Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1042


Chương 1042

“Có phải lâu rồi cô không dùng mỹ phẩm dưỡng da không?”

Tề Đẳng Nhàn ngồi vắt chéo chân trên sô pha chờ Từ Ngạo Tuyết ra ngoài, vừa mở miệng đã châm chọc mỉa mai.

Từ Ngạo Tuyết cả giận nói: “Họ Tề kia, anh đừng có quá đáng!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi còn có thể làm ra chuyện quá đáng hơn nữa kìa, ví dụ như mệnh lệnh tiếp theo của tôi, sẽ là khiến cho tập đoàn Từ thị phá sản. Cô mau nghĩ mà xem, nếu tai vạ này rơi xuống đầu cô, liệu Triệu gia còn bằng lòng giúp cô hay không?”

Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết mím chặt.

Không phải tất cả mọi người đều muốn lấy mạng cô ta, mà là vì bọn họ cảm thấy đây là một cơ hội tốt để cháy nhà hôi của.

Nếu như tập đoàn Từ thị bị Tề Đẳng Nhàn làm cho phá sản, vậy thì hy vọng của bọn họ sẽ tan biến ngay, mọi người vô cùng tức giận, chỉ e Triệu gia chưa chắc đã ra mặt vì cô ta.

“Anh làm ra chuyện ghê tởm như vậy với tôi rồi, có còn biết xấu hổ nữa hay không?” Từ Ngạo Tuyết cả giận nói.

“Đúng vậy, tôi không biết xấu hổ, cho nên sau khi lừa được cô làm ấm giường cho tôi xong, tôi mới cho tập đoàn nhà cô đóng cửa, như vậy không đúng sao?” Tề Đẳng Nhàn buông tay cười hỏi.

Từ trong miệng Từ Ngạo Tuyết phát ra một tiếng răng rắc giòn tan, sau đó từ khóe miệng chảy ra một tia máu, hiển nhiên đã cắn bị gãy cả răng.

Tề Đẳng Nhàn cười nhạo: “Cô mong chờ gì ở một thằng cai ngục chui rúc ngụp lặn ở đáy xã hội bấy lâu này chứ hả? Dù sao tôi cùng lớn lên trong vũng lầy mà!”

Từ Ngạo Tuyết hít một hơi thật sâu, cô ta nói: “Được rồi, anh đừng có nói nữa! Anh muốn làm gì với tôi thì cứ nói thẳng ra, tôi sẽ làm theo hết.”

Tề Đẳng Nhàn vừa lòng đứng dậy, hắn nói: “Đi, theo tôi với câu lạc bộ đêm vui vẻ một chút đã.”

Tề Đẳng Nhàn muốn đưa Từ Ngạo Tuyết ra ngoài khoe khoang một chút, không chỉ vì muốn khoe chiến tích vẻ vang của mình, mà còn muốn để các thế lực ở Đế Đô nhìn cho rõ.

“Đó không phải Từ tổng sao? Mấy tháng trước còn nổi bật vô cùng, bây giờ lại chỉ là chó nhà có tang!”

“Đúng vậy, chênh lệch quá lớn, từ thiên kim của Từ gian Đế Đô, biến thành con phượng hoàng rụng lông, làm người ta tiếc nuối.”

“Ơ, người đi bên cạnh Từ Ngạo Tuyết Tề tổng, đừng nói chuyện lung tung!”

“Thì ra đó chính là Tề tổng, nếu vậy thì xem ra Từ Ngạo Tuyết đã bị anh ta chinh phục rồi sao?”

“Tôi thấy nhất định là như vậy, Từ Ngạo Tuyết đã thua toàn tập, tới cả nợ cũng chẳng thể trả được nữa, chỉ có thể dựa vào Tề tổng để kiếm một đường sống.”

Khi Tề Đẳng Nhàn và Từ Ngạo Tuyết xuất hiện ở câu lạc bộ đêm, không ít người của tầng lớp thượng lưu đều nhìn thấy hai người, lập tức sôi nổi bàn tán.

Từ Ngạo Tuyết loáng thoáng nghe được đôi câu, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng cô ta cũng hiểu rõ, điều này là khó tránh khỏi.

Mấy ngày khi cô ra trở lại Đế Đô, mấy lời bẩn thỉu này cũng không thiếu, chẳng qua khi đó mọi người chưa dám nói toẹt ra như vậy.

“Từ Ngạo Tuyết bây giờ là phượng hoàng rụng lông không bằng hà, cũng không biết Tề tổng sẽ chơi cô ta được bao lâu, đến lúc đó chúng ta cũng có thể chơi cùng!” Một người đàn ông vuốt cằm cười đểu, đứng từ trên lầu nhìn thân hình tuyệt diễm của Từ Ngạo Tuyết.

Những lời này đã vô tình tới tai Tề Đẳng Nhàn hắn bước tới, nhìn người đàn ông này.

Tên đàn ông kia vừa mở miệng đã nịnh hót: “Tề tổng, chúc mừng anh nhé…”
 
Chương 1043


Chương 1043

Tề Đẳng Nhàn nhìn gã ta bằng vẻ mặt vô cảm, hắn nói: “Hành động bỏ đá xuống giếng vốn đã hèn hạ, lại còn là với một cô gái, huống chi bây giờ cô ta là người của tôi, cậu nói xem?”

Đối phương sợ hãi cúi gằm mặt, vội vàng nói: “Tề tổng nói đúng, tôi sai rồi ạ!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười duỗi tay vỗ gò má gã ta, sau đó nói: “Các người tốt là đừng nên nghĩ như vậy, cũng đừng có chửi bới sau lưng người ta.”

Mọi người đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

Từ Ngạo Tuyết nở nụ cười tự giễu, rõ ràng cô ta càng thê thảm, Tề Đẳng Nhàn sẽ càng vui vẻ, vây giờ hắn giả mù sa mưa như vậy càng khiến cô ta cảm thấy buồn nôn!

Tề Đẳng Nhân bảo các quản lý cấp cao của câu lạc bộ Thượng Đông bắn bia với mình, sau đó sai khiến Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên bưng trà rót nước.

Vì Tề Đẳng Nhân thật sự rất có thể sẽ làm ra chuyện không biết xấu hổ, vậy nên Từ Ngạo Tuyết cũng chỉ có thể nén giận mà tạm thời làm thư ký sinh hoạt cho hắn, bưng trà rót nước chịu thương chịu khó, đôi khi còn phải hỗ trợ nạp đạn.

Cả đời này của cô ta, chưa từng phải trải qua chuyện gì nhục nhã như vậy?

“Tôi không thể thường xuyên tới câu lạc bộ được, vậy nên các anh phải làm công việc của mình, chăm sóc khách hàng thật tốt.” Tề Đẳng Nhân vừa uống cà phê mà Từ Ngạo Tuyết đưa qua, vừa nhẹ nhàng nói.

Mọi người đều ngoan ngoãn nghe hắn dạy dỗ, sôi nổi gật đầu khom lưng.

Tề Đẳng Nhân nói: “Năm nay tiền thưởng ăn tết của mọi người đều sẽ được tăng lên gấp đôi, các anh bỏ công bỏ sức ra làm việc, tôi cũng không phải người bủn xỉn.”

Trên mặt mọi người lập tức lộ ra nụ cười vui sướng, thậm chí còn có chút cảm kích Từ Ngạo Tuyết, nếu không phải cô ta tới thành phố Trung Hải gây chuyện, giúp Tề Đẳng Nhân kiếm được nhiều lợi ích như vậy, có lẽ hắn cũng sẽ không hào phóng như thế.

Nếu Từ Ngạo Tuyết mà biết được mấy ý nghĩ này của bọn họ, có lẽ sẽ tức hộc máu mất.

Ngay lúc Tề Đẳng Nhân đang dạy dỗ bọn họ, thì có một người đàn ông đi tới, người này, là anh trai của Từ Ngạo Tuyết Từ Ngạo Long.

“Anh hai, anh sao lại tới đây?!” sau khi Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, sắc mặt cô ta càng trở nên khó coi hơn.

Tình cảnh hiện tại của cô ta vốn đã rất nhục nhã xấu hổ rồi, bây giờ lại còn bị người quen nhìn thấy, cô ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, huống chi, người này còn là người thân của cô ta, là anh trai của cô ta!

Từ Ngạo Long đã cố ý từ thủ đô đến đây, từ sớm đã nhìn thấy toàn bộ quá trình Từ Ngạo Tuyết phục vụ bưng trà rót nước cho Tề Đẳng Nhân, giờ phút này, khắp mặt anh ta đã đen hoàn toàn.

Từ Ngạo Long lạnh lùng nói: “Tao tới đây, là để ngăn mày thôi làm xấu mặt Từ gia đi!”

Sau khi nói hết lời này, anh ta giơ tay tát một cái thật mạnh lên khuôn mặt của Từ Ngạo Tuyết.

Đầu Từ Ngạo Tuyết bị anh ta tát lệch sang một bên, cô ta vốn là người tâm cao khí ngạo, nhưng vào lúc này, lại không nói nên bất kỳ lời nào.

Chính xác như lời Từ Ngạo Long nói, cô ta hiện tại, đúng thật là làm mất mặt Từ gia.

“Vậy anh nói cho tôi biết, tôi phải làm như thế nào, như thế nào mới không làm mất mặt Từ gia?!” Từ Ngạo Tuyết nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Lúc này cô ta cảm thấy tâm có chút lạnh, gặp phải sự thất bại to lớn như vậy, không một ai ấm áp hỏi thăm an ủi cô ta thì thôi, vậy mà người thân của cô ta còn trỉ trích và đay nghiến cô ta.
 
Chương 1044


Chương 1044

Từ Ngạo Long nhìn Từ Ngạo Tuyết, trầm giọng nói: “Nếu tao là mày, thì tao chết quách đi cho xong!”

Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ, không nghĩ tới Từ Ngạo Long lại nói ra một điều tàn nhẫn như vậy!

Anh trai cô ta vậy mà lại bảo cô ta…… Đi chết đi?!

“Mày chết đi, cũng sẽ giải trừ bớt đi nhiều nợ nần, Từ gia chúng ta cũng có thể giảm bớt đi không ít áp lực. Dù sao, cũng sẽ không có ai mà đòi nợ khi nhà người ta đang có tang lễ cả.” Từ Ngạo Long âm trầm nói.

Từ Ngạo Tuyết nói: “Lúc tôi về thủ đô không phải đã nói hết rồi sao? Có nợ nần gì, cứ tính lên người tôi, chỉ cần cho tôi thời gian, tôi sẽ trả hết!”

Từ Ngạo Long nói: “Thời gian? Thứ quý giá như thời gian, dù mày có bỏ tiền ra mua cũng không được, chúng ta không có nhiều thời gian như vậy!”

Nói xong lời này, anh ta móc ra từ trong túi một viên thuốc.

“Uống nó đi, là xong hết mọi chuyện!” Từ Ngạo Long lạnh lùng nói.

Tề Đẳng Nhân vào ngay lúc này nở nụ cười, nói: “Anh là anh trai của Từ Ngạo Tuyết, Từ Ngạo Long đúng không?”

Từ Ngạo Long quay đầu nhìn về phía hắn, nói: “Cậu chính là Tề Đẳng Nhân, con chó nhà có tang năm đó bị đuổi ra khỏi thủ đô phải không!”

Tề Đẳng Nhân nhún vai, nói: “Không biết so sánh Từ gia với tôi ở hiện tại, ai giống con chó nhà có tang hơn nhỉ?”

Từ Ngạo Tuyết đã cầm lấy viên thuốc từ trong tay Từ Ngạo Long, vẻ mặt u ám tràn ngập phức tạp.

“Nếu Từ gia đã sắp phá sản, lại còn ép cô ấy uống viên thuốc này, cứ như vậy đi, đến lúc đó tôi ra tay với Từ gia cũng không cần phải mặt mũi cô ấy nữa.”

“Dù sao, một ngày làm vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa.”

“Chúng tôi đã ở với nhau được vài ngày rồi, ít nhiều cũng tích được mấy trăm ngày ân nghĩa.”

Tề Đẳng Nhân cười cười, cắm tay vào túi quần, dáng vẻ thờ ơ lạnh nhạt.

Từ Ngạo Long trực tiếp cười ha hả, nói: “Tề Đẳng Nhân, cậu thật sự cho rằng Từ gia không có người giúp đỡ sao?”

“Không lẽ cậu cảm thấy, các mối quan hệ của Từ gia chúng tôi, chỉ có như vậy thôi sao?”

“Chẳng lẽ chỉ cần cậu muốn tập đoàn Từ thị phá sản, là nó có thể lập tức phá sản sao?”

Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ mà quay đầu nhìn về phía Từ Ngạo Long, nói: “Anh nói lời này, là có ý gì?”

Từ Ngạo Long nhìn cô ta, nhàn nhạt nói: “Mày chẳng qua chỉ là một con tốt mà thôi, bảo mày tới thành phố Trung Hải, là vì muốn tranh thủ cho Từ gia chút thời gian.”

“Hiện tại, thời gian đã đủ rồi, Từ gia cũng đã chuẩn bị xong.”

“Bây giờ hắn muốn làm tập đoàn Từ thị phá sản, căn bản đã là chuyện không thể nào!”

Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe xong câu nói đó, tim đã đau đến mức muốn nứt ra, không nghĩ tới, bản thân cô ta đã chịu đựng biết bao nhiêu nhục nhã, thế nhưng không phải là vì để thỏa hiệp với Tề Đẳng Nhân, mà chẳng qua là để tranh thủ chút thời gian cho người nhà thôi!

Hiện tại, thời gian đã đến lúc chín muồi, vì để ép khô hết mọi giá trị lợi dụng của cô ta, mà bọn họ còn bắt cô ta tự mình chết đi……

Vậy bản thân cô ta chịu nhục nhã mấy ngày qua là vì cái gì chứ? Bản thân cô ta chấp nhận khom lưng uốn gối gọi điện cho những người có thân phận lớn kia là vì cái gì?

“Gia tộc đã sinh ra và giáo dục mày không dễ dàng gì, hiện tại là lúc để mày báo hiếu cho gia tộc, uống nó đi, là xong xuôi tất cả mọi việc, mọi người trong gia tộc đều sẽ ghi nhớ sự cống hiến của mày.” Từ Ngạo Long lãnh đạm mà nói, ép buộc Từ Ngạo Tuyết uống viên thuốc đoạt mạng người này.
 
Chương 1045


Chương 1045

Tề Đẳng Nhân lại lắc đầu, mỉm cười nói: “Xem ra, Từ gia là thật sự cảm thấy các người đã chuẩn bị tốt rồi, có thể bắt đầu ván bài này với tôi được rồi đúng chứ?”

Từ Ngạo Long hờ hững nói: “Tề Đẳng Nhân, cậu hiện tại cứ ở đó mà kiêu ngạo đi, chúng ta có rất nhiều cơ hội để chơi từ từ, lúc đó hãy nhìn xem rốt cuộc ai mới là người chết trước!”

Từ Ngạo Tuyết lại vào ngay lúc này cười nhạo một tiếng, ném viên thuốc trong tay, nói: “Các người bảo tôi làm thế nào, là tôi phải làm thế đó sao?”

Từ Ngạo Long trừng mắt, tức giận nói: “Mày dám không nghe lời?”

Từ Ngạo Tuyết khinh thường nói: “Hai tên sát thủ tới giết tôi cũng là các người thuê đúng không?”

Thời điểm nói tới đây, trong lòng cô ta nhịn không được mà bốc lên lửa giận, hai tên sát thủ kia vậy mà lại là do người trong nhà thuê tới, hơn nữa, cô ta còn bởi vì được Tề Đẳng Nhân cứu một mạng mà phải chấp nhận chịu nhục.

“Bất luận như thế nào, hôm nay mày nhất định phải chết!” Từ Ngạo Long lạnh giọng nói.

“Từ Ngạo Tuyết hiện tại là người của tôi, cô ấy có chết hay không, thì cũng phải do tôi quyết định.” Tề Đẳng Nhân vẫy tay, duỗi tay đặt lên vai Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết giống như bị điện giật mà ném tay hắn ra, tức giận nói: “Anh con mẹ nó đừng có chạm vào tôi!”

Tề Đẳng Nhân lại duỗi tay ôm cô ta lại, mặc cho cô ta có giãy giụa như thế nào, mỉm cười nói: “Hay là anh muốn nhìn tập đoàn Từ thị phá sản? Muốn tất cả công sức của anh đều đổ sông đổ biển hết sao?”

Từ Ngạo Long lập tức cười khinh thường, nói: “Những gì mà cậu nói chẳng qua chỉ là nói suông, câu ở hiện tại hoàn toàn có năng lực làm cho tập đoàn Từ thị phá sản.”

Tề Đẳng Nhân hơi lắc đầu, nói: “Từ gia?”

“À……”

Hắn lại cười một tiếng, thể hiện sự khinh thường tột đỉnh đối với Từ gia.

Sau đó, hắn vươn một ngón tay ra, nói: “Các người cho rằng, tôi cái gì cũng không biết sao?”

“Ngay khi Từ Ngạo Tuyết tới thành phố Trung Hải tìm tôi trong khoảng thời gian này, sau đó các ngươi cố ý phái người đến Tuyết Quốc tìm Vinogradov.”

“Vinogradov hứa hẹn sẽ tạo áp lực cho Cổ Tân Tư Cơ, bắt anh ta thu hồi 500 triệu đô la Mỹ tiền đầu tư của tôi để chi viện cho các người vượt qua khoảng thời gian khó khăn này đúng không?”

Lời Tề Đẳng Nhân nói, làm Từ Ngạo Long nhíu mày một cái.

Từ Ngạo Long chưa từng nghĩ tới chuyện Tề Đẳng Nhân sẽ biết được hướng đi của Từ gia, còn biết một cách rành mạch như vậy.

Bọn họ tự cho rằng bản thân họ đã làm rất cẩn thận, không nghĩ tới, vẫn để Tề Đẳng Nhân biết được, anh ta rất tò mò, rốt cuộc bằng cách nào mà Tề Đẳng Nhân lại biết được.

Hay là, bên trong Từ gia có nội gián?

Hẳn là không thể nào, Tề Đẳng Nhân đã rời khỏi thủ đô nhiều năm, không có một chút cảm giác tồn tại nào, sẽ không có thế lực nào ở thủ đô giúp đỡ hắn.

Từ Ngạo Tuyết cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Từ gia tẩm ngẩm tầm ngầm lại có động thái lớn như vậy, bọn họ vậy mà lại có thể tìm được sự giúp đỡ của Vinogradov ở Tuyết Quốc!

“Cho dù cậu biết thì làm sao? Tập đoàn Từ thị của chúng tôi, hiện tại đã được bảo đảm, cậu tưởng cậu muốn làm gì thì làm sao!” Từ Ngạo Long cười lạnh nói.

“Phải không? Các người thật sự cảm thấy như vậy rất an toàn sao?” Tề Đẳng Nhân lấy điện thoại của mình ra, hơi mỉm cười.
 
Chương 1046


Chương 1046

Từ Ngạo Long lãnh đạm nói: “Ếch ngồi đáy giếng vẫn mãi là ếch ngồi đáy giếng, cậu rời khỏi thủ đô quá nhiều năm rồi, đã sớm biến thành một tên quê mùa, ngay cả lời vô nghĩa như vậy mà cũng nói được.”

Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên trực tiếp im lặng, nếu Từ gia thật sự đã có chuẩn bị như vậy, vậy cô ta đúng thật là dư thừa.

Hiện tại cô ta chết đi, là lựa chọn có lợi nhất cho Từ gia.

Tề Đẳng Nhân nhìn Từ Ngạo Long, vẻ mặt cười nhạo nói: “Nếu tôi đã có thể biết được chuyện này, như vậy, anh cảm thấy, tôi sẽ không có chuẩn bị cho sau đó sao?”

Từ Ngạo Long lạnh mặt không nói gì, nhưng trong lòng lại bắt đầu cảm thấy bất an.

Tề Đẳng Nhân nói: “Mối quan hệ giữa các nhà đầu tư của Tuyết Quốc, tuy nói là mối quan hệ đối địch, nhưng thực chất đều là một, mối quan hệ của bọn họ rất phức tạp. Đối với người không hiểu rõ mấy chuyện này như anh, có lẽ sẽ có chút khó hiểu?”

Sau khi nói xong, hắn lấy điện thoại di động ra gọi đi một cuộc.

“Giảm giá cổ phiếu tập đoàn Từ thị xuống 5 điểm!” Tề Đẳng Nhân lạnh lùng nói.

Từ Ngạo Long khinh thường nói: “Cậu bảo giảm 5 điểm là giảm 5 điểm sao? Nói vậy thì tôi cũng nói được, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị sẽ tăng vọt một đường đi lên!”

Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tập đoàn Từ thị nếu còn muốn được bảo toàn, thì còn phải dựa vào Từ Ngạo Tuyết, để cô ấy ngoan ngoãn nghe lời tôi trong thời gian này, nếu không, tôi cho cả nhà các người đi uống gió Tây Bắc!”

Từ Ngạo Long đang muốn đáp lại một cách khinh bỉ, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại từ nhà.

“Ngạo Long, không xong rồi, cổ phiếu tập đoàn Từ thị nhà chúng ta bỗng nhiên tụt 5 điểm! Hiện tại các nhà đầu tư nhỏ lẻ đang vội vàng bán tháo đi, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ giảm sàn!”

Sau khi Từ Ngạo Long nghe thế, đồng tử đột nhiên trợn to, nhìn về phía Tề Đẳng Nhân một cách không thể tin được.

Sao có thể, hắn nói giảm 5 điểm, là thật sự giảm 5 điểm!

Chiêu thả con tép, bắt con tôm này của Tề Đẳng Nhân thoạt nhìn chỉ là khiến cổ phiếu giảm xuống 5 điểm, nhưng gần đây tình huống của tập đoàn Từ thị vẫn luôn không ổn, trong lòng mọi người đều tràn ngập bất an, sau khi những người đầu tư nhỏ lẻ nhìn thấy cổ phiếu không còn nổi bật sẽ từ bỏ, lúc đó phỏng chừng sẽ trực tiếp giảm sàn.

Từ Ngạo Long luống cuống gọi đi một cuộc điện thoại, dùng tiếng nước ngoài nói: “Vinogradov tiên sinh, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị chúng tôi đã giảm xuống 5 điểm, đã có chuyện gì xảy ra? Không phải anh nói sẽ giúp chúng tôi, sẽ bảo vệ tập đoàn chúng tôi sao?”

Vinogradov lười biếng nói: “Từ tiên sinh, người Hoa Quốc các người có câu một câu nói, gọi là kế hoạch không theo kịp biến hóa. Tôi ở chỗ này, xảy ra chút biến hóa, cho nên chỉ có thể bất lực không giúp được gì!”

Từ Ngạo Long kinh hoảng nói: “Vinogradov tiên sinh, anh cũng không thể không giữ chữ tín!”

Vinogradov nói: “Xin lỗi, tôi không giúp các cậu được, các cậu tự mình nghĩ cách đi!”

Sau khi nói xong lời này, Vinogradov trực tiếp cúp điện thoại!

Giữ chữ tín? Những nhà đầu tư làm ăn như họ mà biết giữ chữ tín, thì đã sớm chết ở ngóc ngách nào rồi.

Cúp điện thoại xong, Vinogradov khịt mũi coi thường, chỉ bằng chút lợi ích mà Từ gia đưa ra mà muốn anh ta trở mặt với thế lực của tập đoàn Cổ Tân Tư Cơ, đúng là chả khác nào chuyện nghìn lẻ một đêm!

“Ngu xuẩn!”

Nhìn thấy bộ dạng luống cuống tay chân của Từ Ngạo Long, Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói ra hai chữ.
 
Chương 1047


Chương 1047

Sắc mặt Từ Ngạo Long nhất thời tái xanh sau đó chuyển sang đỏ bừng, khi nảy lúc anh ta tràn ngập tự tin đi tới đây, không nghĩ tới, chỉ trong chớp mắt đã bị Tề Đẳng Nhân vả mặt, đánh đến đầu anh ta vang lên tiếng ong ong.

“Sao có thể?” Sắc mặt Từ Ngạo Long tái nhợt lẩm bẩm nói, không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra.

Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tôi xem cái thái độ này của Từ gia, hiển nhiên có vẻ là không muốn bảo vệ tập đoàn Từ thị nữa, vậy thì dứt khoát làm nó phá sản ngay tại đây luôn đi!”

Thân thể Từ Ngạo Long lập tức giật mình một cái, giận dữ nói: “Cậu dám!”

Tề Đẳng Nhân nhún vai, nói: “Tôi không dám, tôi mỗi ngày làm cho tập đoàn Từ thị giảm xuống 5 điểm thôi, để xem các người có thể chống đỡ được mấy ngày.”

Từ Ngạo Long hoàn toàn sợ hãi.

“Có chuyện gì từ từ nói, không cần thiết phải làm căng như vậy!” Sắc mặt Từ Ngạo Long trong nháy mắt thay đổi đến cứng đờ, khóe miệng cười lên, cả người nhìn qua trông rất khôi hài.

“Đúng là trò hề.” Trong lòng Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng.

Quả nhiên, sức mạnh của Tề Đẳng Nhân đã vượt ngoài dự kiến của Từ gia, những gì bọn họ chuẩn bị đằng sau lưng căn bản hoàn toàn vô dụng.

Hiện tại, Tề Đẳng Nhân muốn làm cho tập đoàn Từ thị phá sản, cũng chỉ bằng một câu nói mà thôi.

Tề Đẳng Nhân nói: “À? Mới vừa rồi không phải anh còn rất doạ người sao? Không phải nói tôi không làm được sao? Như thế nào hiện tại biến thành dáng vẻ như này?”

Từ Ngạo Long nói: “Vừa rồi là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, không biết tốt xấu, xin Tề tổng rộng lượng bỏ qua, đừng chấp nhặt tôi làm gì!”

Trong lòng anh ta miễn bàn có bao nhiêu nghẹn khuất, vốn tưởng rằng có thể thoát khỏi sự kìm kẹp của Tề Đẳng Nhân, nào có nghĩ được rằng, người ta vẫn có khả năng làm tập đoàn Từ thị như cũ.

“Nói thật, nếu như không phải Từ Ngạo Tuyết hầu hạ tôi khá tốt, thì tập đoàn Từ thị các người, tôi đã sớm không để cho nó tồn tại.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.

Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe được những lời này, cô ta tức giận đến mặt đỏ tai hồng, lời nói như vậy, đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là một sự nhục nhã to lớn nhường nào!

Trong lòng cô ta có chút hận Từ gia muốn khiến cô ta trở thành vật hi sinh, nhưng lý trí nói cho cô ta biết, tập đoàn Từ thị không thể đổ.

Nếu như tập đoàn Từ thị sụp đổ, một loạt phản ứng dây chuyền sẽ nối gót theo tới, cô ta căn bản không thể ứng phó nổi, đến lúc đó Triệu gia cũng không nhất định sẽ tiếp tục giúp đỡ cô ta.

“Đúng đúng đúng, cảm ơn Tề tổng đã giơ cao đánh khẽ! Ngạo Tuyết, em cứ ở lại bên cạnh Tề tổng, ngoan ngoãn nghe lời Tề tổng.” Từ Ngạo Long quay đầu nói với Từ Ngạo Tuyết, một khẩu khí giao trọng trách cho người.

Từ Ngạo Tuyết ôm tay cười lạnh, nhìn Từ Ngạo Long như nhìn một vai diễn hề, vừa rồi còn muốn ép chết cô ta, hiện tại thế cục thay đổi, quay đầu liền trở thành một tên nô tài khom lưng uốn gối, đúng là buồn cười!

Từ Ngạo Long nói: “Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy thì tôi đi trước.”

Nói xong lời này, anh ta chuẩn bị chạy lấy người.

Tề Đẳng Nhân lại nói: “Từ từ, tôi có nói là để cho anh đi sao?”

Từ Ngạo Long chỉ có thể đứng lại tại chỗ, dù sao, hiện tại anh ta không thể đắc tội Tề Đẳng Nhân.

“Đến đây ra vẻ xong giờ liền muốn chạy, trên thế giới này nào có chuyện tốt như vậy?” Tề Đẳng Nhân từ trên cao nhìn xuống Từ Ngạo Long, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo và lạnh nhạt.

Từ Ngạo Long chua xót nói: “Cậu muốn tôi làm gì?”
 
Chương 1048


Chương 1048

Tề Đẳng Nhân nói: “Quỳ xuống, xin lỗi em gái anh cho tôi.”

“Người ta trăm cay ngàn đắng chạy đến thành phố Trung Hải cầu xin tôi, Từ gia các người lại ở sau lưng cô ấy một dao, quả thực làm tôi khinh thường!”

Từ Ngạo Long không ngờ Tề Đẳng Nhàn dám đưa ra một yêu cầu vô lễ và quá đáng như vậy, giận tím cả mặt.

“Tề tổng, yêu cầu này của cậu thật là quá đáng mà!” Từ Ngạo Long cắn răng.

“Quá dáng?”

“Các người ép buộc Từ Ngạo Tuyết đi tìm cái chết, như vậy thì không quá đáng sao?”

“Cô ta đã toàn tâm toàn ý suy xét cho Từ gia, các người vừa quay đầu đã bán đứng cô ta, còn định đoạn mạng của cô ta, như vậy thì rất hợp tình hợp lẽ à?”

Tề Đẳng Nhàn cười lạnh.

Tuy rằng hắn không phải thánh mẫu có đạo đức, nhưng cách làm của Từ gia vẫn khiến hắn cảm thấy ghê tởm, vì lẽ này, hắn nhất quyết đòi lại công đạo cho Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết nghe xong lời này của Tề Đẳng Nhàn, vành mắt cũng bắt đầu phiếm hồng. Đúng như lời Tề Đẳng Nhàn nói, cô ta cúc cung tận tụy với Từ gia, vậy mà Từ gia lại bán cô ta đi, còn muốn ép cô ta vào chỗ chết.

Kết quả như vậy, cô ta không thể chấp nhận nổi.

Từ Ngọa Long bị lời này của Tề Đẳng Nhàn làm chi đuối lý, ông ta nói: “Có thể thương lượng lại một chút hay không?”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười: “Ngượng quá đi, không cần phải thương lượng. Nếu ông không đồng ý, vậy thì ngày mai giá trị cổ phiếu của tập đoàn Từ thị sẽ hạ thêm 5 điểm nữa đó!”

Tập đoàn Từ thị đã đi đến bờ vực giữa sống và chết, cái nồi to như vậy, cho dù là kẻ nào cũng không thể gánh nổi, Từ Ngạo Tuyết không dám gánh, đương nhiên Từ Ngọa Long cũng vậy.

Huống chi trước khi ông ta tới Trung Hải, tình hình của tập đoàn Từ thị đã tương đối ổn định, vậy mà lại xảy ra tai vạ như vậy, lập tức lại chuyển biến bất ngờ.

“Phịch!”

Nghiến răng nghiến lợi một hồi, cuối cùng Từ Ngọa Long vẫn quỳ xuống.

“Ngạo Tuyết, đều là ta sai, ta không nên làm chuyện như vậy!” Từ Ngọa Long cắn răng nói.

Từ Ngạo Tuyết nhàn nhạt nhìn ông ta, đương nhiên là không muốn tiếp nhận lời xin lỗi của ông ta, sao cô ta có thể tha thứ cho chuyện như vậy cơ chứ?

Đâm cho ông một đao, sau đó nói xin lỗi ông, vậy thì ông có tha cho tôi không?

Tề Đẳng Nhàn mất kiên nhẫn mà phất tay bảo: “Cút đi!”

“Đám người Từ gia các người rõ là ngu xuẩn, trong khoảng thời gian này an phận một chút cho tôi.”

“Còn dám tới khiêu khích tôi, vậy thì tôi sẽ lập tức khiến các người phá sản, Từ Ngạo Tuyết có xin xỏ cũng vô dụng!”

Từ Ngọa Long không nói hai lời, bò dậy đi mất, lần này ông ta đến thành phố Trung Hải, cuối cùng lại mất hết thể diện.

Không có còn cách nào, không lớn mạnh bằng người ta, tai vạ tập đoàn Từ thị đóng cửa, không ai dám gánh vác, cũng gánh vác nổi.

Cho dù là Tề Đẳng Nhàn, hắn cũng không muốn khiến tập đoàn Từ thị đóng cửa. Nếu như tập đoàn này đóng cửa, vậy thì món nợ này sẽ được tính lên đầu hắn, sẽ xuất hiện rất chuyền phiền phức.

“Xem ra gia giáo của Từ gia các người cũng chẳng ra gì nhỉ? Vậy mà lại có người tới ép cô vào chỗ chết, chút giá trị cuối cùng mà cũng phải ép cho ra bã thì thôi!” Tề Đẳng Nhàn cười như không cười mà nhìn Từ Ngạo Tuyết, hắn nói.
 
Chương 1049


Chương 1049

“Gia giáo của Tề gia các người cũng tốt quá đi thôi, chẳng phải cha của anh cũng bị đuổi khỏi Đế Đô hay sao chứ?” Từ Ngạo Tuyết lạnh nhạt đáp lại một câu.

Tề Đẳng Nhàn nhíu chặt mày, duỗi tay nắm cằm Từ Ngạo Tuyết, hắn cười lạnh bảo rằng: “Tốt nhất là cô nên hiểu rõ một chuyện, bây giờ cô có thân phận gì? Địa phận gì? Sao lại dám nói chuyện với tôi?”

Từ Ngạo Tuyết nhún vai đáp: “Hả? Tôi sai rồi, xin anh tha thứ tôi.”

Tề Đẳng Nhàn híp, cười nói: “Tôi lại cứu cô thêm một mạng, thu một chút lợi tức thì không quá đáng chứ?”

Từ Ngạo Tuyết trợn tròn hai mắt, bỗng nhiên lui ra sau một bước, khiếp đảm quát: “Anh định làm gì, đừng làm xằng làm bậy, nơi này còn có người đó!”

“Ý cô là tôi có thể làm xằng làm bậy ở chỗ vắng người à?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Từ Ngạo Tuyết giận dữ vô cùng, cắn răng nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh đừng có khinh người, quá đáng như vậy!”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Tôi cứ muốn khinh người, quá đáng, tôi làm như vậy đấy, cô thì làm gì được nào? Đừng có quên, chuyện tồn vong của Từ thị vẫn còn đang nằm trong tay tôi đó

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy khi nói những lời này, bản thân hắn chẳng khác nào một nhân vật phản diện.

Mà Từ Ngạo Tuyết thì đúng là nữ chính ngốc nghếch lương thiện trong phim, bị tên ác bá như hắn bắt thóp, khiến cho người ta xót xa.

“Chỉ đùa với cô chút thôi mà, xem sắc mặt của cô kìa, khó coi quá đi!” Tề Đẳng Nhàn cười, duỗi tay vuốt cằm cô ta.

Cả đời này của Từ Ngạo Tuyết, cũng chỉ có Tề Đẳng Nhàn dám dùng cách ngả ngớn này để khinh bạc cô ta.

Cô ta hít vào một hơi thật sâu, cố nén lửa giận.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tới đây, chơi một ván, nếu cô thắng, tôi sẽ không quấy rầy cô trong ba ngày!”

Nói xong lời này, hắn nhấc mô hình súng trường lên.

Từ Ngạo Tuyết không nói gì, lập tức lấy cây súng trường khác ra, không nói hai lời, bắt thẳng về phía đòi Tề Đẳng Nhàn!

“Đoàng!”

Một tiếng súng nổ vang, chân trái của Tề Đẳng Nhàn biến mất.

Tập trung nhìn kỹ, thì ra đã gập ra đằng sau.

Từ Ngạo Tuyết không chút do dự, chĩa thẳng súng vào ngực hắn!

Tề Đẳng Nhàn khẽ lách người né tránh.

“Súng thật cũng không bắn trúng được tôi, cô dùng mô hình súng trường, vậy càng không được.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Từ Ngạo Tuyết tức không chịu được, lại tiếp tục bóp cò, tất cả những viên đạn khí bắ n ra đều hụt hết.

Tề Đẳng Nhàn vừa trốn tránh vừa tới gần, tới khi phát súng cuối cùng vang lên, tay hắn giơ ra, nắm họng súng nhấc bổng lên trên, khiến cho phát súng cuối cùng thất bại.

“Đoàng!”

Sau đó, mông Từ Ngạo Tuyết phải chịu một cái vỗ mạnh.

Cái vỗ mông này cũng không phải là tán tỉnh, mà là dạy dỗ, Từ Ngạo Tuyết hét thảm, đau đến nỗi té ra trên mặt đất, có cảm giác như mông mình sắp nứt ra đến nơi.
 
Chương 1050


Chương 1050

Từ Ngạo Tuyết cắn răng, nâng súng lên, lại bắt thêm một phát!

Tề Đẳng Nhàn né tránh, lại thêm một cú đánh!

Từ Ngạo Tuyết lại nổ súng!

Sau đó, cô ta lại bị đánh!

Sau ba lần liên tiếp, Từ Ngạo Tuyết cuối cùng cũng không chịu nổi sự tra tấn này nữa, chỉ đành quỳ rạp xuống đất, ném mô hình súng trường đi, khóc không thành tiếng.

“Lúc này đã khuyên cô rồi, sao cô không chịu nghe chứ? Đã làm sai, thì nhất định phải chịu trừng phạt.” Tề Đẳng Nhàn cầm lấy súng trường, quay đầu nhắm ngay vào bia ngắm, bắt đầu bóp cò.

Từ Ngạo Tuyết loay hoay mãi mới bò dậy được từ mặt đất, cô ta lau nước mắt của mình, nói rằng: “Bắt nạt một đứa con gái yếu đuối như tôi, anh còn gì là anh hùng hảo hán nữa!”

“Thứ nhất, cô không phải đứa con gái yếu đuối.”

“Thứ hai, tôi cũng không phải anh hùng hảo hán.”

“Thứ ba, tôi không hề bắt nạt cô, mà là đang dạy dỗ, vì cô đã chĩa súng về phía tôi.”

Tề Đẳng Nhàn cười cợt, ném mô hình súng trường trong tay, hắn nhìn dáng vẻ của Từ Ngạo Tuyết, chỉ biết lắc đầu liên tục.

Từ Ngạo Tuyết nhíu mày: “Anh lắc đầu như vậy có ý gì?!”

Tề Đẳng Nhàn tỏ vẻ không vui: “Dáng vẻ lúc này của cô rất khó nhìn, nếu cứ như vậy đi theo bên cạnh tôi, vậy thì tôi sẽ rất mất mặt!”

Từ Ngạo Tuyết biết bản thân đã trải qua một khoảng thời gian không tốt chút nào, buổi tối ngủ không ngon, ban ngày mất hồn mất vía, đến mỹ phẩm dưỡng da cũng chẳng thèm dùng, chất lượng của làn da cũng với khí chất cũng đã vơi đi ít nhiều.

“Một lát nữa chúng ta đi dạo phố nhé, giải quyết vấn đề của cô cho tốt.”

Từ Ngạo Tuyết vừa định từ chối, lại nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi sợ nếu như nhìn cô, cảm thấy không thoải mái, sẽ lại hạ giá trị cổ phiếu của Từ thị xuống năm điểm.”

Nghe xong lời này, Từ Ngạo Tuyết cũng nhụt chí, chỉ biết cúi đầu đáp: “Tùy anh!”

“Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, rồng lên nước cạn bị tôm đá!”

“Sẽ có một ngày, tôi phải cướp hết tất cả mọi thứ về!”

Từ Ngạo Tuyết cúi đầu, ánh mắt lạnh như băng.

Tề Đẳng Nhàn bỗng nâng cằm cô ta, cô ta không kịp trở tay mà bị ép ngẩng đầu, sợ tới mức run bần bật.

“Chậc chậc chậc, ánh mắt sắc bén quá đi thôi, tôi cũng mong sau này cô sẽ không bao giờ hồ đồ.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Tình cảnh hiện tại của Từ Ngạo Tuyết rất thảm, thảm đến mức Tề Đẳng Nhàn cũng bằng lòng bỏ tiền túi mua quần áo và vật phẩm, trang sức cho cô ta.

Phụ nữ đều cần có tiền tài để duy trì vẻ đẹp, đặc biệt là dạng phụ nữ như Từ Ngạo Tuyết. Dẫu sao thì cũng chẳng có mấy ai thanh tao thoát tục, đẹp một cách kỳ lạ như Ngọc Tiểu Long.

Ngọc Tiểu Long chưa bao giờ trang điểm đậm, đó là bởi vì sau khi tập võ, khí huyết tràn trề, nội tạng đều trở nên mạnh mẽ, có thể bài trừ độc tố của thân thể, cho nên sắc mặt lúc nào cũng tỏa sáng.

Nhưng trên đời này có mấy ai được như Ngọc Tiểu Long?

Cho dù là là Trần Ngư thiên sinh lệ chất, nếu như không sử dụng mỹ phẩm dưỡng da trong một thời gian, chỉ e nhan sắc cũng sẽ trở nên phai nhạt đi.

“Trong khoảng thời gian này cô phải tự chăm chút bản thân thật tốt cho tôi, tới khi tết đến, tôi sẽ để cô rời đi.” Tề Đẳng Nhàn nhìn Từ Ngạo Tuyết, nhàn nhạt nói.
 
Chương 1051


Chương 1051

Từ Ngạo Tuyết lập tức khịt mũi coi thường, nhưng cô ta cũng rất không hài lòng với chính mình trong khoảng thời gian này, dung mạo và tính khí đều chạm đáy.

Tề Đẳng Nhàn đưa Từ Ngạo Tuyết tới một cửa hàng của thương hiệu Chanel, nhân viên cửa hàng rất biết lo việc.

“Ôi, quý ngài, phu nhân nhà ngài quả đúng là xinh đẹp, rất hợp với những bộ trang phục mới nhất của thương hiệu chúng tôi, nhất định có thể khiến ngài điên đảo thần hồn cả đời này!”

Nhân viên cửa hàng giới thiệu cho Tề Đẳng Nhàn và Từ Ngạo Tuyết một bộ sưu tập phục trang mới nhất, một bộ váy hoa rất có phong cách, cùng với một chiếc áo gió, áo khoác lớn, còn có một đôi giày bó.

Tề Đẳng Nhàn vừa nhìn giá cả đã bĩu môi, váy trị giá bốn vạn tệ, áo gió tám vạn tệ, chiếc giày càng kỳ dị hơn, hơn chín vạn.

Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết bắt đầu cong lên, cô ta châm biếm: “Tiếc à?”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười với nhân viên cửa hàng, hắn nói: “Bao nuôi đàn bà, sao lại tiếc tiền được cơ chứ, cô nói xem có phải hay không?”

“Còn nữa, đây không phải phu nhân là tôi, chỉ có thể coi như bồ nhí thôi.”

“Lần sau đừng có gọi sai!”

Nói xong lời này lúc sau, hắn vung tay lên, nói: “Đóng gói cho tôi.”

Nhân viên cửa hàng ngẩn người, vui như mở cờ trong bụng, bán ra được một bộ đồ như vậy, cô ta cũng sẽ nhận được khoản chiết khấu không nhỏ.

Từ Ngạo Tuyết nghe được lời này của Tề Đẳng Nhàn mà đen cả mặt, tên này đúng là miệng chó không mọc nổi ngà voi, nếu không phải cô ta đánh không lại hắn, nhất định cô ta phải đánh cho hắn to đầu!

“Đồ chó mà!” Từ Ngạo Tuyết thầm mắng trong lòng.

Còn chưa kịp mắng thêm mấy câu, cô ta lại gặp phải chuyện mà cô ta không muốn nhất.

Bây giờ cô ta đúng là một kẻ không dám gặp người thân thích, nhưng đời lại chẳng như mơ.

Một vị quý phu nhân sang trọng ung dung bước vào cửa hàng Chanel, nhìn thấy nhân viên cửa hàng đang đóng gói trang phục của Tề Đẳng Nhàn, cô ta nhíu mày: “Từ từ đã, tôi nhìn trúng đôi này rồi, giữ lại cho tôi!”

Nhân viên cửa hàng ngẩng đầu nhìn, khó xử cười chào: “Là trưởng ngành Chu ư, xin chào cô… Giày này đã có vị khách khác đặt trước rồi ạ.”

Người phụ nữ kia tên là Chu Quyên, là trưởng ngành thứ ba của ngân hàng Trung Hải.

“Là vị khách nào đặt trước thế? Để tôi thương lượng với họ xem.” Chu Quyên nghe vậy bèn cười nói, trông có vẻ rất dễ tính.

Nhân viên cửa hàng quay đầu nhìn Từ Ngạo Tuyết, Chu Quyên cũng quay đầu lại nhìn, thấy cô ta, nụ cười trên mặt Chu Quyên lạnh đi mấy phần.

“Trời ơi, đây không phải Từ Ngạo Tuyết nổi danh bốn phía sao? Sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đi dạo phố vậy chứ?” Chu Quyên thấy cô ta thì lập tức cười khẩy, đi tới tiếp đón.

Từ Ngạo Tuyết nghe thấy Chu Quyên gọi họ tên của mình thì quay đầu đi, lạnh lùng đáp: “Liên quan gì đến cô?”

Chu Quyên nói: “Tôi nghe nói Từ tổng phá sản rồi, sao vẫn còn tiền mua Chanel thế?”

Nhân viên cửa hàng khép nép nói: “Trưởng ngành Chu, là quý ông này muốn mua cho cô ấy.”

“Ồ… Thì ra là Từ tổng không có tiền, bắt đầu bám đùi người giàu có rồi à?” Chu Quyên khịt mũi coi thường.

Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói: “Chu Quyên, chú ý cách nói chuyện của cô đó!”

 
 
Chương 1052


Chương 1052

Chu Quyên nói: “Chẳng lẽ không phải sao? Vì để trả nợ, Từ tổng bán hết những thứ có thể bán, chẳng lẽ bây giờ tới cả bản thân cô cũng bán luôn sao?”

Từ Ngạo Tuyết bị Chu Quyên chọc cho tức điên, những lời này chẳng khác nào nhát dao cứa vào vết thương đang rỉ máu của cô ta, dù sao thì cô ta cũng đã tìm đủ mọi cách để thỏa hiệp, cũng có thể coi như đã bán mình.

Từ Ngạo Tuyết quay đầu đi, không muốn để ý Chu Quyên nữa.

“Từ Ngạo Tuyết, nếu đã có tiền mua quần áo, vậy chắc là vẫn còn tiền để trả nợ nhỉ?” Chu Quyên đi về phía trước, nhàn nhạt hỏi.

Từ Ngạo Tuyết sầm mặt không nói gì, nếu là trước đây, làm gì có đứa tôm tép nào như Chu Quyên dám mạo phạm đến cô ta?

Thậm chí tới tư cách gặp cô ta, Chu Quyên cũng không có!

Nhưng giờ đây cô ta nghèo túng, là người hay là chó, đều có thể kêu to hai tiếng ở trước mặt cô ta.

“Tôi vẫn còn nhớ khoản vay ở ngân hàng với trưởng ngành, bây giờ thời gian đáo nợ còn rất dài, cô gấp cái gì?” Từ Ngạo Tuyết xụ mặt.

“Đương nhiên là tôi sốt ruột rồi! Cô đã phá sản, đi đến bước đường đập nồi bán sắt, nhưng bây giờ lại tiêu tiền quần áo mua hàng hiệu, sao tôi có thể không sốt ruột chứ?” Chu Quyên hùng hổ doạ người.

Từ Ngạo Tuyết không nói gì, bây giờ cô ta không móc đâu ra được hai trăm triệu.

Cho dù chỉ mười ngàn tệ cô ta cũng không có!

Đương nhiên cũng Từ Ngạo Tuyết không thảm đến mức như vậy. Nếu tìm người để mở miệng, vẫn có thể mượn được cả trăm vạn trong mấy câu nói, nhưng cô ta là người cao ngạo như vậy, sao có thể mở miệng tìm người vay tiền cơ chứ?

Từ Ngạo Tuyết nói: “Tới ngày hẹn trả, tôi sẽ hoàn lại tiền!”

Chu Quyên nói: “Không được, cô nhất định phải trả ngay bây giờ cho tôi! Nếu không thì đừng hòng rời khỏi đây bình an vô sự!”

Nhân viên cửa hàng xung quanh đều bị dọa cho choáng váng, không dám tiến lên can thiệp.

Tề Đẳng Nhàn lại chỉ ngồi ở một bên xem tuồng, có vẻ nhin nhìn Từ Ngạo Tuyết hổ xuống đồng bằng bị chó khinh là một chuyện khiến hắn cảm thấy rất hả hê.

Từ Ngạo Tuyết biết, Tề Đẳng Nhàn đang đợi cô ta mở miệng cầu xin!

“Chu Quyên, lúc trước cô khóc cha gọi mẹ bắt tôi đến ngân hàng vay tiền, bây giờ tôi mới thất thế đã đòi tiền hạ đẳng như vậy sao!” Từ Ngạo Tuyết thấp giọng nói.

“Vậy sao? Lúc trước cô là phượng hoàng đậu trên cành cao, mọi người đều nâng đỡ cô.”

“Nhưng bây giờ thì sao? Cô chẳng qua chỉ là một con gà rừng mà thôi, vẫn còn dám nghĩ mình là phượng hoàng đấy à?”

“Khi trước bà đây xuống nước cầu xin cô, tới cả gặp cô cũng chẳng buồn gặp! Vẫn nghĩ mình là nhân vật lớn à?”

“Nhìn xem bây giờ cô là cái dạng gì? Ha ha, trả tiền cho tôi! Không trả tiền cho ngân hàng chúng tôi, hôm nay cô đừng có hòng yên ổn!”

Chu Quyên vốn không định buông tha cho Từ Ngạo Tuyết, cho dù thời gian trả vẫn còn rất dài, nhưng cô ta nhất định phải đòi tiền đối phương.

Lúc trước Từ Ngạo Tuyết cao tại thượng ra sao, bây giờ cô ta cũng phải cho con ả này nếm mùi hèn mọn như vậy!

Cô ta muốn đạp mặt Từ Ngạo Tuyết xuống bùn!

Từ Ngạo Tuyết lạnh nhạt nói: “Bây giờ không có tiền, không trả được!”

Chu Quyên sửng sốt, sau đó cười nhếch mép, giơ tay lên cho Từ Ngạo Tuyết một cái bạt tai!
 
Chương 1053


Chương 1053

Gò má vốn đã sưng vù của Từ Ngạo Tuyết lại ăn thêm một cái tát, lập tức sưng to lên, đau đến nỗi ứa nước mắt.

“Không có tiền? Không có tiền thì tao sẽ bắt mày đi bán bán, có bán cũng phải lôi được chỗ tiền này ra!”

“Thiên kim đến từ Đế Đô như cô, viên minh châu của Từ gia, nhất định sẽ nhận được một cái giá không tồi đấy nhỉ?”

Chu Quyên ngạo nghễ cười tỏ vẻ đắc ý mà nhìn bàn tay mình, cô ta có nằm mơ cũng không ngờ được, bản thân lại có ngày tát được Từ Ngạo Tuyết như vậy!

Từ Ngạo Tuyết mà nhìn Chu Quyên bằng ánh mắt kinh hãi, không thể tin được những chuyện đã xảy ra khi nãy, vậy mà cô ta lại bị một con đàn bà khác đánh hay sao?

Chỉ là người của một ngân hàng nhỏ mà cũng dám vả miệng cô ta sao?

“Như vậy cũng được, thấy cô bây giờ cũng lực bất tòng tâm, tôi cho cô hai lựa chọn.”

“Thứ nhất là quỳ xuống cho tôi, li3m sạch sẽ bụm bặm trên giày của tôi, vậy thì tôi sẽ buông tha cho cô.”

“Thứ hai là ngoan ngoãn nôn tiền ra đây, nếu không kết cục của cô sẽ càng thảm hại hơn đó!”

Chu Quyên hung tợn mà trợn mắt nhìn Từ Ngạo Tuyết, vẻ mặt kiêu căng ngạo mạn, cảm giác đạp một nhân vật lớn đã từng hô mưa gọi gió một thời xuống dưới chân mình thật là thoải mái!

Từ Ngạo Tuyết chập chạp đưa tay sờ mặt mình, cô ta nói: “Cô có từng nghĩ tới chuyện này chưa, rằng phượng hoàng rụng lông không bằng gà, nhưng dù thế nào cũng vẫn là phượng hoàng?”

Chu Quyên nghe xong thì cười phá lên, nói: “Cô á? Còn phượng hoàng nửa! Tôi thấy cô còn không bằng gà mái! Còn dám dong dài nữa, hôm nay tôi sẽ cho người chơi chết cô!”

Từ Ngạo Tuyết: “Cô nói đúng, bây giờ tôi rất nghèo nàn, thậm chí còn bán mình trả nợ. Nhưng cô cũng phải cần thận vắt cái óc heo của mình ra mà nghĩ ngợi xem, người đàn ông có thể khiến cho Từ Ngạo Tuyết đây bán mình trả nợ, là người cô có thể chọc đến hay sao?”

Chu Quyên nghe được lời này, trên mặt cũng bắt đầu có vẻ hoảng loạn, sau đó lại cười nhạo: “Còn dám cáo mượn oai hùm đúng không? Đã nát như vậy rồi còn muốn uy hiếp tôi à?”

Nói xong lời này, cô ta lại tát vào bên má kia của Từ Ngạo Tuyết một cái.

Đầu Từ Ngạo Tuyết lệch về một bên, cô ta từ tốn quay đầu lại, nói rằng: “Cô đánh tôi hai cái, tôi cũng muốn trả lại cô gấp mười lần, là hai mươi cái.”

“Trả tôi? Tôi muốn xem xem cô lấy tư cách gì mà trả cho tôi! Cho cô hai lựa chọn, cô lại chịu không quyết định, một lát nữa tôi sẽ kéo người đến bán cô vào vũ trường!” Chu Quyên cười dữ tợn.

Từ Ngạo Tuyết hít một hơi thật sâu, quay đầu nói với Tề Đẳng Nhàn: “Xin hãy giúp tôi!”

Bây giờ Tề Đẳng Nhàn mới nhướng mày, cuối cùng vẫn không nhịn được mà mở miệng à?

Nãy giờ hắn luôn giả mù với những chuyện trước mắt, vì muốn khiến Từ Ngạo Tuyết cúi đầu, mở miệng cầu xin hắn.

“Được thôi, có điều cô cũng nên hiểu rõ, nếu muốn cầu xin sự giúp đỡ của tôi thì cũng phải trả giá!” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, nhàn nhạt nói.

Từ Ngạo Tuyết không đáp lại, chỉ nói: “Tôi muốn con mụ này quỳ xuống, ngoan ngoãn nhận của tôi hai mươi cái tát!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được.”

Chu Quyên nhìn nhìn Tề Đẳng Nhàn, sau đó lại nhìn Từ Ngạo Tuyết, vẻ mặt thoáng sửng sốt, sau đó lại tỏ vẻ khinh thường : “Thứ gì vậy chứ? Các người nói sao thì được vậy chắc? Muốn bắt tôi quỳ xuống chịu đòn, không thử tiểu một bãi mà soi xem mình thế nào đi!”
 
Chương 1054


Chương 1054

Ngay vào lúc này, cửa hàng trưởng của Chanel ra ngoài, thấy Chu Quyên cãi cọ với người khác, vội vàng tiến đến dò hỏi.

Sau khi biết được ngọn ngành sự việc, cửa hàng trưởng cảnh cáo Tề Đẳng Nhàn: “Lập tức quỳ xuống cho trưởng ngành Chu, nếu không tôi sẽ chơi chết cậu!”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai đáp: “Anh là ai thế? Cảm thấy mình mở được cửa hàng đồ hiệu thì ngon lắm à?”

Cửa hàng trưởng ngạo nghễ nói: “Ông đây mở cửa hàng thời trang Chanel đấy, ngon lắm đấy, làm sao?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không sao cả, muốn tiệm này sập cũng chỉ cần một giây mà thôi.”

Nói xong lời này, hắn lấy di động gọi một cuộc điện thoại, nhàn nhạt nói: “Tôi ở trung tâm thương mại Phi Mã, cậu phái mấy người lại đây, xử lý chút sự cố.”

“Mấy đứa chó mèo này cũng biết giả vờ nhỉ, tưởng mình là ai thế?”

Chu Quyên nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng vẻ mặt khinh thường.

Cửa hàng trưởng còn muốn nói nữa cái gì đó, Tề Đẳng Nhàn đã đá gã ra bên ngoài, đau đến nỗi lăn lộn trên mặt đất, mãi không đứng dậy nổi.

Đối với mấy tên hề nịnh hót này, hắn cũng rất lười giải quyết, xử lý xong Chu Quyên rồi nói tiếp.

“Bây giờ cô quỳ xuống trước mặt Từ Ngạo Tuyết, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra, cô chưa chắc đã bị mất cái chức trưởng ngành này.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Chu Quyên lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh: “Hả? Vậy sao, để tôi xem năng lực của cậu đi!”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, lại gọi một cuộc điện thoại khác, nhàn nhạt nói: “Chúng ta có bao nhiêu tiền trong tài khoản ngân hàng Trung Hải? Chuyển hết ra ngoài cho tôi!”

“Tề tổng… Chúng ta đang gửi mười tỷ ở ngân hàng Trung Hải, anh định chuyển tới đâu ạ?” Dương Quan Quan vội vàng hỏi.

“Chuyển bừa đến chỗ nào cũng được, nhưng không được để ở ngân hàng đó!” Tề Đẳng Nhàn lạnh giọng nói.

“Vâng vâng vâng, tôi hiểu rồi, tôi làm ngay đây!” Dương Quan Quan nói.

Tề Đẳng Nhàn đang là khách hàng lớn của ngân hàng Trung Hải, có một khoản tiền kếch xù gửi ở ngân hàng Trung Hải, hắn vừa đưa lệnh này xuống, ngân hàng Trung Hải đã loạn hết cả lên.

Mười tỷ bỗng dưng nhảy khỏi hầu bao nhà mình, ai mà chịu được chứ!

Chu Quyên cười lạnh: “Cậu trâu bò nhỉ, có tiền nhỉ? Còn định chuyển tiền ra ngoài à? Có đến ba trăm tệ không!”

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, chỉ bảo với Từ Ngạo Tuyết: “Lần sau mở miệng sớm một chút, mặt mũi sưng hết cả rồi!”

Từ Ngạo Tuyết xị mặt không nói gì, một đứa tôm tép bây giờ cũng có thể ngồi bậy lên đầy cô ta mà đi bậy, lòng tự trọng của cô cũng đâu thể chịu được nữa!

“Đinh linh linh…”

Di động của Tề Đẳng Nhàn vang lên, thấy là Tôn Hưng Chương gọi tới, bèn nhấn nghe máy.

“Tề tổng, có chuyện gì vậy ạ, sao bỗng dưng ngài lại chuyển tiền đi? Ngân hàng của chúng tôi, lấy đâu ra khoản lợi tức ròng lớn như vậy trong vài ba ngày… Không phải đã nói gửi ba tháng sao?” Tôn Hưng Chương vừa thấy hắn nghe máy đã xun xuê nịnh hót.

Ông ta không thể không sốt ruột, vì tiền dự trữ của ngân hàng vốn không nhiều, hơn nữa nếu mất mười tỷ này, người bên trên sẽ thấy ông ta làm ăn không ổn.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Vậy thì phải hỏi trưởng ngành khu ba Chu Quyên của các người.”

Tôn Hưng chương sửng sốt: “Được được được, xin Tề tổng chờ một lát, tôi sẽ đi thăm hỏi đứa ngu xuẩn này ngay!”
 
Chương 1055


Chương 1055

Ông ta gác điện thoại, lập tức nhấn gọi Chu Quyên.

Chu Quyên còn chuẩn bị trêu chọc thêm hai câu, lại nghe được di động vang lên, vừa cầm lên đã thấy là Tôn Hưng Chương, lãnh đạo trực tiếp của cô ta!

Cô ta nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt khiếp sợ, trong lòng kinh ngạc, tên này rốt cuộc có bao nhiêu tiền tiết kiệm ở ngân hàng Trung Hải này, mà lại làm trưởng ngành Tôn sợ hãi như vậy?!

“Chu Quyên, đầu đầu cô nó là đầu heo à, sao đến cả Tề tổng cũng dám đắc tội?”

“Bây giờ người ta muốn rút mười tỷ khỏi ngân hàng chúng ta, cô có gánh vác được hậu quả hay không?”

“Tôi mặc kệ cô đã làm chuyện ngu xuẩn gì, hiện tại lập tức xin lỗi Tề tổng cho tôi, giữ lại mười tủ kia, nếu không thì cô đừng có đi làm nữa!”

Tôn Hưng Chương giận dữ quán Chu Quyên, khiến cho Chu Quyên sửng sốt.

Một lát sau, Chu Quyên cười lạnh một tiếng, bảo rằng: “Trưởng ngành Tôn, muốn tôi xin lỗi, đó là không thể nào!”

Tôn Hưng Chương sửng sốt, ông ta nói: “Cô không muốn làm nữa à?”

“Không làm thì không làm! Ông có bản lĩnh thì khai trừ tôi!” Chu Quyên rất cứng miệng.

Nàng này thái độ này khiến cho Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên cũng phải nhíu mày, cảm thấy có vẻ không đúng lắm.

Tề Đẳng Nhàn đút hai tay vào túi quần, thản nhiên chứng kiến cảnh này, dường như đã đoán được chuyện gì xảy ra.

Chu Quyên ngắt điện thoại lập tức, ngạo nghễ nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn mà nói: “Chút trò này của cậu? Thật là khiến cho người khác quá thất vọng rồi!”

Trong lòng cô ta vẫn còn cảm thấy khiếp sợ, không ngờ Từ Ngạo Tuyết lại vớ được một người đàn ông như Tề Đẳng Nhàn.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến sự ngạo nghễ của cô ta!

Chu Quyên lập tức bỏ gánh giữa đường, đôi co với Tôn Hưng Chương một hồi, điều này khiến cho người ta khó mà tin được.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ cười nói: “Cô tới khiêu khích Từ Ngạo Tuyết, hẳn là sau lưng có người bảo vệ nhỉ?”

Chu Quyên lạnh lùng nói: “Kẻ nào? Không có ai hết! Chẳng qua là tôi nhìn cô ta thấy khó chịu, muốn dạy dỗ cô ta, có vấn đề gì sao?”

Mặt mày Từ Ngạo Tuyết âm trầm, tình cảnh hiện tại của cô ta khó khăn, hơn nữa khi trước lại gây thù chuốc oán không ít, không thiếp mấy người thừa dịp cô ta nghèo túng tới bắt nạt cô ta.

Vì vậy, cô ta cũng không thể đoán ra sau lưng Chu Quyên, là kẻ thế nào.

“Có gan làm bảo người tới gây sự, không có can đảm lộ diện phải không?” Tề Đẳng Nhàn cười nói.

Ngay vào lúc này, một cậu ấm bước tới, bên cạnh hắn có hai tên vệ sĩ cao lớn, rất có uy phong.

Cậu ấm này mặc đồ LV, trông cũng không có dáng vẻ nhà giàu mới nổi, trên mặt treo kính râm, nhìn qua còn có cảm giác phong độ, dịu dàng.

Từ Ngạo Tuyết nhìn đến thấy người này cũng không khỏi sửng sốt, cô ta nói: “Park Sung Sin, thì ra là anh!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Park Sung Sin? Sao khi trước tôi chưa từng nghe nói ở Trung Hải có người tên này?”

Từ Ngạo Tuyết cười nhạo một tiếng, cô ta nói: “Cái đồ quê mùa nhà anh đương nhiên không thể nào quen được ngôi sao tài phiệt đến từ Hàn Quốc, sao có thể nghe qua chứ?”
 
Chương 1056


Chương 1056

Tề Đẳng Nhàn ngẫm ngợi một lúc, có vẻ mình là đồ quê mùa thật, là thứ nhà quê, đến cả nhà tài phiệt tiếng tăm lừng lẫy cũng không biết.

“Cậu Park!”

Chu Quyên nhìn thấy Park Sung Sin tới nơi, lập tức lễ phép cúi đầu chào hỏi, vội đi lên nghênh đón.

Park Sung Sin khẽ cười, anh ta nói: “Ngạo Tuyết, chúng ta đã lâu không gặp nhỉ?”

Ánh mắt Từ Ngạo Tuyết hiện lên vẻ chán ghét, lúc trước Park Sung Sin chủ động đến Từ gia cầu thân, đã bị cô ta đuổi khỏi nhà ngay lập tức.

Từ gia có vẻ rất động lòng với mối duyên này, nhưng dù sao Park Sung Sin cũng là người nước ngoài, lại là nhà tài phiệt nổi tiếng, chuyện chính trị sẽ hơi nhạy cảm một chút, hơn nữa Từ Ngạo Tuyết cũng không muốn, vậy nên chuyện này tự nhiên cũng thất bại.

Hiển nhiên, Park Sung Sin không phải dạng người hèn hạ tới mức đợi khi Từ Ngạo Tuyết nghèo túng mới ra tay.

“Park Sung Sin, đã lâu không gặp, anh tìm thứ rác rưởi tới đây sỉ nhục tôi? Vả mặt của tôi sao?” Từ Ngạo Tuyết mặt lạnh như sương, ngữ điệu vô cùng khó nghe.

Chu Quyên lạnh lùng đáp: “Cô nói ai là rác rưởi? Bây giờ tôi là trưởng ngành của ngân hàng Giang Nam chi nhánh Trung Hải, chú ý thái độ nói chuyện của cô đi!”

Tề Đẳng Nhàn vừa nghe đã thấy vui vẻ, chẳng trách cô ta dám lời qua tiếng lại với Tôn Hưng Chương bỏ gánh, hoá ra là ôm được cái đùi to, cho nên mới kiêu ngạo như vậy.

Park Sung Sin vẫy tay bảo Chu Quyên ngậm miệng lại, sau đó nói: “Ngạo Tuyết, tôi làm như vậy chỉ vì muốn cho em thấy rõ tình hình thực tế, biết được ai có thể giúp em mà thôi.”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Hử? Ý của vị này là mình có thể giúp được Từ Ngạo Tuyết hay sao?”

Park Sung Sin nghe được lời nói bất thiện của Tề Đẳng Nhàn, ánh mắt cũng trở nên hung ác theo.

“Ngạo Tuyết, tôi tới Hoa Quốc này đều là vì em!”

“Chỉ cần em gật đầu, trở về Hàn Quốc với tôi, tôi có thể dùng toàn bộ khả năng của mình để giúp em.”

“Về sau sẽ không có bất cứ kẻ nào có cơ hội nhảy nhót lung tung ở trước mặt em, bởi vì, em sẽ là phu nhân của tôi!”

Park Sung Sin ngạo nghễ tuyên bố, như thể anh ta chính là hoàng đế cao cao tại thượng đang hứa sẽ giành giang sơn chơ thê thiếp vậy.

Từ Ngạo Tuyết bỗng nhiên tỏ ra chán ghét, lạnh giọng nói: “Park Sung Sin, anh bớt làm bộ làm tịch ở chỗ này giúp tôi, tới từ chỗ nào thì cút trở lại chỗ ấy đi!”

Park Sung Sin mỉm cười: “Bây giờ em còn chưa ý thức được sao? Bây giờ em túng thiếu, một giám đốc chi nhánh nho nhỏ thôi cũng có thể đánh vào mặt em!”

“Chỉ cần em dựa vào tôi, tôi có thể cho em tất cả những gì em muốn!”

“Em muốn Đông Sơn tái khởi, tôi bằng lòng rót tiền cho em, cống hiến cho em sức người sức của!”

“Em muốn báo thù, tôi cũng tôi cũng bằng lòng dùng hết sức của Thượng Tinh để giúp em!”

Tề Đẳng Nhàn lên tiếng cười nhạo: “Thôi đi, nói cứ như Thượng Tinh thuộc về nhà cậu vậy!”

Thượng Tinh cũng không phải hạng kh ủng bố như Trần gia, bọn họ được tạo thành từ nhiều thế lực.

Mà Trần gia thì chỉ là người của Trần gia tạo thành, cho nên Trần gia ở Nam Dương vô cùng đoàn kết, rất dễ bị chính phủ để mắt tới.

“Họ Tề kia, cậu đừng có kiêu ngạo quá, tôi là người ngoại quốc, nói chuyện phải khách khí với tôi một chút, nếu không cậu sẽ không được sống yên ổn ở Đông Hải này đâu!” Park Sung Sin nhìn Tề Đẳng Nhàn, khinh nhờn vài câu.
 
Chương 1057


Chương 1057

“Wow, người nước ngoài đáng sợ thế nhỉ! Khi trước tôi cũng đã đánh sưng húp cái mặt già của một tên Tây lông đó, không biết cậu có muốn trải nghiệm thử không?” Tề Đẳng Nhàn cười nói, nói về Shevchenko, kẻ đã bắt nạt Dương Quan Quan.

Park Sung Sin không có hứng thú dông dài với Tề Đẳng Nhàn, mục đích anh ta đến thành phố Trung Hải này, chỉ có Từ Ngạo Tuyết.

“Anh không có tư cách này, cút đi!” Từ Ngạo Tuyết lạnh nhạt đáp.

“Ha hả, hôm nay cần em nhất định phải đi theo tôi, nếu không hậu quả sẽ không chỉ dùng ở bị người khác đánh hay bắt nạt thế này đâu!” Park Sung Sin thấy khuyên bảo không được, lập tức cháy nhà ra mặt chuột.

Từ Ngạo Tuyết không nói gì.

Park Sung Sin nói tiếp: “Cho dù tôi có dùng bạo lực ép em đi, Từ gia cũng sẽ không nói gì, bởi vì giờ em đã chẳng còn đồng nào.”

“Hơn nữa, tôi nghĩ Từ gia nhất định rất vui nếu như làm như vậy, rốt cuộc, bọn họ sẽ nhận được một khoản bồi thường và viện trợ không nhỏ từ tôi.”

“Nếu không, em có thể gọi điện về Đế Đô hỏi thử xem?”

Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết tức khắc tái nhợt, cô ta hiểu rất rõ, những điều Park Sung Sin có vẻ đều là sự thật, đúng là Từ gia sẽ rất vui lòng khi thấy chuyện như vậy.

Nếu không phải tập đoàn Từ thị không thể đóng cửa, cô ta đã sớm bị người ta bức chết.

Tề Đẳng Nhàn duỗi tay kéo Từ Ngạo Tuyết tới bên cạnh mình, cười như không cười, hắn hỏi: “Cậu Park có tình cảm với đôi giày rách của người khác tới mức ấy sao?”

Park Sung Sin thấy vậy, ánh mắt bừng bừng lửa giận, gằn giọng quát: “Cậu buông cô ấy ra!”

Đối với anh ta mà nói, Từ Ngạo Tuyết chính là nỗi thương nhớ ngày đêm, nỗi khao khát từ rất lâu về trước!

Hiện tại, nữ thần rơi xuống phàm trần, đúng là anh ta đã bắt được cơ hội có một không hai, sao có thể để kẻ khác phá hỏng?

Nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không hề để ý tới sự uy hiếp của Park Sung Sin, thậm chí còn quá đáng hơn, một tay ôm Từ Ngạo Tuyết vào lòng, sau đó hôn lên.

Từ Ngạo Tuyết kinh ngạc, ngẩn hết cả người!

“Phối hợp chút đi, nếu không tập đoàn Từ thị sẽ bị đóng cửa đó!” Tề Đẳng Nhàn cười như không cười.

Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết tức tới nỗi đỏ bừng, cô ta hít một hơi thật sâu, nhẫn nhịn phối hợp với hắn.

“A a a a!!!”

Park Sung Sin rống lên một cách không cam lòng, bây giờ nữ thần của anh ta đang ở trong vòng tay người khác, hôn môi cùng người khác, sao anh ta có thể không phát điên?

Nhìn nước miếng kìa, còn kéo sợi nữa!

Chu Quyên giận dữ nói: “Làm càn! Dám cả gan khiêu khích cậu Park, đúng là muốn chết mà!”

Tề Đẳng Nhàn tiếp tục vừa làm càn vừa nhìn Park Sung Sin, hắn cười lạnh: “Nhìn cái gì mà nhìn? Muốn sờ một chút sao?”

Nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn lập tức thò tay vào trong ngực áo Từ Ngạo Tuyết.

Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Park Sung Sin như sắp nứt ra tới nơi, không thể kìm nổi cơn tức!

Từ Ngạo Tuyết cũng vô cùng tức giận. Cô ta xấu hổ và tức tối muốn chết, nhưng lại chẳng có cách nào chống lại, bởi vì người mà cô ta có thể dựa vào lúc này chỉ có mỗi Tề Đẳng Nhàn mà thôi.
 
Chương 1058


Chương 1058

“Thằng chó này, hôm nay tao nhất định phải chơi chết mày!”

Park Sung Sin bị Tề Đẳng Nhàn khiêu khích như vậy thì không thể nhịn được thêm nữa.

Anh ta biết được tin Từ Ngạo Tuyết không một xu dính túi, hứng thú bừng bừng chạy đến Hoa Quốc tìm cô ta, hy vọng có thể thông qua thủ đoạn này để có được cô, kết quả lại phát hiện ra có người đã nhanh chân đến trước, sao lại như vậy được?

Từ Ngạo Tuyết ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa: “Được thôi, Park Sung Sin, nếu anh có thể chơi chết anh ta, tôi có thể nghĩ đến việc theo anh đến Hàn Quốc, cho anh cơ hội trở thành người đàn ông của tôi!”

Park Sung Sin nghe được lời này của Từ Ngạo Tuyết, anh ta gật đầu lia lịa, duỗi tay túm lấy tay Tề Đẳng Nhàn, anh ta nói: “Đánh chết tên này cho tôi!”

Chu Quyên bỗng cả kinh: “Cậu Park à, dù sao tên này cũng là kẻ có chút thân phận, gi ết chết tại đây… Chỉ e là không hay…”

“Sợ cái gì, chúng ta Thượng Tinh chúng ta đến tỉnh Đông Hải đầu tư, bọn họ đều coi chúng ta như trời mà tâng bốc kia mà!”

“Cậu có biết sức ảnh hưởng của Hướng Tinh đối với thị trường quốc tế không? Toàn thế giới có nhiều công ty công nghệ cao như vậy, cũng cũng chỉ có hãng quả táo cắn dở của Mễ Quốc so được với chúng ta thôi!”

“Tên thầu xí nghiệp nhỏ nhoi như mày thì là cái gì chứ?”

Park Sung Sin vốn không định để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, anh ta đến từ Hàn Quốc, là người của Thượng Tinh, mắt cao hơn đầu, làm gì để ý tới mất thứ đó?

Park Sung Sin cười dữ tợn: “Tao là khách quý được tỉnh Đông Hải mời đến trong các dịp quan trọng, bây giờ mày quỳ xuống cho tao, tự phế bỏ cánh tay vừa sờ Ngạo Tuyết kia đi, tao còn có thể suy xét đến việc tha cho mày một mạng.”

Tề Đẳng Nhàn nhoẻn miệng cười, duỗi tay lại sờ thêm một cái lên ngực Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết tức giận, cô ta rất muốn lên gối, nện cho của quý của hắn tơi bời hoa lá, nhưng cũng cảm thấy Park Sung Sin thật là đáng kinh tởm, nên cũng chỉ đành nhịn.

“Mẹ nó, cho nó cho tôi, đánh chết rồi tôi sẽ chịu trách nhiệm!” Park Sung Sin giận dữ thét lên.

Hai tên vệ sĩ lập tức tiến lên!

Hai tên vệ sĩ này đều là võ sư đai đen đã xuất ngũ đến từ Hàn Quốc, đều là cao thủ đứng đầu, vô cùng trâu bò.

Đo bằng trình độ Tae Kwon Do, đều là đai đen lục đẳng.

Tề Đẳng Nhàn vô ý buông tay Từ Ngạo Tuyết, trong nháy mắt khi một tên vệ sĩ tiến lên, hắn giơ tay bắn một phát súng!

“Đoàng!”

Bụng tên vệ sĩ trúng đạn, lập tức lăn ngã trên mặt đất, trình độ của gã còn chưa tới mức cảnh giác được nguy hiểm mà tránh để có thể né được viên đạn này.

Một cái tên vệ sĩ khác sợ tới mức không dám nhúc nhích, khi Tề Đẳng Nhàn chĩa họng súng về phía mình, gã lập tức giơ hai tay l3n đỉnh đầu, làm động tác xin hàng.

Park Sung Sin thấy mọi chuyện diễn ra như vậy cũng ngẩn người, sau đó phá lên cười, dữ tợn nói: “Tao thấy mày đúng là muốn tìm đường chết rồi, ngang nhiên dám sử dụng súng ống!”

“Tao biết người Hoa Quốc chúng mày là một đất nước cấm súng vô cùng gay gắt, còn quản chế nghiêm khắc hơn đao kiếm hay mã tấu.”
 
Chương 1059


Chương 1059

“Mày dám dùng súng với người của tao, vậy thì lúc này không cần tao nói gì, ông trời cũng chẳng thể cứu mày được nữa!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười khinh khỉnh, nhìn tên đàn ông che bụng nằm co ro dưới đất, hắn nói: “Không đâu, thời thế thay đổi rồi.”

Tên vệ sĩ kia cảm thấy như ruột gan mình đã nát bươm, co ro như thai nhi trong bụng mẹ, đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Cùng lúc ấy, trong lòng gã ta cũng rất không phục, như vậy thật đúng là không công bằng mà!!!

Tự mình động thủ, đối phương lại dùng súng, cuối cùng còn ném lại cho mình một câu “Thời thế thay đổi”, đúng là khó nuốt!

Từ Ngạo Tuyết cũng không tránh khỏi hoảng sợ, không ngờ Tề Đẳng Nhàn to gan lớn mật đến mức ấy, ngang nhiên mang theo súng, lại còn có thật sự dám dùng, nã cho vệ sĩ của Park Sung Sin một phát.

Lần này tuy rằng không đánh chết người, nhưng nhất định cũng bị trọng thương, đến lúc đó, mâu thuẫn này dẫn tới mâu thuẫn hai nước, hắn có thể gánh vác hậu quả lớn như vậy chắc?

Chu Quyên cũng tỏ ra vui sướng khi người khác gặp họa, nhanh nhảu cười nói: “Cậu chết chắc rồi, lần này không ai cứu được cậu nữa! Vậy mà dám dùng súng ở Hoa Quốc, còn là với cậu Park nữa!”

“Dong dài cái gì hả, mau quỳ xuống cho ông đấy!” Tề Đẳng Nhàn nhướng mày nhìn về phía Chu Quyên, lạnh giọng nói.

Đối với tên hề nhảy nhót này, hắn đã khó chịu muốn chết từ lâu, còn đứng một bên lải nhải, đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Chu Quyên bị họng súng chĩa vào, sắc mặt lập tức thay đổi, cô ta nói: “Cậu dám nổ súng bắn tôi sao?”

Tề Đẳng Nhàn lắc họng súng, hắn hất hàm về phía vệ sĩ trên mặt đất, hỏi rằng: “Cô có muốn hỏi tên này mấy câu không không?”

Chu Quyên lập tức ngậm miệng lại, không dám nói tiếp nữa.

“Bảo cô quỳ xuống, nghe không hiểu tiếng người sao?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói.

Trông thấy Tề Đẳng Nhàn làm ra tư thế nổ súng, Chu Quyên chịu đựng không nổi nữa, lập tức quỳ rạp ra mặt đất, còn khóc lớn nói: “Cậu Park, cậu nhất định phải giúp tôi hả giận!”

Park Sung Sin gọi điện thoại, anh ta cười lạnh: “Trưởng ngành Chu, co cứ việc yên tâm, tôi đang gửi tin nhắn cho lãnh đạo tỉnh Dương Lệnh Quang, một lát nữa ông ta sẽ qua đây!”

Chu Quyên nghe vậy cũng vênh váo mắng Tề Đẳng Nhàn: “Lãnh đạo tỉnh sắp tới đây rồi, cậu còn dám làm gì cơ chứ?!”

Tề Đẳng Nhàn dẩu môi với Từ Ngạo Tuyết, hắn nói: “Không phải cô muốn tát cho cô ta một trận hay sao? Mau lên đi.”

Từ Ngạo Tuyết ngẩn người, vốn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn sẽ dùng quyền thế để ép buộc Chu Quyên, không ngờ hắn lại dùng cách đơn giản và thô bạo như vậy, dùng súng ép người ta quỳ xuống…

Nhưng dù sao cũng có cùng một kết quả, dù sao Chu Quyên bây giờ cũng không đứng dậy được.

Từ Ngạo Tuyết đương nhiên không phải loại người không biết ôm thù, nói cách khác, nếu không cô ta cũng chẳng hận Tề Đẳng Nhàn đến mức nghiến răng nghiến lợi như vậy.

Vì thế, cô ta cúi người, tiện tay tìm một đôi giày đế bằng trên kiệ, đi đến trước mặt Chu Quyên.

“Từ Ngạo Tuyết, cô cô cô… Cô định làm gì? Nếu như cô dám đụng đến tôi, tôi nói cho cô biết…” Chu Quyên lắp ba lắp bắp muốn cảnh cáo.

Từ Ngạo Tuyết nói quả không sai, phượng hoàng có rụng lông thì vẫn là phượng hoàng.
 
Chương 1060


Chương 1060

Cho nên, cô ta không chờ Chu Quyên kịp nói xong, vung giày đế bằng trong tay lên, vả vào mặt Chu Quyên!

Vả trái, vả phải! Rồi lại vả phải, vả trái!

Từ Ngạo Tuyết như đang đánh bóng bàn, ra tay vô cùng tự nhiên, đế giày va vào mặt Chu Quyên, những âm thanh vui tai vang lên, chẳng bao lâu sau, mặt cô ta toàn là máu, đến cả răng cũng rơi ra.

Từ Ngạo Tuyết vẫn tiếp tục dùng giày đánh cô ta, yên lặng đếm trong lòng, đánh được khoảng chừng hai mươi cái, không nhiều cũng không ít, cô ta ngừng lại.

“Tôi nói rồi, muốn trả lại cô hai mươi cái, vậy nên nhất định phải trả lại hai người cái!” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

Chu Quyên bị đánh cho gần bất tỉnh nhân sự, đầu óc mơ hồ, có lẽ não đã gặp chấn động, rốt cuộc, dù sao đế giày kia cũng chẳng mềm mại gì, vết đánh nhất định đau hăn nhiều.

Chu Quyên xụi lơ trên mặt đất, một câu cũng không nói nên lời, trong lòng thậm chí còn cảm thấy hối hận, vì muốn được Park Sung Sin trọng dụng mà cô ta tích cực làm trò hề, hạ nhục Từ Ngạo Tuyết hết lần này đến lần khác?

Từ Ngạo Tuyết đưa chiếc giày đã bị dùng tới mức biến dạng cho nhân viên của hàng, nói rằng: “Gói lại cho tôi, anh ta trả tiền!”

Khi nói chuyện, cô ta chỉ tay về phía Tề Đẳng Nhàn, đương nhiên là muốn để hắn đảm đương vai coi tiền như rác.

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không để ý đến mấy vạn này, hắn nhún vai, tỏ vẻ không có vấn đề gì.

“Được được được, đúng là điên mà!” Park Sung Sin nhìn thấy Chu Quyên bị đánh thành ra như vậy, mặt mũi cũng không khá khẩm được bao nhiêu, nghiến răng nghiến lợi liên hồi.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát ồn ào, xôn xao náo động cả trung tâm thương mại, sau đó, một đội ngũ với quy mô khổng lồ lao thẳng vào trung tâm thương mại, đi thẳng về phía cửa hàng này.

Người đi phía trước đúng là tỉnh trưởng Dương Lệnh Quang cùng thư ký của mình, hai người đều vô cùng vội vàng, đương nhiên có người đang dùng súng công kích Park Sung Sin, bọn họ không thể lơ là được.

Park Sung Sin cười lạnh: “Tao không cần để người của nước mình ra tay, tao có thể bảo người của nước mày dạy dỗ mày tới chết!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười: “Được tôi, tao rửa mắt chờ xem, hôm nay mày mà không giết tao được, vậy thì tao sẽ chơi chết mày!”

Từ Ngạo Tuyết lại bĩu môi, mấy lời này hắn nói bon mồm nhỉ?

Park Sung Sin dù sao cũng là người nước ngoài, có Thượng Tinh chống lưng, hắn dám ra tay với anh ta ư? Cho dù chuyện này có được giải quyết thì cũng chẳng ai được yên thân, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến vấn đề quan hệ quốc tế.

“Sao lại là cậu hả?”

Khi trông thấy Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy dở khóc dở cười, cảm thấy muốn chết đi cho xong.

Đây không phải lần đầu tiên Tề Đẳng Nhàn gây hấn với người nước ngoài, ở lần trước chiêu thương kêu gọi đầu tư, hắn cũng làm ra một chuyện không nhỏ, nhưng cũng may chuyện này được giải quyết một cách viên mãn.

Hiện tại, Tề Đẳng Nhàn lại xảy ra xung đột với Park Sung Sin, người của Thượng Tinh, lại còn đụng đến súng ống, tính chất sự việc có thể lớn hơn lần trước gấp mười gấp trăm!

Tề Đẳng Nhàn gật đầu chào: “Tỉnh trưởng Dương, ông khỏe chứ.”
 
Chương 1061


Chương 1061

Dương Lệnh Quang tâm nói: “Không khỏe, ông đây chẳng khỏe chút nào! Nếu cậu mẹ nó bớt gây thù chuốc oán đi một chút, ông đây mới khỏe được!”

Trong câu chữ khi nói chuyện, Dương Lệnh Quang vẫn rất coi trọng và biết ơn những gì Tề Đẳng Nhàn mang lại. Dù sao thì chuyện của con ông ta, nếu không phải Tề Đẳng Nhàn khai sáng cho thằng nhóc này, vậy thì con đường làm quan của ông ta cũng đã chẳng bằng phẳng như thế.

Thành phố Trung Hải chính là thành phố trực thuộc tỉnh Đông Hải, tỉnh trưởng như ông ta trông thấy sự việc lớn trong địa phận mà mình quản lí, hơn nữa con ông ta cũng có tham gia, khó tránh khỏi sẽ khiến người nghi ngờ ông ta vốn đã biết chuyện này, chẳng qua là đang dung túng cho con cái mà thôi.

“Tề tổng, sao lại thế này, sao cậu lại phải động đến súng? Cậu không biết ngài Park đây là khách quý của tỉnh Đông Hải chúng ta sao?” Dương Lệnh Quang đen mặt, nói bằng ngữ điệu chất vấn.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Tỉnh trưởng Dương, không phải tôi muốn động đến súng, mà là bọn họ muốn tấn công tôi, nên tôi mới phải dùng súng!”

Park Sung Sin liền cười lạnh: “Tấn công mày? Mày có chứng cứ gì cơ chứ!”

“Được thôi, cho dù chúng tao đánh mày thật, vậy thì mày được nổ súng chắc?”

“Hoa Quốc là một đất nước nghiêm cấm người dân sử dụng súng ống cơ mà!”

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Vì lý do bọn họ tấn công quan chức cấp cao của Hoa Quốc, như vậy đã đủ để dùng súng hay chưa?”

Tề Đẳng Nhàn vừa nói ra lời này, mọi người đều im bặt, ngay cả Park Sung Sin cũng nhíu mày liên tục.

“Quan chức cấp cao? Đùa cái gì vậy hả!” Park Sung Sin hoàn hồn lại, lập tức tỏ vẻ nghi ngờ.

Dương Lệnh Quang cũng nhíu mày thật chặt, ho khan một tiếng rồi nói: “Tề tổng, hôm nay cậu cần phải cho tôi một câu trả lời thích đáng!”

Tề Đẳng Nhàn vươn tay, tìm kiếm ở trong ngực mình, móc ra một tập giấy chứng nhận quân hàm, hắn nói: “Tôi mặc kệ bọn họ có phải khách quý gì đó hay không, nếu dám chủ động tấn không tôi, vậy thì đó chính là khiêu khích bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng ta! Tôi có quyền, thậm chí còn có nghĩa vụ dùng súng tiến hành tự vệ, phản kích!”

Nói xong lời này hắn lập tức đặt giấy tờ vào trong tay Dương Lệnh Quang.

Đám người xung quanh cũng thò đầu qua nhìn, Dương Lệnh Quang vừa mở ra, bọn họ đều lập tức thay đổi sắc mặt, hít sâu một hơi.

Dương Lệnh Quang cũng ngẩn tò te, ông ta vỗ đầu mình một cái, mẹ nó, chuẩn tướng của vùng chính trị… Địa vị như vậy quả thật là rất lớn, hắn lấy thân phận này từ đâu ra vậy hả?

Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy cũng vô cùng kinh ngạc, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, khó mà tin được hắn có thể leo lên được chức vụ như vậy mà không phát hiện ra động thái nào.

“Ngài Park, sao ngài lại dung túng thủ hạ của mình tấn công chuẩn tướng bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng tôi?” Dương Lệnh Quang cũng chỉ biết đen mặt quay sang nhìn Park Sung Sin.

Park Sung Sin nghe xong lời này thì cả kinh, hắn nói: “Cái gì? Đùa cái gì vậy chứ! Tên này… là quan chức cấp cao, tướng lĩnh của khu chính trị ư?”

Dương Lệnh Quang gật đầu nói: “Không sai! Ngài Park, hành động này của ngài quả thật…”

Park Sung Sin cũng là người thông minh, gặp qua không ít việc đời, biết lúc này có thể thừa nhận chuyện gì, không thể thừa nhận chuyện gì.

Hắn động não một lát, sau đó lập tức mở miệng ngắt lời Dương Lệnh Quang nói: “Tỉnh trưởng Dương này, đây đều không phải là mệnh lệnh của tôi, mà là ý định của tên vệ sĩ kia, không liên quan gì đến tôi hết!”

Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy đây là kết quả tốt nhất rồi, cho nên cũng không vạch trần Park Sung Sin, cho dù nói cố, người ta cũng sẽ không nhận.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom