Cập nhật mới

Dịch Full Tử Thần Chi Tiễn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 360: Đại quyết chiến


Bản đồ mới Thiên Không Chi Đô được mở, đối với mọi người chơi là đại biểu cho mạo hiểm mới, khiêu chiến mới và kỳ ngộ mới. Ngay ngày hôm ấy, tại truyền tống trận tới Thiên Không Chi Đô, đông đảo người chơi 5x dũng mãnh tiến vào bản đồ này.

Mà đối với người chơi chưa đạt cấp bậc yêu cầu cũng tràn ngập tò mò, càng thêm có động lực luyện cấp, nhất thời Phong Vân lại dấy lên cảnh tượng sôi sục ngất trời.

Nhưng khi đại bộ phận người chơi đều nhiệt tình hướng đến Thiên Không Chi Đô thì cũng vẫn có vài kẻ lại lên kế hoạch cho một "đại âm mưu"!

....

Thiên Không Chi Đô mở ra đã bốn năm ngày, Tử Thần vẫn như thường lệ triển khai công tác Thẩm Phán.

- Ngày hôm nay có mười mục tiêu, mọi người nhận phân công đi!

Dương An từ tần số Tử Thần rút ra 10 mục tiêu:

- Theo tin tình báo Phá Nha lấy được, có hai mục tiêu ở phụ cận Huyết Tộc phía Tây, Phá Nha cùng Pháp Lỗ Địch sẽ giải quyết. Còn Quang Phong và Ám Luân thì mang theo tòa thành di động hướng đến hai mục tiêu ở phía nam Bạch Vân thành. Hai mục tiêu ở Khải Linh đại sâm lâm do Tử Lăng phụ trách, bốn mục tiêu còn lại ở chiến trường Chính Tà thì tôi sẽ nhận.

Dương An nhìn mọi người một lượt rồi nói:

- Mọi người không có vấn đề gì khác thì nhanh chóng hành động nào.

- Let's Gooooo!

- Làm cho nhanh rồi còn vào Thiên Không Chi Đô nào!

Phân phối xong, sáu người tách ra hành động, nhưng cả bọn đều không biết thiên la địa võng đã trải rộng ra chờ bọn họ tiến vào!

Dương An theo cửa đông thành Bạch Vân tiến vào Khải Lâm đại sâm lâm liền ẩn thân, khoác một chiếc trường bào xám tro che kín thân thể, đeo mặt nạ Nguyệt Ảnh, rồi mới mở rộng đôi cánh bay lên trời, hướng tới chiến trường Chính Tà bay nhanh.

Tình báo của Phá Nha chỉ biết mục tiêu ở khu vực đó, bởi vậy tới nơi còn phải tìm kiếm. Dương An phi hành tốc độ cực nhanh, còn phóng lớn góc nhìn, tìm kiếm không hề chậm.

Rất nhanh, Dương An đã tìm thấy mục tiêu đầu tiên, một Hỏa Diễm kiếm sĩ 4x, bên cạnh còn có hơn mười người đồng hành. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Chính gã này chiếm đoạt một đống thảo dược của người chơi dược tề sư!

Dương An so sánh với đoạn clip, xác minh thân phận, sắc mặt lạnh lùng.

- Tội danh không lớn, nhưng hy vọng ngươi nhớ kĩ, đừng có làm việc ác.

"Sưu ~", một mũi tên xuyên thủng cố họng Hỏa Diễm kiếm sĩ.

Dương An cũng không thi triển Tử Thần Chi Vẫn, với lực công kích hiện tại, dùng kĩ năng 2x Xuyên Thấu Tiễn cũng đủ để giải quyết kiếm sĩ 4x rồi.

Tiếp theo là mũi tên Tự Động Nhặt Trang Bị thu lại trang bị của Hỏa Diễm kiếm sĩ rớt ra.

- Tử.... Tử thần!

Dù không nhìn thấy Dương An nhưng thấy pháp trận hình tròn màu xám tro thu lấy trang bị, hơn mười người chơi đã biết Tử Thần tới!

Không dừng lại, Dương An tiếp tục tìm mục tiêu tiếp theo....

- Hệ thống tình báo của Phá Nha thật lợi hại, thông tin rất chính xác!

Trong một giờ giải quyết ba mục tiêu, Dương An tốc độ không hề chậm.

- Chỉ còn một mục tiêu, mọi người chắc cũng không lệch lắm.

Phía Tây Nam chiến trường Chính Tà có một nơi hoang vu, cỏ dại tươi tốt cao tới ngang người, các loại quái vật ẩn núp bên trong, là một nơi tương đối nguy hiểm, mà mục tiêu cuối cùng của Dương An hiện đang ở đây.

- Thổ khống 5x Đại Địa Hành Giả, là hắn rồi!

Dương An ở ngàn mét trên không phóng lớn tầm nhìn đã phát hiện mục tiêu cuối cùng.

Thổ khống 5x Đại Địa Hành Giả mang theo một đoàn bốn mươi người chơi tổ chức giết quái 5x.

- Ồ, nhóm này mỗi lần chỉ kéo hơn mười quái vật, không giống giết quái luyện cấp, hơn nữa nhiều người ánh mắt láo liên, bộ dạng thấp thỏm, như đang chờ đợi gì đó....

Ưng Nhãn Nguyệt Độc đã luyện đến cấp 15 max, hiệu quả phóng lớn 15 lần, Dương An có thể thấy rõ tình huống bên dưới, hơi trầm ngâm, hai mắt chợt lóe, liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

- Ha ha, lại là trò hề này, xem ra lại có người muốn khiêu chiến Tử Thần.

- Nếu đã có chuẩn bị, khẳng định không chỉ có ngần này người!

Dương An hơi hạ thấp độ cao, cẩn thận tìm kiếm, quả nhiên phát hiện bên trong bụi cỏ không ít người ẩn núp, còn có gương mặt quen thuộc Hắc Tước của Hắc Ám Thị Huyết chiến minh.

- Xem ra lại là hai người Thị Huyết Chiến Lang và Phá Thiên Kinh giở trò.

Nhìn nhân mã mai phục phía dưới, Dương An đã minh bạch chủ mưu đứng sau.

- Bọn chúng bố trí mai phục ở đây, nơi khác chắc cũng không ngoại lệ.

Dương An lập tức thông báo cho đồng đội, kết quả trừ Phá Nha và Pháp Lỗ Địch, tổ đội Ám Luân và Quang Phong cùng Mạnh Tử Lăng đều phát hiện mai phục.

- Mọi người qua cả chỗ tôi nhé, lần này phải chơi đùa thật tốt với bọn chúng!

Dương An nhắn kêu gọi đồng đội, sau đó cố ý hiện thân rồi hạ dần xuống.

- Đừng lén lút nữa, xuất hiện đi!

Dương An ở trăm mét trên không hô to, hoàn toàn không đem những người bên dưới đặt vào mắt.

- Con mẹ nó, bị phát hiện rồi!

- Đệt, là Tử Thần cung tiễn thủ, Tử Thần lão đại.

- Có gì mà sợ, đều đi ra ngoài cho ta!

Hắc Tước làm chỉ huy, lớn tiếng đe đọa ổn định lòng quân, sau đó dẫn đầu bay lên, đúng là bay lên, Hắc Tước thế mà lại có một cặp cánh, mà cùng hắn bay lên còn có một thuẫn giáp chiến sĩ.

Bị Dương An phát hiện, tất cả nhân mã mai phục đều xuất hiện, chừng ba bốn vạn người sôi nổi tụ tập lại, tất cả đều là cao thủ tinh anh 4x 5x.

- Tử Thần cung tiễn thủ, cuối cùng cũng dẫn được mày ra, ngày hôm nay đừng hòng thoát được.

Hắc Tước hung hăng càn quấy nói, nhưng thực tế trong lòng cũng có điểm run sợ.

- Nếu ta không chủ động hiện thân thì các ngươi có thể dẫn dụ ta xuất hiện chắc? Ta chẳng qua muốn đùa giỡn các ngươi mà thôi.

Đeo mặt nạ Nguyệt Ảnh, Dương An giả giọng ông già, hai tay khoanh trước ngực, bộ dàng tùy ý.

- Các ngươi tưởng có vài người vậy mà có thể lưu ta lại sao? Có bao nhiêu người kêu hết ra đây đi, chúng ta chơi đùa thật lớn nào!

- Có giỏi mày đừng trốn, xem mày còn có thể cười tới khi nào!

Hắc Tước kêu gào, liền lập tức thông tri kẻ chủ mưu, cũng tức là minh chủ Thị Huyết Chiến Lang, nhiệm vụ của Hắc Tước cũng chỉ có vậy, tìm cách lưu Tử Thần lại, rồi gọi người quần công.

Thị Huyết Chiến Lang cùng Phá Thiên Kinh đã có vài phần khẳng định Tử Thần chính là tiểu đội sáu người Dương An, hơn nữa sau lần tập kích thất bại, bọn chúng càng muốn báo thù rửa hận, đặc biệt lúc sau bị tiểu đội sáu người Dương An điên cuồng truy kích, lại càng hận thấu xương.

Lần này, bọn hắn liên hợp toàn bộ thế lực cùng các cao thủ tự do từng bị Tử Thần thẩm phán thực hiện kế hoạch mai phục. Xung quanh Bạch Vân thành đều gài tai mắt phân tán trải rộng, lại cử người cố ý làm việc ác, mục đích dẫn dụ Tử Thần, sau đó dùng chiến thuật biển người đè chết Tử Thần, một lần giết sạch, đánh vỡ thần thoại Tử Thần trong lòng người chơi.

Nhưng mà, người sáng lập Tử Thần là Dương An cũng muốn một lần diệt sát toàn bộ bọn chúng.

'Tử Thần' cùng 'ác nhân', sắp trình diễn một hồi đại quyết chiến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 361: Đại Tử Thần


Dương An lăng không mà đứng, sau lưng ba đôi cánh chim dang rộng, khí thế vô hình áp xuống khiến hơn hai vạn cao thủ tinh anh phải hốt hoảng. Cung tiễn thủ Tử Thần, người thần bí nhất Tử Thần, cũng là Tử Thần lão đại, từng đó danh xưng đã đủ để chấn nhiếp vạn vật.

Chừng 20 phút sau, năm vị thành viên Tử Thần khác cũng đã tới!

- Ơ, có mấy mống thế này thôi á, thế mà cũng nói là chơi đùa lớn!

Bay lên cạnh Dương An, Pháp Lỗ Địch còn hung hăng kiêu ngạo hơn cả đối phương, lớn tiếng nói:

- Mấy mống này còn chưa đủ cho tớ nhét kẽ răng!

- Cái gã ngốc này, bọn chúng đã đến đủ đâu, anh vội cái gì!

Cùng Pháp Lỗ Địch tranh cãi như thế chỉ có Phá Nha:

- Mà công nhận lề mề thật!

- Bọn chúng đông người vướng víu, dĩ nhiên không nhanh được như chúng ta!

Mạnh Tử Lăng cũng có vẻ hưng phấn hiếm thấy.

- Tiểu Ngả, qua lần này chắc cũng không còn bao nhiêu kẻ dám khiêu khích Tử Thần đâu.

Trong sáu người, Ám Luân luôn trầm ổn nhất lần này cũng không phản đối:

- Nhưng cũng phải cẩn thận một chút, bọn chúng dám ngang nhiên khiêu khích, nhất định phải có thủ đoạn đặc biệt gì đó.

Dương An gật gật đầu:

- Không sai, đối phó với đám người này phải lấy bạo lực trị bạo lực, đánh tới khi chúng hoảng sợ mới thôi!

Trước kia 'Tử Thần' chỉ có thể hoạt động ở trong bóng tối, sẽ không ngay mặt đối kháng cùng thế lực lớn như gia tộc chiến minh, nhưng giờ sáu người đã có lực lượng tuyệt đối, cho dù là bị vây giết cũng không một chút e ngại, mà lúc này đây chính là muốn chứng minh điều này.

Sáu người đều lộ diện bằng hình thái 'Tử Thần', tuy rằng rất nhiều thế lực lớn đã hoài nghi quan hệ giữa sáu người và Tử Thần, nhưng trong cái vòng luẩn quẩn này, cái gì chưa được công khai thì vẫn là bí mật.

Lại một lát sau, nhân mã phe địch rốt cục đến đủ.

Hắc Ám Thị Huyết chiến minh: minh chủ Thị Huyết Chiến Lang, Thị Huyết Ma Long, Cốt Thạch, Huyết Chiến Thiên Lang, Thâm Uyên Ma Long, Hoa Hoa Công Tử; Kinh Lôi chiến minh: Phá Thiên Kinh, Lôi Vân Phong Bạo, Phách Vương Long, Thiên Sát Tinh; tất cả cường giả đều đã đến. Trừ những kẻ này còn có rất nhiều cường giả các thế lực khác, người chơi tự do cũng không ít.

Mà trong gần mười vạn cao thủ nơi này, có tới mười mấy kẻ có được cánh chim, điều này cũng có chút ngoài dự liệu của bọn Dương An.

- Ơ! Kia không phải là Long thiếu gia sao!

Dương An phát hiện cừu nhân Long thiếu gia của hắn cũng ở đó:

- Ha ha, mình có ngày hôm nay, cũng phải cảm tạ hắn một phần!

- Ha ha, Tử Thần tiên sinh, ta nghĩ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt!

Thị Huyết Chiến Lang vỗ vỗ hai cánh, ánh mắt chăm chú nhìn Dương An, âm u cười nói. Bên cạnh hắn còn hơn mười cường giả cũng đều có cánh, bay cách sáu người Dương An hơn trăm mét, bên dưới thì mười vạn người chơi cũng đã bắt đầu bài binh bố trận.

- Ha ha, không tồi, đây quả thật là lần đầu chúng ta gặp mặt, tin rằng lần gặp mặt này nhất định cực kỳ khó quên!

Dương An biểu hiện rất là thoải mái, không ai thấy được diễn cảm ánh mắt hắn dưới mặt nạ Nguyệt Ảnh, nhưng từ giọng nói có thể thấy được bọn hắn hoàn toàn không e ngại mười vạn nhân mã.

- Đúng, ta cũng cảm thấy nhất định sẽ cực kỳ khó quên!

Thị Huyết Chiến Lang thâm trầm cười, theo đó vung tay lên, hơn mười cường giả có cánh đều hạ xuống đất rồi thu đôi cánh lại.

- Ơ, bọn chúng định làm gì thế nhỉ, không sợ chúng ta bay đi sao?

Pháp Lỗ Địch kinh ngạc hỏi.

- Cẩn thận, bọn chúng muốn ra chiêu!

Dương An nhắc nhở nói.

Quả nhiên, Dương An vừa dứt lời, liền chứng kiến phía dưới sáu Ám mục đồng thời mở sáu quyển trục rồi tụng niệm thần chú.

Ngay sau đó, nguyên tố quanh nơi này rõ ràng kịch liệt dao động, tựa như bị một cơn lốc xoáy đảo lộn lên.

- Ha ha! Chúng ta đã sớm nghiên cứu qua, chỉ cần để nguyên tố trong không gian loạn đi lệch khỏi quỹ đạo thông thường thì cánh chim có được sau khi dung hợp Thần cách sẽ mất đi hiệu lực!

Phá Thiên Kinh ở phía dưới đắc ý hô to lên, trong mắt hắn, giống như đã thấy được thắng lợi.

- Lần này các ngươi chết chắc rồi, chỉ cần rơi vào trong biển người, dù mạnh hơn đi nữa thì cũng sao chứ!

- Thế sao!

Đám Dương An chỉ cảm thấy đôi cánh sau lưng bị nguyên tố rối loạn làm ảnh hưởng, muốn thu vào ccơ thể, thiếu chút nữa bị rơi xuống, nhưng vừa thúc dục thần chi lực, cánh liền ổn định lại.

Quả thật, dùng phương pháp rối loạn nguyên tố đích xác có thể phá hư cánh chim lấy được từ bước đầu dung hợp Thần cách, chỉ là bọn Dương An đã thuộc về dạng cường giả mở ra thần chi lực, tự nhiên không chịu ảnh hưởng.

- Một đám ngu si!

Phá Nha hừ lạnh một tiếng.

- Không bằng chúng ta nhân tiện tranh tài đi!

Dương An cười cười nói:

- Quy tắc như cũ, Tử Lăng, chúng ta đi!

(Nghĩa là thi ai giết nhiều như trận Kiếm Vũ Phong Vân thăng lên chiến minh)

Không để ý tới những đồng đội khác có đồng ý hay không, Dương An đã kéo Mạnh Tử Lăng lao lên.

- Chỉ sợ lần này lại là bọn mình thắng!

Mạnh Tử Lăng mỉm cười.

- Ha ha, thắng nhất định là bọn tớ, cho các cậu biết một chút về 'Thiên Trùng Chi Tai' khủng bố đi!

Pháp Lỗ Địch đắc ý nói:

- Phá Nha lão đệ, chúng ta cũng đi thôi!

(Dịch: xưng hô chỗ này cố ý để như thế vì tính 2 chàng này hay cà khịa hài hài)

- Tốt, tôi cũng muốn để mọi người xem cái gì gọi là năng lực quần công của thích khách!

Phá Nha hô to một tiếng, đã nhào vào giữa biển người.

- Hừ, hai huynh đệ bọn tôi cũng sẽ không thua!

Quang Phong hừ lạnh một tiếng, cũng vọt xuống.

- Ha ha!

Ám Luân cười nhẹ, pháp trượng quơ quơ, Thiên Thần Ban Phúc buff cho tất cả đồng đội.

- À khoan, cái gã tên là Long thiếu gia đừng giết nhé, lưu hắn lại!

Dương An quay đầu lại nói.

- Tại… tại sao có thể như vậy, chúng ta thí nghiệm qua rất nhiều lần đều thấy có hiệu quả, nhưng sao giờ vô hiệu!

Phá Thiên Kinh kêu gào to nhất lúc này miệng há hốc đến nỗi nhét được cả nắm tay vào.

- Cờ thua một nước, không nghĩ nổi sáu người này lại có năng lực như vậy!

Thị Huyết Chiến Lang cũng không nhịn được thất sắc, không thể đem sáu người vây khốn, hắn cũng không có nhiều tin tưởng có thể xử lý toàn bộ sáu người.

Nhưng mà, Thị Huyết Chiến Lang lại sai lầm rồi, chẳng những không xử lý được bất kỳ ai, ngược lại còn…

- Sát Lục Cuồng Đồ!

Mỗi một lần chiến đấu, đều là Phá Nha thân làm đạo tặc lao nhanh nhất vào đám pháp hệ, đại khai sát giới. Kỹ năng Sát Lục Cuồng Đồ là kỹ năng kèm theo của bộ sáo trang á thần cấp Phá Nha mặc, sau khi mở ra, toàn bộ công kích đều có hiệu quả lan tỏa, tức là mỗi lần hắn công kích, có thể tác dụng ra cả hơn mười địch nhân gần đó.

Phá Nha động tác nhanh như ảo ảnh, mỗi một lần vung chủy thủ là lấy một mạng, điên cuồng triển khai giết chóc, thỉnh thoảng cũng trúng một hai đòn công kích, có điều một thân sáo trang á thần cấp, hơn nữa được Ám Luân buff Thiên Thần Ban Phúc, quả thực chính là Bất Tử Chi Thân (đánh mãi không chết:]]).

Cùng tổ với Phá Nha, Pháp Lỗ Địch lại càng biến thái, hắn lần này không có dung hợp Ma Diễm Hoàng Kim Phong Hậu, cũng không sử dụng chiến thuật tạc đạn vì muốn che giấu thân phận. Có điều kỹ năng 'Thiên Trùng Chi Tai' triệu hồi ra thứ còn khủng bố hơn, là châu chấu đen lớn cỡ nửa người, hơn nữa không phải một con, mà đến mấy ngàn con. Châu chấu được triệu hoán ra đông đến che khuất cả bầu trời, cứ hai ba con vây một gã người chơi, không đến hai hiệp đã xử lý xong một gã.

Thiên Trùng Chi Tai, châu chấu đi qua, một ngọn cỏ cũng không còn.

Mà giờ khắc này, Quang Phong tựa như kiếm thần, tùy ý biến hóa thuộc tính của Thập Giới Kiếm, ở trong đám người đánh đâu thắng đó, từng kiếm hạ xuống hiếm kẻ nào đấu được một hiệp, bộ sáo trang á thần cấp trên người lại càng có phòng ngự kinh người, toàn bộ công kích rơi xuống trên người hắn giống như gãi ngứa, mặc sức giết tới gà bay chó sủa, không kẻ nào có thể thoát.

Mạnh Tử Lăng thì hóa thân thành Hỏa Thần, bởi khi chấp hành nhiệm vụ Tử Thần nàng chính là một Hỏa khống. "Ầm ~ ầm ~ ầm ~…", Mạnh Tử Lăng trên không trung không ngừng vung pháp trượng, từng cái ma pháp quần công hỏa hệ phóng tới chính giữa đám chức nghiệp cận chiến rồi nổ tung, từng mảng người chơi bị lực nổ hất bay lên, tiếng kêu hét vang trời, mà mana của nàng giống như vô tận, chính là một khẩu pháo hình người.

Sau cùng là Dương An phụ trách giải quyết chuyện phiền phức nhất – cung tiễn thủ phe địch. Từ trên không hơn năm trăm mét bắn xuống, chỉ có hắn công kích người khác, người khác lại công kích không đến hắn, hơn nữa công kích của hắn cực kỳ biến thái, lấy 'Tân Nguyệt Tiễn' bạo xạ một mũi tên một mạng người!

Thực lực hôm nay của sáu người đã cường đại hơn mấy chục lần so với trận Kiếm Vũ Phong Vân thăng cấp chiến minh, hơn nữa sáu người có được năng lực phi hành rất mạnh, tiến thoái linh hoạt, trận hôm nay hoàn toàn là một phương đồ sát, không đến 30 phút, hơn mười vạn người chơi đã chỉ còn chưa được một nửa.

Dưới chỉ thị của Dương An, cả đội đều chọn lựa tạm bỏ qua cường giả đỉnh cấp bên đối phương, để bọn hắn sống thêm chút chứng kiến quá trình đám đàn em toàn bộ "đo đất", cho bọn hắn một cái 'kinh hỉ'.

- ĐKM, chúng nó còn là người không vậy, đánh thế nào cũng không chết, hơn nữa chiến lực vô cùng vô tận, không phải là vừa cắn doping đấy chứ!

- Lần này đúng là não bị hỏng mất mà, sao chúng ta lại nghe Thị Huyết Chiến Lang cùng Phá Thiên Kinh xúi bẩy, 'Tử Thần' sao có thể trêu chọc chứ!

- Trốn đi, thừa dịp bây giờ còn nhiều người, chúng ta dùng hồi thành quyển trục trốn về thành đi!

- Ngu ngốc, ta đã sớm thử qua, nguyên tố quanh đây đều đị đảo loạn, không thể sử dụng hồi thành quyển trục!

- Con bà nó, lần này thật sự là tự chịu diệt vong!

Bị đơn phương đồ sát, rất nhiều người chơi đã lâm vào cực độ khủng hoảng, sức phản kháng càng lúc càng yếu, mà tốc độ đồ sát cũng càng lúc càng nhanh.

Ngay lúc sáu người đang giết đến thống khoái, Dương An nhận được pm từ Tế Vũ.

- Tỷ tỷ, có chuyện gì sao? nguồn TruyenFull.vn

Dương An vừa bắn vừa nói chuyện.

- Chị nhận được tin Hắc Ám Thị Huyết cùng Kinh Lôi chiến minh liên hợp đông đảo cường giả cao thủ muốn đối với Tử Thần, em nhất định phải cẩn thận!

Tế Vũ lo lắng nói.

- Ha ha, đang chiến rồi, đa tạ tỷ tỷ quan tâm!

Dương An trả lời.

- Vậy bọn em cố gắng chống đỡ, chị đã dẫn theo gần mười vạn huynh đệ, đang trên đường đuổi tới, mọi người nhất định phải cố lên!

Tế Vũ nói.

- Ấy, không cần đâu ạ, tỷ tỷ kêu mọi người trở về đi!

Dương An tùy ý nói:

- À đúng rồi, hay là chị cứ mang theo vài trăm người tới đi, giúp bọn em quét tước chiến trường!

Tế Vũ lắp bắp kinh ngạc mấy tiếng, Dương An cũng không để ý tiếp, tắt trò chuyện rồi lại tập trung đồ sát.

Dương An cố ý "để dành" Thị Huyết Chiến Lang, Phá Thiên Kinh cùng cao tầng các thế lực tới phút sau cùng nên mở một quyển trục 'đại trận', vây hết hơn hai nghìn gã này lại.

Những gã "cao tầng" này nhìn nhân mã bên mình từng mảng từng mảng bị tàn sát, ngay cả âm lãnh trầm tĩnh như Thị Huyết Chiến Lang trong lòng cũng không nhịn dâng lên một cái ý niệm trong đầu: Tử Thần là không thể trêu chọc!

- Cũng đến lúc rồi, để đại biểu kính ý, Tử Lăng cùng Quang Phong dùng kỹ năng mạnh nhất giải quyết đám còn lại đi, số cao tầng này thì để cho tôi.

Tuy rằng đang trong thời gian thi đấu số lượng, nhưng những đội viên khác đều hiểu được dụng ý của Dương An.

- Trảm Thần Kiếm!

Thập Giới Kiếm trong tay Quang Phong diễn hóa thành một cự kiếm vô địch lớn tới trăm mét ẩn chứa toàn bộ ý chí kiếm đạo trong thế gian, một chém, sông nước ngắt dòng, núi lở đất rung, một phạt ngang, vô số địch nhân bị chia thành hai nửa.

- Hỏa Thần Chi Nộ!

Mạnh Tử Lăng thi triển ra cấm chú Hỏa hệ, Hỏa Thần hiện thế, vung bàn tay rực lửa càn quét nhân gian, nơi ngọn lửa đi qua, hết thảy đều hóa thành tro tàn.

Hơn mười vạn nhân mã, chỉ trong một giờ hoàn toàn chìm trong đồ sát của sáu người, khắp nơi máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng, quả thực chính là một địa ngục trần gian. Hiện giữa chốn địa ngục này, chỉ có có tiểu đội Tử Thần cùng hơn hai nghìn "cao tầng" bị nhốt trong đại trận, thêm cả Long thiếu gia bị vây giữa rừng thi thể đang sợ đến lạc mất cả ba hồn bảy vía.

- Thị Huyết minh chủ, các vị ' lão đại ', tin rằng lần này chúng ta gặp mặt đủ khó quên rồi chứ!

Dương An từ trên cao nhìn xuống, quan sát chúng sinh, hắn hiện tại chính là 'Tử Thần' quyết định sinh tử nhân gian.

Đội viên khác cũng đều đã dang cánh bay đến phía sau Dương An, chờ xem kịch hay cuối cùng.

- Hừ, lần này chúng ta thua một nước cờ, lần sau nhất định báo thù rửa hận, trả hết sỉ nhục!

Thị Huyết Chiến Lang âm tàn nói, mặc dù 'Tử Thần' thừa khủng bố, nhưng lần này chịu đại nhục, người ngày thường quyền cao chức trọng, hô phong hoán vũ như hắn sao có thể nuốt trôi được nỗi nhục này.

- Ha ha, xem ra các ngươi còn không có hối cải, vậy hãy để cho các ngươi cảm thụ một chút khủng bố chân chính của Tử Thần đi!

Một giây trước còn cười ha ha, nhưng chỉ ngay sau đó, hơi thở của Dương An đã trở nên u ám, tràn ngập tà khí tử vong.

- Đại Tử Thần!

Một mũi tên này cực kỳ chậm chạp, chậm đến nỗi bất kỳ kẻ nào cũng có thể rõ đường bay của nó, càng thêm có thể thấy rõ mũi tên trong khoảng khắc huyễn hóa thành một bóng đen khổng lồ, cái bóng đen này một thân trường bào màu đen, hai tay nắm lấy một lưỡi hái to lớn, khuôn mặt hư vô mờ ảo, chỉ có thể nhìn được đôi con ngươi yêu tà tỏa hồng quang, tựa như Tử Thần chân chính nắm giữ sinh tử trong truyền thuyết.

Bóng đen Tử Thần thong thả xẹt qua trên đầu đám người, mà dưới bóng đen, không còn một ai sống sót, tất cả gương mặt vặn vẹo, hai mắt xuất huyết lồi ra, giống như là rớt xuống địa ngục, thấy được những cảnh tượng khủng bố nhất thế gian.

'Đại Tử Thần' là kỹ năng quần công Tử Thần Chi Vẫn sau khi đột phá cấp 10 tiến hóa thành. Dưới lưỡi hái Tử Thần, cả một đám người còn hung hăng kiêu ngạo cứ thế chết đi trong khủng bố cực độ.

Nhìn thấy những người này thống khổ chết đi, tiểu đội sáu người vẻ mặt bình tĩnh, không ai lộ ra nửa điểm thuơng hại, bởi vì này những người này tất cả đều là chết chưa hết tội.

- Tốt lắm, rốt cục có thể kết thúc công việc!

Phá Nha vặn người bẻ lưng, giống như tràng đồ sát vừa rồi chỉ là chuyện đơn giản hàng ngày vẫn làm.

- Còn chưa đâu, bên kia có người quen của lão Dương nữa kìa!

Pháp Lỗ Địch chỉ chỉ Long thiếu gia vẫn đang kinh hồn bất định, hắn là người biết rõ nhất ân oán giữa Dương An và kẻ này.

- Đúng rồi, còn có Long thiếu gia!

Dương An phục hồi tinh thần, hạ xuống đến bên cạnh Long thiếu gia.

- Đừng… Cầu xin các ngài đừng giết tôi!

Long thiếu gia cả người đều run rẩy lên, vốn hắn chỉ là một gã công tử bột giỏi ăn chơi phá phách, chứng kiến cảnh đồ sát thế kia làm sao chịu nổi, chỉ biết theo bản năng cầu xin.

- Long thiếu gia, ngươi thật sự không nhận ra ta sao?

Dương An thản nhiên cười nói, nhưng tuy rằng hỏi như vậy, hắn cũng không có tháo mặt nạ xuống.

- Đại... Đại hiệp, xin hỏi ngài là?

Nghe Dương An nói như vậy, Long thiếu gia còn tưởng rằng thật là gặp được người quen.

- Xem ra ngươi thật sự quên ta!

Dương An lắc lắc đầu:

- Ta chính là Băng khống bị ngươi dùng tiền thuê người đuổi giết ngày xưa, kỳ thật ta có thể trở thành Tử Thần, toàn bộ cũng là nhờ ngươi!

- A! Đại hiệp, đại hiệp tha mạng!

Long thiếu gia lập tức hoảng hốt, quỳ trên mặt đất cầu xin.

- Ta không phải là đại hiệp!

Dương An hay là lắc lắc đầu:

- Kỳ thật ta cũng không muốn giết ngươi, chỉ là ta đã thề gặp ngươi một lần sẽ giết một lần, ta là một người trọng lời thề, tự nhiên không thể nuốt lời.

- Về sau đừng có tiếp tục làm người xấu, bằng không Tử Thần sẽ tới tìm ngươi!

Dương An nhẹ nhàng cười, theo đó bắn một mũi tên giải quyết Long thiếu gia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 362: Trăng sáng làm chứng (đại kết cục)


Gió đêm mát lạnh, càng làm màn đêm thêm vẻ trống vắng đơn côi! Nhưng gió đêm lại cũng làm cho con người ta thêm thanh tỉnh, minh mẫn!

Vẫn là bờ sông kia, vẫn là công viên kia, dưới trăng tròn dịu nhẹ, một đôi tình nhân đứng cạnh bên nhau nghe sóng nước dạt dào, thưởng thức ánh trăng chiếu trên mặt nước làm cả dòng sông như biến thành một dải ngân hà.

- Thời gian qua thật nhanh, mới đó mà đã gần một năm!

Mạnh Tử Lăng khẽ ngẩng đầu nhìn vầng trăng trên bầu trời, giọng nói cảm khái năm tháng không buông tha người, nhưng trên mặt lại ngập tràn hạnh phúc, bởi vì nàng nhớ rõ, một năm trước, Dương An chính là tại nơi này bày tỏ cho nàng thấy tình yêu trong lòng hắn.

- Thời gian quả là rất nhanh, có điều không phải một năm, mà là mười lăm năm, từ lúc chúng ta học sơ trung đã biết nhau, tới giờ cũng được mười lăm năm rồi!

Dương An nhẹ nhàng nói, dưới ánh trăng, hắn nhớ đến từng chút kỷ niệm của hai người.

Mười lăm năm không phải là quãng thời gian ngắn, sơ trung, cao trug, đại học, đi làm… Con người qua năm tháng sẽ từng bước trưởng thành hơn, nhưng có những việc có trải qua bao nhiêu lâu cũng không thể nào quên nổi.

Mà trong mười lăm năm hoa nở hoa tàn này, cũng chứng kiến Dương An cùng Mạnh Tử Lăng quen biết, hiểu nhau, yêu nhau.

- Đúng vậy, mười lăm năm!

Mạnh Tử Lăng cũng hồi tưởng lại:

- Hồi sơ trung chúng ta cùng một tổ, không biết là duyên phận ra sao, lên cao trung lại chung một lớp, cũng từ đó chúng ta mới thật sự thành bạn thân, nhưng rồi đại học lại chia ly, em chọn ở quê hương, còn anh thì chọn đi xa, hơn nữa còn vô tình làm tổn thương em, may là sau đó anh vẫn còn biết trở lại…

(Giáo dục của Trung Quốc gồm tiểu học; trung học chia làm sơ trung và cao trung tương đương đương cấp 2 và cấp 3 của mình; tiếp là bậc cao: cao đẳng, đại học, sau đại học)

Nói đến đây, Mạnh Tử Lăng sống mũi cay cay, nhịn không được rơi xuống hai hàng lệ!

- Anh xin lỗi!

Dương An lộ ra vẻ mặt áy náy, thương tiếc giúp nàng lau đi nước mắt trên mặt.

- Ừm!

Mạnh Tử Lăng lắc lắc đầu, mỉm cười:

- Không sao, bất kể thế nào đi nữa giờ đây chúng mình đã ở bên cạnh nhau rồi.

- Đúng rồi, anh có nhớ lần đầu tiên anh đưa em về nhà là lúc nào không?

Mạnh Tử Lăng hỏi, không biết nàng là muốn nói sang chuyện khác không muốn làm cho Dương An cảm thấy áy náy, hay là thật sự muốn "kiểm tra" hắn.

- Đương nhiên anh nhớ, là năm nhất cao trung, có một lần em bị trật chân, chính anh đã đưa em về nhà!

Dương An gật gật đầu, nói:

- Ây dà, không phải là em bắt đầu thích anh từ khi đó chứ?

- Hứ!

Mạnh Tử Lăng giả vờ tức giận hứ nhẹ một tiếng, xoay người sang chỗ khác, nhưng biểu hiện trên mặt lại lộ rõ tâm tình trái ngược.

- Vậy còn anh, anh bắt đầu yêu em từ khi nào?

- Không biết!

Dương An lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Có lẽ là từ kiếp trước, kiếp trước nữa anh đã bắt đầu yêu em rồi!

- Xì, miệng ngọt lưỡi trơn!

- Tử Lăng!

- Dạ!

- Chúng ta kết hôn đi!

- Anh… anh nói gì cơ?

- Anh nói, chúng ta kết hôn đi!

Mạnh Tử Lăng nhất thời ngây người, không nói nổi một lời, tuy rằng nàng đã đợi một câu này của Dương An từ lâu rồi, nhưng đến khi thật sự nghe được thì trong đầu lại trống rỗng, không biết phải làm sao, tất cả là vì hạnh phúc đến quá bất ngờ.

Một hồi lâu, Mạnh Tử Lăng mới tỉnh lại!

- Không có thành ý gì cả, người ta cầu hôn đều là một bó to hoa hồng, lại thêm một chiếc nhẫn kim cương lớn, còn anh thì hai tay trống trơn cũng đi cầu hôn em, thật sự là không có thành ý!

Mạnh Tử Lăng trong lòng thật là muốn nói lời đồng ý, nhưng những lúc thế này, con gái đương nhiên phải cố ý làm kiêu.

Dương An cũng sững sờ, lúc này cầu hôn cũng là do tình yêu thúc đẩy, không hề chuẩn bị trước, quả thật là không quá đủ thành ý. Nhưng điều này cũng không làm khó được 'An quỷ kế' của chúng ta, chớp mắt, hắn đã nghĩ ra 'thành ý'.

- Hoa hồng thì không có, nhưng nhẫn đã có một chiếc!

Dương An từ đằng sau nhẹ nhàng vòng tay qua eo ôm lấy Mạnh Tử Lăng, để nàng dựa sát vào mình rồi thì thầm vào tai nàng: nguồn TruyenFull.vn

- Chiếc nhẫn này khá lớn, đã đủ thành ý rồi chứ!

(Dịch: lấy vòng tay làm nhẫn ạ ~.~)

- Nhẫn lớn, nhưng vẫn không đủ thành ý!

Mạnh Tử Lăng nhớ tới lần thổ lộ một năm trước, hiện tại nàng muốn trêu Dương An một chút.

- Công chúa của anh, thế nào thì mới đủ thành ý đây!

Dương An có chút lo lắng, không tự giác xiết chặt tay hơn một chút, không cho nàng vùng ra.

- Ưm!

Mạnh Tử Lăng cố ý trầm ngâm:

- Không phải trong trò chơi anh rất lợi hại sao, cả mặt trăng cũng có thể gọi xuống, như vậy đi, nếu giờ anh hái được vầng trăng kia xuống cho em thì em sẽ đồng ý gả cho anh!

Đương nhiên Tử Lăng chỉ muốn "chỉnh" Dương An một chút, chứ dù thế nào nàng cũng đã ngầm đồng ý sẽ gả cho hắn.

- Quá đơn giản!

Dương An nhẹ nhàng cười, chỉ vào dòng sông trước mặt:

- Em nhìn kìa!

Giờ phút này, mặt trăng vừa vặn chiếu rọi vào chính giữa lòng sông, mà càng khéo là dưới nước sông dập dờn biến ảo, hình chiếu mặt trăng thế nào lại hóa thành một hình "trái tim".

- Mặc dù không có chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng, cũng không có chuẩn bị nhẫn kim cương, nhưng lấy trăng sáng trên cao làm chứng, anh, Dương An, mong em hãy lấy anh, trở thành vợ của anh, từ nay về sau vĩnh viễn không xa rời nhau, suốt đời kề cận!

- Tử Lăng, em có bằng lòng gả cho anh không!

- Em đồng ý!

Mạnh Tử Lăng lại một lần nữa không nhịn được mà chảy hai hàng lệ, có điều tuy là rơi lệ, nhưng là giọt lệ của hạnh phúc, ngọt ngào!

......

Trong trò chơi, tại Khải Linh đại sâm lâm mặt đông Bạch Vân thành, trên đỉnh một gốc tùng lâu năm cao chọc trời, một thân ảnh màu đen vững vàng mà đứng, hai mắt trong sáng nhìn chăm chú về phía Đông, thưởng thức mặt trời đang chầm chậm mọc lên!

Từng đợt gió mạnh thổi tung áo choàng của hắn, áo choàng bay phần phật, nhưng người thì dứt khoát bất động, như muôn đời đã thế!

Năm thân ảnh thần bí bay đến phía sau hắn, đồng dạng lẳng lặng nhìn mặt trời mọc ở phía Đông!

Nắng mai chiếu rọi, đôi mắt mỗi người đều tràn ngập ánh sáng hi vọng vô tận...

"Kẻ cậy quyền thế hung hãn bạo tàn, ác bá tham quan hoành hành ngang ngược, Tử Thần vì bạn mà đòi công đạo!"

Thế gian rộng lớn, tham quan ác bá giết bao giờ cho hết, cũng sẽ chẳng bao giờ có công bằng tuyệt đối, nhưng chỉ cần là nơi đen tối, sẽ có Tử Thần tồn tại!

HẾT
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom