Cập nhật mới

Dịch Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Hoang Đảo Sinh Tồn 10


Kong cùng Tô Mộc Tranh sau bữa sáng thì cùng nhau đồng hành vào rừng.

Trong tay cây phóng lợn, Kong đảm nhiệm vai trò mở đường.

Xoạt xoạt!

Cậu cầm phóng lợn sục sạo bụi cỏ, sau khi cắt qua mấy lần liền nhìn thấy được một lớp rau dại phía bên dưới.

“Là rau má rừng! Trưa nay có đồ ăn rồi.”

Hướng dẫn cho Tô Mộc Tranh cách hái rau để cô tự mình hái, còn Kong tiếp tục lùng sục các bụi cỏ xung quanh.

Thứ nhất là để phát quang bụi rậm, thứ hai cũng là để tìm kiếm rắn.

Tại rừng núi, bụi rậm là nơi ưa thích của loài rắn thường ẩn mình.

Quả nhiên không bao lâu sau có một con rắn màu nâu tía to bằng nửa cổ tay bị lùa ra.

Khè~ Nó há to miệng ra làm động tác đe dọa, nhưng mà chớp mắt sau nó chỉ có thể kịp nhìn thấy một lưỡi dao sáng nhoáng léo lên một cái rồi sau đó xuyên thủng qua đầu rắn.

Kong nhanh tay rút lưỡi phóng lợn ra cầm theo con rắn trên tay cười nhạt.

“Nguyên lai là một con rắn Hổ Hành.”

Rắn Hổ Hành là một loài rắn hoang dã, thường xuyên ẩn nấp trong các bụi rậm. Loài rắn này ưu thích ếch nhái, vì lẽ đó mà gần khu vực hồ nước, sông suối thường xuyên sẽ bắp gặp được chúng.

Đối với nhiều người nhìn thấy rắn thì sợ hãi lo lắng xem nó có độc hay không, thì đối với người dân Lạc Quốc thì hoàn toàn ngược lại. Nhìn thấy rắn, điều đầu tiên trong đầu nảy ra là “Con này có ăn ngon không. Nhắm được mấy cút rượu.”

Bản thân Kong xuất thân nông thôn nghèo, hồi nhỏ thường xuyên được nêm thử món thịt rắn, nên là cậu đối với rắn cũng chẳng mấy lạ lẫm gì.

Đem con Hổ Hành cắt bỏ đầu chôn dưới đất rồi cuốn thân rắn thành một vòng, dùng dây leo buộc lên hông xong gọi Tô Mộc Tranh trở về nhà gỗ.

“Mộc Tranh, dám ăn thịt rắn không?”

Vừa nói Kong vừa tháo xuống ở hông con rắn Hổ Hành quơ quơ trước mặt thiếu nữ.

Trái với suy nghĩ của Kong rằng sẽ dọa cho Tô Mộc Tranh sợ hãi một trận, chỉ thấy hai mắt cô nàng sáng rực lên hỏi ngược lại.

“Ăn có ngon không anh?”

Kong: “...”

Quả nhiên người có tâm hồn ăn uống. Cậu cũng bất đắc dĩ gật gật đầu đáp: “Ăn ngon.”

“Hi hi... Vậy là trưa nay có món ngon ăn rồi.”

Tô Mộc Tranh vui sướng ôm bó to rau má vừa đi vừa hỏi han về các món ăn được chế biến từ thịt rắn.

Cô nàng từ lâu đã muốn nếm thử món này, chỉ mong cho thời gian trôi nhanh cho tới giờ ăn cơm trưa.

Tất nhiên Kong cũng khá thèm thịt rắn, từ hồi cha mẹ mất sau cậu cũng ít đi đánh bẫy rắn. Lên thành phố bươn trải nhiều nên dần quên mất món ăn dân dã này.

Nhưng cậu cũng không vội, sau khi lột da làm sạch nội tạng xong liền buộc dây thả ngâm trong nước suối để cho bớt mùi máu tanh. Sở dĩ làm như vậy là bởi nơi này không sẵn da vị hương liệu để tẩm ướp khử mùi, ngâm nước là cách làm đơn giản nhất rồi.

Cho tới bữa trưa vẫn còn rất nhiều thời gian. Kong đem cây gỗ tiếp tục gọt đẽo xây dựng nhà gỗ.

Gỗ chặt về rất dư dả, cậu sẵn tiện làm luôn một chiếc thang dạng chữ A để tiện cho việc leo trèo.

Tại các cột gỗ lớn có vai trò làm cột nhà được Kong khoét một rãnh dài rộng và sâu hai đốt ngón tay dọc từ trên đỉnh cột gỗ xuống tận mặt sàn nhà.

Các thanh gỗ nhỏ dài hai mét được vát phẳng, gài vào hai cái rãnh rồi thả từ trên đỉnh cột xuống tựa như trò chơi ghép hình.

Phương pháp tạo vách tường này vô cùng bền chắc mặc dù không cần dùng tới một cây đinh nào.

Kong đẽo gọt vô cùng tỉ mỷ chích xác nên việc dựng bốn mặt vách tường gỗ chỉ mất có chưa đầy hai giờ đồng hồ.

Nhà gỗ không có cửa sổ, cửa ra vào cũng chưa làm mà để trống một khoảng ô chữ nhật. Có lẽ chờ cậu nghiên cứu thêm về cách tạo cánh cửa thêm rồi sẽ dựng sau.

Nghỉ ngơi vài phút xong Kong tiếp tục trèo lên nóc nhà gỗ để lợp mái.

Tô Mộc Tranh đứng dưới đất phụ trách công việc đưa cây gỗ cùng dây leo lên cho cậu làm việc.

Có sự giúp đỡ của thợ phụ Tô Mộc Tranh, thợ chính Kong rất nhanh lợp mái nhà xong.

Đống cỏ dại mà cô nàng cắt hôm qua cũng được tận dụng để rải đều lên trên mái nhà làm lớp chống thấm sương sớm và nước mưa.

Hai cô cậu chống hông đứng trước ngôi nhà gỗ thưởng thức thành quả lao động của bản thân có điểm giống với câu ca “Một túp lều tranh, hai quả tim vàng.”

“Anh Kong, chúng ta mau làm thịt rắn ăn liên hoan nhà mới thôi.” Tô Mộc Tranh cười hì hì nói.

Kong cũng đang trong tâm trạng phấn khích sảng khoái gật đầu: “Đi! Tân gia nhà mới thôi!”

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 11 Tháng 3 Năm 2021.]

[Trước có thím nói rằng mỗi map quá ngắn, vậy nên map này sẽ khá dài nhé.]

[Tới đoạn kiếm thức ăn rồi. Tui vừa viết vừa tra Google nên sẽ chỉ đăng được 1 chương một ngày vào khung giờ trước nửa đêm thôi.]

[Mọi ý kiến đóng góp các bạn hữu có thể để ở phần bình luận hoặc inbox tới tài khoản Zalo 0845141490.]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Hoang Đảo Sinh Tồn 11


Buổi trưa tới.

Kong ra suối mang thịt rắn đã làm sạch sẽ trở về nhà gỗ.

Rắn Hổ Hành có thể chế biến được rất nhiều món ăn ngon, chỉ là nguyên liệu không có, Kong chỉ có thể cuộn rắn lên một thanh gỗ dài để làm món rắn nướng chấm muối canh mì tôm.

Con rắn này sống ở hoang dã, cân nặng ước chừng phải có hơn một cân.

Phần da rắn được lọc ra cũng không phải là đem bỏ đi. Da rắn nướng lên rất ròn và ngon a, bỏ đi làm sao được.

Kong cuốn thịt rắn và da rắn lên hai thanh gỗ nhỏ, gác lên giá đỡ rồi nhóm lửa ở bên dưới.

“Em cầm hai thanh gỗ này, thỉnh thoảng xoay tròn cho thịt rắn không bị cháy nhé.”

“Vâng, em hiểu rồi.” Tô Mộc Tranh quẹt nước miếng trên miệng đi cười đáp.

Kong căn dặn xong liền mang phóng lớn đi vào rừng tìm rau dại.

Cậu cũng không đi quá xa liền bắt gặp được một bụi cây leo. Vừa nhìn thấy chúng khiến cậu vô cùng kinh ngạc, nhưng khi nghĩ lại thấy hòn đảo này đến cả rau má còn có thì rau bò khai xuất hện ở đây cũng quá là điều bình thường luôn.

Rau bò khai là rau rừng tự nhiên, chứa hàm lượng dinh dượng cao nên chỉ cần rửa sạch rồi luộc qua lên sẽ giữ lại được tối đa dưỡng chất có ở bên trong chúng.

“Cái này mà kẹp ăn với thịt rắn nước đúng là tuyệt vời.”

Dừng lại ngắt lấy một nắm lớn ngọn rau bò khai, Kong đem chúng về rửa sạch rồi luộc lên.

Mười lăm phút chế biến, thịt rắn cùng hai món rau luộc đã được bày biện ra một tảng đá bằng phẳng dùng thay cho cái bàn ăn cơm.

Tô Mộc Tranh hít lấy hương thơm từ thịt rắn bốc lên, không nhịn được mời một tiếng rồi nhanh tay xé lấy một miếng bỏ vào trong miệng nhai ngon lành.

“Woa~ ngon quá.”

Kong cười cười gắp cho cô một miếng rau nói: “Ăn kèm với rau này thử xem.”

Tô Mộc Tranh gật gật đầu như gà con mổ thóc, tiếp nhận lấy phần rau bò khai ở trong lon đồ hộp rỗng của mình đưa lên mũi ngửi ngửi một cái.

“Eo! Mùi ghê quá, như là mùi ở trong nhà vệ sinh công cộng vậy.”

Kong: “....”

Cậu biết là rau rừng có mùi nồng hơn rau trồng, nhưng dẫu vậy cũng không được đem so sánh như thế chứ, đang bữa ăn nha.

“Ăn thử đi, rau này nhai một lát sẽ có vị ngọt.”

Nghe xong lời giảng của Kong, Tô Mộc Tranh thoáng do dự xong vẫn nhắm mắt nếm thử.

Da rắn ròn rụm, rau luộc non mềm ngọt nhẹ kết hợp với vị chua chua mằn mặn của bột canh hảo hảo. Toàn bộ trộn lẫn vào với nhau tạo thành một vị ngon bùng nổ.

Tô Mộc Tranh hai mắt tỏa sáng tựa vừa mới khám phá ra được một chân trời mới. Cô nàng bất chấp hình tượng ăn uống như hổ đói.

Kong cũng gắp cho Tô Mộc Tranh một ít ra má, nhưng có vẻ cô không ăn được vị đắng nên cuối cùng nồi rau má luộc toàn bộ là cậu ăn.

Bữa trưa nay là bữa no nhất từ khi lênh đênh trên biển cho tới hiện tại.

Nằm trong nhà gỗ xoa xoa cái bụng nhỏ đã lớn hơn một vòng, Tô Mộc Tranh cảm giác chẳng muốn đi lại nhiều, chỉ muốn ngủ một giấc tiêu hóa hai phần ba con Hổ Hành ở trong bụng.

Trong khi mà Tô Mộc Tranh ngủ trưa thì Kong lại tiếp tục công việc xây dựng khu “Căn Cứ”.

Nhà gỗ cách hồ nước mười mét, sau lưng mười năm mét là vách đá, trước mặt ba mươi mét là suối nước. Duy nhất điểm hở là khu ở mặt tây của nhà gỗ, hướng này đồng thời cũng là hướng đi ra bãi đá ngầm ở bờ biển.

Cỏ dại, bụi rậm, cây nhỏ các loại gần nhà gỗ đều đã được thanh lý làm trơ ra nền đất.

Kong việc của chiều hôm nay chính là dựng hàng rào.

Chỉ có được tường rào, cộng sự che chắn kín kẽ mới khiến Kong yên tâm sinh hoạt được.

Bắt đầu từ sát vách đá, Kong bắt đầu cắm cọc dựng hàng rào chạy dọc tới tận con suối. Một số cây cổ thụ cũng được cho vào nối tiếp với hàng rào tạo thành một điểm tựa cực kỳ vững chắc.

Cậu còn mang thang gỗ để leo lên các cây lớn, cắt bớt cành cao và xum xuê phòng tránh gió lớn có khả năng quật đổ cây đè hỏng hàng rào.

Khối lượng công việc vô cùng khổng lồ. Kong mặc dù sức lực thừa khả năng, nhưng chung quy cậu cũng chỉ có một mình. Tô Mộc Tranh là thợ phụ, chỉ làm được vài ba công việc nhẹ cũng đã rất giúp ích cho cậu.

Phải mất tới sáu ngày sau thì khu căn cứ của hai cô cậu mới thành hình.

Đồ ăn mang từ du thuyền tới hoàn toàn được dùng hết, những ngày này nguồn thức ăn chủ yếu của cô cậu tới từ rau rừng dại và cá bắt được ở dưới suối.

Mức sống nghèo nàn này là do Kong chỉ quanh quẩn ở khu căn cứ xây dựng hàng rào cùng công trình.

Ngoại trừ nhà gỗ, trong khu căn cứ còn dựng thêm nhà vệ sinh và nhà tắm.

Cũng không thể mỗi lần tắm rửa đều nhảy xuống hồ được, quá là ô nhiễm nguồn nước đi.

Lúc vào rừng chặt gỗ Kong cũng phát hiện ra được một gốc cây cà chua. Khỏi nói nhiều, cậu liền đào gốc mang về trồng trong mảnh vườn nhỏ sau lưng nhà của khu căn cứ. Và tính tới nay, trong vườn đã có thêm hai gốc cây chanh, một gốc cây ớt...

Ba trong số ngũ đại hương vị chua, cay, mặn, đắng, ngọt đã thu thập được. Còn thiếu vị ngọt và mặn.

Vị mặn, cái vấn đề này rất dễ dàng giải quyết. Chỉ cần ra biển múc nồi nước về chưng sẽ có muối.

Còn vị ngọt có chút khó, Kong chưa nhìn thấy được cái tổ ong nào để hạ thủ cả.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 12 Tháng 3 Năm 2021.]

[1500]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Hoang Đảo Sinh Tồn 12


Hoang Đảo Sinh Tồn ngày thứ mười ba.

Thời điểm này là mùa hè cuối tháng tư. Thời tiết càng lúc càng nóng.

Kong bỗng nhiên nảy ra ý tưởng đi ra bờ biển hái quả dừa làm thức uống giải nhiệt.

Nghĩ tới liền làm. Sau bữa cơm trưa với cá nướng ướp muối ớt, Kong cùng Tô Mộc Tranh hai người cùng nhau đồng hành ra bãi đá ngầm.

Đi qua cổng gỗ được thiết kế nâng lên hạ xuống bằng dây leo, hai người băng qua hàng rào, xuyên qua mảng cây cổ thụ vẫn còn giữ lại trước mặt hàng rào liền tới được khu rừng cây hoang tàn do bị khai thác quá độ.

Một mảnh rừng cây bị chặt sát gốc trải dài nối thẳng ra tới bờ biển.

Đây dĩ nhiên là tác phẩm của Kong trong kế hoạch mở đường ra biển nhằm khai thác hải sản cũng như tạo muối.

Đường ra biển là hướng Tây, đi dọc bãi cát lên hướng Bắc liền thấy rất nhiều cây dừa sai chi chít quả.

Kong kê thang gỗ tại một gốc cây dừa có nhiều quả to nhất rồi trèo lên hái.

Leo lên cao tới ngọn cây cách mặt đất hơn bốn mét. Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Kong lại đưa ánh mắt ra phía biển.

“Con mẹ nó!”

Xa xa tầm mắt phía biển lờ mờ một cái bóng trắng đang chầm chậm tiến tới.

Nhìn kỹ một chút sẽ nhân ra đấy là một chiếc thuyền, hay chính xác hơn chính là chiếc du thuyền chết cháy động cơ mà Kong đã rời bỏ để tìm kiếm hòn đảo này.

Câu hỏi đặt ra là tại sao nó lại xuất hiện ở đây? Những người trên du thuyền có còn sống hay không?

Dùng dao chặt nhanh mấy quả dừa cho chúng rơi xuống đất, Kong thu nhặt bỏ hết vào trong cái rổ đan đằng dây leo trên lưng rồi dắt Tô Mộc Tranh trở về căn cứ.

Tô Mộc Tranh bị kéo tay đi không hiểu hỏi: “Sao đi vội vậy anh, mới hái được có mấy quả à.”

“Trở về căn cứ lấy thyền phao. Lúc nãy trên cây anh nhìn thấy chiếc du thuyền chúng ta rời đi đang trôi về phía này.”

Nghe được lời kia khiến Tô Mộc Tranh vô cùng vui sướng tăng nhanh cước bộ hơn.

Kong nhìn thấy cảnh này cho rằng Tô Mộc Tranh nóng lòng muốn gặp lại ba chị em cùng chung nhóm nhạc, nhưng thực chất cô nàng đang háo hức vì sắp lấy được hành lý cá nhân cùng với đống dầu gội đầu, sữa tắm, kem đánh răng các loại. Cô thực sự là mong muốn chúng tới mức nằm mơ cũng muốn được dùng.

Hai người nhanh chân bê thuyền phao trên đầu mang ra bờ biển.

Dưới động lực được tắm sữa tắm, đánh rằng bằng kem hương bạc hà, Tô Mộc Tranh công lực bạo phát, vô cùng hăng hái trèo thuyền.

Cùng lúc đó ở trên du thuyền.

Quản gia Hùng cùng với Adam đứng ở lan can nhìn hòn đảo trước mắt trong lòng thầm thở phào một tiếng.

“Cuối cùng cũng tới nơi.”

“Đúng thật mệt mỏi, cầm chút tiền này thật không dễ dàng.”

Adam vừa dứt lời liền bị quản gia Hùng lườm một cái cảnh báo.

“Bớt nhiều lời đi, tại cậu mà tôi buộc phải ném tên béo Nabuto kia xuống biển đấy. Ở đây còn có ba con nhóc, đừng làm hỏng kế hoạch của ngài chủ tịch.”

“Tôi xin lỗi, sẽ không có lần sau đâu.”

“Biết vậy là tốt rồi. Cậu chủ đang chèo thuyền tới đây, đi gọi ba con nhóc kia đi.”

Adam gật đầu đáp một tiếng xong chạy xuống dưới khoang thuyền nơi mà ba cô gái trong nhóm nhạc thần tượng đang nằm phờ phạc trên giường.

Sau khoảng mười phút, thuyền phao của Kong và Tô Mộc Tranh rốt cuộc đi tới được du thuyền phía sau đuôi.

Kong cầm trong tay cây phóng lợn, cẩn thận leo lên trên du thuyền.

Bất quá còn chưa kịp dò xét cái gì thì một giọng nói trầm ấm vang lên.

“Cậu chủ, cậu còn sống sao? Tốt quá rồi!”

Mấy âm thanh ríu rít của mấy cô gái cũng vang lên ngay sau đó.

“Lemon kìa! Em ấy còn sống.”

“Nhìn có vẻ là béo ra một chút thì phải.”

“Đúng rồi! Chắc chắn em có rất nhiều đồ ăn đúng không?”

“Mau mau lấy ra, chị xắp đói chết rồi...”

Kong hơi thoáng không tiếp thu được lượng thông tin ập tới, khi có cô gái tóc vàng định chạy qua chô Tô Mộc Tranh thì cậu liền như phản xạ có điều kiện. Một cước quét đất khiến cho cô ta ngã sấp mặt xuống sàn thuyền, nhưng còn chưa hết, một loạt liên chiêu kế tiếp được tung ra, đầu gối ghì lên lưng, tay phải ấn đầu, tay trái tóm lấy hai bàn tay của cô ta đè ra sau.

Nhìn thấy cảnh này khiến cho nhóm người trên du thuyền phải há hốc mồm ra không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Đây là đâu?

Tôi là ai?

“Aahh! Thả tôi ra, làm ơn đừng giết tôi.”

Bị tiếng la cầu xin dưới chân làm cho bừng tỉnh, Kong nhận ra bản thân đã thất thố, vội vàng thả tự do cho cô gái kia.

Tô Mộc Tranh chạy tới đỡ cô ta dậy hỏi thăm: “Chị Mai không sao chứ, có bị thương ở đâu không?”

Mai run rẩy lắc lắc đầu không nói lên lời.

Kong có điểm áy náy muốn nói lời xin lỗi thì đã bị quản gia Hùng kéo tay sang một bên nói nhỏ.

“Không cần đâu, cô ta là bị chuyện thiếu gia Nabuto nhảy xuống biển tự tử nên mới kinh sợ. Qua một lúc là bình thường lại thôi.”

Ngữ khí ông bác nói rất nhỏ nhẹ như không có chuyện gì to tát, nhưng mà lọt vào tại hai người Kong và Tô Mộc Tranh thì lại giống như tiếng sấm ngang tai.

“Tên béo kia... Chết rồi?”

Quản gia Hùng biểu cảm vẫn thản nhiên đáp: “Thiếu gia Nabuto không có biết bơi. Rơi xuống biển thì chín phần mười là chết chắc rồi.”

“Thôi, đừng nói mấy chuyện không hay này nữa. Cậu chủ chắc ở trên đảo chịu khổ lắm đúng không, mau vào nhà bếp để Adam chuẩn bị mấy món ngon cho cậu ăn.”

Quản gia Hùng tươi cười vừa nói vừa dẫn hai cô cậu vào trong khoang thuyền.

Kong bên ngoài một mặt đáp ứng, nhưng phóng lợn trên tay vẫn luôn nắm chặt.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 12 Tháng 3 Năm 2021.]

[Có thể bạn đã biết: Xuyên suốt mấy chục chương truyện đều là nghĩ ra đến đâu liền viết đến đấy. Chưa hề có sự tinh chỉnh lại.]

[2500]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Hoang Đảo Sinh Tồn 13


Ăn xong bát mì thịt bò đóng hộp xong thì Kong mới nhận ra bản thân đã nghĩ nhầm về quản gia Hùng, ông bác dù sao cũng đã chăm sóc theo dõi cậu lớn lên, tình cảm thân nhân hiển nhiên là có.

Chỉ là do lần trước mời ông bác cùng nhau lên thuyền phao thì lại nhận được lời từ chối, sau đó khiến cho Kong rấy lên lòng cảnh giác.

“Cậu chủ còn đói không? Nấu thêm bát nữa nhé?”

Quản gia Hùng từ trên khuôn mặt hiện lên sự quan tâm không hề giả trân.

Kong cảm thấy nên tiết kiệm đồ ăn đóng hộp, sau này có dịp thì lấy ra ăn cho đỡ thèm thôi.

“Không cần nấu thêm đâu bác Hùng. Gom hết đồ đóng hộp bỏ vào trong balo đi, chỗ thức ăn này nên để dành.”

“Được được... Bác đi làm ngay.”

Kong chỉ huy mọi người thu gom toàn bộ những vật có thể di chuyển được cho lên thuyền phao để vận chuyển lên trên đảo.

Về việc chờ cho du thuyền trôi dạt vào bờ biển bãi đá ngầm thì cậu cũng không có suy nghĩ nhiều, cái này có quá nhiều biến số, làm chắn ăn chắc vẫn tốt hơn.

Kong chèo thuyền phao qua lại giữa hai nơi đến tận hoàng hôn vẫn chưa xong.

Chiếc du thuyền đang có xu hướng trôi theo hướng khác nên cậu phải dùng rất nhiều dây để neo nó lại.

Còn về năm người mới tới đảo được Kong phân công vận chuyển đồ đạc từ bờ biển mang vào trong căn cứ trước khi thủy chiều lên...

Công việc có nhiều người sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Bữa tối đã tới.

Lúc này bảy người quây quần xung quanh đống lửa ở trong căn cứ và thưởng thức bữa ăn thịnh soạn do đầu bếp chuyên nghiệp chế biến.

Quả nhiên người trong nghề ra tay, mấy thứ rau dại bình thường cũng trở thành sơn hào hải vị.

Ba cô gái trong nhóm nhạc của Tô Mộc Tranh ăn như hổ đói. Cũng không thể trách họ được, bị bỏ đói nhiều ngày thì ai cũng như thế thôi.

“Cậu chủ. Thật không ngờ nha, nơi này hoàn toàn là tự tay cậu xây dựng?”

Quản gia Hùng nhìn ngó bốn xung quanh khu căn cứ tấm tắc khen không thôi.

Đến ngay cả tên đầu bếp Adam cũng nhìn cậu với con mắt khác, sự coi thường đã biến mất mà thay thế bằng một sự tôn trọng tựa như hai người cùng chiến binh kính nể nhau.

Có cơ hội trò chuyện trong bữa tối, Kong cũng biết được tên Adam này không chỉ là đầu bếp nổi tiếng, hắn ta còn là một chuyên gia sinh tồn hoang dã. Hắn có vốn hiểu biết vô cùng phong phú về các loại thực vật hoang dã, cũng như cách thức chế biến chúng để có được mỹ vị cao nhất.

Cho nên Kong dứt khoát trao quyền đảm nhiệm cơm nước cho Adam.

“Nếu anh có kinh nghiệm cao như thế thì từ nay trở đi anh sẽ đảm nhiệm cơm nước của khu căn cứ.”

“Việc đó là điều hiển nhiên, dù sao tôi cũng là đầu bếp.” Adam sảng khoái chấp nhận.

Kong quay sang những người khác và hỏi.

“Còn ba cô, có kỹ năng, năng khiếu gì không?”

Cô gái tóc vàng tên Mai dường như rất sợ hãi Kong sau chuyện trên du thuyền. Cô ta hơi run run nói: “Em không biết nấu ăn... Nhưng nếu anh bảo em làm gì thì em sẽ làm nấy, kể cả ngủ với anh cũng được. Chỉ cầu mong anh đừng bỏ rơi em.”

Hai cô gái khác cũng ríu rít phụ họa, ý tứ đại khái cũng giống với Mai. Chỉ cần cho bọn cô ăn uống thì muốn lên giường lúc nào cũng được.

Giờ khắc này Kong bỗng nhận ra trong nhóm bốn cô gái, Tô Mộc Tranh quả thực là rất đặc biệt, cô nàng vào trong giới showbiz cũng có vài năm, nhưng chưa hề bị quy tắc ngầm. Có lần này bị ép buộc lên du thuyền cũng không biết lý do là gì.

Về phần ba cô gái kia mời chào, Kong hoàn toàn không thèm liếc mắt.

Nữ sắc. Suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Là cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi?

Như là cao tăng đã giác ngộ đồng dạng, Kong vô cảm nhìn ba cô gái chậm rãi nói.

“Cần lao vi tiên thủ. Năng cán dĩ đắc thực. Vô vi thực đầu bùi. Thực cức thế cho nhanh.”

“Ba người các cô từ ngày mai nghe theo chỉ đạo của Tô Mộc Tranh. Bắt đầu học tập thanh lý cỏ dại, giặt rũ quần áo, rửa chén bát các loại.”

Nói xong Kong cũng mặc kệ ba cô gái có nghe hiểu hay không, cậu dẫn theo Tô Mộc Tranh trở lại nhà gỗ để nghỉ ngơi. Những người còn lại tự mình dựng tạm lều trại mà qua đêm, còn nếu không cả dựng được thì chui vào trong nhà tắm mà ngủ tạm.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 14 Tháng 3 Năm 2021.]

[Phần hoang đảo này nếu dàn trải ra cũng phải mấy chục chương. Như thế thì dài quá rồi, vì vậy tui sẽ đẩy nhanh tình tiết cho mau kết thúc.]

[3500]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Hoang Đảo Sinh Tồn 14


Ở hoang đảo vô cùng tĩnh mịch.

Trên bầu trời một vầng trăng tròn xoe như chiếc bóng điện sợi đốt Rạng Đông 1000000W.

Đêm thanh trắng sáng, bỗng một tiếng hống của dã thú vang vọng bốn phương tám hướng.

Àu.. Hú!

Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú!

Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú!

Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú! Àu.. Hú!

Là tiếng sói tru!

Sau khi con đầu đàn tru lên một tiếng gọi bầy, vô số con sói khác đồng thời hưởng ứng.

Khu căn cứ. Trong nhà gỗ, lúc này Kong đang bị Tô Mộc Tranh gác chân lên mặt bỗng nhiên mở chừng hai mắt. Cậu gạt chân cô nàng ra rồi ngồi bật dậy, mang theo cây phóng lợn lập tức chạy ra bên ngoài.

Không chỉ duy nhất có Kong, quản gia Hùng và đầu bếp Adam cũng bị tiếng sói tru làm cho thức dậy.

Cả ba người lăm lăm vũ khí trong tay cảnh giác nhìn về phía hướng Tây, sâu trong khu rừng, nơi có tiếng sói tru.

Quản gia Hùng trong tay là một cây rìu quân dụng, Adam cũng không phải dạng vừa, tay tay hai thanh đao quân dụng. Chỉ có Kong là kém cỏi nhất, một cây phóng lợn tự chế.

“Hai người này? Vũ khí ở đâu ra?”

Dường như biết được suy nghĩ của Kong, ông bác cười cười nói.

“Ở trong khoang sửa chữa của du thuyền còn rất nhiều, ngày mai nếu muốn thì mang mấy thanh cho cậu chủ chọn.”

“Cháu cũng không phải là ba tuổi trẻ ranh.”

Kong còn định nói thêm gì nữa thì đàn sói đã gần tiếp cận được hàng rào gỗ.

“Giải quyết xong đám này đã, có chuyện để ngày mai lại nói!” Tên Adam nhắc nhở.

“Trước dẹp nội loạn, sau đánh ngoại xâm. Yên tâm hàng rào này bọn chúng không qua nổi.”

Lời vừa mới dứt thì Kong liền bị đánh mặt.

Con sói đầu đàn dẫn theo bầy của nó tăng tốc rồi thoắt một cái nhảy vọt qua được hàng rào gỗ cao hơn hai mét.

Kong: “....”

Con mẹ nó! Đầu năm này sói hoang dã quá hung ác, không thể không đề phòng.

“Bảo vệ cậu chủ!”

Ông bác quản gia quát lớn một tiếng lập tức lao lên phía bầy sói. Adam cũng gần như cùng lúc hành động, một cây đao trong tay phóng ra với tốc độ kinh người ném về phía con sói đầu đàn.

Tưởng chừng như phi đao sẽ trúng người con sói đầu đàn nhưng vào khoảng khắc đó nó vặn vẹo cơ thể né tránh đòn hiểm một cách khó mà có thể tin được.

“Sao nói bảo vệ mà lại chạy đi hết thế này?”

Phi đao hụt. Con sói đầu đàn tiếp tục tiến công.

Grào!

Sói hoang đầu đàn hình thể cùng tướng mạo vô cùng to lớn hung ác. Hàm răng sắc bén của nó há to ra gầm lên một tiếng trực cắn tới Adam.

Trong khoảng khắc, Adam phản ứng cũng cực kỳ cấp tốc, nam đầu bếp lăn một vòng tránh thoát một pha tấn công lôi đình của con sói đầu đàn.

Động tác của Adam còn chưa có dừng lại ở đó, trong tay thanh đao lấy thế sét đánh đâm đến cái bụng của con sói đầu đàn. Bất quá cú đâm còn chưa con đi được một nửa Adam đã vội vã thu đao về, biến công thành thủ chặn ngang hàm răng của một con sói xám khác trong đàn.

Kong cũng không tại trơ mắt đứng xem, cậu nhanh chóng cầm phóng lợn đâm vào cái cổ của con sói xám giải vây cho Adam.

Phập!

Lưỡi dao bầu thường xuyên được mài dũa cùng với lực lượng kinh người của Kong dễ dàng đâm phá da thịt, đâm lút cán trong cổ con sói xám.

*Tinh! Giết chết sói hoang +1 điểm Vạn Giới.

Nhưng còn chưa để cho mọi người kịp thở phào một hơi, con sói đầu đàn một kích kia thất bại sau đó lập tức rống lên một tiếng kêu gọi đồng loại thành bầy tấn công.

Kong trong lòng kinh hãi, cậu có lợi hại thêm nữa cũng không có cách nào một người chém giết được nhiều như vậy con sói hoang cùng lúc lao lên.

Quản gia Hùng ở một bên khác chống đỡ ba bốn con sói hoang đưa mắt qua bên phía Adam và Kong đang chiến đấu vội hô lớn cảnh tỉnh.

“Tập chung giết chết con sói lớn đầu đàn, những con sói khác sẽ lập tức tan rã!”

Biết được cách giải quyết vấn đề, nhưng con sói đầu đàn kia sau lần tấn công Adam thất bại liền lui lại đằng sau chỉ huy nó những con kia soi hoang, nhìn ra đã biết nó không có ý định tham chiến.

Hiện tại Adam tại hàng trước kìm hãm sói hoang cho Kong ở phía đằng sau dùng phóng lợn đâm vào làm công tác kết liễu.

Mặc dù lần đâu tiên cùng nhau chiến đấu, nhưng Adam cùng Kong phối hợp lại mười phần ăn ý.

Một người cản sói hoang, một người đứng sau đâm lên giết sói.

Ngắn ngủi thời gian trôi qua, xung quanh hai người xác sói đã có bốn đầu, cùng với hai đầu do quản gia Hùng tự mình chém xuống, bầy sói tập kích khu căn cứ quân số dĩ nhiên giảm đi một phần ba.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 24 Tháng 3 Năm 2021.]

[Hee~ Mấy hôm bận không có viết được chương mới. Bất quá, rảnh rỗi ngồi đọc lại các chương cũ và chỉnh sửa lại một vài điểm nhỏ.]

[Trong khoảng thời gian này tui đã rà soát lại lỗi chính tả của toàn bộ các chương truyện trước. Thêm thắt xử lý các chi tiết, các tình tiết, các tình huống, các cảnh hội thoại, các cảnh hành động... Túm cái váy lại là tui nấu nồi lẩu này xong rồi, giờ chỉ thêm gia vị cho vừa miệng thôi.]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Hoang Đảo Sinh Tồn 15


Con sói đầu đàn nhìn đồng loại của mình bị giết chết, hai con mắt đã biến thành màu huyết hồng vô cùng hung lệ.

Nó gầm lên một tiếng quay đầu nhảy qua hàng rào dẫn theo còn lại sói hoang bỏ chạy vào trong rừng sâu.

Thao tác của con sói đầu đàn quá không hợp lẽ thường. Ba người quản gia Hùng còn tưởng nó sẽ lao lên, vừa bày tốt trạng thái chiến đấu, chớp mắt nó đã quay đầu dẫn theo bầy đàn bỏ chạy.

Ở tại tư thế phòng thủ ba người lại không kịp thời chuyển đổi để truy giết.

Cuối cùng cũng đành để cho đàn sói thuận lợi chạy thoát.

Chiến đấu tổng thời gian chưa đầy mười phút, nhưng trên người quản gia Hùng và Adam đã đầy vết thương do bị móng vuốt của sói hoang cào trúng. Còn Kong chỉ đứng đằng sau phụ trợ, hiển nhiên trên người không có việc gì.

Tuy đều là vết thương ngoài da, nhưng mà tại trong hoang dã, vết thương nhỏ cũng sẽ trở thành chí tử nếu không được khử trùng kịp thời.

Có trời mới biết được trong móng chân của đám sói hoang có chứa những vi khuẩn gì.

Cũng còn may mắn không ai bị cắn, hiện tại trên đảo không kiếm đâu ra được thuốc dại mà tiêm.

Kong chạy về nhà gỗ bê chiếc thùng nhựa chứa đựng vật dụng y tế chạy ra ngoài giúp cho hai người khử trùng vết thương cùng băng bó.

“Cậu chủ. Việc này cứ để cho hai người bọn bác làm được rồi. Cậu chủ trở về nghỉ ngơi đi thôi.”

Quản gia Hùng tiếp nhận lấy bông băng thuốc đỏ từ tay Kong nói.

Adam cũng phụ họa, Kong cũng không thể không nghe theo để cho hai người họ tự mình xử lý vết thương cho nhau. Nhưng bảo cậu về đi ngủ trong tình cảnh như hiện tại là không thể nào.

Đàn sói hoang có lẽ không có đi xa, nhiều khả năng còn đang ở phụ cận.

“Hai người nghỉ ngơi một lát, cháu sẽ gác đêm. Nếu có tình huống khẩn cấp còn kịp thời ứng phó.”

Kong nhìn qua quản gia Hùng nói xong cũng đi qua một bên chất đống củi khô để nhóm lửa.

Tuy nói là hôm nay trăng sáng, bất quá đốt lên đống lửa là để xua đổi dã thú.

Hai người Adam nghĩ nghĩ một hồi sau vẫn là để cho Kong gác đêm, còn về phần mình lại gần đống lửa nằm chợp mắt một hồi.

Trong khi hai người nghỉ ngơi, Kong cũng không có rảnh rỗi. Cậu đem xác sáu con sói xám kéo tới một góc rồi dùng dao chọc tiết, róc da, moi nội tạng...

Toàn bộ đều ném bỏ đi, chỉ giữ lại duy nhất phần thịt.

Làm thịt sói tới tận tảng sáng mới xong hết thảy. Thịt sói cùng xương sói lọc ra ước chừng hai trăm cân.

Nội tạng, đầu sói... Đều ném hết vào trong một cái sọt đan bằng dây leo, chờ cho tới khi trời sáng rõ thì mới đem đi ra bên ngoài khu rừng chôn xuống dưới đất.

Kong cũng không thiếu thốn lương thực tới mức phải ăn những thứ này, hoặc có muốn ăn thì chế biến cũng rất tốn thời gian, được không bù mất.

Ngược lại da sói, tuy không ăn được, nhưng làm tấm thảm lau chân cũng không tồi. Kong cắt lấy sáu tâm da lông sói thành hình chữ nhật rồi đem rửa sạch, cuối cùng là đem phơi trên giá gỗ hong ở đống lửa.

Còn thịt sói nấu nướng cái gì, vẫn là đợi Adam dậy rồi làm, dù sao cũng có cái đầu bếp chuyên nghiệp.

Nhìn thấy thời gian vẫn còn sớm, bốn cô gái ngủ tới giờ này vẫn chưa thấy có ai thức dậy. Kong dứt khoát lấy một bộ quân áo mới đem đi tắm rửa cho sạch sẽ máu chó sói vẩy lên trên người.

Từ lúc du thuyền trôi dạt gần hoang đảo, quần áo đồ vật tắm gội đều mang lên đảo một nhóm.

Kong sớm hoài niệm cảm giác được dùng dầu gội đầu là như thế nào rồi.

Sáng sớm có điểm lạnh, nhưng cũng không tới mức Kong không thích ứng được. Cũng không cần phải đốt nước nóng, trực tiếp xách nước ở hồ đem qua nhà vệ sinh để tắm. Còn nhà tắm nguyên bản hiện tại ba cô gái đã chiếm lĩnh.

Sẵn có cả đồ cạo râu và kéo, Kong cũng tiện thể xử lý luôn.

Mái tóc dài bù xù bị Kong dùng kéo cắt sát da đầu, bộ râu lởm chởm liền bôi lên bọt dầu gội mà cạo.

Sau nửa tiếng, Kong chỉ mặc một cái quần sóc bước ra từ trong nhà vệ sinh như là một người hoàn toàn khác.

Khuôn mặt anh tuấn, thân hình lờ mờ hiện lên từng khối cơ bắp lại kết hợp với làn da găm đen do phơi nắng tạo thành một sức hút là kỳ.

Tô Mộc Tranh vừa mới dời giường, đang lò mò đi nhà vệ sinh, đột nhiên trong thấy Kong, suýt nữa thì hét toáng lên vì không nhận ra.

“Anh Kong?!” Cô nàng dụi dụi đôi mắt khó tin hỏi.

“Ha Ha... Tranh thủ đánh răng đi. Bữa sáng hôm nay có thịt sói đấy.”

Vừa nghe thấy ăn là mọi suy nghĩ trong đầu Tô Mộc Tranh liền bị quét sạch, cả cơn ngái ngủ cũng biến mất, thay thế bằng một biểu tình vô cùng vui vẻ.

Kong nhìn cô nàng rời đi cười một tiếng xong đi đánh thức quản gia Hùng và Adam.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 24 Tháng 3 Năm 2021.]

[Lên tiếp chương nữa nha.]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Hoang Đảo Sinh Tồn 16


Buổi sáng, toàn bộ mọi người trong khu căn cứ đều được tập hợp lại một chỗ.

Kong giảng giải qua cho bốn cô gái biết về tình huống chiến đấu với đàn sói đêm ngày hôm qua, cũng nói rõ hiện tại xung quanh khu căn cứ không an toàn, yêu cầu các cô bớt loạn đi lung tung.

Dù thế thì công việc bên trong khu căn cứ vẫn rất nhiều, bốn cô gái ở lại bên trong cùng với quản gia Hùng giúp đỡ bận bịu.

Còn Kong cùng với Adam thì trang bị vũ khí đi vào rừng chặt cây. Khu căn cứ có thêm người, vì vậy sẽ cần đại lượng gỗ cây để dựng nhà, dựng thêm mới công trình.

Vào trong rừng thời điểm Kong phát hiện ra ở dưới đất xuất hiện lờ mờ một số dấu chân của động vật nhỏ. Điều này thực sự quá quỷ dị, lại nói tới đàn sói tập kích đêm hôm qua. Liên hệ tới sự xuất hiện của chiếc du thuyền và những người sống sót, cậu dường như phát hiện ra được điều gì đó.

“Từ khi nhóm người này lên đảo, động vật cũng bắt đầu xuất hiện. Đây là hệ thống tăng lên độ khó sao?”

Kong càng nghĩ càng đi vào ngõ cụt, thế là dứt khoát mặc kệ. Lúc này đang ở đảo hoang, cái cần thiết chính là kỹ năng sinh tồn a.

“Adam này. Anh kinh nghiệm sinh tồn hoang dã có thể chỉ cho tôi được không?”

Nghe được câu hỏi kia khiến Adam thoáng ngạc nhiên, dừng lại công việc trong tay của mình rồi đáp: “Tất nhiên là được. Chỉ cần là tôi biết đều sẽ dạy cho cậu.”

Thế rồi Adam bắt đầu giảng một chút tri thức cơ bản.

“Chúng ta sinh sống tại trong thành thị thời gian dài, do đó mà dạ dày trở nên rất yếu đuối. Ăn uống đồ vật không cẩn thận liền có khả năng tiêu chảy đến mất nước... Cho nên tại hoang dã sinh tồn, đầu tiên cần có chính là lửa. Cái này cậu đã làm rất tốt rồi, nhưng mà đó vẫn là sử dụng bật lửa cùng với diêm, bây giờ tôi sẽ dậy cho cậu cách nhóm lửa.”

Kong yên lặng chăm chú lắng nghe không hề cắt ngang.

Adam nhìn biểu hiện này trong mắt vô cùng hài lòng, anh ta dừng lại một chút rồi mới nói tiếp.

“Nhóm lửa, trọng yếu nhất chính là tìm được phù hợp vật liệu. Những vật liệu gỗ sinh trưởng nhanh chóng gỗ mềm là tốt nhất. Chui lửa cán cùng tấm gỗ...”

Đứng ở bên cạnh, Kong rất tập trung học tập, nhưng mà chân chính thực hành thời điểm lại phát hiện ra nó không có đơn giản như trong tưởng tưởng.

Ròng dã mấy tiếng đồng hồ hì hục nhóm lửa liên tục thất bại, Kong cũng rút được rất nhiều kinh nghiệm.

Adam vừa chặt cây vừa ăn ủi: “Bất cứ chuyện gì mở đầu đều luôn là khó khăn nhất.”

“Tôi hiểu được. Cái này vật liệu gỗ vẫn chưa được, phải thử lại một lần nữa khác loại gỗ.”

Kong vẫn tiếp tục kiên trì, du tẩu bên trong rừng cây lựa chọn đến thích hợp vật liệu gỗ để nhỏm lửa.

Trong lúc tìm kiếm, cậu vô tình phát hiện ra hư hư thực thực gà rừng, đáng tiếc nó chạy quá nhanh lẩn trốn mất.

Cũng không để tâm thêm, Kong bẻ một đoạn cành cây khô rồi trở về chỗ Adam. Dựa theo những gì bản thân học được cùng lý giải bắt đầu cắm thanh dùi vào bắt đầu dùng hai bàn tay cao tốc ma sát.

Sở hữu chỉ số lượng lượng cao gấp mấy lần người bình thường, chẳng mấy chốc cành cây khô kia đã bị ma sát thành màu đen thui. Lại tiếp qua một lát sau rốt cuộc khói cũng đã bốc lên.

“Mau đem mảnh vụn gỗ và lá khô để lên.” Adam nhắc nhở.

Kong gật gật đầu làm theo, cẩn thận thổi nhẹ để những vật liệu nhóm lửa kia phát sáng ánh hồng, dẫn đốt ngòi lửa phát cháy.

“Ha Ha... Cháy rồi!”

Kong cầm trong tay cành cây đang bốc cháy ánh lửa vui sướng cười lớn.

Adam cũng cao hứng lây: “Làm tốt lắm. Nhớ tới lần đầu của tôi cũng phải mất tới hơn một ngày mới nhóm ra đến lửa.”

Cũng đúng lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống lại vang lên.

*Tinh! Thu hoạch được kỹ năng bị động Hoang Dã Sinh Tồn.

Người chơi: Kong.

Chủng tộc: Nhân loại.

Xếp hạng: E.

Danh hiệu: Không.

Thể chất: 40 (Sức chịu đựng, kháng tính, khả năng phục hồi...)

Lực lượng: 35 (Lực công kích, khả năng bộc phát...)

Nhanh nhẹn: 25 (Tốc độ di chuyển, ra đòn, né tránh, phản ứng...)

Tinh thần: 15 (Phản ứng thần kinh, trực giác...)

Năng lượng: 130 (Mỗi giờ tự động hồi phục 1% (1,3) điểm năng lượng. Tăng gấp đôi trong trạng thái nghỉ.) (Tổng các chỉ số cộng chỉ số Tinh Thần nhân hai. Bao gồm cả chỉ số cộng thêm.)

(Chỉ số của người trưởng thành là 10)

Kỹ Năng (Bị Động).

Hoang Dã Sinh Tồn (Có Thể Thăng Cấp)

Phẩm chất: E.

Mô tả: Sở hữu kỹ năng này ngươi sẽ không bao giờ sợ hãi khi tiến vào trong những vùng đất hoang dã. Bất quá đây là kỹ năng cấp thấp, hãy tiếp tục cố gắng học tập thêm các chi thức mới để có thể sinh tồn được trong tất cả điều kiện khắc nghiệt nhất.

“Thì ra kỹ năng học tập được trong quá trình làm nhiệm vụ đều sẽ được tính toán vào.”

Kong thầm vui mừng phát hiện ra những gì bản thân tìm hiểu được về sinh tồn hoang dã trước đây cùng với những điều mới vừa được Adam chỉ dạy đã kích hoạt số liệu hóa thành một dạng kỹ năng bị động.

Chiếu theo lý thuyết này tới, chỉ cần không ngừng đi theo chân Adam học tập chi thức sinh tồn thì sẽ có thể thăng cấp kỹ năng lên đẳng cấp cao hơn.

Điều này khiến cho Kong càng thêm ra sức cố gắng.

Đây là kỹ năng nha, là sẽ khảm khắc toàn bộ vào trong đại não, không thể quên được. Chỉ cần muốn vận dụng thì nó liền lập tức tuôn ra như một loại bản năng, thần kỳ vô cùng.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 24 Tháng 3 Năm 2021.]

[Tiếp chương nữa này.]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,290
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Hoang Đảo Sinh Tồn 17


Kết thúc vận chuyển thân gỗ về căn cứ cho quản gia Hùng dựng nhà.

Buổi chiều tới Kong tiếp tục đi theo chân Adam học tập tri thức sinh tồn dã ngoại.

Càng hiểu biết thêm càng khiến cho Kong như mở ra một bầu trời mới.

Tại bãi cát khu bãi đá ngầm tìm được một chút ốc biển, hai con cua cùng với con hào.

Toàn là đồ hải sản không chỉ ăn ngon mà còn giàu có dĩnh dưỡng. Trước đây Kong cũng là nhìn thấy nhưng không quá hiểu biết nên tuyệt không dám ăn linh tinh.

Bất quá bây giờ trái ngược, có một người tựa như bách khoa toàn thư về sinh tồn hoang dã đi cùng chỉ dạy, bữa ăn sau này sẽ trở nên vô cùng đa dạng phong phú.

Tình huống hiện tại đang hướng mặt tốt đẹp phát triển lên, tựa như hoang đảo sinh tồn 365 ngày cũng không phải cái gì đó quá khó.

Ngay tại lúc mà Kong phát sinh ra ý nghĩ này, điềm xấu cũng theo đó mà ập tới.

Nửa đêm thời điểm, con sói đầu đàn dẫn theo toàn bộ sói một lần nữa tới tập kích khu căn cứ.

Bè lũ chó sói vậy mà đã thông minh, chúng không có tru lên mở màn như mọi lần. Bằng vào nghiệp vụ lén lút tựa như Assassin’s Creed lẻn vào bên trong khu căn cứ.

Cũng còn may mắn Kong tính cánh cẩn thận, sau đêm đầu tiên bị tấn công đã bố trí rất nhiều bẫy rập xung quanh căn cứ.

Xoảng! Xoảng! Xoảng!...

Không biết là con sói nào vướng phải sợi dây treo đầy lon rỗng. Âm thanh báo động lập tức đánh tỉnh toàn bộ người ở bên trong căn cứ.

Kong cùng với quản gia Hùng và Adam lập tức đem theo chuẩn bị tốt vũ khí chạy ra nghênh địch.

Có buổi chiều trước ông bác quản gia vót rất nhiều ngọn giáo, liền tại lúc này ba người nắm trong tay giáo gỗ ném mạnh về phía đàn sói.

Một lượt ném giáo qua đi, trên mặt đất nằm xuống ba bốn con sói, bị thương hơn mười con. Đến ngay cả con sói đầu đàn cũng không thể hoàn toàn tránh nén được toàn bộ ngọn giáo gỗ phi tới, kết quả là bị Kong ném một thanh đâm xuyên đùi trái.

Hành động tập kích bất ngờ của đàn sói bỗng chốc biến ngược thành một lần tập kích của nhóm người bên trong khu căn cứ.

Đàn sói một phương chết trong loạn giáo, một phương thì chết trong hố chông. Đám còn lại toàn bộ đều là chết trong phóng lợn...

.......

Mười ngày sau lần tập kích của đàn sói.

Kong nhìn trước mắt lò gạch cùng nhà ngói quả quyết dâng lên hai ngón tay cái cho đầu bếp Adam.

Nguyên lai trên thế giới này thực sự là có người có thể tay không xây nhà.

Adam không chỉ phương diện động thực vật hoang dã cùng nấu nướng chuyên nghiệp tri thức, mà ngay cả đến phương diện xây dựng cũng có không nhỏ chuyên môn.

Một đường đi theo Adam từ tìm đất sét, dựng khung, đến làm hầm lò đốt gạch ngói, cuối cùng xây xong một căn nhà ngói cao hai mét.

Trừ cái đó ra, Adam còn chỉ cho Kong cách chính xác đan rổ, chế đồ gốm, làm lồng bắt tôm cá...

Nhiều lần Kong suy nghĩ không biết rằng Adam có phải là một cái toàn năng người hay không?

Không còn đe dọa của đàn sói, Kong đem hết thời gian đều lấy ra điên cuồng học tập.

Thời gian thoáng cái đã tới Hoang Đảo Sinh Tồn ngày thứ bốn mươi chín.

Kong lần nữa lại nghe được âm thanh thông báo của hệ thống.

*Tinh! Kỹ năng Hoang Dã Sinh Tồn thăng cấp.

Hoang Dã Sinh Tồn (D)

Ngoại trừ trù nghệ, Adam cũng đã không còn cái gì có thể dạy thêm được cho Kong nữa.

Khu căn cứ hiện tại liền phát triển tới trình độ không lo lắng thiếu thốn lương thực. Vật dụng trên du thuyền đồng dạng hoàn toàn bị tháo dỡ di chuyển vào trong nhà ngói.

Giường đệm, chăn gối, quần áo... toàn bộ đầy đủ. Nếu không phải là tại hoang đảo thì mấy người còn tưởng rằng bản thân là đang đi nghỉ dưỡng ở một cái rì sọt nào đó không biết chừng.

Trước đây Kong từng đọc được trong cuốn sách sinh tồn.

“Đối với một người nắm giữ được kỹ năng sinh tồn hoang dã. Kẻ địch lớn nhất sẽ không phải là thiên nhiên, mà là chính bản thân.”

Một khi nhu cầu cơ bản bị thỏa mãn về sau đại đa số người đều rơi vào trạng thái mờ mịt, không có mục tiêu động lực. Bởi vậy mà Kong nhất thiết phải kiếm việc gì đó để làm nhằm duy trì trạng thái bận rộn.

Kong quyết định đi xung quanh khám phá hòn đảo.

Cho tới nay, phạm vi hoạt động của cậu cũng chỉ bó hẹp xung quanh khu căn cứ. Xa nhất nơi đi tới cũng là cùng với Adam đi sâu vào trong rừng tìm kiếm đất sét.

Ở nơi đó phát hiện ra trên mặt đất một ít mới xương cốt động vật, cái này chứng minh rằng ngoài lũ sói ra còn có động vật săn mồi khác vẫn đang hoạt động trên đảo.

“Ngày mai sẽ quay lại chỗ đó xem thử.”

Xác định được mục tiêu, Kong bàn bạc cùng với quản gia Hùng và Adam lập kế hoạch thám hiểm.

[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 24 Tháng 3 Năm 2021.]

[Trù Nghệ: Hiểu đơn giản là kỹ năng nấu nướng.]

[Lại tiếp chương nữa cho nó máu!]

[A B C D E F G H J K L M N O V X Y Z]
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom