Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tuyệt Thế Cường Long

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Tuyệt Thế Cường Long
Chương 762


Chương 762

Long Tông Toàn chỉ thản nhiên ừ một tiếng, ông ta nhìn sang Tề Đằng Nhàn đang cúi đầu ăn cơm, ngạc nhiên nhíu mày, hơi khó chịu.

Một nhân vật lớn như mình đến thế mà vẫn có người vùi đầu ăn cơm, làm bộ không nhìn thấy mình? Có hiểu lễ phép hay không đây?!

“Anh này là ai, sao không chào hỏi tôi một tiếng nhỉ?” Long Tông Toàn hơi khó chịu lên tiếng.

Tống Chí Mai cười nhạo một tiếng, nói ” Giám đốc không cần để ý đâu, chẳng qua là một kẻ xấc xược đi theo con gái tôi đến đây ăn chực bữa cơm thôi!”

Dương Viễn Sơn cười ha hả “Giám đốc Long không cần để ý loại con kiến này, hắn còn chưa hiểu việc đời, không hiểu quy củ lắm.”

Ngay lúc này Long Tông Toàn nhìn thấy rõ mặt Tề Đẳng Nhàn, toàn thân lập tức run rẩy, rung rung một trận.

Tề Đẳng Nhàn cũng chấp nhận số phận là mình không thể lừa qua được vụ này. Hắn vội vàng đứng dậy, vọt lẹ tới bên cạnh Long Tông Toàn, duỗi tay nắm lấy tay ông ta.

” y da, chào giám đốc Long, tôi là Tề Đẳng Nhàn, kẻ tầm thường này lần đầu được gặp ông, xin được chỉ giáo nhiều ạ!” Tề Đằng Nhàn nhéo tay Long Tông Toàn, ngoài cười nhưng trong không cười nói, dù vậy ngữ khí lại vô cùng nhiệt tình.

Long Tông Toàn bị Tề Đằng Nhàn dọa cho choáng đầu, hai chân nhịn không được run run. Đến khi Tề Đẳng Nhàn dùng sức nhéo tay ông ta, ông ta cảm thấy xương ngón tay mình giống như bị nghiền nát!

“A…” Long Tông Toàn rên rỉ một tiếng, ông ta làm ăn nhiều năm như thế, vẫn phải có khả năng nhìn mặt đoán ý.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới nói đây là lần đầu gặp mặt, vậy tất nhiên hắn không muốn ông ta nhận ra mình.

Ông ta nghĩ đến con gái Tống Chi Mai- Lý Vân Uyển xinh đẹp động lòng người- Long Tông Toàn lập tức rõ ràng hơn phân nửa…

Giám đốc Tề chắc cũng là tên đàn ông lòng dạ gian xảo ở sau lưng vợ tán gái, khó trách hắn muốn vờ như không quen biết mình.

Đương nhiên, nếu Tề Đẳng Nhàn muốn làm như vậy ông ta cũng không dám không tuân theo. Nếu không thì để đối phương nắm cổ áo đánh một trận vì tội miệng rộng thì thật không đáng chút nào.

Long Tông Toàn đã bị Tề Đằng Nhàn dọa vỡ mật, hơn nữa ông ta đã biết Tề Đẳng Nhàn là con trai Tề Bất Ngữ, sao còn dám trêu chọc hắn, làm hắn không vui?

Lông mày Tống Chí Mai nhếch lên, quát lên một cách tức giận “Lớn mật, sao cậu dám vô lễ với giám đốc Long như vậy hả?”

Dương Viễn Sơn cũng quát lớn “Tên quê mùa này còn không nhanh bỏ tay giám đốc Long ra? Cậu làm sao xứng cầm tay của giám đốc Long?”

“À ha ha, chào giám đốc Tề, xin chào ạ! Không dám chỉ giáo, không dám ạ!” Sau khi hoàn hồn, Long Tông Toàn lập tức nắm lấy tay Tề Đẳng Nhàn lắc lấy lắc để.

Lúc nghe ông ta nói vậy, vẻ mặt đang âm trầm của Tề Đẳng Nhàn cũng dần tan, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra phán đoán của hắn là chính xác.

Tống Chí Mai và Dương Viễn Sơn nghe được Long Tông Toàn nói thì ngẩn người.

Tống Chí Mai nhàn nhạt nói “Nếu như giám đốc Long không trách cậu vô lễ thì tôi cũng không tiện nói gì thêm, lần sau chú ý vào!”

Dương Viễn Sơn cũng giáo huấn hắn “Cậu phải nhớ rằng quý nhân không thể đắc tội, ông ấy có thể nhẹ nhàng nâng đỡ cậu lên để cậu được sống cuộc sống trong mơ! Lần sau nhớ lễ phép một ít!”

Long Tông Toàn vừa nghe hai người nói vừa chảy mồ hôi lưng lạnh toát, ông ta cảm thấy vết thương trên mặt mình bắt đầu nhức nhức.
 
Chương 763


Chương 763

Long Tông Toàn thật không hiểu được Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai lấy dũng khí ở đâu để nói Tề Đẳng Nhàn như vậy, ít nhất là hiện tại ông ta không có dũng khí này.

“À ha ha, Dương thiếu gia và bà Tống nói quá lời rồi, mọi người nếu cùng ngồi chung trên một cái bàn vậy hẳn là có duyên, chính là bạn bè rồi!” Long Tông Toàn lớn tiếng nói.

Lúc này hai người kia mới không tiếp tục giáo huấn Tề Đẳng Nhàn nữa, sau đó họ gật đầu rồi câm miệng.

Tề Đẳng Nhàn vừa buông lỏng tay Long Tông Toàn ra lại lập tức vồ lại, có lẽ là hắn muốn kêu lên một tiếng anh em.

Dương Viễn Sơn nói với Tề Đẳng Nhàn “Cậu còn không cảm ơn giám đốc Long nhanh lên? Giám đốc Long khó có lúc được hiền hoà như vậy, đây quả là phúc phận của cậu đấy! Không phải ai cũng có tư cách được giám đốc Long gọi là bạn bè đâu!”

Lúc này Long Tông Toàn trong lòng đã nghĩ tới cả chuyện nhét thuốc nổ vào cái đầu chó của Dương Viễn Sơn, tên này không thể nói bớt đi được sao? Cứ phải hại chết ông đây rồi mới vừa lòng đúng không?

“Vâng, vâng, vâng cảm ơn giám đốc Long.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nhẹ nhàng vỗ trên vai của Long Tông Toàn một cái, sau đó hắn trở lại vị trí ngồi của mình.

Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai không biết Tề Đẳng Nhàn lợi hại như thế nào nhưng Lý Vân Uyển lại rất rõ ràng. Cô ta cảm thấy thái độ đối xử của Long Tông Toàn với Tề Đẳng Nhàn hơi kỳ lạ.

Vì thế, cô ta hỏi trực tiếp vấn đề trong lòng mình ra hy vọng nhận được câu trả lời.

“Giám đốc Long cũng là người đế đô mà, Từ Ngạo Tuyết cũng vậy, ông ta biết tôi lợi hại không phải là điều bình thường à?” Tề Đẳng Nhàn tùy tiện bịa một câu lừa cho qua chuyện.

Bằng trực giác phụ nữ, Lý Vân Uyển nhận thấy chỉ sợ việc này không phải đơn giản như Tề Đẳng Nhàn nói, tuy vậy cô ta cũng không suy nghĩ nhiều thêm.

Biết thì cứ biết thôi, chẳng lẽ giữa hai thằng đàn ông còn có chuyện gì nữa chắc?

Tề Đẳng Nhàn thấy Lý Vân Uyển không còn nghi ngờ, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở hắt ra, may mà mình phản ứng nhạy bén, may mà lần trước Long Tông Toàn bị hắn làm cho sợ phá gan, nếu không phải vậy thì chuyện hôm nay sẽ khó giải quyết đây.

Đặc biệt là bà Tống Chí Mai- mẹ của Lý Vân Uyển, bản thân bà ta đã đanh đá lại còn luyện võ. Nếu động tay chân thì hắn nên đánh trả hay là ngồi im mới được cơ chứ?

Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng sờ cằm mình, bưng chén cơm lên tiếp tục chuyên chú ăn. Chỉ cần Long Tông Toàn không làm lộ hắn thì chuyện gì cũng dễ nói.

“Có vài người ấy à, da mặt thật là dày, bản thân rõ ràng biết không có bản lĩnh gì lại cứ muốn chen vào tầng lớp xa hoa mới được!” Tống Chí Mai thở dài, khẽ lắc đầu.

Long Tông Toàn cười miễn cưỡng, ông ta cảm giác từ lỗ chân lông mình toát ra mồ hôi lạnh.

“Các người có thể sống yên bình một chút không? Ông đây vẫn muốn sống lâu hai năm đấy!” trong lòng Long Tông Toàn âm thầm kêu to.

Cũng may Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai cũng không nói thêm gì nữa làm Long Tông Toàn nhẹ nhàng thở ra. Ông ta chủ động bưng lên chén rượu bắt đầu làm nóng bầu không khí.

Chờ rượu uống qua ba vòng, Tống Chí Mai mới quát Lý Vân Uyển “Vân Uyển, sao còn không mau mời giám đốc Long một chén rượu?”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, hắn hơi khó chịu. Hắn không thích để Lý Vân Uyển đi mời rượu ai cả, chẳng qua, hôm nay không phải sân nhà hắn, hắn cũng không tiện nói cái gì.

Long Tông Toàn trông thấy bộ dáng khó chịu của Tề Đẳng Nhàn, ông ta lập tức giật mình một cái rồi cười ha hả bảo “Không cần không cần, hôm nay là sinh nhật tiểu thư Vân Uyển mà, sao lại để Vân Uyển mời rượu được chứ?”

Ngược lại Lý Vân Uyển hào phóng bưng lên chén rượu, nói “Giám đốc Long, tôi kính ông một ly, trước tiên uống hết vì kính trọng!”
 
Chương 764


Chương 764

Nhìn đến Lý Vân Uyển một hơi uống hết rượu, Long Tông Toàn sợ tới mức suýt nữa chết bất đắc kỳ tử tại chỗ. Vẫn còn may, Tề Đẳng Nhàn chưa nói gì khiến cho ông ta nuốt trở về một búng máu.

“Giám đốc Long, ông làm sao vậy, sao tôi có cảm giác ông có chút khẩn trương thế?” Dương Viễn Sơn hơi khó hiểu hỏi.

“Không phải do tên ngu như anh hại à, nếu biết sớm rằng Tề Đẳng Nhàn ở chỗ này, ông đây còn lâu mới đến!” Long Tông Toàn mắng thầm trong lòng.

Song, trên mặt ông vẫn cười ha hả, nói mình không có việc gì, chắc là do không nghỉ ngơi tốt mà thôi.

Hiện tại Tề Đẳng Nhàn rượu đủ cơm no rồi, còn ợ nhẹ một cái, hắn vỗ bụng mình.

Hành động ấy khiến hai người Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai cảm giác khó chịu, ở trường hợp như vậy mà không biết một chút lễ nghi nào sao? Hành động tùy ý như thế có biết lễ phép hay không? Để cho loại người này xuất hiện trên bàn cơm thật là hạ thấp cấp bậc của bọn họ!

Dương Viễn Sơn sắc mặt âm trầm nói “Cậu văn nhã một chút được không?”

Lý Vân Uyển nói “Hắn là như thế ấy, khá tùy ý lại thật thà, mọi người đừng quá để ý.”

Long Tông Toàn cuống quít cười nói “Đương nhiên sẽ không để ý, tôi cũng thích thoải mái! Ăn cơm mà, mọi người cần ăn uống nhẹ nhàng, nếu như quá trang trọng thì còn vui gì nữa?”

Lúc nói chuyện ông ta còn cố ý làm bụng to lên rồi ợ một cái.

Tống Chí Mai tán thưởng nói “Giám đốc Long thật là thẳng thắn!”

Dương Viễn Sơn cũng cười nói “Giám đốc Long nói có đạo lý, vậy mọi người cũng nên tự nhiên thôi.”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn khinh thường, mấy trò con bò gì thế này. Nếu không phải hôm nay mẹ vợ ở đây, hắn kiểu gì cũng phải ấn đầu Dương Viễn Sơn vào trong nồi lẩu, nhân tiện xả giận giúp Dương Quan Quan.

“Sao tôi cứ có cảm giác giám đốc Long nhân nhượng anh nhỉ? Vết thương trên mặt ông ta không phải do anh đánh đấy chứ?” Lý Vân Uyển tò mò hỏi.

“Có à? Không có đâu?! Chắc là do người ở đế đô tính cách khá tốt, bằng lòng tương trợ đồ quê mùa như tôi.” Tề Đẳng Nhàn tùy tiện nói, hắn cầm lên một cây tăm để xỉa răng.

Nhưng lúc hắn xỉa răng thì không tùy ý như vậy, một tay xỉa răng, một tay khác che miệng mình.

Đây là lễ phép cơ bản trên bàn cơm, nếu không, lỡ như lúc hắn đang xỉa răng thì miếng đang tắc trong răng văng vào đĩa đồ ăn, vậy mọi người có ăn được nữa hay không?

Lý Vân Uyển nói “Có đấy! Có cảm giác ông ta…”

Tề Đẳng Nhàn buông tăm xỉa răng xuống, bàn tay to của hắn lại sờ lên trên đùi cô ta, cắt ngang lời truy vấn tiếp theo của Lý Vân Uyển .

“Sao chữ này không giống với lần trước? Không phải là giá như nhau sao?” Tề Đẳng Nhàn cố ý hỏi.

“Giống nhau mà, là do anh trí nhớ kém đấy?” quả nhiên lực chú ý của Lý Vân Uyển bị phân tán.

Ở ngay lúc này, Tống Chí Mai bưng lên chén rượu cười với Long Tông Toàn, nói “Giám đốc Long, hôm nay tôi vô cùng vui vẻ vì có thể quen biết ông.”

Long Tông Toàn cũng cuống quít giơ lên chén rượu, cười nói “Không dám nhận, không dám nhận! Được biết đến anh hùng nữ kiệt như Bà Tống thì tôi cũng hết sức vinh hạnh!”

Sau khi Tống Chí Mai uống một hơi cạn sạch, lúc này mới chậm rãi cười nói “Không biết Long Mục có hứng thú đến Thượng Hải của chúng tôi đầu từ một khoản hay không? Trước mắt trong tay tôi có hai hạng mục rất tốt!”

Long Tông Toàn nghe Tống Chí Mai nói xong không mấy hứng thú, ông ta không muốn bị cuốn vào giữa vòng tranh đấu của Long Môn.
 
Chương 765


Chương 765

Dương Viễn Sơn một bên khuyên “Giám đốc Long, ông nghiêm túc suy xét một chút, tôi cảm thấy bà Tống có tiềm lực rất lớn, tất nhiên thời cơ đến là có thể hồi quỹ gấp đôi cho giám đốc Long!”

Long Tông Toàn ra vẻ trầm ngâm, sau một lát, ông ta lắc lắc đầu, cười nói “Nói sau đi!”

Tống Chí Mai nghe xong câu này, tức khắc sắc mặt hiện lên vẻ thất vọng, bà ta thở dài, nói “Nếu đã như vậy, việc này lần sau bàn lại cũng được, mọi người hôm nay uống rượu thỏa thích trước đã.”

Ngay lúc này Tề Đẳng Nhàn đứng dậy đi tới bên cạnh Long Tông Toàn, đè bả vai ông ta.

Sắc mặt của hai người Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai lập tức thay đổi, cái tên này, sao lại dám vô lễ như thế, chắc hắn uống say rồi đúng không?!

“Giám đốc Long suy xét nghiêm túc lại xem sao, tôi cảm thấy ý tưởng của dì Tống cũng không tồi, có phải không?”

Tề Đẳng Nhàn ấn bả vai Long Tông Toàn, trên mặt hắn mang theo ý cười, nhàn nhạt hỏi.

Tống Chí Mai ngồi ở một bên, bà ta dựng ngược mày liễu, tức giận quát “Tề Đẳng Nhàn, cậu không được làm càn, cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao?”

Dương Viễn Sơn cũng lửa giận bừng bừng nói “Giám đốc Long là người hiền hoà, đã cho cậu chút mặt mũi thì cậu cũng không nên không biết chừng mực, được voi đòi tiên!”

Ngược lại Long Tông Toàn không tức giận giống hai người họ tưởng tượng, ông ta vô cùng ngạc nhiên sau đó làm bộ làm tịch bắt đầu suy nghĩ.

“Đúng đúng, tôi cảm thấy câu này của giám đốc Tề rất có đạo lý, ý tưởng của bà Tống thật sự không tệ, có thể hợp tác một chút!” Long Tông Toàn trong nháy mắt sửa lại lời nói.

Tống Chí Mai đang muốn quát Tề Đẳng Nhàn thêm câu nữa , nghe thấy vậy, bà ta sửng sốt trong nháy mắt, lời nói sắp ra khỏi miệng lập tức nghẹn vào trong bụng.

Bà ta không nghĩ tới một câu nói của Tề Đẳng Nhàn lại có thể khiến Long Tông Toàn đột nhiên thay đổi ý định.

Dương Viễn Sơn cũng trợn mắt há mồm, từ khi nào Long Tông Toàn nói chuyện dễ như thế? Ông ta ấy vậy mà bằng lòng nghe kiến nghị của Tề Đẳng Nhàn ?

Tống Chí Mai đổi một bộ mặt tươi cười ngay lập tức rồi nói “ Giám đốc Long thật là tinh mắt, tôi có thể bảo đảm với Giám đốc Long nếu chúng ta hợp tác thì nhất định sẽ mang đến lợi ích lớn cho cả hai bên!”

Trong nội tâm Long Tông Toàn âm thầm chửi má nó, ông ta thật sự không muốn liên lụy sâu với Tống Chí Mai.

Hiện tại chí hướng của Tống Chí Mai là vị trí giám đốc của chi nhánh Long Môn ở Thượng Hải, như vậy khẳng định sẽ có một phen tranh đấu gay gắt, một thương nhân như ông ta tham dự vào đấu tranh giang hồ thì trời biết sẽ có kết quả gì?

Ông ta không hề muốn hợp tác với Tống Chí Mai, nhưng Tề Đẳng Nhàn đã lên tiếng như vậy thì ông ta không dám không nghe, chỉ có thể nhận mệnh. Cùng lắm thì ông ta coi như dùng khoản tiền đó mua sự bình an.

“Giám đốc Long ánh mắt thật tinh tường, cùng hợp tác với một nữ anh hùng như dì Tống, tương lai rất đáng để chờ mong!” Tề Đẳng Nhàn vỗ bả vai Long Tông Toàn rồi quay lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

Long Tông Toàn cảm thấy yết hầu khô cằn, ông ta cười gượng hai tiếng ha hả sau đó gật đầu khẽ nói “Nói không sai, tôi cũng cảm thấy như thế cho nên mới thay đổi ý định.”

Tống Chí Mai cười nói “Giám đốc Long khách khí quá, tới tới tới, tôi xin được mời giám đốc Long ba ly!”

Dương Viễn Sơn không khỏi hơi nhíu mày, theo lý mà nói, loại người không hiểu lễ phép như Tề Đẳng Nhàn hẳn là bị Long Tông Toàn dạy dỗ nghiêm khắc một trận mới đúng!

Đáng ra Long Tông Toàn không phải là thái độ này, vì sao lại thế? Tạm thời anh ta không thể hiểu được.

Nếu như Long Tông Toàn quen biết Tề Đẳng Nhàn, như vậy có khả năng ông ta chừa cho hắn chút mặt mũi, nhưng đoạn đối thoại lúc hai người vừa mới gặp mặt rõ ràng là lần đầu tiên quen biết mới phải.
 
Chương 766


Chương 766

Lúc này Tống Chí Mai nhìn Tề Đẳng Nhàn thuận mắt hơn một ít, bà ta cảm thấy ít nhất tên này cũng không vô dụng, vậy mà hắn như mèo mù vớ phải chuột chết giúp được mình đối phó được với Long Tông Toàn.

“Vậy thì, bà Tống với Dương thiếu gia, bên tôi còn có chút việc,tôi đi trước một bước nhé, lần sau lại cùng nhau ăn cơm!” Long Tông Toàn nói.

Ông ta thật sự không muốn tiếp tục ở lại đây, như thế này còn ăn được gì nữa, trường hợp này quả thực còn kích thích hơn so với nhảy Bungee.

Tống Chí Mai tiếc nuối nói “Vậy thật là đáng tiếc quá, tôi còn muốn uống thêm hai ly cùng giám đốc Long cơ mà!”

Long Tông Toàn nói “Lần sau, lần sau nhé! Lần này tôi thật sự có việc gấp rồi, không thể không đi.”

Lúc này Long Tông Toàn rất sợ Tề Đẳng Nhàn lại đi qua vỗ vai mình rồi bảo ông ta lại ngồi thêm một lát, lại uống thêm hai ly.

Nhưng may là Tề Đẳng Nhàn cũng ước gì Long Tông Toàn cút sớm, cho nên hắn chỉ nâng mí mắt lên nhìn ông ta một cái rồi không nói năng gì.

“Giám đốc Long, lần này là do tôi chiêu đãi không chu đáo! Lần sau, tôi cam đoan trên bàn cơm sẽ không có thể loại rác rưởi không liên quan lại còn kém chất lượng xuất hiện.” Dương Viễn Sơn đứng lên sau đó bắt tay Long Tông Toàn rồi cười ha hả.

Nội tâm Long Tông Toàn ngay sau đó đã hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà Dương Viễn Sơn một lần, ông ta chỉ hy vọng Tề Đẳng Nhàn không vì tên ngu ngốc đó mà ghi hận lây sang ông ta.

Long Tông Toàn cười miễn cưỡng sau đó rời đi bữa tiệc một cách nhanh chóng, vội vàng.

Ngay lúc này Tống Chí Mai nhận được một cuộc điện thoại, bà ta nghe máy xong không khỏi nhíu mày, nói “Dương thiếu gia, bên dì cũng có chút việc gấp.”

Dương Viễn Sơn nói “Dì Tống để cháu đi cùng dì.”

Tống Chí Mai gật đầu sau đó quay đầu nói với Lý Vân Uyển “Vân Uyển, hôm nay là sinh nhật của con, vốn là mẹ nên cùng con ăn sinh nhật nhưng mẹ thật sự có chút việc.”

Lý Vân Uyển vẫy tay tùy ý, nơi này có Dương Viễn Sơn làm cô ta cũng sớm không muốn tiếp tục có lệ “Mẹ không cần để ý, con lớn rồi, con còn để ý chuyện này sao?”

Dương Viễn Sơn cũng tỏ vẻ xin lỗi, khẽ cười nói “Lần sau tôi nhất định sẽ tìm một nơi tốt hơn để mời em ăn cơm.”

Chờ sau khi hai người rời đi, lúc này Lý Vân Uyển mới thở ra nhẹ nhàng.

“Mẹ cô cũng không làm khó tôi lắm, chỉ là nói chuyện hơi không dễ nghe thôi.” Tề Đẳng Nhàn thấy người đã đi rồi lúc này mới cười nói.

“Mẹ tôi chắc là nghĩ tôi tùy tiện mang theo một tấm chắn đến nên mới không làm khó dễ anh.” Lý Vân Uyển đối với chuyện này cũng rõ ràng.

Trong suy nghĩ của Tống Chí Mai thì một miếng thịt chó thiu như Tề Đẳng Nhàn làm sao có thể đưa lên bàn tiệc được. ( note gửi beta: chị xem giúp em trường hợp này có thay được bằng: “cái đũa mốc như Tề Đằng Nhàn sao có thể đặt lên được mâm son” hay không nhé. raw:在宋志梅看来, 齐等闲这样的烂狗肉, 是真的上不得席面的.cv:Ở tống chí mai xem ra, tề bình thường như vậy đích lạn cẩu thịt, là thật đích thượng không được bàn tiệc đích.)

Bà ta cảm thấy nếu lấy tiêu chuẩn của con gái mình thì dĩ nhiên sẽ không vừa ý một tên đàn ông như Tề Đẳng Nhàn, cho nên Tống Chí Mai đương nhiên cho rằng hắn chẳng qua là cái lá chắn chất lượng thấp mà thôi.

Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói “Hầy, tôi vốn định tạo ấn tượng mạnh mẽ với mẹ vợ mà bà ấy lại đi mất rồi!”

Lý Vân Uyển nói “Cái gì? Anh nói sẽ chuẩn bị quà cho tôi, vậy quà của tôi đâu?”
 
Chương 767


Chương 767

Tề Đẳng Nhàn cười sau đó hắn kéo tay Lý Vân Uyển đứng dậy, ôn hòa nói “Đi theo tôi là được!”

Lý Vân Uyển đi theo hắn lên tầng cao nhất của khách sạn Thiên Địa, nơi này là vườn hoa trên không nổi tiếng nhất trong khách sạn này, nếu không phải là hội viên cao cấp thì sẽ không vào được, một năm cũng khó có người có thể ăn cơm tại đây một lần.

Cũng không phải vì thức ăn quá khó thưởng thức hay là quá đắt, mà là nếu muốn ăn cơm ở đây thì thân phận phải thật là cao quý!

Tuy vậy bên trong vườn hoa trên không lại không có thứ gì đặc biệt, nơi này trống không, thậm chí cả bàn ăn cũng không có.

“Anh dẫn tôi tới chỗ này để ăn không khí hả?!” Lý Vân Uyển hơi tức giận nói, cô ta duỗi tay bóp thịt trên eo của Tề Đẳng Nhàn.

“Cô hoảng cái quần què!” Tề Đẳng Nhàn đưa tay gõ đầu cô ta một cái rồi lôi Lý Vân Uyển đứng ở vị trí gần mình nhất.

Lúc này, một vị quản lý cấp cao của khách sạn Thiên Địa đi ra, cung kính nói với Tề Đẳng Nhàn “Xin hỏi Giám đốc Tề có thể bắt đầu chưa ạ?”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh gật đầu, nhàn nhạt nói “Bắt đầu đi!”

Lý Vân Uyển ngẩn người, cô ta muốn hỏi Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì, sau đó nghe một tiếng nổ lớn “Piu”, trên trời xuất hiện đủ màu sắc.

Lý Vân Uyển ngước mắt lên thì thấy ở bầu trời bên trên tòa nhà có một cụm pháo hoa rất lớn vừa nổ tung.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Một đóa pháo hoa lụi tắt sau đó là tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng.

Chỉ thấy bầu trời đối diện tòa nhà, liên tiếp một đóa lại một đóa pháo hoa bay lên tạo thành một biển pháo hoa trên mảnh trời.

Lượng pháo hoa nhiều đến nỗi làm cho nửa bầu trời trước mắt đều bị phủ kín.

Lý Vân Uyển ngắm đến ngẩn người, sau đó cô ta hưng phấn thét chói tai, lấy di động ra chụp ảnh liên tục. Cảnh như thế này thật là lãng mạn.

Tề Đẳng Nhàn luôn luôn bị cô ta châm chọc là EQ thấp thế nhưng trong ngày sinh nhật cô ta có thể sắp xếp một niềm vui bất ngờ như vậy, thực sự làm người khác phải kinh ngạc, thật sự là một niềm vui bất ngờ!

Người không biết chuyện không khỏi ngạc nhiên, chuyện gì thế này, sao đột nhiên bắn nhiều pháo hoa làm gì vậy? Chẳng lẽ hôm nay là ngày hội gì?

Lần bắn pháo hoa này ước chừng mười phút, sau khi bông pháo hoa cuối cùng bay lên thì trên bầu trời chỉ còn lại mùi thuốc pháo. Bầu trời rực rỡ quay trở về đen kịt.

“Niềm vui tới đột nhiên quá, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ được anh sẽ phóng pháo hoa cho tôi!” Lý Vân Uyển vô cùng phấn khởi nói, mặt cô ta đỏ lên vì kích động.

“Xem cô kích động như thế nào kìa, vẫn còn đây nè.” Tề Đẳng Nhàn tiện tay ném một hộp quà ra.

Lý Vân Uyển bắt lấy, trái tim hơi run, cái này không phải là nhẫn cầu hôn đấy chứ? Nếu cùng người này kết hôn thì mình thật sự rất vừa ý!

Sau khi mở ra cô ta trông thấy một chìa khóa xe.

“Là chìa khóa của Aston Martin one77? Anh định tặng cho tôi cái xe đó?” Lý Vân Uyển há hốc miệng khiếp sợ.

“Làm sao, cô không cần hả?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Trong lòng hắn khó tránh khỏi hơi đắc ý, quà mình tặng lại không tốn một đồng.
 
Chương 768


Chương 768

Cái bút khắc của Lý Vân Uyển đưa cho hắn thì hắn tặng cho Kiều Thu Mộng, bùa may mắn của Kiều Thu Mộng thì hắn lại cho Dương Quan Quan, Sở Vô Đạo cho hắn xe Aston Martin thì hắn tặng cho Lý Vân Uyển.

Tuy rằng không phải là nhẫn cầu hôn trong tưởng tượng nhưng quà tặng này cũng đủ làm Lý Vân Uyển kinh ngạc.

Chiếc Aston Martin này giá trị hơn 4000 vạn, cho dù bán qua tay, tùy vào số km đã đi có thể bán hơn 3000 vạn cũng không phải chuyện khó.

Lý Vân Uyển cầm chìa khóa xe, cô ta im lặng một lát sau đó cười nói “Đương nhiên muốn, tôi chỉ là cảm thấy món quà này giá trị lớn quá.”

Tề Đẳng Nhàn lại nói “Cô mới có giá trị lớn nhất.”

Lời cợt nhả này, điểm tối đa.

Trình EQ này, mười điểm.

Trong khoảng thời gian này, sau khi nỗ lực tu luyện, Tề Đẳng Nhàn cuối cùng cũng tiến hóa từ EQ thấp thành EQ cao.

Lý Vân Uyển cảm thấy lần sinh nhật này tuyệt đối là lần sinh nhật tuyệt nhất trong hai mươi năm qua của mình. Tuy rằng có một tên giống gậy thọc phân như Dương Viễn Sơn xuất hiện một thời gian ngắn, nhưng nói chung vẫn là hoàn mĩ!

“Xe đang ở dưới tầng, chúng ta đi về thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười rồi ôm eo thon của Lý Vân Uyển đi ra ngoài.

Sau khi ngồi trên Aston Martin, Lý Vân Uyển cười nói “Anh thật sự tặng cho tôi à? Đến khi có muốn cũng không làm màu được thì đừng có mà khóc đấy!”

Tề Đẳng Nhàn khinh thường nói “Tôi vốn đã ngầu rồi còn cần gì làm màu nữa?”

Lý Vân Uyển lái xe về sơn trang Vân Đỉnh, khi đi đi ngang qua một căn biệt thự không khỏi cười nói “Căn này hình như là căn của Dương Viễn Sơn chuẩn bị tặng cho tôi đấy!”

Tề Đẳng Nhàn nói “Tôi nghĩ cô nên nhận món quà đó, nếu có tên ngu đưa tới cửa lại không lấy chẳng phải đáng tiếc sao?”

Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy tên Tề Đẳng Nhàn này thật là xấu xa.

Tới “Vân Đỉnh Thiên Cung”, mới vừa vào cửa, Lý Vân Uyển lập tức sợ ngây người.

Trong phòng khách trang trí đặc biệt, trên tường treo bóng bay xếp thành chữ “Haybirthday”, trên thảm phủ kín cánh hoa hồng, trong nhà tràn ngập mùi hoa.

“Thấy sao, tiêu mấy vạn để trang trí đó, thành quả cũng không tệ lắm đúng không?” Tề Đẳng Nhàn hơi mỉm cười, vì chuẩn bị cho chiến trường bi thảm trong tương lai, lần sinh nhật này của Lý Vân Uyển, hắn thật sự phải vắt hết óc suy nghĩ.

Lý Vân Uyển dứt khoát ôm cổ Tề Đẳng Nhàn, kêu lên “Tôi quả thực yêu anh muốn chết!”

Vừa nói xong cô ta dùng gót chân cởi giày cao gót ra sau đó ôm cổ Tề Đẳng nhảy lên người hắn.

Tề Đẳng Nhàn thuận thế đưa tay xuống ôm cái mông vểnh, căng tròn dưới lớp váy.

Ngay sau đó, đôi chân dài của Lý Vân Uyển dán lên eo Tề Đẳng Nhàn, cả người cô ta giống như gấu Koala treo ở trên người hắn.

“Không biết anh thông minh lên từ khi nào, thật không uổng phí công tôi dốc lòng dạy dỗ anh.” Lý Vân Uyển vui vẻ cười nói.

“Dù sao cũng là lần đầu tôi chuẩn bị sinh nhật cho cô, kiểu gì cũng phải dùng tấm lòng chứ!” Tề Đẳng Nhàn ôm Lý Vân Uyển dạo bước ở trong phòng rồi nói.
 
Chương 769


Chương 769

Lý Vân Uyển đỏ mặt hỏi “Anh đã gặp qua mẹ tôi rồi, khi nào thì mang tôi đi gặp ba anh?”

Tề Đẳng Nhàn đột nhiên ngẩn người, hiện tại hắn muốn gọi điện cho Tề Bất Ngữ còn khó. Ba hắn đi một chuyến tận hai ba năm, nhà tù U Đô cũng ném thẳng cho hắn.

Nhưng mà, ăn tết năm nay, Tề Bất Ngữ chắc hẳn phải về nhà tu U Đô rồi.

“Hiện tại tôi cũng không biết ba tôi ở đâu, ông như tiên ấy, khi nào ba tôi về thì tôi sẽ đưa cô gặp ông.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Lý Vân Uyển lại hỏi “Có muốn kết hôn với tôi không?”

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn không muốn, hắn không có khả năng sẽ kết hôn, ngoài miệng hắn lại nói “Tôi còn nhiều chuyện lớn chưa kịp làm, chuyện này tôi không dám hứa với cô, tránh cho đến lúc lại phụ lòng cô.”

“Hiện tại, tập đoàn họ Hướng còn chưa ổn định.”

“Còn nữa, thù lớn mười mấy năm trước còn chưa trả được.”

“Mẹ của tôi cũng chưa đón về được…”

Lý Vân Uyển nghe những lý do này lập tức hơi bất mãn, cô ta lay vai của hắn, nói “Tôi chỉ thuận miệng hỏi chút thôi, anh khẩn trương làm cái gì? Anh thật không đáng tin một chút nào cả!” Tề Đẳng Nhàn ho khan hai tiếng, hắn không biết nói gì tiếp. Chuyện kết hôn không cần suy xét, cuộc hôn nhân với Kiều Thu Mộng thất bại làm hắn không còn hứng thú với chuyện này nữa.

Lý Vân Uyển cũng cảm thấy vì đề tài này của mình làm bầu không khí trở nên hơi xấu hổ, cô ta nghĩ, hôm nay là một ngày vui, thật sự không nên có không khí như vậy.

Vì thế, đôi môi đỏ au đầy đặn của cô ta dứt khoát cắn xuống, vừa chạm vào là khiến củi khô lửa bốc, tiếng hít thở của hai người trở nên dồn dập. Họ bắt đầu lăn vào một chỗ.

Lúc tỉnh lại vào ngày hôm sau, hai người vẫn đang nằm trên tấm thảm ngoài phòng khách, trên người đắp một cái chăn. Cánh hoa hồng trên thảm nát nhừ, chỉ cần nhìn thôi cũng biết tình hình chiến đấu tối hôm qua dữ dội như thế nào.

Tề Đẳng Nhàn vừa mở mắt đã nhìn thấy hình ảnh đỏ trắng đan xen, trên da thịt tinh tế dính chút màu đỏ của cánh hoa hồng, thị giác bị gây ấn tượng mạnh.

“Chà, yêu tinh đúng là yêu tinh, ngủ thôi cũng đẹp nữa.” Tề Đẳng Nhàn đắp chăn cẩn thận lại cho Lý Vân Uyển đang ngủ say sau đó giãn thân thể.

Đôi mắt Lý Vân Uyển hé mở, không vui nói “Không được dậy.”

Tề Đẳng Nhàn cười nói “Tôi đi luyện công, sau đó sẽ làm bữa sáng cho cô, cô nghỉ ngơi trước đi.”

Lý Vân Uyển cũng chỉ có thể bĩu môi bất mãn, sau khi ngáp một cái, cô ta lật người lại ngủ tiếp.

Tề Đẳng Nhàn nhìn tấm lưng bóng loáng của yêu tinh họ Lý, kiềm chế ý nghĩ lại làm thêm một lần “Trâu sắt đi cày”. Hắn thay quần áo bắt đầu luyện tập chạy bộ buổi sáng.

Tề Đẳng Nhàn chạy bộ buổi sáng trên đỉnh núi Vân Đỉnh sau đó hắn mới bắt đầu luyện công.

Chơi thì chơi, quậy thì quậy nhưng chuyện như võ công thì không thể chậm trễ, đã đi ngược dòng nước lại còn không biết tiến lên tất nhiên sẽ bị lùi lại.

“Cũng nhờ mình ở nhà tù U Đô mài giũa mấy năm, nếu không như thế, thật sự không có khả năng tiến bộ nhanh chóng như vậy.” Tề Đẳng Nhàn giãn gân cốt, chầm chậm đánh quyền.

Mặt hắn hướng về phía đông, đón ánh mặt trời, bắt đầu tư thế ban đầu của quyền pháp rồi luyện từng hình thế trong mười hai thế.

Có một quy luật bất thành văn khi luyện quyền đó là mặt nhất định phải hướng về phía đông để luyện. Phương đông là hướng mặt trời mọc, điều này tượng trưng cho một loại tinh hoa thần khí.

“Đát đát đát…”
 
Chương 770


Chương 770

Ngay lúc này, truyền đến tiếng bước chân của một người chạy chậm. Tề Đẳng Nhàn quay đầu thì thấy hóa ra là Ngọc Tiểu Long, cô mặc một bộ đồ thể dục, thật là không nghĩ tới cô cũng chạy lên đỉnh núi.

Đúng vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn đánh ra một hổ hình phách quyền, pặc một tiếng, giữa không khí phát ra tiếng vang bùm bùm.

Nắm tay hắn chấn động, trong khoảnh khắc lỗ chân lông khép kín được mở ra, mồ hôi thành từng giọt rơi xuống.

“Đánh đẹp lắm!” Ngọc Tiểu Long nhìn đến một quyền này không nhịn được khen ngợi một tiếng.

Tề Đẳng Nhàn quay đầu, đôi mắt lạnh lẽo, nói “Ngọc tướng quân, dựa theo giang hồ quy củ, cô nhìn lén người khác luyện quyền thì sẽ bị đánh chết!”

Giới võ thuật có quy củ của giới võ thuật, đó là lúc người ta luyện quyền thì không được nhìn lén, nếu như không cẩn thận thấy được, vậy cần làm bộ như chưa thấy, lặng lẽ rời đi là được.

Nhưng mà, nếu sau khi một người đã nhìn thấy lại còn phát ra âm thanh, vậy sẽ được coi là khiêu khích một cách công khai, đến lúc đó giữa hai bên, tất phải có một bên ngã xuống.

“Tôi cũng vừa đến, chỉ mới thấy anh phách quyền nhưng không thấy được quyền pháp khác.” Ngọc Tiểu Long nói, “Cùng lắm thì cũng cho anh xem một chút.”

Vừa dứt lời, Ngọc Tiểu Long hai chân lần lượt di chuyển hướng ra ngoài, nhẹ nhàng lấy đà trên mặt đất sau đó một tiếng Pặc, cô lao nhanh về phía trước hai bước giống như một con ngựa khỏe khoắn.

Sau hai bước, cô thu thế trong nháy mắt, tay phải nâng lên lại hạ xuống đánh một quyền!

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”

Sau khi đánh ra một quyền, tay áo cô phát ra tiếng vang đồng thời đất đá bay mù trời.

Tề Đẳng Nhàn xem xong không khỏi nhẹ nhàng nhướng mày, nhịn không được nói “Xem ra, vết thương trên người cô đã khôi phục kha khá rồi.”

Ngọc Tiểu Long thu quyền, nhàn nhạt nói “Đã khôi phục tám chín phần.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, lười biếng mà nói “Chỗ phong thủy đẹp này bị tôi tới trước rồi nên cô nhanh về đi.”

“Đang có người tài ở đây, chi bằng hoạt động tay một chút?” Ngọc Tiểu Long lại cười nói, trong ánh mắt bốc lên cảm giác nóng lòng muốn thử.

Cô rất tò mò công lực của Tề Đẳng Nhàn cao thấp ra sao cho nên muốn nhân cơ hội hôm nay thử hắn.

“Tôi sợ cô không chịu bộ năm roi liên tiếp của tôi. Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói.

“…” Ngọc Tiểu Long dứt khoát im lặng, loại chiêu thức lừa đảo đó thế mà cũng có người treo ngoài miệng nói được, chắc là chỉ có tên Tề Đẳng Nhàn.

Cô nhìn Tề Đẳng Nhàn chăm chú, một lát sau mới hỏi “Anh sợ à?”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, sau đó lại lắc đầu, nói “Tôi không thể ở trường hợp này đánh với cô được, dù sao cô cũng là người trong quân đội, trên vai cô còn có gánh nặng bảo vệ quốc gia.”

“Nếu tôi làm cô bị thương ở chỗ này sau đó kẻ thù của cô nhân cơ hội giết cô, tôi sẽ biến thành người có tội mất.”

Ngọc Tiểu Long cảm thấy hơi buồn cười, còn chưa đánh thử đã nói làm cô bị thương rồi? Nói đùa kiểu gì thế!

Nhưng cô có thể khẳng định là công lực của Tề Đẳng Nhàn cũng không thấp, rốt cuộc hắn đã có thể làm đến trình độ nhìn không được, nghe không được, cảm giác được nguy hiểm để tránh người.
 
Chương 761


Chương 761

Thấy Lý Vân Uyển hờ hững, trong Dương Viễn Sơn không khỏi hơi kinh ngạc.

“Từ Ngạo Tuyết gặp phải Tề Đẳng Nhàn cũng phải ăn một vố đau điếng, Long Tông Toàn đã là cái gì?” Lý Vân Uyển trong lòng nghĩ, duỗi tay đè bàn tay đang tác quái trên chân mình.

Tay Tề Đẳng Nhàn bị tay nhỏ của Lý Vân Uyển nắm chặt, hắn lập tức thành thật, yên tĩnh đặt tay trên đùi cô ta.

“Được được được, Dương thiếu gia, cháu làm tốt lắm! Hiện tại dì đang cần kết bạn để mở rộng mối quan hệ đây, nếu được giám đốc Long hỗ trợ thì đúng là đưa than ngày tuyết!” Tống Chí Mai cực kì phấn khởi nói, bà ta mặt mũi hớn hở.

Tề Đẳng Nhàn lại càng muốn chạy sớm, mẹ nó, nếu Long Tông Toàn một lát nữa đến đây, sự việc bị lộ phải làm sao bây giờ?

Lý do lừa dối hiện tại còn chưa nghĩ tới, chiến trường thảm khốc đã sắp rơi xuống tới nơi rồi đúng không? Tình hình kích thích quá, hắn thật là chịu không nổi.

Chẳng qua, nếu muốn chuồn trước cũng phải lấy cớ đã, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật Lý Vân Uyển, nếu như lấy cớ không hợp lý cũng khó lòng giải thích được.

Ngay lúc Tề Đẳng Nhàn vắt óc suy nghĩ tìm lý do để trốn sớm ra ngoài thì cửa lớn bỗng nhiên hé ra, sau đó truyền đến tiếng cười sang sảng của Long Tông Toàn.

“Ha ha ha, Dương thiếu gia à, ngọn gió nào thổi anh đến thành phố Trung Hải vậy?” Long Tông Toàn vừa nói vừa đi vào bên trong.

Tống Chí Mai và Dương Viễn Sơn đều đứng dậy nghênh đón ông ta, chờ hai người nhìn thấy mặt của Long Tông Toàn lại không tránh khỏi giật mình.

Cũng không phải tại hai người mà do hiện tại mặt Long Tông Toàn vẫn còn sưng vù, kiểu này hẳn là bị ăn đòn ở nơi nào rồi.

Dương Viễn Sơn ngượng ngùng ho khan một tiếng, nói “Giám đốc Long, mặt ông làm sao thế?”

Long Tông Toàn nói “À à… Việc nhỏ, gặp tai nạn nhỏ thôi mà, không sao hết.”

Dương Viễn Sơn cùng Tống Chí Mai nghe thấy lý do này xong cũng không nghĩ gì thêm.

Tuy nhiên, Lý Vân Uyển nhìn thấy rành rành, vết thương trên mặt Long Tông Toàn, rõ ràng là ai đó đánh mà?

“Giám đốc Long, đây chính là phó giám đốc của chi nhánh Long Môn của chúng tôi tại Thượng Hải, bà Tống Chí Mai!” Dương Viễn Sơn giới thiệu Tống Chí Mai cho Long Tống Toàn.

Lúc này Tề Đẳng Nhàn đã cúi đầu, im lặng ẩn hình, hắn chỉ mong thằng nhãi Long Tống Toàn này giống Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai, đều xem hắn như không khí.

Sau khi Long Tông Toàn nghe Dương Viễn Sơn giới thiệu xong không khỏi lắp bắp kinh hãi, ông ta không nghĩ tới thân phận Tống Chí Mai lại là như thế, một người phụ nữ, thế mà là phó giám đốc của Long Môn tại Thượng Hải?

Tại Thượng Hải đổ về phần lớn tài chính, chi nhánh Long Môn này cũng giống như chi nhánh Long Môn ở thành phố Hương Sơn, là một công ty độc lập.

“Tôi thật không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy bà Tống của Long Môn tại Thượng Hải, nghe thấy danh tiếng không bằng gặp mặt, nghe danh đã lâu, vinh hạnh, vinh hạnh quá!” Long Tông Toàn lập tức nắm tay Tống Chí Mai.

“Tôi cũng nghe thấy tên giám đốc Long đã lâu, như sấm đánh bên tai, tôi đã ngưỡng mộ từ lâu lắm rồi!” Tống Chí Mai cười nói.

Dương Viễn Sơn đưa Long Tông Toàn đến vị trí rồi ngồi xuống sau đó cười ha hả hàn huyên hai câu.

Tống Chí Mai giới thiệu nói “Đây là con gái tôi, Lý Vân Uyển. Vân Uyển, sao không chào hỏi giám đốc Long đi con?”

Lý Vân Uyển hơi mỉm cười “Xin chào giám đốc Long.”
 
Chương 762


Chương 762

Long Tông Toàn chỉ thản nhiên ừ một tiếng, ông ta nhìn sang Tề Đằng Nhàn đang cúi đầu ăn cơm, ngạc nhiên nhíu mày, hơi khó chịu.

Một nhân vật lớn như mình đến thế mà vẫn có người vùi đầu ăn cơm, làm bộ không nhìn thấy mình? Có hiểu lễ phép hay không đây?!

“Anh này là ai, sao không chào hỏi tôi một tiếng nhỉ?” Long Tông Toàn hơi khó chịu lên tiếng.

Tống Chí Mai cười nhạo một tiếng, nói ” Giám đốc không cần để ý đâu, chẳng qua là một kẻ xấc xược đi theo con gái tôi đến đây ăn chực bữa cơm thôi!”

Dương Viễn Sơn cười ha hả “Giám đốc Long không cần để ý loại con kiến này, hắn còn chưa hiểu việc đời, không hiểu quy củ lắm.”

Ngay lúc này Long Tông Toàn nhìn thấy rõ mặt Tề Đẳng Nhàn, toàn thân lập tức run rẩy, rung rung một trận.

Tề Đẳng Nhàn cũng chấp nhận số phận là mình không thể lừa qua được vụ này. Hắn vội vàng đứng dậy, vọt lẹ tới bên cạnh Long Tông Toàn, duỗi tay nắm lấy tay ông ta.

” y da, chào giám đốc Long, tôi là Tề Đẳng Nhàn, kẻ tầm thường này lần đầu được gặp ông, xin được chỉ giáo nhiều ạ!” Tề Đằng Nhàn nhéo tay Long Tông Toàn, ngoài cười nhưng trong không cười nói, dù vậy ngữ khí lại vô cùng nhiệt tình.

Long Tông Toàn bị Tề Đằng Nhàn dọa cho choáng đầu, hai chân nhịn không được run run. Đến khi Tề Đẳng Nhàn dùng sức nhéo tay ông ta, ông ta cảm thấy xương ngón tay mình giống như bị nghiền nát!

“A…” Long Tông Toàn rên rỉ một tiếng, ông ta làm ăn nhiều năm như thế, vẫn phải có khả năng nhìn mặt đoán ý.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới nói đây là lần đầu gặp mặt, vậy tất nhiên hắn không muốn ông ta nhận ra mình.

Ông ta nghĩ đến con gái Tống Chi Mai- Lý Vân Uyển xinh đẹp động lòng người- Long Tông Toàn lập tức rõ ràng hơn phân nửa…

Giám đốc Tề chắc cũng là tên đàn ông lòng dạ gian xảo ở sau lưng vợ tán gái, khó trách hắn muốn vờ như không quen biết mình.

Đương nhiên, nếu Tề Đẳng Nhàn muốn làm như vậy ông ta cũng không dám không tuân theo. Nếu không thì để đối phương nắm cổ áo đánh một trận vì tội miệng rộng thì thật không đáng chút nào.

Long Tông Toàn đã bị Tề Đằng Nhàn dọa vỡ mật, hơn nữa ông ta đã biết Tề Đẳng Nhàn là con trai Tề Bất Ngữ, sao còn dám trêu chọc hắn, làm hắn không vui?

Lông mày Tống Chí Mai nhếch lên, quát lên một cách tức giận “Lớn mật, sao cậu dám vô lễ với giám đốc Long như vậy hả?”

Dương Viễn Sơn cũng quát lớn “Tên quê mùa này còn không nhanh bỏ tay giám đốc Long ra? Cậu làm sao xứng cầm tay của giám đốc Long?”

“À ha ha, chào giám đốc Tề, xin chào ạ! Không dám chỉ giáo, không dám ạ!” Sau khi hoàn hồn, Long Tông Toàn lập tức nắm lấy tay Tề Đẳng Nhàn lắc lấy lắc để.

Lúc nghe ông ta nói vậy, vẻ mặt đang âm trầm của Tề Đẳng Nhàn cũng dần tan, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra phán đoán của hắn là chính xác.

Tống Chí Mai và Dương Viễn Sơn nghe được Long Tông Toàn nói thì ngẩn người.

Tống Chí Mai nhàn nhạt nói “Nếu như giám đốc Long không trách cậu vô lễ thì tôi cũng không tiện nói gì thêm, lần sau chú ý vào!”

Dương Viễn Sơn cũng giáo huấn hắn “Cậu phải nhớ rằng quý nhân không thể đắc tội, ông ấy có thể nhẹ nhàng nâng đỡ cậu lên để cậu được sống cuộc sống trong mơ! Lần sau nhớ lễ phép một ít!”

Long Tông Toàn vừa nghe hai người nói vừa chảy mồ hôi lưng lạnh toát, ông ta cảm thấy vết thương trên mặt mình bắt đầu nhức nhức.
 
Chương 763


Chương 763

Long Tông Toàn thật không hiểu được Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai lấy dũng khí ở đâu để nói Tề Đẳng Nhàn như vậy, ít nhất là hiện tại ông ta không có dũng khí này.

“À ha ha, Dương thiếu gia và bà Tống nói quá lời rồi, mọi người nếu cùng ngồi chung trên một cái bàn vậy hẳn là có duyên, chính là bạn bè rồi!” Long Tông Toàn lớn tiếng nói.

Lúc này hai người kia mới không tiếp tục giáo huấn Tề Đẳng Nhàn nữa, sau đó họ gật đầu rồi câm miệng.

Tề Đẳng Nhàn vừa buông lỏng tay Long Tông Toàn ra lại lập tức vồ lại, có lẽ là hắn muốn kêu lên một tiếng anh em.

Dương Viễn Sơn nói với Tề Đẳng Nhàn “Cậu còn không cảm ơn giám đốc Long nhanh lên? Giám đốc Long khó có lúc được hiền hoà như vậy, đây quả là phúc phận của cậu đấy! Không phải ai cũng có tư cách được giám đốc Long gọi là bạn bè đâu!”

Lúc này Long Tông Toàn trong lòng đã nghĩ tới cả chuyện nhét thuốc nổ vào cái đầu chó của Dương Viễn Sơn, tên này không thể nói bớt đi được sao? Cứ phải hại chết ông đây rồi mới vừa lòng đúng không?

“Vâng, vâng, vâng cảm ơn giám đốc Long.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nhẹ nhàng vỗ trên vai của Long Tông Toàn một cái, sau đó hắn trở lại vị trí ngồi của mình.

Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai không biết Tề Đẳng Nhàn lợi hại như thế nào nhưng Lý Vân Uyển lại rất rõ ràng. Cô ta cảm thấy thái độ đối xử của Long Tông Toàn với Tề Đẳng Nhàn hơi kỳ lạ.

Vì thế, cô ta hỏi trực tiếp vấn đề trong lòng mình ra hy vọng nhận được câu trả lời.

“Giám đốc Long cũng là người đế đô mà, Từ Ngạo Tuyết cũng vậy, ông ta biết tôi lợi hại không phải là điều bình thường à?” Tề Đẳng Nhàn tùy tiện bịa một câu lừa cho qua chuyện.

Bằng trực giác phụ nữ, Lý Vân Uyển nhận thấy chỉ sợ việc này không phải đơn giản như Tề Đẳng Nhàn nói, tuy vậy cô ta cũng không suy nghĩ nhiều thêm.

Biết thì cứ biết thôi, chẳng lẽ giữa hai thằng đàn ông còn có chuyện gì nữa chắc?

Tề Đẳng Nhàn thấy Lý Vân Uyển không còn nghi ngờ, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở hắt ra, may mà mình phản ứng nhạy bén, may mà lần trước Long Tông Toàn bị hắn làm cho sợ phá gan, nếu không phải vậy thì chuyện hôm nay sẽ khó giải quyết đây.

Đặc biệt là bà Tống Chí Mai- mẹ của Lý Vân Uyển, bản thân bà ta đã đanh đá lại còn luyện võ. Nếu động tay chân thì hắn nên đánh trả hay là ngồi im mới được cơ chứ?

Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng sờ cằm mình, bưng chén cơm lên tiếp tục chuyên chú ăn. Chỉ cần Long Tông Toàn không làm lộ hắn thì chuyện gì cũng dễ nói.

“Có vài người ấy à, da mặt thật là dày, bản thân rõ ràng biết không có bản lĩnh gì lại cứ muốn chen vào tầng lớp xa hoa mới được!” Tống Chí Mai thở dài, khẽ lắc đầu.

Long Tông Toàn cười miễn cưỡng, ông ta cảm giác từ lỗ chân lông mình toát ra mồ hôi lạnh.

“Các người có thể sống yên bình một chút không? Ông đây vẫn muốn sống lâu hai năm đấy!” trong lòng Long Tông Toàn âm thầm kêu to.

Cũng may Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai cũng không nói thêm gì nữa làm Long Tông Toàn nhẹ nhàng thở ra. Ông ta chủ động bưng lên chén rượu bắt đầu làm nóng bầu không khí.

Chờ rượu uống qua ba vòng, Tống Chí Mai mới quát Lý Vân Uyển “Vân Uyển, sao còn không mau mời giám đốc Long một chén rượu?”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, hắn hơi khó chịu. Hắn không thích để Lý Vân Uyển đi mời rượu ai cả, chẳng qua, hôm nay không phải sân nhà hắn, hắn cũng không tiện nói cái gì.

Long Tông Toàn trông thấy bộ dáng khó chịu của Tề Đẳng Nhàn, ông ta lập tức giật mình một cái rồi cười ha hả bảo “Không cần không cần, hôm nay là sinh nhật tiểu thư Vân Uyển mà, sao lại để Vân Uyển mời rượu được chứ?”

Ngược lại Lý Vân Uyển hào phóng bưng lên chén rượu, nói “Giám đốc Long, tôi kính ông một ly, trước tiên uống hết vì kính trọng!”
 
Chương 764


Chương 764

Nhìn đến Lý Vân Uyển một hơi uống hết rượu, Long Tông Toàn sợ tới mức suýt nữa chết bất đắc kỳ tử tại chỗ. Vẫn còn may, Tề Đẳng Nhàn chưa nói gì khiến cho ông ta nuốt trở về một búng máu.

“Giám đốc Long, ông làm sao vậy, sao tôi có cảm giác ông có chút khẩn trương thế?” Dương Viễn Sơn hơi khó hiểu hỏi.

“Không phải do tên ngu như anh hại à, nếu biết sớm rằng Tề Đẳng Nhàn ở chỗ này, ông đây còn lâu mới đến!” Long Tông Toàn mắng thầm trong lòng.

Song, trên mặt ông vẫn cười ha hả, nói mình không có việc gì, chắc là do không nghỉ ngơi tốt mà thôi.

Hiện tại Tề Đẳng Nhàn rượu đủ cơm no rồi, còn ợ nhẹ một cái, hắn vỗ bụng mình.

Hành động ấy khiến hai người Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai cảm giác khó chịu, ở trường hợp như vậy mà không biết một chút lễ nghi nào sao? Hành động tùy ý như thế có biết lễ phép hay không? Để cho loại người này xuất hiện trên bàn cơm thật là hạ thấp cấp bậc của bọn họ!

Dương Viễn Sơn sắc mặt âm trầm nói “Cậu văn nhã một chút được không?”

Lý Vân Uyển nói “Hắn là như thế ấy, khá tùy ý lại thật thà, mọi người đừng quá để ý.”

Long Tông Toàn cuống quít cười nói “Đương nhiên sẽ không để ý, tôi cũng thích thoải mái! Ăn cơm mà, mọi người cần ăn uống nhẹ nhàng, nếu như quá trang trọng thì còn vui gì nữa?”

Lúc nói chuyện ông ta còn cố ý làm bụng to lên rồi ợ một cái.

Tống Chí Mai tán thưởng nói “Giám đốc Long thật là thẳng thắn!”

Dương Viễn Sơn cũng cười nói “Giám đốc Long nói có đạo lý, vậy mọi người cũng nên tự nhiên thôi.”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn khinh thường, mấy trò con bò gì thế này. Nếu không phải hôm nay mẹ vợ ở đây, hắn kiểu gì cũng phải ấn đầu Dương Viễn Sơn vào trong nồi lẩu, nhân tiện xả giận giúp Dương Quan Quan.

“Sao tôi cứ có cảm giác giám đốc Long nhân nhượng anh nhỉ? Vết thương trên mặt ông ta không phải do anh đánh đấy chứ?” Lý Vân Uyển tò mò hỏi.

“Có à? Không có đâu?! Chắc là do người ở đế đô tính cách khá tốt, bằng lòng tương trợ đồ quê mùa như tôi.” Tề Đẳng Nhàn tùy tiện nói, hắn cầm lên một cây tăm để xỉa răng.

Nhưng lúc hắn xỉa răng thì không tùy ý như vậy, một tay xỉa răng, một tay khác che miệng mình.

Đây là lễ phép cơ bản trên bàn cơm, nếu không, lỡ như lúc hắn đang xỉa răng thì miếng đang tắc trong răng văng vào đĩa đồ ăn, vậy mọi người có ăn được nữa hay không?

Lý Vân Uyển nói “Có đấy! Có cảm giác ông ta…”

Tề Đẳng Nhàn buông tăm xỉa răng xuống, bàn tay to của hắn lại sờ lên trên đùi cô ta, cắt ngang lời truy vấn tiếp theo của Lý Vân Uyển .

“Sao chữ này không giống với lần trước? Không phải là giá như nhau sao?” Tề Đẳng Nhàn cố ý hỏi.

“Giống nhau mà, là do anh trí nhớ kém đấy?” quả nhiên lực chú ý của Lý Vân Uyển bị phân tán.

Ở ngay lúc này, Tống Chí Mai bưng lên chén rượu cười với Long Tông Toàn, nói “Giám đốc Long, hôm nay tôi vô cùng vui vẻ vì có thể quen biết ông.”

Long Tông Toàn cũng cuống quít giơ lên chén rượu, cười nói “Không dám nhận, không dám nhận! Được biết đến anh hùng nữ kiệt như Bà Tống thì tôi cũng hết sức vinh hạnh!”

Sau khi Tống Chí Mai uống một hơi cạn sạch, lúc này mới chậm rãi cười nói “Không biết Long Mục có hứng thú đến Thượng Hải của chúng tôi đầu từ một khoản hay không? Trước mắt trong tay tôi có hai hạng mục rất tốt!”

Long Tông Toàn nghe Tống Chí Mai nói xong không mấy hứng thú, ông ta không muốn bị cuốn vào giữa vòng tranh đấu của Long Môn.
 
Chương 765


Chương 765

Dương Viễn Sơn một bên khuyên “Giám đốc Long, ông nghiêm túc suy xét một chút, tôi cảm thấy bà Tống có tiềm lực rất lớn, tất nhiên thời cơ đến là có thể hồi quỹ gấp đôi cho giám đốc Long!”

Long Tông Toàn ra vẻ trầm ngâm, sau một lát, ông ta lắc lắc đầu, cười nói “Nói sau đi!”

Tống Chí Mai nghe xong câu này, tức khắc sắc mặt hiện lên vẻ thất vọng, bà ta thở dài, nói “Nếu đã như vậy, việc này lần sau bàn lại cũng được, mọi người hôm nay uống rượu thỏa thích trước đã.”

Ngay lúc này Tề Đẳng Nhàn đứng dậy đi tới bên cạnh Long Tông Toàn, đè bả vai ông ta.

Sắc mặt của hai người Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai lập tức thay đổi, cái tên này, sao lại dám vô lễ như thế, chắc hắn uống say rồi đúng không?!

“Giám đốc Long suy xét nghiêm túc lại xem sao, tôi cảm thấy ý tưởng của dì Tống cũng không tồi, có phải không?”

Tề Đẳng Nhàn ấn bả vai Long Tông Toàn, trên mặt hắn mang theo ý cười, nhàn nhạt hỏi.

Tống Chí Mai ngồi ở một bên, bà ta dựng ngược mày liễu, tức giận quát “Tề Đẳng Nhàn, cậu không được làm càn, cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao?”

Dương Viễn Sơn cũng lửa giận bừng bừng nói “Giám đốc Long là người hiền hoà, đã cho cậu chút mặt mũi thì cậu cũng không nên không biết chừng mực, được voi đòi tiên!”

Ngược lại Long Tông Toàn không tức giận giống hai người họ tưởng tượng, ông ta vô cùng ngạc nhiên sau đó làm bộ làm tịch bắt đầu suy nghĩ.

“Đúng đúng, tôi cảm thấy câu này của giám đốc Tề rất có đạo lý, ý tưởng của bà Tống thật sự không tệ, có thể hợp tác một chút!” Long Tông Toàn trong nháy mắt sửa lại lời nói.

Tống Chí Mai đang muốn quát Tề Đẳng Nhàn thêm câu nữa , nghe thấy vậy, bà ta sửng sốt trong nháy mắt, lời nói sắp ra khỏi miệng lập tức nghẹn vào trong bụng.

Bà ta không nghĩ tới một câu nói của Tề Đẳng Nhàn lại có thể khiến Long Tông Toàn đột nhiên thay đổi ý định.

Dương Viễn Sơn cũng trợn mắt há mồm, từ khi nào Long Tông Toàn nói chuyện dễ như thế? Ông ta ấy vậy mà bằng lòng nghe kiến nghị của Tề Đẳng Nhàn ?

Tống Chí Mai đổi một bộ mặt tươi cười ngay lập tức rồi nói “ Giám đốc Long thật là tinh mắt, tôi có thể bảo đảm với Giám đốc Long nếu chúng ta hợp tác thì nhất định sẽ mang đến lợi ích lớn cho cả hai bên!”

Trong nội tâm Long Tông Toàn âm thầm chửi má nó, ông ta thật sự không muốn liên lụy sâu với Tống Chí Mai.

Hiện tại chí hướng của Tống Chí Mai là vị trí giám đốc của chi nhánh Long Môn ở Thượng Hải, như vậy khẳng định sẽ có một phen tranh đấu gay gắt, một thương nhân như ông ta tham dự vào đấu tranh giang hồ thì trời biết sẽ có kết quả gì?

Ông ta không hề muốn hợp tác với Tống Chí Mai, nhưng Tề Đẳng Nhàn đã lên tiếng như vậy thì ông ta không dám không nghe, chỉ có thể nhận mệnh. Cùng lắm thì ông ta coi như dùng khoản tiền đó mua sự bình an.

“Giám đốc Long ánh mắt thật tinh tường, cùng hợp tác với một nữ anh hùng như dì Tống, tương lai rất đáng để chờ mong!” Tề Đẳng Nhàn vỗ bả vai Long Tông Toàn rồi quay lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

Long Tông Toàn cảm thấy yết hầu khô cằn, ông ta cười gượng hai tiếng ha hả sau đó gật đầu khẽ nói “Nói không sai, tôi cũng cảm thấy như thế cho nên mới thay đổi ý định.”

Tống Chí Mai cười nói “Giám đốc Long khách khí quá, tới tới tới, tôi xin được mời giám đốc Long ba ly!”

Dương Viễn Sơn không khỏi hơi nhíu mày, theo lý mà nói, loại người không hiểu lễ phép như Tề Đẳng Nhàn hẳn là bị Long Tông Toàn dạy dỗ nghiêm khắc một trận mới đúng!

Đáng ra Long Tông Toàn không phải là thái độ này, vì sao lại thế? Tạm thời anh ta không thể hiểu được.

Nếu như Long Tông Toàn quen biết Tề Đẳng Nhàn, như vậy có khả năng ông ta chừa cho hắn chút mặt mũi, nhưng đoạn đối thoại lúc hai người vừa mới gặp mặt rõ ràng là lần đầu tiên quen biết mới phải.
 
Chương 766


Chương 766

Lúc này Tống Chí Mai nhìn Tề Đẳng Nhàn thuận mắt hơn một ít, bà ta cảm thấy ít nhất tên này cũng không vô dụng, vậy mà hắn như mèo mù vớ phải chuột chết giúp được mình đối phó được với Long Tông Toàn.

“Vậy thì, bà Tống với Dương thiếu gia, bên tôi còn có chút việc,tôi đi trước một bước nhé, lần sau lại cùng nhau ăn cơm!” Long Tông Toàn nói.

Ông ta thật sự không muốn tiếp tục ở lại đây, như thế này còn ăn được gì nữa, trường hợp này quả thực còn kích thích hơn so với nhảy Bungee.

Tống Chí Mai tiếc nuối nói “Vậy thật là đáng tiếc quá, tôi còn muốn uống thêm hai ly cùng giám đốc Long cơ mà!”

Long Tông Toàn nói “Lần sau, lần sau nhé! Lần này tôi thật sự có việc gấp rồi, không thể không đi.”

Lúc này Long Tông Toàn rất sợ Tề Đẳng Nhàn lại đi qua vỗ vai mình rồi bảo ông ta lại ngồi thêm một lát, lại uống thêm hai ly.

Nhưng may là Tề Đẳng Nhàn cũng ước gì Long Tông Toàn cút sớm, cho nên hắn chỉ nâng mí mắt lên nhìn ông ta một cái rồi không nói năng gì.

“Giám đốc Long, lần này là do tôi chiêu đãi không chu đáo! Lần sau, tôi cam đoan trên bàn cơm sẽ không có thể loại rác rưởi không liên quan lại còn kém chất lượng xuất hiện.” Dương Viễn Sơn đứng lên sau đó bắt tay Long Tông Toàn rồi cười ha hả.

Nội tâm Long Tông Toàn ngay sau đó đã hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà Dương Viễn Sơn một lần, ông ta chỉ hy vọng Tề Đẳng Nhàn không vì tên ngu ngốc đó mà ghi hận lây sang ông ta.

Long Tông Toàn cười miễn cưỡng sau đó rời đi bữa tiệc một cách nhanh chóng, vội vàng.

Ngay lúc này Tống Chí Mai nhận được một cuộc điện thoại, bà ta nghe máy xong không khỏi nhíu mày, nói “Dương thiếu gia, bên dì cũng có chút việc gấp.”

Dương Viễn Sơn nói “Dì Tống để cháu đi cùng dì.”

Tống Chí Mai gật đầu sau đó quay đầu nói với Lý Vân Uyển “Vân Uyển, hôm nay là sinh nhật của con, vốn là mẹ nên cùng con ăn sinh nhật nhưng mẹ thật sự có chút việc.”

Lý Vân Uyển vẫy tay tùy ý, nơi này có Dương Viễn Sơn làm cô ta cũng sớm không muốn tiếp tục có lệ “Mẹ không cần để ý, con lớn rồi, con còn để ý chuyện này sao?”

Dương Viễn Sơn cũng tỏ vẻ xin lỗi, khẽ cười nói “Lần sau tôi nhất định sẽ tìm một nơi tốt hơn để mời em ăn cơm.”

Chờ sau khi hai người rời đi, lúc này Lý Vân Uyển mới thở ra nhẹ nhàng.

“Mẹ cô cũng không làm khó tôi lắm, chỉ là nói chuyện hơi không dễ nghe thôi.” Tề Đẳng Nhàn thấy người đã đi rồi lúc này mới cười nói.

“Mẹ tôi chắc là nghĩ tôi tùy tiện mang theo một tấm chắn đến nên mới không làm khó dễ anh.” Lý Vân Uyển đối với chuyện này cũng rõ ràng.

Trong suy nghĩ của Tống Chí Mai thì một miếng thịt chó thiu như Tề Đẳng Nhàn làm sao có thể đưa lên bàn tiệc được. ( note gửi beta: chị xem giúp em trường hợp này có thay được bằng: “cái đũa mốc như Tề Đằng Nhàn sao có thể đặt lên được mâm son” hay không nhé. raw:在宋志梅看来, 齐等闲这样的烂狗肉, 是真的上不得席面的.cv:Ở tống chí mai xem ra, tề bình thường như vậy đích lạn cẩu thịt, là thật đích thượng không được bàn tiệc đích.)

Bà ta cảm thấy nếu lấy tiêu chuẩn của con gái mình thì dĩ nhiên sẽ không vừa ý một tên đàn ông như Tề Đẳng Nhàn, cho nên Tống Chí Mai đương nhiên cho rằng hắn chẳng qua là cái lá chắn chất lượng thấp mà thôi.

Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói “Hầy, tôi vốn định tạo ấn tượng mạnh mẽ với mẹ vợ mà bà ấy lại đi mất rồi!”

Lý Vân Uyển nói “Cái gì? Anh nói sẽ chuẩn bị quà cho tôi, vậy quà của tôi đâu?”
 
Chương 767


Chương 767

Tề Đẳng Nhàn cười sau đó hắn kéo tay Lý Vân Uyển đứng dậy, ôn hòa nói “Đi theo tôi là được!”

Lý Vân Uyển đi theo hắn lên tầng cao nhất của khách sạn Thiên Địa, nơi này là vườn hoa trên không nổi tiếng nhất trong khách sạn này, nếu không phải là hội viên cao cấp thì sẽ không vào được, một năm cũng khó có người có thể ăn cơm tại đây một lần.

Cũng không phải vì thức ăn quá khó thưởng thức hay là quá đắt, mà là nếu muốn ăn cơm ở đây thì thân phận phải thật là cao quý!

Tuy vậy bên trong vườn hoa trên không lại không có thứ gì đặc biệt, nơi này trống không, thậm chí cả bàn ăn cũng không có.

“Anh dẫn tôi tới chỗ này để ăn không khí hả?!” Lý Vân Uyển hơi tức giận nói, cô ta duỗi tay bóp thịt trên eo của Tề Đẳng Nhàn.

“Cô hoảng cái quần què!” Tề Đẳng Nhàn đưa tay gõ đầu cô ta một cái rồi lôi Lý Vân Uyển đứng ở vị trí gần mình nhất.

Lúc này, một vị quản lý cấp cao của khách sạn Thiên Địa đi ra, cung kính nói với Tề Đẳng Nhàn “Xin hỏi Giám đốc Tề có thể bắt đầu chưa ạ?”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh gật đầu, nhàn nhạt nói “Bắt đầu đi!”

Lý Vân Uyển ngẩn người, cô ta muốn hỏi Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì, sau đó nghe một tiếng nổ lớn “Piu”, trên trời xuất hiện đủ màu sắc.

Lý Vân Uyển ngước mắt lên thì thấy ở bầu trời bên trên tòa nhà có một cụm pháo hoa rất lớn vừa nổ tung.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Một đóa pháo hoa lụi tắt sau đó là tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng.

Chỉ thấy bầu trời đối diện tòa nhà, liên tiếp một đóa lại một đóa pháo hoa bay lên tạo thành một biển pháo hoa trên mảnh trời.

Lượng pháo hoa nhiều đến nỗi làm cho nửa bầu trời trước mắt đều bị phủ kín.

Lý Vân Uyển ngắm đến ngẩn người, sau đó cô ta hưng phấn thét chói tai, lấy di động ra chụp ảnh liên tục. Cảnh như thế này thật là lãng mạn.

Tề Đẳng Nhàn luôn luôn bị cô ta châm chọc là EQ thấp thế nhưng trong ngày sinh nhật cô ta có thể sắp xếp một niềm vui bất ngờ như vậy, thực sự làm người khác phải kinh ngạc, thật sự là một niềm vui bất ngờ!

Người không biết chuyện không khỏi ngạc nhiên, chuyện gì thế này, sao đột nhiên bắn nhiều pháo hoa làm gì vậy? Chẳng lẽ hôm nay là ngày hội gì?

Lần bắn pháo hoa này ước chừng mười phút, sau khi bông pháo hoa cuối cùng bay lên thì trên bầu trời chỉ còn lại mùi thuốc pháo. Bầu trời rực rỡ quay trở về đen kịt.

“Niềm vui tới đột nhiên quá, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ được anh sẽ phóng pháo hoa cho tôi!” Lý Vân Uyển vô cùng phấn khởi nói, mặt cô ta đỏ lên vì kích động.

“Xem cô kích động như thế nào kìa, vẫn còn đây nè.” Tề Đẳng Nhàn tiện tay ném một hộp quà ra.

Lý Vân Uyển bắt lấy, trái tim hơi run, cái này không phải là nhẫn cầu hôn đấy chứ? Nếu cùng người này kết hôn thì mình thật sự rất vừa ý!

Sau khi mở ra cô ta trông thấy một chìa khóa xe.

“Là chìa khóa của Aston Martin one77? Anh định tặng cho tôi cái xe đó?” Lý Vân Uyển há hốc miệng khiếp sợ.

“Làm sao, cô không cần hả?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Trong lòng hắn khó tránh khỏi hơi đắc ý, quà mình tặng lại không tốn một đồng.
 
Chương 768


Chương 768

Cái bút khắc của Lý Vân Uyển đưa cho hắn thì hắn tặng cho Kiều Thu Mộng, bùa may mắn của Kiều Thu Mộng thì hắn lại cho Dương Quan Quan, Sở Vô Đạo cho hắn xe Aston Martin thì hắn tặng cho Lý Vân Uyển.

Tuy rằng không phải là nhẫn cầu hôn trong tưởng tượng nhưng quà tặng này cũng đủ làm Lý Vân Uyển kinh ngạc.

Chiếc Aston Martin này giá trị hơn 4000 vạn, cho dù bán qua tay, tùy vào số km đã đi có thể bán hơn 3000 vạn cũng không phải chuyện khó.

Lý Vân Uyển cầm chìa khóa xe, cô ta im lặng một lát sau đó cười nói “Đương nhiên muốn, tôi chỉ là cảm thấy món quà này giá trị lớn quá.”

Tề Đẳng Nhàn lại nói “Cô mới có giá trị lớn nhất.”

Lời cợt nhả này, điểm tối đa.

Trình EQ này, mười điểm.

Trong khoảng thời gian này, sau khi nỗ lực tu luyện, Tề Đẳng Nhàn cuối cùng cũng tiến hóa từ EQ thấp thành EQ cao.

Lý Vân Uyển cảm thấy lần sinh nhật này tuyệt đối là lần sinh nhật tuyệt nhất trong hai mươi năm qua của mình. Tuy rằng có một tên giống gậy thọc phân như Dương Viễn Sơn xuất hiện một thời gian ngắn, nhưng nói chung vẫn là hoàn mĩ!

“Xe đang ở dưới tầng, chúng ta đi về thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười rồi ôm eo thon của Lý Vân Uyển đi ra ngoài.

Sau khi ngồi trên Aston Martin, Lý Vân Uyển cười nói “Anh thật sự tặng cho tôi à? Đến khi có muốn cũng không làm màu được thì đừng có mà khóc đấy!”

Tề Đẳng Nhàn khinh thường nói “Tôi vốn đã ngầu rồi còn cần gì làm màu nữa?”

Lý Vân Uyển lái xe về sơn trang Vân Đỉnh, khi đi đi ngang qua một căn biệt thự không khỏi cười nói “Căn này hình như là căn của Dương Viễn Sơn chuẩn bị tặng cho tôi đấy!”

Tề Đẳng Nhàn nói “Tôi nghĩ cô nên nhận món quà đó, nếu có tên ngu đưa tới cửa lại không lấy chẳng phải đáng tiếc sao?”

Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy tên Tề Đẳng Nhàn này thật là xấu xa.

Tới “Vân Đỉnh Thiên Cung”, mới vừa vào cửa, Lý Vân Uyển lập tức sợ ngây người.

Trong phòng khách trang trí đặc biệt, trên tường treo bóng bay xếp thành chữ “Haybirthday”, trên thảm phủ kín cánh hoa hồng, trong nhà tràn ngập mùi hoa.

“Thấy sao, tiêu mấy vạn để trang trí đó, thành quả cũng không tệ lắm đúng không?” Tề Đẳng Nhàn hơi mỉm cười, vì chuẩn bị cho chiến trường bi thảm trong tương lai, lần sinh nhật này của Lý Vân Uyển, hắn thật sự phải vắt hết óc suy nghĩ.

Lý Vân Uyển dứt khoát ôm cổ Tề Đẳng Nhàn, kêu lên “Tôi quả thực yêu anh muốn chết!”

Vừa nói xong cô ta dùng gót chân cởi giày cao gót ra sau đó ôm cổ Tề Đẳng nhảy lên người hắn.

Tề Đẳng Nhàn thuận thế đưa tay xuống ôm cái mông vểnh, căng tròn dưới lớp váy.

Ngay sau đó, đôi chân dài của Lý Vân Uyển dán lên eo Tề Đẳng Nhàn, cả người cô ta giống như gấu Koala treo ở trên người hắn.

“Không biết anh thông minh lên từ khi nào, thật không uổng phí công tôi dốc lòng dạy dỗ anh.” Lý Vân Uyển vui vẻ cười nói.

“Dù sao cũng là lần đầu tôi chuẩn bị sinh nhật cho cô, kiểu gì cũng phải dùng tấm lòng chứ!” Tề Đẳng Nhàn ôm Lý Vân Uyển dạo bước ở trong phòng rồi nói.
 
Chương 769


Chương 769

Lý Vân Uyển đỏ mặt hỏi “Anh đã gặp qua mẹ tôi rồi, khi nào thì mang tôi đi gặp ba anh?”

Tề Đẳng Nhàn đột nhiên ngẩn người, hiện tại hắn muốn gọi điện cho Tề Bất Ngữ còn khó. Ba hắn đi một chuyến tận hai ba năm, nhà tù U Đô cũng ném thẳng cho hắn.

Nhưng mà, ăn tết năm nay, Tề Bất Ngữ chắc hẳn phải về nhà tu U Đô rồi.

“Hiện tại tôi cũng không biết ba tôi ở đâu, ông như tiên ấy, khi nào ba tôi về thì tôi sẽ đưa cô gặp ông.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Lý Vân Uyển lại hỏi “Có muốn kết hôn với tôi không?”

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn không muốn, hắn không có khả năng sẽ kết hôn, ngoài miệng hắn lại nói “Tôi còn nhiều chuyện lớn chưa kịp làm, chuyện này tôi không dám hứa với cô, tránh cho đến lúc lại phụ lòng cô.”

“Hiện tại, tập đoàn họ Hướng còn chưa ổn định.”

“Còn nữa, thù lớn mười mấy năm trước còn chưa trả được.”

“Mẹ của tôi cũng chưa đón về được…”

Lý Vân Uyển nghe những lý do này lập tức hơi bất mãn, cô ta lay vai của hắn, nói “Tôi chỉ thuận miệng hỏi chút thôi, anh khẩn trương làm cái gì? Anh thật không đáng tin một chút nào cả!” Tề Đẳng Nhàn ho khan hai tiếng, hắn không biết nói gì tiếp. Chuyện kết hôn không cần suy xét, cuộc hôn nhân với Kiều Thu Mộng thất bại làm hắn không còn hứng thú với chuyện này nữa.

Lý Vân Uyển cũng cảm thấy vì đề tài này của mình làm bầu không khí trở nên hơi xấu hổ, cô ta nghĩ, hôm nay là một ngày vui, thật sự không nên có không khí như vậy.

Vì thế, đôi môi đỏ au đầy đặn của cô ta dứt khoát cắn xuống, vừa chạm vào là khiến củi khô lửa bốc, tiếng hít thở của hai người trở nên dồn dập. Họ bắt đầu lăn vào một chỗ.

Lúc tỉnh lại vào ngày hôm sau, hai người vẫn đang nằm trên tấm thảm ngoài phòng khách, trên người đắp một cái chăn. Cánh hoa hồng trên thảm nát nhừ, chỉ cần nhìn thôi cũng biết tình hình chiến đấu tối hôm qua dữ dội như thế nào.

Tề Đẳng Nhàn vừa mở mắt đã nhìn thấy hình ảnh đỏ trắng đan xen, trên da thịt tinh tế dính chút màu đỏ của cánh hoa hồng, thị giác bị gây ấn tượng mạnh.

“Chà, yêu tinh đúng là yêu tinh, ngủ thôi cũng đẹp nữa.” Tề Đẳng Nhàn đắp chăn cẩn thận lại cho Lý Vân Uyển đang ngủ say sau đó giãn thân thể.

Đôi mắt Lý Vân Uyển hé mở, không vui nói “Không được dậy.”

Tề Đẳng Nhàn cười nói “Tôi đi luyện công, sau đó sẽ làm bữa sáng cho cô, cô nghỉ ngơi trước đi.”

Lý Vân Uyển cũng chỉ có thể bĩu môi bất mãn, sau khi ngáp một cái, cô ta lật người lại ngủ tiếp.

Tề Đẳng Nhàn nhìn tấm lưng bóng loáng của yêu tinh họ Lý, kiềm chế ý nghĩ lại làm thêm một lần “Trâu sắt đi cày”. Hắn thay quần áo bắt đầu luyện tập chạy bộ buổi sáng.

Tề Đẳng Nhàn chạy bộ buổi sáng trên đỉnh núi Vân Đỉnh sau đó hắn mới bắt đầu luyện công.

Chơi thì chơi, quậy thì quậy nhưng chuyện như võ công thì không thể chậm trễ, đã đi ngược dòng nước lại còn không biết tiến lên tất nhiên sẽ bị lùi lại.

“Cũng nhờ mình ở nhà tù U Đô mài giũa mấy năm, nếu không như thế, thật sự không có khả năng tiến bộ nhanh chóng như vậy.” Tề Đẳng Nhàn giãn gân cốt, chầm chậm đánh quyền.

Mặt hắn hướng về phía đông, đón ánh mặt trời, bắt đầu tư thế ban đầu của quyền pháp rồi luyện từng hình thế trong mười hai thế.

Có một quy luật bất thành văn khi luyện quyền đó là mặt nhất định phải hướng về phía đông để luyện. Phương đông là hướng mặt trời mọc, điều này tượng trưng cho một loại tinh hoa thần khí.

“Đát đát đát…”
 
Chương 770


Chương 770

Ngay lúc này, truyền đến tiếng bước chân của một người chạy chậm. Tề Đẳng Nhàn quay đầu thì thấy hóa ra là Ngọc Tiểu Long, cô mặc một bộ đồ thể dục, thật là không nghĩ tới cô cũng chạy lên đỉnh núi.

Đúng vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn đánh ra một hổ hình phách quyền, pặc một tiếng, giữa không khí phát ra tiếng vang bùm bùm.

Nắm tay hắn chấn động, trong khoảnh khắc lỗ chân lông khép kín được mở ra, mồ hôi thành từng giọt rơi xuống.

“Đánh đẹp lắm!” Ngọc Tiểu Long nhìn đến một quyền này không nhịn được khen ngợi một tiếng.

Tề Đẳng Nhàn quay đầu, đôi mắt lạnh lẽo, nói “Ngọc tướng quân, dựa theo giang hồ quy củ, cô nhìn lén người khác luyện quyền thì sẽ bị đánh chết!”

Giới võ thuật có quy củ của giới võ thuật, đó là lúc người ta luyện quyền thì không được nhìn lén, nếu như không cẩn thận thấy được, vậy cần làm bộ như chưa thấy, lặng lẽ rời đi là được.

Nhưng mà, nếu sau khi một người đã nhìn thấy lại còn phát ra âm thanh, vậy sẽ được coi là khiêu khích một cách công khai, đến lúc đó giữa hai bên, tất phải có một bên ngã xuống.

“Tôi cũng vừa đến, chỉ mới thấy anh phách quyền nhưng không thấy được quyền pháp khác.” Ngọc Tiểu Long nói, “Cùng lắm thì cũng cho anh xem một chút.”

Vừa dứt lời, Ngọc Tiểu Long hai chân lần lượt di chuyển hướng ra ngoài, nhẹ nhàng lấy đà trên mặt đất sau đó một tiếng Pặc, cô lao nhanh về phía trước hai bước giống như một con ngựa khỏe khoắn.

Sau hai bước, cô thu thế trong nháy mắt, tay phải nâng lên lại hạ xuống đánh một quyền!

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”

Sau khi đánh ra một quyền, tay áo cô phát ra tiếng vang đồng thời đất đá bay mù trời.

Tề Đẳng Nhàn xem xong không khỏi nhẹ nhàng nhướng mày, nhịn không được nói “Xem ra, vết thương trên người cô đã khôi phục kha khá rồi.”

Ngọc Tiểu Long thu quyền, nhàn nhạt nói “Đã khôi phục tám chín phần.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, lười biếng mà nói “Chỗ phong thủy đẹp này bị tôi tới trước rồi nên cô nhanh về đi.”

“Đang có người tài ở đây, chi bằng hoạt động tay một chút?” Ngọc Tiểu Long lại cười nói, trong ánh mắt bốc lên cảm giác nóng lòng muốn thử.

Cô rất tò mò công lực của Tề Đẳng Nhàn cao thấp ra sao cho nên muốn nhân cơ hội hôm nay thử hắn.

“Tôi sợ cô không chịu bộ năm roi liên tiếp của tôi. Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói.

“…” Ngọc Tiểu Long dứt khoát im lặng, loại chiêu thức lừa đảo đó thế mà cũng có người treo ngoài miệng nói được, chắc là chỉ có tên Tề Đẳng Nhàn.

Cô nhìn Tề Đẳng Nhàn chăm chú, một lát sau mới hỏi “Anh sợ à?”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, sau đó lại lắc đầu, nói “Tôi không thể ở trường hợp này đánh với cô được, dù sao cô cũng là người trong quân đội, trên vai cô còn có gánh nặng bảo vệ quốc gia.”

“Nếu tôi làm cô bị thương ở chỗ này sau đó kẻ thù của cô nhân cơ hội giết cô, tôi sẽ biến thành người có tội mất.”

Ngọc Tiểu Long cảm thấy hơi buồn cười, còn chưa đánh thử đã nói làm cô bị thương rồi? Nói đùa kiểu gì thế!

Nhưng cô có thể khẳng định là công lực của Tề Đẳng Nhàn cũng không thấp, rốt cuộc hắn đã có thể làm đến trình độ nhìn không được, nghe không được, cảm giác được nguy hiểm để tránh người.
 
Chương 771


Chương 771

Ngọc Tiểu Long nói “Thật không? Vậy anh cảm thấy ở trường hợp nào thì thích hợp cho chúng ta đánh nhau?”

Tề Đẳng Nhàn nói “Chờ đến lúc tòa nhà liên minh kinh tế của Từ thị bị đổ, sau đó bên đó không kìm nén được chuẩn bị đến giết tôi.”

“Lúc ấy tôi có thể vung tay lên mà chẳng bận tâm, từng quyền đến thịt.”

“Đến lúc đó, dù sống hay chết, tôi đều sẽ không có bất kì gánh nặng tâm lý nào.”

Ngọc Tiểu Long không khỏi lắc đầu nói “Mới có 10 tỷ USD đã nghĩ đến xoay chuyển càn khôn, tôi cũng không biết có nên nói anh ấu trĩ hay không.”

Tề Đẳng Nhàn hơi hơi mỉm cười, tôi sao có thể nói cho cô là ông đây chỉ có 500 trăm triệu USD thôi?

Hôm qua Từ Ngạo Tuyết đánh lén về phía công ty con, khi đó đã mất “máu” một lần rồi, sau đó bị Tề Đẳng Nhàn tạt một gáo “máu” nữa. Hôm nay cô ta quả nhiên vô cùng tức giận, lại đầu tư thêm một đống tiền vào.

Dù sao, liên minh kinh tế của Từ thị ở dưới trướng Từ Ngạo Tuyết đã bò xuống hố càng ngày càng sâu, đến lúc nào đó, chỉ sợ là không thoát được.

“Người nóng lòng muốn thắng thường sẽ thua rất thảm.” Ngọc Tiểu Long nói.

“Những lời này cũng là lời tôi muốn với cô.” Tề Đẳng Nhàn nhe răng cười nói, hắn cười đến lóe sáng.

Ngọc Tiểu Long khóe miệng mang theo một mạt lạnh lẽo, nói “Anh rời đi đế đô mười mấy năm, vừa luyện được một thân công phu như vậy lại còn tích lũy được tài phú cùng mối quan hệ như thế.”

“Có lẽ cũng như Việt Vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật đúng không?”

“Nói vì nể mặt mũi anh trai của Hướng Đông Tinh nên mới trợ giúp tập đoàn nhà họ Hướng là giả, muốn thông qua tập đoàn nhà họ Hướng để đối đầu với liên minh kinh tế nhà họ Từ, thông báo bản thân đã trở về mới là thật đúng không?!”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, hắn không ngờ ý tưởng mình chưa nói cùng ai bao giờ vậy mà bị Ngọc Tiểu Long liếc mắt một cái xem rõ ràng.

Người phụ nữ này thông minh thật, nhưng đàn bà quá thông minh thường không làm cho người ta thích.

Cho nên, Tề Đẳng Nhàn không thích cô, cho dù là cô có tự động đưa tới cửa thì hắn cũng tuyệt đối không nạp cô vào phạm vi “Tôi muốn hết” của mình.

“Không cần cứng đầu như thế, về vấn đề của mẹ anh, nếu chỉ dựa vào năng lực của anh thì rất khó để xoay chuyển. Ngừng tay lại đi, yên bình mà đi qua nửa đời sau!” Ngọc Tiểu Long thở dài lắc đầu.

Tề Đẳng Nhàn lại cười ha hả, nói “Tôi không biết chúng ta gặp nhau nhiều như thế nào mà cô hiểu rõ tôi như thế. Thật là đáng tiếc tôi lại không thích cô, nếu không, tôi khẳng định sẽ cưới cô làm vợ.”

Ngọc Tiểu Long nói “Trong thiên hạ này không biết có bao nhiêu đàn ông muốn cưới tôi nhưng chẳng ai đủ tư cách này cả!”

Đang nói chuyện thì cô bỗng nhiên duỗi tay, bổ một quyền thẳng tắp hướng tới trán của Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn không né không tránh, nắm tay cô dừng lại trước ấn đường của hắn 30cm.

“Sao anh không tránh cũng không đỡ đòn?” Ngọc Tiểu Long nhíu mày, cô định thông qua một quyền này ép cho Tề Đẳng Nhàn phải ra tay sau đó thử công lực của hắn.

“Không có quyền ý thì tôi trốn làm gì?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói, ” Gặp phải cô thật đúng là mất hứng, hôm nay không luyện quyền cũng được.”

Nói xong hắn xoay người sang chỗ khác, dứt khoát nhường chỗ có địa thế đẹp trên đỉnh núi để luyện tập cho Ngọc Tiểu Long.

Ngọc Tiểu Long nắm chặt tay, nhưng mà cô cảm thấy công kích Tề Đẳng Nhàn như vậy cũng không ổn lắm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top