Cập nhật mới

Dịch Võ Thánh Diệp Hi Hòa

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 140


Mikami há hốc mồm, không hiểu sao rung động, nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình.

Mặc dù cô ta vẫn không hiểu Diệp Hi Hòa vẽ hình vẽ kia để làm gì, nhưng chủ nhân nói thì cô ta đều sẽ phục tùng vô điều kiện, cô ta lập tức hút một hơi rồi đi về phía Basong.

"Ha ha ha, cười chết tôi rồi, chỉ dựa vào cô? Một người phụ nữ Nhật Bản ngu xuẩn mất trí nhớ, nhận người Đại Hạ làm chủ, chỉ là Đại Thái Đấu 2 sao, lại còn vọng tưởng làm càn với võ tướng 3 sao, một cao thủ Xiêm La quyền?"

Basong khinh bỉ cười to: "Nào, tôi cứ đứng ở đây cho. cô đập. có bản lĩnh cô giết chết tôi bằng một chưởng đi,để cho tôi mở mang tầm mắt."

Mikami Yua cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, trực tiếp tung chưởng ra.

"Nực cười, Basong tôi hôm nay sẽ để cô biết...

Hai tay Basong chống nạnh, đang chuẩn dựa vào xác thịt đã được tôi luyện lâu dài của mình ngăn cản một chưởng này bằng nội kình hùng hậu.

Trong mắt ông ta thì dễ dàng như ngăn cản một chiếc lông vũ.

Nhưng mà đợi một chưởng của Mikami Yua rơi xuống thật thì ông ta phát hiện hoàn toàn không phải như vậy.

Cứ giống như trên bàn tay trắng nõn kia của Mikami "Yua hiện ra một vòng xoáy lỗ đen, những cơn bão táp vô. tận càn quét qua nó có sức mạnh hủy diệt trời đất.

"Không, không thể nào? Cái quỷ gì vậy?"

Basong lập tức hoảng sợ muốn chết, nhưng đã muộn.

Ẩm.

Lúc chưởng lực bẻ gãy nghiền nát rơi xuống, Basong trực tiếp bị một chưởng của Mikami Yua đập thành vũng máu. 

Phụt!

Tsuyoshi Domoto tận mắt thấy cảnh này thì sợ đến mức chân mềm nhũn, tuyệt vọng quỳ trên mặt đất.

Mà bản thân Mikami Yua cũng hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, sao chủ nhân quẹt một phát lên lòng bàn tay mình thì bản thân lập tức nắm giữ được chưởng lực như thế rồi?

Võ tướng 3 sao, một chưởng đập thành tro bụi...

." Diệp Hi Hòa túm lấy Tsuyoshi Domoto đang mất hồn mất vía rồi trực tiếp lên xe.

Từ đầu đến cuối, hắn đều không để Basong vào. trong mắt, cứ giống như đây chẳng qua là một ruồi tới đây chọn cái chết trước mà thôi.

Mikami Yua vội kích động chạy tới lái xe, bắt đầu từ giờ phút này, trong lòng cô ta càng nhận định chủ nhân Diệp Hi Hòa này, cho dù chết cũng không đổi.

Mà sau khi Tsuyoshi Domoto chứng kiến sự khủng bố của Diệp Hi Hòa thì cũng hoàn toàn sụp đổ, không dám không nói rõ vị trí bộ viễn Nhật Bản ra nữa, tâm như tro tàn chỉ đường cho Diệp Hi Hòa.

Cùng lúc đó, một văn phòng nào đó ở Giang Đông. Long Lăng Vân đang ngồi trên ghế làm việc xem tài liệu, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lãnh Nguyệt Vận có sắc mặt tái nhợt đi đến. 

"Nguyệt Vận, tại sao cô trở về? Không ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng cho tốt?"

Long Lăng Vân để tài liệu xuống, hoài nghỉ hỏi.

"Tướng quân, tôi không sao rồi, nhờ phúc của cậu Diệp, tôi đã bình phục như lúc đầu, hoàn toàn có thể về đơn vị."

Lãnh Nguyệt Vận đi tới nói.

"Ừm, vậy cô tới thật đúng lúc, Nguyệt Vận, cô đến xem phần tài liệu này, tôi phát hiện Giang Đông chúng ta gần đây người người khác nhập cảnh càng ngày càng nhiều, hình như có người đặc biệt mở lỗ hổng, để những nhân vật nguy hiểm kia vào, mà..."

Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên Long Lăng Vân đã nhận ra điều khác thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 141


"Trên đường từ Tân Hải tới Giang Đông, Diệp Hi Hòa luôn cảm thấy mắt phải của mình khác thường, nó cứ giật liên hồi.

Lễ nào tối qua không ngủ ngon?

Hắn đang chuẩn bị híp mắt lại nghỉ ngơi một, bỗng nhiên phía trước vù vù bay tới mấy đạo ám khí, trực tiếp băn vào trên kính chống đạn của SUV.

Cho dù không xuyên thủng kính, nhưng gây ra vết cắt rất sâu, khiến Mikami Yua chỉ có thể nhanh chóng phanh xe lại, còn xém chút tông vào một thân cây.

Chỉ thấy trước mắt xuất hiện bảy bóng người đáng sợ ngang trời xuất hiện, một người cầm đầu cầm phi tiêu trong tay, buộc tóc, gương mặt tinh xảo, da trắng nõn, vóc người có thể gọi là ma quỷ, sóng lớn cuộn trào.

Sáu người bên cạnh đều xách theo đao lớn, sát khí bốn phía.

"E... Ei Hatano?"

Bởi vì nữ ninja cầm đầu kia cô ta quen biết, chính là một trong những người chị em có mối quan hệ thân thiết nhất trong trại huấn luyện ninja ở Nhật Bản.

Cô ả tên Ei Hatano, sinh ra ở thủ đô Nhật Bản, thân thế cũng thê thảm giống như cô ta, bị tổ chức ninja giết sạch người nhà, cưỡng ép huấn luyện thành ninja.

Mà tư chất của cô ả cao hơn cô ta, đã vinh dự trở thành.Jounin, thực lực cũng mạnh hơn, đạt đến cấp võ tướng.

Sau khi từ trong trại huấn luyện ra ngoài, Ei Hatano. và Mikami Yua tách ra, Mikami Yua chỉ biết cô ả cũng được phái đến Giang Đông, trở thành nữ hộ tống bên cạnh nhân vật cao hơn, nhưng không ngờ chạm mặt dưới tình huống như vậy.

Về phần sáu người khác, cũng có hai kẻ cấp võ. tướng, bốn người còn lại đều là Đại Thái Đấu 6 sao, thực lực có thể gọi là khủng bố.

Diệp Hi Hòa vừa sắp ngủ gật đã bị người ta quấy rầy nên rất khó chịu, hắn đạp cửa xe bước xuống.

"Tsuyoshi Domoto cũng bị hắn xách xuống dưới, sau khi nhìn thấy bảy người kia thì hắn ta hét lên một cách đáng thương: "Jounin Hata, còn có nhóm đại nhân Hideaki Takizawa, mau cứu tôi."

"Tsuyoshi Domoto, đồ vô dụng nhà anh, làm chấp sự bộ viễn chỉnh, thậm chí ngay cả một thằng chó Đại Hà †ầng lớp thấp cũng không giải quyết được, cần anh làm gì?

Hideaki Takizawa xách theo đao lớn kia khinh thường nói.

Gã ta là người mạnh nhất trong số bảy người, chỉ đứng sau Ei Hatano, thực lực ở võ tướng 3 sao, sức mạnh ngang bằng với Basong trước đó. 

Một tên khác là võ tướng 2 sao, tên là Hiroki Uchi.

"Không, tôi sẽ đích thân thỉnh tội với vị đại nhân kia, nhưng các người cần phải mang tôi trở về, đừng để tôi chết ở Đại Hạ..." Tsuyoshi Domoto khóc lóc nói.

Hideaki Takizawa không để ý đến hắn ta nữa mà dời mắt nhìn chằm chằm về phía Diệp Hi Hòa.

Người này là thủ phạm đã quậy cho Tân Hải đến long trời lở đất, nhổ tận gốc thế lực Nhật Bản, còn giết mấy trăm người Nhật Bản?

Trông hắn cũng không có ba đầu sáu tay, vì sao dám phách lối như thế?

"Chó Đại Hạ, mày cũng xem như quá càn rỡ rồi, vậy mà có thể ép buộc chúng tao tự mình ra tay với mày dùng cách nói của Đại Hạ bọn bây chính là mộ tổ của mày bốc lên khói xanh."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhíu mày, chưởng một phát về phía Hideaki Takizawa.

Hideaki Takizawa khiếp sợ, lập tức giơ đao ngăn cản, nhưng một giây sau, gã ta phát hiện không hợp lý, muốn tránh như đã muộn.

Gã ta bị chưởng phong cuồng bạo kia của Diệp Hi Hòa đánh trúng, nổ thành vũng máu tại chỗ.

Một màn này khiến tất cả mọi người bên ngoài trừ Mikami Yua tại hiện trường đều bị hù dọa không nhẹ. 

Mikami Yua ngược lại đã sớm chuẩn bị tâm lý, vị chủ nhân này chỉ vẽ cho cô ta một đạo khí đã có thể đập nát Basong, bây giờ tự mình ra tay, vậy Hideaki Takizawa sao có thể chống đỡ được?

"Chủ nhân, mặc dù mấy người kia cũng là võ sĩ Nhật Bản, nhưng lại thuộc về một mạch leido."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 142


Năm võ sĩ Nhật Bản còn lại do Hiroki Uchi đứng đầu đều giận dữ nhìn Mikami Yua: "Đồ ngốc, kỹ nữ đê tiện bán nước cầu vinh nhà cô, đợi lát nữa chúng tôi chém chết chó Đại Hạ này, chắc chắn sẽ trói cô vào dây xích chó và hành hạ đến chết."

Ei Hatano cũng nhíu mày, lạnh lùng nhìn em gái ngày xưa này.

"Giết!!" Hiroki Uchi hét lớn một tiếng, cùng bốn tên Đại Thái Đấu 9 sao còn lại trực tiếp cầm đao xông thẳng về phía Diệp Hi Hòa chém giết.

Nhưng mà chưa đợi vọt tới gần Diệp Hi Hòa thì đã bị Diệp Hi Hòa chưởng một phát bay ra ngoài, chết một cách thê thảm, toàn bộ nổ thành vũng máu giữa không trung. 

Xong đời!

Sau khi Tsuyoshi Domoto thấy cảnh này thì càng cảm thấy không thể cứu vãn, thậm chí còn sợ hãi đến mức mắt trợn trắng.

Ei Hatano nhận ra rằng mình có thể đã gặp phải một trong những kẻ thù mạnh nhất trong đời mình, vì vậy cô ả nhấc phi tiêu lên, trực tiếp bày ra tư thế thấy chết không sờn, muốn liều mạng với Diệp Hi Hòa.

"Đợi đã."

Bỗng nhiên Mikami Yua chạy tới, cầu xin Diệp Hi Hòa: "Chủ nhân, trước tiên ngài đừng ra tay, để tôi khuyên chị Hata đầu hàng đã, chị ấy cũng là người cơ khổ, hơn nữa tôi biết chị ấy cũng không muốn trở thành nô lệ của những tên cẩu tặc Nhật Bản, chỉ là thân bất do kỷ."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhìn về phía Mikami Yua: "Mikami Yua, cô không hiểu rõ thân phận của mình à? Biết phạm thượng ở chỗ tôi có ý nghĩa thế nào không?"

"Thuộc hạ không dám." Mikami Yua cuống quít sợ hãi quỳ xuống: "Chỉ là trên người chị Hata cũng có huyết chú ràng buộc với lãnh đạo Nhật Bản, ngài đã thu phục. được chị Hata thì có thể trăm phần trăm tìm được lãnh đạo cao cấp Nhật Bản ra tay với ngài. Thuộc hạ tự cảm thấy Tsuyoshi Domoto không thể biết vị trí bộ viễn chỉnh Nhật Bản, hắn ta chỉ là chấp sư hạ cấp, không chạm tới mặt cao như vậy." 

Diệp Hi Hòa nghe vậy thì quay đầu nhìn Tsuyoshi Domoto hồn bay phách lạc: "Là như vậy?"

"Không, các hạ Diệp Hi Hòa, ngài đừng nghe kỹ nữ đê tiện này nói bậy, tôi... đương nhiên tôi biết vị trí bộ viễn chỉnh, giá trị lợi dụng của tôi rất lớn, ngài không thể giết tôi." Tsuyoshi Domoto cuống quít run rẩy nói.

Nhưng mà Diệp Hi Hòa lại nghe được sự gian xảo và lừa gạt của hắn ta từ trong lời nói.

Lúc trước khi ở trên xe, bản thân đã hỏi hắn ta vị trí bộ viễn chinh Nhật Bản, hắn ta luôn ấp úng, còn nói một nơi rất mơ hồ.

Thì ra hắn ta vốn cũng không biết chỗ đó ở đâu, hoàn toàn là đang bịa chuyện, chỉ vì bảo vệ một mạng của mình?

"Hắn ta quả thật không biết vị trí bộ viễn chinh Nhật Bản."

Bỗng nhiên Ei Hatano mở miệng nói chuyện: "Hắn ta chẳng qua là một con chó dưới trướng.Junichi Okada, có thể tiếp xúc được quan trên chỉ có.Junichi Okada."

Ei  Hatano, ả điếm thúi nhà cô, cô vậy mà cũng muốn bán chủ cầu vinh, mẹ nó tôi muốn hiếp cô quá..."

Ầm.

Lời còn chưa dứt, Diệp Hi Hòa đã giãm một phát xuống biến hắn ta thành vũng máu. 

"Chị Hata, em biết trong lòng chị luôn hận Nhật Bản, bọn họ giết cả nhà chị, ép chị trở thành một cỗ máy giết chóc, bây giờ đã có cơ hội bỏ gian tà theo chính nghĩa, lẽ nào chị không muốn trân quý nó sao?"

Mikami Yua lớn tiếng nói với Ei Hatano: "Đại nhân Diệp Hi Hòa rất tốt, đáng giá cho chúng ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, lấy thân báo đáp, Huống chi hắn còn có thể giải trừ huyết chú trên người chúng ta, chị biết điều này có nghĩa gì không? Chúng ta cuối cùng có thể tự do."

Ei Hatano nghe nói như thế, trên mặt nhất thời cũng đầy vẻ phức tạp, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 143


"Chị Hata, bây giờ em đang ở trước mặt chị, chị còn in em không?”

Mikami Yua vội nói với Ei Hatano: "Nếu như bây giờ em còn bị quản chế bởi huyết chú, sao có thể còn sống sờ sờ đứng đây, đã sớm bạo chú mà chết. Thực lực chủ nhân em không phải thứ chị có thể tưởng tượng."

"Nếu như vậy, vậy hãy để cho tôi mở mang tầm mắt đi"

Ei Hatano nắm chặt phi tiêu, vẻ mặt đầy hơi thở xơ xác: "Trước tiên đánh bại tôi, rồi hãy nói chuyện khiến tôi thần phục."

Mắt thấy thực lực võ tướng 4 sao của cô ả bỗng nhiên bùng ổ, Diệp Hi Hòa vung tay chưởng bay cô ả ra ngoài, Ei Hatano trực tiếp bay ngược hơn năm trăm mét mới thê thảm rơi xuống đất. Xương cốt toàn thân cũng không biết gãy bao nhiêu cái, miệng phun máu tươi.

Lúc này Diệp Hi Hòa cũng đang cân nhắc.

Cũng không phải hắn dại gái, nhất định phải thu lưu những người phụ nữ Nhật Bản này.

Mà là thực lực của Ei Hatano này ở trong mắt người bình thường quả thực cũng xem như đủ mạnh.

Bây giờ trong nhà hắn thiếu một nữ vệ sĩ, bảo vệ an toàn cho Tiêu Vũ và Lâm Chỉ Huyên.

Nữ ninja có thể ẩn nấp, sẽ không bị phát hiện, còn không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của hai cô gái.

Makami Yua và Ei Hatano, một người phụ trách tìm hiểu tình báo, người kia phụ trách bảo vệ hậu phương, xem như không tệ.

Huống chỉ người phụ nữ này còn có huyết chú ràng buộc với người gọi là.Junichi Okada kia, không thể khinh sát.

Hắn đi thẳng về phía Ei Hatano. Mikami Yua có hơi bận tâm nên đuổi theo sát.

Lúc này Ei Hatano che lấy lồng ngực sóng lớn cuộn trào, vừa mới gian nan từ trên mặt đất đứng lên.

Không tự mình trải qua không rõ, thật sự chịu một chưởng kai của Diệp Hi Hòa, cô ả mới biết được người trẻ tuổi Đại Hạ này khủng bố đến mức nào.

Bản thân võ tướng 4 sao, lại hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cách xa đâu chỉ xa vạn dặm.

"Chị Hata, bây giờ chị cảm nhận được không? Sự lớn mạnh của chủ nhân em vốn không phải chị có thể địch nổi, hơn nữa hắn đã cho chị cơ hội, nếu không chị đã sớm biến thành một vũng máu rồi. Cho nên chị đừng không biết điều, lựa chọn thần phục giống như em được. không?"

Mikami Yua đau khổ khuyên nhủ. 

Ei Hatano hít sâu một hơi, nhìn Diệp Hi Hòa nói: "Đại nhân, Ei Hatano tôi bằng lòng thần phục ngài, chỉ là tôi còn một tâm nguyện, hơn nữa huyết chú của tôi...

Còn chưa nói xong, ấn chú trên cái cổ trắng như tuyết của cô ả bùng nổ, hóa thành vô số vết máu, bắt đầu lan đầy cổ cô ả.

"A a al" Ei Hatano chỉ một thoáng đã nhận lấy đau đớn dữ dội, cô ả hoảng hốt vội che cổ, lăn lộn dưới đất.

Diệp Hi Hòa thấy thế bèn tiến lên, điểm một phát ở chỗ ấn chủ của Ei Hatano và đưa chân khí vào, trong nháy mắt đã phong sát đạo huyết chú kia, sau đó rút về điểm ban đầu, rồi trở nên vô hình.

Trong đại điện dưới tế đàn Nhật Bản phía xa, lão già đội mũ vành rộng lần nữa mở mắt rồi hét lên: "Là ai? Ai lại phá ấn chú của ta?"

"Đáng chết, lần trước là một chuunin, lần này là một tên Junou, rốt cuộc ai có thể luân phiên phá giải thủ đoạn của ta?"

Vù vù vùi! Đúng lúc này, mấy bóng hình đáng sợ bên ngoài nhanh chóng xông vào, tay chống đất quỳ xuống: "Tham kiếm Huyết Ảnh đại nhân."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 144


Ei Hatano cuộn mình dưới đất một lúc lâu mới cảm thấy bản thân không đau nữa, trên cổ dường như cũng không có sức mạnh áp chế gì.

Cô ả không tin nổi sờ cổ mình, sau đó lần nữa nhìn Diệp Hi Hòa giống như gặp quỷ.

"Chị Hata, em nói không sai chứ? Chủ nhân thật sự có phương pháp nghịch thiên siêu phàm, có thể phá giải huyết chú, bây giờ không phải chị cũng đã thoát khỏi khống chế rồi à?"

Mikami Yua vội tiến lên đỡ Ei Hatano dậy.

Ei Hatano lần nữa hít sâu một hơi, lần này trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Hi Hòa: "Đại nhân, Ei có mắt như mù, từ giờ trở đi, nguyện thành tâm nhận ngài làm chủ, máu chảy đầu rơi, kính dâng mọi thứ, xin ngài thu nhận."

"Cô vừa mới nói còn một tâm nguyện, là gì?" Diệp Hi Hòa nhàn nhạt hỏi.

"Là... Ei còn một người chị em, cũng là nhãn nô bên cạnh lãnh đạo cấp cao bộ viễn chỉnh Nhật Bản, cô ấy sa vào bể khổ, Ei tự mình lựa chọn quy hàng, cũng muốn mang cô ấy cùng quy thuận, như vậy Ei cũng không cần lo lắng nữa." 

"Chị Hata, ý chị là?" Mikami Yua nghĩ tới điều gì đó thì lập tức hỏi.

Ei Hatano khẽ gật đầu.

Những nữ ninja những bọn họ cũng không dễ dàng, nếu như năm đó được lựa chọn, ai lại muốn thoát khỏi cuộc sống bình thường, trở thành một cỗ máy giết chóc. không có tình cảm?

Nhưng Ei Hatano vẫn xem như chưa mất lương tâm, biết mình được giải thoát, cũng không thể quên người chị em kia có ơn cứu mạng với cô ả.

"Ừ, chỉ cần cô ta cũng thông minh, như vậy không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải biết kết quả phản bội tôi, hơn nữa còn mang dẫn tôi đánh hạ bộ viễn chinh Nhật Bản, hôm nay tôi phải chấm dứt với người Nhật Bản."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói.

"Tuân mệnh."

Ei Hatano lập tức cúi lạy: "Ei cũng đã sớm muốn tự tay đâm lão tặc.Junichi Okada kia rồi, chủ nhân thành toàn, Ei vô cùng cảm kích."

Cùng lúc đó, bộ viễn chinh Nhật Bản, phòng nghị sự.

"AI!" Bỗng nhiên một trong những nguyên lão đang tham dự,.Junichi Okada che cổ mình, vẻ mặt cực kỳ thê lương và đau đớn. 

"Đáng chết! Tiện nhân Ei Hatano kia vậy mà phản bội tôi, nhưng trên người cô ta không phải có huyết chú được đại nhân cấp Ảnh kia tạo ra sao? Sao cô ta có thể làm được việc không cần hy sinh vì nghĩa lớn chứ?"

Trên bàn hội nghị, hoàn toàn yên tĩnh.

Bộ trưởng bộ viễn chinh u ám nhìn chằm chằm dunichi Okada nói: "Nói như vậy ông cũng thất bại rồi? Đúng là đồ vô dụng, đường đường bộ viễn chỉnh Nhật Bản chúng ta, một vị nguyên lão ra tay vậy mà cũng không giải quyết được thằng chó Đại Hạ kia? Để phía lãnh đạo cấp cao và nước mẹ biết, ông bảo tôi ăn nói thế nào? Lẽ nào cứ phải ép bộ trưởng tôi tự mình ra tay?"

"Không! Bộ trưởng đại nhân, tôi còn chưa thất bại."

4unichi Okada nghiến răng nghiến lợi nói: "Xin ngài cho tôi thêm một cơ hội, tôi phụ trách giải quyết hậu quả của mình! Họ Diệp kia có lẽ đã tới Giang Đông rồi, huyết chú trên người Ei Hatano có thể giúp nhắn khóa chặt tôi, tôi sẽ kết thúc việc này trước."

"Vậy thì tốt, đừng khiến tôi thất vọng nữa! Nếu không ông cứ mổ bụng tạ tội với lãnh đạo cấp cao và tổ quốc đi"

Nói xong, bóng dáng bộ trưởng kia thoáng cái đã biến mất không thấy.

Hóa ra mọi người ngồi ở đây đều không phải là người thật mà là hình ảnh ba chiều. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 145


Mikami Yua lái xe, cuối cùng cũng vào đến nội thành Giang Đông.

Mà lúc này, Diệp Hi Hòa bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại: "Diệp thiếu, xin hỏi ngài là Diệp thiếu phải không?"

Diệp Hi Hòa nhận ra giọng nói của Lãnh Nguyệt Vận, là vị sĩ quan phụ tá dưới tay sư tỷ, nhân tiện nói: "Là tôi, có chuyện gì?”

"Diệp thiếu, có chuyện lớn rồi! Tướng quân xảy ra chuyện rồi!"

Lãnh Nguyệt Vận ở đâu bên kia nói với giọng điệu hơi nghiêm túc.

"Sư tỷ?"

Diệp Hi Hòa nhíu mày: "Sư tỷ của tôi xảy ra chuyện gì?"

"Tôi cũng không biết, tôi đến quân đội tìm tướng quân, phát hiện trong văn phòng tướng quân không một bóng người, liên lạc với cô ấy cũng không được, ở hiện trường còn có vết máu!"

"Mà toàn bộ lính cảnh vệ bên ngoài quân đội với nhân viên văn phòng đều đã chết hết, tôi kiểm tra camera giám sát, phát hiện tất cả đều bị người khác phá hỏng, không ai biết chuyện gì đã xảy ra, hung thủ là ail"

"Có chuyện như vậy sao?” 

Vẻ mặt Diệp Hi Hòa dần trở nên khó coi.

"Đúng vậy! Diệp thiếu, ngài có thể sang đây không? Bây giờ tôi cũng không biết tìm ai cả, mặc dù tướng quân là người của Cục tác chiến, nhưng luôn không hợp với các chiến thần khác, yêu cầu bọn họ ra mặt, không biết phải đá quả bóng này bao nhiêu lần, người duy nhất tôi tin tưởng chỉ có ngài thôi!" Lãnh Nguyệt Vận trầm giọng nói.

"Không cần, tôi bây giờ còn có chuyện khác, xong rồi nói sau."

Diệp Hi Hòa nói xong lập tức cúp điện thoại.

Không phải hắn không lo lắng cho Long Lăng Vân mà là hắn biết, thực lực của Lăng Long Vân cũng rất lớn mạnh, chỉ một ít bọn đạo chích có thể làm xẵng làm bậy sao?"

Cho nên hẳn không nóng vội, chính là do tin tưởng sư tỷ!

Chẳng bao lâu, Mikami Yua đã dùng huyết chú để tóm Ei Hatano đi theo.Junichi Okada rồi lái xe thẳng đến một quán trà lớn.

Quán trà này thuộc sở hữu của người Nhật, quy mô rất lớn.

Chẳng qua lúc này, tất cả khách bên trong đều đã vãng, vắng vẻ, nhìn có chút hoang vắng. 

"Ông chủ, đây là quán trà.Junichi Okada thường lui tới, cũng là tài sản đứng tên hẳn ta."

Ei Hatano chủ động nói với Diệp Hi Hòa: “Mặc dù tôi chưa từng gặp những cựu binh khác của Cục viễn chỉnh, nhưng tôi biết mỗi cựu binh không chỉ có thân phận của Cục viễn chinh, họ còn ngụy trang thành những thân phận khác, chẳng hạn như.Junichi Okada, là ông chủ của quán trà này."

Diệp Hi Hòa không nói gì, sải bước đi vào.

Chỉ thấy người phụ nữ Nhật Bản mặc kimono, bưng khay trà đi đi lại lại trong quán trà này.

Sau khi nhìn thấy Diệp Hi Hòa và ba người phía sau, tất cả đều nhìn họ bằng ánh mắt ngơ ngác.

"Ngài là Diệp Hi Hòa tiên sinh sao?”

Đột nhiên có một phụ nữ Nhật Bản đi guốc gỗ bước tới hỏi.

Vẻ mặt Diệp Hi Hòa không chút thay đổi.

"Mời đi theo tôi, ông chủ của chúng tôi đang chờ ngài!"

Nói xong, người phụ nữ Nhật Bản bưng khay trà, xoay người dẫn đường.

Diệp Hi Hòa nhìn người phụ nữ Nhật Bản làm việc dư thừa này, cười lạnh một tiếng, bình tĩnh đi theo. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146


Nhưng hắn ta không có bố trí mai phục gì cả, ngược. lại còn mở rộng cửa, tùy ý để Diệp Hi Hòa công khai đi vào.

Điều này cho thấy Okada.Junichi hoặc là mười phần tự tin, hoặc là còn đang giấu những âm mưu khác!

Ba người đi theo người phụ nữ Nhật Bản vào phía †rong cùng của quán trà, trước một đình nghỉ mát, họ nhìn thấy hai lão nhân đang chơi cờ.

Xung quanh chỉ có mười mấy hộ vệ ít ỏi, nhưng sức mạnh của mỗi người đều rất đáng sợt

Tất cả đều là võ tướng!! “Tướng quân, tôi thắng rồi, hahahal" dunichi Okada đặt quân cờ xuống, đắc ý cười nói.

Lão giả đối diện gãi đầu, sau đó thuận tay cầm lấy một thanh Tachi bên cạnh, ấn cán vào huyệt thái dương.

"Bậc.... bậc thầy laido, Hiro Mizushima???" 

Khi Mikami Yua và Ei Hatano nhìn rõ lão giả kia, sắc mặt họ tái nhợt, toàn thân phát run! 

Chẳng trách ngay từ khi đến đây, các cô đã cảm thấy quen mắt, lão giả có khí chất và hơi thở không hề thua kém lão giả.Junichi Okada này, hóa ra lại là bậc. thầy laido nổi tiếng ở Nhật Bản, Hiro Mizushimal

Trước đó, bọn họ không biết Hiro Mizushima đã đến Giang Đông, hơn nữa, lão cáo già.Junichi Okada, thế mà lại mời Hiro Mizushima tới đây, khó trách sao lại dám tự tin như vậy!

"Lão huynh Mizushima, ông mê kiếm đạo, nhưng lại không thông thạo về cờ vua, bị tôi thắng hiểm."

dunichi Okada vẫn tỏ ra không coi ai như gì như: trước, cười nói với Hiro Mizushima.

"Ai, tổ quốc điều tôi từ Nhật Bản sang đây, đảm nhiệm cựu binh của Liên minh quân sự Giang Đông Nhật Bản, cả ngày phải xử lý một đống việc vặt, kiếm đều bị rỉ sắt hết rồi."

Hiro Mizushima phàn nàn.

"Ha ha ha, tôi cũng là cựu binh, cho nên tôi rất hiểu nỗi khổ của ông, cũng khó cho người mê kiếm như ông có thể thay cấp trên đi lo việc vô tích sự."

dunichi Okada cười nói.

Trong khi hai người đang nói chuyện, cuối cùng Hiro Mizushima cũng quay đầu, nhìn chằm chằm vào ba người Diệp Hi Hòa: “Vì tổ quốc, cho dù chết cũng không hối hận, nhưng tôi nghe nói gần đây có người đã gây rắc. rối cho Cục viễn chinh Nhật Bản, còn giết không ít người Nhật Bản của chúng ta, có phải không?”

Lúc này,.Junichi Okada cuối cùng cũng chuyển tầm mắt sang Diệp Hi Hoà, cười nói:

"Đúng vậy! Diệp Hi Hòa, cậu đều nghe hết rồi đúng không? Tôi thật không ngờ, một người Đại Hạ cấp thấp như cậu, lại có thể có thủ đoạn như vậy, nhiều lần phá hỏng đại sự của nước Nhật chúng tôi, còn giết chết nhiều người như vậy, bây giờ, ngay cả con khốn Ei Hatano cũng bị cậu thu phục? Thật tiếc là tôi chưa nếm thử cô ta, không phải bị cậu nếm thử trên đường rồi chứ?"

"Junichi Okada, đồ súc vật! Đừng cho rằng tôi không biết dụng tâm bỉ ổi của con chó già ông, ông muốn chiếm lấy tôi, tôi không nghe lời, ông sẽ điên cuông nô dịch tôi, mấy năm nay khiến tôi làm nhiều việc ác, tôi hận không thể chém ông một ngàn nhát!”

Ei Hatano lửa giận cao ngất nói với.Junichi Okada.

"Haha, Ei Hatano, bây giờ cánh cô cứng rồi, dám nói chuyện với tôi như vậy hả? Điều tôi hối hận nhất bây giờ chính là, trước đây tôi không dùng vũ lực với cô, nếu vũ nhục cả thể xác lẫn tỉnh thần của cô, cô mới có thể như một con chó cái thề sống chết trung thành với tôi, thay vì phản bội tôi!"

dunichi Okada vẻ mặt thương tiếc nói.

"Junichi Okada." 

Hi Hòa bỗng nhiên đứng lên: “Tôi tới đây, chỉ vì hai việc.”

"Thứ nhất, người Nhật các ông nợ nhà họ Diệp tôi tiền bồi thường, sau nhiều lần ông tìm đường chết, số tiền đã tăng lên một vạn triệu, tôi hy vọng trước khi ông chết, sẽ báo cáo với tổ quốc của ông, cử người hiểu chuyện đến bàn bạc với tôi."

"Thứ hai, tôi muốn tiêu diệt Cục viễn chinh Nhật Bản của các ông, nếu ông băng lòng gọi mọi người tới đây, tôi lập tức gắng gượng làm, tặng cho ông toàn bộ thi thể"

"Hả? Hahahahal"

dunichi Okada nghe Diệp Hi Hòa nói, đột nhiên cười sẵng sặc, như thể vừa nghe thấy một câu chuyện cười nào đót

"Lão huynh Mizushima, ông có nghe thấy không? Tên cẩu súc Đại Hạ này, thật khoác lác, sao tự nhiên tôi cảm thấy hắn ta đáng yêu như vậy chứ?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147


Thấy Hiro Mizushima lộ ra sát ý, khóe miệng.Junichi Okada nở nụ cười.

Hắn ta biết, đối phó với sự tồn tại như Diệp Hi Hòa, dựa vào ưu thế là số lượng người, đã vô dụng rồi, cái cần chính là chất lượng!

Cho nên hắn ta rất sáng suốt kéo người bạn già Hiro. Mizushima xuống nước.

Dù Diệp Hi Hòa có quái vật đến đâu, hắn ta vẫn tin chắc rằng Hiro Mizushima và chính mình, hoàn toàn có thể hành hạ hẳn đến chết!

"Diệp Hi Hòa, coi như cậu tuổi trẻ làm bậy vì lợi ích, tôi cho cậu một cơ hội."

dunichi Okada đột nhiên ngăn Hiro Mizushima lại, cười nói với Diệp Hi Hòa: “Chỉ cần cậu sẵn lòng đổi quốc †ịch, từ nay về sau nhập tịch vào nước Nhật Bản chúng tôi, tôi với tư cách là cựu binh của Cục viễn chỉnh, tiếp cận cục trưởng của chúng tôi, cấp trên của chúng tôi, thậm chí quản lý cấp cao của Tổ quốc bên kia, cũng sẽ bảo đảm cho cậu!”

“Chỉ vì sự tồn tại của người như cậu, so với những người mà cậu đã giết trước đây, thậm chí là Hội thương mại Tân Hải hay Lãnh sự quán đều có giá trị hơn.”

"Nếu cậu muốn tiền tài, tôi có thể cho cậu, nếu cậu muốn phụ nữ như Ei Hatano, tôi cũng có thể cho cậu, Nhật Bản chúng tôi cái gì cũng thiếu, duy chỉ có loại phụ nữ xinh đẹp như con chó cái này là không thiếu, tôi đảm  bảo với cậu từ trẻ đến già, không dạng nào giống dạng nào..."

"Ông nghiêm túc chứ?"

Diệp Hi Hòa thấy.Junichi Okada chết đến nơi, lại còn muốn thu nạp hắn, không nhịn được cười khẩy.

"Đương nhiên, phải xem cậu có thông minh hay không, một là chết không có chỗ chôn, hai là cải tà quy chính, cậu nghĩ sao?”

"Muốn tôi khoác áo người Nhật Bản các ông, cũng không phải không thể."

Diệp Hi Hòa cười nói: "Bảo Thiên Hoàng của các ông quỳ xuống trước mặt tôi nhận cha, tôn sùng toàn bộ Đại Hạ như tổ tiên, để Đại Hạ có thể khoan dung cho đám hậu duệ bất tài của các ông, ông nghĩ thế nào?"

Junichi Okada vừa nghe thấy lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sát khí xung quanh điên cuồng tỏa ra!

"Diệp Hi Hòa, cậu không biết điều sao, muốn đâm đầu vào chỗ chếtII!"

"Junichi Okada, ông nói lời vô nghĩa nhiều với hắn làm gì? Xem tôi một kiếm chém chết hắn!"

Nói xong, Hiro Mizushima cầm kiếm, nhanh chóng lao về phía Diệp Hi Hòa. 

Sức mạnh của một bậc thầy laido, được bộc lộ triệt để, thế mà là võ tướng 7 sao!

"Thanh kiếm chém xuống, như một dải lụa trắng tung hoành ngang dọc, chỉ là sự áp bức nghẹt thở đó, khiến Mikami Yua và Ei Hatano khiếp sợ, họ thậm chí không còn dũng khí để chống cự!

Nhưng nói thì đã muộn nên ngay sau đó, Diệp Hi Hòa đưa một tay, bắt lấy chuỗi kiếm kia, sau đó chưởng một cái, quạt tung cả Hiro Mizushima và kiếm của hắn 1a.

Tuy nhiên, hình ảnh Hiro Mizushima nổ thành sương máu trong tưởng tượng đã không xảy ra, Hiro Mizushima chỉ chật vật lui ra, liên tiếp lùi lại vài bước, khó khăn lắm mới dừng lại, khí huyết cuồn cuộn, miệng phun máu tươi.

Một tiếng xoảng, thanh kiếm có lai lịch không tầm thường trong tay, theo tiếng động gấy thành hai đoạn.

"Cái này....... sao có thể? Xiaolong.Jingguang của tôi II"

Mizushima run rẩy nhìn vào thanh Tachi bị gấy trong tay, cả người phát điên, đôi mắt nứt ra!

Thanh kiếm này của hắn ta, thực sự không phải vật tâm thường, mà chính là một trong số mười thanh kiếm tiếng tăm lừng lẫy ở Nhật Bản, Xiaolong.Jingguang xếp. thứ tám. 

Kết quả là, mới đối mặt một cái, đã bị Diệp Hi Hòa chưởng vỡ?

Cái này được tạo ra từ sắt thiên thạch trong truyền thuyết!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148


Các samurai Nhật Bản rất tốt, biết rõ ngay cả Hiro Mizushima cũng không phải là đối thủ của Diệp Hi Hòa, bọn họ vẫn dám tiến lên.

Chỉ vì họ đã bị tẩy não từ lâu, tin tưởng vô điều kiện vào Thiên Hoàng và Bushido cho đến chết.

Họ gần giống như những tử sĩ được đào tạo bởi các gia tộc lớn ở Đại Hạ.

"Giết! "

Nhìn thấy một đám hộ vệ cấp Võ Tướng đánh về phía Diệp Hi Hòa, Mikami Yua và Ei Hatano không thể làm ngơ, cả hai cầm kunai, lao về phía trước để chiến đấu!

Tuy nhiên, Ei Hatano vẫn có thể gắng gượng giao chiến được với những hộ vệ này, nhưng Mikami Yua hoàn toàn không phải là đối thủ, sức mạnh Thái Đấu 2 sao của cô ta trước mặt những người này, so với bạch cấp cũng không bằng.

Nhìn thấy cô ta và Ei Hatano sắp bị mười mấy tên hộ vệ trấn áp, Diệp Hi Hòa bất ngờ chưởng lớn về phía này, gió trong lòng bàn tay hủy diệt mọi thứ, trực tiếp biết cả chục hộ vệ cấp Võ Tướng thành sương máu, tan biến trong không khí.

Cộp, cộp, cộp!

Hiro Mizushima tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, ngạt thở lùi về sau, vẻ mặt như gặp quỷ trợn mắt nhìn Diệp Hi Hòa.

Mà Junichi Okada cuối cùng cũng hiểu, tại sao. "Tsuyoshi Domoto và những người khác lại thất thủ, Diệp. Hi Hòa này, thực sự kinh khủng!!!

Quan trọng là, nếu chỉ là kinh khủng bình thường thì không nói, ít nhất hắn có thể nhìn thấu thực lực của đối phương.

Nhưng Diệp Hi Hòa lại cho người ta cảm giác, như sâu không thấy đáy, hoàn toàn không thể nhìn thấu, vậy mà tiện tay chưởng một cái, có thể quạt tung hơn cả chục võ tướng???

"Junichi Okada, chúng ta liều mạng với tên cẩu súc. Đại Hạ này, tiến lên, chết cũng phải không phụ lòng

Bushido Nhật Bản, không phụ lòng tổ quốc!"

Mizushima Hiro mạnh miệng nói. 

"Được"

Lúc này,.Junichi Okada cũng liều mạng, vội vàng cùng Hiro Mizushima lao về phía Diệp Hi Hòa!

Sức mạnh của hắn ta yếu hơn Hiro Mizushima một chút, nhưng hắn ta cũng là một Võ Tướng 6 sao danh xứng với thực, sức mạnh của hai người cộng lại, nhất định kinh khủng đến tột cùng!

"Thế mà, lần này Diệp Hi Hòa chưởng thêm một cái, đã quạt nổ Hiro Mizushima, sau đó dùng một tay tóm lấy cổ Junichi Okada, xách hắn ta lên không trung.

"Nói vớ vẩn đủ rồi, bây giờ, hai yêu cầu kia của tôi, ông có thể cân nhắc làm theo?"

PhùI!!

"Tận mắt chứng kiến Diệp Hi Hòa nhẹ nhàng bâng quơ đã giải quyết cơn khủng hoảng nghẹt thở.

Hung danh khét tiếng Hiro Mizushima bị tát chết, dunichi Okada bị hắn cầm trên tay như một con chó chết, Ei Hatano cả người run rẩy, những vùng cần ướt đều ướt!!

Lúc này, cô ta cuối cùng cũng hiểu tại sao Mikami Yua lại hết lòng vì Diệp Hi Hòa như vậy.

Ông chủ này, quả thực là một người đàn ông như thần linh, người khác tôn thờ, thậm chí cô ta còn cảm thấy trái tim vốn chưa từng rung động trước bất kỳ người đàn ông nào của mình, lại bị Diệp Hi Hòa khuấy động sâu sắc!

Diệp Hi Hòa, mày nằm mơ đi!! Mày giết tao đi! Tao tuyệt đối không thể phản bội Cục viễn chinh và tổ quốc, về phần một vạn triệu mày muốn, cũng chỉ là viển vông thôi, mày cứ mơ đi."

Phì!!!

Diệp Hi Hòa không chờ hắn ta nói hết, đã ngắt ra một lá phổi máu chảy đầm đìa: "Lại thể hiện lòng trung thành với tôi à? Tốt lắm, tôi hy vọng ông có thể kiên trì, phá vỡ kỷ lục của tôi."

"AIII Ác quỷ, mày chính là ác quỷ!"

dunichi Okada điên cuồng gầm lên, máu tươi ào ạt †ừ ngực chảy ra.

Phốc!

Lần này, Diệp Hi Hòa trực tiếp lấy quả thận trái của hắn ta ra,.Junichi Okada đau đến phát sốt, sắp tắt thở!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: C149: Ngài không muốn cứu cô ấy sao


Diệp Hi Hòa cau mày, không ngờ đột nhiên Lãnh Nguyệt Vận lại xuất hiện ở đây.

“Diệp thiếu, quả nhiên ngài đang ở đây, hiện tại tình hình của tướng quân rất nguy hiểm, chẳng lẽ ngài không muốn cứu cô ấy sao? Mau đi cùng tôi!”

Lãnh Nguyệt Vận tiến lên mà không giải thích thêm lời nào, đi tới chỗ Diệp Hi Hòa.

Diệp Hi Hòa cảm thấy có gì đó không thích hợp, hắn cau chặt mày, nhìn chằm chằm Lãnh Nguyệt Vận.

Đúng giây phút này, bỗng nhiên trong tay của Lãnh Nguyệt Vận trượt ra một con dao găm, đâm mạnh về phía Diệp Hi Hòa!

Diệp Hi Hòa vung tay tát, khiến Lãnh Nguyệt Vận bị đánh bay ra xa.

Nhưng cũng cùng lúc đó, đột nhiên có hàng chục quả tên lửa kh ủng bố bản tới, trực tiếp oanh tạc tới vị trí của Diệp Hi Hòa.

Trong chớp mắt tiếng nổ vang trời, đất rung núi chuyển, khói thuốc súng bốc lên khắp nơi!

Ngay cả Mikami Yua và Ei Hatano đứng rất gần với Diệp Hi Hòa cũng bị nổ bay ra xa.


Trong đó sau khi Mikami Yua bị rơi xuống đất, tình trạng vết thương hơi nặng còn Ei Hatano khá hơn một chút nhưng vết thương chồng chất, dẫu sao nội lực của họ cũng không thể ngăn cản đạn pháo được như Diệp Hi Hòa.

Trong khi thế lửa hừng hực.

Chỉ thấy có sáu người nước ngoài, bốn nam hai nữ sải bước đi tới.

Trong đó có một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh vác trên vai súng bazooka* đặc chế, vừa xuất hiện đã huýt sáo với Lãnh Nguyệt Vận ở đằng xa: “Này, Kim Nghiên Hi, cô không sao chứ?”

*Bazooka tên gọi chung của một loại súng chống †ăng không giật với các đặc điểm: Thân dài, có hình ống, tính di động cao, đặt lên vai khi bắn, b ắn ra rocket và mục tiêu là các vật thể kiên cố (xe tăng, công sự, tàu thuyền nhỏ, thậm chí cả máy bay).

Ở bên kia, “Lãnh Nguyệt Vận” ôm ngực khó nhọc bò dậy.

“Cảm tạ trời đất, tôi đã mặc cái này, nếu không vừa rồi đã bị cái tát của anh ta quạt cho nổ tung rồi. Không thể không nói oppa này, sức lực mạnh thật đấy!”

Kim Nghiên Hi nói mà vẫn sợ, tiện tay lấy một chiếc. áo ngực kim cương đặc chế từ trong cổ áo ra.

Có điều, chiếc áo ngực kim cương vừa được lấy ra đã bị Diệp Hi Hòa quất cho bị móp rồi, hoàn toàn mất đi tác dụng bảo vệ.


“Tôi rất tò mò, làm sao anh ta nhìn ra được tôi giả dạng Lãnh Nguyệt Vận, ngay cả nữ chiến thần mới đầu cũng không nhận ra thân phận của tôi, còn bị tôi tập kích thành công...”

Kim Nghiên Hi đưa tay ra lau mặt lần nữa, trực tiếp khôi phục hình dáng thật, một khuôn mặt xinh đẹp khác hoàn toàn với Lãnh Nguyệt Vận.

Cô ta là sát thủ chuyên nghiệp của nước Bangzi, sở trường nhất chính là thuật dịch dung và thuật cải trang!

“Quan tâm nhiều như vậy làm gì, dù sao anh ta cũng đã chết rồi, nhiệm vụ của chúng ta cũng coi như đã kết thúc. Nhận thù lao xong, tôi quyết định đến hộp đêm ở Giang Đông vui chơi thỏa thích, nghe nói trai bao của Đại Hạ rất chuyên nghiệp, kỹ năng ở phương diện đó đều rất đỉnh!”

Người phụ nữ tóc vàng vác súng bazooka cười nói.

Nhưng lúc này, khi bụi bặm lắng xuống, đột nhiên một bóng người không ngờ tới xuất hiện trước mặt bảy người.

Chính là Diệp Hi Hòal!!

Sau trận oanh tạc kinh hoàng đi qua, hắn không hề bị thương chút nào.

Chỉ có điều, lúc này sắc mặt của Diệp Hi Hòa lại vô cùng lạnh lùng!

Bởi vì trong trận oanh tạc gồm mười mấy phát đạn, tuy hắn vẫn bình yên vô sự nhưng.Junichi Okada lại không được may mắn như vậy, hắn ta bị trúng mảnh đạn, một mạng người cứ như vậy mà về trời, đến chết không thể tiết lộ vị trí của Cục viễn chỉnh Nhật Bản.

Chỉ một bước nữa liền có người làm chuyện xấu, có thể tưởng tượng được trong lòng Diệp Hi Hòa tức giận đến mức nào!

“F**KIII Làm sao thằng cha kia làm được vậy, lại còn nguyên vẹn không bị thương? Emily, đạn của cô có phải được làm từ sữa không đấy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: C150: Sư tỷ của tôi ở đâu các người đã làm gì cô ấy


Sau khi những người khác nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Hi Hòa, nhất thời đều nhìn về phía người phụ nữ vác. súng bazooka với vẻ nghỉ ngờ.

“Shut up (Im miệng)! Làm sao tôi biết được anh ta là loại yêu quái nào? Trước tên lửa đặc chế của Emily tôi, chưa từng có người nào còn nguyên vẹn không bị thương cả, nhất định là trên người tên này có bảo bối hộ thân nào rồi!

Emily nhìn chằm chăm Diệp Hi Hòa, li3m li3m đầu lưỡi gợi cảm của cô ta.

Mà lúc này, Diệp Hi Hòa chuyển đôi mắt về phía Lãnh Nguyệt Vận giả, trên người Kim Nghiên Hi.

Hắn có đôi mắt bạch hổ, có thể nhìn xuyên qua một vài thứ ảo ảnh không có thực cho nên loại thuật dịch dung cấp thấp đó căn bản không thể lừa gạt được hắn.

Chỉ là vừa mới nghe Kim Hi Nghiên này nói, cô ta cũng từng dùng chiêu này đối phó với sư tỷ, chẳng trách sư tỷ đã xảy ra chuyện, dù sao Lãnh Nguyệt Vận cũng không có mắt bạch hổi

“Tên Diệp Hi Hòa người Đại Hạ kia, cậu không bị nổ chết bởi hỏa lực của Emily nhưng như vậy lại càng thú vị hơn, nếu không những người như chúng tôi không phải là tới một chuyến vô ích sao?”

Trong bốn người đàn ông nước ngoài, tên cầm đầu là một người da trắng đứng ra: “Tôi Gavrilov, muốn cậu trải nghiệm thuật chiến đấu của tôi!"


“Gavrilov, anh im miệng! Chiêu thức của bà đây còn chưa xong đâu. Tên này đã giết em gái của tôi, tôi nhất định phải bản anh ta thành từng mảnh mới có thể báo. thù cho em gái của tôi, các người đứng sang một bên đi"

Nói xong, Emily ném súng bazooka xuống, những bước chân như mèo bước tới chỗ Diệp Hi Hòa: “Diệp Hi Hòa, anh còn nhớ không? Trước đây, anh từng giết một người phụ nữ tên là Cecily, cô ấy đã kết hôn với Marcus của binh đoàn Ác Lang. Thật đáng tiếc, cô ấy lại là em gái của tôi nên hôm nay tôi muốn báo thù cho cô ấy, anh chịu chết đi!!”

Từ bao súng ở sát trên bắp đùi của mình, đột nhiên cô ta rút ra hai khẩu súng trực tiếp nổ súng ngay trước mặt Diệp Hi Hòa!

Những viên đạn b ắn ra từ trong nó vượt qua cả Cecily trước đây, còn khét tiếng hơn cả đạn long tức.

Đạn Long tức này khá giống với đạn ghém*, nhưng uy lực còn mạnh hơn đạn ghém gấp trăm lần, sau khi bắ n ra sẽ có một ngọn lửa phun ra phía trước.

*Đạn ghém (đạn ria hay đạn hoa cải) là loại đạn có †ác dụng ở cự ly gần, dùng để sát thương sinh lực địch †rong phạm vi 300m trở lại, cũng là loại đạn pháo cổ xưa nhất được sử dụng trong lực lượng pháo binh.

Mà ngọn lửa lại được đốt cháy qua các chất hóa học, rất khó dập tắt nên kẻ địch bị trúng đòn thường bị nướng sống đến chết, cực kỳ bi thảm!

Nhưng trong khi Emily đang điên cuồng bắn về phía Diệp Hi Hòa, tay trái Diệp Hi Hòa tát một phát liên đập. †an đạn long tức kh ủng bố đó.

Tiếp theo, cú tát đây gió dễ như bỡn đập thẳng vào Emily, khiến cô ta biến mất ngay tại chỗ, chết đến mảnh vụn cũng không còn!

“S#+TH"

Chính mắt đám người Gavrilov nhìn thấy cảnh này, họ lập tức lùi lại về sau hai bước và nhìn Diệp Hi Hòa với vẻ sợ hãi.

Dù thực lực của Emily chỉ là đại Thái Đấu 5 sao, là sát thủ xếp thứ †răm tám mươi sáu trên bảng bạc những cường giả thế giới nhưng không có ai thực sự nghi ngờ khả năng điều khiển súng cầm tay của cô ta.

Làm sao vừa mới gặp mặt, đã hóa thành một đám sương máu, trong không khí toàn là mùi máu tươi!


“Treo giải đó có vấn đề!! Không phải nói thằng nhóc. này chỉ được công bố đứng thứ chín mươi tám trong danh sách ám sát có trị giá hai mươi tám triệu đô la Mỹ sao? Mẹ nó, đây là thực lực giá hai mươi tám triệu đô la Mỹ ư?!”

“Không thể coi thường, lúc trước chắc chắn có người thất bại trước mặt cậu ta, nếu như chúng ta đã xuất hiện thì nhất định phải gi ết chết cậu ta!”

“GiếtIII"

Ngay tức khắc, còn lại bốn nam một nữ và Kim Nghiên Hi, tất cả đều liều chết xông tới chỗ Diệp Hi Hòal

Còn Diệp Hi Hòa cũng phát động cơn thịnh nộ sấm sét, bỗng nhiên trong thân thể biến hóa huyền ảo ra năm ảnh rìu, ầm ầm về phía bốn nam hai nữ!

Sáu người vừa mới xông lên trước mặt Diệp Hi Hòa đã bị ngây người trước cảnh tượng đáng sợ này!

Đây là cái quái gì vậy, bên trong thân thể người, sao có thể biến ra ảnh rìu được, đó là loại ám khí tối thượng gì vậy?

Tuy nhiên bọn họ còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ đã bị ảnh rìu hung tàn kia chẻ thành hai khúc!

Võ tướng 5 sao Gavrilov, chết!


Võ tướng 4 sao Creamer, chết!

Võ tướng 4 sao Pato, chết!

Võ tướng 6 sao Abbott, chết!

Võ tướng 7 sao Deborah, chết!

Đây đều là những sát thủ trên bảng xếp hạng thế giới, cùng với những cường giả tiếng tăm lẫy lừng trên bảng bạc, chỉ trong chốc lát đều đã chết thảm dưới ảnh rìu của Diệp Hi Hòa.

Chỉ còn lại một mình Kim Nghiên Hi, bị bàn tay to lớn của Diệp Hi Hòa cách không tóm lấy, siết chặt cổ cô ta.

“Sư tỷ của tôi ở đâu? Các người đã làm gì cô ấy, nóiI!I”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: C151: Đệ chắc chắn muốn làm chuyện này vì ta


Từ khi sinh ra tới nay, Kim Nghiên Hi chưa từng gặp người đàn ông nào đáng sợ như vậy!

Chỉ cần đứng bất động như núi, dựa vào bóng của chiếc rìu bay ra từ người hắn đã có thể tiêu diệt được năm đại cường giả nằm trong bảng xếp hạng bạc một

†răm cường giả trên thế giới!

Giờ chỉ còn cô ta, thực lực còn kém xa năm người kia nên giống như con cừu non đang chờ bị làm thịt.

"“Khụ khụ, tôi, tôi...

Kim Nghiên Hi khó thở, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.

"Sư đệ, không cần hỏi."

Đột nhiên, đúng lúc này, từ xa truyền đến một giọng nói lạnh lùng, là Long Lăng Vân!

Lúc này, sắc mặt Long Lăng Vân lạnh lùng, hoàn toàn khác với dáng vẻ thường ngày.

Vạt áo của cô ấy bay trong gió, để lộ lộ đôi chân ngọc, trắng như tuyết, mỗi bước đi đều như tiên nữ giáng thế, vô cùng xinh đẹp.


"Sư tỷ?"

Khi Kim Nghiên Hi nhìn thấy Long Lăng Vân xuất hiện, cô ta không thể tin được!

Chỉ vì lúc đó cô ta ám sát Long Lăng Vân, nên bị những cao thủ khác đuổi bắt, ai cũng mạnh hơn đám người Gavrilov!

Nói cách khác, đám người này chuyên đối phó với Long Lăng Vân, kết quả lại bị cô ấy giế t chết toàn bộ, nếu không Long Lăng Vân cũng không thể xuất hiện ở đây!

"Sư đệ, giữ tên cao thủ đã cải trang này ở nước Bangzi cũng vô ích, ta đã biết kẻ nào muốn giết ta rồi."

Long Lăng Vân lạnh nhạt nói.

"Aj2"

Diệp Hi Hòa bóp một cái, cùng với tiếng răng rắc thì cổ của Kim Nghiên Hi đã bị bóp nát, hắn tùy ý ném cô ta xuống.

"Phong Dục Lân!"


Khi Long Lăng Vân nhắc đến cái tên này, sắc mặt cô ấy trở nên lạnh lùng: "Trước giờ ta và người này không hề có mâu thuẫn. Nhưng lần trước, dưới áp lực của quốc tế, gã ta thậm chí còn muốn ra tay với đệ nhưng bị ta dùng vũ lực ngăn cản được, không ngờ gã ta lại âm †hầm thuê sát thủ để diệt trừ ta!"

"Hơn nữa..."

Long Lăng Vân dừng một chút, rồi nói thêm: "Ta nghi ngờ, loạt sự kiện gần đây của Giang Đông đều có liên quan đến gã! Nếu không Cục viễn chinh Nhật Bản không thể ẩn náu và bén rễ ở Giang Đông. Ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn sẽ không ngồi chờ các thế lực thù địch âm thầm tiến vào. Chắc chắn phải có người âm thầm cấu kết, nếu điều tra ra Phong Dục Lân, gã ta chính là quân b án nước!"

"Người này ở đâu?" Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.

"Sư đệ, đệ quay về đi, chuyện này giao cho ta, đây là chuyện của Cục tác chiến, ta sẽ kết liễu Phong Dục Lân, kẻ nào phản nước cầu vinh sẽ bị chém thành từng mảnh!" Long Lăng Vân nói.

"Sư tỷ, tỷ sai rồi."

Diệp Hi Hòa lắc đầu: "Từ khi Phong Dục Lân dám ra tay với tỷ, đó không phải chuyện của một người nữa rồi. Trên đời này không ai có thể chạm vào người phụ nữ của Diệp Hi Hòa. Hãy nhớ kỹ, không ai cải!"

"Ngoài ra, sát thủ mà gã ta tìm còn đến tìm ta, làm phiền ta để hỏi vị trí của Cục viễn chỉnh Nhật Bản."

"Chuyện như vậy mà nói không liên quan đến ta? Ta muốn đích thân bắt được gã để tra hỏi!"

Long Lăng Vân nghe vậy thì hơi mở miệng, không ngờ tiểu sư đệ lại bá đạo như thế, nói cô là người phụ nữ. của hắn ngay trước mặt cô...

Dù sao thì Long Lăng Vân đã sớm đồng ý, cũng do sư tôn sắp xếp, nhưng hai người vẫn luôn ngầm hiểu, sao hắn có thể vô liêm sỉ như vậy~~

Khuôn mặt xinh đẹp của Long Lăng Vân hiếm khi đỏ lên, nhưng cô cũng không phản bác, chỉ nói: "Sư đệ, đệ chắc chắn muốn làm chuyện này vì ta?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: C152: Chẳng lẽ không có ai ở giang đông có thể gi3t chết nữ ma đầu đó sao


"Nên nhớ, nếu đệ đi sẽ phải đối mặt với việc phải giết Phó bộ trưởng của Cục tác chiến. Dù sau đó ta có ra mặt bảo vệ thì cũng có rất nhiều phiền phức. Sư tỷ ta hiểu tâm ý của đệ nhưng ta không muốn kéo đệ xuống nước."

Diệp Hi Hòa nghe vậy cười: "Sư tỷ, tỷ thấy ta giống người sợ phiền phức sao? Hơn nữa, gã ta còn là Phó bộ. trưởng Cục tác chiến. Cho dù Thiên Vương tới, nếu gã ta dám động vào một sợi tóc của sư tỷ, ta cũng sẽ giết sạch tám đời tổ tông của hắn!"

Long Lăng Vân không nói nên lời, nhưng trong lòng lại rung động, trợn mắt nhìn Diệp Hi Hòa nói: "Ta thật hết nói nổi đệ. Nhưng ta vẫn còn chuyện muốn nói. Thông qua bát sư tỷ, ta đã bẻ khóa được những đường dây liên quan của web đen chỉ để tìm ra thủ phạm thật sự thuê sát thủ giết ta.

Mà bát sư tỷ cũng phá giải được một Huyền Thưởng lệnh, biết được một người đàn ông tên Đoạn Cửu đến từ Tân Hải đã bỏ ra 28 triệu để thuê người giết Đoạn Cửu?

Diệp Hi Hòa nghe vậy thì nhíu mày, hắn không có ấn tượng đặc biệt gì về người này, nhưng chắc chắn đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó, hình như là người dưới Tân Hải.

Tại sao anh ta lại muốn thuê người giết hắn?!


Chẳng lẽ, anh ta có liên quan đến vụ thảm sát gia đình hắn vào ba năm trước? Nhân vật cuối cùng cũng lộ diện?

Dù thế nào đi chăng nữa, sau khi về Tân Hải, hắn sẽ †ìm anh ta để giải quyết chuyện này!

"Sư tỷ, tạm thời giúp đệ chăm sóc hai người phụ nữ này, nói cho đệ biết vị trí của Phong Dục Lân, đệ sẽ giải quyết chuyện này."

Diệp Hi Hòa chỉ Mikami Yua và Ei Hatano ở phía sau vừa nhịn đau bò dậy.

Long Lăng Vân quay lại nhìn hai cô gái người Nhật Bản, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ kỳ quái: "Sư đệ, đệ thích kiểu người này sao?"

"Sư tỷ, đừng nghĩ nhiều, họ là thuộc hạ của ta, vô cùng trung thành, ta..."

"Không cần giải thích." Long Lăng Vân vung bàn tay như ngọc: "Tên đàn ông nào mà chẳng muốn nghe được câu yamete (đừng mà) và ikuiku (nữa đi), sư tỷ hiểu mà. Nếu muốn tìm Phong giúp đệ trông coi hai nữ nô lệ này trước."

Sau khi nghe thấy cô ấy nói vậy, mặt Mikami Yua và Ei Hatano đều đỏ bừng.

Mà Diệp Hi Hòa cũng cảm thấy càng giải thích càng †ốn sức nên cũng không nói nhiều mà bỏ qua chuyện này.

Cục viễn chinh Giang Đông.

"Cái gì? Mosby, Edmund, cả Kim Nghiên Hi đều thất bại? Những sát thủ nước ngoài này làm việc kiểu gì vậy? Vậy mà dám khẳng định mọi chuyện sẽ thuận lợi, trong khi không đối phó được với một người phụ nữ, đúng là đồ ăn hại!!"


Phong Dục Lân tức giận đập mạnh xuống bàn, nghiến răng nói.

"Phó bộ trưởng, bây giờ chuyện nghiêm trọng nhất không phải là chuyện này. Tin tức từ web đen vừa gửi đến, nói rằng trang web của bọn họ đã bị bẻ khóa bởi một hacker bí ẩn vô cùng tài giỏi. Đối phương chỉ chọn Long Lăng Vân và tên Diệp Hi Hòa làm giải thưởng. Web. đen đã khởi động tường lửa khẩn cấp, nhưng đã quá muộn!"

Một trong những chiến thần thuộc hạ th ân tín nhất của Phong Dục Lân nói: "Tôi đoán người có thể phá vỡ web đen không phải là người bình thường, và người đó chắc chắn có liên quan gì đó đến Long Lăng Vân! Bây giờ Long Lăng Vân đã biết được tin tức từ những người đó rằng người đứng đẳng sau là ngài, cô ta sẽ tới đây tìm ngài nhanh thôi...

"Cái gì? Web đen bị bẻ khóa?"

Phong Dục Lân nghe vậy thì ngạc nhiên: "Cậu chắc chứ?"

"Chắc chắn, đây là tin nhắn đặc biệt mà web đen gửi tới. Bọn họ vô cùng xin lỗi. Họ còn nói, trên thế giới không quá năm người có thể bẻ khóa được. Không ngờ Long Lăng Vân lại có quan hệ với người như vậy. nhân vật có quan hệ. Chúng ta phải giải quyết nó càng sớm càng tốt..."

Cấp dưới của chiến thần nói.


"Mẹ nó, cô ta đúng là đồ đáng chết, lai lịch và mối quan hệ thì bí ẩn và phức tạp hơn tôi tưởng, thực lực cũng mạnh. Không ngờ đã tìm vài sát thủ 9 sao mà vẫn không giết được cô ta mà còn bị lộ!

Phong Dục Lân nghiến răng nói.

Đúng vậy, lần này vì muốn diệt cỏ tận gốc mà gã ta đã mời đến đám người Mosby, họ đều là cao thủ Võ tướng 9 saol!

Hơn nữa còn có một người chuyên đánh lén là Kim Nghiên Hi, có thể nói là chuẩn bị vô cùng kỹ càng.

Kết quả là, tất cả đều bị Long Lăng Vân g iết chết, còn tìm ra kẻ đứng sau?

Chẳng lẽ không có ai ở Giang Đông có thể giế t chết nữ ma đầu đó sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 153: C153: Diệp hi hòa tao đây giết người cũng không chớp mắt


"Võ Tung, Tưởng Khuê, gã cũng không quan tâm, nếu người phụ nữ tên Long Lăng Vân kia thật sự đến đây, các người nhất định phải giúp tôi thoát khỏi quan hệ, không được để tôi bị lộ."

Phong Dục Lân đột nhiên nhìn chằm chằm vào hai †âm phúc nói: "Mấy người còn hiểu rõ mức độ nghiêm trọng nếu tôi xảy ra chuyện gì, và cấp trên sẽ không buông tha cho mấy người.

Những thế lực ngoại lai cũng vậy. Đây không phải vấn đề trời sập đất lún mà tất cả người thân, con cái của mấy người cũng sẽ chịu đau khổi"

Hai chiến thần Võ Tung và Tưởng Khuê nghe vậy thì hít một hơi thật sâu.

Tưởng Khuê chỉ có thể bày ra dáng vẻ không sợ chết nói: "Phó bộ trưởng yên tâm, chúng tôi biết nên làm thế nào. Nhưng vì an toàn, ngài nên nhanh chóng rút lui, chúng tôi sẽ phụ trách ngăn cản Long Lăng Vân!"

"Được rồi. Mấy người nhớ dọn dẹp hậu quả cho tốt, nhớ kỹ, dù các người có chết, chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ giúp đỡ cho người nhà mấy người, như thế chết cũng không hối hận."

Phong Dục Lân vỗ vai của hai người rồi nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Sắc mặt Võ Tung và Tưởng Khuê tái đi nhưng họ cũng không thể làm gì khác.

Đúng lúc này, máy liên lạc trong tay Tưởng Khuê vang lên, một sĩ quan phụ tá báo cáo: "Tướng quân, nguy rồi, có người tự tiện xông vào Cục tác chiến của chúng ta"


"Tự tiện xông vào? Không lẽ là Long Lăng Vân?"

"Không, không phải chiến thần Lăng Vân, mà là một... một thanh niên tôi chưa gặp bao giờ. Hắn nói phó bộ trưởng ra ngoài, còn nói, chỉ cho chúng ta một cơ hội!" Người sĩ quan phụ tá nói.

Hỗn láo!!! Tưởng Khuê và Võ Tung vừa nghe vậy thì tức giận.

Nếu không phải Long Lăng Vân, ai dám đến Cục tác chiến loạn ngôn, điên cuồng như vậy?

Chỉ cần không phải nữ chiến thần mạnh nhất kia, Tưởng Khuê và Võ Tung đều không để ai vào mắt. Họ lập. †ức đứng dậy, đi xuống dưới.

Dưới lầu, bên ngoài Cục tác chiến.

Chỉ thấy một mình Diệp Hi Hòa đang đứng ở ngoài cửa, nhìn họ bằng ánh mắt coi thường.

“Tân ngông cuồng kia, mày là ai?" Tưởng Khuê trực tiếp quát lớn.

"Diệp Hi Hòa!"


Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói: "Hai người chúng mày, ai là Phong Dục Lân?"

"Nực cười! Mày có tư cách gì mà muốn gặp phó bộ †rưởng của chúng tao? Ai cho mày dũng khí đấy?"

Võ Tung khinh thường nói!

Nhưng lúc này hai người họ cũng biết được thân phận của Diệp Hi Hòa.

Hóa ra đây chính là thủ phạm đồn thổi gây ra nhiều chuyện lớn ở Tân Hải và Giang Đông, khiến phó bộ trưởng và cấp trên không thể giải thích?

Nếu không phải Long Lăng Vân, Cục tác chiến đã sớm ra tay với hắn từ lâu. Không ngờ hắn còn dám chủ động đến đây, khác nào từ chui đầu vào lưới?

"Nói như vậy, hai chúng mày đều không phải?"

Diệp Hi Hòa nhìn hai người, mặt không cảm xúc nói: "Tao nói rồi, vì người dân Đại Hạ mà tao cho chúng mày một cơ hội.

Nhưng chúng mày lại dám bao che cho tên Phong Dục Lân, đừng trách tao ra tay tàn nhẫn. Diệp Hi Hòa tao đây giết người cũng không chớp mắt!"

"Đánh rắm!II"

Tưởng Khuê giận dữ nói: "Diệp Hi Hòa, tao biết mày. Mày, me kiếp, tự cho mình là vô địch thiên hạ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 154: C154: Võ tướng 9 sao


Còn trẻ mà đã tự cao tự đại, ai cũng dám đắc tôi. Có phải Cục tác chiến chúng tao đã cho mày quá nhiều mặt mũi rồi đúng không? Mày cảm thấy sư tỷ của mày có thể bảo mày một lần, là có thể bảo vệ nhiều lần nữa?”

Diệp Hi Hòa cười.

Xem ra hai vị chiến thần này với gã Phong Dục Lân là cùng một giuộc, họ cho rằng hắn là kẻ ăn chay.

Hắn đưa tay lên, bay lên rồi vỗ vào người Tưởng Khuê!

“Thằng chó, còn dám ngạo mạn với tao!" Tưởng Khuê tức giận quát!

Ở Giang Đông, người có thể lên làm chiến thần đâu phải kẻ đầu đường xó chợ?

Tưởng Khuê cũng là võ tướng 8 sao, có thể nói là đứng ở giữa trong số tất cả các chiến thần!

"Mày đi chết đi!"


Tưởng Khuê lập tức cũng lao tới chỗ Diệp Hi Hòa tát một cái!

Khi lòng bàn tay của hai người chạm vào nhau, một tiếng nổ mạnh phát ra, lòng bàn tay của Tưởng Khuê bị dập nát. Sau đó, một cú đánh kinh khủng của Diệp Hi Hòa rơi xuống người Tưởng Khuê, lập tức biến thành một con mưa máu!

"Thông đồng, bọn xấu cấu kết với nhau, đáng chết!" Diệp Hi Hòa không khách khí nói. Bá bá báI!!

Cảnh này khiến tất cả mọi người trong Cục tác chiến choáng váng!!

Đặc biệt là các sĩ quan phụ tá, chiến sĩ nhìn chằm chăm Diệp Hi Hòa như gặp phải quỷ, hoàn toàn không †in vào mắt của mình.

Chuyện này là thế nào, võ tướng 8 sao, chiến thần Tưởng Khuê lại bị đối phương tát một cái đã chết?

Vô cùng dứt khoát, thậm chí còn không có chút kháng cự và đường sống?

"Mày!!!" Lúc này Võ Tung cũng hoảng sợ lùi về phía sau hai bước, không thể tin được mà nhìn chằm chằm Diệp Hi

Hòa.

Anh ta hiểu rõ thực lực của Tưởng Khuê hơn ai hết, võ tướng 8 sao đủ để trấn áp một phương, kết quả là...

"Còn không chịu để Phong Dục Lân lăn ra đây đúng không? Tao đây chỉ có thể xin lỗi sư tỷ xin lỗi người có thân phận giống tỷ ấy, tao chỉ đành xông vào!"

Diệp Hi Hòa lạnh lùng đến gần Võ Tung nói.

"Đừng... Đừng đến đây!!"


Võ Tung vội vàng lùi về phía sau vài bước: "Diệp Hi Hòa, mày chắc chắn muốn nổi điên ở Cục tác chiến sao? Mày có biết ở Đại Hạ, động tới chiến thần và Cục tác chiến có nghĩa gì không? Chính là phản quốc!!

Cục tác chiến là bộ phận cũng như bộ mặt của quốc gia, là tín ngưỡng của nhân dân. Mày lại dám làm chuyện cả thiên hạ không chấp nhận được, tự mình tìm rắc rối?"

Diệp Hi Hòa cười: "Uy hiếp tao?” "Không! Tôi đang nói sự thật!"

Võ Tung mạnh miệng nói: "Hơn nữa, chắc mày cũng có lý do muốn gặp phó bộ trưởng của chúng ta? Nếu mày là giết người bừa bãi, Cục tác chiến sẽ không tha cho mày!"

"Không chết không dừng lại đúng không? Thật đáng tiếc, chúng mày không xứng. Trong mắt người thường, chúng mày là người mà họ không thể với tới. Nhưng trong mắt tao, chỉ là một đàn kiến, đương nhiên là không tính sư tỷ của tao.". Truyện Hot

Diệp Hi Hòa mỉa mai: "Còn tại sao muốn tìm Phong Dục Lân, tao không cần nói cho mày biết. Gã ta là người biết rõ nhất, để gã ra đây chịu chết đi!"

Nói xong, Diệp Hi Hòa tiếp tục đi vào tòa nhà của Cục tác chiến.

Ở đây có mấy chục danh phó quan, thậm chí mấy trăm chiến sĩ được trang bị vũ trang nhưng không có ai dám ngăn cản hẳn.

Vừa rồi, Diệp Hi Hòa gi ết chết chiến thần Tưởng Khuê, thực lực quá kh ủng bố, bọn họ chỉ là quân nhân cấp thấp, sao có thể ngăn cản?


"Diệp... Diệp Hi Hòa, thật ra tao biết mục đích của mày!"

Bỗng nhiên, Võ Tung thấy không ngăn được Diệp Hi Hòa, cuối cùng đổi giọng:

"Không phải là bởi đám sát thủ ngoại quốc sao? Bọn họ muốn giết Long Lăng Vân nhưng không thành công, ngược lại còn bị người đứng đăng sau cô ta bẻ khóa web đen, còn tìm ra được người thuê sát thủ!"

"Mày biết chuyện này?" Diệp Hi Hòa nghe vậy thì nhíu mày.

"Đương nhiên, nói thật cho mày biết, những sát thủ đó là do tao thuê! Tao còn treo giải thưởng là 20 triệu nhưng phải dùng danh nghĩa của phó bộ trưởng cho uy tín. Nếu muốn trả thù cho sư tỷ thì đến đây, oan có đầu nợ có chủ!"

Nói xong, Võ Tung cũng liều mạng bộc phát sát khí kh ủng bố, lao về phía Diệp Hi Hòa.

Hóa ra thực lực của anh ta mạnh hơn Tưởng Khuê, là võ tướng 9 sao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 155: C155: Các người cũng muốn chết à


Nghe Võ Tung nói xong, Diệp Hi Hòa rơi vào suy nghĩ riêng.

Sau đó, hắn ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Võ Tung và nói: "Mày nói dối, mày muốn làm kẻ chết thay à? Tiếc là mày sẽ không được như ý đâu."

Nghe vậy, Võ Tung hơi sửng sốt: "Mày nói gì thế?"

"Mày tưởng mày thông minh lắm sao? Lúc nấy mày đã nói vì đề phòng nên mới dùng tên giả Phong Dục Lân khi lên mạng, ấy vậy mà tạo vừa tìm tới cửa mày đã khai ra tất cả."

Diệp Hi Hòa khinh thường nói: "Vả lại, giữa mày và sư tỷ của tao không hề có thù hận sâu đậm, loại như mày còn không cứng xách giày cho sư tỷ tao nữa là."

"Mày!"

Võ Tung không ngờ Diệp Hi Hòa lại nhìn thấu hành động nhận tội thay của anh ta một cách dễ dàng như vậy, hơn nữa hắn cũng không hề chịu bất kỳ tổn thất nào.

"Diệp Hi Hòa, đừng nói nhảm nữa! Sư tỷ của mày chính là con đàn bà đê tiện mà tao muốn giết! Bởi vì tao thấy nó rất chướng mắt, rõ ràng là một con khốn mà lại muốn được mọi người tôn thờ, lẽ nào Giang Đông bọn †ao có nhiều nam chiến thần như vậy mà lại sợ một con đàn bà hay sao? Mày có giỏi thì nhắm vào tao này, hôm nay ông đây sẽ giết mày!"


"Âm!"

Mặc dù Diệp Hi Hòa biết tên Võ Tung này chỉ là kẻ thế mạng, nhưng chỉ riêng việc anh ta dám mắng nhiếc sư tỷ thì đã đáng chết!

Diệp Hi Hòa lập tức lao tới như một cơn gió, bàn tay to lớn vươn về phía Võ Tung.

"Tới thì tốt!"

Bấy giờ Võ Tung cũng bất chấp tất cả, đừng nghĩ anh ta thật sự sợ Diệp Hi Hòa. Thân là một võ tướng chín sao, ở Giang Đông chẳng có bao nhiêu người khiến anh †a phải kiêng nể, vì thế anh ta cũng nhanh chóng vươn một bàn tay to ra tiếp chiêu.

Kết quả, anh ta hoàn toàn không ngăn cản được sức mạnh của Diệp Hi Hòa. Trước mặt Diệp Hi Hòa, sức mạnh toàn thân của Võ Tung dễ dàng bị đánh tan, sau đó, hắn lập tức bóp cổ Võ Tung, nhấc anh ta tới trước. mặt mình.

"Mày thích nói mấy lời dơ bẩn đúng không? Nói sướng miệng lắm mà, cái lưỡi này của mày không cần †ồn tại nữa!"


Diệp Hi Hòa tách miệng Võ Tung, kéo lấy đầu lưỡi của anh ta ra, roẹt một tiếng, đầu lưỡi của Võ bị kéo dài như lưỡi của Bạch Vô Thường rồi cuộn tròn lại, giây tiếp theo chiếc lưỡi đẫm máu bị vứt đi.

"A"

Võ Tung lập tức thốt ra tiếng hét thảm thiết, anh ta thật sự không thể ngờ bản thân đường đường là một võ tướng chín sao mà lại không phải đối thủ của Diệp Hi Hòa, thậm chí chỉ trong một chiêu đã bị đối phương rút lưỡi!

"Diệp... Diệp Hi Hòa, mày là tội phạm quốc gia, màu dừng tay!"

Cả đám phó quản và chiến sĩ phía sau đều hết hồn hết vía, bọn họ sôi nổi xông lên, chĩa họng súng vào Diệp. Hi Hòa.

Bọn họ thật sự muốn phát điên!

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tên Diệp Hi Hòa này đã giế t chết một chiến thần và đánh tàn phế một chiến thần khác, lẽ nào trong mắt hắn chiến thần Giang Đồng chỉ là đồ trang trí, hắn không hề sợ làm họ phẫn nộ sẽ phải nhận lấy hậu quả nghiêm trọng hay sao?

"Các người cũng muốn chết à?"

Diệp Hi Hòa xách Võ Tung bằng một tay, hắn hờ hững đảo mắt liếc nhìn đám phó quản và chiến sĩ: "Tôi không muốn lạm sát người vô tội, nhất là giết đồng bào. của mình. Các người đừng ép tôi, tốt nhất là trước khi thề trung thành với một người nào đó, các người nên biết rõ bọn họ rốt cuộc là loại người thế nào!"

"Diệp Hi Hòa, anh im đi!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 156: C156: Bà đây không rãnh dạy dỗ ông đâu


Đúng lúc này, từ phía xa bỗng nhiên có hai chiến thần mặc quân phục, khí thế hiên ngang bước tới.

Vừa nhìn thấy bọn họ, Võ Tung miệng đầy máu, đau đớn muốn chết vội vàng phát ra âm thanh cầu cứu, nước. mắt cũng sắp trào ra!

"Diệp Hi Hòa, bây giờ tôi sẽ bắt cậu vì tội phản quốc và tàn sát chiến thần."

Một chiến thần già nữa nhưng hơi thở rất mạnh mẽ lạnh lùng n ngoan cố chống cự, nếu không cái giả mà cậu phải trả sẽ càng thê thảm hơn!"

"Tốt nhất cậu nên bó tay chịu trói, đừng

Giọng nói vừa dứt, ông ta và một chiếc thần khác ở phía sau, cộng thêm khoảng mấy nghìn binh lính vác những khẩu súng đã lên nòng trên vai ồ ạt tràn lên.

Bọn họ bao vây xung quanh Diệp Hi Hòa, nhắm họng súng thẳng vào hắn.




Diệp Hi Hòa nhíu mày: "Ông là ai?"

"Cậu không cần biết tôi là ai, tôi cũng không quan †âm tại sao cậu lại làm như thế, nhưng việc cậu giết một chiến thần và làm một chiến thần khác bị thương đã phạm vào tội chết. Tôi hy vọng cậu hãy thông minh một chút, trước khi chết đừng khiến dòng họ của mình phải mất mặt." Chiến thần già nua vô cảm nói.

Diệp Hi Hòa cười mỉa mai.

Xem ra cục tác chiến thối nát hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Người tốt người xấu lẫn lộn, rắn chuột một ổ, cá mè một lứa. Hèn gì sư tỷ tuy làm chung với đám người này nhưng vẫn luôn phân chia rõ ràng, không muốn thông đồng làm xẵng làm bậy với bọn họ.

"Lão già, tôi lặp lại lần nữa, hôm nay tôi đến đây để †ìm Phong Dục Lân, dù là ai cũng không ngăn cản được. Nếu các người còn dong dài, tôi sẽ sản bằng nơi này, Diệp Hi Hòa tôi không phải là người các người có thể trêu chọc nổi đâu!"

"Ngang ngược!"

Chiến thần già nói: "Được, nếu cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy tôi cũng không khách sáo. Hiện tại ở đây có năm nghìn binh sĩ, sau lưng bọn tôi vẫn còn mấy chục nghìn, thậm chí là mấy trăm nghìn chiến sĩ Giang Đông dũng cảm. Cậu nghĩ bản thân có thể thoát khỏi vòng vây? Nếu cậu có bản lĩnh thì hãy thử xem, bắt hắn lại cho tôi!"


Ông ta vừa dứt lời, trong khi Diệp Hi Hòa siết chặt nắm đấm, chuẩn bị ra tay xử lý đám người trước mặt thì một giọng nói lạnh lùng bất ngờ truyền đến: "Hình Kiêu, ai cho cho ông lá gan bắt tiểu sư đệ của tôi thế? Ông có tin bà đây chỉ bằng một ngón tay đã có thể dạy ông cách làm người hay không?”

Lòng Lăng Vân hừng hực khí thế bước tới, cô ấy đi tới đâu các phó quan và binh sĩ đều tránh đường đến đo, giống như một nữ thần giá lâm.

Diệp Hi Hòa quay đầu, bất đắc dĩ nhìn sư tỷ của hắn.

Cuối cùng sư tỷ vẫn cứu tính mạng của mấy nghìn người trước mặt.

"Sư tỷ, chẳng phải đệ đã bảo tỷ đừng tới hay sao, tỷ đến đây làm gì chứ?" Diệp Hi Hòa bất đắt dĩ hỏi.

"Thằng nhóc thối, nếu sư tỷ không đến, lẽ nào đệ muốn biến nơi này thành biển máu hay sao?"

Long Lăng Vân trợn mắt nhìn hắn: "Lúc trước ở quán trà, vì đệ quá bá đạo nên sư tỷ mới phối hợp với đệ, để thoả mãn lòng kiêu ngạo của đệ mà thôi, đệ thật sự nghĩ rằng sư tỷ sẽ để một mình đệ gách vác mọi chuyện sao? Vả lại, để nghĩ sư tỷ là người yếu đuối, cần có người bảo vệ hay sao?"

"Đệ đã nói người phụ nữ của Diệp Hi Hòa đệ..."


"Ngừng!"

Long Lăng Vân giận dữ trừng hắn, đang trước mặt đám binh sĩ mà thằng nhóc thối này cái gì cũng dám nói!

"Dù đệ suy nghĩ như vậy nhưng sư tỷ không cần đệ gánh vác trách nhiệm, chẳng qua chỉ là cục tác chiến Giang Đông thôi sao? Cùng lắm sư tỷ không làm chiến nữa cũng phải bắt tên b án nước Phong Dục Lân ra trước pháp luật!"

Ai mà ngờ chiến thần lạnh lùng như băng tuyết lại tán tỉnh yêu đương với tiểu sư đệ của cô ấy trước mặt biết bao người, chuyện này làm các phó quan và chiến sĩ mở rộng tầm mắt, cũng có người thầm đau lòng.

"Long Lăng Vân, cô có ý gì? Vậy mà cô lại giúp đỡ người ngoài chống đối cục tác chiến mà cô đang làm việc? Cô làm vậy chẳng khác nào gây bất lợi cho phó bộ trưởng, đầu óc cô có vấn đề à?"

Chiến thần già Hình Kiêu phẫn nộ nhìn Long Lăng Vân và nói.

"Hình Kiêu, ông chưa đủ tư cách khoa chân múa tay trước mặt tiểu sư đệ của tôi đâu. Hôm nay bọn tôi đến đây để tìm Phong Dục Lân, nếu ông không muốn cục tác chiến gặp tai hoạ thì hãy bảo những binh sĩ đó dừng tay. Bằng không, tôi không dám đảm bảo tính mạng của bọn họ đâu. Nếu bà đây thật sự nổi giận, có khả năng tôi sẽ đưa ông đi gặp tổ tông luôn đấy. Ông đừng nghĩ tôi đang nói đù, bà đây không rãnh dạy dỗ ông đâu!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 157: C157: Rút lưỡi


“Long Lăng Vân, cô!”

Long Lăng Vân nói như vậy trước mặt bao nhiêu người thì có khác nào là không nể mặt Hình Kiêu, điều này khiến ông ta tức bốc khói.

Nhưng ông ta không thể làm gì được, bởi vì ngay cả phó bộ trưởng cũng từng giao chiến với Long Lăng Vân và không phải đối thủ của cô ấy, thậm chí còn nhận về thất bại thảm hại, điều đó đủ cho thấy người phụ nữ này sâu không lường được!

Ngay lúc bầu không khí đang căng thẳng, một vị chiến thần khác bên cạnh Hình Kiêu đứng dậy, chủ động nói:

“Long Lăng Vân, cô và cái tên sư đệ Diệp Hi Hòa này cứ luôn miệng kêu phó bộ trưởng là quân bá n nước, vậy hai người có bằng chứng gì không? Nếu xuất binh vô cớ, cô không thấy hành vi và thái độ của các người đang quá lố ư?”

“Lỗ Lạp, tôi không có thời gian để dong dài với ông, đợi tôi bắt được Phong Dục Lân rồi, sự thật sẽ được phơi bày ra thôi. Sư đệ, chúng ta đi!”

Long Lăng Vân không nói hai lời, lao thẳng vào tòa nhà Chiến Thần Bộ.

Cuối cùng Diệp Hi Hòa còn liếc Hình Kiêu và Lỗ Lạp bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó xách Võ Tung cùng đi vào. . Ngôn Tình Nữ Phụ

Hình Kiêu đứng đằng sau giận đến run người: “Lão Lỗ, tại sao ông phải đứng ra hoà giải? Long Lăng Vân khinh thường tôi một cách quá đáng, nếu tôi không giữ. gìn được mặt mũi thể diện thì sao này làm sao dẫn binh được nữa?”


“Đứa bé chết rồi ông còn cho sữa làm quái gì? Vừa nãy ông xông lên đánh nhau với cô ta đi! Mẹ, đến rắm ông còn không dám đánh một cái, ông tưởng mình thổi râu trừng mắt là oai phong lắm à?”

Cuối cùng, dưới tình huống cả nhóm binh lớn đang giằng co đủ điều, Diệp Hi Hòa và Long Lăng Vân đã tiến vào tòa nhà Chiến Thần Bộ, đi thẳng lên tầng cao nhất.

Mà sau khi lên tầng cao nhất, bọn họ lục tung tất cả các phòng, bao gồm cả phòng họp cũng không thấy bóng dáng Phong Dục Lân đâu.

“Không được rồi! Chắc chắn tên chó má Phong Dục Lân đó đã biết trước chúng ta sẽ tới nên chạy rồi, chỉ để Tưởng Khuê và Võ Tung ở lại cản chúng ta.”

Long Lăng Vân nói với giọng căm phẫn.

Khuôn mặt Diệp Hi Hòa không có cảm xúc gì, hẳn xách Võ Tung trong tay lên, mà lúc này Võ Tung sắp không chịu nổi rồi. Máu tươi từ miệng anh ta chảy ào ạt, hơi thở thoi thóp. "Sự đệ, sao đệ lại khiến anh ta bị thương tới mức này chứ..."

"Tại anh ta dám nhục mạ sư tỷ!"

Diệp Hi Hòa không nói thêm gì nữa, hắn ném Võ Tung xuống nền đất.

Long Lăng Vân nghe vậy chỉ hơi hé miệng, bây giờ cô ấy mới hiểu, hóa ra Diệp Hi Hòa rút lưỡi Võ Tung chỉ vì Võ Tung đã nhục mạ cô ấy...


Tiểu sư đệ này vẫn luôn bá đạo như thế, nhưng Long Lăng Vân lại rất hưởng thụ những tình huống kiểu này, bởi làm gì có người phụ nữ nào không thích cảm giác được đàn ông che chở, dù cô ấy có là chiến thần nữ...

Vèo vèo!

Trong vòng nửa giây, Diệp Hi Hòa ném mấy cái kim châm vào miệng Võ Tung.

Ngay sau đó, Võ Tung cảm nhận được điều thần kỳ xảy ra. Cái lưỡi vốn đã đứt ngang của anh ta được trị

khỏi như một kỳ tích, một cái lưỡi nguyên vẹn mọc ra...

Anh ta trừng mắt nhìn Diệp Hi Hòa như nhìn thấy quỷ!

"Phong Dục Lân đi đâu?" Diệp Hi Hòa hỏi. "Tôi... Tôi không biết..."

Sau khi tập làm quen, Võ Tung có thể mở miệng nói chuyện thật, anh ta vừa kinh vừa sợ.

Diệp Hi Hòa xé miệng Võ Tung, một tiếng "roẹt" vang lên, đầu lưỡi vừa mới mọc của Võ Tung lại bị rút đứt lân nữa, sau đó Diệp Hi Hòa ném sang một bên. Võ Tung đau đớn đến nỗi cơ thể run bần bật, anh ta sắp điên mẹ rồi!

"Nếu không nói, tao sẽ biến đầu lưỡi mày dài ra rồi lại rút đứt như vậy một vạn lần!"

Diệp Hi Hòa nói với nét mặt không cảm xúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 158: C158: Đừng có xem những thứ không nên xem


Võ Tung bịt cái miệng đang rỉ máu của anh ta lại, chỉ biết nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt sợ hãi cực đoan, ma quỷ, đây chắc chắn là ma quỷ!

Anh ta chưa từng nghe nói trên đời lại có kiểu người dám lấy việc chặt lưỡi người khác để chơi đùa, có lẽ kẻ ác ma tàn bạo nhất trong địa ngục cũng chỉ ở mức này thôi chứ?

"Võ Tung, tốt nhất là mày mau nói đi, nếu để nói về độ hiểu tính cách tiểu sư đệ tao của mày thì chỉ như một góc nổi của tảng băng chìm nà thôi, đừng tự chuốc khổ vào thân!" Long Lăng Vân nói với thái độ lạnh tanh.

Mẹ nó chứ, còn một góc nổi của tảng băng chìm nữa ư? Vậy nếu để hắn tra tấn thì chẳng phải anh ta chỉ còn nước xuống địa ngục đốt hương thôi ư?

Vèo vèo!

Diệp Hi Hòa lại tiếp tục ném mấy cây kim xuống, lưỡi Võ Tung trở lại như bình thường...


"Ô ô! Tôi nói, tôi sẽ nói hết! Nhưng bây giờ tôi thật sự không biết phó bộ trưởng đi đâu cả, ông ta lấy cả nhà tôi ra để uy hiếp, ép tôi và Tưởng Khuê cản đường hai người. Mà ông ta thì đã bỏ chạy trong lúc đấy rồi, giờ có hỏi tôi cũng không biết tung tích ông ta..."

Võ Tung thật sự sợ Diệp Hi Hòa rồi, anh ta vừa bịt miệng vừa nói.

"Vậy chuyện Phong Dục Lân thông đồng với nước ngoài có phải sự thật không? Tình hình không ổn của Giang Đông hiện tại, cục viễn chinh Nhật Bản bén rễ và sự xâm nhập của các thế lực thù địch như Đế quốc Anh đều có liên quan tới ông ta đúng không?”

Long Lăng Vân hỏi với nét mặt lạnh tanh.

“Đúng! Ngoài những chuyện này ra, tôi còn biết Phong Dục Lân gần như là người chấp hành tất cả, trên ông ta còn có người nữa, nhưng trước giờ ông ta chưa từng để lộ kẻ đó với chúng tôi. Nhưng lần nào cũng lôi cái danh “người đớ ra để uy hiếp chúng tôi! Có điều, ông. †a đã cấu kết với các thế lực thù địch như Nhật Bản và Đế quốc Anh để làm chuyện xấu, đồng thời cũng kéo chúng tôi xuống vũng lầy cùng, thông đồng làm bậy...”

“Súc sinh!”

Dưới cơn tức giận, Diệp Hi Hòa muốn ra tay khiến Võ Tung thịt nát xương tan.

Nhưng Long Lăng Vân đã kịp kéo hắn lại: “Sư đệt Không thể giết người này được, giao cho tỷ đi, tỷ sẽ tra hỏi anh ta nhiều chuyện hơn nữa. Nhưng vấn đề mấu chốt bây giờ là không thể để Phong Dục Lân trốn thoát, đệ chờ tỷ một lát!”

Dứt lời, Long Lăng Vân đi lấy điện thoại di động, bấm gọi một dãy số: “Bát sư tỷ, hãy giúp muội chuyện này.”

Một tiếng rên lười biếng mềm mại từ đầu dây bên kia truyền đến, sau đó là giọng nói dễ nghe động lòng người: “Có chuyện gì vậy?”

“Xác định một nguồn tín hiệu giúp muội, kẻ thuê người giết muội đã trốn thoát rồi! Muội và tiểu sư đệ đang ở cùng một chỗ, cần phải bắt kẻ đó lại ngay!”


“Tiểu sư đệ?”

Giọng nói dễ nghe trong điện thoại lại cất lên với vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, người nọ phấn chấn hơn hẳn: “Mau, mau đưa điện thoại cho tiểu sư đệ đi, để bổn sư tỷ nói với hắn mấy câu nào~”

Long Lăng Vân nghe vậy thì tức tối nói: “Bát sư tỷ, giờ không phải lúc để say mê, tiểu sư đệ đang ở bên cạnh muội rồi, chẳng lẽ hắn còn chạy được đi đâu nữa à? Trước mắt tỷ mau xác định nguồn tín hiệu giúp muội đi, xong việc muội sẽ để tiểu sư đệ nói chuyện với tỷ."

“Ai nha~~ Được rồi! Đây là muội nói đấy, giờ tỷ đang ở Maldives, nhàm chán muốn chết, cô đơn, lạnh lẽo. không chịu nổi~ Linh hồn bé nhỏ này muốn được bay về Giang Đông để nhìn chàng trai nhỏ thân yêu của tỷ, chờ đi, tỷ sẽ giải quyết giúp muội!”

Dứt lời, bát sư tỷ cúp máy.

Long Lăng Vân đen mặt: “Sư đệ, sau này đệ nhớ tránh xa bát sư tỷ ra chút, tỷ ấy không phải người tốt!”

Diệp Hi Hòa:


Không lâu sau, bát sư tỷ gửi nguồn tín hiệu mà Long Lăng Vân muốn xác định tới, nó hiện thẳng trên một phần mềm nào đó trong điện thoại di động, Long Lăng Vân nhìn thoáng qua rồi nói: “Sư đệ, đúng là Phong Dục. Lân bỏ chạy rồi! Nhìn thế này có lẽ ông ta muốn lái xe trốn thoát, hay là đệ canh chừng Võ Tung, để tỷ đuổi theo ông ta nhé?”

Diệp Hi Hòa không nói hai lời, hắn giật lấy chiếc điện thoại của Long Lăng Vân: “Đợi đệ quay lại.”

Sau đó, hắn lao thẳng vào thang máy ở phía bên kia tòa nhà.

Long Lăng Vân chỉ biết nhún vai trong bất lực, nhưng đột nhiên cô ấy lại nghĩ tới gì đó, nét mặt bỗng tái nhợt, muốn đuổi theo.

Nhưng Diệp Hi Hòa đã ấn thang máy xuống tầng rồi.

Điều này khiến Long Lăng Vân cạn lời, khuôn mặt đỏ bừng, cô ấy căn chặt đôi môi gợi cảm của mình: “Thằng nhóc thối này, thô lỗ như vậy, tốt nhất đừng có xem những thứ không nên xem... A, xấu hổ chết mất!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 159: C159: Giờ là lúc để ông nghĩ về mấy vấn đề này ư


Sau khi Diệp Hi Hòa cầm điện thoại của Long Lăng Vân lao ra khỏi Chiến Thần Bộ, trong lúc màn hình chưa khoá, hắn định ấn mở phần mềm kia ra.

Nhưng ngón tay hắn lại vô tình đụng trúng chỗ khác, Ẽ album ảnh của sư tỷ mở ra, bên trong là một đống ảnh chụp.

Diệp Hi Hòa nhìn với nét mặt ngờ vực, má ơi, toàn là ảnh riêng tư xinh đẹp của sư tỷ!

Một trong những bức ảnh bắt mắt nhất là khi Long Lăng Vân đứng trong phòng tắm. E

Sau khi tắm gội xong, làn da sáng như ngọc của cô E ấy toả sáng theo cách đặc biệt nhất, mái tóc ướt đầm dầ, cô ấy đứng trước gương, một tay cầm điện thoại, tay còn lại che trước ngực. [

Cánh tay mảnh khảnh kia không thể che hết ngọn núi tuyết tròn trịa trắng nõn, chỉ có thể che khuất hai nơi quan trọng nhất, để bầu ng ực trắng sứ tiếp xúc với không khí.


Nhìn xuống dưới nữa, phần eo được che lấp bởi chiếc khăn lông gợi cảm, có thể thấy rõ đường cong uốn lượn, cặp chân thon dài trắng nõn phía dưới càng chói mắt hơn...

Diệp Hi Hòa thật sự cạn lời rồi, cái quái gì vậy chứ? Dù gì sư tỷ cũng là chiến thần cao ngạo lạnh lùng, vậy mà sau lưng cô ấy cũng tự chụp những bức ảnh thế này?

Mà bức ảnh tiếp theo lại chính là ảnh giường chiếu của Long Lăng Vân!. Thử đọc tr𝐮yện không q𝐮ảng cáo tại ⩵ T r𝐔𝐦Tr𝐮yện﹒vn ⩵

Trong ảnh, Long Lăng Vân mặc bộ đồ ngủ trong suốt vô cùng mát mẻ, cô ấy nằm trên giường và chụp ảnh tự sướng. Đôi chân dài trắng mịn bóng loáng bắt chéo. nhau, bàn chân như ngọc nhẹ nhàng chạm vào giường.

Những đường cong mảnh mai và duyên dáng được. khoe một cách trọn vẹn, dáng người nóng bỏng hoàn mỹ trông có phần mơ hồ, quyến rũ cực điểm...

Diệp Hi Hòa càng nhìn càng thấy nóng mắt, dần dần, hắn cảm thấy miệng lưỡi mình bắt đầu khô khốc, vội đóng album lại.

Trái tim hắn đập như trống, hắn cố ép bản thân phải bình tĩnh, cuối cùng mới tìm ra tín hiệu theo dõi kia.

Nhưng bấy giờ hắn vẫn hơi lơ đãng mất tập trung, những hình ảnh riêng tư của sư tỷ quá nóng bỏng, rốt cuộc cái thân hình tuyệt đẹp ấy sẽ được trưng bày cho ai xem đây?

Thật khiến người ta nuốt không trôi! Eo rồng và máu kỳ lân của Diệp Hi Hòa lại bắt đầu sôi trào, hắn cố gắng kiềm chế, hít một hơi thật sâu, dân tập trung vào phương hướng mà Phong Dục Lân bỏ trốn.

Mà giờ phút này đây, đúng là Phong Dục Lân đang hoảng loạn lái xe bỏ chạy trên đường.


Phong Dục Lân vừa bỏ trốn vừa nói chuyện điện thoại với ai đó: "Cầu xin ngài, ngài hãy cứu tôi, tôi có linh cảm là Tưởng Khuê và Võ Tung không che giấu được sự thật. Tuyệt đối không thể để người phụ nữ Long Lăng Vân kia lần ra tung tích của tôi, nếu không mọi chuyện sẽ bị bại lộ hết, tôi không thể gặp chuyện!"

"Phong Dục Lân, ông đúng là đồ phế vật! Có chút chuyện nhỏ vậy cũng làm không xong, để một người phụ nữ truy đuổi như chó nhà có tang, sao loại người như ông có thể trở thành phó bộ trưởng của Chiến Thần Bộ hả?"

"Ngài... Ngài nói rất đúng! Tôi đã không làm tốt công việc của mình, nhưng tôi cũng không ngờ người phụ nữ †ên Long Lăng Vân kia lại đạt tới trình độ này. Tôi tìm mấy sát thủ Võ tướng 9 sao, vậy mà vẫn không thể xử lý được cô ta. Điểm mấu chốt là có người phá giải ám võng giúp cô ta, điều tra ra tôi. Như vậy chẳng phải vô nghĩa lắm sao? Ngay cả ám võng cũng không dựa vào được..."

Phong Dục Lân cay đắng.

"Đừng có kêu ca với tôi!"

Một giọng nói lạnh lùng vang trong điện thoại: "Phong Dục Lân, bây giờ ông mau tới sân bay ngay đi, ở đó có máy bay riêng, ông phải xuất cảnh!"


Nghe đến đây, Phong Dục Lân có dự cảm chẳng lành: "Vậy... Vậy tôi còn có thể trở về nước được nữa không? Vợ con tôi vẫn đang ở đây, tài sản của tôi..."

"Giờ là lúc để ông nghĩ về mấy vấn đề này ư?"

Người ở đầu dây bên kia nói mà không hề kiêng nể: "Mạng sống là thứ quan trọng nhất, ông hiểu đạo lý này chứ? Hãy làm như tôi nói!"

"Được!"

Phong Dục Lân cúp máy, mặc dù ông ta rất không cam lòng, nhưng vẫn chỉ còn biết giãm chân ga phóng thẳng đến sân bay một cách điền cuồng.

Long Lăng Vân đáng chết, chính mày làm tao thảm hại thế này! Đợi một ngày nào đó tao quay lại, tao sẽ băm vằm mày thành từng mảnh!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom