Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất

Chương 100: C100: Gối thêu hoa ư


Đợi thoát khỏi sự khống chế của Văn đế, nhất định phải làm một thanh đao hoa văn lông chim! Vân Hạc thầm hạ quyết tâm.

“Bịch bịch....” Đúng vào lúc này, tiếng vó ngựa vang bên ngoài. Vân Hạc giương mắt nhìn, thấy Thẩm Hinh cưỡi ngựa phi tới. Mặc dù Thẩm Hinh không mặc quân phục, nhưng lúc nàng ngồi trên lưng ngựa lại toát ra khí chất anh hùng.

Nữ nhân này, lúc ngồi trên lưng ngựa rong ruổi thật đẹp làm sao!

Ngựa phi tới trước cửa tiệm rèn, Thẩm Hinh xinh đẹp xoay người xuống ngựa, Vân Hạc nhìn thấy lại

vô cùng khó chịu.

Khoe khoang cái mẹ gì! Chỉ tại ông đây không có thời gian tập cưỡi ngựa, nếu không ngươi đừng hòng sánh được!

“Đúng là ngươi đang ở đây!” Thẩm Hinh đứng trước cửa tiệm rèn, nhìn khuôn mặt xám như tro của Vân Hạc.

Thành thật mà nói thì, dáng vẻ của Vân Hạc lúc này có hơi chật vật. Mặc dù hắn không đích thân nhúng tay làm, nhưng trong lò rèn rất bụi bặm, nhiệt độ cũng nóng cực kỳ, mồ hôi rồi cộng thêm đống tro bụi bám dính vào mặt khiến hắn trông bẩn thỉu.


“Sao ngươi lại tới đây?” Vân Hạc lau tro bụi trên mặt mình, cười rồi dò hỏi.

Thẩm Hinh hừ nhẹ: “Vừa nấy ta tới phủ ngươi, nghe người ta nói Lục điện hạ suốt ngày làm nghề rèn ta còn không tin, nên cố tình tới đây xem thử.”

Làm nghề rèn? Mẹ nó chứ, ta đang khai thác khoa học kỹ thuật! Ngươi hiểu cái chó gì?

Vân Hạc chửi thầm trong lòng, khẽ hỏi: “Nhà các ngươi chuẩn bị thế nào rồi? Có cần bên ta hỗ trợ không?”

“A, hoá ra ngươi vẫn biết hỏi à?” Thẩm Hinh tức tối nhìn Vân Hạc: “Ta còn tưởng Lục điện hạ đây đã quên chuyện thành hôn của chúng ta rồi chứ!”

Nàng chưa thấy người như vậy bao giờ!

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Văn đế cố ý ban cho hắn một đặc ân, để hắn tuyển năm trăm binh phủ, kết quả là hắn hoàn toàn không để tâm gì tới việc tuyên binh.

Chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là hôn sự của họ diễn ra, vậy mà hắn cũng chẳng quan tâm gì tới việc chuẩn bị hai bên, cả ngày chỉ biết chạy tới đây rèn sắt?

Làm thế để làm quái gì? Hắn định rèn luyện thân thể bằng nghề rèn này sao? Vân Hạc sờ mũi: “Không quên, chẳng phải ta đang bận ư?”

Thẩm Hinh bĩu môi: “Ngươi bận..” Nói được một nửa, Thẩm Hinh bỗng im bặt, nàng đổ dồn sự chú ý vào vật trên tay Cao Hợp.

“Hử?” Thẩm Hinh hơi kinh ngạc, nàng bước nhanh về phía trước, đoạt lấy mũi giáo trong tay Cao Hợp, nói: “Mũi giáo này thật xinh đẹp!”

Thẩm Hinh thích thú vuốt ve mũi giáo, dáng vẻ ấy như đang nhìn tình nhân của mình vậy.


Vân Hạc dám khẳng định rằng nữ nhân này thích mũi giáo hơn hắn vô số lần.

“Lục hoàng tử phi, đây là thép hoa văn là điện hạ dạy chúng thần rèn!” Một thợ rèn cười ha ha rồi nói với Thẩm Hinh.

“Hắn... Dạy các ngươi ư?” Thẩm Hinh ngạc nhiên nhìn thợ rèn. “Đúng vậy, chính Lục điện hạ dạy chúng thần rèn.”

Một thợ rèn khác cũng phụ hoạ theo: “Hai ngày nay Lục điện hạ đều ở cùng chúng thần chỉ để làm ra thép hoa văn này, người đã chịu rất nhiều khổ cực.”

“Ồ, Lục điện hạ, ngươi rất có bản lĩnh lấy lòng người khác đấy!” Thẩm Hinh nhướng mày nhìn Vân Hạc: “Bọn họ sợ ta nghĩ hai ngày nay ngươi chạy ra ngoài lêu lổng à?”

“Lêu lổng?” Vân Hạc vuốt cằm ngẫm nghĩ, sau đó còn gật đầu nói: “Đúng là ta nên tới Gia Thanh Lâu thể nghiệm và quan sát xem suy nghĩ của dân thế nào!”

Là một người hiện đại xuyên vào thế giới cổ đại, hắn cần phải đi thể nghiệm và quan sát về suy nghĩ của dân!

“Đi nhanh lên! Đừng nói ta ngăn cản ngươi.” Thẩm Hinh không để bụng, nàng lại đặt mũi giáo xuống,

cười như không cười: “E là cơ thể Lục điện hạ đây ốm yếu, giống như mũi giáo này, đẹp chứ không dùng được, chỉ là cái gối thêu hoa.”

Ý gì đây? Gối thêu hoa ư?


“Ta sẽ cho ngươi xem thử, có phải mũi giáo này chỉ đẹp chứ không dùng được hay không.”

Vân Hạc nổi giận, gọi người nhặt mũi giáo lên, sau đó bảo Cao Hợp lấy bội đao chém.

“Keng...”

Cao Hợp tung nhát chém đầu tiên, bội đao của hắn ta bị cắt làm đôi, trong khi mũi giáo kia chỉ bị xước nhỏ ở mép đầu, có thể nói là không tổn thương đến cọng

lông tóc nào.

Thấy cảnh tượng này, đừng nói là Thẩm Hinh, đến cả bọn người Cao Hợp cũng phải khiếp sợ.

Thép hoa văn này cứng đến vậy ư?

“Thấy gì chưa?” Vân Hạc nhướng mày nhìn Thẩm Hinh: “Ngọn giáo này của ta chẳng những đẹp mà còn rất cứng nữa!”
 
Chương 101: C101: Đây là sự thật


Chẳng những đẹp mà còn cứng cáp!

Đây là sự thật!

Nhưng Thẩm Hinh nghe cứ có cảm giác có chút gì đó không đúng lắm. Song, nàng cũng không biết là không đúng điểm nào.

Rất nhanh Thẩm Hinh đã vứt bỏ những tạp niệm trong đầu ra khỏi đầu, đặt toàn bộ sự chuyên tâm lên trên mũi thương.

Vân Hạc cười một cái, lại hỏi: “Ngươi có cần đích thân nghiệm chứng cây. thương của ta một lát không?”

“Không cần.”

Thẩm Hinh nhẹ nhàng lắc đầu, bước nhanh về phía trước, chỉ vài động tác đã gỡ được mũi thương xuống, Vân Hạc thấy vậy nở nụ cười hiếm hoi:

“Mũi thương này coi như tặng ta rồi nhé!”

“Ngươi thật không biết khách sáo!”

Vân Hạc cười nhã nhặn, trêu ghẹo nói: “Ngươi biết sử dụng thương ư?”

“Ta không biết?”

Thẩm Hinh hừ nhẹ, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Ngươi hỏi hai thị vệ Lý coil”


Không đợi Vân Hạc chất vấn, Cao Hợp bèn nói: “Sở trường của Lục hoàng tử hẳn là sử dụng thương, năm đó, Thẩm tướng quân chính là dựa vào thương pháp của Thẩm gia mà danh tiếng vang xa.”

Thương pháp của Thẩm gia?

Cái này, Vân Hạc thật sự không biết.

Lặng im suy nghĩ một lúc, Vân Hạc lại đưa tay về hướng Thẩm Hinh: “Trả lại cho ta trước đã! Quay về ta sẽ cho người dựa vào chất liệu thép này chế tạo một cây trường thương!”

Là nữ vệ sĩ, chuyện như trang bị vũ khí nhất định phải được đầy đủ!

“Thật không?”

Thẩm Hinh nửa tin nửa ngờ.

Vân Hạc gật đầu, cười một cái: “Chỉ cần ngươi sử dụng được

“Ngươi tưởng ta là ngươi chắc?”

Thẩm Hinh khinh bỉ nhìn Vân Hạc một cái. Vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Năm ta mười ba tuổi ta đã sử dụng được cây Điểm Tình của cha ta rồi! Cây Điểm Tình của cha ta, nặng đến bốn mươi cân lận đó!”

“Thật hay giả?”

Vân Hạc kinh ngạc.


Cô nàng loli này có sức mạnh hơn người?

“Từ nhỏ ta đã học võ, ngươi cho là ta yếu ớt trói gà không chặt giống ngươi sao?”

Thẩm Hinh hừ nhẹ, lại lần nữa khinh bỉ Vân Hạc!

Đắc ý! Vân Hạc thầm chế giễu, bĩu môi cười nói: “Ngươi có lợi hại đến đâu, chả phải cũng gả cho một kẻ tay trói gà không chặt như ta đây ư?”

“Ngươi!"

Thẩm Hinh nghẹn lời trong nháy mắt, chỉ có thể trừng mắt phẫn nộ nhìn Vân Hạc.

Vân Hạc không để bụng, lấy ra tờ ngân phiếu một trăm lượng từ trong người thưởng cho mấy thợ rèn, sau đó bảo bọn họ dựa theo thép pattern steel làm lại cây vũ khí mới cho Cao Hợp.

Chu Mật ghen ty, thử thăm dò hỏi: “Điện hạ, tiểu nhân có thể cũng...

“Vậy thì hai cây!”

Vân Hạc dặn dò mấy thợ rèn.

Người của mình, vũ khí tốt chút cũng không cần tiếc!

“Còn ta nữa!”

Thẩm Hinh vội mở miệng nói, sợ hắn sẽ quên cây trường thương của nàng

mất. Vân Hạc gật đầu, thấy thời gian không còn sớm, bèn dẫn mấy người rời đi.

Trước khi đi, Vân Hạc vốn muốn dặn dò mấy thợ rèn giữ bí mật chuyện thép caro, nhưng mà sau khi đắn đo một hồi nghĩ lại vẫn là thôi vậy.
 
Chương 102: C102: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì


Làm như vậy, có hơi có vẻ càng che càng lộ.

Mấy thợ rèn này có quan hệ tốt với Đỗ Quy Nguyên, quay về bảo Đỗ Quy Nguyên dặn dò bọn họ vài câu là ổn, không nhất thiết nói ra trước mặt bao nhiêu người.

Về đến nhà, người của nội vụ phủ vẫn còn đang bận rộn giúp Vân Hạc bố trí phủ đệ.

Chỗ cần tu sửa thì tu sửa, nên đổi mới thì đổi mới. Bên trong phủ, đâu đâu cũng là những người đang bận rộn.

Diệp Tử đảm đương quản gia tạm thời cũng không tồi, nàng ấy sắp xếp mọi thứ trong phủ ngay ngắn rõ ràng.

Cho đến khi nghe thấy Thẩm Hinh nói chuyện phiếm cùng với Diệp Tử, Vân Hạc mới biết, ngày mai là ngày giỗ của cha và ca ca của Thẩm Hinh.

“Không đúng!”

Vân Hạc khẽ cau mày, thắc mắc nhìn hai nữ tử: “Ngày giỗ của bọn họ, chẳng phải là một tháng trước sao?”

Trận chiến Sóc Bắt ròng rã đã kết thúc hơn năm năm rồi!

Cha và ca ca của Thẩm Hinh trước lúc trận chiến Sóc Bắc kết thúc đã tử trận rồi.

Làm sao có thể mai mới là ngày giỗ của họ chứ?

Nghe câu hỏi của Vân Hạc, vẻ mặt của hai cô gái lập tức trở nên ảm đạm. Cao Hộp ở bên cạnh thấy thế, vội dùng mắt ra hiệu cho Vân Hạc.


Hả?

Vân Hạc khó hiểu.

Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì?

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lặng im thật lâu, Diệp Tử mới u sầu thở dài nói n hạ có điều không biết, bọn họn chỉ dựa vào một đội binh đã tập kích triều đình Bắc Hoàn, dẫn đến Đại Thiền Vu Bắc Hoàn phẫn nộ, sau khi bọn họ tử chiến, Đại Thiền Vu Bắc Hoàn lệnh thiết ky dẫm đạp xác thịt xương cốt của họ thành thịt nát! Phần mộ của bọn họ, chỉ dùng áo quan, cho nên ngày giỗ của bọn họ là tính theo ngày áo quan nhập. thổ, hồn về cố hương..."

“Cái này...

Vân Hạc có chút ngập ngừng, ái ngại nói: “Xin lỗi, ta không nghe ai nói qua chuyện này.”

Hắn chỉ biết ba cha con Thẩm Nam Chinh chết rất oanh liệt, không ngờ lại thảm như vậy.

Chả trách Cao Hợp lại dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn!

Hầy!

Mối thù này, chỉ có thể đi đến Sóc Bắc mới có thể giúp bọn họ báo thù thôi! “Không sao, ta biết điện hạ không biết rõ chuyện này.”

Diệp Tử miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.

“Vậy... Ngày mai ta có phải cũng nên đi bái tế ba người Thẩm tướng quân? Vân Hạc lại hỏi.

Diệp Tử nói: “Theo lễ chế, điện hạ và Lạc Nhạn vẫn chưa hoàn thành hôn sự, có thể không đi.”

“Ta vẫn nên đi đi!”

Vân Hạc nhẹ nhàng thờ dài.

Có thể không đi, vậy cũng có nghĩa là có thể đi. Đi hay không là tùy người!

Dù sao cũng là nhạc phụ và cữu huynh của mình, cũng nên đi theo bái tế một chút.

Nghe Vân Hạc nói muốn đi, Thẩm Hinh bất giác khẽ ngước mắt lên nhìn.


Đôi môi đỏ của nàng khế nhúc nhích, muốn từ chối.

Nhưng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không từ chối.

Thấy tâm trạng hai người phụ nữ không tốt, Vân Hạc chủ động đổi chủ đề nói chuyện, hỏi Diệp Tử tiến độ chiêu mộ binh mã của bọn Đỗ Quy Nguyên đến đâu rồi.

Việc chiêu mộ binh sĩ của đám người Đỗ Quy Nguyễn ngược lại tiến triển rất thuận lợi.

Dù gì, số ngân lượng của Vân Hạc rất đủ và dồi dào.

Hơn nữa, cũng sẽ không cho rằng vị Lục hoàng tử này thật sự một lòng muốn chạy đến Sóc Bắc, chỉ coi như hắn muốn binh sĩ trong phủ của mình chống đỡ được thể diện, về cơ bản là không cần lo lắng sẽ chết trận.

Dưới tình huống như vậy, việc mộ binh cũng trở nên đặc biệt sôi động.

Một khi số lượng người ứng tuyển nhiều lên rồi, quan điểm chọn lọc tự nhiên cũng sẽ được nâng cao lên.

Cũng bởi vì quan điểm chọn lọc cao, mới dẫn đến việc đến giờ vẫn chưa chiêu mộ đủ binh sĩ trong phủ.

“Doanh trại và vị trí thao trường đã chọn lựa xong chưa?”

Vân Hạc lại hỏi. “Những nơi gần phủ đệ của điện hạ thật sự là không có vị trí thích hợp.”

Diệp Tử đáp: “Nơi gần phủ đệ nhất chính là Miêu Nhĩ Sơn ở Thanh Nam, mà bên đó...”

Bên đó vốn là nơi khai thác đá của quan phủ, cũng là nơi có rất nhiều tù nhân đang lao dịch tại đó.

Đủ rộng rãi, những căn nhà bị bỏ hoang chỉ cần gia công tu sửa là có thể làm thành doanh trại.


Chỉ là cách phủ đệ của Vân Hạc có chút xa, tầm khoản hơn hai mươi dặm. Vân Hạc suy nghĩ, gật đầu nói: “Vậy thì chọn chỗ Miêu Nhĩ Sơn đi!” Hơn hai mươi dặm cũng không được coi là quá xa.

Dù gì hiện giờ hắn cũng không thể trông mong gì những người mới được chiêu mộ vào làm phủ binh này có thể giúp gì cho hắn.

€ó chỗ thích hợp huấn luyện bọn họ là được rồi.

“Vâng!”

Diệp Tử khẽ gật đầu: “Có điều, chuyện này cần điện hạ tấu rõ với thánh thượng, tuy chỗ khai thác đá đó bị bỏ hoang nhưng lại thuộc quản lý của quan phủ, chúng ta cưỡng chế chiếm lấy sợ là sẽ chịu chỉ trích.”

Vân Hạc gật đầu nói: “Ừm quay về ta sẽ tấu rõ với phụ hoàng.”

Sau khi xử lý xong nơi đóng quân, hai người lại hàn huyên một hồi.

Thẩm Hinh không biết nói gì, phần lớn đều là Vân Hạc và Diệp Tử nói chuyện với nhau.

Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, Thẩm Hinh không khỏi cau mày.

Nàng cảm thấy tẩu tẩu của mình giống như thật sự trở thành quản gia của hắn vậy?

Sau đó Diệp Tử lại sắp xếp mọi chuyện trong phủ một hồi, sau khi ăn cơm tối xong, bèn cùng Thẩm Hinh quay về Thẩm gia.

Ngày mai sẽ bái tế công công và người trượng phu đã mất, nàng ấy cũng cần quay về Thẩm gia để chuẩn bị ổn thỏa...
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom