Cập nhật mới

Dịch Yêu Hậu Mị Quốc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Hôm nay nàng có thể thuận lợi tới đây cướp đồ, nhưng những ngày sau này sẽ không tốt như ngày hôm nay nữa, bằng không…… Không chừng lúc nào đó, còn bị người ta đổ thuốc mê vào!An toàn quan trọng hơn, nàng vẫn nên tự mình nấu ăn thì tốt hơn.

Chúc Cẩm vác gạo, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà trở về thiên viện.

Không lâu sau, nàng lại dẫn theo Lâm thị hết lần này tới lần khác chạy đến phòng bếp, sau đó khiêng đi một ít củi lửa, mang đi một cái nồi và một vài món đồ rẻ tiền khác.

Nàng đây là đã hạ quyết tâm muốn làm một phòng bếp nhỏ ở bên trong thiên viện!Mà chuyện này rất nhanh thôi Bình Dương quận chúa cũng sẽ biết.

Bà ta khó tránh khỏi lại bắt đầu tức giận, sau khi bà ta tức giận, Bình Dương quận chúa lại cười lạnh nói: "Mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm!"Tạm thời để nàng kiêu ngạo mấy ngày, đợi sau này xem nàng còn dễ chịu được nữa không!Còn không phải chỉ dựa vào chút sức lực thôi sao? Dù sao cũng không phải là vô địch khắp thiên hạ, lại còn tưởng bản thân mình thực sự lợi hại lắm……Sau khi Bình Dương quận chúa tức giận đã dặn dò đám hạ nhân bên dưới vài câu rồi bà ta lại hỏi con gái của mình.

Mà lúc này, bên trong thiên viện, Chúc Cẩm đã đun xong nước để bản thân có thể tắm rửa.

Lúc nàng xuyên không tới đây chính là buổi sáng, sau một phen lăn lộn, trời cũng đã tối luôn, đúng lúc tắm rửa xong liền có thể đi ngủ.


Rất nhiều đồ đạc ở chỗ Lâm thị đều không có, nhưng bột đậu để tắm thì có, chỉ là thứ bột đậu phân cho các nàng tắm cũng kém chất lượng như thứ bột đậu phân cho đám hạ nhân dùng.

Chúc Cẩm cầm lấy đậu tắm, cọ rửa cả người từ đầu đến chân.

“Tâm Nhi, giữa đêm khuya sao con còn gội đầu, để tóc ướt mà đi ngủ sẽ bị đau đầu đấy.

” Lâm thị nhìn Chúc Cẩm có chút lo lắng.

“Nương, người đã quên mất con từng gặp thần tiên hay sao? Hiện giờ con không cần phải sợ mấy thứ đó nữa.

” Chúc Cẩm nói.

Hồi sáng nàng bị rơi xuống nước vẫn chưa được tắm rửa cẩn thận, hiện giờ cả người nàng đều cảm thấy khó chịu, da đầu cũng phát ngứa.

Nếu còn không cho nàng tắm rửa gội đầu, đây quả thực chính là muốn đòi mạng nàng mà!Chỉ có điều giữa mùa đông này mà không có lò sưởi, cũng không có điều hòa, tắm rửa đúng là rất lạnh……Đúng rồi, lò sưởi và điều hòa là thứ gì?Chúc Cẩm bước ra từ bồn tắm, lúc nàng mặc quần áo, cả người đã bị cái rét của mùa đông khiến cơ thể run lên cầm cập, chỉ có điều sau khi mặc xong quần áo, bọc thêm một chiếc áo bông ở bên ngoài, nàng đã cảm thấy khá hơn nhiều.


Nền phòng của thiên viện được lát bằng những phiến đá xanh, Lâm thị đã sớm nhóm xong một đống lửa nhỏ ở trước mặt.

Sau khi Chúc Cẩm bọc cả người lại bằng chiếc áo bông một cách kỹ lưỡng, liền ngồi bên đống lửa sưởi ấm, để cả người nàng ấm áp hơn một chút, cũng để đầu tóc của nàng nhanh khô hơn.

“Tâm Nhi của nương thật xinh đẹp.

” Lâm thị nhìn Chúc Cẩm, khen nàng một câu.

Con gái của bà ấy vốn dĩ đã xinh đẹp, hiện giờ lại thấp thoáng bên cạnh đống lửa càng khiến người ta cảm thấy xinh đẹp hơn……“Nương, người xinh đẹp như vậy, con đương nhiên cũng sẽ xinh đẹp.

” Chúc Cẩm cười nói, mà những lời nàng nói cũng không phải là giả, Lâm thị quả thật là một đại mỹ nhân.

Không chỉ là Lâm thị, mà ngay cả Tân Viễn cũng có vẻ ngoài vô cùng anh tuấn, bằng không lúc trước Bình Dương quận chúa cũng sẽ không nhất kiến chung tình với ông ta.

“Nương làm sao xinh đẹp bằng Tâm Nhi được chứ? Chỉ đáng tiếc Tâm Nhi của nương……” Vốn dĩ Lâm thị muốn nói mệnh con gái mình thật không tốt, đột nhiên bà ấy lại nhớ đến con gái đã từng gặp gỡ thần tiên, lập tức đem nửa câu sau nuốt ngược trở về.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Chúc Cẩm cười cười, nàng cảm thấy thật tò mò với chính dung mạo của bản thân.Nàng có ký ức của Tân Tâm, nhưng Tân Tâm vẫn luôn cảm thấy Tân Hoàng vô cùng xinh đẹp, đồng thời cũng cảm thấy chính mình không xinh đẹp được như vậy.

Nàng ấy không thích soi gương, thế nên lúc này Chúc Cẩm cũng không biết chính mình rốt cuộc trông như thế nào.Nàng thật sự rất xinh đẹp, phải là vô cùng vô cùng xinh đẹp mới đúng.Cầm gương đồng trong tay, dưới ánh sáng của ngọn lửa chiếu rọi, nàng nhìn xuống bóng hình ở trong gương, nhưng suýt chút nữa đã khiến Chúc Cẩm trợn tròn mắt.Nàng lại có thể xinh đẹp như vậy sao!?Tuy rằng gương đồng nhìn không rõ lắm, nhưng đôi mắt bên trong gương kia thật sự quá đẹp, mũi miệng cũng vô cùng hoàn mỹ…… Rất nhanh Chúc Cẩm đã bị chính bản thân mình mê hoặc.Ngũ quan này vẫn là ngũ quan của thân thể nguyên chủ, nhưng từ sau khi nàng xuyên không tới đây thì cả người lại giống như được thăng hoa vậy, càng lúc càng trở nên xinh đẹp!Nàng không chỉ đơn giản là có vẻ ngoài xinh đẹp…… Chúc Cẩm sờ sờ khuôn mặt mình, sau đó lại nhìn đôi tay mình.Tay của Tân Tâm trước kia có vô số vết thương nhỏ bé, nhưng lúc này, tay nàng giống như bạch ngọc, bên trên không có lấy một chút tì vết.Tay nàng đẹp như vậy, vậy thì mặt của nàng……Chúc Cẩm sờ sờ mặt mình, da mặt bóng loáng, giống hệt như làn da của một đứa trẻ.Cả đêm nay, Chúc Cẩm không tài nào ngủ được.Bởi vì quá hưng phấn, nàng không ngờ rằng có một ngày bản thân lại có thể xinh đẹp như vậy.Khoan đã…… Là do trước kia nàng rất xấu hay sao?Vừa nghĩ đến đây, Chúc Cẩm không khỏi cảm thấy có chút buồn bực.Tối hôm nay, có rất nhiều người trong Tân phủ không thể nào ngủ ngon, nhưng qua ngày hôm sau, tất cả mọi người đều quay lại trạng thái bình thường.Ngay ngày hôm sau, dưới ánh mặt trời đầy xán lạn, cuối cùng Chúc Cẩm cũng nhìn thấy rõ ràng dung mạo của bản thân.Chẳng trách vị Tam hoàng tử kia rõ ràng đang theo đuổi Tân Hoàng, lại nhịn không được mà đi đùa giỡn muội muội của Tân Hoàng là Tân Tâm.


Dung mạo của Tân Tâm quả thật không tệ, hoàn toàn không hề thua kém Tân Hoàng một chút nào.Đương nhiên, Chúc Cẩm có thể khẳng định, bản thân của hiện tại nhất định càng xinh đẹp hơn so với Tân Hoàng.Có một khuôn mặt như vậy thì việc gả cho một người thành thật tuyệt đối không thành vấn đề!Chúc Cẩm càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, đối với tương lai của bản thân, nàng tràn ngập cảm giác tin tưởng, cũng quyết định phải tự thưởng một chút cho chính mình.Vậy nên trưa nay, nàng liền đi đến phòng bếp bắt một con gà, ăn một bữa thật ngon!*********Ngày đầu tiên Chúc Cẩm xuyên không đến Tân phủ đã trôi qua một cách kinh tâm động phách thế nhưng những ngày kế tiếp lại trôi qua quá đỗi bình thản.Hầu như toàn bộ thời gian, nàng đều ở trong thiên viện.

Thỉnh thoảng có đi ra ngoài cũng chỉ chạy đến phòng bếp —— mỗi ngày nàng đều sẽ chạy đến phòng bếp vài lần, có đôi lúc sẽ cướp đi mấy đ ĩa đồ ăn, có đôi lúc lại trực tiếp lấy đi một con gà.


Mỗi lần nàng sẽ đòi những món đồ khác nhau, chỉ có một điểm tương đồng duy nhất chính là nàng e sợ lượng thức ăn mà nàng ăn mỗi ngày càng lúc càng nhiều hơn.Chúc Cẩm phát hiện danh xưng của bản thân hóa ra lại là dạ dày vương.Chỉ có điều, nàng ăn nhiều đồ ăn như vậy, cũng không phải không tốt.

Chúc Cẩm cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng khỏe, đồng thời cũng càng ngày càng trở nên xinh đẹp.Nàng còn muốn khoe khoang một chút, để người ta nhìn thấy vẻ ngoài này của mình, nhưng tình cảnh hiện tại của nàng…… Chúc Cẩm chỉ có thể dặm thêm chút phấn lên mặt, cố gắng dùng nó che lấp đi dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn của bản thân..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Uổng công nàng có nhan sắc tuyệt đỉnh, lại không thể không che giấu đi……Thật sự khiến Chúc Cẩm cảm thấy vô cùng đáng tiếc.

Cứ như vậy nửa tháng trôi qua, cuối cùng cũng có thánh chỉ được đưa tới Tân phủ, Tân Hoàng được tứ hôn cho Tam hoàng tử.

Chúc Cẩm và Lâm thị vẫn ở trong thiên viện, cuộc sống hoàn toàn không khác gì trước kia, nhưng những người khác trong Tân phủ lại không giống vậy.

Sau khi có thánh chỉ tứ hôn, toàn bộ Tân phủ đều giăng đèn kết hoa, từ chủ tử cho đến hạ nhân, tất cả đều hưng phấn không thôi.

Không bao lâu nữa Tân Hoàng sẽ trở thành Tam hoàng tử phi, nói không chừng sau này còn có thể trở thành Thái Tử Phi, Hoàng Hậu, Thái Hậu…… Người trong Tân phủ tự nhiên cũng có chung niềm vinh dự này.

Tân Hoàng sớm đã ngóng trông mối hôn sự này, nhưng lúc này tâm trạng của của nàng ta lại không tốt như nàng ta vẫn tưởng tượng.

Chỉ cần nhớ đến cái ngày Tam hoàng tử cười với Tân Tâm, dáng vẻ ấy khiến nội tâm Tân Hoàng khó chịu, cảm giác giống hệt như bị gai đâm phải.

“Nương, đã nửa tháng trôi qua, chuyện của Tân Tâm……”“Hoàng Nhi yên tâm, nương đã tìm cho nàng một hộ gia đình tốt, qua mấy ngày nữa, người nhà đó sẽ tới cửa cầu hôn.


” Bình Dương quận chúa nói, bà ta thân là mẹ cả muốn đối phó một thứ nữ, thật ra có rất nhiều biện pháp, chưa nói đến chuyện khác, chỉ nói đến mối hôn sự này thôi……Một mối hôn sự nhìn thì có vẻ đẹp đẽ nhưng bên trong lại bẩn thỉu, thối nát có thể khiến thứ nữ kia thê thảm suốt cả đời, mà lúc này! “Nghe nói con trai thứ hai của Vương thượng thư là một người rộng lượng, gả muội muội của con cho hắn ta, cũng có thể xem là một mối hôn sự tốt.

” Bình Dương quận chúa cười nói.

Tân Hoàng lập tức nhíu mày: “Nương, người định cho nàng mối hôn sự tốt như thế để làm gì?!” Vương thượng thư là Hộ Bộ thượng thư, cũng là lãnh đạo trực tiếp của cha nàng - Tân Viễn.

Tuy nói người này có xuất thân bần hàn, không có gốc rễ vững chắc, nếu nói về gia nghiệp tuyệt đối không thể sánh bằng Tân gia, nhưng dù gì đi nữa vẫn là Thượng Thư.

“Đứa nhỏ ngốc.

” Bình Dương quận chúa liếc nhìn Tân Hoàng một cái, ngay sau đó liền nói: “Nương đã đi nghe ngóng, Vương Nhị thiếu gia kia chỉ thích trẻ con thôi.

”Vừa nghe xong, Tân Hoàng liền sửng sốt, ngay sau đó nàng ta đã hiểu ra ý đồ của mẫu thân mình.

Bình Dương quận chúa dạy dỗ Tân Hoàng rất có tâm, cái gì cũng đều dạy cho nàng ta, vậy nên Tân Hoàng cũng biết rất nhiều chuyện, ngay cả sở thích đặc biệt của một số người, nàng ta cũng biết.


Vương Nhị thiếu gia kia nàng ta cũng đã từng gặp qua, ngoại hình trông cũng được nhưng không nghĩ tới hắn ta lại chỉ thích trẻ con.

Nếu nói như vậy, Tân Tâm gả cho hắn ta, khẳng định không có gì tốt đẹp.

Đương nhiên, nếu Tân gia vẫn luôn là hậu thuẫn của Tân Tâm, vậy cho dù vị Vương Nhị thiếu gia kia có không thích Tân Tâm thì cũng sẽ không làm gì Tân Tâm cả.

Nhưng Tân gia có thể làm hậu thuẫn cho Tân Tâm sao?“Cha con nắm được chút điểm yếu của Vương thượng thư, nên sau này chắc chắn sẽ lấy ra dùng.

” Bình Dương quận chúa lại nói.

Tân Viễn vẫn luôn một lòng muốn làm Hộ Bộ Thượng Thư, sớm hay muộn cũng sẽ động thủ với Vương thượng thư.

Mà Tân Tâm lại gả đến Vương gia, chờ tới lúc Vương gia sụp đổ…… Nàng sẽ chẳng có được kết cục tốt đẹp.

“Nương, người thật tốt!” Tân Hoàng ôm lấy cánh tay của Bình Dương quận chúa, nàng ta bắt đầu làm nũng với mẫu thân mình.

“Được rồi, được rồi! Con đừng làm nũng nữa.

” Bình Dương quận chúa nói: “Vậy chuyện của Tân Tâm cũng đã ổn thỏa, lần sau Tam hoàng tử mang đồ tới, con cũng đừng tiếp tục làm bộ làm tịch nữa, lúc nên trả lời, vẫn là phải trả lời.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


“Nương, con biết rồi.” Tân Hoàng cười đáp lại.Chuyện Bình Dương quận chúa nói với Tân Hoàng, Tân Tâm hoàn toàn không biết.

Mà lúc này Tân Tâm vẫn đang dẫn theo Lâm thị đến nhà bếp lấy đồ ăn.Hai ngày nay, đám nha hoàn và bà tử trong Tân phủ đều vô cùng rạo rực, tất cả đều cảm thấy vui mừng vì chuyện Tân Hoàng được tứ hôn, nhưng đối Tân Tâm mà nói chuyện này hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì.Nàng không biết bản thân phải đợi ở đây bao lâu, nàng chỉ biết, chờ tới khi Tân Hoàng gả cho Tam hoàng tử, bản thân chắc chắn sẽ không còn quả ngọt để ăn nữa.Thân thể của nàng đã tĩnh dưỡng xong, đây là lúc nàng vì tương lai của chính mình mà tính toán……Nghĩ như vậy, Chúc Cẩm lại đem trang sức lẫn vàng bạc của chính mình và Lâm thị cùng với số trang sức thuận tay lấy đi khi đánh người lúc trước ra đếm lại một lượt.Bạc chỉ có hai mươi mấy lượng, trang sức phỏng chừng một hai trăm lượng nữa……Trông có vẻ cũng không ít, nhưng muốn đặt mua chút gia sản, số bạc này tuyệt đối không đủ……Sao gần đây lại không có ai tới gây chuyện thế nhỉ? Bằng không, lại có thể cướp được ít vòng bạc trâm vàng nữa……Chúc Cẩm thở dài, mấy ngày nay khi nàng tới phòng bếp, nàng cũng bắt đầu dỏng tai nghe ngóng xem những người xung quanh đang bàn tán cái gì.Tai của nàng rất tốt, cho dù cách rất xa nhưng nàng vẫn nghe thấy người khác nói chuyện.Mấy nha hoàn ở chỗ Lão thái thái đang nói về chuyện thêu hoa, vì vậy nàng cũng biết giá cả của mấy sản phẩm thêu.Mấy nha hoàn phụ trách quét tước trong phòng bếp lại nói về chuyện đồ ăn gần đây tăng giá…… Hóa ra thịt dê, thịt bò ở kinh thành có giá bốn năm mươi lượng một cân?Thậm chí ngay cả mấy nha hoàn hầu hạ ở tiền viện cũng nói……“Nghe nói Chấn Uy tướng quân hồi kinh?”“Ta cũng nghe nói vậy, hình như sáng nay ngài ấy đã đi rồi.


Vừa mới hạ triều, lão gia liền gọi mấy người Lưu tiên sinh tới để nói về việc này.”“Chỉ đáng tiếc chúng ta không cơ hội ra ngoài nhìn thử……“Có cái gì để nhìn, dù sao cũng không có liên quan gì đến chúng ta? Cũng không biết Vân Thanh công chúa có còn muốn gả cho ngài ấy nữa không.”……Mấy nha hoàn hầu hạ ở tiền viện thì thầm bàn tán về chuyện của Chấn Uy tướng quân, ngay sau đó lại nhắc đến Tam hoàng tử.Chúc Cẩm lục lại trong trí nhớ về những tin tức của người này.

Nhưng nguyên chủ cả ngày không ra khỏi cửa, những chuyện ở bên ngoài cũng biết rất ít, chỉ có điều cái tên Chấn Uy tướng quân, nàng cũng từng nghe qua.Sau khi Đại Tề khai quốc, Tiên Hoàng lo sợ những người đã từng theo mình giành lấy giang sơn cũng sẽ mưu phản giống như ông ta trước kia, vậy nên đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp, trừ khử hết từng người từng người một…… Ví dụ như cái ngày nàng xuyên không tới đây gặp được Triệu tiểu hầu gia, cha của hắn ta cũng đã chết một cách không minh bạch.Vắt chanh bỏ vỏ, được cá quên nơm…… Vốn dĩ cũng chẳng có gì là lạ, nhưng sau khi Tiên Hoàng và đương kim Thánh Thượng giết hết tất cả những võ tướng ở thế hệ trước, xung quanh biên giới Đại Tề đột nhiên xảy ra chiến loạn liên miên.Lúc đầu, Đại Tề đã liên tiếp bại trận, may mắn thay mười năm trước, cuối cùng cũng xuất hiện Chấn Uy tướng quân với khí thế ngang trời.Vị Chấn Uy tướng quân này là cháu nội của một văn nhân muốn tị nạn đã tìm đến chỗ của Tiên Hoàng lúc ông ta đang tranh giành thiên hạ.


Người đó lăn lộn đến tận lúc chết cũng chỉ là một quan viên ngũ phẩm, con của ông ta cũng chỉ là quan lục phẩm, nhưng cháu nội lại hoàn toàn không giống.

Từ khi còn nhỏ đã xuất ngoại du học.

Sau khi tòng quan ở tuổi 18 liền liên tiếp giành được chiến thắng, uy danh ở biên cương cũng vô cùng hiển hách..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Đương kim bệ hạ vô cùng “coi trọng” hắn, sau khi bình định được Tây Bắc liền đẩy hắn đến Nam Cương.

Sau khi hắn bình định được Nam Cương, đương kim bệ hạ lại bảo hắn đi đối phó giặc Oa ở Nam Hải ……Hai năm trước, giặc Oa ở Nam Hải cũng bị hắn dẹp yên, đương kim bệ hạ liền triệu hắn hồi kinh, sau đó tứ hôn với công chúa.Chỉ là vị Chấn Uy tướng quân này lại có chút không biết tốt xấu, lại lấy cái cớ đã có người trong lòng để từ chối mối hôn sự với Vân Thanh công chúa.


Vì thế Hoàng đế đã vô cùng giận dữ, lập tức cách chức quan của hắn, bắt hắn mang theo một ngàn người đi tới Sơn Tây đánh thổ phỉ, cho tới nay mới thôi, tính đến hiện tại cũng đã được hai năm.Nguyên chủ biết những việc này là bởi vì Vân Thanh công chúa kia chính là thân muội muội cùng phụ cùng mẫu của Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử lại thường xuyên qua lại với Tân gia, lại thêm Vân Thanh công chúa và Tân Hoàng là bạn thân, thế nên mọi người không thể không nhắc đến việc Chấn Uy tướng quân kia đã từ chối mối hôn sự với Vân Thanh công chúa?Người trong Tân phủ chắc chắn sẽ cảm thấy Chấn Uy tướng quân kia không biết tốt xấu, nhưng sau khi Chúc Cẩm nghe xong những chuyện mà hắn đã trải qua, lại cảm thấy có chút đồng tình với hắn.Tên nhóc này…… Thật sự rất thảm.Thật vất vả mới hạ được một màn ở Tây Bắc, lăn lội trong quân đội một hồi liền lập tức bị đưa đi Nam Cương hoàn toàn xa lạ lại hỗn loạn.Ở Nam Cương chờ đợi bốn năm năm, cuối cùng cũng thu phục được đám thổ phỉ, lấy được lòng quân lại bị đưa đi Nam Hải……Cuối cùng, sau khi hắn xử lí xong giặc Oa vốn có xuất thân từ hải quân tàn dư của tiền triều xong, Hoàng đế lại càng kiêng kị hắn, bởi vậy mới muốn đem công chúa gả cho hắn……Đương nhiên, lần này hắn không chấp nhận lấy công chúa, thế nên mới bị cách chức quan rồi đưa đi Sơn Tây.Chỉ có điều, hắn rất có bản lĩnh, vậy mà đến Sơn Tây lại có thể lập công, vì thế lại được quay trở về ……Chúc Cẩm cảm thấy vị tướng quân kia quả thật có chút đáng thương, mà lúc này, vị tướng quân đáng thương kia lại vừa mới thoát thân từ trong cung, quay trở lại phủ tướng quân.Lúc hắn ở trong cung bởi vì gấp gáp trở về mà “suốt đêm” không ngủ, trên mặt Chấn Uy tướng quân đều lộ rõ sự mỏi mệt, hơn nữa còn bày ra dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể gục xuống ngủ say.


Nhưng chờ tới khi hắn trở về phủ tướng quân rồi đi đến hậu viện, khuôn mặt mỏi mệt lập tức biến mất.Hắn ném khôi giáp rách nát xuống đất, dùng nước quản gia đã sớm chuẩn bị xong để rửa mặt, Sở Tề liền nói với quản gia: “Bảo đám người lão Lục tối nay tới gặp ta.”“Vâng, tướng quân.” Quản gia cung kính nói.“Ngươi đi lấy cho ta chút đồ ăn tới đây.” Sở Tề lại nói.Quản gia lập tức ra ngoài nhưng đúng lúc này, đột nhiên có người tới báo, người đó nói Triệu tiểu hầu gia tới.“Cho hắn ta vào đi.” Sở Tề nói.Đại danh của Triệu tiểu hầu gia là Triệu Tranh, người bên ngoài đều biết hắn ta chính là bạn tốt của Sở Tề.

Trên thực tế, việc hắn ta ở lại trong kinh chính là bởi vì hắn ta là một trong những người giám sát tình hình trong kinh thành.Ngay cả một chức vụ thật, Triệu tiểu hầu gia cũng không có, cả ngày tới tới lui lui trong kinh thành, hoàn toàn không làm chính sự, nhưng chính bởi vì vậy, loại người nào hắn ta cũng quen biết, tin tức hắn ta có được cũng vô cùng nhanh nhạy.Bản thân muốn biết chuyện gì, có lẽ chỗ hắn ta đều có cả……Cho dù đã thất vọng rất nhiều rất nhiều lần, nhưng Sở Tề vẫn lập tức gọi Triệu Tranh vào..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


“Trong kinh có xảy ra chuyện kỳ lạ nào không?” Sở Tề liếc nhìn Triệu Tranh.“Có!” Triệu Tranh lập tức trả lời: “Đại ca, gần nhất trong kinh đã xảy ra vài chuyện rất thú vị.

Đúng rồi đại ca, lúc trước huynh từng nói với ta chuyện nữ nhân có sức lực vô song, ta cũng gặp một người giống thế.”Vốn dĩ Sở Tề đang ngồi yên lắng nghe, nhưng vừa nghe thấy mấy lời Triệu Tranh nói lại đột nhiên đứng phắt dậy: “Thật sao? Người đó là ai?”Từ trước đến nay, cho dù Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mắt, sắc mặt của Sở Tề cũng sẽ không thay đổi.


Triệu Tranh quen biết hắn lâu đến như vậy, cũng từng nhìn thấy hắn bày mưu lập kế đem rất nhiều lão hồ ly chơi đùa trong lòng bàn tay, nhưng quả thật chưa từng thấy hắn như vậy.Triệu Tranh vẫn luôn cho rằng trên đời này không hề tồn tại những chuyện có thể khiến cho Sở Tề thất thố, kết quả ngay lúc này lại chỉ vì một câu nói của hắn ta lại có thể khiến sắc mặt của Sở Tề lập tức thay đổi……Triệu Tranh vô cùng kinh ngạc nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn ta trả lời câu hỏi của Sở Tề: “Đại ca, người đó chính là Nhị tiểu thư của Tân gia.”“Tân gia?” Sở Tề cau mày: “Nhị tiểu thư, con gái của Tân Viễn?”“Chính là nàng, cũng chính là biểu muội của lão Lục.” Triệu Tranh nói: “Ta vẫn luôn cho rằng nàng chỉ là một người yếu đuối không có chủ kiến của riêng mình.

Kết quả không nghĩ tới nàng thật sự thâm tàng bất lộ, không muốn trở thành kẻ tình nguyện bị người khác ức hiếp.


Chuyện nàng làm ngày hôm đó thật sự khiến người ta hả lòng hả dạ! Huynh không thấy được gương mặt xinh đẹp kia của Tân Hoàng vì thế mà vặn vẹo méo mó, còn có Tân Viễn, mấy ngày nay đã tặng cho ta không ít lễ vật, cũng chỉ vì muốn ta đừng nói chuyện này ra bên ngoài……”“Đừng dài dòng nữa có được không, huynh mau nói cho ta nghe về tình huống cụ thể của ngày hôm đó đi.” Sở Tề lập tức ngắt lời Triệu Tranh.Triệu Tranh biết Sở Tề thích nghe những chuyện kỳ lạ, hơn nữa còn có thể từ trong đó mà phân tích ra được một ít âm mưu, nhưng hôm nay hình như không giống vậy?Tại sao hắn ta lại luôn cảm thấy đại ca của hắn ta đã quá chú ý tới vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia?Nếu lúc này, người đứng trước mặt là người khác, Triệu Tranh chắc chắn sẽ giễu cợt hắn một phen, nhưng mà…… Người hiện tại đang đứng trước mặt hắn ta lại là đại ca của hắn ta, là người chỉ cần một bạt tai cũng có thể đánh hắn đến mức gào cha khóc mẹ, đồng thời cũng là người dạy hắn ta vực dậy một Hầu phủ đang đứng bên bờ vực lung lay sụp đổ.Vài năm trước, nếu không phải Sở Tề đã cho hắn ta lời khuyên, chỉ e rằng hắn ta đã sớm bị vị bệ hạ đa nghi ngồi trên ngôi vị hoàng đế kia gi3t chết.Triệu Tranh đem những việc ngày hôm đó bản thân mắt thấy tai nghe kể lại một cách tỉ mỉ cho Sở Tề, sau đó lại nói ra những chuyện mà mình tìm hiểu được trong mấy ngày hôm nay.

Ví dụ như chuyện Nhị tiểu thư của Tân gia uy hiếp Tân Viễn: “Nghe nói mấy ngày nay, vị Nhị tiểu thư này vô cùng nghênh ngang trong Tân gia, nhưng lại không một ai dám chọc đến nàng.”“Tất nhiên rồi, nàng cũng không dễ chọc đến thế.” Sở Tề vừa nói, khóe miệng cũng bất giác cong lên.Triệu Tranh vừa ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Sở Tề đang cười, cả người hắn ta đều sửng sốt…… Có phải hắn ta bị hoa mắt rồi không? Nhất định là hắn ta hoa mắt! Sao hắn ta có thể nhìn thấy vị đại ca mặt lạnh này của mình đang cười chứ?Nụ cười này, nhìn còn có chút…… Khụ khụ, nhộn nhạo.“Hiện giờ nàng sao rồi?” Sở Tề lại hỏi, tuy rằng vẫn chưa chắc chắn trăm phần trăm, nhưng nghe Triệu Tranh miêu tả, hắn liền cảm thấy vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia có tám phần chính là người hắn muốn tìm..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Đợi chờ ba mươi năm, cuối cùng cũng chờ được người rồi.“Tân gia vì nàng mà chọn lựa phu quân, hơn nữa còn chọn được người rồi.” Triệu Tranh lại nói.“Có người được chọn rồi sao?” Sở Tề nhíu chặt mày.“Bình Dương quận chúa vốn có ý xấu nên người được chọn chính là Nhị công tử của nhà Vương thượng thư, ta đã nói chuyện này cho lão Lục, hắn ta đang suy nghĩ biện pháp ngăn cản.” Triệu Tranh nói.Đương nhiên hắn ta biết Bình Dương quận chúa và phu nhân của Vương thượng thư có mối quan hệ thân thiết, cũng biết rất rõ vị Nhị thiếu gia của Vương gia kia không phải thứ tốt đẹp gì.Nếu là người khác, hắn ta đương nhiên sẽ không xen vào nhưng nếu là Nhị tiểu thư của Tân gia, cũng là biểu muội của lão Lục thì lại khác.Quan hệ giữa lão Lục và hắn ta vô cùng tốt, biểu muội của lão Lục cũng chính là biểu muội của hắn ta.

Nếu không biết thì có thể bỏ qua, nhưng nếu đã biết vậy thì có thể giúp vẫn cần phải giúp…… Chỉ là hiện giờ bọn hắn đang trù tính đại sự, vì không để rút dây động rừng, làm việc bắt buộc phải cẩn thận, cho nên chuyện này cũng hơi khó giải quyết.Triệu Tranh vừa dứt lời, liền cảm thấy cả người rét run.


Vừa ngẩng đầu lên nhìn, hắn ta lại phát hiện biểu cảm trên mặt của lão đại nhà mình quả thật có gì đó không đúng, cả mặt đều khiến người ta ớn lạnh, ánh mắt nhìn Triệu Tranh cũng có chút âm trầm.Cái này…… Không phải là lão đại nhà hắn ta có ý với Nhị tiểu thư của Tân gia đấy chứ?Không thể nào như thế được! Mười mấy năm nay vị đại ca này của hắn ta vẫn luôn bôn ba ở bên ngoài.

Thời gian hắn ở kinh thành cộng dồn lại cũng không đến mấy tháng, mà mấy tháng đó cũng chưa từng tiếp xúc qua với người của Tân gia…… Làm thế nào hắn có thể, chắc không phải đã nhìn trúng tiểu nha đầu Tân Tâm kia rồi chứ?Triệu Tranh cảm thấy nhất định là bản thân đã suy nghĩ quá nhiều, lại không nghĩ đến đúng lúc này đại ca nhà hắn ta đột nhiên hỏi: “Ngươi có bản đồ của Tân phủ không? Còn vị Nhị tiểu thư Tân gia kia ở bên trong viện nào?”“Đại ca?” Triệu Tranh trợn tròn mắt, đại ca hỏi mấy chuyện này để làm gì? Sẽ không phải là…… muốn vào Tân phủ, đi thâu hương thiết ngọc* chứ?(*) thâu hương thiết ngọc bản gốc là 偷香窃玉, dùng để chỉ hành vi lén lút, đột nhập rồi c**ng bức người khác.“Có không?” Sở Tề lại hỏi lần nữa.“Có, chỉ là hôm nay ta không mang tới.” Triệu Tranh nói.“Vậy mau quay về lấy đi.” Sở Tề không chút nghĩ ngợi liền nói.Triệu Tranh liền lập tức trở về.


Sau khi hắn ta rời đi, Sở Tề lại duỗi tay sờ sờ chiếc đồng hồ đang đeo trên tay mình mà những người khác hoàn toàn không nhìn thấy: “Ngươi nói xem, người đó có phải là Chúc Cẩm không?”“Nhất định là nàng ấy! Rốt cuộc cũng tìm thấy bọn họ rồi! Ký chủ, ký chủ nhanh chóng đi tìm bọn họ đi, nhanh lên!” Một cái bóng lơ lửng phía bên trên đồng hồ, nó vừa gào thét lên vừa chậm rãi ngưng tụ.Cuối cùng cái bóng đó ngưng tụ thành một bé trai bốn năm tuổi, vừa xinh xắn lại vừa dễ thương.

Nó giữ chặt tay của Sở Tề, sau đó lại nói bằng giọng thúc giục: “Ký chủ, ngươi nhanh một chút!”Bé trai này căn bản không có thực thể, cũng không thể chạm vào Sở Tề được, nhưng Sở Tề vừa bị nó “kéo” một cái lại thật sự có thể đi về phía trước, sau khi đi được vài bước mới dừng lại, hắn nói với vẻ đáng tiếc: “Ban ngày ban mặt, thật sự không tiện.”Giữa ban ngày ban mặt, nếu trèo tường đi gặp nàng quả thật rất dễ bị người ta phát hiện, nhưng nếu quang minh chính đại mà đi……Vừa nãy, ở trong cung hắn đã giả vờ vô cùng mệt mỏi, mà lúc này không thể nào vừa hồi phủ đã đến thăm hỏi Tân gia..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Tốt nhất hắn vẫn nên chờ đến tối lại đi.

Quản gia vừa bưng đồ ăn lên, Sở Tề chỉ ăn hai miếng rồi lại nói: “Ngươi bảo phòng bếp đi chuẩn bị cho ta chút điểm tâm, chuẩn bị thêm cả một con gà nướng, một con vịt kho.

Chờ sau khi trời tối thì đựng đồ ăn vào hộp cho ta.

”Nói xong, Sở Tề lại nói: “Đúng rồi, ngươi nói với lão Lục một tiếng, bảo hắn ta ngày mai hãy tới đây, tối hôm nay ta có việc rồi.

”Quản gia đáp lời, ông ấy vô cùng khó hiểu mà lui xuống —— Hình như hôm nay tướng quân có gì đó hơi khác?Qua nửa canh giờ, Triệu Tranh đã vội vàng mang theo bản đồ tới, bên trên bản đồ vẽ lại bố cục của Tân phủ cho Sở Tề.

Bản đồ được vẽ vô cùng chi tiết, hơn nữa hắn ta còn cố ý dùng chu sa khoanh tròn lại vị trí thiên viện mà Chúc Cẩm và Lâm thị đang ở, thoạt nhìn đã lập tức hiểu ngay.

Tân phủ rộng lớn như vậy thế nhưng nơi Chúc Cẩm ở lại có thể nhỏ đến thế…… Nội tâm Sở Tề liền cảm thấy bất mãn, nhưng hắn cũng đột nhiên nhớ ra, mỗi lần nàng xuyên không quả thật đều vô cùng xui xẻo, hắn còn nhớ lần đó nàng cùng hắn sống trong lãnh cung, hai người vất vả trồng rau nhưng vẫn ăn không đủ no, bất giác hắn liền thấy bình thường lại.

Nếu so với lần trước thì lần này đã tốt hơn rất nhiều.


Huống chi lần này nàng vẫn còn có hắn, đời này hắn nhất định sẽ không để nàng phải chịu khổ.

Sở Tề vẫn luôn cảm thấy hôm nay thời gian trôi qua quá chậm.

Thật ra ngày đầu tiên hắn về kinh đã có rất nhiều chuyện phải làm, nhưng hiện giờ hắn lại không thể nào khống chế bản thân bình tĩnh lại được.

Quả thật ngay lúc này hắn không thể nào xác định một cách chắc chắn vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia chính là người mà mình muốn tìm.

Nhưng cho dù như vậy, trái tim hắn vẫn đạp nhanh như cũ.

Trầm mặc hồi lâu, Sở Tề dứt khoát lấy giấy bút ra, sau đó bắt đầu luyện chữ.

Người ta đều nói Sở tướng quân từ nhỏ chỉ yêu thích khua kiếm vung thương, nói về học vấn lại hoàn toàn không tốt, nhưng trên thực tế…… một chữ này do Sở Tề viết ra ngay cả các nhà thư pháp đương thời cũng cũng chưa chắc đã so được với hắn.


Chỉ là hắn hiển nhiên không có ý định lưu lại bức nào…… Sau khi viết xong một bức, hắn nhóm một chậu lửa, sau đó đem bức vẽ kia đốt cháy, cả người hắn vì thế cũng tỉnh táo lại.

Sở Tề gọi Triệu Tranh tới, cả hai bắt đầu nói về những chuyện trong kinh thành, rồi lại bố trí một vài việc, mà lúc này rốt cuộc cũng đã hết một ngày.

“Ngươi có thể đi rồi.

” Sở Tề nhìn về phía Triệu Tranh.

“Đại ca, không phải huynh còn phải gặp lão Lục sao?” Triệu Tranh sửng sốt.

“Ta đã nói với hắn ta, tối mai mới gặp hắn.

” Sở Tề nói xong ngay lập tức xách theo hộp đồ ăn mà quản gia chuẩn bị rồi rời khỏi nhà.

Lúc này đại ca của hắn ta còn muốn đi đâu? Triệu Tranh thấy có chút kỳ lạ, nhưng đột nhiên hắn ta lại nhớ ra cái gì đó…… Khoan đã, có lẽ nào đại ca của hắn ta thật sự muốn đi thâu hương thiết ngọc sao?Có phải hắn ta đã nghĩ nhiều rồi không, đại ca của hắn ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy……Chỉ có điều nếu đại ca đã đi rồi, vậy hắn ta cũng nên đi thôi……Triệu Tranh đi ra ngoài, không ngờ rằng hắn ta vừa đi ra ngoài được vài bước, liền gặp phải Lâm Danh Đường, cũng chính là lão Lục mà hắn ta đã nhắc tới nhiều lần.

Thân phận của Lâm Danh Đường và Triệu Tranh không giống nhau, hắn ta không thể nào quang minh chính đại mà đi vào từ cửa chính của phủ tướng quân được, cho nên từ trước tới nay, đều là buổi tối trèo tường tới tìm Sở Tề, hôm nay cũng giống như lúc trước.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


“Đại ca đâu?” Sau khi Lâm Danh Đường trèo tường vào sân liền hỏi.

“Đại ca đi ra ngoài rồi.

” Triệu Tranh nói: “Không phải đại ca đã nói với ngươi hôm nay đừng tới sao?”“Ta…… Ta có việc muốn cầu xin đại ca.

” Lâm Danh Đường có chút ngượng ngùng.

“Có chuyện gì? Ngươi thử nói nghe xem.

” Triệu Tranh rất hứng thú mà nhìn về phía Lâm Danh Đường.

“Chính là chuyện của biểu muội ta, chuyện này ta đã nói với ngươi rồi.

Chính là Bình Dương quận chúa muốn gả muội ấy cho cái tên vương bát đản nhà Vương thượng thư kia, vậy nên ta liền phái người đi điều tra một chút…… Lần này Bình Dương quận chúa quyết định phải đối phó được nàng, cho dù không có Vương nhị thiếu gia cũng sẽ có Lý nhị thiếu gia.

Mà việc này ta cũng không thể giải quyết được……” Lâm Danh Đường nhíu nhíu mày.


Thiếp thất Lâm thị của Tân Viễn chính là cô cô của hắn ta.

Lúc trước Lâm gia nhà bọn họ xảy ra chuyện, tuy vị cô cô này của hắn ta cũng không giúp được gì, nhưng cũng không gây phiền phức cho bọn họ, hơn nữa còn đem chút của hồi môn trong số hồi môn của mình tặng cho bọn họ……Nếu không phải nhờ vào số tiền đó, nói không chừng cả nhà bọn họ đã đói chết.

Tuy về sau, bọn họ và Lâm thị không liên lạc với nhau nữa nhưng nhìn thấy Lâm thị xảy ra chuyện ngay trước mắt, hắn ta vẫn muốn giúp đỡ, cố tình làm việc này để quỷ không biết người không hay lại là chuyện rất khó.

Trên tay hắn ta có nhân thủ, nhưng nếu hắn ta muốn đem những người này đi cứu biểu muội của mình thì phải được sự cho phép của Sở Tề.

“Ta cũng đã nói qua việc này với đại ca, chỉ là phản ứng của huynh ấy rất lớn……” Triệu Tranh nói.

“Cái gì?” Lâm Danh Đường hỏi lại.

“Lâm Tiểu Lục, không có gì, không xảy ra chuyện gì cả.

Hay là chúng ta ở đây chờ đại ca trở về đi?” Triệu Tranh đề nghị.

Hắn ta thật sự rất muốn biết đại ca của mình có phải đã đi gặp vị Nhị tiểu thư của Tân phủ không……Lâm Danh Đường tâm phiền ý loạn, tùy ý gật gật đầu.


Mà lúc này, bên trong Tân phủ, Lâm thị đã ngủ rồi.

Chúc Cẩm lồm cồm bò dậy từ trên giường rồi đi ra ngoài sân.

Hôm nay là ngày mười sáu, trăng trên trời tròn vành vạnh, một ngày có thời tiết tốt như vậy lại vô cùng thích hợp đi ra ngoài để nghiên cứu địa hình……Ngay từ đầu, Chúc Cẩm hoàn toàn không có dự tính sẽ ở mãi trong Tân gia làm Nhị tiểu thư.

Đây là một xã hội cổ đại không chút yên ổn, nàng thân là nữ nhân, ở thời đại này thì cho dù bản thân có chút bản lĩnh, thì việc nàng đơn độc lăn lộn ở bên ngoài cũng sẽ không dễ dàng gì.

Nhưng cho dù có vậy, nàng cũng không định ở mãi trong Tân gia làm một vị Nhị tiểu thư nữa.

Một trong những nguyện vọng của Tân Tâm chính là mang Lâm thị rời khỏi Tân gia, nhưng nếu nàng vẫn ngoan ngoãn làm một vị Nhị tiểu thư, vậy căn bản không thể nào có cơ hội mang Lâm thị rời đi.

Những gia đình giàu có trong kinh thành này không tồn tại việc lúc con gái xuất giá lại được phép mang theo mẫu thân của mình!Huống chi, cho dù nàng có an phận thủ thường thì cũng không có chuyện Bình Dương quận chúa và Tân Hoàng sẽ buông tha nàng.

Trước khi Bình Dương quận chúa và Tân Hoàng tiếp tục ra tay, tốt nhất nàng vẫn nên nhanh chóng chạy trốn.

Nhưng tại sao ngay từ lúc bắt đầu lại không chạy trốn…… Trước khi chạy trốn nàng muốn tĩnh dưỡng thật tốt, đồng thời cũng tiện để tìm hiểu thêm về thế giới này.

Dưới tình huống hai mắt tối sầm lại trực tiếp xông thẳng ra ngoài, vậy chỉ có thể là chê cái mạng của mình quá lớn!Ví dụ như lúc này, Chúc Cẩm đang định đi ra bên ngoài Tân phủ nhìn thử xem.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Chúc Cẩm nhanh chóng leo lên nóc nhà, nàng đứng bên trên tường rào, tính toán xem có thể tìm được vị trí nào bằng phẳng một chút để nhảy ra ngoài.

Nhưng ngay sau đó, Chúc Cẩm lại không lập tức nhảy xuống dưới.

Nương theo ánh trăng, nàng nhìn thấy ngay bên dưới tường rào có một người đang đứng.

Đó là một nam tử khoảng ba mươi tuổi, diện mạo hắn vô cùng anh tuấn, trên người mặc áo đen, trên tay còn cầm theo một hộp đồ ăn, mà chính lúc này hắn cũng đang ngẩng đầu nhìn Chúc Cẩm.

Bốn mắt nhìn nhau, Chúc Cẩm chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, mặt nàng cũng nóng dần lên.

Diện mạo của người này thật sự quá hợp khẩu vị của nàng mà!Trước đây nàng vẫn luôn không biết kiểu nam nhân mà mình thích sẽ có dáng vẻ như thế nào nhưng hiện tại xem như nàng đã biết rồi…… Kiểu mà nàng thích chính là kiểu như vậy!Nuốt một ngụm nước miếng, Chúc Cẩm không chút nghĩ ngợi liền hỏi: “Vị đại ca này, huynh đã thành thân chưa?”******Nếu bản thân phải gả cho người ta, vậy cũng phải gả cho một người như vậy!Lần đầu tiên Chúc Cẩm nhìn thấy người đó đứng bên dưới tường rào, trong lòng nàng liền xuất hiện một ý niệm như thế, cuối cùng cũng vì buột miệng mà thốt ra câu hỏi ban nãy.


Nhưng sau khi hỏi xong, Chúc Cẩm đã cảm thấy hối hận.

Nàng căn bản không biết người trước mặt là ai, đang ở đó làm cái gì.

Tại sao nàng có thể trực tiếp buông lỏng phòng bị như thế?Nàng cảm thấy có chút ảo não, đúng lúc này, nam tử bị nàng hỏi lại đột nhiên cười cười: “Ta chưa thành thân.

”Nụ cười kia thật sự quá đẹp! Dáng người nhìn cũng thật hấp dẫn!Đúng là dưới ánh trăng sáng ngắm nhìn mỹ nhân, càng ngắm lại càng đẹp!Huống chi người này vẫn còn chưa thành thân……Chúc Cẩm cũng không biết có phải do bản thân bị nụ cười của nam nhân này khiến nàng bị hoa mắt hay không.

Nàng biết rõ bản thân cần phải phòng bị, nhưng lại không thể nào phòng bị nổi……Thôi bỏ đi, vậy trước tiên không phòng bị cũng được.


Đứng từ bên trên nhìn xuống, Chúc Cẩm liếc mắt nhìn nam nhân kia từ trên xuống dưới một lượt, sau đó nàng lại hỏi: “Nếu huynh vẫn chưa thành thân vậy huynh có tiểu thiếp hay thông phòng không?”Tuy rằng người này đặc biệt hợp với khẩu vị của nàng, nhưng nếu hắn đã có nữ nhân khác…… Nàng cũng không thèm tranh giành với người ta!“Không có, tại hạ chưa từng có quan hệ xác th1t với người khác.

” Nam nhân kia lại nói.

“Thật tốt quá!” Chúc Cẩm vừa lòng gật đầu, nhưng đột nhiên nàng lại nhớ ra điều gì, trên mặt lộ rõ vẻ rối rắm: “Khoan đã, huynh bao nhiêu tuổi rồi…… Không phải là có bệnh gì đấy chứ?”Ở Đại Tề, cho dù có thành thân muộn đi chăng nữa thì ngoài hai mươi tuổi chắc chắn cũng đã thành thân hết rồi, mà người trước mặt nàng hẳn đã là ba mươi đi? Ba mươi tuổi vẫn còn chưa thành thân, cái này……Có lẽ nào hắn lại già hơn so với tuổi thật?“Tại hạ năm nay vừa tròn ba mươi tuổi, bởi vì bận rộn lập nghiệp, mới chậm trễ việc thành gia lập thất, tuyệt đối không hề có bệnh.

” Sở Tề nói, trên mặt vẫn duy trì nụ cười như cũ, hắn chăm chú nhìn ngắm Chúc Cẩm.

“Rất tốt……” Chúc Cẩm gật gật đầu, ngay sau đó lại ưỡn thẳng ngực hỏi tiếp: “Nếu huynh vẫn chưa thành thân, vậy có muốn cưới được một đại mỹ nhân tuyệt sắc hay không?”“Có thể xưng là tuyệt sắc đại mỹ nhân, vậy trong thiên hạ này cũng chỉ có một mình tiểu thư mà thôi…… Nếu tiểu thư nguyện ý gả, tại hạ cầu còn không được.

” Sở Tề cười cười nhìn về phía thiếu nữ đang ngồi bên trên tường rào.

Chúc Cẩm được hắn khen đến mức trong lòng nở hoa: “Mắt nhìn người của huynh rất tốt! Đương nhiên huynh cũng không kém, diện mạo đặc biệt đẹp trai!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Chúc Cẩm không nghĩ tới dưới tình huống muốn ra ngoài nhìn thử xem thế nhưng liền gặp được một người có thể gả…… Chúc Cẩm đột nhiên cảm thấy vận khí của mình cũng khá tốt.

Chờ chút, hình như nguyện vọng của Tân Tâm là muốn gả cho một người thành thật?Người thành thật ấy hả…… Chính là kiểu nam nhân không trêu hoa ghẹo nguyệt hơn nữa còn phải nghe lời nàng nữa?“Đúng rồi, còn một vấn đề cuối cùng nữa, huynh có đồng ý sau này tất cả mọi chuyện đều nghe theo ta không?” Chúc Cẩm lại hỏi.

“Đương nhiên đồng ý.

” Sở Tề cười rộ lên.

Chúc Cẩm nhìn hắn cười thật tươi, mặt nàng cũng nóng dần sau đó nàng lại ho nhẹ một tiếng.

Cố gắng khiến tâm trạng của bản thân bình tĩnh lại, nhưng đột nhiên nàng lại nhớ ra điều gì…… Hình như nàng đã quên chưa hỏi rõ người này tên là gì, nghề nghiệp của hắn ra sao……Đương nhiên, trước lúc đó, nàng chắc chắn sẽ tự giới thiệu trước một chút về bản thân mình.

“Ta tên là…… Tân Tâm, là Nhị tiểu thư của Tân gia, còn huynh tên là gì?” Chúc Cẩm hỏi.

“Tại hạ tên Sở Tề, cũng chính là Chấn Uy tướng quân.

” Sở Tề nói.


“Sở Tề? Cái tên này nghe rất quen tai……” Chúc Cẩm nói, đột nhiên nàng trừng to hai mắt: “Chấn Uy tướng quân Sở Tề?”“Đúng! Chính là tại hạ.

”“!!!”Chúc Cẩm vừa vuốt cái bụng bởi vì ăn no mà đã căng tròn của mình vừa trèo lại vào sân, ngay sau khi vào phòng đã lập tức đi ngủ.

Vốn dĩ chỉ định trèo tường ra ngoài tìm hiểu chút tin tức không nghĩ tới lại có thể gặp được một nam nhân vô cùng thích hợp để gả đi…… Chúc Cẩm liền cảm thấy tất cả đều là do vận khí của mình tốt.

Chỉ là…… Nam nhân đó lại là Chấn Uy tướng quân Sở Tề, chuyện này thật sự…… Khiến nàng cảm thấy có chút không chân thật.

Đến cả công chúa người ta còn không muốn cưới, thế nhưng lại đồng ý cưới nàng!Chỉ có điều chuyện này cũng chẳng có gì làm lạ, nàng xinh đẹp như vậy, đám người kia thấy nàng chướng mắt tuyệt đối là bởi vì bọn họ bị mù.

Tối hôm nay, Chúc Cẩm ngủ rất ngon.

Từ sau khi xuyên không tới đây, nàng vẫn luôn có chút bất an, nhưng lúc này lại đột nhiên cảm thấy yên lòng.

Mà lúc nàng đang ngủ, cũng là lúc Sở Tề xách theo hộp đồ ăn trống không vừa kịp quay về phủ Chấn Uy tướng quân.


Lần đầu tiên hắn nhìn thấy thiếu nữ kia, hắn liền biết nàng chính là Chúc Cẩm, cũng chính là người mà hắn muốn tìm.

Hắn lại tìm thấy nàng rồi.

Đáng tiếc bởi vì nguyên nhân hệ thống hạn chế, hắn không thể nói được điều gì…… Chỉ có điều Chúc Cẩm đã đồng ý gả cho hắn, như vậy cũng được rồi.

Vừa trèo tường vào chỗ ở của mình, Sở Tề liền nhìn thấy Triệu Tranh và Lâm Danh Đường đã ngồi ở trong sân, cả hai người Triệu Tranh và Lâm Danh Đường cũng nhìn thấy Sở Tề.

Khuôn mặt vị đại ca này của bọn họ lúc nào cũng lạnh lùng, thế nhưng lúc này khuôn mặt ấy lại tràn ngập ý xuân…… Ngay cả Triệu Tranh và Lâm Danh Đường đều sửng sốt.

Triệu Tranh càng thêm khẳng định suy đoán lúc trước của chính mình, mà Lâm Danh Đường…… Hắn ta lại cảm thấy hoài nghi liệu có phải là bản thân nhìn nhầm rồi không.

“Các ngươi có việc gì?” Sở Tề hỏi, nhanh chóng thu hồi lại sắc mặt.

Sau khi nhận ra biểu cảm của Sở Tề đã lạnh lùng như trước, Lâm Danh Đường càng thêm chắc chắn nét mặt kia đều là do bản thân hắn ta nhìn nhầm.

Lúc này, quả thật hắn ta không còn tâm trạng nghĩ chuyện này chuyện nọ nữa…… “Huỵch” một tiếng, Lâm Danh Đường quỳ gối ở trước mặt Sở Tề: “Tướng quân, thuộc hạ có việc muốn cầu xin.

”Lúc còn nhỏ, Sở Tề đã bảo bọn họ gọi hắn là đại ca, bọn họ vẫn luôn gọi hắn như vậy cho đến tận bây giờ nhưng hiện tại thân phận của bọn họ quả thật đã không giống lúc trước.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Lúc này, Lâm Danh Đường vô cùng coi trọng sự khác biệt trên dưới.

“Chuyện gì?” Sở Tề hỏi.

“Thuộc hạ muốn cầu xin tướng quân giúp đỡ cứu hai người.

” Lâm Danh Đường nói: “Cô cô của thuộc hạ gả cho Tân Viễn, chỉ có duy nhất một cô con gái.

Mà hiện giờ Bình Dương quận chúa không muốn bỏ qua cho hai người họ nữa, bà ta rắp tâm ám hại, vì vậy thuộc hạ muốn đón hai người họ ra khỏi Tân phủ.

”Nếu Tân Viễn kia chỉ là một Hộ Bộ thị lang bình thường, vậy hắn ta vẫn có thể âm thầm đưa người đi, nhưng mà Tân Viễn không giống vậy.

Sự tồn tại của Bình Dương quận chúa và Tân Hoàng khiến những người nhìn chằm chằm vào Tân gia đặc biệt nhiều, Tân gia cũng phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, thuộc hạ của hắn ta khó có thể đem Lâm thị và Tân Tâm âm thầm đón đi mà không để lộ dấu vết.

Cho dù có thực hiện được bước này, thì kế tiếp muốn đem người đưa ra khỏi kinh thành cũng không dễ dàng gì.


E rằng chỉ có nhân thủ của tướng quân, mới có thể thần không biết quỷ không hay mà đem người rời khỏi kinh thành, cũng chỉ có tướng quân mới có thể khiến việc này không ồn ào ầm ĩ.

“Ta sẽ giúp ngươi đón người ra, ngươi cứ an tâm chờ tin tức là được.

” Sở Tề không chút nghĩ ngợi liền nói.

“Cảm tạ tướng quân!” Lâm Danh Đường có chút kích động.

“Gần đây, tình hình trong kinh thành thế nào rồi?” Sau khi Sở Tề đáp ứng thỉnh cầu của Lâm Danh Đường liền hỏi sang chuyện khác.

Lâm Danh Đường lập tức hồi báo.

Ngày hôm nay, Lâm Danh Đường đã chờ đợi ở phủ Chấn Uy tướng quân qua nửa đêm mới rời đi.

Tướng quân đã trở về, chuyện mà bản thân lo lắng cũng đã được giải quyết……Ngày hôm sau, Lâm Danh Đường dậy rất muộn, cuối cùng là bị mẫu thân của hắn ta đánh thức thì mới chịu dậy.


“Danh Đường, mau dậy đi! Mau dậy đi!” Lâm mẫu gõ gõ cửa phòng Lâm Danh Đường mà gọi hắn ta.

Lâm Danh Đường nhanh chóng sửa soạn rồi lập tức ra mở cửa phòng: “Nương, làm sao vậy?”“Danh Đường, có phải con đi cầu xin tướng quân giúp biểu muội con thoát khỏi mối hôn sự với Vương gia kia đúng không?” Lâm mẫu hỏi, nét mặt của bà ấy có chút kỳ lạ.

“Đúng vậy nương, làm sao vậy?” Lâm Danh Đường có chút khó hiểu, mẫu thân hắn ta là người cực kì có chủ ý.

Sau khi phụ thân hắn ta chết trong thảm họa, thậm chí một mình bà ấy đã gánh vác cái nhà này, cho nên rất nhiều chuyện hắn ta đều không dối gạt mẫu thân của mình.

Chuyện Bình Dương quận chúa muốn đem Tân Tâm gả đến Vương gia và cả chuyện hắn ta đi cầu xin tướng quân, mẫu thân của hắn ta đều biết.

“Bên chỗ phủ Tướng quân có tin tức.

” Biểu cảm của Lâm mẫu càng phức tạp.

“Nhanh như vậy tướng quân đã đón được người từ Tân gia ra ngoài rồi sao? Như vậy có khiến thế lực dưới tay tướng quân bị bại lộ không?” Lâm Danh Đường có chút kinh hỉ, cũng cảm thấy có chút khó hiểu…… Việc này làm như vậy có quá hấp tấp rồi không.

“Sẽ không bị bại lộ……” Lâm mẫu nói: “Ta nghe được tin tức…… Tướng quân đến Tân phủ cầu hôn.

”“Hả?” Bỗng chốc, Lâm Danh Đường liền không kịp phản ứng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Hôm nay, Vương thượng thư và phu nhân của ông ta đã đến Tân gia từ sáng sớm.Vương thượng thư xuất thân bần hàn, không có chỗ dựa, tài cán cũng chỉ ở mức bình thường, duy chỉ có điều vận khí của ông ta rất tốt.

Lúc Tiên hoàng vẫn chưa giành được giang sơn Đại Tề, lúc ấy ông ta chỉ là một tên tú tài nghèo túng đã đi theo đương kim Thánh Thượng, hơn nữa còn vô cùng nghe lời, lúc này mới có thể từng bước thăng chức lên làm Hộ Bộ thượng thư.Ông ta biết rõ chuyện trong nhà mình, vậy nên cho dù Tân Viễn là người dưới trướng của ông ta, ông ta cũng vẫn đối xử với Tân Viễn vô cùng khách khí.

Lần này Tân gia muốn cùng nhà ông ta kết thân, dù Tân Viễn chỉ đồng ý gả cho nhà ông ta một thứ nữ, ông ta cũng vô cùng vui mừng.Nhưng phu nhân của Vương thượng thư còn vui mừng hơn.Chút chuyện kia của Vương Nhị thiếu gia, Vương thượng thư hoàn toàn không biết, nhưng Vương phu nhân lại rất rõ.Cái dáng vẻ này của con trai mình, nếu cưới một cô gái nhà cao cửa rộng, cuối cùng chỉ e là kết thân không được ngược lại thành thù, nhưng nếu để con trai cưới con gái của một gia đình bình dân, bà ta lại không cam lòng.Cho nên đối với thứ nữ này của Tân gia, bà ta càng nhìn càng cảm thấy vừa lòng.Tân gia vốn thuộc dòng dõi thư hương, dù đã trải qua hai triều đại nhưng vẫn không suy yếu, so với Vương gia quả thật hiển hách hơn nhiều.


Tuy nói Tân Tâm này là thứ nữ, nhưng mẫu thân của nàng thật ra lại là nguyên phối của Tân Viễn, việc này cả kinh thành người người đều biết.

Nếu nói về thân phận, thân phận của Tân Tâm hoàn toàn không thấp hơn con trai của bà ta chút nào.Vậy cũng thôi đi vì dù sao Tân Tâm này vẫn không được người ta sủng ái.Tân Viễn hiển nhiên không chút quan tâm đ ến thứ nữ này, Bình Dương quận chúa càng không cần phải nói.

Kể từ giờ về sau, con trai của bà ta có khiến Tân Tâm phải chịu ủy khuất, thì nàng ấy cũng không có cửa để cầu khẩn nữa.Thậm chí bà ta còn tình nguyện bỏ chút sức dỗ dành tiểu nha đầu này nếu nàng ấy khóc lóc.

Hơn nữa, bà ta còn nghe nói tính tình của Tân Tâm không hề nóng nảy, nói không chừng nàng ấy còn tình nguyện ngoan ngoãn mà ở lại Vương gia sống cuộc sống của một quả phụ.Mà Lâm thị kia không phải đã bị người ta cướp đoạt vị trí nguyên phối vẫn không dám hé răng nói nửa lời hay sao?Sau khi Vương phu nhân nhận được ám chỉ từ chỗ Bình Dương quận chúa, bà ta càng nghĩ càng vừa lòng.


Vậy nên hôm nay Vương thượng thư vừa mới hạ triều, bà ta liền lôi kéo Vương thượng thư cùng tới Tân gia, muốn đến để định ra mối hôn sự này.Sau khi định ra hôn sự xong, liền có thể cầu hôn rồi mang sính lễ tới!Dáng người của Vương thượng thư và Vương phu nhân đều có chút phát tướng, nhìn thôi liền biết cả hai rất có tướng phu thê.

Nhưng dáng người của Tân Viễn và Bình Dương quận chúa vẫn giống như xưa, chưa từng có chút thay đổi theo năm tháng.

Tân Viễn nhìn vẫn anh tuấn tiêu sái như cũ, Bình Dương quận chúa vừa quyến rũ lại vừa trưởng thành.Sau khi hạ nhân dâng trà rồi hàn huyên đôi chút, Vương thượng thư liền đi thẳng vào chủ đề, ông ta nói ra ý đồ đến Tân gia hôm nay: “Ta nghe nói thứ nữ nhà Tân đại nhân vẫn chưa có hôn phối……”Vương thượng thư còn chưa nói hết lời, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào huyên náo lẫn những tiếng kêu la thảm thiết.

Cùng lúc đó, quản gia của Tân phủ cũng vội vội vàng vàng mà vọt từ cửa vào, mặt mày ông ta hốt hoảng chạy đến nói: “Đại nhân! Chấn Uy tướng quân tới!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


“Cái gì?” Tân Viễn kinh ngạc mà nhìn quản gia nhà mình, đương kim Thánh Thượng chỉ sắc phong một Chấn Uy tướng quân duy nhất, người đó cũng chính là Sở Tề, mà ông ta và Sở Tề từ trước đến nay vẫn chưa từng tới lui…… Vậy Sở Tề tới đây làm gì vậy?Cả mặt Tân Viễn đều lộ rõ vẻ khó hiểu, nhưng ông ta vẫn nói: “Mau mời Sở tướng quân vào đây!”Quản gia nghe vậy, khuôn mặt lập tức lộ rõ vẻ khổ sở.

Vị Chấn Uy tướng quân kia căn bản không cần ông ta mời……Lúc đầu, điều ông ta muốn nói quả thật không phải “Chấn Uy tướng quân tới”, mà là “Chấn Uy tướng quân đánh tới cửa rồi”……“Không cần nữa.” Đúng lúc quản gia đang rối rắm, một giọng nói trầm trầm vang lên.

Cùng lúc đó, một nam tử khoảng ba mươi tuổi nhanh chóng từ ngoài cửa tiến vào: “Tân đại nhân, ta đã vào tới nơi rồi.”Tân Viễn nhìn thấy người kia, sắc mặt ông ta hơi đổi.


Người trong phủ ông ta hoàn toàn không thể tùy tiện cho người khác đi vào trong, nói cách khác Sở Tề này là xông vào đây?Đang nghĩ như vậy, Tân Viễn lại nhìn xuyên qua cửa lớn đang mở rộng, lại nhìn thấy đám hạ nhân trong phủ ông ta đang bị một đám người cường tráng chặn ở góc sân, mặt mũi bọn họ đều bầm dập.Ông ta lại nhìn thoáng qua Sở Tề, phát hiện bên cạnh hắn còn mang theo một đám người cướng tráng, vòng eo rắn chắc, sắc mặt nghiêm chỉnh nhưng ánh mắt lại vô cùng tà ác nhìn chằm chằm mình.

Vậy nên ông ta càng thêm khẳng định suy đoán của bản thân, hơn nữa cũng có chút sợ hãi.Sau khi Sở Tề này vào kinh, lại không ở trong phủ mình giấu tài, ấy vậy ngược lại còn xông vào phủ đệ của ông ta…… Hay hắn thực sự có tâm tư đại nghịch bất đạo ư?Nội tâm Tân Viễn bỗng hiện lên vô vàn ý niệm, nhưng trên mặt lại không hề để lộ dù chỉ một chút: “Hóa ra là Sở tướng quân, không biết Sở tướng quân tới đây là có việc gì?”Từ trước đến nay, Sở Tề ở trong triều vẫn luôn độc lai độc vãng, cũng không thân cận với bất cứ ai, vẫn luôn chỉ một lòng đánh giặc.

Vậy hôm nay hắn đến đây tự tìm phiền toái…… Là bởi vì hắn muốn phản lại bệ hạ, hay là có thù oán gì với ông ta?“Ta tới đây đương nhiên là có chuyện.” Sở Tề nói.“Vậy tướng quân có chuyện gì?” Tân Viễn lại hỏi.“Ta tới để cầu hôn!” Sở Tề cười cười.


Tuy rằng hắn cười, nhưng nụ cười kia cộng thêm tiếng kêu gào thảm thiết từ miệng đám hạ nhân của Tân phủ lại luôn khiến người ta cảm thấy lần này hắn đến đây hoàn toàn không có ý tốt.Hơn nữa…… Lại còn là cầu hôn?! Lòng Tân Viễn chợt thấy “Lộp bộp”, sắc mặt của Bình Dương quận chúa cũng lập tức thay đổi.“Tướng quân có ý gì? Tiểu nữ đã được tứ hôn cho tam điện hạ rồi!” Bình Dương quận chúa không chút nghĩ ngợi liền nói.“Sở tướng quân! Rốt cuộc tướng quân đang nghĩ gì vậy?!” Tân Viễn cũng nói.Bất kể là Tân Viễn hay Bình Dương quận chúa thì cả hai đều cảm thấy Sở Tề xông cửa vào trong phủ để cầu hôn, vậy chắc chắn là đã nhìn trúng Tân Hoàng.Mệnh cách của Tân Hoàng vô cùng cao quý, nếu Sở Tề thật sự có tâm tư đại nghịch bất đạo, luôn nhòm ngó ngôi vị hoàng đế, vậy thì việc hắn coi trọng Tân Hoàng cũng chẳng có gì là lạ.Chỉ có điều đây lại là kinh thành…… Cho dù Sở Tề có binh quyền, lúc hắn đơn độc vào kinh cũng sẽ không mang theo số binh lính mang đến kia.

Hiện giờ hắn lại làm như vậy, lẽ nào hắn không sợ bản thân chết không có chỗ chôn sao?Hoặc là hắn chỉ muốn phá hỏng thanh danh của Tân Hoàng?Tân Viễn nghĩ rất nhiều, nhưng đều cảm thấy không đúng.

Mà lúc này, Sở Tề lại mở miệng: “Cái gì mà tứ hôn cho tam điện hạ? Từ lúc nào Tân Tâm lại bị tứ hôn cho tam điện hạ chứ?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


“Tân Tâm?” Tân Viễn sửng sốt。“Đúng vậy, Nhị tiểu thư của quý phủ vô cùng xinh đẹp, khiến người gặp khó quên.

Vậy nên ta muốn cưới nàng ấy, mục đích hôm nay tới đây chính là tới cầu hôn.” Sau khi Sở Tề nói xong, dường như tận lúc này hắn mới phát hiện lúc bản thân mình đến có hơi ầm ĩ, bèn dùng thái độ không chút hối lỗi mà xin lỗi: “Xin lỗi, ta nghe nói các ngươi muốn đem nàng đính hôn cho người khác, nên có chút sốt ruột, thế nên mới đánh thẳng vào đây.”“Ngươi muốn cầu hôn Tân Tâm?” Cả người Bình Dương quận chúa ngây ngốc.Nhất thời, Tân Viễn cũng không kịp phản ứng, Tân Hoàng thường xuyên ra ngoài, hơn nữa nàng ta còn là bạn tốt của Vân Thanh công chúa.

Nàng ta cũng đã từng gặp qua khuôn mặt của Sở Tề, nhưng Tân Tâm, nàng ấy và Sở Tề căn bản chưa từng gặp nhau nhỉ?“Sở tướng quân……” Ngay lúc này, Tân Viễn cũng không biết bản thân nên nói cái gì, mà còn có thể nói cái gì được chứ.“Sở tướng quân, ngươi gặp Tân Tâm khi nào?” Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên, ngay sau đó một thiếu nữ khoác trên mình cẩm y hoa phục, tướng mạo vô cùng mỹ lệ đi ra từ phía sau bức bình phong.


Nếu người này không phải Tân Hoàng thì còn có thể là ai?Tân Hoàng trốn ở phía sau, vốn dĩ muốn tận mắt nhìn thấy Tân Tâm bị đính hôn cho Vương Nhị thiếu gia, nàng ta chưa từng nghĩ đến mọi việc sẽ biến thành thế này, nửa đường bỗng nhảy ra một Chấn Uy tướng quân!Lúc ban đầu nàng ta còn cho rằng Sở Tề đến đây là muốn cầu hôn mình, thế nên Tân Hoàng vẫn có chút đắc ý, nhưng kết quả lại là…… Sở Tề muốn càu hôn Tân Tâm?Tân Hoàng vô cùng tức giận, liền nhịn không được mà đi ra ngoài.“Sở tướng quân, ngươi chớ có nói bậy!” Tân Hoàng lại nói.“Ta không hề nói bậy, hai năm trước ta từng gặp Tâm Tâm ở chùa Tướng Quốc, cũng kể từ đấy ta liền nhất kiến chung tình.

Nếu không phải lo lắng lúc ấy tới cầu hôn sẽ khiến công chúa không vui thì khi đó ta đã tới cầu hôn rồi.” Trên khuôn mặt Sở Tề đều là biểu cảm chân thành mà nói.Hai năm trước, quả thật Tân Tâm từng đi qua chùa Tướng Quốc, nhưng khi đó hắn vẫn chưa gặp nàng…… Tất nhiên, chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì, hiện tại hắn chỉ muốn tìm lấy một lý do, mau chóng cưới được nàng.Nghĩ như vậy, Sở Tề liền quét mắt nhìn mấy người trong phòng.Cả Bình Dương quận chúa lẫn Tân Hoàng đều thấy khó thở, mà lúc này Vương thượng thư cùng Vương phu nhân lại ước gì Sở Tề không nhìn thấy bọn họ.Chấn Uy tướng quân này không dễ chọc, bọn họ thật sự không muốn tranh người với hắn!Đến nỗi nội tâm Tân Viễn lúc này cũng mất không chế mà cảm thấy kích động.Sở Tề hoàn toàn không cần lừa ông ta, nói cách khác, Sở Tề thật sự đã nhìn trúng Tân Tâm?Thân phận của Sở Tề không phải tầm thường, nếu ông ta gả Tân Tâm cho Sở Tề, tuyệt đối có thể có được rất nhiều lợi ích.Ông ta có thể giúp Tam hoàng tử mượn sức Sở Tề, ông ta cũng có thể giúp bệ hạ đối phó Sở Tề.


Có Sở Tề rồi thì con đường làm quan của ông ta sẽ càng lên cao thêm một bước nữa, mọi thứ sau này cũng dễ dàng hơn rất nhiều.“Nhất kiến chung tình? Mắt của ngươi bị mù rồi sao?” Tân Hoàng không chút nghĩ ngợi liền lập tức nói ra.

Chấn Uy tướng quân này nàng ta cũng gặp mặt vài lần, mà những lần đó hắn cũng chưa từng liếc nhìn nàng ta lấy một cái.

Ai mà ngờ hiện tại, người này lại nói hắn coi trọng Tân Tâm…… Làm sao có thể chứ?!Nếu so ra, tướng mạo của ả Tân Tâm kia còn kém xa Vân Thanh!“Mắt của ta rất tốt.” Sở Tề nhìn về phía Tân Hoàng: “Hơn nữa nàng ấy còn hơn xa ngươi.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Tân Hoàng bị chọc tức liền giận đến mức muốn chửi ầm lên, nhưng đối mặt với ánh mắt nghiêm nghị của Sở Tề, ngay tức khác nàng ta nói không ra lời.Sở Tề cũng không thèm quản nàng ta nữa.Nếu không phải hiện giờ đúng là thời khắc mấu chốt, hắn không thể để lộ ra ngoài quá nhiều chuyện, thì hắn tuyệt sẽ không khách khí với Tân Hoàng như vậy.“Tân đại nhân, nếu hôm nay ông không đồng ý gả Tân Tâm cho ta, ta sẽ không rời đi.” Sở Tề nói xong, trực tiếp tìm lấy một chỗ rồi ngồi xuống, mà những người mà hắn mang theo lại trực tiếp bao vây lấy toàn bộ Tân phủ.“Tướng quân……” Tân Viễn lộ rõ vẻ khó xử, nhưng rõ ràng ông ta cũng không quá tức giận.Sở Tề không nói chuyện, nhưng ánh mắt của hắn lại đang nhìn chằm chằm về phía Vương thượng thư và Vương phu nhân: “Hai vị còn không đi? Chẳng lẽ còn muốn tranh giành cùng ta?”Vương thượng thư và Vương phu nhân vội vội vàng vàng mà rời đi.


Ngay cả Tân Viễn, Vương thượng thư còn vô cùng kính trọng vậy thì nào dám đi đắc tội Sở Tề?Còn về phần con dâu…… Không có Nhị tiểu thư của Tân gia thì chọn một người khác là được rồi.Tân Viễn thấy Vương thượng thư sắp rời đi, lập tức theo bản năng mà muốn đi tiễn.

Nào có ngờ lại bị Sở Tề gọi lại: “Tân đại nhân!”“Tướng quân?” Tân Viễn quay đầu lại.

Sở Tề vốn là quan nhất phẩm, trên người hắn còn có tước vị, vậy nên khi ông ta đối mặt với Sở Tề tất nhiên không thể không cung cung kính kính.Sở Tề đập mạnh tay xuống bàn trà, ngay lập tức phát ra một tiếng vang lớn, thiếu chút nữa khiến mấy chén trà trên bàn rung rung rồi rơi xuống mặt đất.


Nhưng ngay sau đó lại tỏ vẻ như không có việc gì mà nói: “Tân đại nhân, hôm nay cả ta và ông đều đang rảnh, không bằng tới đây thương lượng một chút về hôn sự của ta và Tân Tâm đi? Hôn sự này tổ chức vào ngày hai mươi sáu tháng này liệu có phải là hơi gấp hay không?”Tân Viễn: “……”Hậu viện của Tân phủ.Ít nhiều gì Chúc Cẩm cũng nghe được một ít động tĩnh ở tiền viện, nàng quả thực vô cùng tò mò nên liền lôi kéo Lâm thị ra ngoài nghe ngóng thử.Ra khỏi thiên viện, Chúc Cẩm liền túm lấy một một nha hoàn vốn hầu hạ ở tiền viện, lúc này đang hoang mang hốt hoảng chạy về hướng viện của Tân lão phu nhân đang ở: “Phía trước xảy ra chuyện gì?”“Nhị…… Nhị nhị nhị tiểu thư?” Nha hoàn bị dọa cho giật mình, sau đó ngoan ngoãn trả lời: “Hồi bẩm Nhị tiểu thư, Chấn Uy tướng quân đánh tới cửa!”“Sau đó thì sao?” Chúc Cẩm nghe được bốn chữ “Chấn Uy tướng quân”, khuôn mặt lập tức lộ rõ vẻ vui mừng —— Sở Tề tới tìm nàng rồi?““Dạ?” Nhưng tiểu nha hoàn lại không biết nhiều tin tức đến vậy.“Thôi bỏ đi, ngươi đi đi.” Chúc Cẩm buông nàng ta ra, vẫy vẫy tay bảo nàng ta rời đi.“Tâm Nhi, Chấn Uy tướng quân kia đã đánh tới cửa rồi…… Chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” Lâm thị vô cùng lo lắng.“Nương, không sao cả, hắn tới đây chính là để cướp con đi.” Chúc Cẩm nói.Lâm thị chỉ cho rằng con gái bà đang nói hươu nói vượn, nhưng chính lúc này lại có người chạy tới hậu viện.Chúc Cẩm thuận tay bắt được một người: “Phía trước hiện giờ thế nào rồi?”“Nhị…… Nhị nhị nhị tiểu thư?” Nha hoàn dùng biểu cảm vô cùng kì quái mà nhìn Chúc Cẩm, sau đó nàng ta lại nói: “Phía trước…… Chấn Uy tướng quân tới cầu hôn!”“Cái gì? Chẳng lẽ Chấn Uy tướng quân cũng nhìn trúng Tân Hoàng?” Lâm thị càng cảm thấy sợ hãi.


Bà ấy đã từng trải qua những ngày hỗn loạn vào thời điểm quân đội Đại Tề mới tiến vào kinh thành, vậy nên lúc này theo bản năng tự nhiên, bà ấy cảm thấy có chút sợ hãi —— vị Chấn Uy tướng quân kia có giống quân đội Đại Tề lúc trước, náo loạn Tân phủ để cướp người?“Không…… Hắn là tới cầu hôn Nhị tiểu thư.” Nha hoàn kia nói.Lâm thị trợn tròn mắt.Chúc Cẩm lại vô cùng vừa lòng: “Nương, ta đã nói hắn nhất định là tới tìm ta!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Chấn Uy tướng quân…… Tới cầu hôn con gái mình?Lâm thị cảm thấy nhất định là bản thân bà nghe nhầm rồi.

Mà nha hoàn vừa nói chuyện ban nãy quả thật cũng cảm thấy bản thân chắc chắn là nghe nhầm nhưng đây lại là sự thật!.

Nhưng lúc này, Chúc Cẩm lại không mảy may chú ý tới nét mặt hoài nghi của hai người họ.

Nàng thả nha hoàn kia đi, sau đó lại nhìn về phía Lâm thị: “Nương, người thử nói xem con có cần đi trang điểm một chút hay không, sau đó đến phía trước xem thử?” Nàng rất muốn gặp người đó…… Chỉ có điều mới một đêm không gặp, nàng lại thấy có chút nhớ nhung người đó rồi.

Người đó thật sự quá đẹp trai.

Chúc Cẩm đang nghĩ đến Sở Tề, khuôn mặt nhỏ cũng trở nên đỏ bừng.

Mà Lâm thị, bà cẫn còn đang cảm thấy lo lắng: “Tâm Nhi, con nói thử xem bên trong liệu có âm mưu gì không?”“Nương, có thể có âm mưu gì chứ? Đại tướng quân người ta thì cần thứ gì của con được chứ.

” Chúc Cẩm vừa nói vừa lôi kéo Lâm thị đi về hướng thiên viện.

Bên trong thiên viện không có giếng nước, vì để tiện có nước để dùng, khoảng thời gian trước Chúc Cẩm đã chuyển một cái lu từ phòng bếp về đây, hơn nữa còn gánh nước đổ đầy vào trong.


Sau khi nàng trở về thiên viện, nàng lập tức đi lấy nước ở trong lu để rửa sạch mặt mũi.

Vì để che giấu dung mạo của chính mình, trong khoảng thời gian này Chúc Cẩm thường xuyên chát phấn lên mặt, mà lúc này, nàng lại rửa sạch lớp phấn đấy.

Còn về phần tại sao đánh phấn lại có thể giúp che giấu đi dung mạo……Theo lí mà nói, mỗi tháng những di nương và tiểu thư của Tân phủ đều được phân cho son phấn, mà quả thật Bình Dương quận chúa cũng không cắt mất phần của hai người họ, chỉ có điều lại phân cho bọn họ loại son phấn kém nhất.

Loại son phấn như vậy ngay cả những nha hoàn trong phủ cũng không muốn dùng nhưng Chúc Cẩm lại dùng nó dặm đi dặm lại lên mặt mình, tất nhiên sẽ khiến mặt nàng dày thêm một lớp, trông đặc biệt xấu xí.

Rửa sạch đi lớp son phấn, Chúc Cẩm mới nhìn thấy bản thân trong gương đẹp hơn một chút.

Lúc đầu nàng còn muốn trang điểm một chút, nhưng hiện giờ xem ra…… Nàng không cần chát thêm bất cứ thứ gì lên mặt cũng đã đủ đẹp rồi.

Đương nhiên, đây cũng là vì lúc này nàng cũng không có thứ gì để chát lên mặt cả.

Một khuôn mặt không thể giày vò gì, Chúc Cẩm nghĩ nghĩ liền dứt khoát bắt đầu giày vò tóc tai của bản thân.


Mấy ngày nay nàng vẫn luôn dùng một cây trâm tùy tiện búi tóc của mình lên, nhưng lúc này, nàng lại chậm rãi tạo cho mình một kiểu tóc.

Nàng cho rằng việc này rất khó, bản thân chắc chắn không làm được, nhưng trên thực tế, rất nhanh sau đó nàng đã tạo xong một kiểu tóc cho mình.

Chúc Cẩm biết, trước kia bản thân đã từng sống ở cổ đại, không chỉ như vậy, hẳn là từ rất lâu về trước nàng đã quen biết Sở Tề.

Chỉ có điều, quả thật nàng vẫn không thể nhớ ra.

Đương nhiên, tuy rằng bản thân nàng không nhớ ra nhưng sâu trong tiềm thức vẫn bằng lòng tin tưởng Sở Tề.

Mà hiện giờ nàng vẫn luôn chờ đợi Sở Tề đưa mình đi.

Cùng lúc đó, ở tiền viện của Tân phủ, trên đầu Tân Viễn lại sắp đổ mồ hôi đến nơi.

Từ trước tới nay ông ta vẫn hoàn toàn không hề biết Chấn Uy tướng quân Sở Tề còn có cả những mặt như thế này……“Tân đại nhân, nếu ông còn không nói lời nào, vậy thì ngày lành cứ định như vậy đi! Còn về phần xính lễ, Tân đại nhân có yêu cầu gì không?” Sở Tề hiên ngang mà ngồi trên ghế chủ vị hỏi.

“Tướng quân, hạ quan……” Tân Viễn bất đắc dĩ mà nhìn Sở Tề.

Tuy rằng bệ hạ vẫn luôn đề phòng Sở Tề, nhưng Tân Viễn biết rõ, hiện giờ bệ hạ cũng sẽ không làm gì hắn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Bệ hạ vẫn còn dùng được Sở Tề, hơn nữa ở phía bắc Đại Tề gần đây lại có chút rối loạn……Chỉ có điều tuy bệ hạ vẫn còn phải dùng Sở Tề, nhưng thực sự đã có sự phòng bị với hắn.

Hơn nữa sự phòng bị này ngày càng nhiều hơn, dưới tình huống như vậy, hôn sự của Sở Tề, bệ hạ tuyệt đối không thể không nhúng tay dù chỉ một chút.

Nếu đã như vậy…… Thì cho dù biết rõ nếu bản thân đồng ý lời cầu hôn của Sở Tề sẽ có lợi ích vô cùng to lớn cho bản thân, Tân Viễn cũng không dám tùy tiện đồng ý.

“Nếu Tân đại nhân không có yêu cầu gì đối với sính lễ, vậy thì ta đây sẽ tự quyết định!” Sở Tề lại nói.

Tân Viễn: “……”“Sở tướng quân, từ xưa nay chuyện thành thân đều là nghe theo lệnh phụ mẫu và lời của người mai mối, dáng vẻ này của Sở tướng là không đem Tân gia của ta để vào mắt hay sao?” Bình Dương quận chúa nói.

“Quận chúa đã nghĩ nhiều, phụ mẫu của Sở mỗ đều đã không còn, đây cũng là chuyện không thể giải quyết …… Chỉ có điều nếu quận chúa muốn có một bà mối, ta liền lập tức đi tìm một người tới đây.

” Sở Tề ung dung thong thả mà nói, hắn vẫn ngồi yên trên ghế mà cười cười.


Bình Dương quận chúa sớm đã đen mặt, mà lúc này lại càng đen hơn.

Còn về phần Tân Hoàng, nàng ta càng hận không thể xông lên tát vào mặt Sở Tề một cái mới có thể hả dạ.

Nhưng nàng ta biết rõ nàng ta không thể làm như vậy, nàng ta đã được tứ hôn cho Tam hoàng tử, những loại chuyện đánh mất thân phận thế này càng không thể dễ dàng đi làm được.

Sở Tề này sao lại có thể thích Tân Tâm? Chuyện này nhất định là sai ở đâu rồi!Ánh mắt Tân Hoàng nhìn Tân Tâm đơn giản mà nói quả thực giống như đều là chất độc, nhưng có sóng to gió lớn nào mà Sở Tề chưa thấy qua? Làm sao lại có thể để ý đến chút ánh mắt này của nàng ta?“Hết trà rồi, mau rót thêm trà đi.

” Sở Tề nói với nha hoàn đang nơm nớp lo sợ ở bên cạnh, sau đó hắn lại nói với Tân Viễn: “Tân đại nhân, ông có cần gọi Nhị tiểu thư tới để nàng ấy nhìn ta một chút không? Xem xem nàng liệu có vừa ý?”Tân Viễn: “……”“Sở mỗ cảm thấy, vẫn là lưỡng tình tương duyệt mới tốt…… Hơn nữa quả thật Sở mỗ cũng muốn gặp Nhị tiểu thư.

” Cả khuôn mặt Sở Tề đều là vẻ chờ mong.


Tân Viễn: “……”Đang lúc Tân Viễn có chút không biết nên đối phó với vị tướng quân không chút quen biết này thế nào lại có một đoàn người nghênh ngang đi vào trong.

Bởi vì toàn bộ những người trông cửa của Tân phủ đều bị người của phủ Chấn Uy tướng quân bắt lại nên lúc những người này tiến vào trong liền vô cùng thuận lợi.

Hơn nữa cho dù người trông cửa vẫn còn ở đó, chỉ e rằng bọn họ cũng không dám đi chặn những người này lại.

Trong nhóm người này có một người đi ngay phía trước đang khoác trên mình trang phục thái giám không ai khác chính là người thân cận bên cạnh đương kim bệ hạ - thái giám tổng quản Trương công công!Cho dù có là Bình Dương quận chúa, thì nhìn thấy vị Trương công công này cũng phải khách khí đôi phần.

“Trương công công.

” Nhìn thấy người tới, tất cả những người trong phòng đều đứng lên, ngày cả Sở Tề cũng ôn hòa chào hỏi cùng Trương công công.

“Bái kiến Quận chúa, Tân đại nhân, Tân tiểu thư……” Trương công công lập tức đáp lễ, sau đó ông ta lại nói với Sở Tề: “Sở tướng quân, bệ hạ sai ta tới truyền khẩu dụ, triệu ngài cùng Tân nhị tiểu thư vào cung.

”Hôm nay Sở Tề đột nhiên mang theo người đến Tân phủ, gây ra động tĩnh lớn đến vậy, không thể nào đương kim bệ hạ lại không biết.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Ngay từ đầu ông ta còn cho rằng Sở Tề muốn gây sự nên vị bệ hạ kia vô cùng sợ hãi, hơn nữa còn tìm cấm vệ quân tới, kết quả…… Vậy mà ông ta lại biết được Sở Tề chỉ muốn cầu hôn Nhị tiểu thư của Tân gia.

Việc này cũng có chút kỳ quặc, vị bệ hạ này cũng thấy hơi suy tư, liền dự tính triệu Sở Tề cùng vị Nhị tiểu thư kia của Tân gia cùng nhau tiến cung, hơn nữa còn phái Trương công công tới đây truyền khẩu dụ.

Sở Tề đã sớm đoán trước được tình huống này, hắn vừa nghe khẩu dụ liền lập tức nói: “Vậy làm phiền Trương công công đi đón Tân nhị tiểu thư, Sở mỗ sẽ ở đây chờ trước.

”Trương công công lên tiếng, lập tức cho người đi đón Chúc Cẩm, Sở Tề vẫn đứng yên tại chỗ, nét mặt vẫn là vẻ chờ mong.

Tân Viễn nhìn thấy dáng vẻ này của Sở Tề, không khỏi bắt đầu cảm thấy suy tư —— hay là…… Sở Tề thật sự thích con gái thứ của mình?Lúc Sở Tề vừa nhắc tới chuyện muốn cầu hôn Chúc Cẩm, Tân Viễn chỉ cho rằng quyết định này của Sở Tề là sự quyết định sau khi cân nhắc kĩ lưỡng.

Tân gia bọn họ nguyện trung thành với đương kim bệ hạ, hơn nữa Tân Hoàng sẽ là đời Hoàng Hậu kế tiếp …… Tân Viễn cảm thấy, chuyện Sở Tề cầu hôn con gái thứ của mình có lẽ chỉ là muốn bày tỏ sự trung thành với bệ hạ.

Nhưng tại sao Sở Tề không cưới Vân Thanh công chúa, ngược lại, lại coi trọng con gái thứ của ông ta…… Nếu ông ta có bản lĩnh giống như Sở Tề, cũng tuyệt đối sẽ không đi cưới một nữ tử điêu ngoa giống Vân Thanh công chúa, hơn nữa sau khi làm phò mã sẽ có rất nhiều chuyện không thể làm……Nhưng hiện tại, nhìn thấy biểu cảm của Sở Tề, Tân Viễn đột nhiên phát hiện có lẽ bản thân đã sai rồi.


Sở Tề nói, có lẽ là sự thật? Hắn…… thật sự nhất kiến chung tình với con gái mình?Sau khi Tân Viễn nghĩ như vậy lại nhanh chóng phủ nhận.

Con gái thứ của ông ta có bản lĩnh gì có thể khiến Sở Tề nhớ mãi không quên?Tân Viễn lắc đầu, cảm thấy là bản thân nghĩ sai, lúc này, ông ta lại nhìn thấy Chúc Cẩm được mấy cung nữ dắt về phía này.

Tân Viễn ngẩn ngơ, đột nhiên cảm thấy…… Lời Sở Tề nói chắc chắn là nói thật.

“Trách không được tướng quân hôm qua vừa mới vào kinh, hôm nay liền gấp gáp không chờ nổi mà tới cầu hôn, Tân nhị tiểu thư thật sự là quốc sắc thiên hương.

” Trương công công cảm thán nói.

“Không, chuyện này không thể nào!” Khuôn mặt Tân Hoàng đều là biểu cảm không dám tin —— Tân Tâm sao có thể có dáng vẻ như vậy? Chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra!Mà lúc này trong lòng Bình Dương quận chúa lại trầm xuống.


Trước đây bà ta vẫn luôn không thể hiểu nổi vì sao Tam hoàng tử rõ ràng đang theo đuổi con gái bà ta lại còn muốn đi trêu chọc Tân Tâm, nhưng hiện tại bà ta cũng đã hiểu.

Tất cả mọi người nhìn Chúc Cẩm, mà mỗi một người trong bọn họ đều có những suy nghĩ và biểu cảm khác nhau, không ai giống ai.

Chỉ có điều có một chuyện tất cả bọn họ đều tán thành —— Thiếu nữ đang đi về hướng này thật sự quá đẹp!Chúc Cẩm đi rất nhanh, hoàn toàn không giống dáng vẻ đi đứng chậm rì của mấy quý nữ bình thường trong kinh thành.

Dáng đi có vẻ lắc lư nhưng cho dù có vậy người ta cũng chẳng thể nào nói dáng vẻ của nàng khó coi được.

Tinh thần nàng phấn chấn như vậy, toàn thân lại tràn ngập sức sống, khiến người ta nhịn không được liền muốn cười với nàng.

Đương nhiên, thứ khiến người ta muốn ngắm nhìn nhất vẫn là gương mặt kia.

Vậy mà nàng còn xinh đẹp hơn cả Tân Hoàng.

Trương công công thoáng nhìn qua Sở Tề, đúng lúc nhìn thấy sự si mê bên trong ánh mắt của hắn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai


Ông ta lắc lắc phất trần trên tay mình, nháy mắt cho tiểu thái giám ở bên cạnh, tiểu thái giám kia liền lặng yên không chút tiếng động mà rời đi.Mà lúc này, Chúc Cẩm lại nhìn về phía Sở Tề: “Sở Tề! Chàng đã đến rồi!”“Ta tới rồi.” Sở Tề cười nói, dáng vẻ cao cao tại thượng lúc trước khi Sơ Tề đứng trước mặt Tân Viễn tức khắc biến mất không một chút dấu vết.Vậy mà hai người này thật sự đã quen nhau từ trước! Những người bên trong Tân phủ nghe được những lời Sở Tề nói lúc trước đều cảm thấy kinh ngạc.*******“Lời ngươi nói chính là sự thật?” Vị đế vương thứ hai của Đại Tề cũng chính là Đức Chính Đế.

Tính từ khi đăng cơ đến nay ông ta đã ngồi trên ngôi vị này tròn mười lăm năm, ông ta nhìn về phía tiểu thái giám đang đứng trước mặt mình.“Hồi bệ hạ, dung mạo của vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia quả thật vô cùng tuyệt mỹ, mà quả thật Sở tướng quân cũng vô cùng để ý đến nàng.” Tiểu thái giám kia quỳ gối trước mặt Đức Chính Đế, dùng giọng điệu cung cung kính kính mà nói.Trái tim đang treo lơ lửng của Đức Chính Đế bỗng chùng xuống một nửa.Sở Tề vẫn luôn vô cùng nghe lời, nhưng lúc trước không hiểu vì sao ông ta vẫn luôn cảm thấy không có lấy một chút an tâm đối với hắn—— Sở Tề này trông có vẻ vô dục vô cầu, tựa như không thèm để ý đến bất cứ một thứ gì, nhưng đâu ai biết trong lòng hắn liệu có phải đang tồn tại suy nghĩ đại nghịch bất đạo hay không?Lúc mới đầu, theo bản năng mà Đức Chính Đế mới có chút phòng bị với Sở Tề.


Nhưng hai năm trước, sau khi Sở Tề cự tuyệt Vân Thanh công chúa, mỗi lần ông ta nghĩ đến Sở Tề trong lòng bất giác lại cảm thấy khó chịu.Nhưng ông ta vẫn cần Sở Tề...!Những tướng quân cùng tiên hoàng chinh phục giang sơn này đều đã vì bệnh tật mà chết hết, mà hiện nay Đại Tề lại đang ở thời kỳ thiếu thốn những vị tướng quân tài giỏi, nếu không có Sở Tề nói không chừng phía Tây Bắc sẽ liên tiếp bị đánh bại!Sở Tề rất hữu dụng, nhưng đôi lúc Đức Chính Đế vẫn không dám dùng…… Chỉ có điều nếu như Sở Tề có điểm yếu, hắn vẫn luôn không muốn cưới Vân Thanh công chúa bởi vì nhất kiến chung tình với vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia thì……Tất nhiên, hiện tại quan trọng nhất chính là phải nhìn xem Sở Tề và vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia thế nào.

Chỉ có thấy người, ông ta mới có thể đưa ra được phán đoán chính xác.Đức Chính Đế vẫy vẫy tay, ra hiệu cho tiểu thái giám tới đây mật báo lui xuống, còn bản thân ông ta lại nhìn về phía cửa.Đức Chính Đế không cần chờ lâu, Sở Tề và Chúc Cẩm đều đã tới rồi.Sở Tề thường xuyên vào cung, vậy nên đối mặt với tình hình trong cung hắn hiểu rõ vô cùng.


Suốt dọc đường, hắn luôn thì thầm to nhỏ với Chúc Cẩm, mà Chúc Cẩm cũng nghe rất nghiêm túc, có đôi lúc còn mỉm cười cảm ơn Sở Tề.Trương công công ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà có chút ê răng.Thật không ngờ rằng, cái tên tướng quân mặt lạnh như Sở Tề vậy mà cũng sẽ cùng người ta liếc mắt đưa tình……“Thần tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Sở Tề cung kính hành lễ với Đức Chính Đế, mà lúc này, Chúc Cẩm cũng đã dựa theo những lời Sở Tề nói mà hành lễ.Tuy rằng Sở Tề nói vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, nhưng trước đây Chúc Cẩm chưa từng vào cung, cũng chưa từng được học qua phải hành lễ thế nào.

Theo lý mà nói động tác sẽ có gì đó không được tự nhiên, nhưng lúc nàng hành lễ lại không có lấy một chút sai sót.Nếu Bình Dương quận chúa ở đây, tất nhiên bà ta sẽ nảy sinh ra cảm giác nghi ngờ, mà Đức Chính Đế thực ra vẫn chưa nghĩ nhiều đến vấn đề này..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom