ta lên ngôi.

Tên Ginburg này thậm chí chẳng còn con rồng nào được giữ lại, nghe nói hắn dẫn theo một toán kị binh non trẻ, có lẽ là lũ con trai của những kẻ đã chết dưới lửa rồng nhà Draker.

Aries mặc giáp sắc, áo choàng xanh rêu với hình thêu cây liễu già - gia huy lâu đời của nhà Ginburg.

Khi chàng bước về phía đại học sĩ, chẳng kẻ nào nhìn rõ được thanh trường hiếm đeo bên hông chàng, chỉ thấy ánh bạc mờ mờ như chòm sao Bạch Dương - thứ ánh sáng mà chồng của Tyra, cũng chính là cha của Leo và Virgo Draker từng thấy trước khi bị chém đứt cổ họng bởi lãnh chúa Ginburg năm xưa.

"Sagittarius Kardent- Thành chủ của pháo đài Higheast" Thêm một kĩ sĩ rồng nữa bước sau bóng lưng Aries.

Tên tuổi của vị hậu duệ trẻ với mái tóc bạch kim này cũng lạ lẫm như chính cái pháo đài mà nhà cậu canh giữ.

Nhiều người thắc mắc, cậu ta còn thực sự có một con rồng hay không?

Gia tộc cậu ta từng có cả trăm con, giờ thì nghe nói bọn họ ít ỏi và nghèo kiết.

Sương mù và khí ẩm của những rặng núi Đông đã phủ rêu lên dòng họ từng là đồng minh quan trọng trong cuộc chinh phạt của nhà Draker.

Leo không còn trong đại điện, anh ta biến mất sau nghi lễ chào đón đầu tiên của mình.

Bỏ lỡ khoảnh khắc Leo Draker giáp mặt Aries Ginburg trong món nợ máu, hẳn là đám người bên dưới đã phải thất vọng vô cùng.

Nhưng những gương mặt mới mẻ thì vẫn khiến con người không thôi hào hứng.

Nhiều năm gần đây, Draker đã không còn ban lệnh tận diệt đám hậu nhân tiền triều.

Hoàng tộc đã hoàn toàn làm chủ toàn cõi Argos, triều đại cũ chẳng còn là một mối đe dọa.

Nếu còn xót lại, những đứa trẻ đó cũng cô độc, sống vật vờ như bóng ma.

Nhiều tên thương nhân vì hiếu kì, và muốn thể hiện sự giàu có, chúng biến bọn họ thành nô lệ.

Từ khi lệnh giết được dỡ bỏ, việc buôn bán nô lệ là người vong quốc càng náo nhiệt.

Chẳng thiếu những tiểu thư quý tộc hay lãnh chúa trẻ đến đại sảnh này, theo sau là một kẻ hầu tuyệt đẹp là người từ triều đại trước.

Nhưng Aquarius là độc nhất."

Aquarius Las Ginburg- hiệp sĩ của vùng đầm lầy" Aemon dõng dạc.

Mái tóc ánh xanh như tươi mát như lá hạ và đôi mắt đục ngầu, bí hiểm như những đầm lầy miền Đông.

Nàng cũng mặc giáp, với áo choàng có gia huy cây liều già của nhà Ginburg mặc dù không phải một hậu duệ chính thống như Aries.

Một nữ hiệp sĩ nữa sau Taurus, có vẻ Aqua ra dáng một người chiến đấu bằng trường kiếm hơn.

Làn da rám và hằn những vết sẹo từ đường cắt kim loại khiến nàng trông thật mạnh mẽ.

Đó là vẻ đẹp của một nữ chiến binh.

Bọn họ không dám chắc về nguồn gốc của nàng.

Có kẻ nói, nàng là con riêng của lãnh chúa Ginburg với một ả người man tộc.

Có người khẳng định ngài Ginburg đáng kính chẳng bao giờ làm chuyện đó, đứa con gái này chính là một tộc nhân man tộc thuần chủng mà ngài ta nhận nuôi.

Tuy vậy thì không ai phủ nhận được sự hiện diện của nàng tại đại sảnh Viney, mang theo cái họ Ginburg đương triều và trở thành một hiệp sĩ trong học viện.Trong khi mọi đồn đoán còn đang đổ dồn về thân phận mập mờ của Aqua thì phương Tây đã chẳng ngại để hậu duệ tiền triều thuần chủng diện kiến trong buổi lễ.

"Gemini Lorenou - Phụng sự của thần Mandesen" Ai nghe cũng hiểu nàng ta sẽ vào nhà tu sĩ.

Gemi theo sau Pisces mọi lúc từ khi bọn họ đến Viney, khiến nhiều kẻ lầm tưởng nàng là hầu cận của vị lãnh chúa trẻ nhà Lewis cho hết quãng thời gian.

Nếu trăm năm trước, khi Lorenou còn chưa là một dòng chữ trong cuốn sử thi mục nát của đại thư viện, không ai tin dòng họ này sẽ sụp đổ cùng với đế quốc phồn vinh.

Để rồi những giọt máu cuối cùng, cao quý và tuyệt đẹp như nàng phải lưu lạc đến đây, tôn thờ một vị thần xa lạ, phục vụ những kẻ giết chết tổ tiên của nàng.

Bọn họ nhìn thấy màu rực rỡ, nhưng lại không cảm nhận được bóng đêm.

Chỉ mình Pisces của nàng là hiểu rõ.

Từng hậu duệ được gọi tên, trong đại sảnh trang hoàng và rực sáng, trong tiếng reo rò, trong lời bàn tán, trong cả những dự liệu về tương lai.

Không hiểu vì một lí do gì, bản đàn cứ trầm dần xuống, như một khúc tráng ca bi hùng sau khi trận chiến kết thúc, đôi khi lại như một lời hát thầm lặng, bồn chồn của đám vệ binh trước một cuộc chiến thảm khốc khác phía sau tường thành.

Câu chuyện kéo dài cho tới bọn họ nhận ra, người đáng ra phải xuất hiện nhất để bước đi trên thảm nhung và diện kiện Tyra Draker, vẫn còn chưa được nhắc đến."

Cancer Draker đang ở đâu?"
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 12: Hậu duệ (2)


Cancer trở về với vẻ đoan trang nên có của danh xưng của một công chúa.

Từ lúc Capricorn đưa nàng về cung điện của mình, lũ hầu chào đón nàng với ánh nhìn ái ngại như đang phải chăm nom cho một kẻ man tộc.

Bộ dạng điên loạn và ướt nhẹp giờ biến mất, nhường chỗ cho một Cancer cao quý và thánh thiện.

Suối tóc mặt trời một lần nữa rực rỡ.

Lớp phấn bạc làm cho đôi mắt màu trời chiều thêm phần tươi sáng, và bờ môi rớm máu giờ đây lại đỏ mịn như cánh hồng.

Bọn họ mặc cho nàng bộ váy gấm xanh ngọc dệt chỉ vàng, đương nhiên không thể cân xứng với tác phong của một nữ kị sĩ.

Nhưng đó chẳng phải chuyện quan trọng.

Truyền thống mãi là truyền thống.

Cancer Draker xuất hiện cùng các hậu duệ phương Nam.

Aemon gọi tên nàng, dịu dàng và kiêu hãnh.

Trước nghi lễ, nhiều kẻ dưới đại sảnh không hề biết về lựa chọn của vị công chúa.

Rằng nàng sẽ là một Tyra thứ hai, hay sẽ yên phận vào Nhà học sĩ giống như Virgo.

Giờ thì bọn họ đã biết:"Nữ kị sĩ rồng kiệt suất - Hậu duệ của dòng họ Draker" Đại học sĩ dứt lời, tiếng hò reo, chúc mừng vang lên không ngớt, hân hoan và giả tạo.

Leo thì không còn ở đây để chào đón người em gái về với Nhà kị sĩ của anh ta.

Cancer chẳng lấy làm ngạc nhiên và nàng cũng không hi vọng vào điều đó.Thoáng chốc, một tia ái ngại và nỗi ẩn ức dần nhen nhóm trong lòng nữ học sĩ đang đứng trên bậc cao nhất của đại điện.

Virgo che dấu nó bằng nụ cưới niềm nở và ánh nhìn trìu mến khi thấy Cancer bước tới.

Những rồi nàng ta lại bị khước từ, bởi chính người em gái.

Cancer không chọn việc được định sẵn đứng bên trái ngôi báu, nơi dành cho cô và Virgo.

Cô tiến về phía tay cầm trượng của bậc đế vương trong hàng thập kỉ, mặc nhiên thế chỗ của Leo Draker – người kế vị.

Kẻ nào đủ thông minh cũng có thể hiểu đây là một lời thách thức, thậm trí tồi tệ hơn, nó có thể là lời tuyên chiến trong nội bộ Draker.

Vậy cuộc chiến đoạt vị một lần nữa bắt đầu?

Tyra giữ nguyên sự lạnh lùng và bình thản như thể đây là hành động không hề sai trái của một đứa trẻ ngông cuồng.

Phải chăng bởi vì xưa kia bà ta cũng đã từng thế chỗ của Ellyna Draker một cách đường hoàng như vậy?"

Nếu Leo Draker vẫn còn ở đây, tôi tự hỏi anh ta sẽ làm gì?"

Keyoun nói điều mà mọi kẻ đều ngấm ngầm băn khoăn khi chứng kiến diễn biến vừa rồi, và cũng chẳng ai dám thể hiện thái độ hào hứng rõ ràng đến thế..."

Tại sao anh không trăn trở về số phận của mình khi phải cùng Nhà với hai con người đó trước nhỉ?"

Taurus tỏ vẻ khó chịu như để kiềm chế thói xấu nơi miệng lưỡi của Keyoun, thứ rất có thể sau này sẽ làm hại anh ta.

"Tất nhiên chứ, nhưng trước khi xử lí tôi thì vị hoàng tử kia còn đang mệt mỏi với đám nô lệ" Keyoun đắc ý."

Anh lại nghe lỏm được cái gì rồi" Taurus cau mày."

Không hề.

Đám lĩnh của Leo khi nãy còn sốt sắng báo cho hắn ta về cái nhà kho nào đó bị cháy và vài tên nô lệ tẩu thoát.

Tất cả là tại chúng không biết giữ mồm thôi" Câu chuyện về Leo và nô lệ của Keyoun đã thu hút sự chú ý từ Lucas.

Cậu ngay lập tức nghĩ về Libra, và mục đích mình mạo hiểm xâm nhập vào nơi này.

Khả năng duy nhất là lão thương gia kia đã bán Libra cho Leo, để bù lại thiệt hại từ lô hàng bị đám kị binh cướp mất.

Lão ta giữ lại Libra vì cái gì nếu không phải cậu ấy đáng giá với lão.

Không do dự, Lucas rời khỏi đại điện, đành tạm thời từ biệt Taurus.

"Cậu không thể đi bây giờ, Scorpio!"

Taurus bỗng trở lên lo lắng.

"Có chuyện gì sao...nếu là vì người bạn kia của cậu... tớ có thể giúp gì được không?"

"Kh..không...

Đây là chuyện của riêng tớ thôi, tớ sẽ sớm quay lại.."

Cậu ngập ngừng.

Mặc dù cậu đã kể cho Taurus rằng lí do cậu đến Viney là để tìm Libra.

Nhưng nguyên nhân không phải vì cô ấy rơi vào tay người tên Leo Draker mà Taurus chỉ biết người bạn này của cậu bị lạc đến đây trong khi tòa thành rơi vào hỗn loạn.

"Được rồi..."

Cô dịu dàng nắm lấy tay cậu, như để đảm bảo.

"..

Nhớ điều cậu vừa hứa đấy"Tất nhiên Lucas không muốn mình biến mất mà chưa báo trước thêm một lần nào, đặc biệt là với Taurus.

Cậu giữ lời hứa đó và rời đi.

Trận lửa ở kho hàng của vị hoàng tử cũng đã nhanh chóng được dập tắt.

Nhưng đám hạ nhân vẫn không thôi kinh sợ vì cơn thịnh nộ của chủ nhân chúng chắc chắn chưa thể nguôi ngoai.

May mắn thay, đám này biết mình không phải kẻ hứng chịu tất cả.

Nằm trên nền gạch lạnh lẽo còn vương tro bụi là thân thể yếu ớt của một đứa nô lệ mới được đem về.

Lũ còn lại đều đã bị giết.

"Sao ngươi không chạy theo bọn chúng?"

Leo chầm chầm bước đến cùng với ánh nhìn xuống như của một Thần Chết.

"Vì tôi không thể chạy" Libra gắng gượng cất tiếng sau một tràng ho sặc sụa bởi khói độc.

Giờ thì Leo bắt đầu quan sát thứ mà anh ta mang về.

Một đứa nô lệ vẫn đang nằm bất động trên đất.

Dây trói dù có bị cháy xém thì về cơ bản vẫn đang cột chặt chân tay.

Nó là đứa duy nhất bị bỏ lại trong nhà kho, trong khi bọn còn lại đều chạy thoát.

"Vậy ngươi là kẻ bị xui xẻo bị bỏ mặc đến chết?"

Leo tiếp tục chất vấn Libra trong sự ngỡ ngàng của đám lính.

Đây là lần đầu tiên cậu ta nói nhiều hơn một câu với một đứa xuất thân mọi rợ.

"Không, thưa ngài.

Nếu thực xui xẻo, tôi đã không phải người sống đến cuối" Thái độ gai góc của Lib còn khiến tất thảy những ai chứng kiến cảm thấy khó tin hơn.

"Được thôi, vậy tại sao?."

Leo cúi xuống phía Libra như cảm thấy một điều gì đó thú vị đằng sau món hàng của hắn ta.

"Bởi bọn họ là một lũ ngu xuẩn.

Một đám cháy chẳng thể giải quyết được vấn đề.

Đám lính của ngài gần như tóm gọn được đám người đó trong vài phút.

Tôi đã cố ngăn cản, nhưng trước thời cơ như thế thì không phải ai cũng tỉnh táo" Libra ngồi dậy và dành cho con người kia một ánh nhìn trực diện.

"Và người ở lại lại để chấp nhận bị thiêu chết.."

"Không.

Tôi là người đã hét lên kêu cứu trước khi ngọn lửa lan ra.

Cứu chính mình và cả số hàng của ngài, thưa hoàng tử" Ánh mắt của Leo Draker thay đổi.

Từ tàn độc và lạnh nhạt, hắn ta đã bắt đầu thể hiện sự quan tâm đến một điều gì đó.

Vị hoàng tự đứng dậy, lùi về một bước, khẽ nhếch mép.

Hắn ta cười nhạo Libra.

"Giết nó" Leo nói.

Một cận vệ đứng bên vừa nghe mệnh lệnh đã lập tức rút kiếm chém ngang bụng của Lib, như cách mà hắn ta đã làm với tất cả những nô lệ trước đó.

Máu tươi thấm đẫm tấm vải thô rách nát.

Libra ôm lấy vết thương, run rẩy co người lại như đang chịu đau đớn tột độ.

Bờ môi dần tái nhợt và đôi mắt nhắm nghiền cho tới lúc cô lịm hẳn đi.

Thần Chết đã vung lưỡi hái...

"Đem đến cho Fentor, không được để nó chết.

Giờ thì sinh mạng của kẻ này và các ngươi là một, hiểu chứ."

Leo lại đưa ra yêu cầu với đám lính.

Nhưng lần này, mệnh lệnh cứu sống một kẻ đang hấp hối khiến chúng run rẩy đến không cầm nổi kiếm.

Tên cận vệ vừa thẳng thừng giết Libra giờ đang cay đắng nhìn lại nhát chém của mình.

"Đừng để ta thất vọng thêm lần nữa."

Leo Draker rời khỏi, đem theo niềm mong chờ về vận mệnh của kẻ hắn ta vừa ban cho sự sống và cái chết.

Đó là bài học mà hắn dạy cho kẻ dám tự hào về trí tuệ của mình ngay trong khi đang quỳ rạp trước quyền lực của Rồng.

Lucas không kịp đến để chứng kiến đám lính kia đang mang thân thể chẳng còn chút sức sống của Libra đi khỏi.

Tất cả những gì cậu nhìn thấy là tàn cuộc của vụ phóng hỏa.

Tro bụi hòa lẫn trong máu, hình ảnh gợi ra một dự cảm không lành trong Lucas, về cái chết của Libra.

Nhưng giờ thì cậu có thể tìm cô ở đâu?

Sau màn giới thiệu và đôi lời tuyệt thệ của các hậu duệ, nghi lễ sớm kết thúc ở đại điện.

Khi trăng đã lên cao, nữ hoàng cùng chư hầu và các lãnh chúa rời khỏi Viney.

Bọn họ cưỡi trên lưng rồng đến đấu trường ngoài biển.

Bay qua những tòa tháp cao và dọc theo bờ vịnh Caprick.

Cho tới khi rời khỏi đất liền, cánh những con rồng phủ bóng lên mặt biển rợp sóng, lễ nhập học chỉ là một phần trong ngày trọng đại để nhắc toàn thể những kẻ dưới quyền nhớ về những trận chiến rực lửa trên bầu trời Argos của dòng họ Draker.

Tyra chẳng tiếc đưa ra những con rồng trưởng thành mạnh mẽ nhất xuất hiện trong đêm nay để một lần nữa khẳng định quyền lực của mình.

Đuốc thắp sáng rực dọc theo con đường dẫn tới cổng vào.

Những bầu lựa cháy ngùn ngụt trên từng nấc thang.

Binh lính của nhà Draker canh gác ở mọi ngóc ngách.

Từ xa đến cả dặm, bọn họ đã nghe thấy tiếng gầm vang vọng của lũ rồng trong địa lao.

Draker có cả một hòn đảo biệt lập để nuôi dưỡng những "cỗ máy chiến tranh" của gia tộc.

Còn những đứa trẻ, bọn họ từ lâu đã không hứng thú với truyền thống vô vị kia của "người lớn".

Đến nửa đêm, các hậu duệ cũng có một buổi gặp mặt riêng mà những năm gần đây đều do Virgo chủ trì.

Đây được xem là nơi làm quen của những lãnh chúa tương lai một cách tự nhiên và thân tình hơn so với ở đại lễ.

"Ngài sẽ hi vọng vào buổi gặp mặt chứ Pices?"

"Tất nhiên Gemi, năm nay, nó sẽ không thể nhàm chán được đâu..."
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 13: Hậu duệ (3)


"Đêm nay em sẽ là người đẹp nhất trong đám hậu duệ đó, Gemi" Pisces dịu dàng chạm vào gương mặt như tượng tạc của nàng.

Cậu ta đã từng mê mẩn vẻ đẹp này đến nhường nào khi lần đầu nhìn thấy nó.

Có lẽ trong khoảnh khắc ngây ngốc đó, vị lãnh chúa trẻ tuổi đã nguyện ý đánh đổi mọi của cải, báu vật của dòng tộc mình để chiếm đoạt được nàng ta.

Nhưng rồi thì nhìn xem, sự tỉnh táo và khôn khéo của một người nhà Lewis lại là thứ quyến rũ Gemini Lorenou, để nàng ta tin tưởng và phục tùng cậu.

Pisces Lewis đã luôn nghĩ rằng thứ nhan sắc này chính là ly rượu độc của mọi đế vương, ánh hoàng hôn của một triều đại, thứ có thể khiến quân đội tan rã và thành lũy quy hàng.

"Ngài nhìn thấy điều đó sao Pisces?

Vậy còn những Virgo Draker, Taurus Gombert mà ngài đã gặp ở cung điện này, bọn họ có làm ngài chất vấn về danh hiệu ngài đã dành cho em?"

Gemini bí ẩn và quyến rũ khi nào giờ lại ngoan ngoãn như một con mèo trong lòng Pisces.

"Em biết là ta sẽ không bao giờ nghĩ vậy.

Đừng quên Gemini Lorenou đã tự tin thế nào khi hứa rằng sẽ chinh phục được cả Leo Draker bằng vẻ đẹp này.

Đêm nay em sẽ giúp ta làm điều đó, đúng chứ?"

Pisces Lewis dừng tay, trầm tư nhìn nàng như chờ đợi một sự tự nguyện.

Tất nhiên Gemi không quên lời hừa trước khi cô cùng Pisces đến Vương đô.

Nhà Lewis cần có được sự ưu ái từ người kế vị tiếp theo của hoàng tộc.

Nếu không có cuộc chiến tranh quyền nào diễn ra thì người đó không ai khác ngoài Leo Draker.

Vị hoàng tử ấy có tất cả mọi thứ, chỉ trừ một người phụ nữ có thể làm hài lòng anh ta.

Gemini biết trở thành người đó chính là nhiệm vụ quan trọng nhất của cô trong hành trình này.

"Bất cứ điều gì ngài yêu cầu, Pisces."

"Ta biết em sẽ làm vì ta, Gemi yêu dấu.

Chẳng một dòng tộc tiền triều nào quý giá hơn em được nữa, ta đảm bảo điều đó.

Leo sẽ khao khát có được em từ ta."

Bọn họ trò chuyện thân mật và tự nhiên như thể những tình nhân trung thành nhất của nhau, như thể sẽ không một kẻ nào chen chân được vào cuộc tình lí tưởng này.

Nhưng rồi chẳng một ai khác được chứng kiến cảnh tượng đó để phán xét về nó, ngoài bọn họ.

Buổi gặp mặt lúc nửa đêm thậm chí khiến cho Virgo Draker phải trăn trở suy tính nhiều hơn cả đại lễ vừa diễn ra.

Đặc biệt là năm nay, những nhân tố mới hiện diện ở Viney đều trở thành mắt xích quan trọng trong những mối quan hệ mà Virgo muốn kiểm soát.

Phương Đông vừa chứng kiến sự đổi ngôi của hai gia tộc lớn.

Nếu nàng để cho đứa con nhà Etyrel chạm mặt với Aries của vùng thung lũng thì không chừng một cuộc xung đột gay gắt sẽ diễn ra, phá vỡ buổi tiệc nàng dày công sắp đặt.

Phương Bắc lại là những kẻ tham dự sau nhiều năm, chắc chắn bọn họ vẫn giữ sự khinh thường cùng mối ác cảm với không ít quý tộc từ phương Tây và phương Nam.

Chưa kể tới chuyện Leo Draker và Cancer Draker có thể cùng xuất hiện..."

Thần đã không đưa thiệp mời cho hoàng tử, đúng như lời của người.

Ngoài ra thì các hậu duệ phương Bắc đã đồng ý tham dự."

Hermes - Một thân tín của Virgo báo lại cho nàng về số khách mời.

"Được rồi.

Còn một chuyện nữa, ta muốn biết thêm về người được phương Bắc bảo hộ và hầu cận của Pices Lewis" Virgo nói.

"Người tên Lucas không đi cùng đoàn phương Bắc lúc đầu.

Cậu ta mới xuất hiện và ghi danh vào buổi chiều, dưới sự bảo lãnh của Taurus Gombert.

Còn hầu cận của ngài Pisces Lewis là một tộc nhân tiên triều, tên Gemini Lorenou.

Thưa công chúa" "Từ khi nào đứa con gái mang họ Gombert lại được phương Bắc trao cho quyền hành này?"

Virgo nhớ lại ánh mắt mà Capricorn nhìn cô ta khi bọn họ vừa chạm mặt.

Anh em nhà Gombert hiện giờ không phải là một mối đe dọa, bọn họ cũng chẳng còn tộc nhân nào chống lưng hay có tư tưởng trả thù Draker.

"Nhưng ta không thể không phòng trừ những kẻ có suy nghĩ phản nghịch" "Thần đã hiểu.

Vậy vẫn còn Aries Ginburgs vùng thung lũng, gia tộc cậu ta chưa từng chính thức tuyên thệ sẽ trung thành với Draker, có lẽ đó mới là mối đe dọa lớn nhất."

Hermes không quên nhắc nhở chủ nhân của mình như một cố vấn.

"Nhưng không phải với ta, Hermes.

Aries dẫu có ôm thù hận với Draker thì cậu ta cũng sẽ nhắm vào Leo trước tiên.

Đó chẳng phải là chuyện tốt sao?"

Virgo bước tới bên bậu cửa, tiếp tục thưởng thức ly rượu nho như đang sớm ăn mừng "Nhà kị sĩ của anh trai ta có vẻ sẽ trải qua không ít sóng gió."

Hermes đương nhiên hiểu tâm ý của Virgo.

Chủ nhân của anh ta đã thực sự sẵn sàng cho trò chơi vương quyền sắp bắt đầu.

Và với vị thế hiện tại, Virgo rõ ràng đang nắm quyền kiểm soát.

Từ đại điện trở về, Aquarius luôn không rời Aries, đồng hành cùng bọn họ lần này còn có thêm cậu bạn Sagittarius.

Như một thông lệ dành cho những vị khách, bọn họ dạo bước trong lòng Vineyard trang hoàng và náo nhiệt theo lời mời của các quản gia.

Nếu không phải trăn trở về một điều gì thì rượu vang, tiếng đàn ca cùng những điệu nhảy mê hoặc của các vũ nữ ngoại bang sẽ mua vui được hết đêm nay cho những thiểu niên trẻ tuổi như Gitas.

Nhưng ngay khi bước ra khỏi Menborn, những hậu duệ từ phương Đông ấy không chia sẻ hay tán thưởng điều gì, trong cách ứng xử tự nhiên và đúng mực kia vẫn luôn là sự cẩn mật và thận trọng tuyệt đối.

Cho tới khi về đến phòng nghỉ, nơi đủ để cắt đuôi những người chỉ đường "tận tậm" thì Aries mới cất lời.

" Những hầu cận này là người của Virgo Draker, đúng chứ?"

Trước khi tiếp tục, Aqua không quên mở cửa thăm dò một lần, đảm bảo bọn họ không tiếp tục bị theo dõi.

"Đó là khả năng duy nhất.

Cô ta sắp xếp gần như mọi thứ liên quan đến buổi lễ" Aqua đáp lời khi xác minh bọn họ đã đi khỏi.

Gitas dần trở nên sốt sắng.

Cậu không chờ đợi thêm được nữa mà mở lời: "Được rồi, cả hai người đều nhìn thấy cậu ấy đúng không?

Lucas, người bạn mà tôi đã kể" "Vậy ra đó là cậu ta.

Nhưng thật bất ngờ là người bạn đến từ một lục địa khác của cậu giờ lại là thành viên của đoàn hậu duệ phương Bắc và nhập học với tư cách một kị sĩ rồng" Aries nói.

Đồng thời anh ta cũng bắt đầu quan sát hành xử của Gitas, trong một vẻ điềm nhiên khó để cậu phải nghi ngờ.

"Cậu chắc tên Lucas này không phải một kẻ lừa đảo chứ?"

Aqua tiếp lời.

"Tôi... tôi tin cậu ấy đã gặp phải một chuyện gì đó.

Mặc dù tôi mới biết cậu ta, nhưng tôi biết Lucas không phải một kẻ gian xảo hay có mưu đồ gì xấu" "Kể cả như vậy thì chắn chắc hắn đã không hoàn toàn trung thực, bằng chứng là buổi xưng danh này.

Sagittarius, cậu không hiểu về hắn nhiều như cậu tưởng đâu."

Aries thở dài, cầm ngọn đèn đến bên bàn gỗ.

Ánh nến soi tỏ những cái tên được viết trên mảnh giấy còn in hằn nếp gấp.

Anh lấy ra cây bút mực của mình và viết thêm vào đó một cái tên với vẻ thận trọng – "Lucas – người bảo hộ phương Bắc".

Hậu duệ cuối cùng của nhà Ginburg thầm hi vọng kẻ vô danh này sẽ không có một cái họ quý tộc phiền phức nào đó và rồi vô tình hoặc cố tình phá hỏng những dự định của anh."

Ai mà ngờ được cậu ta cũng sẽ trở thành một kĩ sĩ rồng...

Cậu ấy chỉ nói đến Vương đô để tìm lại gia đình của mình, nơi cậu ta thuộc về..."

Gitas cau mày trăn trở khi nhớ lại những câu chuyện trong chuyến hành trình khi còn lang thang ở vùng biên giới.

"Nơi cậu ta thuộc về...

Vậy đó lại là Viney sao?

Những tòa thành này chỉ thuộc về kẻ mang họ Draker, một tên đến từ một lục địa khác sẽ tìm thấy cái gia đình nào ở đây?

Gitas, cậu đừng quên là ta phải tỉnh táo đấy."

Aquarius buông lời nhắc nhở.

Cô càng phải nghĩ ngợ nhiều hơn sau khi thấy Aries ghi tên của Lucas vào mẩu giấy quan trọng ấy.

Nơi đây là một chốn nguy hiểm.

Học viện ngoài dành cho những hậu duệ, nhiều dòng họ còn tìm đến đây vì thù hận và mưu tính.

Khi Aries quyết định dấn thân vào trò chơi này, bọn họ biết mình sẽ phải đánh cược rất lớn.

Nếu không đề phòng mọi sự, hậu quả chắc chắc sẽ vô cùng thảm khốc.

"Tôi vẫn luôn biết điều đó, Aqua..."

Gitas nhỏ giọng đáp lời.

Trong sự tĩnh mịch có phần căng thẳng đó, bọn họ đằm chìm vào suy nghĩ của mình mà không nhận ra nơi hành lang trống vắng vừa vọng lại tiếng bước chân ai lặng lẽ rời đi.

Giờ thì Gitas đã biết về sự hiện diện của người bạn mình ở nơi này, nhưng Lucas thì chưa.

Tâm trí cậu lúc này chỉ toàn những hình ảnh đầy bi quan về số phận của Libra.

Cậu đã đến chậm một bước.

Liệu cô đã bỏ mạng trong đám cháy, hay bị đem đi hành hình, hay theo những chuyến hàng của nhà Draker ra ngoài biển, nơi có đấu trường và những con rồng đang chờ để tắm trong máu nô lệ.

Mười năm lớn lên cùng nhau ở thảo nguyên Westgrafill đã đủ để khơi dậy nỗi sợ hãi phải mất đi người con gái ấy từ trong sâu thẳm của cậu.

Cậu không chấp nhận để thứ định mệnh dai dẳng và khốn kiếp này tước đoạt đi bất cứ thứ gì của mình thêm một lần nào nữa.

"Cậu sẽ đến buổi tiệc lúc nửa đêm chứ Scorpio?"

Taurus khẽ khàng lại gần, chạm nhẹ lên vai cậu.

"Tớ nghĩ là không.

Cậu hãy đến đó cùng mọi người và tận hưởng nó.

Khoảng thời gian còn lại tớ phải đi tìm Libra, tớ... rất lo cho cậu ấy" Dưới đôi hàng mi đen nhánh, cặp mắt nâu màu gỗ giáng hương trông đượm buồn và đầy thương cảm.

Taurus tự hỏi liệu ngày thơ bé ấy, khi mất đi tất cả mọi thứ thân thuộc với mình và sống lưu vong, Scorpio của cô đã phải chịu đựng đến thế nào.

Nhưng đồng thời, cô cũng biết việc cậu hi vọng tìm lại người bạn kia gần như là vô ích.

Ngày mai, khi bình minh, bọn họ sẽ rời khỏi Viney để đến học viện của hoàng tộc Draker.

Scorpio rồi sẽ phải chấp nhận từ bỏ.

"Tớ hiểu tâm trạng cậu lúc này...

Nhưng có lẽ cậu sẽ muốn đến bữa tiệc đó, Scorpio.

Mọi nô lệ trong Viney đều đã được đưa ra đấu trường của nhà Draker nơi có nữ hoàng và các chư hầu, lãnh chúa.

Những người còn xót lại đều là tài sản của các hậu duệ trẻ, có thể bọn họ sẽ dẫn theo người của mình đến bữa tiệc.

Biết đâu người bạn thông minh của cậu đã nương nhờ vào đoàn nô bộc của một tiểu thư, công tử quý tộc nào đó?"

Taurus dịu dàng chấn an và nghĩ ra một lí do để Scorpio không tuyệt vọng quá sớm.

"Cậu thực sự nghĩ vậy sao?"

Và rồi Lucas chợt nghĩ ra một chuyện.

Nếu Libra đã là nô lệ của Leo Draker, liệu cậu ấy có theo anh ta đến đó.

"Tớ tin là thế, mọi người đều sẽ tập trung ở đó mà."

"Vậy tớ sẽ có mặt một lúc, cảm ơn cậu.

Taurus" ------------------------------------------------------------------------------------Mình sẽ trả lời mọi thắc mắc ở phần cmt nha mn :>
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 14: Mồi lửa (1)


Buổi dạ tiệc bắt đầu, hầu cận của Draker dẫn những hậu duệ phía Đông đến một khu kiến trúc cổ kính và lỗng lẫy.

Sau khi đi qua cây cầu đá, bọn họ dừng chân ở tòa tháp uy nghi nằm ngay bên vịnh Caprick, hướng nhìn ra biển đẹp đến khó tin.

Giờ thì Aquarius phần nào hiểu được vẻ kiêu ngạo toát ra từ phong thái của Virgo.

Đó là sự thanh lịch và cao nhã bẩm sinh mà mọi đứa trẻ lớn lên ở nơi này, với một danh xưng quý tộc như vậy đều có được.

Buổi tiệc chính là thông điệp của cô ta.

" Aqua?"

Cậu Ginburg khẽ hỏi khi trông thấy cô đang xao nhãng.

" Không có gì.

Tôi chỉ đang suy nghĩ một chút" Thoáng chốc cô cảm thấy ái ngại khi đối diện với cậu, để rồi trả lời trong vẻ miễn cưỡng.Aries nhận ra ngay.

Cậu kiên nhẫn đứng đó, hướng ánh nhìn về phía cô như mong người bạn đồng hành cùng mình có thể chia sẻ những ưu tư trong lòng.

" Tôi biết điều đó chứ."

Và rồi ngọn gió biển và âm thanh của sóng lại thôi thúc cô đáp lại "Thành trì của bọn họ ngày càng vươn cao và vững trãi.

Bọn họ có những đồng minh hùng mạnh và quân đội thiện chiến.

Thậm chí đám người đó còn không để tâm đến những đứa trẻ nhỏ bé như chúng ta."

Aqua thở dài.

Aries nhìn ra sự ngờ vực và lo lắng trong cô, cậu không ngạc nhiên về điều đó.

Bởi những thứ mà bọn họ nhìn thấy khi đến đây, đôi khi... cũng làm cậu xao động.

Nhưng như một lời thề khắc sâu vào thân liễu và đá, cậu sẽ hủy hoại nhà Draker cho tới khi món nợ máu được trả hết và Tyra phải đền tội trước thánh thần vì tham vọng và tội ác của mụ ta.

" Nhìn đám hầu cận kia đi" Aries nhếch mày ra hiệu.

"Sự hiện diện của bọn chúng là minh chứng cho những lo lắng của Virgo, hay đúng hơn là của Draker.

Chính bởi vì nắm trong tay quá nhiều thứ, nên bọn họ luôn đề phòng những cuộc chiến, những kẻ phản nghịch.

Cha tôi đã kể, giấc ngủ yên với một Draker là một điều xa xỉ, bởi những hận thù và tham vọng ăn sâu vào máu như một lời nguyền rủa với bọn họ."

Aris nhẹ nhàng đặt tay lên bờ vai người con gái đứng đối diện để chấn tĩnh.

Đôi mắt của vị thủ lĩnh trẻ tuổi lại sáng lên như vì sao chỉ đường cho những con thuyền đang lại lối nơi biển khơi.

"Đừng run sợ Aqua, thần linh và công lí luôn đứng về phía chúng ta" Trong khi các hậu duệ phía Đông còn đang chậm trễ vì những suy tư, trăn trở thì vị thủ lĩnh hào hoa nhà Hiệp sĩ đã sớm có mặt trong đại sảnh, trở thành trung tâm của bữa tiệc với vẻ điển trai của mình.

Tất nhiên dù có trải qua những biến cố thảm khốc hay sự kiện trịnh trọng nào thì Capricorn Gormbert đều chưa bao giờ mất đi vẻ phóng khoáng, hấp dẫn vốn có.

Thay vì nhiệt thành tiếp chuyện với những tiểu thư quý tộc đem lòng mến mộ cậu như thường ngày, Capricorn cầm trên tay một ly rượu nho, dạo quanh căn phòng, lòng thầm hi vọng mình sẽ tìm thấy người đó.

Cậu dừng lại khi bắt gặp bóng một thiếu nữ lướt qua.

Em ấy đẹp như mùa thu của quá khứ, bông hồng cuối cùng của nhà Gombert đang rực rỡ dưới trời Nam.

Sự lạ lẫm do cảnh chia lìa nhiều năm và mỗi bận tâm về những nghi ngờ của bề trên khiến cậu quyết định chỉ nhìn Taurus từ xa.

Lặng lẽ quan sát một hồi, lòng Cap dấy lên niềm lo sợ mơ hồ khi trông thấy Taurus thân thiết với tên vô danh nào đó được phương Bắc bảo hộ.

Cậu có cảm giác kẻ này sẽ đem đến những rắc rối to lớn cho nơi đây.

Bầu không khí trang nhã có phần trầm lặng của buổi dạ tiếc bị xáo động bởi sự xuất hiện của Pisces Lewis và nàng hầu của cậu ta.

Xuất thân và vẻ ngoài của Gemini Lourenou khiến cho nàng ta mặc nhiên trở thành trung tâm của buổi tiệc.

Nào ai còn tâm chí để nhận ra người chủ trì của sự kiện này cũng vừa bước đến.

Virgo Draker cảm thấy tất cả những bạc bẽo và vô tâm cô nhận lại trong cái ngày mình dày công chuẩn bị như vậy đã là quá đủ.

"Các lãnh chúa trẻ tuổi luôn thể hiện tài năng của mình trong việc tìm kiếm những món đồ quý giá" Virgo niềm nở mở lời.

Câu nói này nhắm tới chẳng ai khác ngoài cậu chủ nhà Lewis của vùng Westerost và "món đồ quý giá" mà cậu ta không ngừng mang theo khoe mẽ khi đặt chân đến Vương Đô.

"Người đã quá lời rồi, thưa công chúa" Pisces biết mình không thể không nhún nhường.

"Đó là sự thật Lewis.

Nhìn đi, một hậu duệ tiền triều.

Là gì nhỉ?

Lourenou, chính nó, cái họ mà tưởng như chỉ còn là cổ tự trong nhà học sĩ của ta."

Virgo cao giọng hơn, dường như chẳng mấy để tâm nếu lời nói của cô có đang thú hút nhiều ánh nhìn của những kẻ khác.

"Gương mặt này, đôi mắt này, không phải quá đặc biệt, quá quý giá sao?

Nếu ta không nhầm, Grey Etyrel cũng đem người của mình đến, con trai nhà Ginburg thì chẳng rời nửa bước khỏi cô hầu man tộc của cậu ta."

Dứt lời, Virgo dành cho bọn họ ánh nhìn lộ rõ sự khó chịu.

Hiện diện cùng lúc trong đại điện, cả Aries và Pisces đều đang có dự cảm chẳng lành.

Bọn họ biết mình đã vô tình chọc giận Virgo.

Không giống như tên anh trai song sinh, người sẽ trút hết phẫn nộ trong một lần với những kẻ bề tôi, Virgo thể hiện lời cảnh báo và sự đáp trả của cô ta một cách đầy khôn khéo.

"Ngay cả ta, Leo hay Cancer đều chưa từng có được một món hàng nào như vậy.

Hẳn các người phải vui mừng khi sở hữu con cháu của những kẻ từng thống trị cả một đế chế trước khi Draker đặt chân đến lục địa này.

Nó có đem đến cho ngươi cả giác của quyền lực không, Lewis?"

Chưa xét đến chuyện liệu Virgo có thực sự suy nghĩ đến đây, riêng câu nói này của cô cũng đủ đặt bọn họ vào tình huống khó xử."

Chuyện quý tộc có nô bộc là người vong quốc không còn gì xa lạ ở Argos.

Ngay cả khi nó đem lại chút cảm giác thỏa mãn thì cũng đó chỉ là một thú vui hèn mọn, thật không đáng để người phải bận tâm về lòng trung thành của thần với hoàng tộc."

Pisces hiểu ra, đây không phải thông điệp mà Virgo dành riêng cho câu ta.

Nàng ta muốn cảnh tỉnh tất cả những kẻ vô tình lãng quên đâu mới người bọn họ nên dành sự ưu ái, mến mộ nhất ở nơi này.

Cậu đã quá đắc ý."

Vậy còn ngươi,...

Gemini, đúng chứ?

Tộc nhân của ngươi cùng đã từng là những hoàng thân sống trong tòa thành như Vineyard.

Đã bao giờ ngươi kể cho chủ nhân của mình về quá khứ rực rỡ đó?"

Virgo quyết chưa thể bỏ qua cho những kẻ bất kính.

Thái độ ngạo mạn và thách thức của Virgo khiến Gemini khó lòng kiềm chế.

Nàng còn bất mãn nhiều hơn khi phải trông thấy Pices liên tục phải nhún nhường trước những đứa con khó chiều nhà Draker.

Chưa kịp cho Gemini Lorenou mở lời, Leo Draker lần đầu xuất hiện ở buổi dạ tiệc.

Sự xuất hiện không ngờ tới này của anh ta còn đem theo một thứ có thể giải vây cho các lãnh chúa đang chịu sự khiển trách của Virgo.

Anh ta dẫn theo một tộc nhân người vong quốc.

Giờ thì Virgo sẽ chất vấn gì thêm về chuyện này đây.

Pisces mừng rỡ như bắt được vàng, cậu ta lập tức hành lễ và không tiếc lời ca thán trước sự mát tay của đại hoàng tử.

Nhưng Lewis Pisces cũng phải thừa nhận, "món đồ" mới của Leo thậm chí đặc biệt hơn những gì cậu ta có thể tưởng tượng.

"Tạ ơn phước của thánh thần, hoàng tử Leo, thật không ngờ người có thể làm được cả chuyện này" Con ngươi màu vàng ròng của nhà Lewis sáng hơn những ngọn đèn chùm khi nhìn vào Libra.

Cậu ta có mắt nhìn tinh nhạy của một thương nhân khét tiếng, không thể không nhận ra, đây là "Một Luthien!"

Pisces reo lên như tín đồ mộ đạo đoán được thánh ý.

"Luthien..?"

Aries đứng đó cũng ngây người mường tượng.

Chẳng phải đó là một trong những gia tộc cùng với Lourenou và Attila của Aqua?

Picces không ngừng mặc khải về thiên mệnh và sức mạnh của người thừa kế chính đáng mang cái họ Draker: "Hàng thế kỉ trước, đứng bên Draker để chinh phạt đế chế cũ chính là tộc nhân Luthien, những học giả thông tuệ bậc nhất.

Bọn họ đã biến mất suốt một trăm năm.

Thật là một vinh dự khi được trông thấy lịch sử tái dựng tại nơi này.

Draker vạn tuế!"

Pisces và tất thảy hậu duệ, quý tộc trong buổi dạ tiệc cúi mình trước Leo Draker, sự thống trị tuyệt đối của gia tộc này, một lần nữa được khẳng định.

Virgo hẳn phải sững sờ một hồi.

Vài giây trước, cô còn mặc định rẳng Leo chưa có nổi một tộc nhân vong quốc.

Giờ thì sao, anh ta có một con bé Luthien.

Tất nhiên, với tư cách nữ học sĩ, cô biết Luthien là gì và tại sao đế vương mọi thời đều khao khát có được những thân tín thuộc dòng tộc đó.

Draker của đương triều và Luthien của tiền triều, hậu nhân coi đây là sự sự cộng hưởng của quyền lực và trí tuệ.

Bởi vì nó mà Virgo trong một khoảnh khắc đã giống như đám người kia, nguyện ý thần phục Leo Draker...Buổi tiệc nhờ những màn kịch mà không còn vô vị.

Tuy có thêm những câu chuyện để bàn tán, đám hậu duệ vẫn không quên tỏ lòng kính cẩn trước Leo.

Bước trong đại sảnh, theo sau là con gái nhà Luthien, Leo Draker reo rắc nỗi khiếp đảm câm lặng.

Nó không phải thứ hào quang xa hoa rực rỡ như khi Gemini sánh đôi cùng Pisces, với Libra Luthien - đứa con của tro tàn, Leo Draker trở thành một chúa rồng thực thụ.

Lucas cũng ở ngay đây, khi biết được Leo dẫn theo Libra, cậu không giữ nỗi bình tĩnh.

Trái ngược với lũ quý tộc đang sửng sốt hay tò mò về nguồn gốc của Lib, cậu nhận ra người bạn suốt nhiều năm của mình đang thực sự gặp rắc rối.

Những vật phẩm hoàng gia trên người Lib chẳng thể che dấu đi nét mặt nhợt nhạt.

Đôi mắt xám tro lãnh đạm, vô hồn như của người trúng phải bùa mê.

Dường như thân xác và linh hồn của của cậu ấy đang gánh chịu một nỗi đau vô hình...

Nó khủng khiếp hơn tất cả những gì bọn họ từng gánh chịu.

Từ đám cháy ở kho hàng của Leo, rốt cuộc Libra đã phải trải qua những gì.

Những linh cảm mạnh mẽ trong sâu thẳm cho cậu biết có thứ gì đó đã chết đi, đã phải đánh đổi, hoặc ít nhất, đằng sau vỏ bọc kia, Libra đang chết dần...

Cậu ấy đang chờ đợi từng giây để được đưa khỏi đây.

Taurus luôn sát sao bên Lucas, vì vậy mà kịp giữ bạn đồng hành của cô lại trước khi cậu tiến thẳng tới nơi nguy hiểm không lường kia.

Nhưng có lẽ ngần ấy cái nắm tay là chưa đủ để dập tắt đi tia lửa bùng lên từ tàn tro trong lòng chàng thiếu niên...______________________________________________________still waiting for comments ~~~
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 15: Mồi lửa (2)


Taurus ghé sát tai Lucas, nói với âm lượng đủ nhỏ để mình cậu nghe thấy "Cậu có thể an tâm là Libra vẫn không sao...

Ý tớ là cậu ấy vẫn còn sống..."

"Nhưng Lib đang ở cạnh Leo Draker, điều đó có đảm bảo cậu ấy an toàn hơn không?

Tớ không biết nhiều về anh ta, nhưng tớ cảm thấy có gì đó không ổn trong chuyện này" Lucas thì thào, đôi mắt vẫn chẳng rời khỏi bọn họ.

Cậu thấy Libra tài trí ngày nào giờ lại lẽo đẽo theo sau Leo như kẻ vô hồn, một con tốt đầy cam chịu.

Chẳng lẽ đây là tương lai bi kịch mà người đó đã dự báo khi cậu cùng Lib đặt chân đến đất Rồng.

Điều này làm cậu cau có, bồn chồn không yên.

Libra bắt đầu cảm thấy cơ thể mình.

Thứ thuốc mà dược sư của Leo đưa cô uống giúp cầm máu và quên đi cơn đau xác thịt, những đồng thời cũng mất đi một phần ý thức.

Dù vậy cô cần nó làm gì cơ chứ, đằng nào đi theo Leo thì cũng phải làm theo tất cả những gì anh ta muốn.

Lib biết cơn đau đang trở lại.

Vết cắt của kiếm có lẽ đang rỉ máu ra bộ lễ phục bằng dạ đen.

Đâu chỉ đơn thuần là đau đớn, cả phần bụng cô nóng ran như bị dí sắt nung của than lò.

Tay Lib phải nắm chặt lấy thân váy, một hầu cận đỡ lấy tay còn lại, giúp cô đứng vững.

Cho đến khi thân nhiệt đảo ngược trong giây lát, trái tim Libra co thắt và thân thể hứng chịu luồng khí lạnh lan đến từng mạch máu.

Cô ngã về phía trước, đành vịn vào Leo Draker cầu cứu.

Trông thấy bộ dạng của Lib, nét mặt Leo biến sắc.

Hắn ta trừng mắt nhìn thân tín của mình về việc tên này đảm bảo thuốc của dược sư sẽ hữu hiệu đến hết đêm nay.

Giờ thì đứa nô lệ Leo Draker mới có được lại trở về với bộ dạng của kẻ sắp chết.

Không còn cách nào khác, hắn rời khỏi đó cùng Libra.

Đám hậu duệ chỉ bất ngờ, nhưng tuyệt nhiên không kẻ nào dám chất vấn.Ra khỏi tòa tháp, Libra mệt lả, áp lực trong lồng ngực khiến cô ho ra máu, nằm gục xuống nền đá lạnh.

Trông thấy vậy, thân tín của Leo dò hỏi chủ nhân:"Ngài tính sao với nó?"

Leo liếc xuống, trông hắn ta thờ ơ và có vẻ đã ngán ngẩm với việc phải lo lắng cho một đứa nô lệ.

"Để đám hậu duệ kia xem thế đủ rồi."

Khóe miệng hắn cong lên, buông những lời khinh khi sau cuối "Một Luthien giờ cũng chỉ là thứ đồ chơi vô dụng"Kẻ phục tùng đương nhiên hiểu ý định của chủ nhân.

Ngay một tộc nhân tiên triều quý giá, với bộ dạng yếu đuối đến khốn khổ cũng không thể nhận lấy chút nhân từ từ Leo Draker.

Trăm năm sau, Luthien vẫn thật bi thảm dưới tay nhà Draker.

Lib vẫn nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền, dường như đã khước từ hi vọng cứu rỗi.

Nhưng một lần nữa, khi áp tai vào nền đá, Libra lại nghe dội lại những âm thanh.

Phải chẳng là tiếng bước chân vội vã của đó đang đến vì cô?

"Ngươi là..."

Leo chẳng biểu lộ vẻ gì khó xử khi có kẻ nào đó xuất hiện và trông thấy tình cảnh hiện tại.Lucas thì căng thẳng nhìn bạn mình đang nằm bất động trên nền đất, sự sống mong manh như hơi thở.

Cậu cố kiềm chế ngọn lửa trong lòng mà trực diện đáp lại Leo Draker bằng tất cả những gì mình học được sau buổi đại lễ.

"Lucas của đoàn phương Bắc thưa hoàng tử."

Cậu ngập ngừng một hồi vẫn quyết định tiếp lời "Người định làm gì với nàng ấy?"

Leo tỏ vẻ ngạc nhiên trước một thắc mắc không nên có của kẻ vô danh.

"Đây không phải chuyện ngươi nên quan tâm, ngươi biết chứ?"

Draker nhướn mày cảnh báo, nét mặt cho thấy hắn ta vẫn còn chút bình tĩnh.

"Thần chỉ tin rằng với một xuất thân hiếm có đến thế thì nàng ta không nên chịu số phận khốn cùng này" Lucas cố gắng thuyết phục Leo với gương mặt cậu tin là trân thành và đủ tin cậy.

"Phương Bắc có những dược sư lành nghề theo đến vương đô, thần mong ngài để họ giúp nàng ta..."

"Lũ thầy thuốc vô năng...

Ngươi nghĩ vương đô thiếu những kẻ như thế sao?"

Hắn trầm ngâm nhìn xuống thân thể Libra "Dù gì ngươi cũng đã dũng cảm đề nghị, nhưng ta không cần một thứ vô dụng thế này.

Hãy để sự cứu chữa đó..."

Nói rồi, hắn dành điệu cười như một bạo chúa cho tên quý tộc ngây thơ dám đối diện với mình "nếu lỡ sau này ngươi có bị rồng của Draker thiêu sống" Thái độ của con trai nhà Draker khiến Lucas có hơi rùng mình.

Nhưng bấy nhiêu thì chưa đủ khiến cậu phải kinh sợ.

Đôi mắt xanh biển ánh lên vẻ can trường và kiên định mà Leo chưa từng bắt gặp ở bất kể kẻ dưới quyền nào trước đây.

"Nếu ngài thực sự không cần đến nàng ta...

Xin hãy để thần chịu trách nhiệm với sinh mạng này" Lucas khẳng định chắc nịch với vẻ vửa nghiêm nghị, vừa khẩn thiết.

"Vậy ra sau nhiều năm, lão già Fintor lại dung dưỡng cho những kẻ ngông cuồng như ngươi."

Lần này thì Leo trực tiếp nhắm vào Lucas "Cho tới khi chết, nó vẫn thuộc về ta.

Còn ngươi, khi ta ban cho cái chết, ai sẽ chịu trách nhiệm cho sinh mạng nhỏ bé của ngươi đây?"

"Xin hãy nhân từ với cậu ấy thưa hoàng tử" Taurus hớt hải chạy đến đúng lúc nghe tin Leo định ban chết cho Lucas.

Cô chẳng còn để tâm đến phong thái đững đạc hay lòng kiêu hãnh của một hiệp sĩ phương Bắc mà không ngần ngại quỳ xuống trước Leo Draker cầu xin tha thứ.

Lucas trông thấy Tau như vậy, lòng không khỏi ngỡ ngàng, nhưng cậu còn lo lắng và ái ngại nhiều hơn.

Cậu đã bỏ lại Taurus trong buổi dạ tiệc mà rời khỏi đó một mình.

Hẳn cô đã phải lo sợ và thất vọng khi nghĩ đến việc có thể cậu sẽ phá vỡ lời hứa kia và bọn họ sẽ lại chia xa mãi mãi.

Vốn dĩ sự nhún nhường của Taurus có thể làm cơn giận của Leo Draker nguôi ngoai.

Vị hoàng tử không muốn lãng phí thời gian của anh ta tại nơi này.

Nhưng bọn họ nào ngờ, còn thêm kẻ khác đến vì Libra Luthien và có vẻ người bạn không mời này sẽ làm đêm nay dài hơn một chút."

Gittas?"

Lucas không tin vào mắt mình nhưng cậu cũng đủ tỉnh táo để tránh việc tỏ ra quá thân thiết.

Đôi mắt màu hổ phách của con trai nhà Kardent tỏ rõ vẻ sửng sốt khi trông thấy thảm trạng của Lib.

Cậu ta thậm chí quên bẵng sự hiện diện của Leo Draker.

May thay, Sagittarius vẫn nhớ những gì mình chứng kiến trong buổi dạ tiệc.

Giờ đây bạn cậu đang nằm trong tay người thừa kế nhà Draker.

"Xin hãy cứu lấy cô ấy" Cậu thốt lên như thể Lib là người duy nhất cần được cứu rỗi ở nơi này.

Leo cau mày.

Mọi chuyện bắt đầu trở nên khó hiểu với hắn ta và chắc chắc hắn không thích thú gì với nó.

Lũ hậu duệ năm nay có vẻ chưa ý thức được những giới hạn dành cho chúng.

Chúng cầu xin quá nhiều thứ và những thỉnh cầu này mới thật nực cười.

Chúng làm Leo Draker nhớ đến đứa con gái nhà Luthien, kẻ từng kiêu ngạo về trí tuệ của mình và giờ thì đang nằm gục dưới gót giầy hắn ta, miệng chẳng thể nói được một lời van xin cứu giúp.

Có vẻ đám thiếu niên ngu muội này cũng cần một bài học như vậy.

Hắn ta rút ra trường kiếm, dáng vẻ chẳng khác nào lúc ban chết cho Libra ở nhà kho cháy rụi.

Quý tộc hay nô lệ cũng đều là bề tôi, hắn ta có thể giết chết hàng ngàn kẻ như thế.

"Dừng lại đi Leo" Giọng nói quen thuộc của một hiệp sĩ vang đến.Điềm xui của của Leo chưa dừng lại, bằng chứng là trường kiếm của hắn ta chưa rút ra khỏi vỏ thì Capricorn và Aris cùng Aquarius của miền Đông đã đến vì người của bọn họ.

Lần này không thể khiển trách thói bao đồng của Cap bởi Taurus Gombert là em gái ruột của anh ta, anh ta có lí do chính đáng để ra mặt.

Còn Sagittarius giờ đã là đồng minh của Aries, làm sao cậu ta có thể bỏ mặc tính mạng của một người bạn trung thành.

Nhưng Leo không được báo trước về những con người này.

Hiển nhiên nếu hắn ta có rồng của mình ở đây thì lũ ruồi nhặng kia sẽ bị thiêu chết hết.

"Cái quái gì đây, Gombert?

Ngươi còn nhớ phận vị của mình không?"

Leo chĩa kiếm về phía Cap.

Sự phẫn nộ quá rõ ràng, Cancer cũng từng nhìn anh ta như vậy.

"Tất nhiên thần nhớ rõ, nhưng không phải người đang quên nó sao?"

Capricorn biết giờ đây trong đám thiếu niên này, chỉ còn mình anh ta đủ tư cách đáp lại Leo Draker.

"Nữ hiệp sĩ kia là đại diện đến vương đô sau nhiêu năm của vùng tự trị phía Bắc, người nên cân nhắc trước khi có bất cứ phán xét nào với cô ấy.

Còn lại đều là con cháu quý tộc, hơn nữa, bọn họ chỉ đang bày tỏ nguyện vọng của mình, chưa hề có ý định vượt quyền.

Rút kiếm là một hành động không cần thiết, thưa hoàng tử" "Ngươi nghĩ mình đang khuyên bảo ai đấy, Gombert?"

Leo giở điệu cười khinh bỉ "Một lũ sống sót nhờ lòng nhân từ của Draker trong quá khứ và giờ nghĩ mình không làm gì bất kính khi ngăn cản ta làm chuyện của mình" Chuyện của Leo Draker, tất nhiên là việc anh ta sẽ quyết định số mạng của Libra ra sao.

Không khí trở nên căng thẳng đến mức đám hầu cận phải lập tức trốn khỏi để thông báo cho Virgo.

Dù gì đây cũng là buổi dạ tiệc do nàng ta sắp đặt.

Mọi chuyện được giữ kín ở trong đại sảnh, mình Virgo bước ra để giảng hòa cho đám người khiến nàng ta lo lắng nhất.

Nàng ta sẵn đã có linh cảm về những mâu thuẫn không thể tránh khỏi này."

Chuyện này kết thúc được rồi!"

Virgo ngỡ ngàng khi trông thấy một nô lệ cỏn con thôi mà cũng có thể lôi kéo nhiều hậu duệ hoàng tộc can dự đến vậy.

Trước mắt nàng là đứa con gái phương Bắc đang quỳ rạp bên cạnh tên bạn vô danh của cô ta.

Leo – anh trai nàng thì đã rút sẵn kiếm hướng về bọn họ.

Thủ lĩnh nhà hiệp sĩ - Capricorn và con trai nhà Ginburg cùng đám người phương Đông của cậu ta cũng ở đây.

"Leo, hãy để bọn họ đi đi.

Và các ngươi, đừng bao giờ quan tâm đến những chuyện nằm ngoài phận sự của mình thêm một lần nào nữa."

Giọng nàng ta đầy cương quyết đương nhiên xen lẫn cả bực tức vì những kẻ dám gây ra hiềm khích khi còn chưa chính thức nhập học.

"Xin người thứ lỗi, hoàng tử Leo và công chúa Virgo" Aries hạ giọng.

Cậu nói lời đó xem như thay mặt Gittas.

Aries biết cậu còn nhiều dự định cần hoàn thành, ở lại nơi này thêm chỉ càng khiến đám người Draker chú ý.

Vì vậy mà cậu sớm cúi chào và đưa bạn mình rời khỏi khi Leo còn đang bận bịu với ngôn từ của Virgo.

Gittas chẳng thể làm gì hơn, đành tuân theo trong sự miễn cưỡng.

Giờ thì Lucas chính thức niếm trải cảm giác tuyệt vọng tận cùng.

Cậu nhìn Libra ngất lịm trên nền đá, sinh mạng bị định đoạt bởi một kẻ vô tình nhưng sở hữu quyền lực lớn hơn bọn họ cả ngàn lần.

Cậu ước mình có thể làm gì đó, còn Taurus, làm sao để cô ấy không liên lụy vào chuyện này.

Taurus tạ ơn thánh thần, đành kéo tay cậu đi, mặc dù cô biết Scorpio của cô còn đang dằn vặt chính mình.

Nếu như lẽ thường, Leo Draker không đời nào để bọn họ còn sống mà rời khỏi.

Nhưng đêm nay mới chỉ là lần đầu tiên, Virgo ra sức thuyết phục anh ta không nên cố chấp.

Bọn họ còn cả một thời gian dài cùng nhau ở học viện.

Hơn nữa anh ta là người thừa kề của hoàng tộc, dù sao cũng cần có sự thần phục tuyệt đối của những thế lực đằng sau đám hậu duệ này.

Virgo sau đó có đề nghị giải quyết Libra Luthien thay anh trai mình.

Nhưng nàng ta bị Leo Draker lạnh nhạt từ chối như mọi khi.

Sau mọi chuyện tiếp diễn trong đêm nay, dường như Leo cũng đã có định đoạt của riêng mình.

Lucas không kìm được lòng mà lưu luyến trông lại.

Cậu chỉ thấy bóng Libra một lần nữa vô hồn rời khỏi cùng Leo Draker...
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 16: Học viện (1)


Sau đêm đại lễ long trọng và một buổi dạ tiệc sóng gió thì đã đến lúc những hậu duệ quý tộc khởi hành đến "nhà mới" của bọn họ trong thời gian tới.

Nghi thức tạm biệt cuối cùng vắng mặt hầu hết hoàng thân và chư hầu nên được tiến hành khá đơn giản.

Một số đoàn rời đi trước với rồng của mình.

Học viện cách Vineyard ba ngày đường bằng xe ngựa.

Ngoài tòa thành mà gia đình hoàng tộc Draker sở hữu ra thì có lẽ nó là công trình cổ kính và vĩ đại bậc nhất vẫn đứng vững trên lục địa.

Suốt một trăm năm lịch sử vương triều Draker, mọi con cái quý tộc đều được dạy dỗ và trưởng thành từ đây.Đoàn kị sĩ của Aries rời đi từ cổng phía Đông.

Bọn họ dừng chân ở một vài ngôi làng nhỏ lẻ, băng qua vùng đồng cỏ Dương Mạch rộng lớn cũng phải mất ba ngày đường.

Cảm giác những ngọn gió mùa hè không còn ấm áp và không khí bắt đầu trở lạnh chính là dấu hiện đầu tiên khi đặt chân đến nơi này.

Aquarius sớm trông thấy cờ hiệu phấp phới trên đỉnh Trại Silvervow của Nhà Hiệp sĩ.

Trại nằm ở ngay ở cổng chính, như tấm phòng thủ bảo vệ vùng ngoại biên.

Qua được lớp kiểm duyệt chặt chẽ ở cổng, trung tâm học viện là tòa Đế Vương của các kị sĩ rồng.

Cánh Tây có tháp tu và điện Salam của các tín đồ dòng chính.

Cánh Đông hoàn toàn là công trình của viện học sĩ cùng lãnh đạo học viện.

Sự công phu và hào phòng toát ra từ khối kiến trúc đồ sộ khiến những thiếu niên choáng ngợp suốt chặng đường.

Đó là bọn họ còn không biết phía sau nơi này, qua rừng Cấm u tối, rậm rạp, trên rặng núi mù sương, Draker đã cho xây dựng đấu trường Đá dành riêng để các hậu duệ "thực chiến" cùng rồng của mình.

Đáng tiếc thay Sagittarius hay Aries cùng các bạn của cậu vẫn chưa tìm được con rồng nào cả ...

Cancer cũng chưa có rồng nên đến muộn hơn đa số các hậu duệ khác.

Sau khi nhanh chóng ghi danh, cô không quên "đuổi khéo" những hầu cận mà Virgo sắp xếp theo sau mình đến tận đây.

Tuy cùng ở trong một học viện, nhưng khi vừa đặt chân vào tòa Đế vương này, cô càng cảm nhận được rõ tinh thần đại diện cho cái tên Draker, thứ gọi là nhà của những "chúa rồng huyền thoại".

Khắp nơi đều bao phủ bởi sắc đen của hắc thạch, những cột trụ sừng sững dọc dãy hành lang như đang săm soi sự cô độc của Cancer Draker.

Treo trên mọi bức tường đá, nếu không phải gia huy hình rồng thì cũng là tranh tường về những chiến tích của dòng tộc cô.

Nơi này thực sự phù hợp với Leo, tăm tối và tàn bạo theo một cách nào đó.

Sau một hồi lững thững dạo quanh, Cancer bất lực nhận ra một điều.

Kiến trúc ở đây ngoài việc khiến cô mất gần hết tự tin ngay ngày đầu gặp gỡ thì còn thách thức vị công chúa đãng trí bởi sự phức tạp của nó.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Caner Draker đã chính thức lạc đường.

Giờ cô có hối hận vì đuổi hầu cận của mình đi quá sớm thì cũng đã muộn.

Trong khi đang tìm kiếm người chỉ đường, Cann gặp hai thiếu niên bước đến từ phía đối diện.

Nhìn nét mặt hoang mang kia thì có vẻ đây cũng là "lính mới".

"Ừm...

Chào."

Ba giây suy nghĩ, Cann quyết định bắt chuyện, dù gì có còn hơn không.

"Hai người cũng là...kỵ sĩ rồng?"

Cậu trai tóc bạch kim có vẻ thân thiện và mở lòng nhanh hơn "Bọn tôi thậm chí còn chưa có rồng.

Nhưng đúng là tôi đến đây học để trở thành một kị sĩ" Gitas niềm nở."

Ồ!

Vậy thì tốt..."

Cancer xem ra vẫn dè chừng.

Cô vốn chưa có kinh nghiệm giao lưu với những người lạ lẫm bên ngoài Viney."

Công chúa" Người còn lại nhẹ nhàng cúi mình.

Cann hơi bất ngờ vì anh ta sớm nhận ra cô là ai nhưng trông cũng không có gì là sợ hãi hay xa lánh khi sớm biết thân phận của cô.

"Không.. không cần như vậy, nơi này khác Vương Đô..."

Cann trầm ngâm một hồi và rồi vẫn quyết nắm bắt lấy cơ hội kết giao này "Hân hạnh làm quen, vậy hai người đến từ?"

"Thật là một vinh dự" Anh ta khiêm tốn đáp lại "Chúng tôi là những người miền Đông.

Cậu ấy, Sagittarius Kardent từ dãy Gapster.

Còn tôi là Aris Ginburg của vùng thung lũng Cornell" "Xem ra ta luôn có liên kết với vùng đất này."

Cann thực sự hứng thú với những trùng hợp ngẫu nhiên "Có lẽ các người chưa biết nhưng con rồng đầu tiên của ta là một Uranus thuần chủng, chỉ tìm thấy ở Gardforst của các cậu."

"Thật sao?!"

Con ngươi màu hổ phách của Gitas sáng lấp lánh "Vậy người đã có rồng của mình rồi, lại còn là Uranus, chúng xứng đáng với danh xưng "thần bầu trời" chứ?"

Cậu ta hào hứng.

"Ừm...

Tất nhiên là vậy."

Nói đến đây, Cancer đột nhiên thấy hụt hẫng "Nhưng nó không còn nữa.

Bị giết ngay trong lần bay đầu tiên, bởi anh trai ta...Leo Draker ấy."

Tính cách thẳng thắn của Cann có vẻ một lần nữa khiến người đối diện khó xử.

Cuộc hội thoại bỗng chốc đi vào bế tắc.

Hiển nhiên là không có gì tốt đẹp khi cái tên kia xuất hiện.

"Tôi rất tiếc.

Nhưng tôi tin là người đã vượt qua điều đó."

Aries thể hiện sự quan tâm.

Điều đặc biệt là Cann thấy ánh mắt anh ta đứng đắn và trân thành hơn tất thảy những kẻ cô từng gặp trước đây.

"Rồi người sẽ tìm thấy một người đồng hành mạnh mẽ hơn, và trả lại tất cả những món nợ của mình" Cancer Draker không ngần ngại tán dương cho câu nói của anh ta bằng một nụ cười lộ rõ vẻ hài lòng.

Nếu là kẻ khác, có lẽ chúng sẽ sửng sốt rồi che đậy cảm giác thương hại cô bằng vài ba câu an ủi khiến đứa con gái như Cann chấp nhận yên phận.

Nhưng Aries kia tin rằng cô sẽ đáp trả những món nợ, đòi lại những thứ bị cướp đi và Cancer chắc chắn cũng tin như vậy.

Anh ta trưởng thành, điềm tĩnh, đem lại cảm giác vững chãi như một thân sồi già nhưng bên trên thì những tán lá vẫn xanh tươi vẻ đẹp thiếu niên.

"Đúng là như thế, Aries Ginburg.

Và thêm một chuyện nữa.

Ta thực sự muốn làm bạn với hai người"Sự gặp gỡ bất ngờ đã giúp thay đổi tâm trạng của Cancer Draker đáng kể.

Trong khi dạo bước nơi hành lang và tiếp tục cuộc nói chuyện về miền Đông, về những điều mới mẻ cô chưa từng được nghe bên ngoài Viney, Cann bỗng thấy tòa Đế Vương đã bớt tăm tối và lạnh lẽo hơn một chút.

Sau cùng thì cô cũng không thể đến đây chỉ để trăn trở về Leo hay Virgo được nữa.

Aquarius tách khỏi đoàn kị binh của Aries và Gitas vì cô còn phải đến ghi danh vào nhà Hiệp sĩ ở trại Silvervow.

Nơi này gần như đối lập hoàn toàn với quê nhà nơi người man tộc sinh sống.

Những tường Đá Trắng lấp lánh tỏa sáng dưới ánh dương trong trẻo của trời Nam.

Sân cỏ rộng rãi và xanh mướt, điểm xuyết màu của một vài lều trại tập luyện cùng cờ hiệu rực rỡ.

Vì là phân khu nằm ngoài cùng của học viện nên không gian của Silvervow luôn thoáng đãng và tự do hơn tất cả.

Trở vào phía trong, đi qua một khuân viên nhỏ trồng đầy cỏ thơm lẫn hồng vàng là khu kí túc của các hậu duệ, nơi cô được sắp xếp ở cùng phòng với một nữ hiệp sĩ khác.

"Chào cậu."

Người đó dường như đã dọn đến từ trước.

Aqua bước vào đúng lúc cô ta chuẩn bị hoàn thành công cuộc sắp xếp đồ đạc và đang treo gia huy của mình lên một góc trang trọng trong căn phòng.

Quan sát một thoáng, Aqua nhận ra được ngay đây không phải lần đầu bọn họ gặp nhau.

Lẽ nào là trong đêm hôm đó..."

Chào...

Cậu là?"

Aqua dò hỏi."

Taurust Gombert, hiệp sĩ phương Bắc.

Bởi đều nhập học năm này nên tôi đoán là chúng ta cùng tuổi."

Giọng nói thanh thoát cùng một gương mặt dịu dàng dường như làm Aqua cảm thấy người bạn mới này đáng tin hơn một chút.

"Có lẽ cậu vẫn nhớ đêm gặp mặt hôm đó, ở tòa tháp bên vịnh Caprick, tôi đã luôn chờ đợi để nói một lời cảm ơn" "Không... có gì.

Vậy cậu đã nhận ra ?

Thực tình, tôi lên tiếng cũng là bởi một người bạn quan trọng của chúng tôi đang ở đó.

Và quên mất, tôi là Aquariues Ginburg, vùng Grandforst."

"Vậy chúng ta giống nhau, đều đến vì người quan trọng với mình" Taurus mỉn cười.

Nói rồi, gò má nữ hiệp sĩ phiếm hồng.

Trông thấy nét mắt tươi tắn và rạng rỡ kia của Taurus thì Aqua biết cô đã rũ bỏ phần nào những sợ hãi, tuyệt vọng trong cái đêm tăm tối.

"Vậy là chàng trai tóc đen đúng không?

Người ở bên cạnh cạnh cậu?"

Aquarius bắt chuyện, không quên kèm theo ánh nhìn dò đoán tinh nghịch.

Taurus dường như cũng cảm nhận được vành tai mình đang nóng lên một chút.

Cô đâu còn là một đứa trẻ, nên không cần Aqua xác nhận, Tau cũng biết đây là phản ứng tự nhiên của mọi thiếu nữ khi nhắc đến người duy nhất trong tim.

Tuy vậy, vì chưa có kinh nghiệm trong chuyện này nên Taurus bối rối quay người đi, chỉ đành cười ngượng.

"Tôi biết rồi nhé, cậu ta cũng thật may mắn khi có người liều mạng đến trước mặt Leo Draker mà cầu xin cho như vậy!"

Aquarius hiểu hơn ai hết, những chuyện tình cảm yêu đương rất khó khăn với một nữ hiệp sĩ như cô và Taurus.

Bọn họ được dạy dỗ để trở nên cứng cáp và mạnh mẽ, lòng tự tôn cũng như danh dự khiến những cảm xúc riêng tư nhất trở nên thật xa xỉ và lạ lẫm.

"Đó là một người bạn tôi không thể để mất thôi Aqua.

Nói như cậu thì chẳng phải cậu trai tóc bạch kim kia cũng là người may mắn sao?"

Taurus đáp lại.

"Tôi xin đó, không phải cậu ta đâu."

"Vậy là người đến cùng cậu, đúng chứ?

Tôi thấy anh ta trưởng thành và đáng tin cậy hơn."

Giờ thì đến lượt Aqua trở nên bối rối.

"Đúng là có những chuyện không thể che dấu được mà" Taurus cao giọng đắc trí khi biết mình vừa nói trúng "tim đen" của ai đó.

Hai người xem chừng đã nhanh chóng trở nên thân thiết nhờ cuộc trò chuyện.

Sau một hồi tâm sự, Taurus không ngần ngại nói về Lucas cho Aqua biết.

Tuy vậy, cô không kể về quá khứ của hai người vì có lẽ ngoài họ ra thì tất cả đều khó tin nó có thể là sự thật.

Còn Aqua, cô quyết định hạn chế nói về chuyến hành trình từ thung lũng phía Đông đến Viney, chủ yếu lắng nghe Taurus và ngầm đoán ra hai người mà con gái nhà Gombert nhắc đến cũng chính là những cái tên mà Gittas nhờ Aries tìm kiếm.

Thật không ngờ được lại có chuyện trùng hợp này!"

Vậy ra cậu vừa mới gặp lại người tên Lucas đó ở Vương Đô.

Còn cậu ta thì đến đây để tìm kiếm cô bạn Libra Luthien?"

"Đúng thế.

Scoprio dường như rất lo lắng, tớ không biết cậu ấy có làm gì nguy hiểm khi ở cùng nhà với Leo Draker không" Taurus lộ rõ vẻ bất an.

Aqua biết chuyện vừa gia nhập học viên đã gây tội với người kế vị là không tốt đẹp gì nhưng trông thấy bộ dạng thấp thỏm đáng thương kia của Taurus, cô cũng không muốn nói ra lời khiến bạn mình tuyệt vọng thêm.

"Cậu trông như mẹ của cậu ta vậy!"

Aqua khẽ cười an ủi "Nếu thực sự không muốn liên lụy tới người khác, đặc biệt là cậu thì Lucas đó sẽ cư xử thận trọng thôi" "Tất nhiên là tớ tin tưởng cậu ấy"
 
[12 Chòm Sao] Chúa Rồng
Chương 17: Học viện (2)


Virgo dặn dò hầu cận của mình sắp xếp lại số văn tự mà nàng quản lí trước khi rời khỏi viện học sĩ.

Hôm nay là ngày ghi danh cuối cùng của các hậu duệ, tiết trời về chiều đột nhiên se lạnh và u ám hơn thường ngày.

Lòng nàng công chúa đột nhiên dấy lên nỗi bất an khó tả.

Là một con chiên ngoan đạo, Virgo chợt nhận ra đã lâu nàng không đến điện thờ diện kiến thánh thần.

Có lẽ thông điệp từ bề trên sẽ làm dịu đi những lo toan mà nàng phải gánh vác suốt thời gian qua.

Đền tu sĩ là nơi duy nhất của học viện không mất đi vẻ tôn nghiêm và trầm lặng dù trong bất cứ dịp đặc biệt nào.

Dạo bước từ xa, Virgo sớm trông thấy bóng áo choàng của những nữ tu và linh mục mới chuyển vào chủng viện.

Màu áo trắng mờ nhòe trong làn sương giăng khắp lối hành lang băng qua khu vườn biệt lập.

Sương phủ lên cả mặt hồ lặng sóng nằm im lìm ở một góc phía Tây, bao quanh bởi những rặng sơn trà um tùm, tối sẫm.

Tại đây, một bóng áo choàng đen ẩn hiện trong nền cảnh mờ tối, đang lặng lẽ đan tay cầu nguyện.

"Thần linh mà ngươi nên thờ phụng đang ở trong điện thờ, không phải ở đây.

Đúng chứ Gemini?"

Virgo cất giọng khi trông thấy gương mặt quen thuộc.

Sự hiện diện của nàng ta khiến Virgo bỗng chốc quên đi mục đích ban đầu của chuyến ghé thăm.

"Thưa công chúa."

Nữ tu trước mắt điềm nhiên kết thúc buổi cầu nguyện và cúi mình trước Virgo.

"thần tin đôi lời nguyện cầu của một nữ tu thì không cần đến nghi lễ linh thiêng trong điện thờ.

Xin thứ tội nếu điều này có làm phiền đến người" Trông thấy dáng vẻ sắc sảo và bí ẩn toát ra từ một tộc nhân tiền triều khiến lòng Virgo dậy sóng.

Lần này con trai nhà Lewis không đi cùng cô ta, sự vắng mặt có lẽ đã được tính toán từ trước.

"Thật lạ lùng khi ngươi chọn trở thành một tu sĩ.

Ta luôn thắc mắc cảm giác sẽ thế nào khi phản bội lại đức tin của tổ tiên mình?"

Virgo được dịp chất vấn."

Thần chưa từng thề trung thành với họ" Giọng Gemi chùng xuống, trầm đục và lạnh lẽo hơn cả màn sương.

"Có lẽ hiện tại thần không thể có được lòng tin từ người, nhưng kẻ sắp xuất hiện mới là mối bận tâm thực sự với công chúa" Gemini nói như để trả lời tất cả những ánh nhìn nghi kị và lời dò xét mà cô và Pisces nhận được từ đứa con nhà Draker khi đặt chân đến nơi này.

"Ý ngươi là gì" Virgo cau mày.

"Đây không phải ý của thần" Ánh nhìn của nữ tu trở nên mờ ảo, bóng chiều tắt dần sau rặng sơn trà và trong cả con mắt màu hoàng hôn.

"Đó là thông điệp từ bề trên, các vị thần đã thôi thúc người đến đây, để nhận lấy nó"
Virgo có phần rùng mình khi nhớ lại những cảm xúc không thể gọi tên và lời thúc dục vô hình dẫn lối nàng đến nơi này.

Nhưng Gemini kia quá khôn khéo để dễ dàng nghĩ ra một lời tiên tri nào đó, thứ rất có thể sẽ thao túng sự chú ý của người cô ta nhắm đến.

"Nếu đó là sự thật thì các ngài đã quá ưu ái ngươi rồi, kẻ ngoại tộc.

Từ khi sinh, ta đã nhận được hàng trăm lời tiên tri, nhưng Virgo Draker chỉ tin vào thánh thần của chính mình.

Đừng cố làm chuyện vô nghĩa nữa Lorenou" Virgo quả quyết rồi rời đi như để khẳng định rằng chẳng có gì thế lực siêu hình vào sai khiến cô đến đây để nghe những lời đó.

Nhưng thực lòng, câu nói của Gemini đã gieo một màn sương mờ vào tâm trí vị công chúa.

Nữ tu sĩ vẫn đứng bên bờ hồ, trầm tư nhìn về phía mặt nước yên lặng đang dần bị nhấn chìm hoàn toàn vào trong bóng tối.

Nàng ta thì thầm một đều gì đó bằng thứ ngôn ngữ cổ xưa "Thánh thần của cô đã bỏ mặc cô từ lâu rồi, công chúa..."

Tòa Đế Vương sừng sững ở khu trung tâm, to lớn và đen xịt như đã trải qua trăm ngàn trận lửa.

Lucas ngây ngô chạm vào một cột trụ trước đại sảnh như để lặng lẽ kiểm chứng độ cứng rắn của đá chứ không phải thứ than giòn xốp nào đó mà cậu thường thấy trong lò bếp.

Cậu đến học xá một mình.

Taurus giờ đã chuyển vào Nhà hiệp sĩ, giá mà cô ấy có thể đồng hành cùng cậu với lựa chọn đầy táo bạo này.

Trong đoàn phương bắc cũng có một hai kị sĩ rồng, nhưng cậu không thân thiết gì với bọn họ.

Kẻ tên Keyoun còn tỏ vẻ chẳng ưa cậu là mấy.

Nếu không nhờ Taurus bảo hộ, có lẽ cậu đã sớm bị tống cổ khỏi đoàn.

Chìm đắm trong suy nghĩ về tất cả mọi chuyện ập đến trong mấy ngày ngắn ngủi, bước chân cậu trai trẻ chậm dần, dáng vẻ thẫn thờ, vô định.

"Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này đúng không" Từ phía sau, một giọng nam vang lên làm cắt đứt mạch hồi tưởng.

Lucas nhận ra cái giọng lạnh đanh như thần báo tử, cậu nghe một lần là đã quá đủ.

Leo đi về phía cậu, chỉ một mình anh ta.Lucas hành lễ, lựa chọn không gợi lại chuyện trong đêm hôm đó.

Tuy vậy, cậu biết Leo tuyệt nhiên không hài lòng với sự im lặng cậu dành cho hắn.

"Không tò mò sao?

Về kết cục của món đồ mà ngươi cầu xin ta ban cho?"

Hắn soi sét kẻ trước mắt.

"Đó không phải phận sự của thần, thưa thái tử" "Đáng ra ngươi nên biết sớm hơn.

Có lẽ con nô lệ kia sẽ được chết yên bình một chút" Hắn khiêu khích bằng tin báo tử đột ngột của người đó.Lucas đã cố gắng nhẫn nhịn bằng tất cả khả năng, nhưng câu nói kia chẳng khác nào lưỡi hái dành cứa thẳng vào linh hồn cậu.

Hành lang ngập tràn bầu không khí nặng nề, câm lặng, che đậy cho bão tố mà con người chẳng thể đối diện.

Leo biết hắn ta sắp đạt được mục đích, không phải kẻ nào cũng được hắn "để tâm" đến thế.

Nếu có lí do nào đó cho chuyện hiếm có này, thì hẳn là do đôi mắt của kẻ ngoại bang không có nổi một cái họ kia.

Con ngươi xanh và sáng như của thần bầu trời, thứ chỉ những đứa trẻ trong gia tộc thống trị toàn lục địa này được phép thừa hưởng.

Draker không thiếu lũ con hoang, lũ bị ruồng bỏ, Leo khinh thường những kẻ đó còn hơn đám nô lệ.

Mọi kẻ phục tùng hắn ta đều biết rõ số phận của một tên dám vô tình làm vẩn đục dòng máu rồng đầy kiêu ngạo của Leo Draker.

Riêng con ngươi "không biết nói dối" kia cũng đủ khiến Lucas khó sống bình yên trong học viện, chưa nói tới lúc Leo biết ai đã ban tặng nó cho cậu.

Nhiều kẻ từng cầu xin mình chưa từng được sinh ra đều vì điều này.

"Nó rên xiết thảm thiết như con ngựa cái khi cổ họng bị thiêu đốt.

Vật vã trên nền đá, đến mức chẳng kẻ nào dám động vào.

Nếu ngươi không đến cầu xin thì có lẽ ta sẽ cho nó một kiếm, coi như xử tử nhân đạo" Hắn gợi ra sự thống khổ của Libra trong tâm trí Lucas bằng ngôn từ thẳng thừng và dã man.

Leo thích chơi đòn tâm lí, rất giỏi trong việc reo rắc sự kinh hoàng, đặc biệt là hù dọa những tên lính mới còn khúm núm như lũ cừu non.

Nhưng khác với những kẻ núp danh "bạo chúa", những lời hắn ta nói ra đều là thật....

Leo nhìn ra được mọi thứ can đảm Lucas có trong đêm trước đang vỡ vụn, đôi mắt mà hắn ta căm ghét đang chứa đầy dằn vặt và căm phẫn.

Hắn thỏa mãn với màn kịch chính mình dựng nên.

Nhưng không thể phủ nhận, Leo trông đợi nhiều hơn thế, một thái độ vô can và cứng rắn hơn từ tên quý tộc vô danh khi nghĩ về thảm cảnh của đứa nô lệ ấy.

Dễ dàng đạt được điều mình muốn, Leo bỏ lại Lucas lần đầu diện kiến bóng đêm của nhà Draker.

Tòa Đế Vương được dựng nên không phải từ thứ đá đen tầm thường, trong từng phiến đá chính là thông điệp chết chóc và hận thù mà tộc nhân Draker gieo rắc suốt lịch sử.

Leo Draker tuyệt nhiên đã kết thừa rất tốt truyền thống đó.

Nói về lịch sử và truyền thống, đây cũng chúng là điều đầu tiên những hậu duệ quý tộc được giới thiệu khi bước chân vào học viện.

Mặc dù được chia vào các Nhà, ở những phân khu riêng biệt nhưng mỗi hậu duệ đều phải hoàn thành các lớp học bắt buộc.

Đám học sĩ già cỗi của triều đình cho rằng môn sử học Argos, chính trị đương triều và lễ thức quý tộc là những thứ không thể thiếu để giáo dục thế hệ tinh hoa.

Tuy vậy thì bấy nhiêu chưa đủ để đảm bảo sự có mặt của một số người dị ứng với đống lí thuyết vô dụng này.

Điển hình là thủ lĩnh của hai nhà lớn như Kị sĩ rồng Leo Draker và Hiệp sĩ Capricorn Gombert.

Argon, đại học sĩ đã không còn bất cứ kì vọng nào vào những đứa trẻ ngang bướng ấy.

Nhưng ai ngờ được, những bóng hồng mà các vùng đất xa lạ đem đến cho Vương Đô lại phá vỡ đi tiền lệ này trong ngay ngày đầu nhập học...

-------------------------------------------------------------
 
Back
Top Bottom