Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tuyệt Thế Cường Long

Chương 60


Chương 60

“Ngọc Tiểu Long?!” Sau khi Khang Học Quyền thấy cô cũng hung hăng ngẩn ra, kinh ngạc nói.

Tề Đẳng Nhàn rõ ràng đã bị Ngọc Tiểu Long đá rồi, nhưng vì sao Ngọc Tiểu Long lại xuất hiện ở đâu?

Sắc mặt của Ngọc Tiểu Long bình tĩnh, nhàn nhạt nói “Mọi người quỳ gì vậy? Hiện tại cũng không phải xã hội phong kiến, đều đứng dậy nói chuyện đi.”

Mọi người Kiều gia hai mặt nhìn nhau không dám đứng dậy, có chút kiêng kỵ thái độ của Khang gia.

“Không nghe thấy lời tôi nói sao?” Ngọc Tiểu Long hỏi, ngữ khí có chứa bất mãn.

Mọi người Kiều gia lúc này mới chết lặng đứng dậy, có người thậm chí cúi xuống xoa xoa đầu gối có chút đau đớn của mình.

Tề Đẳng Nhàn bĩu nhẹ môi, không nghĩ tới ả đàn bà Ngọc Tiểu Long này lại tới đây trộn lẫn chuyện của hắn, có chút phiền chán lùi về sau hai bước.

Kiều Thu Mộng nhìn ở trong mắt, hung hăng nhíu mày, trong lòng có chút phẫn nộ “Người này tám ngày lại chọc ra một họa lớn, hiện tại kinh động tới cả Ngọc tướng quân thì hắn mới biết được sợ hãi? Phế vật dám làm không dám nhận!”

Ngọc Tiểu Long đầy mặt lãnh đạm quét qua một vòng rồi không nói gì nữa.

Mọi người Kiều gia lo sợ bất an, không biết Ngọc Tiểu Long tới đây làm gì, chỉ là hình như không có ác ý.

“Việc ngày hôm nay dừng ở đây!” Sau một lúc lâu, Ngọc Tiểu Long mở miệng nói chuyện.

Cô xuất hiện khiến cô trong nháy mắt giống như biến thành trung tâm của thế giới, ánh mắt của mọi người đều nhìn cô, chờ cô nói chuyện.

Khang Học Quyền nghe thấy lời này của Ngọc Tiểu Long thì hô hấp tạm dừng một chút, sau đó tức giận nói “Ngọc tướng quân, cô xem bộ dạng hiện tại của tôi xem, cô để mọi chuyện dừng ở đây?!”

Khang Hướng Vinh cũng nói “Ngọc tướng quân, như vậy không hợp quy củ!”

Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói “Sự tình tôi đều đã hỏi thăm rõ ràng, Khang Học Quyền anh có ý đồ xấu đối với Kiều Thu Mộng, lúc này mới dẫn ra nhiều chuyện tiếp theo như vậy.”

“Chuyện này là do anh làm sai trước, không cần thiết phải bay ra bộ dáng mình ăn mệt mình có lý, tôi không nghe đâu.”

Khang Học Quyền cười lạnh nói “Họ Tề làm nhục tôi, cô để tôi thôi là thôi? Cô để thể diện của Khang gia tôi ở nơi nào?”

Tề Đẳng Nhàn đã lùi chân đến góc phòng, hiển nhiên là không nghĩ sẽ có thêm bất cứ giao thoa gì với Ngọc Tiểu Long, chỉ là bộ dạng này ở trong mắt người ngoài lại giống như hắn đang sợ hãi.

“Ngọc tướng quân làm việc như vậy có chút không nói đạo lý.” Khang Hướng Vinh cũng nói.

Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện nhìn về phía Khang Hướng Vinh hỏi “Nếu không ông tới dạy tôi làm việc như nào cho đúng đi?!”

Khang Hướng Vinh hung thần ác sát đối mặt với nữ chiến thần của Hoa quốc cũng không dám lỗ mãng, kêu một tiếng không dám đáp lời.

“Là anh có sai trước nên bị đánh cũng đáng, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Khang gia cũng không dễ nghe. Hơn nữa nếu tôi đã nói dừng ở đây thì có ai dám không nghe? Không nghe thì có thể thử xem.” Ngọc Tiểu Long nói chuyện có nhịp điệu, thanh âm quanh quẩn ở mọi ngóc ngách trong nhà.

Thanh âm của cô nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại bá đạo không thể phản bác, cũng khiến người ta không thể sinh ra tâm tư đối kháng cùng cô.

Cô là một người có thể lấy thân phận phụ nữ ép cho đám đàn ông trên thế giới không dám ngẩng đầu nhìn!

Khang Học Quyền hung hăng cắn chặt răng, Ngọc Tiểu Long nháo việc thành như vậy, hơn nữa nói đến mức bá đạo như vậy, nếu anh ta vẫn không chịu bỏ qua, đến lúc đó khẳng định là chính mình chịu thiệt!

 
 
Chương 61


Chương 61

Hơn nữa sự tình nháo đến mức này cũng là do anh ta lòng mang ý xấu với Kiều Thu Mộng, đến lúc đó Ngọc Tiểu Long truyền việc này ra ngoài thì thể diện của toàn bộ Khang gia cũng khó coi.

Tính phải tính trái đều bị thiệt!

“Được được được, hôm nay tôi cho Ngọc tướng quân cô mặt mũi, cô muốn tôi buông tha tên phế vật này cùng với Kiều gia tôi không có ý kiến!”

“Nhưng nếu lần sau tên phế vật này lại tới trêu chọc tôi thì dù là thiên vương gia tới cũng đừng trách tôi không cho mặt mũi!”

“Thể diện của Khang gia chúng tôi không phải ai cũng có thể ném!”

Khang Học Quyền chỉ có thể thả ra lời nói tàn nhẫn, trong lòng sinh ra ý thoái lui.

Trong lòng mọi người đều âm thầm kinh ngạc, Ngọc Tiểu Long này rốt cuộc có quan hệ gì với Tề Đẳng Nhàn? Vậy mà cô tự mình tới đây giúp hắn giải quyết nguy cơ!

Khang Học Quyền vung tay lên dẫn theo người của mình rời khỏi Kiều gia.

“Khang thiếu, có phải việc Ngọc Tiểu Long đá Tề Đẳng Nhàn chỉ là tin vịt thôi hay không?” Một tên nịnh hót nhịn không được hỏi.

“Tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này đều đã tới Kiều gia ở rể rồi thì sao có thể là tin đồn nhảm được? Hơn phân nửa là Ngọc Tiểu Long đơn phương xé bỏ hôn ước nên thẹn trong lòng, lúc này tới giúp hắn một lần mà thôi.” Khang Học Quyền cắn răng nói.

Khang Hướng Vinh ở một bên gật gật đầu, cảm thấy hẳn là đạo lý này.

“Chuyện này cứ tính như vậy thôi sao?” Một tên nịnh hót khác cảm thấy rất không cam lòng, trầm giọng hỏi.

Mặt Khang Học Quyền dữ tợn, lắc đầu nói “Thôi? Sao có thể thôi như vậy được, hắn đánh tôi thảm như vậy, nếu không chơi chết hắn, về sau sao tôi còn mặt mũi gặp người được?”

“Nhưng mặt mũi của Ngọc tướng quân không thể không cho được….” Có người nhỏ giọng nói.

Khang Học Quyền hừ lạnh một tiếng nói với Khang Hướng Vinh “Phó quản gia, tìm một cơ hội phế hắn đi!”

Khang Hướng Vinh gật gật đầu đồng ý.

Đám người Khang Học Quyền vừa đi, mọi người Kiều gia tức khắc thở phào nhẹ nhõm.

“Đa tạ Ngọc tướng quân chủ trì công đạo giúp chúng tôi!” Kiều Quốc Đào trực tiếp chắp tay thi lễ đối với Ngọc Tiểu Long, nếu không nhờ có Ngọc Tiểu Long thì Kiều gia lần này thật sự xong đời rồi.

Ngọc Tiểu Long trầm mặc gật đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, bình tĩnh nói “Chuyện này tới đây thôi, sau này không ai nợ ai, hy vọng anh và tôi không còn liên quan gì nữa.”

Tề Đẳng Nhàn khó chịu đầy mặt, cảm thấy Ngọc Tiểu Long chính là một cây gậy thọc cứt, nếu không phải cô tới gãi đúng chỗ ngứa thì hôm nay ra sao cũng phải chơi chết hai người Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh ở chỗ này.

Mọi người nghe thấy lời này thì cả kinh, sôi nổi nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn.

“Đẳng Nhàn từng là thiếu gia Tề gia, từng có một đoạn quan hệ với Ngọc tướng quân.” Kiều Quốc Đào ho khan một tiếng giải thích.

Mọi người nghe xong hiểu rõ, trong lòng ngược lại càng thêm khinh thường, hiện tại Tề Đẳng Nhàn đã không phải là thiếu gia Tề gia, hơn nữa dùng hết nhân tình với Ngọc Tiểu Long rồi, về sau còn dám càn rỡ như vậy hay không?!

Kiều Quốc Đào còn muốn mời Ngọc Tiểu Long ở lại ăn cơm nhưng Ngọc Tiểu Long lắc lắc đầu, lập tức rời khỏi.

“Hóa ra là như vậy….” Kiều Thu Mộng xuất thần nhìn bóng dáng của Ngọc Tiểu Long, sau đó dùng sức nắm chặt nắm tay “Chung quy cũng sẽ có một ngày tôi trở thành người như vậy, người đàn ông cô khinh thường vì cái gì tôi phải nhặt lại?!”
 
Chương 62


Chương 62

Nguy cơ qua đi thì nội đấu lại tới, mọi người Kiều gia đều ồn ào muốn Kiều Quốc Đào trục xuất Tề Đẳng Nhàn khỏi gia môn.

Kiều Quốc Đào lại nghiêm túc nói “Chuyện này nháo đến mức lớn như vậy xét đến cùng là do Khang Học Quyền sai trước, hơn nữa Ngọc tướng quân cũng đã giúp chúng ta đối mặt rồi!”

“Đẳng Nhàn ra tay với Khang Học Quyền hoàn toàn là vì an nguy của Thu Mộng, tôi cảm thấy rất hợp tình hợp lý, chuyện này tôi không đồng ý!”

Bàng Tú Vân ở một bên nói “Lão Kiều, ông quá cố chấp rồi….Thu Mộng, con có quyền lên tiếng nhất, con tới nói thử xem!”

“Con cảm thấy ba nói rất đúng, chúng ta không thể lấy oán trả ơn.” Sắc mặt Kiều Thu Mộng lãnh đạm nói.

Bàng Tú Vân nghe thấy Kiều Thu Mộng nói vậy thì trợn tròn mắt, không nghĩ tới khuê nữ vậy mà lại phản đối ly hôn với Tề Đẳng Nhàn?

Mọi người không hề nghĩ tới tâm tư của Kiều Thu Mộng đều là cô ta muốn trở thành người phụ nữ ưu tú như Ngọc Tiểu Long vậy, khiến Tề Đẳng Nhàn tự biết xấu hổ rời đi!

Kiều Thanh Vũ lãnh trào nói “Phế vật này của nhà cô quá biết gây chuyện rồi, lần này hắn chọc phải người của Khang gia, tiêu hết nhân tình của Ngọc tướng quân rồi, vậy nếu có lần sau thì sao?”

Kiều Quốc Đống cũng nói “Không tồi, tôi cảm thấy một nhà các người cần phải thận trọng suy xét! Nhưng tôi không muốn vì hắn mà Kiều gia lại bị liên lụy thêm mấy chuyện như này.”

Nhóm thân thích cũng nôi sổi mở miệng nói chuyện chỉ trích Tề Đẳng Nhàn quá biết gây chuyện, phải nhanh chóng phân rõ giới hạn một chút.

“Đẳng Nhàn, lần sau đừng xúc động như vậy, đừng nghĩ dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy tới giải quyết vấn đề. Lần này là vận khí tốt có Ngọc tướng quân xuất đầu lộ diện, lần sau không nhất định sẽ gặp chuyện tốt như vậy.” Kiều Quốc Đào thấm thía nói với Tề Đẳng Nhàn.

“Cháu đã biết, cảm ơn chú Kiều dạy bảo.” Tề Đẳng Nhàn sẽ không biện giải cái gì với Kiều Quốc Đào, nhàn nhạt cười đồng ý.

Kiều Quốc Đào lại hỏi “Công việc của cháu như thế nào rồi?”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói “Có, hiện tại cháu làm việc ở tập đoàn Hướng thị.”

“Tập đoàn Hướng thị?!”

Mọi người ở Kiều gia ngẩn ra, tập đoàn Hướng thị chính là xí nghiệp đứng đầu Trung Hải, vậy mà Tề Đẳng Nhàn tìm được công việc ở tập đoàn Hướng thị?

“Cậu làm cái gì, không phải là nhân viên vệ sinh quét dọn WC chứ?!” Bàng Tú Vân khinh thường đầy mặt hỏi “Hay là nói chính là làm bảo an? Cũng vừa lúc phù hợp với thân phận cảnh ngục!”

Kiều Thu Mộng lắc lắc đầu “Tề Đẳng Nhàn, anh không cần phải không biết tốt xấu như vậy, anh hai bàn tay trắng, ba tôi dìu dắt anh, anh cũng thành thành thật thật nghe ông ấy an bài đi! Anh cảm thấy bản thân ở tập đoàn Hướng thị làm một bảo an không có tiền đồ có mặt mũi hơn so với tới làm việc ở tập đoàn Kiều thị sao?”

“Ở tập đoàn Kiều thị tuy rằng chỉ làm nghiệp vụ từ dưới chót đi lên nhưng có không gian cho anh phát triển, sau khi anh tích lũy đủ kinh nghiệm cũng không phải không thể tiến vào trung tầng.”

“Anh cứ ương ngạnh cương quyết như vậy thì có ý nghĩa gì chứ!”

Tuy rằng Kiều Thu Mộng không thích Tề Đẳng Nhàn nhưng Tề Đẳng Nhàn tốt xấu gì cũng xuất đầu lộ diện giúp cô ta hai lần, nói chuyện cũng không còn khắc nghiệt như trước nữa.

“Ai nói tôi ở tập đoàn Hướng thị làm nhân viên quét dọn vệ sinh và bảo an? Tôi là phó trưởng phòng.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.

Kiều Quốc Đống lúc này lại cười lạnh nói “Quốc Đào, chú thấy đấy, đây là con rể tốt của chú đấy, ngoại trừ gây chuyện và khoác lác ra thì còn làm được cái gì!”
 
Chương 63


Chương 63

Kiều Thanh Vũ cũng khinh thường nói “Chú thật đúng là biết cách tìm con rể nha! Trương thiếu tốt như vậy không cần, lại đi cần cái tên cảnh ngục nhỏ phế vật này….”

“Vừa rồi cháu vẫn thấy rõ được, lúc Ngọc Tiểu Long tướng quân xuất hiện hắn còn lui từng bước về sau đâu!”

“Loại người không có tâm đảm đương không có trách nhiệm như vậy, lại chỉ lo gây chuyện và khoác lác thì giữ lại làm gì?”

Bàng Tú Vân và Kiều Thu Mộng hai người đều cảm thấy không biết nên giấu mặt vào đâu.

“Ha ha ha, một cảnh ngục nhỏ mà thôi, còn đảm nhiệm chức vị phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng thị? Thật là khôi hài!”

“Người có thể nhận chức nhân viên ở tập đoàn Hướng thị ít nhiều đều có bằng cấp khoa chính quy, muốn đảm nhiệm tầng quản lý vậy thì càng yêu cầu bằng cấp 985, 211, hoặc là có thành tựu và năng lực nhất định ở thương giới! Anh nhìn bộ dáng nghèo kiết hủ lậu của anh xem, có tư cách gì để tập đoàn Hướng thị mời anh làm phó trưởng phòng?”

“Không tồi, phó trưởng phòng tập đoàn Hướng thị lương một năm ít nhất cũng là năm mươi vạn trở lên. Anh cảm thấy do mặt anh đẹp đáng giá để Hướng tổng mỗi năm bỏ ra năm mươi vạn để nuôi một bình hoa như anh?”

“Nếu anh có thể làm phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi còn có thể lên chức nhà giàu số một cả nước đấy!”

Nhóm thân thích cũng đều sôi nổi chế nhạo và trào phúng, Tề Đẳng Nhàn đã sớm không còn là đại thiếu gia Tề gia, ở trước mặt bọn họ cái gì cũng không phải.

Kiều Thu Mộng đen mặt nói “Tề Đẳng Nhàn, anh đã quên lúc trước ba tôi nói như nào với anh rồi sao?”

“Đàn ông, có thể không có bản lĩnh nhưng nhất định phải có tâm đảm đương và trách nhiệm! Đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn!”

“Anh gọi cái này là làm đến nơi đến chốn? Anh luôn miệng nói tôn trọng ba tôi, nhưng anh tôn trọng như vậy sao?”

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ đầy mặt, buông tay nói “Đây do Hướng Đông Tinh chính miệng đề bạt, nếu mọi người có nghi vấn thì có thể đi hỏi cô ta mà!”

“Nha, xem ra tốn không ít công phu đâu, còn biết cả tên của Hướng tổng nữa cơ! Mặt mũi của anh cũng lớn thật, Hướng tổng tự mình tiếp đãi một cảnh ngục nhỏ như anh, hơn nữa còn đề bạt anh, ghê gớm thật!” Kiều Thanh Vũ âm dương quái khí nói.

Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói “Có vấn đề?”

Kiều Thanh Vũ cười lạnh “Nếu anh có thể lấy ra chứng cứ anh là phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi lập tức quỳ xuống gọi anh là ba!”

“Đinh linh linh – –”

Di động của Tề Đẳng Nhàn lại vang lên đúng lúc này.

Tề Đẳng Nhàn cầm lấy di động tiếp điện thoại “Hướng tổng, có việc gì sao?”

Hướng Đông Tinh trầm ngâm một lát, nói “Anh có rảnh không thì tới công ty một chuyến, tôi có chút tư liệu muốn gửi cho anh.”

“Ồ….” Tề Đẳng Nhàn đáp.

Kiều Thanh Vũ trực tiếp ha ha cười to “Thật đúng là biết cách làm bộ làm tịch, anh không cho rằng chúng tôi sẽ thật sự tin tưởng chứ?”

“Quá buồn cười rồi, thật đúng là nực cười, đại nhân vật như Hướng tổng sẽ gọi điện thoại cho một cảnh ngục nhỏ như hắn sao?”

“Phỏng chừng hắn vẫn chưa đi ra khỏi từ bóng ma năm đó, còn nghĩ rằng chính mình là đại thiếu gia Tề gia sao? Nực cười!”

“Nếu Hướng tổng thật sự gọi điện thoại cho hắn, vậy ngày mai thủ trưởng Đế Đô nhất định sẽ gọi điện thoại cho tôi nha ha ha ha….”
 
Chương 64


Chương 64

Hướng Đông Tinh nhíu mày hỏi “Anh làm gì ở bên đó thế, sao lại ồn như vậy?!”

“Không có gì, chỉ là chó sủa bậy mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn vừa chậm rãi nói vừa rời khỏi Kiều gia.

Những thân thích này đó của Kiều gia bị những lời này Tề Đẳng Nhàn làm tức giận đến mức xanh mặt, trong phòng rất nhanh lại ồn ào trở lại.

“Quốc Đào, ông nhìn đứa con rể này của ông xem có thái độ gì vậy? Bị chúng ta vạch trần còn mắng ngược lại?”

“Cái loại rác rưởi không biết lựa lời gì vậy! Người như vậy khẳng định sẽ còn rước thêm đại họa….”

“Ông xem hắn nhân mô cẩu dạng như vậy là loại người có thể đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị? Mau chóng để Thu Mộng ly hôn với hắn đi!”

Kiều Quốc Đào cũng bất đắc dĩ thở dài vẫy vẫy tay, có chút kiệt sức nói “Mọi người đều trở về đi, sự tình hôm nay nháo đến khiến mọi người đều mệt mỏi….”

Cả nhà tan rã trong không vui.

Tề Đẳng Nhàn bên kia lười biếng rời khỏi Kiều gia đi đến tập đoàn Hướng thị, cầm một ít tư liệu trong tay Hướng Đông Tinh.

Hắn tiện tay gọi một cuộc điện thoại tới ngục giam, cảnh ngục nịnh nọt đáp “Nhị đương gia!”

“Nga….Đưa điện thoại cho Cổ Tân Tư Cơ đi!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ rồi nói.

Cổ Tân Tư Cơ, một đầu sỏ ở Tuyết quốc với khối tài sản hàng trăm tỷ là siêu siêu cấp đại lão!

“Ngỗng đầu to, nơi này của tôi có chút việc muốn tìm anh cố vấn một chút, nhân tiện mượn chút tài nguyên không thành vấn đề đi? Quay lại tôi cho người phát thêm cho anh một cây xì gà và hai bao mì gói.” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.

“Cổ Tân Tư Cơ” ở tuyết quốc phiên dịch về chính là “Ngỗng Lớn”.

“Không thành vấn đề thưa Nhị đương gia! Có chuyện gì cậu cứ nói là được, tôi nhất định sẽ hỗ trợ!” Cổ Tân Tư Cơ ha hả cười.

Nhà tù U Đô tương đương với ô dù của anh ta, bên ngoài thời thời khắc khắc đều có người đang chờ lấy mạng anh ta, một khi đi ra ngoài thì sinh mệnh đều luôn luôn trong thời kỳ nguy hiểm.

Nghe xong lời tường thuật của Tề Đẳng Nhàn, Cổ Tân Tư Cơ nói “Nhị đương gia, chuyện này đơn giản, tôi lập tức cho người đi tìm chuyên gia tài chính hàng đầu về, nhân tiện lấy ra từ tài sản của tôi hai mươi tỷ cũng không thành vấn đề!”

Tề Đẳng Nhàn vừa lòng nói “Không tồi, không tồi, lại cho anh thêm ba mươi phút thời gian hít thở không khí!”

“Cảm ơn Nhị đương gia.” Cổ Tân Tư Cơ dở khóc dở cười nói.

Bước chân của Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên dừng lại một chút, treo điện thoại rồi tựa tiếu phi tiếu nhìn người trước mặt, hỏi “Tới tìm chết sao?”

Người xuất hiện trước mặt hắn không phải ai xa lạ mà chính là Khang Hướng Vinh mà hắn từng gặp ở nhà họ Kiều.

Khang Hướng Vinh mặt không chút biểu tình mà nhìn Tề Đẳng Nhàn, chậm rãi nói “Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Tam thiếu mất mặt như vậy, cũng là lần đầu tiên bị người đánh thảm đến thế.”

Tề Đẳng Nhàn hỏi “Cho nên?!”

“Cho nên, tôi muốn lấy mạng cậu.” Khang Hướng Vinh bình tĩnh nói.

Tề Đẳng Nhàn ồ lên một tiếng.

Khang Hướng Vinh lại nói tiếp “Vốn chúng tôi không thể không nể mặt Ngọc Tiểu Long nhưng giờ cô ta không ở đây, hơn nữa cậu và cô ta cũng không còn quan hệ gì. Thế nên tôi nghĩ cái mạng này của cậu, cậu giữ không nổi rồi.”
 
Chương 65


Chương 65

“Lão gì, Ngọc Tiểu Long đã cứu ông một mạng mà không biết điều, bây giờ lại đến gây phiền toái cho tôi hả.” Tề Đẳng Nhàn không hề lo sợ, lắc đầu cảm thán.

Ngọc Tiểu Long – nữ chiến thần của Trung quốc tự mình ra mặt để ngăn cản nhà họ Khang, cho dù là Khang Học Quyền hay là Khang Hướng Vinh đều không thể không nghe.

Tề Đẳng Nhàn thì đã sớm muốn làm thịt hai chủ tớ này, dứt khoát giải quyết mọi chuyện, nhưng không ngờ Ngọc Tiểu Long lại đột nhiên ra mặt ngăn cản.

Nghĩ lại thì thấy cũng đúng nhưng có điều không ai ngờ là Khang Hướng Vinh thế mà lại lần nữa chủ động tìm tới cửa.

Khang Hướng Vinh cười lạnh nói “Tôi đã thấy rất nhiều người trẻ tuổi cuồng vọng tự đai, cỏ trên mộ họ đã mọc cao ba mét cả rồi, nhưng người cuồng vọng như cậu thì đúng là lần đầu tiên tôi gặp!”

Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói “Nếu Ngọc Tiểu Long đã ra mặt thì ông nên thành thật bảo vệ tốt cái mạng nhỏ của mình đừng đến khiêu khích tôi.”

“Nếu không, sẽ chết…”

“Tôi nói thật!”

Khang Hướng Vinh nghe vậy thì không nhịn được mà bật cười ha hả “Không thể không nói, cậu thực sự rất cuồng vọng! Tôi muốn nhìn xem, cậu có thể làm tôi chết thế nào!”

Vừa dứt lời, Khang Hướng Vinh hơi cúi người, hạ thấp trọng tâm cơ thể, hai chân một chân trước một chân sau, tạo thế đứng “Tam thể thức” trong Hình Ý quyền, khí thế cả người đều thu lại.

“Ông luyện Hình Ý quyền không đúng nha, tam vị nhất thể, thiên địa nhân hợp nhất mà kém như vậy. Thật không biết, danh tiếng của ông hiện giờ là do ai thổi phồng giúp ông?” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

“Lão phu tập luyện Hình Ý đã bốn mươi năm, đến lượt thanh niên như cậu đánh giá sao?” Khang Hướng Vinh nghe hắn nói vậy thì không khỏi tức giận, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

“Luyện quyền là xem thiên phú, không phải xem niên đại. Nếu không, chẳng phải là ai cũng có tư cách trở thành đại tông sư hay sao?” Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý mà nói.

Khang Hướng Vinh híp mắt cắn răng nói “Tiểu tử, lão phu sẽ đánh nát từng đoạn xương của cậu, sau đó để cậu chìm trong đau khổ và hối hận mà chết đi! Cậu sẽ biết, đắc tội nhà họ Khang, đắc tội lão phu sẽ có kết cục gì!”

“Xin lỗi, tôi giẫm vào nỗi đau của ông sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Khang Hướng Vinh không nói không rằng, nhanh chóng lao tới, trong nháy mắt ông ta đã đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, giơ tay đấm thẳng về phía trán của Tề Đẳng Nhàn.

“Động tác hổ quyền này của ông đúng là khó coi…” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, lùi một bước tránh đi.

“Lão phu muốn cắt đầu cậu xuống, dâng cho Tam thiếu!” Khang Hướng Vinh giận dữ gầm lên, tiến thêm một bước chuyển thành mã hình, hai tay đánh về phía ngực của Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn đứng tại chỗ, giơ tay đấm ngang một cái. Bùm một tiếng, đánh vỡ thế đánh của Khang Hướng Vinh, cùng lúc đó, chân sau nhấc chân tiến lên một bước.

Trong nháy mắt bàn chân chạm đất, hắn hơi xoay eo, tay phải nắm chặt thành quyền thuận thế thu về bên hông, sau đó xoay eo theo hướng ngược lại mà phát lực, hung hăng đấm ra một quyền!

“Nửa bước băng quyền?!” Khang Hướng Vinh hơi giật mình.

Động tác của Tề Đẳng Nhàn quá nhanh, lực lượng quá mạnh khiến ông ta không kịp phản ứng, hai tay đan chéo hạ xuống định đỡ nhưng không thể chặn lại nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn.

Nắm tay của hắn đấm thẳng vào bụng ông ta.

“Bụp!”

Một tiếng giòn vang, như đánh vào mặt trống.
 
Chương 66


Chương 66

Trong nháy mắt nắm tay tiếp xúc quần áo trước bụng Khang Hướng Vinh, lớp quần áo bị vặn vẹo thành hình xoắn ốc, hơn nữa còn sũng nước.

Cơ thể ông ta đột nhiên chấn động, tiếp theo sắc mặt đỏ bừng, máu tươi từ trong miệng chảy ra, cả người không ngừng run rẩy.

“A!”

Khang Hướng Vinh quỳ gối xuống đất, mất thăng bằng mà ngã ngửa ra sau, cơ thể vẫn còn run rẩy.

“Sao… Sao có thể, cậu trẻ tuổi như vậy…” Tiếng lẩm bẩm của Khang Hướng Vinh càng lúc càng nhỏ, hơi thở cũng dần mỏng manh.

“Tôi nói rồi, luyện quyền xem thiên phú, chứ không phải luyện lâu năm là được. Nếu không, chẳng phải ai cũng có thể trở thành đại tông sư?” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt đáp.

Này một quyền đánh vào bụng Khang Hướng Vinh, trong nháy mắt đã chấn nát toàn bộ nội tạng trong bụng ông ta. Hơn nữa ám kình nhập thể, cho dù là thần tiên cũng không sống nổi.

Đêm đó, Khang Học Quyền không liên lạc được với Khang Hướng Vinh, chỉ có thể bực bội đi vào giấc ngủ.

“Cũng không biết phó quản gia làm được chuyện hay không… Mẹ nó, nếu không phải Ngọc Tiểu Long ra mặt, chuyện này đã sớm kết thúc!” Khang Học Quyền càng nghĩ càng khó chịu.

Đang ngủ say, Khang Học Quyền bỗng cảm giác được một trận lạnh lẽo truyền đến, vội vàng bừng tỉnh, sau đó nhìn thấy một bóng người đang ngồi bên đầu giường.

Khang Học Quyền hoảng sợ, nói “Phó quản gia, chuyện đã thành công rồi à? Sao ông lại như ma…”

“Phó quản gia của anh quả thật đã biến thành ma rồi, tôi đến là muốn nói với anh một điều, mọi chuyện đến điểm nên biết dừng.” Giọng nói lạnh lùng của Tề Đẳng Nhàn vang lên.

“Là mày…” Khang Học Quyền sợ tới mức cả người lạnh lẽo.

Tên Tề Đẳng Nhàn này, sao có thể lặng yên không một tiếng động mà vào phòng của mình? Hơn nữa, lại không ai phát hiện ra, điều này thật đáng sợ!

Tề Đẳng Nhàn đặt đồ gì đó giống chiếc tay nải lên người Khang Học Quyền, hờ hững nói “Anh muốn ông ta cắt đầu tôi thì tôi cũng có quà đáp lễ, nếu có lần sau thì đây chính là kết cục của anh.”

Nói xong, Tề Đẳng Nhàn đứng dậy xoay người rời đi.

Khang Học Quyền cảm thấy tay nải kia đang rỏ nước, vội vạch một góc nhìn thoáng qua nhưng lại trực tiếp bị dọa sợ tới mức hét lên.

“Cắt cổ tương hạ tửu, khoái ý hành nhân sinh.” Tề Đẳng Nhàn đi ra biệt thự. Ban đêm lạnh như nước lại khiến hắn cảm thấy trong ngực một trận thoải mái.

Khang Học Quyền suốt đêm gấp trở về đế đô, những chuyện gặp phải ở Trung Hải làm hắn ta sợ tới mức hồn vía lên mây.

Sau khi nhà họ Khang biết Ngọc Tiểu Long có nhúng tay vào việc này thì bảo trì im lặng, không tiếp tục nhằm vào Tề Đẳng Nhàn. Chẳng qua, thù này đã kết.

Sáng sớm hôm sau, Tề Đẳng Nhàn nhận được điện thoại của Hoàng Văn Lãng thì lập tức đến chỗ ở của thị trưởng.

Bởi vì chuyện tập đoàn Kiều thị cho vay, như thế nào cũng coi như là nợ ơn Hoàng Văn Lãng, hơn nữa hắn vốn định giúp Hoàng Văn Lãng trị bệnh cho con gái ông là Hoàng Tình Ca nên khi nhận được điện thoại đã không hề do dự mà đến.

Có điều, làm hắn không tưởng được là, ở trong nhà Hoàng Văn Lãng, hắn gặp được Từ Ngạo Tuyết.

Bên cạnh Từ Ngạo Tuyết còn có một người đàn ông nhã nhặn đeo kính, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, mặc comple hàng hiệu, nói năng nho nhã, khí chất ôn hòa.

 
 
Chương 67


Chương 67

“Hoàng thị trưởng, vị này chính là kiều bào tôi chuyên môn mời từ nước Mỹ về. Ở bên Mỹ, ngài ấy là chuyên gia tâm lý nổi tiếng, Jackson tiên sinh.” Từ Ngạo Tuyết liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái rồi lại quay đi giới thiệu người đàn ông bên cạnh mình với Hoàng Văn Lãng.

“Tổng giám đốc Từ, thật là làm phiền cô, không ngờ cô lại quan tâm đến con gái tôi như vậy!”

Hoàng Văn Lãng rất cảm kích Từ Ngạo Tuyết. Mặc kệ hành động của cô ta xuất phát từ mục đích gì nhưng dù sao cô ta cũng đã không tiếc tiền mà mời chuyên gia hàng đầu như Jackson từ Mỹ đến khám và điều trị cho con gái ông, không thể không nói, cô ta rất có lòng.

Từ Ngạo Tuyết chỉ khẽ mỉm cười.

Tập đoàn Hướng thị là xí nghiệp hàng đầu của thành phố Trung Hải, một người ngoài mới đến như cô ta, muốn thâu tóm tập đoàn Hướng thị, dù có bản lĩnh cơ nào thì cũng nên tạo mối quan hệ tốt với các cơ quan địa phương.

Từ Ngạo Tuyết tâm cao khí ngạo đến từ đế đô, tuy Hoàng Văn Lãng chỉ là thị trưởng một thành phố nhưng ông có bối cảnh nên cũng cần phải làm quen. Nếu không, cô ta cũng chẳng cần phải lặn lội sang nước Mỹ xa xôi mời chuyên gia tới làm gì.

“Tề đại sư, ngài tới rồi…” Hoàng Văn Lãng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì vội tiến lên nghênh đón, bắt tay chào hỏi.

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói “Chuyện lần trước tôi phải cảm ơn thị trưởng Hoàng nên sau khi nhận được điện thoại, tôi đã lập tức tới đây!”

Hoàng Văn Lãng mới đầu cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất kiêu ngạo, nhưng giờ nghe hắn nói vậy, trong lòng bất giác cảm thấy người trẻ tuổi này cũng rất hiểu đạo lý đối nhân xử thế, ý cười trên mặt tăng thêm vài phần.

“Ba, ba tìm đến người trẻ tuổi như vậy cũng là để xem bệnh cho Tình Ca sao?” Con trai lớn của Hoàng Văn Lãng – Hoàng Kỳ Bân nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy, vị này chính là Tề đại sư ba từng nói với con.” Hoàng Văn Lãng gật đầu, “Còn không mau lại đây chào hỏi?”

“Tề đại sư? Còn trẻ như vậy? Hắn không phải là kẻ lừa đảo chứ!” Hoàng Kỳ Bân hơi ngạc nhiên, sau đó cười nhạo một tiếng, trực tiếp lắc đầu từ chối chào hỏi.

Từ Ngạo Tuyết nghe thấy lời Hoàng Văn Lãng nói thì cũng hơi sửng sốt, sau đó hỏi “Thị trưởng Hoàng có phải là nhầm lẫn gì không? Tôi biết người này, hắn chẳng qua chỉ là một cảnh ngục mà thôi, sao có thể là đại sư gì?”

Jackson – chuyên gia tâm lý người Hoa kiều nghe vậy cũng không khỏi bật cười, lắc đầu nói “Chẳng lẽ, giới học thuật ở Trung Quốc dễ dàng trà trộn như vậy. Một cảnh ngục cũng có thể giả làm đại sư trước mặt thị trưởng?”

Hoàng Kỳ Bân trực tiếp tiến lên, cười nhạo “Tiểu tử, tôi không quan tâm cậu thông qua thủ đoạn gì để lừa gạt ba tôi. Nhưng tôi khuyên cậu nên thu liễm một chút, nếu em gái tôi mà xảy ra chuyện gì…”

Hoàng Văn Lãng tỏ vẻ không vui, trầm giọng nói “A Bân, không được vô lễ với Tề đại sư!”

Hoàng Kỳ Bân không dám nói nữa, nhưng vẫn khinh thường mà bĩu môi, nhất là sau khi nghe được Từ Ngạo Tuyết chọc phá thân phận của Tề Đẳng Nhàn thì thái độ càng thêm khinh thường!

Một cảnh ngục mà thôi, có thể sánh với chuyên gia tâm lý học do Từ Ngạo Tuyết mời đến từ nước Mỹ sao? Chắc chắn hắn đã dùng thủ đoạn gì để lừa gạt bố nên mới khiến bố tin tưởng hắn như vậy!

“Đâu cần quan tâm xuất xứ của anh hùng, tuy Tề đại sư chỉ là cảnh ngục nhưng lại có bản lĩnh không hề tầm thường.” Hoàng Văn Lãng nghiêm túc nói.

Từ Ngạo Tuyết nhìn Tề Đẳng Nhàn, cười khẩy rồi cũng không nói nữa.

Tề Đẳng Nhàn cũng đang đánh giá Từ Ngạo Tuyết. Người phụ nữ này, người cũng như tên, da thịt trắng nõn bóng loáng, ngũ quan tinh xảo, có loại khí chất ngự tỷ ưu nhã.
 
Chương 68


Chương 68

“Con gái tôi tên là Hoàng Tình Ca, từ khi vợ tôi qua đời, con bé đã mắc bệnh trầm cảm. Dù đã trải qua nhiều lần điều trị nhưng vẫn không có kết quả gì. Gần đây, bệnh của con bé càng thêm nghiêm trọng, nhiều lần bừng tỉnh lúc nửa đêm, hơn nữa còn xuất hiện hành vi tự sát… Nhưng cũng may là bị phát hiện kịp thời, nếu không thì… tôi không dám nghĩ đến hậu quả.”

“Cho nên, tôi hy vọng Jackson tiên sinh và còn Tề đại sư, mong các vị tận lực chữa khỏi cho nó, nếu không được thì cũng mong có thể làm bệnh tình của con bé thuyên giảm…”

“Vì lý do công việc, tôi không có thời gian làm bạn với con bé, rất có lỗi với nó… Nếu con bé xảy ra chuyện gì, tôi cũng không còn mặt mũi nào mà xưng bố!”

Với tấm lòng chân thành tha thiết của một người bố, tuy lời Hoàng Văn Lãng nói rất đơn giản nhưng có thể nghe ra tình cảm chan chứa trong đó.

Jackson gật đầu, nói “Khi ở Mỹ, tôi đã xử lý nhiều ca bệnh tương tự, không dám nói có thể chữa khỏi cho cô Hoàng nhưng giảm bớt tuyệt đối không thành vấn đề!”

Trên mặt Từ Ngạo Tuyết không khỏi hiện ra ý cười, nếu Jackson có thể lập công trong chuyện này, như vậy, kế hoạch phát triển ở thành phố Trung Hải của cô ta nhất định sẽ được Hoàng Văn Lãng ủng hộ. Đối với kế hoạch thu mua tập đoàn Hướng thị thì đây cũng là một điều rất tốt!

Hoàng Văn Lãng cũng không nhiều lời, dẫn theo mấy người trực tiếp đến trước cửa một căn phòng. Mở cửa phòng ra, bên trong tối tăm, cửa sổ bị một tấm rèm thật dày che lấp.

Một ngụ nữ mặc đồ ngủ đang ôm hai chân, cuộn mình trên giường, tóc tai rối bời, cả người lộ ra một loại âm trầm ngăn cách với thế giới bên ngoài.

“Tình Ca, ba đến thăm con đây. Ba còn dẫn đến cho con người bạn mới…” Hoàng Văn Lãng nở nụ cười miễn cưỡng, run giọng nói.

Hoàng Tình Ca cuộn mình trên giường chẳng thèm quan tâm, mặc cho ai nhìn thấy cô ấy trong trạng thái này cũng không thể nghĩ tới cô ấy là con gái của thị trưởng thành phố này!

Jackson đã xem qua ca bệnh của Hoàng Tình Ca, lập tức đi đến trước mặt cô ấy, mỉm cười nói “Tình Ca, tôi là bạn tốt của cô, cô còn nhớ không? Khi còn nhỏ, chúng ta cùng nhau đạp xe ở đầu ngõ…”

Jackson quả nhiên không hổ là chuyên gia tới từ nước Mỹ, mới nói một câu đã khiến Hoàng Tình Ca ngẩng đầu lên, sau đó, anh ta dựa vào đó tiếp tục nói chuyện, dẫn dắt cảm xúc của Hoàng Tình Ca.

“Thấy chưa, đây mới là chuyên gia chân chính đó, đại sư ạ!” Hoàng Kỳ Bân đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, hừ lạnh châm chọc.

Tề Đẳng Nhàn không nói một lời, hai tay đút túi, yên lặng nhìn Jackson. Chỉ là, hắn bất giác mà nhíu mày.

Mười phút sau, Hoàng Tình Ca cuối cùng cũng mở miệng đáp lại Jackson vài câu. Tuy chỉ là mấy câu nói ngắn ngủi nhưng lại khiến Hoàng Văn Lãng tinh thần phấn chấn!

Hoàng Kỳ Bân hài lòng gật đầu, gần một tháng nay, em gái chưa từng mở miệng nói chuyện, đây là lần đầu tiên em ấy mở miệng nói chuyện!

Hoàng Tình Ca nhắm mắt dựa vào đầu giường, mơ màng sắp ngủ. Jackson đang tiến hành thôi miên cô ấy bằng ngôn ngữ, anh ta muốn thông qua phương thức này cấy một chút ý tưởng vào tiềm thức cô.

“Dừng lại đi, anh mà tiếp tục như vậy sẽ hại chết cô ấy!” Tề Đẳng Nhàn nhìn không được, trầm giọng nói.

“Tình trạng bây giờ của cô ấy rất tệ, nguyên nhân bệnh không những là do mẹ của cô ấy qua đời mà còn có người đứng sau muốn hại cô ấy.”

“Anh dùng phương pháp như vậy sẽ chỉ khiến bệnh của cô ấy nặng hơn, khuynh hướng tự sát cũng càng thêm mãnh liệt.”

Giọng nói của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên vang lên, đánh gãy câu nói của Jackson, nhưng lúc này Hoàng Tình Ca đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Jackson quay đầu lại, bất mãn nói với Hoàng Văn Lãng “Thị trưởng Hoàng, xin ông hãy đưa tên lừa đảo này ra ngoài ngay lập tức, đừng quấy rầy buổi trị liệu của tôi!”
 
Chương 69


Chương 69

Từ Ngạo Tuyết cũng nhíu mày nói “Họ Tề, anh không có bản lĩnh gì thì thôi đi, đừng lấy tính mạng của cô Hoàng ra đùa giỡn, đứng đây lừa người.”

Hoàng Kỳ Bân cũng giận dữ nói “Cậu không thấy trạng thái em gái tôi đang dần chuyển biến tốt đẹp sao? Tề đại sư gì chứ, tôi thấy cậu là tên lừa đảo, sợ Jackson tiên sinh thật sự chữa khỏi cho em gái tôi, cậu không thể lừa gạt bố tôi chứ gì?”

“Cậu lập tức cút ra ngoài cho tôi, nếu cậu còn dám quấy rầy Jackson tiên sinh thì tôi sẽ cho người đánh gãy chân cậu, để cậu tự mình bò đến bệnh viện!”

“Mạng của em gái tôi so với cái mạng quèn của cậu đắt gấp hàng trăm lần, nếu em ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ bắt cả nhà cậu chôn cùng!”

Tề Đẳng Nhàn trầm mặt không nói gì.

Hoàng Văn Lãng ho khan một tiếng, nói “Tề đại sư…”

Tề Đẳng Nhàn nói “Thị trưởng Hoàng, ông có tin lời tôi vừa nói không?”

Hoàng Văn Lãng rất muốn nói mình tin, nhưng Jackson rõ ràng đã giúp bệnh của Hoàng Tình Ca có cải biến rõ rệt, điều này khiến ông không thể trái lương tâm nói ra những lời này.

“Tề Đẳng Nhàn, tôi rất rõ anh là người thế nào, anh lừa được thị trưởng Hoàng nhưng không lừa được tôi đâu!”

“Nếu anh thật sự có bản lĩnh này thì bây giờ con là một cảnh ngục không tiền không quyền không thế sao?”

“Hiện tại danh tiếng của Jackson tiên sinh vang vọng khắp nước Mỹ, chi phí một lần trị liệu lên tới mười vạn đô la! Nếu anh thật sự giỏi hơn ngài ấy thì còn như bây giờ sao?”

“Dùng một ít thủ đoạn nhỏ lừa gạt thị trưởng Hoàng lại đi rêu rao khắp nơi, miệng toàn bốc phét, thật đáng xấu hổ và buồn cười!”

Từ Ngạo Tuyết không khách khí mà nói thẳng, vẻ mặt đầy coi thường.

Cô ta coi thường Tề Đẳng Nhàn là phế vật, hơn nữa, cô ta cũng nghe được đôi điều về người đàn ông này từ Ngọc Tiểu Long và Long Á Nam.

Jackson cũng không khỏi bật cười, giọng điệu khinh thường, nói “Cô Từ, không cần để ý tới loại tiểu nhân này, tôi hoàn toàn có thể chữa khỏi bệnh của cô Hoàng!”

Từ Ngạo Tuyết hất cằm về phía Tề Đẳng Nhàn, cười lạnh nói “Anh nghe thấy không?”

Hoàng Kỳ Bân cũng trầm mặt nói “Còn không mau cút ra ngoài, tên hề!”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, sau đó hơi nhún vai, nói “Được thôi, các người muốn lấy mạng người ra đùa giỡn thì tôi cũng không ngăn cản. Sau khi xảy ra chuyện thì đừng trách tôi không nhắc trước!”

“Tề đại sư, tôi biết cậu có bản lĩnh nhưng cậu cũng nên hiểu đạo lý cẩn thận từ lời nói đến việc làm!” Hoàng Văn Lãng nhìn không được mà mở miệng khuyên giải, nhưng giọng điệu có chút khó nghe.

Hoàng Kỳ Bân giận dữ quát “Đồ rác rưởi như mày mà dám nguyền rủa em gái tao? Người đâu, kéo hắn ra ngoài, đánh gãy chân cho tôi!”

Hoàng Văn Lãng lại khoát tay ngăn cản Hoàng Kỳ Bân, lạnh lùng nói “Người tới là khách, không cần quá vô lễ! Tề đại sư, cậu đi đi. Chuyện này, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu.”

Tề Đẳng Nhàn cười nhạo rồi xoay người rời đi.

“Ba, ba nhìn xem, ba tìm đến loại rác rưởi gì vậy. Loại người lừa đảo này nên đánh chết tránh cho bọn họ ra ngoài khắp nơi hại người!” Hoàng Kỳ Bân không buông tha mà mắng tiếp.

“Ở Trung Quốc còn nhiều kẻ lừa đảo thật. Nếu là ở Mỹ thì loại người này không tồn tại nổi!” Jackson cũng lên tiếng chế giễu

Hoàng Văn Lãng ngượng ngùng cười xòa, nói “Jackson tiên sinh, xin ngài hãy tiếp tục trị liệu cho con gái tôi đi!”
 
Chương 71


Chương 71

“Em gái!” Hoàng Kỳ Bân hốt hoảng, vội vàng tiến lên, muốn ôm lấy Hoàng Tình Ca không để cô không ngã xuống.

Hoàng Tình Ca lại nhanh nhẹn né tránh, cô ấy nhanh chóng chạy tới bên cửa sổ rồi kéo rèm ra, trực tiếp nhảy lên bệ cửa sổ!

“Tình Ca!!!” Hoàng Văn Lãng tuyệt vọng hét lớn, đôi chân mất lực làm ông ngã khuỵu xuống sàn.

Hoàng Tình Ca đánh vỡ cửa kính, thân thể rơi từ trên tầng hai cao hơn sáu mét xuống. Với tình trạng cơ thể của cô ấy, một khi chạm đất, cô nhất định sẽ chết, nội tạng cũng đều sẽ bị rách.

“A!”

Từ Ngạo Tuyết và Jackson cũng không khỏi phát ra tiếng kinh hô, hiển nhiên không ngờ là Hoàng Tình Ca lại đột nhiên nhảy lầu tự sát.

“Mẹ, con đến tìm mẹ đây… con xin lỗi, ngày ấy con không nên cãi nhau với mẹ.” Hoàng Tình Ca rơi tự do giữa không trung, nước mắt không ngừng chảy ra, trong lòng cảm thấy thoải mái như sắp được giải thoát.

Lúc này, Tề Đẳng Nhàn đang chậm rãi bước qua cửa, nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ vụn, ngẩng đầu nhìn thì thấy một bóng người đang từ trên trời rơi xuống.

“Bầu trời sẽ không rớt bánh có nhân, nhưng hình như sẽ rớt gái đẹp?”

Hắn đứng hai chân rộng bằng vai, hai tay nâng lên, tay phải hơi duỗi ra nhẹ nhàng uyển chuyển. Giống như chim công xòe đuôi, cẩn thận theo đuổi bạn tình.

Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn đã chạm đến thân thể đã rơi xuống của Hoàng Tình Ca giữa không trung, năm ngón tay siết chặt, kéo cô ấy về phái mình.

Ngay sau đó, hắn thuận thế tiến lên, sau đó hơi xoay người, nhẹ nhàng ôm Hoàng Tình Ca vào lòng.

Lực trùng kích thật lớn làm hắn không khỏi mất thẳng bằng nhưng hắn không hề dừng lại, lại thuận thế tiến lên và xoay người, loại bỏ lực rơi.

Hoàng Tình Ca nặng hơn bốn mươi lăm kilogram, rơi xuống từ độ cao sáu mét, nhờ có Tề Đẳng Nhàn mà tránh được kết cục hoa tàn ngọc nát.

“Cô gái, có chuyện gì nghĩ không ra mà phải nhảy lầu thế?” Tề Đẳng Nhàn cười hỏi.

“……” Hoàng Tình Ca sửng sốt, ngơ ngác nhìn Tề Đẳng Nhàn, một câu cũng nói không nên lời.

Sau đó, cô ấy lại chán nản tự oán trách bản thân, tại sao cô vẫn còn sống, tại sao cô còn chưa chết chứ?

Cô chỉ là muốn được giải thoát thôi à, sao ngay cả điều này cũng không làm được?

Lúc này, Hoàng Kỳ Bân thò đầu qua cửa sổ nhìn xuống, thấy Tề Đẳng Nhàn đang ôm Hoàng Tình Ca trong lòng vẫn còn khiếp sợ nhưng ngay sau đó mừng rỡ thốt lên “Thật tốt quá!”

Hoàng Văn Lãng nghe vậy không khỏi sửng sốt, lửa giận ngút trời, em gái nhảy lầu mà anh trai lại nói như vậy?

“Ba, Tề Đẳng Nhàn ở dưới đỡ được Tình Ca, em ấy không sao hết!” Hoàng Kỳ Bân vui mừng giải thích.

“Cái gì?!” Hoàng Văn Lãng giật mình, vội chạy tới bên cửa sổ, thò đầu nhìn xuống, quả nhiên thấy Tề Đẳng Nhàn đang ôm Hoàng Tình Ca đứng ở phía dưới.

“Phù——”

Hoàng Văn Lãng thở dài nhẹ nhõm, hai chân nhũn ra, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

Sắc mặt hai người Từ Ngạo Tuyết và Jackson đều tái đi vì khiếp sợ, sau khi biết được Hoàng Tình Ca không sao thì cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

“Về nhà đi, tôi cũng về đây.” Tề Đẳng Nhàn thả Hoàng Tình Ca xuống, lạnh nhạt nói.

Lúc này đám người Hoàng Kỳ Bân vội vàng chạy xuống lầu, thấy Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị rời khỏi đại viện thì nhanh chóng tiến lên ngăn cản.

“Tề đại sư, tề đại sư, ngài đợi một chút!” Hoàng Kỳ Bân chạy tới, đầy mặt tươi cười.
 
Chương 72


Chương 72

“Sao? Còn muốn đánh gãy chân tôi?” Tề Đẳng Nhàn nhướng mày, cười lạnh hỏi.

Hoàng Kỳ Bân hơi ngẩn ra, sau đó nịnh nọt mà cười nói “Nào dám? Vừa rồi tôi chỉ là đùa giỡn với Tề đại sư một chút thôi? Sao tôi có thể làm vậy chứ?”

Tề Đẳng Nhàn nói “Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây.”

“Tề đại sư đừng đi, đừng đi mà… Cảm ơn ngài đã ra tay cứu em gái tôi, lòng tôi vô cùng cảm kích, nhưng cứu người cứu đến cùng, đưa Phật đưa đến Tây Thiên, Tề đại sư…” Hoàng Kỳ Bân giữ cánh tay của Tề Đẳng Nhàn, không cho hắn rời đi.

Vừa này, Tề Đẳng Nhàn nói phương pháp trị liệu của Jackson không ổn, sẽ xảy ra chuyện. Quả nhiên, không lâu sau đã xảy ra chuyện như vậy.

Lúc này Hoàng Kỳ Bân mới thực sự ý thức được, Tề Đẳng Nhàn không phải kẻ lừa đảo mà là đại sư chân chính!

Hơn nữa, người bình thường có thể nhẹ nhàng đỡ được một người phụ nữ trưởng thành rơi từ sáu mét xuống sao? Nghĩ thế nào đều thấy không thể!

“Tề đại sư, ngài đừng đi…”

Hoàng Văn Lãng cũng vội vã chạy tới, lúc này, thị trưởng không còn dáng vẻ của một người quyền cao chức trọng, vẻ mặt uể oải và đầy xấu hổ.

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Thị trưởng Hoàng, vừa này là các người đuổi tôi đi, bây giờ tôi đi thì các người lại muốn giữ lại, rốt cuộc các người muốn thế nào?”

“Rất xin lỗi, thực sự rất xin lỗi ngài, vừa rồi là chúng tôi không đúng! Nhưng, dù sao Tình Ca cũng là con gái tôi, bởi vì con bé mà tôi hơi mất bình tĩnh, hy vọng ngài có thể thông cảm…” Hoàng Văn Lãng vội vàng khom lưng xin lỗi.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thị trưởng thành phố không để ý mặt mũi mà cúi đầu xin lỗi mình, ánh mắt không còn lạnh lùng như trước, bình tĩnh nói “Được, tôi có thể hiểu và tha thứ cho ông, tôi đi trước đây.”

“A?!”

Hai cha con đều không khỏi sửng sốt, vội vàng ngăn hắn lại.

“Đừng như thế mà… Tề đại sư, vừa nãy đều trách chúng tôi mắt chó không biết nhìn người, kính mong ngài đừng trách! Ngài cũng thấy tình trạng của em gái tôi rồi, mong ngài giơ cao đánh khẽ, cứu em ấy đi.” Hoàng Kỳ Bân khẩn khoản cầu xin.

“Tề đại sư, tôi thật sự biết sai rồi, xin ngài rủ lòng từ bi cứu con gái tôi!” Hoàng Văn Lãng cũng nói.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi trầm mặc, hắn không phải loại người vẫy tay gọi là tới, xua tay đuổi là đi.

Hoàng Văn Lãng ho khan một tiếng, nói “Tề đại sư, xin ngài hãy giúp cho. Về sau bất kể có chuyện gì, chỉ cần tôi có thể làm được thì khó đến mấy tôi cũng nhiệt tình hỗ trợ!”

Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, sau đó lắc đầu, nói “Được rồi, nếu ông đã nói đến mức này thì tôi sẽ nghĩ cách.”

“Vâng vâng vâng, cảm ơn Tề đại sư!” Hoàng Văn Lãng liên tục khách khí.

Tề Đẳng Nhàn lại được hai cha con Hoàng Văn Lãng và Hoàng Kỳ Bân mời vào nhà, đám người giúp vừa mới phỉ nhổ hắn, lúc này ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Thị trưởng Hoàng, thật là ngại quá, chuyện vừa rồi nằm ngoài dự đoán của tôi…” Jackson đi tới, xấu hổ giải thích.

“Jackson tiên sinh, chuyện này không trách ngài, tình huống của con gái tôi có chút phức tạp.” Hoàng Văn Lãng thở dài, nói, “Chuyện kế tiếp, giao cho Tề đại sư!”

Từ Ngạo Tuyết ngẩn ra, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, ngạc nhiên nói “Thị trưởng Hoàng, ngài thật sự định để kẻ lừa đảo này…”

“Kẻ lừa đảo? Hừ, hoang đường! Câu nói của Tề đại sư không phải ứng nghiệm rồi sao? Tổng giám đốc Từ, xin cô hãy tự trọng!” Hoàng Văn Lãng nhíu mày, trầm giọng nói.
 
Chương 73


Chương 73

Từ Ngạo Tuyết không dám nói tiếp, nghiến răng oán hận mà lườm Tề Đẳng Nhàn.

Jackson thì lắc đầu, nói “Chuyện tôi không có biện pháp giải quyết, một cảnh ngục như hắn có thể xử lý được sao?”

“Thị trưởng Hoàng, tôi đề nghị ông cho tôi thêm chút thời gian để tôi nghiên cứu sâu về bệnh của cô Hoàng, tôi khẳng định có thể xây dựng một phương án điều trị tuyệt vời.”

“Nếu để hắn nói bậy bạ khiến bệnh của cô Hoàng nặng thêm thì chỉ sợ đến lúc đó việc trị liệu sẽ càng thêm khó khăn!”

Dù sao Jackson cũng là chuyên gia, lời anh ta nói làm hai người Hoàng Văn Lãng và Hoàng Kỳ Bân không khỏi trầm mặc, nghiêm túc suy nghĩ.

“Các người quyết định nhanh đi.” Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu tình nhìn hai cha con Hoàng Văn Lãng, lạnh nhạt lên tiếng.

Hoàng Văn Lãng cắn răng hạ quyết tâm, nói “Để Tề đại sư trị liệu cho con gái tôi trước đi!”

Jackson nghe vậy thì mặt đầy thất vọng, sau đó nhìn Tề Đẳng Nhàn khinh thường cười lạnh, nói “Anh chẳng qua là mèo mù vớ phải chuột chết thôi, để cho anh làm, chỉ sẽ làm bệnh tình của cô ấy càng thêm nghiêm trọng.”

“Tôi có thể chữa khỏi cho cô ấy.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt tuyên bố.

“Cậu có thể chữa khỏi cho cô ấy? Cậu nói đùa đấy hả, chuyên gia ở nước Mỹ như tôi còn không thể giải quyết, một cảnh ngục nhỏ bé như cậu mà mạnh miệng thật đấy!” Jackson chế nhạo.

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Chuyện đơn giản, một giờ là xong.”

Jackson sửng sốt, sau đó cười to nói “Ha ha, lúc này tôi có thể khẳng định cậu chính là kẻ lừa đảo! Một giờ là xong? Cậu đang đùa cái gì vậy, nếu cậu có thể làm được thì các chuyên gia tâm lý học trên toàn thế giới còn mặt mũi nào mà hành nghề?”

Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý, nhưng Hoàng Văn Lãng lại cảm thấy bản thân vừa rồi mồm nhanh hơn não, đặt cược quá lớn.

“Được thôi, nếu cậu có thể chữa khỏi cho cô ấy trong vòng một giờ thì tôi sẽ ngay lập tức cho cậu năm trăm vạn đôla mỹ!” Jackson lạnh lùng nói.

“Nhưng nếu cậu không chữa được thì cậu phải quỳ xuống nhận sai với tất cả các nhà tâm lý học trên toàn thế giới, thừa nhận bản thân là một tên lừa đảo vô liêm sỉ!”

“Tôi hy vọng, thị trưởng Hoàng có thể làm nhân chứng cho chúng tôi!”

“Sao thế, sao cậu không dám nói tiếp?”

“Có phải là thấy tôi lấy ra nhiều tiền cược như vậy nên sợ rồi không?”

“Ha ha, cậu không cần có gánh nặng tâm lý đâu. Bởi vì cậu vốn không thể thắng được năm trăm vạn đôla mỹ này, càng không thể chữa khỏi cho cô Hoàng trong vòng một giờ!”

Jackson đầy mặt khinh thường, nhìn Tề Đẳng Nhàn, tiếp tục chế nhạo “Đúng là kẻ lừa đảo, Trung Quốc lắm kẻ lừa đảo thật!”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Không phải, tôi chỉ là lần đầu thấy có người xa lạ vô duyên vô cớ muốn tặng cho mình năm trăm vạn đôla mỹ nên cảm thấy có chút kỳ quái thôi.”

Lời này của hắn vừa nói ra, mọi người đều không khỏi sững sờ.

Tuy giọng điệu bình thường nhưng nội dung thực sự đáng giận? Làm người bị nhằm vào suýt tức đến vỡ mạch máu não!

Jackson lạnh lùng nói “Được, nếu cậu có bản lĩnh như vậy thì cứ lấy tiền của tôi đi! Chỉ cần trong vòng một giờ có thể chữa khỏi cho cô Hoàng!”

Anh ta đã lăn lộn trong giới tâm lý học nhiều năm, từng điều trị vô số người bệnh mắc các loại vấn đề tâm lý. Chỉ là trường hợp như Hoàng Tình Ca là khá hiếm thấy. Hơn nữa, bệnh này thường phỉa hao phí rất nhiều thời gian và tâm huyết mới có thể chữa khỏi, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại nói một giờ là được. Đừng nói lấy ra năm trăm vạn đôla Mỹ làm tiền đặt cược, cho dù đánh chết anh ta thì anh ta cũng không tin.
 
Chương 74


Chương 74

“Tề đại sư, ngài xem…” Hoàng Văn Lãng ho khan một tiếng, hỏi.

“Được thôi, vậy làm theo lời anh ta nói đi!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, vẻ mặt không sao cả.

“Nếu tôi thắng, tôi sẽ lấy năm trăm vạn đôla Mỹ từ anh ta; nếu tôi thua thì tôi sẽ quỳ xuống, thừa nhận bản thân là kẻ lừa đảo.”

Jackson cười nhạo, nói “Cũng không thể đơn giản như vậy, nếu cậu thua, ngoài việc quỳ xuống thừa nhận mình là kẻ lừa đảo thì cậu còn phải đăng tin lên báo và mạng, tuyên bố thân phận kẻ lừa đảo của mình cho mọi người trên toàn thế giới đều biết!”

Tề Đẳng Nhàn búng tay một cái, nói “Vậy cứ quyết định như vậy đi, bây giờ tôi sẽ đi chữa bệnh cho cô Hoàng, thị trưởng Hoàng, ông làm nhân chứng cho vụ cá cược này đi. Thời gian cá cược là một tiếng đồng hồ.”

“Được!” Hoàng Văn Lãng không nói hai lời trực tiếp đồng ý.

Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn, ngay cả Jackson còn chưa thể giải quyết, cô ta không tin Tề Đẳng Nhàn lại có năng lực này.

Hơn nữa, Tề Đẳng Nhàn đồng ý cá cược sảng khoái như vậy, hẳn là bị Jackson bức đến bên vách núi không thể không cố gắng chống đỡ mà thôi.

“Bây giờ tôi phải đi chữa bệnh cho cô Hoàng, thời hạn một giờ, trong lúc đó các người đừng quấy rầy tôi. Một giờ sau, tôi sẽ đi ra.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.

“Không thành vấn đề!” Hoàng Văn Lãng đồng ý.

Hoàng Kỳ Bân có chút do dự, dù sao để Tề Đẳng Nhàn ở cùng một phòng với em gái, ít nhiều vẫn có chút không ổn…

Có điều, anh ta cũng không dám nói thêm gì, tránh Tề Đẳng Nhàn thật sự bỏ gánh chạy lấy người.

“Hừ, giả thần giả quỷ!” Jackson cười lạnh, chỉ chờ một giờ sau, xem bộ mặt thật của Tề Đẳng Nhàn bị vạch trần không thể che giấu nữa.

Tề Đẳng Nhàn đi vào phòng, kéo rèm cửa sổ lên, nhìn Hoàng Tình Ca đang ngây ra như phỗng, bình tĩnh nói “Có phải gần đây cô thường xuyên gặp ác mộng không? Mơ thấy người mẹ đã chết của mình, hơn nữa, trong mơ bà ấy thường xuyên đổ lỗi cho cô nên cô mới sinh ra ý nghĩ tự sát?”

Hoàng Tình Ca nhịn không được mà ngẩng đầu lên nhìn Tề Đẳng Nhàn, dưới mái tóc rối bời xõa tung là một khuôn mặt tiều tụy.

“Anh… làm sao anh… biết?” Do lâu rồi không nói chuyện, nên khi nói ra, Hoàng Tình Ca nói khá lắp bắp.

“Có người âm thầm dùng tà thuật hại cô, hơn nữa, cô thử nghĩ lại xem, tình mẹ rộng bao la, trên đời này lại có người mẹ nào không hy vọng con mình sống tốt chứ?” Tề Đẳng Nhàn nói tới đây thì không nhịn được mà thở dài.

Hoàng Tình Ca im lặng, vòng tay ôm đầu gối.

“Nhìn vào mắt tôi.” Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên lên tiếng.

Hoàng Tình Ca theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn. Trong nháy mắt hai đôi mắt đối diện, trong mắt cô ấy lộ ra mê mang.

Trong nhà phật từng có cao tăng quán đỉnh cho đệ tử, loại quán đỉnh này không giống kiểu truyền nội lực như trong tiểu thuyết võ hiệp mà giống một loại thôi miên hơn, cũng có thể coi là thôi miên tâm linh.

Thông qua loại thôi miên này, các cao tăng có thể truyền đạt ý tưởng, Phật pháp…

Lúc này, Tề Đẳng Nhàn cũng đang làm quán đỉnh tương tự với Hoàng Tình Ca, hơn nữa lực lượng tâm linh của hắn mạnh mẽ đến mức làm người ta líu lưỡi, chỉ qua một cái nhìn nhau trong nháy mắt đã có thể hoàn thành thôi miên Hoàng Tình Ca.

“Ngủ đi, cô sẽ gặp lại mẹ mình, bà ấy sẽ nói với cô những lời bà ấy chân chính muốn nói.” Tề Đẳng Nhàn duỗi tay nhấn vào giữa mày Hoàng Tình Ca.
 
Chương 75


Chương 75

Cơ thể Hoàng Tình Ca theo đó mà ngã xuống, phịch một tiếng, ngã ra giường và chìm vào giấc ngủ.

Tề Đẳng Nhàn thu tay về không làm gì nữa mà chỉ ngồi chờ bên cạnh.

Hoàng Tình Ca ngủ rất say, hô hấp đều đều. Hơn nữa, điều kỳ diệu là trong khi ngủ, sắc mặt của cô ấy dần trở nên tốt hơn. Luồng khí đen quấn quanh ấn đường cũng chậm rãi biến mất.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy một màn này thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên, người có võ công càng cao, khí huyết càng tràn đầy thì dương khí và chính khí cũng càng nhiều, rất dễ khắc chế những loại khí âm sát này.

“Bên trong không có động tĩnh gì, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Hoàng Kỳ Bân đứng bên ngoài áp tai vào cửa để nghe, nhưng bên trong ngay cả một tiếng động cũng không có, làm anh ta lòng nóng như lửa đốt.

“Tề đại sư hẳn là có cách độc đáo của mình, con đừng sốt ruột như thế.” Hoàng Văn Lãng cũng rất lo lắng nhưng vẫn nói vậy để an ủi con trai.

Nói xong, ông bất giác nhớ tới cảnh lần đầu gặp Tề Đẳng Nhàn. Khi đó, ông cũng không hề tin Tề Đẳng Nhàn nhưng cuối cùng, vẫn là Tề Đẳng Nhàn ra tay cứu ông một mạng.

Từ Ngạo Tuyết ngồi gần đó không nói gì. Cô ta thực sự rất muốn xem, một giờ sau Tề Đẳng Nhàn không thể chữa khỏi bệnh của Hoàng Tình Ca sẽ giải thích thế nào với hai người Hoàng Văn Lãng và Hoàng Kỳ Bân?

Về phần Jackson, anh ta đã chắc chắn Tề Đẳng Nhàn đang giả vờ thần bí từ trước, nếu không, bên trong sao có thể không có động tĩnh gì?

“Đoán chừng lúc này tên cảnh ngục nhỏ đó đang mắt to trừng mắt nhỏ với cô Hoàng mà thôi, hắn biết tâm lý học là cái gì à?” Jackson kinh thường giễu cợt.

“Tí tách, tí tách, tí tách ——”

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắp hết hạn thời gian một giờ.

Hoàng Tình Ca vẫn đang cuộn mình ngủ trên giường, có điều đã không an ổn như ban đầu. Lúc này, cô ấy chợt khóc, như thể mơ thấy cái gì…

“Mẹ, con xin lỗi, lúc ấy con không nên tùy hứng…” Hoàng Tình Ca vừa khóc vừa nói mớ.

Tề Đẳng Nhàn nhìn đồng hồ, thấy đã đến một giờ bèn đứng dậy, đi đến bên cửa sổ rồi đột nhiên kéo rèm ra!

Ánh mặt trời chói mắt chiếu vào trong phòng như làm sống dậy cả không gian, Hoàng Tình Ca cũng bị ánh mặt trời đánh thức.

Khi cô ấy tỉnh lại vẫn không ngừng rơi nước mắt, vẻ mặt mờ mịt.

“Bây giờ, thấy trong lòng dễ chịu hơn chưa?” Tề Đẳng Nhàn quay đầu hỏi.

“Cảm ơn.” Hoàng Tình Ca nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, giống như trút bỏ tâm ma, cả người toát ra một loại khí chất hoàn toàn bất đồng lúc trước.

“Không khách khí.” Tề Đẳng Nhàn cười, thản nhiên đáp.

Lúc này, cửa phòng cũng bị Hoàng Văn Lãng mở ra.

Jackson gấp không chờ nổi xông vào đầu tiên, cười lạnh nói “Thời hạn một giờ tới rồi, cậu quỳ xuống cho tôi!”

Tề Đẳng Nhàn khó hiểu nhìn Jackson, ngạc nhiên nói “Không phải là ông nên ngoan ngoãn giao 5 triệu khối vàng cho tôi à?”

Jackson nghe vậy, sắc mặt lăp tức đen xì, phẫn nộ nói “Anh định ăn quỵt à?”

“Tôi thấy, là ông định ăn quỵt mới đúng!” Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt nghiêm túc nói.

Lúc này Hoàng Văn Lãng cũng đẩy cửa bước vào phòng, thấy Hoàng Tình Ca ngồi trên giường, nhưng, không phải bộ dáng ôm hai chân cuộn tròn trên giường nữa.
 
Chương 76


Chương 76

Ông không khỏi có hơi giật mình, sau đó nhẹ nhàng hỏi “Tình Ca, con đã khỏe hơn chưa?”

Hoàng Tình Ca ngẩng lên nhìn Hoàng Văn Lãng, gật gật đầu, nói “Bố, con vừa mơ thấy mẹ……”

Jackson nghe thấy những lời này, lập tức quay phắt đầu lại, trợn tròn mắt.

Hoàng Tình Ca trước đây vẫn luôn tự bế, nhưng bây giờ, lại vì Hoàng Văn Lãng chủ động mở mồm nói chuyện? Hơn nữa còn nói một câu dài, chứ không phải mấy câu ngắn kiểu ừ hả ờ các thứ.

“Mẹ không trách con, còn bảo con phải sống tốt, phải biết trân trọng cuộc sống hiện tại, bảo vệ gia đình thật tốt……” Hoàng Tình Ca lau nước mắt nói, cả người run rẩy, thút tha thút thít.

“Tiểu Ca, mẹ không trách em đâu, người mẹ yêu thương nhất là em, sao mẹ lại trách em được chứ?” Hoàng Kỳ Bân cũng tiến lên trước nói, nhẹ nhàng vỗ lên vai Tình Ca.

Tề Đẳng Nhàn nhìn Jackson bĩu môi, cười như không cười nói “Ông đã thấy rõ chưa? 5 triệu khối vàng, nhanh chóng giao ra đi.”

Jackson không dám tin nhìn cảnh tượng trước mặt, cơ thể không ngừng run lên, Sao có thể….. Một tiếng, trị khỏi căn bệnh trầm cảm nặng nhiều năm của Hoàng Tình Ca.

Từ Ngạo Tuyết cũng đứng ở cửa nhìn cảnh tượng trong phòng, Trong con ngươi xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, người này, rốt cuộc dùng cách gì khiến Hoàng Tình Ca khỏe lại vậy?

Hoàng Văn Lãng cũng nhận ra được vấn đề này, vội vàng nói “Tề đại sư, cảm ơn cậu, thật sự vô cùng cảm ơn cậu! Nhờ có cậu mà bệnh tình nhiều năm nay vẫn không thể chữa được của Tình Ca đã khỏi, tôi thật sự không biết lấy gì để báo đáp!”

“Không thể nào, chuyện này không thể nào……” Đến giờ này Jackson vẫn không không tin, lẩm bẩm nói, “Nhất định là các người cấu kết với nhau lừa tôi!”

“Ngài Jackson, xin tự trọng!” Sắc mặt Hoàng Văn Lãng lập tức đen lại, trầm giọng nói.

Jackson lớn tiếng nghi ngờ, “Trên thế giới không có ai có thể trị khỏi người mắc bệnh trầm cảm lâu năm trong một tiếng cả, các người nhất định là hợp tác với nhau lừa tôi, muốn lừa tiền của tôi!”

Tề Đẳng Nhàn cười khẩy, căn bệnh trầm cảm của Hoàng Tình Ca là có lý do, bởi vì cô luôn gặp ác mộng, mơ thấy mẹ cô đang trách móc cô.

Nhưng thật ra, là có người âm thầm dùng tà thuật hại cô ấy.

Tề Đẳng Nhàn tìm được nguyên nhân, trực tiếp giải quyết luôn từ gốc rễ vấn đề, Hoàng Tình Ca lập tức nhanh chóng có thể khỏe lại rồi, chẳng có gì lạ cả.

“Đám người Hoa đê tiện bỉ ổi các người, lại dùng cách như thế này để lừa người Mĩ cao quý như tôi! Các người là bọn lừa đảo hoành hành ngang ngược, bác sĩ giả đâu chả có, vì lừa tiền mà không từ thủ đoạn……” Jackson hét lớn.

“Bốp!”

Hoàng Văn Lãng vô cùng tức giận, tát thẳng vào mặt Jackson.

“Ngài Jackson, ông có thể chỉ trích chúng tôi, nhưng ông không được sỉ nhục tổ quốc của chúng tôi! Trong cơ thể ông vẫn đang chảy dòng máu của con cháu Viêm Hoàng! Đừng vì bản thân đổi quốc tịch khác, mà quên mất tổ tông của mình, coi thường tổ quốc của chính mình!” Hoàng Văn Lãng trầm giọng nói.

Từ Ngạo Tuyết thấy tình hình không ổn, vội vàng chạy đến, cũng trầm giọng trách móc “Jack, ông quá đáng rồi, đừng quên rằng ông cũng từng là người Hoa!”

Hoàng Văn Lãng lạnh giọng nói “Để tôi nghe lại lời như thế một lần nữa, tôi bảo đảm ông không thoát khỏi thành phố Trung Hải được!”

Lúc này Jackson mới nhận ra đây là Trung Quốc, chứ không phải nước Mĩ, quan chức chính phủ ở đây ai cũng có quyền có thế, một tay che trời, giống như hoàng đế vậy, nếu thật sự chọc giận vị thị trưởng này, bản thân sợ là thật sự không ra khỏi thành phố này……

“5 triệu khối vàng, lấy ra đây!” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nhìn Jackson, giơ tay ra.
 
Chương 77


Chương 77

Mặt Jackson cứng đơ, rút thẻ ngân hàng ra từ trong ví, đưa cho Tề Đẳng Nhàn, khuôn mắt như chết cha chết mẹ nói “mật khẩu là sáu số không!”

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp giao cho Hoàng Kỳ Bân, sau đó đưa cả thẻ ngân hàng của mình cho hắn, nói “làm phiền Hoàng thiếu gia giúp tôi một chuyện, chuyển tiền vào tài khoản của tôi!”

Hắn cũng không phải là thằng ngu, nhỡ may sau khi Jackson rời đi, trực tiếp đóng băng tài khoản ngân hàng, vậy chẳng phải là một cắc tiền hắn cũng không có.

Hoàng Kỳ Bân đối diện với vị ân nhân này, tất nhiên là không nói hai lời, cầm lấy thẻ ngân hàng liền dùng máy tính xử lý.

” Thị trưởng Hoàng, chuyện ngày hôm nay tôi thật sự xin lỗi, tôi cũng không ngờ ông ấy nói không giữ lời…… Ngoài ra, chúc mừng Hoàng tiểu thư khỏe mạnh trở lại!” Từ Ngạo Tuyết tiếc nuối nói với Hoàng Văn Lãng.

“Từ tổng khách sáo rồi, cô có thể có lòng giúp tôi tìm một vị bác sĩ tôi đã rất cảm động rồi.” Hoàng Văn Lãng cười nói với Từ Ngạo Tuyết, sau đó đích thân tiễn cô rời khỏi nhà họ Hoàng.

Tề Đẳng Nhàn nhìn lướt qua điện thoại, phát hiện tiền đã được chuyển vào tài khoản, năm triệu khối vàng đã được chuyển thành nhân dân tệ.

“Tề đại sư, dù sao thì vàng cũng không tiện, tôi giúp cậu đổi tất cả thành nhân dân tệ, tổng cộng là hơn 30 triệu tệ, cậu kiểm tra thử xem.” Hoàng Kỳ Bân trả lại thẻ ngân hàng cho Tề Đẳng Nhàn, cung kính nói.

“Cảm ơn Hoàng thiếu gia giúp đỡ.” Tề Đẳng Nhàn cười nói.

Hoàng Văn Lãng mời Tề Đẳng Nhàn ngồi, sau đó bàn chuyện bất động sản Trương Thị.

Bất động sản Trương Thị cuỗm tiền bỏ chạy rồi……” Hoàng Văn Lãng trầm giọng nói, “tôi nghe nói nhà họ Kiều đầu tư vào bất động sản Trương Thị mấy chục triệu tệ?”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi ngạc nhiên, sau đó gật đầu, nói “Đúng vậy, tôi từng khuyên bọn họ nhưng bọn họ không nghe.”

Hoảng Văn Lãng cười nói “Vậy nhà họ Kiều cũng coi như là trong cái rủi có cái may, để tôi tiết lộ một thông tin vô cùng có lợi!”

Tề Đẳng Nhàn ngơ ngác, bất động sản Trương Thị cũng đã cuỗm tiền chạy mất rồi, còn có cái nữa mà vô cùng có lợi?

“Bất động sản Trương Thị cuỗm hết sạch tiền bỏ chạy, chỉ để lại miếng đất đang chờ khai phá không đáng tiền, nó là vùng đất đai cằn cỗi của thành phố Trung Hải. Rất nhiều năm trước, đây là nơi cảnh sát chuyên dùng để xử bắn phạm nhân.” Hoàng Văn Lãng lôi tấm bản đồ thành phố Trung Hải ra, vừa chỉ vừa chậm rãi nói.

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, miếng đất này, bất động sản Trương Thị ban đầu chỉ mất một ít tiền để thu mua. Chỉ là, qua rất nhiều năm, Trung Hải vẫn chưa đưa miếng đất này vào quy hoạch, nên vẫn luôn bị bỏ hoang.

Bây giờ bất động sản Trương Thị chạy trốn, miếng đất này bị bỏ lại. Mấy tòa nhà, cửa hàng chưa hoàn thành, tự nhiên cũng sẽ do những cổ đông mới phân chia với nhau.

Nhưng, những tài sản này đều không đáng tiền, căn bản không bù đắp được tổn thất cũng ban cổ đông.

Bất động sản Trương Thị lấy việc vội vàng đưa ra thị trường làm lý do, nói là phát phúc lợi cho nhân viên nội bộ, tăng vốn và mở rộng cổ phần, thông tin này truyền ra ngoài, hút về một lượng tiền lên, phải lên đến mấy tỉ tệ.

Bây giờ bọn họ vừa bỏ chạy, những người bỏ tiền ra mua cổ phần, đa phần đều có ý muốn thắt cổ chết luôn cho rồi.

“Cái tôi muốn nói với cậu là, vận may của bất động sản Trương Thị cực kỳ không tốt…… Bọn họ vừa chạy trốn, thì tỉnh liền triệu tập hội nghị, tỉnh chỉ đích danh Trung Hải đầu tiên, muốn khai phá trọng điểm vào miếng đất này, biến nơi này thành đặc khu thương mại cỡ lớn!”

Tay của Hoàng Văn Lãng, chỉ vào địa danh “thung lũng chết”.
 
Chương 78


Chương 78

Tề Đẳng Nhàn nghe đến đây, liền trầm ngâm.

Ngược lại không ngờ tới, đây mới thực sự là trong họa có phúc.

Bất động sản Trương thị cuỗm tiền chạy trốn, nhà họ Kiều lại đầu tư mấy chục triệu tệ vào, nhưng bất động sản Trương thị vừa bỏ trốn thì tỉnh triệu tập mở hội nghị, muốn tiến hành khai phá trọng điểm thung lũng chết?

Nếu bất động sản Trương thị cố gắng thêm mấy ngày, nói không chừng, lập tức có thể từ bờ vực phá sản, một bước lên mây, một lần nữa trở thành miếng bánh ngon ngọt của thành phố trung Hải rồi.

Đáng tiếc, lòng người hiểm ác, thấy bản thân sắp phá sản, chỉ biết ôm tiền chạy trốn, hoàn toàn không nghĩ cách giải quyết vấn đề.

“Liên quan đến lần triệu tập hội nghị này của tỉnh là tuyệt đối bí mật…… Ôi? Sao tôi lại nói đến hội nghị của tỉnh nhỉ, vừa nãy chắc tôi không lỡ nói ra cái gì đâu đúng không?” Hoàng Văn Lãng ho khan, sau đó kinh ngạc nói.

“Không có không có, vừa này thị trưởng Hoàng chỉ là kể với tôi cái thung lũng chết này trước đây là nơi cảnh sát chuyên dùng để xử bắn tội phạm thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười nói.

Hoàng Văn Lãng lộ ra ánh mắt tán thưởng, con người ông làm việc vô cùng có nguyên tắc, nếu như không phải lần này Tề Đẳng Nhàn cứu Hoàng Tình Ca còn hoàn toàn chữa khỏi tâm bệnh của Hoàng Tình Ca, ông cũng không để lộ thông tin quan trọng như vậy cho hắn. Hơn nữa vừa đúng lúc, nhà họ Kiều có quan hệ thân thiết với Tề Đẳng Nhàn kia, cũng đầu tư mấy chục triệu tệ vào bất động sản Trương thị.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn rời khỏi nhà họ Hoàng, trong lòng không khỏi cảm khái, chẳng trách kinh doanh và chính trị không thể tách khỏi nhau, có chính sách mật trợ giúp, muốn làm giàu không phải là quá dễ dàng rồi sao.

Cái nơi chim không thèm đậu như thung lũng chết, ai mà biết được tỉnh Đông Hải lại tự nhiên chỉ đích danh làm khu vực khai phá trọng điểm, biến nó thành đặc khu thương mại?

“Tề Đẳng Nhàn đâu?” Lúc này Hoàng Tình Ca đi ra từ trong phòng, không nhìn thấy người liền ngạc nhiên hỏi.

Hoàng Văn Lãng quay đầu lại, không khỏi càng thêm ngạc nhiên, bởi vì, con gái ông hoàn toàn thay đổi rồi.

Mấy năm nay, Hoàng Tình Ca luôn bị tâm bệnh dày vò, cả ngày không ra khỏi phòng, đầu tóc thì lúc nào nhớ đến mới gội, một đứa con gái, mà lại khiến bản thân mình lôi thôi lếch thếch như thế.

Mặc dù sợi tóc của cô còn xơ cứng, nhưng mà lúc này đã không còn rồi tung lên nữa, mà đã chỉnh trang lại vô cùng gọn gàng, vuốt ra sau tai, còn kẹp một chiếc kẹp tóc vô cùng tinh xảo.

Bộ quần áo ngủ dúm dó cũng đã đổi thành chiếc váy Chanel liền thân đã mấy năm rồi không động đến, trên cổ tay là chiếc đồng hồ Longines đã ngừng hoạt động từ lâu, đôi khuyên tai Cartier rủ xuống bên tai……. đồ trang sức trang nhã mộc mạc hoàn toàn để lộ ra vẻ đẹp ngọt ngào sẵn có của cô.

Hoàng Kỳ Bân nói “Tề đại sư vừa nói chuyện với bố một lúc thì về rồi.”

Hoàng Tình Ca không khỏi nhíu mày lại, sau đó tức giận nói “Mọi người chẳng lịch sự gì cả, anh ấy cứu con, hơn nữa còn trị khỏi bệnh cho con, dù sao cũng phải mời anh ấy ở lại ăn cơm chứ!”

Hoàng Văn Lãng ách một tiếng, dường như bị nghẹn.

Vẻ mặt Hoàng Kỳ Bân cũng lộ vẻ ngượng ngùng, không biết phải nói gì.

Hoàng Tình Ca oán giận dậm dậm chân, nói “Con không quan tâm, mọi người phải mời anh ấy quay lại, con muốn mời anh ấy ăn cơm, chân thành cảm ơn anh ấy!”

“Hahaha…… Tình Ca, nhà Tề đại sư hôm nay có nhiều chuyện, con cũng đừng làm phiền cậu ấy. Đợi đến sinh nhật con, bố sắp xếp cho con, đảm bảo cậu ấy cũng có mặt, có được không?” Hoảng Văn Lãng hỏi.

“Ờm? Vậy cũng được? Sinh nhật ngày hôm đấy, con muốn trang điểm thành công chúa đẹp nhất buổi tiệc! Bố nhất định phải sắp xếp độc đáo một chút.” Hoảng Tình Ca suy nghĩ rồi thành thật nói.

 
 
Chương 79


Chương 79

Hoàng Văn Lãng đáp “Được, để về bố mượn bác cả con cái du thuyền, đến lúc đấy tổ chức tiệc sinh nhật trên biển cho con, con thấy thế nào?”

Hoàng Tình Ca thấy ý kiến này không tồi, sau đó cười đáp “Nhưng mà, Tề Đẳng Nhàn nhất định phải có mặt, nếu không, tiệc sinh nhật này không tổ chức cũng được!”

“Được được được!” Hoàng Văn Lãng nhanh chóng đồng ý.

Hoàng Tình Ca hừ lạnh một tiếng, liền quay người rời đi.

Hoàng Kỳ Bân ho khan nói “Bố, con nhớ người từng nói, Tề đại sư dường như đã kết hôn rồi? Đối tượng là chủ tịch tập đoàn Kiều thị, Kiều Thu Mộng.”

Hoàng Văn Lãng nhàn nhạt nói “Chỉ cần em gái con thích, kết hôn rồi cũng đâu phải không thể ly hôn.”

Hoàng Kỳ Bân thiếu chút nữa là nôn ra máu, trước đây không phải ông già nhà mình còn rất hà khắc, đừng nói là người không có hậu thuẫn gì như Tề Đẳng Nhàn, có khi đến cả mấy cậu ấm nhà giàu muốn theo đuổi Hoàng Tình Ca đều bị ông trực tiếp từ chối rồi.

Bây giờ, em gái dường như có khuynh hướng thích một người đàn ông đã có vợ, ông lại không có bất kì ý kiến nào!

Xem ra, em gái tự bế mấy năm nay khiến tâm tính của ông già thay đổi rồi, chỉ cần em gái vui vẻ thì thế nào cũng được……

Tề Đẳng Nhàn mới quay lại biệt thự trên sơn trang Vân Đỉnh, liền nhận được điện thoại của Lý Vân Uyển.

“Ngài Tề, quả thật bị ngài nói trúng rồi, bất động sản Trương thị ôm tiền bỏ chạy rồi, bây giờ những người phải chịu khoản nợ đang chen chúc nhau sắp sập cả công ty! Nhưng trong công ty, chỉ còn lại mấy nhân viên nhỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra……” Lý Vân Uyển vội vàng nói.

“Tôi đã biết rồi.” Tề Đẳng Nhàn thở dài một hơi, “Cô đợi chút, chú Kiều gọi điện thoại đến.”

Tề Đẳng Nhàn cúp điện thoại của Lý Vân Uyển trước, rồi nghe điện thoại của Kiều Quốc Đào “Đẳng Nhàn, giấy chuyển nhượng quyền sở hữu ba chục triệu tệ cổ phần cho cháu đang ở trong tay cháu đúng không? Cháu mang đến nhà một chút đi.”

Tề Đẳng Nhàn cười khổ, nói “Vâng, giờ cháu qua đây.”

“Bọn chú đã sai ngay từ đầu, còn hiểu nhầm ý tốt của cháu, mong cháu đừng để trong lòng.” Kiều Quốc Đào buồn bã nói.

“Không sao đâu chú Kiều, chúng ta là người một nhà, không cần nói chuyện như người xa lạ như vậy, giờ cháu qua đây.” Tề Đằng Nhàn nói.

Nói xong, Tề Đẳng Nhàn liền lấy giấy chuyển nhượng cổ phần, chuẩn bị đến nhà họ Kiều.

Lý Vân Uyển lại gọi điện thoại nói “Tôi khuyên anh đừng qua đó sớm như thế, bây giờ nhà họ Kiều đang ôm một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, nếu anh mà đi, khó đảm bảo không bị bọn họ phát tiết lên người.”

Tề Đẳng Nhàn nói “Vậy tôi càng phải đi, chẳng lẽ lại để Thu Mộng một mình chịu đựng áp lực?”

Lý Vân Uyển chỉ đành thở dài một hơi rồi cúp điện thoại, chuyện này, cô ấy lực bất tòng tâm. Còn phải cảm ơn Tề Đằng Nhàn giúp cô ấy tránh được trận tai họa lần này, nếu không, bản thân sợ là đã bị tên khốn nạn Trương Thiệu Kiệt lừa mất mấy chục triệu tệ rồi.

Tệ Đằng Nhàn vội vàng lái con xe Phaeton đến nhà họ Kiều, đến nơi nhà họ Kiều đã cãi loạn lên rồi.

Dì lớn dì bé đều đến hết rồi, người nào cũng chỉ vào mũi Kiều Thu Mộng mà mắng, mắng cô ta là đồ lừa đảo, bắt cô trả lại tiền mồ hôi nước mắt cho họ.

Kiều Thu Mộng vô cùng tủi thân, bản thân cô cũng đầu tư cả hai chục triệu tệ, công thêm tiền đầu tư lặt vặt của mọi người, cũng phải gần ba chục triệu tệ…… Kết quả, bây giờ chỉ đổi lại một đống cổ phần rác rưởi!

Miếng đất thung lũng chết đấy là điều kiện thế chấp chính trong hợp đồng, số tiền đầu tư của nhà họ Kiều gần như lấy được hết phần thế chấp của bất động sản Trương thị.

 
 
Chương 80


Chương 80

“Đây chính là tiền từ trên trời rơi xuống còn gì nữa!” Sau khi Tề Đẳng Nhàn nắm bắt được tình hình, ngược lại vô cùng vui mừng.

Kết quả, biểu cảm của hắn bị mẹ vợ để ý.

Bàng Tú Vân lập tức nổi trận lôi đình đứng dậy, đánh một cái vào gáy Tề Đẳng Nhàn, tức giận nói “Cái tên khốn nhà anh, sói mắt trắng, anh bây giờ còn thấy vui sướng khi người khác gặp họa có phải không?!”

“Dì Bàng, cháu không có ý đấy……”

Cho dù Tề Đẳng Nhàn có là cao thủ tuyệt thế, nhưng cũng không tránh được cái đánh bất ngờ của Bàng Tú Vân, làm hắn ngơ ra một lúc.

Bàng Tú Vân đen mặt nói “Đúng, từ đầu cậu đã đoán bất động sản Trương thị sẽ ôm tiền bỏ chạy, cậu đoán đúng rồi, chúng tôi không tin cậu! Nhưng, đây là lý do cậu ở đây cười trên nỗi đau của người khác à?”

“Lão Kiều, ông nhìn đứa con rể ông tìm xem, chúng ta gặp nạn như vậy, dì bảy đều đến cửa đòi nợ rồi, cậu ta còn vui sướng khi thấy người khác gặp họa, còn cười nữa!”

“Người như vậy mà ông cũng giữ trong nhà à?”

Sắc mặt Kiều Quốc Đào cũng trở nên khó coi, nói “Đẳng Nhàn, lúc đầu không tin cháu, là lỗi của chúng ta nhưng ……”

Tề Đẳng Nhàn vội vàng giải thích, nói “Chú Kiều, vừa nãy đúng là cháu có cười, nhưng không phải là cười trên nỗi đau của người khác! Mà là chúng ta phát tài rồi!”

“Phát tài? Tài ở đâu ra mà phát? Bây giờ cái ghế chủ tịch của Kiều Thu Mộng còn ngồi không vững!” Bàng Tú Vân quát lớn.

Kiều Thu Mộng cũng quay đầu lại, mặt đầy thất vọng nhìn Tề Đẳng Nhàn, không ngờ tới lúc quan trọng như thế này, anh ấy không đến giúp thì thôi đi, còn đến đây thêm phiền phức!

Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, nói “Là thế này, miếng đất thung lũng chết là điều kiện thế chấp chính của bất động sản Trương thị…… giờ bọn họ bỏ chạy, phần lớn miếng đất này đều rơi vào tay chúng ta còn gì nữa! Chúng ta lấy được miếng đất này, không phải là phát tài rồi sao?!”

“Cậu cmn là bị ngu à! Miếng đất Tân thế kỷ bên kia mới gọi là tấc đất tấc vàng, lấy được mới gọi là phát tài, cái nơi chim không thèm đậu như thung lũng chết, mà cậu lại nói là phát tài?” Bàng Tú Vân vô cùng tức giận.

“Khụ…… cháu nhận được một số thông tin từ bạn, miếng đất này khai phá trọng điểm, chúng ta thực sự phát tài rồi.” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ nói.

“Thằng ranh con, anh nghĩ anh là chủ tịch nước à, nói khai phá miếng đất nào thì khai phá miếng đất đấy à?”

“Anh bớt ở đây diễn kịch đi, đừng nghĩ tôi không biết anh đang lừa chúng tôi! Miếng đất này thật sự đáng tiền thì bất động sản Trương thị sớm đã biết rồi, còn lấy ra làm vật thế chấp?”

“Đồ lòng dạ rắn rết, đến lúc này rồi còn muốn lừa chúng tôi? Miếng đất này anh thích thì chúng tôi cho anh lấy xây mộ là được rồi!”

Đám họ hàng nhao nhao chĩa mũi súng về phía Tề Đẳng Nhàn, chỉ vào mũi hắn mà mắng.

Kiều Thu Mộng không khỏi ngẩn người ra, chẳng lẽ Tề Đẳng Nhàn muốn dùng cách này để chuyển sự chú ý của đám họ hàng, giúp mình không bị mắng nữa? Mình trách nhầm anh ấy rồi?

Tề Đẳng Nhàn cũng không phải là một nắm đất, mặc người ta nhào nặn, nghe được những lời này, sắc mặt hắn lạnh xuống, nói “Các người thích tin thì tin!”

Lúc này xe của Kiều Thanh Vũ dừng ở trước cửa, cô ta bước xuống xe, trực tiếp trách móc nói “Kiều Thu Mộng, cô nhẹ dạ cả tin lời gièm pha của Trương Thiệu Kiệt, làm hại họ hàng, khiến mọi người chịu tổn thất lên đến hàng chục triệu tệ, cũng khiến công ty phải chịu gánh nặng khổng lồ!”

“Cô xứng đảm nhận chức chủ tịch này không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom