Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Xuyên Không: Trở Thành Vô Địch Thái Tử

Chương 60: Đây là của ta?


Khuôn mặt già nua của Phúc Bá đỏ lên, mấy năm nay ông ở phủ Thái tử tận tâm chăm sóc Chu Tranh nên chưa từng gặp qua tình huống như vậy.

Ngược lại Chu Tranh vẫn bình tĩnh như cũ.

Hoa khôi chỉ có một, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.

Đã như vậy, chi bằng ăn đậu hũ của những nữ tử khác còn hơn, dù sao thì nữ tử trong này có bao nhiêu người trong sạch chứ?

Huống chi, những nữ tử đó có vẻ rất hưởng thụ.

Nếu có cơ hội cùng những nam tử ở đây điên long đảo phượng, chắc hắn những nữ tử phong trần này cũng rất cam tâm tình nguyện.

“Công tử, mời!”

Lúc hắn đang suy nghĩ thì có một giọng nói như tiếng chim hoành oanh vang lên từ bên cạnh.

Sau đó, một nữ tử dáng người thướt tha xuất hiện.

Chỉ là lông mày của Chu Tranh hơi nhăn lại mà không thế phát hiện ra, hắn không thích mùi hương nồng nặc bụi trần như vậy.

Nhìn vào khay gỗ nữ tử đang cầm có ba tờ giấy trắng được gấp lại, một cây bút lông và một khối kim bài khắc chữ “Thập Tam” rất lớn.

Toàn bộ lầu hai chỉ còn lại mười hai người đeo mặt nạ như Chu Tranh!

Theo quy định của Yến Xuân Lâu, số thứ tự càng về phía trước thì càng tôn quý!

“Xem ra, ở lầu ba quả thực có người thần bí.”

Hít một hơi thật sâu, chu Tranh nhìn xung quanh để dò xét, phát hiện có không ít người đeo mặt nạ ở lầu hai, hắn dùng ánh mắt âm thầm dò xét lầu ba!

“Đây là của ta?”

Chu Tranh chỉ vào khối kim bài khắc sổ mười ba, nhíu mày trầm giọng hỏi.

“Vâng, công tử.”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Trên mặt nữ tử nở nụ cười, nàng ta hiển nhiên cảm nhận được sự lạnh lùng của Chu Tranh đối với mình, nhưng trên mặt lại không có chút bất mãn nào mà vẫn duy trì sự nhiệt tình hết mức, thậm chí còn bất giác di chuyến đôi chân của mình một chút, cố gắng đặt bộ ngực đầy đặn của mình sát cánh tay của Chu Tranh.

Tuy nhiên, Chu Tranh chỉ nhìn thoáng qua đã nhìn thấu thủ đoạn nhỏ này.

Nếu là Lam tiên tử, chu Tranh có thể bất đắc dĩ đế đối phương chiếm tiện nghi, nhưng với loại mặt hàng này thì hắn rất chướng mắt.

“Công tử, ngài chỉ cần chọn một trong ba câu hỏi này để trả lời là được.”

Chu Tranh không lãng phí thời gian, chọn mảnh giấy ở giữa khay và mở ra ngay tại chỗ.

“Màu lông mày nên nhạt, chữ thành mực

chưa đậm. Đoán bốn chữ.”

Mở tờ giấy trắng ra, Chu Tranh khẽ đọc, nhưng Phúc Bá đứng phía sau lại cau mày rất lâu, rõ ràng là không hiểu được đây là có ý gì!

“Công tử, thời gian là một nén nhang, không vội.”

Nữ tử cầm khay gỗ lúc này dịu dàng hơn rât nhiều.

“Một nén nhang?”

Chu Tranh cười lạnh: “Nam nhân, ngoài chuyện đó ra thì những chuyện khác đều phải nhanh!”

Chỉ là đoán câu đố mà thôi, đối với Chu Tranh chỉ là chuyện nhỏ.

Sau đó hắn vung tay lên, đặt bút xuống, nhẹ nhàng để lại bốn chữ!

Sau đó, giữ khối kim bài trong tay, trực tiếp ngồi xuống và nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thao tác nhẹ nhàng tự nhiên của Chu Tranh khiến nữ tử sửng sốt, ngay cả những nam nhân khác ở lầu một và lầu hai cũng chú ý tốc độ của Chu Tranh.

Tuy nhiên, không ai đưa ra ánh mắt ngưỡng mộ, theo bọn họ thấy, đây chỉ là cố tình phô trương mà thôi.

Mọi người đều vò đầu bứt tai, cố gắng tìm ra lời giải cho câu đố của mình.

“Ma ma, công tử số mười ba có chút đặc biệt.”

Lam tiên tử cau mày, nghiêm túc nói.

“Đặc biệt hay không không quan trọng, điều Yến Xuân Lâu ta quan tâm không phải những thứ này.”

Vẻ mặt phu nhân này vẫn bình tĩnh, trong vòng một canh giờ, sẽ không có quá mười người có mặt ở đây có thể giải quyết bí ấn!

“Vị khách số 1 kia…”

Ánh mắt chớp chớp, Lam tiên tử ủ rũ cúi đầu xuống, như thể đang tự lấm bẩm lại giống như đang cố tình tự hỏi.

“Nhớ kỹ, những gì không nên hỏi thì đừng hỏi.”

“Càng biết nhiều thì chết càng nhanh.”
 
Chương 61: Đã hết giờ!


"Đã hết giờ!"

Một nén nhang cháy hết chỉ trong nửa khắc.

Khi giọng nói của phu nhân vang lên, những người vẫn còn đang cố gắng đấu tranh cuối cùng cũng bỏ cuộc.

Vẻ mặt chán nản, có chút thất vọng.

Đố đèn lồ ng tưởng chừng như đơn giản, nhưng đối với đa số mọi người thì cực kỳ khó.

"Đa tạ chư vị đã ủng hộ, hôm nay Yến Xuân Lâu ta sẽ để các vị hài lòng trở về."

Nghe phu nhân nói những lời này, những nữ tử xinh đẹp quyến rũ kia không chút kiêng dè vươn đôi tay thon dài kéo tay nam nhân, chậm rãi đi vào phía sau Yến Xuân Lâu.

Nhất thời, nam nhân thì cười nói, nữ nhân thì buông thả tùy tiện.

"Tiêu chút tiền là có thể ngủ với người đẹp, cũng không lõ."

Chu Tranh nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết được những nam nhân chưa giải được câu đố đèn lồ ng này tiếp theo sẽ làm gì.

Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng thôi, trước đó bọn họ đều phải chịu đựng k1ch thích ở Yến Xuân Lâu, bây giờ cũng là lúc giải phóng tỉnh hoa trong cơ thể.

Hắn nhìn xung quanh, bây giờ chỉ còn lại bảy người mà thôi.

Hơn nữa tất cả đều tập trung ở lầu hai.

Lầu một vốn náo nhiệt giờ lại không một bóng người, hoàn toàn trái ngược với trước đó.

Nhưng nụ cười trên mặt phu nhân cũng không mất đi.

"Chúc mừng các vị công tử có thể tìm ra đáp án, chứng minh các vị tài hoa hơn người."

"Ta đã chuẩn bị một ít rượu nhạt, mời các công tử uống một ly."

Phu nhân mỉm cười, bảy nữ tử xinh đẹp tuyệt trần lần lượt bước ra.

"Yến Xuân Lâu thất tiên tử?" "Ha ha, Yến Xuân Lâu lần này đúng là chơi lớn thật!"

"Có thể để cho thất tiên tử đích thân rót rượu, chỉ với lý do này thôi cũng đã khiến chuyến đi hôm nay trở nên đáng giá."

Nhìn thấy Lam tiên tử và những người khác đích thân bưng rượu đến, mấy người còn lại đều không thể giữ bình tĩnh.

Mọi người ở đây đều rất thông minh, sao có thể không hiểu mục đích phu nhân gọi thất tiên tử ra vào lúc này là gì chứ?

Chỉ là Yến Xuân Lâu không lên tiếng thì bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Chư vị công tử, hoa khôi chỉ có một."

"Nhưng tiên nữ của Yến Xuân Lâu ta thì không chỉ có một mà thôi."

"Để cảm ơn mọi người đã ủng hộ Yến Xuân Lâu, hôm nay dù không có được hoa khôi vẫn có thể dẫn một tiên tử đi."

Phu nhân cũng không giấu giếm, đi thẳng vào vấn đề.

Mà những lời này cũng giống như một ngọn lửa đốt cháy hoàn toàn nội tâm của những người đeo mặt nạ ở lầu hai.

Phải biết răng ở Đế Đô không biết có bao nhiêu người muốn có được thất tiên tử của Yến Xuân Lâu.

Thất tiên tử của Yến Xuân Lâu dù không nổi tiếng bằng hoa khôi, nhưng đều tỉnh thông cầm kỳ thi họa, còn có thể ngâm thơ ca hát, thậm chí là rất giỏi ca múal

Chẳng hề thua kém các tài nữ ở kinh thành tí nào, thậm chí là còn vượt qua bọn họ!

Hơn nữa các nàng ấy không chỉ có ngoại hình và vóc dáng xinh đẹp, mà còn thành thạo kỹ năng giường chiếu, khiến người ta không thể cưỡng lại, sướng như lên mây!
 
Chương 62: Chỉ cần công tử bằng lòng


"Nếu các vị bằng lòng, sau khi không có được hoa khôi, chỉ cần năm mươi ngàn lượng bạc là có thể dẫn mỹ nhân bên cạnh mình đi.

Phu nhân mỉm cười, tuy có hơi lớn tuổi nhưng nét quyến rũ đặc trưng của một người phụ nữ trưởng thành lại khiến người †a có chút mất tập trung.

Một người phụ nữ như vậy chắc đã rất thành thạo kỹ năng giường chiếu.

"Vậy à, vậy thì đa tạ!"

Một người đàn ông đeo mặt nạ ngẩng đầu nhìn lướt qua cơ thể phu nhân bằng ánh mắt ái muội kèm theo một tia xâm lược, lên tiếng trước.

Sau đó, mấy người khác cũng lần lượt chắp tay!

Có thể ngồi ở lầu hai, đủ thấy thân phận của những người này đều không tâm thường.

Nhưng cho dù bọn họ có gan to tày trời, hay là có d@m đãng tới đâu thì cũng không dám động tay với vị phu nhân quyến rũ này.

Nhưng có thể có được thất tiên tử nổi danh Đế Đô chỉ với năm mươi lượng bạc thì cũng là một vụ mua bán có lời rồi.

Thậm chí đã có người không thể nhịn được mà kéo tiên tử bên cạnh mình vào lòng, động tay động chân trước mặt mọi người.

Bị vuốt v e như vậy, có tiên tử đã phát ra tiên r3n rỉ khe khẽ.

Nhất thời bầu không khí Yến Xuân Lâu bắt đầu trở nên ái muội, mùi hương của nam nữ quyện vào nhau ngày càng rõ ràng.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Mà thất tiên tử của Yến Xuân Lâu bình thường cao cao tại thượng, giờ phút này lại mặc kệ hình tượng của mình mà phục vụ bọn họ, nếu không phải ở đây có nhiều người như vậy, chỉ sợ đã bắt đầu c ởi quần áo và thắt lưng của bọn họ rồi.

"Nếu đã như vậy thì hôm nay bổn công tử không tranh hoa khôi nữa."

Người đàn ông đeo mặt nạ ở ngoài cùng bên phải dường như không thể kiềm chế phản ứng của cơ thể nữa, đứng dậy kéo theo nữ tử bên cạnh hiên ngang rời đi.

Phu nhân cũng không ngăn cản.

Còn tiên tử Yến Xuân Lâu đi theo hắn ta cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Bởi vì đây có lẽ là số phận tốt nhất cho các nàng ấy rồi. Có người bắt đầu thì sẽ có người làm theo.

Bảy người ban đầu giờ chỉ còn lại Chu Tranh và hai người đàn ông đeo mặt nạ khác vẫn đang ngồi ngay ngắn.

Ba người ngầm hiểu nhìn nhau, nhưng không ai nói gì. "Công tử, dường như ngài không có hứng thú với ta?"

Bên cạnh Chu Tranh là Lam tiên tử, nàng ta oán trách nói. "Bổn công tử luôn có hứng thú với mỹ nữ."

"Nhưng bây giờ bổn công tử có hứng thú với hoa khôi hơn.

Chu Tranh khoanh tay, không giấu diếm mục đích của mình.

"Công tử muốn ta cũng không ảnh hưởng đến việc tranh hoa khôi mà."

Lam tiên tử cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, giọng nói vừa đáng thương vừa động lòng người.

Nếu là người đàn ông khác thì sao có thể dễ dàng kiềm chế?

Đến cả Phúc bá phía sau Chu Tranh nghe thấy giọng nói nghẹn ngào này cũng không khỏi đưa mắt nhìn Chu Tranh.

Nhưng Chu Tranh vẫn thờ ơ, vẻ mặt không chút thay đổi.

Dáng vẻ như vậy trông thật giống một người đàn ông có trái tim sắt đá.

"Chỉ cần công tử bằng lòng, ta có thể vì công tử mà làm bất cứ chuyện gì."

"Ta cam đoan công tử sẽ cảm nhận được cảm giác vui sướng trước giờ chưa từng cảm nhận được, cũng không thể tưởng tượng được~"

Lam tiên tử không từ bỏ, cố gắng tìm cơ hội với Chu Tranh.

Vẻ đẹp của nàng ta thật sụ nổi bật trong số thất tiên tử, dung mạo khí chất tuyệt đối đều là hạng nhất.

Nhưng tầm nhìn của nàng ta càng chính xác hơn, mấy năm qua chưa bao giờ nhìn nhầm.

Nàng ta dám chắc người đàn ông trước mặt này tuyệt đối không tầm thường!

Cho dù phải hạ thấp mình, thậm chí là khiến người ta cảm thấy mình giống chó vẫy đuôi mừng chủ, nàng ta cũng không ngại.

Bởi vì Lam tiên tử biết rõ hơn ai hết, thời gian của nàng ta không còn nhiều nữa, và những cơ hội giống thế này thì càng ít hơn!

"Muốn làm người phụ nữ của bổn công tử, xem ra là không có khả năng rồi."

Cuối cùng, Chu Tranh quay đầu lại.
 
Chương 63: Thật sự có người!


"Ba vị công tử, cuộc tranh đoạt hoa khôi đã đi đến bước cuối cùng."

"Cứ đọ sức một trận với người ở phòng số một là được rồi."

"Ai thăng sẽ có thể ôm được mỹ nhân về."

Phu nhân không hề ngạc nhiên khi thấy Chu Tranh trong số ba người đàn ông đeo mặt nạ kiên trì tranh giành hoa khôi như vậy.

Mấy năm nay không biết bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn có được hoa khôi của Yến Xuân Lâu.

Đừng nói là mười vạn bạc, cho dù là mấy trăm vạn thì chắc chắn cũng có rất nhiều người sẵn sàng hào phóng chỉ trả.

"Phòng số một?"

"Thật sự có người!"

Ngoại trừ Chu Tranh hơi ngạc nhiên, hai người đàn ông đeo mặt nạ khác đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lầu ba.

Lầu ba không chỉ có không gian trang nhã mà còn là biểu tượng cho thân phận và địa vị.

Người có thể lên đến lầu ba, có mấy ai là đơn giản chứ? "Đúng vậy."

Phu nhân khá hài lòng với phản ứng của họ, gật đầu nói không chút che giấu.

"Nếu đã vậy thì thứ cho ta lỗ m ãng. Bổn công tử cáo lui." "Làm phiền rồi!"

Hai người biến sắc, tuy đang đeo mặt nạ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được vẻ kiêng ky trên mặt họ.

Hai người không chút do dự đứng dậy chắp tay với phu nhân rồi kéo tiên tử bên cạnh rời đi, thậm chí không hề quay đầu.

Kết quả là Yến Xuân Lâu vốn náo nhiệt chỉ còn lại mình Chu Tranh.

"Vị công tử này vẫn muốn tranh đấu với người phía trên sao?"

Ánh mắt phu nhân dừng lại trên người Chu Tranh, giọng nói không nhanh không chậm, thậm chí còn có chút ý cười.

“Tranh!"

"Sao lại không tranh chứt?"

"Bổn công tử lặn lội từ xa đến đây không phải là vì hoa khôi sao?"

Chu Tranh nhún vai, thản nhiên đáp lại.

Từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn lên lầu ba một cái, càng không có vẻ kiêng kị sợ hãi như những người trước đó.

"Công tử, người ở lầu ba không thể trêu vào đâu."

"Nếu lầu ba không phải khách quý thì ngài đương nhiên có thể thử một lần, nhưng chỉ cần lầu ba có người thì những người phía dưới đều không có cơ hội."

Lam tiên tử thấy Chu Tranh cứng đầu như vậy cũng hơi sốt ruột.

Thân là thất tiên tử của Yến Xuân Lâu, nàng ta hiểu rất rõ huyền cơ bên trong.

Gần như tất cả nữ tử của Yến Xuân Lâu, dù là hoa khôi hay tiên tử hay chỉ là nữ tử bình thường đều hi vọng được người ở lầu ba coi trọng, bởi vì người có thể ngồi ở lầu ba đều chỉ có một loại thân phận chính là hoàng thân quốc thích!

Điều này gần như đã trở thành thông lệ ở Yến Xuân Lâu.

Bất kỳ ai có chút hiểu biết về Yến Xuân Lâu đều biết điều này, cho nên chỉ cần lầu ba có người thì người ở lầu một và lầu hai dù có quyền thế đến đâu cũng sẽ rời đi.

"Bổn công tử đã nói rồi, hôm nay hoa khôi phải thuộc về †a.

Chu Tranh không để tâm, ngược lại nhìn thẳng về phía phu nhân.

Hắn vốn không hứng thú với những nơi như Yến Xuân Lâu, nếu không phải nhờ quan hệ với Cung Đàn, nơi này không chứa nổi một pho tượng phật lớn như hắn.

"Về phần người ở lầu ba là ai bổn công tử không biết, cũng không có hứng thú biết."
 
Chương 64: Sao hoàng tử lại xuất hiện ở nơi này?


Trừ phi đương kim thánh thượng đích thân tới đây, nếu không còn có ai có địa vị cao quý hơn cả Chu Tranh chứ?

"Ha ha, người trẻ tuổi bây giờ đúng là không biết trời cao đất rộng!"

Cuối cùng, một giọng nói trầm chậm rãi vang lên từ lầu các phía trên.

Phu nhân nghe vậy biến sắc, vội vàng xoay người về phía phát ra âm thanh, cúi người, vẻ mặt cung kính, không dám có chút bất kính nào!

Lam tiên tử cũng biến sắc, sợ tới mức đứng yên tại chỗ không dám thở mạnh.

Bởi vì người phía trên có vẻ đang tức giận. "Không biết trời cao đất rộng?" "Ngươi nghĩ ngươi là ai?I"

"Dám nói chuyện với bổn công tử như vậy, ngươi xứng sao?!"

Chu Tranh đứng phắt dậy, sắc mặt trầm xuống!

"Ngươi, tìm chết!"

Người ở lầu ba cũng không ngờ Chu Tranh lại cứng đầu và kiêu ngạo như vậy.

Bịch bịch bịch!

Vừa dứt lời, hàng chục bóng đen không hề báo trước đột nhiên xông lên từ lầu một, chỉ trong chốc lát đã bao vậy Chu Tranh và Phúc bá.

Những người này mặc đồng phục, hành động chỉnh tề, thậm chí trong mắt còn chứa sát ý nồng đậm, vừa nhìn là biết đã qua huấn luyện bài bản, không phải dạng tầm thường!

Bọn họ rút đao dài bên hông ra, lưỡi đao sắc bén mang theo cảm giác lạnh giá khiến cho không khí xung quanh lập

tức đóng băng!

Lam tiên tử bên cạnh đã sớm bị dọa sợ đến thất thần, bất động tại chỗ không dám hít thở.

Phu nhân giả vờ bình tĩnh, kéo Lam tiên tử lùi về sau. "Dám dùng đao với bổn công tử?" "Phải nói là các ngươi thật sự rất to gan."

Chu Tranh ngược lại rất bình tĩnh, nhưng vẻ lạnh lùng trên mặt ngày càng rõ ràng, nhìn Phúc bá đứng phía sau.

"Phế một chân của hắn đi."

Giọng nói trầm thấp lại truyền đến từ lầu ba, nhưng lần này còn có chút trêu chọc mỉa mai.

"Các ngươi ai dám?!"

Thấy những người này chuẩn bị động thủ, Phúc bá rốt cuộc không nhịn được nữa.

Ông hét lớn, đi về phía trước, giơ kim bài trong tay raI

Kim bài nhỏ băng lòng bàn tay, ngoại trừ một chữ Hoàng ở giữa thì không còn gì khác nữa.

Nhưng chỉ với tấm kim bài này thôi cũng đủ khiến mười người cầm trường đao biến sắc, sau đó trừng to mắt, đứng yên tại chỗ không dám cử động!

Bọn họ không phải là hộ vệ tầm thường mà cũng là hộ vệ có hiểu biết!

Kim bài trước mắt không phải kim bài thông thường mà là biểu tượng cho địa vị độc nhất của các hoàng tử!

Chẳng lẽ nam tử đeo mặt nạ trước mắt là hoàng tử sao!?

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu mười người, sắc mặt bọn họ lập tức trở nên xám xịtI

"Cẩu nô tài, còn không quỳ xuống!" Phúc bá hét lên, mười người họ phản ứng lại, mặc kệ mệnh lệnh từ lầu ba mà trực tiếp quỳ xuống, cúi đầu thật sâu

xuống đất, cơ thể run rẩy, không dám có chút bất kính nào!

Hoàng tử, đó chính là sự kế thừa thống nhất vĩ đại trong tương lail

Trong thiên hạ này có ai dám chọc vào họ chứ!? Lần này đúng là đá trúng tấm sắt rồi!

Quan trọng hơn là mấy giây trước bọn họ còn muốn ra tay với một nhân vật như vậy.

Quả thực là tự tìm đường chết! Thế cục thay đổi một trăm tám mươi độ, khiến cho phu nhân và Lam tiên tử ở phía xa bất ngờ, thậm chí không kịp phản ứng lại!

Mà không ai để ý đến nam tử vẫn luôn điềm tĩnh ở lầu ba khi nhìn thấy tình hình ở lầu hai thì đột ngột đứng phắt dậy.

Hắn ta nhìn kim bài, hơi thở có chút dồn dập! "Hoàng tử?"

"Sao hoàng tử lại xuất hiện ở nơi này?"

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

"Cho dù là xuất hiện ở nơi này thì cũng phải ở lầu ba chứ?!" Người đàn ông lẩm bẩm, sắc mặt càng ngày càng khó coi. "Khí phách rút đao vừa nãy đâu hết rồi?"

"Làm chó săn thì cũng phải là một con chó sáng suốt." "Không phải ai cũng có thể chọc vào."

Chu Tranh híp mắt.

Đời này hắn hận nhất chính là bị người ta chĩa đao vào mình.

Cảm giác này khá khó chịu. "Hai lựa chọn"
 
Chương 65: Hắn rốt cuộc là ai chứ?


Lạch cạch lạch cạch! Hơn mười thanh đao rơi xuống trước mắt Chu Tranh. Sau đó là mười cánh tay lần lượt rơi xuống!

Máu tươi lập tức nhuộm đỏ cả sàn nhà, không khí trong khắp Yến Xuân Lâu dần tràn ngập mùi máu tanh nồng.

Cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc này khiến sắc mặt Lam tiên tử trắng bệch, säc mặt phu nhân cũng tái xanh, gần như ngất đi!

Khi hai người nhìn nam tử đeo mặt nạ lần nữa, trong lòng dâng lên một tia hoảng sợ, đặc biệt là phu nhân!

Bởi vì bà ta biết rõ thân phận của người ở lầu ba, trong cả Đế Đô này có mấy người dám trêu chọc hắn ta chứ?!

Nhưng hộ vệ của hắn ta chỉ mới gặp nam tử đeo mặt nạ trước mặt lần đầu tiên mà đã không dám phản kháng gì, cho dù phải chặt tay cũng không hề do dự!

"Hắn rốt cuộc là ai chứ?"

Lúc này phu nhân hít một hơi thật sâu, bà ta là người từng trải, nhưng giờ khắc này nói chuyện cũng có chút run rẩy.

Mà Lam tiên tử đã cứng đờ tại chỗ, nghĩ đến lúc vừa gặp mặt Chu Tranh còn nói lời bất kính với hẳn, không tự chủ nhắm chặt mắt lại.

"Cút đi."

Vẻ mặt Chu Tranh cũng không thay đổi nhiều, lạnh như băng nhìn những cánh tay bị chặt đứt trên đất.

Nếu không phải tạm thời hẳn không muốn là lớn chuyện thì với tính tình của Chu Tranh, hôm nay đám cẩu nô tài này đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây.

Nghe thấy lời nói của Chu Tranh, những người này như được ân xá, cố kìm nén cơn đau trên tay mà rời đi.

"Đây là mùi vị của quyền lực sao!"

"Dù thiên hạ này như thế nào ta cũng đều muốn nói"

Chu Tranh siết chặt nảm tay, đây là lần đầu tiên hản được cảm nhận mùi vị của quyền lực một cách chân chính!

Mùi vị này khiến cho phần sâu nhất trong mắt Chu Tranh lóe lên một tia dao động chưa từng thấy trước đây.

"Sao nào, còn đợi bổn công tử lên đó mời ngươi xuống?!"

Hản ngẩng đầu hừ lạnh, người trên lầu ba đã sớm toát mồ hôi lạnh.

"Bái kiến công tử..."

Người đàn ông trên lầu ba lúc này đã không còn vẻ kiêu ngạo như vừa nãy nữa, cung kính đứng trước mặt Chu Tranh.

"Ai cho ngươi lá gan đeo mặt nạ trước mặt bổn công tử vậy?

Chu Tranh nheo mắt, người đàn ông trước mặt này cũng đeo một chiếc mặt nạ, nhưng khác với Chu Tranh, mặt nạ của hẳn ta làm bằng vàng, đủ để thể hiện địa vị cao quý của hẳn ta.

Nghe thấy Chu Tranh mắng, tim người đàn ông đập nhanh hơn.

Vừa rồi hẳn ta đã quan sát Chu Tranh cẩn thận, nhưng lại không thể đoán được hắn rốt cuộc là vị đương kim hoàng tử nào.

Nhưng lệnh bài trong tay hắn tuyệt đối không phải là giả!

"Dung Vương thế tử, Chu Bình, bái kiến công tử!"

Chu Bình cởi mặt nạ vàng xuống, để lộ ra gương mặt chữ điền trước mặt Chu Tranh.

"Mẹ nó, trông như thế này thì thà đeo mặt nạ còn hơn."

Chu Tranh cau mày, Chu Bình trước mặt không tính là đẹp trai, thậm chí là có chút xấu xí.

Nhưng điều khiến Chu Tranh ngạc nhiên là thân phận của hắn!

Dung Vương thế tử, Chu Bình!

Nguyên chủ là một tên ngốc, hàng năm sinh hoạt ở phủ thái tử, đương nhiên không hiểu rõ về hoàng thân quốc thích.

Nhưng thời gian này Chu Tranh đã tìm hiểu không ít tin tức về dòng họ hoàng thất, Dung Vương chính là huynh đệ của đương kim thế tử, Chu Dung!

Nghe nói trời sinh tầm thường, cả đời vô cầu cho nên được ban làm Dung Vương.

Nếu vậy thì Dung Vương chính là hoàng thúc của Chu Tranh, mà Chu Bình trước mặt cũng là đường huynh đường đệ của hắn.

Đáng tiếc, thân phận của hai người cách nhau một trời một vực.

Trong vương triều Đại Chu có rất nhiều hoàng thất được. phong vương, mà thế tử cũng vậy!

Chu Bình có thể nói là một sự tồn tại không mấy nổi bật trong số các thế tử.

Nhưng dù vậy thì Chu Bình cũng là hoàng thất hàng thật giá thật, dù không có tài hoa hay năng lực gì thì cũng không phải người mà các quan lại chức sắc bình thường có thể chọc. vào.
 
Chương 66: "Đương nhiên không dám


Trong trí nhớ của Chu Tranh, hắn chưa từng tiếp xúc với Chu Bình, nên đương nhiên không cần phải nể mặt hẳn.

Nhưng câu hỏi của Chu Tranh khiến Chu Bình hoảng hốt!

Không phụng chiếu, không vào kinh! Đây là quy tắc mà các đại thân vương đều phải tuân theo.

"Hồi bẩm công tử, ta nghe nói hoa khôi của Yến Xuân Lâu có một không hai."

"Cho nên mới không nhịn được mà lén người nhà chạy đến đây."

Cung Bình cung kính xoay người, không dám tiết lộ mục đích thật sự.

Nếu thật sự chọc giận đương kim thánh thượng thì hậu quả không lường trước được.

Nghĩ đến đây, Chu Bình toát đầy mồ hôi, nếu biết sẽ gặp phải hoàng tử ở đây thì dù thế nào hẳn ta cũng sẽ không đến

'Yến Xuân Lâu, càng không làm ra chuyện hồ đồ kia.

Nhưng mà lý do này đến ngay cả bản thân Chu Bình còn không dám tin.

"Hoa khôi của Yến Xuân Lâu này, bổn công tử muốn, ngươi muốn tranh sao?" Chu Tranh gõ ngón tay xuống mặt bàn, không chút khách khí nói thẳng.

"Đương nhiên không dám."

Chu Bình nghe vậy mới thở phào một hơi, như được đại xá, sao còn dám tiếp tục tranh giành nữa chứ.

"Nếu đã vậy thì ngươi nói bổn công tử nghe hoa khôi hôm nay thuộc về ai?"

Chu Tranh không để ý tới Chu Bình nữa, ngược lại nhìn về phía phu nhân.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

"Mọi chuyện đều do công tử làm chủ." Phu nhân giả vờ bình tĩnh, trên mặt lại xuất hiện nụ cười tiêu chuẩn, nhưng khi nhìn tới những cánh tay bị chặt đứt xung quanh Chu Tranh vẫn không khỏi cảm thấy buồn nôn.

"Đúng rồi, chuyện hôm nay..."

"Công tử yên tâm, không có chuyện gì xảy ra cả!"

Chu Bình là người thông minh, nghe hiểu ý của Chu Tranh, vội vàng cười nói.

Đừng nói là cánh tay của mười hộ vệ, cho dù hôm nay tất cả hộ vệ đều chết trong tay Chu Tranh thì hẳn ta cũng không dám có chút bất mãn nào.

"Yến Xuân Lâu luôn hiểu chuyện, mong công tử yên tâm."

Phu nhân cũng phản ứng lại, cúi đầu hành lễ với Chu Tranh.

Một người mà đến cả thế tử cũng không dám đắc tội, Yến Xuân Lâu có thể trêu chọc vào hẳn sao?

Người trước mắt này là đương kim hoàng tử? Hay là vương gia?

Phu nhân không rõ lắm, nhưng bà ta biết rõ một đạo lý, có một số việc biết càng nhiều thì sẽ chết càng nhanh!

"Sớm biết như vậy thì lão tử cần gì phải tốn nhiều tâm tư vậy chứ."

Thấy hai người trước mặt cung kính, trong lòng Chu Tranh cũng có chút không nói nên lời.

Nếu hẳn lấy lệnh bài ra ngay từ đầu thì không phải đã giải quyết xong rồi sao?

"Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói muốn có được hoa khôi thì phải có một trăm ngàn lượng bạc?"

"Ta không dám, hoa khôi của Yến Xuân Lâu có thể đi theo công tử, đó là phúc khí của nàng ấy, cũng là phúc khí của Yến Xuân Lâu ta."

Phu nhân ngẩng đầu, vội vàng nịnh hót.

'Yến Xuân Lâu cũng không quan tâm tới một trăm ngàn lượng bạc này.

Bà ta đã có thể khẳng định răng thân phận của người trước mặt chắc chắn còn hơn cả tưởng tượng!

Nếu có thể kết giao với một người như vậy quả là một cơ hội hiếm có đối với yến Xuân Lâu.

Đừng nói một trăm ngàn lượng bạc, nếu Chu Tranh đồng ý, Yến Xuân Lâu sẵn sàng hai tay dâng một trăm ngàn lượng bạc lên cho hắn!

"Không được, dù sao thì quy tắc cũng không thể phá vỡ."

Nhưng Chu Tranh lại lắc đầu.

Phản ứng này khiến phu nhân lần nữa run rẩy.

"Hôm nay là ta vô lễ, mong công tử cho ta một cơ hội để chuộc tội."

Chu Bình phản ứng rất nhanh.

Đắc tội hoàng tử, dù là thế tử cũng phải bị lột một lớp da. Huống chỉ hẳn ta còn tự tiện vào kinh, đây không phải tội nhỏ.

Đương nhiên hẳn ta muốn nghĩ cách lấy lòng Chu Tranh.

"Nếu đã vậy thì chuyện chuộc thân cho Lam tiên tử giao. cho ngươi làm đó."

Chu Tranh vừa nói ra lời này, Lam tiên tử đứng cách đó không xa sững sờ, hai mắt ươn ướt.

Chỉ mới nhìn người đàn ông ở khoảng cách gần như vậy thôi, Lam tiên tử đã có cảm giác vượt quá tầm với.

Nàng ta biết rõ, loại đàn ông này cũng không phải loại mà nàng ta có thể trèo cao.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom